Đế Bá Audio Podcast
Tập 879 [Chương 4391 đến Chương 4395]
❮ sautiếp ❯Chương 4391: Khai thiên phủ đấu cực địa quỷ mâu
Cự phủ, dùng hai chữ này có thể hình dung cây búa Kim Quang Thượng Sư đang vác, phải goi là một đại lục mới thích hợp.
Kim Quang Thượng Sư vác cự phủ như thế, hắn vác cự phủ giống như một con kiến hôi, thậm chí còn nho hơn cả con kiến hôi.
Thời điểm Kim Quang Thượng Sư vác cự phủ kia, có người cảm thấy lo lắng, cự phủ khổng lồ như vậy, lại nặng như thế, nó có ép Kim Quang Thượng Sư thành thịt vụn hay không?
May mắn chính là, cho dù cự phủ lớn thế nào, Kim Quang Thượng Sư vác trên vai lại nhẹ nhõm như không có việc gì.
Kim Quang Thượng Sư cũng không phải người lỗ võ hữu lực, lại càng không phải người có thân thể cường tráng, dựa theo đạo lý mà nói, hắn vác cự phủ như thế, hoàn toàn không phù hợp với khí chất Thuỷ tổ của hắn.
Nhưng nói đến cũng kỳ quái, Kim Quang Thượng Sư vác cự phủ như vậy lại có vẻ thập phần bình thường, làm cho người ta có cảm giác hồn nhiên thiên thành.
Thời điểm Kim Quang Thượng Sư vác cự phủ, mọi người có cảm giác đầu tiên chính là… vô địch!
Đúng vậy, chính là vô địch, dường như cự phủ khổng lồ như thế mới có thể làm nổi bật khí chất vô địch của Kim Quang Thượng Sư.
– Búa này tên là Khai Thiên.
Kim Quang Thượng Sư vác cự phủ, thần thái phong thái như nước, hồn nhiên thiên thành, nói ra:
– Là Đồng tổ của ta lưu lại, búa có thể khai thiên, cũng có thể bổ địa.
– Khai Thiên Phủ!
Nhìn thấy cự phủ, lại nghe tên của nó, tất cả mọi người cảm thấy cái tên rất thích hợp, dường như thanh cự phủ được luyện chế chỉ vì xứng với cái tên của nó mà thôi.
Nhưng cường giả thế hệ trước biết rõ Khai Thiên Phủ lại giật mình, nói ra:
– Búa này kinh thiên, không, khai thiên, đúng là có thể khai thiên!
Đồng tổ, hắn là một Thủy tổ của Tiên Đồng sơn, hắn sống ở thời đại xa xưa, thời đại hắn sống xa tới mức không có người nào nhớ rõ.
Vị Thủy tổ của Tiên Đồng sơn này là Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống, đồn đãi hắn có thực lực kinh người, nếu không phải hắn sống ở thời đại xa xưa, nói không chừng hắn cũng được xếp vào trong thập đại Thủy tổ.
Khai Thiên Phủ, nó là tổ khí do Đồng tổ lưu lại, có phải hắn luyện cây búa này hay không, không người nào biết. Nhưng có người biết uy lực cây búa này to lớn vượt xa binh khí Thuỷ tổ bình thường, một búa bổ xuống, đúng là có thể khai thiên.
– Búa tốt!Nguồn truyện audio Podcast
Lý Thất Dạ cự phủ to lớn kinh người trước mặt, hắn gật đầu, khen một tiếng.
Đương nhiên, có thể được Lý Thất Dạ khen như thế, có thể thấy được cự phủ rất kinh người, dù sao binh khí Thuỷ tổ bình hường, Lý Thất Dạ sẽ không quan tâm như thế.
– Thỉnh đạo huynh dùng binh khí.
Kim Quang Thượng Sư trịnh trọng, hắn nói như vậy là tôn kính đối thủ
– Ta không có binh khí tiện tay.
Lý Thất Dạ gãi gãi đầu, nói:
– Cũng được, để ta xem.
Nói xong, hắn vươn tay lục lọi trong người.
– Thật vô lễ.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ làm như vậy, có người không hài lòng, nói thầm một tiếng.
Có một ít người, đặc biệt la người trẻ tuổi sùng bái Kim Quang Thượng Sư đều cho rằng Lý Thất Dạ giả vờ, cố ý đi khoe khoang mà thôi.
– Chẳng lẽ hắn muốn dùng tay không tấc sắt đấu với Khai Thiên Phủ của Kim Quang Thượng Sư hay sao?
Có cường giả nói thầm một tiếng, hắn cũng cảm thấy bất mãn.
Đương nhiên, cũng có một ít lão tổ không cho rằng Lý Thất Dạ vô lễ, bởi vì từ khi Lý Thất Dạ xuất đạo đến nay, chưa từng ai nhìn thấy hắn dùng binh khí, ngày thường đều sử dụng tay không tấc sắt đối địch, chỉ có một lần ngoại lệ duy nhất khi hắn dùng Tẩy Tội kiếm.
Keng!
Âm thanh trường mâu chấn động vang lên, vào lúc này, Lý Thất Dạ cầm một thanh binh khí trong tay.
– Nếu ta không dùng binh khí thì thất lễ với ngươi.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn vung trường mâu trong tay và cười nói:
– Cũng được, đã có trường mâu này, ta cũng sử dụng một lúc.
Tuy Lý Thất Dạ nói như vậy làm người ta bất mãn, một ít tồn tại cường đại chân chính lại hít khí lạnh, bọn họ thầm giật mình.
Từ lời của Lý Thất Dạ nói, cho dù Kim Quang Thượng Sư tay cầm Khai Thiên Phủ, hắn vẫn có thể dùng tay không tấc sắt chiến đấu.
Tự tin như vậy, thật sự làm người ta giật mình.
Trên đời này không có người nào dám nói mình dùng tay không tấc sắt chiến Kim Quang Thượng Sư, càng đừng nói tay hắn cầm Khai Thiên Phủ, nhưng Lý Thất Dạ lại có thể nói như vậy, hắn tự tin cỡ nào.
Lúc này, ánh mắt không ít người nhìn vào trường mâu trong tay Lý Thất Dạ, toàn thân thanh trường mâu kia đen kịt, quỷ vụ quấn quanh, giống như sinh ra trong hắc ám, dù là người không biết hàng, vừa nhìn thấy trường mâu cũng nhận ra nó là hung khí.
– Trường mâu này xuất phát từ hung địa.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ cầm trường trong tay mâu, Kim Quang Thượng Sư cũng ngạc nhiên.
– Ngươi thật biết hàng.
Lý Thất Dạ gật đầu cười cười, nói ra:
– Mâu này ra đời trong Hắc Ám Quỷ địa, có thể nói là đại hung binh.
– Hắc Ám Quỷ địa!
Nghe cái tên này, không ít người run rẩy, đặc biệt là người biết rõ hung hiểm trong đó càng nổi gai ốc.
– Xuất sinh từ Hắc Ám Quỷ địa, nhất định là đại hung binh.
Ngay cả Trường Tồn thế hệ trước cũng nổi gai ốc, hắn thì thào tự nói.
Hắc Ám Quỷ địa, có thể nói là cực hung chi địa, từng làm rất nhiều người nghe tên đã sợ hãi.
Kim Quang Thượng Sư nghiêm túc, nói:
– Đa tạ đạo huynh cất nhắc, hôm nay, chúng ta sẽ dùng toàn lực.
Tuy Lý Thất Dạ tùy ý tự tại, nhưng khi Lý Thất Dạ cầm lấy Cực Địa Quỷ Mâu trong tay, Kim Quang Thượng Sư cũng hiểu Lý Thất Dạ đang tôn kính đối thủ như hắn.
Từ lời của Lý Thất Dạ, có thể nghe ra, Lý Thất Dạ hoàn toàn có thể tay không tấc sắt đánh với hắn, hiện tại hắn cầm lấy đại hung binh trong tay, việc này đại biểu Lý Thất Dạ xem trọng hắn, cũng tôn kính đối thủ như Kim Quang Thượng Sư.
– Bắt đầu đi.
Lý Thất Dạ cầm Cực Địa Quỷ Mâu trong tay, hắn vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ cầm Cực Địa Quỷ Mâu, trường mâu bị quỷ vụ quấn quanh, giống như có bách quỷ muốn lao ra ngoài ăn người, người nào nhìn thấy cũng sợ hãi.
Lý Thất Dạ cầm Cực Địa Quỷ Mâu trong tay, nó cũng có lai lịch, thời điểm ở Đế Thống giới, hắn đoạt trong tay Bách Nhật đạo nhân.
– Đắc tội.
Kim Quang Thượng Sư hít sâu một hơi, hai tay ôm búa, thần thái trịnh trọng.
Vào lúc này, Kim Quang Thượng Sư tiến lên phía trước, trên người hắn bộc phát uy áp Thuỷ tổ như thủy triều dâng trào, quá trình uy áp bành trướng vô thanh vô tức, cũng không có tiếng nổ vang.
Nhưng uy áp Thuỷ tổ tăng vọt, cho dù các tu sĩ đứng trong Thiên Hùng quan cũng cảm giác thân thể cứng đờ, uy áp Thủy tổ bao phủ tất cả, mọi người có cảm giác uy áp Thủy tổ đã hóa thành bàn tay bóp cổ mình, bọn họ không thể hít thở và nhúc nhích.
Trong nháy mắt đó, tất cả tu sĩ cường giả đều cảm giác, mình chính là thịt cá trên thớt, tùy ý xâm lược, dưới uy áp Thủy tổ của Kim Quang Thượng Sư, bọn họ không thể phản kháng, ngay cả khí lực quỳ xuống cũng không có.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, thời điểm uy áp Thủy tổ của Kim Quang Thượng Sư bao phủ thiên địa, trong nháy mắt này, uy áp vô địch của hắn mới chính thức bộc phát, tất cả mọi người nhìn thấy pháp tắc Thủy tổ của Kim Quang Thượng Sư nổ vang trời, giống như hắn có thể mở thiên địa.
Lúc này, pháp tắc của Kim Quang Thượng Sư chi phối cửu thiên thập địa, hóa thành mặt trời mặt trăng và ngôi sao, khởi động ba ngàn thế giới.
Vào lúc này, Kim Quang Thượng Sư đứng trong Thiên Khư, nhưng ngôi sao vô tận vờn quanh, ba ngàn thế giới chìm nổi, vị trí hắn đứng hóa thành ngân hà vô tận, mở không gian vô cùng.
Hắn chính là chúa tể của thế giới, ở trước mặt hắn, sinh linh trong thiên địa, thần ma khắp vạn giới đều phải quỳ bái, càng không có dũng khí ngẩng đầu nhìn thẳng.
Hắn, chính là Kim Quang Thượng Sư, một đời Thuỷ tổ vô địch, giơ tay nhấc chân có thể hủy diệt một thế giới, cũng có thể mở không gian vô tận.
– Kim Quang Thượng Sư!
Nhìn thấy nam nhân đứng giữa thiên địa, đột nhiên có người cảm động khó hiểu, có cảm giác nước mắt đang tuôn rơi.
– Giết!
Lúc này, Kim Quang Thượng Sư thét dài một tiếng, tiếng thét dài có thể nhiếp hồn phách thần linh, có thể phá vỡ gan Chân Long, một tiếng thét bình định vạn cổ.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, Khai Thiên Phủ đánh xuống, một búa không chiêu không thức, không có biến hóa, nó chỉ là một búa chém xuống đơn giản mà thôi..
Nhưng một búa khai thiên, trời xanh bị mở ra, tia chớp trút xuống, tia chớp vô tận rơi xuống như mưa, giống như giăng đầy khắp cửu thiên thập địa, cảnh tượng rất đáng sợ.
Một búa có thể mở thiên địa, chém chết chúng thần.
Khai Thiên phủ bổ xuống, mọi người kinh sợ, vào lúc này, bọn họ có cảm giác mình đang bị chém thành hai khúc, đạo thống và thế giới của bọn họ đều bị bổ ra trong nháy mắt.
Tất cả mọi người trơ mắt nhìn, thân thể của mình, thế giới của mình một phân thành hai, cảm giác này làm bọn họ sợ hãi và hoảng hốt.
Một búa vô địch, thời khắc này, tất cả mọi người ý thức được cái gì gọi là vô địch, đây chính là vô địch.
Đối mặt một búa khủng bố như thế, tất cả mọi người nổi gai ốc, nhưng Lý Thất Dạ lại vẫn đứng tại chỗ, hắn vung Cực Địa Quỷ Mâu trong tay ra ngoài ngăn cản công kích.
Chỉ trong nháy mắt, một tiếng nổ lớn vang lên, một thế giới hắc ám xuất hiện, nơi đó chính là quỷ vực vô tận, nơi đó có hàng tỉ hung quỷ, hắc ám bao phủ cả thế giới, ác quỷ thôn phệ hàng tỉ sinh linh.
Cảnh tượng khủng khiếp như vậy làm các tu sĩ đứng nơi xa kinh hãi, không biết có bao nhiêu người bị uy thế đáng sợ dọa ngất đi.
Ầm!
Tiếng va chạm kinh thiên động địa vang lên, Khai Thiên Phủ dùng thế không thể đỡ, chỉ trong nháy mắt đã bổ nát thế giới hắc ám, cắt đôi hắc ám, chém đứt quỷ vực.
Khi Khai Thiên Phủ hạ xuống, nó đã chém giết hàng tỉ ác quỷ, cũng mang lại ánh sáng cho thế giới này.
Keng!
Âm thanh to lớn vang lên, chỉ trong nháy mắt này, Khai Thiên Phủ nặng nề bổ vào Cực Địa Quỷ Mâu, tia lửa bắn tung tóe.
Vào lúc này, một ngân hà treo trên cao nổ tung, uy năng vụ nổ kinh thiên động địa, giống như khói lửa rực rỡ nhất thế gian, rất nhiều người khó khôi phục tinh thần, chỉ sợ đây là cảnh tượng đồ sộ nhất thế gian.
Thời điểm khói lửa biến mất, tất cả mọi người nhìn thấy Cực Địa Quỷ Mâu đã ngăn cản Khai Thiên Phủ!
Chương 4392: Lực lớn vô cùng
Khai Thiên Phủ có uy lực vô cùng, nó cường đại vượt xa các binh khí Thuỷ tổ khác, cho dù là binh khí của Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống.
Khai Thiên Phủ cường đại như thế, Kim Quang Thượng Sư dùng toàn lực bổ mạnh một cái, uy lực của nó đáng sợ đến cỡ nào, khủng bố cỡ nào một búa có thể khai thiên, việc này không quá lời chút nào.
Hắn bổ một búa như vậy hoàn toàn có thể chém đạo thống cường đại thành hai nửa.
Một búa như vậy, tuy có thể bổ đôi quỷ vực tối tăm nhưng lại bị Cực Địa Quỷ Mâu ngăn cản, hơn nữa, Cực Địa Quỷ Mâu ngăn cản Khai Thiên Phủ bổ xuống, bản thân nó không hư hại chút nào.
Khai Thiên Phủ lợi hại, uy lực một búa của nó không cần nhiều lời, cho dù là binh khí Thủy tổ đồng cấp, nếu ngạnh kháng một kích như vậy, cho dù thế nào cũng phải xuất hiện một ít rạn nứt.
Nhưng Cực Địa Quỷ Mâu không hư hại chút nào, có thể nghĩ Cực Địa Quỷ Mâu cứng rắn cỡ nào, chất liệu chế tạo Cực Địa Quỷ Mâu trân quý thế nào?
Từ đó có thể nhìn ra được, Cực Địa Quỷ Mâu vô cùng cường đại, tuyệt đối còn trên cả Khai Thiên Phủ.
Cho nên, nhìn thấy việc này, không ít người hít khí lạnh, không có ai biết lai lịch của thanh Cực Địa Quỷ Mâu kia, uy danh của nó không hiển hách như Khai Thiên Phủ, nhưng lúc này ai cũng nhận ra, Cực Địa Quỷ Mâu còn mạnh hơn cả Khai Thiên Phủ.
Đồng thời, cũng làm cho người nghĩ đến, đệ nhất hung nhân tiện tay cầm ra một thanh Cực Địa Quỷ Mâu đáng sợ như thế, thử nghĩ xem, nội tình của đệ nhất hung nhân thâm hậu thế nào?
Nhưng cường giả chân chính cũng không phải nhìn Cực Địa Quỷ Mâu, mà là nhìn Lý Thất Dạ.
Vào lúc Khai Thiên Phủ bổ xuống một kích vô địch, không chỉ cần Cực Địa Quỷ Mâu ngăn cản một kích đáng sợ như thế, cũng không phải Cực Địa Quỷ Mâu không hư hại chút nào.
Làm cho bọn họ cảm thấy đáng sợ nhất chính là dưới một bổ kia, Lý Thất Dạ vẫn đứng sừng sững bất động. Chỉ cần người có được thực lực cường đại đều hiểu, uy lực một kích của Kim Quang Thượng Sư kinh khủng thế nào, uy lực một kích đó có thể hủy thiên diệt địa.
Nhưng sau khi ngăn cản một búa như vậy, bả vai của Lý Thất Dạ không lay động cái nào, hắn dễ dàng ngăn cản một kích kinh thiên như thế, có thể nghĩ, thực lực Lý Thất Dạ đã cường đại đến mức nào.
– Đi!
Thời điểm một búa của Kim Quang Thượng Sư không có tác dụng, Lý Thất Dạ dùng Cực Địa Quỷ Mâu đẩy mạnh Khai Thiên Phủ.
Tiếng nổ lớn vang lên, chỉ trong nháy mắt, Cực Địa Quỷ Mâu trong tay Lý Thất Dạ vung mạnh, cũng đẩy lùi Kim Quang Thượng Sư.
Lý Thất Dạ tiện tay vung mạnh trường mâu, vào lúc đó, Lý Thất Dạ đã sử dụng Cực Địa Quỷ Mâu như côn, hắn chỉ vung mạnh một cái.
Lý Thất Dạ tùy ý vung mạnh trường mâu, nhìn như thập phần tùy ý nhưng uy lực của trường mâu vô cùng đáng sợ.
Oanh!
Tiếng nổ mạnh vang lên, vòm trời sụp đổ, trong nháy mắt trường mâu đánh tới, mặt trời, mặt trăng và cả ngân hà chung quanh cơ thể Kim Quang Thượng Sư sụp đổ.
Vào lúc đó, một cơn sóng lớn ập tới, Cực Địa Quỷ Mâu quét ngang, từng tia sáng xuất hiện.
– Thời gian đảo lưu!
Nhìn thấy cảnh tượng khủng bố như thế, một vị lão tổ Trường Tồn hét lớn.
Cũng không phải Lý Thất Dạ thi triển công pháp làm cho thời gian đảo lưu, vào thời điểm hắn vung mạnh trường mâu, trong nháy mắt đó, thời gian trong lĩnh vực của hai người tự động đảo ngược, từ đó có thể nhận ra trường mâu mạnh thế nào.
– Khai mở!
Đối mặt với một kích khủng bố đáng sợ như vậy, Kim Quang Thượng Sư thét dài, tổ uy vô địch, Khai Thiên Phủ trong tay quét ngang, hoành thiên mà lên, hai tay nắm búa ngăn cản Cực Địa Quỷ Mâu tấn công.
Oanh!
Tiếng nổ mạnh vang lên, thời gian nứt vỡ, vô số hào quang bay ra khỏi lĩnh vực của bọn họ.
Trong nháy mắt này, ngàn vạn tinh hà và ba ngàn thế giới của Kim Quang Thượng Sư tan thành mây khói, Kim Quang Thượng Sư bị đánh bay ra xa, ầm, tiếng nổ lớn vang vọng thiên địa, Kim Quang Thượng Sư không ngừng va chạm với vách tường thời gian, đụng nát thành lũy và thời gian dừng trôi, cảnh tượng vô cùng đồ sộ..
Cảnh tượng như thế quá mức rung động nhân tâm, cho dù người nào nhìn thấy cũng khiếp sợ.
Nhìn thấy việc này, tất cả mọi người há hốc mồm, sự việc vừa rồi quá rung động, không biết bao nhiêu người hít thở không thông, cảm giác trái tim của mình đang bị bóp chặt, bọn họ bị sốc, lại có cảm giác sắp ngất xỉu tại chỗ.
Cuộc chiến Thủy tổ vô cùng kinh khủng, nếu như trận chiến này bộc phát bên trong một đạo thống nào, chỉ sợ sẽ đánh đạo thông đó tan thành mây khói.
Càng làm cho mọi người rung động chính là, dưới một chiêu vừa rồi, Kim Quang Thượng Sư không địch lại, bị đệ nhất hung nhân đánh bay, việc này ẩn chứa ý nghĩa đáng sợ.
Trong nháy mắt vừa rồi, không biết bao nhiêu người hoảng hốt. Trong Tiên Thống giới, bao nhiêu người xem Kim Quang Thượng Sư là thần tượng của mình, bao nhiêu người cho rằng Kim Quang Thượng Sư có hôm nay thành tựu chính là cao điểm không thể vượt qua của bọn họ.
Nhưng Kim Quang Thượng Sư hiện tại lại bị Lý Thất Dạ đánh bay ra xa, cảm giác không khác gì trường mâu đánh nát linh hồn của bọn họ, cũng không có bút mực nào có thể hình dung tâm trạng của những người kia.
– Chẳng lẽ đệ nhất hung nhân đã là Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống.
Nhìn thấy việc này, tất cả mọi người thất thần và ngơ ngác nói một câu.
Đây là việc khó tưởng tượng nổi, nếu như đệ nhất hung nhân là Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống, sự thật như vậy quá tàn khốc với nhiều người, cũng đánh nát tâm linh bọn họ.
– Thống khoái, thống khoái, đã rất lâu rồi chưa thống khoái như vậy.
Trong nứt vỡ vô tận, Kim Quang Thượng Sư đứng dậy, dù kim quang trên người hắn chớp tắt bất định, tinh thần của hắn vô cùng phấn chấn, vô cùng hưng phấn.
Hắn bị trường mâu đánh bay, đổi lại người khác, có lẽ sẽ sụp đổ, dù sao mình vô địch cả đời nhưng lại bị trường mâu đánh bay.
Nhưng Kim Quang Thượng Sư bộc phát chiến ý mạnh hơn trước, càng có thêm quyết tâm đánh đến cùng.
Lúc này, đối với Kim Quang Thượng Sư mà nói, cho dù chết trận cũng không oán hận, đối với hắn, có thể gặp được đối thủ cường đại như thế chính là chuyện hưng phấn nhất trên đời.
– Khá tốt.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
– Đạo hạnh của ngươi không tệ, đáng giá chiến một trận.
Lý Thất Dạ nói một câu băng quơ như thế, tất cả người trong thiên hạ đều không còn tâm tình phản bác. Đổi lại trước kia, chỉ sợ tất cả mọi người cho rằng Lý Thất Dạ cuồng vọng tự đại, nhưng lúc này, không có bất kỳ người dám nói ra một tiếng, một mâu vừa rồi, đệ nhất hung nhân có tư cách nói ra bất cứ lời lẽ hung hăng càn quấy, hắn đại biểu cho vô địch.
– Đạo huynh công lực chi hùng hậu, ta chưa từng gặp qua.
Kim Quang Thượng Sư đứng đó, thần thái hưng phấn, chiến ý dâng cao, nói:
– Ta chưa sử dụng đại đạo là bất kính với đạo huynh, cũng là ta không biết tự lượng sức mình.
– Tốt.
Lý Thất Dạ cười lớn, nói:
– Thế nhân đều khen ngươi kinh diễm, ta muốn xem đại đạo của ngươi kinh diễm cỡ nào.
– Hổ thẹn, không dám so sánh với tiên hiền.
Kim Quang Thượng Sư vừa cười vừa nói:
– Nhưng, ta nguyện dùng đạo của mình chiến với đạo huynh! Ta muốn xem uy lực thế nào.
Kim Quang Thượng Sư lời nói, lại để cho tất cả trong lòng người chịu chấn động, tất cả mọi người không khỏi đem con mắt mở sâu sắc.
– Kim Quang Thượng Sư sắp vận dụng đại đạo.
Tất cả mọi người mở to mắt quan sát, không muốn bỏ qua bất cứ chi tiết nhỏ nào.
Kim Quang Thượng Sư chứng đạo trở thành Thuỷ tổ, có thể nói vô địch trên đời, đại đạo của hắn vô cùng kinh diễm. Sau khi chứng đạo, Kim Quang Thượng Sư đã bỏ qua đại đạo của Tiên Đồng sơn.
Có thể nói, Kim Quang Thượng Sư hôm nay hoàn toàn có thể khai tông lập phái, sáng tạo đạo thống của chính mình, chỉ có điều, hắn không có làm như vậy mà thôi.
Sau khi Kim Quang Thượng Sư chứng đạo, hắn đã vô địch, thế gian rất ít người nhìn thấy đại đạo của Kim Quang Thượng Sư, hôm nay, hắn muốn biểu thị đại đạo vô địch của bản thân, đám người chung quanh vô cùng hưng phấn.
Ông!
Vào lúc này, Kim Quang Thượng Sư thu liễm tất cả khí tức của mình, uy áp Thuỷ tổ cũng biến mất, thần quang vô thượng cũng biến mất.
Hàng tỉ ngôi sao, ba ngàn thế giới cũng biến mất theo.
Hào quang trên người Kim Quang Thượng Sư, pháp tắc Thuỷ tổ cũng biến mất theo, chậm rãi, ngay cả thân thể Kim Quang Thượng Sư cũng biến mất.
Vào lúc đó, Kim Quang Thượng Sư không còn là Kim Quang Thượng Sư, hắn từ Thủy tổ vô địch biến thành một phàm nhân, hắn đang thoái hóa.
Một tu sĩ, từ phàm nhân tu thành cường giả, mãi cho đến khi vô địch, đây là quá trình biến đổi mạnh hơn.
Nhưng vào lúc đó, Kim Quang Thượng Sư lại từ một Thuỷ tổ vô địch biến thành một phàm nhân, đây là quá trình nghịch chuyển vô cùng thần kỳ.
Vào lúc đó, trên người Kim Quang Thượng Sư không có bất kỳ khí tức vô địch nào, càng không có thần quang vô thượng.
Hắn chỉ biến thành một thanh niên mà thôi, nếu như không phải gương mặt kiên nghị và ánh mắt thâm thúy vẫn còn, như vậy sẽ bị người ta hoài nghi, thanh niên trước mắt có phải là Kim Quang Thượng Sư không?
Hắn chính là Kim Quang Thượng Sư, cho dù hắn nghịch chuyển biến thành thanh niên bình thường, nhưng ánh mắt, khí chất của hắn đều không thể cải biến, hắn chính là một Thuỷ tổ vô địch, chỉ có điều, bởi vì trong nháy mắt vừa rồi, Kim Quang Thượng Sư đã phản phác quy chân.
Dần dần, bóng dáng của Kim Quang Thượng Sư bắt đầu tan rã, giống như băng tuyết đang hòa tan dưới ánh mặt trời, đến cuối cùng, băng tuyết cũng hòa tan và hóa thành nước, xuyên qua đất bùn, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Vào thời khắc này, bóng dáng Kim Quang Thượng Sư biến mất, hắn như hòa tan triệt để, dung nhập trên thế gian.
Thế gian đã không có Kim Quang Thượng Sư, dấu vết hắn lưu lại cũng xóa đi, giống như hắn chưa từng tồn tại trên thế gian.
Nhưng thần kỳ nhất chính là, Kim Quang Thượng Sư giống như chưa từng tồn tại trên thế gian, tất cả mọi người cảm thấy vô cùng thần kỳ, Kim Quang Thượng Sư không chỗ nào không có.
Một phiến lá rụng cũng là Kim Quang Thượng Sư, một đám hào quang, cũng là Kim Quang Thượng Sư, cho dù là một hạt bụi bậm cũng là Kim Quang Thượng Sư…
Mọi thứ trên thế gian này đều là Kim Quang Thượng Sư, thời điểm tất cả mọi người nhìn quanh, dường như khắp nơi đều là Kim Quang Thượng Sư.
Hắn đã không còn ở đây nhưng nơi nào cũng có hắn xuất hiện!
Chương 4393: Kim Quang Quy Chân
Không chỗ nào không có Kim Quang Thượng Sư, hắn lại biến mất trên thế gian, tất cả mọi người chưa từng nhìn thấy bóng dáng của hắn, hắn đã triệt để biến mất trên nhân gian.
Vào lúc này, thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, Kim Quang Thượng Sư chưa từng xuất hiện, nhưng lại làm cho người ta có cảm giác hít thở không thông, dường như bất cứ ai, bất cứ nơi nào cũng cảm giác mình sống dưới cái bóng mờ của Kim Quang Thượng Sư.
Bất cứ thời điểm nào, thời điểm ngươi ngẩng đầu lên, ngươi sẽ nhìn thấy một cự nhân to lớn như bầu trời đang bao phủ ngươi, cảm giác áp bách vô hình kia làm người ta phát điên, một lúc sau, thậm chí sẽ làm ngươi quỳ xuống không dậy nổi.
Cảm nhận được áp bách vô hình này, mọi người có cảm giác hít khí lạnh.
Mặc dù nói, Kim Quang Thượng Sư vừa rồi đã phản phác quy chân, đã thu liễm tất cả uy áp Thuỷ tổ của hắn, trong thiên địa cũng không còn thần uy vô địch của hắn, nhưng hắn sau khi phản phác quy chân lại càng làm cho người ta cảm thấy khó chịu, cả thế giới đều bị hắn bao phủ, tất cả sinh linh trong thiên địa đều sinh tồn trong cái bóng của hắn.
– Kim quang quy chân.
Có một vị Trường Tồn thì thào nói:
– Đây là đại đạo của Kim Quang Thượng Sư, vạn pháp quy chân!
Có thế hệ vô địch từng nhìn thấy đại đạo của Kim Quang Thượng Sư lên tiếng, hôm nay gặp lại Kim Quang Thượng Sư thi triển đại đạo bản thân, người đó vẫn còn sợ hãi, bọn họ cũng đều biết đại đạo của Kim Quang Thượng Sư đáng sợ thế nào.
Trong vô số tu sĩ xem cuộc chiến, không thiếu thế hệ vô địch từng thua trong tay Kim Quang Thượng Sư, những người này đều quát tháo phong vân, từng là Trường Tồn vô địch, hôm nay lại cảm nhận được khí tức đại đạo của Kim Quang Thượng Sư, trí nhớ của bọn họ như còn mới.
Kim Quang Thượng Sư sáng chế đại đạo vô cùng cường đại, đặc biệt sau khi hắn chứng đạo trở thành Thuỷ tổ, trên đời này không có mấy người đáng giá hắn thi triển đại đạo vô thượng, đương nhiên, người thua dưới đại đạo của hắn đều là thế hệ vô địch.
Kim quang quy chân, đây là đại đạo do Kim Quang Thượng Sư sáng chế ra, đại đạo của hắn đã nhảy ra khỏi cực hạn của Tiên Đồng sơn, đại đạo của hắn đã trở thành đạo nguyên, có thể xây dựng đạo thống.
Bốp!
Một âm thanh vang lên, đúng vào lúc này, trong hư không xuất hiện một đám kim quang, đám kim quang kia lăng không sinh ra, nhưng nó lại chịu tải ngàn vạn thế giới.
Thời điểm tất cả mọi người ngưng mắt nhìn, trong một đám kim quang kia xuất hiện một người, hắn chính là Kim Quang Thượng Sư.
Nhưng Kim Quang Thượng Sư trước mặt lại khác với Kim Quang Thượng Sư bình thường, lúc nhìn thấy Kim Quang Thượng Sư lúc trước, hắn chính là Thuỷ tổ vô địch, là tồn tại chí cao vô thượng.
Kim Quang Thượng Sư bước ra khỏi kim quang lúc này chính là tiểu thiếu niên năm đó, trên mặt còn ẩn chứa tinh thần phấn chấn, khí chất chất phác quy chân, dường như cho dù ngàn vạn năm trôi qua, hắn vẫn có thể bảo trì hình dạng như thế.
Bước ra khỏi kim quang, Kim Quang Thượng Sư như sống qua ngàn trăm vạn năm, thời điểm hắn trở về, hắn vẫn là tiểu thiếu niên mười tám tuổi.
Kim Quang Thượng Sư đi tới, hắn như bước ra khỏi quá khứ và tiến tới tương lai, cho dù là quá khứ hay tương lai, hắn vẫn là thiếu niên mười tám tuổi.
Kim Quang Thượng Sư đã đi tới trước mặt Lý Thất Dạ, hắn nói khẽ:
– Đạo huynh, đắc tội.
Lúc hắn nói ra lời này, hắn vung tay tấn công Lý Thất Dạ.
Hắn xuất thủ đơn giản lại trực tiếp, hơn nữa không có uy thế kinh thiên, không có nứt vỡ hay tiếng vang, giống như phàm nhân đang đánh nhau, hơn nữa xuất thủ vô cùng tùy ý.
Nhưng hắn vung mạnh một quyền, dường như không chỉ cánh tay Kim Quang Thượng Sư đang tấn công, toàn bộ thiên địa, cả Tam Tiên giới, còn có hàng triệu tỷ sinh linh, còn có ranh giới vô cùng vô tận.
Cho nên, khi Kim Quang Thượng Sư vung tay tấn công, tất cả mọi người có cảm giác mình đang bay lên trời, chính mình và cả thế giới đều lay động theo cánh tay kia.
Kim Quang Thượng Sư đang nâng bọn họ và cả thế giới tấn công Lý Thất Dạ.
Lúc này, trong tay Kim Quang Thượng Sư không có binh khí, hắn chỉ vung cánh tay mà thôi, nhưng cánh tay của hắn chính là cả thế giới, cả Tam Tiên giới, binh khí của hắn chính là thế giới.
Thử nghĩ xem, cả Tam Tiên giới bị hắn mang theo, uy lực như thế cường đại và khủng bố cỡ nào.
Tam Tiên giới nặng ra sao, có thể nói, thời điểm cả Tam Tiên giới đè xuống, tất cả thế hệ vô địch đều hít thở không thông, thậm chí bọn họ có cảm giác mình bị nghiền nát tan thành mây khói.
Đối mặt với cái vung tay như thế, Lý Thất Dạ nâng Cực Địa Quỷ Mâu lên, trường mâu quét ngang, hắn vung tay ngăn cản cánh tay kia.
Ầm!
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, cánh tay của Kim Quang Thượng Sư đánh vào Cực Địa Quỷ Mâu, uy lực rung chuyển vạn cổ, Cực Địa Quỷ Mâu bị đánh cong, Lý Thất Dạ lui về phía sau vài bước.
Thử nghĩ xem, một kích hủy thiên diệt địa của Khai Thiên Phủ đánh xuống nhưng không gây tổn hại lên Cực Địa Quỷ Mâu, bây giờ cánh tay Kim Quang Thượng Sư đánh xuống lại đánh cong Cực Địa Quỷ Mâu, có thể tưởng tượng, cánh tay của Kim Quang Thượng Sư kinh khủng cỡ nào.
Dù sao, một kích vừa rồi mang theo Tam Tiên giới, chịu tải hàng triệu tỷ sinh linh, chịu tải ranh giới vô tận, từ đó có thể tưởng tượng nó nặng cỡ nào.
Một kích không thành công, Kim Quang Thượng Sư vung tay lần nữa, hắn xuất kích, thời điểm cánh tay hắn đánh xuống vừa nhanh vừa vội, lại giống như gió thu cuốn lá vàng.
Kim Quang Thượng Sư vung tay như bổ củi, dường như hắn đang nâng toàn bộ Tam Tiên giới tấn công Lý Thất Dạ.
Ầm ầm ầm ầm…
Âm thanh đập nện vang lên, Cực Địa Quỷ Mâu bị nện liên tiếp như thế, nó đã cong tới cực hạn.
Bởi vì mỗi lần Kim Quang Thượng Sư vung cánh tay nện xuống, tốc độ của hắn quá nhanh, cũng nện Cực Địa Quỷ Mâu cong như bánh quay chèo, hắn còn liên tục nện mạnh vào Cực Địa Quỷ Mâu.
Một lần lại một lần bổ vào Cực Địa Quỷ Mâu, Cực Địa Quỷ Mâu quá cong, Cực Địa Quỷ Mâu bị đánh cong tới cực hạn, nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ Cực Địa Quỷ Mâu sẽ bị Kim Quang Thượng Sư đánh gãy.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, cuối cùng sau khi nện mạnh liên tục, sức thừa nhận của Cực Địa Quỷ Mâu đạt đến cực hạn, lực lượng tích lũy đến cực hạn nện xuống Lý Thất Dạ.
Ầm!
Lý Thất Dạ bị đánh bay, hắn va chạm với hư không vô tận, có thể nghe thấy tiếng nứt vỡ vang lên không dứt bên tai, chỉ trong nháy mắt vừa rồi, Lý Thất Dạ va chạm với không gian thứ nguyên, khi hắn va chạm với rất nhiều không gian thứ nguyên, hắn đã chạm vào hỗn độn.
Hắn không chỉ đụng nát không gian thứ nguyên, không gian thứ nguyên thừa nhận lực lượng cực hạn như thế đã quay về nguyên điểm, không giá hóa thành hỗn độn.
Cùng lúc đó có tiếng nổ vang lên như sấm bên tai, Lý Thất Dạ bị đánh bay vào không gian vô tận, khi đụng vào không gian thứ nguyên, hắn càng va chạm với ngôi sao, hư không nổ tung như pháo hoa.
– Quá cường đại.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị Kim Quang Thượng Sư đánh bay, tất cả mọi người hít khí lạnh, có người hét lên một tiếng.
Uy lực cường đại như thế, đổi lại là mình, không nói có thể chịu nổi một kích của Kim Quang Thượng Sư hay không, chỉ sợ cánh tay kia nện xuống thì mình đã tan thành mây khói, bị đánh thành huyết vụ.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị Kim Quang Thượng Sư nện bay, rất nhiều tu sĩ cường giả sùng bái Kim Quang Thượng Sư hưng phấn, thậm chí gương mặt đỏ lên.
– Chính là như vậy, đánh hắn.
Có người sùng bái vung mạnh nắm đấm, hắn vừa vung tay vừa hưng phấn hô to:
– Nên giáo huấn hắn một trận, Kim Quang Thượng Sư là vô địch.
– Đúng vậy, Kim Quang Thượng Sư vô địch muôn đời.
Nhìn thấy Kim Quang Thượng Sư ra tay cuồng bạo như thế, vô địch thế gian như thế, rất nhiều người hâm mộ hưng phấn gào thét, có người nói:
– Kim Quang Thượng Sư, hảo hảo giáo huấn loại người không biết trời cao đất rộng kia đi!
– Thượng sư ra tay, chiến thắng trở về, vô địch vạn cổ.
Thậm chí có không ít người hâm mộ si mê phong thái vô địch của Kim Quang Thượng Sư, không chỉ gào thét còn hô hào khẩu hiệu.
– Thượng sư ra tay, chiến thắng trở về, vô địch vạn cổ!
Trong thời gian ngắn, âm thanh khẩu hiệu vang vọng không dứt, vang vọng Thiên Hùng quan.
Cũng có không ít cường giả thế hệ trước, lão tổ nhìn thấy người trẻ tuổi hưng phấn và điên cuồng như thế, bọn họ chỉ có thể cười khổ.
Đối mặt với tu sĩ trẻ tuổi điên cuồng, cũng có không ít người tỏ vẻ lý giải, dù sao, quá nhiều người trong Tiên Thống giới xem Kim Quang Thượng Sư thành thần tượng của mình.
Lý Thất Dạ bị đánh bay ức vạn dặm, hắn còn chưa đứng vững, Kim Quang Thượng Sư đã đuổi theo, hắn vung cánh tay nện xuống lần nữa, lúc này cánh tay đã sắp nện vào đầu Lý Thất Dạ.
Vào lúc đó, Lý Thất Dạ không có phòng ngự, hơn nữa tốc độ Kim Quang Thượng Sư quá nhanh, hắn không thể tránh kịp.
– Không tốt!
Nhìn thấy Kim Quang Thượng Sư vung cánh tay đánh tới đầu lâu của Lý Thất Dạ, không ít người kinh hô một tiếng, nếu như Kim Quang Thượng Sư thật đánh trúng đầu Lý Thất Dạ, như vậy Lý Thất Dạ phải chết không thể nghi ngờ.
Keng!
Tiếng kiếm minh nặng nề vang lên, dường như trong ba ngàn thế giới xuất hiện vô số kiếm quang, ánh sáng lập loè.
Trong nháy mắt đó, kiếm đạo vô cùng nặng nề xuất hiện, nó thoáng bao trùm lên người Lý Thất Dạ, nó bảo hộ Lý Thất Dạ vào trong, cũng có thể ngăn cản tất cả công kích.
Ầm ầm ầm ầm…
Đó là âm thanh cánh tay Kim Quang Thượng Sư nện vào kiếm đạo.
Nhưng kiếm đạo vô cùng nặng nề, cứng rắn vô song, ánh sáng kiếm đạo lập lòe, giống như tung hoành muôn đời bất diệt, cho nên, vào lúc này, bất kể Kim Quang Thượng Sư oanh kích thế nào cũng không thể phá vỡ kiếm đạo của Lý Thất Dạ.
– Hậu giả, đại địa dã.
Lúc này, Lý Thất Dạ thét dài một tiếng, kiếm đạo mở ra, hắn đạp không bay lên, cũng tới gần Kim Quang Thượng Sư.
Chương 4394: Nặng vô cùng
Một kiếm phi thiên, Lý Thất Dạ đạp kiếm đạo tiến lên, chỉ trong nháy mắt, Lý Thất Dạ đã hóa thành kiếm tiên.
Ngự kiếm đạo, hắn đứng thẳng trong thiên địa, vẫn chưa xuất kiếm nhưng kiếm đạo đã tồn tại vạn cổ, dường như từ khi thiên địa hình thành, kiếm này đã ở đây.
Keng!
Tiếng kiếm ngân vang lên, vào lúc này, vạn kiếm cùng kêu vang trong thiên địa, bội kiếm trong tay vô số tu sĩ như sống lại, giống như bội kiếm của tất cả tu sĩ cường giả đều thức tỉnh, dường như chúng đã sinh ra linh tính.
Thời điểm tiếng kiếm ngân vang, ngay sau đó là hàng loạt âm thanh ngã xuống đất, rất nhiều người đã nằm trên mặt đất.
Cũng không phải là ngoại lực làm cho rất nhiều tu sĩ ngã xuống đất không dậy nổi, mà là bội kiếm của bọn họ kéo bọn họ ngã xuống.
Trong thời gian ngắn, bội kiếm của ngàn vạn tu sĩ trở nên nặng nề, nặng đến mức bọn họ không thể cầm nổi bội kiếm, cho dù đứng cũng không đứng vững, đã bị bội kiếm của chính mình kéo ngã xuống đất.
Chuyện xảy ra quá đột ngột, không biết bao nhiêu tu sĩ cường giả sợ tới mức ngây người, đối với bọn họ mà nói, thế gian còn có người nào hiểu bội kiếm của mình hơn bọn họ hay sao? Còn có người khác có thể chấp chưởng bội kiếm của mình?
Nhưng vào lúc này, bội kiếm của bọn họ cực nặng, dường như không còn là bội kiếm của bọn họ, trong từng thanh bội kiếm như sinh ra linh tính.
Keng!
Lại có tiếng kiếm ngân vang, thời khắc này, phía trên vòm trời như treo thanh kiếm, mặt đất vô cùng nặng nề, chỉ thấy Lý Thất Dạ vung tay lên, hắn cầm kiếm chém xuống.
Kiếm vô chiêu, đạo vô cùng, một kiếm chém xuống chỉ còn lại sức nặng mà thôi, dưới một kiếm này, kiếm nặng vô cùng, giống như thế gian không nâng nổi vật nặng như thế.
Kiếm còn chưa đánh ra đã phát ra tiếng “răng rắc”, kiếm quá nặng nên ép vỡ không gian, ép vỡ thời gian, đập vụn nhân quả, đánh nát luân hồi!
Dường như thiên địa cũng không thừa nhận nổi sức nặng của một kiếm này.
Toàn bộ Tam Tiên giới đủ nặng không? Nhưng so với một kiếm này,Tam Tiên giới nhẹ như lông hồng.
Kiếm đạo quá nặng, nó đã vượt qua tất cả, đã hóa tất cả thành bổn nguyên, cho dù thế giới rộng hơn nữa, chúng đều bắt đầu từ nguyên điểm, cho nên, kiếm đạo này chỉ có một chữ “nặng”.
Đối mặt Vô Lượng trọng kiếm, Kim Quang Thượng Sư kinh ngạc, hắn thét dài, vươn tay niết âm dương, nắm sinh tử, chưởng luân hồi, tay hắn oanh kích về phía trước.
Một kích của Kim Quang Thượng Sư cường đại đến mức không thể tưởng tượng nổi, cả Tam Tiên giới cũng chấn động, lực lượng cường đại trấn áp cửu thiên thập địa, hàng tỉ sinh linh không dậy nổi, dưới lực lượng đè ép, sinh linh hít thở không thông.
Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, kiếm đã chém xuống, âm dương diệt, sinh tử tán, luân hồi đoạn, tất cả đều tan thành mây khói, trong nháy mắt vừa rồi, thân thể Kim Quang Thượng Sư bị đánh bay ra ngoài, máu tươi lưu lại trong không gian, lộ ra cảnh tượng thê mỹ.
Kim Quang Thượng Sư bị đánh bay quá xa, hắn bay qua không gian, lưu lại vết ngấn không thể xóa nhòa.
Lực trùng kích như thế, chỉ sợ tồn tại cường đại hơn nữa cũng bị phai mờ, Kim Quang Thượng Sư bị đánh trúng, hắn bị đả thương rất nặng và toàn thân đầm đìa máu tươi.
Nhìn thấy cảnh này, chúng sinh trong thiên địa chấn động tới mức thẫn thờ, không biết có bao nhiêu người sợ tới mức linh hồn xuất khiếu, hai chân run rẩy.
Uy lực như thế quá dọa người, vào lúc này, không biết có bao nhiêu sinh linh sợ hãi quỳ rạp xuống đất, thời gian trôi qua thật lâu không bò dậy nổi, càng có người bị dọa té cứt té đái, đũng quần ướt đẫm.
Một kích khủng bố như thế, vô số tu sĩ run rẩy, may mắn trận chiến này bộc phát trongThiên Khư, nếu bộc phát trong Tiên Thống giới, không biết có bao nhiêu đạo thống sẽ gặp tai họa, dưới uy lực một kích như thế, chỉ sẽ có không ít đạo thống sụp đổ và diệt vong, vô số sinh linh sẽ tan thành mây khói.
– Quá kinh khủng.
Sau thời gian thật lâu, mọi người phục hồi tinh thần, có lão tổ sợ hãi, sắc mặt tái nhợt.
Đại đạo của Kim Quang Thượng Sư vô địch thế nào, nhưng dưới một kiếm chí cao vô thượng của Lý Thất Dạ, hắn vẫn bị chém bay, một kiếm như vậy, thử hỏi trên đời này có người nào có thể thừa nhận nổi?
Các tu sĩ vừa mới hoan hô Kim Quang Thượng Sư tất thắng đều im lặng, sắc mặt bọn họ trắng bệch, cũng không có dũng khí phát ra âm thanh nào, trong bọn họ có không biết có bao nhiêu người bị dọa linh hồn xuất khiếu, đang đặt mông ngồi dưới đất, hai chân run rẩy, cũng không có dũng khí đứng lên.
Một kiếm vô địch, trừ bốn chữ này ra, tất cả mọi người không tìm thấy từ ngữ nào để hình dung được nữa.
Qua thời gian thật lâu, Kim Quang Thượng Sư lại xuất hiện lần nữa, hắn đứng ở nơi đó và ho ra máu, nhưng sắc mặt hắn thong dong, lại sợ hãi thán phục, nói ra:
– Kiếm này nặng vô song, đây là kiếm gì?
– Chỉ kiếm.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói ra:
– Một trong cửu đạo.
– Chỉ kiếm!
Kim Quang Thượng Sư lẩm bẩm:
– Chỉ kiếm, kiếm xuất, mọi việc đều dừng lại, hảo kiếm, hảo kiếm, đúng là hảo kiếm.
Nói đến đây, hắn lại kêu len e đầy sợ hãi thán phục.
Lúc này, Kim Quang Thượng Sư ngẩng đầu, hắn nhìn sang Lý Thất Dạ, vẻ mặt nghiêm túc, nói:
– Chỉ nói lực lượng đại đạo, ta không địch lại đạo huynh, thực lực đạo huynh hơn xa ta, hổ thẹn.
Kim Quang Thượng Sư nói ra lời này, không ít người cảm thấy nội tâm lạnh lẽo, rất nhiều người đang ngơ ngác.
Đặc biệt là những người xem Kim Quang Thượng Sư như thần tượng, thậm chí xem Kim Quang Thượng Sư như thần thánh, bọn họ đều ngây người, trong nội tâm không có chút mùi vị gì, thậm chí còn có bi thương.
Thời điểm Kim Quang Thượng Sư nói ra lời này, đại biểu hắn đã nhận thua.
Trong mắt bao người, Kim Quang Thượng Sư là tồn tại vô địch, hắn chính là Thuỷ tổ kinh diễm nhất đương thời, tất cả thiên tài thời đại này đều thần tượng hắn, là điểm cao mà bọn họ không thể với tới.
Nhưng mà, hôm nay Kim Quang Thượng Sư lại thua trong tay đệ nhất hung nhân, đối với những người bái sùng Kim Quang Thượng Sư, đây là việc khó thừa nhận nhất.
Nghe thấy Kim Quang Thượng Sư nhận thua, trong lòng không ít người bi thương, nhưng Kim Quang Thượng Sư cũng rất bình tĩnh tự nhiên, cũng không có đau buồn, hiển nhiên, cho dù hắn chiến bại, hắn vẫn xem rất nhạt.
Dù sao hắn đã trở thành Thuỷ tổ, hắn trải qua không biết bao nhiêu mưa gió, thế gian này không có tướng quân bách chiến bách thắng, hắn cho rằng, thắng bại chỉ là chuyện bình thường của binh gia.
Huống chi, bị người mạnh hơn đánh bại một cách quang minh chính đại cũng không phải chuyện mất mặt gì.
– Chuyện bình thường mà thôi.
Nghe thấy Kim Quang Thượng Sư nhận thua, Lý Thất Dạ cười nói rất tùy ý.
Lý Thất Dạ vô cùng túy ý càng làm nhiều người hít thở không thông, đặc biệt là những lão tổ Trường Tồn, nội tâm bọn họ càng rung động.
Thử nghĩ xem, có thể đánh bại Thuỷ tổ như Kim Quang Thượng Sư, đối với bao nhiêu người mà nói, đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi, cũng là vinh quang vô thượng, là công tích nổi bật nhất của bản thân, đối với bất cứ người nào, đây là việc đáng kiêu ngạo nhất.
Nhưng Lý Thất Dạ lại tùy ý, dường như việc này chỉ là mây bay, điểm này mới là việc đáng sợ nhất, dường như tất cả đối với Lý Thất Dạ mà nói, nó chỉ là chuyện rất bình thường.
Một vị Thuỷ tổ cũng chỉ là đối thủ bình thường, thế nhân đều là con sâu cái kiến. Như vậy, cường địch chính thức của Lý Thất Dạ là tồn tại như thế nào?
Thời điểm nghĩ tới điểm này, không biết có bao nhiêu người hít khí lạnh, nội tâm nổi da gà.
– Cho dù thất bại, chiến bại cũng là vinh hạnh của ta.
Cho dù không địch lại Lý Thất Dạ, Kim Quang Thượng Sư không cảm thấy uể oải chút nào, thần thái tự nhiên, nhìn Lý Thất Dạ, hắn từ từ nói:
– Chỉ có một tiếc nuối, ta còn có một chiêu chưa xuất ra.
Kim Quang Thượng Sư vừa nói lời này, không ít người sùng bái hắn rung động, trong nội tâm lại sinh ra hi vọng.
– Kim Quang Thượng Sư còn có đòn sát thủ chưa sử dụng?
Có tu sĩ cường giả áp chế hưng phấn trong lòng mình, hắn lẩm bẩm một câu.
– Nói như vậy, ngươi rất có lòng tin vào một chiêu còn lại của mình.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
– Không, ta không có lòng tin vào chiêu của mình.
Kim Quang Thượng Sư nhìn thẳng vào mắt Lý Thất Dạ, nói:
– Nhưng, ta có lòng tin vào đạo huynh.
– Thú vị.
Lý Thất Dạ cũng sinh ra hứng thú.
Kim Quang Thượng Sư nói ra:
– Chiêu này ta tự tay sáng tạo ra, tự nhận là tác phẩm đắc ý nhất trong đời, nhưng chiêu này là điềm đại hung, thời điểm sáng tạo ra chiêu này, ta tự nhận rằng không người nào có thể sống nổi dưới chiêu thức như thế, có lẽ, hôm nay đạo huynh có thể cải biến suy nghĩ của ta.
Kim Quang Thượng Sư nói rất chân thành, gương mặt vô cùng ngưng trọng, từ đó có thể tưởng tượng chiêu thức của hắn đáng sợ tới mức nào.
Không ít người nghe thấy lời này, bọn họ đều hít khí lạnh, tồn tại như Kim Quang Thượng Sư sẽ không xuất khẩu cuồng ngôn, hắn đã nói rõ không ai có thể sống sót dưới chiêu này, chiêu này đáng sợ thế nào?
– Ta rất muốn thử xem.
Lý Thất Dạ tươi cười, nói:
– Nhìn xem nó kinh thiên thế nào.
Kim Quang Thượng Sư trầm ngâm một lúc, nói:
– Chiêu này chính là đại hung thuật, nó đúng với cả địch nhân và cả ta.
– Đây là hung thuật cỡ nào?
Không ít người sợ hãi, đều âm thầm nhìn nhau.
Kim Quang Thượng Sư khai sáng chiêu này, ngay cả chính hắn cũng không khống chế nổi chiêu như vậy, có thể tưởng tượng, chiêu thức như vậy kinh khủng và hung hiểm cỡ nào? Chẳng lẽ là cấm thuật lưỡng bại câu thương?
Cũng có Trường Tồn Bất Hủ lớn mật suy đoán.
Trên thực tế, trăm ngàn vạn năm qua đi, đã từng có Thuỷ tổ sáng chế ra cấm thuật lưỡng bại câu thương, cấm thuật như vậy, mục chính là vì chém giết địch nhân cường đại hơn.
Đương nhiên, cấm thuật như vậy cần trả giá thật nhiều, nếu nghiêm trọng, ngay cả Thuỷ tổ cũng phải góp cả tính mạng của mình vào đó.
– Vậy thì đáng tiếc.
Lý Thất Dạ lẩm bẩm.
Kim Quang Thượng Sư hơi do dự, ánh mắt ngưng tụ và tỏa ra hào quang, thần thái trịnh trọng, nói ra:
– Nếu đạo huynh dám chiến một trận, ta có gì không dám?
Vào lúc này, Kim Quang Thượng Sư lại bộc phát chiến ý lần nữa.
– Nếu ngươi dám, ta phụng bồi đến cùng.
Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm, nhưng hắn nói lời này rất có lực.
– Tốt!
Kim Quang Thượng Sư cười lớn một tiếng, vẻ mặt hưng phấn, nói ra:
– Cường địch khó tìm, cường địch như thầy tốt bạn hiền như đạo huynh, ta càng có thể ngộ nhưng không thể cầu, nếu có thể đánh một trận, có gì đáng tiếc!
Chương 4395: Kim quang nhất điểm
Lúc này, gương mặt Kim Quang Thượng Sư đầy hưng phấn, giống như hắn đang ở thời khắc đắc ý nhất trong đời.
Một ít người nhìn thấy thần thái Kim Quang Thượng Sư như vậy, trong nội tâm cũng không thể hiểu nổi. Có người nói, lúc đề danh bảng vàng là lúc đắc ý nhất trong đời.
Kim Quang Thượng Sư vừa mới chiến bại, mọi người xem ra, việc này không có gì đáng giá cao hứng, không có gì đáng hưng phấn, đổi lại những người khác, bọn họ vô cùng uể oải.
Nhưng Kim Quang Thượng Sư không chỉ có vẻ mặt hưng phấn, sắc mặt hắn còn hớn hở như bắt được vàng.
Với tư cách một đời Thuỷ tổ, có sóng gió gì mà hắn chưa từng trải qua? Nhưng cũng không có việc gì đáng giá hắn cao hứng như vậy.
Đương nhiên, người không thể hiểu ra chính là những tu sĩ không đứng ở đỉnh phong, không phải thế hệ vô địch chân chính, những lão tổ Trường Tồn kia đều hiểu tâm tình của Kim Quang Thượng Sư.
Đối với Thuỷ tổ vô địch như Kim Quang Thượng Sư mà nói, có thể gặp được cường địch không khác gì thầy tốt bạn hiền, đây vốn là việc đáng giá hưng phấn, cho dù chiến bại cũng không có gì mất mặt.
Huống chi, Kim Quang Thượng Sư sáng tạo thuật vô song, uy lực vô cùng, trên đời không có người nào đáng cho hắn thi triển thuật như thế, đối với Kim Quang Thượng Sư mà nói, việc này không phải là một loại thất bại hay sao.
Giống như nghệ nhân điêu khắc tượng, hắn điêu khắc ra tác phẩm tuyệt thế nhưng lại chỉ có một mình hắn có thể thưởng thức.
Hôm nay, đã có hảo hữu hiểu ra giá trị của bức tượng, mình có thể mang tác phẩm đó ra cùng thưởng thức, đây chính là việc vui lớn nhất đời.
Hôm nay, Kim Quang Thượng Sư có cơ hội thi triển bí thuật vô địch của bản thân, hắn làm sao có thể không hưng phấn.
– Một trận chiến tận vạn đạo, chết cũng vui.
Lúc này, Kim Quang Thượng Sư hưng phấn nói ra.
Lý Thất Dạ tươi cười, hắn nói:
– Đại đạo đều có thể, vậy thì lãnh giáo bí thuật khoáng thế của ngươi kinh thiên thế nào.
– Ta đặt tên thuật này là Kim Quang Nhất Điểm.
Vẻ mặt Kim Quang Thượng Sư nghiêm túc, hắn nói:
– Nếu tính mạng có vui vẻ, nó sẽ bốc cháy.
– Kim Quang Nhất Điểm.
Lý Thất Dạ tinh tế thưởng thức, hắn không nhiều lời nữa, hắn cảm thụ đạo vận của Kim Quang Thượng Sư.
Kim Quang Nhất Điểm, rất nhiều tu sĩ cường giả nghe thấy cái tên này đều kinh ngạc. Một chiêu này, Kim Quang Thượng Sư tự nhận là vô địch, hắn sáng chế ra bí thuật vô thượng.
Mọi người xem ra, bí thuật bá đạo như thế nhất định có cái tên kinh thiên động địa mới đúng.
Nhưng nó không có, Kim Quang Thượng Sư chỉ đặt cho nó cái tên rất bình thường —— Kim Quang Nhất Điểm.
Tất cả mọi người kinh ngạc, không rõ vì cái gì Kim Quang Thượng Sư lại lấy cái tên bình thường như vậy, cái tên này hoàn toàn không thể hiện uy năng của bí thuật.
Thời điểm rất nhiều tu sĩ ngừng thở, lúc này một ít lão tổ vô cùng cường đại và Trường Tồn Bất Hủ, bọn họ cũng ngừng thở, cảm thụ đạo vận của Kim Quang Thượng Sư.
Chỉ có người mạnh tới mức nhất định, lúc này mới có thể chính thức cảm nhận được đạo vận không tầm thường, đó là vì cấp độ lực lượng khác nhau, cũng là cảnh giới khác nhau.
Tu sĩ không hiểu ảo diệu của đạo vận, nếu như bọn họ có thể lãnh hội ảo diệu trong đạo vận, bọn họ đã tới gần tử vong.
– Đây là cái gì…
Qua một lúc, một ít đại nhân vật cường đại bắt đầu phát giác.
Vào lúc này, những đại nhân vật kia đều cảm nhận được Kim Quang Thượng Sư phát ra đạo vận, loại đạo vận này ẩn chứa lực lượng không rõ ràng, giống như hồ nước rung động, nó nhộn nhạo nhẹ nhàng.
Thời điểm đạo vận này nhộn nhạo, hình ảnh đại đạo giống như mặt nước phản chiếu bóng dáng của mình, loại cảm giác đó rất đặc biệt, thập phần kỳ diệu, nhưng lại không làm người ta cảm thấy nguy hiểm.
Thậm chí có thể nói, thời điểm đạo vận nhộn nhạo, rất nhiều người đều không cho rằng lực lượng chấn động như vậy sẽ sinh ra uy hiếp tới mình.
Hơn nữa, rất nhiều người đều cho rằng, thời điểm đạo vận chấn động, lực lượng cấp bậc của nó không hợp với thực lực của Kim Quang Thượng Sư.
Phải biết rằng, Kim Quang Thượng Sư có thể trở thành Thủy tổ vô địch, cho dù không địch lại đệ nhất hung nhân, nhưng hắn có thể dễ dàng trấn áp chư thiên, có thể nói, chỉ cần hắn vẫn còn thực lực Thuỷ tổ, hắn sẽ có thực lực kinh thiên động địa, có thể dời núi lấp biển.
Hiện tại, đạo vận trên người Kim Quang Thượng Sư mềm mại đến mức không thể mềm mại hơn được nữa, hoàn toàn không xứng với thân phận và địa vị của Kim Quang Thượng Sư.
– Không tốt, ta không thể động đậy được.
Thời điểm mọi người ngạc nhiên, có một lão tổ hoảng sợ, cũng quát to một tiếng.
Lúc tiếng kêu to vang lên, tất cả mọi người bừng tỉnh, vào lúc này, tất cả mọi người phát hiện chính mình không thể động đậy.
– Đã xảy ra chuyện gì!
Cường đại như Trường Tồn Bất Hủ cũng không thể động đậy, bọn họ càng hoảng sợ mất hồn mất vía.
Có Trường Tồn Bất Hủ thúc dục công pháp cường đại nhất của mình, muốn thoát khỏi khốn cảnh hiện tại, nhưng làm thế không có tác dụng gì, bị vây khốn hoàn toàn.
Nhưng bị vây khốn như thế, tất cả mọi người không có cảm giác chút nào, không giống lực lượng Thuỷ tổ vô địch trực tiếp trấn áp bọn họ, lực lượng trấn áp cường đại đến khó tin nổi.
Bây giờ lực lượng vây khốn tất cả mọi người xuất hiện một cách vô thanh vô tức, thậm chí ngươi còn không cảm giác được nó ở đâu, ngươi cũng không cảm nhận được nó đã tới, đó là khi ngươi đã bị lực lượng này vây khốn, thời điểm ngươi phát hiện thì tất cả đã trễ, cũng không thể chống lại.
Hơn nữa, lực lượng có thể vây khốn Trường Tồn Bất Hủ, có thể vây khốn tất cả mọi người, lực lượng đó là vô địch, lực lượng như thế như có như không, nó rung động nhẹ như không có gì.
– Vì cái gì ta cảm giác mình giống như ngọn nến.
Có một vị lão tổ Trường Tồn hô to đầy kinh hãi.
– Thiêu đốt hi vọng của ngươi.
Kim Quang Thượng Sư nói một câu, lời này rất nhẹ, thời điểm lời nói lọt vào tai của mọi người, tất cả mọi người nổi gai ốc.
Không biết vì cái gì, khi tất cả người nghe được lời nói này, tất cả bọn họ cảm thấy hồn phi phách tán, dường như đây là câu nói kinh khủng nhất đời bọn họ.
– Lực lượng thật kỳ diệu.
Lý Thất Dạ bị vây khốn, hắn cũng cảm thán một câu:
– Tâm có hi vọng, tất có sở cầu, nó sẽ biến thành sợi tơ trói buộc bản thân ngươi!
– Vây khốn mình không phải là Kim Quang Thượng Sư, mà là chính mình.
Có lão tổ lĩnh ngộ ý tứ trong lời của Lý Thất Dạ, hắn hít khí lạnh.
Chỉ trong nháy mắt, có đại nhân vật nghĩ biện pháp thoát ra, nhưng không làm nên việc gì, bất kể bọn họ mạnh bao nhiêu, lực lượng của bọn họ đều biến thành nhỏ yếu.
Bởi vì ngươi không có đối tượng đối kháng, bởi vì tất cả đều xuất phát từ chính ngươi.
Việc đó giống như đại lực sĩ, ngươi có thể ôm tất cả vật nặng nhưng ngươi không có biện pháp ôm chính ngươi, đây mới là điểm đáng sợ nhất.
– Cháy lên đi.
Kim Quang Thượng Sư thở dài một câu, nói:
– Nếu ta thiêu đốt khát vọng của mình, thật không uổng phí. Cảm tạ đạo huynh có thể đánh một trận với ta.
Lúc hắn vừa dứt lời, một tiếng nổ lớn vang lên.
Kim Quang Thượng Sư bốc cháy, hắn chỉ lưu lại một tia sáng đang dao động.
Ông!
Một tiếng nổ vang lên, Kim Quang Thượng Sư vừa đốt cháy chính mình, toàn thân Lý Thất Dạ cũng tỏa ra hào quang, hắn tỏa ra lực phòng ngự vô cùng cường đại.
Lúc này, thế gian không có Kim Quang Thượng Sư, chỉ có một tia sáng đang dao động. Tia sáng chập chờn giống như ánh nến, nó chỉ lớn như hạt đậu nành, ánh nến chập chờn trong hư không, nó tùy thời có thể bị dập tắt.
Nhưng nhắc tới cũng kỳ quái, chỉ một tia sáng như vậy, nó lại tồn tại giống như vĩnh hằng, nó thiêu đốt tất cả khát vọng trên thế gian!
Người có hi vọng, cũng tất có sở cầu!
Tất cả đều bị nó thiêu đốt.
– Thượng sư, tha mạng!
Vào lúc này, có Trường Tồn vô địch cảm nhận được uy hiếp và lên tiếng.
Chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người nghe tiếng “ầm” vang lên, chính mình lại bị thiêu đốt da thịt.
– Không tốt!
Cảm nhận chính mình bị thiêu đốt, không ít cường giả hoảng sợ, bọn họ hét lớn một tiếng, bọn họ thúc dục công pháp cường đại nhất của mình, muốn ngăn chặn hỏa diễm thiêu cháy, nhưng cho dù bọn họ áp chế thế nào vẫn không thể lẫn tránh, tất cả không làm nên chuyện gì.
– Tại sao lại như vậy!
Hiện tại, không ít người sợ vỡ mật, bọn họ hiển thị thần thông, muốn dập tắt hỏa diễm trên người mình, nhưng tất cả nỗ lực của bọn họ lại không có tác dụng gì.
Tất cả mọi người bị thiêu đốt da thịt, thiêu đốt gân cốt bọn họ, thiêu đốt đạo cơ và cả chân mệnh.
Đáng sợ hơn là, bọn họ tận mắt nhìn thấy mình bị thiêu đốt từng tấc một nhưng lại bất lực.
Mặc kệ ngươi cường đại thế nào, mặc kệ ngươi có bảo vật vô địch ra sao, ngươi không thể dập lửa.
– Này, này, đây là đồ quỷ gì!audio coi am
Nhìn thấy mình bị đốt cháy từng tấc một, có rất nhiều người hét lớn, lão tổ cực kỳ cường đại, lúc này đều hoảng sợ thất sắc, hận không thể cầu gia gia, gọi nãi nãi.
– Nó thiêu đốt hi vọng của chúng ta.
Có một Bất Hủ Chân Thần hiểu ảo diệu trong đó, nói ra:
– Chỉ cần trong lòng ngươi còn có khát vọng, muốn sống, nhân từ, ý nghĩ, yêu thương, thù hận… Chỉ cần có một chút, cũng có thể như hỏa diễm thiêu đốt đồng cỏ! Trừ phi tâm ngươi như tro tàn, vào lúc tuyệt vọng nhất, không có sở cầu nào khác, bằng không, tất nhiên sẽ bị đốt cháy. Cho dù ngươi chỉ có có một chút cũng sẽ đốt cháy ngươi không còn một mảnh.
– Lòng có ham muốn!
Nghe nói chuyện cả buổi, không ít cường giả hiểu mình bị cái gì đó, đó chính là kỳ vọng trong nội tâm của mình, một chút sở cầu, đã có thể thiêu đốt chính mình thành tro tàn.
Việc này không quan hệ với lực lượng, không quan hệ tới pháp tắc, không quan hệ tới đại đạo, nó xuất phát từ nội tâm của mọi người, trừ khi ngươi là tảng đá, hoặc ngươi tuyệt vọng không còn chút mong muốn nào khác, nếu không, ngươi sẽ bị đốt thành tro tàn.
– Không, không thể như vậy.
Cảm nhận mình bị đốt cháy, thiêu đốt từng tấc da thịt thành tro tàn, bọn họ không ngừng la hét thảm thiết.