Đế Bá Audio Podcast
Tập 881 [Chương 4401 đến Chương 4405]
❮ sautiếp ❯Chương 4401: Đại chiến kết thúc
Đồng nhân to lớn phá không bay đi, nó cũng biến mất trong nháy mắt.
Mọi người nhìn phương hướng đồng nhân biến mất, trong khoảng thời gian ngắn đều ngơ ngác không biết nên làm gì, bọn họ cũng không biết đồng nhân kia có ý nghĩa gì, bọn họ càng không biết đồng nhân là tồn tại ra sao.
Nhưng, rất nhiều người đều ý thức được, đồng nhân to lớn có ý nghĩa tồn tại không tầm thường.
Thử nghĩ xem, đại lục bay ra khỏi Bất Độ Hải, hơn nữa không có đồ vật tử vong hoặc ma hóa, trong đó có ẩn chứa ý nghĩa không tầm thường, hoặc ẩn chứa ảo diệu không tưởng.
– Đáng tiếc.
Nhìn đồng nhân to lớn phá không bay đi, nội tâm Kim Quang Thượng Sư thập phần tiếc nuối, đối với hắn mà nói, thời gian tiếp xúc với đồng nhân cực lớn quá ngắn, hắn vừa nhìn ra một ít tin tức, đồng nhân cực lớn đã phá không rời đi.
Nếu có thể cho hắn thêm thời gian, vậy thì rất tốt, có lẽ hắn có thể tìm ra một ít huyền bí ẩn chứa trong đồng nhân, có lẽ có thể nghiên cứu ra quan hệ sâu xa giữa nó và Tiên Đồng tộc.
Đáng tiếc, thời gian quá ngắn, hắn chỉ có một chút cảm ngộ mà thôi, sau đó đồng nhân cực lớn phá không bay đi.
Trong lòng, Kim Quang Thượng Sư khát vọng lưu đồng nhân cực lớn ở lại như thế nào, đương nhiên trong lòng của hắn cũng rõ ràng, bằng vào thực lực của hắn tuyệt đối không thể lưu đồng nhân cực lớn ở lại.
Đồng nhân cực lớn có thể bay ra khỏi Bất Độ Hải, nó cường đại, nó ảo diệu còn hơn hắn nhiều.
Cuối cùng, Kim Quang Thượng Sư đành phải thu hồi ánh mắt lưu luyến, đồng nhân cực lớn phá không bay đi, hắn cũng không thể làm gì.
– Đa tạ đạo huynh.
Sau khi phục hồi tinh thần, Kim Quang Thượng Sư ôm quyền cảm tạ Lý Thất Dạ, cảm tạ hắn giúp đỡ.
Nếu như không có Lý Thất Dạ, hắn không có cơ hội tiếp xúc với đồng nhân, mặc dù hắn tiếp xúc với đồng nhân rất ngắn và thu hoạch có hạn, nhưng đối với hắn mà nói, đây là thời cơ vạn năm khó gặp.
– Việc nhỏ mà thôi.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn nhìn bầu trời và nói:
– Thời điểm không còn sớm, ta cũng nên đi.
– Đạo huynh định rời đi thật sao?
Kim Quang Thượng Sư nghe nói như thế, nội tâm hắn rung động.
Kim Quang Thượng Sư nghe ra ý ở ngoài lời, Lý Thất Dạ không chỉ rời khỏi nơi đây, chỉ sợ hắn cũng rời khỏi Tam Tiên giới.
– Còn có thể ở lại một thời gian ngắn, tùy duyên đi.
Lý Thất Dạ nói.
Nội tâm Kim Quang Thượng Sư trầm xuống, tồn tại cường đại như Lý Thất Dạ, đổi lại những người khác, Lý Thất Dạ rời đi là chuyện tốt, dù sao, có tồn tại cường đại như thế đè lên đầu mình, cho dù là ai cũng không thoải mái.
Nhưng đối với Kim Quang Thượng Sư, Lý Thất Dạ rời đi không chỉ là tổn thất của Tam Tiên giới, cũng là tổn thất của hắn.
Lý Thất Dạ rời đi, có ý nghĩa hắn mất đi một cao điểm leo cao, mất đi mục tiêu và tấm gương, cũng mất đi một đối thủ như thầy tốt bạn hiền.
Huống chi, Lý Thất Dạ rời đi, tại Kim Quang Thượng Sư xem ra, đối với cả Tam Tiên giới mà nói, việc này không tốt chút nào. Kim Quang Thượng Sư cho rằng, chỉ cần Lý Thất Dạ vẫn còn ở lại Tam Tiên giới, Tam Tiên giới sẽ có thêm một tầng bảo đảm.
– Hi vọng đạo huynh còn có thể dừng lại thêm một thời gian ngắn.
Kim Quang Thượng Sư ôm quyền, vẻ mặt đầy cung kính.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn cũng hiểu suy nghĩ của Kim Quang Thượng Sư, lắc đầu và nói:
– Việc này phải tùy duyên, theo ta thấy, nhanh lắm, sắp sửa hàng lâm.
Nói đến đây, hắn nhìn sang hướng Bất Độ Hải.
Kim Quang Thượng Sư cũng nhìn về hướng Bất Độ Hải, nội tâm hắn trầm xuống, hắn từng dừng lại ở bờ biển Bất Độ Hải, hắn cũng từng suy tính qua, biết rõ Bất Độ Hải chắc chắn sẽ hàng lâm điềm xấu, cụ thể là khi nào, ngày nào, hắn không dám khẳng định.
Hiện tại Lý Thất Dạ nói như vậy, Kim Quang Thượng Sư biết rõ sắp xảy ra cái gì, Kim Quang Thượng Sư không biết kết quả sẽ ra sao.
Cho dù hắn là Thuỷ tổ, hắn là tồn tại vô địch khắp Tam Tiên giới, nhưng khi đối mặt với tai nạn hàng lâm, trong nội tâm Kim Quang Thượng Sư không có chút nắm chắc, bởi vì hắn không biết sắp đối mặt với cái gì, có lẽ cả thứ toàn bộ Tam Tiên giới không nguyện ý nhìn thấy.
– Ngươi đã chuẩn bị xong chưa?
Kim Quang Thượng Sư im lặng nhìn Bất Độ Hải thật lâu, Lý Thất Dạ nói.
Kim Quang Thượng Sư nhìn Bất Độ Hải, qua một lát, hắn hít sâu một hơi và nói:
– Ta chắc chắn toàn lực ứng phó! Đây là chức trách của ta.
– Người trong thiên hạ đều bụng làm dạ chịu.
Lý Thất Dạ nhìn Bất Độ Hải, hắn nói.
Kim Quang Thượng Sư nhìn sang Lý Thất Dạ, vẻ mặt đầy trang trọng, cung kính nói:
– Kính xin đạo huynh từ bi vi hoài, giúp ta một tay.
Lúc này, Kim Quang Thượng Sư cũng lên tiếng xin Lý Thất Dạ giúp đỡ, hắn biết rõ, nếu Lý Thất Dạ ra tay, đối với Tam Tiên giới, sẽ có một phần hi vọng xuất hiện.
– Ta chỉ là khách qua đường, thế giới này cần dựa vào các ngươi.
Lý Thất Dạ nói.
Nội tâm Kim Quang Thượng Sư rung động, hắn thở dài một hơi, hắn hiểu, nếu như Lý Thất Dạ nói như vậy, đối phương chỉ là khách qua đường ghé tạm nơi đây mà thôi.
– Nhưng ta gần đây không hoạt động nên thân thể hơi căng cứng.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Trong thời gian đó, nếu thật sự đến, ta cũng tập thể dục một chút, sau khi tập thể dục lại lên đường, lúc này mới sảng khoái.
Lý Thất Dạ nói như vậy tương đương với đáp ứng, Kim Quang Thượng Sư vui vẻ, hắn khấu đầu hành đại lễ với Lý Thất Dạ, vẻ mặt cung kính, hắn cũng không cần nói nhiều làm gì.
– Chuẩn bị đối mặt đi.
Lý Thất Dạ nhìn Kim Quang Thượng Sư, ngay sau đó hắn quay người rời đi.
– Cung tiễn đạo huynh.
Kim Quang Thượng Sư khom người, cung kính tiễn Lý Thất Dạ rời đi.
Tất cả đệ tử Tiên Đồng sơn đều khom người, cũng tiễn bước Lý Thất Dạ.
Thời điểm Lý Thất Dạ rời đi, cho dù là ở Thiên Hùng quan hay tại nơi xa xôi hơn, đều có rất nhiều tu sĩ cường giả khom người, bọn họ hành lễ tiễn Lý Thất Dạ rời đi.
Cho dù thân phận Lý Thất Dạ như thế nào, cho dù Lý Thất Dạ là tồn tại ra sao, chỉ bằng vào việc hắn khai thác ra mười ba mệnh cung, việc này đã làm toàn bộ thế nhân ngưỡng mộ và sùng bái.
Mọi người nhìn bóng lưng Lý Thất Dạ biến mất, trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người im lặng thật lâu, cũng có rất nhiều người nhìn hướng Lý Thất Dạ rời đi.
Truyền kỳ, lúc này, Lý Thất Dạ trong mắt thế nhân chính là tồn tại truyền kỳ, là tồn tại thần thoại.
– Rút lui! Nguồn truyện audio Podcast
Sau khi tiễn Lý Thất Dạ rời đi, Kim Quang Thượng Sư lên tiếng, hắn cũng rời đi.
Trên dưới Tiên Đồng sơn hành động nhanh chóng, bọn họ rút lui theo Kim Quang Thượng Sư, cũng biến mất trong tích tắc.
Thời điểm Kim Quang Thượng Sư rút lui, có không ít tu sĩ hành lễ, cung tiễn hắn rời đi.
Cuối cùng, đám người Kim Quang Thượng Sư đã rút lui khỏi Thiên Khư, chỉ trong nháy mắt, nơi này đã yên tĩnh hơn rất nhiều, thậm chí còn an tĩnh đến mức đáng sợ.
– Rốt cục cũng kết thúc.
Nhìn Thiên Khư trống rỗng, có người thì thào tự nói.
Đối với rất nhiều tu sĩ mà nói, mọi người cũng không nghĩ tới sẽ kết thúc như thế, kết cục như vậy vượt qua dự kiến của tất cả mọi người.
Vào lúc này, không biết bao nhiêu tu sĩ cường giả cảm thấy thỏa mãn trước đó chưa từng có, đối với tất cả mọi người mà nói, sau khi xem cuộc chiến ngày hôm nay, bọn họ thỏa mãn rất lớn.
Trận đại chiến tuyệt thế này không chỉ làm người trong thiên hạ nhìn thấy cuộc chiến Thuỷ tổ, Thuỷ tổ vô địch, còn lưu lại ấn tượng sâu sắc trong tâm trí tất cả mọi người, đồng thời, mọi người cũng nhìn thấy Kim Quang Nhất Điểm độc nhất vô nhị của Kim Quang Thượng Sư, trọng yếu hơn là, tất cả mọi người nhìn thấy kỳ tích vạn cổ duy nhất—— mười ba mệnh cung.
Có thể nói, bất cứ tu sĩ nào có thể tận mắt nhìn thấy mười ba mệnh cung, trận chiến đấu này đã viên mãn, có thể tận mắt nhìn thấy kỳ tích như thế, bọn họ cho rằng đây là may mắn lớn lao.
Chính vì như thế, một ít tu sĩ cường giả cảm khái:
– Có lẽ, chúng ta là người may mắn nhất tuyên cổ, may mắn sinh ra cùng thời đại với đệ nhất hung nhân sanh, có thể tận mắt nhìn thấy mười ba mệnh cung, từ xưa đến nay, cũng chỉ có thời đại này có mười ba mệnh cung.
– Đây là bất hạnh của rất nhiều người.
Cũng có lão tổ cười khổ, nói ra:
– Mặc kệ ngươi kinh tài tuyệt diễm, mặc kệ ngươi tuyệt thế vô song, mặc kệ ngươi là thiên tài khó lường ra sao, nhưng sinh ra cùng thời đại với đệ nhất hung nhân chính là bi kịch, trong thời đại này, nhất định chỉ là người làm nền.
Vừa nghe thấy lời này, không biết bao nhiêu người cười khổ, lời này không phải không có đạo lý, đệ nhất hung nhân quá mức cường đại, thật sự quá mức bá đạo vô địch, đặc biệt là thành tựu mười ba mệnh cung, tất cả mọi người biết đây là kỳ tích không thể vượt qua.
Thử nghĩ xem, sinh ra cùng thời đại với đệ nhất hung nhân, mặc kệ ngươi mạnh thế nào, mặc kệ ngươi kinh tài tuyệt diễm ra sao, nhưng sống dưới hào quang vô thượng của đệ nhất hung nhân, ngươi phải ảm đạm thất sắc.
Với tư cách thiên tài tuyệt thế vô song, đổi ở thời đại khác, bọn họ sẽ là nhân vật chính, nhưng sống cùng thời đại với đệ nhất hung nhân lại chỉ có thể làm nhân vật phụ, hoàn toàn không thể so sánh với đệ nhất hung nhân.
– Mười ba mệnh cung, tu sĩ thật sự có thể tu luyện ra mười ba mệnh cung.
Cũng có Trường Tồn chí tôn bắt đầu nghiên cứu thảo luận vấn đề này.
Cho dù bọn họ kinh tài tuyệt diễm, Trường Tồn chí tôn vô cùng cường đại, bọn họ biết rõ mười ba mệnh cung thật sự tồn tại, nhưng thời điểm bọn họ nghiên cứu làm thế nào đạt tới thì không nói được gì, bọn họ cũng không biết làm thế nào tu luyện ra mệnh cung thứ mười ba.
– Rốt cuộc phải làm như thế nào mới có thể tu ra mười ba mệnh cung?
Sau khi biết rõ mười ba mệnh cung tồn tại, có người thử vô số lần nhưng không có thu hoạch được gì.
Điều này cũng làm cho một ít Trường Tồn chí tôn uể oải, bọn họ nói:
– Xem ra, chúng ta là phàm nhân, đời này không thể tu ra mười ba mệnh cung.
Đương nhiên, cũng có đồng bạn an ủi:
– Việc này không có gì mất mặt, thử nghĩ xem, vạn cổ đến nay, có bao nhiêu tồn tại kinh tài tuyệt diễm, có bao nhiêu tồn tại tuyệt thế vô song, có Thuỷ tổ, có Viễn Đạo, bọn họ vô địch thế nào, thành tựu chiếu rọi thiên cổ ra sao, nhưng không ai trong bọn họ có thể tu thành mười ba mệnh cung, ngoại trừ đệ nhất hung nhân!
– Nói cũng đúng.
Nói như thế càng làm không ít Trường Tồn chí tôn không thể tu ra mười ba mệnh cung cảm thấy dễ chịu hơn không ít.
Dù sao, vô song như Cao Dương, kinh diễm như Hỏa tổ, bọn họ đều không thể tu thành mười ba mệnh cung.
Những Trường Tồn như bọn họ không thể so sánh với Thủy tổ như Cao Dương, Hỏa tổ, bọn họ kém quá xa, người ta không làm được, bọn họ không làm được cũng là bình thường.
Cao Dương, Hỏa tổ là thập đại Thuỷ tổ cũng không thể luyện ra, Trường Tồn như bọn họ tu luyện không thành công cũng chẳng có gì mất mặt.
– Đệ nhất hung nhân, đúng là kỳ tích, vạn cổ duy nhất.
Sau khi thất bại liên tiếp, mọi người bắt đầu kính nể đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ, càng hiểu Lý Thất Dạ vô song và cường đại thế nào.
Thử nghĩ xem, trăm ngàn vạn năm qua đi, xuất hiện bao nhiêu thiên tài, sinh ra bao nhiêu Chân Đế, có không ít Thuỷ tổ, nhưng mà, mặc kệ những tiền nhân kinh diễm ra sao, tất cả không thể tu thành mười ba mệnh cung.
Đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ lại là ngoại lệ duy nhất từ vạn cổ đến nay, hắn là người duy nhất tu luyện ra mười ba mệnh cung.
– Đệ nhất hung nhân, nói hắn là vạn cổ duy nhất cũng không quá lời, thậm chí hắn đứng đầu thập đại Thuỷ tổ cũng xứng đáng.
Có một ít lão tổ đề xướng như thế.
Không ai phản đối đề nghị này, đệ nhất hung nhân có được mười ba mệnh cung, hắn thật sự có thể đứng đầu thập đại Thuỷ tổ, thậm chí có thể nói danh xứng với thực.
Chương 4402: Ngươi đáng giá đầu tư
Trong không gian mộng ảo, vô số ánh sao lấp lánh, như mộng như ảo, dường như bọn họ đưa thân vào trong ảo cảnh, nơi này nằm sâu trong Phi Địa trì, chưa từng có người bước vào trong nơi đây.
Trong không gian mộng ảo như thế, Lý Thất Dạ đang tế luyện binh khí trong tay, binh khí lóe sáng và tụ tập lực lượng, hơn nữa lực lượng vô cùng bàng bạc, cường đại đến mức khó có thể tưởng tượng.
– Ngươi vào Bất Độ Hải, là vì chém đầu?
Lúc này trong không gian phát ra âm thanh như mộng như ảo.
Lúc tế luyện binh khí, hắn ngẩng đầu nhìn vào nơi sâu nhất trong không gian, hắn cười nói:
– Ta cũng không biết, tùy duyên mà thôi. Nhưng ta hi vọng hắn thức thời, biết khó mà lui. Đương nhiên, hắn không thức thời, như vậy không thể tốt hơn, ta vừa vặn thử đao của mình có bén hay không.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ lau binh khí trong tay, hắn cười nhạt.
– Ngươi vào Bất Độ Hải, rốt cuộc vì cái gì?
Âm thanh như mộng như ảo vang lên, nói ra:
– Không chỉ là ba lão đầu chứ?
Không hề nghi ngờ, thuộc địa trì hoài nghi cách làm của Lý Thất Dạ, dường như hắn có thể nhìn thấy điểm cuối trong không gian.
– Chung Nam có đường tắt.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:
– Đã có thể tới, nhất định có thể đi.
– Tự tìm đường chết.
Âm thanh như mộng như ảo yên lặng một lúc, cuối cùng hắn không chút khách khí nói:
– Dê vào miệng cọp, ngươi chẳng qua là khối thịt mỡ đưa tới cửa mà thôi.
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:
– Việc này có gì không tốt, thịt mỡ đưa tới cửa, như vậy mới có thể câu lão hổ, ngươi nói đúng không.
– Ngươi không địch lại.
Yên lặng một lúc, âm thanh như mộng như ảo vang lên, nói ra:
– Mặc kệ ngươi cường đại cỡ nào, mặc kệ ngươi tự nhận khó lường ra sao, mặc kệ đạo tâm ngươi kiên định cỡ nào. Một khi ngươi bước vào, chính là tự tìm đường chết, vạn kiếp bất phục.
– Ta không nghe lầm chứ?
Lý Thất Dạ cười cười, ung dung nói:
– Dường như ngươi rất quan tâm sự sống chết của ta, việc này làm ta thụ sủng nhược kinh.
– Ngươi sẽ đưa thân vào bầy hổ!
Âm thanh như mộng như ảo hừ lạnh một tiếng, nói ra:
– Tất nhiên sẽ đưa tới tai hoạ ngập đầu, tất cả thế giới sẽ tan thành mây khói.
– Ta hiểu.
Lý Thất Dạ ung dung nói:
– Trong lòng ngươi cũng sợ hãi, ngươi có thể tưởng tượng, Tam Tiên giới vừa vỡ sẽ là thịt mỡ ngon cỡ nào! Đến lúc đó, ngươi cũng như vậy.
Âm thanh như mộng như ảo im lặng, qua một hồi lâu, hắn lạnh lùng nói:
– Ngươi tự tìm đường chết, không nên kéo cả thế giới chôn cùng ngươi!
– Ai nói ta muốn kéo cả thế giới chôn cùng ta?
Lý Thất Dạ cười nói:
– Giẫm chân tại chỗ, đó mới là trí mạng nhất! Không có gì là đã hình thành thì không thay đổi, cũng không có cái gì tuyên cổ bất biến! Quá khứ là như thế, hiện tại là như thế, tương lai là như thế!
Lý Thất Dạ nói:
– Tam Tiên giới đủ kiên cố, phòng thủ kiên cố, không đâu, lúc tới thì phải tới.
– Hừ, là đám tam lão đầu tử tự gây nghiệt!
Âm thanh như mộng như ảo hừ lạnh.
– Có thể ngược lại.
Lý Thất Dạ nói:
– Không có chuyện như vậy, ngươi cho rằng tương lai đã sẽ không phát sinh sao? Thế gian không có gì không công phá được, cũng không có cái gì vĩnh hằng, cuối cùng sẽ có ngày nghiền nát. Nếu như nói tới vĩnh hằng, ngươi có thể vĩnh hằng không? Bọn họ có thể vĩnh hằng không? Ngươi càng hiểu đạo lý trong đó hơn ta.
Âm thanh như mộng như ảo im lặng, im lặng thật lâu, thật lâu.
– Đương nhiên, nếu như ngươi nguyện ý giúp ta một tay, ta tin tưởng, đây là chuyện vui lớn nhất thiên địa.
Lý Thất Dạ nói:
– Có lẽ hiện tại là thời cơ tốt nhất, ngươi nói đúng không.
– Không!
Âm thanh như mộng như ảo cự tuyệt Lý Thất Dạ mời chào, lạnh lùng nói:
– Ngươi muốn chết, không nên lôi kéo người khác chôn cùng, ta không có hứng thú phụng bồi!
– Vậy ngươi cứ tiếp tục làm rùa đen rút đầu đi.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Trốn, ngươi không thoát nổi đâu, có thể chạy trốn tới vĩnh hằng sao? Trốn không thoát!
– Trốn cũng tốt, chiến cũng thế, kết quả đều giống nhau.
Âm thanh như mộng như ảo lạnh lùng nói:
– Ngươi không thể cải biến cái gì, ta cũng vậy!
– Chưa hẳn.
Lý Thất Dạ cười cười, ung dung nói:
– Thế gian này còn có rất nhiều thứ không biết.
– Không có gì là không biết.
Âm thanh như mộng như ảo nói:
– Ta càng hiểu, bọn họ càng hiểu, cũng biết nhiều hơn ngươi!
– Ta không phủ nhận.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
– Nhưng, ta là ta, bọn họ là bọn họ, đây là điểm khác nhau, đây chính là điểm khác biệt.
– Không có gì khác biệt.
Âm thanh như mộng như ảo lạnh lùng nói:
– Từng có người cũng muốn như thế, cuối cùng thì sao? Hắc, chẳng phải lúc đó cũng ngã nhào!
– Ta biết rõ.
Lý Thất Dạ gật đầu, vừa cười vừa nói:
– Phát sinh chuyện như vậy cũng không kỳ quái, nhân tâm mà, đáng sợ nhất không gì qua được nhân tâm.
– Nhân tâm, thật đáng sợ.
Âm thanh như mộng như ảo lạnh lùng nói.
– Bởi vì các ngươi không phải người.
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Chúng ta là người, đây là khác nhau, cho nên, các ngươi vĩnh viễn không thể trở thành Chân Tiên, mà chúng ta vẫn có cơ hội. Chênh lệch, hiểu chứ, đây mới là chênh lệch!
– Hừ!
Âm thanh như mộng như ảo hừ lạnh một tiếng, nói ra:
– Con sâu cái kiến, cuối cùng chỉ là con sâu cái kiến!
– Vậy sao?
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:
– Cẩn thận, không nên bị con sâu cái kiến gặm sạch! Con sâu cái kiến nhỏ nhưng có thể sinh sôi nảy nở vô cùng, nhưng các ngươi không thể! Các ngươi chết, sẽ chết, chết triệt để, từ nay về sau sẽ chôn vùi cùng thế giới này.
– Ngươi nhìn thế giới xem, lại nhìn khắp vạn cổ.
Lý Thất Dạ nói:
– Vạn cổ trôi qua, bao nhiêu thế giới hủy diệt, bao nhiêu kỷ nguyên chấm dứt. Nhưng ngươi nhìn hôm nay xem, con sâu cái kiến trong miệng ngươi có bị diệt sạch sao? Không có! Chẳng qua là thay người mới mà thôi, đổi phương thức mà thôi, con sâu cái kiến vẫn là con sâu cái kiến, vẫn có thể giãy dụa trong thiên địa.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một lúc, nói:
– Mà các ngươi thì sao, nhớ kỹ, chết một sẽ ít đi một! Ngươi cảm thấy, ai mới là chủ nhân thiên địa?
Lần này, âm thanh như mộng như ảo im lặng thật lâu, hắn hiểu đạo lý này, thậm chí có thể nói hắn hiểu nhiều hơn ai khác.
– Có lẽ ngươi nghĩ tới, sẽ có một ngày ngươi cũng trở thành thịt mỡ.
Âm thanh như mộng như ảo im lặng một lúc, Lý Thất Dạ lại cười nói:
– Chuyện như vậy không phải chưa từng xảy ra.
– Đúng thì như thế nào?
Âm thanh như mộng như ảo nói lần nữa.
– Không có gì.
Lý Thất Dạ cười cười, nóira:
– Ta cảm thấy nếu ngươi không muốn ra tay, nhưng cũng không phải là không có những phương pháp khác, ví dụ như ta, giống ta, ta đẹp trai hơn người, ngươi không biết tương lai ta sẽ thất thắng sao? Làm không tốt, ta chính là chúa tể tương lai! Chân Tiên duy nhất đã thuộc về ta.
– Nghĩ nhiều.
Âm thanh như mộng như ảo lạnh lùng nói.
– Ngươi cũng có thể cho rằng như vậy.
Lý Thất Dạ cười cười, nói:
– Nhưng, ngươi nghĩ có khả năng như vậy không? Vạn nhất ta trở thành Chân Tiên thì sao? Lui một bước, ta không trở thành Chân Tiên, thật sự làm lớn một trận, đây là việc vui cho ngươi! Các ngươi không làm mà hưởng, các ngươi lại thấy ánh mặt trời, giống như được trọng sinh.
– Uy hiếp ta sao?
Âm thanh như mộng như ảo lạnh lùng nói.
– Ngươi có thể cho rằng như vậy.
Lý Thất Dạ khoát tay, hắn cười nhạt và nói:
– Nhưng nói tới uy hiếp, cái nhìn như vậy quá nông cạn, chúng ta nói từ ngữ thâm thúy một chút, ví dụ như đầu tư, đầu tư vào ta, ta là người, là người đáng giá đầu tư!
– Ngươi phải chết!
Âm thanh như mộng như ảo lạnh lùng nói, thập phần dứt khoát.
– Vạn nhất, ta không chết thì sao?
Lý Thất Dạ nói rất nghiêm túc, vẻ mặt rất trịnh trọng.
Lý Thất Dạ nói lời này làm âm thanh như mộng như ảo im lặng, không nói gì nữa, qua một lúc lâu, hắn mới nói:
– Ngươi nghĩ muốn cái gì?
– Ta tin tưởng, các ngươi vẫn có thứ tốt.
Lý Thất Dạ lộ tươi cười thỏa mãn.
– Không, ta không có, tài nguyên trong tay có hạn.
Âm thanh như mộng như ảo rất cảnh giác, dường như cảm giác hắn tùy thời bị Lý Thất Dạ lừa dối.
– Không, ngươi lầm, không phải ngươi, là các ngươi, các ngươi! Hiểu chưa?
Lý Thất Dạ cười tươi, nói:
– Tuy khẩu vị của ta không nhỏ, nhưng ngươi không cảm thấy sao? Chỉ bằng vào ngươi thì quá gân gà. Mặc dù nói ta là người nghèo, dù ta nghèo nhưng trong túi vẫn có lương thực dư, ngươi nói đúng không.
– Hừ!
Âm thanh như mộng như ảo hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:
– Đừng được một tấc lại muốn tiến một thước! Lòng tham quá mức sẽ đưa tới tai hoạ ngập đầu!
– Không, nếu nói như vậy là lòng tham, ngươi cảm thấy chúng ta cần đầu tư hay sao?
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:
– Tốt xấu gì chúng ta đều là nhân vật có danh dự uy tín, muốn chơi, phải chơi lớn một chút, đừng hẹp hòi như thế, chơi đầu tư nho nhỏ, ngươi ném nổi mặt mũi của mình, ta lại không muốn nhìn mặt ngươi, ngươi nói có đúng không?
Âm thanh như mộng như ảo không lên tiếng, qua một lúc lâu, hắn mới lạnh lùng nói:
– Ta đáp ứng ngươi, không có nghĩa là những người khác sẽ đáp ứng ngươi!
– Ngươi có thể nói lại lời ta nói.
Lý Thất Dạ khoát tay, nói:
– Ngươi cũng nhìn thấy, ta rất bận rộn, ta không thể đi bái phỏng từng người. Tin tưởng giá trị của ta, các ngươi có thể đầu tư vào lúc này, tương lai sẽ không còn cơ hội.
– Ta sẽ.
Cuối cùng, âm thanh như mộng như ảo lạnh lùng nói.
– Hi vọng chúng ta hợp tác vui sướng.
Lý Thất Dạ cười tươi, nói:
– Một ngày nào đó, các ngươi sẽ may mắn vì đầu tư hôm nay, đây là lần đầu tư thành công nhất đời của các ngươi.
Âm thanh như mộng như ảo hừ lạnh, nhưng lần này hắn không phản bác Lý Thất Dạ.
Nhưng đúng lúc này, dường như sâu trong không gian có một đôi mắt đang mở ra, chỉ trong nháy mắt đối phương nhìn rất xa xôi, ánh mắt bắt nguồn từ Bất Độ Hải!
– Đến!
Âm thanh như mộng như ảo nói.
Lúc này, Lý Thất Dạ cũng dừng tế luyện, đứng dậy, hắn nhìn về hướng Bất Độ Hải, ánh mắt của hắn ngưng trọng, giống như nhìn xuyên thấu Bất Độ Hải.
– Nên đến.
Ánh mắt Lý Thất Dạ lạnh lẽo.
Chương 4403: Lại có khách bất độ hải đến thăm
Đánh xong một trận, thiên địa yên tĩnh, danh tiếng đệ nhất hung nhân vang vọng cả Tiên Thống giới.
Cho đến ngày nay, không người không biết đệ nhất hung nhân, không người không biết đệ nhất hung nhân cường đại.
Trải qua trận chiến hôm nay, người trong thiên hạ đều cho rằng, đệ nhất hung nhân chính là Thuỷ tổ cường đại nhất Tiên Thống giới, cũng là Thủy tổ kinh diễm vô song nhất thời đại, thậm chí có người cho rằng, tương lai đệ nhất hung nhân chắc chắn sẽ siêu việt tất cả Thuỷ tổ trong Tam Tiên giới, thành tựu của hắn sẽ kinh diễm muôn đời, sẽ trở thành vị Thuỷ tổ sáng chói nhất tuyên cổ.
Trải qua trận chiến giữa đệ nhất hung nhân và Kim Quang Thượng Sư, cả Tiên Thống giới vô cùng bình tĩnh, tất cả tu sĩ thiên tài của các đạo thống đều vùi đầu khổ luyện.
Đối với những thiên tài tuyệt thế, thế hệ vô địch mà nói, nếu là trước kia, có lẽ bọn họ sẽ vừa lòng đắc chí, cũng sẽ xoáy lên phong vân thiên hạ.
Nhưng bọn họ tận mắt nhìn thấy trận chiến giữa đệ nhất hung nhân cùng Kim Quang Thượng Sư, trong nội tâm những thiên tài tuyệt thế, thế hệ vô địch đều im lặng, bọn họ cũng nhìn thấy mình cách thế hệ đỉnh phong bao xa.
Cho nên, tu sĩ thiên tài ngày bình thường tự cho rằng mình rất cao hoặc không coi ai ra gì đều không dám hung hăng càn quấy, cũng không dám gây chuyện thị phi khắp nơi, dù sao bọn họ đều hiểu, không nói tới đệ nhất hung nhân, chỉ so sánh với Kim Quang Thượng Sư, bọn họ vẫn còn kém quá xa.
Kể từ đó, trong khoảng thời gian ngắn không biết có bao nhiêu thiên tài tuyệt thế vùi đầu khổ luyện, đều anh dũng tinh tiến, bọn họ đã xem Kim Quang Thượng Sư, đệ nhất hung nhân thành đối tượng phấn đấu.
Thời điểm rất nhiều tu sĩ cường giả Tiên Thống giới vùi đầu khổ luyện, nhưng Tiên Thống giới không thể duy trì hòa bình như thế trong bao lâu.
Vào một ngày này, Bất Độ Hải phát sinh dị biến, trên mặt biển vô biên kia lại tỏa ra ánh sáng rực rỡ, tốc độ của ánh sáng rất nhanh, mỗi một lần lóe sáng đều vượt qua một khoảng cách rất xa.
Ánh sáng chiếu rọi mặt biển vô biên, mỗi một lần ánh sáng lóe sáng đều lưu lại một dấu vết rực rỡ trên mặt biển.
Đồng thời, thời điểm ánh sáng tỏa sáng rực rỡ, trên mặt biển không lưu lại quỹ tích gì, quỹ tích giống như thiên ngân, nó lưu lại trong thời gian rất lâu, dường như quỹ tích như thế có thể tồn tại trong ngàn vạn năm.
Phải biết rằng, thiên ngân chính là lực lượng chí cao vô thượng chém vào không gian và lưu lại dấu vết không thể xóa nhòa, thời điểm ánh sáng lưu lại dấu vết giống như thiên ngân, có thể tưởng tượng ánh sáng đáng sợ cỡ nào.
– Đó là cái gì…
Lúc dấu vết bắt đầu tiếp cận ven biển Bất Độ Hải, rốt cục có tu sĩ phát hiện ra, lập tức quát to một tiếng, cũng báo tin tức cho cấp cao hơn.
Tin tức truyền đi rất nhanh, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, bất kể là tu sĩ trong Thiên Khư, Thiên Hùng quan hay ở góc nào trong Tiên Thống giới đều biết tin tức này.
– Đó là vật gì?
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết có bao nhiêu tu sĩ cường giả nhìn sang Bất Độ Hải, không ít người rung động khi nhìn thấy ánh sáng kia.
Bất Độ Hải bình tĩnh ngàn trăm vạn năm, từ khi có dị vật bay ra khỏi nơi này, nó đã không còn bình tĩnh như trước.
– Việc lớn không tốt, tuyệt đối xảy ra đại sự.
Có lão tổ nhìn thấy cảnh này, trong nội tâm sinh ra dự cảm bất an.
Đặc biệt cường đại như Chân Đế vô song, Trường Tồn chí tôn đều cảm thấy bầu trời bị mây đen bao phủ, dường như có bóng tối đang bao phủ toàn bộ Tiên Thống giới.
Trong thời gian ngắn ngủi, rốt cuộc có ánh sáng xuất hiện trong Bất Độ Hải, nó đã đến đường ven biển, cũng đáp xuống bờ cát ven biển.
Ầm!
Một thứ gì đó đáp xuống cát, ánh sáng tản đi, chỉ trong nháy mắt ánh sáng tạo thành vòng tròn, âm thanh “ầm ầm ầm” vang lên thật lâu, trong vòng tròn xuất hiện cột đá, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, cột đá cấu trúc thành một trận doanh to lớn giống như thành lũy.
Thời điểm trận doanh đồ sộ như thế xuất hiện bên bờ cát, cảnh tượng đó thập phần đồ sộ, trận doanh như thành lũy cực lớn đủ dung nạp ngàn vạn đại quân.
Sau khi xây dựng trận doanh lớn như thế trên bờ cát Bất Độ Hải, trên Bất Độ Hải lại xuất hiện quỹ tích và ánh sáng rực rỡ.
Quỹ tích kia xuất hiện vết lốm đốm, vết lốm đốm tạo thành hình tròn, dường như nó tạo thành một điểm tọa độ, quỹ tích kia càng ngày càng lớn, quỹ tích như thế tạo thành không gian rút ngắn khoảng cách giữa bờ biển và Bất Độ Hải.
– Đó là vật gì?
Nhìn thấy cảnh tượng xuất hiện trên Bất Độ Hải, xuất hiện việc như thế, tất cả mọi người sợ hãi, lúc này cho dù là kẻ đần cũng biết sắp xảy ra chuyện.
– Bước nhảy không gian, đó là tốc độ chung cực.
Có một Trường Tồn vô song nhìn ra một ít mánh khóe, hắn thầm giật mình, hít khí lạnh, nổi da gà, nói ra:
– Tồn tại trong Bất Độ Hải đã đánh dấu tọa độ nơi này, có người sắp trở lại!
Về chuyện Bất Độ Hải, nơi này có rất nhiều truyền thuyết, nhưng trăm ngàn vạn năm qua đi, Thuỷ tổ, Chân Đế, Trường Tồn tiến vào Bất Độ Hải đều không có tin tức, không có người nào trở về.
Trừ nguyên nhân chết trận ra, hậu nhân có người suy đoán, một khi tiến vào Bất Độ Hải sẽ rất khó trở lại, bởi vì tọa độ không gian trong Bất Độ Hải cực kỳ hỗn loạn, hơn nữa biến hóa vô cùng nhanh chóng, cho nên, nếu Thuỷ tổ muốn từ Bất Độ Hải quay trở lại Tam Tiên giới cũng là việc rất khó khăn.
– Thật đáng sợ, muốn đánh dấu tọa độ Bất Độ Hải, đây là công trình rất lớn, chỉ sợ cần hơn mười vạn năm thậm chí thời gian còn dài hơn, tọa độ Bất Độ Hải biến hóa thất thường, nếu muốn đả thông, mỗi một bước cần gia cố, việc này cần tiêu hao rất nhiều nhân lực và vật lực gia cố không gian! Bây giờ lại có người một hơi đả thông tọa độ như thế, hoàn thành bước nhảy không gian, đó là người thế nào?
Sâu trong Ngũ Hành sơn, có Trường Tồn chí cao vô thượng giật mình.
– Một hơi đả thông tọa độ không gian, cho dù là người nào trong thập đại Thuỷ tổ cũng không làm được.
Có tồn tại ở sâu trong lòng đất, có Trường Tồn vô địch tuyệt thế nhìn thấy việc này đều nổi da gà.
Những chí tôn lánh đời không xuất thế được xưng tụng là tồn tại độc nhất vô nhị, thế gian khó có địch thủ, nhưng khi nhìn thấy tọa độ không gian đều kinh hãi, bởi vì tồn tại làm được việc này đều vượt xa nhận thức của bọn họ, tồn tại như vậy quá đáng sợ.
– Có người sắp trở lại…
Trong khoảng thời gian ngắn, tin tức kinh thiên truyền khắp cả Tiên Thống giới, sau khi nghe thấy tin tức này, toàn bộ Tiên Thống giới như nổ tung, không biết có bao nhiêu tu sĩ rung động thật lớn.
– Có Thuỷ tổ sắp trở lại sao?
Có lão tổ nghe tin tức như thế đều thất thần.
Cũng có người trẻ tuổi nghe tin tức như thế, bọn họ hưng phấn hét lớn:
– Chẳng lẽ Thuỷ tổ của chúng ta sắp trở lại, này, đây là việc tốt.
– Đừng vội cao hứng.
So với người trẻ tuổi hưng phấn, cường giả thế hệ trước, hoặc lão tổ đại giáo đều suy nghĩ theo hướng bi quan, trầm ngâm nói:
– Thuỷ tổ trở lại cũng không phải chuyện tốt, ngàn trăm vạn năm qua đi, ai biết phát sinh chuyện gì?
Hắn vừa nói như thế làm rất nhiều người sợ hãi run rẩy, lời này không phải không có đạo lý, Thuỷ tổ của bọn họ tiến vào Bất Độ Hải trong thời gian trăm vạn năm, sau trăm vạn năm, ai biết trong Bất Độ Hải phát sinh cái gì, nếu hiện tại đột nhiên trở lại, như vậy sẽ có biến hóa thế nào?
Liên tưởng đến những chiếc thuyền bay ra khỏi Bất Độ Hải, trên những chiếc thuyền này đều phát sinh điềm xấu, tin tức này không khác gì thùng nước lạnh dập tắt hưng phấn của những người trẻ tuổi.
– Hi vọng không phải hắc ám hàng lâm.
Có cường giả âm thầm cầu nguyện.
Trong khoảng thời gian ngắn, nội tâm tất cả mọi người nặng trịch, không biết bao nhiêu người cảm giác, hiện tại có mây đen bao phủ toàn bộ Tiên Thống giới.
– Ô!
Đúng vào lúc này, Thiên Hùng quan phát ra tiếng kèn, tiếng kèn vang vọng không gian, cũng truyền vào các nơi trong Tiên Thống giới, truyền vào Thiên Khư, truyền vào bờ biển Bất Độ Hải.
– Tất cả trong Thiên Khư lập tức rút lui, một ngày sau sẽ đóng cửa Thiên Khư, bất cứ kẻ nào cũng không được ra vào, nếu không, tự gánh lấy hậu quả.
Vào lúc đó, Thiên Hùng quan phát hiện âm thanh, đó là lời nói của Thái Duẫn Hỉ.
Thái Duẫn Hỉ nói vọng từ Thiên Hùng quan truyền vào Thiên Khư.
Cùng lúc đó, quân đoàn Thiên Tiệm cũng hành động, tất cả quân đoàn trú đóng tại Thiên Khư tiến vào trạng thái chiến tranh, tất cả binh sĩ đều vào cương vị của mình, canh giữ mỗi góc của Thiên Khư.
– Đi, trở về.
Nghe thấy mệnh lệnh của Thái Duẫn Hỉ, những tu sĩ còn ở bên ngoài Thiên Hùng quan đều rút lui.
Thời điểm quân đoàn Thiên Tiệm tiến vào trạng thái chiến tranh, tất cả tu sĩ đều hiểu, đây không phải nói đùa, sắp có việc lớn xảy ra.
Hơn nữa, một khi Thiên Khư bị đóng lại, bọn họ không quay về, như vậy bọn họ sẽ bị cự tuyệt ngoài cửa, sẽ không vượt qua Thiên Khư sẽ không thể trở về Tiên Thống giới, trừ phi Thiên Khư mở ra lần nữa.
Trong khoảng thời gian ngắn, có tu sĩ ở bên ngoài Thiên Hùng quan đều quay trở về, dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào Thiên Hùng quan.
– Sắp tới rồi.
Các quân đoàn tiến vào trạng thái chiên s tranh, việc này cũng làm tất cả đạo thống trong Tiên Thống giới biết rõ tình thế nghiêm trọng.
Bao nhiêu năm qua đi, quân đoàn Thiên Tiệm không tiến vào trạng thái chiến tranh, tất cả mọi người hiểu, một khi quân đoàn Thiên Tiệm tiến vào trạng thái chiến tranh, như vậy sắp có việc lớn xảy ra.
Chương 4404: Hắc ám hàng lâm
Sau khi quân đoàn Thiên Tiệm tiến vào trạng thái chiến tranh, rất nhiều đạo thống biết trước có đại sự không ổn, lập tức hạ lệnh, triệu hồi tất cả đệ tử bên ngoài trở về, đạo thống tông môn của bọn họ cũng tiến vào trạng thái chiến tranh.
Oanh, oanh, oanh…
Sau khi quân đoàn Thiên Tiệm tuyên bố tiến vào trạng thái chiến tranh, sâu trong Bất Độ Hải phát ra âm thanh trầm thấp, thời điểm từng đợt âm thanh trầm thấp này làm toàn bộ Bất Độ Hải lay động.
Thời điểm này, Tiên Thống giới rất nhiều tu sĩ đều cảm giác được, tại Bất Độ Hải lay động thời điểm, hình như cả Tiên Thống giới cũng tùy theo lay động.
– Sắp biến thiên sao?
Cảm nhận chấn động kia, rất nhiều tu sĩ cường giả sợ hãi kêu to một tiếng, tất cả mọi người sợ hãi Tiên Thống giới chấn động lật úp xuống, khi đó toàn bộ Tiên Thống giới sẽ bị tiêu diệt.
May mắn chính là, chấn động như thế cũng không tiếp tục trong bao lâu, sau một lúc lâu, chấn động kia cũng dừng lại.
– Nhìn kìa, đó là cái gì…
Vào lúc này, có người nhìn thấy cảnh tượng rung động xuất hiện trên Bất Độ Hải, người kia kêu to một tiếng.
Trong khoảng thời gian ngắn, trong Tiên Thống giới, không biết có bao nhiêu lão tổ, Trường Tồn đều nhìn về hướng Bất Độ Hải.
Lúc này, trên Bất Độ Hải mênh mông xuất hiện rất nhiều điểm đen, bóng đen chằng chịt xuất hiện từ sâu trong Bất Độ Hải, không có người nào nhìn thấy bóng đen xuất hiện khi nào, bởi vì bóng tối đã bao phủ bầu trời Bất Độ Hải.
– Ông, ông, ông…
Thời điểm trên mặt biển Bất Độ Hải xuất hiện quỹ tích và vết lốm đốm, những bóng đen chằng chịt kia không ngừng biến mất, sau khi xuất hiện đã tới càng gần Thiên Hùng quan.
Thời điểm mọi người nhìn rõ những bóng đen chằng chịt kia là gì, lão tổ vô địch trong Tiên Thống giới há hốc mồm.
– Đó là quân đoàn sao?
Có lão tổ nhìn rõ những điểm đen kia, bọn họ nổi gai ốc, thân thể bọn họ lạnh buốt như băng đá.
Những điểm đen rậm rạp trên Bất Độ Hải vốn không phải là điểm đen, mà là từng chiếc chiến hạm, trên từng chiếc chiến hạm kia bị khói đen bao phủ, giống như lĩnh vực tử vong bao phủ nơi này.
Ngàn vạn chiến thuyền xuất hiện trên mặt biển Bất Độ Hải, lúc này, ngàn vạn chiến hạm đã thông qua quỹ tích cùng vết lốm đốm tiến hành một lần bước nhảy không gian, cũng truyền tống từ sâu trong Bất Độ Hải ra ngoài.
Trước đó, bên trong Bất Độ Hải đã từng xuất hiện một ít chiến hạm, chỉ có điều, những chiến hạm bay ra đều có tổn thương, đều trải qua kịch chiến. Hiện tại ngàn vạn chiến hạm truyền tống ra khỏi Bất Độ Hải, chúng không chỉ hoàn hảo không tổn hao gì, hơn nữa mỗi chiến hạm đều tỏa ra khói đen giống như chúng mang theo tử vong đến đây.
Từng chiếc chiến hạm cực lớn, ngàn vạn chiến hạm cùng khóa chặt vào nhau, chúng giống như đại lục to lớn bay ra khỏi Bất Độ Hải, khi khói đen lượn lờ, người ta có cảm giác có đại lục tử vong xuất hiện trên Bất Độ Hải.
Oanh!
Một tiếng nổ thật lớn vang lên, từng chiếc từng chiếc chiến hạm truyền tống dọc theo vết lốm đốm cùng quỹ tích tiến lên phía trước, rốt cục chúng cũng đến đường ven biển của Bất Độ Hải, ngàn vạn chiến hạm như thế, chúng không tiến vàoTiên Thống giới, chúng chỉ dừng lại trên bãi cát.
Trong khoảng thời gian ngắn, thời điểm nhìn vào bãi cát Bất Độ Hải, nơi đó đông nghịt giống như thành lũy di động bao phủ bờ cát.
Từng chiếc chiến hạm đều tận lực phát ra khí tức vô địch, thời điểm ngàn vạn chiến hạm đều bao phủ bờ cát, lúc này ai cũng cảm nhận rõ ràng, trong nơi trú quân to lớn kia có thiên quân vạn mã, tùy thời sẽ phá hủy thế giới này.
– Này, này, trong đó có chứa binh lực thế nào? Nhìn thấy cảnh này, không biết có bao nhiêu người run rẩy, nội tâm khó chịu và nổi da gà.
Nói tóm lại, tất cả mọi người không có nhìn thấy ngàn vạn đại quân kinh thiên động địa, nhưng nhìn ngàn vạn chiến hạm đáp xuống bờ cát, tất cả mọi người hiểu từng chiến hạm chở theo bao nhiêu quân đoàn.
– Mở Thiên Tiệm…
Lúc này, Thái Duẫn Hỉ cũng biết không thể lùi lại, hắn quát lớn.
Lúc này từng tiếng nổ mạnh truyền khắp Tiên Thống giới, chỉ trong nháy mắt Thiên Tiệm trải rộng khắp thiên địa, nó tỏa ra ánh sáng rực rỡ, khi ánh sáng Thiên Tiệm bao phủ thiên địa, chiếu sáng toàn bộ Tiên Thống giới, cũng chiếu sáng bầu trời bên ngoài Thiên Hùng quan.
Trong tiếng nổ vang, trong Thiên Tiệm phun ra phù văn vô cùng vô tận, mỗi một phù văn cổ xưa giống như từng tòa núi cao, như từng tảng đá lớn, lúc này Thiên Tiệm chồng chất rất nhiều khối đá, chúng đều hiện ra phù văn.
Dưới vụ nổ mạnh, từng phù văn nặng nề chồng chất phía trên Thiên Tiệm, chỉ trong thời gian ngắn, từng bức tường thành to lớn xuất hiện.
Phù văn cổ xưa tạo thành tường thành còn cao gấp trăm lần độ cao của Thiên Tiệm, phù văn tạo thành tường thành, nó còn lớn hơn cả Thiên Tiệm, có thể nói cao gấp ngàn vạn lần Thiên Tiệm.
Cho nên, sau khi hào quang do phù văn hình thành ngăn cách Tiên Thống giới và thế giới bên ngoài Thiên Hùng quan, chỉ trong nháy mắt Thiên Tiệm đã phong bế Tiên Thống giới, cũng tạo thành bức tường cao lớn bao phủ Tiên Thống giới.
Chỉ trong thời gian ngắn, Thiên Tiệm giống như một thể, dường như Thiên Tiệm là bức tường thành do sắt thép đúc thành, nó không có khe hở nào cả, toàn bộ Thiên Tiệm phòng thủ rất kiên cố.
Trong tiếng nổ lớn, Thiên Tiệm vắt ngang thiên địa xuất hiện dị tượng, có Kim Long chiếm giữ tường thành, có Tiên Phượng thủ hộ đầu tiên, càng có hồng hoang cự thú đứng trong cửa thành, trong khoảng thời gian ngắn, Thiên Tiệm đã tỏa ra khí tức bàng bạc đáng sợ.
Thời điểm này, Thiên Tiệm đã trở thành bức tường thành khó phá nhất thế gian, trở thành bình chướng cường đại nhất Tiên Thống giới.
– Thiên Tiệm, quả nhiên đúng như tên.
Nhìn thấy cảnh này, thủ hộ giả Thiên Tiệm cũng phải kinh ngạc đến ngây người, thiên địa đều bị Thiên Tiệm ngăn cách.
Thời điểm Thiên Tiệm bị kích hoạt, người Tiên Thống giới cũng không ra được, người bên ngoài Thiên Tiệm cũng không tiến vào nổi.
– Thật sự không gì phá nổi sao?
Nhìn thấy Thiên Tiệm cao ngất giữa thiên địa, có tu sĩ thì thào tự nói.
Có lão tổ trịnh trọng, hắn nhìn Thiên Tiệm, từ từ nói:
– Theo đạo lý, cho dù là Thuỷ tổ cũng không phá nổi Thiên Tiệm, đương nhiên, có phương pháp khác hay không, chúng ta cũng không biết được.
– Có Thiên Tiệm ở đây, chẳng phải chúng ta có thể vô tư.
Cũng có cường giả thở ra một hơi.
– Khó nói, ai biết bên trong Bất Độ Hải có cái gì.
Có Trường Tồn ngưng trọng, đặc biệt sau khi nhìn thấy chiến hạm tụ tập trên bờ cát càng ngày càng nhiều, Trường Tồn trải qua vô số sóng gió cũng sinh ra cảm giác tâm thần bất định.
– Triển khai phòng ngự.
Vào lúc này, tất cả đại giáo cương quốc trong Tiên Thống giới, tất cả bọn họ đều biết đại sự không ổn, liên tục kích hoạt đạo nguyên phòng ngự đạo thống, mở ra từng tầng phòng ngự.
Mặc dù nói, Thiên Tiệm đã mở ra, Tiên Thống giới được Thiên Tiệm thủ hộ, nhưng không ai biết mình đang đối mặt với địch nhân như thế nào, không ai biết kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì.
– Liên thông tất cả đạo thống, giữ liên lạc.
Thời điểm này, không biết có bao nhiêu đại giáo đạo thống bắt được liên lạc, thậm chí rất nhiều đại giáo đạo thống tương thông cánh cửa với nhau.
Ngay cả đại giáo đạo thống thù địch sinh tử với nhau, thời điểm này cũng gác tất cả ân oán với nhau, có lúc tối trọng yếu, song phương cũng có thể liên thủ đối mặt với tai nạn.
Oanh, oanh, oanh!
Trên bờ cát Bất Độ Hải đã tụ tập rất nhiều chiến hạm, sau khi chiến hạm cuối cùng tiến vào nơi trú quân, nơi trú quân lúc này giống như một tòa cao ốc nguy nga, giống như tự thành một đạo thống cổ xưa, khí tức ngập trời bao phủ không gian, cũng làm người ta khó cảm thụ rõ ràng.
Sau khi chiến hạm đều tụ tập tại nơi trú quân, thời điểm này, thiên địa cũng trở nên yên tĩnh, giống như mũi tên dài nằm trên dây cung, hào khí giương cung bạt kiếm bao phủ thiên địa.
Thời điểm này, tất cả mọi người ngừng thở, tất cả mọi người ý thức được, đại chiến sắp bộc phát.
– Có người đến.
Thời điểm tất cả mọi người ngừng thở nhìn nơi trú quân, không biết ai hô lên một tiếng.
Lúc này, tất cả mọi người nhìn thấy, có một người bước ra khỏi nơi trú quân, hắn là người duy nhất bước ra khỏi nơi trú quân.
Gương mặt người này không rõ ràng, thân thể hắn bị khói đen quấn quanh, cả người bao phủ trong bóng tối, dường như hắn là sứ giả tử vong bước ra khỏi bóng tối.
Người này đi chậm rãi, hắn không đi không nhanh nhưng bước đi thập phần tự nhiên, giống như hắn đang đi dạo trên bờ cát.
Mặc dù người này không tỏa ra bất cứ khí tức đáng sợ nào, nhưng khi tất cả người nhìn vào hắn, bọn họ có cảm giác người này sâu không lường được, giống như đại dương mênh mông, không ai có thể nhìn thấy hắn mạnh bao nhiêu.
Đáng sợ hơn là, người này lại giống như vực sâu vô tận, hắn không mang theo bất cứ cái gì, hơn nữa, một khi rơi xuống vực sâu như vậy, kết cục chờ đợi bọn họ chính là vạn kiếp bất phục, từ nay về sau không thấy mặt trời.
Chương 4405: Người mang tin tức
Một người đi tới, toàn thân bị khói đen lượn bao phủ, khói đen như vực sâu vô tận có thể thôn phệ tất cả mọi người.
Nhưng nhắc tới cũng kỳ, toàn thân bị khói đen bao phủ, hắn là người đến từ bóng tối nhưng hắn lại không cho người ta cảm giác tà ác nào, trái lại, hắn còn ẩn chứa khí thế xuất trần.
Dường như hắn đến từ thiên ngại, không dính hồng trần, giống như hắn không hợp với thế gian này.
Một người như vậy, cho dù toàn thân hắn bị khói đen bao phủ, cho dù hắn đến từ bóng tối, thậm chí hắn là một ma vương, nhưng hắn lại cho ngươi ấn tượng đầu tiên không phải là tà ác, hắn cho người ta ấn tượng đầu tiên chính là bốn chữ —— hạc giữa bầy gà.
Đây là cảm giác vô cùng quỷ dị, một người bước ra từ bóng tối, hoặc là hắn đại biểu cho tà ác, hắn sẽ cho người ta cảm giác sợ hãi và tà dị, có lẽ ngươi sẽ chán ghét hắn.
Nhưng, một người như vậy đi tới nơi đây lại cho người ta cảm giác trái ngược, trái dường như hắn đứng trên chúng sinh, cho dù đi tới bất cứ nơi nào đều giống như hạc giữa bầy gà, khói đen trên người không thể ảnh hưởng tới khí tức độc nhất vô nhị của hắn.
Đây là cảm giác kỳ lạ, cũng là cảm giác vớ vẩn, nhưng nó lại vô cùng chân thật.
– Tuyệt đối vô cùng khó lường, là nhân vật kinh thiên động địa.
Nhìn thấy người này tới gần, cho dù cường đại như Trường Tồn cũng không dám khinh địch, bọn họ giật mình không nhỏ.
Bởi vì cho dù cường đại như Trường Tồn, Chân Đế cũng không nhìn ra sâu cạn của người này, nhưng khí tức độc nhất vô nhị này nói cho mọi người biết, người này tuyệt đối cường đại đến mức không thể suy tính.
– Rốt cuộc hắn là ai, nếu xuất thân từ Tam Tiên giới, hắn không thể nào là hạng người vô danh.
Cũng có lão tổ suy đoán nhưng không dám nói ra khỏi miệng.
Dù sao, hiện tại bất cứ khả năng gì cũng chỉ là suy đoán, cũng là chửi bới Thuỷ tổ hoặc tiên hiền nào đó, cho nên, lão tổ cường đại không dám định luận, chỉ có thể âm thầm suy đoán trong nội tâm.
Vào lúc này, người kia đã tới trước Thiên Hùng quan, hắn đứng yên tĩnh tại nơi đó, dường như hắn là người rất có tu dưỡng.
– Người đến là người phương nào?
Nhìn thấy người kia đứng trước Thiên Hùng quan, Thái Duẫn Hỉ lên tiếng hỏi.
Người kia hơi khom người, nói:
– Khách hải ngoại trở về, đạo hữu, ngươi chính là thủ hộ giả Thiên Tiệm?
Những người lưu ý lời nói của hắn đều rung động, khác từ hải ngoại trở về, chữ “trở về” đã nói rõ thân phận của hắn, mọi người đều rùng mình.
Rất nhiều người biết rõ, người này thật sự xuất thân từ Tam Tiên giới, về phần thân phận chân thật của hắn, bọn họ tạm thời chưa biết được, nhưng, trong nội tâm mọi người đã có suy đoán, hi vọng không đến mức đánh nhau với tổ tiên.
– Ta chính là tướng lãnh quân đoàn Thiên Tiệm, gánh vác trách nhiệm thủ hộ Thiên Tiệm.
Ánh mắt Thái Duẫn Hỉ ngưng trọng, ánh mắt của hắn như ngân châm, hắn muốn nhìn thấu người khói đen:
– Không biết tôn giả tôn xưng xưng hô thế nào?
Đáng tiếc, Thái Duẫn Hỉ thất vọng, cho dù hắn mở thiên nhãn vẫn không thể nhìn thấy thân phận chân thật của người này, càng không cần nói việc suy đoán thân phận lai lịch của hắn,.
Phải biết rằng, Thái Duẫn Hỉ chính là Trường Tồn chí tôn, trong Tiên Thống giới, thực lực của hắn mạnh ít có người vượt qua, hắn lại không thể nhìn thấu người này.
Thái Duẫn Hỉ rùng mình, hắn biết rõ người này mạnh hơn mình quá nhiều, hắn không thể tính toán ra thực lực người trước mặt.
– Tôn xưng?
Người này nói khẽ:
– Tôn xưng, không dám, ta chỉ là hạt bụi trong thiên địa, nhỏ bé không đủ thành đạo, hôm nay đến, ta chỉ là người mang tin tức mà thôi, về phần tên gì, đã không trọng yếu.
Người này nói như thế, hắn cũng không đắn đo, cũng không có cố làm ra vẻ, hắn thập phần ít xuất hiện, cũng thập phần khiêm tốn, tất cả đều xuất phát từ đáy lòng.
Người này nói thế làm những người khác hít khí lạnh, người này cường đại nhưng khiêm tốn như thế, chẳng lẽ là tính cách của hắn?
– Không biết các hạ muốn truyền lại cái gì?
Thái Duẫn Hỉ nói.
Lúc này, trong Tiên Thống giới, không biết có bao nhiêu ánh mắt nhìn sự việc diễn ra ở nơi đây, lão tổ, Trường Tồn đều quan tâm tới lời đối phương nói.
Người mang tin tức đã tới Thiên Hùng quan, hắn nhìn Tiên Thống giới phía sau Thiên Hùng quan, hắn nhìn xuất thần quên cả lời của Thái Duẫn Hỉ.
Thái Duẫn Hỉ cũng chờ đợi, chờ đối phương trả lời.
Qua một lúc lâu, người kia thu hồi ánh mắt và nói:
– Cố nhân về quê, đây là cố thổ làm người ta quyến luyến, kính xin tướng quân mở cửa thành ra, nghênh đón cố nhân trở về.
Không ít lão tổ, không ít Trường Tồn nghe thấy lời này đều chấn động, trong khoảng thời gian ngắn, không ít người trong bọn họ nhìn nhau và cảm thấy mờ mịt.
Vào lúc đó, có không ít người nhìn trận doanh trên bờ cát, nhìn chiến hạm giống như thành lũy kia
Thời điểm này, rất nhiều người đều hiểu, cũng nghe hiểu lời của ngươi mang tin tức tới đây, có tiên hiền trở lại, hơn nữa không chỉ có một người, có lẽ, người trên từng chiếc từng chiến hạm đều là tiên hiền tiến vào Bất Độ Hải.
Thử nghĩ xem, trăm ngàn vạn năm qua đi, Thuỷ tổ, Trường Tồn, Chân Đế tiến vào Bất Độ Hải Đó nhiều không kể xiết, nếu hôm nay có Thuỷ tổ, Chân Đế trở lại, những người như thế không phải số ít.
Huống chi, trong thời gian trăm ngàn vạn năm qua, có bao nhiêu Thuỷ tổ, Chân Đế tự đi vào Bất Độ Hải.
Nếu như bọn họ trở về, việc này sẽ thế nào?
Nếu đổi thành trước kia, chỉ sợ không biết bao nhiêu tu sĩ cường giả sẽ hưng phấn, dù sao, tổ tiên bọn họ trở lại, có khả năng là tổ phụ, cũng có khả năng là lão tổ tông của bọn họ. càng có thể là Thuỷ tổ đạo thống của bọn họ!
Đối với các tu sĩ, đây là việc đáng hưng phấn và ăn mừng.
Nhưng hôm nay lại khác, nghe câu cố nhân về quê, tất cả lão tổ, Trường Tồn trong đạo thống lo sợ bất an.
Thậm chí nói tru tâm, chỉ sợ không ít lão tổ, Trường Tồn không hi vọng tiên hiền của mình trở lại, cho dù chết ở Bất Độ Hải còn tốt hơn cố nhân về quê.
Bởi vì trong nội tâm mọi người sợ hãi, sợ hãi chuyện đáng sợ xảy ra, sợ hãi bóng tối đang hàng lâm lên người Thuỷ tổ, tiên hiền của mình.
Thử nghĩ xem, đối với bao nhiêu con cháu, bọn họ đều dùng Thủy tổ của mình làm kiêu ngạo và vinh dự, xem tổ tiên như thần linh, nếu hôm nay, đột nhiên có Thuỷ tổ của bọn họ xuất hiện, Thủy tổ không còn là Thuỷ tổ bọn họ sùng bái, không còn là Thuỷ tổ mà bọn họ vẫn lấy làm vinh dự, bao nhiêu con cháu sẽ vỡ mộng, đồ đằng trong lòng bao nhiêu người bị hủy diệt.
Tuy Thái Duẫn Hỉ đã sớm hiểu rõ việc này, nhưng lúc đối mặt chân chính, trong lòng của hắn nặng nề, dù sao, hắn không phải đang đối mặt với hồng hoang cự thú, cũng không phải ác ma trong thế giới hắc ám, mà là tổ tiên bọn họ vẫn lấy làm kiêu ngạo, là tiền bối của bọn họ.
– Thiên Hùng quan liên quan đến an nguy của Tiên Thống giới, trách nhiệm trên vai Duẫn Hỉ nặng nề.
Thái Duẫn Hỉ khom người, cũng không mất lễ nghĩa, từ từ nói:
– Hôm nay không giống lúc trước. Nếu cố nhân về quê, Duẫn Hỉ vô cùng hoan nghênh, thế nhân Tiên Thống giới cũng hoan nghênh. Chỉ có điều, suy nghĩ vì an toàn của Tiên Thống giới, nếu như muốn vượt qua Thiên Hùng quan, như vậy phải tiếp nhận Thiên Hùng quan thẩm tra. Hi vọng tiền bối có thể hiểu, cũng hy vọng có thể thứ lỗi.
Thái Duẫn Hỉ nói chuyện rất khách khí, cũng không có nói quá ác, dù sao, hắn đang đối mặt với tiền nhân của Tam Tiên giới.
– Nếu không thì sao?
Người kia nói.
– Vậy thì xin lỗi, không được đồng ý, không cho phép bất cứ kẻ nào vượt qua Thiên Hùng quan, có điểm nào đắc tội, mong được tha thứ.
Thái Duẫn Hỉ cự tuyệt lời của người kia.
– Ta hiểu.
Người mang tin tức gật đầu, hắn nói:
– Nhưng, ngươi phải biết rằng, cho dù Thiên Tiệm cao, Thiên Tiệm dày bao nhiêu cũng không thể đỡ nổi.
Tuy người mang tin tức không nói ra lời uy hiếp, nhưng ai cũng biết rõ ý hắn nói là gì.
Vào lúc này, không biết có bao nhiêu lão tổ trong Tiên Thống giới cảm thấy nội tâm lạnh lẽo, cũng nổi da gà và bất an.
Chuyện bọn họ lo lắng nhất đã xảy ra.
– Việc trong chức trách, thứ lỗi.
Thái độ của Thái Duẫn Hỉ thập phần kiên định, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào người kia, nói:
– Mặc kệ tiền bối thật sự là cố nhân về quê hay mang mục đích khác tới! Thứ lỗi cho ta dùng tâm tiểu nhân đo lòng quân tử.
– Không có gì khác nhau.
Người kia nói:
– Năm đó, chúng ta bỏ ra ánh sáng chói lọi của thế giới này, hôm nay trở về, chúng ta chỉ mang hi vọng đến thế giới, cũng như nhau cả thôi.
Người kia nói rất nhẹ nhàng, ý nghĩa ẩn chứa trong lời hắn nói làm người ta sợ hãi.
Không hề nghi ngờ, thời điểm hắn nói ra lời này cũng mang ý nghĩa hắn chính là —— một vị Thuỷ tổ!
Một vị Thuỷ tổ trở về, một vị Thuỷ tổ vô địch, về phần là vị Thuỷ tổ nào, bọn họ không biết.
Một vị Thuỷ tổ trở về, theo đạo lý sẽ có rất nhiều con cháu hưng phấn, nhưng lúc này, mọi người run rẩy.
Bởi vì người kia nói rõ một tin tức, không chỉ có một vị Thuỷ tổ trở về, hơn nữa, bọn họ không đơn giản chỉ là trở về!
Bóng tối đã hàng lâm, mọi người nhớ tới lời tiên đoán, tất cả mọi người sợ hãi.
– Tiền bối muốn thế giới này bỏ ra hi vọng thế nào?
Thái Duẫn Hỉ ngưng trọng, hắn hỏi.
– Mang thế giới mới đến.
Người kia nói:audio coi am
– Mở mang tầm mắt rộng lớn hơn!