Đế Bá Audio Podcast
Tập 878 [Chương 4386 đến Chương 4390]
❮ sautiếp ❯Chương 4386: Ôn nhu hương
Lúc tiếng sáo bao phủ, ngàn vạn người ngã xuống, lúc nghe thấy tiếng sáo, mặc kệ ngươi cường đại như thế nào cũng không có năng lực chống cự, cũng không thể ngăn cản tiếng sáo ảnh hưởng tâm thần.
Chỉ cần là người ở gần tiếng sáo đều ngã xuống, mặc kệ ngươi có thể nghe thấy hay không, cho dù ngươi phong bế lỗ tai cũng vô dụng, ngươi là kẻ điếc cũng không thoát khỏi ảnh hưởng từ tiếng sáo.
Tiếng sáo cũng không phải truyền vào tai của ngươi, nó truyền vào trong tâm thần, vang lên trong thức hải của ngươi.
Thời điểm tiếng sáo vừa xuất hiện, nó sẽ bao phủ trong nội tâm của ngươi, cho nên, ngươi không cần thiết nghe tiếng sáo, nó cũng không dựa vào âm thanh truyền bá, nó sẽ tồn tại trong nội tâm, cho nên, dù là kẻ điếc cũng có thể nghe thấy tiếng sáo.
Tiếng sáo du dương, lúc ngươi nghe thấy tiếng sáo, nội tâm của ngươi sẽ mềm nhũn, dường như có thứ gì đó chạm tới nội tâm của ngươi, cũng làm ngươi nhớ lại những hồi ức đẹp nhất trong đời mình.
Cho dù tâm ngươi cứng như sắt đá, cho dù nội tâm bị vỏ cứng bao phủ, tất cả ký ức phủ bụi tại nơi sâu nhất trong nội tâm, ngươi đã mai táng nó, vĩnh viễn không cho nó thấy ánh mặt trời cũng thức dậy.
Dù ngươi là ác ma tội ác tày trời, ngươi là đồ tể cực kỳ thiết huyết, nội tâm cứng rắn ngươi thế nào, ngươi cũng đã từng có những ký ức đẹp.
Lúc này tất cả ký ức đẹp và trân quý xuất hiện, nó đáng giá ngươi nhớ lại.
Chỉ trong tích tắc như thế, ký ức đáng giá ngươi dư vị, đáng giá ngươi nhớ tới, ký ức ôn nhu và ấm áp, ngươi chỉ muốn ôm lấy nó vĩnh viễn, ngươi cũng nguyện ý lún sâu vào tiềm thức, không bao giờ muốn tỉnh lại lần nữa.
Tiếng sáo sẽ đưa ngươi trở lại thời khắc hạnh phúc nhất, đây mới là đỉnh phong nhất trong đời, là thời gian trân quý nhất.
Cách xa tiếng sáo, không ít đại nhân vật nhận ra ảo diệu trong đó, tiếng sáo sẽ làm ngươi lún sâu, làm ngươi nguyện ý dừng lại trong thời khắc đẹp nhất đời mình.
Đây cũng là nguyên nhân làm ngàn vạn người ngã xuống giống như ngủ say, bởi vì bọn họ đã lún sâu vào thời khắc đẹp nhất đời mình, cũng không muốn tỉnh lại nữa.
– Đây, đây là đạo gì!
Tại nơi rất xa xôi, có người ngầm nghe trộm tiếng sáo, có rất nhiều người không chịu nổi, thân thể lảo đảo muốn ngã xuống mặt đất, cũng làm người ta nổi da gà.
Nghe tiếng sáo, ai cũng nghe thấy, tiếng sáo không chị có mị lực vô cùng, nó còn là ký ức tươi đẹp, cho nên, người nào cũng tiếng sáo không phải đạo của tà ma, càng không phải bàng môn tả đạo, nó là đại đạo đường đường chính chính.
– Là Tẩy Bạch Hôi sáng chế, không biết là đạo gì
Mọi người nhớ tới Khê Hoàng đã từng nói về đạo này, lúc này thì thào lẩm bẩm.
Tẩy Khê Thủy tổ Tẩy Bạch Hôi, bị Kiêu Hoành bán cho ác ma, nhưng cũng được Kiêu Hoành trợ giúp sáng tạo ra đại đạo độc nhất vô nhị, nhưng Tẩy Bạch Hôi lại không tu luyện, Tẩy Khê không có người tu luyện thành công, nhưng Khê Hoàng lại tu luyện thành công.
Dựa vào tiếng sáo đã làm người ta ngã xuống không dậy nổi, đại đạo như vậy quá kinh khủng, thật sự là giết người trong vô hình, bại người trong vô chiêu.
Nhưng Tẩy Bạch Hôi sáng tạo ra đạo này, thế gian chưa từng xuất hiện, cho nên không ai biết đạo này tên là gì.
– Ôn nhu hương.
Một lão tổ có giao tình rất sâu với Tẩy Khê đã biết rõ tên của đạo này, hắn thở dài và nói ra:
– Đạo này tên là ôn nhu hương.
– Ôn nhu hương.Nguồn truyện audio Podcast
Rất nhiều người thì thầm cái tên này, tinh tế thưởng thức, dường như không có cái tên nào xứng đáng với nó hơn nữa.
Tiếng sáo của Khê Hoàng cũng không nhắm vào người nào, nó chỉ là tiếng sáo truyền bá chung quanh, dù vậy cũng có ngàn vạn người ngã xuống.
Nếu là mục tiêu của Khê Hoàng, dưới tiếng sáo như vậy, kết quả có thể tưởng tượng
Vào lúc này, trong tiếng sáo du dương, thân thể Lý Thất Dạ hơi lảo dảo, dường như thân thể đứng không vững.
– Nhìn kìa, Lý Thất Dạ bị tiếng sáo mê hoặc.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ lảo đảo sắp ngã, có đại nhân vật lập tức hô lớn.
Mọi người nhìn sang, Lý Thất Dạ lúc này lảo đảo giống như người uống say, dần dần trầm mê vào trong tiếng sáo du dương.
– Chỉ sợ đệ nhất hung nhân cũng không chịu nổi.
Nhìn thấy thân thể Lý Thất Dạ lảo đảo, bước đi tập tễnh, có không ít người giật mình nói ra.
Phải biết, đệ nhất hung nhân có thực lực Thủy tổ, hắn lại trầm mê vào trong tiếng sáo.
– Chẳng lẽ Thủy tổ cũng không đỡ nổi hay sao? Cũng bị tiếng sáo mê hoặc?
Một lão tổ phát hiện việc này, bọn họ hít thở dồn dập và sợ hãi.
Có Trường Tồn lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, qua một lúc lâu, hắn mới nói:
– Từng sinh linh đều có hồi ức tươi đẹp, đều có thời khắc huy hoàng, không có ai ngoại lệ. Cường đại như đệ nhất hung nhân cũng như thế, chỉ có điều, hắn có nguyện ý nhớ lại hay không.
Nghe vị Trường Tồn kia nói thế, không ít người nhìn nhau, nhìn dáng vẻ của đệ nhất hung nhân hiện tại, hắn vô cùng nguyện ý nhớ lại những ký ức đó.
Lúc này, tất cả mọi người đều im lặng, đối với cường giả, càng cường đại, những thứ gọi là tốt đẹp đều rời xa, càng cường đại càng như thế.
Thái thượng vô tình, đây không phải lời nói cho có, trở thành thế hệ vô địch là phải tuyệt tình tuyệt nghĩa, chỉ có điều sau khi ngươi quá cường đại, tất cả mỹ hảo đều bỏ ngươi mà đi.
Đứng trên độ cao như thế sẽ đối mặt với sự tàn khốc của thế gian, gánh vác trọng trách càng nặng nề.
Cho nên, đối với Trường Tồn vô địch, đến trình độ nhất định, bọn họ mới biết nhân sinh mỹ hảo trân quý cỡ nào, sẽ vô giá bao nhiêu.
Khi nhìn thấy Lý Thất Dạ lảo đảo suýt ngã, tất cả mọi người có thể tưởng tượng, đệ nhất hung nhân nguyện ý nhớ lại những ký ức tốt đẹp của mình.
– Rất đẹp, rất đẹp, thật sự rất đẹp.
Trong tiếng sáo, Lý Thất Dạ tán thưởng một câu, vô cùng hưởng thụ, hắn hiện tại như kẻ uống say, ngay cả đứng cũng không vững, thân thể đong đưa, có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.
Phát hiện Lý Thất Dạ chậm rãi nhắm mắt lại, nội tâm tất cả mọi người rung động, thời điểm Lý Thất Dạ nhắm mắt lại, hắn cũng giống những người khác, dường như đã tiến vào trong mộng đẹp.
– Không tốt, đệ nhất hung nhân lún sâu rồi.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ nhắm mắt lại như ngủ say, tất cả mọi người kinh hô một tiếng, cũng hít khí lạnh.
Ngay cả Thủy tổ cũng lún sâu vào ký ức, đây là việc cực kỳ đáng sợ, không có người nào trên thế gian có thể đỡ nổi!
Oanh!
Trong nháy mắt này, thiên địa chấn động, trên bầu trời tối tăm xuất hiện một con cự thú.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, đó là con cự thú một chân to lớn che phủ bầu trời, thời điểm cự thú một chân xuất hiện, bàn chân của nó như cột chống trời.
Tiếng nổ ầm ầm ầm bộc phát, toàn thân cự thú một chân bộc phát thiểm điện.
– Quỳ Ngưu!
Nhìn thấy cự thú một chân, có lão tổ ở nơi xa kinh hô thành tiếng.
– Quỳ Ngưu, một trong những pháp tướng cường đại nhất của Chập Long, thậm chí có khả năng còn mạnh hơn cả Thủy Tinh Kỳ Lân.
Nhìn thấy cự thú một chân hiện thân, một vị Trường Tồn hít khí lạnh.
Trong thời gian ngắn, vô số thiểm điện trút xuống, trong âm thanh “keng keng keng keng keng keng”, thiểm điện khủng bố tuyệt luân bao phủ Lý Thất Dạ.
Hơn nữa có đại lượng thiểm điện hóa thành xiềng xích, chỉ trong nháy mắt xiềng xích đã buộc chặt Lý Thất Dạ, hắn không thể phản kháng, cũng không thể nhúc nhích nổi.
Trong thiểm điện đáng sợ, ánh mắt Quỳ Ngưu bắn ra một đạo điện mâu, điện mâu không gì sánh kịp, chỉ trong nháy mắt có thể phá hủy tất cả.
Dưới vụ nổ, Lý Thất Dạ bị điện mâu giật mạnh, cuối cùng hắn bị đóng đinh trên mặt đất.
– A!
Nhìn thấy đệ nhất hung nhân bị điện mâu đóng đinh, không ít người kinh hô thành tiếng.
Nhưng trong thời gian ngắn, tất cả mọi người vẫn chưa kịp phản ứng, một tiếng nổ mạnh vang lên, Quỳ Ngưu cũng trấn áp xuống.
Một chân có thể trấn áp vạn cổ, có thể trấn áp chúng đế vạn thần, dưới lực lượng trấn áp đáng sợ, mặc kệ ngươi là Chân Đế mạnh thế nào, ngươi có là Trường Tồn mạnh mẽ vô song cũng phải khuất phục, bị trấn áp mãi mãi không thể thoát thân.
Ầm!
Tiếng nổ mạnh vang lên, Quỳ Ngưu trấn áp thân thể Lý Thất Dạ, mọi người không nhìn thấy rõ ràng, bàn chân lớn đạp xuống, mặt đất lún xuống, Lý Thất Dạ cũng ở nằm dưới chân Quỳ ngưu, cũng bị giẫm vào lòng đất.
Nhìn thấy bàn chân thô to lún xuống đất, tất cả mọi người ngây dại, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn cảnh tượng diễn ra trước mắt.
Thời điểm Lý Thất Dạ bị trấn áp vào sâu trong lòng đất, thiên địa như yên tĩnh, vạn vật im lặng.
Tiếng sáo cũng biến mất, mặc dù là như thế, những cường giả đắm chìm trong tiếng sáo vẫn chưa tỉnh lại.
Nhìn bàn chân đạp xuống, tất cả mọi người đều nín thở, tất cả mọi người không biết đệ nhất hung nhân sống hay chết.
Trong xe ngựa, Khê Hoàng cũng im lặng, nàng không lên tiếng, cũng không lộ diện, dường như đang lặng lẽ chờ kết quả.
Chập Long không lên tiếng, cho dù hắn đã dẫm Lý Thất Dạ dưới chân nhưng hắn không dám đắc ý, cũng không kiêu ngạo, ngược lại hắn rất nghiêm túc.
Chương 4387: Ta chỉ muốn nhớ lại một chút
Tất cả mọi người đều nín thở khi nhìn cảnh này, thiên địa như lâm vào yên tĩnh.
Quỳ Ngưu, một chân của nó có thể trấn áp vạn cổ, một cước đạp xuống, chư thiên thần ma không thể không cúi đầu, đều bị phong ấn dưới chân, không còn cơ hội xoay người.
Nhưng đệ nhất hung nhân chính là Thủy tổ, đã từng giết chóc tám phương, không ai địch nổi, nhưng hắn lại bị Quỳ Ngưu trấn áp dưới chân.
Nhìn thấy việc này, tất cả mọi người đều hít khí lạnh, không chỉ bởi vì Chập Long cường đại, còn bởi vì Khê Hoàng quá đáng sợ.
Khê Hoàng thổi một khúc “ôn nhu hương” mới thật sự kinh khủng, lúc tiếng sáo vừa vang lên, ngàn vạn người ngã xuống, lâm vào ngủ say cùng một lúc.
Cho dù cường đại như Trường Tồn cũng khó chống cự tiếng sáo, tất cả đều lâm vào ngủ say.
Một khúc “ôn nhu hương” vô chiêu vô thức, không có bất kỳ sát ý nào, thậm chí có thể nói, nó tràn ngập mỹ hảo vô hạn, làm cho người ta không thể thoát khỏi ký ức đẹp, dần dần làm tâm thần đối phương thất thủ, bởi vì ký ức quá tốt đẹp, sẽ làm ngươi cam tâm tình nguyện lún sâu vào trong đó.
Cũng chính vì như thế, sau khi tiếng sáo kết thúc, không biết có bao nhiêu người ngủ say trên mặt đất, qua thời gian thật lâu cũng không tỉnh lại.
Tất cả mọi người đều nhìn ra được, Chập Long chỉ dựa vào pháp tướng Quỳ Ngưu chưa chắc có thể đả thương đệ nhất hung nhân, cho dù có thể làm đệ nhất hung nhân bị thương, hắn cũng không có khả năng trấn áp Lý Thất Dạ xuống đất, càng không khả năng một cước trấn áp đối thủ.
Đệ nhất hung nhân đang đắm chìm trong một khúc “ôn nhu hương” của Khê Hoàng, lúc này mới cho Chập Long thời cơ lợi dụng, vào thời điểm đệ nhất hung nhân phòng ngự yếu kém nhất, sáng tạo cơ hội vạn năm khó gặp cho Chập Long, pháp tướng Quỳ Ngưu của hắn sẽ giáng một kích trí mạng vào đệ nhất hung nhân.
– Đã chết rồi sao?
Nhìn thấy Quỳ Ngưu trấn áp đệ nhất hung nhân dưới chân, tất cả mọi người không biết là chết hay sống, bị trấn áp sâu dưới mặt đất, mọi người cũng không có biện pháp nhìn rõ tình huống của Lý Thất Dạ như thế nào.
Nếu như đổi thành những người khác, khi bị trấn áp như thế, hắn phải chết không nghi ngờ, cho dù có chín cái mạng cũng phải chết.
Nhưng mà, đổi lại thành đệ nhất hung nhân, việc này trở nên khó xác định, không ít người đều tin tưởng, đệ nhất hung nhân không có dễ chết như vậy.
– Chỉ sợ hắn đã chết rồi.
Cũng có cường giả cảm thấy như vậy còn không chết thì không còn thiên lý nữa, hắn không nhịn được và nói:
– Hắn đã lâm vào ngủ say, hắn làm gì còn năng lực chống cự, hắn vốn bị điện mâu đóng đinh, sau lại bị giẫm vào trong lòng đất, chỉ sợ đã sớm bị giẫm thành thịt nát, như vậy còn không chết mới là quái sự.
Cường giả này nói chuyện không phải không có đạo lý, dù sao, trong tình huống như thế, người cường đại cỡ nào cũng bị giẫm thành thịt vụn, chỉ sợ Thủy tổ cũng không ngoại lệ, nếu như bình yên không tổn thương gì, như vậy mới là chuyện kỳ lạ.
– Đạo của Khê Hoàng quá đáng sợ.
Nhìn thấy ngàn vạn cường giả đang ngủ say trên mặt đất, bọn họ cũng không tỉnh lại, rất nhiều người đang run rẩy và hoảng hốt, bọn họ không dám tới gần.
Những tu sĩ lún sâu vào “ôn nhu hương”, có chưởng giáo hoàng chủ hoặc lão tổ vô địch, thậm chí còn có một ít là Trường Tồn độc nhất vô nhị.
Ngay cả Trường Tồn cũng phải ngã xuống trước một khúc “ôn nhu hương”, có thể tưởng tượng đạo của Khê Hoàng đáng sợ bao nhiêu, nàng có thể giết người trong vô hình.
Cho nên, vào lúc này, không ít người nhìn vào xe ngựa phía sau, trên mặt nàng lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, mọi người đều hiểu, Khê Hoàng có thể trở thành thê tử của Kim Quang Thượng Sư, việc này không phải không có đạo lý.
Khê Hoàng có được thực lực rất đáng sợ, khó trách thế hệ vô địch cường đại như Kim Biến Chiến Thần, Minh Vương Phật cũng kiêng kị với Khê Hoàng.
Bọn họ kiêng kị Khê Hoàng không phải bởi vì nàng là thê tử của Kim Quang Thượng Sư, mà là vì thực lực của Khê Hoàng, lực lượng làm Chân Đế thập nhị cung cũng phải kiêng kị.
Oanh, oanh, oanh…
Thời điểm mọi người suy đoán đệ nhất hung nhân sống hay chết, mặt đất chấn động rất mạnh, hơn nữa, chấn động như vậy càng nhanh và càng mạnh.
Thời điểm âm thanh chấn động quá mạnh, bàn chân Quỳ Ngưu nhúc nhích, dường như có lực lượng cường đại nào đó đang rung chuyển Quỳ Ngưu.
– Là đệ nhất hung nhân, đệ nhất hung nhân vẫn chưa chết.
Nhìn thấy thân thể Quỳ Ngưu lắc lư, có người biết rõ việc này đại biểu cái gì, hắn hét lớn một tiếng.
Keng keng…
Đó là âm thanh thiểm điện vang lên, vào thời điểm này, toàn thân Quỳ Ngưu bộc phát thiểm điện đáng sợ, dòng điện trút xuống như thác lũ, chỉ trong một nháy mắt, toàn thân Quỳ Ngưu có lôi điện vờn quanh, lực lượng bộc phát một cách đáng sợ.
Lại nghe thấy tiếng nổ rất lớn, cái chân của Quỳ Ngưu lại trầm xuống, dường như dùng sức đạp mạnh, mặt đất lại lún xuống rất sâu.
Mặc kệ Quỳ Ngưu bộc phát lực lượng như thế nào, nó cũng không làm nên việc gì, âm thanh “ầm ầm ầm” vang lên liên tiếp, hơn nữa mọi người còn nghe thấy tiếng bẻ gãy “răng rắc”, mặt đất xuất hiện một khe hở rất lớn, toàn bộ đại lục như nứt ra.
Oanh… Oanh… Oanh!
Trước lực lượng cường đại, toàn bộ đại lục lắc lư.
Hơn nữa, vào thời điểm này, mặc kệ dòng điện của Quỳ Ngưu trút xuống như thế nào, mặc kệ lực lượng Quỳ Ngưu bộc phát điên cuồng ra sao, tất cả đều không làm được gì.
Trong từng tiếng nổ mạnh, bàn chân trấn áp mặt đất của Quỳ Ngưu bay lên, nó bị lực lượng vô cùng lớn nâng lên.
– Là đệ nhất hung nhân, đệ nhất hung nhân không chết, hắn không chết!
Nhìn thấy việc này, có cường giả hét lên một tiếng.
Phát hiện sự việc như thế, không biết có bao nhiêu người hít khí lạnh, nội tâm sợ hãi, quả nhiên đệ nhất hung nhân không có chết.
– Như vậy còn không chết, thiên lý ở đâu? Người như vậy, hắn có thân thể kim cương bất hoại hay sao?
Có cường giả lắc đầu, trong nội tâm cũng sợ hãi.
Âm thanh vỡ vụn răng rắc vang lên, cuối cùng, Quỳ Ngưu bị nâng lên cao cao, mặt đất xuất hiện một hố sâu vô cùng lớn, cái hố sâu vỡ nát và vô số đất đá rơi xuống.
Vào thời điểm này, tất cả mọi người nhìn thấy, dưới chân Quỳ Ngưu có thiểm điện đang quấy nhiễu, có bàn tay đang nâng bàn chân của Quỳ Ngưu lên cao.
– Là đệ nhất hung nhân, chính là hắn.
Nhìn thấy Quỳ Ngưu bị nâng lên từ từ, tất cả mọi người nhìn rõ một đám thiểm điện kia.
Mọi người nhìn chằm chằm vào, lúc này, toàn thân đệ nhất hung nhân bị thiểm điện bao phủ, trên người hắn còn có từng sợi xiềng xích thiểm điện quấn quanh, toàn thân cũng bị thiểm điện bao vây, dường như thiểm điện muốn cắn nuốt toàn bộ thân thể Lý Thất Dạ.
Nhưng đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ không quan tâm thiểm điện đang trói buộc thân thể của mình, thậm chí điện mâu đâm xuyên qua người hắn, hắn không phản ứng tới chút nào.
Hơn nữa, dường như đệ nhất hung nhân đang ngủ, hắn nhắm mắt lại giống như ngủ say, cho dù đang ngủ say, hắn vẫn nâng tay ngăn cản bàn chân của Quỳ Ngưu đè xuống.
Một tay nân bàn chân Quỳ Ngưu, hắn cũng lơ lửng trên không trung, chậm rãi nâng Quỳ Ngưu lên cao.
Trong tình huống như thế, mặc kệ lực lượng Quỳ Ngưu bộc phát như thế nào, mặc kệ Quỳ Ngưu tức giận ra sao, nó vẫn không thể trấn áp Lý Thất Dạ, thân thể to lớn của nó bị một tay Lý Thất Dạ nâng lên.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ đang lâm vào ngủ say vẫn có thể ngăn cản Quỳ Ngưu, hắn làm việc này rất dễ dàng, dường như bàn tay của hắn đang nâng một thứ gì đó rất nhẹ.
Nhìn thấy đệ nhất hung nhân ngủ say vẫn có thể dễ dàng ngăn cản Quỳ Ngưu, tất cả mọi người xem cuộc chiến đều choáng váng, mọi người mất thời gian rất lâu mới kịp phản ứng.
Đệ nhất hung nhân bị Quỳ Ngưu dẫm nát dưới chân, chẳng những không có bị giẫm thành thịt vụn như mọi người vẫn nghĩ, hắn không bị tổn hại chút nào, đáng sợ hơn chính là, hắn đang ngủ say, một tay dễ dàng nâng Quỳ Ngưu lên cao, lực lượng như vậy quá kinh khủng.
– Hắn còn là người hay sao?
Nhìn thấy việc trước mắt, có người nói thầm và nổi da gà.
Với những người khác, sau khi nhìn thấy việc này, bọn họ im lặng không nói thành lời, thực lực Lý Thất Dạ đã vượt xa sức tưởng tượng của bọn họ, bất kỳ người nào nhìn thấy Lý Thất Dạ hiện tại đều hoảng hốt.
– Một giấc mơ đẹp.
Lại có một tiếng than thở vang lên, dường như rất thoải mái và thích thú.
Giống như một người vừa thức dậy sau giấc mơ đẹp, ngươi sẽ cảm thấy thỏa mãn và hưng phấn.
Lúc này, Lý Thất Dạ tỉnh táo lại, hắn từ từ mở mắt ra, dường như hắn không quan tâm việc bị Quỳ Ngưu dẫm dưới chân.
– Đã rất lâu rồi không mơ đẹp như thế, ta rất hoài niệm.
Lúc này, Lý Thất Dạ nhìn sang xe ngựa và nói với Khê Hoàng:
– Ta có giấc mơ đẹp như thế, ta cần phải cảm tạ ngươi rồi.
Trong xe ngựa, Khê Hoàng im lặng một lúc, từ từ nói:
– Việc này không phải công lao của ta, Lý công tử có chuyện cũ rất đẹp, nhưng Lý công tử vùi nó sâu vào trong ký ức mà thôi, không muốn nhớ lại nó. Tiểu muội chỉ đánh thức ký ức…
Nói đến đây, Khê Hoàng cảm thán một tiếng, nói ra:
– Nếu như Lý công tử không nguyện ý nhớ lại, một khúc “ôn nhu hương” của ta không thể ảnh hưởng tới công tử, nhưng Lý công tử muốn nhớ lại, ta chỉ thuận nước đẩy thuyền mà thôi.
Khê Hoàng biết rõ, cũng không phải Lý Thất Dạ lún sâu vào trong “ôn nhu hương” của nàng, mà là Lý Thất Dạ nguyện ý nhớ lại chuyện cũ tốt đẹp của mình, cho nên hắn mới đắm chìm vào trong “ôn nhu hương”, nếu không, cho dù một khúc “ôn nhu hương” của nàng mạnh hơn nữa cũng không làm được gì.
Nghe Khê Hoàng giải thích, rất nhiều người nhìn nhau, vào lúc này, bọn họ đã hiểu ra, là Lý Thất Dạ chủ động đắm chìm trong “ôn nhu hương”.
Chương 4388: Kim Quang Thượng Sư
– Chuyện cũ như mây khói…
Lý Thất Dạ thở dài một hơi, cuối cùng mới nói:
– Ta đã không nhớ rõ quá nhiều chuyện, ta cũng có quá nhiều việc không muốn nhớ lại.
– Trời lạnh đường xa, Lý công tử cần ấm áp.
Khê Hoàng nói:
– Cao xử bất thắng hàn, lúc Lý công tử quay đầu lại mới biết mình không quên một số người và một số việc.
– Nói cũng đúng.
Lý Thất Dạ tươi cười, nói:
– Ký ức đẹp cũng chỉ để nhớ lại, cũng nên đến thời điểm sát phạt thật sự.
Vừa dứt lời, một tiếng nổ vang lên, tất cả thiểm điện trói buộc trên người Lý Thất Dạ nứt vỡ, thời điểm này, Lý Thất Dạ cầm lấy bàn chân của Quỳ Ngưu.
– Ô!
Quỳ Ngưu gào lên một tiếng, nó muốn thoát ra khỏi bàn tay của Lý Thất Dạ nhưng trốn không thoát, mặc kệ Quỳ Ngưu giãy giụa như thế nào, bàn tay Lý Thất Dạ vẫn nắm lấy nó.
– Phanh, phanh, phanh…
Âm thanh long trời lở đất vang lên, thời điểm mọi người chưa khôi phục tinh thần, Lý Thất Dạ đã cầm lấy chân Quỳ Ngưu và nện mạnh vào mặt đất.
Lúc này, Lý Thất Dạ không ngừng nện thân thể khổng lồ của Quỳ Ngưu vào mặt đất, mặt đất bị nện nát bấy, dưới uy lực của lực nện, không biết có bao nhiêu ngọn núi bị đánh nát.
Lý Thất Dạ liên tục oanh tạc Quỳ Ngưu, chỉ trong nháy mắt Quỳ Ngưu đổ máu đầm đìa, nó hấp hối và rống giận.
Nhìn thấy sự việc như thế, thật sự rung động lòng người, pháp tướng Quỳ Ngưu chính là một trong các thần thú độc nhất vô nhị, nhưng hiện tại bị Lý Thất Dạ nện máu me đầm đìa, Lý Thất Dạ không ngừng oanh tạc, Quỳ Ngưu không có sức phản kháng, giống như thịt cá nằm trên thớt, mặc kệ Lý Thất Dạ chia cắt.
Tiếng vỡ vụn “răng rắc” vang lên, thời điểm này, Lý Thất Dạ đã xé nát Quỳ Ngưu, máu tươi phun trào, cảnh tượng như thế vô cùng tàn khốc, cực kỳ đẫm máu, người nào nhìn thấy cũng hoảng hốt, thậm chí người nhát gan đã sợ hãi hôn mê bất tỉnh.
– Có qua có lại.
Lúc này, Lý Thất Dạ ném Quỳ Ngưu về phía trước, hắn cười nói với Khê Hoàng.
Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, ngay sau thiểm điện tụ tập quanh người Lý Thất Dạ, chỉ trong nháy mắt này, ánh sáng từ thiểm điện tăng vọt.
Trước đó, thiểm điện của Quỳ Ngưu rót vào người Lý Thất Dạ như hồng thuỷ, thời điểm này, thiểm điện tăng vọt gấp ngàn vạn lần, hóa thành thiểm điện cường đại nhất trùng kích Khê Hoàng.
Lúc thiểm điện như sóng lớn ập tới, nó điên cuồng bao phủ Khê Hoàng.
Oanh, oanh, oanh…
Tiếng nổ mạnh vang lên không dứt bên tai, thiểm điện hóa thành dòng nước lũ kinh khủng nhất ập tới, nó có thể phá hủy tất cả mọi thứ ngăn cản trước mặt.
Thời điểm dòng nước lũ như thiểm điện ập tới, từng ngọn núi cao áp xuống, tất cả đều tan thành mây khói trong nháy mắt, nhìn thấy cảnh tượng khủng bố như vậy, có không ít người hoảng hốt, không nhịn được hét lớn một tiếng.
Âm thanh “răng rắc” vang lên, khi dòng lũ thiểm điện càn quét, thiểm điện còn chưa tới nhưng sóng xung kích khủng bố đã đánh vỡ xe ngựa của Khê Hoàng.
Phải biết, Khê Hoàng ngồi xe ngựa chính là xe của Kim Quang Thượng Sư, nó có lực phòng ngự vô cùng cường đại, nhưng đối mặt với lực xung kích khủng bố của dòng nước lũ như thiểm điện, phòng ngự cường đại hơn nữa cũng vô dụng, hoàn toàn không ngăn nổi lực xung kích cực lớn của Lý Thất Dạ.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, dòng nước lũ như thiểm điện giống như con cự thú đáng sợ, cự thú muốn thôn phệ Khê Hoàng, cũng muốn Khê Hoàng tan thành mây khói.
– Không tốt, Khê Hoàng gặp nạn!
Phát hiện dòng lũ thiểm điện như một con quái vật đáng sợ ập tới, có không ít người hoảng hót, có cường giả gào lên.
Thiểm điện cường đại như thế, khủng bố như thế, không ít người biết Khê Hoàng cường đại hơn nữa cũng không thể đỡ nổi, thậm chí có khả năng sẽ hương tiêu ngọc vẫn dưới uy năng của thiểm điện.
– Đệ nhất hung nhân, quá mạnh.
Nhìn thấy dòng lũ thiểm điện tới gần, cho dù là tuyệt thế giai nhân như Khê Hoàng, đệ nhất hung nhân vẫn không có ý hạ thủ lưu tình, hắn vừa ra tay là sát phạt quả quyết, thiết huyết vô tình.
Nghĩ tới điểm này, không biết bao nhiêu người run rẩy, đệ nhất hung nhân thật hung hãn vô tình, ý chí sắt đá.
Đùng!
Thời điểm mọi người cho rằng Khê Hoàng gặp nạn, kim quang từ trên trời giáng xuống, đột nhiên kim quang hóa thành một bức tường màu vàng và che chắn trước mặt Khê Hoàng.
Kim quang từ trên trời giáng xuống, nó vô cùng đồ sộ và cực kỳ xinh đẹp, lúc này trời giáng kim quang như có sinh mệnh, vô số kim quang không ngừng chập chờn.
Ầm!
Kim quang hóa thành màn sáng che chắn thiểm điện, dòng lũ thiểm điện không ngừng va chạm với kim quang, thiểm điện dần dần biến mất.
Khi thiểm điện đã biến mất hoàn toàn, màn sáng cũng biến mất theo, nhưng vẫn có kim quang bao phủ toàn bộ thế giới, từng hạt kim quang như ẩn chứa sinh mệnh.
Một bóng người xuất hiện trong kim quang, một bóng người chậm rãi bước ra khỏi kim quang, lúc hắn xuất hiện, trên người hắn bộc phát khí tức chí cao vô thượng.
Oanh, thời điểm kim quang bộc phát, không biết bao nhiêu người run rẩy, trong thời gian ngắn ngủi, rất nhiều người cảm giác đại đạo đang ở gần mình.
Oanh!
Trong tiếng nổ lớn, uy áp Thủy tổ bộc phát như thủy triều, thời điểm uy áp Thủy tổ xuất hiện đã xua tan mây đen trên trời, xua tan tất cả bóng mờ trên thế gian.
Lúc này, một người đứng đó, đó là một thanh niên, hắn cũng không khôi ngô như trong tưởng tượng, vào thời điểm hắn hiện thân, bóng dáng của hắn kéo dài trên mặt đất, hắn hóa thành tồn tại chí cao vô thượng, bóng lưng cực kỳ cao lớn.
Hắn lại không cao lớn như cảm giác của mọi người, nhưng bất cứ ai cũng phát hiện hắn đang trấn áp thiên địa, đứng đó giống như một cự nhân viễn cổ, đứng trước mặt hắn, bất cứ người nào cũng phải ngước nhìn lên.
Người này đứng tại chỗ, kim quang sáng ngời, mỗi một tia kim quang đều sinh động, dường như chúng tràn đầy sinh mệnh lực, dường như hắn chính là căn nguyên của tất cả sinh mệnh lực.
– Kim Quang Thượng Sư!
Nhìn thấy thanh niên kia, không biết có bao nhiêu người hô to một tiếng.
– Là Kim Quang Thượng Sư, chúng ta nhìn thấy Kim Quang Thượng Sư.
Thời điểm nhìn thấy thanh niên xuất hiện, không biết rõ có bao nhiêu người kích động không nhỏ, đặc biệt là người trẻ tuổi, bọn họ càng hưng phấn không kiềm chế được.
Tại Tiên Thống giới, đối với người trong thiên hạ, đặc biệt đối với người trẻ tuổi, Kim Quang Thượng Sư chính là truyền kỳ, đáng giá tất cả người trẻ tuổi kính ngưỡng, hắn là tấm gương của tất cả người trẻ tuổi, cũng không biết có bao nhiêu người cảm thấy kiêu ngạo khi gặp được Kim Quang Thượng Sư.
Trong thiên tài trẻ tuổi, không biết có bao nhiêu thiên tài ao ước mình sẽ đạt tới đỉnh phong nhân sinh như Kim Quang Thượng Sư.
Kim Quang Thượng Sư, không sai, thanh niên này chính là Thủy tổ Tiên Thống giới—— Kim Quang Thượng Sư.
Kim Quang Thượng Sư đứng tại chỗ, cho dù hắn không tận lực bộc phát khí tức Thủy tổ của mình, hắn vẫn là Thủy tổ vô địch, cho dù chỉ có khí tức Thủy tổ chập chờn nhưng một khi bộc phát chẳng khác gì hồng thủy vỡ đê, có thể phá nát cả bầu trời.
Nhìn thấy Kim Quang Thượng Sư đứng trước mặt, không biết có bao nhiêu người hành lễ với Kim Quang Thượng Sư, cũng có trẻ tuổi quỳ bái Kim Quang Thượng Sư, dù sao, Kim Quang Thượng Sư là thần tượng của bọn họ, đáng giá bọn họ hành đại lễ như thế.
Kim Quang Thượng Sư, chưa nói tới hắn anh tuấn phi phàm, gương mặt hắn có đường cong và đầy kiên cường mạnh mẽ, toàn thân tỏa ra khí chất giống như mặt trời, hắn còn tràn ngập mị lực hơn bất cứ nam tử nào.
– Phu nhân lui xuống trước đi.
Kim Quang Thượng Sư xuất hiện, giọng nói nhu hòa và đầy thu hút.
Kim Quang Thượng Sư nói chuyện đầy thu hút, không biết có bao nhiêu cô nương say mê, không biết có bao nhiêu cô nương ái mộ, đương nhiên, có thể xứng đôi với Kim Quang Thượng Sư, người đó phải là nữ tử giống Khê Hoàng.
– Cẩn thận, Lý công tử rất mạnh, chỉ sợ còn mạnh hơn ngươi.
Khê Hoàng tuyệt thế vô song, mỹ lệ rung động lòng người, nàng khẽ gật đầu, sau đó bóng dáng nàng biến mất.
Nhìn thấy việc này, không biết rõ có bao nhiêu người hâm mộ, trai tài gái sắc, quả thật là trời tạo một đôi, đất thiết một cặp, rất nhiều người hâm mộ Kim Quang Thượng Sư có đạo lữ tuyệt thế như vậy.
Lúc này, Kim Quang Thượng Sư tiến lên, ánh mắt hắn tỏa ra kim quang màu vàng, lúc này, hắn nhìn lên người Lý Thất Dạ.
– Lý đạo huynh, nghe đại danh đã lâu, hôm nay gặp mặt, đây là may mắn của ta.
Kim Quang Thượng Sư nhìn về phía Lý Thất Dạ, thần thái nhu hòa, cũng không có địch ý.
– Kim Quang Thượng Sư, ta cũng nghe qua.
Lý Thất Dạ cười nói.
Kim Quang Thượng Sư nhìn Lý Thất Dạ, hắn nói rất nghiêm túc:
– Nghe Tài Thánh nói, đạo huynh cử thế vô địch, Tài Thánh huynh tôn sùng ngươi không gì sánh kịp.
– Ngươi mạnh hơn hắn.
Lý Thất Dạ cười cười, hắn rất tùy ý, nói:
– Nhưng Lan Thư Tài Thánh có tiềm lực rất lớn, nhưng hắn đi con đường khác.
– Tài Thánh huynh là người ta kính nể nhất, mỗi ngày nhàn vân dã hạc, lại có thể đại đạo thông thiên, cơ trí như vậy, không phải ta có thể sánh bằng.
Kim Quang Thượng Sư gật đầu, khen một tiếng.
Nghe thấy Kim Quang Thượng Sư nói như vậy, tất cả mọi người cảm thấy ngoài ý muốn, cho tới nay, tất cả mọi người cho rằng Kim Quang Thượng Sư là đối thủ cảnh tranh với Lan Thư Tài Thánh, không có nghĩ tới bọn họ lại là bằng hữu.
Chương 4389: Tiên vật vô thượng
Đồng thời làm người ta giật mình là, Kim Quang Thượng Sư lại nói thiên phú của Lan Thư Tài Thánh còn trên cả hắn, đây chính là tin tức làm nội tâm mọi người rung động.
Trong suy nghĩ của tất cả mọi người, Kim Quang Thượng Sư còn mạnh hơn Lan Thư Tài Thánh, bất kể là đạo hạnh hay thiên phú.
Nhưng mà, hôm nay Kim Quang Thượng Sư lại nói thiên phú của Lan Thư Tài Thánh còn trên cả hắn, đây chính là tin tức làm mọi người giật mình. Kim Quang Thượng Sư nói ra những lời như thế trước mặt mọi người, hiển nhiên không phải là từ ngữ khiêm tốn.
Trong khoảng thời gian ngắn, không ít người quay mặt nhìn nhau, cùng lúc đó, mọi người mới ý thức được, bọn họ vẫn đánh giá thấp Lan Thư Tài Thánh, Lan Thư Tài Thánh bị đánh giá thấp, chỉ sợ cũng có liên quan tới việc hắn ít xuất hiện.
– Tài Thánh nha.
Cũng có lão tổ lấy lại tinh thần sau lời nói của Kim Quang Thượng Sư, hắn nói khẽ:
– Có bao nhiêu người có thể được gọi là ‘ Tài Thánh ’ chứ, hắn chỉ bị thế nhân xem nhẹ mà thôi.
Nghe lão tổ nói như vậy, không ít người như tỉnh mộng, cũng cảm thấy lời này rất có đạo lý, Lan Thư Tài Thánh, hắn được người khác gọi là Tài Thánh, thử hỏi trên đời này có bao nhiêu người xứng với danh hiệu “Tài Thánh”.
Một người đạt được danh xưng “Tài Thánh” như vậy, có thể tưởng tượng thiên phú của hắn kinh người thế nào.
Chỉ có điều, cho tới nay, danh tiếng của Kim Quang Thượng Sư còn vượt qua Lan Thư Tài Thánh, hơn nữa đạo hạnh cũng vượt qua Lan Thư Tài Thánh, cho nên tạo thành suy nghĩ phiến diện của mọi người, thiên phú của Kim Quang Thượng Sư còn vượt qua Lan Thư Tài Thánh.
– Đạo huynh rất mạnh, chính là người mạnh nhất ta từng gặp từ khi xuất đạo đến nay.
Lúc này, Kim Quang Thượng Sư nhìn thẳng vào mặt Lý Thất Dạ, thần thái trịnh trọng, thập phần chăm chú.
– Chuyện bình thường.
Lý Thất Dạ cười nói vô cùng tùy ý, cũng không có thái độ khiêm tốn.
Kim Quang Thượng Sư cũng có phần khó hiểu, từ từ nói:
– Ta hết sức tò mò lai lịch của đạo huynh, ta dò xét nhiều nơi nhưng không tìm ra được manh mối gì, việc này vẫn quanh quẩn trong lòng ta.
Kim Quang Thượng Sư nói ra lời như vậy, tất cả mọi người đều hiểu, Kim Quang Thượng Sư đã sớm chú ý tới Lý Thất Dạ, hắn cũng tò mò với lai lịch và xuất thân của Lý Thất Dạ, thậm chí hắn đã thăm dò, suy diễn qua xuất thân của Lý Thất Dạ, đáng tiếc, hắn không tìm được bất cứ tin tức gì, việc này cũng làm Kim Quang Thượng Sư giật mình.
Bởi vì Kim Quang Thượng Sư không chỉ là một vị Thuỷ tổ, hắn cũng học lướt qua thuật số và thôi diễn, cũng có thành tựu không tầm thường.
– Ta chỉ là khách qua đường mà thôi, không có gì đáng hiếu kỳ.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Ta chỉ đi ngang qua, ngươi chỉ cần biết như vậy là đủ.
– Thì ra là thế.
Tuy trong nội tâm Kim Quang Thượng Sư sớm có hoài nghi như vậy, chỉ có điều không phải thập phần khẳng định mà thôi, hiện tại chính miệng Lý Thất Dạ nói ra, nội tâm hắn giật mình.
Nhìn thấy hai người Lý Thất Dạ và Kim Quang Thượng Sư nói chuyện với nhau, hai người nói chuyện như bằng hữu lâu năm không gặp nhau, cũng không có vội vàng, càng không có địch ý, rất nhiều người cảm thấy khó hiểu nhìn nhau.
Hiện tại Lý Thất Dạ và Kim Quang Thượng Sư nói chuyện rất khách khí, chỉ sợ bọn họ sẽ không đánh nhau, cũng xóa bỏ tất cả ân oán trong quá khứ.
– Nơi này là bảo địa.
Lúc này, Kim Quang Thượng Sư thu hồi ánh mắt, hắn nhìn đại lục dưới chân, nói:
– Khối bảo địa này có liên hệ sâu xa với Tiên Đồng sơn ta.
– Nơi này đâu chỉ là bảo địa.
Lý Thất Dạ cười nhạt, hắn nói:
– Đây là duyên phận lớn lao!
Nghe thấy Lý Thất Dạ và Kim Quang Thượng Sư lại nói tới việc đại lục, lúc này tất cả mọi người đều cảm thấy khẩn trương một cách khó hiểu.
Không ít người vừa nghe tới việc này đều ngừng thở, nếu như Kim Quang Thượng Sư không thể đàm phán ổn thỏa với đệ nhất hung nhân, nói không chừng sẽ dùng đao kiếm nói chuyện với nhau.
– Đúng là duyên phận.
Kim Quang Thượng Sư gật đầu, nghiêm túc nói:
– Tiên Đồng nhất tộc chúng ta thập phần cổ xưa, khởi nguyên ngược dòng tìm hiểu đến thời đại viễn cổ, thậm chí còn không thể tìm hiểu đến điểm tận cùng, Tiên Đồng nhất tộc chúng ta có thể nói là một trong những chủng tộc tồn tại lâu dài nhất trong Tiên Thống giới.
Đột nhiên Kim Quang Thượng Sư nói đến chủng tộc chính mình, rất nhiều người cảm thấy ngoài ý muốn, bọn họ không ngờ Kim Quang Thượng Sư lại nói về khởi nguyên của Tiên Đồng tộc.
Đương nhiên, mọi người cũng biết, Tiên Đồng nhất tộc tồn tại thập phần cổ xưa, hơn nữa khởi nguyên của Tiên Đồng nhất tộc cũng tràn ngập các loại truyền thuyết, thậm chí rất nhiều người cho rằng, Tiên Đồng tộc chính là một trong những chủng tộc cổ xưa nhất trên Tam Tiên giới, có khả năng còn cổ xưa hơn cả Tạc Thạch tộc.
– Lịch đại tiên hiền Tiên Đồng tộc chúng ta đều đã từng tìm hiểu khởi nguyên của mình, Đồng tổ từng dùng thời gian cả đời đi khắp mỗi góc của Tam Tiên giới, rốt cuộc hắn cũng tìm được một ít khởi nguyên của chúng ta, nhưng thu hoạch cũng không nhiều.
Kim Quang Thượng Sư nói chuyện rất nghiêm túc.
– Ta biết rõ.
Lý Thất Dạ cười nói mọt câu:
– Tiên Đồng tộc chính là chủng tộc cổ xưa, cũng có một ít duyên phận với ta.
Lý Thất Dạ nói ra lời này cũng không phải có ý chắp nối quan hệ với Tiên Đồng sơn, hắn chỉ nói sự thật, chỉ có điều, câu chuyện sau lưng lại không bị người khác biết mà thôi.
– Từ khi khối đại lục này bay ra khỏi Bất Độ Hải, ta đã chú ý đến nó.
Kim Quang Thượng Sư nói ra:
– Nó có quan hệ lớn lao với Tiên Đồng tộc chúng ta, có lẽ, từ trên khối đại lục này có thể tìm được bí ẩn khởi nguyên của Tiên Đồng tộc.
Nghe thấy Kim Quang Thượng Sư nói như vậy, tất cả mọi người cảm thấy ngoài ý muốn, ngay từ đầu, Tiên Đồng sơn muốn kéo khối đại lục này đi, tất cả mọi người cho rằng Kim Quang Thượng Sư muốn tế luyện đạo thống của chính mình, không ngờ sự việc lại không phải là như thế, mà là vì khối đại lục này có liên hệ với khởi nguyên của Tiên Đồng tộc, cho nên Tiên Đồng tộc mới kéo khối đại lục này trở về.
– Khó mà nói, có lẽ, ngươi có thể từ trên đại lục này tìm ra bí ẩn khởi nguyên của các ngươi.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
– Nhưng trên đại lục này có một vật có thể giúp ngươi đột phá bình cảnh, nếu như thành công, nó sẽ giúp ngươi trở thành Thuỷ tổ cấp bậc Tiên Thống.
Lý Thất Dạ hời hợt nói ra lời này, nội tâm mọi người rung động mạnh, chỉ trong nháy mắt, không biết bao nhiêu người hít thở dồn dập, ngay sau đó bọn họ còn quay mặt nhìn nhau.
Kết quả như vậy vượt qua dự kiến của mọi người.
Nếu như nói khối đại lục này có quan hệ lớn lao với Tiên Đồng tộc, mọi người sẽ không cảm thấy ngạc nhiên. Nhưng mọi người không thể tưởng tượng nổi, trên khối đại lục này lại có tiên vật vô thượng, thứ này có thể trợ giúp Kim Quang Thượng Sư trở thành Thuỷ tổ cấp bậc Tiên Thống!
Đạt được đáp án như thế, mọi người có mặt ở đây giật mình, cũng làm bọn họ hít khí lạnh.
Trong khoảng thời gian ngắn, không biết bao nhiêu người cảm thấy hối hận, đặc biệt là những lão tổ đặt chân lên khối đại lục sớm nhất, lúc này, bọn họ hối hận thối ruột.
Nếu như ngay từ đầu bọn họ biết sâu trong khối đại lục này có tiên vật vô thượng trợ giúp Thuỷ tổ đột phá cấp bậc Tiên Thống, bọn họ cũng không lãng phí thời gian đi tìm kiếm các linh dược trên đại lục.
Mặc dù nói, bọn họ đều có thu hoạch không nhỏ trên đại lục, ngắt lấy không ít linh dược đan thảo, nhưng so với tiên vật vô thượng có thể trợ giúp Thủy tổ đột phá cấp bậc Tiên Thống, những linh dược đan thảo kia không đáng giá nhắc tới, chúng chỉ là đống cỏ dại mà thôi.
Sau khi biết rõ chân tướng, không biết bao nhiêu người hối hận không thôi, nếu bọn họ biết được bí mật kinh thiên ngay từ đầu, bọn họ sẽ tiến sâu vào đại lục này trước tiên, đạt được tiên vật vô thượng rồi nói sau.
– Khó trách Tiên Đồng sơn không thể không chiếm lấy khối đại lục này, khó trách Chập Long đích thân tới áp trận.
Có lão tổ hối hận không thôi, có lẽ ngay từ đầu bọn họ phải suy nghĩ cẩn thận mới đúng.
Đồ vật gì đáng giá tồn tại như Chập Long đích thân tới?
– Đạo huynh khó lường.
Kim Quang Thượng Sư sợ hãi thán phục nói một câu:
– Ta và Chập Long tiền bối cùng suy tính, chỉ cho rằng rất có thể mà thôi, không dám khẳng định, cho nên đến đây nếm thử. Đạo huynh lại khẳng định thứ kia có tồn tại, xem ra đạo huynh đã vượt qua chúng ta một bước, bội phục, bội phục, ta thật mặc cảm.
Kim Quang Thượng Sư nói ra chuyện như vậy, thực sự không phải hắn đang khách sáo, mà là lời từ đáy lòng.
– Chỉ có điều, ta biết nhiều hơn mà thôi.
Lý Thất Dạ tùy ý cười nói, hắn rất hời hợt, hoàn toàn không thèm để ý việc này.
Lý Thất Dạ biết trên đại lục này có tiên vật vô thượng, đương nhiên không phải dựa vào suy tính, hắn không chỉ có một ít sâu xa với Tiên Đồng tộc, quan trọng hơn là, hắn biết rõ một ít bí mật không muốn người ta biết, việc này không chỉ liên quan đến Tiên Đồng tộc đơn giản như vậy.
– Xem ra, sẽ khó tránh việc đánh một trận.
Có Trường Tồn nghe đến đây, hắn thì thào tự nói.
Mặc dù nói, lúc này Kim Quang Thượng Sư nói chuyện khách khí với Lý Thất Dạ, thậm chí như bằng hữu cũ nhiều năm không gặp nhau, cả hai không sinh ra chút khói lửa nào.
Nhưng việc này liên quan tới tiên phẩm vô thượng có thể trợ giúp đột phá cấp bậc Tiên Thống, đồ vật như vậy, đối với Thủy tổ cũng là bảo vật khó lường, có thể nói là báu vật vô giá.
Đối mặt tiên vật vô thượng, cho dù là đệ nhất hung nhân hay Kim Quang Thượng Sư, bọn họ không có lý do gì bỏ qua tiên vật vô thượng.
Dù sao, một khi trở thành Thuỷ tổ cấp bậc Tiên Thống, bọn họ cũng vượt qua một cấp độ, trở thành tồn tại chí cao vô thượng chân chính.
Thuỷ tổ cấp bậc Tiên Thống và Thuỷ tổ cấp bậc Đế Thống, mặc dù nói, đều là Thuỷ tổ, chỉ kém nhau một cấp bậc mà thôi, nhưng trên thực tế Thuỷ tổ cấp bậc Tiên Thống và và Thuỷ tổ cấp bậc Đế Thống có thực lực chênh lệch cực lớn.
Hiện tại có tiên vật vô thượng trợ giúp bọn họ đột phá Thủy tổ cấp bậc Tiên Thống bày ra trước mặt, người trên thế gian cho rằng, dù là đệ nhất hung nhân hay Kim Quang Thượng Sư, cả hai đều động tâm.
Cho nên, bọn họ sẽ đánh nhau một trận.
– Tiên vật vô thượng nha, nó đúng là trân quý.
Kim Quang Thượng Sư cũng cảm khái, ánh mắt nhìn vào sâu trên đại lục.
Không hề nghi ngờ, bọn họ đã suy tính ra vị trí của tiên vật, nếu không, cường giả Tiên Đồng sơn vừa đến sẽ không lao thẳng vào nơi sâu nhất trên đại lục.
Lúc Kim Quang Thượng Sư cảm khái, nội tâm mọi người căng thẳng tất cả mọi người cảm giác sắp có bão tố xuất hiện.
Chương 4390: Chỉ muốn chiến một trận
Kim Quang Thượng Sư thu hồi ánh mắt, thần thái tự nhiên, nói:
– Trên đại lục này, trừ có sâu xa lớn lao với Tiên Đồng sơn, ta cũng không phải không thể vứt bỏ. Đương nhiên, nếu như đạo huynh nguyện ý nhượng bộ, Tiên Đồng sơn chúng ta nguyện ý cho đạo huynh đồ vật cần thiết, chỉ cần Tiên Đồng sơn chúng ta có thể hiểu rõ bí mật là được.
Nghe Kim Quang Thượng Sư nói như vậy, không ít người âm thầm gật đầu, đều cảm thấy Kim Quang Thượng Sư đã rất thông tình đạt lý, cũng vô cùng khoan hồng độ lượng.
Đương nhiên, cũng có Trường Tồn vô cùng cường đại không cho là đúng, cái gọi là thông tình đạt lý, cái gọi là khoan hồng độ lượng chỉ có cường giả nhượng bộ lẫn nhau, thỏa hiệp lẫn nhau mà thôi.
Nếu như gặp phải tu sĩ yếu hơn, hoặc gặp được tông môn đại giáo khác, không cần nói tới Kim Quang Thượng Sư, Tiên Đồng sơn sẽ không cò kè mặc cả với ngươi, trực tiếp đuổi ngươi ra khỏi đại lục là được.
Đương nhiên, Kim Quang Thượng Sư tự mình ra mặt, tu sĩ cường giả nào cũng không dám tranh chấp.
Nhưng đệ nhất hung nhân thì khác, hắn cường đại không gì sánh kịp, cho dù Kim Quang Thượng Sư tự mình ra mặt hay Chập Long ra tay, đệ nhất hung nhân đều không sợ hãi, cho nên, Tiên Đồng sơn muốn dùng sức mạnh với đệ nhất hung nhân, đây là việc không thể nào, chẳng khác gì tự tìm cái chết.
– Không cần.
Nghe thấy Kim Quang Thượng Sư duỗi cành ô liu với mình, Lý Thất Dạ cười cười, lắc đầu, hắn trực tiếp cự tuyệt.
Đệ nhất hung nhân cự tuyệt hảo ý của Kim Quang Thượng Sư, rất nhiều người không ngoài ý muốn, dường như tất cả đều nằm trong dự liệu. Từ khi đệ nhất hung nhân xuất đạo đến nay, hắn đã cho ai tình cảm chưa? Địch nhân mạnh hơn nữa, hắn cũng không xem là việc gì, cho nên, cho dù hiện tại đối mặt với Kim Quang Thượng Sư, hắn cũng không cho tình cảm, vẫn tùy tâm sở dục, muốn làm gì thì làm.
– Đạo huynh nội tình rất dày, đời ta khó tưởng tượng nổi.
Nghe Lý Thất Dạ cự tuyệt, Kim Quang Thượng Sư cũng không tức giận, cười cười, nói ra:
– Ta cũng không muốn đại lục này. Nó có liên quan sâu xa với Tiên Đồng sơn ta, ta có thể chậm rãi tìm hiểu là được. Về phần tiên vật vô thượng nha…
Nói đến đây, Kim Quang Thượng Sư dừng một chút.
Những người khác nghe đến đây, trong nội tâm bọn họ khẩn trương, mọi người cũng không biết Kim Quang Thượng Sư sẽ lựa chọn như thế nào.
Dù sao, đây là tiên vật có thể trợ giúp Thủy tổ đột phá cấp bậc Tiên Thống, đổi lại bất cứ kẻ nào cũng động tâm, sẽ không dễ dàng buông tha, Kim Quang Thượng Sư cường đại như vậy, trên đời này có bao nhiêu người có thể đối địch với hắn? Hắn cũng không sợ bất cứ kẻ nào, tất cả mọi người xem ra, Kim Quang Thượng Sư hoàn toàn không cần buông tha, tiên vật vô thượng quá quý trọng.
– Mặc dù tiên vật vô thượng có thể giúp ta đột phá cấp bậc Tiên Thống, tuy, từ xưa đến nay có bao nhiêu người dựa vào ngoại vật đột phá Tiên Thống chứ?
Kim Quang Thượng Sư cười nói, hắn vô cùng tiêu sái, thời điểm hắn tươi cười tiêu sái sẽ tràn ngập mị lực, cũng tràn ngập tự tin.
Mặc dù nói Kim Quang Thượng Sư không phải mỹ nam tử tuyệt thế, nhưng mị lực của hắn không phải nam tử có túi da đẹp có thể so sánh.
– Cho dù không có tiên vật vô thượng, tương lai ta cũng có thể tự mình đột phá Tiên Thống.
Kim Quang Thượng Sư cươi nói tự tin, thời điểm nam nhân tự tin, bất cứ khi nào cũng tràn ngập mị lực, hắn mỉm cười nói:
– Ta cũng có thể không cần tiên vật vô thượng.
Kim Quang Thượng Sư nói ra lời này, tất cả mọi người rung động, mọi người cũng không nghĩ tới Kim Quang Thượng Sư lại có thể buông tha tiên vật vô thượng, dù sao, đây chính là tiên vật vô thượng có thể trợ giúp Thủy tổ đột phá cấp bậc Tiên Thống, đổi lại bất cứ kẻ nào cũng không nhịn nổi ham muốn bản thân, nhưng, Kim Quang Thượng Sư lúc này lại buông tha dễ dàng như thế.
Kim Quang Thượng Sư càng như vậy, mọi người chung quanh đều giật mình, hơn nữa, cho dù là ai nhìn thấy, Kim Quang Thượng Sư có thể buông tha tiên vật vô thượng như thế, thực sự không phải bởi vì hắn sợ Lý Thất Dạ, mà là hắn có nhiều lựa chọn mà thôi.
– Kim Quang Thượng Sư, không hổ danh là Kim Quang Thượng Sư, lòng dạ rộng rãi không ai sánh bằng, không hổ là Thuỷ tổ vô địch.
Nghe thấy Kim Quang Thượng Sư nói như thế, đám người chung quanh càng sợ hãi thán phục.
Lý Thất Dạ tươi cười vỗ tay, hắn gật đầu khen ngợi:
– Ngươi nói rất tốt, đại đạo không bằng chứng, nếu muốn dựa vào một kiện tiên vật vô thượng trở thành Thủy tổ Tiên Thống, con đường này sẽ không lâu dài, cho dù ngươi trở thành Thủy tổ Tiên Thống, tương lai cũng lưu lại tai hoạ ngầm to lớn.
– Đạo huynh tới đây, chỉ sợ cũng không phải vì vật này a?
Kim Quang Thượng Sư cũng không kiêu ngạo, hắn nói rất nghiêm túc.
– Không.
Lý Thất Dạ tươi cười lắc đầu, thần thái tự nhiên, nói ra:
– Ta chỉ là một tục nhân, một tục nhân không ngửi nổi, ta tới đây vì vật này, nó hữu dụng với ta.
Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, một ít người nhìn nhau, một ít tu sĩ cường giả xem ra, cao thấp đã phân, đệ nhất hung nhân đã thấp hơn Kim Quang Thượng Sư.
Cho dù tiên vật vô thượng có thể giúp người ta đột phá Thủy Tổ Tiên Thống, Kim Quang Thượng Sư có thể buông tha, đối với hắn, có tiên vật hay không đều như nhau.
Nhưng đệ nhất hung nhân càng muốn đạt được nó, dường như hắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào.
Nhìn từ việc này, từ khí độ hay lòng dạ, đệ nhất hung nhân đều không bằng.
Kim Quang Thượng Sư.
– Ta hiểu rồi.
Kim Quang Thượng Sư nhưng lại lý giải, gật đầu, nói ra:
– Đạo huynh đã tới lấy thứ này, đạo huynh nhất định có đạo lý của mình.
– Ta muốn, ngươi có thể tới đây.
Lý Thất Dạ cười nói như đã tính trước.
– Đạo huynh biết ta.
Kim Quang Thượng Sư tươi cười, hắn vui vẻ vỗ tay một cái, nói:
– Xem ra, đạo huynh đã hiểu ý của ta khi đến đây.
– Hiểu một chút.
Lý Thất Dạ tùy ý nói.
– Hôm nay, ta tới đây không phải bàn ân oán với đạo huynh, cũng không phải tranh đoạt tiên vật với đạo huynh, tất cả việc trên thế gian chỉ là chuyện nhỏ, không cần nhiều dây dưa nhiều.
Kim Quang Thượng Sư vô cùng nghiêm túc, khi nói chuyện cũng cực kỳ chân thành.
Tất cả mọi người cảm thấy ngoài ý muốn, trước đó, Lý Thất Dạ đại chiến Khê Hoàng và Chập Long, Khê Hoàng chính là thê tử của Kim Quang Thượng Sư, Chập Long là người hộ đạo của Kim Quang Thượng Sư.
Hiện tại, Kim Quang Thượng Sư lại không phải tới tính toán ân oán, cũng không cướp đoạt tiên vật vô thượng trên đại lục này.
– Hôm nay ta tới đây, ta muốn đánh một trận với đạo huynh.
Kim Quang Thượng Sư nói đến đây, thần thái trịnh trọng, cũng hết sức nghiêm túc.
– Chuyên tới đây đánh với ta một trận sao?
Lý Thất Dạ cười cười, hắn không cảm thấy ngoài ý muốn trước mục đích của Kim Quang Thượng Sư.
Người đứng ngoài quan sát giật mình không nhỏ, Kim Quang Thượng Sư nguyện ý buông tha đại lục này, có thể buông tha tiên vật vô thượng, nhưng hắn lại muốn đánh một trận với Lý Thất Dạ, yêu cầu như vậy, rất nhiều cường giả không thể hiểu nổi, cũng không rõ ràng cho lắm.
Nhưng thế hệ vô địch nhìn thấy thần thái của Kim Quang Thượng Sư, bọn họ giật mình, bọn họ có thể hiểu tâm tư của Kim Quang Thượng Sư.
Người không hiểu sẽ cho rằng tiên vật vô thượng và khối đại lục này đều đáng giá Kim Quang Thượng Sư đánh một trận, nếu như buông tha những việc này, cần gì đánh một trận với đệ nhất hung nhân hung hãn? Không cẩn thận bản thân cũng chết trận!
Chỉ có cường giả vô địch chân chính mới hiểu lồng dạ của Kim Quang Thượng Sư.
Chim yến tước có chí lớn! Thế hệ phàm tục trên thế gian làm sao hiểu nổi khí phách vô thượng của Kim Quang Thượng Sư.
– Đúng, ta chuyên đến đây đấu một trận với đạo huynh.
Kim Quang Thượng Sư trịnh trọng, hắn rất tôn kính, nói:
– Mong đạo huynh vui lòng chỉ giáo.
– Ta không có động lực gì.
Lý Thất làm ra dáng vẻ thiếu hứng thú, vừa cười vừa nói.
Mọi người ngây ngốc, Kim Quang Thượng Sư có thể buông tha cho tranh đoạt tiên vật vô thượng và khối đại lục này, hắn chỉ muốn đánh một trận với đệ nhất hung nhân, nhưng đệ nhất hung nhân lại thiếu hứng thú, việc này làm rất nhiều người cảm thấy ngoài ý muốn.
Có thể làm cho Kim Quang Thượng Sư coi trọng như thế, lại đích thân khiêu chiến, đối với bao nhiêu người mà nói, đây chính là vinh hạnh vô thượng, nhưng đệ nhất hung nhân lại không cho là đúng.
– Đệ nhất hung nhân sợ sao?
Một ít tu sĩ trẻ tuổi nói thầm.
– Chưa hẳn sợ.
Có cường giả lắc đầu, nói ra:
– Kim Quang Thượng Sư đều không tranh giành tiên vật vô thượng và khối đại lục này, tại sao đệ nhất hung nhân phải liều chết liều sống với ngươi? Rõ ràng dễ dàng chiếm lấy thứ tốt, ai ngu ngốc đi liều mạng?
Nghe thấy lời này, rất nhiều người đều cảm thấy lời này quá có đạo lý, Kim Quang Thượng Sư cũng không tranh giành tiên vật vô thượng và khối đại lục này, đương nhiên đệ nhất hung nhân không cần phải đi liều chết liều sống.
– Kính xin đạo huynh chỉ giáo.
Kim Quang Thượng Sư vẫn chưa từ bỏ ý định, ôm quyền, nói ra:
– Nếu như đạo huynh không chiến, ta làm sao hết hy vọng.
Lý Thất Dạ tươi cười, nói ra:
– Chiến ý của ngươi dâng lên rất cao.
Lý Thất Dạ nói lời này làm người ta cảm thấy ngoài ý muốn, lúc này Kim Quang Thượng Sư rất bình thản và tự nhiên, trên người hắn không có bất kỳ chiến ý ngập trời nào, nhưng, đệ nhất hung nhân lại bộc phát chiến ý đáng sợ.
– Đối thủ khó gặp gỡ.
Kim Quang Thượng Sư nói ra:
– Tài Thánh huynh nhiều lần tôn sùng đạo huynh, cho nên ta không biết tự lượng sức mình, muốn chiến một trận với đạo huynh, cũng muốn biết điểm cao đại đạo là thế nào!
– Cao xử bất thắng hàn.
Đối với tâm tính của Kim Quang Thượng Sư, Lý Thất Dạ cười cười, gật đầu, hắn hiểu.
Có rất nhiều tu sĩ không hiểu cạm giác này, nhưng những lão tổ cường đại, Trường Tồn vô địch, thời điểm nghe những lời như thế đều rung động mạnh.
Cao xử bất thắng hàn!
Đây chính là Kim Quang Thượng Sư.
Vạn cổ đến nay, Kim Quang Thượng Sư không thể tính là Thủy tổ tuyệt thế vô song, càng không nói tới Thuỷ tổ kinh diễm muôn đời.
Nhưng trong thời đại hiện tại, Kim Quang Thượng Sư lại đủ kinh diễm, đủ tuyệt thế vô song.
Trong thời đại này, trên đời chỉ có Lan Thư Tài Thánh là đủ cấp bậc chiến đấu với Kim Quang Thượng Sư, nhưng Lan Thư Tài Thánh làm người nhàn vân dã hạc, hắn không có chí tranh cường háo thắng.
Thử nghĩ thoáng một phát, trên đời tầm đó, còn có gì người cùng Kim Quang Thượng Sư là địch đâu này?
Tuy thời điểm Kim Quang Thượng Sư còn trẻ, hoặc gặp một ít người tạm thời trở thành đối thủ, nhưng khi hắn càng ngày càng lớn mạnh, những đối thủ từng cường đại đã không còn ý nghĩa.
Vô địch, Kim Quang Thượng Sư lúc này chính là vô địch, ít nhất trong thời đại của hắn, hắn đã từng vô địch, tu sĩ cùng thời đại không thể so sánh với hắn.
Cao xử bất thắng hàn, trong cùng thế hệ đã không ai là đối thủ của hắn, đảo mắt nhìn chung quanh, không có đối thủ là việc cô đơn cỡ nào?
Chượng 3121: Cao Xử Bất Thắng Hàn
Vô địch cô độc, vô địch tịch mịch, nếu người khác nói ra lời này sẽ bị người khác chê cười, người ta sẽ cảm thấy ngươi đang sĩ diện cãi láo, nhưng nếu do Kim Quang Thượng Sư nói ra lời này, ý nghĩa của nó đã khác.
Kim Quang Thượng Sư phát triển tới ngày hôm nay, hắn đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, những năm gần đây, không biết có bao nhiêu người thua trong tay hắn, có thể nói, kiếp này có rất nhiều người thiên phú cực kỳ cường đại bại trong tay hắn, cho dù là Trường Tồn vô địch thế hệ trước cũng thua trong tay hắn.
Hắn là Kim Quang Thượng Sư, gọi hắn là đệ nhất nhân của thời đại còn không đủ.
Có lẽ người khác không thể hiểu được nổi cô độc của Kim Quang Thượng Sư, cũng không biết Kim Quang Thượng Sư khát vọng một địch nhân cỡ nào, thậm chí là một đối thủ thế hệ trước cường đại hơn hắn.
Đối với Thủy tổ vô địch như Kim Quang Thượng Sư, có thể gặp được đối thủ cùng cấp bậc và cùng thế hệ với mình, đối thủ đó không phải một loại uy hiếp, cũng không phải một loại nguy cơ, trái lại, nếu có một người như thế sẽ thúc dục hắn tiến bộ, hắn sẽ càng có mục tiêu phấn đấu, lúc này hắn sẽ có mục tiêu, tương lai tinh tiến hơn trước.
Đây là nguyên nhân Kim Quang Thượng Sư muốn đấu với Lý Thất Dạ, vào lúc đó, hắn khát vọng đối thủ, đặc biệt là người cùng thời đại, đây mới là suy nghĩ hắn muốn.
Cũng là nguyên nhân hắn có thể buông tha tiên vật vô thượng, có thể buông tha khối đại lục này, chỉ cầu đánh với Lý Thất Dạ một trận.
Nhìn thấy ánh mắt của Kim Quang Thượng Sư, Lý Thất Dạ cười nhạt, hắn rất quen thuộc ánh mắt như thế. Ánh mắt khát vọng được đánh một trận, cũng không phải Kim Quang Thượng Sư hiếu chiến, mà là hắn khát vọng một đối thủ.
Năm đó hắn bồi dưỡng được Tiên Đế, bọn họ cũng có tâm tính như vậy, tâm tính như thế, Lý Thất Dạ có thể không rõ hay sao?
– Đánh với ta một trận, cũng không phải không thể được.
Lý Thất Dạ cười cười, nói:
– Ngươi cho rằng như vậy mới có thể kích phát tiềm lực của ngươi hay sao? Toàn lực ứng phó!
Kim Quang Thượng Sư im lặng một lúc, vẻ mặt hắn rất trịnh trọng và nghiêm túc.
– Toàn lực ứng phó, như vậy có thể đánh một trận thật sảng khoái.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Một khi ta nặng tay, vậy thì khó nói, một khi đánh quá mạnh, có lẽ ngươi sẽ tan thành mây khói, thân tử đạo tiêu.
Lý Thất Dạ nói rất hời hợt, tâm thần Kim Quang Thượng Sư rung động, khả năng như thế, hắn không phải chưa tưởng tượng qua.
Đồng thời, Lý Thất Dạ nói rất nhẹ nhàng cũng lộ ra một tin tức, Lý Thất Dạ có lòng tin trảm hắn.
Tồn tại đạt tới độ cao như bọn họ đều không coi nhẹ mình và càng không cuồng vọng xem thường đối thủ, Lý Thất Dạ nói nhẹ nhõm và ung dung như vậy, có thể tưởng tượng thực lực Lý Thất Dạ mạnh cỡ nào.
Đặc biệt cường đại như hắn, Kim Quang Thượng Sư càng mong muốn Lý Thất Dạ cường đại hơn mình.
Đối mặt đối thủ cường đại như thế, thậm chí chính mình có khả năng thân tử đạo tiêu, như thế càng làm nội tâm Kim Quang Thượng Sư rung động mạnh.
Đối mặt với tử vong, không có bao nhiêu người có thể bình tĩnh tự nhiên, người có thể bỏ qua tử vong chân chính, hoặc là biến thái tới cực điểm, hoặc là không có lựa chọn khác.
Kim Quang Thượng Sư không phải hai loại người này, cho nên, thời điểm tâm thần hắn rung động, gương mặt cũng ngưng trọng.
Có một ít tu sĩ trẻ tuổi nghe thấy Lý Thất Dạ nói như vậy, trong nội tâm đã bất mãn, đặc biệt là một ít người xem Kim Quang Thượng Sư như thần tượng, trong nội tâm càng bất mãn hơn nữa, bọn họ không nhịn được nói thầm:
– Còn chưa giao thủ đã dám nói có thể chém giết Kim Quang Thượng Sư, thật dõng dạc, đệ nhất hung nhân quá cuồng vọng rồi.
Đệ nhất hung nhân cường đại, đây là việc rất nhiều người chứng nhận, ngay cả Trường Tồn Bất Hủ cũng thừa nhận đệ nhất hung nhân cường đại, tất cả mọi người hiểu rõ, Lý Thất Dạ tuyệt đối có được thực lực Thuỷ tổ.
Nhưng hiện tại Lý Thất Dạ nói chuyện rất bình thản, lại nói trảm Kim Quang Thượng Sư với vẻ mặt bình tĩnh như không có việc gì, dường như chém giết Kim Quang Thượng Sư là chuyện quá dễ dàng.
Vào lúc này, có ít người đưa mắt nhìn nhau, ngay cả lão tổ Trường Tồn cũng nói với nhau:
– Đệ nhất hung nhân thật sự cường đại tới trình độ như thế? Không thể nào.
Dù sao, nội tình Kim Quang Thượng Sư rất sâu, người trong thiên hạ đều biết, hắn cường đại, người trong thiên hạ đều biết, nếu như nói đệ nhất hung nhân có thể dễ dàng chém giết Kim Quang Thượng Sư, mọi người sẽ khó tin tưởng.
– Có thể tỏa sáng trong thời gian ngắn ngủi thì sao?
Cuối cùng, ánh mắt Kim Quang Thượng Sư ngưng trọng, hắn nhìn vào mắt Lý Thất Dạ, thần thái trịnh trọng, nghiêm túc và trang trọng, nói ra:
– Làm tảng đá ngàn vạn năm, nó cũng chỉ là tảng đá mà thôi, sẽ không có ý nghĩa gì.
– Nói hay lắm.
Lý Thất Dạ gật đầu, hắn khen một tiếng và nói:
– Tảng đá làm sao có thể hiểu được ánh sáng của pháo hoa, tốt, ta chiến với ngươi một trận.
– Đa tạ đạo huynh.
Kim Quang Thượng Sư liền ôm quyền, thần thái hưng phấn.
Vào lúc này, cho dù Kim Quang Thượng Sư không tỏa ra chiến ý của mình, chiến ý của hắn vẫn tràn ngập thiên địa, giống như chiến ý của hắn không phải do hắn sinh ra, mà là thiên địa sinh ra.
Tuy cùng là chiến ý, nhưng chiến ý giữa Kim Quang Thượng Sư hoàn toàn khác với Kim Biến Chiến Thần, Kim Biến Chiến Thần bộc phát chiến ý giống như nói cho người trong thiên hạ biết, lão tử hiếu chiến, ai dám chọc ta, ta sẽ diệt cả nhà ngươi.
Trên thực tế, Kim Quang Thượng Sư cũng hiếu chiến, chiến ý của hắn mạnh vượt xa Kim Biến Chiến Thần có khả năng so sánh, nhưng vào ngày bình thường, chiến ý của Kim Quang Thượng Sư như giếng nước, vô cùng tĩnh lặng.
Cho dù thời điểm lâm chiến, chiến ý của hắn hơi tỏa ra một ít mà thôi.
Cũng không phải chiến ý hung hãn, mặc kệ địch nhân cường đại thế nào, tình cảnh hung hiểm cỡ nào, Kim Quang Thượng Sư cũng không sợ, đều có được quyết tâm đánh một trận.
Đây chính là chênh lệch, cho nên thiên phú của Kim Biến Chiến Thần cao hơn nữa cũng không thể so sánh với Kim Quang Thượng Sư.
– Đạo huynh, ta sẽ dùng toàn lực ứng phó.Nguồn truyện audio Podcast
Lúc này, gương mặt Kim Quang Thượng Sư tỏa sáng, người ta có cảm giác hắn tràn ngập sức sống.
Cũng không phải nói Kim Quang Thượng Sư vừa rồi không có sức sống, trái lại, tùy thời tùy khắc, Kim Quang Thượng Sư đều tràn ngập sức sống, tràn ngập sinh mệnh lực vô cùng.
Nhưng, trước đó, Kim Quang Thượng Sư chính là tồn tại vô thượng, cường đại mà vô địch.
Kim Quang Thượng Sư bây giờ là thanh niên hai mươi tuổi, nhiệt huyết đang gào thét trong tim, cũng là nhiệt huyết của tuổi thanh xuân, bất cứ người nào cũng cảm thấy mê muội và say mê.
– Đây chính là năm tháng.
Nhìn thấy thần thái Kim Quang Thượng Sư tràn ngập sức sống, Lý Thất Dạ cũng cảm khái, vừa cười vừa nói:
– Tuổi trẻ khinh cuồng, đây chính là thời gian tốt nhất thế gian, nhân sinh khoái ý, tất cả sẽ bị thời gian mài mòn.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, vừa cười vừa nói:
– Rất tốt, ta sẽ cho ngươi biết thế là đại đạo đỉnh phong!
– Đại đạo đỉnh phong!
Nội tâm Kim Quang Thượng Sư rung động, Lý Thất Dạ nói rất tùy ý nhưng vô cùng khí phách, việc này không chỉ chứng minh hắn bế nghễ tám phương, hơn nữa còn bế nghễ thiên thu vạn cổ, cho dù vang dội cổ kim thế nào, mình ta vô địch.
– Sắp khai chiến, một trận chiến của Thuỷ tổ, tuyệt đối không thể bỏ qua.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ và Kim Quang Thượng Sư sắp đánh nhau, không biết có bao nhiêu người hưng phấn, không biết có bao nhiêu người quát to.
Trong khoảng thời gian ngắn, bất kể là cường giả trẻ tuổi hay đại nhân vật thế hệ trước, hoặc lão tổ vô địch, bọn họ cực kỳ hưng phấn, bọn họ đang mở to mắt nhìn.
Cuộc chiến Thuỷ tổ, đối với tu sĩ khắp thiên hạ, đây là sự việc trọng đại có thể gặp mà không thể cầu.
Đối với vô số tu sĩ khắp thiên hạ, nếu có thể nhìn thấy cuộc chiến Thuỷ tổ, xem như không sống uổng đời này.
Đặc biệt đối với tồn tại thực lực cường đại như Trường Tồn, như Chân Đế, nếu bọn họ tận mắt nhìn thấy trận chiến Thủy tổ, bọn họ sẽ có thu hoạch, nói không chừng tương lai sẽ có trợ giúp lớn trong lĩnh ngộ đại đạo.
Cơ hội tốt trời ban như thế, đối với tu sĩ trong thiên hạ mà nói, bọn họ sẽ bỏ qua sao? Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả tu sĩ cường giả đều tập trung tinh thần quan sát, không muốn bỏ qua bất cứ chi tiết nào.
Đương nhiên, trong Thiên Khư, tất cả tu sĩ cường giả đều lui lại, bọn họ đều tiến vào trong Thiên Hùng quan.
Cuộc chiến Thuỷ tổ, uy lực từ trận chiến quá mạnh, có thể nói vô địch thế gian, một khi lực lượng như vậy trùng kích, không nói tu sĩ bình thường, cho dù là lão tổ Trường Tồn cũng phải tan thành mây khói.
Lực lượng như thế, trên đời này không có bao nhiêu người có thể đỡ nổi, cho nên, chỉ có lui vào trong Thiên Hùng quan mới tính là an toàn nhất.
Bên trong Thiên Hùng quan, trừ không ít lão tổ đích thân tới quan sát ra, còn có rất nhiều đạo thống trú đóng tại Thiên Hùng quan xây dựng đài cao cung cấp cho các đệ tử quan sát.
Dù sao, cuộc chiến Thuỷ tổ, lại là đơn đả độc đấu, đệ tử bình thường không nhìn thấy, bởi vì tốc độ quá nhanh, khoảng cách quá xa xôi, cho nên, bọn họ chỉ có thể vận dụng thiên kính quan sát.
Vào lúc này, thân thể Lý Thất Dạ chậm rãi bay lên, hắn tiến vào trong Thiên Khư.
Kim Quang Thượng Sư theo sát phía sau, cũng bước vào trong Thiên Khư, tiến vào bầu trời mênh mông.
Uy lực cuộc chiến của bọn họ quá cường đại, bọn họ cũng không muốn ảnh hướng đến người vô tội, cho nên, Thiên Khư là nơi thích hợp nhất.
Đứng trong Thiên Khư, Lý Thất Dạ không bộc phát khí tức vô địch của mình, Kim Quang Thượng Sư cũng không tận lực phóng thích uy áp Thủy tổ của bản thân, hắn thập phần tự nhiên.
– Sử dụng binh khí đi.
Lý Thất Dạ cười cười, nói:
– Tay không tấc sắt, ngươi không phải đối thủ của ta.
Vẫn chưa khai chiến, Lý Thất Dạ đã nói Kim Quang Thượng Sư không là đối thủ của mình, lời này làm không ít người không phục, nhưng mọi người cũng xác nhận Lý Thất Dạ cường đại, hắn có thực lực Thủy tổ, hắn thật sự có tư cách kiêu ngạo.
Keng!audio coi am
Vào lúc này, Kim Quang Thượng Sư cầm một kiện binh khí, binh khí ra khỏi vỏ, dường như thế gian đắm chìm trong ánh bình minh, hơn nữa từ âm thanh của binh khí, mọi người biết nó rất nặng.
Lúc này, trên bờ vai Kim Quang Thượng Sư bác một cây búa, cây búa này lớn thế nào? Cán búa to như rặng núi nhỏ, cây búa lại lớn như đại lục.
Như thế Cự phủ, ngươi có thể tưởng tượng nó là đến cỡ nào cực lớn, Kim Quang Thượng Sư bắt nó khiêng tại trên bờ vai, sửa chữa người lộ ra thập phần nhỏ bé, như là một con kiến đồng dạng.