Đế Bá Audio Podcast
Tập 873 [Chương 4361 đến Chương 4365]
❮ sautiếp ❯Chương 4361: Cầm Nữ Đế
Tiếng đàn xuất hiện, một bóng người đáp xuống.
Đó là nữ tử, hơn nữa nàng xinh đẹp như thiên tiên, tuyệt thế vô song, ôm theo một cây đàn cổ, xuất thế tuyệt trần, thiên hạ không ai sánh bằng.
Nữ tử có dáng người mềm mại, mông lung mờ ảo, không ai nhìn rõ dung nhan của nàng, dường như mỹ mạo của nàng đều giấu trong dòng sông thời gian, muốn nhìn cũng không nhìn rõ ràng, từ đó cũng làm người ta có xúc động muốn nhìn ngắm cho bằng được.
Nữ tử mờ ảo nhưng lại có thể làm nữ nhân trong thiên hạ cũng cúi đầu e thẹn, xinh đẹp như Thánh Sương Chân Đế cũng phải xấu hổ trước nhan sắc của nàng.
Nữ tử trước mặt phiêu dật như tiên, khí chất kinh người, cho dù Thánh Sương Chân Đế cũng phải nhìn nàng thêm vài lần.
Nữ tử đang ôm đàn cổ, nàng giống như tiên nữ bước ra từ trong tranh, mọi người có cảm giác mộng ảo, dường như nàng là tồn tại chân thật, hoặc chưa từng tồn tại, chỉ tồn tại trong truyền thuyết.
– Cầm Nữ Đế! Nguồn truyện audio Podcast
Nhìn thấy nữ tử, đại hắc ngưu thì thào nói.
– Cầm Nữ Đế, thật sự là nàng sao?
Nghe đại hắc ngưu nói như thế, đám người Hoàng Tôn Chân Đế chấn động mạnh, bọn họ cũng nhìn nhau, nội tâm sinh ra sóng to gió lớn.
Cầm Nữ Đế, đối với rất nhiều người, nàng chính là truyền thuyết, thậm chí có người nói, Cầm Nữ Đế chưa từng tồn tại.
Đời sau, Hỏa tổ đã đủ thần bí, nhưng Hỏa tổ có đủ sự tích còn lưu truyền trên thế gian, đặc biệt Hỏa tổ năm đó viễn chinh cũng có thể ngược dòng tìm hiểu từ nhiều điển tịch, hơn nữa từng có không ít tiên hiền ở các đạo thống tham dự việc này.
Nhưng, Cầm Nữ Đế giống như chưa từng tồn tại, nàng đơn độc trên thế gian, sau đó một mình rời đi, chưa từng lưu lại đạo thống trên thế gian, chưa từng lưu lại truyền thừa, càng không có hậu nhân.
Tồn tại như Cầm Nữ Đế giống như bị chìm trong dòng sông lịch sử, chỉ liếc nhìn một cái là sẽ quên đi.
Về phần xuất thân Cầm Nữ Đế ra sao, lai lịch gì, tạo hóa thế nào, sư môn ở đâu, tất cả đều không thể khảo cứu, dường như nàng chưa từng tồn tại trên thế gian.
Nếu không phải có một ít đạo thống nhắc tới Cầm Nữ Đế, chỉ sợ thế gian không có ai biết còn có một vị Thủy tổ như thế tồn tại.
Chỉ có điều, cho dù có điển tịch ghi chép lại, cũng chỉ ghi lại vài nét chữ mà thôi, không có ghi chép kỹ càng.
Cầm Nữ Đế, nàng rất bí ẩn, rất nhiều người đời sau cho rằng, nàng cũng chỉ là tồn tại trong truyền thuyết, thật có một người như thế hay không còn khó nói, thậm chí còn có người cho rằng, Cầm Nữ Đế, có lẽ chỉ là hư ảnh mà thôi.
Hiện tại nữ tử bay tới, cũng xác nhận truyền thuyết Cầm Nữ Đế là sự thật.
Nhưng cho dù nữ tử bay tới nhưng nàng rất mông lung, lại làm người ta không thấy rõ, dường như nàng là bí ẩn, giống như đã nấp trong dòng sông thời gian.
– Là cái đàn cổ kia.
Nhìn thấy đàn cổ trong ngực Cầm Nữ Đế, Thánh Sương Chân Đế nói khẽ. Cây đàn cổ này, bọn họ từng nhìn thấy trong nghi thức triệu hồn, lúc ấy cây đàn cổ xuất hiện ngăn cản nghi thức triệu hồn.
– Thật sự là Cầm Nữ Đế sao?
Có lão tổ mở thiên nhãn, hắn vẫn không thể nhìn thấy dung mạo Cầm Nữ Đế, nàng rất mông lung, không ai có thể nhìn rõ dung mạo của nàng.
– Đạo thân mà thôi.
Nhìn thấy Cầm Nữ Đế ôm đàn cổ, Lý Thất Dạ nói.
– Đạo thân!
Nghe nói như thế, đám người Hoàng Tôn Chân Đế nhìn nhau, đồng thời bọn họ nhìn chằm chằm vào đám người Kiếm Thánh.
Đám người Kiếm Thánh là ba vị Thủy tổ đã chết, Cầm Nữ Đế chỉ phái đạo thân đến đây, như vậy chân thân nàng ở đâu? Chân thân của nàng sống hay chết?
Nghi hoặc như thế, đám người Hoàng Tôn Chân Đế chỉ có thể nghĩ trong lòng, không ai trả lời bọn họ.
– Xảy ra chuyện gì, không biết việc này đã liên lụy bao nhiêu Thủy tổ.
Nhìn thấy Cầm Nữ Đế tới đây, có lão tổ thì thào nói.
Vốn có Thông Thần Thủy Tổ, sau có Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, Thần Nguyệt Thủy tổ, hiện tại lại có Cầm Nữ Đế.
Việc này dính tới năm vị Thủy tổ, cũng làm nội tâm đám người Hoàng Tôn Chân Đế rùng mình, thời điểm này, bọn họ ý thức được, năm xưa xảy ra chuyện gì đó, chuyện này không đơn giản, hơn nữa không chỉ liên lụy mấy vị Thủy tổ.
Nếu có liên lụy càng nhiều Thủy tổ hơn, rốt cuộc có bao nhiêu Thủy tổ dính vào, những Thủy tổ đó đang ở đâu.
Nghĩ tới điểm này, nội tâm đám người Hoàng Tôn Chân Đế chấn động, nội tâm bất an.
Bởi vì bọn họ sợ hãi, sợ hãi Thủy tổ đạo thống mình cũng dính vào, thử nghĩ xem, Thủy tổ của mình biến thành người giống Hỏa tổ, những hậu nhân như bọn họ nên đối mặt thế nào?
Dù sao, đối với bất kỳ đạo thống này, Thủy tổ là chí cao vô thượng, bởi vì nhờ Thủy tổ khai sáng mới có đạo thống của bọn họ.
Nội tâm những hậu nhân này, Thủy tổ của mình là chí cao vô thượng, là tồn tại vô song.
Nhưng nếu thật có một ngày, Thủy tổ của mình đã làm việc phá vỡ hình tượng trong nội tâm hậu nhân, hậu nhân nên đối mặt như thế nào?
– Các Thủy tổ khác tiến vào Bất Độ hải thì sao? Thời điểm này, ngay cả đám người Hoàng Tôn Chân Đế cũng run rẩy.
Đã qua trăm ngàn vạn năm, tuyệt đại đa số Thủy tổ đều tiến vào Bất Độ hải, hơn nữa, những Thủy tổ tiến vào Bất Độ hải đều không quay về, bọn họ tiến vào trong Bất Độ hải, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, bọn họ gặp phải cái gì?
Cho nên, đám người Hoàng Tôn Chân Đế không nghĩ ra.
Đối với đám người Hoàng Tôn Chân Đế, nếu Thủy tổ không tồn tại, như vậy chưa chắc là chuyện xấu, xấu nhất chính là vạn nhất Thủy tổ của bọn họ còn sống, nếu có ngày đó, Thủy tổ của bọn họ cũng trở về như Hỏa tổ, đó mới là chuyện xấu!
Có khả năng như vậy, cũng không phải đám người Hoàng Tôn Chân Đế suy nghĩ phương diện xấu nhất, hơn nữa vô cùng có khả năng xảy ra chuyện này.
Trong khoảng thời gian ngắn, đám người Hoàng Tôn Chân Đế hít khí lạnh, nội tâm rất bất an.
– Nữ Đế, đạo thân của ngươi đã kiệt sức, không thể ngăn cản ta.
Hỏa tổ nói.
– Hỏa tổ, ngươi đã thân tử đạo tiêu, nên dừng lại.
Giọng nói Cầm Nữ Đế vang lên, giọng nói như âm thanh của thiên nhiên, văn chương khó có thể diễn tả.
– Thân tử đạo tiêu, chấp niệm vĩnh tồn.
Hỏa tổ không quan tâm, nói:
– Mục tiêu, vĩnh viễn không thể vứt bỏ, đây mới là đạo tâm của người tu đạo chúng ta.
– Nghĩ sai thì hỏng hết, sai một li đi vạn dặm.
Giọng nói của Cầm Nữ Đế như âm thanh đến từ thiên nhiên, làm người ta nghe mãi không chán, nói:
– Nơi đây có đủ loại nhân quả, đều thành định số, ngươi đã vô lực xoay chuyển trời đất.
– Thành bại do trời.
Hỏa tổ từ từ nói:
– Mưu sự tại nhân.
– Cho dù ngươi thành công, thế thì sao?
Đám người Cầm Nữ Đế nói ra:
– Ngươi không phải ngươi, ngươi đã chết, ngươi chỉ là tàn niệm không biến mất, ngươi không thay đổi được cái gì.
– Ta có thể có được nó!
Lúc này, ánh mắt Hỏa tổ tập trung vào cổ điện, nói:
– Có lẽ, còn có cơ hội lặp lại.
Ánh mắt Hỏa tổ tập trung vào cổ điện, cũng làm đám người Hoàng Tôn Chân Đế nhìn sang cổ điện.
Bọn họ cũng không biết tiên vật chứa trong cổ điện là gì, Hỏa tổ nhất định phải đạt được thứ này, hơn nữa đám người Kiếm Thánh liều chết thủ hộ nó.
Ngay cả Thủy tổ chết cũng không buông bỏ, có thể tưởng tượng bảo vật trong cổ điện là thứ vô giá.
– Thứ trong cổ điện, ân sư không lưu lại cho ta và ngươi, cũng không phải lưu cho những người như chúng ta.
Cầm Nữ Đế lắc đầu, nói:
– Vật ấy lưu cho hậu đại, lưu cho Tam Tiên giới.
– Nó lưu tại Tam Tiên giới, chỉ mang tới tai họa cho Tam Tiên giới.
Hỏa tổ lãnh đạm nói.
– Nhân giả gặp người, trí giả gặp trí.
Cầm Nữ Đế lắc đầu, nói ra:
– Hôm nay, nên siêu độ tà niệm của ngươi, ngươi đã không phải ngươi, đúng như lời ngươi nói, bụi về với bụi, đất về với đất, tất cả nên kết thúc, hiện tại không phải thời đại của chúng ta.
– Ngươi không thể độ hóa được ta.
Hỏa tổ lạnh nhạt nói:
– Đạo của ta và ngươi khác nhau, đạo ta vĩnh hằng, hắc ám trầm luân, quang minh bất diệt, đây là ta, không phải người khác.
Hỏa tổ nói lời này làm Cầm Nữ Đế im lặng một lúc.
Ngay cả đám người Thánh Sương Chân Đế cũng phải nhìn nhau, bọn họ cũng nhìn ra được, Hỏa tổ hiện tại đương nhiên không còn là Hỏa tổ lúc trước.
Hơn nữa, lực lượng Hỏa tổ hiện tại cũng không phải đến từ lực lượng của hắn năm đó, mà là đến từ lực lượng thần bí, chính là lực lượng hắc ám, cũng là tà hỏa bất diệt.
Đây chính là một trong những nguyên nhân vì sao đám người Kiếm Thánh không cách nào chống lại Hỏa tổ.
Thử nghĩ xem, mặc dù đám người Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ đã chết, thân thể do chân huyết chèo chống, nhưng một khi chân huyết của bọn họ hao hết, bọn họ sẽ biến thành thây khô, cũng không khác gì người chết.
Hỏa tổ lại khác, cho dù đám người Kiếm Thánh đánh bại Hỏa tổ, chỉ cần tà hỏa bất diệt, hắn vẫn có cơ hội sống lại, chỉ cần tà hỏa vẫn còn, hắn sẽ tiếp tục trường tồn.
Đây chính là vì cái gì Hỏa tổ hiện tại còn cường đại hơn Hỏa tổ khi thực hiện nghi thức triệu hồn, bởi vì theo thời gian tích lũy, tà hỏa của hắn sẽ càng ngày càng mạnh, trên người hắn cũng gắn kết nhiều lực lượng hắc ám hơn nữa.
Cho nên, vào thời điểm này, trừ phi đám người Kiếm Thánh liều mạng đánh ra một kích vô địch, bọn họ bị tà hỏa của Hỏa tổ tiêu diệt, không bằng nói bọn họ không thể đánh thắng Hỏa tổ.
– Đúng thế.
Cuối cùng, Cầm Nữ Đế không thừa nhận cũng không được, nói ra:
– Ta hiện tại không thể siêu độ ngươi, nhưng, có người có thể siêu độ ngươi.
– Ai!
Hỏa tổ nói.
– Vị đạo hữu này.
Lúc này, Cầm Nữ Đế nhìn sang Lý Thất Dạ, ánh mắt của nàng đã nhìn lên người Lý Thất Dạ.
Ánh mắt Hỏa tổ ngay lập tức nhìn sang Lý Thất Dạ, đồng tử của hắn co rút rất dữ dội.
Hiện tại, Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, Thần Nguyệt Thủy tổ cũng nhìn sang Lý Thất Dạ.
Ngay cả đám người Ngũ Hành thiên nữ cũng nhìn Lý Thất Dạ.
Ánh mắt mọi người đều tụ tập trên thân Lý Thất Dạ, hắn đã trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người.
Chương 4362: Luận Đạo
Bị mọi người nhìn chằm chằm, Lý Thất Dạ cười cười, lúc này mới chậm rãi nói:
– Tất cả mọi người nhìn ta như vậy, ta sẽ ngượng ngùng.
Đột nhiên Lý Thất Dạ nói một câu như thế, đám người Thánh Sương Chân Đế cảm thấy buồn cười, bọn họ lại không dám cười, cho nên, Tĩnh nhi đứng sau lưng Huệ Thanh Tuyền lại lườm Lý Thất Dạ.
Đương nhiên, đám người Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, Hỏa tổ đều không cười, chỉ nhìn Lý Thất Dạ mà thôi, Hỏa tổ đã lĩnh giáo thực lực Lý Thất Dạ, hắn không nói gì, ánh mắt đám người Kiếm Thánh nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, ánh mắt của bọn họ rực sáng, muốn tìm hiểu sâu cạn của Lý Thất Dạ.
Bị đám người Hỏa tổ, Kiếm Thánh nhìn, Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Đây vốn là chuyện của thế hệ các ngươi, ta là một người trẻ tuổi, không cần xen vào làm gì, dù sao, thanh niên mười tám tuổi như ta không rành thế sự, không nên xen vào việc này, vạn nhất làm không tốt, cái mạng nhỏ của ta cũng chơi xong rồi.
– Ta thấy các ngươi giết tới giết lui, đều là ân oán đời trước của các ngươi, hơn nữa, trăm ngàn vạn năm qua đi, các ngươi đều là chấp niệm không tan. Nếu như ta dính vào, trong lòng các ngươi không cam lòng, vạn nhất sau khi chết còn muốn hóa thành lệ quỷ quấn quít lấy ta thì làm sao bây giờ?
Lý Thất Dạ nói một câu, dường như nó rất có đạo lý.
Lý Thất Dạ nói như vậy, đám người Cầm Nữ Đế cau mày, nếu không phải bọn họ tự trọng thân phận, nói không chừng sẽ tiến lên đạp Lý Thất Dạ một cước, tiện nhân sĩ diện cãi láo như vậy, nội tâm bọn họ có cảm giác sắp phát điên.
Lý Thất Dạ dừng lại một lúc, sau đó dừng lại một lúc, chậm rãi nói:
– Nhưng đồ vật bên trong cổ điện, ta nghĩ, có phải nên do những người sống như chúng ta bảo quản hay không? Về phần ân oán giữa các ngươi, tùy ý.
Nghe thấy Lý Thất Dạ muốn lấy đồ vật bên trong cổ điện, đám người Hỏa tổ nhìn chằm chằm vào ánh mắt Lý Thất Dạ.
Không hề nghi ngờ, Hỏa tổ nhất định không cho Lý Thất Dạ mang đồ vật trong cổ điện đi, đám người Kiếm Thánh suy nghĩ như thế nào thì chưa biết, dù sao, bọn họ dùng cái chết thủ hộ nơi này nếu thật cho Lý Thất Dạ mang đồ vật trong cổ điện rời đi, bọn họ chưa hẳn sẽ đồng ý.
– Những chuyện ở nơi này, đạo hữu có định luận gì?
Lúc này, Hỏa tổ nói.
Hỏa tổ gọi Lý Thất Dạ một tiếng “đạo hữu”, như vậy nói rõ Hỏa tổ đã công nhận thực lực Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhún vai, nói:
– Không có định luận gì cả, ta chỉ là khách qua đường. Chém giết hắc ám hay Tam Tiên giới thanh lý môn hộ, dựa theo đạo lý sẽ không đến phiên ta. Nếu như nói muốn thanh lý môn hộ, nên do sư phụ của ngươi đến làm, dù sao, môn đồ bất tài, sư phụ có trách nhiệm. Lại nói tới việc này, sư phụ ngươi thật sự thất trách, không xử lý ngươi sạch sẽ, đây chính là việc hắn làm không đúng.
– Sư tôn ta, tự có đạo lý của hắn.
Hỏa tổ nói:
– Lão nhân gia có trí tuệ vô thượng, làm sao có thể phỏng đoán.
Mặc dù Hỏa tổ không nói sư tôn của mình là ai, trong lời nói không mất tôn kính, từ đó có thể nhìn ra hắn rất tôn kính sư tôn của mình, cho dù hắn đọa lạc vào hắc ám, hắn vẫn kính sợ sư phụ của mình.
– Thật thú vị.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra:
– Sư phụ ngươi diệt ngươi đi, trong lòng ngươi còn không ghi hận hắn, khó được, khó được, thật sự khó được.
Lý Thất Dạ nói như vậy, đám người Hoàng Tôn Chân Đế hít khí lạnh, nội tâm bọn họ rất chấn động, tin tức như vậy, có thể nói vô cùng rung động nhân tâm, nếu như truyền đi, thậm chí sẽ nhấc lên sóng to gió lớn.
Không nói sư phụ Hỏa tổ là thần thánh phương nào, chỉ bằng việc sư phụ Hỏa tổ diệt Hỏa tổ, tin tức đã đủ sức chấn động thiên hạ.
Hỏa tổ cường đại cỡ nào? Một trong những Thủy tổ cường đại nhất Tam Tiên giới, một trong thập đại Thủy tổ. Đối mặt với sự cường đại của hắn, đám người Hoàng Tôn Chân Đế đều nhìn rõ ràng, ngay cả đám người như Kiếm Thánh liên thủ cũng không phải đối thủ của Hỏa tổ.
Nhưng Hỏa tổ lại bị sư phụ của mình diệt đi, như vậy có thể tưởng tượng, sư phụ của hắn rất cường đại, thậm chí có thể nói, cường đại đến mức người ta khó phỏng đoán.
Hỏa tổ im lặng một lúc, hắn không tiếp lời này.
– Mọi người đều nói, đáng thương tấm lòng phụ mẫu trong thiên hạ, ta thấy cho đúng là đáng thương tấm lòng sư phụ trong thiên hạ.
Lý Thất Dạ cười cười, khẽ lắc đầu, lạnh nhạt nói:
– Hắn năm đó không chém ngươi, lưu lại dấu vết của ngươi, không quét sạch tàn dư nơi đây, chỉ sợ trong lòng hắn vẫn ôm một chút hi vọng vào ngươi.
Hỏa tổ im lặng một lúc, nói:
– Lão nhân gia suy nghĩ gì, ta không dám phỏng đoán. Chỉ có điều, đạo khác biệt, lựa chọn khác biệt, không có phân đúng sai.
– Không có đúng sai?
Cầm Nữ Đế nói ra:
– Ngươi đã đi vào lạc lối, còn không quay đầu! Ngươi là tai họa sinh linh trong thiên hạ! Nữ Đế suy nghĩ, có lẽ đúng đấy.
Hỏa tổ không tức giận, nói:
– Có lẽ, ta thành công, ta cứu vớt Tam Tiên giới. Tổ chim bị phá thì trứng không còn nguyên vẹn, ta chỉ dùng phương pháp của ta mà thôi. Đến một ngày nào đó, vạn giới diệt, chỉ mình Tam Tiên giới độc tồn.
– Đắm mình.
Cầm Nữ Đế nói:
– Cho dù đại kiếp nạn mênh mông vô bờ, Tam Tiên giới sống nhờ vào nhau, bao nhiêu kỷ nguyên qua đi, vẫn có ân sư nguyện ý canh gác thiên hạ.
– Nữ Đế hiểu biết rất ít.
Hỏa tổ lắc đầu, nói:
– Một khi hắc ám giáng lâm, nó vượt qua tưởng tượng của các ngươi, thiên địa vạn giới, chỉ sợ không có người nào có thể may mắn thoát khỏi! Đến đó một ngày, chỉ sợ không ai đỡ nổi, cũng không có người nào có năng lực xoay xở.
Hỏa tổ nói như vậy, nội tâm đám người Hoàng Tôn Chân Đế sợ hãi, Hỏa tổ đang gia tăng chí khí người khác, diệt uy phong của mình.
Nhưng thử nghĩ một chút, Hỏa tổ là tồn tại thế nào? Một trong thập đại thủy tổ, một trong các Thủy tổ kinh diễm và cường đại nhất Tam Tiên giới, sóng gió gì hắn chưa trải qua, địch nhân nào hắn chưa gặp, có thể nói, cả đời hắn trải qua vô số sóng gió, thời điểm đối mặt với tương lai, cường đại như hắn cũng phải bi quan, như vậy hắn gặp tồn tại đáng sợ cỡ nào.
Nghĩ tới đây, đám người Hoàng Tôn Chân Đế nổi da gà, dù sao Hỏa tổ bất lực, thử hỏi thế gian, thật sự có người cứu thế hay sao?
– Không nói chuyện này cũng được.
Cầm Nữ Đế lắc đầu, nói:
– Siêu độ ngươi, cũng là chuyện ta nên làm.
Nói đến đây, ánh mắt Cầm Nữ Đế nhìn lên người Lý Thất Dạ, nói:
– Kính xin đạo hữu giúp bọn ta giúp một tay, chúng sinh thiên hạ, cảm ơn đạo hữu.
– Cái mũ này quá cao.
Lý Thất Dạ bật cười, khẽ lắc đầu, nói ra:
– Con người của ta, không thích bị tâng bốc và đẩy lên cao.
Nói đến đây, Lý Thất Dạ lại nói:
– Nhưng đám lão đầu tử thiếu nợ ta một khoảng rất lớn, ta quét chút bụi cho bọn họ, chuyện này không có gì, đến lúc đó lại làm thịt bọn họ một lần.
Lý Thất Dạ nói thế, đám người Kiếm Thánh thở ra một hơi.
Biết rõ thực lực Lý Thất Dạ thập phần cường đại, mười phần khủng bố, Hỏa tổ cũng không kinh hãi, hắn gật đầu, nói:
– Đạo hữu vô địch, cho dù ta trùng sinh cũng không địch nổi. Nhưng cho dù đạo hữu trảm ta cũng không làm nên chuyện gì, hỏa chủng bất diệt, đạo ta vĩnh hằng, cuối cùng sẽ có ngày trùng sinh.
Hỏa tổ nói câu này, đám người Hoàng Tôn Chân Đế sinh ra sóng to gió lớn, buổi nói chuyện hôm nay ẩn chứa rất nhiều tin tức.
– Có đạo lý sao?
Lý Thất Dạ gật đầu, nói ra:
– Ngươi đã không phải là ngươi, đã không phải chấp niệm đơn giản như vậy, nói cho cùng, lực lượng này đến từ chính hắc ám. Nhưng cũng không quan hệ gì, không nhất định phải do ta tự tay diệt ngươi, tự nhiên có người diệt ngươi.
Nói xong, Lý Thất Dạ lấy ra một vật, âm thanh “keng keng” vang lên, hai tay Lý Thất Dạ cầm khóa sắt.
Khóa sắt mở ra, nó không làm người ta chú ý, chỉ là dây xích màu đỏ mà thôi, nhưng nếu quan sát cẩn thận, sợi dây xích này do pháp tắc vạn cổ tạo thành, hơn nữa, ức vạn pháp tắc lại dung luyện với tiên kim trân quý nhất thế gian, giá trị tiên kim không thể đo lường..
Lúc Lý Thất Dạ xuất ra khóa sắt, Hỏa tổ lui về sau một bước, dường như hắn nhìn thấy một con rắn độc, trên mặt mang theo kính sợ.
Hỏa tổ phản ứng như vậy cũng làm đám người Thánh Sương Chân Đế rung động.
Hỏa tổ là tồn tại cường đại cỡ nào, có thể nói, trên thế gian, có người và vật gì làm hắn kiêng kị? Nhưng có thể nhìn thấy rõ ràng, Hỏa tổ rất kiêng kị khóa sắt.
Khóa sắt này có lai lịch như thế nào?
Tại sao nó làm Hỏa tổ kiêng kị như thế.
– Thứ này, tin tưởng ngươi nhìn rất quen mắt.
Lý Thất Dạ cười nói.
Khóa sắt này rất có lai lịch, nó từng khóa một bộ xương trắng trong Hồng Hoang thiên lao, hơn nữa xương trắng khi còn sống đã từng dùng chân hỏa cường đại đốt nó, nhưng vẫn không thể đốt chảy khóa sắt.
Chỉ có điều, về sau Lý Thất Dạ lại mang khóa sắt ra khỏi Hồng Hoang thiên lao.
– Sư tôn có ân trọng như núi.
Hỏa tổ nhìn khóa sắt, hắn từ từ nói.
– Nói như vậy, ngươi cũng hiểu làm thế nào cởi bỏ khóa sắt chứ?
Lý Thất Dạ nghe Hỏa tổ nói như vậy, cũng không phải vô cùng ngoài ý muốn.
– Đạo tâm mà thôi.
Hỏa tổ thở dài một hơi, nói:
– Chỉ tiếc, khó giải.
– Ha ha, lão đầu tử thật khổ tâm, đến cuối cùng vẫn còn ôm chút hi vọng.
Lý Thất Dạ cười, hắn lắc đầu.
– Chỉ tiếc, đạo bất đồng.
Hỏa tổ im lặng một lúc, khẽ gật đầu.
Cho dù nói nhiều như thế, Hỏa tổ vẫn cung kính.
Chỉ có đạo tâm mới có thể cởi bỏ khóa sắt này, đây chính là nguyên nhân vì sao Lý Thất Dạ lại mang khóa sắt ra khỏi Hồng Hoang thiên lao.
Trên thực tế, Hỏa tổ cũng hiểu đạo lý trong đó.
Chương 4363: Khóa Sắt Khóa Phượng Hoàng
Leng keng!
Tiếng khóa sắt va vào nhau, lúc này Lý Thất Dạ hơi lắc lư khóa sắt trong tay.
Hỏa tổ nhìn chằm chằm vào khóa sắt màu đỏ sậm trong tay Lý Thất Dạ, mặc dù hắn im lặng nhưng vẻ mặt hết sức phức tạp, đối với hắn, khóa sắt có ý nghĩa không tầm thường.
– Ta đã không phải ta.
Cuối cùng, Hỏa tổ nói:
– Chỉ sợ vật này mất tác dụng với ta.
– Thật sao?
Lý Thất Dạ cười nhạt, bình tĩnh nói:
– Ngươi thật sự không phải Hỏa tổ năm đó, cũng không phải người trẻ tuổi chí khí ngất trời. Nhưng ngươi vẫn là ngươi, ngươi vẫn còn ở đây, nếu không, xuất hiện ở nơi này không phải là ngươi, mà là người kia, người ẩn nấp sâu trong Bất Độ hải. Nhưng, hắn không có cướp được, cho nên, ngươi vẫn tồn tại, ở chỗ này.
Nói xong, Lý Thất Dạ chỉ vào trái tim.
Hỏa tổ im lặng một lúc lâu, ánh mắt vẫn nhìn vào khóa sắt.
Khi ánh mắt Hỏa tổ nhìn chằm chằm vào khóa sắt trong tay Lý Thất Dạ, đám người Thánh Sương Chân Đế cũng ổn định tâm thần.
Mặc dù đám người Thánh Sương Chân Đế không biết lai lịch của khóa sắt, bọn họ lại hiểu, khóa sắt có ý nghĩa không tầm thường với Hỏa tổ.
Lý Thất Dạ lắc lắc khóa sắt trong tay, lạnh nhạt nói:
– Nên lên đường, tạm thời để ta siêu độ ngươi, giúp lão đầu tử nhà các ngươi làm chút việc thiện?
Vẻ mặt Hỏa tổ trịnh trọng, hắn nhìn khóa sắt trong tay Lý Thất Dạ và không nói thêm lời nào, tất cả mọi người đều ổn định hô hấp.
– Vậy phải xem đạo hữu có thể siêu độ ta hay không.
Hỏa tổ chậm rãi đứng dậy, thời điểm này, gương mặt hắn vô cùng thản nhiên, cho dù đối mặt với khóa sắt của Lý Thất Dạ, hắn vẫn mỉm cười tự tại, hoặc hắn đã nhìn thấu.
– Không phải ta siêu độ ngươi.
Lý Thất Dạ cười cười, nói:
– Là lão đầu tử muốn siêu độ ngươi.
– Đều như nhau.
Hỏa tổ bình tĩnh, nói:
– Nếu có thể siêu độ ta, cũng nên kết thúc, ta có thể nghỉ ngơi.
Đùng!
Một tiếng nổ vang lên, vào lúc này, Phượng Hoàng lô trong tay Hỏa tổ bộc phát hỏa diễm ngập trời, hỏa diễm phóng thẳng lên trời cao.
Hỏa diễm hóa thành sợi tơ, một tia cũng có thể hủy diệt đạo thống, khi Phượng Hoàng lô bộc phát hỏa diễm ngập trời, dường như là chân hỏa của phượng hoàng niết bàn lưu lại, hỏa diễm có thể thiêu cháy tất cả.
– Thu!
Tiếng phượng gáy vang lên, hỏa diễm trong Phượng Hoàng lô biến thành một con phượng hoàng, thời điểm phượng hoàng xuất hiện, toàn bộ thế giới bị nhiệt độ cao bao phủ, dường như nó có thể nóng đến mức hòa tan toàn bộ thế gian.
Trong nháy mắt nhiệt độ cao xuất hiện, nội tâm đám người Hoàng Tôn Chân Đế cũng nổi da gà, bọn họ đều kéo dài khoảng cách, đối với bọn họ, nhiệt độ cao quá kinh khủng, cho dù là Chân Đế cũng không chịu nổi, nếu bị hỏa diễm của phượng hoàng đánh trúng, cho dù chỉ một tia, Chân Đế cũng bị đốt cháy tan thành mây khói.
Keng keng!
Vào lúc này, Lý Thất Dạ ném khóa sắt bay ra ngoài, khóa sắt bay với tốc độ cực nhanh về phía Hỏa tổ.
Thời điểm khóa sắt rời tay, khóa sắt như có được sinh mệnh, nó căn bản cũng không cần Lý Thất Dạ sai sử cũng tự bay về phía Hỏa tổ.
Cùng lúc đó không phải Lý Thất Dạ công kích Hỏa tổ, mà là khóa sắt đang tấn công Hỏa tổ.
Thúc giục khóa sắt chính là lực lượng pháp tắc vạn cổ, nó ẩn chứa đại đạo ảo diệu nhất, nó đại biểu ý chí vô thượng, một khi ý chí tỉnh lại, chỉ sợ tồn tại cường đại hơn nữa cũng không thể chống cự.
– Thu!
Tiếng phượng gáy vang vọng cửu thiên thập địa, phượng hoàng bay lên trời cao, thời điểm phượng hoàng bay cao, nó như thiêu đốt thế gian, hỏa diễm của phượng hoàng có thể hòa tan pháp tắc thiên địa, uy lực của nó khủng bố làm người ta không rét mà run.
Âm thanh leng keng vang lên liên tiếp, vào thời điểm phượng hoàng bay cao, khóa sắt bao trùm phượng hoàng, ngay sau đó nó lại bay thẳng về phía Hỏa tổ.
– Thu!
Phượng hoàng muốn vùng vẫy thoát ra nhưng càng bị khóa sắt trói chặt, hỏa diễm của phượng hoàng bị áp chế, hỏa diễm thu nhỏ và nhiệt độ giảm mạnh.
Khóa sắt kéo theo phượng hoàng, khóa sắt muốn trói phượng hoàng và cả Hỏa tổ.
Lúc này, Phượng Hoàng lô bay lên lại rơi vào tay Hỏa tổ, nó và Hỏa tổ đều bị khóa sắt trói lại.
– Mở!
Hỏa tổ thét dài một tiếng, tiếng nổ đùng đùng vang lên, toàn thân hắn bộc phát hỏa diễm đáng sợ, tà hỏa cuồn cuộn bao phủ bóng tối, thậm chí trái tim của hắn đang đập mạnh cung cấp thêm lực lượng.
Thời điểm hỏa diễm bao phủ toàn thân Hỏa tổ, nhiệt độ cao tăng vọt, hỏa diễm chói mắt làm người ta không dám nhìn thẳng, dưới ngọn lửa khủng bố, thậm chí có lực lượng hắc ám đang thao túng tà hỏa bộc phát vô tận, lực lượng Hỏa tổ tăng vọt, uy lực tà hỏa cũng tăng lên rất nhanh, hỏa diễm bao phủ bầu trời.
Keng keng keng!
Khóa sắt kêu vang, khóa sắt càng xiết chặt Hỏa tổ, thời điểm lực lượng Hỏa tổ tăng lên, khóa sắt có khả năng bị kéo đứt.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, lực lượng Hỏa tổ tăng lên như bay, có xu thế đánh tan tất cả, thời điểm lực lượng tăng lên như thế, dư âm trùng kích có thể phá tan mọi thứ, lực lượng vô cùng đáng sợ, cũng rất khủng bố.
Tư tư tư!
Đó là âm thanh khóa sắt phát ra, khóa sắt bị hỏa diễm của Hỏa tổ đốt cháy đỏ bừng.
Dưới nhiệt độ của tà hỏa đáng sợ, toàn bộ khóa sắt như sắp bị đốt thành nước thép.
Nhìn thấy khóa sắt bị đốt đỏ bừng, đám người Hoàng Tôn Chân Đế cảm thấy lo lắng.
– Nó có bị đốt tan chảy hay không?
Thánh Sương Chân Đế nhìn chằm chằm vào khóa sắt sắp bị đốt thành nước thép, nàng rất lo lắng.
Tà hỏa của Hỏa tổ quá cường đại, cho dù đốm lửa nhỏ bộc phát cũng có thể hòa tan mặt đất, thử nghĩ xem, uy lực của tà hỏa khủng bố như thế, còn có thứ gì có thể ngăn cản và chống cự, bảo vật mạnh hơn nữa, tiên kim khó lường hơn nữa, chỉ sợ một lúc sau cũng bị đốt thành nước thép.
– Yên tâm, nếu như có thể đốt chảy nó, cũng không sót lại đến hôm nay.
Lý Thất Dạ cười nhạt, hắn không lo lắng chút nào.
Keng keng…
Thời điểm mọi người cho rằng khóa sắt sẽ bị đốt chảy, pháp tắc trên khóa sắt đan vào nhau tạo thành một vòng bảo hộ, ánh sáng chói mắt như có ngàn vạn ngôi sao đang tỏa sáng cùng lúc.
Sau khi khóa sắt sinh ra ánh sáng, trên khóa sắt xuất hiện lực lượng tuyên cổ, dường như nó là lực lượng xa xưa nhất của Tam Tiên giới, hơn nữa lực lượng này không gì phá nổi.
Keng keng keng keng…
Khóa sắt nhìn như sắp bị đốt chảy thành nước thép lại xiết chặt, hơn nữa càng trói càng chặt, muốn cắt đứt thân thể Hỏa tổ.
Thời điểm khóa sắt xiết chặt, lực lượng Hỏa tổ đang tăng vọt cũng bị khóa lại, vào lúc này, hỏa diễm đang bộc phát cũng yếu đi rất nhiều.
Rất giống như hỏa diễm cháy càng mạnh, củi lửa biến mất càng nhanh, sau đó hỏa diễm cũng dập tắt.
Tiếng khóa sắt vang lên không dứt bên tai, khóa sắt càng trói chặt Hỏa tổ, cũng khóa lực lượng trên người hắn, Hỏa tổ không còn lực lượng chống cự.
Nhìn thấy việc này, mọi người chung quanh hít khí lạnh, bọn họ không nghĩ tới khóa sắt lại cường đại như vậy.
Phải biết rằng, thực lực Hỏa tổ cường đại đến mức có thể đấu với bốn Thủy tổ, hiện tại bị khóa sắt trói lại, Hỏa tổ không thể chống cự, rốt cuộc khóa sắt có lai lịch gì, người chế tạo ra khóa sắt là tồn tại khủng bố ra sao?
Cuối cùng, một tiếng “đùng” vang lên, khóa sắt xiết chặt rất mạnh, tà hỏa trên người Hỏa tổ cũng dập tắt, mặc dù trong quá trình này, tà hỏa trên người Hỏa tổ mấy lần muốn bộc phát lần nữa, nhưng khóa sắt vững vàng khóa nó lại, mãi cho đến khi triệt để dập tắt mới thôi.
Tiếng khóa sắt vang lên bên tai, khóa sắt không ngừng khóa chặt toàn thân Hỏa tổ, cuối cùng phượng hoàng giáp trên người Hỏa tổ cũng bị nghiền nát.
Phượng hoàng giáp nát bấy, lúc này, thân thể Hỏa tổ lộ ra, không phải là thân thể huyết nhục, hắn là tà hỏa biến thành mà thôi, hỏa diễm đang chảy trong người Hỏa tổ.
Nhìn tà hỏa chảy trong cơ thể Hỏa tổ, đúng lúc này cũng có người nghĩ thân thể Hỏa tổ như một ngọn núi lửa to lớn, nó tùy thời có thể bùng nổ nhấn chìm thế giới.
Keng!
Lúc khóa sắt đã áp chế Hỏa tổ, hai đầu của nó bắn ra tia lửa rất sáng, hai đầu khóa sắt cắm thẳng xuống đất.
Hỏa tổ lúc này giống như tù phạm bị trói chặt.
– Nó muốn làm gì?
Nhìn thấy khóa sắt cường đại trói chặt Hỏa tổ, mọi người chấn động.
Chương 4364: Hỏa Tổ Trở Về
Âm thanh keng keng keng vang lên, khóa sắt khóa chặt Hỏa tổ lại, hơn nữa hai đầu của khóa sắt còn đâm sâu vào lòng đất.
Cho dù Hỏa tổ muốn giãy dụa cũng không thể thoát khỏi, giống như khóa sắt này chế tạo riêng cho hắn, triệt để khóa hắn tại nơi đó, cũng bóp chặt hắn tại chỗ, căn bản không thể thoát khỏi khóa sắt.
Vào lúc này, trong cổ điện tỏa ra ánh sáng, ánh sáng chiếu sáng bầu trời, vào lúc này cổ điện mới giống thần điện trong suy nghĩ của mọi người.
Một đạo hào quang xuất hiện, đó là bóng người không cao lớn, vào lúc bóng người hiện ra đã mang theo sức nặng nghiền nát thiên địa, trấn áp tất cả mọi người.
Bóng dáng ngồi đó giống như hắn đã ở đây từ rất lâu, cho dù bao nhiêu kỷ nguyên trôi qua, mặc kệ năm tháng cọ rửa thế nào, hắn vẫn ngồi đó, vĩnh hằng bất diệt.
Sự hiện hữu của hắn làm mọi việc đều có khả năng, dường như hắn mang theo hi vọng cho thế gian, hắn là kẻ sáng tạo ra thế giới, cũng chính hắn là người chế tạo tất cả quy tắc trong Tam Tiên giới.
Hắn ngồi đó, ánh sáng phun trào như tiên nhân bất diệt, dường như hắn là Chân Tiên, tiên nhân trong truyền thuyết, chỉ có tiên nhân mới có thể tuyên cổ bất diệt.
Thời điểm bóng người hiện thân, cho dù là Thủy tổ cũng phải cúi đầu, tồn tại như Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, Thần Nguyệt Thủy tổ cũng không dám nhìn thẳng.
Mặc dù bóng người không tỏa ra thần uy kinh thiên động địa, hắn cũng không có bộc phát khí tức trấn áp vạn vật, hắn chỉ ngồi tại chỗ mà thôi.
Nhưng cho dù bóng dáng ngồi đó, việc này cũng làm đám người Thánh Sương Chân Đế có cảm giác mình nhỏ bé, chẳng khác gì con kiến ngước nhìn con voi, lúc nhìn lên mới biết mình nhỏ bé, mới cảm thấy sự tồn tại của mình không có ý nghĩa.
Trên thực tế, bóng người ngồi đó không cao lớn, hắn làm lại người ta sinh ra kính sợ, trong khoảng khắc đó, đám người Hoàng Tôn Chân Đế có ảo giác, bản thân mình đã nhìn thấy tiên nhân, tiên nhân chân chính trong truyền thuyết.
Ảo giác như thế rất chân thật, có lẽ, chuyện này với bọn họ lại không phải ảo giác, mà là chân thật, bọn họ nhìn thấy tiên nhân, ít nhất là tiên nhân trong suy nghĩ của bọn họ.
Cảm giác như vậy rất sâu, đám người Hoàng Tôn Chân Đế tin tưởng không nghi ngờ, cảm giác này sẽ không biến mất trong tâm trí bọn họ.
Tư, tư, tư…
Thời điểm này, thân thể Hỏa tổ bốc cháy, trên người hắn xuất hiện phù văn cổ xưa, dường như phù văn đã xuất hiện trong người hắn, cũng khắp đầy mỗi tấc thịt và gân trên người.
Việc này làm người ta rung động, trong cơ thể Hỏa tổ đầy tà hỏa, hiện tại thân thể bốc cháy, phù văn cường đại lại khắc vào cơ thể hắn, việc này quá rung động và quỷ dị.
– A a a a a!
Lúc này, Hỏa tổ hét lên thảm thiết.
Hỏa tổ hét thảm thiết, mọi người có cảm giác nổi da gà, thử nghĩ xem, Hỏa tổ mạnh cỡ nào, năng lực chịu đựng của hắn cao ra sao, có thể nói, hắn đã chịu đựng rất nhiều thống khổ, thống khổ hơn nữa cũng khó làm hắn cau mày chứ đừng nói kêu thảm thiết.
Hiện tại Hỏa tổ gào thét thảm thiết, có thể nghĩ thống khổ trong đó đáng sợ thế nào.
– Bóc!
Âm thanh vỡ tan vang lên, lúc các phù văn khắc lên thân thể Hỏa tổ, da và cơ bắp của hắn xuất hiện khe hở, giống như thân thể của hắn đã bị kiếm xé nát.
Đùng!
Một âm thanh vang lên, ngọn lửa trên người Hỏa tổ tăng vọt, cũng chậm rãi làm hỏa diễm tăng vọt.
Tà hỏa của hắn càng ngày càng yếu, cũng làm màu sắc hỏa diễm trên người hắn sáng lên.
Bóng người xuất hiện trong hào quang vẫn ngồi tại chỗ, hào quang của hắn chiếu lên người Hỏa tổ, cũng ra sức xua tan lực lượng hắc ám.
Ầm!
Một âm thanh cuối cùng vang lên, thân thể Hỏa tổ vỡ ra, từng khe hở xuất hiện, các tia hào quang chui ra ngoài.
Những tia hào quang kia như tới từ thời điểm thiên địa sơ khai, nó rất thuần túy và rực rỡ, dường như hào quang đã tồn tại rất lâu.
– Không!
Hỏa tổ thét lên thê lương thảm thiết, bởi vì sau khi hào quang phá thể chui ra ngoài, hỏa diễm trên người hắn bị dập tắt.
Đùng đùng đùng, tiếng vỡ nát vang lên, hỏa diễm bốc cháy trên cơ thể Hỏa tổ, không còn tà hỏa, thời điểm này, hỏa diễm trên người hắn rất thuần khiết, ngọn lửa mang theo màu vàng ròng, giống như phượng hoàng dục hỏa trọng sinh.
-Không sai, hỏa diễm phượng hoàng chính là lực lượng bản nguyên của Hỏa tổ, hơn nữa, vào thời điểm này, hỏa diễm của phượng hoàng bùng nổ càng ngày càng mạnh.
– Đúng, chính là hắn.
Nhìn hỏa diễm bốc cháy trên người Hỏa tổ, đám người Kiếm Thánh thở ra một hơi.
Sau khi hỏa diễm của phượng hoàng xuất hiện, đám người Kiếm Thánh biết rõ, Hỏa tổ mà bọn họ quen thuộc đã trở về, đây mới thật sự là Hỏa tổ.
Khi hỏa diễm phượng hoàng càng ngày càng mạnh, lực lượng hắc ám trên người Hỏa tổ bị xua tan, tà hỏa cũng biến mất trong vô hình, cuối cùng trên thân Hỏa tổ chỉ còn lại hỏa diễm phượng hoàng.
– A a a a a!
Hỏa tổ kêu gào thê lương thảm thiết, hỏa diễm lại thiêu đốt thân thể Hỏa tổ, đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên, một con phượng hoàng bay lên cao, cất tiếng gáy vang vọng thiên địa.
Phượng hoàng vô cùng thần tuấn, hình dáng tuyệt thế vô song, trên lưng phượng hoàng có vô số đạo văn tuyệt thế, mỗi một đạo văn đại biểu cho đại đạo, vào lúc phượng hoàng xuất thế, thiên địa vạn đạo reo vang, giống như đang chào đón công pháp tuyệt thế.
Phượng hoàng mở hai cánh che chở Hỏa tổ vào bên trong, Hỏa tổ tuyệt thế vô song đã quay trở lại, hắn đứng đó với tư thế vô địch, vầng trán mang theo hào quang chói mắt.
Hắn mới là Hỏa tổ, nhân kiệt vô song một thời đại, vạn cổ đến nay, không có bao nhiêu người gặp mặt hắn.
– Hỏa tổ!
Nhìn thấy Hỏa tổ xuất hiện, đám người Hoàng Tôn Chân sợ hãi thán phục kêu lên một tiếng, một trong thập đại Thủy tổ, thực sự không phải hư danh nói chơi, có thể ở cùng thời đại với tồn tại như thế, có thể gặp được nhân vật kinh diễm như thế cũng là vinh hạnh của bọn họ.
Hỏa tổ, hắn là người có mị lực vô hạn, nếu không, năm đó cũng không hiệu triệu nhiều Chân Đế, Trường Tồn cùng theo hắn đi viễn chinh Bất Độ hải.
Chỉ tiếc, cuối cùng hắn lâm vào hắc ám, hiện tại Hỏa tổ đã quay về, mặc dù không phải Hỏa tổ chân chính nhưng hắn vẫn còn phong thái như xưa, người gặp hắn sẽ cảm thấy kinh diễm và sùng bái.
Ba ba ba!
Thân thể Hỏa tổ bắt đầu vỡ vụn, thời điểm thân thể hắn vỡ ra, từng phù văn cổ xưa xuất hiện.
Những phù văn cổ xưa này ẩn chứa lực lượng của phượng hoàng, dường như mỗi phù văn đều là hỏa nguyên, mỗi phù văn rơi xuống đất cũng có thể làm mặt đất hòa tan.
Phù văn giống như căn nguyên của hỏa diễm, lực lượng của nó vô cùng thuần túy, giống như từng con phượng hoàng đang nhảy múa.
Cuối cùng, tất cả phù văn hội tụ vào nhau, chúng giống như nước chảy, cũng chảy vào bóng người trong hào quang trên cao.
Bóng người trong hào quang khép tay lại, thu tất cả phù văn vào trong tay áo, những phù văn kia giống như đám chim non về tổ, chúng vui sướng khi chui vào tay áo.
Cuối cùng, tất cả phù văn bị bóng người kia thu đi, toàn bộ quá trình đều mang theo vận luật đại đạo của thiên địa.
Sau khi lấy đi tất cả phù văn, thân thể Hỏa tổ vỡ ra thành vô số tia sáng, vào lúc tia sáng biến mất, từng tia lửa nhỏ rơi xuống mặt đất.
Cuối cùng tia lửa đều biến mất trên mặt đất, không còn sót lại cái gì.
Vào lúc này, Hỏa tổ cũng biến mất trong dòng sông thời gian, từ nay về sau, hắn sẽ tan thành mây khói giống như chưa từng xuất hiện trên thế gian.
Lúc Hỏa tổ triệt để tan thành mây khói, hào quang trong cổ điện cũng biến mất, bóng người trong hào quang ảm đạm và tan vào thiên địa.
Trong thời gian ngắn ngủi, tất cả khôi phục bình thường, trừ vết tích chiến đấu báo hiệu nơi này từng diễn ra đại chiến kinh thiên.
Tận mắt nhìn rõ mọi việc, đám người Hoàng Tôn Chân Đế há hốc mồm, việc này quá rung động nhân tâm, đặc biệt bóng dáng thu Hỏa tổ càng làm người ta sợ hãi và kính phục.
Người này có thể thu Hỏa tổ, mọi người biết nó có ý nghĩa gì, đồng thời, mọi người cũng hiếu kỳ thân phận bóng người kia.
Thử nghĩ xem, phải là người thế nào mới có thể đào tạo ra người như Hỏa tổ? Hơn nữa, từ lời Hỏa tổ nói, sư phụ của hắn còn mạnh hơn hắn rất nhiều.
Hỏa tổ chính là một trong thập đại Thủy tổ, tồn tại còn mạnh hơn cả Hỏa tổ, như vậy sư phụ Hỏa tổ cường đại và khủng bố ra sao?
Vừa nghĩ tới đây, nội tâm đám người Hoàng Tôn Chân Đế rung động và rùng mình.audio coi am
Chương 4365: Một Hòn Đá
Hỏa tổ triệt để tan thành mây khói, thế gian không còn Hỏa tổ, dấu vết cuối cùng hắn lưu lại thế gian cũng bị xóa đi.
Sau khi nhìn xem Hỏa tổ tan thành mây khói, cho dù là Kiếm Thánh hay là Thần Nguyệt Thủy tổ, vẻ mặt bọn họ phức tạp, nhất là với Thần Nguyệt Thủy tổ.
Đối với bọn họ, Hỏa tổ từng là Thủy tổ kinh diễm không gì sánh kịp, cũng là người mà bọn họ khâm phục, thậm chí Thần Nguyệt Thủy tổ từng kề vai chiến đấu cùng hắn, cùng vào sinh ra tử với nhau.
Nhưng mà, cuối cùng Hỏa tổ trầm luân, từ nay về sau bọn họ là rút đao đánh nhau, đã trở thành địch nhân sinh tử.
Trong năm tháng dài đằng đẵng, bọn họ đấu sinh tử với Hỏa tổ, cho dù hai bên đã chết rồi, chấp niệm vẫn không tiêu tan, muốn đánh nhau chết đi sống lại, ngày hôm nay, rốt cục Hỏa tổ tan thành mây khói, đối với bọn họ mà nói, cảm nhận vô cùng phức tạp.
Cuối cùng, Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ thở dài một hơi, về tới bên cạnh bàn đá, bọn họ ngồi về vị trí của mình.
Khai Thiên Đao Tổ ôm ấp trường đao, Kiếm Thánh đặt trường kiếm trên bàn, hắn vẫn tùy ý và tự nhiên như cũ, vào lúc này, bất kể Khai Thiên Đao Tổ hay Kiếm Thánh, bọn họ đều bảo trì tư thế ban đầu.
Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ lại hóa đá giống như pho tượng vẫn ngồi tại đó, dường như tiếp qua trăm ngàn vạn năm sau, bọn họ vẫn ngồi như vậy, vẫn không có chút biến hóa nào.
– Thật đáng buồn!
Cuối cùng, Thần Nguyệt Thủy tổ thở dài một hơi, phiêu nhiên rời đi, hắn biến mất, cũng không ai biết hắn đi nơi nào.
Mặc dù nói Thần Nguyệt Thủy tổ đã chết, chấp niệm của hắn vẫn tồn tại, nếu hắn muốn đi chỗ nào, việc này không khó khăn gì cả.
Tranh…
Tiếng đàn vang lên, Cầm Nữ Đế gảy đàn cổ, ngay sau đó đạo thân của nàng dần dần biến mất, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa, chỉ có đàn cổ trôi lơ lửng trên không trung.
Sau khi đạo thân của Cầm Nữ Đế nhạt nhòa, đàn cổ lại đánh nát hư không, nó xuyên qua không gian và biến mất không thấy đâu nữa.
Không có ai biết đàn cổ bay đi đâu, hoặc nó cũng đi tìm chủ nhân của nó —— Cầm Nữ Đế.
Về phần Cầm Nữ Đế sống hay chết, như vậy không ai biết, nàng vẫn thần bí như vậy, giống như bí ẩn không thể cởi bỏ.
Lúc Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ ngồi tại chỗ như tượng đá, Cầm Nữ Đế lại biến mất, trong khoảng thời gian ngắn, cả ngọn núi vô cùng yên tĩnh, hơi lạnh của núi tuyết bốc lên.
Gió lạnh buốt thổi tới càng làm hàn ý trên núi đậm hơn trước kia, nơi này càng yên tĩnh, dường như là nơi tốt để lánh đời.
Đứng trên đỉnh núi, nhìn Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ ngồi tại đó, nội tâm đám người Hoàng Tôn Chân Đế đầy phức tạp.
Trăm ngàn vạn năm qua đi, Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ chết đi vẫn thủ ở chỗ này, chấp niệm của bọn họ vẫn không tiêu tan, bọn họ thủ hộ Tam Tiên giới.
Nghĩ tới điểm này, nội tâm bọn họ đầy tôn kính.
Một lúc lâu, sau khi phục hồi tinh thần, đám người Thánh Sương Chân Đế ngã mũ khom người hành lễ với Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ.
– Ha ha, chúng ta bây giờ có thể mang bảo vật bên trong rồi.
Sau một lúc lâu, đại hắc ngưu lại phá vỡ bầu không khí đứng đắn, phá vỡ hào khí trang nghiêm.
Lý Thất Dạ chỉ cười mà thôi, đi tới trước cổ điện, nhìn cửa cổ điện to lớn.
– Bảo vật, bản soái ngưu đến rồi.
Đại hắc ngưu cười ha ha, nó lao tới và dùng chân đẩy cửa điện, không ngờ cửa điện không di chuyển.
Phải biết, đại hắc ngưu chỉ cần hơi dùng sức đẩy cũng làm ngọn núi dời đi, cửa cổ điện lại không di chuyển.
– Khốn kiếp, bị phong ấn.
Đại hắc ngưu biết rõ xảy ra chuyện gì, hắn mắng thầm.
– Ngươi đang nói nhảm sao?
Lý Thất Dạ nhìn hắn, lạnh nhạt nói:
– Vật ấy không phải tầm thường, nếu như ngươi mở ra dễ như thế, còn có thể lưu lại đến hôm nay sao?
– Ha ha, chìa khóa nằm ở chỗ này.
Hai mắt đại hắc ngưu tỏa sáng, Tĩnh Nhi dùng hai tay nâng bảo rương lên.
Bảo rương tự rơi vào Thiên Hùng quan, việc này có ý nghĩa rất sâu xa.
Lúc này, Tĩnh nhi nhìn sang Lý Thất Dạ, Huệ Thanh Tuyền cũng mỉm cười, nói với Lý Thất Dạ:
– Bảo vật này chính là đạo huynh đưa ra, cửa này cũng nên do đạo huynh mở, vật ấy nên thuộc về đạo huynh. Cũng chỉ có đạo huynh mới có thể cầm đi, hạng người phàm tục như chúng ta không có năng lực cầm nó.
Huệ Thanh Tuyền nói lời này không thể rõ ràng hơn được nữa, món bảo vật này, nàng chắp tay đưa cho Lý Thất Dạ rồi.
Lý Thất Dạ chỉ mỉm cười, hắn vươn tay cầm hai quyển trục trong hộp báu.
Thời điểm mọi người chưa khôi phục tinh thần, Lý Thất Dạ đã treo hai quyển trục lên cửa, quyển trục viết bằng phù văn cổ xưa.
Thời điểm treo hai quyển trục lên cửa giống như hai đại đạo treo hai bên, hơn nữa hai đại đạo ẩn chứa lực lượng đáng sợ, người khác không thể rung chuyển. Nhìn đại đạo treo bên cửa, mọi người nhìn thấy trước mặt mình không phải là hai cánh cửa, mà là đại đạo tuyệt thế vô song.
Đương nhiên, lúc lấy hai quyển trục trong bảo rương ra, mọi người vô cùng ngạc nhiên, lúc đó mở nham thạch ra, thời điểm lấy bảo rương, tất cả mọi người từng suy đoán bên trong bảo rương chứa cái gì đó, không ai đoán được bên trong lại là hai quyển trục.
Đương nhiên, đám người Hoàng Tôn Chân Đế nhìn kỹ hai quyển trục, bọn họ cũng hiểu hai quyển trục này là vô giá, hai quyển trục đại biểu cho đại đạo vô thượng, còn ảo diệu vô song hơn các đại đạo bọn họ gặp qua.
Nhìn kỹ hai quyển trục kia, đám người Hoàng Tôn Chân Đế lập tức nhớ kỹ tất cả phù văn trên đó, sau khi trở về sẽ phỏng đoán và tìm hiểu.
Bởi vì hai quyển trục quá ảo diệu, bọn họ không thể lĩnh ngộ ra trong nhất thời nửa khắc.
C-K-Í-T..T…T!
Tiếng mở cửa vang lên, thời điểm đám người Hoàng Tôn Chân Đế nhìn kỹ quyển trục, cửa lớn cổ điện chậm rãi mở ra.
Lý Thất Dạ tươi cười, cất bước đi vào trong đại điện, đám người Thánh Sương Chân Đế khôi phục tinh thần, bọn họ vội vàng theo sau.
Đại điện cũng không lớn, hơn nữa đại điện rất sáng, ánh sáng chiếu vào trong đại điện, hết sức thoải mái, cho người ta cảm giác thoải mái, đứng trong đại điện này, mọi người có cảm giác về đến nhà.
Trên chủ điện có một cái bàn, trên bàn có một viên đá, trừ thứ này ra, trong đại điện không còn thứ gì khác.
Các lão tổ đi theo quan sát đại điện, ngoại trừ viên đá trên bàn ra, không còn thứ gì khác, bọn họ cũng thất vọng, bọn họ còn tưởng rằng tiến vào nơi này sẽ nhìn thấy tiên vật vô song, không có nghĩ tới, chỉ là một viên đá mà thôi.
Nhưng sau khi đi vào đại điện, ánh mắt đám người Lý Thất Dạ nhìn vào viên đá kia, đôi mắt trâu của đại hắc ngưu mở to, hắn liều mạng quan sát đường vân của viên đá.
Ngũ Hành thiên nữ Huệ Thanh Tuyền cũng theo vào, ánh mắt của nàng bị viên đá hấp dẫn.
Viên đá không lớn, nó chỉ lớn như nắm tay của người trưởng thành, phía trên có màu trắng mờ như bụi, có phần giống muối kết tinh.
Toàn bộ viên đá tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, ánh sáng còn mang theo đục ngầu không rõ, dường như bên trong viên đá có chất lỏng như thạch nhũ.
Viên viên đá vô cùng bình thường, có lẽ ném viên đá vào trong đống loạn thạch bên ngoài đại điện sẽ không có người nhặt nó lên.
Ngay từ đầu, lúc nhìn thấy viên đá kia, các lão tổ Trường Tồn cảm thấy nó quá bình thường.
Hiện tại nhìn kỹ, bọn họ cảm thấy viên đá này không phải chuyện đùa. Dù sao, bọn họ đều là người trải qua việc đời, cũng nhìn thấy vô số bảo vật.
Nhìn một cái sẽ cảm thấy viên đá quá bình thường, nhưng bọn họ suy nghĩ cẩn thận, dần dần cảm thấy viên đá này không bình thường.
Nhìn kỹ viên đá, nó có kết tinh màu trắng nhạt, nhìn giống như giới bích thế giới, bởi vì có giới bích cho nên mới có toàn bộ thế giới.
Lại cẩn thận quan sát chất lỏng thạch nhũ trong viên đá, dường như nó là tinh hoa của thế giới, cho dù chỉ là một ít tinh hoa nhưng nó đã sinh ra toàn bộ thế giới, tất cả sinh mệnh thế giới, toàn bộ lực lượng thế giới, toàn bộ quy tắc thế giới… Đều nằm trong đó.
Mặc dù viên đá phát ra ánh sáng mờ đục không rõ, nhưng, lúc có ánh sáng chiếu sáng, dường như nó là khởi đầu của thế giới.
Lúc có ánh sáng mới có thế gian, mới có khởi đầu của thế giới, nếu không, sẽ không có gì cả.
Nếu như không có ánh sáng mờ đục kia, như vậy lịch sử của thế giới không tồn tại, cũng không có dòng sông thời gian đang chảy.
– Đây là vật gì?
Nhìn càng lâu, càng cảm thấy viên đá kia tuyệt thế vô song, tâm thần các lão tổ chấn động.
Hiện tại, bọn họ đều hiểu, viên đá kia chính là tiên thạch vô song, trong thế gian không có thứ gì có thể sánh bằng.
Chỉ có điều, bọn họ không nhìn ra ảo diệu trong viên đá.
– Khốn kiếp, vì cái gì ta cảm thấy nó giống hàng giả?
Đại hắc ngưu nhìn viên đá, hắn thì thào tự nói:
– Vật như vậy, thế gian không có khả năng có, nếu quả thật có vật này, nó chỉ có thể là hàng giả.
– Sư phụ nhìn thấy hàng thật rồi sao?
Liễu Yến Bạch không biết viên đá này có ý nghĩa như thế nào.
– Nếu như ta nhìn thấy hàng thật, ta cũng không nói nó giống hàng giả.
Đại hắc ngưu cười nói.