Đế Bá Audio Podcast
Tập 872 [Chương 4356 đến Chương 4360]
❮ sautiếp ❯Chương 4356: Vô Địch
Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ ra tay, bọn họ xuất một chiêu nhưng không có tác dụng, cũng không làm Hỏa tổ bị thương.
Đánh hụt một chiêu, Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ không hề kinh ngạc, bọn họ rất bình tĩnh, bởi vì hiện tại không phải lần đầu tiên bọn họ giao thủ với nhau, bọn họ biết rõ thực lực Hỏa tổ.
Keng!
Một âm thanh vang lên, thời điểm này, Kiếm Thánh rút trường kiếm ra khỏi vỏ.
Kiếm, đây là một thanh kiếm phổ thông trong phổ thông, không có kiếm ý kinh thiên, cũng không có kiếm quang chói mắt, chỉ là một thanh kiếm bình thường của phàm nhân.
Nhưng, lúc Kiếm Thánh cầm thanh kiếm phổ thông như vậy trong tay, dường như hắn có thể nắm giữ tất cả kiếm đạo trong tay mình, cho dù là trọng kiếm chi đạo, khoái kiếm đạo, vạn kiếm đạo… Chỉ cần là kiếm đạo xuất hiện trên thế gian, tất cả đều nằm trong tay hắn.
Cho dù đây chỉ là một thanh kiếm bình thường, nó thi triển kiếm đạo ảo diệu nhất thế gian, nó vẫn là kiếm thức vô địch.
Lúc này, kiếm trong tay đã không trọng yếu, thời điểm Kiếm Thánh cầm kiếm trong tay, hắn đang đại biểu kiếm đạo, hắn là một thanh trường kiếm vô địch, hắn cũng là trường kiếm sắc bén nhất thế gian, hắn cũng là kiếm đạo ảo diệu nhất.
Cho nên, lúc kiếm nằm trong tay hắn, Kiếm Thánh tức là kiếm, hắn là kiếm của thế giới này. Không phải kiếm đạo trong tay Kiếm Thánh mới là kiếm, kiếm trong tay hắn cũng không có thuộc tính gì, đã có Kiếm Thánh, lúc này mới có kiếm đạo.
Kiếm Thánh cầm kiếm trong tay, thiên hạ ta có, đây mới là Kiếm Thánh, tạo nghệ trên kiếm đạo, vạn cổ không người so sánh nổi.
Lang!
Tiếng đao minh thật dài vang lên, Khai Thiên Đao Tổ rút trường đao ra khỏi vỏ, thời điểm hắn cầm đao trong tay, đao lạnh cửu châu, trong thiên địa đều là đao quang của hắn, đao quang có thể cắt đứt vạn vật trên thế gian.
Một đao hoành thiên, chém đứt tuyên cổ, hắn chính là Khai Thiên Đao Thánh, ai cũng biết, trường đao trong tay hắn có thể bổ thương thiên tuyên cổ, lúc chém xuống một đao, có thể chém đứt thế gian, bất kể đó là phòng ngự cường đại hay đại đạo cứng rắn.
Trường đao trong tay Khai Thiên Đao Tổ kêu vang, hỗn độn quấn quanh, dường như thanh trường đao này mới rút ra khỏi hỗn độn, giống như thanh trường đao từng chém đứt thế gian, gặp được hỗn độn.
Trường đao của Khai Thiên Đao Tổ khác với Kiếm Thánh, trường kiếm của Kiếm Thánh vô cùng bình thường, nhưng trường đao của Khai Thiên Đao Tổ lại có đao ý vô song, tâm hắn hướng nơi nào, đao ý hắn hướng nơi nào, đao ý bàng bạc tùy ý vô tận cũng xé rách thiên địa.
Dưới đao ý vô địch, sinh linh trong thiên hạ run rẩy, bất kỳ người nào cảm nhận đao ý lúc này, bọn họ có cảm giác đao ý đâm vào tim mình, cũng làm người ta đau đớn, cũng sợ hãi hồn phi phách tán.
Trường đao trong tay Khai Thiên Đao Tổ sử dụng thần kim cực phẩm tạo thành, nó đã trải qua thiên chuy bách luyện, là một thanh trường đao sắc bén, lúc lưỡi đao xuất hiện, nó có thể chặt đứt thời gian.
Trường đao sắc bén như thế, không nói thổi cọng tóc, nó có thể cắt đứt cả không khí.
Chỉ cần vung nhẹ trường đao trong tay, nó có thể chém đứt thời gian, mọi người sẽ cảm giác ánh mắt tối tăm, bởi vì bọn họ không nhìn thấy tương lai.
Kiếm Thánh cầm kiếm trong tay, Khai Thiên Đao Tổ cầm trường đao ngang trời, một kiếm một đao biến thành binh khí đáng sợ nhất thế gian.
Nhìn Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ rút binh khí ra khỏi vỏ, nội tâm đám người Thánh Sương Chân Đế lạnh lẽo, hai người Kiếm Thánh đã chết đi vô số năm tháng, thời điểm bọn họ rút đao kiếm ra vẫn còn mạnh như thế, thử nghĩ xem, bọn họ khi còn sống vô địch cỡ nào.
– Tới phiên ta!
Lúc này, Hỏa tổ ngâm nga một tiếng, hắn cũng ra tay.
Hỏa tổ vừa ra tay, năm ngón tay hắn xòe ra, âm thanh “đùng đùng” vang lên, bàn tay hắn hóa thành phượng hoàng, hỏa diễm phượng hoàng thiêu đốt tất cả mọi thứ trong nháy mắt.
Nghe tiếng phượng hoàng kêu vang, phượng hoàng bay lên không, bay thẳng về phía Kiếm Thánh.
Cũng không phải một thức biến ảo thành phượng hoàng đơn giản, lúc phượng hoàng bay ra ngoài cũng mang theo hỏa diễm đáng sợ nhất, cho dù một đốm lửa nhỏ cũng có thể hòa tan pháp tắc, bao gồm pháp tắc Thủy tổ.
Phượng hoàng bay lượn trời cao, chỉ cần nó vỗ cánh nhẹ một cái liền thiêu đốt nhân quả. Vào lúc này, phượng hoàng dùng tốc độ tuyệt luân lao về phía Kiếm Thánh.
Phượng hoàng đánh tới, một khi bị nó đánh trúng, đừng nói các tu sĩ và cường giả khác, cho dù là Thủy tổ đáng sợ như Kiếm Thánh cũng bị đốt thành tro tàn ngay lập tức, tan thành mây khói không sót lại thứ gì, chỉ cần bị quẹt trúng cũng đốt cháy thân thể.
Hỏa diễm của phượng hoàng không phải tu sĩ có thể thừa nhận nổi, Thủy tổ cũng không làm được.
Keng!
Tiếng kiếm minh vang lên, thời điểm phượng hoàng tấn công, Kiếm Thánh xuất một kiếm, kiếm quang rực rỡ chói mắt, tất cả kiếm quang đều hội tụ vào thời khắc này, hóa thành một kiếm quang hình châm màu bạc, kiếm quang dùng tốc độ khủng khiếp lao về hướng phượng hoàng.Truy-ện đ-ược dịch trự-c- tiếp tại iREADThời điểm Kiếm Thánh ra tay đớn dỡ, Khai Thiên Đao Tổ cũng xuất thủ, hắn thét dài một tiếng, tiếng keng keng keng vang lên, trường đao bộc phát ngàn vạn đạo kình, đao kinh cắt phá bốn phía.
– Thiên Đao Trượng!
Đao kình quét qua, mỗi một đao đều mang theo hỗn độn ngập trời, bởi vì mỗi một đao chém xuống đều chém đứt thiên địa thiên địa, cũng chém không gian cùng thời gian quay về bản nguyên, một đao trảm trở về hỗn độn, trở lại thời điểm thiên địa sơ khai.
Lúc đao kình xuất thế, đao kình dễ dàng đồ sát một Chân Đế, ức vạn trượng đao kình giáng lâm cũng có thể hủy diệt đạo thống, thậm chí nó có thể chém thế gian thành vô số mảnh vỡ.
Đối mặt một chiêu Thiên Đao Trượng từ Khai Thiên Đao Tổ, ánh mắt Hỏa tổ ngưng trọng, hắn lật cổ tay, xuất quyền, quyền hơi nghiêng nhưng lại phát ra tiếng long ngâm.
Một quyền hóa thành một con chân hỏa long, chân hỏa long xuất thế liền sinh ra uy thế xé nát bầu trời, nó quét đuôi một cái.
Chân long vẫy đuôi, một cú quét đuôi có thể bình định vạn thế, dẹp yên nhân quả, xóa đi luân hồi, dưới cái vẫy đuôi, vạn vật trên thế gian không còn lại gì bất kể là Thủy tổ cường đại hay pháp tắc thiên địa, mọi thứ đều bị dẹp yên.
Oanh!
Tiếng nổ rung động thiên địa vang lên, vào lúc này, một kiếm của Kiếm Thánh đánh trúng phượng hoàng, một đao của Khai Thiên Đao Tổ cũng chém trúng đuôi chân long.
Tiếng nổ sinh ra, lực lượng cường đại va chạm sinh ra vụ nổ, tất cả mọi thứ chung quanh quay về bản nguyên, toàn bộ thiên địa hóa thành hỗn độn, không gian, thời gian, bầu trời, mặt đất đều trở lại thời điểm hỗn độn, cảnh tượng không khác gì tận thế.
Trong hỗn độn, có thể nhìn thấy Khai Thiên Đao Tổ và Kiếm Thánh bay ngược về phía sau, trong tiếng nổ mạnh, hai người bọn họ đều bị đánh bay.
Thời điểm hỗn độn giáng lâm, có thể nhìn thấy thân thể Khai Thiên Đao Tổ cùng Kiếm Thánh đẫm mãu, từ điểm này có thể phát hiện hai người bọn họ không địch lại Hỏa tổ.
Mặc dù nói Khai Thiên Đao Tổ cùng Kiếm Thánh đều là người chết, nhưng thi thể bọn họ vẫn bảo tồn chân huyết, cũng chính bởi vì như vậy mới có thể chèo chống thân thể bọn họ đến bây giờ.
Nhìn thấy Khai Thiên Đao Tổ và Kiếm Thánh thua dưới một chiêu, đám người Thánh Sương Chân Đế cảm thấy nội tâm lạnh lẽo, bọn họ đều biết, Thủy tổ chiến tranh sẽ phân thắng bại trong năm ba chiêu, từng chiêu từng thức của bọn họ đều là sát chiêu đỉnh phong nhất.
Kiếm Thánh cùng Khai Thiên Đao Tổ liên thủ vẫn không địch lại Hỏa tổ, đây là việc làm đám người Thánh Sương Chân Đế sợ hãi nhất.
Hỏa tổ có thể được người ta gọi là một trong thập đại Thủy tổ mạnh nhất, sự cường đại của hắn không phải không có đạo lý, dù sao, đã qua trăm ngàn vạn năm, Tam Tiên giới xuất hiện không ít Thủy tổ, Hỏa tổ nổi danh trong mười người mạnh nhất, từ đó có thể thấy Hỏa tổ đáng sợ cỡ nào.
– Phần Tiên!
Thời điểm Kiếm Thánh cùng Khai Thiên Đao Tổ bị đánh bay, hai mắt Hỏa tổ sáng ngời, giống như ngôi sao hội tụ cùng một chỗ.
Lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên, toàn thân Hỏa tổ sinh ra hỏa diễm bao phủ bầu trời, thời khắc bầu trời sụp đổ, hỏa diễm trên người Hỏa tổ cũng sụp xuống, chân hỏa có thể thiêu cửu thiên thập địa co rút lại và biến mất.
Thời điểm hiện tại, thân thể Hỏa tổ tối sầm, thân thể hắn tối tăm cũng làm toàn bộ thiên địa tối theo.
Lúc thiên địa rơi vào bóng tối, tất cả hỏa chủng trong thiên địa, tất cả ánh sáng đều bị Hỏa tổ thôn phệ, toàn bộ thế giới mất đi hỏa diễm.
Ngón giữa của Hỏa tổ bắn ra hai đốm lửa nhỏ.
Không sai, ngón giữa của Hỏa tổ bắn ra hai đám hỏa diễm, hơn nữa còn là hỏa diễm rất nhỏ.
Thời điểm hai đóa hỏa diễm nhỏ bé bay đi, thế gian sôi trào, giống như toàn bộ thế giới bị đốt thành tro bụi, ngay cả đám người Thánh Sương Chân Đế cũng có cảm giác đại đạo của mình đã bị đốt sạch.
Đây là điểm khủng bố của đốm lửa, lúc nó bay đi, nó không khác gì sâu mọt thôn phệ một phần đại đạo, cũng thiêu hủy thời gian, thời gian bị thiêu hủy sẽ mất đi vĩnh viễn, mãi mãi sẽ thiếu đi một bộ phận như thế.
Đối mặt với đốm lửa nhỏ, Kiếm Thánh cùng Khai Thiên Đao Tổ như lâm đại địch.
Kiếm Thánh ngâm nga một tiếng, trường kiếm trong tay kêu vang, lúc này, kiếm đạo hóa thành một dòng thác giữa trời, nó ngăn cách toàn bộ cửu thiên thập địa, ngăn cách quá khứ, ngăn cách tương lai, càng ngăn cách hiện tại.
Bằng vào một kiếm này, Kiếm Thánh đã thoát ly thế giới, hắn không ở hiện tại, cũng không ở quá khứ, càng không nằm trong tương lai, hắn đã độc lập với nhân quả, cũng siêu thoát thế gian.
Có thể nói, lúc này, Kiếm Thánh đã đạt tới đỉnh cao nhất.
Chương 4357: Thần Nguyệt Thủy tổ
Keng!
Đao minh cửu thiên, trong nháy mắt, Khai Thiên Đao Tổ cũng xuất thủ, trường đao trong tay của hắn dựng đứng, từng tầng ánh đao nhộn nhạo bay ra ngoài, tiếng đao minh “keng, keng, keng” giống như ức vạn đao chồng lên nhau, trong đó ẩn chứa thần thông không gian.
Trong nháy mắt thần đao hóa thành lĩnh vực, vào lúc lĩnh vực mở ra, lại là ngàn vạn thần đao lĩnh vực chồng chất, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, trăm vạn thần đao hóa thành đao thủ.
– Nhất đao thủ vạn thế!
Thời điểm ánh đao lóe sáng, thời gian ngừng lại, thiên địa ổn định, ba ngàn thế giới, ức vạn sinh linh đều được thần đao che chở.
Đây là lực lượng thủ hộ chí cao vô thượng của Đao Tổ, nó đã có được lực lượng đao vực cường đại nhất thế gian, cũng đã có được đao thủ kiên định nhất, ảo diệu nhất, dày nặng nhất.
Một đao thủ, vạn thế an, đây là thủ hộ vô thượng của Khai Thiên Đao Tổ, vô địch thế gian, tuyên cổ duy nhất, không người nào có thể xứng với hắn.
Đao thủ như vậy chính là tâm huyết một đời của Khai Thiên Đao Tổ, có thể nói là phòng ngự cường đại nhất của hắn.
Đao thủ vừa xuất hiện, bất kỳ người nào cũng không thể vượt qua, nó có thể thừa nhận tất cả công kích, hơn nữa nó có thể thủ hộ ngàn vạn thế, tùy ý năm tháng trôi qua, nó vẫn nguy nga bất động.
Ba!
Hỏa tổ xuất chiêu, hắn ngưng tụ tà hỏa thành hai đốm lửa nhỏ, bất kể khó vượt qua thế nào, bất kể thủ hộ ra sao, thời điểm hai đốm lửa xuất hiện, nó đốt ra một đầu con đường.
Giống như sâu mọt trong quả táo, nó vượt qua nhân quả, cho dù độc lập ra ngoài tam giới, nó vẫn có thể đục lỗ và xuất hiện trước mặt ngươi.
Bởi vì sâu mọt gặm cắn xuất hiện một cái động nho nhỏ, cho dù ngươi phòng ngự mạnh hơn nữa, cho dù ngươi thủ hộ ngàn vạn thời đại, nó vẫn có thể mở ra một cái động nhỏ.
Hai đốm lửa nhỏ gặm cắn xuất hiện lỗ nhỏ, một lần nữa dính liền nhân quả, xuyên thấu phòng ngự, thời điểm nó đục lỗ, ánh lửa trên thân chúng yếu ớt tới mức có thể dập tắt bất cứ lúc nào.
Nhưng nhưng đốm lửa yếu ớt như thế vẫn bắn trúng Khai Thiên Đao Tổ cùng Kiếm Thánh.
Tiếng nổ “ầm ầm” sinh ra, đốm lửa nhỏ bắn vào lồng ngực Kiếm Thánh, nó đốt ngực Kiếm Thánh xuất hiện lỗ thủng nhỏ, hơn nữa ám hỏa đang khuếch tán sang chung quanh, bộ phận khuếch tán hóa thành tro tàn, giống như hỏa diễm đang đốt một trang giấy.
Kiếm Thánh đâm ngược một kiếm về phía mình, một tiếng “đùng” sinh ra, kiếm của Kiếm Thánh cắm thẳng vào ám hỏa, tiếng đốt cháy rất nhỏ truyền vào tai, trường kiếm của Kiếm Thánh bốc khói xanh, trường kiếm cháy đỏ bừng và đâm vào trong cơ thể hắn.
Kiếm Thánh rút kiếm trở về, trường kiếm của hắn đã cháy đỏ, ngọn lửa trên ngực hắn bị phong bế, bởi vì ngọn lửa hoàn toàn xuyên qua thân hắn, cũng hình thành lạc ấn xuyên qua thân thể.
Đốm lửa còn lại bay vào cánh tay trái Khai Thiên Đao Tổ, lúc đốm lửa bắn trúng cánh tay Khai Thiên Đao Tổ, cánh tay trái của hắn bị đốt thành tro, ám hỏa không ngừng lan tràn và đốt tới bờ vai.
Tiếng “keng” vang lên, Khai Thiên Đao Tổ không nháy mắt một cái, hắn lật đao chém đứt vai trái của mình.
Nhìn thấy sự việc đang diễn ra, đám người Thánh Sương Chân Đế có cảm giác lạnh buốt, bọn họ run rẩy, bởi vì một kích của Hỏa tổ quá cường đại.
Mặc dù nhìn chỉ là hai đốm lửa nhỏ mà thôi, giống như nó không có ý nghĩa gì, nếu đốm lửa như vậy rơi vào một đạo thống, mặc kệ đạo thống cường đại đến mức nào, chỉ sợ toàn bộ đạo thống sẽ bị đốt thành tro ngay lập tức, từ đó có thể biết rõ đốm lửa khủng bố cỡ nào.
Hiện tại, đám người Hoàng Tôn Chân Đế nhìn nhau, bọn họ run rẩy vài cái, Hỏa tổ quá cường đại.
Hai điểm đốm lửa nhỏ, Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ trọng thương, đây là việc khủng khiếp cỡ nào, đây là Thủy tổ vô địch, đổi thành những người khác, bọn họ đã tan thành mây khói.
– Quá kinh khủng.
Thái Huyền Phong nổi da gà, hắn có thể tưởng tượng, nếu đốm lửa này rơi xuống mặt đất sẽ có kết quả gì? Chỉ sợ toàn bộ thế giới sẽ bị hòa tan, từ nay về sau không có bất kỳ sinh linh nào, nơi đây cũng biến thành hung địa.
– Đúng là một trong thập đại Thủy tổ, thực sự không phải hư danh nói chơi.
Hoàng Tôn Chân Đế hít khí lạnh.
Thánh Sương Chân Đế càng sợ hãi, mặc dù nàng sớm biết Hỏa tổ, cũng hiểu hắn là một trong thập đại Thủy tổ, hiện tại nhìn thấy Hỏa tổ ra tay, nàng mới chính thức hiểu sự khủng bố của Hỏa tổ, cũng biết rõ khái niệm thập đại Thủy tổ là như thế nào.
Đùng!
Một tiếng nổ vang lên, hỏa diễm lại bao phủ thân thể Hỏa tổ, bầu trời lại sáng lên, dường như thiên địa lại xuất hiện hỏa chủng.
Ngọn lửa trên người Hỏa tổ lóe sáng, nó đã phai nhạt một ít. Từ đó bọn họ có thể nhận ra, hai đốm lửa nhỏ, một chiêu Phần Tiên nhìn như nhẹ nhàng tùy tiện, trên thực tế nó cũng tiêu hao rất nhiều lực lượng của Hỏa tổ.
Chớ xem thường hai đốm lửa nhỏ của Hỏa tổ, Hỏa tổ phải ngưng tụ ức vạn hỏa chủng mới tạo thành một đốm lửa nhỏ như vừa rồi, bên trong đốm lửa nhỏ ẩn chứa nhiệt độ cao nhất thế gian, cường đại khủng bố.
Oanh!
Một tiếng nổ sinh ra, trong thời gian ngắn ngủi, ngọn lửa trên người Hỏa tổ lại bộc phát tận trời, thế lửa lại khôi phục, trong nháy mắt, Hỏa tổ khôi phục nguyên khí, hắn đạp vào hư không, cũng tiến thẳng về phía Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, hắn dự định xuất thủ trảm Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ.
– Kiếm Thánh cùng Khai Thiên Đao Tổ không địch lại.
Nhìn thấy Hỏa tổ lao về phía trước, có lão tổ hoảng sợ.
Oanh! Nguồn truyện audio Podcast
Vào lúc này, bầu trời bắn ra một đạo quang mang, đạo ánh sáng kia bao phủ thân thể Hỏa tổ.
Thời điểm ánh sáng chiếu xuống, đã tập trung thiên địa, ngưng động hời gian, trấn phong không gian.
Vào lúc này, hào quang chiếu sáng khắp toàn thân Hỏa tổ, thân thể Hỏa tổ trầm xuống, hắn lảo đảo suýt ngã.
Đạo hào quang xuất hiện quá đột nhiên, Hỏa tổ không kịp trở tay, lúc này hắn cũng vứt bỏ suy nghĩ chém giết Kiếm Thánh cùng Khai Thiên Đao Tổ, hai tay giơ lên cao, ngăn cản hào quang.
– Chớ có hành hung!
Thời điểm ánh sáng chiếu xuống, trên bầu trời xuất hiện một lão già, lão giả này như một vầng nhật nguyệt.
Đạo ánh sáng chiếu xạ lên người Hỏa tổ giống như ánh trăng sáng ngời.
– Hắn là ai!
Nhìn thấy lão giả giết Hỏa tổ không kịp trở tay, có lão tổ chấn động.
– Hắn, hắn là Thần Nguyệt Thủy tổ sao?
Thái Huyền Phong nhìn người vừa xuất hiện, hắn không chắc chắn lắm.
– Đúng vậy, chính là hắn.
Thánh Sương Chân Đế gật đầu, lúc này có thể nhìn thấy Thần Nguyệt Thủy tổ, nàng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Thần Nguyệt Thủy tổ xuất hiện ở nơi này, đó là Thủy tổ từng ngăn cản đường đi của đám người Lý Thất Dạ trên Viễn Chinh thuyền, hiện tại hắn cũng xuất hiện, cứu giúp Kiếm Thánh cùng Khai Thiên Đao Tổ trong lúc nguy cấp.
– Lại là một vị Thủy tổ!
Nhìn thấy Thần Nguyệt Thủy tổ, đám người Hoàng Tôn Chân Đế hít khí lạnh.
Hơn nữa, ai nấy đều thấy được, Thần Nguyệt Thủy tổ đã chết, hắn và Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ cũng chỉ còn lại chấp niệm không tan.
Lúc này, đám người Thái Huyền Phong nhìn nhau, trong thời gian ngắn ngủi, trước sau xuất hiện năm vị Thủy tổ, hơn nữa đều là Thủy tổ đã chết đi, đây là tràng diện và là đội hình khủng bố cỡ nào.
Thiên địa nổ vang, hai tay Hỏa tổ như thiên viên nâng tháp, hắn có thể ngăn cản tất cả nguyệt quang giáng xuống, thời điểm Hỏa tổ nâng tay lên, nguyệt quang cũng bị đẩy lên cao.
Ầm, cuối cùng cũng nổ tung, tất cả nguyệt quang chiếu vào người Hỏa tổ đều bị dời đi, trong tiếng nổ vang thật lớn, Thần Nguyệt Thủy tổ cũng bị lực lượng vô địch trùng kích, lúc này mới giữ vững thân thể.
– Hừ!
Thần Nguyệt Thủy tổ ổn định thân thể, hắn hừ lạnh một tiếng, hai mắt sinh ra ánh sáng chói mắt, dường như hắn chuẩn bị ra tay lần nữa, hắn còn táo bạo hơn cả Khai Thiên Đao Tổ.
– Nghe nói, Thần Nguyệt Thủy tổ và Hỏa tổ cùng nhau viễn chinh đấy.
Có một vị lão tổ nhìn thấy việc này và thấp giọng lẩm bẩm.
Những người khác gật đầu, trong lòng bọn họ cũng run rẩy, năm đó Thần Nguyệt Thủy tổ và Hỏa tổ đồng hành, cùng nhau bước lên hành trình viễn chinh Bất Độ hải, đến cuối cùng Hỏa tổ và Thần Nguyệt Thủy tổ lại trở mặt thành thù.
– Lão hữu, đã lâu không gặp.
Sau khi đứng lại, Hỏa tổ cũng không lập tức động thủ, từ từ nói.
– Ta không có loại bằng hữu như ngươi.
Thần Nguyệt Thủy tổ lạnh lùng.
– Ta hiểu.
Hỏa tổ cũng không tức giận, gật đầu nói:
– Trong lòng lão hữu vẫn hận ta, nhưng, ngươi vẫn là lão hữu của ta.
– Bằng hữu của ta, sẽ không giết ta.
Thần Nguyệt Thủy tổ lạnh lùng đáp.
– Nếu lão hữu còn sống, sẽ làm như thế nào?
Hỏa tổ nói:
– Cũng không như bá chủ bọn họ.
– Nói như vậy ta phải cảm ơn hảo ý của ngươi!
Thần Nguyệt Thủy tổ nói chuyện đầy căm thù.
Hỏa tổ lắc đầu, nói:
– Ta biết tính tình lão hữu, cho nên mới thỏa mãn tâm nguyện của lão hữu. Đương nhiên, lão hữu cũng có thể mắng ta hèn hạ vô sỉ, ta có thể gánh vác tất cả.
Chương 4358: Thánh Kiếm Vô Danh
– Không cần nhiều lời.
Thần Nguyệt Thủy tổ nói:
– Hôm nay, chúng ta sẽ thanh lý môn hộ vì Tam Tiên giới!
– Cũng tốt.
Hỏa tổ cũng không tức giận, gật đầu, nói:
– Nếu như các vị có thể chém ta, cũng giải quyết xong chấp niệm của ta, tránh đau khổ nhiều hơn. Các vị, nếu hôm nay có thể giải quyết chấp niệm của ta, thắng bại đều không là gì, dù sao không ai muốn biến thành kẻ người không ra người, quỷ không ra quỷ.
Lúc này, Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, Thần Nguyệt Thủy tổ nhìn nhau, ba người bọn họ đều chiếm một phương, cũng vây công Hỏa tổ.
Ba người bọn họ phải liên thủ, chỉ có như vậy mới có thể trấn trụ Hỏa tổ, nếu đơn đả độc đấu, bất cứ người nào trong bọn họ đều không phải đối thủ của Hỏa tổ.
Đại chiến sắp bộc phát, đám người Hoàng Tôn Chân Đế ổn định hô hấp, bốn vị Thủy tổ đại chiến, cho dù không có thực lực đỉnh phong như năm xưa, nhưng vẫn kinh thiên động địa, vẫn rung động nhân tâm.
Đặc biệt là Hỏa tổ độc chiến ba vị Thủy tổ, thực lực như vậy cũng rung động nhân tâm, khó trách Hỏa tổ lại được xếp vào thập đại Thủy tổ.
Keng!
Tiếng kiếm minh vang lên, lúc này trường kiếm của Kiếm Thánh tự động kêu vang, kiếm ý phóng thẳng lên trời.
Hiện tại, kiếm ý của Kiếm Thánh không có khí thế bàng bạc kinh người, kiếm ý phóng ra ngoài vô cùng nội liễm, trong nháy mắt dạng kiếm ý như thế bộc phát, cho dù chỉ là một sợi kiếm ý cũng có thể xuyên qua thế giới luân hồi, cũng đóng kín nhân quả.
Keng!
Tiếng đao minh vang lên bên tai, so với kiếm ý nội liễm của Kiếm Thánh, đao ý của Khai Thiên Đao Thánh bàng bạc và hung hãn hơn nhiều, trong chớp mắt vừa rồi, đao ý của Khai Thiên Đao Tổ giống như hung thú hồng hoang, đao ý cuồn cuộn ập vào mặt, cũng thôn phệ toàn bộ thế giới, dường như muốn cắt thế giới thành mảnh nhỏ.
Lúc này, Khai Thiên Đao Tổ chỉ dùng một tay cầm đao, còn chưa động thủ nhưng đao ý bàng bạc đã lao thẳng về phía trước, nó có thể chém đứt tất cả, dưới đao ý, nó có thể đồ sát ức vạn tu la địa ngục.
Ông!
Trên đỉnh đầu Thần Nguyệt Thủy tổ xuất hiện một cái thần nguyệt đang tỏa sáng.
Thần nguyệt treo lên đỉnh đầu Thần Nguyệt Thủy tổ giống như đúc mặt trăng vẫn thắp sáng trên bầu trời đêm, nó sáng rõ, viên mãn vô khuyết, dạng thần nguyệt này giống như đại biểu cho đại đạo chí cao vô thượng và hoàn mỹ.
Thời điểm thần nguyệt đang tỏa sáng, nó giống như chư thiên vạn vật, tất cả mọi thứ đều nằm trong túi, ba ngàn thế giới chìm nổi, có chư thần tịch diệt, càng có nhân quả luân hồi, vạn đạo thay đổi.
Giống như thần nguyệt như vậy đại biểu tất cả, thậm chí nó nhét toàn bộ thế giới vào bên trong, tiến hành một lần thay đổi, một lần luân hồi.
Nếu ngươi quan sát cẩn thận, lại phát hiện, bên trong thần nguyệt, bất kể là chư thiên vạn vật hay nhân quả luân hồi, tất cả mọi thứ đều đứng im.
Dường như mọi thứ trong thần nguyệt đều bị phong ấn, tất cả đều dừng lại, căn bản không có thay đổi và luân hồi.
Ầm ầm ầm!
Tà hỏa trên người Hỏa tổ phát sáng, lúc tà hỏa lại sáng lên, nó còn sáng hơn lúc trước không ít.
Không hề nghi ngờ, Hỏa tổ lại khôi phục không ít nguyên khí, một chiêu Phần Tiên vừa rồi đã tiêu hao không ít tà hỏa, sau khi điều tức ngắn ngủi, lực lượng tà hỏa lại khôi phục bảy tám phần.
– Ta đắc tội rồi, mọi người rộng lòng tha thứ.
Lúc này tà hỏa bộc phát ngập trời, Hỏa tổ mỉm cười, cho dù đang chém giết sinh tử, cho dù Hỏa tổ biết rõ mình đã thất thủ và rơi vào hắc ám.
Hỏa tổ lúc này giơ tay lên, hắn rất thản nhiên, toàn thân tràn ngập phong thái quân tử, phong phạm như thế thật sự khó có bút mực nào miêu tả được.
Thử nghĩ xem, nếu thời điểm hắn còn sống, trước khi Hỏa tổ viễn chinh Bất Độ hải, hắn là Thủy tổ tài ba cỡ nào, đó là Thủy tổ tràn ngập mị lực ra sao.
Từ việc này có thể tưởng tượng ra phong thái Hỏa tổ năm đó, khó trách thời điểm hắn viễn chinh Bất Độ hải lại có nhiều Chân Đế, Trường Tồn và Thủy tổ đồng đạo đi cùng hắn, giúp hắn viễn chinh Bất Độ hải.
Ầm!
Ngay thời điểm hiện tại, Hỏa tổ đưa bàn tay ra, bàn tay hắn tràn ngập tà hỏa, lúc này, dường như có thể nghe một tiếng “răng rắc”, bàn tay hắn đưa về phía trước và hóa thành móng vuốt phượng hoàng, toàn bộ bàn tay đều bộc phát tà hỏa.
Thời điểm móng vuốt phượng hoàng xuất hiện, dường như có tiếng kim loại và đá va chạm với nhau.
Lúc này, móng vuốt phượng hoàng đưa về phía Kiếm Thánh, một trảo cắm thẳng vào tim Kiếm Thánh, một trảo trí mạng, muốn móc tim Kiếm Thánh ra ngoài.
Móng vuốt phượng hoàng mà thôi, lúc này không có ngăn cách không gian, không liên quan tới tốc độ, lúc móng vuốt phượng hoàng chỉ về hướng mình, cho dù hắn chỉ nhấc tay, móng vuốt phượng đã tới trước lồng ngực Kiếm Thánh. Một ý niệm mà thôi, có thể móc tim trong ngực Kiếm Thánh.
Móng vuốt phượng hoàng vô cùng sắc bén, không ai có thể đỡ nổi một trảo này, không có bất kỳ tốc độ, không gian nào đáng nói, một trảo như thế, không ai có thể né tránh.
Một móng vuốt phượng hoàng ập tới, chỉ có bị móc tim, cho dù tồn tại cường đại như Kiếm Thánh cũng không thể ngăn cản móng vuốt phượng hoàng, càng không có cơ hội né tránh.
Lúc móng vuốt phượng hoàng ập tới, mặc kệ một kiếm của Kiếm Thánh đáng sợ cỡ nào, trái tim của hắn vẫn bị móc ra.
Móng vuốt phượng hoàng xuất hiện, đám người Hoàng Tôn Chân Đế cảm giác trái tim của mình đau đớn, trong chớp mắt vừa rồi, bọn họ cũng cảm giác trái tim mình cũng bị móc ra, máu me đầm đìa, hoàn toàn không có năng lực chống cự.
Đám người Hoàng Tôn Chân Đế có cảm nhận rất trực quan, khi đó bọn họ có cảm giác mình là thịt cá trên thớt, mặc kệ ngươi có được thực lực cường đại thế nào, mặc kệ ngươi có được bảo vật tuyệt thế ra sao, hay ngươi có công pháp kinh thiên.
Dưới móng vuốt phượng hoàng vừa rồi, tất cả đều không làm nên chuyện gì, chỉ cần Hỏa tổ dùng móng vuốt phượng hoàng, trái tim của ngươi sẽ bị móc không ai có thể ngoại lệ, cũng không ai phá được móng vuốt phượng hoàng.
Ông!
Lúc móng vuốt phượng hoàng móc tim Kiếm Thánh, móng vuốt phượng hoàng cũng phá vỡ làn da Kiếm Thánh, ngay sau đó có hào quang bao phủ Hỏa tổ.
Hào quang bao phủ Hỏa tổ chính là thần nguyệt trên đỉnh đầu Thần Nguyệt Thủy tổ, lúc này, thần nguyệt tỏa ra ánh sáng óng ánh, mỗi một tia sáng giống như cây cột nước, chúng lóe sáng chói mắt như kim cương.
Lúc ánh sáng chiếu xuống, ánh sáng phong bế thời gian, trong phạm vi hào quang bao phủ, tất cả đều biến thành dài vô hạn, mọi thứ đều mở rộng vô hạn.
Trong hào quang như thế, cho dù chỉ là một phần vạn giây cũng kéo dài vô tận, một nháy mắt cũng có thể dài ngàn vạn năm.
Lúc móng vuốt phượng hoàng chạm vào lồng ngực Kiếm Thánh, phạm vi đó mở rộng vô hạn, giống như hai bên cách xa nhau vô số không gian.
Trong thời gian và không gian dài dòng buồn chán, cho dù là Hỏa tổ cũng không thể vượt qua trong thời gian ngắn, cũng khó đánh vỡ nó.
– Nhất Thuấn Vạn Tượng!
Nhìn thấy việc này, Ngũ Hành thiên nữ Huệ Thanh Tuyền cũng rung động.
Nhất Thuấn Vạn Tượng, này là Thần Nguyệt Thủy tổ bí mật bất truyền, cũng là Thần Nguyệt Thủy tổ ghê gớm nhất tuyệt sát chi thuật.
Thần Nguyệt Thủy tổ chính là người theo Hỏa tổ viễn chinh Bất Độ hải, hắn từng ở chung với Hỏa tổ vô số năm, hắn hiểu rất rõ thực lực Hỏa tổ, cho nên, vào lúc động thủ, hắn sử dụng chiêu thức cường đại nhất của mình, chính là Nhất Thuấn Vạn Tượng!
Một khi Thần Nguyệt Thủy tổ sử dụng đòn sát thủ này, hắn cũng trả giá vô cùng to lớn.
Một khi hắn thi triển thuật tuyệt sát Nhất Thuấn Vạn Tượng, tóc của hắn trắng hơn trước, làn da cũng khô héo nhăn nheo.
Mặc dù nói, Thần Nguyệt Thủy tổ đã là thi thể, chỉ có chấp niệm không tiêu tan, dù vậy, hắn vô cùng cường đại, đó là bởi vì trong cơ thể của hắn vẫn giữ lại Thủy tổ chân huyết.
Hắn thi tiênr Nhất Thuấn Vạn Tượng, cũng phát huy uy lực cường đại nhất, Thần Nguyệt Thủy tổ không tiếc tiêu hao chân huyết.
Phải biết, bọn họ chết nhưng thi thể vẫn bảo tồn, chân huyết là không thể sống lại, một khi chân huyết bị tiêu hao hết, thi thể của bọn họ cũng biến mất.
Cho nên, lúc Thần Nguyệt Thủy tổ tiêu hao chân huyết, thân thể cũng khô héo.
– Thánh Kiếm Vô Danh!
Vào lúc Hỏa tổ vận dụng móng vuốt phượng hoàng tấn công, Kiếm Thánh cũng xuất thủ, trường kiếm thi triển kiếm đạo, một kiếm không tên.
Kiếm của Kiếm Thánh như xuyên qua vạn vật trên thế gian, bất kể cách xa vô số không gian, bất kể trôi qua bao nhiêu năm tháng, một kiếm này có thể xuyên thấu tất cả.
Mặc kệ ngươi sinh hoạt ở ngàn vạn năm sau, cho dù đứng bên ngoài Tam Tiên giới xa xôi, ngươi vẫn bị một kiếm của Kiếm Thánh tập trung, nó nhất định sẽ đục thủng thân thể của ngươi.
Một kiếm này vô ảnh vô hình, không thể trốn được, nó có thể đâm xuyên mọi thứ.
Kiếm này đánh tới, đám người Hoàng Tôn Chân Đế có ảo giác, một kiếm này có thể đâm xuyên Tam Tiên giới, có thể đâm xuyên qua Tam Tiên giới to lớn đồ sộ, đó là một kiếm đáng sợ thế nào?
Chương 4359: Cuối Cùng Là Vô Địch
Một kiếm vô hình phá vạn đạo, tiếng “phốc” vang lên, mặc dù là một kiếm vô hình, nhưng trong nháy mắt này, bất kỳ người nào đều cảm nhận kiếm đã đâm vào thân thể Hỏa tổ.
Một kiếm vô hình vô ảnh xuyên thấu qua thân thể Hỏa tổ, lúc này kiếm đã cắm chặt vào thân thể Hỏa tổ.
Lúc này, mảnh vỡ bay tung tóe, máu tươi bay đầy đất, hơn nữa toàn bộ quá trình bị kéo chậm vô hạn, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
Thử nghĩ xem, cường đại như Hỏa tổ, muốn thương tổn đến hắn nói dễ vậy sao, càng không cần nói hắn đang mặc áo giáp phượng hoàng, cứng rắn không thể phá, đừng nói là binh khí bình thường, cho dù là binh khí cùng cấp bậc cũng khó đục thủng áo giáp.
Lúc một kiếm vô hình vô ảnh đánh tới, mảnh vỡ bay khắp nơi, có thể tưởng tượng một kiếm đó kinh khủng cỡ nào, hơn nữa, một kiếm này còn đánh trúng chỗ hiểm của Hỏa tổ.
Thời gian và không gian bị phóng đại vô hạn, có thể nhìn thấy thân thể Hỏa tổ bay ngược về phía sau, nếu không phải thần nguyệt bao phủ, thân thể Hỏa tổ đã bị đánh bay.
Keng!
Tiếng đao minh kêu vang, khi móng vuốt phượng hoàng đánh tới, Khai Thiên Đao Tổ đã chém một đao xuống.
Vào lúc này, trường đao của Khai Thiên Đao Tổ sáng chói mắt, giống như có ngàn vạn ngôi sao nổ tung cùng lúc.
Khi ngôi sao nổ tung, một tấm lụa trắng hóa thành tia sáng bay tới, thời điểm lụa trắng chém xuống, phán âm dương, phân nhân quả, đoạn càn khôn, lúc lụa trắng bay tới, mọi thứ đều bị cắt ra, hơn nữa đều có thể phân biệt rõ ràng.
Bị một đao chém trúng, cốt nhục chia lìa, cảm giác vô cùng rõ ràng, dường như xương cốt và cơ bắp hoàn mỹ cũng bị cắt ra, trường đao thành thạo như đầu bếp lóc thịt.
Trường đao chém vào bả vai Hỏa tổ, thời gian bị kéo dài vô hạn, có thể nhìn thấy áo giáp phượng hoàng bắn ra tia lửa, áo giáp sinh ra ánh sáng vô cùng chói mắt, từng đạo pháp tắc xuất hiện, muốn ngăn cản một đao của Khai Thiên Đao Tổ.
Cuối cùng vẫn không thể ngăn cản đao của Khai Thiên Đao Tổ, đao đã chém vào Hỏa tổ.
Nói đến thì chậm, trên thực tế tất cả đều diễn ra rất nhanh. Hỏa tổ đánh ra một vuốt phượng hoàng, hắn cũng bị Kiếm Thánh cầm kiếm đâm thủng ngực, bị một đao của Khai Thiên Đao Tổ chém vào bả vai, đồng thời còn bị thần nguyệt của Thần Nguyệt Thủy tổ bao phủ.
Động tác của bốn người diễn ra tức thì, giống như cùng xảy ra một lúc, không có trước sau, chỉ có điều, không gian và thời gian lúc đó bị thần nguyệt của Thần Nguyệt Thủy tổ kéo dài vô hạn mà thôi.
Vào lúc này, Kiếm Thánh, Thần Nguyệt Thủy tổ, Khai Thiên Đao Tổ đều đạt thành ăn ý, chỉ trong nháy mắt đã công phá phòng ngự của Hỏa tổ, ba người bọn họ liên thủ liền trấn áp Hỏa tổ, một kiếm của Kiếm Thánh xuyên thủng ngực, đao của Khai Thiên Đao Tổ chém vào vai Hỏa tổ, trường đao cắt vào vai rất sâu.
Mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, cũng làm đám người Hoàng Tôn Chân Đế rung động, ba Thủy tổ thi triển sát chiêu, bất cứ người nào cũng không thể ngăn cản nổi, tồn tại cường đại hơn nữa cũng bị tổn thương, không bị chém đầu, cũng không bị chém giết tại chỗ, tất cả đều là tồn tại vô cùng kinh diễm.
Trên thế gian, người bị Kiếm Thánh, Thần Nguyệt Thủy tổ, Khai Thiên Đao Tổ liên thủ chém giết mà không chết, chỉ sợ cũng chỉ có người như Hỏa tổ mà thôi.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, lúc này, thiên địa nổ tung, toàn bộ thế giới bị đánh tan thành mây khói.
Khi tiếng nổ lớn vang lên, phạm vi mặt trăng bao phủ bị đánh tan, lúc ánh trăng bị đánh tan, thời gian như dừng lại.
Dưới uy thế của vụ nổ, đám người Hoàng Tôn Chân Đế nhắm mắt lại, ánh sáng chói mắt sinh ra, ngay sau đó mọi thứ đều tối tăm, mọi người không nhìn thấy cái gì.
Chờ thời điểm mọi người khôi phục thị lực, nhìn thấy Kiếm Thánh, Thần Nguyệt Thủy tổ, Khai Thiên Đao Tổ đã bị đánh bay.
Trong vụ nổ đáng sợ vừa rồi, dường như toàn bộ thế giới đều bị nổ nát, từ tiết điểm ở nơi đây, thời gian và không gian xuất hiện chỗ trống, nơi đó là màu trắng xám, không phải bị đánh trở về nguyên điểm, cũng không phải bị đánh nát, giống như tất cả đều không tồn tại.
Đám người Hoàng Tôn Chân Đế khôi phục tinh thần, mọi người lại quan sát trận đấu, nhìn thấy Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, Thần Nguyệt Thủy tổ đổ máu, có thể nhận ra, khi vụ nổ oanh kích, ba người Thần Nguyệt Thủy tổ đều bị thương không nhẹ.
Mọi người nhìn thấy trong tay Hỏa tổ cầm một bảo lô, bảo lô bộc phát tà hỏa, mỗi một đạo tòa hỏa đều có thể đốt cháy thiên địa.
Mặc dù Hỏa tổ phá giải thế công của Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, Thần Nguyệt Thủy tổ, trên người hắn vẫn đầy vết máu và thương tích.
Áo giáp phượng hoàng trên ngực hắn tan vỡ, không hề nghi ngờ, bộ ngực của hắn vừa bị Thánh Kiếm Vô Danh của Kiếm Thánh đánh thủng, mặc dù một kiếm này vô ảnh vô hình, mọi người vẫn nhìn ra được, một kiếm đánh thủng ngực Hỏa tổ nhưng không thể nhìn ra thương thế của hắn nặng nhẹ thế nào. Bả vai bị Khai Thiên Đao Tổ chém trúng, cho dù Hỏa tổ mặc áo giáp, giáp vai vẫn bị chém đứt, không thể hoàn toàn ngăn cản đao của Khai Thiên Đao Tổ.
Mặc dù Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ đả thương Hỏa tổ, đám người Hoàng Tôn Chân Đế lại hít khí lạnh, phải biết, bọn họ có thể tổn thương Hỏa tổ, đó là ba người bọn họ liên thủ, đồng thời thi triển tuyệt chiêu mạnh nhất đời mình, như vậy mới có thể thương tổn Hỏa tổ.
Hơn nữa, cùng lúc đó, Hỏa tổ còn chưa sử dụng binh khí, chỉ dùng tay không ngăn cản sát chiêu của đám người Kiếm Thánh.
– Phượng Hoàng lô!
Nhìn thấy bảo lô trong tay Hỏa tổ, Thánh Sương Chân Đế kinh hô một tiếng.
– Phượng Hoàng lô.
Nhìn bảo lô trong tay Hỏa tổ, nội tâm đám người Hoàng Tôn Chân Đế chấn động, đây chính là binh khí của Hỏa tổ—— Phượng Hoàng lô.
Oanh!
Một vụ nổ sinh ra, Hỏa tổ sử dụng Phượng Hoàng lô đánh tan trấn áp của ba người, binh khí của hắn bộc phát, không chỉ đánh tan phong tỏa của đám người Kiếm Thánh, cũng đánh bay đám người Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ.
Nhìn thấy Phượng Hoàng lô, nội tâm đám người Hoàng Tôn Chân Đế nổi da gà, bởi vì bọn họ nghe một ít câu chuyện về Phượng Hoàng lô.
Thậm chí có đồn đãi nói, Phượng Hoàng lô của Hỏa tổ được đúc luyện từ phượng hoàng, nó theo Hỏa tổ chinh chiến cửu thiên thập địa, vô địch thời đại.
Trong thời đại của Hỏa tổ, từng có một câu nói thế này, lúc Hỏa tổ sử dụng Phượng Hoàng lô, như vậy có ý nghĩa chiến tranh kết thúc, bởi vì không ai có thể đỡ nổi Phượng Hoàng lô của Hỏa tổ, đây là binh khí vô địch, vô địch chân chính.
Hiện tại Hỏa tổ sử dụng Phượng Hoàng lô, hắn đã đánh bay ba người Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, từ đó có thể thấy Phượng Hoàng lô cường đại và kinh khủng cỡ nào.
Cầm Phượng Hoàng lô trong tay, Hỏa tổ đại biểu cho vô địch, không ai có thể ngăn cản.
Lúc đám người Kiếm Thánh vừa nhìn thấy Hỏa tổ cầm Phượng Hoàng lô, đồng tử bọn họ co rút, mí mắt co giật.
– Các vị không phải đối thủ của ta.
Hỏa tổ cầm Phượng Hoàng lô trong tay, hắn không kiêu ngạo, cũng không đắc ý, hắn vô cùng bình tĩnh, dường như hắn không phải đang đối mặt địch nhân, mà là đối mặt bằng hữu, khẽ lắc đầu, nói:
– Năm đó, nếu không phải xảy ra chuyện kia, chỉ sợ các vị đã không tồn tại, đều tan thành mây khói, sẽ không có ngày hôm nay.
– Ngươi cũng không thể trốn thoát cái chết!
Ánh mắt Khai Thiên Đao Tổ lạnh như băng.
Khai Thiên Đao Tổ nói thế, Hỏa tổ im lặng một lúc, toàn thân hắn bị áo giáp bao phủ, mặc dù không nhìn thấy nét mặt của hắn, nhưng có thể tưởng tượng, nét mặt của hắn hiện tại rất phức tạp.
– Thế gian, có ai tránh được cái chết?
Cuối cùng, Hỏa tổ thở dài một tiếng, lắc đầu, nói ra:
– Chẳng qua chúng ta cảm thấy mình phải làm vậy, ta cũng như thế, các vị cũng như thế.
– Ngươi làm chúng ta thất vọng.
Thần Nguyệt Thủy tổ lạnh lùng nói:
– Cũng làm cho sư phụ của ngươi thất vọng.
Thần Nguyệt Thủy tổ nói lời này, đám người Hoàng Tôn Chân Đế chấn động, lai lịch Hỏa tổ rất thần bí, sư phụ của hắn càng thần bí, thậm chí có đồn đãi nói, sư phụ Hỏa tổ là một tiên nhân, không biết thực hư thế nào.
– Chúng ta chỉ là quân cờ mà thôi.
Hỏa tổ lắc đầu, nói ra:
– Nên trả thì ta đã trả. Vạn sự trên thế gian đều vô vị. Chúng ta nên làm việc của mình, thế là đủ rồi.
– Đừng kéo chúng ta liên quan tới ngươi.
Thần Nguyệt Thủy tổ lạnh lùng cắt lời Hỏa tổ, nói:
– Chúng ta làm mọi việc đều không thẹn với mình, không thẹn với thiên địa, không thẹn với chúng sinh! Ngươi, đao phủ mà thôi, uổng cho nhiều huynh đệ tín nhiệm ngươi như vậy, có thể đầu rơi máu chảy vì ngươi!
Thần Nguyệt Thủy tổ trách móc như thế, về tình về lý, cũng nhìn ra được, giao tình giữa Thần Nguyệt Thủy tổ và Hỏa tổ là tốt nhất, Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ không có tình cảm gì với Hỏa tổ.
Điểm này cũng không khó lý giải, dù sao, năm đó Hỏa tổ muốn viễn chinh Bất Độ hải, Thần Nguyệt Thủy tổ với tư cách Thủy tổ, nguyện ý đứng ra hiệp trợ hắn hoàn thành đại nghiệp, cùng đi với hắn tiến vào Bất Độ hải.
Có thể nói, Thần Nguyệt Thủy tổ tiến vào Bất Độ hải, hoàn toàn là bởi vì Hỏa tổ. Hơn nữa, cũng có thể tưởng tượng, bọn họ đã cùng chung hoạn nạn trong Bất Độ hải, đáng tiếc, cuối cùng Hỏa tổ lại đưa ra lựa chọn khác.
– Đúng thế.
Hỏa tổ không giải thích cho mình, hắn gật đầu, nói:
– Ta làm mọi người thất vọng, nhưng ta vẫn làm, ta chỉ làm việc của ta, giống như các vị nhận định chính nghĩa, chỉ có điều, ta không cùng góc độ với các vị mà thôi.
Hỏa tổ nói ra lời này, rất bình tĩnh, không có một chút tức giận nào.
Chương 4360: Phượng Hoàng Khải Thế
Hỏa tổ thản nhiên, đám người Kiếm Thánh im lặng, trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ không mở miệng.
– Chúng ta nên chấm dứt đi.
Hỏa tổ nói:
– Chấp niệm trăm ngàn vạn năm cũng nên biến mất, từ đó về sau, bụi về với bụi, đất về với đất, chuyện trên trần thế đã không liên quan tới chúng ta.
– Giết!
Khai Thiên Đao Tổ thét dài một tiếng, mười phần trực tiếp, hắn cầm trường đao tiến lên.
Keng!
Tiếng đao minh sinh ra, vào lúc này, trường đao đã chém vào cổ Hỏa tổ, muốn dùng một đao cắt đầu Hỏa tổ.
Một đao chém xuống, có đi không về, cánh cửa mở ra, đao này của Khai Thiên Đao Tổ lộ ra xu thế ngọc đá cùng nát, một đao này mang theo tất cả lực lượng của hắn, một đao chỉ có tuyệt sát, không thấy máu không vào vỏ.
Thử nghĩ xem, Thủy tổ liều mình chém một đao, đó là chuyện đáng sợ cỡ nào, một đao như thế không chỉ chém đứt ngôi sao, có thể chặt đứt vạn thế, một đao chỉ có tuyệt sát, không phải địch chết chính là ta mất mạng.
Một đao kia tràn ngập ý chí của Khai Thiên Đao Tổ, nó mang theo ý chí có đi không về, một đao không thành công thì thành nhân, cho nên khi chém ra đao này, Khai Thiên Đao Tổ không có phòng ngự, hắn mở rộng tất cả phòng ngự, tất cả lực lượng và ý chí của hắn đều tập trung vào một đao kia.
Xùy!
Tiếng kiếm phá không bay đi, kiếm quang lóe sáng, mặc dù Khai Thiên Đao Tổ động thủ đầu tiên, một đao tuyệt sát, nhưng kiếm của Kiếm Thánh có tốc độ nhanh hơn, một kiếm đâm sang, siêu việt thời gian, vượt qua vạn cổ, một kiếm lưu lại vết thương vạn thế không thể xóa nhòa.
Một kiếm khủng bố lướt qua, uy lực rất đáng sợ, làm người ta không rét mà run, vết kiếm khắc sâu vào thời gian, trăm ngàn vạn năm qua đi, vết kiếm có thể in dấu trên dòng sông thời gian, trăm ngàn vạn năm sau, hậu nhân nhìn thấy vết kiếm này, thậm chí còn có thể bị vết kiếm gây thương tích.
Trong tiếng xé gió, kiếm quang lướt qua, chỉ trong nháy mắt đã đánh vào mi tâm Hỏa tổ, một kiếm tuyệt luân như thế, đã không có gì nhanh hơn nó, một kiếm trí mạng, mặc kệ ngươi là tồn tại mạnh thế nào cũng khó thoát khỏi một kiếm này, mặc kệ ngươi có bảo vật cứng rắn ra sao, đều có thể bị đục thủng.
Một đao tuyệt sát, một kiếm cực hạn, một đao một kiếm, có thể nói là một kích trí mạng, phối hợp như thế, có thể quét ngang cửu thiên thập địa, vô địch vạn cổ.
Vào lúc này, tiếng “ông” vang lên, thần nguyệt của Thần Nguyệt Thủy tổ biến thành tia sáng chói mắt, so với vừa rồi, thần nguyệt còn sáng hơn trước nhiều lần, Thần Nguyệt Thủy tổ già nua hơn trước, tóc trắng xoá, thân thể còng xuống.
Vì vây khốn Hỏa tổ, Thần Nguyệt Thủy tổ đã rót toàn bộ chân huyết vào thần nguyệt, bọn họ muốn dùng một kích mạnh nhất đời mình tiêu diệt Hỏa tổ.
Ánh trắng chiếu rọi, thời gian biến thành vũng bùn, Hỏa tổ bị ánh trăng bao phủ, hắn như rơi vào trong vũng bùn, ngay cả bước đi cũng khó khăn, mọi cử động đều rất chậm.
Có thể nói, Hỏa tổ rất mạnh, đổi lại những người khác, một khi bị thần nguyệt của Thần Nguyệt Thủy tổ tập trung vây khốn, chỉ sợ sẽ biến thành bức tranh, vĩnh viễn bị vây khốn trong không gian này, thậm chí sẽ cố định vĩnh viễn tại chỗ.
Mặc dù ánh trăng không thể khóa Hỏa tổ, thời gian như hóa thành một vũng bùn cũng làm Hỏa tổ cất bước gian nan.
Vào lúc này, Hỏa tổ bị vây khốn trong vũng bùn thời gian, nhúc nhích khó khăn, đao kiếm đã tới gần, một kích tuyệt sát, trí mạng, trong khốn cảnh như thế, đổi thành người khác đã sớm bị chém giết
Nhưng Hỏa tổ đối mặt với thời khắc sinh tử, hắn vẫn thong dong cầm lấy Phượng Hoàng lô.
Đùng!
Tiếng nổ vang lên, vào thời khắc sinh tử, Phượng Hoàng lô phun ra tà hỏa ngập trời, lúc Phượng Hoàng lô phun tà hỏa ra ngoài, nó lại không giống bình thường, tà hỏa mang theo màu kim loại sáng bóng, hỏa diễm ngập trời giống như kim loại đúc thành, lại mang theo lực lượng vô thượng.
Lúc tà hỏa ập tới, không chỉ đốt thiên địa không còn một mảnh, hơn nữa không chỉ thiêu đốt thiên địa, nó cũng cải tạo thiên địa, đây là việc không thể tưởng tượng nổi.
Thời điểm Phượng Hoàng lô bộc phát tà hỏa vô tận, nó làm rung chuyển thời gian, lúc này, thời gian biến thành vũng bùn cũng bị đốt cháy sạch sẽ.
Khi thời gian biến mất, khu vực chung quanh Hỏa tổ xuất hiện lỗ thủng, không có nhân quả, không trong luân hồi, càng không có không gian và thời gian, hắn đã nhảy ra khỏi thế giới này.
– Thu!
Tiếng phượng hoàng kêu vang, Phượng Hoàng lô giương hai cánh ra và hóa thành phượng hoàng, đó là một con phượng hoàng còn lớn hơn cả thiên địa.
Thời điểm phượng hoàng giương cánh, không gian nứt vỡ triệt để, không gian chung quanh phượng hoàng cũng tan vỡ.
Phường hoàng đập cánh bay lên, tiếng kêu của nó thanh thúy dễ nghe, vào lúc hỏa diễm của nó bộc phát lại mang theo sinh cơ vô hạn. Thời điểm phượng hoàng xé nát thế gian, dường như nó lại khai sáng thế giới hoàn toàn mới, tạo nên vô số sinh mệnh.
Khi phượng hoàng bay lên, nó giống như một chỉnh thể thuộc về thế giới, nó không chỉ là nguồn gốc của vật chất, thậm chó thời gian, không gian, nhân quả, luân hồi… Tất cả đều nằm trong một vòng luân hồi to lớn.
Thời điểm phượng hoàng giương cánh bay đi, ý nghĩa một thời đại hoàn toàn mới xuất hiện, một kỷ nguyên hoàn toàn mới mở ra, đây là thế giới thuộc về Hỏa tổ, cũng là thời đại của Hỏa tổ.
Phượng Hoàng lô oanh kích đưa tiễn thời đại cũ, một lần nữa tạo nên thời đại hoàn toàn mới.
Dưới uy thế một chiêu này, nó đã chôn vùi thời đại cũ, mở ra một thời đại mới, đây là đòn công kích tuyệt sát mà đáng sợ.
– Phượng Hoàng Khải Thế!
Nhìn thấy tuyệt chiêu trước mặt, sắc mặt đám người Hoàng Tôn Chân Đế thay đổi, hít thở dồn dập, bọn họ từng nghe qua chiêu thức truyền kỳ của Hỏa tổ, trong thời đại của hắn, một chiêu này đã từng uy hiếp toàn bộ thời đại, không biết bao nhiêu thế hệ vô địch nghe tin đã sợ vỡ mật.
Phượng Hoàng Khải Thế, lúc chiêu này xuất hiện, nó như mở ra thời gian, không gian, nhân quả… Tất cả đều biến thành quá khứ, hơn nữa mọi thứ trong nơi này đều do Hỏa tổ khống chế, đều là hắn chế tạo ra.
Oanh!
Tiếng nổ lớn vang lên, thiên địa bị xé nứt, vạn đạo bị cải tạo, dưới vụ nổ, máu tươi bay tung tóe, thời điểm ánh sáng tan hết, tất cả mọi người nhìn thấy Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ, Thần Nguyệt Thủy tổ đều bị đánh bay, hơn nữa đều thừa nhận thương thế rất nặng.
Thương thế của Khai Thiên Đao Tổ nặng nhất, thân thể của hắn bị cánh phượng hoàng quét trúng, lồng ngực hắn nát bấy, một lỗ thủng lớn xuất hiện trên ngực, toàn bộ lồng ngực nứt vỡ hoàn toàn.
Dưới một kích như thế, có thể nói, nửa người trên của Khai Thiên Đao Tổ bị phá thành mảnh nhỏ, hắn còn có thể chèo chống thân thể đứng lên đã là chuyện khó tin.
Kiếm Thánh bay ra xa, toàn thân đều là vết thương, thân thể của hắn bị cánh phượng hoàng quét trúng, lưu lại trăm ngàn vết thương như vết kiếm, thân thể Kiếm Thánh như bị trăm ngàn thanh kiếm chém qua, nếu không phải kiếm đạo của hắn đủ mạnh, có thể ngăn cản chém giết vừa rồi, chỉ sợ hắn đã sớm chết đi.
Trong ba người, thương thế nhẹ nhất chính là Thần Nguyệt Thủy tổ, nhưng Thần Nguyệt Thủy tổ bị đánh bay, hắn không ngừng ho khan và thân thể còng xuống, hắn lúc này như ngọn nến trong gió, tùy thời sẽ dập tắt.
Thần Nguyệt Thủy tổ tổn hao quá nhiều chân huyết, thân thể của hắn sắp chết héo, một kích thần nguyệt vừa rồi, cho dù Hỏa tổ không giết hắn, hắn cũng sẽ hao hết chân huyết mà biến thành thây khô.
Sau một kích, đám người Kiếm Thánh đã thất bại, cho dù ba người dốc toàn lực cũng không phải đối thủ của Hỏa tổ, Hỏa tổ quá cường đại, hắn với tư cách là một trong thập đại Thủy tổ, hắn thật sự có thể quét ngang tất cả Thủy tổ cấp Tiên Thống.
– Tất cả nên biến mất.
Lúc đám người Kiếm Thánh bị đánh bay, Hỏa tổ lại ra tay lần nữa, Phượng Hoàng lô mở ra, hỏa diễm bộc phát ngập trời.
Oanh, oanh, oanh…
Từng tiến nổ vang lên, thiên địa như gào thét, hỏa diễm lao tới giống như cự thú thôn phệ vạn vật, hỏa diễm cao ngàn vạn trượng, nó như sóng lớn thao thao bất tuyệt, có thể hủy diệt tất cả.
Keng!
Đối mặt với hỏa diễm đánh tới, đám người Kiếm Thánh thét dài, kiếm đạo kéo ngang, lưỡi đao ngập trời, muốn ngăn trở hỏa diễm hung tàn.
Cho dù đám người Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ phòng ngự như thế nào, khi bị hỏa diễm bao phủ, bọn họ có tâm nhưng không có lực.
– Không tốt! audio coi am
Nhìn thấy đám người Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ bị hỏa diễm thôn phệ, đám người Thánh Sương Chân Đế cũng biến sắc, cùng quát to một tiếng, bọn họ đều biết, đám người Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ không thể ngăn cản nhiều hỏa diễm như thế, cũng làm thân thể cháy sạch sẽ.
Nhưng đám ngườiThánh Sương Chân Đế lại bất lực, cho dù bọn họ xông lên, nguyện ý trợ giúp đám người Kiếm Thánh một tay nhưng cũng không làm nên chuyện gì, sẽ bị đốt thành tro bụi trong nháy mắt.
Tranh, tranh, tranh…
Trong thời khắc sinh tử, đột nhiên có tiếng đàn vang lên.
Tiếng đàn reo vang, âm thanh như giọt nhỏ lên khay ngọc, mười phần dồn dập, lại mười phần thanh thúy.
Tranh, tranh, tranh…
Thời điểm tiến đàn xuất hiện lại mang theo xu thế như sóng to gió lớn.
Thời điểm tiếng đàn vang lên, tất cả mọi người đều cảm nhận được không khí mát lạnh giống như có hơi nước thổi vào mặt.
Lúc tiếng đàn mát lạnh ập tới, cảm giác nóng bức do tà hỏa mang lại cũng biến mất.
Oanh!
Một tiếng gầm thật lớn vang lên, tiếng đàn va chạm với hỏa diễm, hai bên bộc phát vụ nổ lớn giữa không trung, trên bầu trời xuất hiện lỗ đen đáng sợ không gì sánh kịp, tất cả hỏa diễm, tiếng đàn đều bị lỗ đen thôn phệ, đều biến mất không còn.