Đế Bá Audio Podcast
Tập 871 [Chương 4351 đến Chương 4355]
❮ prevnext ❯Chương 4351: Thạch Thú
Thời điểm này, âm thanh nổ tung vọng tới, cuối cùng, biển lửa nham thạch nóng chảy cũng va chạm nát màn sáng trên cánh cửa, toàn bộ cánh cửa bạo lộ trước Viễn Chinh thuyền.
– Khốn kiếp, đánh vào trong rồi.
Nhìn thấy cánh cửa mở ra, hai mắt đại hắc ngưu tỏa sáng, hắn thèm nhỏ dãi, hắn cười nói với Lý Thất Dạ:
– Ha ha, Đại Thánh Nhân, chúng ta đứng bên cạnh xem cuộc chiến là được rồi, đến lúc đó, hắc, đến lúc đó ngao cò tranh nhau, chúng ta sẽ làm ngư ông đắc lợi.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, hắn lắc đầu, sau đó ánh mắt ngưng tụ nhìn về phương xa, nói:
– Có người đến.
Lúc này, Thánh Sương Chân Đế, đại hắc ngưu nhìn ra xa xa, một chiếc thuyền chậm rãi bay tới, chiếc thuyền này phá tan biển lửa, đội thuyền nhìn có vẻ đi rất chậm nhưng tốc độ hết sức kinh người, mỗi lần nó chấn động lại vượt qua không gian.
Thời điểm chiếc thuyền tiến vào biển lửa, tất cả tu sĩ đã bỏ chạy, rời xa biển lửa, tránh bản thân mình gặp nạn, vào lúc này lại có một chiếc thuyền phá sóng tiến vào, có chỗ dựa nên không sợ.
Thời điểm chiếc thuyền lái tới, trên thuyền có rất nhiều người đang đứng, cầm đầu chính là Ngũ Hành thiên nữ Huệ Thanh Tuyền, phía sau nàng chính là thị nữ Tĩnh nhi.
Trừ việc đó ra, trên thuyền còn có các đại nhân vật khác, có Cao Dương lâu Hoàng Tôn Chân Đế, Thái Huyền Phong nhi tử của Thái Doãn Hỉ và với mấy lão già mà Lý Thất Dạ không quen biết.
Mấy lão già kia đều bộc phát khí tức Trường Tồn, nhìn sơ qua đã biết là lão tổ cường đại.
Vào lúc chiếc thuyền tới gần, Huệ Thanh Tuyền dẫn đầu đám người nhảy xuống, đứng trước mặt Lý Thất Dạ, hành lễ với Lý Thất Dạ, mỉm cười, nói:
– Quả nhiên đạo huynh ở chỗ này, có đạo huynh ở đây, Thanh Tuyền an tâm.
– Này, uy, uy, nha đầu, ngươi cũng muốn đoạt tiên vật với chúng ta?
Nhìn thấy Huệ Thanh Tuyền, đại hắc ngưu không hài lòng, lớn tiếng kêu la:
– Tiên vật là chúng ta thấy trước, nếu như các ngươi dám đoạt với ta, bản soái ngưu là người đầu tiên không đồng ý.
Huệ Thanh Tuyền cười khẽ, tiếng cười mười phần dễ nghe, nàng nói:
– Tiền bối nói quá lời, tiên vật nơi đây, nếu Lý đạo huynh muốn lấy đi, Thanh Tuyền sẽ mừng rỡ, chỉ sợ đạo huynh không thu.
Nói xong nàng khẽ vẫy tay. Nguồn truyện audio Podcast
Lúc này, Tĩnh nhi đứng sau lưng nàng mới tiến lên phía trước một bước, trong tay nàng nâng một cái bảo rương, nhìn bảo rương là biết bên trong chứa vật trân quý.
Đồ vật trong bảo rương là viên nham thạch bị Lý Thất Dạ lấy ra trên Thiên Hùng quan.
– Lúc đó, chính đạo huynh lấy nham thạch này ra ngoài.
Huệ Thanh Tuyền mỉm cười, nói:
– Hôm nay, đạo huynh có thể dùng tới vật này, lấy đi tiên vật tại đây.
– Ha ha, có thể, có thể.
Hai mắt đại hắc ngưu sáng lên, cười nói:
– Có thể giao cho ta, có thể giao cho ta.
Đương nhiên, đại hắc ngưu cũng chỉ nói ngoài miệng mà thôi, Lý Thất Dạ không gật đầu, hắn cũng không dám tiếp lấy bảo rương trong tay Tĩnh nhi.
Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua bảo rương, hắn vừa cười vừa nói:
– Xem ra, ngươi đã tìm hiểu một ít huyền cơ trong đó, không tệ lắm.
– Không dám, đều là đạo huynh chỉ điểm, Thanh Tuyền mới có thu hoạch, nếu không, chỉ sợ cả đời Thanh Tuyền cũng không đoán ra huyền diệu trong đó.
Huệ Thanh Tuyền rất biết nói chuyện, nói chuyện làm người nghe cảm thấy thoải mái.
Thì ra, sau khi lấy đồ vật đi, Thái Doãn Hỉ cũng không dám độc chiếm, hắn mời không ít đại nhân vật cùng nhau thưởng thức vật này, Huệ Thanh Tuyền lĩnh ngộ công dụng của nó và dẫn người chạy tới.
Lúc này, đám người Hoàng Tôn Chân Đế cùng tiến lên hành đại lễ với Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ rời khỏi Thiên Hùng quan không bao lâu, hôm nay đã uy hiếp thiên hạ, hắn chém giết Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần, Vân Phong ngũ hữu, chính thức được người thiên hạ nhận định là Thủy tổ thứ ba sau Kim Quang thượng sư, Lan Thư Tài Thánh.
Cho nên, hôm nay gặp lại Lý Thất Dạ, cho dù là Hoàng Tôn Chân Đế hay đám người Thái Huyền Phong, trong nội tâm cũng rùng mình, càng cung kính hơn.
Lại có nhiều tiếng nổ xuất hiện, thiên địa chấn động, lúc này Viễn Chinh thuyền chậm rãi tiến vào trong cánh cửa.
Nhìn Viễn Chinh thuyền chậm rãi lái vào sau cánh cửa, Lý Thất Dạ nhìn sang, lạnh nhạt nói:
– Chúng ta vào xem một chút, có trò hay.
– Chúng ta nghe theo đạo huynh như thiên lôi sai đâu đánh đó.
Huệ Thanh Tuyền mỉm cười, nàng không chỉ là mỹ nhân tuyệt thế, hơn nữa còn thông minh.
Lý Thất Dạ và mọi người đi theo Viễn Chinh thuyền tiến vào cánh cửa, lúc đi vào cánh cửa này, một làn gió mát lạnh thổi tới.
Trong cánh cửa là thế giới khác, bầu trời xanh, toàn bộ thế giới đầy sinh cơ, sinh cơ bàng bạc làm cho người ta có cảm giác như trẻ lại mấy ngàn tuổi.
Trước mặt là thảo nguyên rộng lớn, nơi tầm mắt nhìn thấy chính là bãi cỏ bạt ngàn, thảo nguyên bằng phẳng giống như tấm lụa xanh, làm người ta có xúc động lăn qua lăn lại.
– Ha ha, không khí thật tươi mát.
Đứng trên thảo nguyên này, đại hắc ngưu cũng khen một tiếng, sau đó cúi đầu điên cuồng gặm cỏ xanh trên thảo nguyên.
Mặc dù nói, mọi người đều biết đại hắc ngưu là một con trâu yêu thành đạo, nhưng tất cả mọi người lần đầu tiên nhìn thấy đại hắc ngưu ăn cỏ, cho nên khi đại hắc ngưu cúi đầu ăn cỏ, rất nhiều người đều ngơ ngác.
Đám người Hoàng Tôn Chân Đế đều biết đại hắc ngưu chính là tồn tại cường đại, bọn họ cũng không xem đại hắc ngưu là một con trâu, nhưng bây giờ nhìn thấy hắn ăn cỏ, bọn họ đều ngẩn ngơ, có phần không thích ứng.
Đại hắc ngưu cũng không để ý tới bọn họ, chỉ lo cúi đầu gặm cỏ xanh, hắn ăn mỹ vị mười phần, giống như cả vạn năm qua hắn chưa từng ăn cỏ.
– Sư phụ, cỏ xanh nơi này ngon như vậy sao?
Liễu Yến Bạch lần đầu tiên nhìn thấy đại hắc ngưu ăn cỏ xanh, hơn nữa nhìn dáng vẻ đại hắc ngưu ăn đặc biệt thơm ngon, nàng ngạc nhiên không nhỏ.
– Ừm hừ!
Đại hắc ngưu chỉ là hàm hồ lên tiếng, vẫn gặm cỏ xanh, không có để ý tới người khác.
– Lực lượng độc nhất vô nhị.
Lúc này Huệ Thanh Tuyền cũng giật mình, nàng ngồi xổm người xuống, dùng tay vuốt ve mặt đất, nắm một nắm bùn đất và bóp nát trên ngón tay, nói:
– Ta chưa bao giờ gặp qua lực lượng độc nhất vô nhị như vậy.
– Tới từ thái sơ.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
– Lực lượng như vậy, cho dù chưa từng thấy qua cũng không kỳ lạ, nó là lực lượng tuyên cổ thuần túy.
Mặc dù đám người Thánh Sương Chân Đế có cảm giác nơi này ẩn chứa lực lượng chấn động, nhưng bọn họ cũng chỉ có cảm giác mà thôi, cũng không rõ ràng, bọn họ không biết lực lượng này đến từ nơi nào.
– Có mùi vị quê hương.
Qua một lúc, đại hắc ngưu cúi đầu gặm cỏ xanh cũng ngẩng đầu lên, trong miệng còn nhai cỏ xanh, nhìn phương xa, ánh mắt rất thâm thúy, trong mắt có hồi ức.
Đại hắc ngưu đến nay tỏ ra bất cần đời, ai nhìn thấy cũng biết đây là con trâu bất lương, hắn vừa có trạng thái như vậy, mọi người mới gặp lần đầu tiên, Thánh Sương Chân Đế cũng giật mình.
– Quê hương tiền bối ở nơi nào?
Thánh Sương Chân Đế hỏi.
Trên thực tế, Thánh Sương Chân Đế vô cùng hiếu kỳ lai lịch của đại hắc ngưu, mặc dù đại hắc ngưu ngây người tại Thánh sơn rất lâu, trong trí nhớ rất nhiều người, hắn vẫn luôn ở nơi này.
Nhưng hắn không phải lão tổ của Quang Minh Thánh Viện, thân phận của hắn rất đặc biệt, rất kỳ quái.
Bao nhiêu năm qua đi, không có người nào biết rõ lai lịch của đại hắc ngưu, cũng không ai biết rõ xuất thân của hắn.
Hiện tại đại hắc ngưu lại nhấc lên quê hương của mình, điều này cũng làm Thánh Sương Chân Đế tràn ngập tò mò, quê hương đại hắc ngưu là địa phương như thế nào?
– Quá lâu, quên mất.
Đại hắc ngưu lắc đầu, ánh mắt nhìn về phương xa, như có điều suy nghĩ.
Lý Thất Dạ cười nhạt, hắn không nói gì, hắn biết rõ một ít chuyện, chỉ có điều đại hắc ngưu lựa chọn không muốn nhớ lại mà thôi.
Thần thái của đại hắc ngư làm hào khí nơi này bất thường, tất cả mọi người yên tĩnh, không người nào nguyện ý đánh thức đại hắc ngưu đang hồi ức.
Vào lúc này, mặt đất chấn động, ngay sau đó mọi người giật mình.
Lại có tiếng nổ lớn vang lên, bùn đất bay tung tóe, mọi người nhìn sang, nhìn thấy mặt đất bị phá vỡ và có thứ gì đó trồi lên.
Mọi người nhìn thấy một con cự thú thoát ra khỏi bùn lầy.
Những cự thú trong bùn lầy có dáng vẻ khác nhau, có ma vượn cao lớn không gì sánh được, có thần hổ hung mãnh, có ba xà to dài…
Sau khi đám cự thú bò ra khỏi mặt đất, thiên địa bị thú tức bao trùm.
Chỉ có điều, tất cả cự thú cũng không phải hồng hoang thần thú, mà là cự thú do nham thạch, khoáng thạch hình thành mà thôi.
Rống!
Thần hổ nham thạch bò ra khỏi mặt đất liền rống lớn một tiếng, tiếng hổ gầm vang vọng thiên địa.
Con vượn tinh thạch thoát ra khỏi mặt đất liền vỗ ngực của mình, âm thanh xé rách không gian.
Ầm!
Lại có âm thanh vang lên, lần này do ba xà tạo thành, nó vung vẩy cái đuôi nện vào mặt đất, lưu lại một hố sâu.
………
Nhìn đám cự thú bò ra khỏi mặt đất, mọi người vô cùng giật mình, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy hung thú do bùn đất, mạch khoáng tạo thành.
Khi mọi người quan sát kỹ càng, lại phát hiện một ít mánh khóe, trên thân những cự thú này sinh ra hào quang, trên người bọn chúng có đạo văn Thủy tổ.
– Chúng không phải cự thú có sinh mạng, chúng cũng không phải thiên địa sinh ra, có tồn tại cường đại dùng lực lượng vô địch điều khiển chúng.
Hoàng Tôn Chân Đế nhìn đám cự thú, hắn thì thào tự nói.
– Việc này làm ta nhớ tới một Thủy tổ truyền kỳ.
Huệ Thanh Tuyền nhìn cự thú trước mặt, nàng cười nói.
– Thông Thần Thủy tổ!
Thánh Sương Chân Đế cũng nhớ tới nhân vật truyền kỳ này, nàng nói ra một cái tên Thủy tổ.
– Chính là hắn.
Ngũ Hành thiên nữ Huệ Thanh Tuyền như có điều suy nghĩ.
Sau khi tiếng nổ liên tục vang lên, những cự thú kia phát động công kích vào Viễn Chinh thuyền, có từng viên nham thạch lớn như đạn pháo va chạm với Viễn Chinh thuyền, thời điểm va chạm, Viễn Chinh thuyền lắc lư.
Đùng đùng đùng…
Âm thanh trọng kích vang lên, thời điểm này, từng nhánh đại quân trong Viễn Chinh thuyền lao ra ngoài.
Sau khi những đại quân này lao tới, đám người Thánh Sương Chân Đế không xa lạ gì, đây là quân đoàn âm binh xuất hiện lúc triệu hồn, trong hốc mắt âm binh có ánh lửa bập bùng, là tà hỏa.
Ô!
Đám cự thú nham thạch gào thét, chúng tấn công đám âm binh.
Keng, keng, keng…
Âm thanh binh khí va vào nhau, tất cả âm binh đều xung phong liều chết, bọn chúng không có rống to, đám âm binh bộc lộ sát khí ngập trời.
Ầm ầm ầm!
Từng tiếng oanh sát vang vọng thiên địa.
– Khốn kiếp, quả nhiên là âm hồn bất tán.
Nhìn thấy âm binh và cự thú nham thạch chém giết lẫn nhau, đại hắc ngưu thì thào nói.
– Có người chết không nhắm mắt, chấp niệm chưa tan.
Nhìn thấy việc này, đám người Thái Huyền Phong hít sâu một hơi.
Chương 4352: Thông Thần Thủy Tổ
Oanh —— oanh —— oanh!
Trong khoảng thời gian ngắn, đại chiến long trời lở đất và tiếng nổ liên tục sinh ra.
Lúc này này, quân đoàn âm binh chém giết với đại quân cự thú, xé rách mặt đất, đánh thủng bầu trời, song phương kịch chiến vô cùng tàn khốc.
Mặc dù nói đại quân cự thú không phải hồng hoang cự thú thật sự, bọn chúng đều do nham thạch, bảo quáng luyện hóa mà thành, nhưng bọn chúng có thể gào thét, thú khí bàng bạc, tràn ngập dã tính, bọn chúng không khác gì hồng hoang cự thú thật sự.
So sánh với đại quân cự thú gầm thét giận dữ, quân đoàn âm binh lại im lặng, mỗi một âm binh đều giống như u linh, trường mâu trong tay không khác gì độc xà nấp trong bóng tối, vừa ra tay đều là công kích trí mạng.
Trong khoảng thời gian ngắn, quân đoàn âm binh chém giết khó phân thắng bại với đại quân cự thú, song phương đều có ưu thế của mình.
Mặc dù số lượng đại quân cự thú kém xa quân đoàn âm binh, nhưng mỗi một đầu cự thú đều cao lớn hơn âm binh vô số lần, cự thú vỗ một cái cũng có thể tiêu diệt mấy ngàn âm binh.
Quân đoàn âm binh ngoại trừ nhân số nhiều hơn quân đoàn cự thú ra, bọn chúng phối hợp ăn ý không gì sánh được, qua lại im lặng, xuyên qua dưới thân cự thú, bất cứ lúc nào cũng nắm lấy cơ hội tiêu diệt cự thú.
Đùng!
Một tiếng nổ vang lên, một con cự thú đạp mạnh, nó đạp mấy trăm âm binh thành thịt vụn.
Nhưng cự thú vừa dời chân đi, những âm binh bị giẫm thành thịt vụn bộc phát tà hỏa, tà hỏa bao phủ toàn thân âm binh, ngay sau đó chúng tiếp nối các bộ vị thân thể với nhau, lúc này, những âm binh bị giẫm thành thịt vụn được tà hỏa luyện chế lần nữa, chúng khôi phục hoàn hảo như lúc ban đầu, bọn chúng bò lên thân thể cự thú thật nhanh.
Âm thanh nứt vỡ vang lên, mười mấy đầu cự thú bị đánh nát, vô số mảnh vỡ nham thạch bay tán loạn khắp mặt đất.
Nhưng nham thạch rơi xuống đất, phù văn trên người chúng sáng lên, sau đó tất cả mảnh vỡ cùng bay lên, chúng lại chắp vá với nhau, đầu cự thú lại hoàn hảo như lúc ban đầu..
Sau khi con cự thú khôi phục, xoay tay tát một cái, cũng đánh mười mấy âm binh bay đi ra xa.
Tiếng nổ sinh ra khắp nơi, thời điểm này, có cự thú bị âm binh đánh nát bấy, cũng có âm binh bị cự thú xé thành hai nửa.
Bất kể cự thú bị đánh nát hay âm binh biến thành thịt vụn, bọn chúng đều khôi phục trong thời gian ngắn, lại hoàn hảo như lúc ban đầu.
Cảnh tượng quá mức quỷ dị, quá đáng sợ, cho dù là cự thú hay âm binh, đều là tồn tại giết không chết, cho dù đối phương tan xương nát thịt, đối phương vẫn có thể khôi phục như lúc ban đầu, cũng làm người ta sợ hãi.
Dạng cự thú và âm binh như vậy, bọn chúng giống như vật bất tử, sẽ không tử vong, sẽ không ngã xuống, cho dù tan thành mảnh vỡ, sau đó sẽ hoàn hảo như ban đầu, cũng gia nhập chiến đấu.
Việc này quá kinh người, người ta có cảm giác như đang ở tu la địa ngục, hai loại tử vật khác nhau đang tử chiến với nhau.
– Chỉ có đánh tan tà hỏa, hủy diệt đạo văn, khi đó mới có thể tiêu diệt cự thú và âm binh.
Hoàng Tôn Chân Đế nhìn cảnh này, hắn cảm thấy sợ hãi, dạng chém giết như vậy không thể nhìn thấy trong phàm thế.
Làm như vậy quá không tử thủ đoạn, thường thường bị nhiều người ta cho rằng là tà thuật.
Đương nhiên, chúng không phải bất tử chân chính, chỉ có điều, những cự thú, âm binh không phải bản thân chúng, mà là lực lượng vô cùng cường đại ẩn sau lưng.
Thời điểm cự thú và âm binh chém giết lẫn nhau, Viễn Chinh thuyền trên bầu trời lại di động, không gian lay động, Viễn Chinh thuyền tiếp tục tiến lên, không hề để ý tới chiến trường trước mặt.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, dẫn đầu đám người đi theo Viễn Chinh thuyền, đám người Thánh Sương Chân Đế nhìn nhau, vội vàng đi theo.
Viễn Chinh thuyền bay rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã xuyên qua bình nguyên trước mặt, xuất hiện ở cuối bình nguyên, một ngọn núi hiện ra trước mặt mọi người.
Ngọn núi sừng sững cuối chân trời, giống như một tòa vô thượng thần phong nằm vắt ngang toàn bộ thế gian, phía trên ngọn núi đều là tuyết trắng, khí lạnh ập vào mặt.
Trên đỉnh núi có mây mù che lấp, giống như thần nữ che đậy dung mạo của mình, làm người ta mơ màng mê mẩn.
Viễn Chinh thuyền dừng lại trước ngọn núi, dường như đang chờ cái gì đó.
– Đại chiến sắp bắt đầu.
Nhìn ngọn núi trước mặt, Lý Thất Dạ nói.
– Hô!
Lúc này có một cơn cuồng phong thổi qua ngọn núi, mây mù trên ngọn núi bị nhấc lên một góc, rất giống khăn che mặt thần nữ bị gió thổi bay bay.
Thời điểm mây mù bị nhắc lên một góc, trong mây mù xuất hiện một bóng người, một người đi ra khỏi ngọn núi.
Đó là hán tử vóc người cao lớn, thân thể hán tử vô cùng khôi ngô, cũng cao gấp đôi người thường, bờ vai hắn rất rộng lượng, thời điểm nhìn từ xa cũng làm người ta có cảm giác, bờ vai của hắn có thể nâng đỡ bầu trời.
Đôi tay hắn vừa thô vừa to, cho dù cánh tay hắn rủ xuống, vào thời điểm cánh tay hắn nhắc lên cũng có thể hái sao trên trời.
Hán tử khôi ngôi bước tới, hắn đứng đó giống như chặn đường mọi người, bất kỳ người nào cũng không thể vượt qua hắn.
Hán tử khôi ngôi bộc phát khí thế vô địch, nhưng thân thể hắn đã nói rõ tất cả, hắn đứng đó có thể ngăn chặn thế gian, ngăn cản thiên quân vạn mã, hắn là vô địch!
– Thông Thần Thủy tổ!
Thời điểm nhìn thấy hán tử, Hoàng Tôn Chân Đế chấn động.
Mọi người nhìn sang Thánh Sương Chân Đế, Thánh Sương Chân Đế cũng gật đầu, nói ra:
– Đúng vậy, chính là Thông Thần Thủy tổ!
Thông Thần Thủy tổ, một Thủy tổ tài ba trong Tiên Thống giới, truyền thuyết hắn có thể chưởng khống mặt đất, trong tay của hắn, cho dù là một viên đá hay một khối đất đều có thể hóa thành thần linh cường đại, trong thời đại của hắn, hắn đã từng quét ngang cửu thiên thập địa, không ai địch nổi.
Hôm nay, Thông Thần Thủy tổ xuất hiện ở nơi này, việc này làm nhiều người giật mình, hơn nữa đây không phải đạo thân, mà là chân thân.
– Hắn, hắn đã chết.
Nhìn kỹ Thông Thần Thủy tổ trước mắt, Thái Huyền Phong giật mình nói ra.
Thời điểm quan sát cẩn thận, sẽ phát hiện Thông Thần Thủy tổ không giống người bình thường, thân thể Thông Thần Thủy tổ không phải thân thể huyết nhục, thân thể hắn là nham thạch tạo thành, mặc dù thân thể hắn chỉ có màu xám nhạt nhưng lại cứng rắn không gì phá nổi, là tài liệu cứng rắn nhất thế gian.
Cho dù thân thể hắn là nham thạch cứng rắn, nhưng lúc này lại đầy vết rạn, thân thể hắn giống như đồ sứ rạn nứt, chỉ thử chạm vào cũng làm nó vỡ ra.
– Đồn đãi từng nói, năm đó toàn thân Thông Thần Thủy tổ, thân thể của hắn là vật chất cứng nhất thế gian, hắn đã từng đứng bất động mặc cho chín cường giả đỉnh cấp trong thiên hạ vây công, dùng tới mấy kiện binh khí Thủy tổ cũng không thể tổn thương Thông Thần Thủy tổ. Nhìn vô số khe hở trên người Thông Thần Thủy tổ, Hoàng Tôn Chân Đế giật mình.
Như vậy càng làm người ta chấn động, thử nghĩ một chút, thân thể Thông Thần Thủy tổ có thể chịu đựng binh khí Thủy tổ công phạt, hiện tại thân thể hắn rạn nứt như đồ sứ, hiển nhiên đã bị người ta đánh chết.
Một Thủy tổ lại chết ở đây, hiện tại hắn còn có thể đứng ở chỗ này, đó là bởi vì chấp niệm của hắn không tiêu tan, cho nên cho dù hắn chết cũng phải ngăn bất cứ người nào tiến vào ngọn núi này.
– Rốt cuộc là bảo vật gì lại làm Thủy tổ dốc sức liều mạng thủ hộ, cho dù chết cũng phải thủ hộ.
Thái Huyền Phong ngẩng đầu lên, hắn nhìn ngọn núi đầy mây mù trước mặt.
Một vị Thủy tổ, liều chết cũng phải thủ hộ nơi này, cho dù đã chết trăm ngàn vạn năm vẫn không muốn vứt bỏ, chấp niệm của hắn không tiêu tan, thi thể hắn vẫn thủ hộ tại nơi này.
– Thông Thần Thủy tổ nguyện ý trả giá tánh mạng của mình, thủ hộ hy vọng cho Tiên Thống giới chúng ta.
Ngũ Hành thiên nữ Huệ Thanh Tuyền sinh lòng tôn kính, cũng cúi đầu trước Thông Thần Thủy tổ.
Đám người Hoàng Tôn Chân Đế cũng đầy kính ý, đều ngã mũ bái tạ Thông Thần Thủy tổ.
Ầm!
Vào lúc này, trên Viễn Chinh thuyền xuất hiện một con chiến mã, trên chiến mã là một bị bá chủ, vị bá chủ này giục ngựa lao đi, hoành đao vô địch.
Vào lúc chiến mã và bá chủ xuất hiện trên bầu trời, bá khí ngập trời. Thời điểm bá chủ xuất hiện, bọn họ biết đây là người điều khiển tà hỏa..
Tiếng xe ngựa kêu vang, lúc chiến mã bá chủ xuất hiện, trên Viễn Chinh thuyền xuất hiện thần xa, phía trên thần xa là một hoàng đế, trên gối đặt một thanh thần kiếm, hoàng khí mênh mông, có xu thế ta là vô địch.
Lúc này một chiếc thuyền vàng xuất hiện, nó như mũi tên nhọn lao vào không trung, một đồng nhân bước ra khỏi thuyền, thân thể cao lớn của hắn giống một ngọn núi.
Chiến mã bá chủ, thần xa hoàng đế, thuyền vàng đồng nhân, bọn họ đều là người chết, trên người không có khí tức người sống, trong hốc mắt bọn họ lại có tà hỏa bốc cháy.
Chiến mã bá chủ, thần xa hoàng đế, thuyền vàng đồng nhân chậm rãi đi qua, cũng bao vây Thông Thần Thủy tổ, bọn họ dùng ba đánh một, vây công Thông Thần Thủy tổ.
Nhìn thấy cảnh này, đám người Thánh Sương Chân Đế nhìn nhau, nội tâm sợ hãi.
Cho dù là chiến mã bá chủ, thần xa hoàng đế hay thuyền vàng đồng nhân, bọn họ đều là tồn tại uy danh hiển hách, cũng cường đại hơn Chân Đế Trường Tồn như bọn họ.
Đã bao nhiêu năm qua đi, bọn họ đã chết, hơn nữa trở thành khôi lỗi của lực lượng hắc ám, đây là chuyện đáng sợ cỡ nào.
Chương 4353: Kiếm Thánh Và Khai Thiên Đao Tổ
Nhìn thấy chiến mã bá chủ, thần xa hoàng đế, thuyền vàng đồng nhân vây quanh Thông Thần Thủy tổ, đám người Thánh Sương Chân Đế nhìn nhau.
– Chúng ta có nên trợ giúp Thủy tổ hay không?
Thái Huyền Phong nói ra.
– Ba người bá chủ kia chưa chắc là đối thủ của Thủy tổ.
Hoàng Tôn Chân Đế lắc đầu, nói:
– Năm đó, Thông Thần Thủy tổ cường đại cỡ nào, từng vào hung địa và toàn thân trở ra, kinh diễm vô song. Mặc dù hắn không thể tiến vào hàng ngũ thập đại Thủy tổ, trong các vị Thủy tổ, hắn cũng là Thủy tổ khó lường.
Ngũ Hành thiên nữ Huệ Thanh Tuyền gật đầu, nói:
– Đây là chiến tranh người chết, không cần chúng ta nhúng tay, Thông Thần Thủy tổ cũng có thể ứng phó được.
– Có ta ở đây, các ngươi đừng mơ tưởng tiến thêm nửa bước!
Lúc này, giọng nói của Thông Thần Thủy tổ vang lên, giọng nói nặng nề nhưng đầy lực lượng, giống như trọng kích đánh vào thiên địa.
Thông Thần Thủy tổ không mở miệng ra, bởi vì hắn là một người chết, dù chưa từng mở miệng nói chuyện nhưng giọng nói vang vọng thiên địa, hắn nói đầy kiên định, giống như vọng về từ trăm ngàn vạn năm trước, hắn vẫn ngăn cản ở nơi này, một tấc không rời.
Ầm!
Tiếng nổ sinh ra, chiến mã của chiến mã bá chủ nhảy lên thật cao, chiến mã dùng móng ngựa đạp vào người Thông Thần Thủy tổ.
Chiến mã là một con thần câu, một đạp của nó có thể đạp thủng mặt đất.
Vào lúc chiến mã lao tới, bá chủ ra tay, mũi thương tỏa ra thần quang đâm thẳng vào yết hầu của Thông Thần Thủy tổ.
Vào lúc chiến mã bá chủ xuất thủ, hoàng đế ngồi trong thần xa đứng lên, tiếng kiếm minh vang lên, thần kiếm ra khỏi vỏ, hàn quang chiếu cửu châu.
– Thiên long ngẩng đầu!
Lúc này thần xa hoàng đế ngâm nga, thần kiếm trong tay như thần long bay ra, tiếng long ngâm vang lên không dứt bên tai, một tiếng nổ lớn vang lên, một con kim long đáp xuống, nó giương nanh múa vuốt, xé rách thiên địa, long tức giống như sóng to gió lớn càn quét mọi thứ.
Ầm!
So với chiến mã bá chủ, thần xa hoàng đế tấn công, thuyền vàng đồng nhân càng trực tiếp hơn, thân thể hắn chính là binh khí, hắn lao tới thật nhanh, thân thể hắn do thần đồng tạo thành, khi va chạm giống như ngọn núi nặng nhất thế gian trùng kích, bất cứ tồn tại nào ngăn cản trước mặt đều bị hủy diệt.
Thời điểm thuyền vàng đồng nhân va chạm, không gian nứt vỡ, xuất hiện một hắc động, thân thể thuyền vàng đồng nhân va chạm vào lồng ngực Thông Thần Thủy tổ.
– Bát quái!
Trong chớp mắt này, Thông Thần Thủy tổ lại ngâm nga một tiếng, tiếng nổ mạnh xuất hiện, dưới chân hắn xuất hiện bát quái, bát quái phun ra thần quang, có thể luyện hóa vạn vực.
Bát quái phong thiên, tám mặt tinh bích xuất hiện, mỗi một tinh bích đều có thần văn, có phượng hoàng, có chân long, có huyền vũ… Những thần văn kia biến thành thần thú rất sống động, tràn đầy lực lượng hồng hoang.
Lại nghe tiếng phương hót long ngâm, chỉ trong nháy mắt, phượng hoàng, chân long, huyền vũ… Tất cả thần thú đều lao tới.
Ầm ầm ầm ầm…
Tiếng tiếng nổ thiên băng địa liệt, lúc này, Thông Thần Thủy tổ đại chiến với ba người chiến mã bá chủ.
Cho dù Thông Thần Thủy tổ một mình độc chiến ba tồn tại vô thượng, hắn vẫn bễ nghễ tám phương, chiêu thức của hắn là chia rẽ lôi kéo, khí thế rộng rãi.
– Thông Thần Thủy tổ, gươm quý không bao giờ cùn!
Nhìn thấy Thông Thần Thủy tổ vẫn mạnh như vậy, các lão tổ ở đây sợ hãn thán phục.
Viễn Chinh thuyền nhân lúc Thông Thần Thủy tổ bị ngăn chặn, nó lập tức bay vào ngọn núi.
– Chúng ta đi lên.
Lý Thất Dạ thả người bay đi, đi theo Viễn Chinh thuyền leo lên núi.
Đám người Thánh Sương Chân Đế nhanh chóng đuổi theo, tất cả mọi người hiểu, trên ngọn núi này chắc chắn có tiên vật, bằng không, Thông Thần Thủy tổ sẽ không tử thủ ở chỗ này.
Thông Thần Thủy tổ muốn phân thân ngăn cản Viễn Chinh thuyền xông lên ngọn núi, hắn lại bị đám người chiến mã bá ngăn chặn, nhất thời nửa khắc không thể thoát thân.
Sau khi xông vào ngọn núi, Viễn Chinh thuyền cũng ngừng lại, nó lơ lửng trên cao.
Trên đỉnh núi đều là tuyết trắng, khí lạnh ập đến, sườn núi dốc đứng dựng ngược, tuyết trắng che lấp mặt đất, giống như trăm ngàn vạn năm không có bóng người tới đây.
Cho dù như vậy, trên đỉnh núi có một tòa cổ điện, tòa cổ điện này giống một miếu thờ, bất kể kiểu dáng hay cơ cấu đều không thể nhìn ra nó thuộc thời đại nào.
Nó là cổ điện cực kỳ xa xưa, phải ngược dòng tìm hiểu vô số thời đại trước, dường như nó đã tồn tại như thế từ khi thiên địa sinh ra.
Cửa lớn của thần điện đóng chặt, hơn nữa có băng tuyết chồng chất, giống như trăm ngàn vạn năm qua đi, đã không có người nào mở cửa thần điện.
Phía trước cổ điện có có một bệ đá, bệ đá bày ra bàn đá, có cổ tùng mọc chung quanh.
Nếu ngồi trước bàn đá, ngồi uống chén trà nóng dưới cổ tùng, ngắm cảnh tuyết chung quanh, đây là hoàn cảnh đầy ý thơ.
Lúc này, phía trước bàn đá có hai người ngồi, bọn họ ngồi đó nhưng không phải uống chén trà nóng với nhau.
Hai người rất yên tĩnh, thiên địa tĩnh mịch, dường như toàn bộ thiên địa vẫn luôn như vậy.
Hai người kia đều là lão già, một có vóc người khỏe mạnh, chòm râu dài tới ngực, ai nhìn thấy cũng biết hắn là người phóng khoáng, lão giả mặc áo xanh, ngực thêu nhật nguyệt như khai thiên.
Lão già ôm ấp trường đao, giống như nhân đao hợp nhất. Hắn ngồi đó nhưng dường như thiên địa đã thu nhỏ hóa thành trường đao trong ngực hắn.
Mặc dù trường đao của lão giả chưa ra khỏi vỏ, nó cũng không có phát ra đao ý đáng sợ gì, cũng không có ánh đao lóe sáng, giống như một thanh trường đao bình thường nằm trong ngực lão giả.
Lúc mọi người nhìn thấy trường đao, ngươi cũng chỉ có một cảm giác, lúc thanh đao này ra khỏi vỏ chính là lúc máu chảy đầu rơi.
Cho dù ngươi chưa từng nhìn thấy cảnh trường đao rời vỏ, cho dù ngươi không biết đao dài ngắn hay sắc bén thế nào, lúc ngươi nhìn thấy trường đao, ngươi sẽ biết rằng, nếu như thanh trường đao vừa ra khỏi vỏ là lúc đầu ngươi rơi xuống đất, mặc kệ ngươi cường đại đến mức nào, mặc kệ ngươi vô địch cỡ nào.
Một lão già khác ngồi ở đối diện, lão giả này rất yên tĩnh, dường như đặt hắn ở bất cứ nơi nào thì hắn sẽ ngồi yên như vậy, giống như hắn là người không tranh với đời.
Lão giả này chính là mỹ nam tử, hấp dẫn vô song, hắn có khí chất nho nhã, cho dù ngươi chưa từng nghe hắn ăn nói, ngươi sẽ cảm thấy hắn đầy bụng kinh luân.
Mặc dù lão giả đã già, ngươi vẫn cảm thấy hắn là mỹ nam tử, vừa nhìn thấy hắn, ngươi sẽ nghĩ đến một từ… phong thần như ngọc!
Lão giả đặt thanh trường kiếm trên bệ đá, đặt rất tùy ý, giống như tiện tay, cũng không cố ý xếp đặt.
Thanh trường kiếm nằm đó lại cho người ta cảm thấy nó phù hợp thiên địa đại đạo, bao hàm vạn vật, mười phần ảo diệu.
Thanh trường kiếm chất phác tự nhiên, ngươi sẽ cho rằng nó là một thanh trường kiếm bình thường không có gì lạ.
Ấn tượng của mọi người khi nhìn thấy thanh kiếm lần đầu, ngươi nghĩ tới không phải vô địch, cũng không phải sắc bén, giết chóc.
Thời điểm ngươi gặp được thanh kiếm này, ngươi sẽ nghĩ tới… đạo, kiếm đạo, dường như nó không phải thanh kiếm, mà là kiếm đạo.
Về phần kiếm đạo ảo diệu thế nào, vậy cần ngươi đi lĩnh ngộ, cần ngươi tham tường.
Hai lão giả ngồi đó, bọn họ đã ngồi trăm ngàn vạn năm, ngồi từ quá khứ, ngồi tới hiện tại, cũng ngồi trong tương lai.
Lúc này, Viễn Chinh thuyền trên bầu trời dừng lại, dường như đang nhìn hai lão giả.
– Lại là Kiếm Thánh!
Theo Lý Thất Dạ lên núi, đám người Thánh Sương Chân Đế nhìn thấy hai lão giả, lúc này, Thánh Sương Chân Đế nhận ra lão nhân đặt kiếm trên bệ đá.
– Chính là Kiếm Thánh!
Huệ Thanh Tuyền trịnh trọng gật đầu.
Kiếm Thánh, Thủy tổ xuất thân từ Vạn Thống giới, cả đời dùng kiếm vô địch, mặc dù hắn vừa mới bắt đầu đã là Thủy tổ, nhưng về sau hắn đăng lâm Tiên thống, quét ngang cửu thiên thập địa, một kiếm vô địch.
Từng có người nói, vạn cổ đến nay, dùng kiếm luận đạo, Kiếm Thánh là nhất.
Mặc dù nội tâm đám người Thánh Sương Chân Đế có chuẩn bị, nhưng lúc nhìn thấy Kiếm Thánh vẫn giật mình không nhỏ.
– Hắn, hắn là Khai Thiên Đao Tổ sao?
Hoàng Tôn Chân Đế nhìn lão giả ôm trường đao, hắn nói một câu nhưng không dám khẳng định.
– Không sai, hắn là Khai Thiên Đao Tổ.
Một lão tổ Trường Tồn đi theo lên tiếng:
– Nghe nói thời điểm hắn rời khỏi Tiên Thống giới tiến vào Bất Độ hải, hắn đã là Thủy tổ cấp bậc Đế thống.
– Hắn hiện tại đã là Thủy tổ cấp bậc Tiên thống.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói.
Mọi người nhìn nhau, Khai Thiên Đao Tổ và Kiếm Thánh, xuất thân từ Vạn Thống giới, về sau tiến vào Bất Độ hải, khi đó hắn đã là một vị Thủy tổ cấp bậc Đế thống.
Hiện tại xem ra, hắn đột phá cảnh giới trong Bất Độ hải, đã trở thành Thủy tổ cấp bậc Tiên thống.
Trong khoảng thời gian ngắn, đám người Thánh Sương Chân Đế lẳng lặng nhìn Khai Thiên Đao Tổ và Kiếm Thánh, tất cả mọi người không dám nói chuyện lớn tiếng, sợ quấy rầy hai người.
Dù là Khai Thiên Đao Tổ hay Kiếm Thánh, bọn họ đang ngồi đó, không có chút tiếng động nào, bởi vì bọn họ đều là người chết.
– Bọn, bọn họ tọa hóa ở chỗ này sao?
Thái Huyền Phong nhìn Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ chết đi, hắn nói một câu không dám xác định.
Đám người Hoàng Tôn Chân Đế nhìn nhau, bọn họ không nhìn ra Khai Thiên Đao Tổ và Kiếm Thánh có tọa hóa hay không.
– Không.
Lý Thất Dạ nhìn hai người bọn họ, khẽ lắc đầu, nói:
– Khi còn sống, bọn họ đã trọng thương, mặc dù đã từng trị liệu, đáng tiếc, cuối cùng vẫn không thể áp chế, thọ tận mà chết.
Nghe Lý Thất Dạ nói thế, nội tâm đám người Hoàng Tôn Chân Đế chấn động.
Chương 4354: Bóng Người Tà Hỏa
Nói như vậy càng làm người ta kinh hãi, thử nghĩ xem, Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ đều là Thủy tổ cấp bậc Tiên thống, thực lực mạnh mẽ không cần nhiều lời.
Hơn nữa nhìn ra được, khi còn sống bọn họ đi cùng nhau, bọn họ đều bị trọng thương, cuối cùng không chữa khỏi bỏ mình, thử nghĩ, khi bọn họ còn sống đã gặp phải địch nhân đáng sợ cỡ nào.
Lúc này, đám người Thánh Sương Chân Đế lại liên tưởng tới Thông Thần Thủy tổ, mọi người cũng nhớ đến thân thể vỡ vụn của Thông Thần Thủy tổ.
Thân thể Thông Thần Thủy tổ cứng rắn, đây là việc ai cũng biết, cuối cùng vẫn bị người ta đánh nát, như vậy cần lực lượng cường đại cỡ nào.
Thông Thần Thủy tổ xuất hiện trên ngọn núi, chỉ sợ khi hắn còn sống đã ở cùng một chỗ với Kiếm Thánh, Khai Thiên Đao Tổ.
Nếu nói ba vị Thủy tổ ở cùng nhau, cuối cùng đều chết thảm trong tay kẻ khác, như vậy địch nhân của bọn họ là tồn tại khủng bố và kinh khủng cỡ nào.
Nghĩ tới điểm này, đám người Thánh Sương Chân Đế hít sâu một hơi, bọn hắn nhìn nhau.
Ba vị Thủy tổ, hơn nữa bọn họ đều là Thủy tổ cấp bậc Tiên thống, cuối cùng chết thảm trong tay địch nhân, nghĩ tới việc này, bọn họ sợ hãi.
Nếu như tin tức này truyền đi, người trong thiên hạ biết được sẽ nghĩ thế nào? Trong suy nghĩ của người khắp thiên hạ, Thủy tổ là vô địch.
Đặc biệt là Thủy tổ cấp bậc Tiên thống, đó là tồn tại vạn cổ vô địch, là tồn tại chí cao vô thượng trong mắt tất cả tu sĩ.
Nếu như nói ba vị Thủy tổ cấp bậc Tiên thống đều chết thảm trong tay người khác, người trong thiên hạ biết tin này, người ta sẽ tin hay sao?
Nếu người trong thiên hạ đều tin tưởng ba vị Thủy tổ cấp bậc Tiên thống đều chết thảm trong tay cường địch, như vậy sẽ tạo thành sợ hãi cỡ nào, nói không chừng thiên hạ sẽ đại loạn, lòng người bàng hoàng, đến lúc đó, chỉ sợ không biết rõ sẽ có bao nhiêu người cho rằng tận thế hàng lâm, đại hung giáng lâm thế giới.
Đừng nói cường giả tu sĩ trong thiên hạ, đám người Thánh Sương Chân Đế, Hoàng Tôn Chân Đế, Thái Huyền Phong đã đủ cường đại rồi, bọn họ cũng đứng trên đỉnh của cường giả.
Hiện tại bọn họ biết rõ sự thật như vậy, trong lòng bọn họ sợ hãi và rung động, ngay cả ba Thủy tổ cấp bậc Tiên thống cũng chết thảm, nếu như bọn họ gặp cường địch như vậy, căn bản không đủ nhìn, Chân Đế, Trường Tồn như bọn họ, đối mặt với cường địch như thế, bọn họ không khác gì giun dế.
Nhìn thấy thi thể Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ đang ngồi đó, đại hắc ngưu thì thào nói:
– Có người nên gánh vác tội danh thiên cổ, nếu ngày khác Tam Tiên giới thất thủ, hắn chính là tội nhân của Tam Tiên giới!
Nội tâm Thánh Sương Chân Đế rung động, nàng hiểu “có người” trong lời đại hắc ngưu là ai.
Đùng!
Một âm thanh vang lên, thời điểm này, bọn họ nhìn thấy một việc đáng sợ, bọn họ nhìn thấy thi thể Kiếm Thánh cùng Khai Thiên Đao Tổ ngẩn người lên, trên bầu trời xuất hiện ánh lửa.
Đám người Thánh Sương Chân Đế cũng ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện một đám lửa, một bóng dáng tà hỏa xuất hiện.
Bóng dáng đứng trong tà hỏa sinh ra khí thế quân lâm thiên hạ, hắn đứng ở nơi đó, vạn cổ đều là giun dế, loại khí tức kia không cần tận lực bộc phát, người ta vẫn có thể nhìn rất rõ ràng.
– Là hắn!
Nhìn thấy bóng dáng bị tà hỏa bao phủ, Thánh Sương Chân Đế hô một tiếng.
Bóng dáng đứng trong tà hỏa chính là kẻ đã triệu hồn trong Viễn Chinh thuyền, về sau bị một quyền của Lý Thất Dạ đánh vào vực sâu.
Hiện tại, bóng dáng xuất hiện lần nữa, khi kẻ này vừa hiện thân, Thánh Sương Chân Đế cảm nhận một tia khí tức, dường như bóng dáng đã mạnh hơn trước rất nhiều.
Thời điểm bóng dáng tà hỏa hiện thân, Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ đã tọa hóa lại mở mắt ra.
Kiếm Thánh cùng Khai Thiên Đao Tổ vừa mở mắt, mọi người kêu lên sợ hãi, cho dù đám người Hoàng Tôn Chân Đế có chuẩn bị tâm lý, lúc hai vị Thủy tổ đột nhiên mở mắt ra, việc như vậy rất dọa người.
Lúc Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ mở mắt, hào quang phun ra nuốt vào, trong mắt bọn họ như có ánh sao. Nếu như không phải trên người bọn họ không có sinh cơ, chỉ sợ ai cũng nghĩ bọn họ là người sống.
– Sư phụ, bọn họ sống lại.
Liễu Yến Bạch vừa nhìn thấy Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ đứng lên, nàng hét lớn.
– Không, bọn họ không có phục sinh, bọn họ đã chết.
Đại hắc ngưu thở dài, lắc đầu, nói ra:
– Chỉ còn lại chấp niệm không tiêu tan mà thôi.
Lúc đại hắc ngưu nói chuyện, Khai Thiên Đao Tổ và Kiếm Thánh đã bay lên không, đứng trên bầu trời, đứng giằng co với bóng dáng tà hỏa.
– Đều là chấp niệm bất tử.
Nhìn thấy Khai Thiên Đao Tổ cùng Kiếm Thánh giằng co với bóng người tà hỏa, Huệ Thanh Tuyền thở dài, nàng biết rõ việc này có ý nghĩa thế nào.
– Ha ha, có nên thừa dịp bọn họ đánh nhau, chúng ta xông vào cổ điện đi, cướp lấy bảo vật.
Đại hắc ngưu đảo đôi mắt vài vòng, hắn cười nói rất bỉ ổi.
Đại hắc ngưu đánh chủ ý tiên vật, đám người Thánh Sương Chân Đế là vãn bối nên không dám nói gì.
– Gấp cái gì, bảo vật sẽ không chạy.
Lý Thất Dạ bình tĩnh đứng đó, hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
– Đại Thánh Nhân đã nói như vậy, ta cũng tùy ý.
Đại hắc ngưu nhún vai, cũng không vội đi cướp bảo vật.
Lúc mọi người dùng tâm thần quan sát bầu trời, mọi người đều biết, một trận đại chiến kinh thiên sắp diễn ra.
– Ngươi vẫn tới.
Lúc này, Kiếm Thánh đã chết lại mở miệng.
– Đến rồi.
Bóng người trong tà hỏa đáp lời, hắn nói chuyện là không nóng không vội, giọng nói đầy từ tính, tràn đầy mị lực, cũng có thể tuyệt thế vô song như hắn năm đó.
– Quay lại là bờ!
Khai Thiên Đao Tổ nói:
– Không nên lại sai lầm!
Ba người chết mở miệng nói chuyện, việc này nói ra sẽ không có ai tin, cảm giác rất quỷ dị, nói không chừng người nhát gan sẽ bị dọa vỡ mật.
– Quay lại là bờ?
Bóng người tà hỏa im lặng một lúc, nói:
– Bờ, ở đâu? Là quang minh hay là chính nghĩa?
– Bờ, tức là Tam Tiên giới.
Kiếm Thánh nói:
– Tam Tiên giới, tức là bờ.
– Cho nên, ta đã quay đầu lại.
Bóng người tà hỏa nói:
– Ta chỉ tìm một nơi quy túc cho Tam Tiên giới, cũng là bờ của ta.
– Cũng là nguyên nhân ngươi cam chịu đọa lạc sao?
Ánh mắt Khai thiên Thủy tổ lạnh lùng, trường đao trong ngực hắn kêu vang.
– Thế gian không có quang minh và không có hắc ám.
Bóng người tà hỏa nói:
– Điểm khác nhau duy nhất là lựa chọn mà thôi, tất cả đều trong nhân tâm.
– Nếu ngươi cho rằng như vậy là nơi quy túc cho Tam Tiên giới, đây là sai lầm.
Kiếm Thánh nói ra, hắn nói chuyện tràn ngập từ tính.
– Vậy ngươi nghĩ sao?
Bóng người tà hỏa nói:
– Thiên tướng diệt, ngươi dựa vào cái gì cứu vãn?
– Bằng vào trường đao trong tay, chết trận mới thôi.
Khai Thiên Đao Tổ tổ nói, đao ý dạt dào, hắn nói câu này, đao ý như chém đứt thiên địa.
– Sau khi chết trận thì thế nào?
Bóng người tà hỏa không hề sốt ruột, nói chuyện rất bình tĩnh, thậm chí tràn đầy sinh cơ.
– Tâm không thẹn, là đủ!
Khai Thiên Đao Tổ lạnh lùng, nói:
– Ngẩng đầu nhìn thiên địa, cả đời không thẹn, đây chính là nam nhi, như vậy là đủ.
– Quân tử mà thôi.
Bóng người tà hỏa nói:
– Sau khi ngươi chết, Tam Tiên giới sau lưng chắc chắn sẽ tan thành mây khói.
Bóng người tà hỏa nói như vậy, nội tâm đám người Thánh Sương Chân Đế sợ hãi run rẩy, đại tai nạn sắp đến, đây không phải lời nói suông.
– Ngươi đưa ra lựa chọn vì Tam Tiên giới, chưa chắc là đúng.
Kiếm Thánh nói.
– Thế gian không có đúng sai.
Bóng người tà hỏa bình thản nói:
– Ta tận lực mà làm, thiên hạ mắng ta, thì như thế nào! Ta làm việc chỉ hỏi bản tâm, không cần thiên hạ hiểu.
– Không chiến mà sợ!
Khai Thiên Đao Tổ nói:
– Đây không phải việc đời ta nên làm.
– Đạo hữu sai rồi.
Bóng người tà hỏa đáp:
– Ta từng tận lực cả đời, dùng lực lượng đỉnh phong cả đời chiến đấu cũng thảm bại. Ngươi chưa từng biết, bóng mờ bao phủ bầu trời này mạnh cỡ nào, nhiều ra sao, so sánh với nhau, chúng ta chỉ là giun dế.
– Cho dù là giun dế cũng không khuất phục!
Khai Thiên Đao Tổ nói:
– Đao dài ba xích, đánh một trận rồi chết.
Khai Thiên Đao Tổ nói lời này sinh ra bá khí quán thông vạn cổ, bất cứ kẻ nào nghe thấy cũng phải cúi đầu.
Nghe ba người nói chuyện, mặc dù đám người Thánh Sương Chân Đế không hiểu hoàn toàn, bọn họ vẫn hiểu đại khái.
Hôm nay bọn họ sợ hãi, bọn họ đã biết tin tức đáng sợ từ đám người Khai Thiên Đao Tổ.
– Đạo bất đồng, bất tương vi mưu.
Kiếm Thánh nói:
– Chỉ có một con đường, đến chết mới thôi!
– Ngày xưa, các ngươi không phải đối thủ của ta.
Bóng dáng tà hỏa nói:
– Hôm nay, các ngươi càng không phải đối thủ của ta.
– Thì như thế nào?
Kiếm Thánh lạnh nhạt nói:
– Đồ vật nơi này không thuộc về ngươi, ngươi không lấy được.
– Tận lực mà làm.
Bóng dáng tà hỏa nói:
– Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, thế là đủ!
– Tốt, đến chết mới thôi.
Khai Thiên Đao Tổ cười cười, tổ uy bạo phát.
– Quân còn có di ngôn, có thể nhờ hậu bối truyền lời.
Kiếm Thánh nói.
– Không có.
Bóng người tà hỏa im lặng, cuối cùng nói:
– Tương lai, thiên hạ đều mắng ta, ta không cần lưu di ngôn vô nghĩa.
– Bỏ đi.
Kiếm Thánh gật đầu, thần thái trang trọng, tiếc hận, nói:
– Quân chính là mẫu mực đời ta, đáng tiếc.
– Cuối đại đạo không phải là đỉnh của ta.
Bóng người tà hỏa nói:
– Ta thật xấu hổ, đáng tiếc duy nhất là đời này không thể lại đến cuối đại đạo, nhìn trộm Chân Tiên đạo.
Lúc này, Khai Thiên Đao Tổ im lặng, Kiếm Thánh cũng im lặng.
– Người nào ngăn ta, chết.
Cuối cùng, bóng người tà hỏa nói:
– Đến chết không ngừng!
– Đến chết không ngừng!
Lúc này Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ nhìn nhau, khí tức bộc phát ngập trời.
Chương 4355: Hỏa Tổ
– Đánh đi!
Lúc này, bóng người tà hỏa không muốn nói thêm lời nào.
Sau khi nói xong, hào khí chiến trường rất căng thẳng, toàn bộ thiên địa như đông cứng trong thời điểm hiện tại, ngay cả gió cũng dừng thổi, thời gian dừng trôi.
Mặc dù chiến đấu chưa bắt đầu, bọn họ không sinh ra khí thế ngập trời, lúc bọn họ yên tĩnh, thiên địa cũng yên tĩnh theo.
Đám người Thánh Sương Chân Đế nhìn nhau, sau này lui lại, kéo giãn khoảng cách an toàn, tránh tình huống tai bay vạ gió.
Mặc dù đám người Kiếm Thánh đã là người chết, nhưng bọn họ đều là Thủy tổ cấp bậc Tiên thống, cũng là tồn tại vô song trên thế gian, cho dù chỉ là thi thể, không thể phát huy lực lượng đỉnh phong của mình, thậm chí có khả năng bọn họ không thể phát huy một nửa thực lực khi còn sống.
Mặc dù như vậy, với tư cách là Thủy tổ đỉnh phong nhất, thực lực của bọn họ vô cùng đáng sợ, cho dù là Chân Đế, Trường Tồn như đám người Thánh Sương Chân Đế, bọn họ cũng không chịu nổi uy lực từ trận chiến.
Ầm!
Vào lúc này, bóng người tà hỏa dẫn động tà hỏa cuồn cuộn, thời điểm tà hỏa bao phủ thiên địa, nó giống như có thể hòa tan không gian, cũng nung chảy thời gian.
Mọi người cảm thấy không gian uốn lượn, không gian đang bốc hơi giống như hơi nước.
Tà hỏa trùng thiên, mọi người có cảm giác hít thở không thông, tà hỏa không thuộc lực lượng trên thế gian, nó lại cường đại đến mức không thể tưởng tượng nổi, mỗi một tia hỏa diễm ẩn chứa lực lượng hủy diệt mọi thứ, giống như lực lượng của nó mới là chúa tể trên thế gian.
Sau đó có tiếng “keng, keng, keng” vang lên, từng mảnh áo giáp nhỏ bao trùm thân thể tà hỏa, lúc tiếng “keng” cuối cùng kết thúc, một bộ áo giáp hoàn chỉnh bao phủ toàn thân bóng dáng tà hỏa, một thân thể chân thật xuất hiện trong mắt mọi người.
Thân thể khỏe mạnh, hai vai to rộng, hai chân thon dài, mỗi vị trí trên thân thể đều thể hiện mỹ cảm của lực lượng, có thể nói đây là thân thể hoàn mỹ cùng cân đôi, thêm một ít sẽ béo, thiếu một tí sẽ gầy.
Thân thể ẩn chứa lực lượng cường đại nhất thế gian, mỗi một tấc thân thể đều hoàn mỹ, kể từ đó, thời điểm bóng dáng hiện thân trước mặt mọi người, mọi người cảm thấy đây mới là thân thể hoàn mỹ, thân thể như vậy mới là thân thể.
Bởi vì có thân thể hoàn mỹ, mới có thể ẩn chứa lực lượng cường đại nhất thế gian.
Lúc hắn mặc áo giáp lên người, áo giáp có màu vàng ròng, có lẽ nó vốn là phượng hoàng vàng ròng chế tạo mà thành, đáng tiếc,nó bị tà hỏa luyện hóa nên đã đổi màu, từ vàng ròng biến thành vàng tối.
Hắn mặc áo giáp lên người, hai vai sinh ra hai cánh phượng hoàng, phượng hoàng mở rộng đôi cánh giống như có thể che phủ thiên địa, gánh vác chúng sinh.
Một tồn tại chí cao vô thượng đứng trước mặt mọi người, trên áo giáp tỏa ra khí tức Thủy tổ, tỏ rõ hắn đã từng vô địch.
Sau khi thân thể chân chính xuất hiện, đám người Thánh Sương Chân Đế hít sâu một hơi, thân thể chân thật còn mạnh hơn bóng dáng khi nãy không biết bao nhiêu lần.
Khi bóng dáng tà hỏa hiện thân, hắn luôn cho người ta cảm giác không chân thật, hiện tại thân thể chân thật xuất hiện, hắn lại biến thành chí tôn chân chính.
– Đã mạnh hơn rồi!
Thời điểm nhìn thấy thân thể tà hỏa bộc lộ chân thân trước mặt mọi người, sắc mặt đại hắc ngưu thay đổi.
Vào lúc triệu hồn, đại hắc ngưu cũng có mặt, hiện tại thân thể tà hỏa hiện thân, thực lực của hắn còn mạnh hơn lúc triệu hồn không biết bao nhiêu lần.
– Sau khi hắn trốn thoát, đã khôi phục lực lượng hắc ám, cũng cố đạo cơ.
Lý Thất Dạ nói.
Thời điểm thân thể tà hỏa triệu hồn phục sinh, đó là lúc hắn suy yếu nhất, về sau hắn không địch lại một quyền của Lý Thất Dạ, cho nên lựa chọn đào tẩu ẩn nấp.
Hắn cũng nhân cơ hội này khôi phục lực lượng của mình, xây dựng và củng cố đạo cơ, từ đó hắn càng cường đại hơn xưa
– Là áo giáp kia!
Lúc nhìn thấy áo giáp xuất hiện, gương mặt Hoàng Tôn Chân Đế thay đổi, hắn nhớ tới một truyền thuyết, hắn nghĩ tới một người, có một vị Thủy tổ kinh diễm cũng mặc loại áo giáp như vậy.
– Hắn cũng là một vị Thủy tổ.
Thánh Sương Chân Đế thở dài, nói.
– Không sai, hắn chính là Hỏa tổ!
Ngũ Hành thiên nữ Huệ Thanh Tuyền đưa ra đáp án chính xác.
Cho dù là Thánh Sương Chân Đế hay Hoàng Tôn Chân Đế, bọn họ không dám đàm luận trực tiếp, dù sao, việc này quan hệ đến danh dự cả đời của Thủy tổ, hơn nữa còn là Thủy tổ kinh diễm vô song.
Trên thực tế, trong nội tâm đám người Thánh Sương Chân Đế đã đoán được người mặc áo giáp là ai.
Hiện tại Ngũ Hành thiên nữ Huệ Thanh Tuyền nói ra đáp án chắc chắn, cho dù nội tâm bọn họ không cảm thấy ngoài ý muốn, trong lòng cũng có chuẩn bị nhưng tâm thần lạnh lạnh buốt. Hỏa tổ, một trong thập đại Thủy tổ, đã từng là Thủy tổ kinh diễm nhất, hắn hoành không xuất thế, hiệu lệnh thiên hạ, bao nhiêu Chân Đế, Trường Tồn nguyện ý ra sức vì hắn, thậm chí cho dù Thủy tổ đầu tiên trong thời đại đó cũng nguyện ý kề vai chiến đấu cùng hắn.
Có ai từng nghĩ, Hỏa tổ đã từng suất lĩnh đại quân khổng lồ viễn chinh Bất Độ hải, cuối cùng lại thất bại trong tay giặc, đây là việc đáng sợ cỡ nào?
Nghĩ tới điểm này, bất kỳ người nào cũng nổi da gà, ngay cả tồn tại như Hỏa tổ cũng trầm luân, cuối cùng còn lựa chọn đầu hàng, sự việc này có ý nghĩa rất trọng đại.
Đám người Thánh Sương Chân Đế nhìn nhau, nếu đổi thành bọn họ, nếu như thật có một ngày như thế, bọn họ cũng gặp phải tồn tại như thế, bản thân mình còn có thể giữ nguyên ước nguyện ban đầu hay không?
Sau khi nghĩ tới điểm này, đám người Thánh Sương Chân Đế run rẩy, bởi vì nội tâm bọn họ không chắc chắn, so thực lực, so thiên phú, so kinh diễm, so kinh nghiệm nhân sinh, có ai trong bọn họ vượt qua Hỏa tổ? Nhưng, Hỏa tổ cuối cùng vẫn đọa lạc!
Lúc này, Hỏa tổ chưa ra tay, Kiếm Thánh và Khai Thiên Đao Tổ cũng không ra tay, thiên địa đang xoay quanh bọn họ.
Bọn họ nhìn nhau, chỉ trong ánh mắt đã có vô số chiêu thức, đã có vô hạn khả năng, bọn họ đã tiến hành giao chiến hàng ngàn hàng vạn chiêu trong một cái hít thở, không ngừng suy tính và thôi diễn, đây là việc người khác không thể nhìn thấy.
– Đắc tội.
Trong nháy mắt này, Kiếm Thánh nói ra, hắn đầy ưu nhã và thẳng thắn.
– Khách khí, thụ giáo.
Hỏa tổ cũng tự tại, hắn bình tĩnh không ai sánh kịp, vào lúc này, hắn như nắm chắc tất cả thắng lợi trong tay.
Kiếm Thánh ra tay, nhưng hắn kiếm chưa ra khỏi vỏ, thân chưa động, không thấy từng chiêu từng thức nhưng vào lúc này, kiếm đạo quét ngang, vạn cổ duy nhất, thiên địa hiện tại chỉ còn lại kiếm đạo.
Tâm động, kiếm đạo phá, kiếm đạo vô hình đâm thẳng về phía Hỏa tổ, vô hình vô ảnh, không âm thanh, trong nháy mắt này, kiếm đạo không gì không phá, tất cả phòng ngự trước kiếm đạo đều mỏng manh như tờ giấy.
Cho dù ngươi là Thủy tổ vô địch cũng bị kiếm đạo đâm thủng, kiếm đạo vô thượng, lúc này chỉ có nó vô địch.
Kiếm đạo xuất hiện, Hỏa tổ cũng xuất thủ, Hỏa tổ biến thành cao lớn, mặc dù hắn chưa hành động nhưng lại cho người ta cảm giác phi tiên, dường như Hỏa tổ đã rời khỏi thế giới này, hắn đứng trong tương lai xa xôi mờ mịt.
Nhưng hắn lại không di chuyển, hắn vẫn đứng tại chỗ, chỉ có điều, hắn không phải đứng ở hiện tại, hắn đang đứng ở tương lai.
Xùy!
Một âm thanh vang lên, kiếm đạo quét ngang, lưu lại thiên ngân, kiếm đạo suy yếu, Hỏa tổ lại quay về chỗ cũ, cũng chính là hiện tại.
Kiếm đạo của Kiếm Thánh là vô địch, nó có thể đục thủng tương lai nhưng khoảng cách quá xa xôi, có thể vượt qua vô số năm tháng, vô số thời gian trong một nháy mắt, cuối cùng hắn vẫn không thể đâm thủng Hỏa tổ.
Trên thực tế, một kiếm đục lỗ hiện tại đến tương lai, cũng chỉ có tồn tại như Kiếm Thánh mới có thể làm được, Chân Đế không thể làm nổi.
Keng!
Tiếng đao minh kêu vang vào lúc Hỏa tổ trở lại thời điểm hiện tại, Khai Thiên Đao Tổ cũng xuất thủ, trường đao trong ngực hắn chưa ra khỏi vỏ lại có một đao mang thật dài xuất hiện.
Lúc lưỡi đao chém tới không phải chém vào thân Hỏa tổ, mà là chặt đứt thời gian, lúc này, thời gian chung quanh Hỏa tổ đứt gãy, hắn không có tương lai, càng không có đường lui.
Lúc lưỡi đao chặt đứt thời gian và đường lui, Khai Thiên Đao Tổ cầm thanh đao, đao chưa ra khỏi vỏ nhưng đao mang đã xuyên qua vỏ đao.
Thời điểm đao kia ập tới đã áp súc thời gian hiện tại va chạm với Hỏa tổ.
Thử nghĩ xem, thời gian chung quanh Hỏa tổ bị chém đứt tương lai, cũng đoạn tuyệt đường lui, thời gian hiện tại lại bị Khai Thiên Đao Tổ đánh nát, thời gian cũng tấn công vào hỏa thân.
Thời điểm hiện tại, thân thể Hỏa tổ đã phai nhạt rất nhiều, thân thể hắn giống như bị hòa tan.audio coi am
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, lúc thời gian ập vào người Hỏa tổ, Hỏa tổ giống như xuyên thấu qua ánh sáng, hắn tiến lên như đi ngược dòng thời gian, xuyên thấu qua không gian, dường như không ai có thể làm hắn bị thương.
Hỏa tổ đã đứng tại nơi khác, hắn không động thủ, từ khi bắt đầu đến hiện tại, hắn chưa từng ra tay.
Nhìn thấy việc này, cao thủ bình thường không nhìn ra cái gì, đối với đám người Thánh Sương Chân Đế, việc như vậy quá mức rung động.
Ba người Kiếm Thánh, Hỏa tổ chỉ sử dụng vài chiêu thức mà thôi nhưng từng chiêu từng thức đều là vượt qua thời gian, người trên thế gian không làm được như bọn họ.
Cho dù là Chân Đế, bọn họ rất khó vượt qua thời gian, nhưng đám người Kiếm Thánh lại làm rất dễ dàng, chỉ là việc giơ tay nhấc chân.