Đế Bá Audio Podcast
Tập 854 [Chương 4266 đến Chương 4270]
❮ sautiếp ❯Chương 4266: Chân Tường Cũ (Hạ)
Nơi này là dải xa xôi nhất đất biên hoang, nơi hoang vắng nhất. Đưa mắt nhìn chỉ có cỏ khô đung đưa rất là thê lương, không thấy bóng chim bay cá nhảy.
Dưới chân tường cũ um tùm cỏ dại, chân tường cũ do từng khối đá chất chồng lên, mỗi tảng đá cực lớn, tuy rất thô ráp nhưng xem kỹ sẽ thấy từng khối đá chất chứa thần tính thật lâu không tan biến, mỗi chỗ nhô ra lấp lóe tia sáng.
Các tảng đá này đã trải qua gió táp mưa sa bao nhiêu năm tháng, thời gian dài đằng đẳng, đá đã đổi thành màu nâu đen như dấu vết thời gian đọng lại.
Nhìn kỹ những tảng đá này sẽ có cảm giác như đá cùng tuổi với đất biên hoang, trên đời từ khi có đất biên hoang là chân tường cũ của Thiên Tiệm đã được xây lên.
Đương nhiên ở thời đại xa xưa như vậy không ai biết người nào xây chân tường cũ, giống như người xây Thiên Tiệm mãi mãi là điều bí ẩn.
Nhìn chân tường cũ trước mắt, Lý Thất Dạ hơi cảm khái:
– Không tích nửa bước thì sao đến ngàn dặm, nhưng đời sau không biết cực khổ của người xưa. Chúng sinh thiên hạ đâu biết rằng trên chín tầng trời có các đời tiên hiền chồng chất máu tươi, họ chết ở nơi vô danh vì che chở bình yên cho thế giới này.
Vì che chở Tam Tiên giới mà người xưa cố gắng rất nhiều, bọn họ tốn bao nhiêu tâm huyết, Thiên Tiệm là ví dụ tốt nhất. Tiếc rằng người đời sau thường không biết nỗi khổ tâm của người xưa.
Lúc này Lý Thất Dạ lấy hổ phù ra, đó là hổ phù của quân đoàn Thiên Tiệm.
Người bình thường chỉ cho rằng hổ phù này là tượng trưng quyền lực của quân đoàn Thiên Tiệm, có hổ phù là có thể điều động thiên quân vạn mã của quân đoàn Thiên Tiệm.
Thật ra nhiều người trên đời không biết hổ phù này không phải Thái Doãn Hỉ tạo ra, nó không xuất hiện từ lúc gần đây.
Hổ phù có nguồn gốc rất xưa, Thái Doãn Hỉ chấp chưởng hổ phù lâu như vậy cũng không rõ nó xưa cỡ nào. Thái Doãn Hỉ chỉ biết rằng hổ phù được truyền thừa từ niên đại xưa thật xưa.
Làm người chấp chưởng hổ phù, trong lòng Thái Doãn Hỉ biết rõ nếu ngươi chỉ có được quân đoàn Thiên Tiệm, hoặc nên nói ngươi có vũ lực đủ mạnh chiếm cứ Thiên Tiệm nhưng nếu không có hổ phù thì không xem như chủ nhân của Thiên Tiệm, càng không thể điều khiển nó.
Nắm giữ hổ phù thì ngươi mới có thể điều khiển Thiên Tiệm, nói mình là chủ nhân của nó. Có hổ phù mới mở phòng ngự Thiên Tiệm ra được, khống chế nó đối kháng tất cả kẻ địch muốn nhúng chàm nó.
Bởi vì hổ phù có thể điều động lực lượng Thiên Tiệm, cho người ta điều khiển nó nên Thái Doãn Hỉ suy đoán có lẽ lúc Thiên Tiệm thành lập đã đúc ra hổ phù này.
Ý nghĩ của Thái Doãn Hỉ là đúng, hổ phù chẳng những điều khiển Thiên Tiệm còn có thể điều động lực lượng của nó. Hổ phù là chìa khóa của Thiên Tiệm, cầm hổ phù là ngươi có thể đi vào Thiên Tiệm thẳng đến ngọn nguồn, cũng là nguồn gốc lực lượng.
Thái Doãn Hỉ không biết việc hổ phù là chìa khóa của Thiên Tiệm, cầm nó mở Thiên Tiệm ra thẳng đến ngọn nguồn, lão chưa giải được huyền bí này.
Nhưng Lý Thất Dạ thì biết huyền cơ trong đó, hắn cũng có thể thẳng đến ngọn nguồn Thiên Tiệm.
Giống như lúc trước Lý Thất Dạ thử ra, nếu hắn muốn vào Thiên Tiệm, thậm chí đến nguồn gốc lực lượng của Thiên Tiệm mà không cầm hổ phù thì sẽ bị lực lượng không gì sánh bằng ngăn cách, đẩy ra ngoài.
Đương nhiên nếu Lý Thất Dạ thật sự muốn dùng bạo lực tiến vào trong Thiên Tiệm, cưỡng ép thẳng đến ngọn nguồn lực lượng thì vẫn có thể. Cái giá là Thiên Tiệm sẽ bị phá hủy phần lớn, tường thành siêu dài cũng vỡ vụn.
Lý Thất Dạ không muốn phá hủy Thiên Tiệm, dù sao đây là phòng tuyến của Tam Tiên giới, hắn không cần làm tuyệt tình vậy. Nên Lý Thất Dạ mới mượn hổ phù từ tay Thái Doãn Hỉ. Chỉ cần có hổ phù là Lý Thất Dạ có thể mở ra cánh cửa lực lượng của Thiên Tiệm. Cầm chìa khóa này là Lý Thất Dạ có thể đi vào Thiên Tiệm thẳng đến ngọn nguồn lực lượng.
Lý Thất Dạ nhìn hổ phù trong tay, cười nói:Nguồn truyện audio Podcast
– Thật là tinh trí, ảo diệu vô cùng.
Lửa đại đạo rực cháy trong tay Lý Thất Dạ.
Lửa đại đạo đã hóa thành lửa phù văn, mỗi phù văn ảo diệu không gì sánh được, diễn hóa không ngừng. Từng phù văn dường như diễn biến ra đại đạo vô thượng. Lửa đại đạo diễn hóa xuất hiện các loại dị tượng, mơ hồ nghe tiếng chém đá nát đất, trong dị tượng như thấy thời đại xa xưa có tiên nhân khai hoang đất đai, đóng nền móng tại đây, cố gắng xây dựng Thiên Tiệm.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Lúc này trong diễn hóa hổ phù cũng xảy ra biến đổi, từ một hổ phù không lớn bỗng chốc ráp thành một cục gạch vàng.
Lý Thất Dạ cầm cục gạch vàng rực, không nhìn kỹ thì ai cũng cho rằng đây chỉ là cục vàng mà phàm nhân trần tục dùng.
Nếu ngươi nghiên cứu kỹ sẽ phát hiện trên cục vàng này có hoa văn cực kỳ mỏng manh, các đường văn kéo thẳng vào trong cục gạch vàng, nối liền hồn nhiên thiên thành, giống như nó và cục gạch cùng sinh ra.
Lý Thất Dạ cười cười nhìn cục gạch vàng sau đó nhét vào khe hở chân tường cũ.
Mặc dù tường thành Thiên Tiệm cao ngàn vạn trượng đâm thẳng lên trời, nhưng tường cao do những khối đá to chồng chất lên, giữa các cục đá có nhiều khe hở, một số khe hở rất lớn dư sức nhét một cục gạch vào.
Lý Thất Dạ nhét cục gạch vàng vào khe hở rồi chợt nghe vù một tiếng, trong kẽ hở tuôn ra từng luồng sáng vàng, giống như bên trong có hốc giấu kho báu làm người ta muốn bò vào nhìn xem.
Trong khe hở có ánh lửa lập lòe, sóng nhiệt từ bên trong tuôn ra, bên trong như lò lửa hòa tan cục gạch vàng.
Không chỉ có cục gạch bị hòa tan, những tảng đá xung quanh cũng sắp tan ra. Ánh lửa tuôn ra từ khe hở càng lúc càng sáng tỏ, nhiệt độ dâng cao lên, đá quanh khe hở thật sự tan chảy.
Đương nhiên tảng đá không hóa thành dung nham trôi đi. Từng khối đá từ từ biến đổ, cuối cùng các khối đá xung quanh đỏ rực như được nung trong lò thiêu.
Nhiệt độ bên trong siêu cao, trong thời gian ngắn ngủi đá bốn phía bị hòa tan. Mặc dù nham thạch hòa tan không trôi đi như dung nham, vẫn giữ hình dạng ban đầu nhưng bên trong nham thạch như có dung nham.
Khi tất cả dung nham đã hòa tan đến một mức nào đó thì có tiếng xèo xèo, nham thạch bị hòa tan chậm rãi khuếch rộng ra, hình dạng của nó xảy ra biến đổi, từ từ thành một cổng vòm.
Dung nham còn đang dao động trong cổng vòm, dường như bên trong cổng vòm là thế giới dung nham, đi vào trong sẽ bị vô số dung nham nhấn chìm, cắn nuốt. Dung nham dập dờn trong cổng vờn, từng đợt hơi nóng ập vào mặt, nóng cháy đến nỗi ngươi hơi đứng gần sẽ bị dung nham đốt thành tro.
Chương 4267: Sinh Mệnh Phù Hỏa
Lý Thất Dạ nhìn dung nham dập dờn trong cổng vòm, hắn cười cười nhấc chân đi vào cổng. Xèo một tiếng cả người Lý Thất Dạ đều bị dung nham bao lấy.
Lý Thất Dạ đi vào cổng vòm, bị dung nham nhấn chìm, chợt có tiếng xèo xèo, dung nham tốc độ nguội lạnh như có nước lạnh tạt vào dung nham.
Sau khi dung nham biến lạnh thì tảng đá trở về hình dạng cũ, không có dung nham, không có cổng vòm. Nếu không thấy tận mắt thấy cảnh tượng vừa rồi thì sẽ không biết tại đây còn có một cánh cửa bí ẩn.
Lý Thất Dạ đi vào dung nham không bị đốt thành tro, ngược lại sau khi vào dung nham cảm giác mát mẻ.
Rất nhanh Lý Thất Dạ bước ra khỏi dung nham, trước mắt hắn là đất đai rộng mênh mông. Đưa mắt nhìn đất rộng dày dường như có thể chịu đựng ức vạn trời sao, ba ngàn thế giới.
Dù ngươi đứng trên mặt đất này vẫn rõ ràng cảm nhận đất dày nặng, nó có thể chịu được mọi lực lượng, có thể chịu tải hết thảy sức nặng.
Nhưng mặt đất không có hoa cỏ xanh gì, đưa mắt nhìn một mảnh đất đỏ rực, đất đỏ thẫm như sa mạc bị lửa nóng đốt cháy. Đất đỏ tỏa ra khí nóng như miếng đá bị phơi thật lâu dưới ánh mặt trời, ngươi giẫm một chân lên cảm giác cháy bỏng.
Nhìn đất đỏ trước mắt, Lý Thất Dạ cười cười đi vào trong.
Đi trên đất đỏ Lý Thất Dạ không đi quá mau, cảm nhận lực lượng đất đỏ, lực lượng thuần túy tràn ngập trong đất, đó là lực lượng cực kỳ trung chính. Tuy lực lượng này thuộc lửa nhưng không có độ nóng của lửa mắt rất ôn hòa.
Lý Thất Dạ đi tới, mặt đất mấp máy, có thứ gì bò lên bàn chân hắn.
Nếu ngươi cúi đầu nhìn sẽ sợ hết hồn, đó là những con giống sâu ngàn chân đang mấp máy, bò qua bò lại trên bàn chân Lý Thất Dạ. Hắn đi càng mau thì thứ bò trên mặt đất tụ lại càng nhiều. Nếu ngươi nhìn kỹ sẽ sợ rợn tóc gáy.
Đây không phải đất đỏ gì, mặt đất phủ kín các con sâu quái đỏ thẫm, mỗi con chỉ cỡ móng tay, hơi giống sâu ngàn chân. Vô số loài sâu quái này trải đầy đất.
Tưởng tượng xem đất rộng mênh mông cỡ ức vạn dặm, mặt đất toàn là sâu quái. Nơi này dường như đã thành thế giới của sâu quái, đập vào mắt ngươi đầy ắp sâu quái là chuyện khủng bố biết bao, khiến người rợn tóc gáy cỡ nào. Người nhát gan có lẽ sợ đến nhũn chân ngồi bệch dưới đất.
Lý Thất Dạ không hề kinh dị ngược lại có vẻ rất hưởng thụ:
– Thật dày nặng.
Đặc biệt cảm giác mềm mại dưới chân làm hắn thở hắt ra, rất dễ chịu.
Đây không chỉ vì trên mặt đất trải sâu quái, thật ra con sâu phủ kín đất dày cỡ một trượng, rất có thể dày mấy chục trượng.
Nói đơn giản là ngươi nhìn đất đỏ cực kỳ dày nặng thật ra là do những sâu quái đếm hoài không hết trải ra.
Tưởng tượng xem vô số sâu quái trải thành đất đỏ ức vạn dặm, không ai biết nó dày cỡ nào. Đất đỏ dày vạn trượng có lẽ là từ vô số sâu quái từng con chồng lên nhau.
Tưởng tượng xem mặt đất làm bằng nhiều con sâu quái là cảm giác thế nào? Sợ là đa số người đứng ở đây sẽ sợ đến rợn tóc gáy, hai chân run run.
Lúc này có sâu quái bò lên bàn tay Lý Thất Dạ, hắn cười cười bắt lấy nó đặt ở trước mắt xem.
Sâu quái như vậy không có máu, thịt, trông như có chân, có xúc tu nhưng xem kỹ sẽ thấy quái trùng chẳng qua là một dúm lửa. Dúm lửa trông như sâu quái ngàn chân, mỗi xúc tu, cái chân là những vằn lửa nhỏ xíu nối liền, giống như mỗi tộc hỏa diễm có một cái hỏa phù.
Khi ngươi thấy rõ sẽ hiểu rằng thứ trải trên mặt đất không phải sâu quái mà là những dúm lửa, các dúm lửa đều có sự sống, là một cá thể độc lập, chúng như có sự sống tồn tại độc lập.
Rất thần kỳ, rất ảo diệu, đánh phá ấn tượng của mọi người về lửa.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng đặt dúm lửa này trên vai mình, mỉm cười nói:
– Tẩu Hỏa.
Dúm lửa nằm trên vai Lý Thất Dạ còn mấp máy, nhiều lửa ở dưới đất dường như cảm nhận được gì cũng bò lên người hắn.
Tẩu Hỏa là tên của các dúm lửa này, chúng nó tên Tẩu Hỏa, một loại hỏa chung vạn cổ đến nay vô cùng hiếm thấy. Ở nơi khác rất khó gặp hỏa chủng này, chỉ có tại đây mới nhiều như vậy.
Tẩu Hỏa, cái tên nghe như bình thường, nghe thoáng qua còn tưởng là mồi lửa.
Nhưng Tẩu Hỏa còn có tên khác, đó là Sinh Mệnh Phù Hỏa.
Đương nhiên không nhiều người biết cái tên này.
Tẩu Hỏa, cái tên rất chính xác, vì các dúm lửa tự mấp máy như sâu bò nên người ta gọi tắt là Tẩu Hỏa.
Sinh Mệnh Phù Hỏa càng hình dung kỹ hơn, nghe tên này là biết đó là một loại phù hỏa tuyệt thế vô song, phù hỏa mỗi tộc đều có sinh mệnh của nó.
Thiên Tiệm xây trên đất biên hoang, nó có thể sừng sững vạn cổ không ngã trừ tài liệu xây dựng là các tài liệu vô cùng quý giá như thần kim, cự cổ, tiên thạch, còn vì có nhiều tồn tại vô địch gia cố cho nó. Nhưng đây chưa phải quan trọng nhất, trăm ngàn vạn năm nay Thiên Tiệm trải qua thời gian đằng đẳng, qua bao nhiêu mưa gió. Quan trọng nhất là phòng ngự của Thiên Tiệm mà dựng lên sẽ có lực lượng cường đại không gì sánh bằng, chịu đựng công kích siêu mạnh. Dù là Thủy Tổ cũng không cách nào phá vỡ Thiên Tiệm.
Lực lượng siêu mạnh như vậy không chỉ trông vào tài liệu hay vô địch gia cố, quan trọng hơn nguồn lực cho Thiên Tiệm sừng sững không ngã, có được lực lượng vô tận là vì nguồn sức mạnh của Thiên Tiệm: Tẩu Hỏa.
Trong ngọn nguồn này có Tẩu Hỏa nhiều vô số kể, có vô số sự sống. Sinh Mệnh Chi Hỏa tụ tập lại với nhau có lực lượng không thể đo lường, khiến Thiên Tiệm sừng sững ngàn vạn năm không ngã.
Đưa mắt nhìn khắp nơi là Tẩu Hỏa, tức là Sinh Mệnh Phù Hỏa. Nơi này là thế giới của Sinh Mệnh Phù Hỏa, dường như tất cả Sinh Mệnh Phù Hỏa trên cõi đời đều ra từ đây.
Khi ngươi giương mắt nhìn, đập vào mắt toàn là Sinh Mệnh Phù Hỏa, đặc biệt vô số Sinh Mệnh Phù Hỏa như sâu ngàn chân mấp máy, cảnh tượng đó khiến người rợn tóc gáy.
Đặc biệt là chân đạp Sinh Mệnh Phù Hỏa dày nặng, Sinh Mệnh Phù Hỏa dưới đất có lẽ chất chồng mấy trăm trượng, thậm chí mấy vạn trượng. Nhiều Sinh Mệnh Phù Hỏa như vậy đều như sâu ngàn chân, cảm nhận đó khiến người thấy khủng bố. Vì ngươi sẽ ảo giác nghĩ mình đang đạp lên núi sâu ức vạn con, chuyện đó khủng bố biết bao. Nhiều người đi trên đất đỏ, hoặc nên nói là bước trên vô số Sinh Mệnh Phù Hỏa thì hai chân sẽ run cầm cập, hoặc thấy buồn nôn.
Nhưng sau khi ngươi thói quen Sinh Mệnh Phù Hỏa rồi sẽ có cảm giác khác, đặc biệt dễ chịu.
Sinh Mệnh Phù Hỏa là một loại hỏa chủng cực kỳ hiếm thấy, ít có, ở một mức độ nào đó nó rất bá đạo.
Chương 4268: Luyện Khí
Ngươi ở trong đất đỏ ngàn vạn dặm này sẽ không cảm giác quá nóng, khi đi trên tầng Sinh Mệnh Phù Hỏa dày sẽ không có cảm giác nóng gì. Ngươi sẽ không cảm giác như đi trên vô số ngọn lửa ngược lại như đang dạo bước trên bờ cát mềm.
Sinh Mệnh Phù Hỏa không làm bàn chân thấy nóng ngược lại hơi mát, mềm mịn như đi trên bờ cát, gió biển thổi nhẹ, thoải mái thích thú vô cùng.
Diệu hơn là lúc ngươi đi trên Sinh Mệnh Phù Hỏa này không giống như đạp trên lửa, ngươi sẽ không bị hụt chân. Đi trên Sinh Mệnh Phù Hỏa cho ngươi cảm giác như đạp trên vật rắn, có lực đàn hồi mềm chống đỡ bàn chân, đi rất thoải mái.
Lý Thất Dạ đi trên đất đỏ hưởng thụ cảm giác này, đi một lúc sau dường như hắn đã hợp thành một thể với đất đỏ, trong thời gian ngắn vô số Sinh Mệnh Phù Hỏa bò khắp người hắn.
Sinh Mệnh Phù Hỏa là hỏa chủng, nhưng nó như có sự sống.
Nếu ngươi không hoan nghênh hoặc không thích Sinh Mệnh Phù Hỏa thì nó sẽ rời xa ngươi, không hề gần gũi. Khi ngươi thích, hoặc thân thiết với Sinh Mệnh Phù Hỏa thì nó cũng cảm giác được, nó sẽ rất thân mật với ngươi, trong thời gian ngắn nó sẽ bò lên người.
Như Lý Thất Dạ, không thích tất cả Sinh Mệnh Phù Hỏa bò lên người hắn rồi ở đó luôn, nó leo lên trước người hắn lại bò xuống từ sau lưng.
Lý Thất Dạ bước đi, dọc đường Sinh Mệnh Phù Hỏa bò rất nhanh, nhìn từ xa ngươi thấy lửa giống dòng nước chảy trên người hắn.
Khi Sinh Mệnh Phù Hỏa bò lên xuống người Lý Thất Dạ, nếu nói đất đỏ là dòng sông thì hắn là tảng đá trong sông, vững vàng nhận vô số nước sông xô đẩy.
Đương nhiên nếu ngươi đi gần thấy vô số Sinh Mệnh Phù Hỏa bò trên người Lý Thất Dạ thì sẽ rợn tóc gáy, như có ngàn vạn con bò sát trườn bò trên người. Làm người nhìn nổi gai ốc, lông tơ toàn thân dựng đứng.
Nhưng Lý Thất Dạ thì rất hưởng thụ quá trình này, vô số Sinh Mệnh Phù Hỏa bò trên người hắn làm hắn như hòa thành một với đất đả, các Sinh Mệnh Phù Hỏa không xem hắn là người lạ hoặc nên nói là kẻ xâm nhập.
Từng dúm Sinh Mệnh Phù Hỏa bò lên người Lý Thất Dạ thật tự nhiên, đây mới thật sự phù hợp thiên nhân hợp nhất, đại đạo tự nhiên.
Lý Thất Dạ đi trên đất đỏ, không biết đi bao lâu rốt cuộc tới mục đích.
Đó là ngọn núi to lớn vô cùng, có vô số Sinh Mệnh Phù Hỏa bò ra từ núi cao.
Khi ngươi leo lên núi cao sẽ thấy ngọn núi giống núi lửa, trên đỉnh núi có cái hang, Sinh Mệnh Phù Hỏa vô cùng vô tận bò ra từ cái hang đó.
Đứng từ nơi thật xa nhìn ngọn núi cao trông như núi lửa, nó tuôn ra vô số dung nham đỏ thẫm, dung nham chảy tràn dưới đất, dung nham vô cùng vô tận nhấn chìm đất đai.
Nhưng nếu ngươi đến gần sẽ thấy rợn tóc gáy, kinh dị khủng bố.
Ngươi sẽ thấy trên ngọn núi cao đó có sâu nhỏ đỏ thẫm nhiều vô tận bò ra. Cái hang trên đỉnh núi dường như là hang ổ của sâu nhỏ, tất cả con sâu bò ra từ cái hang rồi lan tràn cả đất đai.
Trông thấy vô số Sinh Mệnh Phù Hỏa như sâu nhỏ bò ra từ cái hang làm người rợn tóc gáy, cũng thầm tò mò cái hang như ổ loài bò sát dưới đáy lớn cỡ nào? Có bao nhiêu trứng sâu?
Có lẽ sẽ có người nghĩ lòng đất là ổ sâu siêu đáng sợ, sâu nhỏ vô cùng vô tận bò ra từ nơi này.
Đứng trước cái hang nhìn vô số Sinh Mệnh Phù Hỏa tuôn ra, Lý Thất Dạ cười khẽ:
– Đây chính là nguồn sức mạnh của Thiên Tiệm, Sinh Mệnh Phù Hỏa vô cùng vô tận dâng lên mới chống đỡ Thiên Tiệm sừng sững trăm ngàn vạn năm không ngã.
Trong thời đại xa xôi các tiên nhân lúc xây dựng Thiên Tiệm đã chọn đất biên hoang vì có nhiều lý do, một nguyên nhân cực kỳ quan trọng là nơi này có nguồn Sinh Mệnh Phù Hỏa. Nguồn suối lực lượng này chống đỡ Thiên Tiệm kéo dài ức vạn năm, bao nhiêu năm tháng vẫn không sụp đổ.
Lý Thất Dạ ngồi xuống trước cái hang, lấy một thứ ra bỏ vào trong hang.
Ánh sáng lấp lánh như có tia sáng vô tận muốn phá vỏ bắn ra, dường như bên trong dựng dục sinh mệnh.
Thứ đó rơi vào trong hang, khoảnh khắc vô số Sinh Mệnh Phù Hỏa trào lên, vô số Sinh Mệnh Phù Hỏa bò lên thứ đó, tầng tầng lớp lớp bao bọc lại, vẫn không có dấu hiệu ngừng.
Trong thời gian ngắn thứ đó bị vô số Sinh Mệnh Phù Hỏa bao lấy càng lúc càng lớn, nhìn như quả cầu lửa to và vẫn đang không ngừng biến lớn.
Vô số Sinh Mệnh Phù Hỏa bao bọc, thứ đó dường như bắt đầu hòa tan, loáng thoáng nghe tiếng xèo xèo đốt cháy.
Vô số Sinh Mệnh Phù Hỏa bao bọc như muốn đốt chảy vỏ ngoài của thứ đó.
Vỏ ngoài thứ đó từ từ bị đốt chảy, bên trong có tiếng sấm nổ mạnh, truyền ra thiên uy cực kỳ kinh người.
Đúng vậy, đây là thiên uy, dường như là thần uy vô thượng từ trên trời giáng xuống. Thần uy đó có thể chém chư thần, diệt chúng đế, khiến người hãi hùng.
Cảm nhận thiên uy từ bên trong truyền đến, Lý Thất Dạ hơi vừa lòng, vì đây là thứ hắn muốn.
Nhìn thứ đó chậm rãi hòa tan vỏ ngoài, Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Đã tới lúc chế tạo binh khí tiện tay.
Đó là một thứ rất có lai lịch, cho đến nay Lý Thất Dạ không thể đúc thành hình, hôm nay hắn rốt cuộc quyết định đúc thành công.
Thứ này lấy từ Tề Lâm Đế Gia. Năm đó Tử Dạ Lâm Tiên Vương chinh chiến, có một vật bay vào Tề Lâm Đế Gia, đó là một cục đá đen như mực.
Một thời gian rất dài sau đó mỗi vị cường giả của Tề Lâm Đế Gia không biết thứ đó có ích gì. Nhân kiệt mỗi đời Tề Lâm Đế Gia nghiên cứu nó mà không có thu hoạch gì, nhưng bọn họ biết chắc chắn nó có tác dụng lớn.
Mãi đến sau này Lý Thất Dạ đòi Tề Lâm Đế Gia đưa cái này cho hắn.
Lý Thất Dạ từng dùng thần thông vô thượng đốt lớp nham thạch của cục đá đen khiến nó lộ ra bản tướng, chỉ ánh sáng lấp lóe đã khiến người không dám nhìn gần. Nhưng muốn đúc thành hình thì cần công pháp rất mạnh, cần nhiều điều kiện.
Hôm nay Lý Thất Dạ đến đây là muốn mượn Sinh Mệnh Phù Hỏa liên miên không dứt khiến hắn rèn luyện thêm một bước, hắn muốn đúc nó thành binh khí tuyệt thế vô song.
Đã đến lúc hắn lên đường, nên cần có binh khí cực mạnh và sức chịu đựng cao, món binh khí đó nên vượt trên tất cả.
Đương nhiên muốn tạo ra binh khí như vậy là vô cùng khó khăn, lâu dài, nhưng Lý Thất Dạ tự tin có thể tạo ra binh khí thật tốt.
Khi tất cả Sinh Mệnh Phù Hỏa bò đầy, hòa tan gần hết, Lý Thất Dạ lấy nó ra, sau đó hắn lấy Vạn Lô Thần ra.
Bùm!
Lý Thất Dạ thúc giục hỏa lô, bỏ thứ đó vào trong hỏa lô, thoáng chốc hỏa lô bao vây nó.
Như xảy ra kỳ tích, vô số Sinh Mệnh Phù Hỏa bò vào Vạn Lô Thần, chúng nó hóa thành hỏa lô, dùng uy lực cực lớn thúc giục hỏa lô luyện hóa cái này.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trong khoảnh khắc đó giống như núi lửa ngàn vạn thế giới bùng nổ, hỏa lô cường đại không gì sánh bằng rực cháy.
Kỳ tích kinh người xảy ra, tất cả Sinh Mệnh Phù Hỏa như thủy triều vọt tới bò vào Vạn Lô Thần, điên cuồng luyện hóa thứ đó.
Nếu có người tận mắt nhìn thấy cảnh này thì sẽ cực kỳ rung động lòng người.
Chương 4269: Thứ Từ Bất Độ Hải Bay Tới
Trong khi Lý Thất Dạ ở nguồn Thiên Tiệm lo rèn binh khí thì Thiên Hùng quan rất yên tịnh, còn có nhiều đại nhân vật chưa bay đi, ví dụ nhóm Hoàng Tôn Chân Đế, Thánh Sương Chân Đế vẫn ở lại.
Nhưng sự yên tĩnh trong Thiên Hùng quan rất nhanh bị phá vỡ.
Hôm nay có người kinh kêu chỉ hướng Bất Độ Hải xa xôi:
– Mau, nhìn kìa, đó là cái gì!?
Nhiều người bị kinh động cùng nhìn theo. Ban đầu đám người không thấy rõ là cái gì, có người chẳng thấy gì cả.
Có kẻ càu nhàu:
– Có cái quái gì đâu mà la làng?
Người đầu tiên phát hiện sự kiện vẫn chỉ hướng đó, nhấn mạnh nói:
– Nhìn kỹ hơn đi, đã bay ra Bất Độ Hải, thấy đốm đen kia không?
Nhiều người mở thiên nhãn xem kỹ rốt cuộc thấy thứ mà người kia nói.
Đó chỉ là một miếng gỗ, một miếng gỗ không quá to và đã đứt thành hai khúc. Nó bay đi ra chỉ còn một miếng, nửa còn lại không biết đã bay tới đâu.
Nhìn miếng gỗ đó một số người không cho là đúng nói:
– Chỉ là một miếng gỗ, có đáng giá hô to gọi nhỏ?
Bọn họ chưa nghĩ sâu xa, cho rằng một miếng gỗ chẳng có gì ghê gớm.
Nhưng các đại nhân vật đã nghĩ thứ sâu hơn.
Có người lên tiếng:
– Không có gì ghê gớm? Trừ thiên thạch lớn lần trước ra Bất Độ Hải đã bao giờ có thứ gì bay ra?
Câu này nhắc nhở mọi người, nghe vậy tập thể tim rớt cái bịch, nhiều người hai mặt nhìn nhau.
Đúng rồi, trừ lần trước Bất Độ Hải có thiên thạch siêu khổng lồ bay ra thì đã bao giờ có thứ gì khác bay ra đâu? Đừng nói người sống, không có cả một mảnh gỗ.
Nhưng hôm nay có mảnh gỗ bay ra, dường như nó có ý nghĩa khác biệt.
Đám người nhìn nhau, trải qua lần trước thiên thạch lớn bay tới làm mọi người lòng khó chịu, hơi thấp thỏm, nhiều người thầm bất an.
Trăm ngàn vạn năm nay bao nhiêu Thủy Tổ, Chân Đế, Trường Tồn vào Bất Độ Hải, cuối cùng biến mất trong đại dương mênh mông bặt vô âm tín. Dù ai đi vào đều chưa từng trở ra.
Trăm ngàn vạn năm mọi người đã hình thành thường thức cho rằng Bất Độ Hải chỉ vào chứ không ra, bất cứ thứ gì vào rồi là không ra nữa.
Nhưng lần trước thiên thạch bay đến phá vỡ thường thức của mọi người đối với Bất Độ Hải. Bao nhiêu năm sau rốt cuộc có thứ ra từ Bất Độ Hải, nhưng thiên thạch trùng kích suýt nổ nát Thiên Tiệm.
Giờ có mảnh gỗ bay ra từ Bất Độ Hải khiến đám người có mặt lòng nặng trĩu.
Bất Hủ Chân Thần ưu sầu thì thào:
– Sắp xảy ra chuyện sao?
Đã bao nhiêu năm Bất Độ Hải đều bình tĩnh, bây giờ bỗng bay ra mảnh gỗ khiến mọi người linh cảm không may.
Lúc này có người hét to:
– Nhìn kia, lại có thứ bay tới!
Mọi người ngó qua, quả nhiên có nhiều mảnh nhỏ từ Bất Độ Hải chậm rãi bay ra, nhìn kỹ thì toàn là các mảnh vụn, một số là vụn gỗ, đá vàng vụn. Mấy thứ này nát vụn quá nhỏ, niên đại quá lâu nên không nhìn ra hình dạng ban đầu của nó.
Nhưng cẩn thận phân rõ vẫn có người suy luận ra kết quả.
Một vị Nửa Bước Trường Tồn quan sát kỹ hồi lâu rồi nói:
– Không lẽ đây… là mảnh nhỏ của thuyền lớn hoặc thuyền nhỏ?
Nghe suy đoán đó một số người nhìn nhau.
Thế hệ trước hút ngụm khí lạnh:
– Mảnh nhỏ của thuyền lớn hoặc thuyền nhỏ?
Không biết là ai nói nhỏ:
– Hình như trăm ngàn vạn năm nay có nhiều Chân Đế, thậm chí là Thủy Tổ đi thuyền vào Bất Độ Hải?
Câu này nói ra làm nhiều người da đầu tê dại, biến sắc mặt liếc nhau.
Tưởng tượng xem năm đó bao nhiêu Chân Đế, Thủy Tổ đi thuyền vào Bất Độ Hải, không ai biết tình huống sau khi họ đi vào, không biết cuối cùng các Thủy Tổ, Chân Đế thế nào rồi.
Hôm nay từ Bất Độ Hải bay ra các mảnh nhỏ của thuyền lớn hoặc thuyền nhỏ, khiến mọi người suy nghĩ vẩn vơ.
Không biết là ai nói ra một câu không nên nói:
– Chẳng lẽ đây là thuyền năm đó Chân Đế hay Thủy Tổ nào đã đi?
Một câu làm mọi người rợn tóc gáy, nhiều người rùng mình.
Vì trăm ngàn vạn năm nay tuy có nhiều Thủy Tổ, Chân Đế, Trường Tồn Bất Hủ vào Bất Độ Hải nhưng đa số Chân Đế, Trường Tồn hay thậm chí Thủy Tổ kết thành đội mà đi. Bọn họ mang theo thiên quân vạn mã, chọn chiến tướng mạnh nhất dưới tay, ba năm Chân Đế hoặc vài Trường Tồn đi chung.
Có thể nói đội ngũ mỗi lần xuất phát thực lực đều cực kỳ mạnh, không khoa trương khi nói mỗi lần cả nhóm đi đều có sức mạnh càn quét Tiên Thống Giới lúc bấy giờ.
Nếu những mảnh nhỏ thuyền lớn, thuyền nhỏ bay ra từ Bất Độ Hải là thuyền năm xưa các Thủy Tổ, Chân Đế đi thì sau khi bọn họ đi vào xảy ra chuyện gì?
Nếu nói thuyền Thủy Tổ, Chân Đế đi đã vỡ thành mảnh vụn thì những người đi vào Bất Độ Hải đã ra sao?
Có người lên tiếng:
– Chỉ là mảnh nhỏ thuyền, không có gì phải làm lớn chuyện. Đi thuyền nhiều đương nhiên rất có thể sẽ vỡ nát, hơn nữa chỉ là con thuyền, ngươi không thể trông chờ nhóm Thủy Tổ dùng một con thuyền trăm ngàn vạn năm đi?
Một cường giả khác lên tiếng:
– Đúng rồi, có lẽ nhóm Thủy Tổ, Chân Đế đã lên bờ nên bỏ lại mấy con thuyền này, nó phiêu bạt trăm ngàn vạn năm trên Bất Độ Hải rồi vỡ ra, sau đó vô tình bay ra ngoài.
Bọn họ nói nghe có lý nhưng đây chỉ là tự an ủi mình, vì lúc này đã có rất nhiều nhân trong lòng thấp thỏm bất an.
Có người muốn tin nhóm Thủy Tổ đã đến bờ bên kia, bỏ thuyền lên bờ:
– Nếu đúng vậy thì tốt rồi.
Tuy nhiều người tự an ủi mình như thế nhưng đa số người bất an hơn.
Trong khi mọi người hoang mang lo sợ, có người hét to một tiếng:
– Nhìn kìa, lại có!
Mọi người quay đầu nhìn, lúc này thấy vô số mảnh nhỏ bay ra từ Bất Độ Hải, không đơn giản là các mảnh gỗ như vừa rồi. Các mảnh nhỏ xen lẫn một số mảnh vỡ, nhìn kỹ thì đó là mép thuyền hoặc xương sống thuyền.
– Là mảnh vụn con thuyền!
Một lúc sau rốt cuộc thấy một con thuyền, không lớn, chỉ là chiếc thuyền nhỏ. Thuyền như bị xé rách, từ vị trí một phần ba nứt ra, vết nứt không đồng đều, dường như có quái vật hoặc lực lượng cường đại gì cứng rắn xé thuyền ra.
Mọi người nhìn chăm chú, ngày càng nhiều mảnh nhỏ con thuyền chậm rãi bay ra khỏi Bất Độ Hải.
Mọi người nín thở nhìn những mảnh vụn vỡ, bóng ma bao trùm trong lòng họ.
Các mảnh nhỏ vụn vỡ không bay hướng Thiên Hùng quan hay Thiên Tiệm, chúng nó trôi dạt lướt qua Thiên Tiệm thẳng tới Thiên Khư bao la.
Tất cả đại nhân vật của Thiên Hùng quan bị kinh động. Hoàng Tôn Chân Đế, Thánh Sương Chân Đế, Phi Kiếm Thiên Kiêu đều ra xem.
Thái Doãn Hỉ là Quan Thủ của Thiên Hùng quan cũng nhận được tin tức, lão lên lầu nhìn ra xa thấy các mảnh nhỏ dạt ra từ Bất Độ Hải, sắc mặt lão trầm trọng.
Chương 4270: Thuyền Ma
Thái Doãn Hỉ rầu lo cảm giác sắp xảy ra chuyện lớn, lập tức truyền quân lệnh:
– Truyền mệnh lệnh của ta! Tất cả binh sĩ, tướng lĩnh về đội, bỏ hết thời gian nghỉ!
Nhìn vô số mảnh vụn bay ra từ Bất Độ Hải, mọi người thấy lòng nặng trĩu:
– Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Trăm ngàn vạn năm nay Bất Độ Hải không có thứ gì bay ra nhưng hôm nay có mảnh nhỏ thuyền, mảnh vụn bay ra, làm mọi người rất bất an.
Càng lúc càng nhiều mảnh nhỏ bay ra, thuyền trôi ra cũng lớn dần, một số thuyền còn rõ ràng hình dáng năm xưa.
Có một vị Bất Hủ Chân Thần nhìn kỹ chiếc thuyền, nhỏ giọng nói:
– Chiếc thuyền đó hình như là của Bát Bảo đạo thống.
Chiếc thuyền này rất lớn, ít nhất có thể chở mấy trăm người nhưng bây giờ chỉ còn lại một nửa thân tàu, hình như bị người xẻ đôi.
Có người cẩn thận nhìn thuyền này nhưng không ra manh mối gì:
– Sao nói là của Bát Bảo đạo thống?
Bất Hủ Chân Thần chỉ một vị trí trên mép thuyền:
– Nhìn mép thuyền đi, thấy vị trí đó có dấu hiệu không? Hình như là huy chương của Bát Bảo đạo thống.
Mọi người nhìn kỹ, đúng là có một huy chương nhưng niên đại xa xưa, hơi mơ hồ, họ không dám khẳng định đó là huy chương của Bát Bảo đạo thống.
Một tu sĩ đọc thuộc sử sách nói:
– Nghe đồn năm xưa Bát Bảo đạo thống ra một vị Trường Tồn cực kỳ ghê gớm, đã đến cảnh giới Chân Viễn Đạo, sau này mang theo một đám người vào Bất Độ Hải.
Nhìn vô số mảnh vụn nhỏ bay ra từ Bất Độ Hải làm nhiều người rợn tóc gáy. Trăm ngàn vạn năm nay Bất Độ Hải cực kỳ yên tĩnh, cho đến nay nhiều Thủy Tổ, Chân Đế, Trường Tồn Bất Hủ đi vào rồi không còn ra nữa, không truyền chút tin tức gì về.
Nhưng Bất Độ Hải chưa từng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, trăm ngàn vạn năm chẳng có một chút động tĩnh.
Nhưng hôm nay nhiều mảnh nhỏ bay ra từ Bất Độ Hải khiến người lòng bất an. Các mảnh vụn đều là thuyền mà Thủy Tổ, Chân Đế, Trường Tồn ngày xưa từng ngồi.
Chuyện này khủng bố biết bao, nhìn nhiều mảnh nhỏ là thuyền Thủy Tổ, Chân Đế từng đi làm mọi người suy nghĩ lung tung.
Bọn họ không biết Thủy Tổ ngày xưa đi vào Bất Độ Hải đã xảy ra chuyện gì, không biết họ gặp gỡ điều gì, nhưng nhìn thuyền vỡ nát làm họ lờ mờ đoán ra một chút.
Nhìn nhiều mảnh nhỏ vụn bay ra, có người hỏi nhỏ:
– Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Nhóm Thủy Tổ đâu?
Mọi người quay sang ngó nhau nhưng không ai biết có chuyện gì.
Càng làm người lòng thấp thỏm, bất an là tuy nhiều mảnh nhỏ bay ra từ Bất Độ Hải nhưng không thấy Thủy Tổ, Chân Đế nào, không có xác chết. Bọn họ phát hoảng. Thuyền mà các Thủy Tổ, Chân Đế đi đã nát như vậy nhưng không thấy người nào xuất hiện, chuyện này nghe đặc biệt rùng rợn.
Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước rùng mình nói:
– Hay có điều kỳ lạ rất lớn?
Tưởng tượng xem mạnh như Thủy Tổ, Chân Đế rất có thể gặp bất trắc, nếu đổi lại là họ thì càng không chịu nổi phiêu lưu như vậy.
Lúc này không khí bất an lan tràn trong lòng mỗi người.
Có cường giả không kiềm được nhỏ giọng nói:
– Nếu các Thủy Tổ, Chân Đế thật sự gặp bất trắc trong Bất Độ Hải thì bên trong rốt cuộc có cái gì? Có khi nào hung hiểm sẽ giáng xuống Tiên Thống Giới không?
Lời này làm nhiều người rùng mình, rợn tóc gáy.
Vì mới trước đó có thiên thạch to đùng bay ra từ Bất Độ Hải, nó hủy thiên diệt địa suýt đánh vào Tiên Thống Giới, có lẽ đây là dấu hiệu báo trước.
Nếu Bất Độ Hải thật sự hung hiểm như vậy, lỡ như hung hiểm buông xuống Tiên Thống Giới sẽ là chuyện đáng sợ biết bao? Tưởng tượng xem nhiều Thủy Tổ, Chân Đế còn chết thảm dưới hung hiểm đó, Tiên Thống Giới ngày nay có thực lực đối phó không?
Phỏng đoán này làm mọi người có mặt thầm hụt hơi.
Lão tổ các đạo thống, Bất Hủ Chân Thần siêu mạnh, Trường Tồn Bất Hủ cũng bị kinh động chạy ra nhìn, trong lòng họ thầm e ngại.
Hoàng Tôn Chân Đế, Thánh Sương Chân Đế, Thái Doãn Hỉ cũng lộ biểu tình nghiêm nghị, họ biết sắp xảy ra chuyện lớn, tai nạn tùy thời sẽ buông xuống Tiên Thống Giới.
Trong khi mọi người bất an, có trưởng lão hoặc lão tổ lên tiếng phản bác phỏng đoán tiêu cực.
– Đừng nói lung tung! Thủy Tổ vô địch, trăm ngàn vạn năm tới nay có bao nhiêu Thủy Tổ kinh diễm đã đi xa Bất Độ Hải. Có Cao Dương, Kiếm Thánh, thiên quân vạn mã của Hỏa Tổ. Cầm Nữ Đế trong truyền thuyết cũng từng viễn chinh Bất Độ Hải, dù bên trong Bất Độ Hải có hung hiểm động trời cũng không thể nào ngăn được sự vô địch của nhóm Hỏa Tổ, Cao Dương.
Trưởng bối, cường giả khác phụ họa:
– Đúng rồi, trăm ngàn vạn năm nay không nói tới Chân Đế, Trường Tồn chỉ tính Thủy Tổ đi vào đều có thể càn quét tuyên cổ. Vị Thủy Tổ đầu tiên Bão Phác, hay Cao Dương kinh diễm vô song, hoặc Ngũ Hành Thủy Tổ kỳ tích vạn cổ, còn có những Thủy Tổ cao tuyệt như Thánh Linh Tổ, Kiếm Thánh.
– Tưởng tượng xem có Thủy Tổ như họ đi xa thì trên đời này có thứ gì không thể san bằng?
Những lời này hơi trấn an đám người.
Dù các trưởng bối cường giả đã nói vậy nhưng thật ra trong lòng họ không tự tin chút nào, cũng rất thấp thỏm. Bọn họ không biết bên trong xảy ra chuyện gì, không dám chắc chắn Thủy Tổ từng đi vào Bất Độ Hải có còn bình yên không.
Có người hét to một tiếng hấp dẫn mọi người chú ý:
– Nhìn kìa, chiếc chiến thuyền kia!
Mọi người nhìn lại, thấy chiếc chiến hạm siêu lớn chậm rãi bay ra từ Bất Độ Hải. Chiến hạm khổng lồ chậm rãi lướt tới, so với những mảnh vụn trước đó thì chiến hạm còn khá hoàn chỉnh.
Nhìn ra được chiến hạm này có phòng ngự siêu mạnh gia cố, nhưng phòng ngự đã vỡ nát, thân hạm có chỗ sứt mẻ. Chiến hạm ít ra còn là một chỉnh thể chứ không vỡ nát, dù trên chiến hạm có lỗ thủng thì ít nhất nó vẫn có thể tiếp tục sử dụng.
Nhưng chiếc chiến hạm còn hoàn hảo này cùng những mảnh vụn lặng lẽ bay ra.
Chiến hạm siêu lớn, nhìn từ xa như núi cao to phiêu bạt trong hư không, lặng lẽ không tiếng động tựa như thuyền ma.
Có người mắt sắc thấy huy chương trên chiến hạm:
– Đó là chiến hạm của Lăng Vân đạo thống!
Đám người nhìn kỹ lại, vì niên đại quá xưa nên không chắc chắn:
– Thật sự là chiến hạm của Lăng Vân đạo thống?
Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước quan sát kỹ rồi chắc chắn rằng:
– Đúng là chiến hạm của Lăng Vân đạo thống, không sai được. Chiến hạm này rất cổ xưa, chắc là chiến hạm đời thứ nhất.
Vừa lúc đám cường giả, đại nhân vật của Lăng Vân đạo thống có mặt, vì thế có người hỏi:
– Đỗ lão, đó có phải là chiến hạm của Lăng Vân đạo thống các ngươi không? audio coi am
Lăng Vân đạo thống là một đạo thống lớn trong Tiên Thống Giới, thực lực rất mạnh, nội tình thâm sâu.