Đế Bá Audio Podcast
Tập 846 [Chương 4226 đến Chương 4230]
❮ prevnext ❯Chương 4226: Tiểu Tỷ Tỷ (1)
Đường Bôn đá lông nheo:
– Tiểu tỷ tỷ, sức hấp dẫn của ta luôn không tầm thường. hay đêm nay tiểu tỷ tỷ đến phòng của ta xem thử? Gần đây ta mua vài món báu vật ghê gớm, nhờ tiểu tỷ tỷ giám định giùm ta.
Nữ đấu giá sư nhẹ lắc đầu nói:
– Đường công tử nâng đỡ, năng lực của ta nông cạn, không thể giúp được gì cho công tử.
Đường Bôn cười nham nhở nói:
– Làm gì có, tiểu tỷ tỷ là đấu giá sư thủ tịch của Kiêu Hoành Thương Hành, tuệ nhãn vô song, xem báu vật nhiều còn hơn ta ăn cơm. Đồ tốt hay xấu tiểu tỷ tỷ nhìn một cái là ra, con người của ta thích báu vật, cứ thấy báu vật là mua, trong nhà ta chất đống báu vật như núi nên đặc biệt cần tiểu tỷ tỷ tài nữ tuệ nhãn biết anh hùng, không, tuệ nhãn biết báu vật. Nếu tiểu tỷ tỷ giúp ta giám định xem xét thì ta sẽ không bị người lừa, tiểu tỷ tỷ thấy sao?
Trong khi người ta bận rộn nghiên cứu tiên quan thì cậu ấm Đường Bôn lo cua gái, cua công khai.
Chân Đế, Trường Tồn trên đài cười khổ. Con nhà giàu kiểu này đúng là quái đản, không biết xuất thân của gã là gì mà giàu thế.
Người dưới đài quay sang nhìn nhau, líu lưỡi. Trong hội đấu giá trực tiếp cua nữ đấu giá sư Kiêu Hoành Thương Hành, hơn nữa mặt dày tán gái trước mặt người trong thiên hạ, con nhà giàu như vậy lá gan quá to, thần kinh quá thô, quan trọng hơn là mặt dày vô sỉ.
Nữ đấu giá sư là người thông minh nhanh nhạy, nói chuyện không lộ sơ hở:
– Nếu Đường công tử lo lắng bị người lừa thì có thể đến Kiêu Hoành Thương Hành, Kiêu Hoành Thương Hành chúng ta có các chi nhánh ở khắp Tam Tiên giới, có đủ loại báu vật tuyệt đối sẽ thỏa mãn nhu cầu của Đường công tử.
Đường Bôn mặt dày nói huỵch toẹt ra:
– Nói vậy là ta muốn tiểu tỷ tỷ thì Kiêu Hoành Thương Hành cũng đồng ý?
Nữ đấu giá sư không giận, mỉm cười nói:
– Tiểu muội không tự quyết định yêu cầu như thế được, Đường công tử có thể hỏi chưởng quầy.
Nữ đấu giá sư trả lời thận trọng không chỗ bắt bẽ.
Đường Bôn cười nói:
– Không sao, ta chắc chắn sẽ đi hỏi. Nhưng đêm nay tiểu tỷ tỷ rảnh không? Ta muốn xin tiểu tỷ tỷ dạy cho kinh nghiệm phân biệt báu vật, gần đây ta mua một cái sừng rồng, rồng biển ba vằn, sừng rất khá. Ta cảm thấy sừng lâu năm nhưng huyết thống hơi không tốt, muốn nhờ tiểu tỷ tỷ giám định giùm.
Nữ đấu giá sư cười nói: Nguồn truyện audio Podcast
– Nếu Đường công tử muốn giám định có thể đưa tới Kiêu Hoành Thương Hành, chúng ta nhất định sẽ cho Đường công tử câu trả lời vừa lòng.
Đường Bôn cười nói ngay:
– Được, hứa rồi nhé, ta sẽ tự tay đưa cho tiểu tỷ tỷ.
Mọi người bận rộn nghiên cứu tiên quan, Đường Bôn thì lo cua nữ đấu giá sư, hai chữ ‘ghẹo gái’ viết rõ trên mặt gã. Mọi người không biết nên nói cái gì, thầm lắc đầu. Loại con nhà giàu kiểu này đúng là quái đản.
Phi Kiếm Thiên Kiêu khinh thường bình luận hành động của Đường Bôn:
– Hạ lưu thô tục.
Đường Bôn làm bộ không nghe thấy, vẫn gần sát nữ đấu giá sư, huyên thuyên mồm mép.
Trong khi các vị Chân Đế, Trường Tồn giám định tiên quan, Đại Hắc Ngưu ở dưới đài nhìn tiên quan chằm chằm.
Một lúc lâu sau Đại Hắc Ngưu lên tiếng:
– Thứ này ghê gớm, chắc chắn là vật động trời.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Đúng vậy, một bảo hai vật, thứ tốt.
Mắt Đại Hắc Ngưu sáng rực hỏi dồn:
– Bên trong có gì? Người chết hay tiên nữ?
Mắt Lý Thất Dạ sâu thẳm lóe tia sáng, cười nói:
– Không vội biết.
Mắt Đại Hắc Ngưu sáng rỡ xúi giục:
– Xem ra là thứ ghê gớm rồi, thứ tốt như vậy đại thánh nhân tuyệt đối đừng bỏ qua, nhất định phải lấy vào tay!
Lý Thất Dạ cười cười, mắt đã chứa ý cười.
Chân Đế, Trường Tồn trên đài đấu giá trao đổi ý kiến. Báu vật áp trục thế này thì dù họ giấu diếm nhưng cũng muốn biết cái nhìn của người khác.
Hoàng Tôn Chân Đế hỏi Thánh Sương Chân Đế:
– Thanh Sương đạo hữu thấy sao?
Thánh Sương Chân Đế trầm ngâm nói:
– Thứ này vượt qua thời gian cùng không gian, theo ta thấy nó có liên quan đến thời gian. Không dám nói nó có đến từ Tiên giới thật không, nếu kêu ta kết luận thì nó trôi qua trong dòng sông thời gian.
Minh Vương Phật không đến nhưng kính tượng ở, gã niệm phật:
– Đạo hữu có quang minh xuyên quá lợi hại, thứ này không thể bạo lực phá mở, cũng không dùng bạo lực được, chỉ có thấu hiểu ảo diệu của nó mới có thể mở ra. Trong quan tài có vật gì, không biết sống hay chết.
Trường Tồn khác đưa ra kết luận tương tự:
– Đúng rồi, vật trong quan tài sống hay chết khó biết, chưa chắc à người, có lẽ là thứ khác.
Chân Đế trầm ngâm nói:
– Theo ý ta thì đừng mở nó ra, nếu là tiên vật là niềm vui lớn, nếu là tà vật thì chúng ta không thể áp chế. Thứ bị phong ấn bên trong chắc chắn cường đại không gì sánh được, khó tưởng tượng.
Đại nhân vật khác đồng ý:
– Đạo huynh này nói có lý, theo ý ta nên nhờ lực lượng Thủy Tổ mở ra, hoặc cần Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống, không thì không thể mở.
Đại nhân vật trên đài đấu giá nhìn nhau. Tạm thời Tiên Thống Giới không có Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống, ít nhất trong trí nhớ của mọi người không có ai.
Đương thời có hai người thành đạo, nhưng Kim Quang Thượng Sư, Lan Thư Tài Thánh không phải Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống. Có lẽ một ngày nào đó bọn họ sẽ trở thành Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống, nhưng ít ra hiện tại không phải.
Nếu thật sự cần Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống thì hiện tại trong Tiên Thống Giới không ai có thể mở ra tiên quan.
Người dưới đài nghe nhóm Hoàng Tôn Chân Đế đối thoại, lòng rung động. Một tiên quan cần Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống mới mở ra được thì tiên quan đó nghịch thiên biết bao.
Hoàng Tôn Chân Đế có suy nghĩ ích kỷ riêng nhưng vẫn trao đổi ý kiến của mình, cuối cùng họ vẫn không thể tham ngộ ra ảo diệu của tiên quan. Cả nhóm trở lại lầu các của mình.
Tiếp theo là những đại nhân vật ngồi trên ngai báu giữa không trung lên đài quan sát tiên quan.
Trong quá trình cậu ấm Đường Bôn không về chỗ ngồi, gã còn đứng trên đài đấu giá tán tỉnh nữ đấu giá sư. Nhiều người líu lưỡi nhìn hành động của gã.
Nữ đấu giá sư rất là bất đắc dĩ. Đường Bôn là khách quý của Kiêu Hoành Thương Hành, gã bỏ ra rất nhiều tiền, huống chi bộ dạng nhà giàu mới nổi nhưng gã không làm chuyện gì khác người, cùng lắm dẻo miệng tán tỉnh nữ đấu giá sư, hoàn toàn là không ảnh hưởng toàn cục.
Nhiều người thấy Đường Bôn rất thô tục, hạ lưu vô sỉ. Nhưng gã không thèm quan tâm ánh mắt người đời, làm bộ dáng con nhà giàu, lão tử có tiền, lão tử là nhà giàu mới nổi, các ngươi làm gì được ta?
Chương 4227: Tiểu Tỷ Tỷ (2)
Khó khăn lắm chấm dứt việc quan sát khoảng cách gần, nữ đấu giá sư trở lại vị trí của mình.
Nữ đấu giá sư nhìn mọi người:
– Các vị đã tận mắt quan sát tiên quan rồi, mặc dù Kiêu Hoành Thương Hành không dám kết luận trong quan tài là vật gì nhưng ta nghĩ trong lòng mọi người đã biết nó quý giá thế nào.
Các Chân Đế, Trường Tồn lên tiếng khẳng định. Họ đã tự mình thăm dò, không dám chắc chắn thứ bên trong tiên quan là gì, họ chỉ dám khẳng định tiên quan là chí bảo vô thượng, làm báu vật áp trục hội đấu giá hơi không xứng với nó.
Nữ đấu giá sư chậm rãi nói:
– Bảo bối này là thiếu chủ của chúng ta kiếm được, Kiêu Hoành Thương Hành lấy ra đấu giá nhưng chưa định giá cho nó, vì bảo bối này vô giá, không thể định giá cụ thể.
Nghe nói bảo bối vô giá, đám người nhìn nhau, nếu vô giá thì làm sao đấu giá báu vật này đây?
Nữ đấu giá sư chậm rãi nói:
– Nên Kiêu Hoành Thương Hành lần này làm cuộc đấu giá đặc biệt. Các vị báo ra giá của mình, chúng ta đăng ký tại chỗ, trong các vị có ai có giá thích hợp nhu cầu của Kiêu Hoành Thương Hành thì tiên quan sẽ thuộc về người đó.
Nghe nữ đấu giá sư giải thích cách đấu giá, mọi người rất bất ngờ:
– Vậy cũng được?
Tùy ý báo giá cho báu vật áp trục? Lần đầu mọi người gặp chuyện như vậy.
Nữ đấu giá sư chậm rãi nói:
– Nhưng mỗi người chỉ có cơ hội báo giá một lần, sau khi phách mại hành đăng ký thì không thể sửa đổi, xin tất cả hãy quý trọng. Báo giá không giới hạn trong chân thạch, kim tiền, cũng có thể lấy vật đổi vật.
Nhiều người lên tinh thần:
– Cái này hay nè.
Các người ghi chép của Kiêu Hoành Thương Hành xuất hiện chờ mọi người báo giá thì ghi vào.
Không gian trầm lặng, vì mọi người không vội báo giá, đang chờ người khác làm trước. Bởi vì chỉ có một lần cơ hội, nếu bỏ lỡ thì không sửa chữa được.
Cường giả tu sĩ bình thường sẽ không xen vào, bọn họ không có tư cách, không có thực lực đó. Dù bọn họ báo giá cũng chỉ làm trò cười.
Nữ đấu giá sư nói:
– Được rồi, bắt đầu đấu giá, mọi người tự do báo giá đi.
Một tu sĩ già tóc bạc phơ lấy hộp báu ra, bên trong đựng chuông cổ lấp lánh ánh sáng vàng:
– Ta… ta được một chiếc chuông cổ trong Thiên Khư, có thể đổi tiên quan không?
Ánh mắt nữ đấu giá sư sắc bén liếc sơ liền bảo:
– Chuông của tiền bối không tệ, có lẽ ra từ tay Chân Đế.
Đấu giá sư Kiêu Hoành Thương Hành ghi lại.
Có giáo chủ trầm ngâm một chút rồi nói:
– Ta có một gốc Ly Hồn Thảo, trồng ba mươi sáu vạn năm, có thể đổi nó không?
– Gia truyền nhà ta có một căn nhà cũ, lão tổ tông chúng ta từng ở. Lão tổ tông từng hiệu trung trước tòa Chân Viễn Đạo, nghe đồn nhà cũ từng được Chân Viễn Đạo gia cố. Ta có thể dùng nhà cũ đổi tiên quan không?
– Thấy ta được không? Bất Hủ Chân Thần, ta lấy mình đổi tiên quan.
Mọi người cười lớn trêu chọc người báo giá này:
– Đệt, ngươi bán luôn mình cũng đáng giá!
Mặc dù nhiều cường giả tu sĩ biết mình không có thực lực, tư cách mua tiên quan nhưng Kiêu Hoành Thương Hành không cấm người ta báo giá, cái gì cũng được. Vì thế một số người góp vui báo ra giá cả của mình. Bọn họ báo đủ thứ giá, có đổi bằng nhà mình, có đổi bằng chính mình, rất buồn cười.
– Ta có một con hổ vương, long văn, phượng trảo, huyết thống Bạch Hổ, ba vạn tuổi, xuất thân Bất Chu sơn, đổi tiên quan được không?
– Trong đạo thống của ta có một mạch tinh tiết đạo khoáng, khoáng mạch khoảng tám ngàn dặm, mỗi năm sản khuất tám trăm vạn tấn đủ cung cấp một phần ba tinh mạch khoáng cho Tiên Thống Giới. Đổi nó với tiên quan được không?
– Giáo của ta có một bí cảnh, thịnh sản tọa kỵ, có một trăm bảy mươi tám chủng loại. Tọa kỵ vương giả có thể cho Chân Đế ngự giá, đổi tiên quan được không?
– Trong cương quốc của ta có sông lớn chín khúc, trong sông có riêng diêu thiên lý, đây là thịnh phẩm vô thượng để luyện đan. Mỗi năm sinh sản ba ngàn con diêu thiên lý, Tiên Thống Giới rất ưa thích, đổi với tiên quan được không?
So với mấy cái báo giá buồn cười cũng có một số đại nhân vật nghiêm túc ra giá, đều là hùng chủ một phương, hoặc là giáo chủ địa giáo, hoặc là hoàng chủ cương quốc, một số người vốn là Bất Hủ Chân Thần.
Bọn họ ra giá khác nhau nhưng giá đều rất hấp dẫn, làm nhiều người nghe lòng máy động.
Những đại nhân vật không lấy tiền bạc ra, nhưng họ đưa tiền cọc toàn là tài nguyên vô cùng quý giá. Mạch khoáng, sông lớn xứng là chậu châu báu.
Đại nhân vật có sức nặng đều thi nhau báo giá, một số người lấy bảo bối trấn giáo trong tông môn của mình ra trao đổi với tiên quan.
Kiêu Hoành Thương Hành không trả lời ngay nhưng họ ghi chép lại hết.
Cậu ấm Đường Bôn phô bày dáng vẻ nhà giàu mới nổi:
– Ta có một bộ xương phượng hoàng bất tử, cộng thêm ba mươi ức chân thạch chuyên cho Chân Đế ngũ cung dùng.
Nghe con nhà giàu Đường Bôn kêu giá xong, nhiều người hút ngụm khí lạnh:
– Ba mươi ức!
Nhiều ánh mắt nhìn Đường Bôn, thật là giàu nứt tường đổ vách, đừng nói thiếu chủ của địa giáo, thái tử cương quốc, họ có phá sản hơn nữa cũng không bằng cậu ấm Đường Bôn.
Có người lẩm bẩm:
– Ba mươi ức, mợ, ta rất muốn cướp bóc hắn.
Đường Bôn nghe vậy bật cười vênh váo nói với cường giả đó:
– Huynh đệ, hoan nghênh ngươi tới cướp ta. Thị vệ của ta là Bất Hủ Chân Thần kỷ nguyên, bản thiếu gia đang định mời thêm mấy Trường Tồn Bất Hủ làm thị vệ, muốn tiền đưa tiền, muốn báu vật cho báu vật. Máu thần long, hoa thụy thú gì đó đều có cho, thiếu gia ta có tiền.
Cường giả tu sĩ này mặt đỏ rần cười gượng nói:
– Ta đùa, đùa thôi.
Đường Bôn rộng rãi khiến người câm nín, nhưng cũng rất có thể, Trường Tồn Bất Hủ cao cao tại thượng thật, tuy nhiên đưa ra cái giá hợp lý thì có thể thương lượng lại. Luôn có vài thứ có thể khiến Trường Tồn Bất Hủ động lòng.
Đường Bôn không quên bắt chuyện với nữ đấu giá sư, cười tủm tỉm hỏi:
– Tiểu tỷ tỷ thấy ta ra giá thế nào?
Nữ đấu giá sư mỉm cười nói:
– Đường công tử đưa ra điều kiện rất ưu tú, cửa hàng sẽ suy xét đầu tiên.
Nữ đấu giá sư chỉ là không đắc tội với Đường Bôn, nàng quyến rũ đa tình.
Đường Bôn cười nói:
– Bản công tử không quá hứng thú tiên quan gì đó, tùy tiện góp vui thôi. Tiểu tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, Đường Bôn càng muốn được gần bên hơn.
Nữ đấu giá sư nhoẻn miệng cười. Đám người không biết nên nói cái gì, không rõ cái tên con nhà giàu này tới tán gái hay đấu giá.
Ba mươi ức đã là giá rất khủng, chân thạch chuyên cho Chân Đế ngũ cung hưởng dụng, nhưng kinh khủng hơn là bộ xương phượng hoàng bất tử.
Chương 4228: Điên Cuồng Đấu Giá
Mọi người rất tò mò về Đường Bôn, cái tên con ông cháu cha này lai lịch thế nào? Không lẽ là nhi tử của Chân Đế nào đó? Nhưng ngẫm lại thấy không đúng, nếu là nhi tử của Chân Đế, dù vị này nội tình thâm sâu đến đâu cũng sẽ không cho nhi tử phá của tiêu xài phung phí như vậy.
Với Chân Đế thì họ dạy dỗ nhi tử càng nghiêm khắc hơn, không cho nhi tử của mình làm con nhà giàu ăn không ngồi rồi chỉ biết ném tiền ra đường.
Mọi người nhìn Đường Bôn bộ dạng lão tử có tiền xài không hết, ném tiền lung tung, vứt ba mươi ức không chớp mắt cái nào.
Nói tới cũng lạ, lai lịch của cậu ấm Đường Bôn bí ẩn, mọi người hoàn toàn không biết gì về gã.
Một lão nhân báo giá:
– Kim Biến Thần Đình đồng ý ra năm ức chân thạch Thủy Tổ đẳng cấp Vạn Thống.
Lão nhân đến từ Kim Biến Thần Đình, là đại nhân vật lợi hại bên cạnh Kim Biến Chiến Thần.
Nhiều người hút ngụm khí lạnh:
– Năm ức chân thạch Thủy Tổ đẳng cấp Vạn Thống!
Đám người lấy lại tinh thần ngó nhau, cảm thấy giá này hơi ít.
Có Bất Hủ Chân Thần tỉnh táo lại nói nhỏ:
– Giá này đã rất cao.
Có người lẩm bẩm:
– Nhưng mới rồi Lý Thập Ức ra mười ức.
Bất Hủ Chân Thần lý trí nói:
– Đừng lấy tên điên Lý Thập Ức ra so. Kiếm Thủy Tổ tối đa cỡ năm ngàn vạn, mà giá như vậy đã hơi cao, giá hợp lý là ba ngàn vạn. Mặc dù tiên quan là báu vật áp trục nhưng tính theo giá thì năm ức đã hợp lý. Thử hỏi có đạo thống nào một hơi lấy ra năm ức chân thạch Thủy Tổ?
Mọi người nhìn nhau, đặc biệt những giáo chủ, hoàng chủ, bọn họ âm thầm tính tròn kho của đạo thống mình. Dốc hết đạo thống cũng không thể đưa ra năm ức chân thạch Thủy Tổ liền, dù có là chân thạch Thủy Tổ đẳng cấp Vạn Thống.
Kim Biến Thần Đình tối đa chỉ đưa ra năm ức, ngẫm lại Lý Thất Dạ ném ra mười ức càng thấy đáng sợ.
– Trời ạ, Lý Thập Ức quá hung mãnh!
Không có đối lập thì không có tổn thương, mọi người hút ngụm khí lạnh. Kim Biến Thần Đình mạnh biết bao, nội tình vô cùng thâm sâu, vậy mà họ chỉ trả được năm ức. Dù Kim Biến Thần Đình có thể đưa ra mười ức nhưng cũng tạo áp lực lớn cho họ, phải mở họp thảo luận.
Quản Vân Bằng hét to:
– Phụ thân của ta nói Kình Thảo đạo thống đồng ý ra năm ức, thêm một quyển tâm đắc Thủy Tổ đổi tiên quan!
Báo gía xong Quản Vân Bằng lộ vẻ đắc ý.
Trong phòng đấu giá Quản Vân Bằng biểu hiện bình thường, gã mua về một, hai món báu vật nhưng không xuất sắc, giá trung bình. Điều này làm Quản Vân Bằng khó chịu, vì gã là sư đệ của Lan Thư Tài Thánh, thân phận cao quý biết bao, gã tự nhận có thể ngồi ngang hàng với những Chân Đế. Nhưng Quản Vân Bằng bất đắc dĩ là tiền trong túi không nhiều, phải được phụ thân gật đầu.
Kính tượng phụ thân đồng cho Quản Vân Bằng mua tiên quan, giá bằng Kim Biến Thần Đình cộng thêm một quyển tâm đắc của Thủy Tổ.
Nghe Quản Vân Bằng kêu giá, lão nhân Kim Biến Thần Đình lạnh lùng lườm gã. Quản Vân Bằng địa biểu Kình Thảo đạo thống, gã báo giá tức là chống đối với Kim Biến Thần Đình.
Quản Vân Bằng không sợ lão nhân Kim Biến Thần Đình, dù lão là đại nhân vật bên cạnh Kim Biến Chiến Thần nhưng gã ưỡn ngực hung hăng trừng lại.
Kim Biến Thần Đình rất mạnh, nhiều người kiêng dè nhưng đương thời Kình Thảo đạo thống không sợ Kim Biến Thần Đình. Hơn nữa Kim Biến Chiến Thần mạnh cỡ nào cũng chỉ là Chân Đế thập nhị cung, sư huynh của gã là Thủy Tổ Lan Thư Tài Thánh, mạnh hơn Kim Biến Chiến Thần nhiều. Bởi vậy Quản Vân Bằng không e ngại đại nhân vật của Kim Biến Thần Đình, gã lườm lại.
Đạo hạnh của Quản Vân Bằng không cao, chỉ tính là một cường giả. Còn đại nhân vật Kim Biến Thần Đình về thân phận hay thực lực dù không thể ngang hàng với Quản Vân Thần, nhưng cũng là đại nhân vật nổi tiếng thiên hạ. Giờ bị Quản Vân Bằng lườm lại khiến lão rất khó chịu, rồi lại không thể làm gì gã. Hết cách, phụ thân của Quản Vân Bằng là Quản Vân Thần, sư huynh là Lan Thư Tài Thánh. Không ai muốn dạy gã một trận, vì đánh nhi tử sẽ chọc lão tử ra.
Đại nhân vật Kim Biến Thần Đình đành hừ mũi.
Quản Vân Bằng khó khăn được một lần uy phong, giọng cũng lớn hơn:
– Cô nương, Kình Thảo đạo thống chúng ta báo giá thế nào?
Nữ đấu giá sư gật đầu mỉm cười nói:
– Rất ưu tú, nếu Kiêu Hoành Thương Hành chúng ta chọn trúng sẽ báo cho Quản công tử.
Được nữ đấu giá sư lễ pháp đáp lại thỏa mãn lòng hư vinh của Quản Vân Bằng, gã ngồi xuống ghế.
Minh Vương Phật không nói chuyện nhưng Minh Vương Tả Đồng báo giá thay chủ nhân:
– Lăng Gia Tự ra hai quyển kinh phật, tự tay Lăng Gia Phật ghi.
Nhiều người lòng rung động:
– Kinh phật của Lăng Gia Phật!
Kinh văn của Lăng Gia Tự không truyền ra ngoài, càng đừng nói tự tay Lăng Gia Phật chép. Không cần biết nội dung kinh văn là gì, chỉ riêng việc Lăng Gia Phật tự tay chép đã là báu vật vô địch. Lăng Gia Phật không chỉ là Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống, còn là Thủy Tổ ngang hàng với Viễn Hoang Thánh Nhân.
Hai quyển kinh thư viết tay là hai món bảo bối vô địch, có thể trấn áp tà ma, còn về nội dung kinh thư cũng là phật pháp vô song, một hòn đá ném hai chim.
Minh Vương Phật, Lăng Gia Tự báo giá làm mọi người thầm giật mình, các cặp mắt nhìn nữ đấu giá sư chờ nàng trả lời.
Nữ đấu giá sư không trả lời, nàng cười cười khách sáo đáp sẽ ghi lại.
Thánh Sương Chân Đế báo giá:
– Bắc Viện ta có một quyển Quang Minh Đại Thế Đồ do Thủy Tổ luyện ra, một chiếc thuyền phổ độ chúng sinh, một bát Tẩy Tội để đổi quan tài này.
Thánh Sương Chân Đế không báo giá cho mình mà đại biểu toàn Bắc Viện.
Nghe Thánh Sương Chân Đế báo giá, mọi người lòng rung động:
– Di bảo của Viễn Hoang Thánh Nhân!
Nhiều người nhìn Thánh Sương Chân Đế, có người chảy nước miếng. Thánh Sương Chân Đế báo giá rất hấp dẫn.
Đại nhân vật kinh ngạc kêu lên:
– Quang Minh Đại Thế Đồ, thuyền phổ độ chúng sinh, bát Tẩy Tội, toàn là Viễn Hoang Thánh Nhân tự tay tế luyện!
Bất Hủ Chân Thần nghe tên ba món báu vật, giật mình hút ngụm khí lạnh:
– Ba món báu vật này lợi hại, nghe đồn Viễn Hoang Thánh Nhân vì luyện ra Quang Minh Đại Thế Đồ từng đi khắp Tam Tiên giới, tranh này vẽ nguyên Tam Tiên giới. Có tin đồn khi tai nạn đến, lên thuyền phổ độ chúng sinh là sẽ tìm được đường sống. Bát Tẩy Tội là chén thánh vô thượng, người trôi lớn sau khi tẩy có thể quy thánh.
Nhiều đại nhân vật nghe báo gía xong tim đập nhanh:
– Ba món đồ quá quý giá!
Nên biết ba món đồ này ra từ tay Viễn Hoang Thánh Nhân, đó là một trong mười Thủy Tổ, kinh diễm biết bao.
Chương 4229: Lời Hứa Của Thủy Tổ
Giờ Thánh Sương Chân Đế báo ra ba món báu vật cao hơn Minh Vương Phật, Bắc Viện vượt trên Lăng Gia Tự.
Minh Vương Phật không tỏ thái độ, không lộ mặt. Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng thì biến sắc mặt, bọn họ biết Lăng Gia Tự đã bị Bắc Viện lấn át. Hai người không dám nói tiếng nào, vì Thánh Sương Chân Đế ngang hàng với Minh Vương Phật, còn hai người chỉ là sa di, địa vị cách biệt quá xa.
Hoàng Tôn Chân Đế mở miệng nói:
– Cao Dương Lâu chừa một danh ngạch cho Kiêu Hoành Thương Hành các ngươi, vĩnh cửu có hiệu lực.
Mọi người cùng nhìn Hoàng Tôn Chân Đế:
– Một danh ngạch của Cao Dương Lâu!
Cao Dương Lâu khó lường, sâu không lường được, không có ai biết nó mạnh đến mức nào. Trăm ngàn vạn năm nay hiếm ai đi vào Cao Dương Lâu, đừng nói Chân Đế, dù là Thủy Tổ chưa chắc được vào Cao Dương Lâu.
Mọi người không biết tham gia vào Cao Dương Lâu có ích lợi gì, nhưng từng có một số Thủy Tổ muốn vào, Chân Đế thì càng khỏi phải nói. Trăm ngàn vạn năm qua bao Chân Đế muốn thêm vị trí trong Cao Dương Lâu nhưng không thể thành công.
Ví dụ tốt nhất là Thái Doãn Hỉ quan thủ Thiên Hùng quan. Thái Doãn Hỉ được Cao Dương Lâu trợ giúp mới ngồi vững vị trí hôm nay, có thể tưởng tượng Cao Dương Lâu có sức ảnh hưởng lớn cỡ nào.
Chân Đế, Trường Tồn tim đập nhanh:
– Danh ngạch của Cao Dương Lâu.
Đến độ cao như họ biết rõ tham gia Cao Dương Lâu là cơ hội siêu tốt, cho bọn họ đi xa hơn.
Mọi người nhìn nữ đấu giá sư.
Nữ đấu giá sư khom người hướng Hoàng Tôn Chân Đế:
– Đa tạ bệ hạ dày yêu, Kiêu Hoành Thương Hành chúng ta nhất định sẽ trịnh trọng suy xét đề nghị của bệ hạ.
Người nên báo giá đều đã lên tiếng, không gian yên tĩnh, vì còn lại ít người có tư cách nhưng chưa báo giá.
Nhiều người bản năng ngước đầu nhìn lên trời, điện cổ chỗ của Khê Hoàng. Mặc dù chân thân không giá lâm, chỉ là kính tượng của Khê Hoàng, nhưng nàng đại biểu quyền uy vô thượng của Kim Quang Thượng Sư.
Mọi người nín thở chờ Khê Hoàng báo giá.
Trong hội đấu giá này trừ kiếm Thủy Tổ là Khê Hoàng từng lên tiếng, nàng không kêu giá báu vật khác.
Mọi người biết Khê Hoàng báo giá kiếm Thủy Tổ vì muốn giúp Phi Kiếm Thiên Kiêu, nàng tham gia hội đấu giá lần này là hướng về tiên quan, chắc chắn nàng sẽ kêu giá.
Mọi người yên lặng chờ đợi, muốn biết Kim Quang Thượng Sư sẽ kêu giá động trời thế nào. Kim Quang Thượng Sư là Thủy Tổ chí cao vô thượng, nếu y báo giá chắc chắn động trời.
Thật ra thì nhiều người đã báo giá nhưng trong lòng không yên, vì chưa nghe Khê Hoàng nói gì. Họ biết nếu Kim Quang Thượng Sư quyết có được tiên quan vậy không ai có thể cạnh tranh lại. Về tài phú, thực lực, hoặc các loại tài nguyên, không ai có mặt tại đây so sánh với Kim Quang Thượng Sư nổi.
Trong sự chờ đợi của mọi người, từ điện cổ truyền ra giọng Khê Hoàng:
– Lời hứa của Kim Quang Thượng Sư.
Dứt lời thanh âm hóa chân ngôn, rơi xuống đất, vĩnh cửu, một lời ngàn kim.
Khê Hoàng dứt lời, đất chảy suối vàng, dị tượng kinh người, đây chính là dấu hiệu lời hứa. Nếu Kiêu Hoành Thương Hành đồng ý thì lời hứa này vĩnh viễn có hiệu quả.
Mọi người lòng rung động, tinh thần phấn khởi, đầu óc xoay quanh nhiều ý nghĩ, tưởng tượng vô hạn:
– Lời hứa của Kim Quang Thượng Sư!
Một lời hứa hẹn của Kim Quang Thượng Sư hấp dẫn biết bao. Kim Quang Thượng Sư là Thủy Tổ vô địch, tưởng tượng xem lời hứa của y vô giá bao nhiêu, không cách nào đong đếm giá trị lời hứa mang đến. Một lời hứa của Kim Quang Thượng Sư tràn ngập khả năng vô hạn, không chừng y có thể dạy dỗ ngươi thành Chân Đế, cho ngươi trong một đêm phú khả địch quốc, cho ngươi uy hiếp bát phương…
Tóm lại một lời hứa của Kim Quang Thượng Sư có sức hấp dẫn vô cùng, tràn ngập khả năng vô hạn.
Có người vô thức thì thào:
– Lời hứa của Thủy Tổ!
Đừng nói cường giả tu sĩ bình thường, Chân Đế nghe lời này cũng rung động. Lời hứa của Thủy Tổ rất hấp dẫn, Chân Đế như họ cũng muốn có được.
Giáo chủ đại giáo lẩm bẩm, nằm mơ cũng muốn có lời hứa của Thủy Tổ:
– Lời hứa của Thủy Tổ có thể phúc trạch hậu đại.
Nữ đấu giá sư khom người cung kính nói:
– Kiêu Hoành Thương Hành chúng ta cảm kích lời hứa của Thượng Sư.
Mọi người cảm thấy mình hết hy vọng, nếu cho chính họ lựa chọn thì chắc chắn họ sẽ chọn lời hứa của Thủy Tổ. Báu vật, tài sản khác tuy rất quý giá nhưng không bằng lời hứa của Thủy Tổ.
Vì lời hứa của Thủy Tổ tràn ngập khả năng vô hạn, có lời hứa đó là có thể đổi lấy những báu vật, tài nguyên.
Mọi người gật gù nói:
– Xem ra Kiêu Hoành Thương Hành sẽ đồng ý Kim Quang Thượng Sư.
Khi mọi người cho rằng Kiêu Hoành Thương Hành đồng ý Khê Hoàng thì nữ đấu giá sư nhoẻn miệng cười, mắt nhìn Lý Thất Dạ.
Nữ đấu giá sư cười quyến rũ hỏi:
– Lý công tử muốn báo giá không?
Mọi người chợt nhớ ra Lý Thất Dạ, lấy lại tinh thần nhìn hướng hắn.
Bọn họ chợt nhớ ra Lý Thất Dạ là tên điên ra tay một cái động trời.
– Còn Lý Thập Ức nữa!
Lý Thất Dạ không nói chuyện.
Đại Hắc Ngưu cười nham nhở hỏi:
– Kiêu Hoành Thương Hành các ngươi muốn cái gì?
Đại Hắc Ngưu đang thăm dò Kiêu Hoành Thương Hành.
Nữ đấu giá sư chỉ cười nhìn Lý Thất Dạ:
– Kiêu Hoành Thương Hành chúng ta quyết định tùy tình huống, lần này hơi đặc biệt. Lý công tử thấy sao?
Lý Thất Dạ trở thành tiêu điểm chú ý, mọi người muốn biết hắn kêu giá thế nào.
– Lý Thập Ức sẽ báo cái giá ra sao?
Trước đó đã có kinh nghiệm rồi, Lý Thập Ức ra tay là kinh thiên động địa, tất cả bị hắn tát mặt. Không thể suy đoán người điên này bằng lẽ thường.
Cường giả trầm ngâm nói:
– Tiền bạc chắc vô dụng, có nhiều tiền hơn nữa sẽ sánh bằng lời hứa của Thủy Tổ sao?
Chân Thần khác thấy có lý:
– Mặc dù tiền là vạn năng nhưng có một số chuyện thì không được, nhiều tiền hơn nữa cũng không bằng lời hứa của Thủy Tổ.
Nhiều người gật đầu nói:
– Đúng rồi, lời hứa của Thủy Tổ khiến người rất động lòng.
Đại nhân vật khác lắc đầu nói:
– Chưa chắc đâu, nên biết Kiêu Hoành Thương Hành là người làm ăn, ai biết Lý Thập Ức sẽ ra giá trên trời thế nào? Không chừng đánh động được Kiêu Hoành Thương Hành.
Bất Hủ Chân Thần chậm rãi nói:
– Ta thấy không thể nào, đến mức này rồi Kiêu Hoành Thương Hành không mê tiền, nếu không đã yết giá sẵn. Mặc dù tiền có thể thông thần nhưng không thông Thủy Tổ được, ngươi có nhiều tiền hơn nữa có thể chồng thành Thủy Tổ không? Ta cho rằng không thể.
Nhiều người hùa theo:
– Đúng đúng, có nhiều tiền hơn khi đến mức nào đó cũng chỉ là vật ngoài thân. Đến độ cao như Thủy Tổ thì không cần tiền nữa, đưa bao nhiêu tiền cũng vô dụng.
Chương 4230: Ta Muốn
Tồn tại cỡ như Hoàng Tôn Chân Đế nhìn hướng Lý Thất Dạ, bọn họ hơi nôn nóng, rất muốn biết Lý Thất Dạ sẽ ra giá cả kinh thiên động địa thế nào.
Mọi người nhìn chăm chú, Lý Thất Dạ cười ung dung nói:
– Báo, sao không báo giá được. Ta muốn tiên quan này.
Mọi người nghe vậy nhìn Lý Thất Dạ, cảm thấy hắn láo quá.
Người bất mãn đầu tiên là Phi Kiếm Thiên Kiêu, cười khẩy nói:
– Ngươi muốn? Dựa vào cái gì muốn? Ngươi có thứ gì bằng lời hứa của Thủy Tổ? Dù ngươi có nhiều tiền hơn nữa, ra một trăm ức cũng không bằng lời hứa của Thủy Tổ!
Phi Kiếm Thiên Kiêu rất bất mãn Lý Thất Dạ, thậm chí là ôm hận. Phi Kiếm Thiên Kiêu rất muốn có kiếm của Thủy Tổ nhưng bị Lý Thất Dạ cướp mất, bị hắn tát một bạt tai nồng mùi tiền trước mặt người trong thiên hạ. Nàng là thiên chi kiêu nữ, xuất thân cao quý vô cùng vậy mà bị Lý Thất Dạ dùng thủ đoạn dung tục nhất làm bẽ mặt, sao có thể bỏ qua?
Huống chi cho tới nay Phi Kiếm Thiên Kiêu thấy hãnh diện vì tỷ phu Kim Quang Thượng Sư. Tỷ phu của nàng là Thủy Tổ vô địch, vô song cõi đời, số một tuyên cổ. Trên đời có thứ gì sánh bằng lời hứa của y? Dù nhiều tiền hơn nữa cũng không thể mua một lời hứa của tỷ phu nàng!
Nên giờ Lý Thất Dạ mở miệng nói thẳng muốn tiên quan làm Phi Kiếm Thiên Kiêu bất mãn. Cái người đầy hơi tiền này không có tư cách so sánh với tỷ phu của nàng.
Nhiều người nhìn Lý Thất Dạ, cảm thấy hắn hơi bị láo. Tuy mọi người biết hắn nhiều tiền đến mức đốt tiền nấu trứng, hở chút là hét giá mười ức. Nhưng với lời hứa của Thủy Tổ, bao nhiêu tiền cũng chẳng là gì. Với nhiều người thì tiền nhiều không bằng lời hứa của Thủy Tổ.
Cường giả nhìn bộ dạng bình tĩnh của Lý Thất Dạ, nói:
– Tên điên này sẽ ra giá thế nào? Không lẽ kêu gía một trăm ức thật?
Cường giả tu sĩ khác nói:
– Một trăm ức đúng là hù chết người, Thủy Tổ chưa chắc có thể một hơi lấy ra hết. Nhưng có vài chuyện tiền chưa chắc dùng được, đổi lại là ta thà chọn lời hứa của Thủy Tổ.
Bất Hủ Chân Thần khác đồng ý:
– Đúng vậy! Một trăm ức rất khủng, với kẻ dung tục thì giá tiền này rất hấp dẫn, nhưng với người có khát vọng thì sẽ chọn lời hứa của Thủy Tổ. Cá nhân ta cho rằng giữa một trăm ức và lời hứa của Thủy Tổ thì Kiêu Hoành Thương Hành sẽ chọn lời hứa.
Tu sĩ khi mạnh đến trình độ nhất định, họ không cần tiền bạc mà càng cần không gian tiến bộ. Hiển nhiên lời hứa của Thủy Tổ đem đến khả năng vô hạn cho họ.
Nữ đấu giá sư cười tủm tỉm hỏi:
– Không biết Lý công tử muốn ra gía thế nào?
Mọi người nín thở nhìn Lý Thất Dạ trân trân, chờ hắn ra gía động trời.
Không ai nghi ngờ Lý Thất Dạ, vì người điên này ra tay là kinh phong vân, động thiên địa, thuận miệng thốt mười ức. Với báu vật áp trục thế này chắc chắn hắn sẽ kêu gái rất kinh thiên động địa.
Mọi người muốn biết người điên này sẽ đưa ra cái gì gì.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Đưa bút mực đây, người đời không nên biết cái giá ta đưa ra.
Đám người nhìn nhau, là giá cả kiểu gì mà không thể cho người biết? Nghe hơi bị kỳ.
Nữ đấu giá sư ngạc nhiên, sai người đưa giấy bút cho Lý Thất Dạ.
Phi Kiếm Thiên Kiêu hừ lạnh một tiếng:
– Hừ! Làm bộ làm tịch, ra vẻ cho cố vào, giá cả động trời gì đó, giá cả không thể cho người đời biết? Tất cả không bằng lời hứa của Thủy Tổ!
Một số cường giả không xem trọng Lý Thất Dạ:
– Ta cũng không tin có cái giá nào sánh bằng lời hứa của Thủy Tổ.
Bọn họ cảm thấy Lý Thất Dạ đưa ra giá gì cũng không bằng lời hứa của Kim Quang Thượng Sư.
Lý Thất Dạ viết giá cả vào tờ giấy, gấp lại rồi đẩy ra.
Nữ đấu giá sư mở ra xem, biến sắc mặt, sau đó tờ giấy được đưa vào hậu đài.
Không ai thấy tờ giấy viết cái gì nhưng họ thấy rõ biểu tình của nữ đấu giá sư.
Mọi người rất tò mò, Lý Thập Ức đã viết cái giá gì vào giấy mà khiến nữ đấu giá sư có phản ứng như vậy?
Một lúc lâu sau, có người nói nhỏ vào tai nữ đấu giá sư, đưa điệp thư cho nàng.
Nữ đấu giá sư mỉm cười quyến rũ, vẫn hút hồn người:
– Các vị, báu vật áp trục đã có rốt cuộc.
Nghe vậy không gian sôi trào, nhiều người la hét thúc giục đáp án:
– Là ai? Là ai!?
Có đại nhân vật cảm thán rằng:
– Còn hỏi nữa? Chắc chắn là Khê Hoàng rồi, có cái gì sánh bằng lời hứa của Thủy Tổ?
Nhiều người gật gù:
– Cũng đúng, không có gì bằng lời hứa của Thủy Tổ.
Có người lớn tiếng hỏi nữ đấu giá sư đứng trên đài:
– Có phải là Khê Hoàng không?
Nữ đấu giá sư nói với mọi người:
– Các vị hãy yên lặng chút. Đại hội đấu giá lần này vô cùng cảm tạ tất cả khách quý nâng đỡ. Cảm tạ các vị Chân Đế, Bất Hủ đích thân đến. Càng phải cảm tạ Khê Hoàng bệ hạ trăm sự bận rộn rút ra thời gian chú ý hội đấu giá Kiêu Hoành Thương Hành chúng ta. Kiêu Hoành Thương Hành xin gửi lời hỏi thăm chân thành tha thiết nhất đến với Kim Quang Thượng Sư.
Nghe nữ đấu giá sư nói, mọi người cho rằng cuối cùng Kiêu Hoành Thương Hành chọn cái giá Khê Hoàng đưa ra:
– Là Khê Hoàng chắc luôn rồi!
– Có gì ngạc nhiên, còn thứ gì sánh bằng lời hứa của Thủy Tổ? Không thể dùng tiền bạc đánh giá lời hứa của Thủy Tổ, càng không có thứ gì khác ngang bằng được.
Nhiều người không quá bất ngờ, đổi lại là họ sẽ chọn lời hứa của Thủy Tổ.
Với người trong thiên hạ thì nhiều tiền hơn nữa cũng không thể mua lời hứa của Thủy Tổ.
Phi Kiếm Thiên Kiêu cho rằng Kiêu Hoành Thương Hành chọn cái giá của Khê Hoàng, nàng thở phào, hĩnh mũi nói:
– Hừ! Tiền nhiều hơn nữa cũng chỉ là đồng nát, giá trên trời cao tới đâu chỉ là con số.
Vừa rồi Lý Thất Dạ dùng tiền tát mặt nàng, làm Phi Kiếm Thiên Kiêu thấy nhục mặt. Giờ tỷ tỷ của nàng thắng Lý Thất Dạ một ván, làm hắn bẽ mặt, khiến nàng rất sung sướng.
Phi Kiếm Thiên Kiêu cười lạnh khóe mắt liếc Lý Thất Dạ: audio coi am
– Có nhiều tiền hơn nữa cũng chỉ là nhà giàu mới nổi, làm gì có tư cách so sánh với Thủy Tổ?
Lúc này Lý Thất Dạ như con kiến trong mắt nàng, Phi Kiếm Thiên Kiêu lạnh lùng nói:
– Thực lực cường đại mới là lẽ phải, tiền tài chỉ là vật ngoài thân, dùng được một lúc, còn lại không đáng gì.
Mọi người cho rằng Kiêu Hoành Thương Hành chọn như vậy là rất hợp lý, không có gì bất ngờ:
– Kiêu Hoành Thương Hành chọn lựa như vậy là lẽ đương nhiên, ai đều nhìn ra Kim Quang Thượng Sư sẽ là vô địch đương thời. Được một lời hứa của Kim Quang Thượng Sư thì đời này Kiêu Hoành Thương Hành sẽ càng thêm xương thịnh phồn vinh.