Đế Bá Audio Podcast
Tập 845 [Chương 4221 đến Chương 4225]
❮ sautiếp ❯Chương 4221: Đấu Giá Kịch Liệt
Lý Thất Dạ đáp trả làm Phi Kiếm Thiên Kiêu biểu tình cực kỳ khó xem, bị nhà giàu mới nổi xem thường làm nàng nghẹn cục tức á khẩu thật lâu.
Nữ đấu giá sư thấy không khí đông cứng, nàng hắng giọng nói:
– Khụ, các vị, tiếp tục đấu giá. Kiếm Thủy Tổ này vì bị giới hạn tài liệu nên giá phải chăng, giá khởi điểm năm trăm vạn, chân thạch Thủy Tổ đẳng cấp Vạn Thống, mỗi lần tăng mười vạn.
Nhiều người càu nhàu:
– Năm trăm vạn mà bảo là giá phải chăng?
Năm trăm vạn nhưng là chân thạch Thủy Tổ, dù chỉ là đẳng cấp Vạn Thống thì nó cũng siêu quý giá.
Nên biết truyền thừa môn phái bình thường muốn lấy ra tám, mười viên chân thạch Thủy Tổ là vô cùng khó khăn. Truyền thừa địa giáo có chân thạch Thủy Tổ cơ bản thuộc hạng nhất. Môn phái trả được trăm vạn chân thạch Thủy Tổ thì chắc chắn là vật khổng lồ, chỉ có Chân Đế, Trường Tồn siêu mạnh hoặc chính Thủy Tổ.
Nữ đấu giá sư cười đa tình lung lay tâm hồn:
– Đây dù sao là kiếm của Thủy Tổ, trên đời hiếm có binh khí Thủy Tổ lưu truyền. Huống chi thanh kiếm này khắc dấu kiếm đạo, có được nó không đơn giản là sở hữu binh khí Thủy Tổ, không chừng có thể tham ngộ kiếm đạo vô thượng của Kiếm Thánh.
Mặc dù kiếm Thủy Tổ giá khởi điểm là năm trăm vạn chân thạch Thủy Tổ đẳng cấp Vạn Thống nhưng nữ đấu giá sư nói có lý, rất hiếm có thể mua binh khí Thủy Tổ, dù ngươi có tiền nhiều cỡ nào cũng rất khó khăn.
Cường giả hoặc là đại giáo có binh khí Thủy Tổ đều sẽ không lấy ra bán, họ sẽ cung nó làm bảo bối trấn giáo.
Nay có thanh kiếm Thủy Tổ lưu truyền, công khai lấy ra đấu giá thì đúng là là không dễ dàng.
Nữ đấu giá sư vừa dứt lời Phi Kiếm Thiên Kiêu lập tức thêm một trăm vạn:
– Sáu trăm vạn!
Nàng biểu thị quyết tâm phải giành lấy kiếm Thủy Tổ.
Phi Kiếm Thiên Kiêu mới kêu giá xong đại nhân vật khác lập tức ra giá:
– Sáu trăm mười vạn!
Người khác nhanh miệng báo giá cao hơn:
– Sáu trăm năm mươi vạn!
Phi Kiếm Thiên Kiêu nhanh miệng tăng giá:
– Bảy trăm vạn!
Đại nhân vật khác không tỏ ra yếu thế, cũng thêm một trăm vạn:
– Tám trăm vạn!
Mặt Phi Kiếm Thiên Kiêu lạnh băng báo giá:
– Một ngàn vạn!
Đại nhân vật đấu giá không hiền gì, lại theo:
– Một ngàn một trăm vạn! Nguồn truyện audio Podcast
Tình hình đấu giá nóng bỏng kịch liệt, trong thời gian ngắn tăng giá lên hai ngàn vạn.
Tuy trước đó Phi Kiếm Thiên Kiêu đã tỏ thái độ thanh kiếm này phải thuộc về nàng, thái độ mạnh mẽ cảnh cáo một số đối thủ ngầm. Mọi người không ra tiếng nhưng không có nghĩa là họ sợ Phi Kiếm Thiên Kiêu.
Có rất nhiều đại nhân vật, không thiếu Chân Đế cao vị, Trường Tồn vô song. Những đại nhân vật giậm chân một cái chấn động thiên hạ. Phi Kiếm Thiên Kiêu đã cảnh cáo nhưng kiếm Thủy Tổ có sức hấp dẫn đủ khiến Chân Đế, Trường Tồn dạng dám ra tay đấu giá.
Nơi này chính là phách mại hành Kiêu Hoành Thương Hành, ai giá cao thì được, ai có tiền là người đó quyết định, chẳng ai sợ ai.
– Hai ngàn năm trăm vạn!
Kiếm Thủy Tổ kéo co ở mức hai ngàn vạn thật lâu, nhiều đại nhân vật toàn là tăng mười vạn. Ai đều muốn có được kiếm Thủy Tổ với giá rẻ nhất, ít ai con nhà giàu như Đường Bôn, càng không điên giống Lý Thất Dạ.
Dây dưa giá thật lâu cuối cùng Phi Kiếm Thiên Kiêu báo ra giá cao hơn, nàng nói được làm được, mỗi lần kêu giá đều rất cao biểu lộ quyết tâm, nàng quyết có được kiếm Thủy Tổ.
Thái độ của Phi Kiếm Thiên Kiêu làm một số người mua rút tay về. Ai đều thấy rõ Phi Kiếm Thiên Kiêu muốn có thanh kiếm này, tài lực của nàng không thua Chân Đế, Trường Tồn nào, cứ tiếp tục dây dưa không có gì hay, chẳng bằng tiện tay tặng nhân tình.
Thấy người mua khác lặng xuống, nữ đấu giá sư hét to:
– Hai ngàn năm trăm vạn, có ai ra giá cao hơn không? Hai ngàn năm trăm vạn lần một, hai ngàn năm trăm vạn lần hai!
Thấy người mua khác rút khỏi cạnh tranh, Phi Kiếm Thiên Kiêu thở phào nhẹ nhõm. Chờ nữ đấu giá sư kêu thêm lần nữa không có ai cạnh tranh là kiếm Thủy Tổ sẽ thuộc về nàng.
Một thanh âm chậm rãi nói:
– Một ức.
Khỏi nhìn, nghe tiếng là mọi người biết ai rồi:
– Đệt, là Lý Thất Dạ, lại ra tay!
Mọi người cùng nhìn sang Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ.
Bọn họ rất bất đắc dĩ:
– Tổ cha nó, đúng là đồ điên thật, mở miệng một ức, hơn nữa là chân thạch Thủy Tổ. Hắn bị điên rồi?
Một ức chân thạch Thủy Tổ, tài phú kinh khủng biết bao, dù là loại đẳng cấp Vạn Thống cũng rất khủng. Trừ chính Thủy Tổ ra e rằng không ai bỏ tiền được như thế.
Có người lẩm bẩm:
– Một ức có đáng không?
Nguyên phòng đấu giá sôi trào, mọi người nhìn Lý Thất Dạ, không biết nên nói cái gì với kẻ điên này.
Nếu là chân thạch đẳng cấp khác còn dễ nói, vì kẻ giàu thật sự có khả năng chi trả. Nhưng chân thạch Thủy Tổ và với mức giá một ức, trên cõi đời mấy ai bỏ ra nổi?
Nữ đấu giá sư siêu kích động hỏi:
– Một ức, một ức! Lý Thất Dạ đại nhân ra một ức, có ai ra giá nữa không!?
Đây là giá cao nhất nữ đấu giá sư từng gặp trong đời, nàng kích động gò má ửng hồng, đá lông nheo với Lý Thất Dạ, đa tình quyến rũ.
Mặt Phi Kiếm Thiên Kiêu xanh như tàu lá:
– Ngươi…!
Kiếm Thủy Tổ vốn dễ dàng về tay nàng, giờ Lý Thất Dạ ném ra một ức chặt đứt đường của nàng. Một ức đã vượt qua phạm vi chịu đựng của nàng, trong vòng năm ngàn vạn thì Phi Kiếm Thiên Kiêu có thể chi trả. Dù nàng là Nửa Bước Trường Tồn, xuất thân cao quý cũng không chịu nổi cái giá một ức, một cái giá không lý trí.
Vừa rồi đa số người mua đã rút lui, không phải vì giá tiền, người ta ít nhiều gì cho Phi Kiếm Thiên Kiêu mặt mũi. Giờ ai đều thấy nàng suýt chạm tay vào kiếm Thủy Tổ, nhưng Lý Thất Dạ ném ra một ức, vịt nấu chín bay mất, hỏi sao nàng không khùng lên?
Đối diện ánh mắt giết người của Phi Kiếm Thiên Kiêu, Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:
– Ta thế nào? Không phục? Nàng có thể ra giá tiếp, ai giá cao thì được thôi, ta tin nàng có thể ra nổi giá tiền này.
Mọi người nhìn Lý Thất Dạ lại ngó Phi Kiếm Thiên Kiêu, rõ ràng Lý Thất Dạ ném ra một ức là tát tai Phi Kiếm Thiên Kiêu, cố ý chống đối nàng.
Mặc dù cho đến nay ai ra giá cao trong phách mại hành là được hàng, nhưng Lý Thất Dạ canh ngay phút cuối báo cái giá một ức cao ngất ngưỡng rõ ràng là chống đối Phi Kiếm Thiên Kiêu ra mặt.
Mọi người biết Lý Thất Dạ muốn kết thù với Phi Kiếm Thiên Kiêu.
Phi Kiếm Thiên Kiêu ôm một bụng lửa giận:
– Đừng tưởng rằng có tiền là giỏi!
Vịt chín bay mất, đổi lại là ai cũng sẽ bừng bừng lửa giận, xúc động muốn giết người.
Chương 4222: Hãy Gọi Ta Là Lý Thập Ức
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Đúng vậy, ta có tiền là giỏi, nàng không phục cứ ra giá cao hơn.
Ngày thường Phi Kiếm Thiên Kiêu có thể bình tĩnh chút, nhưng lúc này nàng không cách nào bình tĩnh được. Lý Thất Dạ nói như đổ dầu vào lửa, nàng là thiên chi kiêu nữ, uy danh hiển hách, tuyệt thế vô song, được yêu chiều đủ điều. Hôm nay nàng bị một tiểu tử vô danh dùng một ức nồng mùi tiền tát mặt. Phi Kiếm Thiên Kiêu không chịu nổi cảnh này, lòng bùng nổ núi lửa, nếu không phải đang trong phách mại hành Kiêu Hoành Thương Hành là nàng đã làm thịt tên khốn này rồi.
Trên trời cao vọng xuống thanh âm đầy sức hấp dẫn, êm tai mà vô cùng uy nghiêm:
– Một ức một ngàn vạn.
Nghe thanh âm đó mọi người lòng rung động, ngước đầu nhìn lên trời:
– Khê Hoàng!
Người báo giá là Khê Hoàng, thê tử của Kim Quang Thượng Sư.
Nhiều người lòng chấn động, hét to một tiếng:
– Khê Hoàng ra giá!
Người bên cạnh vội nhắc nhở:
– Suỵt, đừng lên tiếng!
Khê Hoàng ra giá, không khí yên tĩnh lại, vì thân phận của nàng khác với mọi người, tuyệt thế vô song.
Thê tử của Kim Quang Thượng Sư, chỉ bằng vào thân phận này đủ khiến mọi người nghiêm nghị rồi.
Nghe Khê Hoàng báo giá, Phi Kiếm Thiên Kiêu mừng rỡ trông thấy hy vọng.
Tất cả người mua rung động, kính sợ, vì thê tử của Kim Quang Thượng Sư báo giá còn ai dám kêu giá nữa?
Khê Hoàng lên tiếng báo giá, nguyên phòng đấu giá yên tĩnh, nhiều người nín thở không dám lớn tiếng nói chuyện.
Đám người nhìn Lý Thất Dạ, muốn biết hắn sẽ có hành động thế nào.
Dù sao cạnh tranh đấu giá với hắn là thê tử của Kim Quang Thượng Sư, thê tử Thủy Tổ vô địch, thân phận, địa vị vô song trác việt biết bao.
Nhiều người cho rằng nếu biết điều thì nên từ bỏ đấu giá, không cần phải chống lại Khê Hoàng, không cần kết thù kết oán với Thủy Tổ vô địch.
Ai đều biết nếu lúc này Lý Thất Dạ từ bỏ đấu giá, chịu hèn nhận thua là nể mặt Khê Hoàng, làm thân với nàng cũng như Kim Quang Thượng Sư. Thuận tay đưa nhân tình kiểu này rất đẹp.
Nếu vào phút then chốt này từ bỏ đấu giá sẽ không bị người cười nhạo, vì được làm đối thủ với thê tử của Thủy Tổ là một loại vinh hạnh, có bỏ cuộc cũng không có gì ghê gớm.
Một số đại nhân vật tốt bụng nhắc nhở Lý Thất Dạ:
– Không cần phải dây dưa tiếp làm gì.
Ai đều nhìn ra tên điên Lý Thất Dạ không thiếu tiền, tức là hắn không thiếu báu vật, hắn đấu giá kiếm Thủy Tổ chẳng qua là chống đối Phi Kiếm Thiên Kiêu. Bây giờ Khê Hoàng ra tay, đã tới lúc hắn nên bỏ cuộc, sóng gió bình ổn, bán một nhân tình.
Vì vậy đại nhân vật tốt bụng nhỏ giọng nhắc nhở Lý Thất Dạ.
Mọi người nín thở, muốn biết tên điên Lý Thập Ức làm ra lựa chọn thế nào.
Nữ đấu giá sư cười quyến rũ, mắt đưa làn thu ba nhìn Lý Thất Dạ:
– Khê Hoàng bệ hạ ra một ức một ngàn vạn. Lý công tử, mặt sau còn có thứ tốt hơn, mong Lý công tử lại ra tay.
Mắt nữ đấu giá sư ướt nước long lanh hút hồn người, giọng nói dịu dàng quyến rũ làm người mềm xương.
Câu cuối nữ đấu giá sư không nói chơi, ẩn chứa sâu sắc, lời ngầm là hy vọng Lý Thất Dạ từ bỏ đấu giá.
Đứng ở góc độ của phách mại hành thì khách bỏ tiền là họ được lợi, nhưng khách sộp ném mười ức cỡ như Lý Thất Dạ thì nữ đấu giá sư cảm thấy hắn không cần kết thù với Khê Hoàng làm gì. Nàng nói câu đó vì tốt cho hắn.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Có thứ tốt đương nhiên ta sẽ ra tay.
Lý Thất Dạ tùy tay túm một đống tiền cược:
– Tiểu cô nương thanh âm dễ nghe, người cũng ngoan, ta thích, cầm lấy mua đường ăn.
Rào rào rào rào rào!
Một đống tiền cược trút xuống sắp chôn nữ đấu giá sư.
Nhìn đống tiền cược chôn đấu giá sư, đám người trợn mắt há hốc mồm giật mình kêu lên:
– Mợ ơi, đống này cỡ mấy ngàn vạn!
Tiền cược này thông dụng trong Kiêu Hoành Thương Hành, mà Kiêu Hoành Thương Hành thì xuyên suốt Tam Tiên giới, nghĩa là loại tiền cược này cũng là tiền.
Có người tính sơ đống tiền cược đó đáng giá mấy ngàn vạn.
Tùy tay thưởng cho nữ đấu giá sư mấy ngàn vạn, khiến những người có mặt ngơ ngẩn nhìn. Có phá sản, giàu đến mấy cũng không ai sánh bằng Lý Thất Dạ. Chân Đế giàu nhất, mạnh nhất nơi này cũng không rộng rãi đến vậy.
Nữ đấu giá sư hóa đá, nàng làm trong phách mại hành thêm mười năm, không, mấy chục năm cũng không kiếm được thu nhập kếch xù như vậy. Lý Thất Dạ tùy tay thưởng tiền mua kẹo đã là mấy ngàn vạn, làm nữ đấu giá sư hết hồn.
Nữ đấu giá sư lấy lại tinh thần, thướt tha cúi đầu nhưng hơi chật vật:
– Đa tạ công tử gia ban thưởng.
Lý Thất Dạ nhàn nhã ung dung, thoải mái phun ra con số:
– Mười ức.
Mọi người xôn xao:
– Mười ức!
Người trong phòng đấu giá nhìn Lý Thất Dạ:
– Mợ ơi, lại là mười ức, lần thứ hai rồi! Điên thật, dùng tiền có thể đập chết người!
Lý Thất Dạ không từ bỏ cạnh tranh đấu giá, mở miệng lên đến mười ức, đánh lại gía Khê Hoàng báo ra.
Có người hét to:
– Đệt, điên sao? Đó không phải chân thạch bình thường mà là chân thạch Thủy Tổ!
Bao người ngây như phỗng.
Có người sững sờ thì thào:
– Mười ức chân thạch Thủy Tổ, điên quá!
Mọi người cảm thấy điên cuồng, mười ức mua kiếm Thủy Tổ, họ cảm thấy không đáng giá, vì chân thạch Thủy Tổ rất hiếm hoi. Lý Thất Dạ tùy tay ném ra mười ức là hành động điên cuồng biết bao.
Mười ức chân thạch Thủy Tổ, dù là đẳng cấp Vạn Thống thì nhìn khắp Tiên Thống Giới hiếm đạo thống nào trả nổi. Dù có trả nổi cũng cực kỳ khó khăn, đối với họ đó là con số cực kỳ khổng lồ.
Trừ Thủy Tổ ra người khác muốn lấy ra con số khổng lồ như vậy là vô cùng khó khăn.
Nghe Lý Thất Dạ báo giá đó, tay cầm búa của nữ đấu giá sư run run suýt vuột tay:
– Mười ức!
Nữ đấu giá sư đã thấy rất nhiều giao dịch số tiền lớn, nhưng ném ra mười ức làm nàng cực kỳ rung động.
Nữ đấu giá sư cầm búa bằng cả hai tay, hồi hộp không cầm chắc được:
– Mười ức lần thứ nhất!
Số tiền lớn như thế làm hai chân nữ đấu giá sư run cầm cập, nàng quá rung động.
Cuối cùng nữ đấu giá sư gõ búa quyết định:
-… Mười ức lần thứ ba!
Cuộc giao dịch này đã quyết định xong, kiếm Thủy Tổ thuộc về Lý Thất Dạ.
Nguyên phòng đấu giá yên tĩnh, mọi người nín thở. Nữ đấu giá sư thấy rộng biết nhiều khi buông búa xuống hai tay còn run run, nàng chưa thể tỉnh táo từ cuộc rung động.
Trông thấy thanh kiếm rơi vào tay Lý Thất Dạ, biểu tình của Phi Kiếm Thiên Kiêu khó xem, nàng run rẩy. Không phải Phi Kiếm Thiên Kiêu run vì Lý Thất Dạ bỏ ra số tiền lớn, nàng run vì giận.
Chương 4223: Tiên Quan (1)
Phi Kiếm Thiên Kiêu là thiên chi kiêu nữ, con cưng của trời, cao quý, cao cao tại thượng biết bao. Nhưng hôm nay Lý Thất Dạ dùng mười ức nồng mùi tiền tát mặt nàng, mà nàng không có chút sức đánh trả.
Nhục nhã như vậy còn khó chịu hơn Phi Kiếm Thiên Kiêu bị đánh bại bằng thực lực.
Mọi người nhìn Lý Thất Dạ, hút ngụm khí lạnh. Lý Thất Dạ ném ra mười ức không chỉ tát mặt Phi Kiếm Thiên Kiêu cũng là vả vào mặt Khê Hoàng, Kim Quang Thượng Sư.
Giọng Khê Hoàng cảm khái từ phía trên truyền xuống:
– Tiên sinh thật rộng rãi, tại hạ cảm thấy không bằng.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Chỉ là tiền tiêu vặt, không đáng gì.
Khê Hoàng ở bên trên chỉ biết buông tiếng thở dài, không nói gì thêm, không tức giận, ngữ điệu bình thản. Khê Hoàng có vẻ cao quý hơn Phi Kiếm Thiên Kiêu rất nhiều.
Mọi người cười uể oải.
Mười ức chỉ là tiền tiêu vặt, đây là lời nói kiêu ngạo, bá đạo nhất mọi người từng nghe.
Đó không phải mười ức chân thạch bình thường mà là mười ức chân thạch Thủy Tổ. Đừng nói một người, hiếm có đạo thống nào trả nổi. Số lượng siêu kinh khủng nhưng Lý Thập Ức nói chỉ là tiền tiêu vặt, quá bá đạo. Mọi người có thể tưởng tượng trừ Thủy Tổ ra e rằng không ai nói nổi lời như vậy.
Không ai cảm thấy hắn khoác lác, mọi người còn cho rằng hắn đã khiêm tốn, vì họ thấy Lý Thập Ức ra tay rồi.
Mọi người thán phục, trừ chữ phục ra họ không nghĩ ra được từ thứ hai.
Đường Bôn khâm phục nói:
– Ài, đại ca giàu vượt sức tưởng tượng của tiểu đệ, chút tiền của tiểu đệ so với đại ca thì như nhà quê trong núi. Đại ca mới là nhà giàu đứng trên đỉnh của tiểu đệ, xin hãy nhận tiểu đệ cúi đầu.
Cậu ấm Đường Bôn làm đám người dở khóc dở cười, hành động của gã giành được nhiều hảo cảm của mọi người. Tuy Đường Bôn ra vẻ con ông cháu cha nhưng đôi khi làm người ta cảm thấy gã nhà giàu mới nổi khá đáng yêu.
Mọi người chỉ biết kinh thán:
– Lý Thập Ức, danh bất hư truyền.
Bọn họ cảm thấy chỉ có xưng hô Lý Thập Ức mới thích hợp Lý Thất Dạ nhất.
Trong đám người chỉ có Phi Kiếm Thiên Kiêu là biểu tình cực kỳ khó xem, nàng oán hận lườm Lý Thất Dạ, mắt lạnh băng chất chứa sát ý.
Bị Lý Thất Dạ nục nhã bằng tiền, Phi Kiếm Thiên Kiêu không nuốt trôi cục tức này được.
Kiếm Thủy Tổ đã kết thúc đấu giá, phách mại hành lại đưa ra vài món đẳng cấp Thủy Tổ. Có bảo điển, thánh vật, kỳ trân, đủ loại khiến mọi người mở rộng tầm mắt.
Mấy món Thủy Tổ được đấu giá nóng bỏng, trong quá trình người mua quyết tâm có được món đồ khi kêu giá phập phồng lo sợ, bọn họ sợ tên điên Lý Thập Ức đột nhiên nổi hứng với mấy vật đấu giá này.
Nếu Lý Thập Ức có hứng thú thì bọn họ khỏi tốn sức tranh với hắn làm gì.
May mắn mấy vật đấu giá tuy cạnh tranh rất kịch liệt nhưng Lý Thất Dạ không thèm nhìn, không có hứng thú.
Mấy món báu vật đẳng cấp Thủy Tổ đã đấu giá xong, tới báu vật cuối cùng cũng là áp trục của hội đấu giá.
Nữ đấu giá sư nói với mọi người:
– Được rồi, các vị khách nhân, hôm nay mọi người tham gia hội đấu giá rất nhiệt tình, Kiêu Hoành Thương Hành cảm ơn các khách nhân nhiệt tình cổ động. Tiếp theo chúng ta đưa ra báu vật áp tục cuối cùng kết thúc thịnh hội đấu giá năm năm một lần, kết thúc thật hoàn mỹ.
Mọi người lòng máy động:
– Báu vật áp trục sắp lên!
Đám người nghểnh cổ ngóng nhìn, có người đứng dậy, bọn họ chờ báu vật áp tục đưa lên.
Chân Đế cường đại không gì sánh bằng cũng thầm dao động. Hội đấu giá Kiêu Hoành Thương Hành năm năm một lần là thịnh yến, mỗi lần báu vật áp trục đều cực kỳ động trời.
Báu vật áp trục được nâng lên, bị che kín mít không thấy được hình dạng của nó.
Nữ đấu giá sư nhiệt tình quảng cáo:
– Thịnh yến đấu giá năm ăm một lần, cảm tạ tất cả khách nhân Tiên Thống Giới đã cổ động. Vì để hội đấu giá lần này kết thúc viên mãn, Kiêu Hoành Thương Hành chúng ta lấy ra báu vật ghê gớm nhất để đấu giá. Báu vật này là thiếu chủ của Kiêu Hoành Thương Hành trải qua muôn vàn khó khăn mới có được, Kiêu Hoành Thương Hành chúng ta không giấu làm của riêng, nay đem ra cùng chia sẻ với người trong thiên hạ, cho các vị được no mắt.
Vèo!
Vang lên vải che báu vật áp trục bị vén lên, báu vật hiện ra trước mắt mọi người.
Nữ đấu giá sư hét to một tiếng:
– Mời mọi người xem báu vật áp trục hôm nay, tiên quan!
Mọi người nhìn trên đài, quả nhiên thấy một quan tài đặt trên đài, lấp lánh ánh sáng.
Quan tài to hơn loại bình thường nhiều, bắt mắt nhất là nó nhấp nháy ánh sáng rực rỡ. Nói quan tài là tiên quan chẳng bằng bảo là một viên kim cương siêu khổng lồ thì đúng hơn.
Quan tài trông giống viên kim cương lớn, có nhiều hình sáu cạnh, như ngàn vạn góc cạnh giao thác, tựa như bên trong quan tài niêm phong ức vạn không gian, từng cõi trần gian bị niêm phong trong đó.
Quan tài lấp lánh ánh sáng rực rỡ mù mắt người, mỗi tia sáng khi lóe lên tựa như các vì sao sáng nhất treo trên bầu trời.
Khi nhìn quan tài này cho người cảm giác đó không phải quan tài mà là trời sao treo đầy vì sao. Nhưng trời sao siêu lớn này bị niêm phong trong quan tài.
Quan tài trong suốt, chất liệu giống thủy tinh nhưng có quá nhiều góc cạnh, bên trong có vô số góc cạnh giao thác vô cùng vô tận, tựa như ức vạn không gian bị niêm phong trong đó. Nên ngươi có mở thiên nhãn cũng chỉ thấy không gian vô cùng tận, từng không gian chồng lên nhau không thấy cuối, ngươi không thể xem rõ bên trong quan tài có cái gì.
Không chỉ có cường giả tu sĩ bình thường, Chân Đế cũng mở thiên nhãn nhìn quan tài, nhưng không thể nhìn thấu, tựa như không gian vô cùng.
– Đây là thứ gì?
Hoàng Tôn Chân Đế mất kiên nhẫn hỏi:
– Đây là quan tài gì?
Hoàng Tôn Chân Đế từng mở thiên nhãn nhìn quan tài nhưng gã không xem thấu nó, vì quan tài quá thâm ảo, như không gian vô cùng chồng chất lên, gã đã cố hết sức vẫn không thấy cuối.
Quan tài này dường như mênh mông còn hơn Tam Tiên giới.
Nữ đấu giá sư chậm rãi nói:
– Chúng ta chỉ có thể đặt tên quan tài này là tiên quan, Kiêu Hoành Thương Hành cũng không nhìn thấu ảo diệu của nó. Nhưng thiếu chủ của chúng ta lấy nó từ mảnh đất vô thượng, nó như trân phẩm của Tiên giới. Kiêu Hoành Thương Hành không dám có kết luận về quan tài này, nhưng mặc kệ là ai nếu tham ngộ ra ảo diệu của nó sẽ được ích lợi vô cùng.
Nữ đấu giá sư nói nghe không đáng tin nhưng không ai chất vấn nàng, mọi người cho rằng nàng nói như thế đã rất đáng tin.
Chương 4224: Tiên Quan (2)
Tạm không nói Kiêu Hoành Thương Hành ngọa hổ tàng long có vô số cao nhân, không thiếu Trường Tồn Bất Hủ. Kiêu Hoành Thương Hành là biển vàng ngàn vạn năm, danh dự tốt nhất Tam Tiên giới, chỉ bằng vào điểm này Kiêu Hoành Thương Hành đã đáng giá tín nhiệm.
Huống chi tiên quan đặt trước mặt mọi người, mặc kệ Chân Đế mạnh cỡ nào nhìn liền biết Kiêu Hoành Thương Hành không cố bày trò làm bộ làm tịch, tiên quan thật sự ẩn chứa ảo diệu, huyền cơ lớn.
Một vị đại nhân vật hỏi:
– Bên trong rốt cuộc có cái gì?
Đại nhân vật đều mở thiên nhãn xem qua, mỗi tội không nhìn thấu.
Nữ đấu giá sư cười khổ nói thật:
– Cái này… Kiêu Hoành Thương Hành chúng ta không thể ra kết luận.
Một quan tài mà phách mại hành không biết là cái gì, thế nhưng phách mại hành lấy nó làm báu vật đấu giá áp trục, chuyện này nghe rất khó tin nhưng khi mọi người xem quan tài thì không thấy có gì lạ, lẽ tất nhiên.
Có người suy đoán:
– Không lẽ là tiên quan rớt từ Tiên giới xuống?
Có người lắc đầu cười phản bác:
– Tiên giới ở đâu? Trên đời này ai biết Tiên giới ở chỗ nào không?
Mọi người cứng họng. Tam Tiên giới lấy Tiên Thống Giới cao nhất, lên trên nữa là hết. Mọi người hay nói về Tiên giới nhưng chưa từng thấy, không nghe nói có ai đi Tiên giới.
Có cường giả cười nói:
– Không chừng bờ bên kia Bất Độ Hải là Tiên giới.
Một số người gật gù đồng ý:
– Rất có thể, nếu không thì tại sao nhóm Thủy Tổ đều vượt Bất Độ Hải?
Đương nhiên không ai biết bờ bên kia Bất Độ Hải có Tiên giới thật không.
Đại nhân vật thế hệ trước từng nghe một ghi chép, hỏi:
– Cái này có phải là tiên quan mà năm đó Huyền Hiêu từ hạ giới phi thăng không?
Mọi người nhìn đại nhân vật đó, một số chợt nhớ đến truyền thuyết này. Năm đó Huyền Hiêu mở ra một tiên quan trong Mê Tiên điện, bên trong nằm một tiên nữ, cùng phi thăng Tiên Thống Giới.
Nữ đấu giá sư khẳng định:
– Kiêu Hoành Thương Hành chúng ta chắc chắn trăm phần trăm quan tài này không phải quan tài đó.
Kiêu Hoành Thương Hành đã chắc chắn như thế thì chắc có căn cứ chính xác.
Nữ đấu giá sư hỏi mọi người:
– Những khách quý có mặt có thể lên đài tiếp xúc tiên quan với cự ly gần, mọi người theo thứ tự lên đài chịu không?
Đương nhiên lên đài đều là khách quý, những người khác không thể chạm vào tiên quan ở khoảng cách gần.
Nữ đấu giá sư mời Khê Hoàng và Lý Thất Dạ:
– Đầu tiên xin mời Khê Hoàng bệ hạ và Lý công tử lên đài quan sát.
Mọi người nghe vậy cùng nhìn hướng Lý Thất Dạ.
Nữ đấu giá sư mời Lý Thất Dạ, Khê Hoàng lên đài quan sát trước tiên, nâng địa vị của hắn lên ngang hàng Khê Hoàng.
Khê Hoàng ngồi vị trí Thủy Tổ, nàng đại biểu cho trượng phu Kim Quang Thượng Sư, những người có mặt không ai địa vị cao hơn nàng. Giờ Kiêu Hoành Thương Hành xếp Lý Thất Dạ ngang hàng với Khê Hoàng làm mọi người thầm giật mình.
Có người bất mãn với chác làm của Kiêu Hoành Thương Hành:
– Kiêu Hoành Thương Hành làm như vậy hơi không ổn. Khê Hoàng hay Kim Quang Thượng Sư đều có địa vị tuyệt thế vô song trong Tiên Thống Giới, bàn về ngang hàng thì chỉ có Lan Thư Tài Thánh mới xứng đáng!
Trong lòng nhiều người Kim Quang Thượng Sư tựa như thần, một tiểu bối vô danh như Lý Thất Dạ mà muốn ngồi ngang hàng thật khiến người phản cảm.
Có người thông cảm cách làm của Kiêu Hoành Thương Hành:
– Đừng quên đây là Kiêu Hoành Thương Hành, đã là cửa hàng đương nhiên vì kiếm tiền, tại đây có tiền là đại gia! Ngươi tùy tiện ném ra mấy chục ức thì cũng có thể ngang hàng với Khê Hoàng. Lý Thập Ức bỏ tiền trong hội đấu giá nhiều hơn bất cứ ai, tại sao không thể chiếm thứ nhất? Nếu không được đãi ngộ như vậy thì về sau người ta còn chịu làm ăn với Kiêu Hoành Thương Hành sao?
Nhiều đại nhân vật tham gia hội đấu giá Kiêu Hoành Thương Hành rất nhiều hơn, đã quen mắt với cách làm này:
– Đúng là không có gì đáng trách, đổi lại là ngươi, nếu có khách hàng lớn nhất không được tiếp đãi tốt nhất thì ngươi nghĩ người ta còn chịu buôn bán với ngươi sao?
Thật ra dù có người lòng khó chịu cũng không còn cách nào. Ngươi muốn được đãi ngộ cao thì cứ quăng tiền đi, ném nhiều tiền ra là Kiêu Hoành Thương Hành sẽ hầu hạ ngươi như đại gia, tiếp đãi tốt nhất.
Kiêu Hoành Thương Hành buôn bán khắp Tam Tiên giới thì chủ yếu là lo kiếm tiền.
Hôm nay Lý Thập Ức tùy tiện quăng ra mười ức, là khách sộp vạn năm khó gặp, Kiêu Hoành Thương Hành không cho đãi ngộ cao nhất thì sẽ làm khách sộp khác thấy lạnh lòng, sau này còn ai vui lòng làm ăn với Kiêu Hoành Thương Hành?
Ong ong ong ong ong!
Trên đài đấu giá lấp lánh ánh sáng, một nữ nhân được ánh sáng bao bọc. Hình dáng nữ nhân rất mơ hồ, không thấy rõ ràng, nhưng đường nét mờ ảo đủ để người biết phong thái tuyệt thế vô song của nàng.
Không thấy rõ mặt mũi nữ nhân ra sao nhưng khí chất quý tộc ập vào mặt, nàng không cần làm bộ làm tịch đã tự nhiên quý không thể tả, huyết thống vô cùng cao quý đã thẩm tháu trong người nàng. Dù nàng thu giấu hơi thở vẫn toát ra khí thế bao trùm chín tầng trời. Cái bóng trong ánh sáng mông lung nhưng vẫn làm người cảm giác nàng chưởng ngự vạn giới, hiệu lệnh thiên quân. Nàng quanh năm ở trên cao, khí chất tôn quý chí cao vô tình toát ra.
Khi ánh sáng xuất hiện trên đài đấu giá, nữ đấu giá sư cúi gập người chào:
– Khê Hoàng bệ hạ!
Nữ nhân được ánh sáng bao bọc là Khê Hoàng, thê tử của Kim Quang Thượng Sư. Nhưng Khê Hoàng không phải chân thân giá lâm, chỉ có kính tượng xuất hiện tại đây.
Thấy Khê Hoàng, dù chỉ là kính tượng thì nhiều người đứng lên chào nàng, Chân Đế, Trường Tồn cũng kính trọng chào.
Địa vị của Khê Hoàng tôn quý không chỉ vì nàng là thê tử của Kim Quang Thượng Sư. Thời chưa gả cho Kim Quang Thượng Sư thì nàng đã tôn quý vô thượng, đạo hạnh cường đại không gì sánh bằng, mạnh không thua bất cứ Chân Đế, Trường Tồn nào có mặt tại đây. Bằng vào thực lực của riêng nàng đủ làm người ta tôn kính.
Sau khi Khê Hoàng lên đài, nữ đấu giá sư mời Lý Thất Dạ đi lên quan sát tiên quan với khoảng cách gần:
– Xin mời Lý công tử.
Lý Thất Dạ cười leo lên đài đấu giá, nhìn tiên quan trước mắt.
Trên đài đấu giá chỉ có Lý Thất Dạ, Khê Hoàng đứng trước mắt bao người. Hai người đứng song song tạo thành phong cảnh rất độc đáo.
Lý Thất Dạ bình phàm không có gì lạ, Khê Hoàng thì quý tộc vô song, hai người đứng chung như thế giới khác. Dáng vẻ Lý Thất Dạ tùy ý không bị ảnh hưởng chút nào, khiến không khí hài hòa, thoải mái hơn.
Lý Thất Dạ leo lên đài đấu giá, Khê Hoàng gật đầu xem như chào hắn. Lý Thất Dạ cười cười.
Chương 4225: Ảo Diệu Không Người Biết
Khê Hoàng lòng dạ rộng rãi không phật lòng vì trước đó Lý Thất Dạ cạnh tranh đấu giá với mình, xem như có chuyện gì chuyện gì xảy ra.
Lý Thất Dạ nhìn chăm chú tiên quan, ánh mắt dường như xuyên thấu tiên quan. Mặc dù tiên quan niêm phong vô số không gian, nhưng ánh mắt của Lý Thất Dạ vượt qua tuyên cổ, xuyên thấu xa xăm, không gian hay thời gian đều chẳng là khoảng cách, bị ánh mắt của hắn nhìn thấu hết.
Khê Hoàng cũng nhìn tiên quan, nàng ngẫu nhiên gõ nhẹ tiên quan, ngón tay vạch qua diễn biến pháp tắc đại đạo.
Tách!
Pháp tắc của Khê Hoàng thẩm thấu vào tiên quan nhưng bị đánh bật về. Khê Hoàng không bỏ cuộc, pháp tắc mỏng như tơ quấn quanh ngón tay nàng thăm dò tiên quan.
Lý Thất Dạ đi vòng quanh tiên quan hai vòng rồi đặt tay lên tiên quan, chậm rãi nhắm mắt lại như ngủ.
Khê Hoàng, Lý Thất Dạ quan sát gần gũi tiên quan, những người bên dưới nín thở theo dõi từng hành động của họ.
Khê Hoàng dùng thuật vô thượng thăm dò tiên quan, Lý Thất Dạ thì chỉ ấn tay lên tiên quan, nhắm mắt lại như đang ngủ, hắn đứng lặng tựa như pho tượng.
Hai người không lên tiếng, người bên dưới hơi căng thẳng trợn tròn mắt quan sát từng hành động, chờ xem Lý Thất Dạ, Khê Hoàng có cởi bỏ huyền cơ được không.
Nhưng Khê Hoàng thăm dò, Lý Thất Dạ đứng yên như pho tượng, tiên quan không có phản ứng gì, nó vẫn lấp lánh ánh sáng.
Phi Kiếm Thiên Kiêu thấy Lý Thất Dạ đứng yên không nhúc nhích thì cười khẩy nói:
– Hừ! Không có bản lĩnh thì đừng ở đó cố làm ra vẻ. Đừng tưởng rằng đứng im là có thể giả thần giả quỷ, đại đạo ảo diệu không phải có tiền là có thể tham ngộ.
Lý Thất Dạ đấu giá được kiếm của Kiếm Thánh khiến Phi Kiếm Thiên Kiêu canh cánh trong lòng, hận không thể chém chết hắn.
Khê Hoàng lập tức quát nạt:
– Không được vô lễ! Trên đời ngọa hổ tàng long, đừng có ếch ngồi đáy giếng! Phải mở rộng lòng dạ!
Bị Khê Hoàng răn dạy, dù nàng không to tiếng nhưng Phi Kiếm Thiên Kiêu im miệng, ngoan ngoãn cúi đầu.
Phi Kiếm Thiên Kiêu đã là Nửa Bước Trường Tồn, thực lực mạnh đủ để ngạo thị thiên hạ. Nàng là kiêu nữ tâm cao khí ngạo, ngày thường không sợ cái gì, chưa từng ngán ai. Nhưng Phi Kiếm Thiên Kiêu như tiểu cô nương trước mặt Khê Hoàng, lòng tràn ngập kính sợ. Bởi vậy bị Khê Hoàng răn dạy Phi Kiếm Thiên Kiêu liền cúi đầu không dám nói nữa.
Mọi người nín thở nhìn Lý Thất Dạ và Khê Hoàng, đặc biệt là Khê Hoàng, họ muốn xem cử chỉ, nét mặt của nàng tiết lộ ra manh mối gì không.
Nhưng họ không thấy manh mỗi gì từ Lý Thất Dạ, Khê Hoàng, dường như hai người không thể hiểu thấu ảo diệu trong đó.
Một lúc lâu sau có đại nhân vật không kiềm được hỏi:
– Bệ hạ, quan tài này có huyền cơ gì?
Khê Hoàng khá là bình dị, nàng nhẹ lắc đầu nói:
– Ta cũng không dám xác định, quan tài này diệu không thể tả, không thể tham ngộ trong một chốc được.
Nghe Khê Hoàng nói thế, đám người nhìn nhau. Thực lực của Khê Hoàng tất nhiên cao, không phải nhờ gả cho Kim Quang Thượng Sư mới có địa vị như ngày nay. Khê Hoàng mạnh không thua gì những Chân Đế, Trường Tồn có mặt tại đây. Khê Hoàng còn không khẳng định, nói khó xem thấu là biết tiên quan này ghê gớm cỡ nào.
Một lúc lâu úa Lý Thất Dạ mở mắt ra, cười cười, nhìn chăm chú vào tiên quan.
Khê Hoàng nhìn Lý Thất Dạ, ánh mắt dịu dàng như đất hồi xuân, khiến người cảm giác thoải mái ấm áp:
– Đạo hữu thấy sao?
Lý Thất Dạ cười khẽ quay về chỗ ngồi:
– Thứ tốt.
Khê Hoàng nghiêng đầu suy nghĩ hai chữ đó, rồi vù một tiếng nàng cũng biến mất.
Lý Thất Dạ, Khê Hoàng đã đi xuống, nữ đấu giá sư mỉm cười nói:
– Tiếp theo mời các vị Chân Đế, Trường Tồn tiến lên quan sát.
Phản ứng nhanh nhất là cậu ấm Đường Bôn, gã cười lớn lỗ mãng nhảy lên tiên quan:
– Ha ha ha! Ta đến đây!
Phi Kiếm Thiên Kiêu khinh thường liếc Đường Bôn hành động thô lỗ vô lễ. Đường Bôn ở trong mắt nàng là nhà giàu mới nổi không có giáo dục.
Chân Đế, Trường Tồn lần lượt lên đài đấu giá, quan sát tiên quan cự ly gần.
Hoàng Tôn Chân Đế, Thánh Sương Chân Đế hay Trường Tồn Bất Hủ khác đều rất có hứng thú với tiên quan, bọn họ đều thăm dò quan tài.
Thánh Sương Chân Đế tỏa thánh quang, ánh sáng thần thánh trên người nàng hóa thành một lũ quang minh thánh khiết nhất cõi đời chiếu vào tiên quan.
Nhưng tiên quan như không gian vô tận, dường như có ngàn vạn thế giới bị niêm phong bên trong. Một lũ quang minh của Thánh Sương Chân Đế có thể chiếu sáng cả Tiên Thống Giới, nhưng khi nó chui vào trong tiên quan thì như trâu đất xuống biển không chút tiếng động, không có phản ứng gì.
Thánh Sương Chân Đế là Chân Đế thập nhị cung, thực lực sâu không lường được. Nếu nàng ngưng tụ thánh quang thành một lũ quang minh thì có thể xuyên suốt Tiên Thống Giới. Quang minh như vậy khi chiếu vào tiên quan không gợi lên chút tiếng động, càng có vẻ tiên quan sâu không lường được.
Hoàng Tôn Chân Đế diễn biến vô thượng hoàng đạo, hoàng khí tràn ngập bao bọc tiên quan, gã thôi diễn vô thượng đạo pháp muốn tìm hiểu ảo diệu của tiên quan. Nhưng mặc cho Hoàng Tôn Chân Đế thôi diễn thế nào thì tiên quan không chút động tĩnh.
Đùng đùng đùng!
Một chuỗi tiếng gõ nặng nề đinh tai nhức óc, không tin nổi cậu ấm Đường Bôn giơ búa sắt to đập mạnh vào tiên quan, làm quan tài rung bần bật. Hành động rất thô bạo, hung ác, nhưng Đường Bôn gõ búa sắt mạnh cỡ nào thì tiên quan không chút sứt mẻ, vẫn lấp lánh sáng.
Nhiều người lắc đầu nhìn cách làm của Đường Bôn, nhà giàu mới nổi hoàn toàn khác với người.
Phi Kiếm Thiên Kiêu không kiên nhẫn khinh thường nói với Đường Bôn hăng say đập tiên quan:
– Ồn chết đi được, đừng làm ồn mọi người!
Đường Bôn cười xấu xa thèm thuồng:
– Hi, bản thiếu gia muốn đập bể nó ra xem bên trong có phải có tiên nữ nằm không, nếu thật sự có tiên nữ là bản thiếu gia thích rồi!
Phi Kiếm Thiên Kiêu khinh thường khóe mắt liếc Đường Bôn.
Đường Bôn cười tủm tỉm hỏi nữ đấu giá sư:
– Tiểu tỷ tỷ, ta có thể tiếp tục dùng cách khác nghiên cứu không?
Nữ đấu giá sư cười hút hồn người:audio coi am
– Nếu Đường công tử thích thì mua nó về rồi từ từ nghiên cứu cũng không muộn.
Đường Bôn như bị nữ đấu giá sư hút mất hồn, cười nói:
– Ta thích nghe lời này, bản thiếu gia đang có ý này. Nếu mua tiểu tỷ tỷ thì mất bao nhiêu tiền?
Nữ đấu giá sư không giận, cười quyến rũ nói:
– Cái đó phải xem sức hấp dẫn của Đường công tử.
Người nhìn rất muốn đè nàng xuống đất ngay.
Đường Bôn nghe thế mắt sáng rực tựa vào tiên quan, hất tóc bày ra bộ dạng tự cho rằng đẹp trai nhất, nở nụ cười, không, là nhếch mép cười tà:
– Xem sức hấp dẫn của ta?