1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 843 [Chương 4211 đến Chương 4215]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 843 [Chương 4211 đến Chương 4215]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 4211: Con Ông Cháu Cha Đường Bôn

Nữ đấu giá sư hơi nhướng mí mắt, mị mà không tục, khiến người nhìn tim đập nhanh:

– Nửa đoạn đầu bắt đầu, mời đưa lên vật đấu giá thứ nhất.

Vật đấu giá thứ nhất được đưa lên, là một chiếc đỉnh cổ.

Nữ đấu giá sư nhẹ giọng kể ra:

– Đỉnh này đến từ An Dương thế gia, là bảo đỉnh được Bất Hủ Chân Thần ngàn vạn đời tạo ra. Thân đỉnh chọn dùng bát luyện vàng ròng, chân vạc là ngọc lạnh mặc bạch, dùng lửa an tức luyện ra. An Dương thế gia nhờ đấu giá, giá khởi điểm là mười vạn chân thạch, chỉ thu bất hủ chân thạch ngàn vạn đời. Mỗi lần kêu giá tăng một vạn.

Đây là điểm lợi của Kiêu Hoành Thương Hành, mỗi món thương phẩm đáng giá khẳng định, không dùng hàng giả hàng kém. Thứ gì ra từ Kiêu Hoành Thương Hành đều sẽ không có hàng giả, hàng kém. Trăm ngàn vạn năm thương phẩm của Kiêu Hoành Thương Hành luôn tín phụng tiền nào của nấy, rẻ thì không mua được hàng tốt, hàng tốt thì không bán rẻ.

Mới đấu giá đã là bất hủ chân khí ngàn vạn đời, kéo cao ngưỡng cửa.

Với nhiều đại giáo thì binh khí ngàn vạn đời Bất Hủ Chân Thần là bảo bối trấn giáo, nhiều đại giáo cương quốc không có binh khí đẳng cấp đó. Môn phái có thể đưa ra binh khí cỡ này đều thuộc hạng nhất.

Mới đấu giá đã là ba mươi vạn, khiến nhiều người mất tư cách kêu giá, chỉ có thể đứng ngoài nhìn.

Mặc dù ngưỡng cửa quá cao làm đa số cường giả tu sĩ mất tư cách tham gia đấu giá, nhưng nơi đây có nhiều đại nhân vật, một đống Chân Đế, Trường Tồn, Bất Hủ Chân Thần, cỡ ngàn người.

Có người ra giá ngay:

– Ba mươi mốt vạn!

Vừa dứt lời người thứ hai theo sát:

– Ba mươi lăm vạn!

– Ba mươi tám vạn! Nguồn truyện audio Podcast

Trong thời gian ngắn giá bảo đỉnh tăng lên một trăm vạn, gấp ba lần giá ban đầu, đây mới chỉ là bước khởi động.

Đám cường giả tu sĩ líu lưỡi, những người xuất thân hơi nghèo đều xoe tròn mắt nhìn.

Cường giả tu sĩ xuất thân từ môn phái hạng hai, thậm chí hạng ba, đối với họ thì ba mươi vạn Bất Hủ Chân Thần chân thạch ngàn vạn đời đã là con số thiên văn. Nhưng chớp mắt tăng giá lên một trăm vạn, hơn nữa đây mới chỉ là món báu vật đầu tiên, làm họ rung động biết bao.

Dường như trong tay những đại nhân vật này tiền không phải là tiền, mở miệng tăng giá mấy chục vạn mà không chớp mắt cái nào.

Cường giả tu sĩ lần đầu tham gia đại hội đấu giá như vậy kinh thán, được mở rộng tầm mắt:

– Nhiều người có tiền thật.

Người bên cạnh lên tiếng:

– Chưa là gì đâu, không thấy những Chân Đế, Trường Tồn có thực lực chưa ra tay sao? Chờ bọn họ kêu giá thì ngươi không kịp kinh thán.

Được nhắc nhờ, các cường giả tu sĩ lần đầu tham gia đại hội đấu giá thế này hợt nhận ra đúng là những Chân Đế, Trường Tồn ngồi trong lầu các không thèm nhìn báu vật đó, thậm chí bọn họ khinh thường nó.

Cuối cùng món báu vật thứ nhất được đấu giá một trăm hai mươi ba vạn, khởi đầu đã có giá cao ngất ngưỡng làm giáo chủ, tộc trưởng mất tư cách đấu giá.

Trước đó một số giáo chủ, tộc trưởng vừa mắt một, hai vật đấu giá, thầm đánh giá tối đá chỉ đáng giá một, hai trăm vạn. Bây giờ vật đấu giá thứ nhất đã có giá một, hai trăm vạn thì những món đấu giá sau này còn dữ dội thế nào nữa?

Vật đấu giá thứ hai được đưa lên, đó là một con chim non, miệng kim, miệng hỏa, vảy lông, đuôi như rắn.

Nhìn chim non, có giáo chủ nhận biết nó, kinh kêu:

– Kim Uế Xích Ô!

Tiếng hét hấp dẫn ánh mắt nhiều người.

Nữ đấu giá sư đá lông nheo hút hồn người:

– Vân giáo chủ có ánh mắt rất tốt, con này là Kim Uế Xích Ô ba tháng tuổi, do Kiêu Hoành Thương Hành chúng ta ấp trứng, huyết thống thuần khiết, dã tính vẫn còn. Nó có huyết thống phượng hoàng mỏng manh, nếu hậu kỳ đại thành có thể tăng cấp lên Kim Uế Thần Ô, giá khởi điểm năm mươi vạn, mỗi lần kêu giá một vạn.

Nữ đấu giá sư dứt lời, một số Chân Đế, Trường Tồn nhìn kỹ chim non, tỏ ra có hứng thú với Kim Uế Xích Ô con.

Có Trường Tồn Bất Hủ thế hệ trước tăng giá lên mười vạn:

– Sáu mươi vạn!

Có người thêm bốn mươi vạn:

– Một trăm vạn!

Kiểu tăng giá quá điên cuồng, hấp dẫn nhiều người chú ý.

Thấy người tăng giá đến từ ghế bình thường càng làm người ta chú ý hơn:

– Cái gì? Ở ghế bình thường!?

Mọi người nhìn kỹ người một hơi hét giá trăm vạn là một thanh niên. Thanh niên mặc áo hoa lệ, cử chỉ thì khoa trương ra vẻ lão tử giàu.

Thanh niên một hơi kêu giá đến một trăm vạn, ánh mắt kiêu căng nhìn quanh, dù người đối thủ cạnh tranh là Trường Tồn Bất Hủ thì gã cũng chẳng ngán ngại.

Thanh niên la lên:

– Thăng thương, thăng thương! Tiểu nhị, bản thiếu gia muốn thăng thương!

Một số cường giả thế hệ trước cau mày, mọi người đều biết ngươi giàu đến đâu nếu không có thực lực thì Kiêu Hoành Thương Hành sẽ không tùy tiện phát thiệp mời khách quý cho ngươi. Nhưng trong phòng đấu giá có một loại đãi ngộ là thăng thương, chỉ miễn ngươi ra tiền đấu giá đến một mức nào đó sẽ được nâng lên địa vị khách quý.

Tiểu nhị Kiêu Hoành Thương Hành trả lời với thanh niên đòi thăng thương:

– Khách nhân, phải từ hai trăm vạn và đấu giá thành công mới thăng thương được.

Một giáo chủ khác đấu giá:

– Một trăm lẻ một vạn.

Thanh niên lập tức hét to:

– Hai trăm vạn!

Bất Hủ Chân Thần khác nhíu mày nói:

– Hai trăm mười vạn.

Thanh niên bộ dạng lão tử nhiều tiền mỗi lần tăng giá là một trăm vạn:

– Ba trăm vạn!

Nhiều người trợn to mắt.

Cuối cùng không ai theo nữa, vì giá cả đã vượt qua giá trị của con Kim Uế Xích Ô, vì muốn cho Kim Uế Xích Ô thăng cấp là rất khó khăn.

Thanh niên sốt ruột nói:

– Thăng thương! Tiểu nhị, bản thiếu gia muốn thăng thương!

Răng rắc, răng rắc, răng rắc!

Một chuỗi thanh âm vang lên, thanh niên bỗng xuất hiện ở hàng đầu tiên trong phòng đấu giá, ghế ngồi thay đổi thành ghế bành, ngồi chung với hàng giáo chủ.

Đây chính là thăng thương, miễn ngươi đấu giá đủ cao là có thể thăng thương, khi ngươi ra tiền đến một mức nào đó thậm chí có thể ngồi cùng hàng với Chân Đế, Trường Tồn, đây là sức hấp dẫn của tiền bạc. Nên một số người có tiền nhưng không có thực lực ngồi chung với Chân Đế thì có thể ra giá trên trời mua ghế, đây cũng xem như một loại vinh hạnh.

Thanh niên không vừa lòng ngồi cùng hàng với giáo chủ, chỉ lên trời nói:

– Tiểu nhị, ta muốn lên trời song song với nhóm Chân Đế!

Tiểu nhị trả lời:

– Lên vị trí Bất Hủ giá ba ngàn vạn, lên vị trí Chân Đế thì tiêu phí Chân Đế chân thạch, giá từ năm trăm vạn.

Thanh niên thúc giục:

– Được rồi, vậy bắt đầu mau lên!

Chương 4212: Thiếu Nữ Tạc Thạch Tộc (1)

Thanh niên nói với nữ đấu giá sư:

– Mỹ nữ, Đường Bôn ta thích nhất là nữ nhân quyến rũ dâm đãng giống như nàng!

Thanh niên lỗ mãng, nữ đấu giá sư nhoẻn miệng cười lễ phép đáp:

– Đa tạ Đường công tử cổ động.

Vật phẩm đấu giá thứ ba được đưa lên, là một bình bảo đan.

Nữ đấu giá sư nói:

– Đây là Cổ Nguyên đan do Liệt Diễm đại sư luyện, thích hợp Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước sử dụng. Một bình ba mươi vạn, giá khởi điểm tám mươi vạn, mỗi lần tăng giá một vạn.

Có Bất Hủ Chân Thần ra giá ngay:

– Tám mươi lăm vạn!

– Chín mươi vạn!

– Một trăm vạn!

– Hai trăm vạn!

Nhiều Bất Hủ Chân Thần ra giá. Như đấu giá sư nói, bình Cố Nguyên đan này thích hợp cho Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước.

Có Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước đã đến đỉnh rồi khó đột phá thêm, bọn họ muốn đột phá cần dựa vào ngoại lực.

Liệt Diễm đại sư là luyện đan đại sư nổi tiếng lừng lẫy trong Tiên Thống Giới, luyện ra đan dược rất đắt khách, thường mới luyện ra đã bị người đặt trước. Khó khăn lắm Liệt Diễm đại sư mới đưa ra một bình Cố Nguyên đan, các Bất Hủ Chân Thần bỏ số tiền lớn ra giành mua.

Cuối cùng người bỏ ra số tiền kếch xù vẫn là thanh niên tên Đường Bôn:

– Tám trăm vạn!

Các cường giả tu sĩ cùng nhìn Đường Bôn, mọi người không biết lai lịch của thanh niên này ra sao.

Kêu đến tám trăm vạn thì không ai ra giá nữa, Đường Bôn mua về.

Sau đó Đường Bôn một hơi mua thêm mấy vật đấu giá, gã được như ý muốn thăng thương.

Răng rắc!

Chỗ ngồi của Đường Bôn hóa thành ghế báu bay lên trời, ngồi ngang hàng với những Bất Hủ Chân Thần.

Đường Bôn thỏa mãn nói:

– Khá lắm khá lắm, chỗ này tầm mắt tốt.

Nhiều người liếc nhau, một số khinh thường nhìn Đường Bôn. Trong mắt họ thì Đường Bôn là nhà giàu mới nổi, không có chút tu dưỡng. Nhưng một số người thấy lạ, Đường Bôn không có thiệp mời tức là không phải hậu nhân của thế gia gì, vậy mà gã bỏ ra nhiều tiền như thế, rất quái lạ.

Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước mở thiên nhãn nhìn kỹ Đường Bôn, phát hiện đạo hạnh của gã chỉ là cường giả bình thường. Vậy càng lạ, nếu Đường Bôn xuất thân bình thường, đạo hạnh không cao sâu khó dò thì gã kiếm đâu ra nhiều tiền thế? Khiến người nghi ngờ.

Đại Hắc Ngưu nhìn kỹ Đường Bôn, lấy làm lạ:

– Tiểu tử này kỳ kỳ.

Lý Thất Dạ cười cười.

Người đạo hạnh cực sâu, kiến thức cao hơn nhìn kỹ Đường Bôn, tuy thấy lạ nhưng không ai lên tiếng.

Tiếp tục đấu giá, mấy món báu vật tiếp theo cũng được Đường Bôn ra giá cao mua, chọc giận một số người thật lòng muốn đấu giá.

Đường Bôn kiêu ngạo la to với những cường giả lườm mình:

– Bản thiếu gia có tiền, không phục?

Giọng điệu của Đường Bôn làm một số cường giả tu sĩ, đặc biệt là Bất Hủ Chân Thần bất mãn, nhưng họ chỉ có thể hừ lạnh.

Mọi người bất mãn cũng không làm gì được, vì nơi này là Kiêu Hoành Thương Hành, không ai dám lỗ mãng. Nếu có ân oán thì chờ kết thúc đấu giá rồi giải quyết sau. Huống chi cái này không tính là ân oán, ai ra giá cao thì được, luôn luôn là vậy. Nếu khó chịu thì ra giá cao hơn người ta đi.

Vật phẩm đấu giá nửa đoạn đầu bình thường, không có nhiều bất ngờ. Đương nhiên bình thường trong mắt đại nhân vật thật sự thôi, ví dụ như nhóm Hoàng Tôn Chân Đế.

Nửa đoạn đầu chỉ để hâm nóng, đưa ra vật đấu giá đa số các đại nhân vật không thiếu thốn, dù ngẫu nhiên có một, hai món khá tốt cũng chỉ đủ nóng người.

Với mười vạn cường giả tu sĩ thì mỗi món đấu giá được đưa lên đều khiến họ rạo rực, từng món đều rất quý giá với họ, có vài thứ có thể gọi là bảo bối trấn giáo, cả đời họ không thể có. Những cường giả tu sĩ bình thường sôi trào máu nóng, họ mong chờ vật đấu giá tiếp theo được đưa ra.

Qua hội đấu giá như vậy khiến tất cả cường giả tu sĩ hiểu trời cao bao nhiêu, mình cách những tồn tại đứng trên đỉnh bao xa.

Với những cường giả tu sĩ bình thường thì nhiều vật đấu giá đoạn đầu đã sánh bằng bảo bối trấn giáo của đại giáo, gia tộc bọn họ. Nhưng với người như Hoàng Tôn Chân Đế, Minh Vương Phật thì chúng chẳng là gì, họ không có hứng thú ra giá. Hãy tưởng tượng chênh lệch, cách biệt trong dó khó vượt qua biết bao.

Đây cũng là sức hấp dẫn hội đấu giá năm năm một lần của Kiêu Hoành Thương Hành, ai tham gia rồi đều cảm thấy đáng giá tiền.

Trong nửa đoạn đầu Lý Thất Dạ chưa ưng món báu vật bình thường nào, hắn không hứng thú. Nhưng có một vật đấu giá bị đưa lên hấp dẫn Lý Thất Dạ chú ý.

Một lồng sắt được đưa lên.

– Mời mọi người nhìn, đây là vật đấu giá số ba mươi sáu.

Trong lồng sắt chứa một thiếu nữ, khi nàng bị đẩy lên liền hấp dẫn nhiều người chú ý. Một vài Chân Đế, Trường Tồn cũng nhìn kỹ hơn.

Với nhiều cường giả tu sĩ thì họ chú ý nhan sắc của thiếu nữ. Nàng rất xinh đẹp, mái tóc màu vàng, mũi cao thẳng, đôi mắt xanh biếc, tràn ngập phong tình nước khác. Thiếu nữ khuôn mặt lạnh lùng ngồi trong lồng sắt, nhưng một nét mặt đã hấp dẫn chú ý, một biểu tình lay động lòng người. Nàng là vưu vật bẩm sinh, đẹp không thể tả.

Nhiều người trẻ tuổi huyết khí phương cương thấy thiếu nữ trong lồng sắt quyến rũ còn hơn nữ đấu giá sư, nàng là diễm vật bẩm sinh, vô cùng hương diễm.

– Đúng là vưu vật, trêu chọc tâm thần.

Chân Đế, Trường Tồn Bất Hủ thì nhìn hai tay thiếu nữ và lồng sắt.

Chân Đế, Trường Tồn Bất Hủ cường đại nhìn ra được hai tay thiếu nữ bị thủ đoạn siêu mạnh phong tỏa, lồng sắt nhốt nàng như được đúc bằng tinh thiết, loại sắt nổi tiếng cứng rắn.

Nữ đấu giá sư giới thiệu với mọi người về thiếu nữ này:

– Nàng ta bị một vị khách nhờ đấu giá, lai lịch cụ thể xin giữ bí mật, nhưng Kiêu Hoành Thương Hành bảo đảm không có nỗi lo về sau. Ta tin các vị cũng đã nhìn ra nàng này bất phàm. Nàng đến từ Tạc Thạch tộc, thuần huyết, tuyệt đối là tuyệt chính vô song, còn trong trắng.

Nghe chủng tộc đó, một số cường giả tu sĩ học rộng biết nhiều giật mình kêu lên:

– Tạc Thạch tộc!

Đối với nhiều cường giả tu sĩ thì tên chủng tộc này hơi xa lạ, nhiều người chưa nghe qua.

Cường giả kiến thức rộng kinh ngạc nói:

– Trên đời còn có Tạc Thạch tộc? Thật hiếm hoi, đặc biệt còn là thuần huyết, trên đời hiếm thấy.

Tạc Thạch tộc từng là một đại tộc uy chấn thiên hạ, nhưng đó là thời đại viễn cổ, về sau không biết lý do gì mà Tạc Thạch tộc dần biến mất. Đời sau một số người nói mình là Tạc Thạch tộc nhưng không phải huyết thống thuần khiết, hoặc là hậu đại tạp giao, rất hiếm gặp thuần huyết. Đương thời đã không thấy Tạc Thạch tộc thuần huyết, giờ thiếu nữ này là Tạc Thạch tộc thuần huyết, nên khiến người rất ngạc nhiên.

Chương 4213: Thiếu Nữ Tạc Thạch Tộc (2)

Một số cường giả tu sĩ đã nghe nói nhiều chủng tộc nhưng chưa từng nghe về Tạc Thạch tộc, lao nhao hỏi:

– Tạc Thạch tộc là chủng tộc gì?

Có vị trưởng bối chậm rãi nói:

– Một chủng tộc đã bị lạc mất, nghe nói thời đại viễn cổ từng càn quét nguyên Tam Tiên giới, nhân vật đại biểu nhất là Bão Phác.

Nhiều người trẻ tuổi không nghe cái tên Tạc Thạch tộc nhưng có ấn tượng về Bão Phác:

– Thủy Tổ thứ nhất của Tam Tiên giới!

Bão Phác là Thủy Tổ thứ nhất của Tam Tiên giới, xa xưa đến khó thể ngược dòng. Vì Bão Phác nên nhiều người ghi nhớ chủng tộc Tạc Thạch tộc.

Trưởng bối nhẹ gật đầu nói:

– Theo ghi chép thì Bão Phác đúng là vị Thủy Tổ thứ nhất của Tạc Thạch tộc.

Mọi người nhìn thiếu nữ chăm chú, Tạc Thạch tộc thuần huyết làm người ta động lòng.

Có người đưa ra thắc mắc:

– Làm sao nhìn ra được nàng ấy là Tạc Thạch tộc?

Nữ đấu giá sư cười quyến rũ:

– Cái này không khó, các vị khách nhân nhìn hai tay của cô nương này là biết.

Thiếu nữ giơ hai tay lên làm người hoa mắt, dường như loáng thoáng thấy cái gì. Người đạo hạnh cạn không xem hiểu, cường giả tu sĩ cường đại thì đã nhìn ra.

Nhìn hai tay của thiếu nữ này, có Chân Đế gật gù khen:

– Đúng là Tạc Thạch tộc.

– Nàng này đáng giá vô song, rất có thể là Tạc Thạch tộc thuần huyết duy nhất đương thời. Khách nhân biết hàng thì không cần chúng ta nói nhiều. Vị khách nhờ đấu giá giùm yêu cầu hơi đặc biệt, chỉ cần long huyết chân thạch, giá khởi điểm một trăm vạn, mỗi lần tăng một vạn.

Nghe yêu cầu đó các đại nhân vật cau mày:

– Long huyết chân thạch!

Long huyết chân thạch là một loại chân thạch, nhưng nó rất đặc biệt và quý giá, long huyết chân thạch hiếm thấy hơn chân thạch bình thường.

Nghe người bán đòi long huyết chân thạch, đừng nói giá khởi điểm một trăm vạn, chỉ riêng long huyết chân thạch là nhiều người đã không có, nên một số đại nhân vật rút khỏi cuộc trời.

Có Bất Hủ Chân Thần nôn nóng báo giá:

– Một trăm lẻ một vạn!

Con ông cháu cha Đường Bôn lại hóng hớt:

– Một trăm năm mươi vạn!

Dường như Đường Bôn không thiếu tiền, ai kêu giá là có mặt gã, bộ dạng lão tử có tiền các ngươi làm gì được ta?

Có người theo sát kêu giá:

– Một trăm sáu mươi vạn!

Cậu ấm Đường Bôn kêu giá:

– Hai trăm vạn!

Đường Bôn kêu giá rất kinh người, không giống người khác tăng từ từ, gã một lần tăng mấy chục vạn, trăm vạn.

Đường Bôn hào khí khiến nhiều đại nhân vật khó chịu, gã một hơi tăng mấy chục vạn, trăm vạn là nâng giá cho vật đấu giá, làm người ta muốn tát gã. Nhưng chỗ này là phách mại hành của Kiêu Hoành Thương Hành, không ai làm gì Đường Bôn được, mọi người thầm rủa gã.

– Một ngàn vạn!

Trong thời gian ngắn thiếu nữ Tạc Thạch tộc đã được kêu giá một ngàn vạn. Chân Đế, Trường Tồn Bất Hủ cũng ra giá, không như vật đấu giá trước đó bị họ khinh thường. Bọn họ rất có hứng thú với thiếu nữ Tạc Thạch tộc.

Bạch Kim Ninh khó hiểu với cảnh này:

– Tại sao nàng ta được giành giật như thế?

Bạch Kim Ninh xuất thân từ đất biên hoang, đã nhìn quen loại đấu giá này. Hàng năm đất biên hoang đều có nữ nô hoặc thiếu nữ bị đấu giá. Nhưng nàng không tin nổi thiếu nữ Tạc Thạch tộc được ra giá cao như thế.

Đại Hắc Ngưu cười xấu xa nói:

– Tạc Thạch tộc mà, lại còn thuần huyết đương nhiên hiếm có trên đời, cũng có thể một số đại nhân vật có sở thích đặc biệt.

Bạch Kim Ninh nghi hoặc hỏi:

– Thật sự là vậy sao?

Trường Tồn, Chân Đế đã gặp qua trường hợp lớn, bọn họ muốn nữ nhân nào chẳng được? Vì mạnh đến trình độ như họ, vạn tộc thiên hạ bao nhiêu mỹ nữ sẵn sàng nhào vào vòng tay họ.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt giải thích rằng:

– Là huyết thống, độc nhất vô nhị.

Lý Thất Dạ đã lên tiếng, Đại Hắc Ngưu cất đi dáng vẻ xấu xa, hiếm khi nó nghiêm túc nói:

– Đại thánh nhân nói đúng, huyết thống Tạc Thạch tộc có thể ngược dòng về huyết thống viễn cổ, nếu có Chân Đế kết hợp sinh ra hậu đại sẽ rất nghịch thiên, để lại truyền thừa ghê gớm cho mình.

Nghe Đại Hắc Ngưu giải thích Bạch Kim Ninh đã hiểu. Chân Đế thì đều rất mạnh, huyết thống của họ vô cùng cao quý. Cỡ như bọn họ đương nhiên hy vọng hậu đại của mình siêu mạnh, nên một nửa huyết thống khác rất quý giá.

Tạc Thạch tộc thuần huyết lọt vào tầm ngắm của Chân Đế, Trường Tồn.

Trong khi nhóm Lý Thất Dạ trò chuyện thì thiếu nữ Tạc Thạch tộc đã bị kêu giá lên một ngàn năm trăm vạn.

Thiếu nữ này rất được ưa thích, Chân Đế, Trường Tồn cũng không ngồi yên, thi nhau ra giá. Với họ thì Tạc Thạch tộc thuần huyết là thứ không tệ.

Khi giá đến một ngàn năm trăm vạn, Lý Thất Dạ mở miệng nói:

– Ta muốn nàng.

Dứt lời mọi người đều nhìn hướng Lý Thất Dạ, vì quá lớn lối, hắn kiêu ngạo còn hơn con ông cháu cha Đường Bôn.

Giàu như Đường Bôn chỉ luôn kêu giá, Lý Thất Dạ thì vừa mở miệng đã đòi thiếu nữ Tạc Thạch tộc.

Nhiều Trường Tồn Bất Hủ, Chân Đế vô địch có mặt, vài Chân Đế cũng báo giá.

Con ông cháu cha như Đường Bôn gặp Chân Đế vô địch kêu giá cũng trở nên cẩn trọng hơn.

Vô số cặp mắt nhìn Lý Thất Dạ, thấy hắn rất bình thường. Như Đường Bôn ăn mặc kiểu nhà giàu, Lý Thất Dạ thì bình thường như người qua đường. Nhiều người nghi ngờ hắn có trả nổi cái giá đã kêu không.

Có người hừ lạnh một tiếng khinh thường nói:

– Láo quá, giá đã một ngàn năm trăm vạn rồi.

Người nói chuyện là Quản Vân Bằng, gã cũng ngồi bên trên ngang hàng với Bất Hủ Chân Thần. Bằng vào thực lực của Quản Vân Bằng muốn ngồi ở ghế này hơi khó, nhưng phụ thân của gã mạnh, lại là sư huynh của Lan Thư Tài Thánh nên gã có tư cách ngồi.

Đại Hắc Ngưu cười quái dị:

– Ô, là ngựa dầu người đây mà.

Quản Vân Bằng đỏ mặt sắc mặt khó xem nói:

– Ngươi…!

Bị Đại Hắc Ngưu cưỡi trên đường cái là nhục nhã lớn với Quản Vân Bằng, nhưng lúc này gã không làm được.

Lý Thất Dạ lười quan tâm Quản Vân Bằng, hắn nhìn thiếu nữ trong lồng sắt, lạnh nhạt nói:

– Ta muốn, tất cả im hết.

Nhiều người cau mày, thái độ láo lếu còn hơn con ông cháu cha Đường Bôn nhiều. Đường Bôn ra vẻ lão tử có tiền, còn Lý Thất Dạ là nói thẳng những kẻ có mặt chỉ là rác rưởi, ta ra giá rồi, im mồm hết đi. Nhiều người rất khó chịu, thái độ của hắn kiêu ngạo không thèm để Chân Đế vào mắt, lão tử số một thiên hạ.

Đường Bôn cười to bảo:

– Ha ha ha! Vị huynh đệ này lớn lối quá, nhưng chuyện này không phải trò đùa, phải có vàng ròng bạc trắng thật.

Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

– Chút tiền của ngươi chỉ là đồng nát trong mắt ta.

Chương 4214: Bỏ Ra Ba Ức Mua Mỹ Nữ

Bị Lý Thất Dạ coi thường làm Đường Bôn khó chịu, gã la lên:

– Lớn lối quá! Ta ra hai ngàn vạn!

Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

– Năm ngàn vạn.

Đường Bôn rất giàu, nghe Lý Thất Dạ kêu năm ngàn vạn thì gã tính tăng giá:

– Ta…!

Đường Bôn chưa kịp nói Lý Thất Dạ đã thản nhiên tăng tiếp:

– Một ức.

Mọi người xôn xao:

– Một ức!?

Quá điên cuồng!

Báo giá xong Lý Thất Dạ liếc Đường Bôn một cái, tùy tiện kêu một con số:

– Ba ức.

Nguyên phách mại hành xáo động, mọi người khó tin nhìn Lý Thất Dạ:

– Trời ạ!

Nhìn bộ dạng của Lý Thất Dạ, nhiều người trợn mắt há hốc mồm cảm thấy quá điên cuồng:

– Tiểu tử này điên rồi sao?

Há mồm đã kêu năm ngàn vạn đủ nghịch thiên rồi, tự tăng thêm một ức, người ta chưa kịp tăng giá hắn đã lên ba ức.

Nhiều người hú lên:

– Ôi mợ ơi, thiếu nữ Tạc Thạch tộc một trăm vạn mà đấu giá lên ba ức, bị điên à? Tên điên này từ đâu ra?

Thánh Sương Chân Đế ngồi trong lâu vũ bị kinh động, giương mắt nhìn. Thấy Lý Thất Dạ là nàng nhớ ngay, từ xa gật dầu chào hắn.

Cậu ấm Đường Bôn hóa đá, vì gã tăng giá mấy trăm vạn, có khi thêm ngàn vạn, nhưng như Lý Thất Dạ mở miệng đã kêu giá trăm ức, rồi tự thêm lên ba ức, chắc chắn gã không thể làm chuyện điên cuồng vậy được.

Những Chân Đế cao vị như Hoàng Tôn Chân Đế đều nhìn Lý Thất Dạ.

Đường Bôn kêu giá không làm dám Chân Đế này liếc nhìn, ai đều nhận thấy gã là con ông cháu cha, túi tiền căng phồng. Nhưng cách làm của Lý Thất Dạ đã không thể hình dung bằng từ con nhà giàu nữa, đúng là kẻ điên.

Thấy bộ dạng bình thường của Lý Thất Dạ, nhiều người nghi ngờ tài lực của hắn:

– Ba ức, ngươi có thể lấy ra nhiều long huyết chân thạch vậy sao?

Khi có người chất vấn, Kiêu Hoành Thương Hành khẳng định tài lực của Lý Thất Dạ:

– Tài lực của Lý công tử không thành vấn đề.

Kiêu Hoành Thương Hành khẳng định khiến mọi người xôn xao.

– Tiểu tử này có lai lịch gì?

Cái này không phải lên giá ảo mà dùng tiền thật.

Ba ức long huyết chân thạch, đối với một đại giáo là con số kếch xù, số tiền đó thốt ra từ miệng tiểu tử bình thường như Lý Thất Dạ khiến người thấy nghi ngờ.

Cường giả tu sĩ cười khổ nói:

– Bình thường chúng ta cũng gặp nhiều kẻ có tiền, không ngờ hôm nay mới được thấy người giàu thật sự.

So với tên điên Lý Thất Dạ thì bình thường họ gặp cái gọi là người có tiền chẳng đáng gì, mở miệng đã kêu ba ức, có ai có thể hơn hắn không? Hơn nữa tên điên này siêu có tiền.

Bạch Kim Ninh không phải lần đầu tiên thấy Lý Thất Dạ rộng rãi, lúc này nàng chỉ biết cười khổ.

Người trong phách mại hành đều nhìn Lý Thất Dạ, suy đoán lai lịch của kẻ điên này.

Con nhà giàu Đường Bôn tuy kiêu ngạo nhưng lúc này chỉ biết thán phục:

– Được rồi huynh đài, ta phục, phục sát đất, huynh thắng.

Chân Đế, Trường Tồn vừa mắt thiếu nữ cũng chỉ biết liếc nhau rồi buông tay.

Nếu là mấy ngàn vạn thì họ còn cố gắng mua về thiếu nữ Tạc Thạch tộc, nhưng giá trên trời ba ức, sợ là kêu giá nữa Lý Thất Dạ sẽ tiếp tục tăng giá, nên bọn họ cảm thấy cái giá đã vượt mức giá trị thật.

Nữ đấu giá sư cười quyến rũ với Lý Thất Dạ:

– Ba ức, thuộc về Lý công tử.

Nụ cười đa tình khuynh quốc khuynh thành hút hồn phách bao nhiêu thanh niên.

Kiêu Hoành Thương Hành rất hoan nghênh khách sộp như vậy, giá một trăm vạn mà kêu lên ba ức, hành động vĩ đại như thế rất hiếm thấy trong hội đấu giá Kiêu Hoành Thương Hành.

Trừ thiếu nữ Tạc Thạch tộc đêm đến bất ngờ trong giai đoạn đầu ra, những cuộc đấu giá khác chỉ bình thường, ít nhất đối với Chân Đế, Trường Tồn là như thế.

Sau khi kết thúc đại hội đấu giá nửa đoạn đầu, cậu ấm Đường Bôn được như ý muốn ngồi vào lầu các, gã ngồi ngang hàng với những Chân Đế cao vị như Hoàng Tôn Chân Đế, Phi Kiếm Thiên Kiêu.

Đây cũng xem như kỳ tích, ai đều nhìn ra đạo hạnh của Đường Bôn bình thường, về thân phận, địa vị hoàn toàn không thể ngồi ngang hàng với nhóm Hoàng Tôn Chân Đế.

Nhưng hội đấu giá Kiêu Hoành Thương Hành là nơi như thế, nó đặc biệt vậy đấy. Chỉ có hội đấu giá Kiêu Hoành Thương Hành mới cho cậu ấm như Đường Bôn có khả năng ngồi ngang hàng cùng nhóm Hoàng Tôn Chân Đế.

Đường Bôn ngồi trên vị trí này, cười lớn vỗ tay nói:

– Khá lắm, khá lắm, vị trí này rất tốt, bản thiếu gia vừa lòng, cho một trăm điểm.

Bộ dạng nhà giàu mới nổi khiến nhiều người cau mày. Trong lòng các cường giả tu sĩ thì Chân Đế, Trường Tồn cao vị là tồn tại cao cao tại thượng, cậu ấm Đường Bôn ngồi ngang hàng với họ rất là gai mắt.

Sau khi ngồi ngang hàng với Chân Đế, Trường Tồn, Đường Bôn vênh váo chào hỏi:

– Hoàng Tôn bệ hạ, danh tiếng như sấm bên tai.

Hoàng Tôn Chân Đế cười cười, nhẹ gật đầu chào.

Đường Bôn làm bộ dạng lão tử giàu dám cua bất cứ ai, trực tiếp hẹn Phi Kiếm Thiên Kiêu:

– Hi, ta ngưỡng mộ Phi Kiếm Thiên Kiêu lâu rồi, khi nào có thể hẹn nàng đi ăn tối?

Phi Kiếm Thiên Kiêu lạnh lùng liếc Đường Bôn, lười đáp lời.

Minh Vương Tả Đồng, Minh Vương Hữu Đồng đi theo bên Minh Vương Phật thì rất khinh thường liếc Đường Bôn bằng khóe mắt, không thèm đáp lại gã chào hỏi.

Mặc dù Đường Bôn là con ông cháu cha siêu có tiền, nhưng ở trong mắt nhóm Phi Kiếm Thiên Kiêu, dù Đường Bôn giàu cỡ nào cũng chỉ là con kiến, bọn họ sẽ không nhìn gã lâu hơn. Người như Đường Bôn chỉ có thể ngồi ngang hàng với họ tại đây, khi ra khỏi phách mại hành thì gã vẫn là một con kiến, không có tư cách cùng ăn cùng ngồi với họ.

Đại Hắc Ngưu nhìn Đường Bôn đắc ý quên hình, cười gian:

– Tiểu tử này hơi thú vị.

Kết thúc nửa đoạn đầu hâm nóng rốt cuộc đến giai đoạn sau. Bắt đầu đấu giá đoạn sau, món báu vật đầu tiên được đưa lên.

Đó là một món bảo y, thêu mặt trong, bảo y phun ra nuốt vào hà khí tựa như áo tiên.

Nữ đấu giá sư giới thiệu cho các khách:

– Áo này lai lịch động trời, chắc mọi người biết rõ Huyền Hiêu.

Không phải tất cả đều biết Huyền Hiêu, nhiều cường giả tu sĩ thấy xa lạ với cái tên này:

– Huyền Hiêu là ai vậy?

Một vị Chân Thần đọ rành sách sử biết các vị Chân Đế trong Tam Tiên giới, đáp:

– Huyền Hiêu Chân Đế.

Nữ đấu giá sư chậm rãi nói:

– Đúng rồi, là Huyền Hiêu Chân Đế, nhưng đó là chuyện về sau. Lúc Huyền Hiêu vào Tiên Thống Giới chúng ta còn chưa thành đế, khi phi thăng vào Tiên Thống Giới còn chỉ là một tu sĩ nhỏ, không có tiếng tăm gì, từ hạ giới phi thăng lên.

Nghe tin tức này nhiều người trẻ tuổi không tin được:

– Không thể nào!

Chương 4215: Bỏ Ra Một Ngàn Vạn Mua Bộ Đồ

Trong mắt họ cường giả tu sĩ hạ giới muốn vào Tiên Thống Giới, hoặc là trở thành Chân Đế vô địch, hoặc là Bất Hủ Chân Thần siêu mạnh, nếu chỉ là tu sĩ nhỏ vô danh thì làm sao phi thăng lên Tiên Thống Giới được?

Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước từ tốn nói:

– Truyền thuyết Huyền Hiêu vào Mê Tiên điện, liên tục xông hơn một trăm điện, cuối cùng được một tiên quan trong Mê Tiên điện. Có một tiên nữ trong quan tài, Huyền Hiêu cùng nữ nhân này phi thăng vào Tiên Thống Giới. Ghi chép là vậy, cụ thể ra sao thì không ai nói chính xác được.

Nhiều thanh niên tò mò về nữ nhân đó, có nhiều người đinh ninh đó là tiên.

– Vị nữ nhân này có lai lịch ra sao?

Nếu là nữ nhân bình thường hay một kẻ yếu thì sao có thể dễ dàng từ hạ giới phi thăng đến Tiên Thống Giới?

Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước lắc đầu nói:

– Không rõ, nữ nhân này về sau là điều bí ẩn, có lẽ chỉ mình Huyền Hiêu biết thân phận của nàng. Đồn rằng Huyền Hiêu nhờ nữ nhân này mà trở thành Chân Đế, rất có thể là người duy nhất trong Tam Tiên giới dùng thực lực Chân Đế giết Thủy Tổ.

Tất cả cường giả tu sĩ trong phòng đấu giá xao động, đặc biệt người chưa từng nghe tin tức này bị rung động tinh thần:

– Cái gì?!

Đám người trẻ tuổi không tin được:

– Cái này… không thể nào!

Giữa Chân Đế và Thủy Tổ có lạch trời không thể vượt qua, dù một vị Chân Đế mạnh cỡ nào thì chỉ vẻn vẹn là Chân Đế. Thủy Tổ yếu đến đâu vẫn là Thủy Tổ.

Dù mạnh như Chân Đế thập nhị cung đỉnh cao cũng không bằng Thủy Tổ kém nhất, tức là so với Thủy Tổ đẳng cấp Vạn Thống.

Dù sao Chân Đế vượt qua lạch trời này, vượt qua ngưỡng cửa đế mới chính thức bước vào Thủy Tổ, có tư cách trở thành Thủy Tổ. Nên Chân Đế mạnh đến đâu cũng chỉ là Chân Đế, Thủy Tổ yếu cỡ nào vẫn là Thủy Tổ. Một Chân Đế sao có thể giết Thủy Tổ? Chuyện không thể xảy ra.

Nhiều cường giả tu sĩ lao nhao bàn tán:

– Chân Đế chém Thủy Tổ? Sao mà được! Cả hai cách biệt, khoảng cách không thể vượt qua!

Một số Chân Đế thấy hứng thú với đề tài này, dù sao Chân Đế giết Thủy Tổ là chuyện rất khó tưởng tượng. Các Chân Đế có mặt ở đây ngẫm lại mình, tự nhận không thể làm được.

Bất Hủ Chân Thần trịnh trọng gật đầu nói:

– Chuyện này là thật, có chính sử ghi chép, được đến Chân Đế và Thủy Tổ khác thừa nhận. Thủy Tổ bị chém là Bạch Vân Thủy Tổ.

Bất Hủ Chân Thần khẳng định tuyên bố, không gian yên tĩnh, mọi người ngó nhau trân trân.

Đã có chính sử ghi chép, Chân Đế, Thủy Tổ đời sau thừa nhận, Thủy Tổ bị chém cũng được ghi rõ tên thì không sai rồi.

Một vị Chân Đế giết Thủy Tổ, thật không tin nổi, khó thể tưởng tượng.

Chân Đế thảng thốt kêu lên:

– Một Chân Đế mà giết Đệ Nhất Hung Nhân, sao… sao làm được?

Có khá nhiều Chân Đế có mặt, mạnh như Thánh Sương Chân Đế,Kim Biến Chiến Thần, Hoàng Tôn Chân Đế tự hỏi lòng mình không có thực lực giết Thủy Tổ. Bọn họ mà đối đầu với Thủy Tổ thì chỉ có nước bị giết.

Bất Hủ Chân Thần chậm rãi nói:

– Nên Huyền Hiêu mới được xếp vào một trong năm Chân Đế vạn cổ, kinh diễm không gì sánh được

Nữ đấu giá sư nhoẻn miệng cười quyến rũ nói:

– Vị tiền bối này nói rất chính xác. Món bảo y này là vị nữ nhân đã cùng Huyền Hiêu phi thăng để lại, tuy bộ áo không phải bảo y tuyệt thế gì nhưng giá trị của nó không cần nói cũng biết, có nhiều chỗ đáng để nghiên cứu. Nên bộ áo này giá khởi điểm là ba trăm vạn, người bán chỉ cần chân thạch thích hợp Chân Đế ngũ cung, mỗi lần tăng giá năm vạn.

Đường Bôn dứt lời nhiều người nhìn chằm chằm bộ đồ. So với lúc trước thì bộ đồ ít được kêu giá.

Lý do rất đơn giản, nữ nhân cùng Huyền Hiêu phi thăng luôn là điều bí ẩn, không ai biết nàng là người thế nào, có lai lịch gì. Tóm lại nàng không để lại chút dấu vết trong dòng sông thời gian, dấu vết duy nhất là Huyền Hiêu, y cùng nàng phi thăng Tiên Thống Giới, người đời sau không biết gì thêm.

Lúc này rốt cuộc có người báo giá:

– Ba trăm lẻ năm vạn!

Bộ đồ này không giống mấy món trước được giành giật rôm rả, nhưng vẫn có người hứng thú với nó:

– Ba trăm mười vạn!

So với vật đấu giá lúc trước thì người ta kêu giá bộ đồ cẩn thận hơn, ít người cạnh tranh. Trừ ba trăm vạn chân thạch Chân Đế ngũ cung làm nhiều người chùn chân ra, còn vì nhiều người có tài lực cảm thấy bộ đồ không đáng giá.

Ít người kêu giá:

– Ba trăm hai mươi vạn!

Trong quá trình đấu giá, Đại Hắc Ngưu trợn to mắt trâu nhìn bộ đồ:

– Nữ nhân này thật bí ẩn, bổn soái ngưu chưa từng nghe về nàng.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Có nhiều người mà ngươi không biết lai lịch.

Mắt Đại Hắc Ngưu sáng rực cười gian:

– Ha, nói vậy là đại thánh nhân biết lai lịch của nàng?

Đấu giá tiến triển chậm rì, cậu ấm Đường Bôn bắt đầu ngứa miệng:

– Bốn trăm vạn!

So với người khác thì Đường Bôn kêu giá đã rất cao.

Đường Bôn mới kêu xong Lý Thất Dạ không mặn không nhạt nói:

– Một ngàn vạn.

Đường Bôn nhìn Lý Thất Dạ, hỏi:

– Huynh đài cố ý chơi ta?

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Không, ta nhiều tiền, rảnh quá thôi. Đương nhiên nếu ngươi thấy hứng thú thì cứ kêu giá tiếp, ta cảm thấy ngươi ra một ức càng thích hợp.

Mọi người câm nín, ai đều biết Đường Bôn và tiểu tử bề ngoài bình thường này đều là nhà giàu mới nổi, siêu có tiền.

Lý Thất Dạ giàu hơn, hở chút hét giá trăm ức, giàu hơn Đường Bôn nhiều.

Cậu ấm Đường Bôn khá thú vị, rõ ràng gã là nhà giàu mới nổi, bộ dạng kiêu ngạo lão tử có tiền không thèm để ai vào mắt, nhưng đôi khi gã tự rụt cổ về:

– Đại ca giỏi lắm, ta thua, thuộc về ngươi.

Nữ đấu giá sư kêu giá: audio coi am

– Một ngàn vạn, còn ai kêu giá không? Một ngàn vạn!

Ba lần kêu giá qua đi không ai giành với Lý Thất Dạ, cuối cùng bộ đồ thuộc về hắn.

Mọi người đã biết bề ngoài Lý Thất Dạ bình thường nhưng rất rộng rãi, ra tay là cỡ mấy ức, hách hơn cả trời cả đất, không ai muốn tranh với hắn.

Hơn nữa trong mắt nhiều người thì bộ áo này không đáng giá cao như thế. Chân thạch chuyên dùng của Chân Đế ngũ cung cực kỳ quý giá, con số một ngàn vạn đối với bất cứ ai, bất cứ truyền thừa địa giáo nào đều là con số kếch xù, một con số thiên văn.

Dùng số tiền lớn như thế mua một bộ đồ không rõ cách sử dụng thì thật sự không đáng.

Tuy rằng bộ đồ này khởi đầu không tốt đẹp nhưng báu vật đấu giá khác được tranh giành nhiều hơn, mỗi món đấu giá rất cao. Nữ đấu giá sư mặt mày hớn hở, quyến rũ động lòng người.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thanh hoa đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé bạn ...!
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ...!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 2 tuần trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 3 tuần trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lực Trần 4 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi ad à
https://audiosite.net
Lực Trần 4 tuần trước
Ad ơi lỗi giọng đọc 2 rồi