Đế Bá Audio Podcast
Tập 841 [Chương 4201 đến Chương 4205]
❮ sautiếp ❯Chương 4201: Để Lại Hạt Giống
Đại Hắc Ngưu nói giống như đùa nhưng nó có vài phần nghiêm túc. Đại Hắc Ngưu cảm thấy tồn tại tuyệt thế vô song như Lý Thất Dạ không để lại đạo thống hoặc người kế thừa nào trong Tam Tiên giới thì rất đáng tiếc.
Đại Hắc Ngưu đứng thẳng, móng vỗ ngực bồm bộp bảo đảm:
– Nếu đại thánh nhân rời đi mà không thấy yên tâm thì Đại Hắc Ngưu bảo đảm sẽ làm sư phụ cho đứa bé, dạy nó thành thiên tài vô địch tuyệt thế. Nếu đại thánh nhân vẫn chưa yên tâm thì kéo thêm thụ yêu già, Đại Hắc Ngưu ta không đáng tin nhưng thụ yêu già thì được đúng không?
Đại Hắc Ngưu càng nói càng kích động, nước miếng phun đầy. Nó có thể tưởng tượng nếu Lý Thất Dạ thật sự để lại một đứa bé trong Tam Tiên giới thì nó cõng nhóc con hoành hành thiên hạ, mang theo nhóc con khuấy động Tam Tiên giới gà bay chó sủa.
Tưởng tượng cuộc sống làm vú em, không, làm bò sữa vui vẻ mà kích thích, Đại Hắc Ngưu kích động hai mắt sáng rực.
Nhìn bộ dạng đó của Đại Hắc Ngưu làm Lý Thất Dạ buồn cười lắc đầu, hắn biết nó suy nghĩ cái gì, con trâu đen này làm gì có ý hay.
Bạch Kim Ninh trợn mắt há hốc mồm nhìn, lần đầu tiên nàng thấy cảnh tượng khoa trương như vậy. Bộ dáng của Đại Hắc Ngưu rất buồn cười nhưng nàng không dám cười.
Đại Hắc Ngưu hăng hái phấn khởi nói:
– Nếu đại thánh nhân cảm thấy huyết thống không tốt thì để bổn soái ngưu kiếm giúp cho! Thấy nha đầu Bắc Viện được không? Ta đã gặp nha đầu kia rồi, huyết thống thuần túy, quang minh chính đại. Nếu nha đầu và đại thánh nhân làm một phát sinh ra nhóc con chắc chắn sẽ vượt qua cỡ như Viễn Hoang Thánh Nhân.
Đại Hắc Ngưu nói nha đầu Bắc Viện là Thánh Sương Chân Đế.
Đại Hắc Ngưu sốt ruột làm mai cho hắn: Nguồn truyện audio Podcast
– Hoặc nha đầu Chân Long Đình cũng được, ta thấy huyết thống chân long của nàng ta rất khá, phối hợp với huyết thống của đại thánh nhân sinh ra nhóc con sẽ có sức mạnh vô cùng, tay xé thiên địa, quyền nát vạn đạo.
Đại Hắc Ngưu cực kỳ hưng phấn ước gì giơ biển chạy khắp nơi tìm nữ nhân thích hợp với Lý Thất Dạ để lai giống.
Lý Thất Dạ lườm Đại Hắc Ngưu huyên thuyên không ngớt:
– Ngươi có tin là tối nay ta nấu nồi lẩu bò không?
Một ánh mắt sắc bén của hắn làm Đại Hắc Ngưu hèn ngay:
– Được rồi, đại thánh nhân không muốn thì thôi.
Đại Hắc Ngưu vẫn không chết tâm cố vớt vát:
– Nếu đại thánh nhân thật sự muốn để lại hạt giống tùy thời có thể nói một tiếng, ta sẽ tìm cho!
Lý Thất Dạ cười khổ, đôi khi hắn muốn đá con Đại Hắc Ngưu này về Thánh sơn cho rồi.
Một lúc lâu sau Bạch Kim Ninh lấy lại tinh thần, nhẹ giọng nói:
– Công tử, ta… ta đã kiếm được một danh ngạch, chờ tới lúc công tử có thể đi vào, quan thủ của chúng ta chắc chắn sẽ lộ mặt.
Vì kiếm danh ngạch tham gia thịnh yến này làm Bạch Kim Ninh tốn nhiều công sức.
Lý Thất Dạ cười cười, lúc ấy hắn chỉ thuận miệng nói, tuy hắn đúng là muốn gặp Thái Doãn Hỉ. Người Lý Thất Dạ muốn gặp không cần danh ngạch, không ai ngăn hắn được.
Đại Hắc Ngưu không chút hứng thú với mấy chuyện này, tìm cơ hội cho Lý Thất Dạ đi lai giống vui hơn:
– Quan thủ của các ngươi có gì hay mà gặp? Tiểu tử Thái Doãn Hỉ đó lăn lộn ở Ngũ Hành Sơn vài năm, chạy tới Quang Minh Thánh Viện mạ vàng chứ có gì. Sau này người ta nâng hắn lên, làm quân đoàn trưởng gì oách lắm. Chán chết, ngày xưa tiểu tử cũng lanh lợi, không ngờ càng lớn càng lệch lạc.
Bạch Kim Ninh kinh ngạc hỏi:
– Ngươi… quen với quan thủ của chúng ta?
Đại Hắc Ngưu ỉu xìu nói:
– Từng gặp, một tiểu tử rất lanh lợi, ngày xưa là người đầu tiên chịu thua nếu không đã tiểu cho hắn chết chìm.
Bạch Kim Ninh nghẹn lời:
– A…
Quân đoàn trưởng của họ là một trong Trường Tồn Bất Hủ mạnh nhất đương thời, tay cầm quyền to, có địa vị rất cao trong Tiên Thống Giới, bao người khi gặp mặt đều tỏ ra hết sức cung kính. Lần đầu Bạch Kim Ninh thấy người, không, là con trâu chẳng chút cung kính.
Bạch Kim Ninh lấy lại tinh thần, nghe Đại Hắc Ngưu nói ‘tiểu cho hắn chết chìm’ thì không tin. nhỏ giọng nhắc nhở:
– Quân đoàn trưởng của chúng ta là một vị Trường Tồn.
Quân đoàn trưởng của họ là Trường Tồn Bất Hủ, sao có thể bị chết chìm được.
Đại Hắc Ngưu không cho là đúng, nói:
– Trường Tồn thì sao? Trên đời có người mạnh hơn, tiểu tử đó rất lanh lợi, ở Ngũ Hành Sơn mấy năm học được nhiều bản lĩnh, thiên phú tạm được, rồi dến Quang Minh Thánh Viện vài năm mạ vàng, thực lực tăng lên nhiều, mở rộng nhân mạch nên kiếm chức quân đoàn trưởng.
Đại Hắc Ngưu càng nói càng kỳ cục. Thái Doãn Hỉ quan thủ của Thiên Hùng quan ngày xưa đúng là đệ tử của Ngũ Hành Sơn, nhưng nghe đồn không phải đệ tử dòng chính. Có người nói Thái Doãn Hỉ đến từ chi nhánh, có người bảo là đệ tử ngoài núi. Nhưng chắc chắn một điều rằng Thái Doãn Hỉ xuất thân từ Ngũ Hành Sơn, đã được Ngũ Hành Sơn thừa nhận thân phận.
Ngũ Hành Sơn được gọi là đạo thống bí ẩn mạnh nhất Tiên Thống Giới, bằng vào xuất thân này Thái Doãn Hỉ đã rất bất phàm. Về sau Thái Doãn Hỉ bái vào Quang Minh Thánh Viện, thành học sinh của Quang Minh Thánh Viện. Lúc ở Quang Minh Thánh Viện Thái Doãn Hỉ biểu hiện rất xuất sắc, là thiên tài cực giỏi trong thời đại đó.
Vì có kinh nghiệm đi học Quang Minh Thánh Viện cho Thái Doãn Hỉ đóng cơ sở vững chắc, về đạo hạnh hay nhân mạch đều tích lũy sâu. Cũng nhờ đó đặt nền móng vững chắc cho Thái Doãn Hỉ sau này thành quan thủ của Thiên Hùng quan.
Bộ dạng của Đại Hắc Ngưu làm Bạch Kim Ninh sửng sốt. Quân đoàn trưởng quân đoàn Thiên Tiệm, quan thủ Thiên Hùng quan, thân phận nào cũng đều rất tôn quý, bao người muốn ngồi trên địa vị này mà không có tư cách. Nhưng Đại Hắc Ngưu hoàn toàn coi rẻ, dường như quân đoàn trưởng quân đoàn Thiên Tiệm của họ thật nhỏ bé trong mắt nó, quân đoàn Thiên Tiệm là quân đoàn nhỏ hạng ba.
Trong lúc Bạch Kim Ninh ngây người, Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
– Ta sẽ đi.
Đại Hắc Ngưu hỏi:
– Ài, thật ra đại thánh nhân tính làm gì? Cần chi lãng phí thời gian vậy? Nếu đại thánh nhân thật sự muốn gặp Thái Doãn Hỉ thì ta lập tức đi kéo tiểu tử đó tới, kêu hắn gặp đại thánh nhân nếu dám do dự là ta đi bứng ổ của hắn!
Bạch Kim Ninh trố mắt líu lưỡi, lần đầu nàng nghe có người đòi phá sập Thiên Hùng phủ của họ.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Không vội, ta còn có chút việc.
Mấy ngày nay Thiên Hùng quan rất náo nhiệt, ồn ào hơn ngày xưa gấp mười lần, nhiều đại nhân vật lần lượt giá lâm Thiên Hùng quan.
Chương 4202: Phi Kiếm Thiên Kiêu
Có nhiều Chân Đế, Thiên Hùng quan lục tục kéo đến, có hai lý do làm Thiên Hùng quan náo nhiệt như vậy. Một là Thiên Hùng quan thủ Thái Doãn Hỉ phát thiệp anh hùng rộng rãi mời anh hùng thiên hạ tham gia thịnh hội. Hai là Kiêu Hoành Thương Hành sẽ tổ chức đại hội đấu giá hết sức long trọng, đại hội đấu giá năm năm một lần.
Trước khi đại hội đấu giá chưa bắt đầu Kiêu Hoành Thương Hành đã sớm truyền tin ra, người trong thiên hạ đều biết.
Ở Tiên Thống Giới, thậm chí là Tam Tiên giới, nơi nào có thành trì thì chỗ đó có cửa hàng Kiêu Hoành Thương Hành. Không khoa trương khi nói nơi nào có mua bán là chỗ ấy có bóng dáng Kiêu Hoành Thương Hành. Tưởng tượng xem với ưu thế trải rộng Tiên Thống Giới, Kiêu Hoành Thương Hành truyền ra tin đấu giá sẽ nhanh cỡ nào? Bởi vậy cường giả tu sĩ trong Tiên Thống Giới nào có điều kiện khi nghe tin sẽ đến tham gia đại hội đấu giá tuyệt thế vô luân này.
Kiêu Hoành Thương Hành chuẩn bị đại hội đấu giá năm năm một lần này hết sức đầy đủ, từ tuyên truyền đến chấp hành, các mặt không bỏ sót.
Trước khi đại hội đấu giá bắt đầu đã có nhiều người bàn tán sôi nổi về đấu giá. Trước khi đấu giá Kiêu Hoành Thương Hành đã liệt kê ra các vật phẩm, lai lịch, tác dụng, giá khởi điểm đều có trong sách tuyên truyền.
Làm như vậy khiến người trong thiên hạ biết thịnh huống đấu giá lần này, nhiều cường giả tu sĩ muốn tham gia đấu giá biết mình cần món báu vật nào, chuẩn bị bao nhiêu tiền tài.
Ngày đại hội đấu giá càng lúc càng đến gần, Thiên Hùng quan ngựa xe như nước, người đến người đi vô cùng náo nhiệt. Kiêu Hoành Thương Hành tổ chức đại hội đấu giá năm năm một lần hết sức long trọng, nhiều tiền bạc chảy vào Kiêu Hoành Thương Hành.
Nhìn khắp Tiên Thống Giới, thậm chí Tam Tiên giới, chỉ có Kiêu Hoành Thương Hành mới có thực lực tổ chức đại hội đấu giá lớn như thế. Chỉ có Kiêu Hoành Thương Hành mới lấy ra báu vật tuyệt thế vô song để đấu giá nổi.
Từng có người nói nếu ngươi muốn mua binh khí Thủy Tổ thì hãy tìm Kiêu Hoành Thương Hành, nếu Kiêu Hoành Thương Hành không có thì cửa hàng khác, người bán khác càng không thể có thứ như vậy.
Quan trọng hơn Kiêu Hoành Thương Hành là tấm biển vàng trăm ngàn vạn năm nay, thứ bọn họ bán ra đều là hàng thật. Các cường giả tu sĩ nhiều năm qua rất thích buôn bán với Kiêu Hoành Thương Hành.
Cửa hàng Kiêu Hoành Thương Hành trong Thiên Hùng quan là chi nhánh số một số hai toàn Tiên Thống Giới, thực lực cực kỳ hùng hậu. Nên Kiêu Hoành Thương Hành tổ chức đại hội đấu giá năm năm một lần có một nửa sẽ mở ở Thiên Hùng quan.
Nên ngay từ sớm đã thấy các con phố Thiên Hùng quan mỗi đầu phố có tiểu nhị của Kiêu Hoành Thương Hành tiếp đãi khách quý tham gia đấu giá.
Khách quý làm Kiêu Hoành Thương Hành tự mình tiếp đãi đều có thiệp mời, loại khách quý này mới được Kiêu Hoành Thương Hành tự tiếp đãi, trong những ngày đấu giá sẽ được bao ăn bao ở.
Cường giả tu sĩ không có thiệp mời cũng vẫn có thể tham gia đại hội đấu giá của Kiêu Hoành Thương Hành, ngươi chỉ cần mua tấm vé vào cửa là được vào, được tham gia đấu giá, miễn ngươi trả tiền nổi.
Đại hội đấu giá năm năm một lần Kiêu Hoành Thương Hành không hạn chế số người, ai cũng được tham gia. Dù ngươi là Chân Đế hay tu sĩ bình thường đều có thể, nhưng tồn tại như Chân Đế hưởng thụ đãi ngộ hoàn toàn khác.
Đây chính là sức hấp dẫn của Kiêu Hoành Thương Hành, có thể nói đại hội đấu giá mỗi năm năm một lần luôn được nhiều đại nhân vật đến dự. Chân Đế, Trường Tồn sẽ có mặt trong đại hội đấu giá tuyệt thế vô song này, từng có Thủy Tổ cũng đến đại hội đấu giá của Kiêu Hoành Thương Hành.
Tưởng tượng xem một Thủy Tổ thì có bao nhiêu tài nguyên, báu vật? Loại bảo bối, tiền tài gì mà Thủy Tổ chưa từng gặp? Nhưng vẫn có Thủy Tổ tham gia đại hội đấu giá là biết Kiêu Hoành Thương Hành có tài lực kinh người cỡ nào.
Quan trọng nhất là trong Kiêu Hoành Thương Hành có món báu vật nào ngươi vừa mắt, dù Thủy Tổ ra giá, miễn ngươi trả tiền nổi thì có thể cạnh tranh với Thủy Tổ.
Trong đại hội đấu giá Kiêu Hoành Thương Hành không có chuyện Thủy Tổ kêu giá là ngươi không thể đấu giá nữa, sau lưng có Kiêu Hoành Thương Hành hộ giá hộ tống. Miễn ngươi trả tiền món vật đã đấu giá, Kiêu Hoành Thương Hành sẽ bảo đảm cho ngươi an toàn rời đi, che giấu mọi tin tức hành tung của ngươi. Hễ ngươi có tiền là cứ yên tâm tranh với Thủy Tổ trong hội đấu giá.
Đây là chỗ hấp dẫn nhất của đại hội đấu giá của Kiêu Hoành Thương Hành, ở nơi này ngươi có tiền là ngồi ngang hàng với Thủy Tổ.
Trước khi đại hội đấu giá bắt đầu đã có nhiều đại nhân vật giá lâm Thiên Hùng quan, đặc biệt ngày Thái Doãn Hỉ mời khách và đại hội đấu giá gần sát nhau, khiến Thiên Hùng quan càng náo nhiệt hơn nữa.
Trong quần hùng thiên hạ đến Thiên Hùng quan, Bất Hủ Chân Thần không tính là đại nhân vật gì. Đại nhân vật phải cỡ như Chân Đế, Trường Tồn Bất Hủ. Bình thường Chân Đế đến chỉ vẻn vẹn khiến nhiều người nhìn chăm chú, khi nào Chân Đế cao vị giá lâm mới gây xáo động.
Trong số nhân vật gây xôn xao lớn bao gồm Phi Kiếm Thiên Kiêu.
Lúc Phi Kiếm Thiên Kiêu giá lâm Thiên Hùng quan rất náo nhiệt, tiếng kiếm ngân leng keng không dứt.
Vô số cường giả tu sĩ trong Thiên Hùng quan nhận ra bội kiếm của mình bỗng dưng ngân vang rung rung.
Các cường giả tu sĩ rất ngạc nhiên kiềm lại bội kiếm ngay, sợ nó bay ra khỏi vỏ:
– Chuyện gì xảy ra?
Đinh!
Kiếm ngân chín tầng trời, mọi người chưa biết xảy ra chuyện gì bỗng một tiếng kiếm ngân vang vọng thiên địa, tiếng kim loại xé rách bầu trời.
Có cường giả tu sĩ mắt sắc nhìn về phía chân trời, thấy dị tượng thì hét to một tiếng:
– Nhìn kìa!
Mọi người ngước đầu lên nhìn, chân trời ánh sắc vàng, ánh sáng vàng vô tận khuếch tán.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Tiếng kiếm ngân vang vọng nguyên Thiên Hùng quan, mọi người đều nghe thấy thanh âm vang bên tai không dứt.
Vô số thần kiếm từ chân trời bay tới, biển kiếm mênh mông lơ lửng phía chân trời. Biển kiếm tựa sóng ập hướng Thiên Hùng quan.
Sóng kiếm đổ ập đến Thiên Hùng quan, đinh một tiếng sóng kiếm vỗ lên cao rồi chợt ngừng bên ngoài Kiêu Hoành Thương Hành.
Đinh!
Tất cả thần kiếm chớp mắt ghép lại thành một thanh tiên kiếm siêu khổng lồ. Tiên kiếm tràn ngập tiên quang vô tận, tiên quang rũ xuống như thác đổ.
Ong ong ong ong ong!
Trên tiên kiếm khổng lồ như mở ra một cánh cửa, cửa không gian lấp lánh ánh sáng, mọi người chưa nhìn rõ đã thấy có thiếu nữ đứng trên tiên kiếm.
Thiếu nữ mặc áo tím, đầu bới trâm phượng, áo khoác ngắn tay mỏng lấp lánh sắc vàng, váy trăm lớp lấp lóe tia sáng. Trông thiếu nữ quý không thể tả, cao ngạo vô song nhìn liền biết xuất thân từ hào môn quý tộc.
Chương 4203: Hoàng Tôn Chân Đế (1)
Thiếu nữ đứng trên tiên kiếm, lửa bập bùng dưới chân nàng tựa như nàng tẩm trong chân hỏa, sinh ra trong chân hỏa, nàng là tiên nữ trong chân hỏa, rất xinh đẹp.
Nhìn thiếu nữ đó có người nhận ra ngay, hét to:
– Phi Kiếm Thiên Kiêu!
Có cường giả kinh ngạc nói:
– Phi Kiếm Thiên Kiêu đến rồi, cao điệu quá.
Nơi này dù sao là Thiên Hùng quan, vô số cường giả ra vào, có Chân Đế, Trường Tồn đến.
Cũng có người cao điệu giống Phi Kiếm Thiên Kiêu nhưng không nhiều. Nhiều người vô địch khi đến Thiên Hùng quan sẽ không làm giống Phi Kiếm Thiên Kiêu biển kiếm ngập trời, tất cả bảo kiếm trong Thiên Hùng quan cùng ngân vang, kinh động mọi người.
Trưởng bối đứng bên cạnh nhắc nhở cường giả này:
– Suỵt, nói nhỏ chút, không biết lai lịch của nàng là gì sao? Nàng là tiểu di tử của Kim Quang Thượng Sư, cao điệu thì có sao? Đây là tất nhiên.
Nhìn Phi Kiếm Thiên Kiêu cao quý xinh đẹp làm bao nam nhân say mê:
– Phi Kiếm Thiên Kiêu, muội muội ruột của Khê Hoàng, không chỉ xinh đẹp động lòng người còn có thiên phú tuyệt thế.
Phi Kiếm Thiên Kiêu nổi tiếng như cồn, người người trong Tiên Thống Giới đều biết tiếng.
Khiến người bàn tán nhiều nhất là xuất thân của Phi Kiếm Thiên Kiêu, nàng đến từ Hỏa tộc nhưng là đệ tử của Tẩy Khê, cũng là thiên tài trong Tẩy Khê, sau này bái vào Thánh Đà Tây Bộ ở Quang Minh Thánh Viện.
Chuyện này chưa phải quan trọng nhất, quan trọng là tộc tỷ Khê Hoàng của nàng. Nhắc tới Khê Hoàng thì ai chẳng biết, người cầm quyền đương thời của Tẩy Khê, nữ nhân tuyệt thế vô song, đặc biệt nhấn mạnh nàng là thê tử của Kim Quang Thượng Sư.
Phi Kiếm Thiên Kiêu là tộc muội của Khê Hoàng, vừa là tiểu di tử của Kim Quang Thượng Sư, quý không thể tả.
Đương nhiên Phi Kiếm Thiên Kiêu không là bao cỏ chỉ dựa vào xuất thân gia tộc, nàng cũng rất giỏi, có thiên phú tuyệt thế, còn trẻ vậy đã là Nửa Bước Trường Tồn, thành tựu ghê gớm biết bao.
Phi Kiếm Thiên Kiêu, người hệt như tên, nàng chính là thiên kiêu. Nàng không chỉ xuất thân từ danh môn, đến từ gia tộc có quyền thế, bản thân nàng thiên phú vô song.
Sự ra đời của nàng đã định sẵn không bình phàm, tựa như thiên chi kiêu tử, nhận được ưu đãi, được ông trời đặc biệt ưu ái.
Phi Kiếm Thiên Kiêu xem như Nửa Bước Trường Tồn trẻ tuổi nhất Tiên Thống Giới hiện nay, đương nhiên nàng lớn hơn Tam Mục Thần Đồng một chút, nhưng chỉ lớn hơn nửa tuổi. Tuy Phi Kiếm Thiên Kiêu không phải Nửa Bước Trường Tồn trẻ tuổi nhất Tiên Thống Giới nhưng thế này đã rất ghê gớm.
Bởi vậy khi Phi Kiếm Thiên Kiêu đến làm bao người kinh diễm, các thanh niên tài tuấn say mê.
Nhiều người Thiên Hùng quan tận mắt thấy nhan sắc tuyệt thế vô song của Phi Kiếm Thiên Kiêu, đám thanh niên tuấn ngạn rung động tâm hồn:
– Xinh đẹp vô song, Phi Kiếm Thiên Kiêu quá đẹp.
Phi Kiếm Thiên Kiêu đến, một chưởng quầy của Kiêu Hoành Thương Hành tự mình đón chào:
– Khê tiên tử giá lâm!
Nghi thức cực kỳ long trọng, đãi ngộ quy cách rất cao.
– Diệp lão của chúng ta đã chuẩn bị điểm tâm ở Đông Khê Tiên Lĩnh mà Khê tiên tử thích nhất, thức ăn mới đưa tới, mời tiên tử nhấm nháp thử.
Kiêu Hoành Thương Hành tiếp đãi cực kỳ chu đáo, rất nhiệt tình, đương nhiên rất ít đại nhân vật trong Tiên Thống Giới được hưởng thụ tiếp đãi quy cách cao như vậy. Về thân phận, thực lực thì hiếm ai cao hơn Phi Kiếm Thiên Kiêu.
Được Kiêu Hoành Thương Hành tiếp đãi, Phi Kiếm Thiên Kiêu nở nụ cười khuynh đảo chúng sinh:
– Diệp lão có lòng.
Nhiều thanh niên nhìn choáng váng mất hút.
Phi Kiếm Thiên Kiêu được nghênh vào điện ngọc của Kiêu Hoành Thương Hành ngay trước mắt bao người.
Đám thanh niên mãi nhìn theo bóng lưng Phi Kiếm Thiên Kiêu đã khuất trong điện ngọc, lâng lâng trên mây thật lâu.
Phi Kiếm Thiên Kiêu cao điệu đến, một số đại nhân vật thì điệu thấp hơn, không làm rầm rộ cho nhiều người biết như vậy.
Nhưng chân long vẫn là chân long, dù điệu thấp đến đâu, dù chân long là thấy đầu không thấy đuôi nhưng khi đi qua sẽ mang đến mưa móc. Khi mạnh đến trình độ nào đó thì rất khó điệu thấp.
Một nam nhân đi bộ vào cửa tây Thiên Hùng quan, không ai theo hầu, không ngồi xe thần, không biểu thị thanh thế gì.
Nam nhân từng bước đi vào Thiên Hùng quan, bước chân nhìn như không nhanh nhưng cảnh tượng trước mắt chợt lóe đã như thay đổi một thiên địa, tốc độ rất kinh người.
Nam nhân đi ung dung trên con phố ồn ào, đường cái ngựa xe như nước, người qua đường vã mồ hôi như tắm, vai kề vai. Nhưng nam nhân đi ung dung như dạo bước, đi như trong vườn hoa nhà mình, nhàn nhã như đang ngắm cảnh ven đường.
Nam nhân đi từng bước trên con phố Thiên Hùng quan nhốn nháo, không thi triển thần thông vô thượng, không dùng lực lượng cường đại đẩy người đi đường sang bên. Nhưng khi nam nhân đi trong đám đông, bất giác người qua đường sẽ tránh né một bước, không chen lấn, không dám đến gần.
Giống như con cọp, khi nó đi trong rừng không nhe nanh gầm rống, một số động vật nhỏ không biết nó, nhưng chẳng sao, con cọp đi ra là muôn thú trong rừng sẽ né tránh ngay. Nam nhân này cũng vậy, đi trên đường dù không ai nhận ra lai lịch của y, dù y không toát ra uy vô địch nhưng cường giả tu sĩ đi qua đi lại sẽ tự động nhường đường.
Điều này hình thành cảnh tượng rất kỳ diệu, nam nhân đi trên đường như cá bơi trong biển, thông suốt. Người đi đường bản năng né tránh nam nhân.
Nam nhân mặc hoàng bào ánh vàng, không có thần uy tuyệt thế nhưng trông toát ra vẻ bễ nghễ, khí thôn sơn hà. Ánh mắt nam nhân kiên định, không giận mà uy, khiến người không dám nhìn thẳng vào. Nhiều người ánh mắt giao nhau với nam nhân sẽ nhìn sang hướng khác, sinh lòng sợ hãi.
Nam nhân đi một lúc lâu sau một tu sĩ thế hệ trước rốt cuộc nhận ra y, kinh ngạc lạy dài:
– Hoàng Tôn Chân Đế!
Nam nhân cười cười trước cái cúi đầu của tu sĩ này, vẫn ung dung đi bộ.
Nghe câu đó người xung quanh hết hồn:
– Cái gì? Hoàng Tôn Chân Đế!?
Tuy nhiều người chưa từng gặp nhưng có nghe tiếng Hoàng Tôn Chân Đế.
Vô số ánh mắt nhìn nam nhân này, tuy y không toát ra đế uy nhưng khiến người kính trọng.
Nhiều người không biết nam nhân này, thật ra ít ai từng gặp mặt Hoàng Tôn Chân Đế.
– Hắn… thật sự là Hoàng Tôn Chân Đế?
Cường giả đã gặp Hoàng Tôn Chân Đế gật đầu khẳng định:
– Đúng vậy! Hắn chính là Hoàng Tôn Chân Đế!
Thấy không có tùy tùng đi theo, Hoàng Tôn Chân Đế cũng không toát ra thần uy kinh người, nhiều người rất bất ngờ:
– Hoàng Tôn Chân Đế cũng đến, mà điệu thấp ghê.
Bởi vì có rất nhiều đại nhân vật đi tới Thiên Hùng quan dù điệu thấp cũng sẽ cưỡi xe thần, có người hộ vệ, người bình thường không đến gần được. Không ai như Hoàng Tôn Chân Đế đi một mình, tán hết đế uy, đi bộ từng bước, hiếm người điệu thấp giống vậy.
Chương 4204: Hoàng Tôn Chân Đế (2)
Một lúc lâu sau những cường giả tu sĩ từng gặp Hoàng Tôn Chân Đế đều từ xa cúi đầu chào:
– Bệ hạ!
Các tu sĩ xung quanh thấy thế cũng cúi đầu chào theo.
Mọi người từ xa cúi đầu hướng Hoàng Tôn Chân Đế không phải vì bị uy Chân Đế trấn áp, họ chân thành cúi đầu trước y.
Có nhiều người đã phát hiện Hoàng Tôn Chân Đế, nhỏ giọng bàn tán, ngắm nhìn Hoàng Tôn Chân Đế.
Hoàng Tôn Chân Đế không bị ảnh hưởng chút nào, y vẫn ung dung đi bộ vào Thiên Hùng quan.
Sau khi Hoàng Tôn Chân Đế vào Thiên Hùng quan, những người khác xon xao thảo luận.
– Hoàng Tôn Chân Đế cũng đến kìa, lần này thật náo nhiệt, không biết Kim Quang Thượng Sư, Lan Thư Tài Thánh có tham gia không nữa?
Một số cường giả suy đoán:
– Đúng rồi, Hoàng Tôn Chân Đế xuất thân từ Cao Dương Lâu cũng tới, không chừng Kim Quang Thượng Sư, Lan Thư Tài Thánh sẽ đến.
Nhắc tới Cao Dương Lâu là bao người nghiêm nghị, dù là cường giả tu sĩ xuất thân từ đạo thống mạnh đến đâu cũng thầm kính sợ.
Cao Dương Lâu không phải một môn phái, càng không là đạo thống, nó là một liên minh khá rời rạc.
Cao Dương Lâu được sáng tạo từ Thủy Tổ Cao Dương, đó là Thủy Tổ kinh diễm, tuyệt thế vô song biết bao. Nhưng lúc Cao Dương sáng tạo Cao Dương Lâu không phải vì truyền xuống đạo thống của mình mà là nơi tụ tập của năm ba hạng người vô địch cùng chung chí hướng.
Về sau Cao Dương Lâu luôn truyền xuống mãi không suy sụp, trăm ngàn vạn năm qua luôn có người tham gia vào. Tóm lẠI chỉ có Chân Đế siêu mạnh, Thủy Tổ vô địch mới tham gia Cao Dương Lâu. nghe đồn điều kiện tuyển người của Cao Dương Lâu rất nghiêm khắc, ngươi là Chân Đế, Thủy Tổ cũng chưa chắc được cho vào.
Nói chung Cao Dương Lâu chưa từng nhận đệ tử, không nghe nói có đệ tử nào của Cao Dương Lâu đi trên đời.
Hoàng Tôn Chân Đế là Chân Đế khá đặc biệt. Đồn rằng Hoàng Tôn Chân Đế được mấy cổ tổ của Cao Dương Lâu dạy dỗ, y cũng không phụ sự kỳ vọng của mấy vị cổ tổ, có đạo hạnh siêu cao, nghe đồn hiện tại y đã là Chân Đế thập nhất cung, rất có thể đến thập nhị cung rồi.
Dù vậy khi Hoàng Tôn Chân Đế ra đường đời tuyệt đối không nói mình là đệ tử của Cao Dương Lâu, khiến y trở thành Chân Đế rất đặc biệt. Y không thuộc về đạo thống, môn phái nào, từ ý nghĩa nào đó y là tán tu, một Chân Đế tán tu.
Dĩ nhiên Chân Đế tán tu như Hoàng Tôn Chân Đế, không có tán tu nào sánh bằng một móng chân của y về xuất thân, điều kiện,
Sau khi Hoàng Tôn Chân Đế đi vào Thiên Hùng quan liền có người Kiêu Hoành Thương Hành phản ứng lại, lật đật nghênh tiếp:
– Hoàng Tôn bệ hạ đến, không tiếp đón từ xa, thứ lỗi.
Không chỉ có người Kiêu Hoành Thương Hành, người của quân đoàn Thiên Tiệm cũng nghênh đón. Nhiều người rất bất ngờ, đại nhân vật như Phi Kiếm Thiên Kiêu toàn do người Kiêu Hoành Thương Hành đến nghênh, không thấy người của quân đoàn Thiên Tiệm ra mặt.
Thấy người quân đoàn Thiên Tiệm nghênh tiếp Hoàng Tôn Chân Đế, có người kinh ngạc hỏi:
– Tại sao người của quân đoàn Thiên Tiệm cũng đến?
Cường giả biết bí ẩn bên trong nói nhỏ:
– Nghe nói Thái Doãn Hỉ có thể ngồi trên vị trí quân đoàn trưởng quân đoàn Thiên Tiệm, làm quan thủ Thiên Hùng quan nhờ Cao Dương Lâu góp sức, ngày xưa là Cao Dương Lâu hết sức đề cử Thái Doãn Hỉ làm quan thủ.
Nghe xong bí ẩn bên trong nhiều tu sĩ hiểu ra:
– Thì ra là vậy.
Người Kiêu Hoành Thương Hành, quân đoàn Thiên Tiệm nghênh đón, Hoàng Tôn Chân Đế lễ phép cung tay nói:
– Làm phiền chư quân đến nhiều người như vậy, Hoàng Tôn hổ thẹn.
Từ đầu đến giờ không thấy Hoàng Tôn Chân Đế bày ra vẻ Chân Đế hách dịch.
Người quân đoàn Thiên Tiệm nói ngay:
– Bệ hạ khách sáo rồi, mời vào trong. Quan thủ bận việc nên không thể đón chào, thứ tội.
Người Kiêu Hoành Thương Hành, quân đoàn Thiên Tiệm vây quanh Hoàng Tôn Chân Đế đi vào thành.
Nhìn nhiều đại nhân vật giá lâm, Chân Đế mạnh như Hoàng Tôn Chân Đế cũng có mặt, một số cường giả thế hệ trước lo lắng nói:
– Đấu giá lần này sẽ nóng chưa từng có, sợ là khó đấu giá trúng thứ mình vừa ý.
Bọn họ đến toàn vì đấu giá được báu vật.
Kiêu Hoành Thương Hành đúng là thần thông vô song, khi Lý Thất Dạ ở lại nhà Bạch Kim Ninh, trước khi đại hội đấu giá mở ra Kiêu Hoành Thương Hành đã gửi thiệp mời đến cho hắn.
Thiệp mời viết ‘thân gửi Lý công tử’, tấm thiệp rất quý báu, ngọc điệp dát vàng, minh văn. Tấm thiệp tràn ngập hơi thở đại đạo bàng bạc hùng hồn, cảm giác thân thiết khiến người cầm rất thoải mái. Tấm thiệp mời như vậy đúng là báu vật cực kỳ quý giá, có thể dùng như báu vật, nhìn là biết Kiêu Hoành Thương Hành chịu bỏ vốn thế nào.
Đại Hắc Ngưu nhận thiệp mời:
– Ô, Kiêu Hoành Thương Hành rất biết hàng, đây là đãi ngộ cao cấp nhất, thường thì Thủy Tổ mới nhận được thiệp mời như vậy.
Đại Hắc Ngưu đặc biệt nhìn kỹ người đưa thiệp, đó là một chưởng quầy, nhìn là biết có thực lực Bất Hủ Chân Thần.
Tưởng tượng xem, để Bất Hủ Chân Thần chạy chân đưa thiệp tới cửa, hình như Kiêu Hoành Thương Hành rất xem trọng chuyện này, nói lên Lý Thất Dạ có địa vị rất quan trọng với bọn họ.
Kiêu Hoành Thương Hành thật lợi hại, bọn họ biết Lý Thất Dạ ở chỗ nào, càng biết mình sắp mời khách quý là tồn tại thế nào, có cảnh giới ra sao.
Nên Đại Hắc Ngưu mới nói Kiêu Hoành Thương Hành biết hàng, vì Kiêu Hoành Thương Hành cho Lý Thất Dạ đãi ngộ cao cấp nhất, cỡ như Thủy Tổ, không có đãi ngộ cao hơn nữa.
Lý Thất Dạ chỉ liếc qua thiệp mời vô cùng quý báu một cái rồi nói:
– Ta sẽ đi, phiền phức.
Chưởng quầy trầm mặc vái Lý Thất Dạ rồi xoay người đi.
Đây chính là Kiêu Hoành Thương Hành, làm việc gọn gàng dứt khoát, sẽ không quấy rầy Lý Thất Dạ nhiều. Kiêu Hoành Thương Hành cho rằng không thể thất lễ với khách quý đẳng cấp cỡ này, cũng không thể quấy rầy người ta.
Sau khi chưởng quầy đi, Lý Thất Dạ tùy tay ném thiệp mời cho Bạch Kim Ninh đứng bên cạnh.
Bạch Kim Ninh cầm thiệp mời không rõ Lý Thất Dạ muốn gì, hoang mang không biết làm sao.
– Cái này… ta… ta…
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
– Cầm lấy đi, thứ này không tệ, xem như vật phòng thân, nó là báu vật.
Bạch Kim Ninh ngây người, một tấm thiệp mời có thể làm báu vật thì xa xỉ, phong cách biết bao. Thái Doãn Hỉ quan thủ Thiên Hùng quan bọn họ cũng không được như vậy.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Chúng ta đi xem hội đấu giá cũng hay.
Lý Thất Dạ không hứng thú với báu vật khác của hội đấu giá này, nhưng hắn vừa mắt một món đồ.
Chương 4205: Kiêu Hoành Phách Mại Hành
Đại Hắc Ngưu đã xem qua sổ tay tuyên truyền của Kiêu Hoành Thương Hành, mắt nó sáng rực nhe răng cười nói:
– Ha ha, đi thôi, chúng ta phải đi! Bên trong có vài món đồ bổn soái ngưu khá thích.
Lý Thất Dạ lườm Đại Hắc Ngưu:
– Tự bỏ tiền đi.
Con trâu than củi mặt dày này rõ là muốn ăn bớt hắn.
Đại Hắc Ngưu la làng:
– Sao đại thánh nhân nỡ lòng nào? Tiểu nhân làm trâu làm ngựa cho đại thánh nhân, lão nhân gia người tốt xấu cũng khích lệ ta một chút chứ, đại thánh nhân thấy đúng không?
Lý Thất Dạ hờ hững nhìn nó:
– Ngươi dò tìm đồ tốt trong Thánh sơn còn thiếu sao?
Đại Hắc Ngưu thề thốt:
– Không, tuyệt đối không có! Thật sự! Đại thánh nhân cũng biết chỗ như Thánh sơn có thứ tốt gì sớm bị lão bất tử Viễn Hoang Thánh Nhân hốt hết rồi, còn lại cặn bã cũng bị những thánh thú phân chia. Trâu già ta đây thân mềm thể yếu, không giành giật lại chúng nên không mò được đồ tốt gì.
Đại Hắc Ngưu lộ vẻ tội nghiệp.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:
– Đã thân mềm thể yếu thì kiềm chết chút đi, đừng cứ mỗi ngày đi tìm trâu cái.
Lời thô tục làm mặt Bạch Kim Ninh đỏ rần, nàng còn là hoàng hoa khuê nữ.
Đại Hắc Ngưu nhảy cẫng lên giãy nãy:
– Phi, phi, phi! Đại thánh nhân nói tục tĩu quá! Bản đại soái ngưu là người như vậy sao? Không, là trâu như vậy sao? Bổn soái ngưu rất là thanh liêm, hạo nhiên chính khí đầy mình.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Đúng là con trâu như vậy.
Đại Hắc Ngưu bị Lý Thất Dạ chèn ép á khẩu, dù nó có miệng lưỡi sắc bén đến đâu cũng không cãi lại hắn, nó ủ rũ gục đầu xuống.
Mấy ngày qua mau, đại hội đấu giá đã đến. Lý Thất Dạ mang theo Đại Hắc Ngưu, Bạch Kim Ninh đến hội đấu giá Kiêu Hoành Thương Hành thật sớm.
Lý Thất Dạ không dùng thiệp mời của Kiêu Hoành Thương Hành, mặc dù Kiêu Hoành Thương Hành không quấy rầy hắn, nhưng chắc chắn đã thăm dò chi tiết của hắn, hiểu sơ về lai lịch. Lý Thất Dạ không thích kiểu làm đó, nhưng hắn sẽ không so đo.
Nhóm Lý Thất Dạ đến nơi, bên ngoài Kiêu Hoành Thương Hành đã đông nghẹt người, đã có nhiều cường giả tu sĩ từ sớm xếp hàng đi vào phách mại hành. Đương nhiên nếu là người cầm thiệp mời sẽ có người của Kiêu Hoành Thương Hành tiếp đãi, không cần xếp hàng, đến giờ nào là vào trong ngay.
Phách mại hành của Kiêu Hoành Thương Hành chiếm diện tích rất rộng trong một góc Thiên Hùng quan. Tưởng tượng xem Thiên Hùng quan rộng lớn biết bao, vậy mà Kiêu Hoành Thương Hành có thể chiếm một góc thì hùng mạnh biết bao. Mấy cửa hàng khác chỉ so về điểm này đã kém xa Kiêu Hoành Thương Hành.
Phách mại hành của Kiêu Hoành Thương Hành như chiếc thuyền khổng lồ, e rằng nó là thuyền lớn nhất nhiều người được thấy trong đời.
Chiếc thuyền to sừng sững trong Thiên Hùng quan như tùy thời sẽ giương buồm khởi hành, xảo diệu nhất là đầu thuyền chĩa hướng Bất Độ Hải. Thiên Hùng quan như cảng, chiếc thuyền khổng lồ là chiến thuyền sẵn sàng xuất phát tùy thời phát binh đến Bất Độ Hải.
Bố cục này không biết là trùng hợp hay Kiêu Hoành Thương Hành cố ý làm vậy.
Lý Thất Dạ từ xa nhìn chiếc thuyền khổng lồ phách mại hành của Kiêu Hoành Thương Hành, gật gù khen:
– Bỏ vốn lớn thật.
Bạch Kim Ninh giải thích ngay:
– Nghe nói Kiêu Hoành Thương Hành từng chế tạo chiến thuyền cho một vị Thủy Tổ, chiến thuyền viễn chinh Bất Độ Hải. Sau này Kiêu Hoành Thương Hành xây một phách mại hành kiểu thuyền giống vậy.
Bạch Kim Ninh lớn lên ở đất biên hoang, đóng giữ trong Thiên Hùng quan thời gian lâu nên biết nhiều về lịch sử, nhân văn của Thiên Hùng quan.
Đại Hắc Ngưu cười nói:
– Ha ha, không đơn giản vậy. Chuyện này rất xưa, xưa đến nỗi nhiều ghi chép đã mất nhưng tình cờ bổn đại soái ngưu biết một chút.
Đại Hắc Ngưu nhìn phách mại hành to lớn, nói:
– Có rất nhiều tin đồn, một cách nói khá đáng tin là Kiêu Hoành Thương Hành từng chế tạo một chiếc thuyền cực kỳ cổ xưa cho Hỏa Tổ để chinh chiến Bất Độ Hải. Ngươi biết lai lịch của Hỏa Tổ này động trời thế nào không?
Đại Hắc Ngưu liếc Bạch Kim Ninh, khoe khoang học vấn:
– Nghe đồn Hỏa Tổ đó là đồ đệ của Toại Đế, một trong Tam Tiên trong truyền thuyết.
Bạch Kim Ninh ngạc nhiên, hơi khó tin hỏi:
– Thật sự có Tam Tiên?
Vì Tam Tiên chỉ là truyền thuyết, chưa từng có ai gặp qua.
Đại Hắc Ngưu ưỡn ngực ngạo nghễ nói:
– Ai nói không có Tam Tiên? Đó là phàm phu tục tử các ngươi nông cạn chưa từng thấy, không ghi chép tỉ mỉ, vì không có nên cho rằng chỉ là lời vô căn cư. Ha, chuyện trên đời không có gì là vô lý cả, nếu không có thì đã không được bịa đặt ra.
Lý Thất Dạ cười cười:
– Có đúng là tiên hay không thì khó nói, nhưng từ sử sách cổ Tam Tiên giới ngược dòng thì từng có ba người đó, xem như Thủy Tổ xa xưa mà mạnh nhất Tam Tiên giới.
Được Lý Thất Dạ khẳng định Đại Hắc Ngưu càng đắc ý hơn:
– Thấy chưa, đại thánh nhân đã nói vậy thì không sai được.
Bạch Kim Ninh tuy là tiểu nhân vật nhưng nàng sinh ra ở đất biên hoang, đóng giữ trong Thiên Hùng quan, thường nghe một số chuyện xưa truyền kỳ, nhận biết mỗi Thủy Tổ của Tiên Thống Giới.
– Cái… này… thời gian hơi không giống.
Không phải Bạch Kim Ninh cố chấp cãi lại Đại Hắc Ngưu, nàng chỉ thắc mắc là:
– Nghe đồn Tam Tiên là tồn tại ở thời đại xưa thật xưa, nếu là đồ đệ của Tam Tiên thì cũng phải sinh ra ở thời đại xa xưa. Nhưng Kiêu Hoành Thương Hành không xưa như vậy, nghe đồn người sáng lập Kiêu Hoành Thương Hành cùng thời đại với Thủy Tổ Tẩy Bạch Hôi.
Bạch Kim Ninh không nói sai, Tam Tiên ở thời đại xa xưa, xưa đến nỗi không thể ngược dòng. Nếu là đồ đệ của Tam Tiên thì đó là nhân vật thuộc thời đại cổ xưa biết bao.
Đại Hắc Ngưu cười tà:
– Ha, ngươi hiểu sai rồi. Ai nói Hỏa Tổ phải ở thời đại xa xưa? Chỉ có thể nói Tam Tiên tồn tại ở thời đại xưa vô cùng.
Đầu óc Bạch Kim Ninh ù đặc: audio coi am
– Cái này… có gì khác nhau? Nghe đồn Hỏa Tổ… hình như không phải Thủy Tổ ở thời đại cổ xưa.
Lý Thất Dạ nhìn bộ dạng ngơ ngác của Bạch Kim Ninh, hắn lắc đầu cười nói:
– Điều này tạo ảo giác, sư phụ là thời đại cổ xưa nhưng đồ đệ thì chưa chắc. Nhiều người hiểu sai nên mới cho rằng lời vô lý, khiến nhiều người nghi ngờ Tam Tiên có thật không.
Đại Hắc Ngưu khoe khoang cười hỏi:
– Ngươi biết niên đại của Hỏa Tổ không?
Bạch Kim Ninh ngơ ngác, ngẫm nghĩ rồi đáp:
– Cái này thì… không rõ lắm, hình như không quá xưa, ít nhất không xưa bằng Tam Tiên. Phỏng chừng sẽ không lâu hơn Tẩy Bạch Hôi, cũng sẽ không vượt qua người sáng lập Kiêu Hoành Thương Hành.