Đế Bá Audio Podcast
Tập 829 [Chương 4141 đến Chương 4145]
❮ sautiếp ❯Chương 4141: Ta Vô Địch Cõi Đời
Kim Bồ Chân Đế là ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, chẳng những không thể hút một chút xíu huyết khí của Lý Thất Dạ còn bị hút ngược lại.
Lý Thất Dạ cười hỏi, hờ hững nhìn nhóm Kim Bồ Chân Đế:
– Còn thủ đoạn gì không?
Lý Thất Dạ chỉ tùy ý liếc qua vẫn làm nhóm Kim Bồ Chân Đế nín thở, thụt lùi một bước.
Đám học sinh nổi da gà nhìn, hiện tại ai đều hiểu rằng Kim Bồ Chân Đế bát cung cũng không đánh lại Lý Thất Dạ.
Tưởng tượng xem trước đó đám học sinh này từng coi thường Lý Thất Dạ, giờ họ thầm run. Đặc biệt một số học sinh đã nhục mạ Lý Thất Dạ thì toát mồ hôi lạnh ròng ròng, nếu hắn ghi hận là bọn họ tiêu đời, khó thoát cái chết.
Học sinh liếc nhau, mặt không chút máu.
Kim Bồ Chân Đế nhìn quang minh hoàng kim long, móng vuốt rồng đã mọc ra lại, thực lực vẫn rất mạnh.
Kim Bồ Chân Đế nhìn Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế, Bảo Nguyên Chân Thần, ba người nhìn lại gã.
Lúc này ba người răm rắp nghe theo Kim Bồ Chân Đế, vì trong nhóm nếu tính thực lực Kim Bồ Chân Đế mạnh nhất, huống chi gã có quang minh hoàng kim long, mà quang minh hoàng kim long có thể điều khiển tất cả cự thú viễn cổ.
Lý Thất Dạ khoanh tay đứng, cười tùy ý:
– Bốn người cùng lên đi.
Nhóm Kim Bồ Chân Đế nín thở. Ba người Chân Đế, một vị Chân Thần, lúc này họ như con kiến trong mắt Lý Thất Dạ, hắn tùy tay nghiền là bọn họ dẹp lép.
Đây là đả kích lớn cho nhóm Kim Bồ Chân Đế, bọn họ xuất thân cao quý, càn quét bát phương, dù là Thủy Tổ như Lan Thư Tài Thánh cũng khen họ nức nở. Bọn họ đi đến đâu đều được tôn kính, nếu gặp tồn tại mạnh hơn cũng không dám khinh rẻ bọn họ như vậy.
Hôm nay Lý Thất Dạ không xem bọn họ ra gì, bộ dáng hờ hững như nhìn con kiến. Cả đời họ xem người ta như kiến, đã bao giờ bị người nhìn như con kiến? Loại cảm giác này khiến Chân Đế như họ rất ức chế.
Nhưng dù bọn họ thấy bực tức cũng bất lực, Lý Thất Dạ quá mạnh, họ chỉ có thể nuốt cơn tức vào bụng.
Bọn họ chợt hiểu bốn người hợp sức lại cũng không đánh thắng Lý Thất Dạ nổi.
Kim Bồ Chân Đế trầm giọng hỏi:
– Các vị đạo hữu có cao kiến gì?
Kim Bồ Chân Đế dứt lời, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế, Bảo Nguyên Chân Thần liếc nhau. Bọn họ không đưa ra thủ đoạn tuyệt thế gì được, vì thực lực của Lý Thất Dạ vượt xa tưởng tượng của họ.
Các học sinh nín thở nhìn bốn người Kim Bồ Chân Đế, thật ra họ bỏ chạy cũng không ai cười nhạo gì. Gặp kẻ địch mạnh khủng bố như Lý Thất Dạ, đổi lại các học sinh thì ý nghĩ đầu tiên trong lòng là chạy vắt giò lên cổ.
Đối diện kẻ địch khủng bố như vậy có chạy mất dép cũng không quá mất mặt.
Trong lúc nhóm Kim Bồ Chân Đế do dự, Bảo Nguyên Chân Thần trầm giọng nói:
– Nếu ba vị đạo huynh muốn đi thì tiểu đệ không biết tự lượng sức mình đoạn hậu cho.
Kim Bồ Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế ánh mắt giao nhau, thật ra trong lòng họ cũng muốn chạy trốn. Nhưng ba vị Chân Đế bị người đánh chạy trốn như chó cụp đuôi thì mất mặt.
Thái độ của Bảo Nguyên Chân Thần kiên quyết nói:
– Nếu ba vị đạo huynh còn muốn tái chiến thì tiểu đệ xin tiên phong huyết chiến đến cùng, không chết không ngừng! Hôm nay tiểu đệ đổ máu mất mạng tại đây cũng quyết chiến một trận! Tiểu đệ không biết tự lượng sức mình, dùng mạng báo ơn của Đặng lão!
Thái độ của Bảo Nguyên Chân Thần hết sức kiên định, gã muốn đấu với Lý Thất Dạ đến chết mới thôi. Nếu Kim Bồ Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế muốn trốn thì Bảo Nguyên Chân Thần nguyện đoạn hậu, nếu ba người muốn chiến gã sẽ là người thứ nhất xung phong lao lên.
Thái độ của Bảo Nguyên Chân Thần khiến Kim Bồ Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế cười khổ. Ba người không biết nên kính nể gã hay thấy bất đắc dĩ.
Biết rõ mình không đánh lại, chết chắc, Bảo Nguyên Chân Thần vẫn muốn huyết chiến đến cùng, dùng mạng trả ơn.
Chỉ tính điểm này Bảo Nguyên Chân Thần đáng giá họ tôn kính, ba người chống đối Lý Thất Dạ đều vì ích kỷ của mình. Bảo Nguyên Chân Thần đối địch với Lý Thất Dạ vì muốn báo đáp ơn lớn của Đặng Nhâm Sâm. Mặc dù Bảo Nguyên Chân Thần làm như vậy là rất ngu muội, nhưng khiến người kính.
Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế, Kim Bồ Chân Đế do dự. Trong tình huống này ai đều thấy rõ tốt nhất là trốn chạy mới là thượng sách.
Nói câu khó nghe, lúc này họ trốn thoát được đã là siêu may mắn, đương nhiên khiến họ không còn đế uy, mặt mũi quét rác.
Nhìn nhóm Khắc Thạch Chân Đế do dự, Bảo Nguyên Chân Thần trầm giọng quát:
– Ba vị đạo huynh đi trước đi, để ta đoạn hậu cho!
Tuy ban đầu là Bảo Nguyên Chân Thần xúi giục ba người đối địch với Lý Thất Dạ, nhưng phút giây sống chết gã xem như một nam nhân có đảm đương gánh vác trách nhiệm.
Dù có thế nào Bảo Nguyên Chân Thần đều sẽ huyết chiến đến cùng, không chết không ngừng với Lý Thất Dạ, nên gã nguyện đoạn hậu cho Kim Bồ Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế.
Kim Bồ Chân Đế trầm ngâm nói:
– Sư tôn của ta truyền thủ đoạn xuống như chính lão nhân gia đến, không biết ba vị đạo huynh có muốn thử một lần?
Nghe Kim Bồ Chân Đế đề nghị, ba người Khắc Thạch Chân Đế lòng rung động:
– Tài Thánh đích thân đến!
Nếu thủ đoạn này tựa như Lan Thư Tài Thánh tự mình đến thì nó mạnh cỡ nào, Thủy Tổ ra tay san bằng vạn cổ, vô địch cõi đời.
Kim Bồ Chân Đế trầm giọng nói:
– Nếu ba vị đạo huynh đồng ý liều một phen vậy ta cần ba vị hỗ trợ.
Kim Bồ Chân Đế có quyết tâm chiến, gã cực kỳ không cam lòng thua trong tay Lý Thất Dạ.
Kim Bồ Chân Đế khổ tu cả đời, dày dạn kinh nghiệm, từng gặp Thủy Tổ, đây là lần thua thảm nhất của gã. Không thấy Lý Thất Dạ dùng công pháp chiêu thức gì mà suýt làm gã mất mạng.
Với Chân Đế bát cung như Kim Bồ Chân Đế thì xem như nhục nhã lớn, gã không tin muốn chiến lại, dù không đánh thắng Lý Thất Dạ cũng muốn lay động một chút.
Bảo Nguyên Chân Thần là người thứ nhất tỏ thái độ, trầm giọng nói:
– Ta đồng ý, không chết không ngừng! Nguồn truyện audio Podcast
Khắc Thạch Chân Đế cắn răng nói:
– Chiến một trận có ngại chi! Thất bại như vậy thật là không rõ ràng, lại chiến một trận, thua cũng phải thua cho rõ, ngại gì chết!
Khắc Thạch Chân Đế biết mình không đánh lại Lý Thất Dạ, nhưng bị hắn quét qua như gió thổi lá rụng, gã thấy rất nhục nhã. Thua trong tay Lý Thất Dạ như vậy khiến Khắc Thạch Chân Đế rất bức bối, dù gã sống rời đi thì Lý Thất Dạ sẽ trở thành ác mộng của gã, như bóng ma bao trùm gã cả đời.
Chương 4142: Một Mình Chiến Với Ba Đế
Kim Mãng Chân Đế hít sâu, cũng tỏ thái độ:
– Vậy thì chiến đến cùng, không chết không ngừng!
Kim Bồ Chân Đế, Bảo Nguyên Chân Thần, Khắc Thạch Chân Đế đều có quyết tâm chiến tới cùng, nếu Kim Mãng Chân Đế một mình trốn thì về tình về lý đều không nói được.
Kim Mãng Chân Đế không xem như Chân Đế tầng lớp cao nhất nhưng cũng là quý tộc vô song, bảo gã trốn như chó cụp đuôi thì rất khó chấp nhận. Nhóm Kim Bồ Chân Đế đã muốn chiến tới cùng thì Kim Mãng Chân Đế cũng cắn răng quyết tâm không chết không ngừng.
So với nhóm Kim Bồ Chân Đế tâm tính hết sức trịnh trọng thì Lý Thất Dạ nhàn nhã hỏi:
– Các ngươi bàn bạc thế nào rồi?
Nhóm Kim Bồ Chân Đế liếc nhau, trịnh trọng gật đầu:
– Chúng ta không chết không ngừng!
Lý Thất Dạ cười nói:
– Tốt, có can đảm hơn ta đoán. Ta còn tưởng các ngươi sẽ bỏ chạy, nếu các ngươi muốn chết trận mới thôi thì ta thành toàn các ngươi.
Biểu tình nhóm Kim Bồ Chân Đế trầm trọng, không cảm thấy Lý Thất Dạ nói khoác, vênh váo gì.
Nhìn Kim Bồ Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế, Bảo Nguyên Chân Thần vẻ mặt trầm trọng, nhiều học sinh bị rung động, biết sắp bắt đầu trận kịch chiến.
– Phải chết mới ngừng sao?
Một học sinh nghiêm túc nói:
– Sợ là bốn người Kim Bồ Chân Đế có liên hợp cũng không đánh lại.
Trước đó nhiều người cho rằng Kim Bồ Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế, Bảo Nguyên Chân Thần bắt tay nhau thì Lý Thất Dạ không đánh lại. Nay tình huống hoàn toàn trái ngược, nếu Lý Thất Dạ ra tay thì bốn người Kim Bồ Chân Đế có hợp tác cũng không đánh lại.
Trận chiến vừa rồi Lý Thất Dạ biểu hiện quá khủng bố, không cần một chiêu một thức đã hạ gục Kim Bồ Chân Đế, thực lực như vậy rất khủng bố siêu quần.
Vẻ mặt Kim Bồ Chân Đế nghiêm túc trang nghiêm nói:
– Tại hạ không biết tự lượng sức mình, chỉ có sư tôn để lại một đường đại đạo, sợ làm nhục sư môn. Nhưng hôm nay tại hạ vẫn nguyện liều một phen lĩnh giáo thuật vô thượng của đạo huynh!
Lý Thất Dạ cười thản nhiên nói:
– A, sư tôn Lan Thư Tài Thánh của ngươi? Cũng tốt, dạo này nghe người ta nói sư tôn Lan Thư Tài Thánh của ngươi tuyệt thế vô song, ta thật muốn xem sư tôn của ngươi có bao nhiêu bản lĩnh.
Lý Thất Dạ hời hợt nói một câu làm người nín thở.
Nếu là trước kia nghe Lý Thất Dạ cuồng ngạo bàn luận về sư tôn thì Kim Bồ Chân Đế sẽ căm giận bất bình, nhất định đòi lại cách ăn nói cho sư tôn. Còn bây giờ khuôn mặt Kim Bồ Chân Đế nghiêm túc, trừ phi sư tôn đích thân đến, không thì gã không dám nói mạnh miệng.
Nghe Kim Bồ Chân Đế nói, nhiều học sinh rung động tinh thần, nghênh cổ trông mong.
– Lan Thư Tài Thánh!
Có học sinh lẩm bẩm:
– Thủ đoạn của Lan Thư Tài Thánh sao?
Lan Thư Tài Thánh là một trong hai Thủy Tổ đương thời, ít ai có tư cách gặp mặt một lần. Nếu hôm nay được thấy tận mắt thủ đoạn nghịch thiên của Lan Thư Tài Thánh thì không uổng chuyến đi này.
Kim Bồ Chân Đế xấu hổ nói:
– Hổ thẹn, là ta vô năng không học được một phần mười bản lĩnh của sư tôn, làm nhục sư môn. Trận chiến hôm nay ta không dám đại biểu sư môn, nhưng ta tâm cao khí ngạo, đại biểu chính mình chiến đến cùng với đạo huynh. Sử dụng thủ đoạn của sư tôn e rằng không phát huy bằng một phần mười thực lực thật sự của sư tôn.
Đối mặt tồn tại khủng bố như Lý Thất Dạ dù có thủ đoạn của sư tôn thì Kim Bồ Chân Đế vẫn lo âu, nên đánh tiếng trước.
Trận chiến này Kim Bồ Chân Đế chỉ đại biểu cho bản thân, không đại biểu đạo thống của họ, càng không đại biểu sư tôn của mình. Vì lỡ gã thua dưới thủ đoạn của Lý Thất Dạ sẽ làm tổn thương uy phong của sư môn, Kim Bồ Chân Đế sẽ thấy rất tội lỗi.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Cũng được. Yên tâm, dù ngươi dùng thủ đoạn của sư môn ngươi thì ta sẽ không tìm sư phụ ngươi tính sổ.
Các học sinh nghe thế quay sang ngó nhau, chưa ra tay mà Lý Thất Dạ nói như đã đánh bại thủ đoạn của Lan Thư Tài Thánh, hắn nói thản nhiên, không thèm để Lan Thư Tài Thánh vào mắt.
– Giọng điệu đúng là kiêu căng lớn lối.
Tuy mọi người đều biết thực lực của Lý Thất Dạ khiến người sợ hãi nhưng dửng dưng không thèm để Lan Thư Tài Thánh vào mắt thì hắn cuồng thật.
Dù sao Lan Thư Tài Thánh là Thủy Tổ, thực lực mạnh mẽ đám vãn bối như nhóm Kim Bồ Chân Đế không thể so sánh.
Kim Bồ Chân Đế hít sâu, trầm giọng quát:
– Vậy xin đạo huynh chỉ giáo. Ba vị đạo huynh, chúng ta không chết không ngừng!
Kim Mãng Chân Đế bất chấp, quát to:
– Được, không chết không ngừng!
Khắc Thạch Chân Đế từ tốn nói:
– Con người ai cũng sẽ chết một lần, làm Chân Đế chết trận sa trường xem như chết có ý nghĩa.
Bảo Nguyên Chân Thần thét dài:
– Lấy mạng báo ơn! Được cùng chiến sa trường với ba vị Chân Đế, cùng huyết chiến chịu chết xem như vinh hạnh cả đời của Vương Vĩ Nguyên ta!
Bốn người Kim Bồ Chân Đế hào khí ngút trời, uy Chân Đế tràn ngập trong thiên địa, có thế khí nuốt sơn hà.
Nhìn bốn người Kim Bồ Chân Đế hào khí ngất trời, có người khen nức nở:
– Nam nhi là đây!
Trước đó ba người Khắc Thạch Chân Đế bị càn quét như gió thu thổi lá rụng, Kim Bồ Chân Đế bị đánh bại trong chớp mắt làm uy Chân Đế tan nát hết, khiến người quên mất bọn họ là các Chân Đế. Lúc này lời thề huyết chiến đến cùng của họ, mặc cho kẻ địch mạnh đến đâu họ cũng không nhường một bước, khiến người nghiêm nghị vì họ. Đặc biệt họ toát ra đế uy Chân Đế hùng hồn, khiến người kính nể.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, quang minh hoàng kim long đứng sau lưng Kim Bồ Chân Đế. Khi cánh quang minh của nó giương rộng tựa như vinh quang vô thượng chiếu rọi Kim Bồ Chân Đế.
Quang minh hoàng kim long gầm lên:
– Grào!
Thanh âm vang vọng thiên địa, tất cả cự thú viễn cổ có mặt cùng đứng sau lưng quang minh hoàng kim long thành hình cánh quạt, đại thế cự thú.
Tất cả cự thú cùng rống:
– Hú!
Tiếng rống vang trời, hơi thở thú cuồn cuộn như có thú triều ức vạn con xuất hiện trước mắt mọi người.
Hơi thở thú vô cùng khủng bố, đám học sinh rùng mình. Hơi thở thú như sóng ập đến cuốn sạch cả thiên địa.
Lúc này mọi người mới nhớ tới quang minh hoàng kim long có thể điều khiển tất cả cự thú viễn cổ:
– Còn có thủ đoạn cuối cùng này nha!
Nếu tất cả cự thú viễn cổ hình thành chiến trận, uy lực sẽ rất lớn, thực lực cao hơn nhóm Kim Bồ Chân Đế. Mới rồi nhóm Kim Bồ Chân Đế thua trận làm mọi người suýt quên đòn sát thủ cuối cùng này.
Giờ thấy quang minh hoàng kim long mang theo tất cả cự thú viễn cổ thành trận, nhìn hơi thở thú vô cùng hoang mãng nhấn chìm thiên địa, tất cả học sinh lòng dấy lên hy vọng.
Chương 4143: Lan Thư Tài Thánh (1)
Có học sinh dào dạt hy vọng nói:
– Bốn người Kim Bồ Chân Đế hợp sức lại có trận cự thú, phối hợp thủ đoạn của Lan Thư Tài Thánh không chừng có thể đánh bại Đệ Nhất Hung Nhân.
Mọi người nín thở nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt:
– Đúng là có hy vọng!
Ong ong ong ong ong!
Kim Bồ Chân Đế ôm một bảo đỉnh, lấp lánh ánh sáng, vô số tinh văn khắc trên đỉnh, từng viên đá quý khảm vào nhìn như những vì sao. Khi Kim Bồ Chân Đế ôm bảo đỉnh như thế trông như ôm cả trời sao, bảo đỉnh tế luyện từ trời sao, những viên đá quý là các vì sao bị luyện hóa.
Bảo đỉnh nằm trong tay, tổ uy tràn ngập. Đặc biệt là ánh sao phun ra nuốt vào, tổ uy như thực chất cực kỳ nóng cháy, tựa như lửa tổ uy nhảy nhót, bầu trời mở ra.
Nên khi Kim Bồ Chân Đế ôm bảo đỉnh, dáng vẻ trang nghiêm, toàn thân tràn ngập đế uy toát ra khí thế thần thánh không thể xâm phạm.
Nhìn bảo đỉnh trong ngực Kim Bồ Chân Đế, có học sinh hét to:
– Tổ khí! Vũ khí Thủy Tổ, bảo đỉnh tự tay Lan Thư Tài Thánh luyện ra!
Bảo đỉnh phát ra uy Thủy Tổ không cố ý trấn áp ai, nhưng tổ uy tràn ngập khiến mọi người rùng mình, vô số người quỳ lạy dưới đất, lạy tổ uy.
Trong học sinh có nhiều người thực lực Bất Hủ Chân Thần, trước tổ uy làm bọn họ nghẹt thở. Ngẫm lại xem nếu Thủy Tổ đích thân đến sẽ là cảnh tượng thế nào?
Đối mặt tổ uy ngập trời, Lý Thất Dạ cười hờ hững:
– Ra tay đi.
Kim Bồ Chân Đế hít sâu, trầm giọng nói:
– Ba vị đạo huynh giúp ta một tay mở bảo đỉnh!
Lúc này Kim Bồ Chân Đế hơi hụt huyết khí. Nếu lúc bình thường gã có thể khống chế bảo đỉnh này, nhưng thua trong tay Lý Thất Dạ, bị hắn cuốn hết huyết khí, dù Kim Bồ Chân Đế đã phục hồi vẫn khó trở lại trạng thái đỉnh cao nhất. Kim Bồ Chân Đế cần nhóm Khắc Thạch Chân Đế giúp một tay.
Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế, Bảo Nguyên Chân Thần cùng quát to:
– Được!
Ba người ấn tay vào lưng Kim Bồ Chân Đế.
Ầm ầm ầm!
Vang một chuỗi tiếng nổ, nhóm Khắc Thạch Chân Đế dốc hết sức ra.
Kim Mãng Chân Đế và Khắc Thạch Chân Đế thì đế uy cuồn cuộn, huyết khí như biển. Bảo Nguyên Chân Thần thì bảo quang ngút trời, ánh sáng bảo nguyên bao trùm gã hoàn toàn.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, khi tất cả huyết khí của Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế, Bảo Nguyên Chân Thần rót vào người Kim Bồ Chân Đế, trong tiếng nổ gã tuôn ra đế diễm vô tận. Đế diễm ngập trời, cuốn sạch cửu thiên thập địa, một Chân Đế bát cung lại trở về.
Kim Bồ Chân Đế lại huyết khí vượng thịnh, giống như đứng trên đỉnh, nhìn qua đế uy mênh mông. Đế diễm vọt lên cao như sóng lớn vỗ đập trời trăng sao cửu thiên thập địa.
Két!!!
Một tiếng vang nặng nề, Kim Bồ Chân Đế chậm rãi đẩy nắp bảo đỉnh trong ngực ra. Khi Kim Bồ Chân Đế từ từ đẩy nắp ra, cảm giác cái đỉnh siêu nặng.
Két két két két két!
Thanh âm như Kim Bồ Chân Đế không phải đẩy nắp đỉnh mà là nắp trời, cái nắp to vô hình đã úp bầu trời. Kim Bồ Chân Đế đẩy nắp đỉnh cảm giác như bầu trời bị đẩy đi, cái nắp vô hình trên trời sao bị đẩy ra.
Ong ong ong ong ong!
Cuối cùng Kim Bồ Chân Đế hoàn toàn đẩy nắp đỉnh ra, bảo đỉnh tuôn ra ánh sao.
Ánh sao như nước sông tràn ra, trong ánh sao hiện ra các chòm sao cổ xưa, mỗi chòm sao ẩn chứa trời sao bao la bát ngát.
– Hú!
Các tiếng thú rống vang lên, quang minh hoàng kim long dẫn dắt các con cự thú viễn cổ hú dài. quang minh hoàng kim long và các con cự thú viễn cổ phát ra ánh sao chiếu rọi thiên địa.
Khi mọi người chưa phản ứng lại thì bóc một tiếng quang minh hoàng kim long, bày cự thú viễn cổ hóa thành hạt ánh sáng. Khi cơ thể tất cả cự thú viễn cổ thành hạt ánh sáng sau đó hội tụ lại hóa thành các chòm sao, có chòm sao cự hùng, chòm sao xà phu, chòm sao thiên ưng.
Các chòm sao vô cùng rực rỡ, mỗi chòm sao ẩn chứa trời sao vô tận, còn có sinh mệnh vô thượng, dường như trong sinh mệnh có lực lượng tối cao vô thượng.
Ong ong ong ong ong!
Khi quang minh hoàng kim long, cự thú viễn cổ biến thành chòm sao bị chòm sao trong bảo đỉnh nuốt, ánh sao vô tận hóa thành vòng xoáy. Vòng xoáy trời sao xoay nhanh, cuốn tất cả chòm sao, trời trăng sao vào.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng tiếng nổ vang bên tai, vòng xoáy trời sao càng quay càng nhanh, cuối cùng cả thế giới chỉ còn lại vòng xoáy trời sao. Dường như thế giới đều tan biến, nhóm Kim Bồ Chân Đế, tất cả cự thú viễn cổ không còn bóng dáng, chỉ có vòng xoáy trời sao mở rộng vô tận.
Cùng với vòng xoáy trời sao quay càng nhanh dường như hút cả thế giới vào, trong lúc quay vòng xoáy mở rộng, tràn ngập lực lượng chí cao vô thượng. Trong vòng xoáy dường như có sinh mệnh chí cao vô thượng sắp sinh ra, khi sinh mệnh chí cao vô thượng sinh ra là ngày nó chi phối cả thế giới.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, thiên địa nổ tung, tối sầm, cả thế giới bị trời sao mới thay thế.
Một người xuất hiện dưới chấn động, một thanh niên. Thanh niên đứng trong trời sao, thành chúa tể của tất cả. Thanh niên lấp lánh ánh sao, dường như là trời trăng sao tổ hợp ra thân thể, đại đạo vĩ kinh vẽ đường nét. Thanh niên đứng đó thật cao xa, vì gã là trời sao, vũ trụ mênh mông chỉ là một phần thân thể.
Một thanh niên như vậy đứng đó không chân thật lại chí cao vô thượng, dường như là chúa tể cả thế giới, mọi sinh linh phải quỳ rạp dưới chân.
Khi nhìn thanh niên, tất cả học sinh hét to:
– Lan Thư Tài Thánh!
Thanh niên không toát ra tổ uy vô địch, không bùng nổ tổ diễm vô tận. Thanh niên chỉ đứng dưới trời sao, không hơn, nhưng đã làm nhiều học sinh quỳ dưới đất. Dù học sinh có thực lực Bất Hủ Chân Thần ở trước mặt thanh niên cũng không đứng vững nổi.
Lan Thư Tài Thánh, một trong hai Thủy Tổ đương thời, là thời đại hai Thủy Tổ song song. Nhưng sau khi Lan Thư Tài Thánh thành tựu đạo Thủy Tổ chưa lấy tên tổ, vì với gã Thủy Tổ chỉ là bước khởi đầu, chưa lên đỉnh cao. Khi gã lên đỉnh thật sự rồi lấy danh hiệu tổ cũng không muộn.
Thanh niên đứng dưới trời sao chính là Lan Thư Tài Thánh, tuy không phải chân thân giá lâm nhưng biểu thị ra thủ đoạn đã vô địch cõi đời. Gã là thiên địa, thiên địa là gã.
Nhìn thanh niên trong trời sao, biết bao học sinh kích động gào:
– Lan Thư Tài Thánh!!!
Sau khi Lan Thư Tài Thánh chứng tổ đạo thì ít khi xuất hiện trước mặt người đời, có người nói gã đã bế quan ngộ đạo, có người bảo gã đã đi xa ngoài thiên địa.
Chương 4144: Lan Thư Tài Thánh (2)
Hôm nay được thấy Lan Thư Tài Thánh, dù không phải chân thân, mặt mày không chân thật nhưng mọi người cảm nhận hơi thở phát ra từ thanh niên, khí vận cao xa vô thượng, khiến người quỳ rạp vái lạy, vô cùng kính nể.
Lúc này mọi người mới hiểu tại sao Kim Bồ Chân Đế hàng phục được thánh thú như quang minh hoàng kim long, thì ra nhờ chí bảo đỉnh này. Bằng vào sức mạnh của Kim Bồ Chân Đế không thể nào điều khiển chí bảo đỉnh, cần được thánh thú quang minh hoàng kim long hỗ trợ. Lực lượng thúc đẩy chí bảo đỉnh này càng lớn thì càng phát huy ra uy lực của nó.
Trong thế giới trời sao luân phiên, mọi người cảm giác đứng dưới trời sao, Lý Thất Dạ thì đứng phía đối diện Lan Thư Tài Thánh, hai người giằng co trong trời sao.
Tất cả học sinh nín thở, không dám thở mạnh, trố mắt nhìn cảnh tượng.
Tuy Lan Thư Tài Thánh không đích thân đến nhưng trong thủ đoạn nghịch thiên vô địch có thể dòm ngó thực lực của gã mạnh cỡ nào, khủng bố bao nhiêu.
Lý Thất Dạ đứng trong trời sao cười hờ hững, nhìn Lan Thư Tài Thánh:
– Hơi thú vị, ta thấy hơi kích thích rồi.
Lý Thất Dạ dửng dưng làm nhiều người nghẹt thở. Đối diện Thủy Tổ như Lan Thư Tài Thánh mà Lý Thất Dạ vẫn bình thản, thái độ dửng dưng thì quá nghịch thiên, quá mạnh. Hoặc nên nói cho tới nay Lý Thất Dạ kiêu căng, bá đạo như vậy đấy, dù đối mặt Thủy Tổ cũng không làm hắn e dè.
Lan Thư Tài Thánh nhìn qua, ánh sáng tụ tập tựa như hai mạch nước ngầm ánh sao ập đến, xuyên qua hết thảy, uy không thể đỡ.
Chỉ đơn giản là hai mắt nhìn qua mà uy vô địch đã có thể chém chư thần, đồ Chân Đế. Thực lực đáng sợ khiến tất cả học sinh chân run cầm cập, còn học sinh nằm rạp dưới đất thì càng không dám nhúc nhích.
Vào lúc này mọi người sâu sắc cảm nhận được Lan Thư Tài Thánh, Thủy Tổ không chỉ là danh hiệu, nó đại biểu cho lực lượng vô địch.
Thế nhưng ánh mắt như nước ngầm đánh tới không làm Lý Thất Dạ dao động, dường như không bị ảnh hưởng.
Lý Thất Dạ cười to bảo:
– Bắt đầu đi.
Lý Thất Dạ nhấc chân, một bước vượt qua trời sao vô tận, xuyên qua thời gian, nháy mắt áp sát Lan Thư Tài Thánh.
Lý Thất Dạ một bước đến trước mặt. Lan Thư Tài Thánh hành động, giơ tay bút rơi, bút vung ánh sao rực rỡ.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trong khoảnh khắc một dòng sông thời gian xuất hiện dưới nét bút của Lan Thư Tài Thánh.
Sông dài thời gian vượt qua ngàn vạn năm, khoảnh khắc nước sông vỡ đê ập hướng Lý Thất Dạ, muốn mang hắn về tuyên cổ, hoàn toàn phá hủy hắn.
Nhìn Lan Thư Tài Thánh nhấc bút hiện ra sông dài thời gian, mọi người hét to một tiếng:
– Bút Lạc Ngân Hà!
Bùm!
Dòng sông thời gian ngàn vạn năm như cơn lũ ập đến, muốn cuốn trôi Lý Thất Dạ.
Tưởng tượng xem, dòng sông thời gian ngàn vạn năm ập đến lướt qua thân thể, lực lượng hủy diệt đó khủng bố biết bao.
Cơ thể Lý Thất Dạ dường như tan ra, dòng sông thời gian tẩy rửa làm người hắn biến thành hạt ánh sáng sắp trôi theo dòng sông.
– Quá đáng sợ.
Một nét bút đã là ngàn vạn năm, khiến mọi người rùng mình.
Khi Lý Thất Dạ bị dòng sông thời gian ngàn vạn năm sắp đánh tan, hắn cười to bảo:
– Một niệm là ngàn vạn năm!
Ánh sáng mờ ảo trên người hắn bỗng rực sáng, cơ thể sắp bị đánh tan chợt ngưng tụ, nguyên vẹn đứng trong sông thời gian.
Bùm!
Trong sông dài thời gian, Lý Thất Dạ tùy tay hất, sông thời gian bị hất lên cao quẹo về đánh hướng Lan Thư Tài Thánh.
Nhìn Lý Thất Dạ tùy tay hất dòng sông thời gian chảy ngược hướng Lan Thư Tài Thánh, mọi người trợn mắt há hốc mồm.
Học sinh ngây ngốc nói:
– Như vậy cũng có thể?
Bất cứ ai trong bọn họ chịu nổi thời gian tẩy rửa đã siêu lợi hại, còn kiểu như tùy tay hất sông thời gian là điều không dám tưởng tượng.
Ngân hà đảo ngược, thời gian chảy ngược, trong khoảnh khắc đó sông thời gian ngàn vạn năm như sóng lớn ập hướng Lan Thư Tài Thánh, tốc độ siêu mau, chớp mắt sắp đánh trúng.
Sông thời gian sắp đánh tới, Lan Thư Tài Thánh vung bút to như tẩy xóa. Xoẹt một tiếng, sông thời gian chảy ngược bỗng chốc biến mất, dường như sông thời gian ngàn vạn năm bị xóa bỏ.
Cứ thế sông thời gian biến mất, tất cả không còn tồn tại.
Tất cả học sinh xoe tròn mắt, bọn họ chưa từng tưởng tượng sẽ có thủ đoạn như vậy.
Nhìn Lan Thư Tài Thánh dễ dàng xóa sông thời gian, có học sinh xem ngây người:
– Như vậy cũng được? Một bút vô địch rồi!
Một học sinh cường đại nói:
– Thì vô địch, đừng quên hắn tên Lan Thư Tài Thánh, dưới bút vô địch. Bút rơi là kinh phong lôi, với Lan Thư Tài Thánh không hề khó khăn.
Lý Thất Dạ bước lên một bước, cười lớn giơ nắm tay đập qua:
– Phá!
Động tác của Lý Thất Dạ rất lỗ mãng thô tục, không có bài bản gì, nắm đấm đánh tới như chiêu thức nông dân đánh lộn, không có ảo diệu gì, càng không nói tới tao nhã.
Nhưng cú đấm thô tục đó đập nát ngân hà, một đấm thô tục khiến đại đạo vô thượng, công pháp ảo diệu thật yếu ớt, bất lực bị nghiền nát.
Đối mặt cú đấm thô lỗ đánh tới, Lan Thư Tài Thánh giơ bút lên, bút rơi:
– Hậu Thổ Tái Đạo!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong tiếng nổ đì đùng, mặt đất dâng lên giữa Lan Thư Tài Thánh và Lý Thất Dạ ngăn cách hai người.
Trên đất đai vô cùng mênh mông dày nặng vô cùng, có thể chứa trời trăng sao, dung nạp cửu thiên thập địa, chư thiên vận chuyển sinh sôi.
Hậu Thổ Tái Đạo, thế giới còn phòng ngự gì, báu vật gì sánh bằng đất đai bao la mênh mông này? Đây mới là phòng ngự tốt nhất, cứng rắn nhất cõi đời.
Bùm!
Vang tiếng nổ lớn, Lý Thất Dạ đấm nát mặt đất như thiên thạch từ vũ trụ đánh tới, đẩy toàn thế giới đi, uy lực hủy diệt cực kỳ rung động.
Mọi người rợn tóc gáy, cú đấm này đánh vào đại giáo nào, cương quốc nào đều sẽ hóa tro. Không khoa trương khi nói không có đại giáo, cương quốc nào ngăn nổi cú đấm thoạt trông lỗ mãng thô tục của Lý Thất Dạ, đây mới thật sự là một đấm diệt một nước.
Khi Lý Thất Dạ một đấm đập nát đất đai bao la mênh mông, Lan Thư Tài Thánh lại múa bút viết nhanh, bút rơi viết bốn chữ: Thập Phương Mai Phục.
Ầm!
Bút rơi, mười phương thế giới mở ra, có mười lối ra, bên trong đã xuất hiện sinh linh cực kỳ khủng bố.
Hướng chính nam có Tu La Vương cầm đao, thân cao vạn trượng, nuốt trời trăng, sau lưng có ngàn vạn Tu La bộ hạ.
Hướng chính bắc có Dạ Xoa Đế cầm kích, sau lưng là đại dương mênh mông, đại quân trăm vạn Dạ Xoa sâm la vạn vật.
Hướng chính đông có Già Lâu La giương cánh to, khi cánh vỗ thì lật tung tam giới, lôi kéo nhân quả.
Hướng chính tây có thần long bàn cứ, thần long hú dài chấn vỡ trời trăng sao, cắt đứt vô thượng tạo hóa.
Chương 4145: Bút Rơi Tức Vô Địch
Thập Diện Mai Phục, ức vạn đại quân trong khoảnh khắc vây kín Lý Thất Dạ, hắn bị nhốt trong đại quân đông nghịt.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, tất cả học sinh hoảng sợ tái mặt. Lan Thư Tài Thánh chỉ vung bút viết nhanh, dưới nét bút của gã đã điều động ức vạn đại quân. Hơn nữa không phải đại quân bình thường mà là Thiên Long Bát Bộ, như trong thần thoại xuất hiện trước mắt mọi người.
Nhìn Thập Diện Mai Phục, ức vạn đại quân, có học sinh dụi mắt tưởng bị hoa mắt:
– Đây… đây… đây là sự thật hay giả?
Học sinh càng mạnh hơn lắc đầu nói:
– Giả được sao? Đại quân ức vạn, chúng nó có thể nháy mắt nghiền nát ngươi ra.
Ù ù ù!
Tiếng kèn ngân dài, đại quân ức vạn Thiên Long Bát Bộ lao vào chiến trường.
Một tiếng rống to:
– Giết!!!
Đại quân ức vạn gầm lên tấn công Lý Thất Dạ, hắn bị đại quân ức vạn Thiên Long Bát Bộ nhấn chìm.
Tu La Vương hú dài, trường đao chém xuống, sóng đao cuồn cuộn. Đại quân Tu La bộ hạ sau lưng như cơn lũ sắt thép nghiền áp Lý Thất Dạ.
Dạ Xoa Đế hét lớn nhảy vọt lên cao, trường kích đâm thủng tam giới nhắm vào trái tim Lý Thất Dạ.
Già Lâu La hót vang, hai cánh đập phong lôi, lôi hỏa vô cùng tận đổ ập xuống, lôi hỏa đốt cháy tất cả muốn nhấn chìm Lý Thất Dạ.
***
Đại quân ức vạn cùng tấn công Lý Thất Dạ, kinh thiên động địa. Đại quân ức vạn lao đến đừng nói một mình Lý Thất Dạ, dù là đạo thống cũng sẽ bị hủy diệt.
Nhìn Thập Diện Mai Phục, đại quân ức vạn Thiên Long Bát Bộ tấn công, uy lực hủy thiên diệt địa khiến tất cả học sinh tim đập chân run. Nhiều học sinh nhũn chân ngã ngồi dưới đất.
– Quá khủng bố, đại quân Thiên Long Bát Bộ như vậy hoàn toàn có thể hủy diệt một đạo thống!
Đại quân ức vạn Thiên Long Bát Bộ oanh sát tới tựa như gió cuốn mây tán, ức vạn đại quân khủng bố đáng sợ tùy thời hủy diệt một đạo thống. Những học sinh không chịu nổi một kích, họ sẽ bị đại quân ức vạn này nuốt mất.
Khiến người rùng rợn là đại quân ức vạn Thiên Long Bát Bộ chẳng qua sinh ra từ Lan Thư Tài Thánh nâng bút lên vẽ ra.
Tưởng tượng một người giơ bút lên vẽ xuống đã triệu hoán điều khiển ức vạn đại quân là điều khủng bố biết bao? Một bút trong tay y không chỉ hủy diệt một đạo thống, có thể làm được bất cứ chuyện gì.
Có học sinh thì thào:
– Lan Thư Tài Thánh!
Giờ phút này bọn họ mới hiểu vì sao gã tên Lan Thư Tài Thánh.
Một tiếng rống vang vọng thiên địa:
– Giết!!!
Đại quân ức vạn lao đến, Lý Thất Dạ không e sợ, hắn chỉ hú dài.
Đinh!
Tiếng kiếm ngân vang, sau đó vang tiếng nổ điếc tai, biển kiếm ngập trời xuất hiện sau lưng Lý Thất Dạ.
Biển kiếm không giới hạn, trong biển kiếm mênh mông chìm nổi ức ức vạn kiếm vàng, mỗi thanh kiếm phun ra nuốt vào ánh sáng vàng chói mắt.
Mỗi cây kiếm vàng run run như giũ thời gian, không gian.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Ức ức vạn thanh kiếm vàng trong biển kiếm cùng bắn ra, tốc độ siêu mau. Ức ức vạn kiếm vàng cùng bắn, nhìn từ xa như biển màu vàng dâng lên sóng lớn ngập trời mạnh xô hướng đại quân ức vạn.
Vù vù vù vù vù!
Một lúc lâu sau mới có tiếng kiếm vàng xé gió, chợt thấy những cái đầu bay cao, cột máu phun tận trời.
Cảnh tượng khủng bố biết bao, đại quân ức vạn đều bị chém đầu. Ánh sáng vàng vụt qua, đầu bay lên, sau đó là cột máu phun lên trời.
Biển kiếm vàng trùng kích, tốc độ siêu đẳng không gì sánh bằng. Đại quân ức vạn không kịp hét thảm cái đầu đã bị chặt xuống.
Bùm!
Đại quân ức vạn cùng ngã xuống đất chấn động trời sao, máu loãng tụ thành đại dương, xác chất cao như núi.
Nhìn đại quân ức vạn Thiên Long Bát Bộ nháy mắt bị chém đầu, mọi người rùng rợn kinh dị, đây tựa như địa ngục, xác chất như núi, máu chảy thành sông.
Nhìn cảnh tượng khủng bố đó có học sinh sợ vỡ mật nôn mửa, ói cả mật:
– Ọe!
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, biển kiếm vàng giết đại quân ức vạn nhưng không ngừng, chém nát thiên địa, đánh nát sông thời gian, không gian vô ngần, ức vạn kiếm vàng lao hướng Lan Thư Tài Thánh.
Biển kiếm vàng quá mau, khoảng cách xa mấy không còn là cự ly, nó vượt qua thời gian chỉ trong tích tắc, không thứ gì có thể ngăn lại biển kiếm vàng lao đến.
Biển kiếm vàng rít gào ập đến, hủy thiên diệt địa, tất cả sinh linh, mọi tồn tại run rẩy. Mặc kệ ngươi mạnh cỡ nào đều trở nên nhỏ bé trước biển kiếm vàng lao tới, nó có thể hủy diệt ngươi chỉ trong chớp mắt.
Đối diện biển kiếm vàng khủng bố như vậy bao người sợ vỡ mật, nhắm mắt không dám nhìn, đứng yên chờ chết.
Biển kiếm vàng ập đến, Lan Thư Tài Thánh huơ bút viết nhanh, bút rơi kinh thiên, bốn chữ: Chân Tri Duy Nhất hiện ra.
Ong ong ong ong ong!
Bốn chữ rơi xuống, người Lan Thư Tài Thánh tỏa ánh sáng, bầu trời chiếu xuống ánh sáng vô tận.
Ánh sáng từ trên trời rũ xuống như đi hướng cảnh tiên, trong khoảnh khắc đó đến vĩnh hằng, tuyên cổ bất diệt.
Tắm trong ánh sáng Lan Thư Tài Thánh như trở thành tồn tại vĩnh hằng, mặc cho ngươi biển cạn đá mòn, thiên hoang địa lão thì gã vĩnh viễn không thay đổi.
Trong ánh sáng đó Lan Thư Tài Thánh thành chân tri duy nhất, đây mới thật sự là bất diệt.
Mặc cho ngươi thời gian chảy xuôi, năm tháng thay đổi, đại thế hao mòn, chỉ có chân tri là không đổi thay. Dù cho thời đại thế nào, kỷ nguyên ra sao, chân tri vẫn là chân tri, nó sẽ không đổi khác vì thời đại, sẽ không biến đổi vì đại đạo, nó là duy nhất trong tuyên cổ.
Chân tri duy nhất, Lan Thư Tài Thánh vẽ một nét bút khiến mình trở thành chân tri, thủ đoạn như thế thật là nghịch thiên vô thượng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong khoảnh khắc đó biển kiếm vàng bắn hướng Lan Thư Tài Thánh, nhưng tất cả kiếm vàng bị ánh sáng từ trên trời giáng xuống ngăn lại.
Chân tri duy nhất hình thành cột sáng tuyên cổ bất diệt ngăn chặn biển kiếm vàng điên cuồng trùng kích.
Một chuỗi tiếng nổ lay động toàn thế giới, biển kiếm vàng với vạn vạn kiếm vàng bay siêu nhanh thì có bản lĩnh khủng bố biết bao, hủy thiên diệt địa.
Chỉ riêng tiếng va chạm đã chấn xỉu nhiều học sinh ở chân trời, bao nhiêu học sinh bị xung lực khủng bố làm sợ hãi mặt trắng bệch.
Ai đều nhìn ra biển kiếm vàng khủng bố nếu trùng kích mặt đất có thể xuyên thủng đất đai, chín tầng địa ngục, nhưng ánh sáng chân tri duy nhát cản lại biển kiếm vàng trùng kích, khiến Lan Thư Tài Thánh sừng sững không ngã, tuyên cổ bất diệt.
Nhìn cảnh tượng đó bao người kinh thán:
– Quá cường đại, không uổng là Thủy Tổ! audio coi am
– Thủy Tổ đúng là Thủy Tổ, Chân Đế mạnh đến đâu cũng không thể so sánh, chênh lệch giữa hai bên không cách nào vượt qua.
Với chân tri duy nhất Lan Thư Tài Thánh giống như tuyên cổ bất diệt.