Đế Bá Audio Podcast
Tập 828 [Chương 4136 đến Chương 4140]
❮ sautiếp ❯Chương 4136: Chân Đế Như Con Kiến
Rầm!
Bảo Nguyên Chân Thần hét thảm:
– A!
Quyền kình xuyên thủng ngực Bảo Nguyên Chân Thần, bảo nguyên tựa hồ nước trước ngực gã bị xuyên qua, máu phun ra. Bảo Nguyên Chân Thần trợn to mắt, người ngã ngửa ra sau nặng nề đập xuống đất.
Thời gian như ngừng lại, mọi người sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt. Tất cả học sinh há hốc mồm thật lâu không thể khép lại, hóa đá tại chỗ.
Với các học sinh thì chuyện này quá rung động. Một đấm đánh nát Khắc Thạch Chân Đế, nghiền Kim Mãng Chân Đế, cũng đánh chết Bảo Nguyên Chân Thần.
Uy lực cú đấm này cường đại biết bao, khủng bố cỡ nào, khiến người rợn tóc gáy, nghe mà rùng rợn.
Một quyền giết một thần hai đế, nếu không thấy tận mắt sẽ không ai tin. Đó là Chân Đế! Cú đấm này tựa như truyền kỳ, hay thậm chí xem như thần thoại được truyền tụng.
Một đấm đánh chết hai vị Chân Đế, một vị Chân Thần, uy lực cú đấm khiến Kim Bồ Chân Đế con ngươi co rút, tim rớt cái bịch. Thực lực này đã vượt xa đánh giá của gã.
Dù thấy tận mắt vẫn có học sinh cảm thấy như trong mơ, nghĩ mình bị hoa mắt, đây không phải sự thật:
– Là… là… là thật sao?
Khi học sinh ngửi mùi máu thì rùng mình nổi da gà, liếm môi khô ráo, run run nói:
– Là thật sự.
Học sinh hét to một tiếng:
– Nhìn kìa! Chưa chết hẳn!
Mọi người nhìn kỹ. Cơ thể vỡ nát của Khắc Thạch Chân Đế phát ra tiếng răng rắc, đá vụn nhảy ra, ánh sáng lấp lánh như tia sáng sự sống chữa khỏi thân thể đã nát vụn.
Kim Mãng Chân Đế hóa thành phấn vàng bay theo gió, nhưng ánh sáng Chân Đế chiếu rọi, trong thiên địa trôi nổi vô số thứ như hạt ánh sáng. Lực lượng Chân Đế lôi kéo hạt ánh sáng tụ tập phấn vàng lại thành hình dạng.
Trừ Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế chết rồi sống lại, Bảo Nguyên Chân Thần bị xuyên thủng ngực, phần ngực lấp lánh ánh sáng hổ phách rất đẹp. Ánh sáng hổ phách nhấp nháy nhanh chóng ngưng tụ thành hồ nước, đây chính bảo nguyên Bảo Nguyên Chân Thần, trong thời gian ngắn đã phục hồi.
Xèo xèo xèo!
Bảo nguyên trong ngực Bảo Nguyên Chân Thần đã làm vết thương khép lại.
Nhìn cảnh đó có học sinh vui mừng reo lên:
– Nhóm Kim Mãng Chân Đế chưa chết hẳn!
Thấy Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế bắt đầu phục hồi, nhiều học sinh thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao hai vị Chân Đế bị một đấm đánh chết đem lại rung động rất lớn cho bọn họ. Mạnh như Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế mà không đỡ nổi một đấm của Lý Thất Dạ, chết thảm dưới cú đấm thì sự thật này rất khó khiến họ chấp nhận.
Nhìn Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế, Bảo Nguyên Chân Thần từ từ phục hồi, có học sinh thì thào:
– Dù sao họ là Chân Đế, muốn giết Chân Đế đâu dễ.Nguồn truyện audio Podcast
Câu này không biết học sinh tự an ủi mình hay đang muốn cổ vũ nhóm Khắc Thạch Chân Đế.
Dù sao một đấm đánh chết, dù không giết Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế hoàn toàn nhưng bấy nhiêu đủ rung động lòng người. Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế bị đả kích quá lớn.
Trong nhóm phục hồi mau nhất không phải Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế mà là Bảo Nguyên Chân Thần.
Lẽ ra dù là sức sống hay khả năng chịu đựng thì Chân Thần thua xa Chân Đế. Giải thích theo cách khác là Chân Đế khó giết hơn, nếu Chân Đế bị thương thì tốc độ lành lặn vượt xa Chân Thần.
Nhưng tình huống đó không hợp với Bảo Nguyên Chân Thần.
Xèo xèo xèo!
Bảo nguyên trước ngực cứu sống Bảo Nguyên Chân Thần.
Ong ong ong ong ong!
Bảo nguyên như hồ nước gợn sóng phát ra ánh sáng bao phủ người Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế. Một chuỗi tiếng xèo xèo vang lên, bảo nguyên của Bảo Nguyên Chân Thần chữa thương cho Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế.
Nhiều người khó tin nhìn, đổi lại người khác lẽ ra nên là Chân Đế chữa thương cho Chân Thần, nhưng bây giờ Bảo Nguyên Chân Thần trị thương cho Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế.
Nhìn cảnh đó, có người kinh thán:
– Quả nhiên như tin đồn, Bảo Nguyên Chân Thần được kỳ ngộ, có một bảo nguyên vô cùng thần kỳ.
Bảo Nguyên Chân Thần có thể nhanh chóng sống lại vì gã có một khối bảo nguyên, nay bảo nguyên trị thương cho Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế.
Chân Đế vốn phục hồi rất mau lại được bảo nguyên giúp đỡ, Khắc Thạch Chân Đế và Kim Mãng Chân Đế lành vết thương càng nhanh, hai người vốn nát bấy thành phấn nhưng giờ tụ thành hình người, vết thương dần tan biến, huyết khí phục hồi bình thường.
Một cú đấm làm Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế hao tổn nhiều huyết khí, dù chữa lành vết thương nhưng rất khó lấy lại huyết khí. Nhưng nhờ có bảo nguyên của Bảo Nguyên Chân Thần hỗ trợ, chỉ trong thời gian ngắn Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế nhanh chóng phục hồi khí huyết.
Lý Thất Dạ nhìn Bảo Nguyên Chân Thần chữa thương cho Khắc Thạch Chân Đế và Kim Mãng Chân Đế, hắn tiến lên một bước, cười khẽ khen:
– Đúng là thứ tốt.
Được Lý Thất Dạ khen một tiếng chứng minh bảo nguyên của Bảo Nguyên Chân Thần là thứ rất ghê gớm.
Khi Lý Thất Dạ tiến lên một bước Kim Bồ Chân Đế lập tức bước lên trước che chở Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế, Bảo Nguyên Chân Thần, ngăn Lý Thất Dạ lại.
Hiển nhiên Kim Bồ Chân Đế sợ Lý Thất Dạ thừa dịp nhóm Bảo Nguyên Chân Thần bị thương thì ra tay, dù sao giờ là lúc đám Kim Mãng Chân Đế yếu ớt nhất.
Thấy Kim Bồ Chân Đế chặn đường, Lý Thất Dạ cười khẽ:
– Đến lượt ngươi ra tay?
Kim Bồ Chân Đế hít sâu bình tĩnh đạo tâm, chậm rãi nói:
– Vậy tại hạ không biết tự lượng sức xin lĩnh giáo đạo huynh một chiêu.
Lúc này Kim Bồ Chân Đế không tin tưởng thực lực của mình chút nào, nhưng vào phút then chốt gã không thể gặp trận bỏ chạy, không thể trốn vào lúc này được.
Làm Chân Đế nếu không đánh mà chạy sẽ để lại bóng ma trong lòng gã về sau không thể xóa nhòa, sẽ khiến Chân Đế cả đời sống trong bóng ma. Hại Kim Bồ Chân Đế cả đời không tiến bộ nửa bước, rất có thể dao động đạo tâm.
Huống chi làm Chân Đế lúc này Kim Bồ Chân Đế không thể vứt bỏ đồng bạn chạy trốn, nếu gã bỏ lại Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế thì sẽ bị người cười chê, trong thiên hạ không có chỗ cho gã đặt chân, làm mất uy nghiêm sư môn, làm mất mặt sư tôn Lan Thư Tài Thánh.
Nên dù biết không đánh lại thì điều duy nhất Kim Bồ Chân Đế có thể làm là cắn răng nghênh chiến.
Mọi người nhìn Lý Thất Dạ và Kim Bồ Chân Đế. Ít ra Kim Bồ Chân Đế là Chân Đế bát cung, mạnh hơn nhóm Khắc Thạch Chân Đế hiều, có lẽ… gã có thực lực chiến với Lý Thất Dạ một trận.
Kim Bồ Chân Đế khiêu chiến Lý Thất Dạ cũng vì bất đắc dĩ, gã sợ hắn đột nhiên tấn công nhóm Khắc Thạch Chân Đế.
Chương 4137: Ma Bồ Nở Hoa
Lý Thất Dạ liếc Kim Bồ Chân Đế một cái, cười nói:
– Tẩy Tội viện bát cung đúng là có chút bản lĩnh, nhưng ta mà ra tay thì ngươi không đỡ được vài chiêu. Một chiêu nửa thức là có thể đánh ngươi ngã gục rồi.
Lý Thất Dạ nói hời hợt làm người nghe nghẹt thở, nhưng lúc này không ai mở miệng mắng hắn.
Lúc trước Lý Thất Dạ nói một hai chiêu đánh gục nhóm Khắc Thạch Chân Đế, tất cả học sinh cho hắn rằng buông lời ngông cuồng.
Nay Lý Thất Dạ nói một chiêu nửa thức có thể đánh Kim Bồ Chân Đế nằm sấp, không ai lên tiếng, chẳng người nào chửi hắn cuồng không biết trời cao đất rộng. Vì vừa rồi Lý Thất Dạ một đấm đánh nát Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế, Bảo Nguyên Chân Thần, tùy tay quét ba người ngã gục như gió thu thổi lá rụng.
Mặc dù Kim Bồ Chân Đế là Chân Đế bát cung nhưng khi Lý Thất Dạ nói một chiêu nửa thức hạ gục gã, các học sinh không ai chê bia.
Có học sinh nghe Lý Thất Dạ nói vậy không quá tin tưởng, lẩm bẩm:
– Có thể không?
Học sinh không phục nói:
– Không thể nào! Một chiêu nửa thức đánh gục Chân Đế bát cung? Hắn nghĩ mình là Lan Thư Tài Thánh sao? Không chừng Lan Thư Tài Thánh cũng không thể đánh gục Kim Bồ Chân Đế trong một chiêu nửa thức.
Nhiều học sinh đều cảm thấy không thể nào, vì một chiêu nửa thức đánh gục Chân Đế bát cung thì sức mạnh quá vượt sức tưởng tượng.
Nhưng Kim Bồ Chân Đế nghe Lý Thất Dạ nói thế làm lòng gã chấn động, một câu nhẹ nhàng của hắn lay động đạo tâm của gã.
Kim Bồ Chân Đế dù gì là Chân Đế bát cung, sẽ không vì một câu đơn giản mà loạn tấc lòng. Kim Bồ Chân Đế hít sâu ổn định tinh thần, tuy nhiên câu nói của Lý Thất Dạ để lại áp lực lớn cho gã.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng nói một chiêu nửa thức hạ gục gã nghe không giống khoác lác, nếu hắn làm được thì Kim Bồ Chân Đế bắt đầu thấy sợ. Gặp kẻ địch mạnh như vậy chỉ có sư tôn Lan Thư Tài Thánh của gã mới chống lại nổi.
Kim Bồ Chân Đế bóp tắt suy nghĩ của mình, không dám nghĩ vẩn vơ nữa.
Kim Bồ Chân Đế chậm rãi nói:
– Đại đạo của đạo huynh là tạo hóa vô thượng. Uy lực một đấm của đạo huynh có một không hai đương thời, tại hạ cũng không dám tranh phong.
Kim Bồ Chân Đế nói hết sức nhún nhường, khiêm tốn, cũng là sự thật.
Dù vậy Kim Bồ Chân Đế không sợ Lý Thất Dạ, gã hít sâu, nói:
– Tại hạ học chút tài mọn còn non kém, không biết đạo huynh có đồng ý luận bàn một phen với tại hạ?
Nghe Kim Bồ Chân Đế nói chuyện khiêm tốn khiến mọi người ngơ ngác nhìn nhau. Kim Bồ Chân Đế là Chân Đế bát cung, đồ đệ của Lan Thư Tài Thánh, từ khi nào gã khiêm tốn đến vậy?
Bao nhiêu học sinh lòng rung động:
– Đệ Nhất Hung Nhân đúng là có tư cách nhận xưng hô như vậy.
Bọn họ chợt hiểu Kim Bồ Chân Đế có lẽ không đánh lại Lý Thất Dạ.
Có học sinh nhớ đến Lý Thất Dạ tự xưng danh hiệu, bọn họ cảm thấy ‘Đệ Nhất Hung Nhân’ đúng là thích hợp với hắn.
Lý Thất Dạ nhìn Kim Bồ Chân Đế:
– Ngươi thuộc Ma Bồ tộc phải không? Ma Bồ tộc sở trường nhất là gieo hạt giống, gió nhẹ thổi đung đưa là có thể diệt quốc diệt thế. Thậm chí trong khoảnh khắc diệt bát phương thiên địa, một chủng tộc hung hiểm.
Kim Bồ Chân Đế mỉm cười nói:
– Đạo huynh quá khen, cường đại như đạo huynh giơ tay nhấc chân cũng kinh thiên động địa thôi. Tài mọn bình thường của ta không đáng gì, không thể so sánh với đạo huynh.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Thôi được, để ta xem ngươi nở hoa gieo hạt đi, ta đón lấy là được.
Kim Bồ Chân Đế chắp tay nói, bày ra phong phạm Chân Đế:
– Đa tạ đạo huynh thành toàn.
Lý Thất Dạ tùy ý đứng, thản nhiên nói:
– Bắt đầu đi, ta chờ xem ma hoa của ngươi mạnh đến đâu.
Kim Bồ Chân Đế hít sâu, nói:
– Được!
Chợt mắt Kim Bồ Chân Đế sáng rực như hai vầng mặt trời.
Tất cả học sinh phấn chấn tinh thần hét to:
– Kim Bồ Chân Đế sắp nở hoa gieo hạt!
Có học sinh nghe nói Kim Bồ Chân Đế sắp nở hoa gieo hạt thì hết hồn lùi xa ngàn dặm:
– Cái này… nguy hiểm quá!
Học sinh từng thấy Kim Bồ Chân Đế nở hoa gieo hạt rợn tóc gáy nói:
– Đúng là nguy hiểm thật. vThừoi Kim Bồ Chân Đế còn trẻ từng đối địch với Bảo Tiên quốc, hắn chỉ nở hoa gieo hạt đã làm hoa Ma Bồ lắc nhẹ, nguyên Bảo Tiên quốc mọc ra cây Ma Bồ, chớp mắt bị hút khô, vnguyên quốc gia thành tro.
Nhớ lại khi ấy Kim Bồ Chân Đế làm hoa Ma Bồ nhẹ đung đưa đã diệt một cương quốc cực mạnh, xác chất cao như núi, hôm nay nhớ lại khiến học sinh này rùng mình.
Nhiều học sinh nói đến Ma Bồ tộc nở hoa gieo hạt thì nổi da gà da vịt:
– Ma Bồ tộc mà nở hoa gieo hạt là có thể đồ quốc diệt tộc!
Đám học sinh sợ hãi lùi bước.
Ma Bồ nở hoa là chuyện siêu khủng bố, bao người nhắc đến sẽ rợn tóc gáy.
Có học sinh rất tin vào Kim Bồ Chân Đế làm Ma Bồ nở hoa:
– Yên tâm, Kim Bồ Chân Đế đã là Chân Đế bát cung,khống chế hoa Ma Bồ cũng mình tùy tâm tùy ý, sẽ không tổn thương vô tội.
Dù vậy vẫn có nhiều người sợ, các học sinh lùi thật xa.
Ong ong ong ong ong!
Lúc này Kim Bồ Chân Đế lộ ra chân thân, đó là một gốc cây Ma Bồ, cây dường như sinh trưởng trăm ngàn vạn năm.
Gốc cây Ma Bồ này thẩm thấu hơi thở tự nhiên, dường như nó đã sinh trưởng trong thiên địa này hơn trăm ngàn vạn năm. Cây Ma Bồ hình dnạng hư cầu long, dây leo quấn quanh cây, trông rất kỳ lạ mà hài hòa.
Kim Bồ Chân Đế không phải cây Ma Bồ bình thường, nó là cây Ma Bồ màu vàng, đã định trước gã là dị chủng, trời sinh khác biệt, có thiên phú không gì sánh ngang. Bởi vậy Kim Bồ Chân Đế mới thành tựu Chân Đế bát cung.
Hoa Ma Bồ giống nụ hoa bồ công anh, nụ hoa Ma Bồ chúm chím chưa nở xòe ra.
Hoa Ma Bồ chớm nụ làm nhiều người rùng mình. Có người nói hoa Ma Bồ giống bồ công anh, khi đóa hoa xòe ra thì nhụy hoa sẽ phát tán bay theo gió. Nhưng Ma Bồ nở hoa không có sắc màu lãng mạn như bồ công anh. Khi Ma Bồ nở hoa mang ý nghĩ chết chóc phạm vi lớn, rất có thể diệt quốc diệt tộc.
Khi nhụy hoa Ma Bồ bay đi ám vào nơi nào là sẽ cắm rễ ngay, tích tắc hút khô tinh hoa hoặc sự sống của vật nó bám vào, hoặc tinh khí thiên địa.
Lúc nhụy hoa Ma Bồ bay đi sẽ cắm rễ mỗi tấc đất, mỗi sinh mệnh trong thiên địa này, hút khô sự sống hoặc từng tấc thiên địa, biến mọi thứ nơi đây khô héo.
Chương 4138: Hút Khô Máu
Chân Đế bát cung như Kim Bồ Chân Đế thì khi Ma Bồ của gã nở hoa sẽ càng khủng bố. Nếu bị gã tỏa định, lúc Ma Bồ nở hoa mặc cho ngươi có thần thông gì, đại đạo vô thượng gì cũng không thể tránh né. Vì nhụy hoa của nó sẽ bám vào thân thể của ngươi hút khô tinh huyết, sinh mệnh của ngươi ngay.
Nên từng có người nói nếu bị Kim Bồ Chân Đế tỏa định, Ma Bồ nở hoa thì ngươi chỉ có đường chết. Quốc gia của ngươi sẽ thành nơi xương khô như núi.
Nhìn Kim Bồ Chân Đế lộ ra chân thân, có học sinh lẩm bẩm:
– Có thể tránh được nhụy hoa của Kim Bồ Chân Đế không?
Một học sinh bảo:
– Cái này khó nói, nghe bảo có một Nửa Bước Trường Tồn khó tránh khỏi bị nhụy hoa hấp thu. Sau này dùng thủ đoạn nghịch thiên mới đốt nhụy hoa được.
Ong ong ong ong ong!
Kim Bồ Chân Đế lộ ra chân thân lấp lánh ánh sáng vàng, chỗ gã đứng hình thành một mảnh lĩnh vực, phát ra ánh sáng vàng trong khoảnh khắc bao phủ Lý Thất Dạ.
Nhìn Kim Bồ Chân Đế phát ra ánh sáng vàng thoáng chốc tỏa định Lý Thất Dạ, có người kinh kêu:
– Hắn đã tỏa định Đệ Nhất Hung Nhân!
Ánh sáng vàng bao bọc Lý Thất Dạ, các cặp mắt nhìn chằm chằm. Lúc này Lý Thất Dạ đang trong lĩnh vực cúa Kim Bồ Chân Đế, một lĩnh vực dị chủng. Dù bây giờ Lý Thất Dạ liều mạng chạy trốn vẫn sẽ bị ánh sáng vàng bao phủ, vì hắn bị Kim Bồ Chân Đế tỏa định.
Nhìn Kim Bồ Chân Đế tỏa định, có người nói:
– Lúc này dù Lý Thất Dạ chạy trốn tới chân trời góc biển cũng vô ích, trừ phi có thủ đoạn nghịch thiên đốt nhụy hoa, không thì hắn chắc chắn sẽ bị nhụy hoa hấp thu.
Tuy bị Kim Bồ Chân Đế tỏa định nhưng Lý Thất Dạ không nóng nảy, hắn liếc một cái, thản nhiên nói:
– Hơi thú vị.
Chợt có làn gió nhẹ thổi qua, từng đóa hoa Ma Bồ nở rộ, vốn là nụ hoa e ấp chớm nụ bất chợt lần lượt xòe ra.
Nhìn hoa Ma Bồ nở, học sinh hét to một tiếng:
– Hoa Ma Bồ nở rồi!
Ma Bồ nở hoa, như có tiếng gió nhẹ thổi qua. Khi gió thổi hoa Ma Bồ đung đưa khẽ khàng, nhụy hoa như tơ nhứ bay trong không khí.
Nhìn cảnh tượng trước mắt mọi người hoảng sợ:
– Ma Bồ nở hoa!
Đám học sinh nín thở cẩn thận nhìn cảnh tượng trước mắt.
Có học sinh nhìn nhụy hoa bay theo gió thì rùng mình.
Mọi người đều biết khi nhụy hoa bay lên là tượng trưng cho cái chết, nhiều lúc khi nhụy hoa Ma Bồ bay là lúc một đế quốc, một đại giáo bị hủy diệt. Khi nhụy hoa cắm rễ hấp thu là ngày xác chồng chất thành núi.
Gió nhẹ thổi, tất cả nhụy hoa như bông tuyết bay bay, nhụy hoa màu vàng khi bay lên cực kỳ xinh đẹp, tràn ngập tình thơ ý họa.
Nhưng cảnh tượng vô cùng xinh đẹp này trong mắt người khác như bảng tuyên bố chết chóc.
Nhụy hoa dường như bị cái gì hấp dẫn đều bay hướng Lý Thất Dạ, nhụy hoa nhẹ nhàng rơi trên người hắn. Nhụy hoa nhẹ bẫng tựa như bông tuyết rơi trên thân thể người. Những nhụy hoa mỏng manh vưởna các xúc tu nhỏ bé đâm vào làn da Lý Thất Dạ.
Tim mọi người rớt cái bịch.
Có học sinh thì thào:
– Mau tránh đi!
Tuy bị hoa Ma Bồ tỏa định thì khó tránh thoát, không thể tránh né bị nhụy hoa bám vào hút đi. Nhưng Lý Thất Dạ phớt lờ nhụy hoa bay tới, như hoàn toàn không trông thấy, hoặc vì hắn quá tự tin, không thèm để bụng nhụy hoa bay đến.
Lúc nhụy hoa rơi trên người Lý Thất Dạ, các nhụy hoa thò ra xúc tu nhỏ hơn cây kim gấp trăm ngàn lần, mắt thường không thể thấy. Những xúc tu nhỏ bé vươn ra cắm phập vào cơ bắp Lý Thất Dạ, kinh khủng nhất là xúc tu đâm vào cơ bắp rồi sẽ sinh trưởng nhanh bên trong, xem cơ thể hắn là đất bùn vô cùng phì nhiêu.
Học sinh thực lực cường đại mắt sắc nhìn thấy, kinh ngạc kêu lên:
– Nguy rồi, xúc tu đã đâm vào người!
Khi tất cả nhụy hoa bám lên người Lý Thất Dạ, toàn thân hắn đầy lông tơ như mặc cái áo lông thật to, trông rất kỳ lạ.
Khi tất cả xúc tu nhụy hoa cắm vào người Lý Thất Dạ, Kim Bồ Chân Đế rất ngạc nhiên, gã không ngờ sẽ dễ dàng thành công như vậy.
Khi nhụy hoa rơi xuống, Kim Bồ Chân Đế cho rằng Lý Thất Dạ sẽ thi triển công pháp nghiền nát hoặc dùng thủ đoạn vô thượng ngăn cản nhụy hoa hấp thu. Nhưng Lý Thất Dạ mặc kệ nhụy hoa hút người mình, hắn không hề chống cự, không thèm ngăn cản.
Mặc dù trong khoảnh khắc tất cả nhụy hoa đều dính trên người Lý Thất Dạ, nhưng vì quá dễ dàng khiến Kim Bồ Chân Đế không tin được. Quá dễ thành công, dễ có được khiến Kim Bồ Chân Đế cảm thấy chuyện không đơn giản. Thực lực mạnh như Lý Thất Dạ sao có thể mặc cho nhụy hoa dễ dàng bám lên người hắn được?
Không chỉ có Kim Bồ Chân Đế thấy quá dễ, mọi người cùng cảm giác như gã:
– Thế này quá dễ dàng rồi.
Nhụy hoa dễ dàng bám người Lý Thất Dạ, xúc tu chớp mắt cắm rễ toàn thân hắn, thậm chí điên cuồng sinh trưởng trong thân thể. Toàn quá trình Lý Thất Dạ không thèm né, không chống cự, mặc kệ nhụy hoa hấp thu, để mặc xúc tu cắm rễ sinh trưởng trên người mình.
Một số học sinh ngây ra, vì Lý Thất Dạ không chống cự, hắn mặc kệ nhụy hoa bám vào người mình:
– Chuyện gì thế này?
Đối mặt nguy hiểm như vậy dù là người đạo hạnh cạn đến đâu, đạo hạnh yếu cỡ nào cũng sẽ bản năng né tránh, đơn giản nhất là xoay người chạy trốn.
Nhưng Lý Thất Dạ hoàn toàn không ngăn cản, hắn đứng yên tại chỗ mặc kệ nhụy hoa bám trên người mình như đang nói “Máu ta này, cứ hút đi”. Thật khiến người khó hiểu.
Mọi người hoang mang:
– Hắn muốn làm gì?
Các học sinh có mặt quay sang nhìn nhau, đầu óc mờ mịt không rõ Lý Thất Dạ tính là gì, không nghĩ ra hắn có thủ đoạn nghịch thiên gì.
Nhìn Lý Thất Dạ mặc kệ nhụy hoa bám trên người, có học sinh lẩm bẩm:
– Thế này hơi tự tin quá rồi đi.
Học sinh có kiến thức rộng nói:
– Cuồng quá.
Lý Thất Dạ mặc cho nhụy hoa hấp thu, cách làm này quá cuồng vọng, kiêu ngạo, qua mức tự tin vào thực lực của mình.
Mặc dù Kim Bồ Chân Đế cảm giác tình huống cực kỳ không tốt, cảm thấy thành công quá dễ, Lý Thất Dạ không hề chống cự, tất cả nhụy hoa dễ dàng bám vào người hắn. Kim Bồ Chân Đế cho rằng có mờ ám gì đó, nhưng gã không còn sự lựa chọn, đâm lao phải theo lao kiên trì làm tiếp.
Chợt nghe tiếng ù ù, cây Ma Bồ tỏa ánh sáng càng chói lòa, nhẹ đung đưa.
Cây Ma Bồ tỏa ánh sáng màu vàng, tất cả nhụy hoa bám trên người Lý Thất Dạ cũng tỏa ánh sáng vàng nhạt.
Chợt nghe tiếng xèo xèo như có trăm ngàn vạn con đỉah útm áu Lý Thất Dạ.
Nhụy hoa bắt đầu hút huyết tinh khí của Lý Thất Dạ, các nhụy hoa biến to ra như bơm không khí vào từ từ phình to.
Chương 4139: Trướng Chết Ngươi (1)
Ong ong ong ong ong!
Nhụy hoa hấp thu huyết tinh khí toàn thân Lý Thất Dạ khiến cây Ma Bồ biến to dần, vì nó nhận huyết tinh khí của Lý Thất Dạ từ nhụy hoa.
Cây Ma Bồ hay nhụy hoa bám trên người Lý Thất Dạ đều biến lớn, mọi người tim rớt cái bịch.
Có học sinh nhìn nhụy hoa và cây Ma Bồ hấp thu quá mau, tim đập chân run nói:
– Thế này là muốn hút khô Đệ Nhất Hung Nhân!
Nhìn nhụy hoa, cây Ma Bồ hút huyết tinh khi của Lý Thất Dạ như nuốt chửng cả người hắn, học sinh rùng mình cho rằng hắn chạy trời không khỏi nắng:
– Sợ là hắn chết chắc rồi.
Một học sinh chính mắt chứng kiến sự đáng sợ của cây Ma Bồ nổi da gà nói:
– Hắn quá tự phụ, lần này hết đường chạy rồi, đây là tự tìm cái chết. Nếu bị nhụy hoa hấp thu đừng nói thứ có sự sống, dù là đất cát bùn cũng bị hút hết tinh khí. Cây Ma Bồ đáng sợ nhất là điểm này.
Có học sinh cảm thấy chuyện không đơn giản như vậy:
– Không lẽ cứ chấm dứt như vậy?
Một học sinh thực lực mạnh cảm thấy có gì kỳ lạ, nói nhỏ:
– Đệ Nhất Hung Nhân mạnh như vậy không thể nào để Kim Bồ Chân Đế dễ dàng thành công, có lẽ hắn có thủ đoạn khác.
Dù có đúng là ẩn tình gì không thì nhìn nhụy hoa như đỉa to điên cuồng hút huyết tinh khí của Lý Thất Dạ khiến người xem tim đập chân run.
Mọi người đều biết nhụy hoa Ma Bồ lúc rơi xuống đất cắm rễ sẽ hút khô tất cả tại đây, thậm chí mkọc rễ sinh ra các cây Ma Bồ.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Ma Bồ điên cuồng hấp thu huyết khí của Lý Thất Dạ, hắn có sự thay đổi, cơ thể nhăn nheo già nua. Sự sống xói mòn, hắn như bong bóng xì hơi dần xẹp xuống.
Kim Bồ Chân Đế hấp thu huyết tinh khí của Lý Thất Dạ càng lúc càng nhiều, chân thân của gã ngày càng cao lớn. Chớp mắt cây Ma Bồ đã cao lớn như một ngọn núi.
Nhìn Lý Thất Dạ trở nên già nua, mặt nhăn nheo, huyết khí xói mòn nhiều, mọi người cảm thấy lần này hắn khó trốn thoát, sẽ bị Kim Bồ Chân Đế hút thành thây khô:
– Sắp chết sao?
Nhìn chân thân của Kim Bồ Chân Đế càng lúc càng cao lớn, Lý Thất Dạ thì xói mòn huyết khí càng nhiều, nhóm Khắc Thạch Chân Đế thở phào nhẹ nhõm. Mặc kệ Lý Thất Dạ có thủ đoạn nghịch thiên gì, khi bị Kim Bồ Chân Đế hút khô máu thì hắn không còn sức cứu vãn, chỉ có nước chết.
Huyết khí xói mòn nhanh nhưng Lý Thất Dạ cười nói:
– Hút rất sướng phải không? Để ta giúp ngươi một tay.
Ong ong ong ong ong!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên địa lắc lư như sắp sụp đổ.
Mọi người nghe tiếng rền rĩ như trên bầu trời có đại dương vỡ đê, lũ tràn vào.
Đương nhiên không có nước lũ nhấn chìm, làh uýet khí của Lý Thất Dạ rít gào bay ra. Chỉ trong khoảnh khắc huyết khí của Lý Thất Dạ như nước biển đại dương rót vào cơ thể Kim Bồ Chân Đế.
Trước đó nhụy hoa đang hấp thu huyết khí của Lý Thất Dạ, khi hắn hoàn toàn thả ra huyết khí thì số lượng nhụy hoa hút nhỏ bé như dòng suối róc rách.
Khoảnh khắc huyết khí của Lý Thất Dạ giải phóng tựa như đại dương đổ ập xuống nhấn chìm cả thế giới.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, huyết khí của Lý Thất Dạ giải phóng. Trong khoảnh khắc đó thiên địa như bị huyết khí của Lý Thất Dạ nhấn chìm, cửu thiên thập địa, bát hoang vạn giới bị huyết khí khủng bố tuyệt luân nhấn chìm.
Không khoa trương khi nói với huyết khí bàng bạc không gì sánh bằng, cả thế giới sắp bị huyết khí này nứt vỡ.
Mọi người hoảng sợ:
– Quá… quá… quá khủng bố!
Khi Lý Thất Dạ giải phóng huyết khí thì mọi thứ có vẻ thật nhỏ bé không đáng kể.
Lúc huyết khí giải phóng ra ngoài, tiếng nổ vang bên tai không ngớt, cả thiên địa bị nhấn chìm trong huyết khí cuồn cuộn vô tận. Sau khi huyết khí vô biên nhấn chìm thế giới thì Tam Tiên giới chỉ là một góc nhỏ trong huyết khí mênh mông.
Huyết khí bàng bạc như vậy khi được giải phóng là điều khủng bố biết bao, trên đời có thứ gì chịu nổi?
Kim Bồ Chân Đế hoảng sợ hét to:
– Không!
Thử nghĩ xem, huyết khí có thể nhấn chìm cả thế gian đổ dồn vào người gã là tình huống gì? Dù chỉ có một phần mười huyết khí thông qua nhụy hoa rót vào cơ thể cũng khiến Kim Bồ Chân Đế không chịu nổi.
Bóc bóc bóc!
Bản tướng của Kim Bồ Chân Đế điên cuồng sinh trưởng, chớp mắt cây Ma Bồ mọc thành đại thụ che trời. hay nói chính xác hơn cây Ma Bồ đã trưởng thành đại thụ che trời, không phải nó tự mọc thô to mà bị huyết khí siêu mạnh của Lý Thất Dạ trướng phình.
Cục diện không theo Kim Bồ Chân Đế điều khiển nữa, không phải gã hấp thu huyết khí của Lý Thất Dạ mà là hắn kiểm soát cục diện, là huyết khí bàng bạc vô tận của hắn ồ ạt rót vào người Kim Bồ Chân Đế. Dù gã muốn đóng kín môn hộ, chặn lại huyết khí điên cuồng rót vào người thì cũng bất lực.
Giây phút nhụy hoa của gã hấp thu huyết khí của Lý Thất Dạ nghĩa là mệnh cung của Kim Bồ Chân Đế đã mở ra cho hắn, khi huyết khí của Lý Thất Dạ ào ạt đưa vào thì gã đã bất lực.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng tiếng động run rẩy, cây Ma Bồ bị trướng đến cực hạn không chịu nổi nữa, cây phình to hết mức, rung bần bật.
Lóc bóc bóc!
Vì huyết khí vô cùng bàng bạc của Lý Thất Dạ không chịu ngừng, vẫn cứ ào ạt rót vào làm thân cây nứt ra.
Kim Bồ Chân Đế không chịu nổi hoảng sợ hét to:
– Mau dừng lại!!!
Nhưng mọi thứ đã muộn.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, cây Ma Bồ che rợp trời bị nứt vỡ. Trong tiếng nổ lớn người Kim Bồ Chân Đế không chịu nổi nổ tung, máu thịt tung tóe, mưa máu đầy trời, người gã nát bấy.
Nhìn cảnh tượng trước mắt khiến mọi người trợn mắt há hốc mồm, xem ngây người sững sờ thật lâu. Bọn họ không ngờ sẽ có chuyện như vậy, họ không thể tưởng tượng nổi.
Một vị Chân Đế, mọi người thử tưởng tượng Chân Đế sẽ chết như thế? Có lẽ chết vì già, bị cường địch giết, hoặc chết trong hung địa.
Nhưng một vị Chân Đế trướng nứt chết, nói ra không ai tin.
Nhưng mọi người chính mắt thấy cảnh đó, Kim Bồ Chân Đế bát cung bị huyết khí bàng bạcn vô tận của Lý Thất Dạ trướng nứt vỡ ra thành mấy mảnh, nếu đồn ra ngoài sẽ khiến bao người nghe hoảng sợ.
Tất cả học sinh ngẩn ngơ, ngây ngốc nhìn máu thịt rơi đầy trời. Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ sẽ có kết cục như vậy, Kim Bồ Chân Đế bát cung bị trướng nứt chết.
Ba người Khắc Thạch Chân Đế cũng mắt tròn mắt dẹt, bọn họ không đoán ra kết cục này. Làm Chân Đế bát cung, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế rất tin tưởng thực lực của cùng đẳng cấp.
Chương 4140: Trướng Chết Ngươi (2)
Nhưng bây giờ Lý Thất Dạ chẳng sử dụng một chiêu một thức, hắn chỉ dùng huyết khí bàng bạc vô song làm Kim Bồ Chân Đế trướng nứt chết. Nếu đồn chuyện này ra ngoài thì rùng rợn biết bao, hoang đường khó tin biết mấy.
Nhìn Kim Bồ Chân Đế bị nổ máu thịt tung tóe, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế xem ngây người, đạo tâm bị rung động.
Khi cơ thể Kim Bồ Chân Đế nổ banh xác, tất cả nhụy hoa bám trên người Lý Thất Dạ dần rơi rụng tán đi. Hắn không cần dùng một chiêu một thức gì, trực tiếp dồn huyết khí vào người Kim Bồ Chân Đế đã làm gã chết vì trướng nứt.
Lý Thất Dạ cười khẽ thu huyết khí lại:
– Quá yếu.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên địa lung lay, cùng với huyết khí thu về, Lý Thất Dạ như lỗ đen kinh khủng nhất trần gian, tất cả huyết khí lao vào hắn, tựa như đại dương vô cùng tận bị nuốt vào người hắn.
Mới rồi Lý Thất Dạ giải phóng toàn bộ huyết khí, bây giờ hắn dễ dàng hút tất cả huyết khí về, một thả một thu không làm hắn bị gì ngược lại cơ thể Kim Bồ Chân Đế trướng nứt nổ.
Huyết khí như cơn lũ cuồn cuộn chui vào người Lý Thất Dạ.
Trong huyết khí điên cuồng dâng lên, có tiếng hét thảm:
– A!
Giống như tiếng cầu cứu trong sóng dữ biển động.
Nhiều học sinh lấy lại tinh thần, nhìn kỹ thì thấy trong biển huyết khí Lý Thất Dạ thu về có một thần phách, là chân mệnh của Kim Bồ Chân Đế. Mọi người thấy rõ ràng Lý Thất Dạ không chỉ thu về huyết khí của mình, còn muốn hút hết huyết khí của Kim Bồ Chân Đế đã nổ banh xác.
Học sinh hét to:
– Kim Bồ Chân Đế chưa chết!
Kim Bồ Chân Đế vùng vẫy trong huyết khí sóng dữ, chân mệnh tuôn ra ánh sáng chói lòa hòng ngăn cản số phận bị Lý Thất Dạ nuốt chửng. Kim Bồ Chân Đế như ở trong biển máu bão tố, bất lực bị cuốn trôi, như con thuyền nhỏ tùy thời bị biển nuốt mất.
Kim Bồ Chân Đế lúc này đừng nói không có năng lực ngăn cản Lý Thất Dạ nuốt huyết khí của mình, e rằng cứ tiếp tục thế này chân mệnh của gã sẽ bị hắn ăn mất.
Khi Lý Thất Dạ thu huyết khí về, huyết khí biến thành cơn lũ cuốn sạch thiên địa, cuốn đi những gì nó muốn. Huyết khí của Kim Bồ Chân Đế cũng bị cuốn lấy, chân mệnh không ngăn nổi.
Nhìn huyết khí của Lý Thất Dạ như cơn lũ định cuốn trôi chân mệnh của Kim Bồ Chân Đế, học sinh hét to:
– Đệ Nhất Hung Nhân không chỉ muốn thu huyết khí của mình về còn định hấp thu huyết khí của Kim Bồ Chân Đế, thậm chí nuốt luôn Kim Bồ Chân Đế!
Mạnh như Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế lúc này cũng bó tay:
– Làm sao đây?
Hai người muốn cứu Kim Bồ Chân Đế ra nhưng cơn lũ huyết khí của Lý Thất Dạ quá mạnh, Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế mà thò tay vào sẽ bị cơn lũ đáng sợ cuốn đi. Khi đó đừng nói cứu Kim Bồ Chân Đế ra, e rằng Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế sẽ bị lôi tuột vào, bị Lý Thất Dạ nuốt, thành món ngon của hắn.
Huyết khí của Lý Thất Dạ như cơn lũ vạn cổ kỷ nguyên chảy xiết nghiền nát tất cả, khi hắn thu về huyết khí của mình e rằng chân mệnh của Kim Bồ Chân Đế đã bị nghiền nát hoàn toàn.
Nhìn chân mệnh của Kim Bồ Chân Đế đã không chịu nổi, huyết khí bay hướng Lý Thất Dạ, sắp bị huyết khí cường đại không gì sánh bằng của hắn nghiền nát, các học sinh mặt trắng bệch.
Lúc này mọi người mới hiểu tại sao khi bị nhụy hoa của Kim Bồ Chân Đế hấp thu mà Lý Thất Dạ vẫn dửng dưng, không chống cự chút nào, hắn còn thích thú. Vì Lý Thất Dạ muốn dùng huyết khí siêu mạnh của mình trướng nứt thân thể Kim Bồ Chân Đế, thu huyết khí làm của riêng mình.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, khoảnh khắc sống chết một thánh quang rũ xuống cứu chân mệnh của Kim Bồ Chân Đế ra khỏi lũ huyết khí.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Dù bị cứu ra nhưng người cứu Kim Bồ Chân Đế bị đánh bay, cánh tay bị lũ huyết khí siêu khủng bố của Lý Thất Dạ nghiền nát bấy.
Nhìn chân mệnh của Kim Bồ Chân Đế được người cứu khỏi lũ huyết khí, nhóm Khắc Thạch Chân Đế thở phào nhẹ nhõm:
– May mà cứu ra được.
Mọi người nhìn kỹ, phát hiện người cứu chân mệnh của Kim Bồ Chân Đế là quang minh hoàng kim long.
Vào phút sống chết quang minh hoàng kim long cứu Kim Bồ Chân Đế, nhưng một móng vuốt rồng bị lũ huyết khí của Lý Thất Dạ nghiền nát.
Mọi người nổi da gà da vịt. Cơ thể quang minh hoàng kim long cứng rắn biết bao, đao thương không thủng. Nhưng trong lũ huyết khí vuốt rồng của quang minh hoàng kim long chớp mắt bị nghiền nát bấy, lực lượng quá kinh khủng.
Mọi người tưởng tượng chân mệnh của Kim Bồ Chân Đế chống cự lâu như vậy trong lũ huyết khí đã rất ghê gớm, mạnh lắm rồi, không uổng là Chân Đế bát cung.
Một lúc lâu sau cơ thể Kim Bồ Chân Đế mới tái tạo lại, nhưng gã bị Lý Thất Dạ hút hết huyết khí tổn thất rất nặng nề. Mặt Kim Bồ Chân Đế trắng bệch, liên tục uống mấy lọ tiên đan mới phục hồi lại chút huyết khí, dù vậy gã vẫn cực kỳ thê thảm.
Xem bộ dạng của Kim Bồ Chân Đế khiến bao người rợn tóc gáy, một Chân Đế bát cung cứ thế bị thua, nếu không phải quang minh hoàng kim long ra tay cứu thì gã đã chết thảm trong tay Lý Thất Dạ.
Đáng sợ hơn là từ đầu đến cuối Lý Thất Dạ không ra tay, hắn không sử dụng một chiêu một thức nào.
Ngẫm lại Lý Thất Dạ từng nói một chiêu nửa thức có thể đánh gục Kim Bồ Chân Đế. Lúc ấy mọi người không tin, giờ xem ra Lý Thất Dạ không nói ngoa, không ngông cuồng tự phụ, hắn toàn nói thật. Chẳng qua mọi người không biết gì về hắn, xem lời nói thật của hắn là bậy bạ.
Các học sinh nhìn nhau, nổi da gà. Lý Thất Dạ không dùng một chiêu một thức đã có thể giết Kim Bồ Chân Đế thì thực lực đáng sợ biết bao.
Bản thân Kim Bồ Chân Đế con ngươi co rút, gã trốn thoát một kiếp từ biển huyết khí của Lý Thất Dạ, đã sâu sắc cảm nhận sự cường đại, đáng sợ của hắn.
Trong biển máu ngập trời Lý Thất Dạ như chúa tể cả thế giới, Chân Đế bát cung như gã nhỏ yếu tựa con kiến trong biển máu vô tận.
Lý Thất Dạ cười khẽ: audio coi am
– Muốn hút máu của ta thì ngươi phải thành tổ.
Mọi người hút ngụm khí lạnh, Kim Bồ Chân Đế nín thở. Sư phụ của gã, Lan Thư Tài Thánh là Thủy Tổ, Kim Bồ Chân Đế biết Thủy Tổ mạnh cỡ nào. Gã là Chân Đế bát cung, biết rõ mình không có hy vọng thành tổ.
Lý Thất Dạ đã thu về tất cả huyết khí của mình, không bị tổn thương gì. Trước đó Lý Thất Dạ bị Kim Bồ Chân Đế hút nhiều huyết khí nhưng giờ đã thu về hết, huyết khí của Kim Bồ Chân Đế còn bị hắn hút mất.