Đế Bá Audio Podcast
Tập 827 [Chương 4131 đến Chương 4135]
❮ prevnext ❯Chương 4131: Nguy Hiểm
Vèo!
Trong khi độc giác tê ngưu đấu cứng với Thủy Tinh Bàng Giải thì cự mãng kịch độc há mồm phun khói độc lan tràn bao trùm thân thể to lớn của Thủy Tinh Bàng Giải. Khói độc như đại dương đổ ập xuống nhuộm đẫm thiên địa.
Ong ong ong ong ong!
Khi khói đọc ập đến Thủy Tinh Bàng Giải tỏa thánh quang rực rỡ. Thánh quang vô lượng, Thủy Tinh Bàng Giải như hóa thành quang minh chiến thần. Thánh quang dâng lên cao không chỉ bao trùm Thủy Tinh Bàng Giải, cũng bao phủ sơn cốc, chặn lại khói độc đổ ập xuống.
Khói độc làm bao nhêu đất đá cát bùn phát ra tiếng xèo xèo bị ăn mòn.
– Quác!
Hoả nnha dị chủng há mỏ phun ra chân hỏa cuồn cuộn. Nói đến cũng kỳ, chân hỏa rơi xuống đốt khói độc phô thiên cái địa.
Bùm! Nguồn truyện audio Podcast
Chân hỏa tăng vọt đốt trời đất, uy lực tăng mạnh gấp mấy lần.
Hỏa nha dị chủng đập cánh liên tục, chân hỏa đốt càng dữ dội, cả thế giới thành biển lửa.
Chân hỏa của hỏa anh dị chủng vốn đáng sợ, có thể đốt đất đá ngọn núi thành dung nham, hiện tại trở thành độc hỏa thì đá núi bị đốt tan trở thành dung nham độc siêu kinh khủng. Dung nham độc chảy qua hòa tan đất đai, kịch độc ăn mòn hết thảy, uy lực không gì sánh kịp.
Dung nham độc trùng kích, tiếng xèo xèo vang lên, nó đốt nóng quang minh hộ thuẫn của Thủy Tinh Bàng Giải, muốn đốt thủng hộ thuẫn.
Ầm!
Người Thủy Tinh Bàng Giải đầy phù văn, một hạt châu vàng hiện ra. Châu vàng tỏa quang minh vô thượng, dường như hạt châu hút hết lực lượng quang minh dưới lòng đất, lực lượng quang minh vô hạn trong lòng đất tựa lũ tràn đê tuôn ra phun lên trên.
Ong ong ong ong ong!
Quang minh hộ thuẫn của Thủy Tinh Bàng Giải càng rực sáng chặn lại dung nham độc hỏa đốt cháy.
Vua sư tử gầm lên:
– Grào!
Sóng âm cường đại không gì sánh bằng ập đến, sóng âm kinh thiên động địa.
Răng rắc!
Không gian vỡ ra, chớp mắt bị đánh nát.
Sóng âm của vua sư tử trùng kích, vang một chuỗi tiếng vỡ, quang minh hộ thuẫn của Thủy Tinh Bàng Giải nứt nẻ.
Thủy Tinh Bàng Giải thốt tiếng người:
– Mở!
Một cái càng to khác đâm mạnh xuống lòng đất, tựa như một cái rễ đất cắm sâu vào lòng đất.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, lòng đất tuôn ra lực lượng quang minh càng bàng bạc rót vào quang minh hộ thuẫn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên địa lắc lư, một mình Thủy Tinh Bàng Giải đấu với bốn con cự thú viễn cổ, tình hình giằng co khó phân thắng thua.
Đám học sinh đứng xa nhìn, hút ngụm khí lạnh. Thủy Tinh Bàng Giải mạnh vượt sức tưởng tượng của mọi người.
Học sinh nhìn Thủy Tinh Bàng Giải cường đại hít sâu, nói:
– Đây cũng là một vương giả, dù không bằng quang minh hoàng kim long nhưng không kém hơn bao nhiêu.
Học sinh lớn tuổi kinh nghiệm phong phú nhìn ra manh mối, nhẹ lắc đầu nói:
– Sợ là hôm nay Thủy Tinh Bàng Giải khó thoát khỏi cái chết, đánh lâu dây dưa không có lợi cho nó.
Nhiều học sinh đều đồng ý tình thế tồi tệ cho Thủy Tinh Bàng Giải:
– Đúng rồi, Thủy Tinh Bàng Giải không chỉ một mình đấu với bốn con cự thú viễn cổ, còn cự thú khác ở một bên rình rập. Huống chi nhóm Kim Bồ Chân Đế chưa ra tay.
Một học sinh có thực lực Bất Hủ Chân Thần chậm rãi nói:
– Nếu Thủy Tinh Bàng Giải đi ra thì không ai làm gì nó được, nếu nó kiên quyết canh giữ chỗ này thì chết chắc.
Mọi người đều thấy Thủy Tinh Bàng Giải có thể một mình đấu với bốn con cự thú viễn cổ, nó mà chạy thì cự thú viễn cổ khác hay nhóm Kim Bồ Chân Đế đều khó giữ lại nó, nhưng nếu Thủy Tinh Bàng Giải quyết canh giữ sơn cốc sẽ là hành động không khôn ngoan cho nó.
Xèo xèo xèo!
Từng tiếng hòa tan vang lên, mặc dù Thủy Tinh Bàng Giải đấu bốn con cự thú viễn cổ vua sư tử nhưng thời gian lâu thì huyết khí của nó sẽ hao tổn lớn, nó bắt đầu hụt hơi.
Trong khoảnh khắc này Thủy Tinh Bàng Giải kiệt sức, quang minh hộ thuẫn trở nên mờ tối, lực lượng quang minh suy yếu.
Lúc lực lượng quang minh yếu bớt thì tình thế cực kỳ bất lợi cho Thủy Tinh Bàng Giải.
Xèo xèo xèo!
Sóng âm của vua sư tử trùng kích, dung nham độc hỏa ăn mòn, quang minh hộ thuẫn hòa tan nhiều. Cứ tiếp tục thế này e rằng quang minh hộ thuẫn của Thủy Tinh Bàng Giải sẽ hoàn toàn hòa tan.
Khi đó dung nham độc hỏa, sóng âm hủy diệt sẽ đánh hướng sơn cốc, hủy diệt hết tất cả.
Vua sư tử hay độc giác tê ngưu đều thấy thời cơ đã đến, chúng nó gầm rống:
– Grao!
Chúng dốc hết tất cả sức mạnh, huyết khí dồn vào một kích. Khói độc ngập trời hay sóng âm hủy diệt đều tăng mạnh uy lực.
Phòng ngự của Thủy Tinh Bàng Giải bị lay động.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong tiếng gầm rú quang minh hộ thuẫn rung lắc, cả sơn cốc sắp sập.
Nhìn cảnh này có học sinh từ tốn nói:
– Thời gian lâu Thủy Tinh Bàng Giải sẽ chịu thiệt, hai đấm khó địch lại bốn tay.
Mọi người đều nhìn ra Thủy Tinh Bàng Giải rất mạnh, nhưng một chọi bốn thì thời gian lâu huyết khí của nó tổn thất. Ngay từ đầu Thủy Tinh Bàng Giải đã bị yếu thế, phòng ngự tùy thời sẽ bị đánh tan.
Thấy tình huống nguy hiểm, đám học sinh Tẩy Tội viện Triệu Thu Thực hét to nhảy vào đại trận trong sơn cốc, rót huyết khí vào người Thủy Tinh Bàng Giải.
Nhưng có ích lợi gì? Dù nhóm Triệu Thu Thực có tấm lòng nhưng bọn họ quá yếu, dù dồn hết huyết khí vào người Thủy Tinh Bàng Giải cũng không làm nên chuyện gì, chỉ như muối bỏ biển, căn bản không thể thay đổi thế cục.
Nhìn mình không thể giúp được gì, học sinh Tẩy Tội viện nóng nảy muốn khóc, bọn họ bất lực. Trong chiến đấu đẳng cấp này cả nhóm không thể nhúng tay vào, bọn họ không thể thay đổi được cái gì. Lúc này họ còn phải nhờ Thủy Tinh Bàng Giải bảo vệ.
Nếu quang minh hộ thuẫn của Thủy Tinh Bàng Giải vỡ nát thì nguyên sơn cốc sẽ bị hủy trong dung nham độc hỏa, cả đám học sinh Tẩy Tội viện sẽ thành tro bụi.
Bình Thế Thước chiến đấu kịch liệt luôn mồm hót vang, chúng nó muốn giúp Thủy Tinh Bàng Giải nhưng bị đối thủ mạnh ngang ngửa kiềm chân, không rảnh hỗ trợ Thủy Tinh Bàng Giải.
Một số học sinh thì thào:
– Con cua này mạnh quá, nếu không có nhiều cự thú viễn hoang giúp đỡ nhau thì khó đánh chiếm sơn cốc này.
Mọi người đều thấy nếu không có đám cự thú viễn cổ xúm lại thì dù bốn người Kim Bồ Chân Đế hợp sức nhưng không thể nào đánh chiếm sơn cốc.
Nhìn nhóm Kim Bồ Chân Đế điều động cự thú viễn cổ tấn công sơn cốc, mọi người hiểu quyết tâm của bốn người:
– Xem ra nhóm Kim Bồ Chân Đế quyết tâm lấy trứng chim của Bình Thế Thước bằng được.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Sơn cốc rung rinh, quang minh hộ thuẫn bị hòa tan càng lúc càng nhiều, lực lượng quang minh dần suy yếu.
Chương 4132: Tay Không Xé Rách
Thủy Tinh Bàng Giải luôn cố gắng chống chọi giờ đối diện lực lượng siêu mạnh, thân thể khổng lồ bị đẩy lùi từng tấc một.
Nhìn Thủy Tinh Bàng Giải bị đẩy ra sau từng tấc lộ ra sơn cốc dưới bụng nó, mọi người biết sơn cốc này sắp bị hủy trong dung nham độc hỏa:
– Sắp thua rồi, Thủy Tinh Bàng Giải không chống đỡ nổi nữa.
Nhóm Triệu Thu Thực sốt ruột muốn khóc. Thủy Tinh Bàng Giải gầm rống gồng hết sức, phun ra mấy búng máu, nhưng không thể cứu vãn được.
Ầm!
Cuối cùng quang minh hộ thuẫn vỡ nát, dung nham độc hỏa như cơn lũ ập hướng sơn cốc, sắp nhấn chìm sơn cốc.
Nhìn cảnh này, mọi người biết sơn cốc sắp thành tro bụi.
– Thôi tiêu rồi.
Chợt một thanh âm vang vọng thiên địa:
– Biến!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, tiếng ‘biến’ mới dứt thì thiên địa như nổ tung, lực lượng khủng bố không gì sánh bằng ập đến đánh tan tất cả dung nham độc hỏa.
Bốn con cự thú viễn cổ vua sư tử, độc giác tê ngưu bị hất văng, thân thể khổng lồ bay ra ngoài đè nát vô số ngọn núi.
Trong xung lực khủng bố chỉ có sơn cốc Thủy Tinh Bàng Giải là bình yên.
Viện binh đến đột ngột làm mọi người giật thót tim. Vì lực lượng này quá mạnh, chớp mắt đánh bay bốn con cự thú viễn cổ. Thử nghĩ trong những người có mặt ở đây ai có thực lực như vậy?
Tất cả học sinh bị lực lượng vô địch cõi đời rung động, giật nảy mình rợn tóc gáy, trợn to mắt ốc bưu nhìn chằm chằm.
– Là ai!?
Mọi người đã thấy rõ người đột nhiên ra tay, hét to:
– Là Lý Thất Dạ! Nhìn kìa, là Lý Thất Dạ của Tẩy Tội viện!
Tất cả cùng nhìn Lý Thất Dạ:
– Là hắn!
Mọi người thấy Lý Thất Dạ đứng trong không trung, dưới chân hắn là sơn cốc của Thủy Tinh Bàng Giải.
Đại Hắc Ngưu đi theo phía sau lắc đầu bự thì thào:
– Một đám ngu tự tìm chết.
Đại Hắc Ngưu nhảy vào sơn cốc, mặc kệ mọi chuyện.
Trong khoảnh khắc nhóm Khắc Thạch Chân Đế con ngươi co rút.
– Đến rồi!
Kim Bồ Chân Đế ngồi trên lưng quang minh hoàng kim long đứng bật dậy, nhìn Lý Thất Dạ đăm đăm.
Người chưa từng thấy Lý Thất Dạ ra tay kinh ngạc kêu lên:
– Là hắn? Sao… sao có thể như vậy? Từ… từ khi nào Tẩy Tội viện ra học sinh mạnh như vậy?
Có người chính mắt xem cuộc chiến lúc trước, chậm rãi nói:
– Là vì lúc trước ngươi không thấy, hắn từng bắn chết Phi Mã Thần Tiễn, thực lực sâu không lường được.
Nhiều học sinh không tin nổi:
– Tà môn quá, Tẩy Tội viện ra học sinh mạnh như vậy, chưa từng nghe thấy, không tin được.
Vì trăm ngàn vạn năm nay Tẩy Tội viện chưa từng ra học sinh mạnh như vậy, bây giờ đột nhiên một học sinh làm tất cả học sinh không tin nổi, không kịp trở tay.
Bốn cự thú viễn cổ bị hất văng bò dậy, gầm rống:
– Grào!
Chúng nó không chấp nhận được việc mình bị người hất bay.
Bốn cự thú viễn cổ nhìn nhau rồi cùng hú dài:
– Hú!!!
Bốn con cự thú viễn cổ nháy mắt xông hướng Lý Thất Dạ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Độc giác tê ngưu lao đến với tốc độ siêu nhanh, trong tiếng gầm rú đạp nát thiên địa, keng một tiếng cái sừng tựa thiên đao chém ra.
Cự mãng kịch độc há mồm phun ra độc vật cuồn cuộn, độc vật đổ ập xuống sắp bao trùm Lý Thất Dạ. Hỏa anh dị chủng phun ra chân hỏa, bùm một tiếng đốt cháy khói độc, đốt trời bốc hơi biển, muốn Lý Thất Dạ mất mạng trong biển lửa.
Vua sư tử hét lớn chặn đường lui của Lý Thất Dạ, sóng âm như bão biển trùng kích kinh thiên động địa.
Bốn con cự thú viễn cổ cùng oanh sát, chúng nó phối hợp hết sức ăn ý cùng một lúc đánh trúng Lý Thất Dạ, chặn bốn phương tám hướng, không cho hắn có cơ hội chạy trốn.
Phút lằn ranh sống chết Lý Thất Dạ lắc người, thời gian dường như bị kéo dài thật dài, như có máy quay siêu chậm chiếu hình ảnh trước mắt mọi người.
Xoẹt!
Một tiếng hét thê lương chói tai, máu phun ra:
– Grít!
Mọi người thấy hai tay Lý Thất Dạ xé, bắt lấy hàm trên và dưới cự mãng kịch độc, bắt đầu từ miệng thô bạo xé mãng xà thành hai nửa.
Thân thể cự mãng kịch độc to biết bao, dài ngàn dặm. Khi người mãng xà bị xách lên cao xé thành hai khúc thì cảnh tượng đồ sộ biết mấy, bầu trời đổ mưa máu, nội tạng rơi lộp độp, mặt đất ngập trong máu.
Tiếng hét thảm vang vọng chân trời:
– Hú!
Răng rắc!
Mọi người thấy Lý Thất Dạ một chân đạp trên người độc giác tê ngưu, tay siết lại nhổ một sừng xuống, một chân đạp nát xương toàn thân độc giác tê ngưu.
Tiếng hét thảm ngân dài:
– Quác!
Mọi người thấy ngọn lửa trong tay Lý Thất Dạ bập bùng cháy bắn vào người hỏa nha dị chủng, nó thành quả cầu lửa khoảnh khắc bị đốt thành tro.
– Grào!
Tiếng gào đau đớn của vua sư tử ngừng bặt.
Phụt!
Máu văng tung tóe, mọi người nhìn Lý Thất Dạ vung tay bứt đầu vua sư tử, dưới cần cổ còn lủng lẳng xương cổ.
Cả thiên địa như ngừng hình ảnh, tựa như bốn Lý Thất Dạ xuất hiện ở bốn hướng. Một Lý Thất Dạ tay không xé cự mãng kịch độc thành hai khúc. Một Lý Thất Dạ chân đạp chết độc giác tê ngưu. Một Lý Thất Dạ dùng đốm lửa nhỏ đốt hỏa anh dị chủng thành tro. Một Lý Thất Dạ bẻ đầu vua sư tử xuống.
Thật ra không có bốn Lý Thất Dạ nào hết, chỉ có một người, nhưng tốc độ của hắn quá mau, bầu trời để lại tàn ảnh. Khi Lý Thất Dạ khoảnh khắc xé bốn con cự thú viễn cổ thì người ta như thấy bốn Lý Thất Dạ cùng giết chúng.
Lý Thất Dạ lắc vai một cái, hắn vẫn đứng trên trời.
Tiếng rào rào, lộp bộp lùm bùm vang không ngớt.
Máu của cự mãng kịch độc mới đổ ập xuống, cơ thể to lớn của vua sư tử ngã cái rầm xuống đất như núi vàng cột ngọc ngã.
Tất cả diễn ra trong chớp mắt, thậm chí chỉ bằng một phần vạn. Bốn con cự thú viễn cổ bị Lý Thất Dạ tay không xé rách.
Mọi người nhìn Lý Thất Dạ đứng yên tại chỗ, dường như hắn không nhúc nhích chút nào.
Không khí đông cứng, bao người nhìn cảnh tượng trước mắt đều ngẩn ngơ sững sờ thật lâu.
Tốc độ quá mau, quá kinh người, không gì sánh bằng. Đáng sợ nhất là mạnh như bốn cự thú mà giống con kiến trong tay Lý Thất Dạ.
Nhóm Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế tái mặt nhìn. Một lần nữa chứng kiến Lý Thất Dạ ra tay bọn họ bỗng nhận ra mình đánh giá hắn còn thấp.
Kim Bồ Chân Đế không ngồi yên, nét mặt sa sầm, mắt lóe tia sắc bén.
Kim Bồ Chân Đế là Chân Đế bát cung đã rất lâu không gặp kẻ địch mạnh vậy. Tuy kẻ địch mạnh khiến người e ngại nhưng cũng làm người ta sôi trào máu nóng.
Qua thật lâu sau có học sinh lấy lại tinh thần, ngửi mùi máu xộc vào mũi, nổi da gà tim rớt cái bịch, liên tục thụt lùi mấy bước:
– Cái… cái… cái này mạnh quá rồi.
Chương 4133: Đơn Độc Đấu (1)
Học sinh tấm tắc lấy làm lạ:
– Rốt cuộc hắn là thần thánh phương nào? Mạnh đến trình độ như vậy không nên chẳng có chút tiếng tăm gì.
Không chỉ học sinh hết hồn, đám cự thú viễn cổ tụ tập tại đây đều thụt lùi. Chúng nó là dã thú, bản năng nói cho chúng nó biết Lý Thất Dạ rất nguy hiểm. Các con cự thú viễn cổ náo động, muốn rời đi.
Quang minh hoàng kim long nặng nề bước ra một bước trấn bầy cự thú viễn cổ bình tĩnh lại.
Lý Thất Dạ đứng đó, khóe mắt liếc qua đám cự thú viễn cổ tập kết, lại nhìn nhóm Kim Bồ Chân Đế. Không cần giải thích, hắn nhìn liền biết xảy ra chuyện gì.
Lý Thất Dạ đứng đó hờ hững nhìn nhóm Khắc Thạch Chân Đế:
– Thế nào? Ta vừa xoay người đi liền bám đuôi, lại muốn táy máy?
Mọi người nín thở.
Nhóm Kim Bồ Chân Đế mạnh biết bao, hôm nay bọn họ cùng nhau đến, tập kết nhiều cự thú viễn cổ như vậy, ai nấy thấy đều sẽ đánh trống rút lui.
Nhưng Lý Thất Dạ nhàn nhã đứng như không có chuyện gì, thái độ kiêu căng khiến người hút ngụm khí lạnh.
Có học sinh thì thào:
– Cuồng, rất cuồng, nhưng thực lực cũng siêu cuồng.
Nhóm Khắc Thạch Chân Đế liếc nhau, cuối cùng gã lên tiếng:
– Lý đạo hữu, chúng ta không có ác ý gì với đạo hữu, cũng không muốn tổn thương ai khác.
Khắc Thạch Chân Đế tạm dừng rồi tiếp tục bảo:
– Chúng ta chỉ muốn mỗi người lấy một trứng Bình Thế Thước, ấp chúng nó thành chim thần càng mạnh. Nên hy vọng Lý đạo hữu sẽ thành toàn một chút.
Làm Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế nói như thế đã rất chân thành, khiêm tốn lắm rồi. Ai nghe lời này đều sẽ thấy hãnh diện, nể mặt nhóm Khắc Thạch Chân Đế một chút.
Dù sao đứng ở đây không phải một mình Khắc Thạch Chân Đế, ba Chân Đế, một Chân Thần, thực lực như vậy cũng đủ sức nặng rồi.
Trong phút chốc mọi người nín thở nhìn Lý Thất Dạ, đều muốn biết hắn sẽ có thái độ gì.
Dù sao lúc này nhóm Khắc Thạch Chân Đế đều có mặt, bọn họ quyết lấy trứng Bình Thế Thước.
Ba vị Chân Đế liên hợp khiến người kiêng dè. Đặc biệt Kim Bồ Chân Đế càng khiến người e ngại, gã không chỉ là Chân Đế bát cung càng là đệ tử của Lan Thư Tài Thánh.
Đổi lại ai khác thì mọi người đều cho rằng không cần vì mấy quả trứng Bình Thế Thước đấu ngươi chết ta sống với ba vị Chân Đế. Huống chi làm vậy rất có thể đắc tội Thủy Tổ như Lan Thư Tài Thánh. Đối dịch với Thủy Tổ rõ ràng là chuyện rất nghiêm trọng, người có chút lý trí sẽ không làm như vậy.
Lý Thất Dạ bật cười nhìn nhóm Khắc Thạch Chân Đế:
– Muốn trứng chim? Biến! Trước khi ta chưa đại khai sát giới thì xéo đi thật xa, không thì hôm nay là nơi chôn xác của các ngươi!
Mọi người biến sắc mặt, bao gồm Kim Bồ Chân Đế.
Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế biểu tình cực kỳ khó xem. Bọn họ dù gì là Chân Đế, dù có lòng dạ rộng lớn đến đâu nhưng Chân Đế mà bị Lý Thất Dạ mắng vào mặt trước mắt người trong thiên hạ, còn bị chửi không đáng một đồng khiến họ rất mất mặt. Làm Chân Đế, bọn họ không nhẫn nhịn đến mức đó được.
Vì vậy Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế sầm mặt xuống, mắt lóe tia sát khí. Dù họ biết Lý Thất Dạ siêu mạnh nhưng hai người thà liều một phen, dù sao bọn họ có thể trở thành một Chân Đế thì có kinh nghiệm đầy mình, gặp máu nơi sa trường. Có gặp phải kẻ địch mạnh đến mức nào họ sẽ không sợ chiến.
Kim Bồ Chân Đế mở miệng nói:
– Đạo hữu cần gì hùng hổ vậy. Núi dài sông xa dù gì cùng đạo với nhau, sao đạo hữu không lui một bước trời cao biển rộng? Chúng ta chỉ muốn trứng Bình Thế Thước, nếu đạo hữu hơi thả tay một chút thì ngày sau sẽ tạ hậu hĩnh.
Kim Bồ Chân Đế nói chuyện chậm rãi, có thể nói là hết sức thông tình đạt lý, nhiều học sinh có mặt nghe xong gật gù, cảm thấy gã nói rất có lý.
Mọi người đến vườn thánh thú vì cái gì? Vì thánh thú chứ gì! Vì thánh thú nhỏ hoặc trứng thánh thú. Nay nhóm Kim Bồ Chân Đế muốn có một quả trứng, trong mắt mọi người chuyện này hết sức bình thường. Huống chi nhóm Kim Bồ Chân Đế không đòi độc chiếm hết số trứng, đồng ý chia sẻ với Lý Thất Dạ, còn hứa hẹn hậu tạ.
Có thể nói yêu cầu của Kim Bồ Chân Đế về tình về lý đều làm người ta khó từ chối.
Lý Thất Dạ nhàn nhã cười nói:
– Đúng vậy! Ta hùng hổ. Giờ các ngươi hoặc là cút xéo hoặc ta chém hết cả đám!
Nhóm Khắc Thạch Chân Đế nín thở, cảm thấy Lý Thất Dạ nói câu đó là khinh người quá đáng.
Vài học sinh lẩm bẩm:
– Quá kiêu ngạo, siêu bá đạo!
– Không lẽ hắn có thể một mình chiến với ba vị Chân Đế sao?
Có người bất bình thay cho nhóm Kim Bồ Chân Đế:
– Thật là không nói lý. Hừ, một người mà muốn độc chiếm hết trứng Bình Thế Thước, tham lam hết sức!
Nhóm Khắc Thạch Chân Đế liếc nhau, bọn họ biết hôm nay chắc chắn có trận ác chiến.
Biểu tình Kim Bồ Chân Đế nghiêm túc chậm rãi nói:
– Vậy xem ra đạo hữu không chịu nhường một bước.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Đúng, hôm nay chém ba đế các ngươi dễ như trở bàn tay. Phải rồi, còn cái tên ‘ta rất mắc’ nữa, chém luôn.
Bảo Nguyên Chân Thần cực kỳ bất mãn Lý Thất Dạ gọi mình như thế, hừ lạnh một tiếng:
– Bản nhân tên Vương Vĩ Nguyên!
Lý Thất Dạ cười nói:
– Tùy, đã cho các ngươi cơ hội, nếu không đi thì chém các ngươi!
Lý Thất Dạ nói hời hợt như một chuyện cỏn con, với hắn thì chém ba vị Chân Đế, một Bất Hủ Chân Thần như đạp con kiến thôi.
Học sinh nhỏ giọng nói:
– Cuồng quá, hắn tưởng mình là Thủy Tổ sao?
Có học sinh đạo hạnh sâu nói:
– Hắn tuyệt đối không thể là Thủy Tổ, cùng lắm là Nửa Bước Trường Tồn, nên hắn mới ngông cuồng vênh váo vậy.
Mọi người đều biết Tiên Thống Giới hiện nay đời này chỉ có hai vị Thủy Tổ là Kim Quang Thượng Sư, Lan Thư Tài Thánh.
Lý Thất Dạ tuyệt đối không thể nào là Thủy Tổ, nếu hắn là Thủy Tổ thì người trong thiên hạ đã sớm biết.
Học sinh nói:
– Nửa Bước Trường Tồn, thực lực ngang ngửa Tam Mục Thần Đồng, Phi Kiếm Thiên Kiêu. Nếu là Nửa Bước Trường Tồn thì đúng là vênh váo, chỉ tính thực lực e rằng Kim Bồ Chân Đế không có nhiều phần thắng, dù sao Chân Đế bát cung cơ bản không thể thắng Nửa Bước Trường Tồn.
Có học sinh kiến thức rộng nhẹ lắc đầu nói:
– Chưa chắc, Nửa Bước Trường Tồn cũng tùy tình huống nữa, Chân Đế cũng tùy trường hợp. Kim Bồ Chân Đế tuy là Chân Đế bát cung nhưng đừng quên hắn là đệ tử của Lan Thư Tài Thánh, đệ tử của Thủy Tổ, Chân Đế bát cung bình thường có thể so sánh sao? Huống chi Chân Đế bát cung có ba vị có mặt tại đây, cộng thêm một vị Bất Hủ Chân Thần, bọn họ hợp sức lại thì mạnh mẽ biết bao.
Chương 4134: Đơn Độc Đấu (2)
Học sinh khác bổ sung thêm:
– Đừng quên dưới tay Kim Bồ Chân Đế còn có thánh thú mạnh như quang minh hoàng kim long, nó có thể xua ngàn vạn cự thú viễn cổ công kích kẻ địch, sức chiến đấu đáng sợ biết bao. Không chừng chớp mắt đạp nát Lý Thất Dạ rồi.
Nhiều học sinh gật gù đồng ý.
Có học sinh phân tích:
– Giả thiết Lý Thất Dạ là Nửa Bước Trường Tồn nhưng hắn xuất thân từ Tẩy Tội viện, về nội tình thì không cách nào so sánh với nhóm Kim Bồ Chân Đế.
Mọi người đều tin như vậy. Vì nhóm Kim Bồ Chân Đế xuất thân từ đại giáo, xuất thân từ danh sư, nội tình thâm sâu, học sinh Tẩy Tội viện như Lý Thất Dạ không thể so sánh. Dù Lý Thất Dạ là Nửa Bước Trường Tồn nhưng mặc kệ hắn có bao nhiêu báu vật, kinh nghiệm đánh nhau không cách nào sánh bằng nhóm Kim Bồ Chân Đế.
Đám Khắc Thạch Chân Đế nhìn nhau, Kim Mãng Chân Đế bước ra:
– Tốt, vậy thì tại hạ không biết tự lượng sức xin lĩnh giáo đạo hữu một hai chiêu, mong đạo hữu chỉ giáo cho!
Trong cả nhóm thực lực của Kim Mãng Chân Đế thuộc lớp giữa, gã thích hợp thăm dò Lý Thất Dạ nhất.
Lý Thất Dạ bật cười lắc đầu nói:
– Một mình ngươi? Các ngươi cùng lên thì còn chịu đòn lâu chút, một mình ngươi không đủ cho ta nhét răng.
Lý Thất Dạ nói câu đó làm Kim Mãng Chân Đế biểu tình cực kỳ khó xem, từ lúc gã ra đường đời tới nay lần đầu tiên bị người coi khinh. Gã dù gì là một Chân Đế, nay bị Lý Thất Dạ nói không chịu nổi một kích, gã làm sao nuốt cục nghẹn này được?
Huống chi Kim Mãng Chân Đế đã gặp kẻ địch mạnh hơn mà người ta không nói chuyện như thế.
Kim Mãng Chân Đế tức giận bật cười nói:
– Tốt, tốt, tốt, đạo hữu rất giỏi.
Làm Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế không nhảy cẫng lên mắng chửi mà rất có hàm dưỡng, chậm rãi nói:
– Xem ra đạo hữu tràn đầy tự tin vào đạo hạnh của mình.
Lý Thất Dạ cười tùy ý:
– Dư sức chém các ngươi.
Bị Lý Thất Dạ nhiều lần hạ thấp, nói mình không đáng một đồng khiến nhóm Kim Mãng Chân Đế biểu tình cực kỳ khó xem.
Khắc Thạch Chân Đế không đứng yên, trầm giọng nói:
– Tốt tốt, chúng ta không biết tự lượng sức mình, ta và Kim Mãng huynh cùng nhau thỉnh giáo đạo hữu một hai chiêu, đạo hữu thấy sao?
Bảo Nguyên Chân Thần đứng đằng sau nói với Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế:
– Ta lược trận cho hai vị đạo huynh!
Kim Bồ Chân Đế không nói chuyện, lạnh lùng đứng trên lưng quang minh hoàng kim long, bộ dáng của gã rõ ràng là mặc nhận cách làm của Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế.
Lý Thất Dạ hờ hững nhìn họ:
– Nếu vậy thì ta miễn cưỡng chấp nhận, một hai chiêu đập bẹp các ngươi.
Câu này cực kỳ khó nghe, làm mặt Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế lạnh như sương, bọn họ nói thỉnh giáo Lý Thất Dạ một hai chiêu chẳng qua là khách sáo. Giờ Lý Thất Dạ nói thẳng trong vòng một hai chiêu sẽ đập bẹp họ chẳng khác nào tát một cú sưng mặt, không thèm nể mặt họ.
Có học sinh nhỏ giọng nói, ôm bất bình thay nhóm Khắc Thạch Chân Đế:
– Quá kiêu ngạo, dù có thù cũng không nên hùng hổ vậy đi.
Học sinh khinh thường nói:
– Không thấy người ta xuất thân thế nào sao? Người đến từ nơi tội ác như Tẩy Tội thành làm gì có tu dưỡng, phong độ? Dù thực lực của hắn mạnh đến đâu cũng không thành danh sĩ, cuối cùng chỉ là mãng phu, thậm chí giống như tổ tiên của họ chỉ là kẻ ác.
Bị Lý Thất Dạ coi rẻ làm lòng Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế siêu bực bội. Bọn họ hít sâu bình ổn cơn tức, ổn định đạo tâm.
Khắc Thạch Chân Đế hay Kim Mãng Chân Đế đều có kinh nghiệm dày dạn, dù trong lòng rực cháy lửa giận nhưng khi bước vào chiến trường họ liền loại bỏ tạp niệm, dốc hết sức ứng đối.
Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế chắp tay nói:
– Hai chúng ta không biết tự lượng sức mình xin đạo hữu chỉ giáo!
Dù bọn họ sắp liều đấu sống chết vẫn giữ quang minh lỗi lạc của Chân Đế, phong phạm khiến người khen.
Lý Thất Dạ đứng yên tùy ý nói:
– Ra tay đi, đừng nhây nữa, một hai chiêu làm xong.
Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế hít sâu, hai người liếc nhau sau đó gật mạnh đầu.
Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế cùng quát to:
– Đắc tội!!!
Hai người toàn thân tỏa ánh sáng.
Ong ong ong ong ong!
Hai người tỏa sáng rực rỡ, Kim Mãng Chân Đế như đúc bằng đồng vàng, cơ thể tạo ra bằng ngàn vạn linh kiện kim loại.
Ong ong ong ong ong!
Người Kim Mãng Chân Đế tỏa ánh sáng vàng, lưng giương đôi cánh màu vàng.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Đôi cánh vàng như các cây thần đao sáng choang ghép lại với nhau, ánh sáng lạnh khiếp người.
Khắc Thạch Chân Đế thì tỏa ánh sáng đen lấp lánh tựa bảo khí.
Ong ong ong ong ong!
Trong ánh sáng đen hiện ra phù văn, phù văn như chui ra từ người Khắc Thạch Chân Đế, thân hình gã giống đá quý tỏa sáng lấp lánh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng đợt tiếng nổ vang bên tai không ngớt, thiên địa rung rinh. Uy Chân Đế bàng bạc như sóng dữ vỗ đập thiên địa, lay động vạn đạo. Khi uy Chân Đế động trời đè đất tàn phá, bao nhiêu học sinh nín thở.
Uy Chân Đế tàn phá làm mọi người cảm giác bị tảng đá to đè nghẹt thở, cảm giác uy Chân Đế cường đại không gì sánh bằng sắp đè nát ngực.
Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế cùng quát to:
– Giết!!!
Hai vị Chân Đế quát lớn làm trời trăng sao vỡ nát, khiếp hồn người, suýt hồn phi phách tán.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Khắc Thạch Chân Đế tấn công trước. Phù văn toàn thân Khắc Thạch Chân Đế ngưng tụ thành đại đạo vô thượng.
Đinh!
Đại đạo vô hình trấn áp Lý Thất Dạ.
Ầm!
Khắc Thạch Chân Đế đã công kích nhưng mọi người không cách nào thấy đại đạo vô hình làm sao đè xuống.
Bùm!
Không gian vỡ nát trong tiếng nổ nhức óc, không gian vỡ vụn như mảnh thủy tinh, bột phấn bay đầy, không gian sụp đổ. Đại đạo nặng nề đập vào người Lý Thất Dạ.
Khoảnh khắc đại đạo vô hình trấn áp, mọi người cảm giác tiếng bùm làm thế giới chìm xuống, cảm giác mình bị đại đạo vô hình đè không thể nhúc nhích. Có người cảm giác mình bị đè nát bấy lún vào đất bùn.
Đại đạo trấn áp cường đại không gì sánh bằng khiến người nghẹt thở.
Trong khi đại đạo vô hình của Khắc Thạch Chân Đế giáng xuống, cùng lúc đó tiếng xoẹt xoẹt vang lên, ánh sáng vàng phô thiên cái địa.
Kim Mãng Chân Đế như rã ra thành vô số kim châm, thân thể hóa thành ức vạn cây kim với lực lượng siêu sắc bén bắn nhanh vào các chỗ hiểm toàn thân Lý Thất Dạ.
Chương 4135: Một Tay Quét Hai Đế
Đây là thiên cương phong tuyệt, khi ức vạn kim châm tuyệt sát bay tới quyết đâm vào mỗi chỗ hiểm toàn thân Lý Thất Dạ. Cây kim kéo theo lực lượng vì sao vũ trụ, thiên cương phong tuyệt ập đến muốn hủy diệt đạo cơ của Lý Thất Dạ. Cây kim vàng bắn tới dù chỉ bị trúng một cây cũng sẽ hủy đạo cơ của Lý Thất Dạ ngay, hắn sẽ thành phế nhân.
Đáng sợ hơn là kèm theo kim châm bay là tiếng đao ngân, ngàn vạn thanh trường đao hóa thành cánh luân phiên chém xuống, bừng lên đao quang ức vạn trượng, diệt tuyệt chém giết.
Nhìn cảnh đó mọi người hút ngụm khí lạnh. Học sinh lần đầu thấy Kim Mãng Chân Đế tấn công trợn mắt há hốc mồm nhìn. Bọn họ thấy cả người Kim Mãng Chân Đế có thể tách rời ra ức vạn cây kim bắn ra, thân thể của gã là binh khí biến ảo khó dò.
Thật ra không có gì lạ, Kim Mãng Chân Đế xuất thân từ Kim Biến tộc, cơ thể của gã có thể trong khoảnh khắc tách ra ngàn vạn cái, biến hóa ra binh khí gã muốn.
Đại đạo trấn áp, kim châm hủy đạo, sóng đao chém trời, ba chiêu cùng tấn công làm các học sinh hút không khí:
– Mạnh quá!
Đối mặt tuyệt sát, Lý Thất Dạ cười khẽ, bàn tay to dập xuống:
– Tài mọn.
Bùm!
Mọi người thấy Lý Thất Dạ tùy tay chém một chưởng như gió to thổi lá rụng, gió cuốn mây tán.
Mọi người nhìn đại đạo tan vỡ, Khắc Thạch Chân Đế bị một kích đánh thụt lùi mấy bước, khóe môi chảy máu.
Cây kim bay đầy trời, cánh sóng đao phô thiên cái địa bị chưởng quét qua, kim châm và trường đao tan nát rơi đầy đất.
Cảnh tượng này như gió to thổi qua, Kim Mãng Chân Đế bị đập dẹp, cực kỳ rung động lòng người.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Lát sau kim châm rụng đầy đất ngưng tụ lại, Kim Mãng Chân Đế chật vật bò dậy.
Tùy tiện quét một chưởng đã như gió thu thổi lá, Khắc Thạch Chân Đế bị đánh thương, Kim Mãng Chân Đế bị quét rụng. Người xem nổi da gà, cảnh này quá khó tin. Nếu không thấy tận mắt bọn họ không dám tin.
Đó là hai vị Chân Đế! Nhưng trong tay Lý Thất Dạ thì không chịu nổi một kích, điều này rung động lòng người biết bao. Hai vị Chân Đế nhưng bị Lý Thất Dạ phất tay một cái thì tựa hạt bụi rụng, kết quả này khiến đám người nghẹt thở.
Kim Bồ Chân Đế thụt lùi một bước, con ngươi co rút.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Ăn một đấm của ta!
Lý Thất Dạ bước ra một bước, tung nắm đấm.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, một quyền nát bát hoang, lực vỡ vạn giới. Một đấm khiến tất cả thành tro, thành bột phấn.
Một đấm đánh tới không có đại đạo ảo diệu, không có vô thượng thần thông. Một đấm đánh nát trực tiếp nghiền áp, đơn giản thô bạo, vô cùng hung mãnh.
Nhìn cú đấm đánh tới Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế ngạc nhiên. Bọn họ là Chân Đế đương nhiên biết sự đáng sợ của cú đấm này.
Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế không có sự lựa chọn khác, hai người hú dài dốc hết sức đỡ:
– Giết!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Khắc Thạch Chân Đế chắp hai nắm tay vào trước ngực hóa ấn, người gã tuôn ra ánh sáng đen vô cùng tận như tự mình hóa thành đế ấn vô thượng đánh tới.
Khắc Thạch Chân Đế hét to:
– Đạo có thể thông thiên!
Đế ấn vô thượng đánh hướng cú đấm của Lý Thất Dạ, đại dương đại đạo dâng lên. Đế ấn có uy vô thượng của đại đạo Chân Đế, còn có lực lượng khởi nguồn tuyên cổ vô thượng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một ấn làm thiên địa mờ tối không ánh sáng, chư thần hoảng sợ.
Nhìn đấn ấn ập đến, nhiều học sinh tái mặt hét to một tiếng:
– Căn Nguyên Ấn!
Căn Nguyên Ấn là vô thượng thần thông của Thông Thiên Thạch tộc, chỉ có mạnh đến trình độ Chân Đế mới tu luyện ra Căn Nguyên Ấn của mình. Căn Nguyên Ấn có uy lực không gì sánh bằng, nó không chỉ chịu tải lực lượng đại đạo vô thượng của Chân Đế, còn có lực lượng khởi nguồn của Thông Thiên Thạch tộc.
Có thể nói Căn Nguyên Ấn là binh khí mạnh nhất của Khắc Thạch Chân Đế.
Cùng lúc đó vang tiếng nổ điếc tai, Kim Mãng Chân Đế biến hình ra con mãng xà vàng siêu khổng lồ. Mãng xà quát to há mồm táp mạnh nắm tay của Lý Thất Dạ.
Mãng xà vàng hung hãn táp dường như nuốt cả bầu trời, cắn nát vô số vì sao, năng nanh tựa thần đao đâm mạnh vào Lý Thất Dạ.
Ầm!
Vang tiếng nổ đinh tai, nắm đấm của Lý Thất Dạ đánh vào Căn Nguyên Ấn, trên miệng to của mãng xà vàng.
Răng rắc, răng rắc, răng rắc!
Một cú đấm đánh vào Căn Nguyên Ấn và miệng rắn rộng, Căn Nguyên Ấn của Khắc Thạch Chân Đế, hoặc thân hình siêu khổng lồ của Kim Mãng Chân Đế đều nứt nẻ như gốm sứ sắp vỡ ra.
Trong lúc Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế không chịu nổi thì Bảo Nguyên Chân Thần hét dài:
– Hai vị đạo huynh, ta đến giúp một tay!
Bùm!
Vang tiếng nổ lớn, ngực Bảo Nguyên Chân Thần như mở ra. Lồng ngực gã hiện ra một hồ nước bàng bạc, sóng gợn lăn tăn tựa hổ phách.
Bùm!
Giữa hồ tuôn ra ánh sáng vô thượng như nước hồ dâng lên sóng dữ bao trùm Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế.
Ong ong ong ong ong!
Được lực lượng vô cùng của Bảo Nguyên Chân Thần trợ giúp, người Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế tuôn ra ánh sáng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên địa run rẩy, Căn Nguyên Ấn, miệng mãng xà vàng dùng lực lượng mạnh nhất muốn nghiền áp cú đấm của Lý Thất Dạ, đè cú đấm xuống.
Đối diện ba người Khắc Thạch Chân Đế hợp sức, Lý Thất Dạ hờ hững nhìn:
– Giãy dụa sắp chết.
Quyền kình đánh ra.
Bùm!
Quyền kích đánh xuyên tất cả, vạn pháp đại đạo, thời gian không gian đều bị quyền kình xuyên thủng.
Bùm! audio coi am
Căn Nguyên Ấn, miệng mãng xà bị đánh nát.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Từng tiếng vỡ nát chui vào tai mọi người, quyền kình không chỉ đánh nát Căn Nguyên Ấn, miệng mãng xà còn xuyên thủng và nghiền nát tất cả.
Cơ thể Khắc Thạch Chân Đế bị đấm thủng, bùm một tiếng ngực thủng lỗ vỡ ra, đá vụn bắn tung tóe.
Cơ thể Khắc Thạch Chân Đế vốn cứng rắn như ngọc, xuất thân từ Thông Thiên Thạch tộc khiến người gã có thần thông vô thượng, được người gọi là đao thương không nhập. Nhưng trong không trung gã đã bị xuyên thủng ngực, cơ thể vỡ nát.
Cơ thể bị đánh nát, Khắc Thạch Chân Đế không kịp hét thảm.
So với Khắc Thạch Chân Đế thì Kim Mãng Chân Đế biến hình mãn xà màu vàng khổng lồ bị đấm xuyên người, gã phát ra tiếng hét của mãng xà. Dù thân thể Kim Mãng Chân Đế siêu lớn, cái miệng há ra có thể nuốt cả thiên địa nhưng bị đấm một cái sọ nát bấy, rồi bùm một tiếng thân thể khổng lồ nát vụn.
Vô số bột vàng bay đi, Lý Thất Dạ đấm một cú nghiền nát người Kim Mãng Chân Đế thành phấn vàng, thành bụi.
Một cú đấm của Lý Thất Dạ dường như đánh nát tất cả, xuyên tuyên cổ. Bảo Nguyên Chân Thần không trực tiếp trực diện cú đấm cũng bị quyền kình siêu đáng sợ đánh trúng.