Đế Bá Audio Podcast
Tập 816 [Chương 4076 đến Chương 4080]
❮ prevnext ❯Chương 4076: Kim Bồ Chân Đế
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, dây leo màu vàng chưa bao bọc người Hổ Vương thì lực lượng quang minh trong cơ thể gã đã tụ tập đến giới hạn, nổ tung đinh tai nhức óc. Ánh sáng vô cùng vô tận như biển sao nổ, vô số hạt ánh sáng tuôn hướng thiên địa hình thành quang triều trùng kích.
Khi bản thân nổ tung, Hổ Vương hét chói tai vang vọng thiên địa:
– Không!!!
Khoảnh khắc sắp chết Hổ Vương cực kỳ không cam lòng, tràn ngập tuyệt vọng.
Giây phút sống chết dù sư phụ ra tay cũng không thể cứu gã một mạng, làm Hổ Vương cực kỳ không cam lòng, tuyệt vọng biết bao.
Bùm!
Sau tiếng nổ lớn, thiên địa chìm trong tĩnh lặng. Tất cả quang minh như quang triều trùng kích đánh đi bốn phương tám hướng, cảnh tượng rất rung động, làm những người có mặt trợn mắt há hốc mồm thật lâu không lấy lại tinh thần. Nhiều người bị cảnh tượng trước mắt hù ngây người. – Hừ!
Tiếng hừ lạnh không giống tiếng sấm như vừa rồi, nhưng tiếng hừ như búa tạ đập vào ngực làm mọi người nghẹt thở suýt té dưới đất.
Một người từ trên trời giáng xuống, khi gã đáp xuống đất thì ánh sáng vàng phát tán, vô số ánh sáng vàng chui ra từ đất bùn khuếch tán trong không trung. Cùng lúc đó mặt đất mọc ra nehèiu dây leo màu vàng, mỗi sợi dây leo như con rắn quấn quanh nhau nhẹ nhàng nâng người từ trên trời giáng xuống này.
Dường như người đó đi đến đâu thì dây leo sinh ra tới đó, chân đạp xuống sẽ có dây leo nâng người gã lên, từng bước mọc sen, tuy gã không sinh ra hoa sen mà là dây leo màu vàng.
Mọi người nhìn kỹ, thấy người giáng xuống là một thanh niên, mặc áo vàng, trên áo có đại đạo phù văn chạy lên xuống, dường như gã không phải khoác áo vàng mà là đại đạo màu vàng lên người.
Thanh niên ánh mắt như kiếm, liếc mắt qua có thể mở sông chém biến, cử chỉ có lần đầu tiên rung trời nổ đất.
Lúc thanh niên đáp xuống đất thì vang tiếng nổ điếc tai, hơi thở Chân Đế như sóng dữ vỗ vào phương thiên địa này. Mọi người thấy nghẹt thở như bị vỗ chưởng vào thân thể, làm cả đám quỳ xuống đất.
Khi thanh niên giáng xuống uy Chân Đế trấn áp thiên địa này, nhiều học sinh run rẩy, nghẹt thở.
Nhìn thanh niên đó, có người hoảng sợ hút ngụm khí lạnh:
– Kim Bồ Chân Đế!
Nghe niên hiệu này nhóm Triệu Thu Thực rùng mình, đế uy khiến bọn họ không đứng vững thân thể, phải khom người.
Kim Bồ Chân Đế, học sinh Thự Quang Đông Bộ, truyền nhân của Kình Thảo đạo thống, đệ tử của Lan Thư Tài Thánh, Chân Đế bát cung.
Danh hiệu nào cũng đủ khiến gã ngạo thị bát phương, càn quét cửu thiên thập địa.
Nhìn thanh niên đó, nhiều học sinh vái lạy:
– Bệ hạ! Nguồn truyện audio Podcast
Học sinh đạo hạnh mỏng không chịu nổi uy Chân Đế bao la mênh mông của Kim Bồ Chân Đế.
Chỉ có những học sinh thực lực Bất Hủ Chân Thần mới chịu nổi đế uy của Kim Bồ Chân Đế. Dù sao là Chân Đế bát cung, những Đăng Thiên Chân Thần không thể sánh bằng.
Ánh mắt Kim Bồ Chân Đế như tia chớp lạnh lùng quét qua, mọi người rùng mình, cảm giác có kiếm bén cắt vào người rất đau.
Kim Bồ Chân Đế nhún mũi, ánh mắt lạnh băng nói:
– Bách Lộ Đan quả, Địa Liên quả.
Kim Bồ Chân Đế nhìn Lý Thất Dạ, ánh mắt lạnh lẽo khiến người sợ hãi:
– Là ngươi chôn sống đồ đệ của ta!
Kim Bồ Chân Đế là ma bồ thành đạo, thuộc yêu tộc, sau đó được Lan Thư Tài Thánh thu làm đệ tử, trở thành Chân Đế bát cung, tạo hóa đời gã rất kinh diễm.
Cùng là yêu tộc nên Kim Bồ Chân Đế rất ưu ái Hổ Vương, gã cũng hiếu thuận sư phụ của mình. Phát hiện đồ đệ chết thảm trong tính kế của Lý Thất Dạ làm Kim Bồ Chân Đế không thể bình tĩnh.
Kim Bồ Chân Đế không khùng lên nhưng khí thế Chân Đế gầm rống, thiên địa run rẩy. Mọi người sợ hãi. Nhóm Triệu Thu Thực run cầm cập. Đấy là Chân Đế, khi tức giận thì một ngón tay sẽ nghiền chết mọi người. Nhóm Triệu Thu Thực thầm lo cho Lý Thất Dạ, sợ hắn bị Kim Bồ Chân Đế giết.
Lý Thất Dạ nhún vai cười nói:
– Không tính là chôn sống, chỉ là một ván cược rất bình thường, hắn ăn Bách Lộ Đan quả, ta ăn Địa Liên quả.
Kim Bồ Chân Đế lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ:
– Bách Lộ Đan quả chí thuần, Địa Liên quả tính hiền, nhưng ăn Bách Lộ Đan quả và Địa Liên quả cùng nhau là đổ rựou vào lửa!
Kim Bồ Chân Đế là ma bồ thành đạo, về dược lý có thể nói là đại sư, gã hiểu ngay đồ đệ của mình chết như thế nào. Nhìn Lý Thất Dạ tay cầm Ngưu Bảo, trong lòng Kim Bồ Chân Đế càng thương tiếc hơn.
Kim Bồ Chân Đế muốn có Ngưu Bảo, khi đó chỉ thuận miệng nói, không ngờ đồ đệ hiếu thảo cuối cùng mất luôn mạng sống.
Lý Thất Dạ nhún vai nói:
– Không thể trách ta, ta chỉ muốn ăn chút Địa Liên quả, là đồ đệ của ngươi giành ăn trái Địa Liên quả cuối cùng, chỉ có thể nói số nó vậy.
Ánh mắt Kim Bồ Chân Đế sắc bén, gã không nổi khùng nhưng Chân Đế không giận mà uy, hơi thở Chân Đế đáng sợ gầm rống làm nhiều học sinh sợ teo tim. Có người ngước lên nhìn một cái rồi run cầm cập không dám xem Kim Bồ Chân Đế nữa.
Khoảnh khắc này mọi người đều cho rằng Lý Thất Dạ chết chắc.
Mọi người nín thở không dám nói lời nào, Lý Thất Dạ thì ung dung không bị đế uy của Kim Bồ Chân Đế ảnh hưởng.
Nhóm Triệu Thu Thực bị đế uy trấn áp không nói nên lời. Đấy là Chân Đế bát cung, thực lực như thế làm sao nhóm Triệu Thu Thực chống lại nổi, đối với họ đó là tồn tại cao cao tại thượng.
Kim Bồ Chân Đế nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, không nói chuyện, ánh mắt như xuyên thấu hết thảy, muốn nhìn xuyên hắn.
Kim Bồ Chân Đế lạnh lùng nói:
– Hay cho tính toán!
Lý Thất Dạ cười nói:
– Cũng không phải tính toán gì, chẳng qua lòng người không đủ.
Sợ là Hổ Vương đến chết cũng không biết mình chết như thế nào, thật ra gã trúng kế của Lý Thất Dạ. Nếu Hổ Vương ăn ba trái Bách Lộ Đan quả không chừng có thể chịu đựng được, dù không thể thì cũng không chết được.
Nhưng trái thứ ba Hổ Vương giành ăn Địa Liên quả, dược lực của Địa Liên quả không bằng Bách Lộ Đan quả nhưng nó rất thân thiết với lực lượng quang minh, vậy là như Kim Bồ Chân Đế nói, đổ thêm dầu vào lửa, giải phóng lực lượng quang minh của hai Bách Lộ Đan quả mà Hổ Vương đã ăn. Lực lượng bàng bạc vô song bị thắp lên, Hổ Vương bị nổ chết, dù phút cuối sư phụ Kim Bồ Chân Đế ra tay cũng không thể cứu gã.
Ánh mắt Kim Bồ Chân Đế lạnh băng khen:
– Tẩy Tội viện, giỏi lắm.
Lời khen làm người rợn tóc gáy.
Đổi lại ngày thường được Chân Đế bát cung khen một tiếng là điều vinh hạnh, nhưng bây giờ chỉ làm người cảm giác hơi thở sátp hạt. Những học sinh Triệu Thu Thực rùng mình rợn tóc gáy, nếu lúc này Chân Đế bát cung tức giận không chừng sẽ tiêu diệt hết bọn họ, không ai cứ họ được.
Chương 4077: Đại Hắc Ngưu Chỉ Sợ Thiên Hạ Không Loạn
Kim Bồ Chân Đế nhìn Đỗ Văn Nhụy, chậm rãi nói:
– Đỗ viện trưởng, xem ra Tẩy Tội viện ngọa hổ tàng long.
Kim Bồ Chân Đế toát ra đế uy hùng hồn nói, dù gã đã nhìn thấu thực lực ẩn giấu của Lý Thất Dạ nhưng vẫn đại đạo dâng trào không chút kiêng dè. Kim Bồ Chân Đế dù sao là Chân Đế bát cung, đệ tử của Lan Thư Tài Thánh, có sóng gió gì chưa thấy qua, cao nhân nào chưa từng gặp? Sư phụ của gã là Thủy Tổ, ngẫm kỹ lại gã ợ ai?
Nên dù biết thực lực của Lý Thất Dạ vượt xa biểu hiện bên ngoài thì Kim Bồ Chân Đế vẫn không e ngại, nếu cần thiết đánh một trận gã cũng không ngán.
Đỗ Văn Nhụy ho khan:
– Không dám, không dám. Các học sinh đọc đủ loại sách, hiểu chút dược lý, đều là chút bàng môn tả đạo, khó khoe ra trước mặt bệ hạ.
Kim Bồ Chân Đế lạnh lùng nói:
– Chỉ trách đồ nhi của ta lỗ mãng.
Nhóm Triệu Thu Thực thở phào, ít ra lúc này Kim Bồ Chân Đế sẽ không xuống tay với Tẩy Tội viện. Kim Bồ Chân Đế cũng sẽ không làm gì nhóm Lý Thất Dạ, mọi người đều biết như thế. Vì gã là Chân Đế, Hổ Vương thua trong tay Lý Thất Dạ, mọi người có mắt đều thấy. Nếu bây giờ Kim Bồ Chân Đế muốn báo thù cho đồ đệ thì quá vô lý, sẽ tổn hại anh danh Chân Đế.
Kim Bồ Chân Đế nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm chậm rãi nói:
– Đại đạo lâu xa, sẽ có ngày gặp lại, hôm nào đó sẽ có cơ hội được thấy ảo diệu đại đạo của Tẩy Tội viện.
Đại Hắc Ngưu ở phía xa rống to:
– Đánh hắn, mau đánh hắn! Đánh nhỏ thì già sẽ đi ra! Chàng trai, hãy đánh tiểu tử Ma bồ này đi, Lan Thư Tài Thánh sư phụ của hắn chắc chắn ra mặt, đến lúc đó thì… he he, đánh luôn Lan Thư Tài Thánh, vậy mới sướng!
Nghe Đại Hắc Ngưu ở phía xa la ó, mọi người da đầu tê dai. Con trâu điên này đúng là chỉ sợ thiên hạ không loạn, có Chân Đế ở đây mà nó vẫn không ngán ngại chi, chết người nhất là nó xúi Lý Thất Dạ đi đánh Kim Bồ Chân Đế, Lan Thư Tài Thánh.
Bảo hắn đánh Kim Bồ Chân Đế cũng đành thôi, dù sao có một số người mạnh hơn gã. Kêu Lý Thất Dạ đánh Lan Thư Tài Thánh thì thật là không biết tự lượng sức mình.
Lý Thất Dạ nhàn nhã nói:
– Tùy thời đều được, nếu ngươi muốn thì ta luôn sẵn sàng. Đương nhiên nếu có cơ hội thì ta vui lòng lĩnh giáo đại đạo của Lan Thư Tài Thánh, nghe đồ đệ của ngươi nói sư tổ có thể thông vạn cổ, ta muốn xem thử thông kiểu gì.
Ong ong ong ong ong!
Lý Thất Dạ dứt lời, mắt Kim Bồ Chân Đế sáng rực, đế uy dâng trào. Trong khoảnh khắc đế uy như giông tố muốn phá hủy mọi thứ trước mặt, đế uy cuồng bạo làm thiên địa như ở trong sóng dữ, cả thế gian tùy thời bị hủy diệt.
Trước đế uy cuồng bạo của Kim Bồ Chân Đế, mọi người rùng mình vái lạy dưới đất run cầm cập, đế uy trấn áp làm học sinh muốn đứng lên cũng không thể.
Học sinh kinh kêu, không chịu nổi đế uy không gì sánh bằng.
– Bệ hạ!!!
Nhóm Triệu Thu Thực phập phồng lo sợ trước đế uy cuồng bạo, nghe lời Lý Thất Dạ nói càng sợ đến hồn phi phách tán. Bây giờ chọc vào Kim Bồ Chân Đế đành thôi, ngay cả Lan Thư Tài Thánh cũng đắc tội, cứ tiếp tục thế này thì Lý Thất Dạ là yêu tinh hại người kéo nguyên Tẩy Tội viện vào vực sâu vạn kiếp bất phục, không chừng hại Tẩy Tội viện bọn họ thành tro bụi.
Nhóm Triệu Thu Thực lo lắng cũng có lý, Lan Thư Tài Thánh là Thủy Tổ, Thủy Tổ tức giận có thể nói là hủy thiên diệt địa. Lan Thư Tài Thánh chỉ tay một cái là có thể tiêu diệt Tẩy Tội viện, hay nguyên Tẩy Tội thành.
Đại Hắc Ngưu đứng trên ngọn núi phía xa la to xúi giục:
– Đúng rồi, phải thế chứ! Đánh mạnh vào, đánh nhỏ thì sợ gì Lan Thư Tài Thánh không ra mặt? Càng đánh ác Lan Thư Tài Thánh càng đi ra!
Đại Hắc Ngưu vừa nói vừa nhấc gtó sắt giẫm mạnh xuống nham thạch như định xông lên đánh Kim Bồ Chân Đế tơi bời.
Cuối cùng Kim Bồ Chân Đế không ra tay, chậm rãi nói:
– Sẽ có cơ hội này!
Kim Bồ Chân Đế chậm rãi xoay người đi.
Kim Bồ Chân Đế liếc đám người:
– Giải tán đi, Ngưu Bảo rơi vào tay ai thì có duyên với người đó.
Kim Bồ Chân Đế nhẹ nhàng lướt đi, không nhìn Ngưu Bảo cái nào.
Sau khi Kim Bồ Chân Đế rời đi nhiều người như trút được gánh nặng, nhìn Lý Thất Dạ bằng ánh mắt kỳ lạ. Mặc kệ Lý Thất Dạ thế nào, nhiều người cố ý tránh xa hơn.
Lúc đi có học sinh lẩm bẩm:
– Tiểu tử này chết chắc rồi, đắc tội Kim Bồ Chân Đế thì thôi còn dám huênh hoang với Lan Thư Tài Thánh, chết là cái chắc.
Học sinh khác cười khẩy nói:
– Đúng rồi, dám chơi ngông đòi khiêu chiến với Lan Thư Tài Thánh, hắn nghĩ mình là ai? Kim Quang Thượng Sư sao?
Có học sinh lạnh lùng nói:
– Chỉ có Tẩy Tội kiếm, bản thân có chút đạo hạnh thì lòng tự tin phồn to tưởng mình vô địch thiên hạ. Khiêu chiến Lan Thư Tài Thánh? Thứ không biết sống chết, trên đời này thế hệ trẻ trừ Kim Quang Thượng Sư ra còn ai có tư cách đánh đồng với Lan Thư Tài Thánh? Hừ, một học sinh Tẩy Tội viện dù mạnh đến đâu cũng không có tư cách luận đạo với Lan Thư Tài Thánh!
Những học sinh khác thụt lùi, có người muốn Ngưu Bảo trong tay Lý Thất Dạ, nhưng Kim Bồ Chân Đế đã dặn dò làm mọi người không dám càn quấy.
Trong phút chốc cả đám giải tán chỉ còn lại nhóm Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ tiện tay ném Ngưu Bảo cho Đỗ Văn Nhụy, lạnh nhạt nói:
– Thứ dơ bẩn này còn chút tác dụng, xem như thánh phẩm trị thương đi.
Đại Hắc Ngưu không vui lòng đứng ở trên cao quát to:
– Này này, ngươi nói chuyện chú ý một chút, cái gì là tứ dơ bẩn? Đó là Ngưu Bảo! Ngưu Bảo! Ngươi biết cái gì gọi là Ngưu Bảo không? Hơn nữa Ngưu Bảo của ta không phải vật bình thường, nó là Ngưu Bảo kết từ thóc lúa Ngưu Bảo, giá trị liên thành.
Đỗ Văn Nhụy nhận lấy Ngưu Bảo, hớn hở nói:
– Xin vui lòng nhận, ta cảm ơn thay cho các học sinh.
Lý Thất Dạ liếc Đại Hắc Ngưu:
– Bằng vào con trâu than củi nhà ngươi cũng muốn ăn Cửu Nhụy Hoàng Kim Tuệ? Ngươi chưa tỉnh ngủ sao?
Bị Lý Thất Dạ châm chọc làm Đại Hắc Ngưu quê hóa quát to:
– Ngươi nói vậy là sao? Cái gì gọi là ta chưa tỉnh ngủ? Ngươi biết ngưu siêu bảnh ta đây là thần thánh phương nào không? Đại Hắc Ngưu ta là đế của vạn thú, vua của chúng thánh, có huyết thống vô thượng, kiểm soát đại đạo. Ngưu siêu bảnh ta đây từ tuyên cổ dến nay là độc nhất vô nhị. Cửu Nhụy Hoàng Kim Tuệ có đáng gì, ngay cả Tổ Thụ của Tam Tiên giới trong truyền thuyết…
Đại Hắc Ngưu chợt ngừng lại.
Chương 4078: Chí Tôn Thụ
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Sao vậy? Không nói tiếp đi? Tổ Thụ của Tam Tiên giới thế nào? Ngươi đã ăn chưa?
Đại Hắc Ngưu nhìn bốn phía không thấy ai, thở phào nói:
– Ha, ta bịa chuyện thôi, đừng tin thật.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Hình như ta nghe ngươi nói là Tổ Thụ của Tam Tiên giới, ta đang rửa tai lắng nghe kinh nghiệm kinh thiên động địa của ngưu siêu bảnh ghê gớm của chúng ta, đẻ vãn bối chúng ta được mở rộng tầm mắt.
Đám học sinh Triệu Thu Thực không có phản ứng gì với Tổ Thụ của Tam Tiên giới, Đỗ Văn Nhụy thì mắt hấp háy hơi sợ hãi.
Đại Hắc Ngưu cười gượng nói:
– Không, không có chuyện đó, ta làm gì có kinh nghiệm đó. Tất cả là tại lão già khốn đó nói lung tung, chuyện không liên quan đến ta, ta chỉ nghe nói nhảm thôi.
Lý Thất Dạ cười tươi nói:
– A, vậy ta rất hứng thú với lão già nói lung tung đó.
Nghe Lý Thất Dạ nói thế Đại Hắc Ngưu lập tức ngó quanh, giả ngu bảo:
– Gì mà lão già nói vớ vẩn, ở đâu sao ta không thấy? Ta không nói gì hết, không nghe gì hết…
Đại Hắc Ngưu co cẳng chạy mất hút.
Lý Thất Dạ nhìn bóng lưng Đại Hắc Ngưu khuất xa, hắn bật cười giắt Tẩy Tội kiếm sau lưng, nói:
– Chúng ta đi thôi, đi xem Chí Tôn quả.
Nhóm Triệu Thu Thực hưng phấn:
– Đi xem Chí Tôn quả!?
Bọn họ mắt sáng rực hào hứng.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
– Đã đến rồi thì đi xem thử, miễn không ở lại quá lâu thì không sao.
Đỗ Văn Nhụy cười nói:
– Hái thử vài trái Chí Tôn quả cũng tốt.
Đám học sinh Triệu Thu Thực nín thở:
– Hái thử vài trái Chí Tôn quả…
Thánh quả bát, cửu phẩm đã là vượt ngoài tầm với của bọn họ chứ đừng mơ Chí Tôn quả.
Chí Tôn quả chuyên thuộc về Chân Đế, Trường Tồn. Chân Đế đẳng cấp thấp chưa chắc hái được Chí Tôn quả, có người nói muốn hái Chí Tôn quả thành công trăm phần trăm phải là Chân Đế lục cung trở lên. Bất Hủ Chân Thần thì tùy duyên. Đẳng cấp Chân Thần chỉ có cỡ như Trường Tôn mới có một phần trăm cơ hội hái được Chí Tôn quả.
Đám học sinh Triệu Thu Thực ngó nhau, bàn về thực lực thì bọn họ không thể nào hái được Chí Tôn quả.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Viện trưởng đang nói mình? Có phải viện trưởng đại nhân định hái tám, mười trái Chí Tôn quả cho các tiểu học sinh chúng ta nếm thử không?
Mắt Lý Thất Dạ tràn đầy ý cười nhìn Đỗ Văn Nhụy.
Đám học sinh Triệu Thu Thực cùng nhìn Đỗ Văn Nhụy chằm chằm. Trong số họ bàn về đạo hạnh thì Đỗ Văn Nhụy viện trưởng là mạnh nhất, nếu viện trưởng không hái được Chí Tôn quả thì bọn họ càng không có hy vọng.
Đỗ Văn Nhụy hắng giọng:
– Khụ! Ta chỉ là một tu sĩ nhỏ, nắm xương già này không chịu giày vò, đứng dưới cây xem là được. Bạn học Lý trẻ tuổi có tài, ta tin bạn học Lý có thể hái vài trái Chí Tôn quả cho mọi người nếm thử.
Lý Thất Dạ cười tươi nói:
– Viện trưởng nói mình già thì hơi sớm, ta thấy viện trưởng huyết khí vượng thịnh đang lúc tráng niên, leo lên ngọn Chí Tôn thụ không khó gì.
Đỗ Văn Nhụy lắc đầu nguầy nguậy như trống bôi:
– Già, già rồi, không chịu nổi lăn qua lăn lại! Chúng ta muốn hái Chí Tôn quả cần dựa vào bạn học Lý. Bạn học Lý cõng Tẩy Tội kiếm đại biểu quyền lực vô thượng của Tẩy Tội viện chúng ta, ta tin bạn học Lý chắc chắn làm được!
Đám Triệu Thu Thực cùng nhìn Lý Thất Dạ, nhóm học sinh cảm thấy có lý. Lý Thất Dạ cầm Tẩy Tội kiếm lên được, có thể mang thanh kiếm ra khỏi học viện vậy hắn là người Tẩy Tội kiếm chọn trúng, không chừng cũng là người được Thủy Tổ chọn.
Huống chi trước đó mọi người thấy tận mắt Lý Thất Dạ hái thánh quả bát phẩm, dùng Tẩy Tội kiếm đào ra thánh quả cửu phẩm. Không chừng Tẩy Tội kiếm sẽ trợ giúp hắn hái được Chí Tôn thánh quả thì sao?
Triệu Thu Thực xúi giục:
– Sư đệ cứ thử xem, sư đệ có Tẩy Tội kiếm hỗ trợ không chừng có thể khai sáng ra khơi dòng mới cho Tẩy Tội viện chúng ta. Dù sư đệ không hái được Chí Tôn quả cũng không sao, chúng ta đi xem cũng tốt, mở rộng tầm mắt.
Những bạn học khác gật gù khen ngợi, cảm thấy có lý.
Bọn họ đi xem Chí Tôn thụ cũng tốt, không bắt buộc phải hái Chí Tôn quả. Đương nhiên nếu có thể hái thì là kỳ tích. Nhóm Triệu Thu Thực trong lòng không ôm hy vọng gì, vì Chí Tôn quả chuyên dành cho Chân Đế, Trường Tôn, Lý Thất Dạ không hái được là bình thường.
Đỗ Văn Nhụy cười, dẫn mọi người đi hướng Chí Tôn thụ. Trong mắt Đỗ Văn Nhụy thì tiếp theo dù xảy ra chuyện gì cũng không khiến gã ngạc nhiên, trong lòng gã đã nắm chắc.
Chí Tôn quả kết trái trên Chí Tôn thụ, Chí Tôn thụ mọc ở chỗ sâu nhất vườn thánh quả. Sau khi vào vườn thánh quả không nhất định phải đi Chí Tôn thụ, một số người không muốn thì có thể đi đường vòng vào vườn thánh thú.
Có người không muốn đi Chí Tôn thụ là có lý do. Chí Tôn thụ như tên của nó, là thánh quả thụ mạnh nhất, chí cao vô thượng nhất nguyên vườn thánh quả, là cái cây duy nhất trong vườn.
Chí Tôn thụ mọc ở nơi tận cùng vườn thánh quả, nơi ấy chẳng những ngưng tụ lực lượng quang minh bàng bạc mạnh nhất vườn thánh quả, nó là thánh quả thụ chí cao vô thượng của vườn thánh quả vốn sở hữu sức mạnh cường đại không gì sánh bằng. Trong phạm vi Chí Tôn thụ bao trùm thì nó có thể áp chế hết thảy.
Nếu ngươi đến trước Chí Tôn thụ chẳng những bị lực lượng quang minh ảnh hưởng, cũng sẽ chịu Chí Tôn thụ áp chế. Với nhiều người thì cảm giác đó không dễ chịu chút nào, một số người biết mình không thể hái Chí Tôn quả sẽ không chịu đi, từ xa né qua Chí Tôn thụ vào thẳng vườn thánh thú.
Chưa đến trước Chí Tôn thụ, từ xa đã thấy cái cây, dù ngươi ở nơi xa tới đâu hễ đứng ở chỗ cao là sẽ thấy Chí Tôn thụ.
Nhìn từ xa như có ngọn núi đâm trời vào thẳng vũ trụ, dãy núi nằm trong mây trắng. Núi to dường như đến chỗ sâu nhất vũ trụ, trời trăng sao vòng quanh nó.
Nếu nhìn kỹ thì đó không phải ngọn núi mà là một gốc đại thụ, nhìn từ xa cái cây giống ngọn núi khổng lồ cao ngất.
Cây to này là Chí Tôn thụ, nó cắm rễ ở tận cùng vườn thánh quả, vì nó quá khổng lồ, thân cây trông như ngọn núi, nhánh cây thô to như sơn mạch kéo dài giắt qua từng ngọn núi.
Vì Chí Tôn thụ to như thế nên khi nó vươn cao thì che lấp đất đai mênh mông, như một cây dù lớn che lãnh địa sâu trong vườn thánh quả. Dưới Chí Tôn thụ rợp bóng che các ngọn núi, con sông.
Chí Tôn thụ siêu khổng lồ vươn cao lên vũ trụ, nó là chúa tể nguyên vườn thánh quả, trở thành tồn tại chí cao vô thượng trong vườn thánh quả.
Chương 4079: Tham Ảo Diệu (1)
Nhìn từ xa đã cảm nhận hơi thở mênh mông vô thượng, dường như lĩnh vực Chí Tôn thụ bao phủ là lãnh thổ chí cao vô thượng. Đi đến đâu cũng khiến người muốn ba quỳ chín lạy, như đang vái lạy thần linh chí cao vô thượng.
Đáng sợ hơn là trên mặt đất Chí Tôn thụ bao trùm có thể thấy quang minh từ lòng đất dâng lên, như thể lòng đất có nguồn suối quang minh tuôn ra.
Với đệ tử sinh ra và lớn lên ở Quang Minh Thánh Viện thì nơi này là chốn đào nguyên tuyệt vời. Nơi đây khiến người toàn thân thư giãn, quên hết thảy ưu sầu, giống như quy y. Ở chỗ này lâu sẽ không muốn quay về trần gian, càng thích lưu luyến ở thiên đường này.
Thoạt trông nơi này rất tốt, nhưng với tu sĩ thì không phải chuyện tốt. Ngươi ở lại đây thì sẽ quy y, cuối cùng tọa hóa tại đây. Với đệ tử Quang Minh Thánh Viện cũng không phải chuyện tốt, vì nơi này không chỉ có lực lượng đạo thống ức chế, còn có lực lượng quang minh cường đại không gì sánh bằng tẩy rửa đạo tâm, thần thức của ngươi, áp chế đạo hạnh. Sơ sẩy một cái sẽ bị lực lượng quang minh cường đại quy phục, nhận giáo hóa.
Mọi việc có tốt có xấu, đối với người bên ngoài thì lực lượng quang minh dưới Chí Tôn thụ rất mạnh, thanh tẩy đạo tâm của mỗi người. Nhưng nếu ngươi chịu đựng được lực lượng đó thì nó thành thử thách cho ngươi, thử thách đạo tâm, thần thức, đạo hạnh.
Bởi vậy một số học sinh đến từ đạo thống khác vừa có thực lực mạnh thì thích đi Chí Tôn thụ một chuyến, mượn Chí Tôn thụ cường đại áp chế lực lượng, lực lượng quang minh trui rèn bản thân, rèn luyện đạo tâm.
Mỗi mùa đều có nhiều học sinh đạo thống khác đến Quang Minh Thánh Viện, những học sinh này xuất thân khác người thường, họ là truyền nhân của đạo thống, hoặc chứng đạo thành Chân Đế.
Ví dụ nhóm Kim Bồ Chân Đế không phải học sinh trưởng thành trên đất Quang Minh Thánh Viện, loại học sinh xứ ngoài có thực lực mạnh như họ đặc biệt thích đi Chí Tôn thụ một chuyến. Trừ có thể hái Chí Tôn quả ra còn ngộ đạo tham thiền tại đây. Dù với Chân Đế thì một trái Chí Tôn quả cho họ ích lợi lớn.
Một trái Chí Tôn quả là vật vô giá, dù là ai nếu có thể hấp thu lực lượng của nó sẽ được lợi rất lớn.
Đây cũng là điểm Quang Minh Thánh Viện rộng rãi nhất. Ngẫm lại xem, một đạo thống có thánh quả độc nhất vô nhị, giá trị không thể đo lường nhưng cho phép học sinh của đạo thống hái.
Vì Quang Minh Thánh Viện rộng rãi như vậy nên mỗi thời đại đều có Chân Đế, Trường Tồn muốn bái vào, làm học sinh.
Ví dụ Tử Long Nữ Đế, Kim Biến Chiến Thần, Minh Vương Phật đương thời đều đã đứng trên đỉnh Tiên Thống Giới, nhưng chậm rãi vẫn bái vào làm học sinh của Quang Minh Thánh Viện.
Quang Minh Thánh Viện rộng rãi như vậy đạo thống khác không sánh bằng được, đó là tại sao người ta gọi Viễn Hoang Thánh Nhân là một trong Thủy Tổ kinh diễm nhất.
Nhiều thiên kiêu đến ngộ đạo dưới Chí Tôn thụ, dù họ không thể hái được Chí Tôn quả nhưng tham thiền ngộ đạo tại đây cũng sẽ được nhiều thu hoạch.
Khi nhóm Lý Thất Dạ chạy tới dưới Chí Tôn thụ đã có nhiều người tĩnh tọa ngộ đạo tại đây. Chí Tôn thụ quá lớn, mọi người chọn đại chỗ ngồi dưới gốc cây cũng đủ cho mấy ngàn, mấy vạn người.
Nhánh Chí Tôn thụ siêu thô to, ngươi đứng đại trên một nhánh cây tựa như đứng trên sườn núi, nên có nhiều học sinh ngộ đạo trên cây.
Khi ngươi đến dưới Chí Tôn thụ sẽ thấy nơi này dâng lên các loại ánh sáng, mỗi ánh sáng phát ra từ người học sinh khác nhau.
Có học sinh yêu tộc tham ngộ đến giai đoạn huyền diệu lộ ra bản tướng là một con rắn to quấn nhanh cây, phun ra nuốt vào viên kim đan hướng mặt trời.
Có học sinh Thiên Phật tộc ngộ ra đại áo nghĩa, sau lưng hiển hiện phật quang, các phù đồ, các thánh phật ngâm tụng.
Học sinh Hỏa tộc tham ngộ đại đạo, Tam Muội Chân Hỏa không ngừng chuyển động trên người nhưng không tổn thương thứ có sinh mệnh, ngọn lửa như có sự sống.
Vì điều kiện đặc biệt dưới Chí Tôn thụ là nơi tham ngộ đại đạo, hiểu rõ ảo diệu cho học sinh thiên phú cao. Một số học sinh thực lực cường đại sau khi đến đây rồi không chịu đi nữa.
Nhiều học sinh sau khi tham ngộ đại đạo có thu hoạch thì lần lượt rời đi, sẽ không ở lại Chí Tôn thụ nữa dù lâu một giây.
Với mọi người tuy ngộ đạo dưới Chí Tôn thụ có lợi rõ rệt, thu hoạch rõ rành rành nhưng nguy hiểm song song đến. Lực lượng quang minh quá mạnh, ở lại lâu lực lượng quang minh sẽ xâm thực đạo tâm, một khi vượt qua thời gian sẽ bị quang minh tràn ngập, sẽ quy y quang minh, cuối cùng không rời xa được.
Học sinh thiên phú cao tham ngộ được thu hoạch lớn, vui vẻ reo lên:
– Diệu tai, diệu tai!
Học sinh nhìn Chí Tôn quả treo trên cây, cười to bảo:
– Dù không thể hái Chí Tôn quả nhưng được đạo này đã đủ!
Nói xong học sinh thiên phú nhẹ nhàng rời đi.
Không phải ai cũng hái được Chí Tôn quả, dù không thể hái trái nhưng tham ngộ đại đạo tại đây đã làm bọn họ thỏa mãn rời đi.
Trên Chí Tôn thụ kết Chí Tôn quả, từ xa đã thấy trái trên cây, vì mỗi Chí Tôn quả tỏa ra quang minh. Khi từng lũ quang minh chuyển động trong Chí Tôn quả có thể thấy quang minh phù văn sinh ra trong trái cây. Đặc biệt là Chí Tôn quả chín, phù văn trong trái cây đã hình thành thiên chương hoàn chỉnh, tức là trái cây chín là một quang minh đại đạo ảo diệu vô song, hèn gì mỗi trái Chí Tôn quả quý giá như vậy.
Đương nhiên không phải mỗi người đều có hái Chí Tôn quả, dù ngươi có là Chân Đế cũng không dễ hái.
Có người chưa đến gần gốc cây, từ xa nhìn Chí Tôn quả đã nghe nhiều học sinh thảo luận ai có thể hái trái thành công.
Có học sinh chưa chạy tới dưới Chí Tôn quả đã tò mò hỏi thăm:
– Có nghe nói ai hái Chí Tôn quả không?
Học sinh tin tức nhanh nhạy trả lời:
– Nghe đồn Kim Bồ Chân Đế hái được một trái Chí Tôn quả.
Nhiều học sinh hâm mộ tặc lưỡi:
– Oa, ghê gớm.
Học sinh lớn tuổi nói:
– Kim Bồ Chân Đế mạnh như vậy hái được Chí Tôn quả không lạ. Kim Bồ Chân Đế dù gì là Chân Đế bát cung, vừa là đệ tử của Đại Hoang Tâm Kinh. Quan trọng hơn hắn là ma bồ thành đạo, trời sinh gần gũi với thần mộc, thánh mộc, có ưu thế siêu lớn.
Học sinh khác xen lời:
– Nhưng ta nghe nói Tam Mục Thần Đồng hái được hai trái Chí Tôn quả.
Học sinh mới nhập học la lên:
– Cái gì? Tam Mục Thần Đồng hái được hai trái? Vậy là nổi bật hơn Kim Bồ Chân Đế rồi!
Học sinh lớn tuổi liếc người kia:
– Bạn học này là học sinh mới phải không? Tam Mục Thần Đồng vốn nổi bật, là một trong các thiên tài mạnh nhất đương thời, là Trường Tồn nhỏ tuổi nhất! Nhỏ hơn Phi Kiếm Thiên Kiêu nửa tuổi. Ngươi ngẫm lại xem thiên phú của Tam Mục Thần Đồng ghê gớm cỡ nào? Nếu chỉ tính thiên phú thì bỏ xa Kim Bồ Chân Đế, thậm chí hơn hẳn Thánh Sương Chân Đế, Tử Long Nữ Đế.
Chương 4080: Tham Ảo Diệu (2)
Học sinh kiến thức rộng hơn bổ sung thêm:
– Ngươi quá coi thường Tam Mục Thần Đồng, không chỉ về thiên phú, thực lực cũng vượt qua Kim Bồ Chân Đế. Tam Mục Thần Đồng là Nửa Bước Trường Tồn, tuy chỉ là đẳng cấp nhập môn trong Trường Tồn nhưng về thực lực thì không thua kém Chân Đế bát cung. Huống chi đừng quên Tam Mục Thần Đồng xuất thân từ Thiên Đồng đạo thống, người của Tam Mục tộc. Con mắt thứ ba của Tam Mục Thần Đồng đã tu luyện thành Hoàng Kim Nhãn, hắn có kỷ lục nhỏ tuổi nhất đã tu luyện Hoàng Kim Nhãn thành công trong Tam Mục tộc từ xưa đến nay. Ngươi ngẫm lại thực lực của Tam Mục Thần Đồng mạnh mẽ biết bao.
Học sinh Bắc Viện lên tiếng:
– Đúng rồi đấy, Tam Mục Thần Đồng vốn cùng đẳng cấp với nhóm Kim Biến Chiến Thần.
Tam Mục Thần Đồng là thiên tài của Bắc Viện nên các học sinh này bênh vực gã.
Học sinh thực lực cường đại khách quan nói:
– Nói Tam Mục Thần Đồng cùng đẳng cấp với nhóm Kim Biến Chiến Thần thì hơi khoa trương, về thực lực Tam Mục Thần Đồng cách Kim Biến Chiến Thần còn hơi xa. Nhưng công nhận Tam Mục Thần Đồng mạnh hơn Kim Bồ Chân Đế, nên nói là hắn yếu hơn Phi Kiếm Thiên Kiêu.
Nghe nói Tam Mục Thần Đồng hái được hai trái Chí Tôn quả, có người bất giác nuốt nước miếng:
– Hai trái Chí Tôn quả.
Học sinh lên tiếng hỏi:
– Nghe nói Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế cũng đến, bọn họ có hái Chí Tôn quả không?
Một học trưởng khác trả lời:
– Khắc Thạch Chân Đế, Kim Mãng Chân Đế có đến, nghe nói bọn họ ngộ đạo trên Chí Tôn thụ chứ không hái trái.
Một học sinh đường cổ nói:
– Linh Tâm Chân Đế cũng đến, không biết nàng có cơ hội hái Chí Tôn quả không.
Có học trưởng khen:
– Linh Tâm Chân Đế thì chắc làm được, nàng là Chân Đế thất cung, huống chi nàng xuất thân từ Y Điện viện, cao thượng vô song.
Đám học sinh rất nhanh đến dưới Chí Tôn thụ, bọn họ nhìn quanh thấy có nhiều học sinh học ngồi dưới gốc cây hoặc trên nhánh cây ngộ đạo. Có học sinh thử hái Chí Tôn quả.
Mặc dù Chí Tôn thụ kết nhiều Chí Tôn quả nhưng cây quá lớn, thoạt trông Chí Tôn quả thưa thớt trên các cành. Vì thử gõ rụng một trái Chí Tôn quả chín phải leo lên từng nhánh cây.
Mọi người nhìn quanh không thấy ai hái được Chí Tôn quả, có nhiều học sinh ngộ đạo tại đây được thu hoạch lớn.
– Nhìn kìa, là Khắc Thạch Chân Đế!
Có người phát hiện Khắc Thạch Chân Đế ngộ đạo tại đây, gã ngồi xếp bằng trên một nhánh cây thô to ở tít trên cao.
Người Khắc Thạch Chân Đế hiện ra các phù văn, những phù văn này vốn ẩn trong người gã nhưng bây giờ chúng nó sắp chui ra khỏi người. Từng phù văn lấp lánh ánh sáng cổ xưa, dường như mỗi lũ ánh sáng xa xưa là ánh sáng hỗn độn đến từ tuyên cổ.
Khắc Thạch Chân Đế tràn ngập hơi thở Chân Đế, hơi thở như sương mù bao phủ Chí Tôn thụ. Một số học sinh leo lên cây thử gõ rụng Chí Tôn quả cảm nhận áp lực.
Có người ở chỗ cao hơn trên cây sắp vào vũ trụ, thấy một con mãn xà vàng siêu thô to bàn cứ tại đó.
– Đấy là Kim Mãng Chân Đế!
Con mãng xà vàng rất lớn, cỡ lu nước, người vàng khè. Khi nó quấn nhánh cây thì như chất lỏng hoàng kim len vào cành lá, nhánh và lá cây đổi thành màu vàng, đương nhiên chỉ có khu vực mãng xà quấn mới đổi màu.
Nhìn kỹ thì mãng xà hoàng kim Kim Mãng Chân Đế thân thể không giống đúc bằng hoàng kim mà như các linh kiện hoàng kim rời lắp ráp lại, mỗi phần thân thể có thể tháo ra.
Quả nhiên răng rắc mấy tiếng, người Kim Mãng Chân Đế tách thành ba khúc, trừ một khúc còn quấn cành cây ra hai khúc khác bò lên chỗ cao hơn.
Nhìn người Kim Mãng Chân Đế đứt thành ba khúc, học sinh giật mình kêu lên:
– Sao có thể như vậy? Tẩu hỏa nhập ma rồi?
Học sinh khác cười lắc đầu nói:
– Ngươi tưởng Kim Mãng Chân Đế là yêu tộc sao? Kim Mãng Chân Đế là Kim Biến tộc chứ không phải yêu tộc, hắn chỉ tên là Kim Mãng Chân Đế. Ngươi nên biết Kim Biến tộc có thể tách rời thân thể.
Nghe giải thích xong nhiều người hiểu ra:
– Thì ra là vậy.
– Cho đến nay ta luôn nghĩ Kim Mãng Chân Đế là yêu tộc.
Rất nhiều người đều hiểu lầm, khi nghe tên hiệu Kim Mãng Chân Đế thì cho rằng gã là yêu tộc, thật ra gã xuất thân từ Kim Biến tộc.
Kim Biến tộc là một đại tộc trong Tiên Thống Giới, từng ngang hàng với Tiên Đồng tộc một thời gian rất dài.
Kim Biến tộc là chủng tộc rất kỳ lạ. Kim Biến tộc không giống nhân tộc, yêu tộc có xác thịt, trong tộc có nhiều người tu luyện ra thân xác nhưng đó là sự chuyển biến sau khi tu luyện đến trình độ nhất định.
Tộc nhân Kim Biến tộc lúc sinh ra cả người do các phần kim loại lắp ráp lại, nhiều lúc có thể tháo dỡ thành mảnh nhỏ. Một số người Kim Biến tộc bị tách lìa thành mấy mảnh vẫn sẽ không chết, đây là điểm thần kỳ nhất của Kim Biến tộc.
Kim Mãng Chân Đế, nghe tên hiệu làm nhiều người tưởng gã xuất thân từ yêu tộc, thật ra gã đến từ Kim Biến tộc.
Kim Mãng Chân Đế, Kim Biến Chiến Thần đều đến từ Kim Biến tộc, là đồng tông quan hệ hơi xa. Kim Biến Chiến Thần xuất thân cao quý hơn Kim Mãng Chân Đế. Kim Biến Chiến Thần đến từ Kim Biến Thần Đình, chỗ này được gọi là Tổ Đình của Kim Biến tộc.
Nhiều người thấy thân thể Kim Mãng Chân Đế tách làm ba khúc, hai khúc khác bò lên chỗ cao hơn trên Chí Tôn thụ, tập thể trợn mắt há hốc mồm, không ngờ cơ thể của gã có thể tháo dỡ.
Học sinh đến từ Ly Minh Nam Bộ nhỏ giọng nói:
– Tháo dỡ kiểu như Kim Mãng Chân Đế còn tạm được, Kim Biến Chiến Thần mới khủng bố, nháy mắt có thể tách ra li ti phô thiên cái địa.
Đám người liếc nhau. Thiên hạ đều nghe tiếng Kim Biến Chiến Thần hiếu chiến, nếu đúng như học sinh Ly Minh Nam Bộ nói thì gã đáng sợ hơn mọi người tưởng tượng.
Kim Mãng Chân Đế hay Khắc Thạch Chân Đế khi nhìn kỹ thì hai người đều ở trên cao tít, dưới nhánh cây họ bàn cứ có đệ tử môn đồ canh gác không cho người khác leo lên.
Nhìn đệ tử môn đồ của Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế canh gác trên cây cao, có người thấp giọng hỏi:
– Không thể đi lên sao?audio coi am
Có học sinh đến trước nói nhỏ:
– Không thể. Kim Mãng Chân Đế và Khắc Thạch Chân Đế tới sớm, bọn họ bắt tay phong kín bên trên không cho phép ai lên, tránh cho quấy nhiễu bọn họ tham ngộ đại đạo.
Học sinh lạ mặt lên tiếng:
– Chí Tôn quả ở trên cao nhất cũng là tốt nhất.
Đám người nghe xong nhìn nhau, trong lòng có nhiều suy nghĩ. Nhiều học sinh đều biết Chí Tôn quả kết trên cùng Chí Tôn thụ là tốt nhất, Kim Mãng Chân Đế và Khắc Thạch Chân Đế hợp tác phong kín đường bên trên không cho họ leo lên ngọn cây, thật sự chỉ vì sợ bị người nhiễu hai người tham ngộ tu hành sao?