Đế Bá Audio Podcast
Tập 813 [Chương 4061 đến Chương 4065]
❮ sautiếp ❯Chương 4061: Ai Đến Cũng Không Cứu Ngươi Được
Với Khắc Thạch Chân Đế thì Ngô Kha chỉ là người không quan trọng, nhưng gã làm thành viên của Thần Thú Thiên Nhung quân, bộ hạ của Tử Long Nữ Đế, Khắc Thạch Chân Đế vui vẻ tiện tay tặng nhân tình cho Tử Long Nữ Đế.
Thấy Khắc Thạch Chân Đế chắp tay cầu tình Lý Thất Dạ, mọi người cùng nhìn hắn.
Khắc Thạch Chân Đế dù sao là Chân Đế, trong Quang Minh Thánh Viện rất khó được gã cầu tình, ai nỡ từ chối nhân tình. lúc này thả Ngô Kha xem như tặng Khắc Thạch Chân Đế nhân tình, kết duyên phận.
Mọi người nhìn Lý Thất Dạ, cảm thấy Khắc Thạch Chân Đế đã mở miệng cầu tình thì không có lý do gì không nể mặt Chân Đế, cũng cho Chân Đế một nhân tình.
Có thể kết duyên với Chân Đế, lôi kéo làm quen với Chân Đế đối với bao nhiêu người là rất hiếm có. Đừng nói học viện bị vứt bỏ như Tẩy Tội viện, dù là học sinh trong bốn viện lớn khác đều vui vẻ làm thân với Chân Đế, vì không chừng có ngày Khắc Thạch Chân Đế có thể trở thành Thủy Tổ, tình cảm này rất đáng giá.
Lý Thất Dạ xòe tay cười nói:
– Đáng tiếc, ta không giúp được gì, đã thua thì chỉ có thể nhận mệnh.
Lý Thất Dạ nói vậy chẳng khác nào từ chối. Các học sinh trợn tròn mắt nhìn nhau.
Có học sinh không tin nổi:
– Tiểu tử này là đầu gỗ sao? Không nể mặt Chân Đế? Làm học sinh Tẩy Tội viện mà không biết nắm bắt cơ hội.
Học sinh khác lắc đầu nói, cảm thấy Lý Thất Dạ quá ngạo:
– Tiểu tử này tâm khí quá ngạo, có ngày hắn sẽ chịu thiệt. Nếu hôm nay hắn làm thân với Khắc Thạch Chân Đế không chừng tương lai có ngày cần dùng.
Đám học sinh Tẩy Tội viện Triệu Thu Thực nháy mắt lai với Lý Thất Dạ ra hiệu hắn mau đồng ý Khắc Thạch Chân Đế.
Đối với những học sinh Triệu Thu Thực thì Tẩy Tội viện thực lực nhỏ yếu, không có học sinh cường đại, nếu hôm nay Lý Thất Dạ làm quen với Khắc Thạch Chân Đế không chừng sau này sẽ trợ giúp hắn. Nên nhóm Triệu Thu Thực chớp mắt liên tục với Lý Thất Dạ ra hiệu hắn mau đồng ý, bọn họ có ý tốt nhưng hắn như không thấy.
Lý Thất Dạ từ chối khiến Khắc Thạch Chân Đế nhìn kỹ hắn:
– Đại đạo dài dặc, tương lai tràn ngập vô số khả năng, có ngày kẻ địch sẽ trở thành bằng hữu. Học đệ, mọi việc nên chừa một đường thì tương lai sẽ bằng phẳng hơn.
Khắc Thạch Chân Đế không chỉ vì tiện tay tặng nhân tình cho Tử Long Nữ Đeé, gã nói thật lòng, coi như tốt bụng.
Ngô Kha dù gì là thành viên của Thần Thú Thiên Nhung quân, nếu Lý Thất Dạ giết gã thì không có gì tốt cho hắn, tương lai sẽ có người tìm hắn báo thù.
Lý Thất Dạ nhún vai, nhàn nhã nói:
– Không liên quan gì ta, kiếm ở đó, cứu hay không chỉ trong một ý nghĩ của ngươi.
Nhóm Triệu Thu Thực xoe tròn mắt, Lý Thất Dạ chẳng những không nể mặt Khắc Thạch Chân Đế mà nghe như đang khiêu khích.
Học sinh đứng xa xem có người nói thầm:
– Tiểu tử này quá kiêu ngạo, không nể mặt Khắc Thạch Chân Đế thì thôi còn khiêu khích, hắn tưởng mình là ai?
Học sinh khác trầm giọng nói:Nguồn truyện audio Podcast
– Hắn không biết trời cao đất rộng, tưởng mình có thanh kiếm của Thủy Tổ là vô địch thiên hạ, tâm tính quá ngạo, sẽ có ngày tự ăn trái đắng.
Nghe Lý Thất Dạ nói thế Khắc Thạch Chân Đế nhìn hắn rồi ngso Tẩy Tội kiếm, cuối cùng chậm rãi nói:
– Tẩy Tội kiếm, kiếm của Thủy Tổ tức là ý niệm của Thủy Tổ, vậy đành mạo phạm.
Khắc Thạch Chân Đế xòe tay, bùm một tiếng nguyên cánh tay phải của gã quấn quanh phù văn như có đại đạo vô thượng quấn bàn tay gã.
Mọi người cảm giác một đại đạo quấn quanh, cánh tay Khắc Thạch Chân Đế như chân long, dường như tay gã có lực lượng chân long vô thượng, dù là sơn mạch to lớn mười vạn dặm cũng sẽ bị rút lên.
Bàn tay to của Khắc Thạch Chân Đế chộp Tẩy Tội kiếm, trong khoảnh khắc mọi người nín thở chờ xem gã có thể rút thanh kiếm ra không.
Nhưng khi bàn tay Khắc Thạch Chân Đế chưa chạm vào Tẩy Tội kiếm thì kiếm bộc phát thánh quang tựa như chiếu rọi cửu thiên thập địa, cả thế gian bị thánh quang sáng soi.
Bùm!
Bàn tay Khắc Thạch Chân Đế bị lực lượng quang minh thần thánh vô thượng của Tẩy Tội kiếm đánh bật.
Nhìn cảnh đó mọi người ngạcn hiên, các học sinh hút ngụm khí lạnh. Lực lượng quang minh của Tẩy Tội kiếm có thể đánh bật bàn tay Khắc Thạch Chân Đế thì lực lượng mạnh đến cỡ nào?
Nhìn cảnh đó học sinh thực lực đến Bất Hủ Chân Thần kinh ngạc nói:
– Kiếm này thật sự thông linh, kiếm tức là thần linh, có được lực lượng mạn nhất của Thủy Tổ.
Bàn tay bị Tẩy Tội kiếm chấn mở, con ngươi Khắc Thạch Chân Đế co rút nhìn Tẩy Tội kiếm, gã không ra tay nữa:
– Kiếm này là ý chí của Thủy Tổ, ta đã liều lĩnh, ta khó cắt đứt nhân quả này.
Khắc Thạch Chân Đế gật đầu với nhóm Đỗ Văn Nhụy, cuối cùng liếc Lý Thất Dạ một cái rồi nhẹ nhàng rời đi:
– Các vị, từ biệt ở đây.
Thấy Khắc Thạch Chân Đế nhẹ nhàng rời đi, Ngô Kha sợ suýt xỉu hét to:
– Bệ hạ, bệ hạ, mau cứu ta! Cứu ta với!
Khắc Thạch Chân Đế là cứu tinh duy nhất của gã.
Tiếc rằng Khắc Thạch Chân Đế làm ngơ như không nghe thấy, đã biến mất phía cuối trời.
Nhìn Khắc Thạch Chân Đế biến mất, Ngô Kha hét chói tai nhưng bất lực:
– Không!!!
Nhìn Khắc Thạch Chân Đế nhẹ nhàng rời đi, nhiều người bất ngờ.
Có người lẩm bẩm:
– Cứ vậy sao? Lòng dạ Khắc Thạch Chân Đế rộng rãi quá.
Học sinh thực lực cường đại hiểu ảo diệu trong đó, giải thích rằng:
– Tẩy Tội kiếm thông thần, nó có lực lượng vô địch của Thủy Tổ, muốn lay động thanh kiếm này không dễ vậy. Tẩy Tội kiếm muốn thanh tẩy hết tội ác của Ngô Kha thì nó phải làm bằng được, không đến bất đắc dĩ Khắc Thạch Chân Đế sẽ không cưỡng ép lay động Tẩy Tội kiếm, đối kháng với lực lượng của Thủy Tổ. Khắc Thạch Chân Đế và Ngô Kha không thân chẳng quen, chẳng qua gặp mặt một lần.
Bị học trưởng nhắc nhở mọi người đều hiểu tại sao Khắc Thạch Chân Đế dứt khoát rời đi:
– Nói cũng phải, cưỡng bức lay động lực lượng Thủy Tổ không dễ, dù làm được cũng phải trả giá đắt. Vì một người xa lạ cần gì khổ vậy.
Có học sinh lẩm bẩm:
– Khắc Thạch Chân Đế quá dễ tính, rõ ràng Lý Thất Dạ khiêu khích mà hắn không để ý chỉ cười.
Học sinh lớn tuổi cười lắc đầu nói:
– Đó là vì sao ngươi vẫn là ngươi, hắn thì là Chân Đế. Chuyện như vậy đối với Khắc Thạch Chân Đế chỉ là việc nhỏ lông gà vỏ tỏi, có nhiều người khiêu khích hắn, làm sao sẽ để bụng một học sinh Tẩy Tội viện khiêu khích? Nếu quan tâm từng người khiêu khích thì Chân Đế sẽ mệt chết, còn cần làm chuyện khác sao? Lý Thất Dạ Tẩy Tội viện chẳng qua được Tẩy Tội kiếm công nhận đã tự tin tràn đầy, cho rằng mình là thiên chi kiêu tử nên mới khiêu khích Khắc Thạch Chân Đế. Nhưng ở trong mắt Khắc Thạch Chân Đế thì hắn chỉ là con kiến có được tổ khí, cần gì quan tâm?
Mọi người nghe có lý.
Chương 4062: Quần Anh Đông Đúc (1)
Một bạn học khác tràn đầy cảm xúc gật đầu khen:
– Đúng rồi, một con voi thì sao để ý một con kiến khiêu khích?
Lý Thất Dạ mỉm cười nhìn Ngô Kha mặt trắng bệch:
– Ngươi thua.
Ngô Kha đã cảm nhận được sinh mệnh xói mòn, hoảng sợ hét to:
– Không!
Bóc!
Ngô Kha mới hét xong cơ thể nổ tung thành hạt ánh sáng bay lên trời, phát tán khắp nơi quay về đất đai.
Khi mọi người lấy lại tinh thần thì Lý Thất Dạ đã cầm Tẩy Tội kiếm giắt sau lưng.
Đỗ Văn Nhụy cười nói với các học sinh:
– Chúng ta đi thôi.
Đỗ Văn Nhụy đi trước dẫn đường.
Có học sinh Tẩy Tội viện lại cần nói nhỏ với Lý Thất Dạ:
– Mới rồi ngươi nên nể tình Khắc Thạch Chân Đế, dù gì Khắc Thạch Chân Đế quen nhiều đại nhân vật. Nếu ngươi nể mặt hắn không chừng sau này hắn sẽ kéo theo ngươi, sẽ có ích rất lớn cho tương lai của ngươi. Đáng tiếc ngươi làm Khắc Thạch Chân Đế mất mặt, không nể tình, sợ là sau này không có lợi.
Bạn học này có ý tốt nhắc Lý Thất Dạ, hắn cười không đáp.
Nhìn bóng lưng nhóm Lý Thất Dạ đi xa, nhiều học sinh Quang Minh Thánh Viện vô cùng hâm mộ.
Có học sinh nuốt nước miếng nói:
– Tẩy Tội kiếm, bội kiếm của Thủy Tổ, nếu ta có được thì hay quá.
Một thanh kiếm Thủy Tổ thông thần, thần kiếm cường đại biết bao.
Học sinh khác không hiểu nổi:
– Đáng tiếc, không hiểu tại sao Tẩy Tội kiếm nhận học sinh Tẩy Tội viện thật ra. Nghe nói năm đó Thánh Sương Chân Đế chỉ cầm Tẩy Tội kiếm lên chứ không được nó công nhận, vậy màn ó công nhận một học sinh Tẩy Tội viện nhỏ yếu không có tiếng tăm gì, hết sức kỳ lạ.
Học sinh lớn tuổi chậm rãi nói:
– Duyên phận, nhân quả nào ai nói chính xác. Có lẽ Tẩy Tội kiếm không công nhận Thánh Sương Chân Đế vì Thánh Sương Chân Đế quá mạnh. Thánh Sương Chân Đế đã là Chân Đế Thập Nhất, Thập Nhị Cung, nàng có cơ hội trở thành Thủy Tổ, tương lai nàng cũng có thể chế tạo một thanh bội kiếm như vậy. – Nói cũng phải, nếu Thánh Sương Chân Đế trở thành Thủy Tổ thì Tẩy Tội kiếm không đáng gì với nàng. Có lẽ Tẩy Tội kiếm cảm thấy rơi vào tay Thủy Tổ tương lai không có nhiều không gian phát huy, vì có nhiều binh khí Thủy Tổ có thể thay thế nó.
Mọi người cảm thấy có lý, gật gù đồng ý.
Nhóm Lý Thất Dạ tiếp tục đi sâu vào vườn thánh quả, sau khi trèo qua mấy ngọn núi lớn trông thấy thánh quả toàn là trên bát phẩm. Với họ thì đã không cách nào hái những thánh quả như vậy.
Dù thế nhóm Triệu Thu Thực vẫn muốn thử, lỡ như thật sự may mắn gõ rụng một thánh quả bát phẩm hay cửu phẩm thì sao? Nếu thật sự gõ rụng thánh quả cửu phẩm, chỉ một trái đã vượt qua tất cả thánh quả lúc trước bọn họ hái được. Hơn nữa đó không phải số lượng thánh quả của cá nhân mà là tổng số mọi người hái thánh quả không bằng một trái thánh quả cửu phẩm.
Nên dù biết rõ không có cơ hội thì nhóm Triệu Thu Thực vẫn không bỏ cuộc, gặp có thánh quả sẽ thử gõ một cái.
Không chỉ nhóm Triệu Thu Thực ôm ý nghĩ như vậy, học sinh khác vào vườn thánh quả cũng mong có cơ hội đó. Với tất cả học sinh thì khó khăn lắm mới vào vườn thánh quả một lần, không lo trân trọng cơ hội này không chừng về sau không có cơ hội nữa.
Nên đa số học sinh không thể nào gõ rụng một trái thánh quả cửu phẩm nhưng họ vẫn làm thử, tìm thấy thánh quả là sẽ gõ thử xem có ăn may không.
Sự thật thì xác suất ăn may nhỏ đến gần bằng không, vì thánh quả có phẩm cấp càng cao ẩn chứa lực lượng quang minh càng mạnh. Muốn gõ rụng thánh quả như vậy trừ phi ngươi siêu mạnh hoặc có đạo tâm kiên định, không thì muốn gõ rụng thánh quả cửu phẩm nói dễ hơn làm.
Có người đoán muốn gõ rụng thánh quả cửu phẩm phải thì thấp nhất là Chân Đế, Bất Hủ Chân Thần. Đương nhiên cường giả thấp hơn hai đẳng cấp này một chút cũng có xác suất, nhưng rất nhỏ. Nếu Chân Đế hoặc Bất Hủ Chân Thần ra tay thì dư sức gõ rụng thánh quả cửu phẩm.
Bởi vậy khi nhóm Tần Quân trèo qua mấy ngọn núi to cao vút đâm mây thì nghe một số học sinh thảo luận ai gõ rụng thánh quả cửu phẩm.
Có người nuốt nước miếng bàn tán:
– Ta mới nãy thấy Kim Mãng Chân Đế gõ rụng một trái Thánh Liên quả tám cảnh, đó là thứ tốt, cắn một miếng quang minh thành nước trái cây, rất hấp dẫn.
Nghe cái tên Kim Mãng Chân Đế, nhiều người lòng rung lên.
– Kim Mãng Chân Đế cũng đến? Xem ra lần này có nhiều nhân vật ghê gớm đến đường cổ thật.
Một Chân Đế trẻ tuổi và còn là Chân Đế tam cung hỏi sao không khiến người nghiêm nghị?
Một người đến từ Thánh Đà Tây Bộ hơi không phục nói:
– Không chỉ có Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế cũng đến, cũng gõ rụng Diêu Phù Chu quả cửu phẩm. Hiònh như Khắc Thạch Chân Đế đã lên đỉnh rồi.
Bốn viện lớn đều thuộc về học viện trong Quang Minh Thánh Viện, nhưng cho đến nay luôn giành nhau nổi bật, các học sinh không ai phục ai. Học sinh của mỗi viện lớn đều cho rằng học viện của mình mới là số một trong bốn viện lớn.
Một học sinh Thự Quang Đông Bộ thấy học sinh của Thánh Đà Tây Bộ, đường cổ vênh váo thì cười khẩy nói:
– Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế thì sao? Thự Quang Đông Bộ chúng ta có một nhân vật ghê gớm đến, đó là Kim Bồ Chân Đế.
Nghe cái tên Kim Bồ Chân Đế, những người khác tinh thần rung động cùng nhìn chằm chằm vào học sinh Thự Quang Đông Bộ:
– Kim Bồ Chân Đế cũng tới!?
Bị nhiều người nhìn chăm chú khiến học sinh Thự Quang Đông Bộ xấu hổ, ấp úng nói:
– A, chỉ nghe nói thôi. Ta nghe nhóm học trưởng nói lúc lên đường có gặp Kim Bồ Chân Đế, nhưng chắc bây giờ Kim Bồ Chân Đế đã vào vườn thánh thú rồi, không ở trong vườn thánh quả.
Làm nghe tên Kim Bồ Chân Đế làm nhiều người biểu tình trầm trọng:
– Kim Bồ Chân Đế đã đến thì còn phần cho người khác không?
Kim Bồ Chân Đế là Chân Đế của Thự Quang Đông Bộ, còn là một vị Chân Đế bát cung, thực lực mạnh hơn Kim Mãng Chân Đế, Khắc Thạch Chân Đế rất nhiều. Quan trọng nhất Kim Bồ Chân Đế là đệ tử của Lan Thư Tài Thánh, đây mới là điều khiến người e dè, bất cứ ai khi nhắc đến Lan Thư Tài Thánh đều sẽ ngước nhìn.
Tiên Thống Giới đương thời trong thế hệ trẻ có thể đánh đồng với Kim Quang Thượng Sư thì chỉ có Lan Thư Tài Thánh.
Có học sinh Thánh Đà Tây Bộ không phục hừ lạnh một tiếng:
– Hừ! Kim Bồ Chân Đế đến thì sao? Nữ thiên kiêu của chúng ta cũng tới.
Học sinh học viện khác hỏi:
– Nữ thiên kiêu? Là Phi Kiếm Thiên Kiêu sao?
Học sinh Thánh Đà Tây Bộ cười ngạo nghễ nói:
– Trừ Phi Kiếm Thiên Kiêu ra còn ai xứng với chữ nữ thiên kiêu? Nàng là Nửa Bước Trường Tồn!
Chương 4063: Quần Anh Đông Đúc (2)
Nghe cái tên Phi Kiếm Thiên Kiêu làm nhiều người biểu tình nghiêm túc:
– Phi Kiếm Thiên Kiêu, tộc muội của Khê Hoàng, đệ tử của Tẩy Khê.
Vì Phi Kiếm Thiên Kiêu không chỉ là một trong các Nửa Bước Trường Tồn trẻ tuổi nhất, khiến người kiêng dè là xuất thân của nàng, đệ tử của Tẩy Khê, muội muội ruột của Khê Hoàng.
Một học sinh đường cổ nói:
– Phi Kiếm Thiên Kiêu ghê gớm thật nhưng so với Linh Tâm Chân Đế của chúng ta thì sao?
Học sinh Thự Quang Đông Bộ, Thánh Đà Tây Bộ, đường cổ không ai phục ai. Học sinh Bắc Viện thì im lặng nhiều.
Học sinh một số viện lấy lại tinh thần, hỏi:
– Bắc Viện có ai đến? Thánh Sương Chân Đế có tới không?
Học sinh Bắc Viện nhẹ nhàng nói:
– Chúng ta chỉ có Tam Mục Thần Đồng đến, trường hợp nhỏ thế này không cần Thánh Sương bệ hạ giá lâm.
– Tam Mục Thần Đồng đến? Nửa Bước Trường Tồn trong giới trẻ!
Học sinh Bắc Viện nói chuyện hơi khoe mẽ nhưng nghe cái tên Tam Mục Thần Đồng làm bọn họ bị rung động.
Tam Mục Thần Đồng là Nửa Bước Trường Tồn trẻ tuổi nhất, nhỏ còn hơn Phi Kiếm Thiên Kiêu, có thể nói là thiên phú vô song. Chân Đế lớn hơn cũng khen Tam Mục Thần Đồng có thiên phú vô song, tương lai tiền đồ không thể đo lường, rất có thể trở thành Viễn Đạo Trường Tồn.
Có người thì thào:
– Ghê gớm, nhưng không biết bọn họ có hái Chí Tôn quả không.
Học sinh nhiều học viện nhìn nhau. Chí Tôn quả là thứ bao người khao khát, có người nói muốn hái Chí Tôn quả thì kém nhất phải e là Chân Đế hoặc Trường Tồn, nhưng chưa chắc hai cảnh giới này trăm phần trăm hái được.
Nhiều người nhỏ giọng bàn tán:
– Chí Tôn quả, lần này không biết ai có thể hái được. Trước kia nghe nói Thánh Sương Chân Đế, Minh Vương Phật, Kim Biến Chiến Thần đều từng hái, không biết có thật không. Hy vọng lần này không quá kém, ít nhất nên có hơn ba người hái được Chí Tôn quả.
Có học sinh nhỏ giọng nói:
– Ta cảm thấy không chừng có một người khiến người bất ngờ.
Mọi người đầy hứng thú hỏi:
– Là ai? Nhân tài mới xuất hiện sao?
Học sinh này trịnh trọng nói:
– Lý Thất Dạ, ta cho rằng có lẽ hắn sẽ hái được Chí Tôn quả.
Mọi người hoang mang hỏi:
– Lý Thất Dạ là ai?
Cái tên này quá xa lạ với bọn họ, chưa từng nghe.
Học sinh chậm rãi nói:
– Một học sinh Tẩy Tội viện, theo ta thấy lần này hắn có cơ hội hái Chí Tôn quả, không thì hắn sẽ không đến đây.
Các học sinh cười phá lên lắc đầu nói:
– Ngươi đùa hả? Một học sinh Tẩy Tội viện mà hái được Chí Tôn quả? Đang mơ sao? Sợ là từ lúc Tẩy Tội viện sáng lập dến bây giờ không có học sinh nào hái được Chí Tôn quả. Lý Thất Dạ này có điểm nào xuất sắc?
Học sinh nghiêm túc nói, không hề đùa:
– Bởi vì hắn được Tẩy Tội kiếm công nhận. Nên biết đó là bội kiếm của Thủy Tổ, năm xưa bao người muốn lấy thanh kiếm này mà không thành công. Chỉ có Thánh Sương Chân Đế là cầm bội kiếm lên được, nên nhớ khi đó Thánh Sương Chân Đế đã là Chân Đế thập nhất cung, cách thập nhị cung chỉ có một bước.
Nghe học sinh nói thế các học sinh khác nhìn nhau.
Có người lẩm bẩm:
– Được Tẩy Tội kiếm công nhận thì hơi tà môn.
Có học sinh phản bác ngay:
– Sợ rằng chỉ là trùng hợp, duyên phận! Báu vật nhận chủ là chuyện không ai dám chắc, có lẽ hắn vừa lúc gặp may được Tẩy Tội kiếm công nhận.
Học sinh kia nói:
– Coi như hắn ăn may được Tẩy Tội kiếm công nhận, nhưng hắn từng búng tay một cái gõ rụng mấy chục trái Bạch Hào Lang Gia quả. Đó là thánh quả ngũ phẩm, thử hỏi ai có thể trong thời gian ngắn ngủi gõ rơi nhiều Bạch Hào Lang Gia quả như thế? Dù là Chân Đế cũng gặp khó khăn.
Nhiều học sinh nhìn nhau, biểu tình không quá tin tưởng, vì bọn họ còn không làm được, mà họ là học sinh từ bốn viện lớn, đều rất ưu tú, trong bọn họ có người là Bất Hủ Chân Thần.
Một học trưởng từng có chứng kiến lúc này lên tiếng:
– Ta có thấy tận mắt, đúng là hắn gõ rụng mấy chục trái Bạch Hào Lang Gia quả. Chuyện này hơi tà môn, tà ở đâu thì khó nói rõ. Khi ấy Trương Đinh Dục không chịu thua, cho rằng Tần Quân dùng yêu thuật. Nhưng bây giờ ngẫm lại đây không phải yêu thuật gì, rất có thể là vì Tẩy Tội kiếm.
Học trưởng tạm dừng, nhìn mọi người nói:
– Thử nghĩ xem Tẩy Tội kiếm là bội kiếm của Thủy Tổ, nó ẩn chứa lực lượng quang minh vô tận. Thánh quả sinh ra từ quang minh và thiên địa tạo hóa, rất có thể Lý Thất Dạ mượn lực lượng quang minh của Tẩy Tội kiếm gõ rụng Bạch Hào Lang Gia quả chứ không phải dựa vào sức mình.
Nghe học trưởng đó phân tích nhiều học trưởng thấy có lý.
Một học sinh gật đầu nói:
– Vậy xem ra lực lượng của hắn đến từ Tẩy Tội kiếm, nhưng binh khí dù sao là binh khí,binh khí là chết, người là sống, Tẩy Tội kiếm mạnh đến đâu cũng không phải vạn năng. Chân Đế chưa chắc hái được Chí Tôn quả, nếu Lý Thất Dạ muốn dựa vào Tẩy Tội kiếm hái Chí Tôn quả thì không thể nào.
Rất nhiều học sinh không xem trọng Lý Thất Dạ, vì học sinh Tẩy Tội viện như hắn không có tiếng tăm gì, không thể so sánh với Chân Đế, Trường Tồn của bốn viện lớn.
Học sinh luôn ủng hộ Lý Thất Dạ vẫn cố chấp cho rằng hắn không đơn giản:
– Tóm lại ta cảm thấy Lý Thất Dạ rất có thể làm được.
Học sinh khác không ủng hộ quan điểm đó, lắc đầu phản bác:
– Chỉ là một thanh Tẩy Tội kiếm, mạnh dến đâu cũng có hạn. Đã bao nhiêu năm Tẩy Tội viện không ra nhân vật xuất sắc gì, trăm ngàn vạn năm nay chưa từng nghe có Chân Đế nào xuất thân từ Tẩy Tội viện. Đời này có lẽ cũng giống vậy, những học sinh cú Tẩy Tội viện là hậu đại của tù phạm kẻ ác, người chảy dòng máu dơ bẩn. Bọn họ đã định trước bị trời vứt bỏ, bị chúng sinh nguyền rủa, bọn họ không thể nào ra nhân kiệt gì được.
Nói đến đây học sinh đó lộ vẻ mặt khinh thường.
Dù tất cả học sinh không thèm để ý Lý Thất Dạ, nhưng học sinh kia vẫn đinh ninh cho rằng hắn tràn đầy khả năng vô hạn. Vì Tẩy Tội kiếm là bội kiếm của Thủy Tổ, nó sẽ không tùy tiện nhận một người làm chủ nhân.
Lý Thất Dạ không biết mình trở thành đối tượng bị người thảo luận, hắn và nhóm Đỗ Văn Nhụy đã vào sâu trong vườn thánh quả.
Lúc này Đỗ Văn Nhụy đang dạy nhóm Triệu Thu Thực phân biệt các loại thánh quả trong vườn thánh quả, cực kỳ kiên nhẫn giảng dạy công hiệu, kỳ diệu của từng loại. Mỗi khi nói đến loại thánh quả nào là Đỗ Văn Nhụy kể vanh vách.
Lý Thất Dạ thì ngồi trên nhánh một cây Thánh Quả, đung đưa chân.
Nhìn Đỗ Văn Nhụy dạy học sinh, Lý Thất Dạ cười hỏi:
– Ăn Chí Tôn quả có mùi vị gì?
Chương 4064: Quang Minh Cũng Là Một Loại Tội
Đỗ Văn Nhụy khựng lại. Các học sinh nhìn gã, nhóm Triệu Thu Thực rất muốn biết mùi vị Chí Tôn quả ra sao. Bởi vì trong thánh quả ngon nhất, khó hái nhất là Chí Tôn quả. Có thể nói Chí Tôn quả chuyên dành cho Chân Đế, Trường Tồn hưởng, những người khác đừng mơ hái được.
Đỗ Văn Nhụy cười gượng:
– Cái đó… ta cũng không biết.
Đỗ Văn Nhụy nhẹ lắc đầu nói:
– Ta chưa từng ăn Chí Tôn quả, nếu sau này có cơ hội ăn được nó chắc chắn sẽ nói cho các ngươi biết.
Nghe Đỗ Văn Nhụy nói thế làm nhóm Triệu Thu Thực hơi thất vọng. Trong lòng bọn họ rất muốn biết thánh quả tuyệt nhất trần đời khi ăn sẽ có mùi vị thế nào. Họ cũng biết mình làm khó người ta, chỉ có Chân Đế mới hái Chí Tôn quả được, viện trưởng của họ không phải Chân Đế thì sao mà hái? Không thể hái Chí Tôn quả thì tất nhiên không biết mùi vị của nó thế nào.
Lý Thất Dạ bật cười, không hỏi cắc cớ nữa. Đỗ Văn Nhụy thì bình tĩnh lại làm như không nghe thấy tiếng cười của Lý Thất Dạ.
Một học sinh thắc mắc hỏi:
– Viện trưởng, chúng ta đã không thể hái thánh quả nhưng tại sao khi đến đây ta cảm giác Thánh Quả thụ chỗ này càng khó leo hơn, khi leo rất vất vả.
Học sinh này hỏi ra thắc mắc trong lòng, nhóm Triệu Thu Thực gật gù theo. Ban đầu e tưởng chỉ có bản thân mới có cảm giác như vậy, không ngờ mọi người đồng cảm.
Đỗ Văn Nhụy nói:
– Đó không phải vì Thánh Quả thụ khó bò mà vì càng vào sâu càng bị hạn chế nhiều.
Học sinh tò mò hỏi:
– Bị cái gì hạn chế?
Đỗ Văn Nhụy cười nói:
– Có lẽ là Thủy Tổ thử thách hậu bối, một loại lực lượng quang minh trấn áp. Càng đi vào trong lực lượng quang minh càng mạnh, nên bạn học Lý mới đến Thánh sơn nhận thử thách, để Thánh Đốc đại nhân tin tưởng bạn học Lý trong lòng không có hắc ám. Trước quang minh thì tất cả hắc ám không có chỗ che giấu.
Nghe Đỗ Văn Nhụy nói nhóm Triệu Thu Thực hiểu ra, gật gù:
– Thì ra là vậy.
Lý Thất Dạ thì không đồng ý giải thích đó, cười to bảo:
– Đám trưởng bối các ngươi đều mỹ hóa Thủy Tổ như vậy sao? Có vài thứ không cần che đậy, khi họ mạnh đến trình độ nhất định thì sẽ hiểu.
Đỗ Văn Nhụy cười gượng nói:
– Cách nói này xem như giải thích khá hợp lý, không phải không có lý.
Đám Triệu Thu Thực tò mò nhìn Lý Thất Dạ, bọn họ không cảm thấy cách giải thích của Đỗ Văn Nhụy có gì không ổn.
Lý Thất Dạ lắc đầu cười nói:
– Trấn áp gì đó chỉ là kiểu nói lừa người. Giải thích chính xác nhất là thần phục, đương nhiên có thể nói cao nhã chút là quy y. Nơi này là Thánh sơn, dưới mảnh đất này là biển quang minh, có lực lượng quang minh vô cùng vô tận. Dưới lực lượng quang minh như thế nếu ngươi có thể đi tiếp sẽ bị lực lượng quang minh hấp dẫn càng lớn. Bị lực lượng quang minh đó dụ dỗ, đừng nói người sinh trưởng ở nơi này, thuở nhỏ tu luyện công pháp quang minh như các ngươi, dù là những người từ bên ngoài đến cũng sẽ chịu áp lực. Đó không phải là lực lượng trấn áp gì, là bản năng của các ngươi chống cự dụ dỗ. Càng đi vào trong quang minh dụ dỗ càng mãnh liệt, đối kháng cũng kịch liệt hơn, làm ngươi cho rằng đây là lực lượng quang minh trấn áp.
Đỗ Văn Nhụy cười gượng, khẽ thở dài. Một số bí mật có thể giấu diếm cường giả tu sĩ bình thường, qua mắt người đời nhưng không thể giấu tồn tại cường đại thật sự, đặc biệt là bí ẩn phía sau kiểu như vậy càng không thể giấu người như Lý Thất Dạ.
Triệu Thu Thực hoang mang hỏi:
– Quang minh không tốt sao? Quang minh phổ chiếu, vạn vật an sinh là điều tốt đẹp.
– Con người sinh ra vì bản năng, quang minh và hắc ám từ đâu đến? Ngươi chính là ngươi, khi vừa sinh ra ngươi không thuộc về quang minh, cũng không thuộc về hắc ám. Cái gọi là có quang minh, hắc ám chỉ là một loại tranh giành. Ngươi cho rằng hướng tới quang minh là tốt, vậy với người sinh ra từ hắc ám thì sao? Hướng tới hắc ám là một loại hành hương. Mọi việc đều có mức độ, không có tuyệt đối tốt, tuyệt đối xấu. Ví dụ quang minh dụ dỗ trong Thánh sơn, nói tốt là nếu ngươi giữ vững mình, lòng sinh quang minh thì sau khi rời khỏi đây có lẽ ngươi thành hiền giả tạo phúc cho một phương, kiểu này gọi là quy y. Nhưng nếu ngươi không thể giữ đạo tâm đi vào nơi sâu nhất Thánh sơn thì vĩnh viễn không thể rời đi, ngươi sẽ tọa hóa ở đó. Ngươi có thể nói cao nhã một chút nhưng bản chất nó là con rối. Ngươi sẽ thành con rối của quang minh, các ngươi nói xem trở thành con rối của quang minh có còn là chuyện tốt không?
Nghe Lý Thất Dạ giải thích hàng loạt, nhóm Triệu Thu Thực nhìn nhau, sững sờ tại chỗ.
Đỗ Văn Nhụy lắc đầu nói:
– Bọn họ còn là con nít, không cần nói những điều này với họ.
Lý Thất Dạ cười khẽ:
– Đây là lỗi của các người. Làm thế này là để bọn họ trực diện quang minh, quang minh chưa chắc cao thượng, con buôn không phải thấp hèn. Nếu bọn họ hiểu thì sẽ không thấy xấu hổ vì xuất thân của mình, vì mình là con dân của Tẩy Tội thành, mà sùng bái quang minh. Đây là một loại bệnh trạng, dù là vì ý tốt hay vô tình nhưng nó khiến người các đời sau bị bao phủ dưới bóng ma, sống tạm trong bóng ma. Bóng ma này không phải từ tương lai mà là ảnh chiếu quang minh tạo thành!
Đỗ Văn Nhụy khẽ thở dài, không thể phản bác, vì gã biết sự thật. Tẩy Tội thành không phải là hậu đại của người có tội gì, cho dù thật sự là tội nhân, làm hậu đại không cần gánh tiếng ác của lớp tổ tiên.
Trăm ngàn vạn năm nay tiếng xấu của Tẩy Tội thành còn đó không phải vì dân chúng Tẩy Tội thành làm chuyện cực kỳ xấu xa không thể tha thứ, không phải vì bọn họ làm chuyện ác gì khiến người thần căm giận. Như Lý Thất Dạ nói, tiếng xấu của Tẩy Tội thành từ trăm ngàn vạn năm nay, con dân từ đời này đến đời khác sống tạm dưới ám ảnh quang minh, đó không phải do hắc ám mà là ảnh chiếu của quang minh. Không có Tẩy Tội thành đối lập thì sao tôn lên quang minh thần thánh vô thượng?
Vì thế Tẩy Tội viện đời đời thấp hèn, có lẽ Thủy Tổ vô tình tạo ra, có lẽ Thủy Tổ muốn nhắc nhở hậu nhân, hay hoặc là có ý gì khác.
Nói chung vì lý do gì thì chỉ có một câu, Tẩy Tội viện nhiều đời cõng tội danh, tội không phải vì bọn họ mà nằm ở Thủy Tổ Viễn Hoang Thánh Nhân Quang Minh Thánh Viện, ở quang minh soi sáng Quang Minh Thánh Viện.
Đỗ Văn Nhụy biết ý nghĩa sâu xa đằng sau nó, nhưng gã không thể thay đổi, trừ phi gã lật đổ Quang Minh Thánh Viện, diệt trừ quang minh chiếu khắp. Tạm không nói Đỗ Văn Nhụy có năng lực đó không, dù có thì gã cũng sẽ thành tội nhân của Quang Minh Thánh Viện, lúc đó gã mới thật sự là tội ác ngập trời.
Chương 4065: Một Đại Hắc Ngưu
Lời nói của Lý Thất Dạ làm rung động đạo tâm của nhóm Triệu Thu Thực, bọn họ không mấy tin tưởng, khó khăn lắm lấy lại tinh thần hỏi:
– Tại sao chúng ta chưa từng nghe có ai trở thành con rối của quang minh?
Lý Thất Dạ cười nói:
– Bởi vì các ngươi không có cơ hội trông thấy. Nếu như các ngươi muốn chân thực thì nhìn vườn thánh thú là biết ngay.
Học sinh tò mò hỏi:
– Vườn thánh thú thì thế nào?
Các học sinh tò mò. Đỗ Văn Nhụy thở thở dài, gã không biết chuyện này là tốt hay xấu, vì có một số việc học sinh biết gã còn hơi sớm.
Lý Thất Dạ cười khẽ:
– Ngươi có thấy thánh thú trong vườn thánh thú chạy ra ngoài bao giờ chưa? Trong Quang Minh Thánh Viện này thánh quang sáng soi, khắp nơi đều là cõi yên vui, tại sao thánh thú trong vườn thánh thú chỉ ở trong đó? Không ai trói buộc, không có gồng xiềng nhốt chúng nó. Trừ thánh thú sinh trưởng ở địa phương ra có bao nhiêu mãnh thú ác điểu cường đại từ bên ngoài đến? Ở trong vườn thánh thú thời gian lâu rồi dần không muốn rời đi, xem vườn thánh thú như nhà mình. Trừ phi bị người cường đại không gì sánh bằng mang đi, hoặc người có duyên muốn nó đi cùng, không thì thánh thú bình thường sẽ chết già tại đây.
Ánh mắt Lý Thất Dạ sâu thẳm nói tiếp:
– Tại sao muôn thú tràn đầy dã tính, hung mãnh thô bạo cũng dần trở thành thánh thú tại đây? Đó là vì lực lượng quang minh mênh mông làm đạo tâm của chúng nó bị lạc, chúng hướng tới quang minh, sinh tồn trong quang minh, quên bản tính của mình, quên mình đến từ nơi đâu. Dĩ nhiên nói cao nhã thì đây là tẩy lễ, thanh tẩy dã tính của chúng nó. Nói trực tiếp một chút là lực lượng quang minh thuần phục chúng nó, tẩy não chúng nó.
Học sinh Tẩy Tội viện ngây người nghe Lý Thất Dạ nói, ở trong lòng bọn họ thì thánh thú là tượng trưng cho cát thụy, vườn thánh thú là nơi họ rất khao khát hướng về, một nơi vô cùng tốt đẹp, vì nơi đó là nhà của thánh thú. Giờ Lý Thất Dạ nói điều khác hẳn.
Có học sinh không kiềm được hỏi:
– Thánh thú chẳng phải bẩm sinh liền có sao?
Lý Thất Dạ cười nói:
– Trên đời không có phẩm loại thánh thú, ít nhất không có thánh thú mà các ngươi nói. Đương nhiên nếu bảo sinh ra trong vườn thánh thú, lớn lên trong vườn thánh thú, tràn ngập thánh quang vô tận thì đúng là có thể gọi nó là thánh thú, xem như một phẩm loại. Dù cõi đời này thật sự có thánh thú cũng không thể định nghĩa bằng quang minh hoặc hắc ám mà bằng huyết thống của chúng nó, định nghĩa từ khởi nguồn của nó.
Nhóm Triệu Thu Thực nhìn nhau.
Đỗ Văn Nhụy đứng dậy vỗ tay nói:
– Được rồi, chúng ta đi chỗ khác tìm xem có thánh quả thích hợp không.
Đỗ Văn Nhụy không hy vọng Lý Thất Dạ nói sâu hơn nữa, vì nếu kể tiếp không chừng sẽ làm tất cả học sinh Tẩy Tội viện thay đổi tưởng tượng về Quang Minh Thánh Viện, lật đổ xuất thân của bọn họ, biến đổi định nghĩa với toàn đạo thống.
Nếu phong trào tư duy này lan rộng trong Quang Minh Thánh Viện sẽ trùng kích nơi đây, rất có thể dao động căn cơ, nếu đến ngày đó Đỗ Văn Nhụy sẽ thành tội nhân thiên cổ của Quang Minh Thánh Viện.
Đỗ Văn Nhụy không muốn lay động Quang Minh Thánh Viện, không hy vọng Quang Minh Thánh Viện có quang minh chiếu khắp nơi bị hậu nhân chất vấn. Đỗ Văn Nhụy cũng không muốn Tẩy Tội thành bị dìm xuống mãi.
Đỗ Văn Nhụy là cường giả ẩn thế trong Quang Minh Thánh Viện, một nhân vật tuyệt thế, gã không thiên vị, mong muốn tìm ra cách nào đẹp cả hai bên, nhưng mãi chưa có cách tốt hơn. Mạnh như Đỗ Văn Nhụy không chỉ biết một vài thứ ẩn sâu đằng sau Quang Minh Thánh Viện, cũng biết chút lai lịch của Tẩy Tội thành. Nhưng làm đệ tử Quang Minh Thánh Viện, người trông giữ đạo thống này, có vài chuyện Đỗ Văn Nhụy không muốn làm.
Bị Đỗ Văn Nhụy nhắc nhở nhóm Triệu Thu Thực lấy lại tinh thần, bọn họ nén lời Lý Thất Dạ nói xuống tận đáy lòng. Dù sao bọn họ từ nhỏ lớn lên trong Quang Minh Thánh Viện, có một số việc bọn họ không nên nghi ngờ, càng không nên bất kính với Thủy Tổ, liệt tổ liệt tông, vì bọn họ sinh trưởng ở mảnh đất quang minh sáng soi này.
Dù vậy hạt giống nghi ngờ đã gieo trong lòng học sinh Tẩy Tội viện.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Nhóm Lý Thất Dạ định lên đường thì nghe một chuỗi tiếng nổ. Mắt đất rung rinh, núi to lắc lư.
Trời đất rung rinh làm mọi người hết hồn:
– Chuyện gì xảy ra?
Ầm!
Rầm rầm rầm!
Đằng trước bị xới ra một con đường, tất cả cây cối bị đụng gãy, vô số mảnh nhỏ bắn ra tựa như bông tuyết.
Mọi người nhìn sang, thấy một con trâu nước chạy như điên tới gần, nó chạy rất nhanh. Khi con trâu nước chạy đến thì không nhìn đường, nó cúi đầu dùng đôi sừng cày qua, cây cối trước mặt nó bị hất bay, đụng nát, cực kỳ hung hãn.
Con trâu nước này không quá to lớn, thân hình như ngọn núi nhỏ, cơ bắp chắc khỏe. Da lông của nó trơn bóng đen nhánh như đã được mài tới mài lui nhiều lần, cảm giác đặc biệt rắn chắc, làm người ta muốn sờ.
Con trâu nước bốn vó như sắt, khi nó giơ chân lên đạp xuống có thể đạp nát nham thạch. Đôi sừng trâu trên đỉnh đầu của nó thì càng khỏi phải nói, lấp lóe tia sáng đen nhánh như chế tạo bằng kim đen, nhìn liền biết rất cứng rắn, có thể cày lật tung tất cả thứ ngáng trước mặt nó.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng nổ vang lên, thiên địa lắc lư, vô số gỗ vụn bay ra. Con trâu nước chạy nhanh tới không chỉ đạp vỡ nham thạch còn cày tung mọi thứ trước mặt nó.
Nhìn con trâu nước to lớn xông lên, Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Một dị loại đến, xem như dị loại trong vườn thánh thú.
Nhìn con trâu to, Đỗ Văn Nhụy giật mình kêu lên:
– Đại Hắc Ngưu!
Đỗ Văn Nhụy cuốn tay áo kéo nhóm Triệu Thu Thực sang một bên, nói:
– Cẩn thận chút, con trâu này rất hung hãn!
Ầm!audio coi am
Vang tiếng nổ điếc tai, Đỗ Văn Nhụy mới dứt lời thì con Đại Hắc Ngưu đã cà qua bên cạnh họ, không chỉ nghiền nát cây cối đằng trước còn xới cái khe sâu. Nếu động tác của Đỗ Văn Nhụy chậm một chút có lẽ nhóm Triệu Thu Thực đã bị con trâu nước hất bay. Nhìn cảnh này làm nhóm Triệu Thu Thực sợ đến toát mồ hôi lạnh.
Con Đại Hắc Ngưu chạy như điên tới, một đám học sinh ở phía sau điên cuồng đuổi theo:
– Mau đuổi theo, đừng để nó trốn!
Có đến mấy trăm học sinh, bọn họ đến từ các học viện, còn có học sinh thực lực Bất Hủ Chân Thần. Đám Đại Hắc Ngưu rượt theo Đại Hắc Ngưu, chớp mắt tất cả biến mất phía góc núi.
Nhìn nhiều học sinh đuổi theo con Đại Hắc Ngưu, có học sinh tò mò hỏi:
– Các ngươi đuổi theo con Đại Hắc Ngưu này làm gì? Chẳng phải lão sư đã nói rồi sao? Nếu thánh thú trong vườn thánh thú không muốn thì rất khó mang nó đi.