1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 810 [Chương 4046 đến Chương 4050]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 810 [Chương 4046 đến Chương 4050]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 4046: Hái Thánh Quả Đi

Mọi người nghe vậy liền bỏ mơ về Chí Tôn quả, trước không nói bọn họ có thực lực ăn không, thậm chí không có tư cách hái. Thực lực đẳng cấp Chân Đế, dừng nói họ, nguyên Tẩy Tội viện bao gồm lão sư, thậm chí là viện trưởng cũng không ai có thực lực Chân Đế.

Trong học sinh có thực lực Chân Đế thì chỉ trong bốn viện lớn, chỉ có Bắc Viện, Thự Quang Đông Bộ, Thánh Đà Tây Bộ, Ly Minh Tam Bộ mới có học sinh thực lực Chân Đế.

Đỗ Văn Nhụy dẫn học sinh đi tới trước, hái thánh quả. Dọc đường đi thấy đủ loại thánh quả, có to như dưa hấu, có nhỏ như hạt mè. Nhưng phẩm cấp của trái cây không tính bằng kích cỡ.

Nhỏ như hạt mè tỏa thánh quang là thánh quả tam phẩm, thánh quả to như dưa hấu chỉ là nhất phẩm.

Ban đầu nhóm Triệu Thu Thực cảm thấy dễ hái thánh quả, không phải mỗi trái chín bọn họ đều gõ rụng được nhưng ít ra mỗi gốc thánh quả thụ bọn họ phát hiện có thể rớt vài trái.

Nhưng càng đi sâu vào vườn thánh quả bọn họ phát hiện thánh quả càng khó rụng. Vài thánh quả thụ tất cả học sinh thử nhưng không thánh quả nào rơi xuống.

Dọc đường đám học sinh Triệu Thu Thực thấy học sinh của học viện khác. Những học sinh xuất thân viện lớn thực lực mạnh không ngừng lại ở vòng ngoài, lạnh lùng liếc nhóm Triệu Thu Thực một cái rồi nghênh ngang đi, không ở lại đây lãng phí thời gian.

Một số học sinh thực lực không tầm thường, không xuất thân từ học viện lớn nhưng cũng mạnh hơn nhóm Triệu Thu Thực. Bọn họ hái thánh quả về trái cây hay số lượng đều tốt hơn nhóm Triệu Thu Thực nhiều.

Những học sinh thực lực không tầm thường rất bất mãn nhóm Triệu Thu Thực tản ra tìm thánh quả thụ khắp núi đồi.

Học sinh lạnh lùng liếc nhóm Triệu Thu Thực, nói:

– Thưc lực như các ngươi thì ngoan ngoãn ở bên ngoài hái thánh quả nhất phẩm đi.

Khi phát hiện thánh quả thụ phẩm cấp cao chút học sinh học viện khác sẽ đẩy nhóm Triệu Thu Thực ra ngoài, dù học sinh Tẩy Tội viện đến trước.

Học sinh học viện khác sẽ khinh thường nói:Nguồn truyện audio Podcast

– Các ngươi đứng sang bên đi, chờ chúng ta hái xong mới đến lượt các ngươi. Có leo lên cũng không hái được chỉ lãng phí thời gian của chúng ta.

Bị đám học sinh học viện khác bài trừ làm nhóm Triệu Thu Thực rất bực tức nhưng không biết làm sao. Đa số học sinh học viện khác mạnh hơn bọn họ, đúng là nhóm Triệu Thu Thực hái thánh quả không bằng người ta.

Đặc biệt thánh quả thụ tốt chút, học sinh khác một người có lẽ hái được ba, năm trái, còn nhóm Triệu Thu Thực một người gõ rụng một trái đã là thu hoạch rất tốt, gặp thánh quả thụ trên tam phẩm thì hơn một nửa học sinh không thể gõ rụng trái cây, bị học sinh khác cười nhạo.

Học sinh học viện khác nhạo báng:

– Các ngươi lo mà hái thánh quả nhất phẩm đi.

Nhóm Triệu Thu Thực im lặng, bọn họ thay phiên hái xong lặng lẽ rời đi, chỉ có vài học sinh trong nhóm hái được thánh quả của thánh quả thụ này.

Đỗ Văn Nhụy đi trên đường núi không nói gì, chậm rãi tiến lên, không can thiệp, chỉ cười cười.

Khi bọn họ leo qua một ngọn núi, Lý Thất Dạ và Đỗ Văn Nhụy nghỉ ngơi ở khe núi, học sinh Tẩy Tội viện chạy đến.

Đỗ Văn Nhụy ngước nhìn phía trước, chỉ vào một ngọn núi:

– Trong sơn cốc đó có một gốc thánh quả thụ ngũ phẩm tên là Bạch Hào Lang Gia thụ, cực phẩm trong ngũ phẩm, một trái bằng hai, ba trái ngũ phẩm khác. Các ngươi có thể thử xem.

Nghe Đỗ Văn Nhụy nói, nhóm học sinh Triệu Thu Thực mắt sáng rực:

– Thánh quả ngũ phẩm!

Bọn họ vào vườn thánh quả lâu vậy mới tìm được hai, ba gốc thánh quả thụ. Đương nhiên trong bọn họ chỉ có vài người hái được thánh quả từ vài cây này.

– Chúng ta đi thử!

Tuy cơ hội hái thánh quả ngũ phẩm không lớn nhưng nhóm học sinh Triệu Thu Thực không muốn bỏ cuộc, vẫn muốn thử xem. Bọn họ đông người, sẽ có một người có cơ hội.

Đỗ Văn Nhụy hy vọng nhất là thấy nhiệt tình của họ, trăm trận không nản:

– Vậy thì thử đi.

Đỗ Văn Nhụy dẫn các học sinh tiến lên, trèo lên ngọn núi kia đi vào sơn cốc.

Khi bọn họ vào sơn cốc bên trong đã đông nghẹt người, nhiều học sinh chờ tại đó.

Trong sơn cốc, một cây to dựng đứng, cây rất lớn cần mười mấy người ôm mới hết. Cây to gần như che lấp nguyên sơn cốc.

Cây đỏ rực, lá cây màu xanh ánh đỏ tựa như ngọc xanh đỏ, trên cành treo đầy thánh quả, nặng trĩu làm nhánh chùng xuống.

Như Đỗ Văn Nhụy nói, gốc thánh quả thụ này tên là Bạch Hào Lang Gia thụ, kết thánh quả trông như mỹ ngọc.

Bạch Hào Lang Gia quả to cỡ móng tay cái, mỗi trái như bằng ngọc đỏ pha lê. Nhưng khác với ngọc đỏ, các trái Bạch Hào Lang Gia quả đầy lông trắng ngắn ngủi giống kim bạc, tựa như khoác sương sớm, rất đẹp.

Một gốc Bạch Hào Lang Gia thụ rất được học sinh yêu thích, trong sơn cốc xếp hàng dài như rắn. Mọi người chờ đợi leo cây hái Bạch Hào Lang Gia quả, dù mỗi lần mấy chục người leo cây thì đội xếp hàng vẫn dài đến lối vào sơn cốc.

Bạch Hào Lang Gia thụ được hoan nghênh không có gì bất ngờ, nó là thánh quả ngũ phẩm cực phẩm, hái một trái lời hơn hái thánh quả ngũ phẩm khác, một trái bằng ba trái.

Có học sinh bò lên cây gõ nhiều Bạch Hào Lang Gia quả chín nhưng không trái nào rơi xuống, học sinh táo bạo:

– Mợ nó, xui chết!

Có học sinh ra tay nhanh, bóc bóc gõ rụn bảy đến mười Bạch Hào Lang Gia quả.

Nhìn học sinh một hơi hái nhiều Bạch Hào Lang Gia quả, có bạn học oán trách hét to:

– Thanh Phong, nương tay giúp đi, chừa chút cho học sinh chúng ta xếp sau chứ!

Học sinh tên Thanh Phong mặt mày hớn hở vừa lòng tụt xuống Bạch Hào Lang Gia quả:

– Rồi rồi, Bạch Hào Lang Gia quả đầy trên cây, các ngươi còn sợ không có?

Học sinh xếp hàng dưới cây đếm thời gian, vừa tới giờ liền la lên:

– Đến giờ rồi, mau đổi người, mau đổi người!

Đã đến giờ thì học sinh trên cây dù có hái được hay không phải xuống dưới. Học sinh hái được học sinh thì mặt mày hớn hở rời đi, bạn học không hái được đành chịu thua ủ rũ đi.

Nhóm học sinh đếm thời gian này lập tức leo lên Bạch Hào Lang Gia thụ với tốc độ nhanh nhất:

– Tới lượt chúng ta!

Học sinh phía sau đếm thời gian.

Vì quá nhiều học sinh hái Bạch Hào Lang Gia quả nên mọi người đành thay phiên leo lên, không thể luôn chiếm giữ thánh quả thụ được.

Nhìn cảnh đó nhóm Triệu Thu Thực yên phận xếp sau đội.

Trong sơn cốc đầy người, Bạch Hào Lang Gia quả rất được hoan nghênh.

Không trách mọi người tụ tập trong sơn cốc muốn hái Bạch Hào Lang Gia quả, vì với nhiều học sinh thì thánh quả ngũ phẩm trong vườn thánh quả là một ngưỡng cửa.

Quang Minh Thánh Viện có nhiều học sinh ưu tú, học sinh đến Thánh sơn thì càng là người nổi bật trong đó, nhưng muốn hái thánh quả cao phẩm không dễ vậy.

Chương 4047: Bạch Hào Lang Gia Quả

Thánh quả ngũ phẩm là ngưỡng cửa với nhiều học sinh, nếu muốn tiến bộ thì, muốn hái thánh quả tốt hơn thì cần thực lực càng mạnh.

Có người trắc nghiệm muốn hái thánh quả từ ngũ phẩm trở lên phải có thực lực Bất Hủ Chân Thần hoặc Chân Đế.

Không phải học sinh đẳng cấp này chắc chắn hái được thánh quả lục phẩm hoặc cao hơn, có số ít bạn học cấp thấp hơn vẫn hái được, dù hái được thì số lượng ít ỏi, không chừng ngươi tìm hết cái cây chỉ hái được một, hai thánh quả.

Trừ phi có thực lực như Bất Hủ Chân Thần, Chân Thần thì hái trái càng dễ dàng, học sinh đẳng cấp khác muốn hái thánh quả ngũ phẩm trở lên rất khó khăn.

Bạch Hào Lang Gia quả là cực phẩm trong thánh quả ngũ phẩm, một trái bằng hai, ba trái. Thánh quả đẳng cấp này đối với nhiều học sinh có xác suất lớn hái được, nên nhiều học sinh đổ xô đến muốn hái Bạch Hào Lang Gia quả.

Đám học sinh Tẩy Tội viện Triệu Thu Thực xếp hàng theo đội vào sơn cốc, bọn họ muốn thử vận may, nếu hái được một trái Bạch Hào Lang Gia quả, dù chỉ có một trại cũng bằng tất cả thánh quả mà họ đã hái.

Bởi vì quá nhiều người xếp hàng chờ đợi hái Bạch Hào Lang Gia quả, nên lúc nhóm Triệu Thu Thực xếp hàng thì học sinh một số học viện xếp sau rất bất mãn.

Có người khó chịu lườm nhóm Triệu Thu Thực:

– Ô, chẳng phải là bạn học Tẩy Tội viện sao? Các ngươi cũng đến hái Bạch Hào Lang Gia quả?

Thấy học sinh chào mình, nhóm Triệu Thu Thực nhìn họ định chào lại.

Học sinh đổi giọng cười nhạt:

– Các ngươi trở lại đi, đừng nằm mơ giữa ban ngày. có chút thực lực như các ngươi mà muốn hái Bạch Hào Lang Gia quả, đúng là mơ ước viễn vông. Các ngươi tránh sang bên, đừng lãng phí thời gian của mọi người.

Nhóm Triệu Thu Thực vốn định quen bằng hữu ai ngờ đối phương buông lời cay nghiệt, làm cả nhóm mặt đỏ rần không biết làm sao.

Một số học sinh xếp hàng ở phía sau la lên:

– Đúng rồi, các ngươi muốn hái Bạch Hào Lang Gia quả là không thể nào! Gốc Bạch Hào Lang Gia quả này nếu muốn hái thánh quả của nó cần thực lực Thần cấp khởi bước, và chỉ trông nhờ vào vận may, chưa chắc hái được. Còn các ngươi thì không thể nào hái được một trái Bạch Hào Lang Gia quả, thực lực của các ngươi quá thấp, còn không bằng nhường cơ hội lại cho bạn học ở phía sau, đừng lãng phí thời gian của nhiều người.

Học sinh lên tiếng khuyên bảo nghe như tốt bụng thật ra tràn đầy ác ý.

Học sinh xếp sau thi nhau ồn ào:

– Đúng vậy! Đằng sau còn có hàng đống người xếp hàng, mọi người đều chờ đi vào hái Bạch Hào Lang Gia quả. Các ngươi đừng xếp hàng, có lên cây cũng không hái được Bạch Hào Lang Gia quả, chỉ làm lãng phí thời gian của mọi người!

Lúc nhóm Triệu Thu Thực xếp hàng thì phía sau đã xếp hàng dài, bọn họ ước gì leo lên hái Bạch Hào Lang Gia quả ngay. Nếu lúc trước mấy chục người Triệu Thu Thực bước ra khỏi hàng thì học sinh xếp đằng sau sẽ thay thế.

Học sinh mở miệng trước tiên lại nói:

– Tránh qua một bên đi.

Người này đến từ Thự Quang Đông Bộ, học sinh của một trong bốn viện lớn.

Gã vênh váo khí thế khiếp người cười khẩy nói:

– Đừng che trước mặt chúng ta, cản trở!

Học sinh khác hùa theo, bỏ đá xuống giếng:

– Đi đi, đừng đứng đây, mọi người của mọi người rất quý giá!

Nhóm Triệu Thu Thực không biết làm sao, trông thấy nhiều học sinh đứng phía sau la hét đuổi họ đi càng khiến họ lúng túng, nhút nhát. Tình cảm quần chúng hung dũng, bọn họ chưa từng trải qua chuyện như vậy.

Nhóm Triệu Thu Thực mặt đỏ rần rất là xấu hổ, đi không được, không đi cũng không được.

Lý Thất Dạ liếc đám học sinh xếp hàng đằng sau:

– Câm mồm chó lại! Ra vẻ rộng lượng khỉ gì, cảm giác ưu việt khỉ mốc! Các ngươi ghê gớm cường đại vậy thì đi hái Chí Tôn quả, đừng chen lấn ở đây hái Bạch Hào Lang Gia quả làm gì. Các ngươi thấy mình mạnh hơn học sinh Tẩy Tội viện chứ gì? Được thôi, đi hái vài Chí Tôn quả cho ta xem, không hái được thì đừng la to ở đây! Hái vài thánh quả ngũ phẩm chứ có gì, các ngươi cao hơn người tới đâu? Những Chân Đế, Thủy Tổ còn chưa đến đây khoe khoang cái gì, đám kiến các ngươi la ó không ngừng, không tiểu một bãi soi xem bộ dạng của mình là gì!

Lý Thất Dạ như mụ đàn bà chanh chua chửi vào mặt đám học sinh xếp sau, chửi sướng miệng, thích thú.

Lý Thất Dạ bất chấp tất cả lo chửi sướng miệng, lấn át khí thế đám học sinh xếp hàng.

Đặc biệt học sinh Thự Quang Đông Bộ bị Lý Thất Dạ chỉ vào mặt chửi, sắc mặt khó xem nói:

– Ngươi có ý gì?

– Không ý gì, mới rồi ngươi cảm thấy lợi hại hơn Tẩy Tội viện chúng ta đúng không? Được rồi, ta tin tưởng ngươi rất lợi hại, đại ca, ngươi ghê gớm vậy, vênh váo ngút trời như thế thì đi hái một trái Chí Tôn quả cho học sinh Tẩy Tội viện xem đi. Nếu ngươi hái được Chí Tôn quả chứng minh ngươi rất ghê gớm, học sinh Tẩy Tội viện chúng ta tâm phục khẩu phục.

Nhìn Lý Thất Dạ như bà tám, thái độ kiêu căng, nhiều người xem náo nhiệt hóng chuyện. Đám học sinh xếp hàng đằng sau thì bị hắn lấn át khí thế.

Dù sao xếp hàng theo thứ tự, ngay từ đầu bọn họ đã đuối lý, đòi đuổi học sinh Tẩy Tội viện đi. Lý Thất Dạ trở mặt chửi mắng, bọn họ không dám hé răng.

Học sinh bị Lý Thất Dạ chửi thì mặt đỏ rần, gã không ngờ học sinh Tẩy Tội viện bình thường dám chống lại học sinh Thự Quang Đông Bộ. Ở trong mắt gã Tẩy Tội viện chỉ là học viện rách nát nhỏ bé, thế mà dám đối kháng Thự Quang Đông Bộ bọn họ, chán sống rồi.

Về độc miệng thì học sinh này sao so với Lý Thất Dạ được, học sinh Thự Quang Đông Bộ lắp bắp không nói nên lời:

– Ngươi… ngươi… ngươi…

Mọi người hóng chuyện nhìn bọn họ. Chí Tôn quả đâu dễ hái, đừng nói bọn họ, nhìn khắp Quang Minh Thánh Viện hiếm ai hái được Chí Tôn quả. Học sinh thì chỉ có Thánh Sương Chân Đế, Kim Biến Chiến Thần, Tử Long Nữ Đế là những Chân Đế, Trường Tồn mới có khả năng hái được. Còn bọn họ thì không thể nào.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ hít sâu lấy lại bình tĩnh, lạnh lùng cười:

– Tuy ta không hái được Chí Tôn quả nhưng hái Bạch Hào Lang Gia quả ngũ phẩm thì không khó khăn với ta.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ nói xong ưỡn ngực.

Các học sinh xếp hàng không phản đối, vì Thự Quang Đông Bộ là một trong bốn viện lớn, học sinh rất ưu tú. Đặc biệt là học sinh có thể đến Thánh sơn càng giỏi hơn học sinh học viện khác.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ càng nói càng tự tin, cười ngạo nghễ nhìn xuống nhóm Lý Thất Dạ:

– Các ngươi có thể hái Bạch Hào Lang Gia quả không? Sợ là mấy chục người cùng lên hái được một, hai trái Bạch Hào Lang Gia quả đã là cảm tạ trời đất, nhờ trời thương, phúc âm của Thủy Tổ.

Chương 4048: Nghèo Thì Đừng Đánh Cược Với Ta (1)

Bị học sinh Thự Quang Đông Bộ khinh thường, nhóm Triệu Thu Thực yên lặng xếp hàng. Hết cách, ai kêu thực lực của họ không bằng người.

Lý Thất Dạ cười, dửng dưng nói:

– Chỉ là Bạch Hào Lang Gia quả, ta không vừa mắt nó, nếu ta hái thì tùy tiện hái mấy chục, mấy trăm trái.

Đám học sinh bị Lý Thất Dạ đè ép khí thế không phục:

– Xì!

Học sinh xếp sau cười nhạo:

– Khoác lác tét mũi, mấy chục, mấy trăm cái? Ngươi nghĩ ngươi là ai? Tưởng mình là Chân Đế sao?

Học sinh xếp hàng đằng trước lắc đầu nói:

– Lớn lối quá đà rồi, ta xếp hàng ở đây đã lâu, một bạn học hái nhiều nhất chỉ được mười lăm trái. Bạn học đó là học sinh cực kỳ ưu tú của Ly Minh Nam Bộ, một vị Đăng Thiên Chân Thần.

Triệu Thu Thực kéo nhẹ tay áo Lý Thất Dạ, gã cũng cảm thấy hắn khoác lác quá lố. Nếu nói mấy chục người bọn họ có một, hai người hái được một, hai trái thì còn có thể. Bảo là hái mấy chục, mấy trăm trái thì không thể nào, viện trưởng đại nhân của họ cũng không làm được.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ khinh thường nói:

– Ai chẳng biết nói dóc, tiếc rằng ngươi chỉ biết khoác lác. Hay là chúng ta cá cược đi, tất cả học sinh Tẩy Tội viện các ngươi cộng lại nếu hái được Bạch Hào Lang Gia quả nhiều hơn một mình ta thì coi như ta thua.

Đám học sinh mới rồi bị Lý Thất Dạ mắng thúi đầu đang khó chịu, thừa dịp này la lên:

– Đúng rồi, ngươi dám cá không?

Học sinh xếp hàng đằng sau thi nhau xúi giục Lý Thất Dạ đánh cược với học sinh Thự Quang Đông Bộ:

– Cược đi, cược với hắn đi!

Lý Thất Dạ cười cười. Đỗ Văn Nhụy cười tủm tỉm, gã làm viện trưởng tuy không xen vào chuyện của vãn bối nhưng gã biết có người sắp xui rồi.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ hùng hổ dọa người, vênh váo nhìn xuống Lý Thất Dạ:

– Dám đánh cuộc hay không? Can đảm vừa rồi đâu? Lấy ra đi, đánh cuộc một phen. Với ta.

Lý Thất Dạ vẫn cười, bình tĩnh đứng như muốn giả ngu.

Học sinh xếp hàng phía sau sớm gai mắt Lý Thất Dạ, cười khẩy nói:

– Không dám cược chứ gì? Nói nửa ngày thì ra chỉ làm bộ làm tịch.

Học sinh khác la ó:

– Đúng rồi, Tẩy Tội viện chắc chắn có mấy chục học sinh mà sợ gì? mấy chục người sợ không cược thắng một người sao? Hèn thế!

Triệu Thu Thực giật nhẹ tay áo Lý Thất Dạ:

– Chúng ta đi thôi.

Các học sinh Tẩy Tội viện nhìn Lý Thất Dạ, bọn họ không trải qua trường hợp như vậy, trong lòng nhút nhát thầm đánh trống rút lui.

Thấy nhóm Triệu Thu Thực chùn chân, học sinh Thự Quang Đông Bộ đắc ý cười to bảo:

– Cút đi, đồ hèn đúng là hèn, mấy chục người không bằng một mình ta, hèn đến không dám cược. Thừa dịp bây giờ xéo ngay, đừng ở chỗ này mất mặt

Bị học sinh Thự Quang Đông Bộ mắng chửi, cười nhạo làm học sinh Tẩy Tội viện lòng rực cháy lửa giận trừng mắt gã. Nhưng bọn họ không biết làm sao, vì đối phương mạnh hơn mình rất nhiều.

Thấy học sinh Tẩy Tội viện trừng mình, học sinh Thự Quang Đông Bộ không hề sợ, càng vênh váo hơn:

– Nhìn cái gì, không phục sao? Không phục thì cược đi. Đồ hèn các ngươi thì một mình ta hạ gục hết!

Học sinh Thự Quang Đông Bộ giẫm đạp tự tôn của học sinh Tẩy Tội viện, làm các học sinh bừng cháy lửa giận.

Học sinh xếp hàng phía sau không kiên nhẫn thúc giục:

– Nói vậy rồi vẫn không dám cá cược thì đi đi, đừng đứng đây làm chậm trễ thời gian mọi người. Dù đến lượt các ngươi leo cây cũng không hái được Bạch Hào Lang Gia quả.

Học sinh xếp hàng sau la ó hùa theo:

– Đúng rồi, không dám cười thì cút!

Lý Thất Dạ nở nụ cười, Triệu Thu Thực hết hồn.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

– Cược, cá cược cái gì?

Thấy Lý Thất Dạ mở miệng, học sinh Thự Quang Đông Bộ vẫn ngạo nghễ cười lớn, cao ngạo nhìn xuống cả nhóm:

– Ô, rốt cuộc có gan cược rồi. Miễn các ngươi muốn cược cái gì là ta theo, báu vật, đan dược, kỳ trân, các ngươi nói đi, thứ gì các ngươi đưa ra được là ta dám cược theo.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ cười nhạo nói:

– Ta không làm khó dễ các ngươi, dù sao ta mà đề nghị tiền cược trước sợ các ngươi không lấy ra được. Nên ta khoan hồng độ lượng để các ngươi đưa ra tiền cược trước.

Học sinh xếp sau cười to bảo:

– Nếu là học trưởng yêu cầu tiền cược thì bọn họ thua trả không nổi. Mấy chục học sinh Tẩy Tội viện bọn họ gom lại tiền cược không nhiều bằng một ngón tay của học trưởng.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ cuồng cười nói:

– Thế nào, các ngươi có thứ gì đáng giá lấy ra hết đi, ta theo đến cùng.

Lý Thất Dạ hé môi. Triệu Thu Thực vội lắc đầu với hắn ra hiệu đừng cá, vì bọn họ vốn không thể thắng.

Lý Thất Dạ ra vẻ kinh ngạc hỏi:

– A, ngươi thật sự cái gì đều có thể cược, tiền cược gì ngươi cũng trả được?

Học sinh Thự Quang Đông Bộ ngạo nghễ nói:

– Đúng vậy! Ngươi muốn cược cái gì ta đều có thể theo, chỉ sợ các ngươi không lấy ra được thứ đáng giá.

Lý Thất Dạ cười tươi:

– Cũng tốt, vừa lúc ta có chút đồ đáng giá.

Lý Thất Dạ ung dung tháo xuống Tẩy Tội kiếm cõng trên lưng, rút ra, kiếm khí hùng hồn:

– Thanh kiếm này của ta tên là Tẩy Tội, đáng giá mấy đồng tiền. A, ta nhớ ra rồi, kiếm của ta hình như là Thủy Tổ Viễn Hoang Thánh Nhân để lại, ngươi xem nó đáng giá bao nhiêu tiền.

Lý Thất Dạ búng nhẹ Tẩy Tội kiếm.

Đinh!

Kiếm ngân như rồng bay lên trời cao, kiếm khí rậm rạp như vạn kiếm bay lên.

Nghe Lý Thất Dạ nói, tất cả học sinh có mặt nhìn qua:

– Tẩy Tội kiếm!

Học sinh lớn tuổi biết Tẩy Tội kiếm, kêu lên:

– Bảo bối trấn viện của Tẩy Tội viện!

Lý Thất Dạ lấy Tẩy Tội kiếm ra cá làm đám học sinh Triệu Thu Thực hết hồn. Đó là bảo bối trấn viện của Tẩy Tội viện. Triệu Thu Thực kéo tay áo Lý Thất Dạ lắc đầu nguầy nguậy, ra hiệu hắn đừng cá.

Mọi người nghểnh cổ nhìn Tẩy Tội kiếm:

– Thật hay giả? Nó thật sự là bảo kiếm Thủy Tổ để lại?

Học sinh thực lực cường đại nhìn liền biết hàng:

– Kiếm khí hùng hồn, e rằng là thật.

Đỗ Văn Nhụy luôn đứng ở bên cạnh hắng giọng nói:

– Ta sẽ không xen vào ân oán của vãn bối, nhưng với thanh kiếm này ta bảo đảm bằng thân phận Tẩy Tội viện là nó thật sự là bội kiếm của Thủy Tổ.

Nghe Đỗ Văn Nhụy nói mọi người nhìn sang, viện trưởng Tẩy Tội viện cũng nói vậy thì đúng là Tẩy Tội kiếm thật.

Mọi người lấy lại tinh thần, kinh kêu:

– Bội kiếm của Thủy Tổ!

Mọi người đều biết bội kiếm của Viễn Hoang Thánh Nhân có ý nghĩa gì, nghĩa là Tẩy Tội kiếm là tổ khí, tổ khí cực kỳ hiếm có.

Với bất cứ đạo thống nào thì tổ khí vô cùng quý giá, đừng nói đệ tử hay học sinh bình thường, dù là đệ tử ưu tú nhất, mạnh nhất đạo thống chưa chắc có tư cách sở hữu tổ khí.

Chương 4049: Nghèo Thì Đừng Đánh Cược Với Ta (2)

Trong tay Lý Thất Dạ cầm Tẩy Tội kiếm là tổ khí, chuyện này rung động hồn người biết bao. Mọi người nhìn Tẩy Tội kiếm, một số học sinh mắt lấp lóe tham lam. Tổ khí, ai không muốn có? Huống chi đây là bội kiếm của Thủy Tổ, mạnh hơn tổ khí bình thường rất nhiều.

Lý Thất Dạ nhàn nhã nói:

– Ừ. Ta đặt cược bằng Tẩy Tội kiếm này, ngươi lấy tiền cược gì ra?

Bộp!

Lý Thất Dạ đặt Tẩy Tội kiếm xuống đất. Mọi người nhìn hướng học sinh Thự Quang Đông Bộ.

Mặt học sinh Thự Quang Đông Bộ đỏ rần, trong Thự Quang Đông Bộ tuy gã là học sinh ưu tú, gia tộc cũng không kém, ở bản địa xem như gia tộc lớn. Nhưng kêu gã hay gia tộc của gã lấy ra một món tổ khí thì gã không có.

Gã không lấy ra được tiền cược thì làm sao cá cược với Lý Thất Dạ?

Học sinh Thự Quang Đông Bộ trợn tròn mắt, nằm mơ cũng không ngờ Lý Thất Dạ có thể lấy ra Tẩy Tội kiếm, càng kiêu ngạo hơn là lấy tổ khí ra cá cược.

Nhìn Lý Thất Dạ đặt Tẩy Tội kiếm xuống đất làm tiền cược, học sinh lớn tuổi lắc đầu nói:

– Đúng là điên, tổ khí cũng dám cược.

Ngẫm lại xem, nguyên Quang Minh Thánh Viện mấy ai dám lấy tổ khí làm tiền cược? Chuyện như vậy nếu bị trưởng bối của mình phát hiện sẽ rơi đầu.

Nhóm Triệu Thu Thực sợ trắng mặt. Tẩy Tội kiếm là bảo bối trấn viện Tẩy Tội viện, nếu cược thua thì bọn họ thành tội nhân của Tẩy Tội viện rồi.

Lý Thất Dạ nhìn học sinh Thự Quang Đông Bộ mặt đỏ rần, chậm rãi hỏi:

– Như thế nào? Cược cái gì?

Mặt học sinh Thự Quang Đông Bộ đỏ như gan heo thật lâu nói không ra lời, há mồm nhưng không nặn ra một chữ, vì bán gã cũng không đổi được tổ khí.

Lý Thất Dạ ung dung nói:

– Không sao, không lấy ra tổ khí được ta không so đo, ngươi có thể lấy cái gì khác thay thế. Ví dụ tiểu sư muội của gia tộc các ngươi, đất đai của gia tộc, tài sản liệt tổ liệt tông, tất cả đều có thể cược. Một tiểu sư muội không đủ thì gom một trăm người, một mảnh đất không đủ thì lấy nguyên gia tộc. Ta đây tài sản gì cũng chịu thua, miễn ngươi có tài sản để cược thì mọi chuyện dễ tính.

Bị Lý Thất Dạ nói móc, học sinh Thự Quang Đông Bộ tức giận người run bần bật suýt hộc máu:

– Ngươi… ngươi… ngươi…

Lý Thất Dạ lắc đầu nói:

– Xem ra bán nguyên gia tộc của ngươi cũng không đáng giá thanh tổ khí. Làm hơn nửa ngày, thổi phồng cho cố vào, lên mặt lên chân thì ra là đồ nghèo, lãng phí thời gian của ta.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ quát chói tai:

– Ngươi… ngươi… ngươi… đừng khinh người quá đáng!

Lý Thất Dạ kinh ngạc hỏi:

– Ta khi dễ người chỗ nào? Ngươi không phục thì cược đi, Tẩy Tội kiếm của ta ở đây, ngươi thắng là nó thuộc về ngươi.

Một câu làm học sinh Thự Quang Đông Bộ xẹp hơi, vấn đề là gã không lấy ra tổ khí cá cược được. Dù gã có tổ khí cũng không dám lấy ra đánh cá, không thì sẽ bị trưởng bối chém đầu.

Người dám lấy tổ khí cá cược đều là tên điên, hoàn toàn điên.

Có học sinh lắc đầu nói:

– Gặp kẻ điên không chịu thua cũng không được.

Cảm thấy Lý Thất Dạ quá điên cuồng, trực tiếp lấy bảo bối trấn viện Tẩy Tội viện ra làm tiền cược, người điên cuồng như thế rất hiếm thấy.

Lý Thất Dạ nhìn học sinh, nhàn nhã hỏi:

– Còn cược không? Giờ không phải ta hèn.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ giận muốn hộc máu, gã tức giận người run lẩy bẩy. Giờ gã đi không được, không đi cũng không được. Vì là gã khơi mào ván cược trước, nếu gã phất tay áo rời đi càng nói lên gã hèn.

Nhìn học sinh Thự Quang Đông Bộ mất mặt không chịu nổi, có học sinh giảng hòa:

– Đều là đồng học cần gì cược lớn vậy, cược nhỏ cho vui, đổi kiểu cược khác là được.

Học sinh khác phụ họa giải vây cho học sinh Thự Quang Đông Bộ:

– Đúng rồi, cược nhỏ cho vui, cùng là bạn học không cần cá cược lớn vậy.

Những học sinh có mặt đa số vui vẻ kết bạn với học sinh Thự Quang Đông Bộ, dù sao có thể đi vào Thự Quang Đông Bộ không ai là nhân vật đơn giản, hoặc xuất thân ghê gớm hoặc thiên phú rất cao, tương lai có tiền đồ tốt đẹp.

Với học sinh Thự Quang Đông Bộ như vậy học sinh học viện khác vui lòng trợ giúp một phen.

Còn học sinh Tẩy Tội viện Lý Thất Dạ thì đa số người không thèm để trong lòng, đắc tội thì sao. Trong lòng nhiều người thậm chí xem thường nhóm học sinh Tẩy Tội viện Lý Thất Dạ. Trong mắt bọn họ thì Tẩy Tội viện chỉ là học viện nhỏ lụi bại, Tẩy Tội viện không có gia tộc lớn gì, học sinh ra từ Tẩy Tội viện đều là hậu đại của tù phạm kẻ ác, ai thích đi chung với họ?

Nhiều người thầm tự cho mình cao hơn học sinh Tẩy Tội viện một bậc, không ai bỏ đá xuống giếng học sinh Thự Quang Đông Bộ, ngược lại giúp đỡ gã. Mới rồi đám học sinh đều bỏ đá xuống giếng nhóm Lý Thất Dạ.

Học sinh lớn tuổi giảng hòa:

– Mọi người cùng là Quang Minh Thánh Viện, đừng cược lớn như vậy, không thì khó ăn nói với trưởng bối tông môn. Mọi người cá cược cho vui được rồi.

Các học sinh phụ họa bênh học sinh Thự Quang Đông Bộ.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ khó khăn bình tĩnh lại, sửa miệng:

– Chúng ta cược cái khác.

Triệu Thu Thực giật mạnh tay áo Lý Thất Dạ, lắc đầu với hắn, gã không hy vọng hắn lấy Tẩy Tội kiếm ra cá, quá nguy hiểm.

Lý Thất Dạ mỉm cười cất Tẩy Tội kiếm:

– Thôi được, nhìn ngươi hèn như vậy phỏng chừng không có đồ gì đáng giá, ta tha cho ngươi.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ tức giận run cầm cập, mặt tím lịm. Lúc này dù học sinh Thự Quang Đông Bộ tràn đầy lửa giận, một bụng cục tức cũng không khùng lên được, ai kêu gã không lấy ra tổ khí được. Dù học sinh Thự Quang Đông Bộ thật sự có tổ khí cũng không thể lấy làm tiền cược, điều đó quá điên cuồng.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ học khôn hừ lạnh một tiếng:

– Cá cược cho vui, chúng ta không cược tiền tài.

Lý Thất Dạ nhàn nhã nói:

– Được rồi, ngươi muốn đánh cuộc cái gì Tẩy Tội viện chúng ta theo tới cùng, ngươi tự nói đi, tránh cho lát nữa ngươi lại không trả tiền cược nổi, rất mất mặt.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ đảo tròng mắt, hừ mũi nói:

– Vậy đi, chúng ta cược chó sủa. Tất cả học sinh Tẩy Tội viện các ngươi hái Bạch Hào Lang Gia quả nếu không nhiều bằng ta thì toàn bộ học sinh Tẩy Tội viện bò quanh sơn cốc một vòng sủa như chó, thế nào?

Lý Thất Dạ bình tĩnh hỏi:

– Nếu ngươi thua?

Học sinh Thự Quang Đông Bộ sắc mặt khó xem nói:

– Nếu ta thua thì ta sẽ bò một vòng trong sơn cốc học chó sủa. Hừ, các ngươi bỏ ý nghĩ đó đi, ta sẽ không thua.

Chương 4050: Bắt Đầu Cá Cược

Trong lòng học sinh Thự Quang Đông Bộ tràn đầy tự tin, gã tin mình có thể lái được vài trái Bạch Hào Lang Gia quả. Còn đám học sinh Tẩy Tội viện Lý Thất Dạ trong mắt gã hái được hai trái đã rất giỏi.

Lý Thất Dạ cười nhìn nhóm Triệu Thu Thực.

Triệu Thu Thực nhìn bạn học khác, bọn họ do dự, vì không một chút tự tin. Nhóm Triệu Thu Thực biết rõ bằng vào thực lực, thiên phú của bọn họ may mắn trong nhóm có khả năng hái Bạch Hào Lang Gia quả nhất là Triệu Thu Thực.

Bọn họ không có nắm chắc thắng được học sinh Thự Quang Đông Bộ, không một chút cơ may.

Nhìn nhóm Triệu Thu Thực do dự, học sinh Thự Quang Đông Bộ cười khẩy nói:

– Như thế nào? Không dám cược? Xem ra các ngươi cũng tự hiểu mình quá chứ, biết thau chắc. Ha, một đám hậu đại của tù phạm gian ác, tổ tiên các ngươi không được quang minh chiếu sáng, hậu đại cũng sẽ bị quang minh vứt bỏ.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ ngạo nghễ nói:

– Thánh quả trong vườn thánh quả là kết tinh của thiên địa và quang minh, lực lượng quang minh vô cùng thuần túy, thánh quả càng là phẩm cấp cao càng như vậy. Thánh phẩm như Bạch Hào Lang Gia quả làm sao đám hậu đại tù phạm kẻ ác có được? Bọn họ làm sao có thể hái!

Học sinh Thự Quang Đông Bộ khinh thường hĩnh mũi liếc nhóm Lý Thất Dạ.

Nghe học sinh Thự Quang Đông Bộ nói, nhóm Triệu Thu Thực đỏ mặt, mắt rực cháy lửa giận trừng gã.

Lời nói của học sinh Thự Quang Đông Bộ đâm sâu vào lòng họ, nhóm học sinh Tẩy Tội viện Triệu Thu Thực chưa bao giờ xem mình là hậu đại của tù phạm kẻ ác. Trong bọn họ có nhiều học sinh xuất thân từ gia đình bình thường, phụ mẫu tổ tiên là nông dân thành thật trong Tẩy Tội thành.

Giờ học sinh Thự Quang Đông Bộ nói bọn họ là hậu đại của tù nhân kẻ ác đã chọc giận họ.

Lửa giận đốt cháy trong lòng nhóm Triệu Thu Thực không phải ngẫu nhiên, lúcđám học sinh Lộ Thế Mậu đến Tẩy Tội viện cũng là bộ dáng này, xem học sinh Tẩy Tội viện là hậu đại tù phạm kẻ ác.

Với nhóm Triệu Thu Thực thì đây là nhục nhã lớn nhất, sỉ nhục nguyên Tẩy Tội thành.

Người thành thật như Triệu Thu Thực không nhịn được nghiến răng gật mạnh đầu:

– Chúng ta cược!

Các học sinh Tẩy Tội viện khác gật đầu nói:

– Cược!!!

Dù bọn họ thua cũng phải cược, bọn họ không cam lòng, không muốn bị người khinh thường.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Nghe thấy chưa? Được rồi, chúng ta cược.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ cười to bảo:

– Tốt, quyết định vậy đi. Tất cả bạn học ở đây làm chứng kiến, hai bên không cho phép hối hận.

Học sinh học viện khác phụ họa:

– Không sao, chúng ta trông chừng giúp ngươi, không cho bọn họ cơ hội hối hận.

Nhóm Triệu Thu Thực mặt đỏ rần, bọn họ dằn xuống cơn tức.

Đã xếp hàng đến dưới Bạch Hào Lang Gia thụ, học sinh Thự Quang Đông Bộ đắc ý cười nói:

– Ha, sắp đến lượt các ngươi rồi, hãy quý trọng thời gian trước mắt đi, chờ chút nữa phải bò quanh sơn cốc sủa như chó.

Lý Thất Dạ bật cười không quan tâm. Nhóm học sinh Tẩy Tội viện Triệu Thu Thực siết chặt nắm tay, bọn họ nhất định sẽ dốc hết sức, dù thế nào cũng phải hái được một Bạch Hào Lang Gia quả.

Rất nhanh đến lượt nhóm Lý Thất Dạ.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ hét to:

– Được rồi, tới lượt các ngươi. Sẵn sàng chưa? Mau leo cây đi, đừng để không hái được trái nào.

Lý Thất Dạ cười nói với nhóm Triệu Thu Thực:

– Lên đi.

Đám học sinh Triệu Thu Thực liếc nhau, gật mạnh đầu nhảy lên Bạch Hào Lang Gia thụ to lớn, chọn Bạch Hào Lang Gia quả mà mình muốn gõ rụng.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, lạnh lùng hỏi:

– Ngươi thì sao? Muốn rút lui không cược nữa? Giờ muốn rút ra đã muộn!

Lý Thất Dạ ung dung cười nói:

– Không vội, ta búng tay một cái là thắng ngươi. – Ta không vội ra tay tránh cho hù sợ ngươi, không để ngươi thua quá khó xem.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ bị tiện dân như Tẩy Tội viện coi khinh thì biểu tình cực kỳ khó xem, hừ lạnh một tiếng:

– Láo lếu, được lắm, cho ngươi mười phút cuối, để xem ngươi làm sao thắng ta!

Lý Thất Dạ cười cười không quan tâm, không nói gì.

Nhóm Triệu Thu Thực leo cây gõ từng trái Bạch Hào Lang Gia quả, trái nào nhìn thấy là bọn họ đều thử. Nhưng mặc cho bọn họ gõ cỡ nào không có một trái rụng.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ cười như điên:

– Ha, nhìn xem? Ta không nói sai đi? Thánh quả thánh quả là quang minh vô thượng, đám hậu đại tù phạm kẻ ác như các ngươi không có tư cách hái, bỏ ý nghĩ dó đi, các ngươi vĩnh viễn chỉ là tiện dân.

Học sinh lớn tuổi lắc đầu nói:

– Thực lực như vậy muốn hái thánh quả cao phẩm là không thể nào, xác suất thấp còn hơn ăn may.

Từng phút trôi qua, nhóm học sinh Triệu Thu Thực không gõ rụng thánh quả nào. Bọn họ sốt ruột, lòng nóng như lửa đốt nhưng không biết làm sao.

Học sinh Thự Quang Đông Bộ coi rẻ cười nói:

– Thừa dịp còn sớm chết tâm đi, các ngươi vốn không có tư cách hái Bạch Hào Lang Gia quả.

Đỗ Văn Nhụy mở miệng nói:

– Bình tâm, ngưng thần, giữ đạo.

Giọng Đỗ Văn Nhụy như chuông gõ trong lòng nhóm Triệu Thu Thực, cảnh tỉnh bọn họ.

Khi giọng Đỗ Văn Nhụy vang lên trong lòng, đạo tâm của nhóm Triệu Thu Thực rung lên, họ như bị sét đánh, có ánh sáng chiếu vào đạo tâm của họ.

Giọng Đỗ Văn Nhụy như chuông gõ trong đạo tâm của nhóm Triệu Thu Thực, người thiên phú cao như Triệu Thu Thực bỗng thấy rộng mở trong sáng, như có ánh sáng chiếu vào đạo tâm xua tan sương mù.

Học sinh thiên phú tốt khác được Đỗ Văn Nhụy chỉ điểm khoảnh khắc có thu hoạch. Ánh sáng chiếu vào đạo tâm khiến đạo tâm của họ không còn hỗn độn, mờ mịt.

Độp!

Triệu Thu Thực gõ rụng một trái Bạch Hào Lang Gia quả, gã reo lên:

– Ta gõ rụng một trái!

Học sinh khác nhìn qua, mừng rỡ, bọn họ nín thở giữ vững đạo tâm thử gõ Bạch Hào Lang Gia quả.

Triệu Thu Thực lại thử gõ Bạch Hào Lang Gia quả chín muồi khác, nhưng từ khi gõ rụng Bạch Hào Lang Gia quả thứ nhất thì gã không thể gõ rơi trái thứ hai.

Độp!audio coi am

Giây lát một học sinh thiên phú tốt khác gõ rụng một Bạch Hào Lang Gia quả, học sinh Tẩy Tội viện mừng rỡ được cổ vũ thêm.

Học sinh Tẩy Tội viện thử gõ Bạch Hào Lang Gia quả chín, qua khoảng một tách trà thì nghe độp một tiếng, lại có học sinh gõ rụng Bạch Hào Lang Gia quả.

Sau đó mặc cho nhóm Triệu Thu Thực cố gắng thế nào thì không thể gõ rụng thêm Bạch Hào Lang Gia quả.

Thật ra ba trái Bạch Hào Lang Gia quả rụng đã vượt xa thực lực của họ, vượt xa phát huy bình thường. Nếu trong ở trong tình thế như vậy, không có Đỗ Văn Nhụy chỉ điểm thì họ không gõ rụng được trái nào.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Haizz...! Mình xin phép trả lời bạn Duy Phương ( Fb)☣ Muốn tìm truyện hay theo đúng Gu của mình thích rất đơn giản ngày trang chủ có bộ lọc truyện đó bạn phương ( Ví dụ bạn chọn truyện Đao Tu + Truyện hay = Lọc )☣ Tuy mình thích đọc truyện kiếm tu nhưng bộ truyện này quả thấy rất hợp gu của mình nhé...☣ Main thân thế khá bí ẩn + Tích cách trọng tình, trọng nghĩa.☣ Sát Phát : Từ nhỏ đã gia nhập Sát Thủ ( Ám Sát - Sát phát thì chắc cũng không phải bàn nhé )☣ Mưu Trí : main không giỏi khoản này lém nhưng Cơ Trí thì có thừa.☣ Hệ thống tu luyện rất khá đặc biệt nhé...main có lối suy nghĩa cực bá đạo ( Sáng Tạo: hắn muốn gom tất cả chuyển thành Đao Đạo: Kiếm + Trận + Ý + Pháp + Thân + Ẩn )Mình Để cử bộ này nhé Duy Phương bộ truyện hoàn toàn phù hợp tất cả yêu cầu của bạn đã inbox bên FBThân Ái
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ truyện vẫn nghe được bình thường nhé ...!Ngoài ra mình cũng up thêm sever Mới đề phòng nhé ..^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thanh hoa đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé bạn ...!
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ...!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 4 tuần trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo sever 2 hoạt động bình thường nhé mình đã di chuyển đến sever 1 ( giọng 1 nhé )P/s- Lý do: Là hết băng thông đó bạn không phải lỗi nhé, hiện tại tụn mình đang bị ÂM tiền bên sing bạn à, dung lượng tuy rất nhiều nhưng băng thông có ít lém ( à cái này là do tiết kiệm chút tiền ).Mình thật sự khá nãn nên dạo này cũng lười cập nhật các bộ truyện thành viên uplaod lên..haizz nói thật mình chỉ là tên mọt sách thích viết lách, giờ đi làm ship không có thời gian đọc nên rủ anh em làm audio truyện mà thôi..! haizz..!Mình cũng chả hiểu gì cả chỉ thấy bên sing họ bảo cái gi mà bị phá, họ biết nên họ giảm xuống còn 30% khoản tiền băng thông tuy nhiên nó cũng cả tháng lương đi cày mặt ở ngoài đường ship hàng của mình.Bên đó đã sửa thành công nhưng còn chưa dám fix lại trên website sợ lại -$ thì chắc phải bán con bạn già wave của mình mất..!Tối nay mình sẽ cập 200 bộ truyện do thanh viên Anh Em úp nhé giờ mình lại đi cày đường ..^^!
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã phản hồi :)cái này do sever cache chứ mình không muốn :)mình thì chưa bao giờ nghe bị trường hợp này bao giờ lên không biết :)bạn kiểm tra lại có khi nào bạn đang nghe trình duyệt ẩn danh, dẫn đến không thể nghe tiếp vì nó ẩn hoàn toàn phía sever không thể biết bạn đang nghe đến tập bao nhiêu nhé bạn :).Cách khắc phục: Bn đăng nhập thành viên hoặc nghe truyện tầm 10s>30s là 100% đã lưu có thể nghe tiếp nhé ..!
https://audiosite.net
Phước 1 tháng trước
Đang nghe, lỡ thoát ra cái, vào nó ko lưu phần đang nghe ?Đôi khi không thoát, mà ra FB tý, nó cũng tự thoát ko lưu phần đang nghe, kiếm thấy mịa ?
https://audiosite.net
đã fix lại nhé bạn :)