1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 807 [Chương 4031 đến Chương 4035]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 807 [Chương 4031 đến Chương 4035]

❮ prev
next ❯

Chương 4031: Chỉ Có Một Trận Chiến Đến Cùng (2)

Nhìn mặt cắt bàn tay hoàng kim khiến ngươi ảo giác đây không phải tay của người sống mà được đúc bằng hoang kim. Vì mặt cắt bàn tay hiện rõ, mỗi miếng cơ bắp gân xương như đúc hoàng kim.

Lúc hắc ám rơi xuống bàn tay nắm chặt con mắt hắc ám, lúc đập xuống mặt đất vẫn không buông.

Bàn tay hoàng kim luôn chặt chẽ trấn áp con mắt hắc ám trừ vì nó mạnh ra còn vì mang theo chấp niệm mãnh liệt. Nên khi con mắt hắc ám bị luyện hóa thì bàn tay thả lỏng tự nhiên xòe ra.

Với bàn tay hoàng kim như vậy, mặc kệ kiếm của nó là tồn tại thế nào cũng biết là siêu mạnh, không thì sao có thể móc con mắt hắc ám xuống. Dù không phải bàn tay hoàng kim phá bất tử bất diệt nhưng móc một con mắt từ thân thể bất tử bất diệt là rất khó khăn, Thủy Tổ bình thường không thể làm được.

Quan sát kỹ bàn tay trừ giống đúc bằng hoàng kim ra, bàn tay khắc vô số phù văn, phù văn thượng cổ. Có thể khắc đại đạo phù văn vào bàn tay thì chắc chắn là tồn tại siêu nghịch thiên, Thủy Tổ không thể sánh bằng.

Lý Thất Dạ nghiên cứu đại đạo phù văn trên bàn tay hoàng kim, kinh thán:

– Hay cho một đại đạo thiên chương vô thượng, có thể sáng tạo thiên chương như vậy thiên hạ tuy lớn nhưng lo gì không đi được?

Được Lý Thất Dạ khen như vậy rất hiếm hoi, phải là nghịch thiên không gì sánh bằng. Vì công pháp trên cõi đời hiếm cái nào có thể làm Lý Thất Dạ rung động.

Lý Thất Dạ nhìn ra được chỉ bằng vào bàn tay hoàng kim không thể nào móc con mắt hắc ám xuống, nó làm được trừ vì chủ nhân bàn tay đủ mạnh cũng nhờ đại đạo phù văn khắc trên bàn tay hoàng kim.

Đoán chừng đại đạo phù văn trên bàn tay hoàng kim không phải chủ nhân của bàn tay khắc vào, có một tồn tại càng nghịch thiên, cường đại hơn đã khắc nó.

Chủ nhân bàn tay hoàng kim đã mạnh đến trình độ khiến người không dám tưởng tượng, có người càng mạnh hơn khắc đại đạo thiên chương như vậy, cuối cùng thành công móc con mắt hắc ám nhưng bàn tay cũng bị chặt đứt.

Lý Thất Dạ cất bàn tay hoàng kim, mắt nhìn phương xa như muốn xuyên thấu bầu trời:

– Một trận chiến tranh vô cùng thảm liệt.

Mắt Lý Thất Dạ sâu thẳm, lạnh băng:Nguồn truyện audio Podcast

– Nên đến thì không trốn thoát, vậy chiến đi, ta chờ.

Khủng bố vô thượng lên tiếng:

– Ngươi đã sẵn sàng chưa? Chúng sinh thiên địa đã chuẩn bị chưa? Những Chân Đế, Thủy Tổ chuẩn bị sẵn sàng rồi?

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Chưa sẵn sàng gì nhưng phải chiến, thế gian hung hiểm làm sao cho ngươi chuẩn bị hết mọi thứ.

Khủng bố vô thượng cười nói:

– Nếu đúng vậy thì tốt. Con người có lòng chịu chết thì rất ghê gớm, dù ai ngã xuống cũng sẽ khích lệ người phía sau tiến lên. Nên bao nhiêu tiên hiền người trước ngã xuống, người sau tiến lên, biết rõ sẽ chết vẫn không sợ đi tới trước, đổ máu nóng.

Khủng bố vô thượng tạm dừng rồi nói tiếp:

– Đừng quên có quang minh thì có hắc ám, không thể tách lìa. Không phải ai cũng không sợ cái chết dũng cảm tiến lên. Có lẽ trước mặt ngươi, trong thế giới của ngươi trí mạng nhất không đến từ kẻ thù mà là người bên cạnh.

Khủng bố vô thượng cười đầy bí hiểm:

– Ngươi cho rằng tất cả sinh linh trên đời sẽ cùng ngươi kề vai chiến đấu sao?

Lý Thất Dạ cười, dửng dưng nói:

– Thế thì sao? Ta đi qua đâu là càn quét, ai cản đường thì giết không tha!

Khủng bố vô thượng mỉm cười hỏi:

– Dù là người thân thiết nhất của ngươi?

Nụ cười của khủng bố vô thượng rất nhẹ, cảm giác rất đáng sợ, như ác ý đến từ sâu trong linh hồn nhưng cũng là hiện thực.

Lý Thất Dạ trả lời như đinh đóng cột:

– Dù là người thân thiết nhất!

Khủng bố vô thượng cười nói:

– Vậy ngươi và ta có gì khác nhau? Ngươi cảm thấy ngươi có tư cách làm cứu tinh của thế giới?

Lý Thất Dạ tùy ý cười nói:

– Nên ta không phải chúa cứu thế, cũng không phải người thủ hộ.

Ánh mắt Lý Thất Dạ kiên quyết nói:

– Ta chỉ là một người chiến đấu đến cùng, chiến tới khi trời sụp, chiến đến phút cuối.

Khủng bố vô thượng chậm rãi nói:

– Sinh linh đồ thán.

Lý Thất Dạ cười cười, nhắm mắt lại không bàn cãi gì nữa.

Lý Thất Dạ tĩnh tọa trong Tẩy Tội viện, tham đạo tu hành, không quan tâm chuyện bên ngoài, lo tập trung tiêu hao luyện hóa khủng bố vô thượng trong đạo tâm.

Hôm nay Triệu Thu Thực học sinh của Tẩy Tội viện đến hỏi thăm Lý Thất Dạ. Trong mấy ngày hắn ở Tẩy Tội viện hàng ngày Triệu Thu Thực đều đến hỏi.

Triệu Thu Thực làm việc chân thành, viện trưởng đã giao học sinh mới Lý Thất Dạ cho gã chăm sóc thì gã không dám chểnh mãng. Triệu Thu Thực còn ợ Lý Thất Dạ ở Tẩy Tội viện không quen.

Thấy Lý Thất Dạ mỗi ngày ngồi ngộ đạo, Triệu Thu Thực tốt bụng khuyên:

– Sư đệ có muốn đi dạo không? Từ khi sư đệ đến học viện chưa từng ra ngoài, việc tu luyện không thể nóng lòng trong một ngày mà cần lâu dài. Hôm nay thời tiết sáng sủa, hay sư đệ đi ra ngoài làm quen hoàn cảnh học viện?

Lý Thất Dạ đồng ý:

– Nói rất hay, việc tu luyện không thể nóng lòng trong một ngày mà cần lâu dài.

Lý Thất Dạ nhìn Triệu Thu Thực, cười nói:

– Vậy đi dạo đi.

Thấy Lý Thất Dạ đồng ý ra ngoài, Triệu Thu Thực bớt lo rầu, nhiệt tình giới thiệu:

– Để ta làm hướng dẫn viên cho sư đệ!

Triệu Thu Thực thầm lo Lý Thất Dạ không chịu ra ngoài, vì hắn đến từ Tội tộc, ít nhiều gì bị người ghét. Triệu Thu Thực lo Lý Thất Dạ tự ti vì xuất thân của mình.

Lý Thất Dạ liếc sơ liền biết ý nghĩ của Triệu Thu Thực, hắn cười cười không chọc thủng.

Triệu Thu Thực dẫn Lý Thất Dạ đi dạo trong Tẩy Tội viện, rất nhiệt tình kể đủ thứ chuyện kỳ thú cho hắn nghe.

Tẩy Tội viện bao la mênh mông, có nhiều kiến trúc. Nhưng nơi có câu chuyện thú vị để kể thì rất ít.

Tuy Tẩy Tội viện sừng sững thật lâu, thời gian xây dựng không muộn hơn bốn viện lớn khác, nhưng ít có người nào ra từ Tẩy Tội viện, càng không nói đến ahan tài kinh tài tuyệt diễm. Bởi vậy Tẩy Tội viện ít có nơi nào gắn liền truyền thuyết.

Trăm ngàn vạn năm qua Tẩy Tội viện ít ra nhân tài không thể trách nó dạy học dở.

Thử nghĩ xem Tẩy Tội viện ở Tẩy Tội thành, trừ con dân nơi đây ra nguyên đạo thống hiếm ai chịu bái vào Tẩy Tội viện, không có nhiều nguồn máu mới rất khó ra học sinh ưu tú.

Tẩy Tội viện không giống bốn viện lớn khác, đạo thống có ức vạn con dân đều muốn trở thành học sinh của một học viện.

Huống chi chỗ Tẩy Tội viện là nơi duy nhất trong đạo thống không có quang minh chiếu rọi.

Tẩy Tội viện tuyền công pháp đều là thuật quang minh Viễn Hoang Thánh Nhân lưu truyền lại, ở nơi quang minh không thể chiếu rọi thì tu luyện công pháp quang minh nói dễ hơn làm.

Chương 4032: Tẩy Tội Trì

Cùng một công pháp, học viên ở học viện khác tu luyện làm ít công nhiều, học sinh Tẩy Tội viện tu luyện là thị làm nhiều công ít.

Cho nên trăm ngàn vạn năm qua Tẩy Tội viện hiếm khi ra nhân tài cũng dễ hiệu.

Trong đời này cỡn hư Triệu Thu Thực đã là học sinh rất ưu tú, với lứa tuổi của gã tu luyện đến thực lực Chân Hoàng là đặc biệt ưu tú rồi. Tư chất của Triệu Thu Thực đặt trong bốn học viện lớn thì thực lực cỡ thần cấp.

Triệu Thu Thực cũng là học sinh lớn tuổi nhất trong Tẩy Tội viện, gã sắp tốt nghiệp, chỉ còn thiếu đi ra ngoài rèn giũa.

Học trưởng như Triệu Thu Thực rất được học sinh Tẩy Tội viện tôn kính, hai người đi đâu cũng gặp học sinh chào hỏi gã.

Nhiều học sinh liếc trộm Lý Thất Dạ, vì nhiều người nghe đồn hắn đến từ Tội tộc.

Những học sinh này chỉ quan sát kỹ Lý Thất Dạ, không giống học sinh đến từ học viện khác như nhóm Lộ Thế Mậu tràn ngập địch ý với hắn.

Người học viện khác được quang minh chiếu sáng, tự phụ là chính đạo. Lý Thất Dạ xuất thân Tội tộc đương nhiên bị bọn họ xem là kẻ địch.

Học sinh Tẩy Tội viện đến từ Tẩy Tội thành, ở chỗ khác trong Quang Minh Thánh Viện nói con dân Tẩy Tội thành là hậu đại của kẻ ác tội phạm, bọn họ không được quang minh chiếu sáng. Xuất thân như bọn họ sẽ không cố ý thù hằn Lý Thất Dạ, đối với họ dù hắn đến từ Tội tộc cũng chẳng có gì ghê gớm.

Triệu Thu Thực dẫn Lý Thất Dạ đi dạo Tẩy Tội viện, kể nhiều điều cho hắn nghe. Lý Thất Dạ tùy tiện đi dạo, ngẫu nhiên mỉm cười.

Cuối cùng Triệu Thu Thực mang Tẩy Tội viện đến vị trí trung tâm nhất, chỗ này có ao nước lớn, trong ao tuôn ra nước suối.

Ao nước này là nơi duy nhất tỏa ra thánh quang trong Tẩy Tội viện, có thể nói trong mảnh đất mênh mông Tẩy Tội thành chỉ có chỗ này là không ngừng dâng lên thánh quang.

Trong ao nước có một pho tượng điêu khắc bằng đá, tượng tạc một lão nhân, mặc áo vải ngồi xếp bằng, cúi đầu, không thấy rõ mặt mũi, một thanh trường kiếm đặt ngang chân.

Trường kiếm xám trắng không ánh sáng, thân kiếm khắc phù văn cổ xưa, ngạc kiếm khắc hai chữ ‘tẩy tội’. Hai chữ vô cùng cổ xưa có sức nặng rất lớn, khi nhìn hai chữ đó nó đè nặng trái tim ngươi không cách nào gỡ xuống.

Khi đến bên cạnh ao thì Lý Thất Dạ ngừng lại, hắn nhìn lão nhân, cuối cùng dừng lại trên thanh trường kiếm đặt ngang.

Triệu Thu Thực đứng cạnh ao nước kiêu hãnh nói:

– Đây là Tẩy Tội trì của học viện chúng ta, cũng là thánh tuyền, nơi duy nhất trên mảnh đất này có quang minh không ngừng dâng lên, là nguồn suối lực lượng của Tẩy Tội viện chúng ta.

Tẩy Tội trì, nước từ đáy hồ bắn lên, quang minh cũng tuôn ra không ngừng.

Hèn gì Triệu Thu Thực tự hào như thế. Nếu không có Tẩy Tội trì thật khiến người ta nghi ngờ mảnh thiên địa này phải chăng bị thần bỏ quỷ ghét. Dù sao quang minh không chiếu rọi đến đây đã là tội ác lớn.

Trong Tẩy Tội trì dâng lên quang minh chứng minh quang minh không hoàn toàn bỏ qua thiên địa này, nơi đây vẫn có quang minh chiếu sáng.

Nghe Triệu Thu Thực kể, Lý Thất Dạ cười gật gù, mắt vẫn nhìn vào Tẩy Tội trì.

Thấy Lý Thất Dạ nhìn pho tượng, Thủy Tổ cung kính nói:

– Đây là bức tượng Thủy Tổ của chúng ta. Đồn rằng Thủy Tổ tự tay dựng tượng tại đây nghe nói lúc dựng bức tượng Thủy Tổ tháo xuống phối kiếm của mình đặt trên chân pho tượng mãi cho đến nay.

Lý Thất Dạ thu lại tầm mắt, gật đầu nói:

– Đúng là thanh kiếm tốt.

Người thành thật như Triệu Thu Thực cũng toát ra chút kiêu ngạo:

– Đây là thần kiếm tuyệt thế vô song, nghe đồn từ lúc Thủy Tổ đặt Tẩy Tội kiếm ở đó thì vạn cổ đến nay không ai có thể lấy đi, đó là thần kiếm vô song cõi đời. Trừ phi được thần kiếm nhận chủ, nếu không ngươi mạnh cỡ nào cũng không thể mang nó đi.

Không trách Triệu Thu Thực kiêu ngạo như vậy, từ Tẩy Tội trì đến pho tượng Viễn Hoang Thánh Nhân rồi Tẩy Tội kiếm, đều là chứng cứ tốt nhất cho Tẩy Tội viện danh chính ngôn thuật.

Nếu không có Tẩy Tội trì, không có bức tượng Viễn Hoang Thánh Nhân tự tay dựng lên, không có Tẩy Tội kiếm thì làm sao khiến người tin Tẩy Tội viện là một phần trong Quang Minh Thánh Viện? Làm sao khiến người tin đây là học viện do Viễn Hoang Thánh Nhân thành lập?

Nếu không có Tẩy Tội trì thì không chừng đời sau nhiều người cho rằng Tẩy Tội viện là bàng môn tả đạo, không phải học viện gì. Nhưng có pho tượng Viễn Hoang Thánh Nhân dựng tại đây, còn để lại phối kiếm, khiến trăm ngàn vạn năm qua không ai dám phủ định Tẩy Tội viện.

Lý Thất Dạ nhìn Tẩy Tội kiếm, cười hỏi:

– Thật sự không ai có thể mang nó đi?

Triệu Thu Thực nghiêm túc nói:

– Sư đệ, đừng nói mang nó đi, dù muốn cầm lấy cũng không được. Nghe viện trưởng đại nhân nói trăm ngàn vạn năm qua hiếm ai có thể cầm lên Tẩy Tội kiếm, dù Chân Đế đến thì phải là người có quang minh chiếu sáng mới cầm được.

Lý Thất Dạ cười khẽ:

– Chỉ cầm lên chứ khó gì, nhấc tay là được, nhưng mang đi thì hơi khó. Người không cầm lên được vì đạo tâm không đủ kiên.

Học sinh ở bên cạnh nghe Lý Thất Dạ nói thì cười phản bác, không thật sự có ác ý:

– Ngươi mới đến đúng không? Ngươi hoàn toàn không biết gì về Tẩy Tội kiếm. Đừng nói học sinh chúng ta, dù là những cường giả cũng không cầm lên được, nghe nói đương thời mọi người chỉ biết có một người cầm được Tẩy Tội kiếm là Thánh Sương Chân Đế.

Triệu Thu Thực hùa theo:

– Đúng rồi sư đệ, rất khó cầm lên thanh kiếm này, cơ bản là không thể nào. Thánh Sương Chân Đế xuất thân từ Thánh Linh tộc, thưởn hro tu hành trong Bắc Viện, quang minh chiếu sáng, là người có lực lượng quang minh mạnh nhất Quang Minh Thánh Viện chúng ta. Chỉ có Thánh Sương Chân Đế mới cầm nổi Tẩy Tội kiếm, nhưng không thể mang nó đi. Sư đệ tuyệt đối đừng xem thường thanh kiếm này, trừ phi nó nhận chủ không thì người như chúng ta muốn lấy nó như nằm mơ giữa ban ngày.

Triệu Thu Thực không hề phóng đại, gã chỉ nói thật. Cho đến nay rất ít ai cầm nổi Tẩy Tội kiếm, dù có người làm được thì cuối cùng cũng sẽ đặt trở về.

Trọng Hoa Chân Đế kinh tài tuyệt diễm từng đến đây, cầm Tẩy Tội kiếm lên sau đó đặt trở lại, nói một câu:

– Thanh kiếm này thuộc về nơi đây.

Lý Thất Dạ nhìn Tẩy Tội kiếm, cười nói:

– Kiếm tốt, đặt ở đây hơi lãng phí.

Triệu Thu Thực cười khổ nói:

– Nếu không thì làm sao bây giờ? Không ai có thể mang nó đi, nó là bảo bối trấn viện của học viện chúng ta.

Mọi người đều biết Tẩy Tội kiếm làp hối kiếm của Thủy Tổ Quang Minh Thánh Viện, tưởng tượng xem Viễn Hoang Thánh Nhân là tồn tại thế nào? Từng quang minh chiếu sáng nguyên Tam Tiên giới, phối kiếm của Viễn Hoang Thánh Nhân cường đại biết bao.

Chương 4033: Ma Hóa

Nếu chiếm thanh tổ kiếm này thì sẽ mạnh đến nhường nào, một kiếm ra có thể bình thiên hạ.

Trăm ngàn vạn năm nay từng có nhiều học sinh Quang Minh Thánh Viện muốn có được Tẩy Tội kiếm, nhưng không ai cầm lên nổi chứ đừng nói mang đi, chiếm làm của riêng.

Lý Thất Dạ nhìn pho tượng cúi đầu:

– Tẩy Tội kiếm.

Pho tượng cúi đầu không thấy rõ mặt mũi nhưng Lý Thất Dạ vẫn biết đó là ai. Trong Thập Tam Châu, người từng xem cuộc chiến viễn hoang năm xưa có mặt ở đây trông thấy pho tượng sẽ rất ngạc nhiên, cũng nhận ra pho tượng đó là ai.

Khóe môi Lý Thất Dạ cong lên:

– Tẩy tội, tẩy tội gì?

Đám người Triệu Thu Thực lặng im, học sinh như họ làm sao biết. Từ lúc bọn họ sinh ra đã biết nơi này tên Tẩy Tội thành, Tẩy Tội viện, tẩy tội gì thì không người nào biết. Có lẽ chỉ có Thủy Tổ Viễn Hoang Thánh Nhân biết.

Ngay lúc đó một giọng nói lạnh lùng vang lên:

– Tẩy tội ác của dư nghiệt các ngươi!

Một người lao nhanh đến đây.

Thấy người đến, các học sinh Tẩy Tội viện kêu lên:

– Là Lộ Thế Mậu!

Nhiều học sinh thụt lùi mấy bước rời xa Lộ Thế Mậu.

Lộ Thế Mậu nổi giận đùng đùng xông lên, đám học sinh lùi lại né gã, học sinh Tẩy Tội viện không thích gã.

Lộ Thế Mậu không phải học sinh của Tẩy Tội viện, bọn họ đến đây chỉ để tôi luyện thử thách, ở tạm trong học viện.

Học sinh đến từ học viện khác như nhóm Lộ Thế Mậu coi khinh học sinh Tẩy Tội viện, bọn họ tự cho mình cao hơn người một bậc, xem học sih Tẩy Tội viện là con cháu kẻ ác phạm tội. Nên học sinh Tẩy Tội viện cũng ghét nhóm Lộ Thế Mậu, chẳng qua giận mà không dám nói.

Lộ Thế Mậu hùng hục xông lên, mắt trợn tròn rực cháy lửa:

– Tiểu súc sinh, ngươi mau khai ra!

Triệu Thu Thực ngăn lại Lộ Thế Mậu nổi điên, giảng hòa hỏi:

– Lộ học trưởng, xảy ra chuyện gì? Mấy ngày qua Lý sư đệ không ra khỏi phòng, sợ là không làm gì đắc tội hội trưởng.

Triệu Thu Thực được viện trưởng nhờ chăm sóc Lý Thất Dạ, gã không thể nhìn hắn bị Lộ Thế Mậu ăn hiếp.

Lộ Thế Mậu khí thế hùng hổ lạnh lùng quát:

– Tránh qua một bên! Hôm nay ta phải thẩm vấn tiểu súc sinh này!

Triệu Thu Thực không nhường bước:

– Học trưởng, có chuyện gì từ từ nói.

Triệu Thu Thực là Chân Hoàng, nếu đánh nhau chưa chắc thua Lộ Thế Mậu.

Lộ Thế Mậu trợn trừng mắt quát to:

– Từ từ nói cái gì!? Ta muốn tiểu súc sinh này khai thật ra Tội tộc bọn họ làm âm mưu gì trong hoang dã, dám ám toán Thánh Sương Chân Đế!

Nghe Lộ Thế Mậu nói, đám người Triệu Thu Thực kêu lên:

– Thánh Sương Chân Đế bị thương?

Tuy họ đều là học sinh của Tẩy Tội viện nhưng nhiều người kính ngưỡng Thánh Sương Chân Đế, nghe nói tồn tại cường đại không gì sánh bằng như nàng mà bị thương khiến họ hết hồn.

Lộ Thế Mậu là người mến mộ Thánh Sương Chân Đế, lúc gã nghe tin nàng bị thương thì sợ đứng tim, liên tưởng ngay đến Lý Thất Dạ, thế là trút hết lửa giận lên đầu hắn. Lộ Thế Mậu cho rằng Tội tộc giở trò trong hoang dã ám toán Thánh Sương Chân Đế, hại nàng bị thương.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Vô tri, vào hắc ám mà bị thương nói lên đạo tâm của nàng ta chưa kiên định đến mức trực diện hắc ám.

Lộ Thế Mậu tràn đầy lửa giận:

– Huênh hoang!

Lộ Thế Mậu thừa dịp Triệu Thu Thực sững sờ liền xông tới trước mặt Lý Thất Dạ, quát to:

– Hôm nay nếu ngươi không khai thật thì ta sẽ lột da ngươi, rút gân của ngươi!

Triệu Thu Thực lấy lại tinh thần hét to:

– Lộ học trưởng!

Lộ Thế Mậu đã chộp vào dấu ấn giữa trán Lý Thất Dạ, hét to:

– Xé nát Tội tộc xấu xí nhà ngươi ra!

Lộ Thế Mậu định xé bỏ sẹo giữa trán Lý Thất Dạ, gã muốn dùng chiêu độc ác này lột da đầu của hắn, một hành động đẫm máu.

Đối với Lộ Thế Mậu chộp tới gần, Lý Thất Dạ không nhúc nhích, tùy ý đứng đó mặc gã ra tay.

Triệu Thu Thực kêu lên:

– Cẩn thận!

Nhưng lúc này đã muộn, đầun gón tay của Lộ Thế Mậu đã chạm vào giữa trán Lý Thất Dạ.

Nhưng khi ngón tay Lộ Thế Mậu đụng vào sẹo giữa trán Lý Thất Dạ thì gã như bị sét đánh, bộp một tiếng gã thụt lùi mấy bước.

Lộ Thế Mậu như bi sét đánh trúng, mặt trắng bệch, mọi người không hiểu chuyện gì xảy ra.

Lộ Thế Mậu gào thảm thiết:

– A!!!

Xèo xèo xèo!

Đầu ngón tay Lộ Thế Mậu toát ra một lũ hắc ám, chớp mắt nguyên cánh tay gã bị hắc ám bao phủ.

Trước mắt bao người một cánh tay của Lộ Thế Mậu biến đen thui như cục than.

Lộ Thế Mậu gào rú:

– A a a!!!!

Lộ Thế Mậu run bần bật, khuôn mặt vặn vẹo, hắc ám bắt đầu từ cánh tay lan tràn toàn thân.

Cảnh tượng trạng thái xảy ra, trong thời gian ngắn thân thể Lộ Thế Mậu hóa thành hắc ám, người như dính cục mực.

Trước đó thân thể Lộ Thế Mậu còn dâng lên thánh quang, giờ phút này thánh quang bất lực, bị hắc ám cắn nuốt trở thành ánh sáng hắc ám.

Trong tiếng gào thê thảm thân thể Lộ Thế Mậu mọc vảy, vảy giáp đen như mục trùm lên người gã.

Nhìn chuyện khủng bố diễn ra trên người Lộ Thế Mậu, đám Triệu Thu Thực sợ đứng tim:

– Chuyện gì xảy ra?

Bọn họ thụt lùi cách Lộ Thế Mậu thật xa, sợ hắc ám trên người gã dính vào mình.

Triệu Thu Thực hoảng hồn nhìn hướng Lý Thất Dạ, hắn vẫn khỏe mạnh làm gã hoang mang. Triệu Thu Thực không hiểu chuyện gì xảy ra.

Thử nghĩ xem sẹo giữa trán Lý Thất Dạ là bị con mắt hắc ám tổn thương, để lại vết thương hắc ám. Lực lượng hắc ám bám trên vết thương này mạnh biết bao, thánh quang của Thánh Sương Chân Đế không thể tịnh hóa được nó chứ nói gì người khác.

Khi Lộ Thế Mậu định xé sẹo giữa trán Lý Thất Dạ xuống hắn lười tịnh hóa, áp chế lực lượng hắc ám, để mặc lực lượng hắc ám truyền vào người gã.

Lý Thất Dạ muốn tịnh hóa lực lượng hắc ám này không khó khăn, nhưng hắn lười quan tâm. Giờ Lộ Thế Mậu tự tìm đường chết nên hắn thả lực lượng hắc ám ra ngoài.

Tưởng tượng xem với lực lượng mỏng manh của Lộ Thế Mậu làm sao áp chế nổi lực lượng hắc ám khủng bố như thế. Dù chỉ có một lũ lực lượng hắc ám thì Lộ Thế Mậu khó chịu nổi.

Vì thế chỉ tích tắc lũ lực lượng hắc ám này đã chiếm cứ thân thể Lộ Thế Mậu.

Tiếng gào thê thảm của Lộ Thế Mậu vang vọng trong học viện:

– A!!!!

Thanh âm vô cùng thê lương, làm người nghe rùng mình.

Một đám người chạy lại:

– Chuyện gì xảy ra?!

Đó là Đặng Nhâm Sâm mang theo đám học sinh từ học viện khác chạy lại. Bọn họ thấy người Lộ Thế Mậu dâng lên hắc ám thì hết hồn.

Lộ Thế Mậu hét thảm:

– Đặng lão, mau… mau cứu ta!

Xèo xèo xèo!

Lưng Lộ Thế Mậu mọc các gai xương, những gai xương trắng phau đâm rách vải áo, làm người nhìn kinh dị.

Chương 4034: Tịnh Hóa

Nhìn Lộ Thế Mậu không chỉ người đen như mực, lưng còn mọc gai xương, mọi người nổi da gà thụt lùi mấy bước.

Lộ Thế Mậu nhìn Lý Thất Dạ, quát chói tai:

– Tiểu súc sinh, ngươi dùng yêu thuật gì!?

Lý Thất Dạ nhún vai nói:

– Yêu thuật? Có sao? Đặng lão biết Tội tộc chúng ta chẳng lẽ chưa nghe một truyền thuyết? Tại sao giữa trán Tội tộc có dấu ấn? Tại sao chúng ta bị gọi là Tội tộc? Vì lúc vừa sinh ra trong người chúng ta đã có lực lượng hắc ám sinh ra theo, dấu ấn giữa trán vì phong ấn lực lượng hắc ám đó. Giờ Lô học trưởng muốn xé dấu ấn của ta ra, phong ấn bị hủy, lực lượng hắc ám trốn thoát chui vào người Lô học trưởng. Ta nên đa tạ Lô học trưởng, hắn đang cứu ta, sau này thân thể của ta không có lực lượng hắc ám nữa, nhẹ người rồi.

Lý Thất Dạ dứt lời, sẹo giữa trán hắn kết già rơi xuống.

Nghe câu đó, nhìn sẹo giữa trán Lý Thất Dạ rơi xuống, nhiều người tin lời hắn.

Vì mọi người hoàn toàn không biết gì về Tội tộc, chỉ nghe nói có chủng tộc như vậy. Chủng tộc này xuất xứ như thế nào thì bọn họ không biết. Tội tộc từng tồn tại ở Tẩy Tội thành đã sớm biến mất không còn xuất hiện nữa.

Đặng Nhâm Sâm cũng nửa tin nửa ngờ, vì lão chưa từng nghe nói có chuyện như vậy. Đặng Nhâm Sâm biết Tội tộc nhưng chỉ đọc các thông tin từ sách, chỉ biết vài việc lặt vặt.

Lý Thất Dạ nói hơi có lý.

Học sinh cùng học viện với Lộ Thế Mậu ngó nhau, cảm thấy rất có lý. Không thể trách Lý Thất Dạ hoàn toàn, dù sao là Lộ Thế Mậu dòi móc sẹo giữa trán hắn, là gã gỡ phong ấn ra khiến lực lượng hắc ám trốn ra ngoài tự hại chính mình.

Bọn họ không biết rằng cái gọi là phong ấn, lực lượng hắc ám là Lý Thất Dạ thuận miệng bịa chuyện, trêu đùa nhóm Đặng Nhâm Sâm. Bọn họ không biết nên nửa tin nửa ngờ, thậm chí tin tưởng.

Lộ Thế Mậu hét thảm thiết:

– Đặng lão, cứu ta với!

Lưng Lộ Thế Mậu mọc một hàng gai xương ngay ngắn, xương trắng âm trầm nhọn hoắc, mũi nhọn lóe tia sáng lạnh làm người nhìn rợn tóc gáy.

Đặng Nhâm Sâm thấy tình hình không ổn, thét dài:

– Hàng!

Thánh quang tuôn ra, đôi cánh ánh sáng mọc sau lưng Đặng Nhâm Sâm.

Ong ong ong ong ong!

Quang minh chiếu sáng, tất cả quang minh tụ tập trên người Lộ Thế Mậu.

Ầm!

Quang minh không chỉ bao phủ còn như nước ngầm đánh vào trái tim Lộ Thế Mậu.

Đặng Nhâm Sâm định dùng lực lượng quang minh cường đại không gì sánh bằng của mình tịnh hóa lực lượng hắc ám, đánh bay lực lượng hắc ám ra khỏi người Lộ Thế Mậu.

Lộ Thế Mậu bị quang minh trùng kích hét thảm:

– A!!!

Tiếng xèo xèo vang lên, từ vị trí trái tim Lộ Thế Mậu lực lượng hắc ám bị quang minh trùng kích có xu hướng tán đi, ngực gã lộ ra màu da bình thường.

Khi lực lượng hắc ám xua tan, Lộ Thế Mậu bỗng biến thành mãnh thú, mắt đỏ ngầu rống to:

– Hú!

Ầm!

Người Lộ Thế Mậu bộc phát ra hơi thở đáng sợ như ma vương bám vào người gã, hơi thở hắc ám trên người gã càng mạnh hơn, hắc ám khí diễm hiển hiện.

Xèo xèo xèo!

Lồng ngực lộ ra màu da bình thường bỗng bị hắc ám bao trùm mọc vảy đen như mực.

Lộ Thế Mậu như mãnh thú gầm rống, mặt vặn vẹo khủng bố:

– Hú!

Nhiều học sinh sợ hãi thụt lùi mấy bước.

Xèo xèo xèo!

Hắc ám dọc theo quang minh trùng kích bò hướng Đặng Nhâm Sâm, nó cảm nhiễm muốn biến quang minh thành hắc ám, cuối cùng sẽ ma hóa lão.

Đặng Nhâm Sâm trầm giọng quát:

– Phá!

Lực lượng quang minh trên người Đặng Nhâm Sâm tăng vọt, lão lấy một món báu vật ra, là gậy quang minh. Cây gậy rũ xuống lực lượng quang minh cuồn cuộn không dứt hóa thành nước ngầm mạnh mẽ đánh hướng Lộ Thế Mậu, muốn nghiền nát hắc ám trên người gã.

Xèo xèo xèo!

Hắc ám bị quang minh nghiền nát, tan biến. Nhưng Lộ Thế Mậu vẫn bị hắc ám bao phủ, sau khi quang minh tẩy rửa hắc ám lại bám chặt lên người gã, hoàn toàn bao bọc.

Nhìn lực lượng quang minh của Đặng Nhâm Sâm không cách nào đánh lui hắc ám, tất cả học sinh đi theo đến đây cùng ra tay:

– Lão sư, chúng ta giúp lão sư một tay!

Người bọn họ phát ra ánh sáng, quang minh sáng soi tụ thành lực lượng quang minh bàng bạc đánh vào người Lộ Thế Mậu.

Bị lực lượng quang minh hùng hồn đánh trúng Lộ Thế Mậu hú thê lương:

– A!

Lực lượng quang minh cường đại như vậy trùng kích vẫn không làm nên chuyện gì, tiếng xèo xèo tiếp tục, lực lượng hắc ám vẫn cắn nuốt lực lượng quang minh. Dường như lực lượng quang minh càng mạnh thì lực lượng hắc ám sẽ lớn mạnh theo. Đặc biệt sau khi nó nuốt lực lượng quang minh thì càng mạnh hơn.

Trông thấy hắc ám lại dọc theo quang minh bò hướng họ, Đặng Nhâm Sâm biến sắc mặt trầm giọng quát:

– Đưa hắn vào Tẩy Tội trì!

Các học sinh giật nảy mình:

– Đưa vào Tẩy Tội trì?

Đặng Nhâm Sâm dứt khoát quát to:

– Đi!

Đặng Nhâm Sâm không tịnh hóa lực lượng hắc ám trên người Lộ Thế Mậu nữa mà dùng lực lượng quang minh trùng kích. Rầm một tiếng Lộ Thế Mậu bị đánh bay rơi cái bõm vào Tẩy Tội trì.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, Tẩy Tội trì tuôn ra thánh quang, trong ao không còn dâng lên nước ao mà là thánh quang vô cùng thuần khiết, nước ao là lực lượng thần thánh biến ra.

Nước thánh bao bọc Lộ Thế Mậu, thánh quang chói lòa bao lấy gã như muốn thiêu hủy.

Lộ Thế Mậu gào thét:

– A!!!

Tiếng gào thảm thiết càng thêm chói tai, khuôn mặt vặn vẹo cực kỳ dữ tợn, gã chịu đựng đau đớn to lớn.

Nước thánh Tẩy Tội trì thật sự có tác dụng, trong tiếng xèo xèo, ngâm trong thánh quang, bị thánh quang chói lòa thiêu hủy, hắc ám trên người Lộ Thế Mậu bị đốt cháy.

Lực lượng hắc ám như thủy triều rút khỏi người Lộ Thế Mậu, nó muốn chạy trốn nhưng bị lực lượng Tẩy Tội trì áp chế gắt gao không tốn thoát được, bị thánh quang rực rỡ thiêu đốt thành từng làn khói.

Lộ Thế Mậu kêu gào thảm thiết:

– A!

Dù lực lượng hắc ám đã rút khỏi cơ thể Lộ Thế Mậu nhưng gã vẫn run bần bật, mắt trợn trắng như bị lực lượng cường đại không gì sánh bằng hành hạ, thân thể không chịu nổi.

Nhìn bộ dạng của Lộ Thế Mậu, Triệu Thu Thực và học sinh Tẩy Tội viện giật mình kêu lên:

– Nguy rồi!

Bọn họ biết không lâu sau Lộ Thế Mậu sẽ tiêu đời.

Tẩy Tội trì không chỉ có cái tên, nó dâng lên lực lượng quang minh tinh khiết nhất, không phải ao nước bình thường. Có tin đồn Tẩy Tội trì là nơi Viễn Hoang Thánh Nhân dùng để tẩy rửa dơ bẩn tội ác, lực lượng thuần chính trong ao nước từ đạo nguyên trong Quang Minh Thánh Viện đưa đến đây.

Trăm ngàn gần vạn năm qua đi, lực lượng quang minh trong Tẩy Tội trì không còn thuần túy nữa nhưng vẫn vô cùng đáng sợ.

Chương 4035: Tự Tạo Nghiệt Không Thể Sống (1)

Mặc dù lực lượng quang minh tẩy rửa thể xác và tinh thần rất có ích, tẩy rửa dơ bẩn trên người, xua tan tâm ma mù mịt trong lòng, nhưng đó là lực lượng quang minh có chừng mực.

Lực lượng quang minh trong Tẩy Tội trì là vô cùng thuần túy, nước thánh cực kỳ thuần chính, một nguồn suối nho nhỏ chứa lực lượng quang minh đủ để chống đất mảnh đất bao la Tẩy Tội thành.

Có thể tưởng tượng lực lượng quang minh trong ao nước này khủng bố, đáng sợ biết bao.

Người Tẩy Tội viện biết tẩm trong Tẩy Tội trì thì nước thánh thuần túy đến đáng sợ sẽ ngấm vào, tẩy rửa mọi ác niệm trong lòng ngươi.

Không ai là thánh nhân thật sự, trong lòng mỗi người đều có ác niệm. Lực lượng quang minh trong nước thánh rửa đạo tâm, thân thể của ngươi, hiếm ai chịu nổi loại lực lượng này.

Nên tẩm trong Tẩy Tội trì mà không kịp đi ra thì hậu quả cực kỳ nghiêm trọng. Nước thánh Tẩy Tội trì tẩy rửa có thể trừ sạch ác niệm trong lòng, khiến người càng thuần túy lương thiện hơn, nhưng bị lực lượng như vậy tẩy rửa cũng sẽ tẩy người thành đồ ngốc. Vì lực lượng nước thánh cưỡng ép xóa bỏ tất cả ác niệm trong đạo tâm của ngươi. Nếu không chịu nổi lực lượng đó thì ký ức, trí tuệ, tất cả của ngươi sẽ bị xóa bỏ, tẩy đầu ngươi trống rỗng thành đồn gốc.

Nhìn người Lộ Thế Mậu run bần bật là học sinh Tẩy Tội viện biết gã tiêu đời, dù được cứu lên cũng thành đồ ngốc.

Đặng Nhâm Sâm không định cứu Lộ Thế Mậu, lực lượng hắc ám vừa rồi để lại ám ảnh đáng sợ cho lão. Thực lực của Đặng Nhâm Sâm đã rất mạnh, được nhiều học sinh trợ giúp như vậy mà vẫn không thể áp chế lực lượng hắc ám. Đặng Nhâm Sâm sợ lực lượng hắc ám ẩn trong người Lộ Thế Mậu, nên lão để mặc gã ngâm trong Tẩy Tội trì, mặc cho lực lượng quang minh tẩy rửa gã.

Với Đặng Nhâm Sâm dù Lộ Thế Mậu bị tẩy thành đồ ngốc thì lão không tiếc, lão tuyệt đối không cho phép chút xíu lực lượng hắc ám nào trốn ra từ người gã.

Nhìn Lộ Thế Mậu run rẩy co giật, Triệu Thu Thực tốt bụng nhắc nhở Đặng Nhâm Sâm:

– Đặng tiền bối, e rằng Lộ học trưởng không chịu được.

Đặng Nhâm Sâm không dao động:

– Không sao, cứ để hắn nhận thánh quang tẩy lễ, sẽ cho hắn được ích lợi lớn cả đời.

Nghe Đặng Nhâm Sâm nói như thế học sinh Tẩy Tội viện rợn tóc gáy. Học sinh Tẩy Tội viện không ai dám ngâm trong Tẩy Tội trì, mọi người đều biết ngâm trong Tẩy Tội trì lâu sẽ có kết quả gì. Vậy mà Đặng Nhâm Sâm mặc kệ Lộ Thế Mậu bị tẩy rửa, cho gã thành đồ ngốc.

Đám người Triệu Thu Thực lòng lạnh lẽo, bọn họ đã biết Đặng Nhâm Sâm máu lạnh vô tình.

Lộ Thế Mậu thê lương hét thảm vang vọng cả học viện:

– A!

Người Lộ Thế Mậu run bần bật, mắt trợn trắng, làm người nhìn nổi da gà. Đặng Nhâm Sâm không dao động. Cuối cùng Lộ Thế Mậu ngừng run, mắt trống rỗng.

Đặng Nhâm Sâm liếc Lý Thất Dạ một cái, ra lệnh cho học sinh sau lưng mình:

– Đi, cũng ném hắn vào Tẩy Tội trì, tẩy sạch lực lượng hắc ám trên người hắn.

Đặng Nhâm Sâm dứt lời, học sinh sau lưng lão lao hướng Lý Thất Dạ như sói đói vồ mồi.

Vì bọn họ trách tội Lộ Thế Mậu chịu khổ lên đầu Lý Thất Dạ, nếu không phải lực lượng hắc ám trên người hắn xâm nhập vào Lộ Thế Mậu thì gã đã không có kết cục như vậy.

Nhìn học sinh ngoài viện hung dữ xông vào Lý Thất Dạ, Triệu Thu Thực giật mình ngăn lại:

– Các vị đồng học đừng làm bậy!

Đặng Nhâm Sâm hừ lạnh:

– Tránh sang một bên đi, đừng vướng víu, nếu không cũng ném ngươi vào!

Đặng Nhâm Sâm vung tay áo hất bay Triệu Thu Thực, gã nặng nề rớt sang một bên.

Thực lực hai bên cách biệt quá xa, Triệu Thu Thực không đánh lại Đặng Nhâm Sâm.

Thấy cảnh đó học sinh Tẩy Tội viện biến sắc mặt, nhưng bọn họ không biết làm sao. Triệu Thu Thực cũng không chịu nổi một kích thì bọn họ làm sao đánh lại?

Thấy đám học sinh hùng hổ lao vào Lý Thất Dạ, Triệu Thu Thực hét to:

– Đặng tiền bối, sư đệ của chúng ta không có ác ý!

Đặng Nhâm Sâm làm ngơ như không nghe thấy, những học sinh kia vẫn lao lên.

Lý Thất Dạ vẻ mặt kinh hoàng thụt lùi né tránh:

– Các… các… các ngươi làm gì?

Có học sinh cười âm trầm:

– Làm gì? Ngươi đầy tội ác nên tẩy rửa một cái.

Bọn họ bao vây chặn tất cả đường lui của Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ không có đường lùi, đám học sinh chặn ba mặt, sau lưng hắn là Tẩy Tội trì. Lý Thất Dạ đứng bên ao tùy thời sẽ rơi xuống.

Lý Thất Dạ ra vẻ hoảng loạn muốn trốn nhưng không có chỗ chạy:

– Các… các… các ngươi đừng làm bậy! Ta… ta là người tốt, người tốt thì không có tội ác gì, không cần tẩy rửa.

Có học sinh cười âm u:

– Ha, người tự xưng là người tốt thì đều là kẻ xấu. Ngươi tự nhảy vào hay muốn chúng ta đưa vào?

Lý Thất Dạ hét to:

– Ta… ta… ta sẽ không đi vào. Các Phá Nhạc các ngươi đừng làm bậy, ta muốn gặp viện trưởng!

Một học sinh khác bất mãn quát, đẩy Lý Thất Dạ:

– Dông dài với hắn làm gì, chúng ta đẩy hắn đi, để xem hắn trốn chỗ nào.

Đám học sinh vui sướng khi người gặp họa thò tay ra đẩy Lý Thất Dạ:

– Xuống đi!

Bọn họ muốn tự tay đẩy Lý Thất Dạ xuống Tẩy Tội trì, nhìn bộ dạng bị hành hạ của hắn làm lòng bọn họ thích thú.

Nhưng khi bọn họ đẩy Lý Thất Dạ bỗng hắn ngửa người ra sau ngã xuống Tẩy Tội trì, bọn họ cảm giác có lực hút làm họ không rút tay về được, cơ thể lảo đảo té vào ao theo.

Rào rào!audio coi am

Tiếng nước vang lên, bọt nước bắn thật cao. Lý Thất Dạ và mười mấy học sinh cùng rớt vào Tẩy Tội trì.

Trông thấy mười mấy học sinh theo Lý Thất Dạ rớt vào Tẩy Tội trì, mọi người ngây ngẩn. Đám người khó khăn lấy lại tinh thần, nhiều học sinh Tẩy Tội viện nhìn nhau, lòng thầm sung sướng. Cho đáng tội, ai kêu khinh người quá đáng.

Những học sinh ngoài viện sau khi đến Tẩy Tội viện luôn rất vênh váo, tự cho mình cao hơ người một bậc, thường xung đột với học sinh Tẩy Tội viện. Giờ thấy bọn họ rớt vào Tẩy Tội trì, học sinh Tẩy Tội viện rất thích. – A a a!!!

Tiếng hét thi nhau vang lên, đám học sinh rớt vào Tẩy Tội trì người bần bật. Khi bọn họ ngâm trong nước thánh thì bị nước thánh ngấm vào cơ thể, lực lượng thần thánh cường đại không gì sánh bằng điên cuồng tẩy rửa ác niệm trong lòng họ.

Ngẫm lại xem, trừ phi là thánh nhân thật sự, trong lòng ai không có ác niệm? Bằng vào lực lượng của bọn họ không chịu nổi loại nước thánh này mạnh mẽ tẩy rửa, làm người họ run bần bật cực kỳ đau khổ.

Trong bọn họ có học sinh muốn bò ra Tẩy Tội trì nhưng thử mấy lần không thành công, bởi vì lực lượng thần thánh cường đại áp chế bọn họ.

❮ prev
next ❯

Avatar

Recent Comments
https://audiosite.net
☣Bộ Truyện Con Đường Bá Chủ cập 24h mỗi ngày nhé các đạo hữu ...!☣ f5 hoặc tải lại trang để nhật chính xác nhé..:)☣Còn các thành viên thì không cần :) mặc định cập nhật bất kỳ truyện nào mới nhất nhé
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 days ago
Tớ mới eidt lại được 500 chương mới nhất nhé ... đã gửi cho hà thu nhé bạn..^^!Chậm nhất giờ này ngay mai hoàn tất nhé bạn
https://audiosite.net
hạ vũ 3 days ago
truyện ta đánh cắp dòng thời gian không ra nữa ak 😂
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé ...
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thông báo vs góp ý...!☣Bộ truyện này có nhiều tên gọi khác nhau nhé vì nó đồng âm ( giống như ngôn ngữ địa phương )☣Thần Võ Thiên Tôn ( Vạn Võ Thiên Tôn)☣Cái này do Đình Huy edit dịch và post lên trong nhóm do Hà Thu diễn đọc nhé ...!☣Website đơn giản tụ tập nhất nhiều CTV yêu thích và nghe truyện tất cả do thành viên đóng góp bản thân mình cũng không có quyền sửa đổi nhé, mình chỉ để lại tag ở dưới là Thần Võ Thiên Tôn nhé chư vị. ^^!☣Thân Ái - ☣Ngoài ra mình lịch đăng truyện từ 16h > 23h hôm này sẽ gửi đến các chư vị 20 bộ truyện đã yêu cầu
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn gửi thông báo ...!Bộ này đã fix lại nhé qua giọng đọc MC: Hà Thu nhé !!Thân Ái
https://audiosite.net
Haizz...! Mình xin phép trả lời bạn Duy Phương ( Fb)☣ Muốn tìm truyện hay theo đúng Gu của mình thích rất đơn giản ngày trang chủ có bộ lọc truyện đó bạn phương ( Ví dụ bạn chọn truyện Đao Tu + Truyện hay = Lọc )☣ Tuy mình thích đọc truyện kiếm tu nhưng bộ truyện này quả thấy rất hợp gu của mình nhé...☣ Main thân thế khá bí ẩn + Tích cách trọng tình, trọng nghĩa.☣ Sát Phát : Từ nhỏ đã gia nhập Sát Thủ ( Ám Sát - Sát phát thì chắc cũng không phải bàn nhé )☣ Mưu Trí : main không giỏi khoản này lém nhưng Cơ Trí thì có thừa.☣ Hệ thống tu luyện rất khá đặc biệt nhé...main có lối suy nghĩa cực bá đạo ( Sáng Tạo: hắn muốn gom tất cả chuyển thành Đao Đạo: Kiếm + Trận + Ý + Pháp + Thân + Ẩn )Mình Để cử bộ này nhé Duy Phương bộ truyện hoàn toàn phù hợp tất cả yêu cầu của bạn đã inbox bên FBThân Ái
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ truyện vẫn nghe được bình thường nhé ...!Ngoài ra mình cũng up thêm sever Mới đề phòng nhé ..^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thanh hoa đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé bạn ...!