Đế Bá Audio Podcast
Tập 802 [Chương 4006 đến Chương 4010]
❮ prevnext ❯Chương 4006: Lành Lặn Nguyên Vẹn
Bất Hủ Chân Thần thì thào:
– Không chết cũng bị thương, vì hắn chỉ dùng một tay đón địch.
Ai đều cảm thấy trước tuyệt sát đó dù Lý Thất Dạ có thể trốn một kiếp cũng sẽ bị thương nặng.
Một kích khủng bố như vậy người trong thiên hạ mấy ai không chết?
Tro bụi tán đi, Lý Thất Dạ đi ra, hắn vẫn bình tĩnh tự nhiên, mây bay nước chảy, dường như người chịu một kích trí mạng vừa rồi không phải hắn mà là người khác.
Nhìn kỹ thì Lý Thất Dạ không bị thương, không đẫm máu hoặc bị thương nặng, hoặc bị Bão Sơn Ấn đập nát bấy như mọi người tưởng tượng.
Lý Thất Dạ yên lành người không một vết trầy, thứ duy nhất bị tước chỉ có ống tay áo của hắn.
Thấy cảnh đó làm mọi người hút ngụm khí lạnh. Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão cũng hút khí, gợn tóc gáy.
Một kích vừa rồi của họ là tuyệt sát cực kỳ nghịch thiên, trên cõi đời này không nhiều người bị hai người liên hợp tuyệt sát mà còn bình yên được. Huống chi một tay nghênh địch, không dùng binh khí, báu vật gì.
Trong tình huống như vậy mà đỡ một kích tuyệt sát liên hợp của họ, còn lành lặn không chút vết thương, trên đời hiếm thấy người như vậy, ít ai làm được. Nếu thật sự có người làm được điều đó có lẽ cỡ như Thủy Tổ kinh diễm vô song đẳng cấp Tiên Thống.
Nhìn Lý Thất Dạ chậm rãi bước ra từ tro bụi, bình yên người không vết trầy, chỉ có ống tay áo bị cắt rách. Mọi người hết sức giật mình.
Lão tổ đại giáo mạn đến đâu, thiên tài tuyệt thế kinh diễm cỡ nào khi thấy Lý Thất Dạ chỉ bị rách ống tay áo thì tập thể trắng mặt. Lý Thất Dạ lúc này là vô địch, hắn tùy tiện đứng đó đã cho người cảm giác trấn áp chư thiên.
Lý Thất Dạ không phát ra hơi thở kinh thiên động địa gì, không có thần quang bắn lên cao, nhưng dù hắn hết sức bình thường đứng đó thì hắn là vô địch. Hắn để lại bóng ma lớn trong lòng mọi người, ám ảnh khôn nguôi, thậm chí trở thành ác mộng.
Bất Hủ Chân Thần từng kinh diễm vô song không chịu nổi rùng mình, không dám tin điều mình thấy là thật:
– Đây… đây còn là con người sao?
Lý Thất Dạ đứng đó lạnh nhạt nói:
– Nếu nghiêm túc thì ta còn sợ chính mình.
Lý Thất Dạ nói hờ hững nhưng mọi người rùng mình, trong câu nói ẩn chứa rất nhiều thông tin, mọi người càng không cách nào suy đoán thực lực của Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ liếc qua Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão, thản nhiên nói:
– Còn đòn sát thủ gì nữa không, bắt đầu đi.Nguồn truyện audio Podcast
Khi Lý Thất Dạ liếc mắt qua Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão bản năng lùi một bước, trong lòng dâng lên sợ hãi, họ sợ kẻ trước mắt mình.
Nếu là trước kia thì điều này thật không tin được. Bọn họ là loại người vô địch lắng đọng bao nhiêu năm tháng, Bát Quái Chưởng Thương Sinh bốn đời làm quốc sư, từng nhiều lần cố gắng xoay chuyển cứu Bát Quái Cổ quốc khỏi nguy nan.
Trung Vực Tiên Lão sống càng lâu, từng thấy các Thủy Tổ, từng bồi dưỡng ra các vị Chân Đế.
Hai người đều từng thấy trường hợp lớn, gặp sóng to gió lớn. Thủy Tổ có đứng trước mặt thì họ chưa từng kinh dị, nhưng lúc này đối diện Lý Thất Dạ bình thường, Bát Quái Chưởng Thương Sinh hay Trung Vực Tiên Lão đều kinh hoàng.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão thầm hối hận đã chọc vào Lý Thất Dạ, đối địch với hắn làm gì. Chỉ tại ban đầu hai người đánh giá thấp thực lực của Lý Thất Dạ.
Trong kế hoạch của bọn họ là đợt này ra tay chẳng những giết vãn bối kiêu căng như Lý Thất Dạ, còn muốn tạo dựng địa vị của Bát Quái Cổ quốc trong Tiên Ma đạo thống, khiến họ có quyền thế hiệu lệnh thiên hạ.
Ai ngờ hôm nay ra đường không gặp may, Trường Tồn Bất Hủ bắt tay nhau mà không đánh lại Lý Thất Dạ, lần này bọn họ đã đạp phải đinh.
Trong khi Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão kinh dị, Lý Thất Dạ cười nói:
– Các ngươi không ra tay vậy thì đến lượt ta.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Lý Thất Dạ tùy tay giơ lên vẽ nửa vòng tròn, trông không có ảo diệu tuyệt thế vô song gì nhưng nó hồn nhiên thiên thành. Nửa vòng tròn cuốn thiên địa vào trong, xẻ ra hỗn độn, phán âm dương, định Càn Khôn.
Tùy tay vạch nửa vòng tròn là hủy thế, là sáng thế. Chiêu khởi đầu chất chứa sống và chết, dường như mọi thứ trên cõi đời luân hồi trong nửa vòng tròn này.
Nửa vòng tròn hiện ra kinh thế hãi tục, giống như vô địch vạn cổ.
Nhìn cảnh đó Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão sợ hãi vô cùng.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh rống to:
– Mở!
Tất cả huyết khí, lực lượng đại đạo tuôn ra, trong khoảnh khắc người Bát Quái Chưởng Thương Sinh chói lòa. Bát Quái Cổ Kính ở trên đỉnh đầu hứng lấy lực lượng mạnh nhất của Bát Quái Chưởng Thương Sinh.
Ong ong ong ong ong!
Bát Quái Cổ Kính rực rỡ chói lòa, một tấm gương bóng loáng hiện ra.
Trong gương chiếu ra Lý Thất Dạ.
Ầm!
Cái bóng trong Bát Quái Cổ Kính tùy tay vẽ nửa vòng tròn, bàn tay lướt qua mặt kính, nửa vòng tròn đẩy hướng Lý Thất Dạ.
Cái bóng trong gương đẩy ra nửa vòng tròn uy lực giống hệt Lý Thất Dạ. có thể nghiền vạn vật thiên địa, chặt đứt hết thảy đại đạo nhân quả, mọi thứ bao gồm trong nửa vòng tròn.
Nhìn cái bóng trong gương cổ đánh ra nửa vòng tròn giống hệt Lý Thất Dạ, uy lực không giảm chút nào, khiến đám người sợ hãi.
– Tấm gương cổ này thật là vô địch!
Dường như ai có được Bát Quái Cổ Kính đều ở thế bất bại, vì tấm gương cổ này tùy thời chiếu ra kẻ thù, chiếu ra từng chiêu từng thức, làm kẻ thù có công pháp mạnh đến đâu, chiêu thức ảo diệu cỡ nào cũng sẽ tự đấu với mình.
Ngẫm lại xem bất cứ ai đấu với bản thân thì khó đánh bại chính mình.
Nên có được tấm Bát Quái Cổ Kính khiến người ở thế bất bại, đối diện kẻ địch thế nào cũng không cần lo, nắm chắc phần thắng trăm phần trăm.
Đương nhiên báu vật có uy lực như Bát Quái Cổ Kính không phải người nào cũng có thể điều khiển, chiếu ra một kích vô địch như Lý Thất Dạ. Trong Bát Quái Cổ quốc chỉ có Trường Tồn Bất Hủ như Bát Quái Chưởng Thương Sinh mới làm được.
Khi Bát Quái Cổ Kính phản chiếu Lý Thất Dạ thì Trung Vực Tiên Lão cũng bận rộn, lão thét dài.
Đinh!
Tiếng kiếm ngân, trường kiếm tỏa sáng trong tay Trung Vực Tiên Lão chiếu bát hoang. Kiếm quang trong cửu thiên thập địa tụ tập lại, một kiếm đâm thẳng ra.
Nhát kiếm đâm không có chiêu thức biến đổi, kiếm thức ảo diệu. Một kiếm ngưng tụ tất cả lực lượng đại đạo, ngưng tụ chư thiên kiếm khí, ngưng tụ kiếm đạo vô thượng.
Đinh!
Trong kiếm quang, một kiếm với chuyển động không gì sánh bằng, tốc độ vạn cổ vô song đâm thẳng. Đây là kiếm của Thủy Tổ, uy lực nhát kiếm đâm thẳng đó mặc cho ngươi là tồn tại thế nào đều không đỡ nổi.
Chương 4007: Tay Không Lay Động Tổ Khí (1)
Một kiếm trí mạng, như kim độc của bò cạp thấy máu liền chết, cướp mạng người.
Đáng sợ nhất là một kiếm thấy máu chết người ngay và Lý Thất Dạ phản xạ từ Bát Quái Cổ Kính cùng tấn công Lý Thất Dạ. Hai bên phối hợp cực kỳ ăn ý, trước sau lại trí mạng.
Trường kiếm như sao băng vụt qua bầu trời để lại dấu vết không thể xóa nhòa, cái bóng phản chiếu dùng thức khởi đầu nửa vòng tròn, hủy thiên diệt địa, sáng thế chú đạo, uy lực không thể tưởng tượng.
Trước sau tấn công muốn dồn Lý Thất Dạ vào chỗ chết, đổi lại người khác đối diện một kích vô địch như vậy đã thành tro bụi.
Nhưng khi trường kiếm định đâm thủng cổ họng, nửa vòng tròn định nghiền thân thể thì Lý Thất Dạ đang dùng thức khởi đầu nửa vòng tròn chợt lảo đảo, thân hình mờ dần.
Khi Lý Thất Dạ lảo đảo thì thiên địa như lắc lư, mọi người cảm giác thời gian ngừng lại. Có cường giả cảm giác thời gian đảo ngược. Mặc dù chỉ diễn ra trong tích tắc ngắn ngủi, ngắn đến không thể phát hiện ra.
Chớp mắt cái bóng Bát Quái Cổ Kính phản chiếu trở nên mờ đi, Lý Thất Dạ thì trong phút chốc biến mất.
Đinh!
Kiếm ngân chín tầng trời, trong tích tắc kiếm đã đâm tới. Nhưng kiếm không đâm trúng Lý Thất Dạ, vì hắn đảo ngược thời gian, hắn không ở trong thời không này. Lý Thất Dạ biến mất, một kiếm vô địch của Trung Vực Tiên Lão tỏa định cái bóng Bát Quái Cổ Kính chiếu ra.
Trong một phần vạn thời gian, Bát Quái Chưởng Thương Sinh hay Trung Vực Tiên Lão muốn rút tay về cũng không kịp.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hỏa hoa tung tóe, hỏa hoa vô tận bay hướng vũ trụ, đánh rơi các vì sao. Vô số vì sao nổ tung như pháo hoa trong đêm.
Chớp mắt Lý Thất Dạ biến mất, kiếm trí mạng của Trung Vực Tiên Lão đâm vào cái bóng Bát Quái Cổ Kính chiếu ra. Hai Tổ khí đấu cứng, kinh thiên động địa khiến người tâm hồn sợ hãi.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, nguyên Luân Hồi Sơn thành rung rinh sắp bay lên. Quá rung động lòng người, khiến nhiều người bị chấn hồn phách bay lên, cảm giác toàn thân bị tiếng nổ đánh bay mất hồn vía.
Một kích kia quá lớn, thậm chí có thể nói là hủy diệt thiên địa. Nguyên Luân Hồi Sơn thành nếu không phải được lực lượng cường đại không gì sánh bằng bảo vệ thì không biết bao nhiêu điện cổ thành trì bị một kích đánh nát.
Trong tiếng nổ lớn Tổ kiếm và Bát Quái Cổ Kính đụng mạnh vào nhau, hỏa hoa tung tóe đốt hủy vô số vì sao trên trời. Cảnh tượng như tận thế làm vô số người xem tim đập chân run.
Lực lượng khủng bố tàn phá thiên địa, trấn áp chư thiên, bão tố như tận thế càn quét cả thế giới. Bao người bị lực lượng kinh khủng đè xuống đất thật lâu không bò dậy được.
Rầm!
Trong tiếng nổ lớn, Trung Vực Tiên Lão hay Bát Quái Chưởng Thương Sinh đều không thể khống chế báu vật của mình. Tổ kiếm và Bát Quái Cổ Kính bị tổn hại nặng, chúng nó bị lực lượng Thủy Tổ vô địch của nhau đánh bay lên trời.
Tổ kiếm, Bát Quái Cổ Kính bị đánh bay đi chân trời vượt ngoài kiểm soát của Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão. Chúng nó bay mất phía cuối trời. – Trở về!!!
Hai Tổ khí bay trốn làm Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão sợ đứng tim. Hai người bắt chân quyết thốt ra chân ngôn muốn triệu hoán Tổ khí về.
Nhưng Bát Quái Cổ Kính hay Tổ kiếm đều không nghe họ triệu hoán, đã biến mất phía cuối trời, từ nay không rõ tung tích.
Bát Quái Cổ Kính, Tổ kiếm là báu vật Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân ban tặng, chúng nó được Trường Sinh Lão Nhân đúc ra, vốn có linh tính.
Bát Quái Cổ Kính, Tổ kiếm cùng bị đánh, bị tổn hại nặng. Không chỉ chúng nó bị thương nặng, cũng sinh ra nỗi sợ, nếu cứ tiếp tục thế này chúng nó sẽ bị nổ nát, binh nát thân chết.
Nên Bát Quái Cổ Kính, Tổ kiếm có linh tinh còn lâu mới nghe theo Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão triệu hoán, chúng nó bỏ chạy biến mất phía chân trời.
Thấy Tổ khí không nghe mình triệu hoán đã biến mất, Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão mặt không chút máu, hai người lùi một bước.
Đối với Trung Vực Tiên Lão thì dù có nhiều báu vật thần khí nhưng khó có món binh khí nào sánh bằng Tổ kiếm.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh thì càng khỏi phải nói, gã có danh hiệu đó trừ vì thực lực kinh người ra quan trọng nhất là Bát Quái Cổ Kính.
Nay hai người cùng mất Tổ khí, đây là đả kích cực lớn với họ, làm sức chiến đấu tụt dốc không phanh.
Trong lúc Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão trắng mặt thì giọng Lý Thất Dạ nhàn nhã vang lên:
– Đáng tiếc các ngươi không hoàn toàn khống chế Tổ khí, cuối cùng chúng nó bỏ các ngươi mà đi.
Nhìn kỹ thì thấy Lý Thất Dạ vẫn đứng tại chỗ như chưa từng nhúc nhích.
Nhìn Lý Thất Dạ luôn đứng đó, nhiều vãn bối thắc mắc:
– Sao có thể như vậy?
Mọi người chính mắt thấy Bát Quái Cổ Kính phản chiếu ra Lý Thất Dạ, phản chiếu một kích thức khởi đầu nửa vòng tròn, không biết tại sao sau đó mất hiệu lực.
Có Bất Hủ Chân Thần cường đại nhìn ra manh mối, giải thích rằng:
– Tốc độ của hắn quá nhanh, nháy mắt đảo ngược thời gian. Dù hắn chỉ đảo ngược trong chớp mắt, chỉ một phần vạn nhưng vẫn là đảo thời gian. Hắn đảo ngược thời gian nhưng Bát Quái Cổ Kính thì không thể, vì vậy không thể phản chiếu được. Tổ kiếm xem cái bóng phản chiếu là hắn, nên làm hai món Tổ khí tàn sát nhau.
Người lấy lại tinh thần đã rõ ảo diệu trong đó, kinh thán nói:
– Nghịch thiên mà, không ngờ dùng thủ đoạn như vậy phá ảnh chiếu của Bát Quái Cổ Kính, diệu đến đỉnh!
Bát Quái Cổ Kính có thể phản chiếu bất cứ ai, bất cứ chiêu thức gì. Đối với nhiều người thì có được báu vật như vậy là ở thế bất bại.
Mọi người không ngờ Lý Thất Dạ xảo diệu phá giải Bát Quái Cổ Kính còn suýt chút khiến Bát Quái Cổ Kính, Tổ kiếm đồng quy vu tận.
Dù là tồn tại thế nào ánh mắt nhìn Lý Thất Dạ tràn ngập sợ hãi:
– Đáng sợ quá, hắn chưa thi triển tuyệt học vô song gì, không lấy ra món binh khí nào, chỉ một tay đẩy ra.
Lý Thất Dạ nhìn hai người, cười hỏi:
– Nên kết thúc chưa?
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão ngước nhìn Trường Sinh Tiên Bàn trên trời.
Tuy mọi người cảm thấy một chiêu, một thức qua đã lâu, có người cảm giác đã qua trăm ngàn năm. Nhưng sự thật một chiêu một thức chỉ trong khoảnh khắc, từ lúc đánh đến nay hai bên chỉ mới qua cỡ một tích tắc.
Trường Sinh Tiên Bàn trên bầu trời gã thắp sáng nhưng chưa hoàn toàn, muốn đánh ra một kích vô địch nhất còn cần chút thời gian.
– Giết!
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão đều biết họ rất cần chút thời gian này. Chờ Trường Sinh Tiên Bàn chém xuống không chừng có thể giết Lý Thất Dạ, nên dù thế nào thì họ phải câu giờ, chờ tới khi Trường Sinh Tiên Bàn hoàn toàn thắp sáng.
Chương 4008: Tay Không Lay Động Tổ Khí (2)
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Tiếng kiếm ngân vang vọng cửu thiên thập địa, Trung Vực Thánh Địa phía chân trời xa tuôn ra kiếm quang vô cùng vô tận.
Trong tiếng kiếm ngân đinh đang Trung Vực Thánh Địa bắn ra ức ức vạn thanh thần kiếm, thần kiếm trong biển đều bắn hướng Lý Thất Dạ.
Mặc dù Trung Vực Thánh Địa cách Luân Hồi Sơn thành rất xa nhưng ức vạn thần kiếm bắn ra cắt đứt hư không, nháy mắt oanh sát Lý Thất Dạ, dường như ức vạn thần kiếm cách hắn gần trong gang tấc.
Đáng sợ nhất là trong khoảnh khắc cả Trung Vực Tiên Lão phát ra huyết quang ngập trời, lão điên cuồng đốt chân huyết.
Đinh!
Người Trung Vực Tiên Lão tuôn ra kiếm quang tứ giăng thiên địa, lão hóa thành huyết kiếm.
Đinh!
Huyết kiếm giơ lên từ trên trời chém xuống, huyết quang ngập trời, thế giới thành biển máu. Mọi thứ đều sẽ bi huyết kiếm chém đứt.
Ức vạn thần kiếm cùng bắn tới, Trung Vực Tiên Lão hóa thành huyết kiếm ngập trời chém xuống, đây là chiêu sát phạt siêu kinh dị.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh thét dài, bùm một tiếng nổ nhức óc tuôn ra ánh sáng nóng cháy nhất. Bát Quái Chưởng Thương Sinh đốt chân huyết của mình, toàn thân gã đã ngưng tụ lực lượng đại đạo Tiên Ma đạo thống, giờ đốt chân huyết, gã như ngàn vạn mặt trời nổ tung, phát ra ánh lửa có thể đốt hết mọi thứ trên đời.
Chiếc chiến mông to lớn treo trên trời phát ra ánh sáng đáng sợ.
Đinh!
Từng lũ đao quang phóng lên cao xẻ hư không chém xuống từng lũ hỗn độn.
Nguyên chiếc chiến mông to lớn tựa như thần đao ra khỏi vỏ, trên chém bích lạc, dưới chém hoàng tuyền, sắc bén khó thể tưởng tượng.
Bầu trời không còn chiến mông khổng lồ, lúc này đã biến thành trường kiếm vắt ngang ngàn vạn dặm.
Nhìn trường kiếm vắt ngang trên trời, đám người trợn mắt há hốc mồm nhìn. Mọi người không ngờ chiếc chiến mông là binh khí, một cây chiến đao nghịch thiên, khi cần thì nó sẽ nháy mắt ra khỏi vỏ.
Có vãn bối thật lâu sau mới tỉnh táo lại, ngước nhìn trường kiếm to lớn trên trời lẩm bẩm:
– Thì ra đó không phải một chiếc thuyền lớn mà là chiến đao.
Đinh!
Trường kiếm như tuyết chém xuống, trên chém bích lạc dưới chém hoàng tuyền. Đao chém ra là mất mạng đi suối vàng, một đao khiến người kinh dị biết bao.
Một đao một kiếm có thể nói là kinh thiên động địa, có thể chém Chân Đế, diệt chư thần. Hai người liên hợp thì có thể giết luôn Chân Đế.
Không còn Tổ kiếm, Bát Quái Cổ Kính thì chiêu này là mạnh nhất, vô địch nhất của Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão.
Bình thường hai người không thể chém ra một kiếm một đao vô địch như vậy, dù ở trạng thái cao nhất cũng không thể. Vì bình thường bọn họ không thể nào thiêu chân huyết của mình.
Trường Tồn Bất Hủ già khú đế như họ tuổi thọ cạn kiệt, với họ thì chân huyết quý giá biết bao, bình thường sao có thể lấy ra đốt chơi.
Nhưng lúc này Bát Quái Chưởng Thương Sinh hay Trung Vực Tiên Lão đều không có sự lựa chọn, nếu không thiêu chân huyết của mình thì ngay sau đó người gục ngã sẽ là họ.
Nên Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão không tiếc điên cuồng hủy chân huyết của mình, bọn họ thiêu đốt chân huyết số lượng đủ để sống một kiếp. Hai người có đau lòng đến thắt ruột cũng vẫn điên cuồng đốt chân huyết, khiến thực lực của mình tăng vùn vụt chém xuống một kiếm một đao kinh thiên động địa.
Đối diện một đao một kiếm khủng bố, Lý Thất Dạ không để bụng, hắn hét dài:
– Phá cho ta!
Ánh sáng vàng tuôn ra giống như phật đà chuyển thế, ánh sáng vàng rực rỡ, cú đấm đánh ra ngoài.
Một tiếng trầm giọng quát vang vọng thiên địa, cú đấm đánh ra nghiền áp tất cả. Trước cú đấm đó mọi thứ đều tan nát, thành bột phấn. Dù là không gian, thời gian, đại đạo đều bị nghiền nát thành tro bụi, hư vô.
Rầm một tiếng nhức óc, ức vạn thần kiếm hay huyết kiếm hoặc đao to đều bị cú đấm đánh nát. Trong tiếng nổ trông thấy vô số mảnh nhỏ bay tứ tung, thần kiếm hay đao to đều bị chấn thành phấn, bầu trời rắc phấn vàng.
Vô số phấn vàng rơi xuống ngươi thậm chí nghe tiếng lắc rắc khe khẽ, rất êm tai, như trời đổ xuống vô số tài phú.
Nhưng trong chiến trường mọi thứ không hề tốt đẹp, tất cả thật tàn nhẫn mà khủng bố. Trong tiếng nổ đại đạo bị nghiền nát, hết thảy chiêu thức biến hóa, đại đạo ảo diệu đều thành tro. – Phụt!
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão phun bãi máu nhuộm trời xanh, mặt đất.
Vang tiếng nổ điếc tai, mặt đất rung rinh. Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão đập mạnh xuống đất, đụng nát đất thủng hố sâu.
Trong đá vụn đất bùn thấy vết máu loang lổ ghê người, nhìn là biết Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão bị thương nặng cỡ nào. Hai người như thiên thạch đập xuống đất, máu vẩy khắp nơi, nhìn ghê người, khiến người tim đập chân run.
Đây chính là Trường Tồn Bất Hủ, bị một kích đánh đẫm máu như thiên thạch từ trên cao rớt xuống, thần thoại vô địch bất bại bị người đánh bại, như chúng thần rớt xuống thần vị, khiến người bị rung động biết bao.
Với đám người ở trong lòng họ Trường Tồn Bất Hủ có ý nghĩa vô địch, bao người cả đời không thể trở thành Trường Tồn Bất Hủ.
Nhưng hôm nay hai vị Trường Tồn Bất Hủ hợp tác đánh ra một kích chung cực mạnh nhất, vậy mà bị Lý Thất Dạ đánh rớt từ trên trời xuống. Đáng sợ hơn là Lý Thất Dạ một tay nghênh địch, dùng tay không và nắm đấm.
Cú đấm của Lý Thất Dạ như đấm vào ngực mọi người, làm họ khó thở, bị nghẹt thở thật lâu.
Cú đấm của Lý Thất Dạ không chỉ đánh bại Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão còn đập nát hình tượng vô địch trong lòng bọn họ.
Đám lão tổ địa giáo mặt trắng bệch, rợn tóc gáy, sống lưng lạnh toát:
– Thua, một đấm đánh bại hai Trường Tồn!
Đám người chân run cầm cập nhìn hai hố sâu to dưới đất. Hai Trường Tồn Bất Hủ bị thua, thua một cú đấm của Lý Thất Dạ.
Rào rào!
Một lúc lâu sau đất đá bay đầym, Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão bò ra khỏi hố sâu, toàn thân đẫm máu.
Lồng ngực Bát Quái Chưởng Thương Sinh lõm xuống, nguyên ngực vỡ nát máu me bầy nhầy. Trung Vực Tiên Lão thì người đẫm máu, dù mặc Tổ giáp nhưng không bảo vệ được lão, một đấm nghiền nát xương, máu ứa ra từ áo giáp, trông lão như người máu.
Lý Thất Dạ cười khẽ tùy ý nói:
– Trường Tồn Bất Hủ đúng là có chút bản lĩnh, có thể chịu được một đấm của ta.
Nhìn bộ dạng cúa Lý Thất Dạ làm người ta nghi ngờ hắn đã đấm hết sức chưa? Hay chỉ tùy ý vung quyền? Nghĩ đến đây đám người dựng đứng lông tơ, da đầu tê dại.
Giờ phút này nhìn Lý Thất Dạ, Bát Quái Chưởng Thương Sinh hay Trung Vực Tiên Lão đều con ngươi co rút, chân run run.
Chương 4009: Một Kích Của Trường Sinh Tiên Bàn
Lúc này họ sợ thật, sợ Lý Thất Dạ. Vì đây đã là thực lực mạnh nhất của Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão, bọn họ cảm thấy Thủy Tổ có ra tay thì trong trạng thái này không thể một đấm đập nát họ. Nhưng Lý Thất Dạ làm được, từ đầu đến cuối hắn chỉ tùy tay lắm, không dùng thuật tuyệt sát gì.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão sợ thật sự, dù bọn họ nhiều lần cố gắng xoay chuyển, lần này đến lần khác đánh gục gian khó nhưng hôm nay họ biết mình không vượt qua nổi cửa ải. Đệ Nhất Hung Nhân sẽ thành kẻ chấm dứt đáng sợ nhất của họ.
Thấy cảnh này mọi người rùng rợn.
Có lão tổ thì thào:
– Sắp kết thúc sao?
Ong ong ong ong ong!
Khi mọi người cho rằng sắp chấm dứt thì bầu trời chói lòa chiếu sáng nguyên Tiên Ma đạo thống, trên bầu trời hiện ra một tiên bàn hoàn chỉnh, tuy có một góc nhỏ không phát sáng nhưng tiên bàn tỏa ra ánh sáng đã đủ chiếu khắp Tiên Ma đạo thống.
Tiên bàn phát ra ánh sáng rực rỡ làm mọi thứ bị lu mờ, trời trăng sao cũng nhạt nhòa.
Tiên bàn chiếu rọi, tất cả đệ tử tu sĩ Tiên Ma đạo thống tắm trong ánh sáng chí cao vô thượng. Mọi người cảm nhận khoảnh khắc này, cảm nhận mình được lực lượng chí cao vô thượng che chở, hắc ám hay nguy hiểm gì đều bị xua tan.
Mọi người cảm giác nội tình Tiên Ma đạo thống như thức tỉnh, cảm giác đạo nguyên sôi trào tuôn ra ánh sáng ngập trời. Tiếng pháp tắc đinh đang vang lên, dường như trong Tiên Ma đạo thống có người khổng lồ chí tôn vô thượng đứng dậy, Thủy Tổ sắp thức tỉnh.
Mọi người sôi trào.
Đặc biệt là đệ tử Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa không kiềm được hét to:
– Tiên bàn sắp chém xuống!
Nhìn cảnh tượng này mọi người hét to:
– Tiên bàn bị kích hoạt hoàn toàn rồi, sắp chém xuống!
Cảm nhận hơi thở chí cao vô thượng phát ra từ tiên bàn, bao người vừa kích động vừa kính sợ, đây là lực lượng của Thủy Tổ bọn họ.
Trường Sinh Tiên Bàn dù không gom đủ mười tám bàn phù vẫn có thể kích hoạt, chẳng qua uy lực bị ảnh hưởng. Khi nào đầy đủ mười tám bàn phù Trường Sinh Tiên Bàn mới phát huy uy lực lớn nhất.
Đinh!
Trường Sinh Tiên Bàn như mở ra, một lũ ánh sáng tuyên cổ nhất, vô thượng nhất tuôn ra. Ánh sáng dường như đến từ thời đại hỗn độn, thiên địa thời đó bị luồng sáng chém mở.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão rống to:
– Là lúc này!
Hai người liếc nhau, cùng hành động.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão hái trời trăng, luyện vì sao nhưng bọn họ không đánh hướng Lý Thất Dạ. Hai người dùng lực lượng ngập trời vô tận luyện hóa thời không, đại đạo, hóa thành lò lửa vô hình nhốt Lý Thất Dạ ở bên trong.
Tuy lò lửa không thể nhốt chết Lý Thất Dạ ở trong đó nhưng khi thời không, đại đạo bị nghịch thiên, chỗ hắn ở là đầm lầy thời không. Tuy không thể thấy nhưng thời gian chỗ Lý Thất Dạ trở nên đặc quánh, hắn muốn di chuyển, chạy trốn thì tốc độ sẽ chậm rất nhiều.
Ong ong ong ong ong!
Cùng lúc đó Trường Sinh Tiên Bàn chém xuống luồng sáng, ánh sáng vô cùng tuyên cổ.
Đây là ý đồ của Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão, hai người sợ Lý Thất Dạ bỏ chạy nên không tiếc mọi giá luyện hóa thời không, đại đạo làm hắn giảm tốc độ chậm nhất.
Khi ánh sáng của Trường Sinh Tiên Bàn chém xuống, giờ Lý Thất Dạ muốn chạy cũng không thể nào.
Ong ong ong ong ong!
Trường Sinh Tiên Bàn chém xuống luồng sáng nhưng không phải một kích Thủy Tổ vô thượng, thuật tuyệt sát của Thủy Tổ như mọi người tưởng tượng. Ánh sáng chém xuống không bộc phát ra hơi thở Thủy Tổ vô địch.
Ong ong ong ong ong!
Ánh sáng chém xuống trừ ánh sáng ra mọi thứ đều ở trong bóng tối, mặc cho ngươi là vì sao rực rỡ cỡ nào, thánh quang chói mắt đến đâu thì đều tối tăm trước ánh sáng đó.
Ánh sáng hóa thành vĩnh hằng, dường như nó tồn tại từ thời tuyên cổ. Khi thiên địa chea có nó đã ở trong hỗn độn. Ánh sáng như vậy chém xuống tựa như luồng sáng đầu tiên thuở thiên địa sơ khai.
Thủy Tổ trong Tiên Thống giới lòng máy động:
– Chuyện gì xảy ra?
Đám người Lý Thất Dạ chiến đấu trong Tiên Ma đạo thống, có lực lượng đạo thống vô cùng cường đại bao phủ ít ai cảm nhận được chiến đấu, dao động lực lượng bên trong.
Nhưng khi ánh sáng chém xuống, trong Tiên Thống giới dù ở nơi xa bao nhiêu đều có Thủy Tổ lòng máy động. Vì luồng sáng này chéam xuống như chém vào trái tim, khiến 1u1 không ngồi yên, bật dậy muốn suy tính nhân quả.
Trong Luân Hồi Sơn thành, khi ánh sáng chém xuống mọi người bị mù, không thấy mọi thứ dưới ánh sáng, không thấy ánh sáng chém vào người Lý Thất Dạ ra sao.
Khi ánh sáng trên trời tan biến, mọi thứ quay về tĩnh lặng, Trường Sinh Tiên Bàn trên trời biến mất.
Trên bầu trời để lại vệt trời ghê người, bầu trời bị chém thành hai khúc. Không thể xóa nhòa vệt trời này, nó sẽ mãi mãi ở lại đó.
Trừ trên trời để lại vệt trời không thể phai nhòa ra dưới đất cũng có khe nứt siêu khủng bố, dường như là tiên đao sắc bén nhất cõi đời chém xuống, để lại vệt đao vĩnh hằng dưới đất. Vệt đao sâu không thấy đáy như chém Tiên Ma đạo thống thành hai.
Nhìn vệt trời và khe dưới đất, mọi người lạnh lẽo:
– Khủng bố quá.
Bọn họ hiểu rằng ánh sáng như vậy chém xuống có thể xẻ đôi Tiên Ma đạo thống ra, ai đều sẽ bị ánh sáng giết chết.
Mọi người rùng mình, đã hiểu tại sao mãi không khởi động Trường Sinh Tiên Bàn. Uy lực của nó quá lớn, rất khủng bố, dường như Thủy Tổ đến cũng sẽ bị ánh sáng giết.
Có thể nói lần đầu mọi người thấy Trường Sinh Tiên Bàn chém xuống ánh sáng, khiến họ cả đời không thể quên. Ánh sáng như vậy chém xuống để lại dấu vết trong lòng họ, dù khi nào hễ nhớ đến ánh sáng đó là họ sẽ run rẩy. Có thể nói luồng sáng trở thành ác mộng của họ.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão cũng run rẩy, sợ hãi hùng:
– Khủng bố!
Mặc dù hai người kích hoạt Trường Sinh Tiên Bàn nhưng lần đầu tiên thấy tuyệt sát của nó, lần đầu thấy ánh sáng kinh khủng như vậy.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão tự nhận là dưới ánh sáng kia họ sẽ bị giết, không thể nào may mắn sống sót.
Mọi người nhìn đưa mắt nhìn chằm chằm vết nứt sâu thẳm dưới đất:
– Chết rồi?
Mọi người không thấy Lý Thất Dạ đâu, vì ánh sáng quá chói lòa nên khó xem rõ hắn đã bị giết chưa.
Mọi người cẩn thận tìm kiếm một lần nhưng không thấy bóng dáng Lý Thất Dạ đâu, dường như lúc ánh sáng chém xuống hắn đã bị bốc hơi thành tro bụi, biến mất khỏi cõi đời.
Không thấy bóng dáng Lý Thất Dạ, mọi người đinh ninh hắn đã chết:
– Chắc chết rồi.
Trung Vực Tiên Lão hít sâu, nở nụ cười:
– Chết rồi, chắc chắn chết.
Chương 4010: Băng Sát
Bát Quái Chưởng Thương Sinh lạnh lùng nói:
– Chết là cái chắc! Tuyệt sát của Thủy Tổ dù là ai đều phải chết, trong Tiên Ma đạo thống sao cho phép hắn khiêu khích thần uy của Thủy Tổ!?
Bát Quái Chưởng Thương Sinh nói câu này không phải hùng hổ gì, ngược lại để tự an ủi mình, phồng lên can đảm, niềm tin.
Vì nếu Trường Sinh Tiên Bàn một kích không giết được Lý Thất Dạ thì hai người không tưởng tượng ra còn thứ gì có thể giết hắn.
Nên Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão nói chắc như ăn bắp, ván đã đóng thuyền chỉ vì cho mình niềm tin, không cho phép mình phủ nhận kết quả, không thì hai người sẽ đứt dây thần kinh.
Đám người nhìn vết nứt sâu hoắm dưới đất, cho rằng Lý Thất Dạ chết mười mươi:
– Lần này chết thật rồi.
Bọn họ không thể tưởng tượng luồng sáng như vậy chém xuống nếu Lý Thất Dạ vẫn sống thì cõi đời này còn thứ gì giết được hắn?
Rào rào!
Mặt đất mấp máy sau đó một bóng người vọt lên cao, đất đá bay đầy.
Khi thấy rõ bóng người lao lên, có người hét rầm lên:
– Đệ Nhất Hung Nhân, Lý Thất Dạ!!!
Tiếng hét chói tai xé rách bầu trời.
Nhìn người phóng lên cao, bao người sợ hãi hét to:
– Đệ Nhất Hung Nhân!!!
Lý Thất Dạ vọt lên trời, đứng lơ lửng, người hắn dính bùn đất hơi chật vật, vạt áo có chút vết máu. Nhưng Lý Thất Dạ vẫn khỏe khoắn lành lặn, không có dấu vết bị thương nặng.
Lý Thất Dạ nhìn pho tượng to lớn dựng trước Tổ điện, cười nói:
– Lão già giỏi lắm, luồng thái sơ chi quang này mô phỏng giống hệt, đáng tiếc chỉ là giả, không phải hàng thật nếu không thì có thể sẽ chém trúng ta. Ngươi không có được thứ này nhưng nó đang trong tay ta.audio coi am
Thái sơ chi quang, vưa rồi Trường Sinh Tiên Bàn chém xuống là thái sơ chi quang, đương nhiên không phải hàng thật, là Trường Sinh Lão Nhân dùng thủ đoạn vô thượng nghịch thiên mô phỏng ra.
Nếu là thái sơ chi quang thật thì uy lực khiến người vô cùng sợ hãi, không thể tưởng tượng. Trên đời này hiếm ai thấy thái sơ chi quang thật, Lý Thất Dạ nằm trong số đó.
Tiếc rằng thái sơ chi quang trong Trường Sinh Tiên Bàn là giả, không phải đồ thật, không thì rất khủng bố. Nếu năm xưa Trường Sinh Lão Nhân có thái sơ chi quang thì đã không rơi vào tình cảnh thế này.
Nhìn Lý Thất Dạ còn sống, Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão điếng hồn:
– Không… không… không thể nào!!!
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão hoảng sợ rít the thé, liên tục thụt lùi mấy bước. Dù họ là Trường Tồn Bất Hủ cũng không chịu nổi chân run cầm cập, nếu không phải Trường Tồn Bất Hủ thì đã không đứng nổi.
Làm Trường Tồn Bất Hủ, Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão hiểu rõ luồng sáng vừa rồi khủng bố đến mức nào. Hai người rõ ràng ánh sáng như vậy không giết được đối tượng thì có ý nghĩa gì. Vì vậy Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão sợ vỡ mật.
Mọi người ngẩn ngơ nhìn Lý Thất Dạ:
– Hắn… Hắn… Hắn còn là người sao?
Đám người không tưởng tượng nổi bị ánh sáng chém xuống mà không chết thì là tồn tại như thế nào. Bọn họ liên tưởng đầu tiên là Lý Thất Dạ còn là con người không?
Có Bất Hủ Chân Thần sợ đến nhũn chân:
– Trên đời có người như vậy sao?
Bao người sợ hãi không dám nhìn Lý Thất Dạ, một ánh mắt cúa hắn đủ làm họ sợ teo tim.
Cuối cùng lão tổ vô cùng cổ hru thốt ra hai chữ:
– Vô địch!
Lý Thất Dạ nhìn Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão, cười nói:
– Đáng tiếc, không thể giết chết ta. Thứ này đúng là khủng bố nhưng còn kém một chút, không giết chết ta được.
Nếu là thái sơ chi quang thật thì có thể giết Lý Thất Dạ, hay nên nói thái sơ chi quang có thể giết bất cứ tồn tại nào. Nhưng thứ này không phải đồ thật.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh đã thấy vô số hung hiểm, sóng to gió lớn nhưng không kiềm được sợ đứng tim.
Khi Lý Thất Dạ nhìn qua, Bát Quái Chưởng Thương Sinh thụt lùi mấy bước:
– Ngươi… ngươi… ngươi là loại người gì!?
Làm Trường Tồn đại thành, Bát Quái Chưởng Thương Sinh không nghĩ ra Tiên Ma đạo thống từ khi nào ra tồn tại khủng bố như vậy. Kêu Bát Quái Chưởng Thương Sinh bình xét thực lực của Lý Thất Dạ thì gã chắc chắn hắn là Khương Trường Tồn thứ hai.
Nhưng nếu Tiên Ma đạo thống ra Khương Trường Tồn thứ hai thì không thể nào lặng yên không tiếng động, trên đời không ai không biết. Nhưng bây giờ đúng là chẳng người nào biết.
Lý Thất Dạ cười hiền hòa:
– Đệ Nhất Hung Nhân, Lý Thất Dạ.
– Đệ Nhất Hung Nhân!!!
Danh hiệu này khắc vào lòng Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão, cũng khắc trong lòng mọi người.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Được rồi, nên kết thúc, ta ra tay đây.
Dứt lời Lý Thất Dạ tung cú đấm.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, một đấm đánh ra chẳng có ảo diệu gì, không có chiêu thức biến đổi, bay vút qua chớp mắt nghiền nát, đập tan tất cả, không gì ngăn cản được.
Cú đấm này đánh tới, Bát Quái Chưởng Thương Sinh hay Trung Vực Tiên Lão biết mình không đỡ nổi. Nhưng bản năng cầu sinh khiến bọn họ thét dài ném ra các món báu vật, diễn biến ra đại đạo vô thượng, lực lượng đại đạo cuồn cuộn vô tận muốn đỡ cú đấm của Lý Thất Dạ.
Rầm một tiếng mọi việc đã định, một đấm đánh thủng tất cả.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão bị khảm xuống đất, có nề nếp như tác phẩm nghệ thuật.
Máu dần nhuộm đỏ đất bùn, nhìn kỹ sẽ thấy ngực Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão bị một đấm đánh thủng.
Cú đấm không chỉ xuyên thủng ngực của Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão còn nổ nát chân mệnh, làm hai người hồn phi phách tán, chết dưới cú đấm của Lý Thất Dạ.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão khảm dưới đất trợn to mắt, tràn ngập không cam lòng và tuyệt vọng. Hai người tung hoành cả đời, đến đâu vô địch tới đó, khiến người trong thiên hạ kính sợ. Nhưng hôm nay chết trong tay một hậu bối, bọn họ cực kỳ không cam lòng.
Nhưng một đấm tuyệt sát, với cú đấm của Lý Thất Dạ dù họ có báu vật mạnh đến đâu, công pháp ảo diệu đến mấy cũng vô ích. Phòng ngự, sự chống cự của họ thật yếu ớt.
Đây mới là sự thật khiến Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão tuyệt vọng.
Đám người nhìn Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão khảm dưới đất mà nổi da gà.
Mọi người nhìn Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão bị khảm dưới đất, bao người cảm giác sống lưng lạnh toát, người lạnh lẽo như bị kim băng đâm vào xương, vừa lạnh vừa đau. KHó chịu hơn là cái chết của Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão như bóng ma ám ảnh lòng họ.