Đế Bá Audio Podcast
Tập 801 [Chương 4001 đến Chương 4005]
❮ prevnext ❯Chương 4001: Duy Ngã Độc Tôn
Trăm vạn đại quân bị đồ diệt trong cái búng tay, cảnh tượng rung động hồn người biết bao, khiến người rợn tóc gáy biết mấy.
Dường như trăm vạn đại quân không đáng gì, không bằng cả con kiến, họ chỉ là hạt bụi vô cùng nhỏ bé.
So với các đệ tử Hộ Sơn tông thì cường giả tu sĩ trong Luân Hồi Sơn thành càng bị rung động. Bất Hủ Chân Thần mạnh cỡ nào, lão tổ đại giáo kiến thức rộng biết nhiều đến đâu đều bị rúng động sững sờ thật lâu, đầu óc trống rỗng.
Ba cường giả Chí Tôn liên hợp, chớp mắt Tề Phong Thần Vương bị đánh bay, Trung Vực Tiên Lão bị thương nặng, Bát Quái Chưởng Thương Sinh bị đánh lui. Năm ngón tay khép lại cách trời sao ức vạn dặm đồ diệt trăm vạn đại quân Bát Quái Cổ quốc.
Tất cả diễn ra trong cái búng tay, khủng bố hơn là toàn quá trình Lý Thất Dạ chỉ dùng một bàn tay nghênh địch, tay kia luôn chắp sau lưng.
Thực lực khủng bố biết bao, một tay càn quét vạn địch, vô song cõi đời, từ ngữ như thế hình dung trận chiến này là chính xác nhất.
Mọi người hút ngụm khí lạnh, cảm giác khí lạnh đông cứng lồng ngực, làm người toàn thân tê cóng. Ai cũng rợn tóc gáy đổ mồ hôi lạnh ròng ròng.
Hai vị Trường Tồn Bất Hủ, một thần vương vô địch, ba người liên hợp mà không đánh lại một bàn tay của Lý Thất Dạ. Khi tay hắn xòe ra khép lại là hạ gục cả đám, còn bị thương nặng bọn họ, chiến tích kinh khủng biết bao, e rằng trên cõi đời ít ai sánh bằng.
Không biết bao người chân run cầm cập, người đạo hạnh cạn thì nhũn chân quỳ dưới đất không đứng dậy nổi. Bọn họ không còn can đảm ngước nhìn Lý Thất Dạ.
Lúc này dù Lý Thất Dạ chỉ bình thản đứng đó mà như vật khổng lồ chí tôn vô thượng bàn cứ trên bầu trời, đè nặng trái tim mọi người, để lại bóng ma không thể xóa nhòa. Nhắc đến cái tên của Lý Thất Dạ là làm họ sợ teo tim.
Có Bất Hủ Chân Thần lấy lại tinh thần, chỉ thốt ra được hai chữ:
– Vô địch!
Trừ hai chữ này ra Bất Hủ Chân Thần không tìm thấy được từ nào khác để hình dung Lý Thất Dạ. Dường như tất cả trừ ngữ thật nghèo nàn, yếu ớt trước hai chữ vô địch. Chỉ có vô địch mới hình dung được Lý Thất Dạ, mới thể hiện sự cường đại của hắn.
Trường Sinh Điện Hoàng không hề bất ngờ, đều nằm trong dự đoán, phục hồi lạnh nhạt nói:
– Tự tìm đường chết.
Nhìn Lý Thất Dạ năm ngón tay khép mở đã đồ trăm vạn đại quân, thật lâu sau Trần Duy Chính lấy lại tinh thần mừng như điên:
– Được cứu rồi! Nguồn truyện audio Podcast
Mới rồi thấy thiên quân vạn mã giết vào Hộ Sơn tông làm Trần Duy Chính sợ teo tim, hồn vía bay lên, cho rằng Hộ Sơn tông chết chắc, sẽ bị thiên quân vạn mã Bát Quái Cổ quốc tiêu diệt. Không ngờ chỉ một cái búng tay sư tổ của họ cách ức vạn trời sao, chỉ khép mở năm ngón tay đã đồ diệt thiên quân vạn mã.
Đám Lý Kiến Khôn thấy cảnh đó, tỉnh táo lại khỏi rung động, mừng phát khóc:
– Rốt cuộc cứu được!
Toàn bộ đệ tử Hộ Sơn tông lấy lại tinh thần, quỳ lạy dưới đất, dập đầu hét to:
– Sư tổ vô địch, vạn cổ vô song!
– Sư tổ vô địch, vạn cổ vô song!
– Sư tổ vô địch, vạn cổ vô song!
Tiếng hét của đệ tử Hộ Sơn tông vang vọng thiên địa, quanh quẩn trong núi sông. Đám người Trần Duy Chính trong Luân Hồi Sơn thành cũng quỳ xuống lạy sát đất khóc ròng.
Mọi người yên lặng nhìn, không ai dám hó hé tiếng nào, không ai cảm thấy lời này quá mức khoa trương. Vì mọi người đều cảm thấy hai chữ vô địch áp dụng thích hợp nhất với Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ khoanh tay đứng, áo khoác bay theo gió lạnh nhạt liếc nhóm Bát Quái Chưởng Thương Sinh:
– Chỉ là việc vặt.
Đám Bát Quái Chưởng Thương Sinh mặt không chút máu, kết cục này nằm ngoài dự đoán của họ, quá khủng bố. Bọn họ chợt hiểu rằng mình đánh giá thấp thực lực của Lý Thất Dạ. Nhưng họ đã không có sự lựa chọn, đã lên chiến xa thì chỉ có nước huyết chiến đến cùng. – Bắt đầu đi, chúng ta kết thúc sớm, đừng lãng phí thời gian của ta.
Lý Thất Dạ đứng đó, dường như yếu ớt, không có thần uy động trời, không có hơi thở ngập trời. Lý Thất Dạ trông hơi yếu ớt, như thư sinh yếu đuối.
Nhưng một người yếu ớt thư sinh tay trói gà không chặt lại làm mọi người rùng mình, mặc kệ ngươi là chư thiên thần ma hay tồn tại vô địch, trông thấy hắn đều sẽ nổi da gà.
Tề Phong Thần Vương đã sợ teo tim, liên tục thụt lùi mấy bước hét to:
– Mở Trường Sinh Tiên Bàn, dùng Trường Sinh Tiên Bàn!
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão đồng thanh kêu lên:
– Mở Trường Sinh Tiên Bàn!
Ong ong ong ong ong!
Trường Sinh Tiên Bàn treo cao trên bầu trời có năm phần mười tám sáng rực, ánh sáng càng chói lòa hơn, hiển nhiên hành động đầu tiên là Trung Vực Thánh Địa và Bát Quái Cổ quốc.
Tạm dừng một lúc rồi tiếng vù vù vang lên, những phần khác cũng lần lượt rực rỡ. Hiển nhiên đại giáo cương quốc, cổ tông thánh đứng về phe Bát Quái Cổ quốc đều do dự có nên tiếp tục trói chung chỗ không. Nhưng bọn họ không có sự lựa chọn, đành cố cứng rắn đến cùng, bọn họ chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào Trường Sinh Tiên Bàn, hy vọng Trường Sinh Tiên Bàn phát ra một kích vô địch nhất của Thủy Tổ giết hung nhân như Lý Thất Dạ.
Bát Quái Cổ quốc mà đấu thua thì đại giáo cương quốc đứng về phe Bát Quái Cổ quốc cũng không có kết cục tốt.
Vì vậy đại giáo cương quốc, thế gia thánh địa đã bỏ bàn phù vào Trường Sinh Tiên Bàn đều ôm tâm lý ăn cả ngã về không.
Trường Sinh Điện Hoàng nhìn bàn phù mười hai phần mười tám trên Trường Sinh Tiên Bàn, cười khẩy nói:
– Ngu không tả nổi.
Trường Sinh Điện Hoàng không cần nhìn cũng biết những môn phái hết sức ủng hộ Bát Quái Cổ quốc sẽ có kết cục gì.
Lý Thất Dạ không quan tâm Trường Sinh Tiên Bàn tỏa sáng trên bầu trời, hắn cười nói:
– Dù Trường Sinh Tiên Bàn chém xuống cũng cần thời gian, trong lúc này các ngươi có thủ đoạn gì cứ dùng đi.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão, Tề Phong Thần Vương biến sắc mặt. Trước khi Trường Sinh Tiên Bàn chém xuống bọn họ phải nghênh đón trận huyết chiến.
Dù sao Trường Sinh Tiên Bàn là sát chiêu cực kỳ mạnh, không phải nói muốn thi triển liền dùng được, còn cần các đại giáo cương quốc nắm giữ bàn phù phối hợp vớin ahu.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão liếc nhau, khí huyết toàn thân tuôn ra, mười hai mệnh cung bay lên trời. Bọn họ muốn thi triển đòn sát thủ mạnh nhất.
Lý Thất Dạ cười:
– Được rồi, để xem các ngươi còn bản lĩnh giấu đáy hòm gì không, cho các ngươi cơ hội thi triển.
Hắn mặc kệ Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão tụ tập lực lượng đại đạo.
Chương 4002: Một Đấm Diệt Một Nước (1)
Lý Thất Dạ nhìn Tề Phong Thần Vương:
– Ra tay đi.
Tề Phong Thần Vương biến sắc mặt, thụt lùi mấy bước. Thấy Lý Thất Dạ xuống tay với mình trước làm Tề Phong Thần Vương sợ teo tim. Lão là Bất Hủ Chân Thần yếu hơn Trường Tồn Bất Hủ như Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão rất nhiều. Tề Phong Thần Vương chỉ dựa vào bàn tay to trên bầu trời, đây là nội tình Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân để lại cho Tề Phong quốc.
Tề Phong Thần Vương vội hét hướng Tề Phong Thần Vương, Trung Vực Tiên Lão:
– Bát Quái tiền bối, Tiên Lão! Giờ chúng ta hãy cùng nhau giết hắn đi!
Nhưng Chân Thần, Trung Vực Tiên Lão lờ đi, vì có hợp tác cũng vô dụng. Họ xuất thân từ môn phái khác nhau, không tu luyện thuật hợp kích, bắt tay nhau không có ăn ý, uy lực có hạn. Nên Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão thưa dịp cơ hội hiếm có lo tụ tập lực lượng đại đạo, muốn thi triển ra đòn sát thủ tuyệt thế.
Thấy Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão qưang cục lơ, Tề Phong Thần Vương sợ trắng mặt hét to:
– Hai vị tiền bối! Tề Phong quốc ta hết sức ủng hộ, các người, các… các người cần ta!
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
– Vào phút sống chết phải tự dựa vào bản thân, ngươi ở trong mắt bọn họ chỉ là con kiến có chút giá trị lợi dụng.
Thấy cảnh này mọi người lặng im. Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão khó bảo đảm an toàn cho bản thân, bọn họ sẽ không bỏ ra thời gian quý giá cho Tề Phong Thần Vương. Hai người chẳng cần biết sống chết của Tề Phong Thần Vương.
Mọi người khắc sâu hiểu rằng cái gọi là minh hữu chẳng qua là lợi dụng nhau, nếu không có giá trị gì thì ai quan tâm sóng chết của ngươi?
Nhìn Lý Thất Dạ từng bước áp sát, Tề Phong Thần Vương hoảng hốt la lên:
– Ngươi… ngươi muốn gì?
Lý Thất Dạ cười nói:
– Muốn gì nữa, chém ngươi thôi.
Tề Phong Thần Vương không còn sự lựa chọn:
– Ta… ta liều mạng với ngươi!
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão khó bảo vệ bản thân, sẽ không ra tay cứu Tề Phong Thần Vương. Lúc này Tề Phong Thần Vương hối hận thắt ruột, nếu sớm biết kết quả này thì lão cần gì xen vào vũng nước đục này. Nếu sớm biết như vậy lão đã không xen vào.
Ban đầu Tề Phong Thần Vương cho rằng có Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão liên hợp thì thắng chắc, lão chen chân vào chỉ muốn ôm đùi hai người kia, kiếm lợi cho Tề Phong quốc.
Ai ngờ sự việc phát triển ra thế này, dù Bát Quái Chưởng Thương Sinh và Trung Vực Tiên Lão bắt tay nhau cũng không chiếm lợi trong tay Lý Thất Dạ, thậm chí không đánh lại, hại Tề Phong Thần Vương thành vật hy sinh.
Nếu sớm biết kết quả Tề Phong Thần Vương tuyệt đối không chõ mũi vào, đáng tiếc trên đời không bán thuốc hối hận.
Tuy Tề Phong Thần Vương hối hận thắt ruột cũng chỉ còn cách liều mạng một phen. Khí huyết Tề Phong Thần Vương tuôn ra hết, vang tiếng nổ điếc tai, người lão bốc cháy, lửa vọt lên cao cuốn sạch cửu thiên thập địa.
Tề Phong Thần Vương rống to:
– Các huynh đệ, giúp ta một tay!
Giọng Tề Phong Thần Vương vang vọng thiên địa, văng vẳng nguyên Tiên Ma đạo thống.
Két két két két két!
Tiếng nổ nặng nề vang lên, Tề Phong quốc xa xôi dâng lên một tấm kính to bóng loáng, mặt gương mài bằng trầm chi thạch, chính giữa kính tinh thạch to lõm vào có thể ngưng tụ vô số ánh sáng.
Ầm!
Tề Phong quốc tụ tập lực lượng đại đạo nhanh khó tả, dường như lực lượng nội tình nguyên Tề Phong quốc ngưng tụ vào trong kính tinh thạch.
Trong khoảnh khắc ầm vang, kính tinh thạch phun ra một chùm sáng rực rỡ, chùm sáng thô to chớp mắt vượt qua ngàn vạn dặm trời sao bắn vào người Tề Phong Thần Vương.
Khi chùm sáng rực rỡ bắn vào người Tề Phong Thần Vương thì cơ thể lão chất chứa lực lượng nội tình Tề Phong quốc, người rực cháy ngọn lửa càng dữ dội, như sóng dữ vỗ đập vũ trụ, nhấn chìm vô số vì sao trong vũ trụ.
Sau khi nhận lực lượng nội tình cương quốc của mình, thực lực của Tề Phong Thần Vương tăng vọt, người bốc cháy lửa đì đùng tia điện.
Tề Phong Thần Vương rống to:
– Giết!
Tất cả lực lượng nội tình khiến trăm ngàn vạn thần nhạc biến ra bàn tay treo trên đầu Tề Phong Thần Vương bỗng rực rỡ hơn, ánh sáng chói lòa không thể thấy thần phong, chỉ có bàn tay hoàn chỉnh lơ lửng. Bàn tay rũ xuống hơi thở như thác đổ, bên trong tràn ngập lực lượng Thủy Tổ.
Giờ phút này Tề Phong Thần Vương ra tay trước là hơn, lão gầm lên.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, bàn tay to trên bầu trời nghiền áp vỗ vào Lý Thất Dạ, lực lượng trấn sát tuyệt thế vô song, kèm theo hơi thở của Thủy Tổ, dường như có thể đập dẹp mọi thứ dưới chưởng.
Khi chưởng này đè xuống tựa như bàn tay Thủy Tổ, khiến người vô cùng kinh dị, bao người nhìn cảnh đó thì rùng rợn.
Nhìn chưởng trấn sát xuống, có hoàng đế cổ quốc mặt trắng bệch hét to một tiếng:
– Một chưởng có thể hủy một nước!
Đối diện một chưởng kèm lực lượng Thủy Tổ trấn sát, Lý Thất Dạ không có nhiều phản ứng, hắn chỉ cười rồi bay lên trời, một đâm đánh xuống.
Lý Thất Dạ quát to:
– Phá!!!
Bùm!
Tựa như cầu vồng bay ra, chân long vắt ngang, một đấm xuyên qua xuyên vạn vực, thế không thể đỡ. Trước cú đấm này mặc kệ ngươi là chúng đế chư thần đều sẽ bị đấm thủng.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Khi cú đấm xuyên qua, từng tiếng tan vỡ vang lên, tiếng vỡ nát chỉ trong tích tắc rồi nối thành tiết tấu dồn dập chặt chẽ.
Mọi người ngây ra, cảnh tượng rung động hồn người. Một đấm đánh ra mục tiêu đầu tiên là bàn tay to trấn sát.
Bàn tay bị cú đấm của Lý Thất Dạ xuyên thủng, trăm ngàn vạn thần nhạc hóa thành bàn tay bị cú đấm đánh tan nát.
Cú đấm xuyên qua bàn tay to, cú đấm như cọp nhảy rồng lượn không chút ngừng lại lao nhanh vào, xuyên qua ngực Tề Phong Thần Vương. Ngay sau đó cú đấm vượt qua ức vạn dặm bùm một tiếng đánh vào mặt kính tinh thạch lớn, rồi rầm một tiếng xuyên qua đất đai Tề Phong quốc, hoàng cung bị đấm thủng cái lỗ to. Một cú đấm nháy mắt hủy diệt nội tình dưới lòng đất của Tề Phong quốc.
Sau khi nội tình dưới lòng đất Tề Phong quốc bị hủy, tiếng nổ đì đùng không ngướt. Tất cả tinh khí thiên địa, lực lượng đại đạo tuôn ra sau khi nội tình tan vỡ, chúng nó bắn lên trời rơi xuống các góc Tề Phong quốc.
Trên bầu trời mỗi quận đô của Tề Phong quốc như đổ cam lộ, tất cả tinh hoa thiên địa, chân khí đại đạo từ trên trời giáng xuống xối ướt đất bùn, cảm giác như vạn vật hồi xuân.
Nhiều dân chúng Tề Phong quốc hò reo, hấp thu tinh hoa thiên địa, chân khí đại đạo, được ích lợi rất lớn. Người già phàm nhân cũng nhờ đó mà sống lâu.
Chương 4003: Một Đấm Diệt Một Nước (2)
Một đấm đánh nát bàn tay to, một đấm oanh sát Tề Phong Thần Vương, còn hủy diệt nội tình của Tề Phong quốc. Một cú đấm đánh nát truyền thừa, hủy diệt một vương triều là điều rung động lòng người biết bao.
Một lúc lâu sau Tề Phong Thần Vương lấy lại tinh thần, cúi đầu nhìn lỗ máu trên lồng ngực mình, mắt trợn to. Tề Phong Thần Vương xoay người nhìn Tề Phong quốc của mình, thấy hoàng cung bị đánh thủng, nội tình vỡ tan, tinh khí thiên địa, chân khí đại đạo tuôn ra hết.
Tề Phong Thần Vương sợ hãi trợn to mắt ốc bươu, ai đều biết khi nội tình tan vỡ nghĩa là cương quốc này từ nay thành tro tàn.
Vương triều Tề Phong quốc trải qua nhiều thế hệ tích lũy, đứng sững qua từng thời đại, thống trị cương quốc này bao nhiêu năm tháng, không ngờ hôm nay bị một đấm đánh ngã, vương triều tan biến.
Tề Phong Thần Vương hét to:
– Không!
Nhưng tất cả đã muộn, Tề Phong Thần Vương ngã ngửa ra sau, té cái bịch xuống đất tắt thở, xuống thẳng suối vàng. Tề Phong Thần Vương đã chết nhưng mắt trợn to, khoảnh khắc sắp chết lão vẫn không cam lòng, nhưng vô ích. Không chỉ mình lão chết, nguyên Tề Phong quốc tan biến theo lão.
Mọi người rung động nhìn cảnh tượng này, tưởng tượng xem, một đấm không chỉ hủy diệt một thần vương còn diệt một vương triều. Khủng khiếp hơn là cách ức vạn dặm trời sao một đấm đánh vương triều thành tro.
Bao người nhìn cảnh tượng đó mà nổi da gà da vịt:
– Quá khủng bố!
Mọi người có thể tưởng tượng đối địch Lý Thất Dạ sẽ có hậu quả gì. Nếu hắn muốn diệt tông môn, vương triều của ngươi thì chẳng cần tự mình đến đúng chỗ, hắn cách không đấm một cái là tất cả ra bã.
Nhìn cú đấm của Lý Thất Dạ cường đại đến khủng bố, có Bất Hủ Chân Thần rùng mình ướt mồ hôi lạnh:
– Là Thủy Tổ sao?
Có đương thời trợn tròn mắt thì thào:
– Đương thời chẳng phải đã ra Thủy Tổ? Vì sao còn có Thủy Tổ nữa? Chưa bao giờ nghe có Thủy Tổ như vậy, nếu có Thủy Tổ mới chứng đạo cả thiên hạ nên biết mới đúng!
Hiển nhiên cú đấm crú Lý Thất Dạ một lần nữa phá vỡ ấn tượng của mọi người về hắn, mọi người nhận xét về hắn nâng cao thêm một bậc.
Bất Hủ Chân Thần run rẩy, chân run cầm cập:
– Dù không phải Thủy Tổ cũng là Trường Tồn Bất Hủ siêu nghịch thiên, hoặc đỉnh Trường Tồn, Chí Tôn Trường Tồn, không chừng là Viễn Đạo Trường Tồn!
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão biểu tình cực kỳ khó xem. Hai người ánh mắt giao nhau, sát khí trong mắt càng đậm.
Hôm nay bọn họ phải giết Lý Thất Dạ, không thì dù hai người sống rời đi cũng là tai họa lớn cho Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa.
Hôm nay Lý Thất Dạ mà sống tiếp, rồi sẽ có ngày hắn tiêu diệt Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa, đến lúc đó bọn họ không có gì ngăn cản hắn được.
Có vết xe đổ Tề Phong quốc khiến Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão quyết tâm giết người hơn. Hôm nay đối với bọn họ hoặc là Lý Thất Dạ sống trời đi hoặc bọn họ sống sót, hai bên phải có người chết, không thì về sau còn tai nạn lớn hơn.
Một đấm đánh nát Tề Phong quốc xong Lý Thất Dạ xoay người lại, chắp tay sau lưng nhìn hai người:
– Đến lượt các ngươi, chuẩn bị xong chưa?
Lý Thất Dạ ngước nhìn Trường Sinh Tiên Bàn trên trời:
– Nhưng Trường Sinh Tiên Bàn còn chưa giáng xuống được, còn cần một chút thời gian, các ngươi trước tiên lao lên chịu chết đi.
Vì Trường Sinh Tiên Bàn không gom đủ mười tám bàn phù, muốn khởi động nó phải mất thời gian càng lâu hơn.
Bị Lý Thất Dạ coi rẻ làm Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão biểu tình cực kỳ khó xem.
Hai người dù gì là Trường Tồn Bất Hủ, nhìn khắp Tiên Thống Giới Trường Tồn Bất Hủ là tồn tại cường đại biết bao. Trừ Thủy Tổ ra bọn họ có thể ngạo thị thiên hạ, Chân Đế bình thường không thể sánh ngang.
Ngày thường bọn họ cao cao tại thượng, hô mưa gọi gió, chúng sinh sùng bái. Nhưng hôm nay bị Lý Thất Dạ coi rẻ, xem như con kiến làm lòng Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão rực cháy lửa giận.
Tuy Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão đang điên tiết nhưng cố kiềm nén tức giận, vì tình thế mạnh hơn người. Đệ Nhất Hung Nhân mạnh mẽ phô bày ra đó, dù trong lòng họ chất chứa nhiều lửa giận hơn nữa cũng phải nuốt vào, khi bọn họ đánh bại và giết Đệ Nhất Hung Nhân thì mới dập tắt ngọn lửa được.
Mọi người nhìn Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão, tất cả nín thở chờ một kích động trời.
Đến giờ phút này bao người nỗi lòng dao động:
– Bọn họ có làm được không?
Bao người cảm giác Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão khó thể lay động Đệ Nhất Hung Nhân, dù Đệ Nhất Hung Nhân chỉ dùng một tay nghênh địch.
Trước đó bao nhiêu người cho rằng Đệ Nhất Hung Nhân một tay đấu với địch là cách làm ngông cuồng tự phụ biết bao, giờ mọi người cảm thấy đó là sự tự tin, cường đại, vô địch.
Nên trước kia nhiều người cho rằng Đệ Nhất Hung Nhân một tay không đấu lại Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão, giờ thì cái nhìn và quan điểm của họ bị thay đổi. Bọn họ cho rằng một kích động trời của Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão chưa chắc lay động được Đệ Nhất Hung Nhân.
Trong thời gian ngắn ngủi bao người bị rung động, bị sự cường đại của Lý Thất Dạ uy hiếp.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ đì đùng không ngướt, mặt đất rực sáng, nguyên Tiên Ma đạo thống tỏa sáng. Trong từng tấc đất tuôn ra lực lượng đại đạo, mỗi nơi trong Tiên Ma đạo thống tràn ngập hơi thở Thủy Tổ.
Dù đạo hữu không được tận mắt xem cuộc chiến khi thấy cảnh tượng đó, cảm nhận đạo thống bị hơi thở Thủy Tổ tràn ngập, bọn họ hiểu rằng có tồn tại khủng bố không gì sánh bằng đang điều động lực lượng nguyên Tiên Ma đạo thống, khống chế lực lượng đại đạo của Tiên Ma đạo thống.
– Phụt! nói Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão đang tụ tập lực lượng Tiên Ma đạo thống, điều động lực lượng đại đạo bàng bạc vô tận. Nội tình Tiên Ma đạo thống có hơn một nửa lực lượng tụ tập vào người bọn họ, thứ duy nhất chưa làm là không khống chế ngự đạo nguyên.
Đương nhiên bọn họ không cách nào nắm giữ đạo nguyên, cho đến bây giờ không ai biết đạo nguyên của Tiên Ma đạo thống ở đâu. Có người nói đạo nguyên nằm trong tay Trường Sinh Điện.
Hai Trường Tồn Bất Hủ dốc hết sức điều động lực lượng khống chế Tiên Ma đạo thống, thử nghĩ xem cảnh tượng đó đồ sộ biết bao, rung động lòng người cỡ nào. Lực lượng đại đạo vô cùng cuồn cuộn như sóng dữ từ bốn phương tám hướng tuôn trào, cuồng triều dậy sóng nhấn chìm nguyên Tiên Ma đạo thống.
Lực lượng cuồng bá như vậy đều tụ vtập trên người Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão. Bọn họ ngưng tụ lực lượng đại đạo bao la vô tận.
Chương 4004: Tiên Giáp
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão xảy ra biến đổi lớn, hai người như trẻ lại mấy ngàn tuổi. Trung Vực Tiên Lão hấp hôi lúc này cũng tinh thần phơi phứoi như nam nhân trung niên.
Hai người tụ tập lực lượng đại đạo như biển, khiến bọn họ phục hồi đến trạng thái đỉnh cao nhất, uyết khí vượng thịnh, đại đạo bàng bạc.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão đứng đó, từng hành động có tiếng sấm nổ mạnh, dường như bọn họ tùy tay vỗ một chưởng có thể hủy diệt cả thế giới, khiến người nhìn sinh lòng kính sợ.
Nhìn Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão ngưng tụ lực lượng đại đạo nhiều như biển, đám cường giả sợ hãi:
– Mạnh thật!
Mặc dù mỗi đệ tử Tiên Ma đạo thống đều có thể mượn lực lượng Tiên Ma đạo thống, nhưng làm được đến trình độ như Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão thì rất hiếm, rõ là rút lực lượng nguyên Tiên Ma đạo thống cho mình dùng.
Sau khi tụ tập đủ nhiều lực lượng đạo thống, Bát Quái Chưởng Thương Sinh và Trung Vực Tiên Lão ngừng lại, hét to một tiếng:
– Vậy thì chiến đi!
Hai người ngưng tụ rất nhiều lực lượng đạo thống rồi, làm hơn nữa cũng không thể rút thêm lực lượng. Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão quay về trạng thái đỉnh cao nhất của mình, người đầy sức mạnh, huyết khí vượng thịnh như thời trung niên, không thấy già nua.
Lý Thất Dạ chắp tay sau lưng đứng, cười nói:
– Chờ các ngươi thật lâu, một bàn tay đồ diệt các ngươi.
Lý Thất Dạ chậm rãi vươn tay ra, một tay chắp sau lưng, một tay nghênh địch, còn là nghênh chiến hai vị Trường Tồn Bất Hủ. Nếu ở trước kia thì chuyện như vậy điên cuồng biết bao, khiến người không tin được. Sẽ có người nghĩ Lý Thất Dạ điên rồi.
Nhưng bây giờ mọi người không cho rằng Lý Thất Dạ bị điên, bọn họ biểu tình trầm trọng, nghĩ Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão không đỡ nổi bàn tay kia.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão cũng lộ biểu tình hết sức trầm trọng.
Trung Vực Tiên Lão thét dài:
– Lên!
Sau lưng Trung Vực Tiên Lão vang tiếng nổ nhức óc, hiện ra đất đai mênh mông. Núi sông tráng lệ, mây mù vườn quanh như thánh cảnh tiên thổ.
Nhìn đát đai mênh mông hiện ra sau lưng Trung Vực Tiên Lão, nhiều người nhận ra ngay, hét to:
– Trung Vực Thánh Địa!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Trung Vực Thánh Địa hiện ra một ao cổ, nước đen thui. Lại nổ ầm vang, ao nước tuôn ra.
Mọi người thấy rõ màu đen không phải ao nước mà là phù văn, tất cả phù văn tuôn ra chớp mắt rít gào lao đến, như dời núi lấp biển, sóng dữ xô đẩy san bằng mọi thứ trên cõi đời.
Nhiều phù văn chớp mắt rít gào ập đến như chân long vượt qua đất đai, nhưng nó thật ra không phải long tức mà là hơi thở Thủy Tổ, dường như hơi thở biến thành chân long, hơi thở rồng phun ra cũng là hơi thở của Thủy Tổ.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Tất cả phù văn xé gió bay đến, bám vào người Trung Vực Tiên Lão ngưng tụ thành bộ áo giáp. Khi áo giáp khoác lên người Trung Vực Tiên Lão liền tuôn ra ánh sáng vô tận, mỗi tia sáng như cắt mặt đất ra.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, người Trung Vực Tiên Lão tuôn ra ánh sáng Thủy Tổ, thân thể lão trở nên siêu khổng lồ. Khiến người kinh dị là sau lưng Trung Vực Tiên Lão hiện ra bóng dáng cao lớn vô thượng, nhìn kỹ thì rất giống pho tượng đằng trước Tổ điện. – Thủy Tổ?
Nhìn bóng dáng sau lưng Trung Vực Tiên Lão, mọi người sợ hãi, nhiều người quỳ xuống đất lạy.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Trung Vực Tiên Lão giơ cao tay lên, Trung Vực Thánh Địa bắn ra vô số kiếm quang mênh mông vô tận hóa thàn biển kiếm không giới hạn. Trong biển kiếm có ức vạn thần kiếm, mỗi thanh thần kiếm đầu đuôi nối nhau chậm rãi chuyển động hóa thành Thái Cực, vô cùng vô tận.
Đinh!
Một tiếng kiếm ngân cuối cùng vọng khắp cửu thiên thập địa. Trong biển kiếm vô cùng tận dâng lên một thanh thần kiếm, thần kiếm vừa xuất hiện độc tôn vạn đạo, đứng đầu vạn kiếm. Một kiếm xuất thế có thể đâm thủng trời.
Thần kiếm tỏa ra hơi thở chí cao vô thượng, kiếm khí tung hoành, có hơi hướm vô địch vạn cổ.
Đinh!
Thần kiếm rơi vào tay Trung Vực Tiên Lão, khi lão cầm thần kiếm như Thủy Tổ giáng thế, có khí thế của Thủy Tổ.
Nhìn cảnh đó, lão tổ đại giáo rung động nói:
– Ghê gớm, tin đồn quả nhiên có thật. Đồn rằng năm xưa Thủy Tổ từng ban một bộ giáp vô thượng, một thanh Tổ kiếm vô thượng cho Trung Vực Thánh Địa. Kiếm giáp hợp nhất đủ vô địch.
Nhìn Trung Vực Tiên Lão mặc áo giáp, nắm Tổ kiếm, có khí thế Thủy Tổ giáng trần, nhiều đại nhân vật ghen ghét nói:
– Đâu chỉ là vô địch, đây là vinh diệu vô thượng.
Chỉ riêng từ điều này là biết năm xưa Trường Sinh Lão Nhân yêu thương Trung Vực Thánh Địa cỡ nào, không chỉ ban tên cho truyền thừa này, còn ban cho tổ khí tuyệt thế vô song. Năm xưa trừ Trường Sinh Điện, Hộ Sơn tông ra không có mắt lóe tia sáng nào được đãi ngộ như vậy.
Lý Thất Dạ nhìn Trung Vực Tiên Lão lúc này, cười nói:
– Kiếm là kiếm tốt, giáp là bảo giáp. Xem ra Trường Sinh Lão Nhân rất coi trọng Trung Vực Thánh Địa các ngươi, đáng tiếc các ngươi không thành tài.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trung Vực Tiên Lão khoác áo giáp, tay cầm thần kiếm. Trước đó Bát Quái Chưởng Thương Sinh cũng người vang tiếng nổ đì đùng, quanh người gã rũ xuống pháp tắc vô thượng, hơi thở Thủy Tổ đè sập chư thiên.
Ong ong ong ong ong!
Ánh sáng chiếu sáng thiên địa, dòng sông xuyên thấu thời gian, không gian luân hồi. Ánh sáng chiếu rọi khiến mọi thứ trên cõi đời bị lu mờ.
Khi ánh sáng như vậy chiếu đến như chiếu sáng xưa và nay, đảo ngược tuyên cổ, dường như không có cái gì là ánh sáng không thể ngược dòng.
Khi ánh sáng đó phản chiếu từ tấm gương cổ, tấm gương lơ lửng trên đỉnh đầu Bát Quái Chưởng Thương Sinh, gương cổ mài bằng đồng đá cổ, dường như trải qua vô số năm tháng.
Mặt gương đồng cổ có chút đục, không giống tấm gương có thể phản chiếu ra cái gì. Hình tượng gương đồng là hình bát quái, góc cạnh không rõ ràng, trông như thợ làm trình độ bình thường mài ra.
Nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy gương đồng cổ góc cạnh không rõ không phải vì thợ làm thô sơ mà tự nhiên nó vậy. Đường nén trơn nhãn hồn nhiên bẩm sinh, nên trông không đẹp chút nào. Gương đồng cổ không xinh đẹp nhưng hồn nhiên vô song, không bị khiếm khuyết chút gì.
Nhìn gương đồng cổ lơ lửng trên đỉnh đầu Bát Quái Chưởng Thương Sinh, nhiều người giật mình kêu lên:
– Đó là báu vật gì?
Kẻ không biết hàng thế nào khi thấy gương đồng cổ như vậy có thể chiếu sáng thiên cổ, chiếu rọi vạn vực đều hiểu rằng đây là báu vật nghịch thiên vô song.
Bất Hủ Chân Thần nhìn tấm gương đó, biến sắc mặt nói:
– Bát Quái Cổ Kính!
Chương 4005: Bát Quái Cổ Kính
Bất Hủ Chân Thần biểu tình vô cùng trầm trọng chậm rãi nói:
– Đây là báu vật vô thượng mà Thủy Tổ ban tặng, báu vật trấn quốc của Bát Quái Cổ quốc, cũng là đòn sát thủ của thái tử Bát Quái Cổ quốc. Danh hào Bát Quái Chưởng Thương Sinh là vì thứ này.
Nghe tên đó, người lần đầu thấy gương cổ cũng không kiềm được thì thào:
– Bát Quái Cổ Kính!
Dù là người chưa từng nghe về Bát Quái Cổ Kính, không biết Bát Quái Cổ Kính có uy lực gì cũng thầm lạnh lòng. Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân ban tặng báu vật đương nhiên không đơn giản, huống chi mạnh như Bát Quái Cổ quốc có rất nhiều báu vật, Bát Quái Cổ Kính có thể trở thành báu vật trấn quốc là biết uy lực của nó khủng bố đến đâu, quan trọng với Bát Quái Cổ quốc cỡ nào.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh thét dài:
– Giết!!!
Bát Quái Cổ Kính chiếu lên người Bát Quái Chưởng Thương Sinh, thân thể gã sáng chói.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Bát Quái Chưởng Thương Sinh lật hai tay, Bão Sơn Ấn cầm trong tay.
Ầm!
Bão Sơn Ấn đánh hướng Lý Thất Dạ.
Bão Sơn Ấn là một trong các thủ đoạn trấn áp thường thấy nhất, nhưng Bão Sơn Ấn bay ra từ tay Bát Quái Chưởng Thương Sinh có uy lực không nhỏ chút nào.
Khi Bão Sơn Ấn đánh tới thì vạn giới chìm nổi, ức vạn chúng sinh cầu nguyện. Một Bão Sơn Ấn có lực lượng ba ngàn thế giới, khi nó đánh xuống đồ đế chém thần, không gì ngăn được.
Đáng sợ hơn là khi Bão Sơn Ấn giáng xuống, nguyên Bão Sơn Ấn tuôn ra ánh sáng cuồn cuộn không dứt. Ánh sáng đến từ Bát Quái Cổ Kính, khi phát ra từ Bão Sơn Ấn như diễn sinh ngàn vạn Bão Sơn Ấn.
Một Bão Sơn Ấn giáng xuống đã có lực lượng hủy thiên diệt địa siêu khủng bố, ánh sáng gương phản chiếu làm Bão Sơn Ấn sinh ra ngàn vạn Bão Sơn Ấn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ngàn vạn Bão Sơn Ấn rít gào giáng xuống, tất cả sinh linh quỳ dưới đất, thiên địa vạn vật giống như đã thành tro bụi. ngàn vạn Bão Sơn Ấn trấn sát, dường như mọi sinh linh bị hủy diệt trong chớp mắt, không có sinh linh nào may mắn thoát khỏi.
Cảnh tượng này khủng bố biết bao, một Bão Sơn Ấn giáng xuống có thể nghiền nát những người có mặt. Mặc kệ ngươi là Bất Hủ Chân Thần hay Tahàn Vương vô địch đều không thể đón đỡ.
Đối diện Bão Sơn Ấn khủng bố ngập trời giáng xuống, Lý Thất Dạ không thèm nhướng mí mắt cái nào, bàn tay co thành nắm đấm đánh ra:
– Phá!
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, một đấm đánh nát vạn pháp mạnh mẽ đánh tới, đơn giản thô bạo mà vô địch, nghiền nát tất cả, uy lực lớn còn hơn ngàn vạn Bão Sơn Ấn đánh tới.
Ầm!
Tiếng nổ không ngớt, khi Lý Thất Dạ tung ra cú đấm thì Bát Quái Chưởng Thương Sinh khống chế Bát Quái Cổ Kính, lực lượng cuồn cuộn không dứt từ gã điều khiển Bát Quái Cổ Kính chói lòa. Tất cả phù văn trên gương cổ được thắp sáng.
Khi Bát Quái Cổ Kính hoàn toàn tỏa sáng, vang tiếng nổ điếc tai, trong Bát Quái Cổ Kính đánh ra cú đấm kinh thiên động địa. Cú đấm giống Lý Thất Dạ y như đúc, uy lực không thua kém chút nào.
Đáng sợ hơn là mặt gương hơi lu mờ giờ sáng chói phản chiếu ra thân hình Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ ở trong gương đánh ra cú đấm vào Lý Thất Dạ.
Mọi người xem ngây người. Ngàn vạn Bão Sơn Ấn giáng xuống thì thôi đi, không ngờ Bát Quái Cổ Kính có thể phản chiếu ra Lý Thất Dạ, uy lực ngang nhau đấm ra, muốn va chạm với cú đấm của Lý Thất Dạ.
Lúc này trông như hai Lý Thất Dạ quyết đấu với nhau, cảnh tượng rất quỷ dị, rất thần kỳ, khiến người không tin được.
Khi Bát Quái Chưởng Thương Sinh tấn công thì Trung Vực Tiên Lão cũng cầm thần kiếm lao lên:
– Giết!
Đinh!
Thần kiếm sáng choang, một kiếm từ trên trời chém xuống xẻ đôi thiên địa. Kiếm chém xuống chặt đầu chúng sinh, ban ngày thế giới bị cắt mở. Thứ cứng rắn nhất cõi đời cũng sẽ bị kiếm chém đôi.
Một kiếm này không gì sánh bằng, thời gian cũng sẽ bị chém đứt. Từng luồng sáng rơi rụng theo nhát kiếm chém.
Bát Quái Chưởng Thương Sinh có Bão Sơn Ấn, Bát Quái Cổ Kính phản chiếu cú đấm, Trung Vực Tiên Lão có một kiếm tuyệt sát làm người ta rợn tóc gáy. Mặc kệ ngươi là tồn tại mạnh đến đâu cũng không đỡ nổi oanh sát kẹp hai đầu, có thể nói tồn tại như Thủy Tổ cũng rất có thể chiến thua.
Khi cú đấm va chạm, Lý Thất Dạ không quay đầu đỡ nhát kiếm tuyệt sát của Trung Vực Tiên Lão, hắn chỉ phất ống tay áo như chân long bay lên trời lướt qua ức vạn dặm chặn lại nhát kiếm tuyệt sát chém xuống.
Người Lý Thất Dạ tuôn ra ánh sáng ngập trời, chiếu sáng vạn vực. Lý Thất Dạ như hóa thành kim cương bất diệt.
Ầm!
Lý Thất Dạ và gương cổ va chạm nhau, gương cổ đánh ra cú đấm giống hệt của hắn, tương đương với hắn tự đánh mình.
Ngẫm lại Lý Thất Dạ đánh với bản thân thì sao có thắng thua?
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trời sụp đất nứt, hư không vỡ nát.
Một kiếm tuyệt sát của Trung Vực Tiên Lão đã chém xuống, một kiếm tuyệt sát vô song dù là tay áo giống chân long cũng không thể ngăn cản.
Xoẹt!
Vải áo bay đầy, tay áo của Lý Thất Dạ bị kiếm của Trung Vực Tiên Lão cắt đứt.
Ngàn vạn Bão Sơn Ấn của Bát Quái Chưởng Thương Sinh đánh vào người Lý Thất Dạ, trong khoảnh khắc như có ngàn vạn thần phong từ trên trời giáng xuống đập mạnh lên người hắn.
Lý Thất Dạ không ngăn cản ngàn vạn Bão Sơn Ấn đập xuống, mặc cho nó đánh mạnh vào thân mình.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Một chuỗi tiếng va đập vang lên, ngàn vạn Bão Sơn Ấn đập mạnh vào thân thể Lý Thất Dạ như trời sụp đất nứt. Mặt đất như bị đập nát, đá vụn bay đầy, đất bùn tung tóe, bụi bay mù mịt, tình hình hỗn độn. Tro bụi che mất Lý Thất Dạ.
Nhìn cảnh tượng hung mãnh đó đám người há hốc mồm. Chiêu này diệu tuyệt đỉnh, không ai tưởng tượng nổi.
Có người thì thào:audio coi am
– Bát Quái Chưởng Thương Sinh.
Nhiều người bây giờ mới hiểu tại sao gã gọi là Bát Quái Chưởng Thương Sinh. Không phải vì tay nắm quyền lớn quyết định sống chết, mà vì Bát Quái Cổ Kính trên đỉnh đầu gã. Hễ Bát Quái Cổ Kính vẫn còn thì có thể chấp chưởng mọi thứ trong thương sinh.
Một kích kinh thiên động địa đáng sợ nhất không phải ngàn vạn Bão Sơn Ấn của Bát Quái Chưởng Thương Sinh, không phải một kiếm tuyệt sát của Trung Vực Tiên Lão.
Đáng sợ nhất là Bát Quái Cổ Kính phản chiếu người Lý Thất Dạ xuất hiện cái bóng giống hệt hắn, nó có thể va chạm với hắn, uy lực không thua kém người thật. Đây mới là điều đáng sợ nhất, tưởng tượng xem bất cứ ai khi quyết đấu với bản thân, mặc cho ngươi mạnh đến đâu cũng là tự đánh mình, làm sao thắng?
Mọi người nhìn bụi bay mù mịt, họ ngó nhau, biểu tình khác nhau:
– Đã chết sao?
Với đòn tuyệt sát khủng bố như vậy mà Lý Thất Dạ còn lành lặn mới khiến người kinh dị.