Đế Bá Audio Podcast
Tập 803 [Chương 4011 đến Chương 4015]
❮ sautiếp ❯Chương 4011: An Cư Làm Thiên Hạ Thở Phào
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão đều là Trường Tồn Bất Hủ, thực lực như vậy, tạo hóa như vậy, cảnh giới như vậy, là tồn tại khiến bao người ngước nhìn. Trong mắt đám người thì Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão ở cảnh giới khó với tới, cả đời bọn họ không cách nào đến cảnh giới như hai người.
Trường Tồn Bất Hủ là đỉnh cao trong lòng vô số Chân Thần, trừ Thủy Tổ ra cõi đời khó ai địch lại. Trong lòng người đời Trường Tồn Bất Hủ ý nghĩa vô địch.
Nhưng đến ngày nay mạnh như Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão đã chết thảm trong tay Lý Thất Dạ, không phải kịch chiến vô cùng tàn khốc, đây chỉ là trấn sát nghiêng về một bên. Thực lực của Lý Thất Dạ mạnh hơn xa bọn họ, một bàn tay của hắn đủ càn quét Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão.
So sánh chênh lệch thực lực thì phát hiện cảnh giới của Lý Thất Dạ đáng sợ đến không thể tưởng tượng, cao xa làm người ngước nhìn, không thấy giới hạn của hắn ở đâu, không cách nào dòm ngó sâu cạn.
Có Chân Thần sợ, nghiêm nghị ngước nhìn Lý Thất Dạ đứng lặng:
– Chẳng lẽ Tiên Ma đạo thống lại ra một Viễn Đạo Trường Tồn sao?
Đám người nghe câu đó lòng rung động, trở nên nghiêm nghị, kính sợ ngước nhìn. Viễn Đạo Trường Tồn là đỉnh cao.
Có thể nói Viễn Đạo Trường Tồn là cực hạn của Chân Thần, vô số tiên hiền muốn leo lên đỉnh. Từ vạn cổ đến nay Viễn Đạo Trường Tồn như cọc tiêu của đại đạo, luôn đứng sững tại đó, không nhiều người leo lên được.
Đám lão tổ, Bất Hủ Chân Thần thầm liếc nhau, trong ánh mắt tràn ngập kính sợ. Nếu tính nguyên Tiên Thống giới thì Viễn Đạo Trường Tồn khá hiếm hoi, nghe đồn trong Tiên Ma đạo thống chỉ có một người duy nhất đến cảnh giới đó, Khương Trường Tồn.
Khương Trường Tồn, cả đời kinh diễm, người đời gọi là đệ nhất nhân sau Thủy Tổ Tiên Ma đạo thống, tuyệt thế vô song, vô địch đại đạo.
Nếu nói Lý Thất Dạ sẽ trở thành Viễn Đạo Trường Tồn thì là chuyện rung động hồn người biết bao, không chỉ rung động nguyên Tiên Ma đạo thống còn làm cả Tiên Thống giới rúng động.
Nếu Tiên Ma đạo thống có hai Viễn Đạo Trường Tồn nghĩa là Tiên Ma đạo thống có thực lực sánh ngang với bất cứ đạo thống nào, dù là Long Đình hay Tiên Đồng Sơn hoặc Quang Minh Thánh Viện.
Có Bất Hủ Chân Thần trải qua nhiều sóng gió phỏng đoán thực lực của Lý Thất Dạ:
– Dù không phải Viễn Đạo Trường Tồn thì cũng không xa, có lẽ hắn đã là một vị Chí Tôn Trường Tồn, thậm chí là địa viên mãn, cách Viễn Đạo Trường Tồn có một bước.
Trong Luân Hồi Sơn thành chợt vang tiếng hét bi thương:
– Không! Không! Điều… điều này không thể nào! Không thể!!!
Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão chết trận, xác hai người khảm vào mặt đất, kết quả này kích thích mãnh liệt đến đệ tử Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa.
Với họ thì Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão là lão tổ mạnh nhất tông môn, là tồn tại chí cao vô thượng. Trong lòng bọn họ Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão là vô địch, đánh đâu thắng đó, không ai ngăn được.
Hôm nay Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão chết thảm trong tay Lý Thất Dạ, các đệ tử khó chấp nhận sự thật này. Nhiều đệ tử Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa bi thương hét to, lòng họ tràn ngập tuyệt vọng, không can đảm nhìn thẳng Lý Thất Dạ chứ nói gì báo thù.
Trong lòng họ thì Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão là vô địch cõi đời, là Chí Tôn có thể nghiền giết cửu thiên thập địa. Nay hai người chết thảm trong tay Lý Thất Dạ, đám đệ tử bình thường bọn họ không bằng con kiến trong tay hắn.
Dù bọn họ muốn báo thù cũng bất lực, như con kiến muốn lay cây, thật yếu ớt, nực cười, nhỏ bé biết bao. Các đệ tử Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa bi thương rống to, đây không chỉ vì Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão chết thảm cũng liên quan vận mệnh của họ, sự sống còn của tông môn bọn họ.
Nhiều người lạnh lùng nhìn các đệ tử Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa bi thương khóc rống, không ai nói nhiều, ít ai đồng tình bọn họ.
Mạnh ăn thịt yếu, ở thế giới tu sĩ là rất thường thấy, dù Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa bị người hủy diệt thì đối với nhiều người ngoài hiếm khi đồng tình bọn họ.
Dù sao trăm ngàn vạn năm nay Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa từng diệt truyền thừa của bao nhiêu môn phái, từng nuốt bao nhiêu cương quốc đại giáo. Hưng suy luân hồi là chuyện bình thường.
Trường Sinh Điện Hoàng không ngạc nhiên về điều này, kết quả nằm trong dự đoán của nàng.
Trường Sinh Điện Hoàng nói:
– Mời công tử lên ngôi báu.
Lý Thất Dạ cười, chậm rãi đi hướng Tổ tọa. Trông Lý Thất Dạ hơi yếu, không có sức lực, trông thấy không giống vô địch cõi đời. Lý Thất Dạ càng như thư sinh yếu đuối tay trói gà không chặt, leo bậc thang ba bước phải thở hổn hển.
Trường Sinh Điện Hoàng tự mình dìu Lý Thất Dạ lên thềm đá, nàng làm Trường Tồn Bất Hủ, nàng nắm quyền lớn, nhưng ở trước mặt hắn thì nàng giữ thái độ khiêm tốn như thị nữ dịu ngoan nghe lời.
Nàng là Trường Sinh Điện Hoàng! trong tay nắm sống chết của bao người, càng cầm quyền lực Tiên Ma đạo thống. Dù vậy Trường Sinh Điện Hoàng tỏ vẻ khiêm tốn cung kính dìu Lý Thất Dạ lên ngôi báu.
Mọi người nín thở nhìn, trước đó nếu họ thấy Trường Sinh Điện Hoàng khiêm tốn cung kính như thế thì sẽ thấy rất khó tin, không thể tưởng tượng.
Giờ phút này bọn họ nhìn Trường Sinh Điện Hoàng cung kính dìu Lý Thất Dạ lên ngôi báu lại cảm thấy đó là đương nhiên, dù là ai, tồn tại thế nào ở trước mặt Lý Thất Dạ đều nên biểu hiện sự khiêm tốn, cung kính như vậy.
Đám lão tổ, Bất Hủ Chân Thần thầm thở dài cảm khái. Trường Sinh Điện Hoàng có khác, nàng có trí tuệ mà nhiều người không có, nàng thấy xa hơn bất cứ ai.
Ban đầu Trường Sinh Điện Hoàng hết sức ủng hộ Lý Thất Dạ, không tiếc hạ mình ôm hắn lên ngai báu. Mọi người thấy khó tin, không hiểu tại sao Trường Sinh Điện Hoàng phải làm như vậy.
Nhưng giờ nhìn lại mới hiểu khoảng cách giữa họ và Trường Sinh Điện Hoàng. Bát Quái Chưởng Thương Sinh, Trung Vực Tiên Lão cũng không có trí tuệ, thấy xa như Trường Sinh Điện Hoàng, nên hai người mới chết thảm ở đó.
Có lão tổ cảm khái thở dài:
– Trường Sinh Điện Hoàng không uổng là hai đời làm hoàng, người có thể chấp chưởng đại thế.
Bọn họ tâm phục khẩu phục sát đất cách làm của Trường Sinh Điện Hoàng.
Mọi người đã biết Đệ Nhất Hung Nhân mạnh đến khó tin, cũng hiểu tương lai Hộ Sơn tông vươn lên là thế không thể đỡ.
Nhưng hôm nay khi Đệ Nhất Hung Nhân đứng trên đỉnh này, người ta muốn nịnh bợ hắn, leo cảnh cao nhưng sợ là hắn không thèm nhìn ngươi cái nào.
Chương 4012: Chúng Sinh Ngưng Chân Thân
Lúc hắn chưa nổi tiếng, hạ mình giống Trường Sinh Điện Hoàng, khiêm tốn cung kính với Đệ Nhất Hung Nhân thì hiển nhiên nàng sẽ được hảo cảm của hắn.
Dù tương lai Đệ Nhất Hung Nhân không cho Trường Sinh Điện Hoàng bao nhiêu lợi lộc, nhưng đối với toàn Trường Sinh Điện vẫn được ích lợi không nhỏ.
Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa làm ột ví dụ thất bại, bọn họ hoàn toàn trở mặt với Đệ Nhất Hung Nhân, đối địch nhau. Đệ Nhất Hung Nhân mà khó chịu một cái thì tùy thời sẽ tiêu diệt họ.
Nhìn Trường Sinh Điện Hoàng dìu Đệ Nhất Hung Nhân leo lên ngôi báu, bao người hâm mộ. Đến ngày nay dù bọn họ muốn quỳ liếm nịnh bợ Đệ Nhất Hung Nhân cũng không có cơ hội đó, không có tư cách.
Lý Thất Dạ chậm rãi ngồi trên Tổ tọa, dáng vẻ tự nhiên. Đối với người Tiên Ma đạo thống thì đây là Tổ tọa cao cao tại thượng, còn với Lý Thất Dạ thì chỉ như ngồi một cái ghế hết sức bình thường.
Lý Thất Dạ ngồi trên Tổ tọa, quét mắt qua chậm rãi hỏi:
– Còn ai phản đối không?Nguồn truyện audio Podcast
Khi Lý Thất Dạ liếc mắt qua bao người lòng rung lên. Đặc biệt cường giả tu sĩ phản đối Lý Thất Dạ ngồi trên Tổ tọa, bọn họ đổ mồ hôi lạnh, chân run cầm cập.
Bọn họ rất sợ Lý Thất Dạ ghi hận, nếu hắn muốn tiêu diệt tông môn cúa họ thì rất dễ dàng.
Có người hét to:
– Công tử danh xứng với thực, chúng ta tâm phục khẩu phục!
Những người khác phụ họa:
– Công tử danh xứng với thực, chúng ta tâm phục khẩu phục!
Đặc biệt những cường giả tu sĩ lúc trước phản đối Lý Thất Dạ thì gào to nhất, sợ bị hắn ghi hận.
Lý Thất Dạ như không nghe thấy mọi người hô to, chỉ hờ hững nhìn. Với hắn thì mọi người hò reo chẳng quan trọng, Lý Thất Dạ không cần ai thừa nhận mình, hắn không quan tâm người ta công nhận.
Lý Thất Dạ ngước đầu lên nhìn pho tượng siêu lớn, pho tượng điêu khắc Thủy Tổ Tiên Ma đạo thống Trường Sinh Lão Nhân, nhưng khuôn mặt mơ hồ không thấy rõ.
Pho tượng đưa lưng hướng chúng sinh, nhưng khi ngươi ngồi trên Tổ tọa ngước lên nhìn vừa lúc mặt đối mặt với pho tượng, dù vậy vẫn không thể thấy rõ, mặt mũi vẫn mơ hồ vì khuôn mặt đã bị thủ đoạn vô thượng che lấp.
Lý Thất Dạ nhìn pho tượng điêu khắc, nhìn hình dáng cực kỳ quen thuộc.
Trong lúc Lý Thất Dạ nhìn chăm chú pho tượng thì đám người ở bên dưới nín thở không dám hó hé tiếng nào, không dám thở mạnh sợ quấy nhiễu Lý Thất Dạ.
Thời gian trôi qua từng giây, Lý Thất Dạ vẫn chăm chú nhìn pho tượng, dường như thời gian chìm trong tuyên cổ không còn chảy nữa.
Mọi người không rõ, pho tượng điêu khắc có gì đẹp mà xem. Nhiều người từng nhìn pho tượng trăm ngàn lần, với họ thì bức tượng là tượng, không có ảo diệu gì hết.
Trong khi mọi người khó hiểu thì người Lý Thất Dạ từ từ bay lên, bay hướng pho tượng siêu khổng lồ.
Phoi tượng to lớn không gì sánh bằng, đầu đội trời, chân đạp đất. Khi Lý Thất Dạ chậm rãi bay lên chớp mắt đã lên trời cao.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, mọi người chưa biết xảy ra chuyện gì thì bỗng pho tượng khổng lồ bộc phát ra ánh sáng như sóng thần. Hạt ánh sáng tuôn ra ồ ạt như muốn xô đẩy đánh tan Luân Hồi Sơn thành.
Các hạt ánh sáng tuôn ra phun khấp Tiên Ma đạo thống, phun lên vũ trụ, vào thiên địa rộng lớn của Tiên Thống Giới.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, pho tượng siêu khổng lồ phát ra uy năng động trời, thần uy khác thật nhỏ bé, so sánh thì thần uy như con suối nhỏ.
Uy Thủy Tổ! Đúng vậy, lúc này pho tượng bộc phát ra uy Thủy Tổ, uy Thủy Tổ bàng bạc mênh mông. Uy Thủy Tổ này không phải Tổ khí, kiểu trong báu vật bộc phát ra thần uy. Uy Thủy Tổ phát ra từ pho tượng thật thuần khiết, vô cùng vô tận. Nên khi uy Thủy Tổ phát ra khiến mọi người như thấy Thủy Tổ đứng đó, Thủy Tổ vẫn còn sống.
Mọi người quỳ xuống:
– Thủy Tổ!
Không chỉ đệ tử tu sĩ Luân Hồi Sơn thành, phàm nhân dân chúng, tất cả sinh linh Tiên Ma đạo thống đều quỳ sát đất dưới uy Thủy Tổ.
Thủy Tổ giáng thế cũng như thế này, mọi người cảm giác như Thủy Tổ đứng trước mặt mình.
Bất Hủ Chân Thần lạy dưới đất khi ngẩng đầu lên thì thấy pho tượng siêu khổng lồ chậm rãi cúi đầu:
– Thủy Tổ sống lại!
Pho tượng to lớn cao to vô thượng, thân thể lớn hơn trong tưởng tượng, to hơn bản thân pho tượng.
Khi ngước lên nhìn Thủy Tổ chí cao vô thượng, nhật trời trăng sao ở sau đầu, thiên địa vạn vật dựng dục theo đại đạo của y, dường như là y sáng lập tất cả.
Thủy Tổ không chỉ cúi đầu, khuôn mặt rõ ràng hơn. Đó là một lão nhân quắc thước, đôi mắt tràn ngập trí tuệ vô thượng, dường như vạn vật thiên địa đều ở trong mắt lão. – Thủy Tổ!!!
Mọi người biết đây không phải bức tượng à là Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân của họ.
Tất cả sinh linh quỳ đầy đất nhìn Trường Sinh Lão Nhân, khóc ướt mặt.
Ánh sáng Thủy Tổ chiếu rọi ức vạn vạn trượng, không chỉ chiếu sáng Tiên Ma đạo thống còn soi tỏ khắp thiên địa mênh mông.
Tiên Ma đạo thống, trong trời sao xa xăm, khi đứng trong trời sao mênh mông nhìn xuống thì Tiên Ma đạo thống chợt tỏa ánh sáng cực kỳ rực rỡ chiếu rọi ức vạn trời sao. Lực lượng Thủy Tổ tuyên cổ vô thượng khuếch tán đến thiên địa, lực lượng trong Tiên Ma đạo thống đã không thể che giấu.
Vì đây là thiên địa y khai sáng, nguyên Tiên Ma đạo thống được sáng tạo từ tay y, ức vạn sinh linh sinh sống trên mảnh thiên địa này.
Trong khoảnh khắc Thủy Tổ ở Tiên Thống Giới bị kinh động ngạc nhiên kêu lên:
– Là vị Thủy Tổ nào? Trên đời có Thủy Tổ mạnh vậy sao? Là Thủy Tổ nào?
Thủy Tổ Tiên Thống Giới nhìn ra xa, giật mình nhìn ánh sáng rực rỡ.
Trong Tiên Ma đạo thống, Luân Hồi Sơn thành. Lý Thất Dạ đối diện Thủy Tổ thức tỉnh, hai người vượt qua thời gian, xuyên qua tuyên cổ, đi vào thời đại siêu cổ, thời đại tràn ngập truyền thuyết.
Tất cả sinh linh Tiên Ma đạo thống quỳ lạy dưới đất, uy Thủy Tổ cực kỳ tinh thuần làm các sinh linh quỳ sát đất. Biết bao sinh linh trong hơi thở Thủy Tổ tràn ngập đã khóc ròng, cực kỳ kích động thật lâu không nói nên lời. Với đám người thì trong đời được gặp Thủy Tổ là vinh hạnh vô thượng, đời này không tiếc nuối gì.
Thời gian như ngừng lại, không biết bao lâu sau Lý Thất Dạ thu lại tầm mắt, nhẹ lắc đầu nói:
– Nhìn giống nhưng dù sao không phải.
Nói xong người Lý Thất Dạ chậm rãi rơi xuống.
Khi Lý Thất Dạ rơi xuống Tổ tọa thì ánh sáng trên người Thủy Tổ từ từ tan biến. Tất cả ánh sáng biến mất, vẫn là pho tượng đứng yên ở chỗ cũ không nhúc nhích.
Lúc này ngước nhìn trời sao mênh mông thì dường như không có xảy ra chuyện gì, pho tượng vẫn sừng sững ở đó, chẳng qua là bức tượng đá. Nó như chưa từng nhúc nhích, những gì nhìn thấy chỉ là giấc mơ.
Chương 4013: Sự Hấp Dẫn Cúa Sống Suốt Đời (1)
Có Thủy Tổ ánh mắt sâu thẳm nhìn ra xa, thầm giật mình:
– Đây là đột phá luân hồi nhiều kiếp, chúng sinh ngưng tụ thành chân thân, đạo như vậy hiếm có trên đời.
Pho tượng này không phải bức tượng thật, nhưng cũng không phải Trường Sinh Lão Nhân thật sự, nó chỉ có lực lượng của Thủy Tổ.
Lý Thất Dạ ngồi nhắm mắt như đã ngủ, vì hắn biết bức tượng không phải Trường Sinh Lão Nhân, mục đích đến Luân Hồi Sơn thành cũng hoàn thành, xem như giải quyết một nỗi băn khoăn cho hắn.
Với Lý Thất Dạ hay Trường Sinh Tiêu Thị đều có ý nghĩ giống nhau, dù sao để lại dấu vết trên cõi đời.
Đám người quỳ lạy thẫn thờ thật lâu, mọi người không hiểu ảo diệu trong đó. Bọn họ tưởng mới rồi Thủy Tổ đến, Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân của họ vẫn còn tren cõi đời.
Trường Sinh Điện Hoàng rung động đã lấy lại tinh thần, quỳ dưới đất lạy dài hướng Lý Thất Dạ:
– Bái kiến sư tổ!
Trường Sinh Điện Hoàng lạy trước, cường giả tu sĩ còn ngơ ngác bỗng tinh thần rung lên, họ tỉnh táo lại, quỳ sát đất.
Tất cả cường giả tu sĩ vô cùng cung kính đồng thanh kêu lên:
– Bái kiến sư tổ!!!
Mới rồi Lý Thất Dạ leo lên Tổ tọa, uy mọi người cũng ủng hộ, không ai phản đối nhưng họ không thật sự tâm phục khẩu phục.
Chỉ vì bọn họ ngán ngại thần uy, sự vô địch của Lý Thất Dạ nên buộc phải thừa nhận địa vị của hắn, thừa nhận hắn có tư cách leo lên Tổ tọa. Đây chỉ là vì Lý Thất Dạ cường đại vô địch, chấn nhiếp mọi người.
Giờ phút này bọn họ quỳ lạy dưới đất, đồng thanh hô to, phục sát đất.
Bọn họ quỳ không chỉ vì Lý Thất Dạ vô địch, họ công nhận địa vị và thân phận của hắn.
Mới rồi Thủy Tổ đích thân đến đối diện với Lý Thất Dạ, trăm ngàn năm qua Tiên Ma đạo thống có đệ tử nào làm được? Có đệ tử nào đáng giá Thủy Tổ tự mình đến? Không có.
Hôm nay Lý Thất Dạ làm được, Thủy Tổ đích thân đến chỉ vì nhìn hắn một cái. Điều này nói lên Lý Thất Dạ kinh tài tuyệt diễm, vô song biết bao, hắn được Thủy Tổ công nhận.
Với tất cả cường giả tu sĩ Tiên Ma đạo thống thì còn gì vinh diệu hơn là được Thủy Tổ công nhận? Thủy Tổ là người sáng lập Tiên Ma đạo thống, được Thủy Tổ công nhận là được thiên địa thừa nhận, thậm chí chấp chưởng đạo nguyên Tiên Ma đạo thống.
Bằng vào sự công nhận này, thân phận, thực lực như thế đã đủ. Thoáng chốc địa vị của Lý Thất Dạ chí cao vô thượng trong Tiên Ma đạo thống, mọi người phục hắn sát đất.
Lý Thất Dạ nhìn các cường giả tu sĩ quỳ lạy, không mừng rỡ, không hớn hở, chỉ có thản nhiên.
Thật ra với hắn thì đám người này không quan tâm, chỉ là việc vụn vặt li ti.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
– Đứng dậy đi, nơi này không có việc gì, các quân giải tán.
Cường giả tu sĩ quỳ lạy lần nữa vái Lý Thất Dạ, cung kính lặng lẽ giải tán. Nơi này vốn tụ tập thành biển người nhưng lúc họ đi thì không tiếng động, không dám quấy rầy Lý Thất Dạ.
Sau khi người giải tán hết, Lý Thất Dạ nhìn ra xa, ánh mắt sâu thẳm như chìm trong hồi ức.
Với Lý Thất Dạ thì năm tháng dài dặc đã qua, nhiều chuyện hắn xem nhạt, quên rồi. Nhưng có vài việc, vài thứ luôn làm hắn vướng bận.
Một lúc lâu sau Lý Thất Dạ thu về tầm mắt, nhìn Trường Sinh Điện Hoàng luôn đứng cạnh mình:
– Tiên Ma đạo thống tuy không còn là đỉnh như xưa, ít nhất có Trường Sinh Điện các ngươi, đạo thống vẫn có hy vọng, không đến mức suy sụp, cũng không phụ Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân trông giữ từng thời đại.
Trường Sinh Điện Hoàng cúi gập người lạy dài, sau đó nói:
– Đa tạ công tử khen, lão tổ hỏi thăm công tử với lời chào tôn kính nhất.
Lý Thất Dạ cười khẽ:
– Hắn đúng là đại đạo vô lượng, còn có thể đi tiếp, không chừng tương lai sẽ sáng tạo kỳ tích.
Trường Sinh Điện Hoàng lần nữa vái:
– Tạ công tử.
Trường Sinh Điện Hoàng hoàn toàn không biết gì về thân phận, lai lịch của Lý Thất Dạ, hắn là người thế nào, đạo hạnh ra sao đều như sương mù, nàng mù tịt. Nhưng Trường Sinh Điện Hoàng không cần tìm tòi, nghiên cứu làm gì, nàng không cần quan tâm mấy chuyện đó. Điều Trường Sinh Điện Hoàng nên làm là hầu hạ Lý Thất Dạ thật tốt, đây là bổn phận của nàng, là chuyện nàng phải làm.
Lý Thất Dạ ra lệnh:
– Đi đi, nghỉ ngơi một chút cũng tốt. Nơi này là chỗ tốt, ta sẽ ở lại một thời gian.
Trường Sinh Điện Hoàng vâng dạ, nàng tự đẩy xe lăn xuống, hai người vào Tổ điện.
Sau trận chiến này nguyên Tiên Ma đạo thống giật mình, sau đó là tĩnh lặng. Một trận chiến động trời, giết hai Trường Tồn Bất Hủ đã đặt địa vị vô địch cho Lý Thất Dạ, đặt địa vị vô thượng trong Tiên Ma đạo thống.
Tiên Ma đạo thống tĩnh lặng, có người giật mình, có người hoảng sợ, cũng có người khó tin, có người như chết phụ mẫu.
Trong đó có truyền thừa môn phái như Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa đều chết lặng, mây đen bao phủ bên trên tông môn. Trong hai môn phái truyền thừa này trên đến lão tổ, dưới đến đệ tử đều phập phồng lo sợ, sợ Lý Thất Dạ đột nhiên báo thù bọn họ, sợ hắn nóng giận đồ diệt truyền thừa tông môn.
Trừ Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa ra những đại giáo cương quốc, cổ tông thánh địa từng đứng về phe họ cũng sợ teo tim, treo ruột treo gan, sợ Lý Thất Dạ xuống tay với họ.
Tuy lúc bọn họ đặt bàn phù kích hoạt Trường Sinh Tiên Bàn không báo tên, lén làm, không thanh minh gì. Nhưng bàn phù chỉ có mười tám cái, không khó tra ra ai lúc trước trợ giúp Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa.
Trong những ngày phập phồng lo sợ sinh sống có đại giáo cương quốc sợ vỡ mật, lão tổ mang theo đệ tử môn phái quỳ bên ngoài Tổ điện xin tội.
Đại giáo cương quốc khác thấy có môn phái chủ động trói tay xin tội cũng hiểu rằng chuyện như vậy có thể lừa một lúc không dối cả đời được. Họ đều quỳ bên ngoài Tổ điện xin tội với Lý Thất Dạ.
Các lão tổ Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa cũng đến trói tay xin tội. ngoài Tổ điện quỳ đầy người, toàn là tóc bạc phơ, lão tổ các đại giáo, một đám lão nhân mạnh nhất Tiên Ma đạo thống hiện nay.
Lão tổ đại giáo cương quốc, cổ tông thánh địa quỳ ngoài cửa xin tội, Lý Thất Dạ không hứng thú biết, không để bụng. Lý Thất Dạ dặn Trường Sinh Điện Hoàng vài câu, để mặc nàng giải quyết.
Trong Tổ điện, Lý Thất Dạ đang bế quan tĩnh tu không gặp người, tập trung hao mòn khủng bố vô thượng bị tỏa định trong đạo tâm.
Bị Lý Thất Dạ trấn áp tiêu hao làm khủng bố vô thượng trong đạo tâm của hắn kém xa lúc trước, tất cả ma khí hắc ám đã bị tịnh hóa, khủng bố vô thượng lộ ra bộ mặt thật.
Chương 4014: Sự Hấp Dẫn Cúa Sống Suốt Đời (2)
Đó là sinh vật lạ chưa từng thấy, đừng nói người đời, Lý Thất Dạ lần đầu tiên thấy sinh linh như vậy. Trước kia trong một số điển tịch vô cùng cổ xưa từng có ghi chép, nhắc vài chữ nhưng chỉ là truyền thuyết, như thật như giả. Ghi chép vài câu cũng không nói rõ là thứ gì, chỉ mơ hồ nhắc.
Con khủng bố vô thượng này có đôi sừng, trong sừng vàng ánh tím, rất tinh xảo mà thượng cổ, dường như nó trải qua vô số năm tháng trui rèn. Đôi sừng tỏa ra hơi thở tuyen cổ, lực lượng thời gian tràn ngập trong đôi sừng khiến người nhìn liền biết đôi sừng siêu khủng bố, cõi đời không có binh khí nào sánh bằng đôi sừng này.
Khủng bố vô thượng có ba con mắt, nếu nói đôi mắt trái phải là đoạn âm dương thì con mắt thì ba là chưởng luân hồi.
– Chỉ hận ta chưa trở về đỉnh cao, bị bọn chúng hao mòn sống suốt đời, không thì ngươi làm gì được ta? Hôm nay ta phải đoạt xá ngươi!
Giọng khủng bố vô thượng cổ xưa, dù không dùng ngôn ngữ hiện giờ cũng dễ hiểu.
– Không có nếu như.
Trong đạo tâm Lý Thất Dạ chúa tể tất cả, tiêu diệt mọi thứ. Bất cứ tồn tại nào muốn đối kháng ý chí của hắn là điều không thể, cuối cùng không cách nào tốn khỏi vận mệnh bị hao mòn hết. Đặc biệt bị Thái Sơ Nguyên Mệnh áp chế trấn nhốt, khủng bố vô thượng chỉ có nước bị Lý Thất Dạ tiêu hao.
Khủng bố vô thượng mạnh đến không thể tưởng tượng, tiếc rằng lọt vào bẫy của Lý Thất Dạ, đoạt xá hắn không thành công ngược lại bị hắn nhốt trong đạo tâm.
Khủng bố vô thượng chậm rãi nói:
– Mặc kệ ngươi trốn tránh cỡ nào, chúng sinh đối kháng ra sao thì cuối cùng chỉ có đường hủy diệt, các ngươi không thể tốn thoát. Khủng bố sẽ giáng lâm, chúng ta sẽ không bỏ qua bữa tiệc lớn Thao Thiết này!
Lý Thất Dạ không giật mình, hắn rất bình tĩnh ung dung, hoàn toàn không chịu khủng bố vô thượng ảnh hưởng:
– Ta chờ.
Ba con mắt của khủng bố vô thượng nhìn Lý Thất Dạ, hỏi:
– Ngươi không muốn trường sinh sao? Trường sinh thật sự, sống suốt đời không chết.
Lý Thất Dạ cười khẽ:
– Bây giờ ta đang trường sinh.
Khủng bố vô thượng lắc đầu nói:
– Không, ta nói trường sinh trường sinh khác với của ngươi. Trường sinh của ngươi chỉ thành lập trong thế giới của ngươi, ngươi vẫn chỉ là hạt bụi, chẳng qua sống lâu hơn chút. Như một cọng cỏ nhỏ, ngươi trường sinh chẳng qua là cọng cỏ sống lâu hơn, khỏe mạnh hơn, nhưng ngươi vẫn chỉ là cỏ cây. Nếu có ngày ngươi không phải là cỏ cây thì sao?
Nói đến đây ba con mắt của khủng bố vô thượng sâu thẳm:
– Ngươi là cỏ cây thì mặc kệ có lớn lên khỏe mạnh, sống lâu cỡ nào cũng không chạy khỏi số mệnh. Như cỏ dại sẽ có ngày bị trâu dê thè lưỡi cuốn vào bụng. Nếu ngươi nhảy ra thì sao? Nếu không là cọng cỏ nhỏ nữa? Ngươi không chỉ chúa tể mạng sống của mình, không chỉ chúa tể mảnh thảo nguyên này. Ngươi chi phối tất cả, vượt ngoài sức tưởng tượng của ngươi.
Giọng khủng bố vô thượng tràn ngập hấp dẫn nói:
– Khi đứng ở vị trí này, khi ngươi đưa mắt nhìn, tất cả ảo diệu chỉ là mây khói trong mắt của ngươi, mọi thứ chỉ là vội vàng thoáng nhìn. Không có gì đẹp hơn tuyên cổ, không có gì khiến người say đắm hơn sống suốt đời.
Lý Thất Dạ cười khẽ:
Nhưng cuối cùng ngươi thành cá trong chậu của ta, nếu mọi thứ trên cõi đời đối với ngươi chỉ là bữa tiệc lớn Thao Thiết, vậy bây giờ ngươi là đồ ăn trong miệng ta.
Khủng bố vô thượng không giận, tiếp tục bảo:
– Ngươi vẫn chưa hiểu, không trách ngươi, bởi vì ngươi chỉ đứng trong thế giới của ngươi, đứng trong trần thế. Dù ngươi có trí tuệ đến đâu, thấy xa bao nhiêu thì vẫn bị cực hạn. Sống suốt đời, khi ngươi thành tựu nó rồi sẽ thấy vợt rất xa tưởng tượng của ngươi. Khi ngươi thật sự sống suốt đời mới cảm nhận được ảo diệu, vẻ đẹp của nó. Nó làm người không nỡ bỏ đi, so với nó thì mọi thứ trên đời thật nhạt nhẽo.
Lý Thất Dạ không dao động, cười cười:
– Thế thì sao?
Khủng bố vô thượng rất có kiên nhẫn, chậm rãi nói:
– Ta biết sớm muộn gì ngươi sẽ hao mòn ta hết, ta không nghi ngờ quyết tâm của ngươi. Ngươi sẽ hao mòn ta đến thành mây khói, ngươi thậm chí cắn nuốt mọi thứ của ta, tan rã tất cả của ta. Nhưng có một số thứ là truyền miệng, ví dụ sống suốt đời, ví dụ ảo diệu sinh mệnh thật sự. Nếu ngươi thấy hứng thú thì ta có thể nói cho ngươi biết.
Lý Thất Dạ ở trong đạo tâm không dao động, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, cười cười:
– Không có hứng thú.
Có vẻ khủng bố vô thượng rất rảnh, bị Lý Thất Dạ siêu mạnh trấn áp mà nó chịu đựng đau khổ tán gẫu với hắn.
– Ta biết ngươi trả giá cố gắng rất nhiều, ngươi trả giá cả đời mình muốn cứu thế giới. Nhưng ta nói cho ngươi biết, ngươi không cứu được ai trong thế giới của mình. Đừng nói là thế giới của ngươi, dù là quá khứ hay tương lai, chưa từng có ai cứu được. Ngày nào còn có sống suốt đời thì không ai bỏ được, đây là thứ đẹp nhất. Ví dụ như ta, dù ta chết, mọi thứ có thành tro bụi, tin ta đi, có ngày sẽ có người đi đến bước kia, sẽ có người làm chuyện như vậy.
Mặc kệ khủng bố vô thượng múa mép khua môi thì Lý Thất Dạ lù lù không nhúc nhích, như đã ngủ.
Mặc dù Lý Thất Dạ bế quan trong Tổ điện nhưng thật ra hắn không ở trong điện.
Lý Thất Dạ đang ở nơi như đại dương mênh mông vô tận, bốn phía dậy sóng không phải nước biển mà là thiên địa tinh khí, đại đạo tinh hoa, chân khí đậm đặc.
Sóng lớn dâng lên, có thể thấy vô số phù văn lăn lộn trong sóng. Mỗi phù văn ẩn chứa ảo diệu vô thượng, từng phù văn bày ra thiên chương vô thượng, công pháp vô thượng.
Khi ngước nhìn lên trời thấy ánh sao rực rỡ, ánh sao rơi điểm xuyết thế giới, khiến thế giới này thật xinh đẹp, tràn đầy sức sống.
Nhưng lấp lánh trên bầu trời không phải các vì sao mà là những pháp tắc đại đạo bàn cứ. Khi vô số vì sao rơi rụng trong biển cả chúng nó hóa thành đạo văn vô số kể.
Trong thế giới như vậy mọi thứ phối hợp chặt chẽ, sinh sôi không dứt, luân hồi vô tận, tuần hoàn vô biên. Trong thế giới đó không có thời gian, không có không gian, ngươi ở đây sẽ được trường sinh bất tử trong truyền thuyết.
Đây chính là đạo nguyên, đạo nguyên của Tiên Ma đạo thống. Với Tiên Ma đạo thống thì đạo nguyên là gốc của họ, là đại biểu tất cả của đạo thống.
Với các đời đệ tử Tiên Ma đạo thống thì đạo nguyên luôn là một điều bí ẩn. Có người nói Bát Quái Cổ quốc từng chấp chưởng đạo nguyên của Tiên Ma đạo thống, có người nói lúc Hộ Sơn tông ở đỉnh cao từng chấp chưởng đạo nguyên.
Chương 4015: Hắc Ám Rơi Xuống
Còn có tin đồn đạo nguyên Tiên Ma đạo thống luôn nằm trong tay Trường Sinh Điện, nên Trường Sinh Điện mới trường tồn bất hủ, sinh sôi không ngớt, luôn nắm giữ quyền lực Tiên Ma đạo thống.
Thật ra cho đến nay đạo nguyên của Tiên Ma đạo thống chẳng ở trong tay ai cả, nó không thuộc về một người hay một truyền thừa. Chưa bao giờ có ai nắm giữ đạo nguyên của Tiên Ma đạo thống.
Đạo nguyên của Tiên Ma đạo thống rất đặc biệt, nó luôn độc lập, nó ngưng tụ tín ngưỡng của từng đệ tử, sự trung trinh của đệ tử qua nhiều đời, nên mới có Trường Sinh Lão Nhân trông giữ, mới có chân thân Trường Sinh Lão Nhân.
Lúc này Lý Thất Dạ đang ở trong đạo nguyên của Tiên Ma đạo thống, lực lượng đại đạo cuồn cuộn không dứt, thiên địa tinh khí bao bọc hắn, từng tấc da tràn ngập lực lượng cường đại không gì sánh bằng.
Khi Lý Thất Dạ được đạo nguyên bao bọc không phải hắn chiếm nguyên lực lượng đạo nguyên làm của riêng, cũng không phải hợp nhất với đạo nguyên.
Đạo nguyên bao bọc Lý Thất Dạ, hắn chỉ mượn lực lượng đạo nguyên trợ giúp mình tăng tốc độ tiêu diệt khủng bố vô thượng trong đạo tâm.
Thử nghĩ xem lúc trước Trường Sinh Lão Nhân mạnh biết bao, tạo ra đạo nguyên như vậy là loại đạo nguyên nghịch thiên biết bao. Huống chi tụ tập qua từng thời đại, bản thân Tiên Ma đạo thống dù không mạnh như lúc ở đỉnh cao nhất nhưng đạo nguyên không bị suy yếu. Ngược lại đạo nguyên của Tiên Ma đạo thống được ngưng tụ như vậy ngày càng lớn mạnh, nội tình của nó thâm sâu vượt qua sự tưởng tượng của người đời.
Có đạo nguyên như thế trợ giúp khiến tốc độ tiêu hao khủng bố vô thượng của Lý Thất Dạ càng nhanh hơn.
Đối với người đời thì lực lượng đạo nguyên tinh thuần bàng bạc như vậy chỉ gặp chứ không thể cầu, đổi lại người khác chắc chắn sẽ điên cuồng hút lực lượng trong đạo nguyên. Có người sẽ tìm đủ mọi cách dung hòa mình với đạo nguyên, dù không thể chiếm trọn lực lượng đạo nguyên làm rủa riêng cũng phải khiến nó lớn mạnh bản thân.
Lý Thất Dạ thì khinh thường làm vậy, hắn chỉ khống chế lực lượng đạo nguyên chứ không chiếm lấy chút gì, huống chi đạo nguyên là tâm huyết cả đời của Trường Sinh Lão Nhân, là thủ đoạn vô thượng lão để lại.
Trường Sinh Lão Nhân hay Trường Sinh Tiêu Thị đều có duyên phận với Lý Thất Dạ, nên hắn sẽ không chiếm hữu chút lực lượng của đạo nguyên.
Trong khi Lý Thất Dạ chìm trong đạo nguyên hao mòn khủng bố vô thượng thì Tiên Ma đạo thống rất yên lặng.
Có thể nói Tiên Thống Giới ngày nay vô cùng yên bình, đoạn thời gian này đặc biệt bình tĩnh, không xảy ra chuyện gì kinh thiên động địa.
Bởi vậy có người sắp quên câu nói kia: Trời sẽ biến, hung nhân ra.
Đêm nay đột nhiên có một luồng hắc ám vụt qua trên bầu trời Tiên Thống Giới, lúc này Tiên Thống Giới một mảnh yên tĩnh, vô số sinh linh còn chìm trong giấc mơ đẹp.
Hắc ám vụt qua, trong hắc ám phun ra nuốt vào ánh sáng có màu hoàng kim, giống như hắc ám bao lấy ánh sáng hoàng kim hoặc như ánh sáng hoàng kim muốn bao lại hắc ám. Hắc ám và hoàng kim quấn quýt tranh đấu, trong một chốc khó phân ra trên dưới.
Khi hắc ám vụt qua trên bầu trời Tiên Thống Giới, Lý Thất Dạ ở trong đạo nguyên bừng tỉnh, trợn mắt mở ra thiên nhãn nhìn thiên địa, lập tức tỏa định hắc ám vụt qua.
Con ngươi Lý Thất Dạ co rút nhìn hắc ám xẹt qua tỏa ánh sáng đáng sợ:
– Đây là…
Mỗi luồng sáng như có thể xẻ ra cửu thiên thập địa, chém rớt tất cả.
Khủng bố vô thượng bị trấn tỏa trong đạo tâm cũng cảm nhận được:
– Ngươi quen thuộc hơi thở này đúng không?
Tuy khủng bố vô thượng sắp bị hao mòn gần hết nhưng vẫn nhạy cảm với hắc ám đó.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, hắc ám rơi xuống đập vào nền đất, nơi hắc ám rơi là chỗ hẻo lánh hoang vắng nhất của Quang Minh Thánh Viện.
Khi hắc ám rơi xuống chỗ trăm vạn dặm không một bóng người, đất đai như bị hòa tan, đất bùn tan rã thành dung nham, tất cả hòa tan thành dung dịch hắc ám.
Trong khoảnh khắc đó dường như mảnh đất này bị hòa tan thành đất ma, có ma vương sắp sinh ra tại đây.
Khi mảnh đất này bị hòa tan thành dung nham hắc ám, từng luồng sáng chui lên từ lòng đất. Ánh sáng vô cùng thần thánh, giống như thánh quang bao phủ, tịnh hóa đất ma hắc ám.
Khoảnh khắc hắc ám rơi xuống va chạm, ánh mắt Lý Thất Dạ sắc bén lắc người nháy mắt vượt qua vô số trời sao, vô số lĩnh vực, lướt qua các đạo thống, bước chân vào đạo thống của Quang Minh Thánh Viện.
Tiên Thống Giới vẫn yên tĩnh, bình yên, vô số sinh linh trong thiên hạ chưa biết xảy ra chuyện gì.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, sóng âm trùng kích, một lúc sau mới kinh động tồn tại chí cao vô thượng, ví dụ như Thủy Tổ.
Khi hắc ám đập xuống mặt đất, một lúc lâu sau có Thủy Tổ bị kinh động đứng bật dậy nhìn ra xa thiên địa, quét nhìn thế giới. Thủy Tổ chưa biết chỗ nào xảy ra chuyện nhưng đã sinh lòng cảnh giác.
Có Thủy Tổ thôi diễn, nét mặt sa sầm nói:
– Đây là… tà ý từ đâu đến!audio coi am
Biểu tình của Thủy Tổ trở nên trịnh trọng, mở thiên nhãn ra nhìn quét thế gian, muốn tìm địa điểm chính xác hắc ám va chạm.
Lý Thất Dạ đã sớm hơn người một bước chớp mắt đến nơi hắc ám va chạm. Không ai nhanh bằng Lý Thất Dạ, một bước là đã vào mảnh đất hoang vu.
Mảnh đất hoang vu đã hòa tan thành đất ma, dung nham đen trào ra từ khắp nơi, thứ gì dính phải nó sẽ bị đốt cháy ngay.
Mảnh đất bị hòa tan thành đất ma nhưng lòng đất tuôn ra thánh quang, thánh quang vô cùng thần thánh. Từng lũ thánh quang tuôn ra dường như vô cùng vô tận, chúng nó tịnh hóa đất ma.
Đối với dung nham hắc ám tuôn ra thì từng lũ thánh quang bắn ra hơi nhỏ bé, nhưng thánh quang vẫn cố chấp tịnh hóa đất ma, thi nhau tịnh hóa. Nhiều thánh quang vụt tắt, sau đó từng lũ thánh quang chui ra tịnh hóa.
Tựa như các con đom đóm trong trời đêm, dù biết rõ không thể thắp sáng bóng tối thì chúng nó vẫn nhấp nháy ánh sáng liều mạng phát sáng. Dù các con đom đóm ngã xuống thì nhiều đom đóm hơn tiếp tục sứ mệnh.
Có thể nhìn ra được các luồng thánh quang không ngừng tịnh hóa đất ma thì tương lai sẽ thành công.
Lý Thất Dạ nhìn các luồng thánh quang chui ra tịnh hóa đất ma, nơi này là lãnh thổ Quang Minh Thánh Viện, khiến hắn rất cảm khái.
Lý Thất Dạ cảm khái:
– Là thánh gia, cũng là ma gia. Hèn gì lão già nói khi rơi vào hắc ám thì cũng từng là ánh sáng chiếu rọi, phổ độ chúng sinh. Chỉ tiếc dù lão từng thần thánh, quang minh cuối cùng vẫn rơi vào hắc ám. Hoặc bởi vì lão ở trong bóng tối sinh ra ánh sáng, muốn ánh sáng trong bóng tối cứu chuộc mình.