1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 795 [Chương 3971 đến Chương 3975]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 795 [Chương 3971 đến Chương 3975]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3971: Môn Thần

Lúc đám người Quách Giai Tuệ mua sắm có nghe Trung Vực Thánh Nữ tuyên bố độc ác, họ xảy ra chuyện nên vội vàng trở về. Không ngờ chưa về khách điếm thì đụng phải cường giả Trung Vực Thánh Địa.

Đối diện nhiều cường giả của Trung Vực Thánh Địa làm sao nhóm Quách Giai Tuệ đánh lại, Thánh Hiền Quan của nàng bị cướp đi, cả nhóm bị bắt sống. Cường giả Trung Vực Thánh Địa ném trả Quách Giai Tuệ vì cảnh cáo cũng như uy hiếp Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Cũng tốt, vậy thì khai sát giới đi.

Ánh mắt Lý Thất Dạ nghiêm túc lộ ra sát ý.

Ngày hôm đó Trung Vực Thánh Nữ đột nhiên tuyên bố với thành cổ:

– Kẻ giết đệ tử của thánh địa ta tội nên chết vạn lần, giữa trưa hôm nay sẽ đưa hung thủ ra công lý, đốt đèn trời báo thù cho đệ tử đã chết!

Trung Vực Thánh Nữ đột nhiên tuyên bố tin tức làm nhiều người ngây ra, chưa rõ có chuyện gì. Vì mới không lâu trước đó Trung Vực Thánh Nữ tuyên bố lời đanh thép.

Rất nhanh có người tìm hiểu tin tức:

– Trung Vực Thánh Nữ đã bắt mấy đệ tử Hộ Sơn tông muốn báo thù cho thị nữ của nàng, sẽ đốt đèn trời trong hành cung.

Trong thời gian ngắn tin tức này tuyền khắp thành cổ.

Nhận được tin, có cường giả cảm khái:

– Đốt đèn trời, Trung Vực Thánh Nữ làm việic nhanh gọn thật, mới đến thành cổ đã muốn đốt đèn trời hung thủ giết Chu Tư Tình, rất cứng rắn.

Đốt đèn trời tức là đốt sống người ta đến chết, không phải loại lửa bình thường mà là tam muội chân hỏa. Khủng khiếp nhất không phải dùng tam muội chân hỏa đốt chết người, tam muội chân hỏa sẽ đốt từng tấc, trong quá trình tam muội chân hỏa len vào xương tủy, đốt từ từ. Bị tam muội chân hỏa đốt từ từ khiến người đau khổ không muốn sống, tiếng hét thảm thê lương không dứt, mãi đến phút cuối cùng chết đi.

Có thể nói đốt đèn trời là thủ đoạn rất tàn nhẫn, cách chết đau khổ nhất.

Trung Vực Thánh Nữ mới đến thành cổ không lâu đã bắt sống mấy đệ tử Hộ Sơn tông giết Chu Tư Tình, ra lệnh giữa trưa đốt đèn trời cả đám. Nhiều người thầm rùng mình, họ hiểu rằng Trung Vực Thánh Nữ là kẻ độc ác, thủ đoạn máu lạnh vô tình, làm việc nhanh gọn.

Có trưởng lão tông môn cổ xưa nhẹ nhàng lắc đầu nói:

– Hộ Sơn tông không nên chống đối Trung Vực Thánh Địa, chọc phải người thiết huyết cứng rắn như Trung Vực Thánh Nữ là tự tìm chết. E rằng không lâu sau Hộ Sơn tông sẽ thành tro bụi.

Nhiều người ôm lòng xem náo nhiệt:Nguồn truyện audio Podcast

– Sư tổ Hộ Sơn tông có ra tay không? Thật đáng mong chờ.

Mọi người muốn thấy sư tổ Hộ Sơn tông đại náo hành cung Trung Vực Thánh Địa. Vì có mắt đều thấy thực lực của sư tổ Hộ Sơn tông thế nào, Trung Vực Thánh Nữ là nhân vật không dễ chọc, nếu hai người xung đột sẽ là trận tràng long tranh hổ đấu.

Có cường giả lắc đầu nói:

– Dù sư tổ Hộ Sơn tông mạnh đến đâu, hắn dám giết vào hành cung Trung Vực Thánh Địa cũng khó sống trở ra. Rõ ràng Trung Vực Thánh Nữ đến có chuẩn bị, lão tổ ở phía sau hộ giá hộ tống nàng.

Lão tổ chậm rãi nói:

– Trung Vực Thánh Nữ lấy đệ tử Hộ Sơn tông đốt đèn trời chắc muốn dụ sư tổ Hộ Sơn tông tự sa lưới. Hắn dám bước vào hành cung nửa bước thì đừng mơ sống sót trở ra, Trung Vực Thánh Nữ sẽ đốt hắn thành tro, nàng tuyệt đối không cho phép người dám khiêu chiến quyền uy của Trung Vực Thánh Địa sống thoải mái.

Mặc dù mọi người đã thấy thực lực của sư tổ Hộ Sơn tông nhưng vẫn không xem trọng Lý Thất Dạ. vì Trung Vực Thánh Nữ người đông thế mạnh, nội tình của Trung Vực Thánh Địa sâu không lường được.

Trung Vực Thánh Nữ dám động đao vào Hộ Sơn tông nghĩa là nàng chắc chắn trăm phần trăm giết chết sư tổ Hộ Sơn tông, thậm chí diệt Hộ Sơn tông.

Trong khi một số người đoán Lý Thất Dạ có ra tay cứu mấy đệ tử Hộ Sơn tông hay không, trong thành cổ truyền ra tin tức:

– Sư tổ Hộ Sơn tông đi ra!

Trong phút chốc đám đông cường giả tu sĩ ra đường ngóng nhìn, bọn họ muốn thấy tận mắt sư tổ Hộ Sơn tông đại náo hành cung. Tuy họ không xem trọng nhưng muốn biết sư tổ Hộ Sơn tông mạnh đến đâu, muốn biết nội tình của Trung Vực Thánh Địa sâu cỡ nào.

Trên đường cái, Trần Duy Chính đẩy xe lăn đi từ từ, Quách Giai Tuệ đi bên cạnh xe lăn. Lý Thất Dạ ngồi trên xe lăn nhắm mắt như đang ngủ, vẻ mặt bình tĩnh không có chút không khí đại chiến sắp đến, vẫn rất nhàn nhã.

Nhiều người ra đường ngắm nhìn, họ nín thở chờ xem đại chiến sắp bùng nổ sẽ kinh tâm động phách thế nào.

Rất nhanh ba người Lý Thất Dạ đến trước hành cung của Trung Vực Thánh Địa trong thành cổ. Đưa mắt nhìn hành cung như bảo lũy, nguyên tòa hành cung đen ngòm tựa như đúc bằng thần thiết. Hành cung toát ra hơi thở cứng rắn cường đại, trông hành cung không chỉ nghiêm ngặt còn hùng vĩ.

Đứng trước hành cung cho người cảm giác áp lực, dường như bên trong có thiên quân vạn mã, khiến lòng người e ngại đi đường vòng.

Có trưởng lão đại giáo nhìn hành cung Trung Vực Thánh Địa tường đồng vách sắt, nói:

– Thiết Môn Đàn đến. Thiết Môn Đàn canh gác hành cung cực kỳ nghiêm ngặt chặt chẽ, kiên cố không thể phá.

Nhìn cảnh đó có cường giả gật gù nói:

– Sư tổ Hộ Sơn tông muốn giết vào trong cứu người thì phải phá tường đồng vách sắt cúa Thiết Môn Đàn trước.

Thiết Môn Đàn là phân đàn lớn của Trung Vực Thánh Địa, thực lực siêu mạnh, thuật phòng ngự xứng là tuyệt thế vô song. Hễ Thiết Môn Đàn dựng lên phòng ngự thì vô cùng kiên cố, ít ai có thể công phá.

Rầm!

Động đất, khi nhóm Lý Thất Dạ đến ngoài hành cung thì cửa lớn đóng kín như bức tường cao lớn.

Một người khổng lồ đứng ở cửa thành canh giữ, bước ra một bước là rầm một tiếng, mặt đất rung rinh như bị đạp nát.

Khi người khổng lồ đứng trước cửa, nhiều người ngước lên nhìn.

Người khổng lồ to lớn còn hơn ba nam nhân vạm vỡ cộng lại, eo thô vai rộng, mặc giáp sắt màu đen, cánh tay lộ ra cũng đen như đúc bằng thép đen. Người khổng lồ như núi thép đứng trước mặt mọi người, tạo cảm giác cực kỳ áp lực.

Nhìn người khổng lồ như thép cứng đứng đó, có cường giả tim rớt cái bịch nói:

– Môn Thần, là phụ tá đắc lực của Thiết Môn Đàn Chủ, chịu đòn rất giỏi, cơ thể chịu đựng lực đánh rất mạnh. Năm đó hắn từng giữ cửa ải, chịu đựng hơn mười người mạnh hơn hắn vây công. Cuối cùng hắn giữ chặt cửa ải không cho kẻ địch vượt qua nửa bước, nên người ta mới gọi hắn là Môn Thần.

Người khổng lồ này được người đời gọi là Môn Thần, cao thủ số một số hai trong Môn Thần không chỉ vì gã có phòng ngự cực mạnh, cũng vì thân thể chịu đựng rất giỏi, gã xuất thân từ dị tộc, thân thể có thể trực tiếp chịu đựng binh khí công kích.

Chương 3972: Trước Mặt Ta Không Có Người Đao Thương Không Tổn Thương Được (1)

Môn Thần cao cao đứng đó trầm giọng quát, thanh âm chấn điếc màng tai:

– Người đến là ai!?

Lý Thất Dạ còn ngủ, Trần Duy Chính trầm giọng đáp thay:

– Sư tổ Hộ Sơn tông, xin Trung Vực Thánh Địa hãy thả đệ tử của Hộ Sơn tông chúng ta.

Môn Thần cười phá lên, giọng cười như sét đánh:

– Ha ha ha!

Môn Thần cười to bảo:

– Các ngươi là Hộ Sơn tông không biết trời cao đất rộng?

Nói đến đây Môn Thần ngừng cười, sầm mặt xuống nhìn nhóm Trần Duy Chính, âm trầm nói:

– Ở trong mắt Trung Vực Thánh Địa chúng ta thì Hộ Sơn tông các ngươi chỉ là con kiến dưới đất, thứ không biết sống chết mà dám giết đệ tử của Trung Vực Thánh Địa chúng ta, Hộ Sơn tông chờ bị diệt vong đi.

Môn Thần mới dứt lời một thanh âm lạnh nhạt vang lên:

– Nói tới nói lui các ngươi không thả người?

Lý Thất Dạ đã tỉnh, hắn vẫn ngồi trên xe lăn, hờ hững.

Môn Thần cười như điên:

– Thả người? Nằm mơ giữa ban ngày! Khi mặt trời lên cao sẽ đốt đèn trời, khi đó tiếng hét thảm thiết của chúng sẽ vang khắp thành cổ, đây là kết cục đối địch với Trung Vực Thánh Địa chúng ta!

Nói đến đây Môn Thần nhìn xuống Lý Thất Dạ, âm trầm nói:

– Ngươi là sư tổ của Hộ Sơn tông phải không? Ha ha, sư tổ thì sao, chẳng qua là kiến đầu đàn trong ổ kiến. Thánh Nữ của chúng ta có lệnh, bây giờ ngươi quỳ trước cửa tự chặt gãy tay chân, bò vào xin lỗi Thánh Nữ, cuối cùng tự sát thì Thánh Nữ có lẽ rủ lòng từ bi tha cho Hộ Sơn tông các ngươi một mạng.

Môn Thần nói lời hùng hổ dọa người, thậm chí không thèm để nhóm Lý Thất Dạ vào mắt. Chuyện này không lạ, dù sao trăm vạn đại quân của Trung Vực Thánh Nữ đang ở trong hành cung, diệt sư tổ một môn phái nhỏ chỉ cần một ngón út.

Môn Thần buông lời bá đạo coi rẻ khiến nhiều người cảm khái:

– Trung Vực Thánh Địa có khác, tự tin tràn đầy, hùng hổ dọa người, thật là ngang ngược bá đạo.

Trong lòng đám người tràn đầy bất đắc dĩ, thực lực của Trung Vực Thánh Địa bày ra đó, bọn họ có vốn liếng kiêu căng.

Lý Thất Dạ cười khẽ:

– Xin tha? Các ngươi rất tự mình đa tình, hôm nay ta đến là đồ sạch các đệ tử Trung Vực Thánh Địa, chém đầu Thánh Nữ của các ngươi. Ai đụng vào đệ tử môn hạ cúa ta, chết!

Nghe lời bá đạo của Lý Thất Dạ khiến nhiều người giật mình:

– Rất bá khí!

Đối diện Trung Vực Thánh Địa mà vẫn buông lời bá đạo như thế, nhìn khắp Tiên Ma đạo thống ít ai làm được.

Có người không cho là đúng:

– Ai chẳng nói miệng được, nhưng phải có bản lĩnh, sợ là hắn bước vào hành cung là tự tìm chết.

Môn Thần quát chói tai:

– Thứ không biết tự lượng sức mình! Dám không biết xấu hổ lớn lối! Hôm nay Trung Vực Thánh Địa chúng ta sẽ bầm thây các ngươi ra vạn mảnh, nghiền xương thành tro…

Lý Thất Dạ vươn tay ra, lạnh nhạt nói:

– Kiếm.

Quách Giai Tuệ rút kiếm bên hông mình ra đặt vào tay Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ cầm trường kiếm chỉ vào Môn Thần, hờ hững nói:

– Ta không ăn hiếp ngươi, đỡ được một kiếm của ta thì tha cho ngươi khỏi chết.

Môn Thần giận dữ trừng to mắt nhìn xuống Lý Thất Dạ nằm trên xe lăn:

– Một kiếm?

Môn Thần tức giận bật cười:

– Giỏi giỏi giỏi, ghê gớm lắm, không ngờ có một kiếm ta không đỡ được.

Nói đến đây mặt Môn Thần đanh lại, âm trầm nói:

– Nếu ta đỡ được một kiếm cúa ngươi thì ngươi hãy bò vào, học chó sủa!

Lý Thất Dạ lười nhìn Môn Thần, cầm trường kiếm:

– Ra tay đi.

Môn Thần cười như điên:

– Tốt, ta chống mắt xem một mình ngươi làm sao một kiếm chém giết ta!?

Môn Thần không tin, phòng ngự cúa gã mạnh mẽ không khuyết điểm, gã không nghĩ ra một kiếm chém chết mình là như thế nào. Dù là lão tổ mạnh mẽ trong Trung Vực Thánh Địa chưa chắc có thể chém chết gã trong một nhát.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, khôi giáp trên người Môn Thần tuôn ra thần quang, tựa như dâng lên một bức tường thần. Trong phút chốc từng màn sáng tường thần bao vây cả người Môn Thần lại.

Cùng lúc đó toàn thân Môn Thần huyết khí ngút trời.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Phù văn nổi lên trên người Môn Thần, dường như những phù văn này khắc trên người gã.

Nhìn kỹ mới thấy các phù văn không phải khắc lên mà tuôn ra từ trong người Môn Thần, dường như trong cơ thể gã là nguyên tinh phù văn có thể tuôn trào phù văn không dứt.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Các phù văn tuôn ra ngưng tụ trên người Môn Thần, cả người gã tái tạo lại, thân hình vốn đã cao to nay càng bự hơn, chỉ giây lát đã cao lớn hơn trước một nửa.

Khi phù văn ngưng tụ trên người khiến Môn Thần trông càng chắc khỏe, cứng cáp, thân thể như được đúc bằng thần thiết tuyệt thế vô song, cứng rắn không thể tưởng tượng.

Thấy cơ thể Môn Thần do phù văn ngưng tụ biến lớn, có lão tổ nói:

– Là bản năng của dị tộc bọn họ, nghe đồn phù văn ngưng tụ thân thể đến cảnh giới cao nhất sẽ có thân thể Kim Cương Bất Hoại, chịu đựng bất cứ công kích nào.

Lúc này cơ thể của Môn Thần còn xa mới đến thân thể Kim Cương Bất Hoại nhưng đã rất cứng rắn, có thể chịu đựng nhiều binh khí đánh vào người gã.

Rầm!

Môn Thần lấy ra thần thuẫn siêu khổng lồ, thần thuẫn dựng trước mặt gã, giộng xuống đất làm đất đai rung rinh.

Thuẫn rất to che kín cả người Môn Thần, thuẫn to toát ra hơi thở Chân Đế như một bức tường thần Chân Đế chắn trước mặt gã.

Thấy thuẫn to, có người biết lai lịch cúa nó giải thích rằng:

– Là Chân Thần Thuẫn, đồn rằng Trung Vực Thánh Địa bỏ ra số tiền lớn mời một vị Chân Đế tạo ra thần thuẫn riêng cho Môn Thần.

Với phòng ngự cường đại như vậy, Môn Thần tràn đầy tự tin nói:

– Tiểu tử, hôm nay là ngày chết của ngươi!

Môn Thần không tin Lý Thất Dạ một kiếm có thể chém chết mình, nên gã một tay giơ cây lang nha bổng to lớn, lang nha bổng nằm trong tay gã như sơn mạch dài vạn dặm. – Giết!

Tất cả phòng ngự mở ra, Môn Thần cảm giác mình cứng rắn như sắt thép, không có binh khí gì có thể một chiêu phá phòng ngự được. Môn Thần gầm lên đập mạnh lang nha bổng xuống.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, lang nha bổng đập mạnh xuống có thể đập nát núi non, đập gãy sông ngòi. Khi lang nha bổng đập mạnh xuống làm người chấn động.

Thấy Môn Thần công thủ đều mạnh, có người nghi ngờ Lý Thất Dạ có làm được không:

– Sợ là một kiếm không chém nổi Môn Thần.

Đinh!

Trong khoảnh khắc Lý Thất Dạ chém ra một kiếm, kiếm rời tay rất là tùy ý, không có uy lực động trời, không có thế vô địch. Kiếm quang chợt lóe tiện tay chém ra.

Chương 3973: Trước Mặt Ta Không Có Người Đao Thương Không Tổn Thương Được (2)

Kiếm quang vụt qua rồi mọi thứ đều không có, thời gian như ngừng lại, dường như khoảnh khắc này mất một bánh răng thời gian, không biết bị ai trộm mất.

Môn Thần ở trong hiện trường đầu óc trống rỗng, mờ mịt nhìn quanh, sau đó bình tĩnh lại gã giơ lang nha bổng chỉ vào Lý Thất Dạ, cười to bảo:

– Ha ha ha! Ngươi thua, học chó sủa bò vào đi!

Mọi người ngạc nhiên không phản ứng lại có chuyện gì:

– Chuyện gì xảy ra?

Khoảnh khắc đó không có Lý Thất Dạ một kiếm chém chết Môn Thần như mọi người tưởng tượng, cũng không có trường kiếm và lang nha bổng va chạm hỏa hoa bắn ra bốn phía.

Khoảnh khắc ấy thời gian bị trộm mất, không ai biết chuyện gì xảy ra, hoặc có lẽ không xảy ra chuyện gì.

Môn Thần cuồng cười:

– Ha ha ha! Ngươi mau bò vào…

Nhưng Môn Thần chưa nói xong chợt nghe tiếng rẹt rẹt, người gã nứt ra làm hai, máu tươi, nội tạng rớt đầy đất, máu nhuộm đỏ mặt đất, ruột còn mấp máy.

Môn Thần sợ hãi muốn hét nhưng không phát ra thanh âm được.

Trong phút chốc thiên địa tĩnh lặng, mọi người ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt. Nhiều người khó giữ bình tĩnh, một số đứng đực mặt ra. Không hiểu nổi xảy ra chuyện gì.

Có Bất Hủ Chân Thần cường đại nhìn thấy đường kiếm huyền diệu, hút ngụm khí lạnh:

– Nhanh quá, kiếm này quá mau, nhanh đến nỗi mình bị giết cũng không biết.

Môn Thần thật sự không biết, khi kiếm cắt đứt người gã ra còn tưởng mình chưa chết, nên kiêu ngạo la lối với Lý Thất Dạ. Khi Môn Thần phát hiện mình đã chết thì tất cả không còn kịp, kết cục đã định sẵn.

Đường kiếm này quá nhanh, như Bất Hủ Chân Thần nói, kiếm chém xuống mau đến nỗi Môn Thần không hay biết mình đã chết.

Có người không chịu nổi nôn mửa:

– Ọe!

Dù đa số cường giả tu sĩ từng giết người nhưng chưa bao giờ giết người kiểu như vậy. Nhiều người lần đầu thấy cái chết kỳ dị đến thế, khiến họ nổi da gà da vịt.

Lý Thất Dạ hờ hững nói:

– Quá yếu.

Đám người run rẩy.

Đinh!

Lý Thất Dạ thuận tay chém một kiếm, kiếm như trường thương đâm ra, không có hoa chiêu gì, nhát kiếm bình thường.

Ầm!

Vang tiếng nổ, cổng lớn hành cung và tường sắt chặn đằng trước bị kiếm đánh nát, mảnh nhỏ bay tứ tung. Một chuỗi tiếng sụp đổ, bờ tường hành cung cứng rắn như thép khoảnh khắc sụp đổ.

Chớp mắt tất cả phòng ngự và tường vây bên ngoài hành cung sụp đổ, uy lực nhát kiếm trùng kích thì mặc cho phòng ngự như vậy, tường vô cùng cứng rắn cũng không được gì, bỗng chốc tan nát hết.

Nhìn phòng ngự, tường vây hành cung cứng rắn như sắt thép trong khoảnh khắc sụp đổ, mọi người há hốc mồm nhìn. Chỉ giây lát hành cung như không có phòng bị gì.

Trần Duy Chính đẩy xe lăn chậm rãi đi vào hành cung.

Bất Hủ Chân Thần nhìn bóng lưng Lý Thất Dạ, rùng mình thì thào:

– Chúng ta coi thường hắn. Nếu sư tổ Hộ Sơn tông là Bất Hủ Chân Thần thì ta phỏng đoán bảo thủ e rằng là một Ngàn Vạn Kiếp Bất Hủ.

– Ngàn Vạn Kiếp Bất Hủ!

Nghe thực lực đó làm nhiều người tim rớt cái bịch.

Nhiều đại giáo đều có lão tổ đẳng cấp này, nhưng những lão tổ như thế đều đứng trên đỉnh cao trong các lão tổ.

Lúc này có tiếng quát nặng nề vang lên:

– Phòng bị!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiếng nổ ầm ĩ, mặt đất phía trước bỗng nhô lên các bức tường thần, mỗi bức tường thần như đúc bằng thần kim tiên thiết cứng rắn nhất.

Ong ong ong ong ong!

Các bức tường thần tỏa ra huyết quang như thể tường bị luyện hóa ngay lúc này.

Chớp mắt các bức tường thần biến dạng như huyết ngọc, cực kỳ cứng rắn. Trong huyết ngọc thấp thoáng bóng người, huyết khí ngập trời, vô cùng vô tận.

Dường như trong thành tường huyết ngọc có trăm vạn đệ tử đang gia cố cho nó, tường thần ngưng tụ huyết khí, lực lượng đại đạo của trăm ngàn vạn đệ tử huyết khí. Dường như dù là ai đập nát tường thần thì các bức tường huyết ngọc trong thời gian ngắn nhất sẽ tái tạo lại.

Trong tình huống này dù là ai cũng không thể thật sự công phá tường thần.

Nhìn cảnh đó, nguyên lão cương quốc nói:

– Bức tường không thể vượt qua của Thiết Môn Đàn, do ngàn vạn đệ tử Thiết Môn Đàn ngưng tụ thành tường thần huyết ngọc, ngưng tụ tất cả tâm huyết của họ. Các bức tường thần bị tấn công mà không sập.

Có các bức tường thần cao bảo vệ, chớp mắt hành cung trống rỗng trở nên phòng vệ nghiêm ngặt, khiến người không thể vượt qua nửa bước.

Mọi người đều biết Thiết Môn Đàn của Trung Vực Thánh Địa là phân đàn cực kỳ mạnh, phòng ngự được gọi là vô địch.

Nhìn Thiết Môn Đàn chớp mắt bao vây hành cung như tường đồng vách sắt khiến đám người ngó nhau. Trung Vực Thánh Địa cử nhiều binh mã đến thật, xem tình hình trước mắt thì có lẽ toàn bộ cao thủ Thiết Môn Đàn đều đổ ra.

Một tiếng quát nặng nề như sấm vang lên:

– Nhãi ranh vô tri, bây giờ nhanh chóng bó tay chịu trói còn kịp!

Mọi người giương mắt nhìn, thấy một nam nhân đứng trước tường đồng vách sắt.

Nam nhân cao to vạm vỡ, đương nhiên nhỏ hơn Môn Thần nhiều. Nam nhân mặc giáp màu vàng đồng, bộ giáp khoác lên người gã tựa như núi đồng, dường như giáp nặng ức vạn ký, gã nhúc nhích nhẹ là như thiên quân vạn mã bay nhanh, tiếng ầm ầm không dứt bên tai.

Nhìn nam nhân mặc giáp vàng đồng, nhiều người nhận ra gã:

– Vạn Phu Mạc Khai Tương Tuấn Hào!

Vạn Phu Mạc Khai Tương Tuấn Hào nổi tiếng như cồn trong Tiên Ma đạo thống, gã là đàn chủ của Thiết Môn Đàn, về thực lực hay phòng ngự đều rất nổi tiếng trong Trung Vực Thánh Địa. Tương Tuấn Hào từng đấu với Bất Hủ Chân Thần, dù gã không đánh lại nhưng chống đỡ mấy trăm chiêu trong tay Bất Hủ Chân Thần mới thua, chiến tích như vậy rất đáng để kiêu ngạo.

Lý Thất Dạ liếc mọi người, cười khẽ:

– Bó tay chịu trói? Một kiếm, đồ trăm vạn các ngươi!

Nghe câu này Tương Tuấn Hào biến sắc mặt. Cường giả tu sĩ đứng xa ngắm nhìn đều hút ngụm khí lạnh, lời này rất bá đạo, hung ác, đẫm máu.

Tương Tuấn Hào rống to:

– Không biết trời cao đất rộng, hôm nay Trung Vực Thánh Địa ta sẽ nghiền xương ngươi thành tro. Hỡi các lang nhi, lên!

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng nổ vang lên, Tương Tuấn Hào vừa dứt lời thì các cường giả chui lên từ dưới đất, hay nói chính xác hơn các quả cầu sắt nhô lên khỏi mặt đất.

Các cường giả trồi lên đều mặc giáp sắt, người cuộn tròn trông như những quả cầu sắt, hay nên nói là giống các con nhím sắt.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Các cao thủ Thiết Môn Đàn mặc giáp sắt cuộn tròn, cơ thể như quả cầu sắt nhô ra các đao nhọn cong như trăng non, dao sáng choang. Khi các loan đao thò ra từ giáp sắt tựa như gai bén của con nhím.

Chương 3974: Một Kiếm Đồ Trăm Vạn

Bùm!

Vang tiếng nổ lớn, các cao thủ như nhím sắt cuộn tròn đánh hướng Lý Thất Dạ. Trăm ngàn cao thủ có người bắn vọt lên trời từ trên cao đập xuống, có người từ dưới đất lăn qua đụng vào hắn.

Trong khoảnh khắc trăm ngàn cao thủ cuộn người lao lên như quả cầu to đầy trời và đất. Các mũi đao nhọn sáng chói chém theo đà lăn dấy lên từng đợt sóng đao, khắp thiên địa bị sóng đao lấp đầy.

Sóng đao cuồn cuộn chém tới, Trần Duy Chính biến sắc mặt la lên:

– Nguy rồi!

Vì khi sóng đao ập đến không chỉ chém vào Lý Thất Dạ cũng nhằm hướng Trần Duy Chính, Quách Giai Tuệ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thần tường huyết ngọc hình thành tường đồng vách sắt bỗng như những cự thuẫn đập mạnh vào Lý Thất Dạ. Nếu nói đợt sóng đao đầu tiên không thể chém Lý Thất Dạ nát bấy thì các cự thuẫn sẽ đập xuống, quyết đè hắn dẹp lép.

Tương Tuấn Hào xông lên trước làm gương, rống to:

– Giết!

Ong ong ong ong ong!

Tương Tuấn Hào hóa thành luồng sáng, gã mặc giáp vàng đồng lao lên tựa như phi thoa bắn tới cực nhanh, bùm một tiếng bắn nát hư không.

Đây là ba lớp sát phạt, chớp mắt ập đến, không chỉ muốn đánh Lý Thất Dạ tan tác cũng muốn chém hắn nát bấy.

Mọi người ngây ngốc nhìn thế công, họ đều biết phòng ngự của Thiết Môn Đàn nhưng không ngờ Thiết Môn Đàn công kích cũng mạnh đến vậy.

Thiết Môn Đàn đổi thủ sang công, dùng tường thần, cự thuẫn làm thủ đoạn công kích mạnh nhất, uy lực không nhỏ.

Nhìn Tương Tuấn Hào dẫn dắt toàn bộ Thiết Môn Đàn công phạt như cơn lũ sắt thép hung mãnh bá đạo, giây phút này mọi người mới biết cái gì gọi là công kích là phòng thủ tốt nhất.

Ầm!

Ba đợt công kích cùng một lúc đánh vào Lý Thất Dạ. Giáp sắt cuộn tròn, tường thần đập tới, sóng đao cuồn cuộn không ngớt, Tương Tuấn Hào phi thoa lớn, tất cả cùng đánh vào Lý Thất Dạ.

Bọn họ phối hợp ăn ý như thần cấp, cùng một lúc đánh tới trước mặt Lý Thất Dạ. Giây phút này thiên địa tối tăm, tựa như bị cơn lũ cương thiết nhấn chìm. Nước lũ cương thiết dấy lên ức vạn sóng ngập trời đập mạnh xuống, cho người không có chỗ trốn chạy. Sóng lớn như vậy đập mạnh xuống làm người không phòng thủ được, nó len lỏi khắp nơi, có thể chớp mắt đánh nát mọi phòng ngự.

Bùm!

Tất cả cao thủ Thiết Môn Đàn cùng oanh kích Lý Thất Dạ, vị trí hắn ở toàn bộ không gian bị nghiền nát thành lĩnh vực chân không mảnh nhỏ.

Thấy oanh sát ập đến, lão tổ đại giáo tim rớt cái bịch nói:

– Mạnh quá, đồng bộ quá thần, phối hợp ăn ý không tả nổi.

Nhìn oanh sát bốn phương tám hướng cùng ập đến, nhiều người gật gù:

– Tuyệt sát.

Mọi người không ngờ công kích của Thiết Môn Đàn mạnh như vậy, thay đổi ấn tượng Thiết Môn Đàn chỉ có phòng ngự cường đại, hóa ra công phạt cũng mạnh như vậy.

Đinh!

Tất cả oanh kích ập đến, không gian bị nghiền nát, trong khoảnh khắc đó Lý Thất Dạ vung trường kiếm.

Tiếng kiếm ngân, kiếm quang vụt qua, sáng choang mười ba châu, một nhát chém bình vạn thế.

Một kiếm vô song, không cần miêu tả nó bằng nhiều ngôn ngữ, vì hắn chém một nhát kiếm là đồ trăm vạn, kết quả này đã là từ ngữ hợp nhất để hình dung uy lực nhát kiếm.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Bầu trời đổ mưa rào, mưa lớn như thác đổ.

– Mưa rồi!

Bị nước mưa thấm ướt người, có người bản năng vuốt mặt, nhưng xòe tay ra chỉ thấy đó là máu chứ không phải mưa.

Trời đổ mưa máu, cơn mưa rào thành dòng chảy.

Một nhát kiếm chém trăm ngàn cao thủ giống nhím sắt thành hai nửa, máu tuôn như suối. Tường thần huyết ngọc bị một kiếm chém đứt, huyết quang phun ra ngay sau đó các bức tường thần khép lại, nhưng một nhát kiếm đã bình định tất cả.

Máu tuôn như suối, khoảnh khắc tường thần bị chém thì cao thủ Thiết Môn Đàn dung hợp với bức tường cũng bị chém ngang eo, máu tuôn ồ ạt. Tường thần huyết ngọc cũng không thể chặn lại nhát kiếm này, chém cùng lúc với họ, càng không nói đến khiến tường thần khép lại như cũ.

Rầm!

Máu từ trên trời đổ xuống, Vạn Phu Mạc Khai Tương Tuấn Hào cũng không thể trốn thoát nhát kiếm, cơ thể bắn lên cao. Giáo vàng đồng cực kỳ cứng rắn, từng được Trường Tồn Bất Hủ gia cố nhưng không thể không đỡ nổi nhát kiếm. Kiếm chém xuống đánh bay Tương Tuấn Hào, cũng chém cơ thể làm hai nửa.

Tương Tuấn Hào bay lên cao cơ thể dần rách toạc, máu và nội tạng đổ ào ào, rầm một tiếng hai khúc thân thể và giáp hoàng đồng thời đập mạnh xuống đất.

Máu lặng lẽ chảy thành dòng sông, mặt đất hỗn độn, vô số tàn binh thuẫn nát, tay chân cụt giáp vỡ. Khi máu chảy qua có mảnh nhỏ giáp trôi theo dòng chảy tới chỗ trũng.

Một kiếm đồ trăm vạn, máu chảy giáp vụn trôi. Câu này dùng để hình dung cảnh trước mắt là thích hợp nhất.

Mùi máu lan tỏa trong không gian cực đậm, khiến người muốn nôn. Nhưng lúc này nhiều người không ói nổi. cảm giác cổ họng bị bóp chặt.

Thấy cảnh đó có người rợn tóc gáy hét rầm lên:

– Mợ ơi, tàn bạo quá!!!

Dù có Đăng Thiên Chân Thần khi thấy cảnh này cũng trắng mặt lẩm bẩm:

– Một kiếm đồ trăm vạn.

Bao người hút ngụm khí lạnh, bọn họ thế mới hiểu Lý Thất Dạ nói một kiếm đồ trăm vạn không phải nói chơi, không khoác lác, hắn chém một nhát kiếm đúng là có thể đồ trăm vạn.

Nhìn Vạn Phu Mạc Khai Tương Tuấn Hào và tất cả cường giả cao thủ Thiết Môn Đàn bị một kiếm giết chết, có lão tổ nhẹ lắc đầu nói:

– Thiết Môn Đàn, tiêu đời.

Mọi người nổi da gà:

– Hộ Sơn tông có sư tổ quá mạnh, từ đâu chui ra vậy.

Lúc này nhiều người thì thào danh hiệu:

– Đệ Nhất Hung Nhân!

Đây là danh hiệu Lý Thất Dạ tự nói.

Ban đầu mọi người không để bụng danh hiệu này, giờ nghiệm kỹ lại, nhìn cảnh tượng máu me trước mắt mới cảm nhận sâu sắc hơn.

Một kiếm đồ trăm vạn, đây là không phải câu khoa trương mà là sự thật đẫm máu, thật sự có máu chảy ngay trước mắt.

Nhìn cảnh tượng trước mắt, có người muốn nôn nhưng thật lâu không ói ra được.

Lý Thất Dạ cười khẽ:

– Tại sao luôn có người thích chịu chết, chỉ là một Trung Vực Thánh Địa, nghĩ có thể giết ta sao?

Lý Thất Dạ thổi nhẹ, giọt máu dính trên lưỡi kiếm lăn xuống.

Một mảnh tĩnh lặng, mọi người nín thở, nhiều người rùng mình.

Có Bất Hủ Chân Thần cổ xưa nhìn cảnh này, biểu tình trầm trọng nói:

– Hắn quá mạnh, xem ra không phải Ngàn Vạn Kiếp Bất Hủ, theo ta thấy chắc là Kỷ Nguyên Bất Hủ.

Nghe lời này đám người hút ngụm khí lạnh:

– Kỷ Nguyên Bất Hủ!

Kỷ Nguyên Bất Hủ là Bất Hủ Chân Thần mạnh nhất dưới Trường Tồn Bất Hủ, Bất Hủ Chân Thần như vậy dù là Chân Đế trung vị cũng khó sánh bằng.

Bất Hủ Chân Thần cổ xưa không quá chắc chắn:

– Nhưng đây chỉ là đánh giá, không biết có đúng không. Có lẽ đánh giá cao, vì chưa thấy hết sức mạnh của hắn.

Chương 3975: Hoang Thú Đàn Chủ

Nhưng làm Bất Hủ Chân Thần, trực giác nói với y rằng Lý Thất Dạ đúng là rất mạnh, rất khủng bố, khiến người không đoán ra hắn thật sự mạnh đến đâu.

Có người nhỏ giọng nói:

– Nghe nói Trung Vực Thánh Địa có Trường Tồn Bất Hủ, không biết có thật không?

Đám người nhìn nhau, không ai đưa ra đáp án được.

Cuối cùng một vị lão tổ từ từ nói:

– Thật lâu trước kia đúng là Trung Vực Thánh Địa có một Trường Tồn Bất Hủ, nhưng vài thời đại chưa từng lộ mặt, không chừng đã tọa hóa. Điều có thể chắc chắn là Bát Quái Cổ quốc có một Trường Tồn Bất Hủ, là Bất Hủ Chân Thần khá trẻ tuổi, thành tựu Bất Hủ vào thời đại trước.

Nghe lời này tim mọi người rớt cái bịch. Trung Vực Thánh Địa liên nhân với Bát Quái Cổ quốc, Bát Quái Cổ quốc có Bất Hủ Chân Thần, tức là sau lưng Trung Vực Thánh Nữ tùy thời đứng một vị Bất Hủ Chân Thần.

Có trưởng lão đại giáo nhìn xa, chậm rãi nói:

– Không biết lần này người đi theo Trung Vực Thánh Nữ là thần thánh phương nào, Bất Hủ Chân Thần bình thường e rằng không ngăn Đệ Nhất Hung Nhân được. Nhưng nếu là lão tổ mạnh nhất đến thì khó nói, nếu là một vị Trường Tồn Bất Hủ đến thì Đệ Nhất Hung Nhân chỉ có nước chết.

Trung Vực Thánh Nữ dám sát phạt quyết đoán, tin tưởng tràn đầy nghĩa là nàng có đủ thực lực, đủ tự tin. Dù nàng không đánh lại Lý Thất Dạ nhưng Trung Vực Thánh Địa có vô số cao thủ, lão tổ cường đại thị sẽ có người ngăn cản được Đệ Nhất Hung Nhân.

Lý Thất Dạ bật cười, nhàn nhã như không:

– Vào đi.

Trần Duy Chính đẩy xe lăn đi sâu vào hành cung, bọn họ đi không mau. Dáng vẻ Trần Duy Chính, Quách Giai Tuệ hết sức trịnh trọng, Lý Thất Dạ thì bình tĩnh tự nhiên, nhắm mắt như đã ngủ.

Nhìn bọn họ đi sâu vào hành cung, đám người chỉ nghĩ được một câu: Vào thẳng đầm rồng.

Mọi người chợt nhận ra mặc kệ Trung Vực Thánh Địa là đầm rồng hang hổ Đệ Nhất Hung Nhân đều chạy thẳng vào, không ai có thể ngăn cản.

Mặc dù Lý Thất Dạ vẫn ngồi trên xe lăn nhưng cho người ảo giác rằng, khi xe lăn dưới thân hắn lăn qua không ai ngăn hắn được, tất cả mọi thứ sẽ bị hắn nghiền nát.

Có cường giả nhìn Lý Thất Dạ ngồi trên xe lăn, lòng thầm thắc mắc:

– Nếu hắn có thể đứng lên thì se là cảnh tượng thế nào đây?

Lời này khiến người rùng mình nổi da gà. Sư tổ Hộ Sơn tông ngồi trên xe lăn đã một kiếm đồ trăm vạn, nếu hắn đứng dậy sẽ là cảnh tượng khủng bố cỡ nào nữa.

Lão tổ nhỏ giọng nói:

– Tốt nhất đừng đứng dậy.

Có cường giả không hiểu nổi:

– Hắn bị gì? Sao tàn phế?

Dù gì là Bất Hủ Chân Thần, tùy thời có thể tạo lại thân thể, sao mà tàn phế được.

Có Bất Hủ Chân Thần hiểu ảo diệu giải thích rằng:

– Cái này gọi là thương tổn. Nếu bị người mạnh hơn ngươi tổn thương nặng, nếu là vết thương nặng vĩnh cửu thì dù ngươi tái tạo lại thân thể cũng thua. Vì đã bị thương chân mệnh, không chỉ có cơ thể bị thương. Nên hắn không phải thân thể tàn phế, rất có thể chân mệnh bị khiếm khuyết.

Có người thở phào nói:

– Vậy thì tốt rồi, hung nhân như vậy nếu chân mệnh cúa hắn hoàn chỉnh chẳng phải là biển máu ngập trời?

Nghe lời đó nhiều người nhìn bóng lưng Lý Thất Dạ, thấy đồng cảm.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, khi nhóm Lý Thất Dạ đi sâu vào hành cung, mới bước vào một giáo trường to lớn thì tiếng nổ vang lên, bầu trời tối tăm. Một cái chân to đạp mạnh xuống, mặt đất rung bần bật.

Đương nhiên cái chân to này không đạp trên người Lăng Hàn mà là vật to lớn đứng trước mặt hắn.

Mọi người ngước đầu lên thấy có con lục hành long to lớn đứng trước mặt Lý Thất Dạ. Lục hành long hai chân đạp đất, thân hình to lớn nhưng thể lưng cõng bầu trời. Chân trước đặt trứo ngực lục hành long, khi chân trước chậm rãi giương ra thì sắc bén như thần đao, có thể trong nháy mắt cắt đứt tất cả vật sống trước mắt.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Một chuỗi tiếng chấn động vang lên, ba hướng khác đáp xuống ba quái vật siêu khổng lồ.

Ba quái vật to lớn đứng đông, tây, nam gồm có huyết nha ma tượng, thần giáp toan nghê, đao khách hào trư.

Huyết nha ma tượng to hơn, bốn chân như cây cột, giẫm một cái đạp nát đất đai, dưới cái mũi dài là răng nanh như huyết thương lấp lóe huyết quang.

Thần giáp toan nghê toàn thân khoác giáp, móng vuốt cực kỳ sắc bén. Móng vuốt của nó bấu vào nham thạch như cắt miếng đậu hủ rất ngọt.

Đao khách hào trư thoạt nhìn giống đao khách, là một con heo đứng thẳng, hai tay cầm hai cây thần đao thần quang phun ra nuốt vào.

Nhìn bốn con cự thú đám người ngơ ngác không biết là thứ gì, vì họ chưa từng thấy:

– Đây là cái gì?

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Mặt đất lắc lư, tiếng nổ ầm ầm, chỉ thấy vô số mãnh thú hung cầm lao ra.

Mọi người chưa thấy rõ sao bỗng chốc đám mãnh thú hung cầm xuất hiện dường như được truyền tống đến đây.

Đưa mắt nhìn một mảnh đen kịt, vô số chim bay thú chạy. Có rắn độc to mười trượng, có hổ vương huyết thống cuồng hóa, có vua ưng chuẩn giống như tên xuyên mây.

Khoảnh khắc này thời gian như bị ngàn vạn mãnh thú hung cầm lấp kín, tất cả hung thú ác điểu đột nhiên xuất hiện hình thành tú triều vô cùng đáng sợ.

Khi thú triều như vậy ập đến có thể đạp nát mọi thứ.

Nhìn ngàn vạn mãnh thú hung cầm, thú khí như sóng to ập vào mặt, nhiều người hai chân run cầm cập:

– Đâu ra nhiều mãnh thú hung cầm vậy?

Trông thấy thú triều khủng bố, có người ngơ ngác lẩm bẩm:

– Chúng ta đi vào thế giới hồng hoang sao?

Chợt tiếng quát chói tai vang lên:

– Kẻ giết đệ tử của chúng ta phải bị nghiền xương thành tro!

Bầu trời tối đen một mạng.

Mọi người ngẩng đầu nhìn. Trên trời có con ưng vương khổng lồ, đôi mắt đỏ ngầu, móng vuốt như kiếm, thanh âm phát ra từ miệng ưng vương.

Thấy con ưng vương to lớn, có cường giả kêu lên:

– Hoang Thú Đàn Chủ! audio coi am

– Thì ra Hoang Thú Đàn Chủ là một con ưng.

Đám người nhìn nhau, họ không ngờ đàn chủ của Trung Vực Thánh Địa là một vị yêu vương.

Có quốc sư một cương quốc nghiêm túc nói:

– Đừng xem thường Hoang Thú Đàn Chủ, nó có thể ra lệnh cho hàng ngàn hung thú ác điểu. Nghe nói tứ tượng thú trận của nó là số một đương thời, dù thực lực của Hoang Thú Đàn Chủ không phải đứng đầu nhưng từng dẫn dắt một quân đoàn hoang thú đạp diệt một cương quốc.

Hoang Thú Đàn là phân đàn mạnh nhất Trung Vực Thánh Địa, trong đàn toàn là hung thú ác điểu, một khi nên đàn phát động công kích thì hàng ngàn hung thú ác điểu khoảnh khắc dóc hết sức ra, trong thời gian ngắn xé nát mọi thứ trước mắt.

Vì vậy nên dù Trung Vực Thánh không phải phân đàn có nhiều cao thủ nhất Trung Vực Thánh Địa nhưng là khủng bố khủng bố nhất, từng công thành cướp đất cho Trung Vực Thánh Địa, lập chiến công hiển hách.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 18 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 1 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin