1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 796 [Chương 3976 đến Chương 3980]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 796 [Chương 3976 đến Chương 3980]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3976: Một Kiếm Bình Thú Triều

Mọi người không ngờ hôm nay Trung Vực Thánh Nữ điều khiển ngàn hung thú ác điểu của Hoang Thú Đàn đến đây.

Nhìn ngàn vạn thú triều bao vây ba người Lý Thất Dạ kín không kẽ hở, có cường giả hiểu ý đồ của Trung Vực Thánh Nữ:

– Trung Vực Thánh Nữ muốn tiêu hao huyết khí và công lực cúa Đệ Nhất Hung Nhân.

Đám người ngước đầu nhìn:

– Chiến thuật biển thú.

Ngàn con thú triều rậm rạp dường như không thấy cuối, muốn giết ra đường máu sẽ mất khá nhiều thời gian.

Có Bất Hủ Chân Thần nói:

– Không biết thú triều như vậy sẽ chống đỡ bao lâu trong tay Đệ Nhất Hung Nhân.

Trong mắt Bất Hủ Chân Thần muốn dùng ngàn vạn thú triều ngăn chặn Đệ Nhất Hung Nhân là điều không thể nào, nhưng thú triều đáng sợ như vậy có thể tiêu hao nhiều huyết khí, công lực của hắn, thế thì đám Trung Vực Thánh Nữ có thể nhàn nhã chờ hắn mệt nhoài.

Có lão tổ chậm rãi nói:

– Thật ra đòn sát thủ mạnh nhất của Hoang Thú Đàn là tứ tượng hung trận, nếu bị hung trận nhốt thì khó đi ra.

Lý Thất Dạ mở mắt ra, hờ hững nhìn một cái:

– Đến chịu chết sao.

Bị Lý Thất Dạ coi thường, Hoang Thú Đàn Chủ Ưng Vương rít:

– Hôm nay ngàn vạn thú triều sẽ đạp ngươi thành thịt nát!

Lý Thất Dạ cười khẽ, dửng dưng nói:

– Đến đi, càng nhiều càng tốt.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, trong khoảnh khắc tất cả hoang thú ác điểu bạo động, trước tiên công kích là những hoang thú thân hình to lớn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đất rung rinh, dường như thành cổ cũng bị đạp nát.

Tê giác to giẫm bốn vó chạy rầm rập ra, khi nó lao lên cái sừng trước mũi như dao bén đâm thẳng đến, 6 tiếng đao ngân hóa thành từng tia sáng lạnh cắt vào Lý Thất Dạ, muốn cắt hắn thành tám khúc.

Còn có con ngưu ma to lớn, chân đạp mây lửa, chúng nó từng bước giâm trên mặt đất làm đất kêu xèo xèo, dưới chân nó nhiệt độ cao hòa tan đất bùn.

Khi ma ngưu xông lên tốc độ siêu nhanh nhanh như tia chớp, đôi sừng trâu hóa thành loan đao chém hướng Lý Thất Dạ.

Trên bầu trời có hỏa loan lao xuống, há mồm phun ra chân hỏa. Phực một tiếng chân hỏa hừng hực từ trên trời trút xuống muốn nhấn chìm Lý Thất Dạ.

Cùng lúc đó có bầy nhím to, rùng mình một cái vang tiếng xèo xèo, mưa tên đầy trời. Các gai xương nhọn hoắc trên người bầy nhím to bắn nhanh hướng Lý Thất Dạ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Động vđất, mặt đất nứt ra, các xúc tu vươn lên cuốn lấy Lý Thất Dạ. Xúc tu mọc ra lực hút to lớn chớp mắt hút hắn lại gần, chúng nó muốn bám chặt hắn.

Phương xa có các con rắn to khoanh lại thì như ngọn núi, rắn ngóc cổ dài lên há mồm phun sương độc rợp trời. Hoa cỏ cây cối bị dính vào sương độc sẽ chết héo ngay.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trong tiếng nổ ầm ĩ, ngàn vạn thú triều phát động công kích vô cùng đáng sợ hướng Lý Thất Dạ, chiến trường thành Tu La huyết ngục. Thú triều ập đến không chỉ đất đai bị đạp nát, đất bùn bị hòa tan thành dung nham. Trên bầu trời, phạm vi lớn không gian bị cắt đứt hình thành bão tố đáng sợ.

Thú tiều cuồng bạo bọc đánh nghiền giết từ trên trời đến dưới đất. Bất cứ tồn tại nào đều sẽ bị nghiền nát trong khoảnh khắc, cảnh tượng khiến người rợn tóc gáy.

Người đạo hạnh cạn thì mặt trắng bệch, hai chân run cầm cập. Nếu họ rơi vào thú triều như vậy sẽ bị nghiền nát bấy, không kịp phát ra tiếng hét.

Đối diện thú triều ập đến, Lý Thất Dạ tùy ý vung trường kiếm:

– Cói nhiều hơn nữa chỉ là con kiến.

Đinh!

Trường đao ngân vang, vung lên, kiếm bay ra ngoài. Tiếng kiếm ngân chưa dứt thì kiếm bay ra biến to như mặt trời trên cao chớp mắt tuôn ra kiếm quang vô cùng tận. Kiếm quang quét qua như có ức ức thần kiếm quét tám hướng.

Ù ù!

Kiếm quang quét qua, chiến trường vang tiếng hét chói tai thê lương, tiếng rít vang vọng trời đất, xé rách mây trắng.

Phụt!

Vô số cột máu phun ra cực kỳ tráng lệ, tựa như biển bị lật tung, cột máu thành sóng lớn bắn lên trời.

Rào rào! Rào rào! Rào rào!

Trời đổ mưa giông, cơn mưa to đổ ập xuống, nước mưa tụ dưới đất chảy ra ngoài.

Nhưng đây không phải mưa lớn, đây là mưa máu. Trời đổ mưa máu rào rào ở dưới đất tụ lại, còn có nhiều xác chết hoang thú ác điểu.

Nếu nói mới rồi Lý Thất Dạ một kiếm đồ Thiết Môn Đàn là mưa máu thì đó chỉ là cơn mưa bụi, còn mưa máu này mới thật sự là mưa to.

Một kiếm chém ra, ngàn vạn thú triều bị đồ diệt. Dù là rắn to cao như ngọn núi hay báo chuột thân như giáp sắt, hoặc lược quang điểu nhanh như tia chớp như tia chớp, nhỏ như kiến độc chỉ to cỡ ngón tay, tất cả bị một kiếm chém chết.

Không lọt lưới con cá nào, một kiếm chém xuống đồ sạch ngàn vạn thú triều. Có nhiều hoang thú ác điểu, hung mãnh hơn, cuồng bạo hơn cũng không đỡ nổi một kiếm của Lý Thất Dạ. Một kiếm chém xuống giết sạch hết.

Mùi máu gay mũi, mọi người cảm giác như tẩm trong máu loãng. Dặc biệt nhìn xác hoang thú ác điểu chất cao như núi, máu chảy dưới đất làm mọi người rùng mình, cảm giác mình ở trong Tu La huyết ngục, chân run rẩy.

Nhìn cảnh đó đừng nói thế hệ trẻ, cường giả lớn tuổi cũng nổi da gà. Bất Hủ Chân Thần cũng thầm rùng mình.

– Khủng bố quá, máu me quá.

Nhìn một kiếm đồ sạch ngàn vạn thú triều, Hoang Thú Đàn Chủ Ưng Vương hét to:

– Không!!!

Ưng Vương muốn cứu nhưng không kịp.

Đây là đại quân ngàn vạn thú triều, Ưng Vương dồn tâm huyết cả đời mới huấn luyện ra, muốn huấn luyện đại quân thứ hai giống như vậy phải mất mấy ngàn năm.

Mắt Ưng Vương đỏ ngầu gầm lên:

– Tiểu súc sinh, bản vương phải bầm thây ngươi ra vạn mảnh!

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, người Ưng Vương tuôn ra huyết quang cuồn cuộn không dứt, huyết quang lấp lánh bắn lên trời, khoảnh khắc nhuộm đỏ người nó. Ưng Vương như biến thành huyết ưng khổng lồ, hai cánh vỗ sẽ dấy lên sóng máu ngập trời.

Cùng lúc đó, bốn hoang thú to nhất đứng ở bốn góc cũng tuôn ra ánh sáng. Lục hành long, huyết nha ma tượng, thần giáp toan nghê, đao khách hào trư, người chúng nó tỏa sáng.

Ong ong ong ong ong!

Ưng Vương và bốn hoang thú tuôn ra phù văn, phù văn trên người chúng nó khắc dấu xuống đất.

Xèo xèo!

Mặt đất đan chéo các đường cong thành đại trận.

Bùm! Nguồn truyện audio Podcast

Khoảnh khắc đại trận hình thành thì cả thế giới như bị thay đổi. Từ chỗ nhóm Lý Thất Dạ đứng nhìn quanh đều là thế giới hoang dã, nơi đây là là một rừng rậm hoang dã cổ xưa. Dường như nhóm Lý Thất Dạ trở lại thời đại cổ xưa nguyên thủy nhất.

Ầm!

Thế giới trời giáng thần thú, thần thú từ trên trời giáng xuống, thần uy ngập trời, hơi thở thú như cuồng triều.

Chương 3977: Tứ Tượng Thần Sát (1)

Thần thú có đầu toan nghê, mình rồng, tứ chi ma tượng, hai tay của đao khách, hai bàn tay cầm hai cây trường đao. Hai cây trường đao tiến hóa tỏa ra ánh sáng thần thánh. Thần thú mọc đôi cánh, cánh tỏa huyết quang ngút trời, từng cọng long lấp lánh như điêu bằng huyết ngọc.

Trông không giống thần thú.

Bùm!

Vang tiếng nổ điếc tai, một lĩnh vực mạnh mẽ dựng lên, một thần hoàn treo cao trên đỉnh đầu nó. Thần hoàn thần thánh tinh khiết, cảm giác không thể xâm phạm, khiến người muốn quỳ lạy.

Nhìn thần thú từ trên trời giáng xuống, có người thì thào:

– Trên dời thật sự có thần thú sao?

Có lão tổ từng thấy trận này, chậm rãi nói:

– Không phải thần thú, đây là tứ tượng hung trận của Ưng Vương. Trận này uy lực vô cùng, nếu thành công hợp thể thì có thể gọi về hồn thần thú, có lực lượng không gì sánh bằng.

Thần thú trước mắt do Ưng Vương, lục hành long, huyết nha ma tượng, thần giáp toan nghê, đao khách hào trư hợp thể lại. Trong đại trận tuyệt thế, để chúng nó thành công hợp thể sẽ hóa thành thượng cổ thú, gọi về hồn phách thần thú, nắm giữ lực lượng tuyệt thế vô song.

Ưng Vương rống to:

– Tiểu súc sinh, bản vương muốn từng nhát đao cắt ngươi ra!

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, người thần thú tuôn ra thần quang, thần hoàn trên đỉnh đầu nó trở nên vô cùng chói lòa. Cùng lúc đó, ức vạn bóng dáng hiện ra sau lưng thần thú, là đàn hoang thú ác điểu, tất cả đều là hoàng giả, người toát ra hơi thở hoàng giả dã man, hơi thở thú hồng hoang như cuồng triều ập đến.

Thần thú ngưng tụ hơi thở thú hồng hoàng vô cùng bàng bạc sau đó lại tiến hóa.

Bùm!

Vang tiếng nổ điếc tai, người thần thú tuôn ra phù văn, khoảnh khắc phù văn như biển cả tụ trên người thần thú liên tục cung cấp lực lượng đại đạo vô địch.

Đinh!

Một tiếng đao ngân, trường đao trong hai tay thần thú tựa như đúc bằng vô thượng thiên chương, tuôn ra ánh sáng đại đạo.

Thần thú nhảy lên cao, trường đao chém xuống:

– Tứ Tượng Thần Sát!

Đinh!

Đao ngân vang toàn thế giới, song đao chéo nhau chém xuống. Đao quang chém xéo xuống như nước biển mênh mông nhấn chìm thế giới.

Đinh!

Một tiếng đao ngân vang khắp thiên địa, xuyên thauhá vạn cổ.

Thần thú bay lên trời, song đao chém xuống đan chéo nhau, song đao rực rỡ, dường như cõi đời này, cả thế giới chỉ còn lại song đao chém thẳng xuống.

Song đao cực kỳ rực rỡ, tỏa ra ánh sáng nóng cháy còn hơn trăm vầng mặt trời, rực rỡ chói mắt.

Trong khoảnh khắc song đao đan chéo chém xuống bỗng chốc biến mất, trên bầu trời chỉ còn hai vệt trời đổ thẳng xuống, lực lượng vô thượng thần thánh nhất từ trên trời giáng xuống, tư thái trấn áp đè xuống Lý Thất Dạ.

Vệt trời này là song đao hình thành, hai vệt trời giáng xuống kèm theo lực lượng phán xét chí cao vô thượng, khiến sinh linh nào cũng phải quỳ rạp dưới đất nhận tội. Trước lực lượng phán quyết đó mặc kệ ngươi mạnh đến đâu đều phải ngửa cổ chờ chém đầu.

Vệt trời gián xuống lặng lẽ không tiếng động, trong khoảnh khắc mọi người cảm giác lực lượng phán xét như đóng đinh trái tim mình, phán xét mình. Người đạo hạnh cạn hộc búng máu.

Mọi người cảm nhận lực lượng phán xét đều nổi da gà hét chói tai:

– Mạnh quá, là lực lượng hồn thần thú!

Đinh!

Lý Thất Dạ thuận tay chém một kiếm, một kiếm ngang trời hất lên trên, kiếm đâm xuyên khung trời, xuyên qua vạn vực, xuyên qua hằng cổ.

Trong khoảnh khắc thời gian như ngừng lại, mọi người cảm giác như thời gian đã bị kiếm của Lý Thất Dạ chặn lại giữa không trung không thể chảy tiếp.

Mọi người nhìn kỹ thấy Lý Thất Dạ thuận tay chém nhát kiếm ngang trời xuyên qua thân thể thần thú, máu chậm rãi chảy dọc theo thân kiếm xuống.

Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!

Tiếng xương gãy nối tiếp nhau.

Bùm!

Thế giới hoang dã nguyên thủy tan vỡ, tứ tượng hung trận vỡ nát.

Tứ tượng hung trận tan vỡ, đám Ưng Vương vốn hóa thành thần tượng đều lộ ra chân thân. Ưng Vương, lục hành long, huyết nha ma tượng, thần giáp toan nghê, đao khách hào trư bị Lý Thất Dạ một kiếm xuyên thủng người, máu ứa ra từ vết thương.

Mọi thứ như mây khói, chững lại, nhát kiếm đâm xuyên tất cả, đóng đinh chết.

Mắt Ưng Vương trợn to, nó không thấy rõ nhát kiếm của Lý Thất Dạ, kiếm quang chợt lóe rồi nó bị đam xuyên tim, chưa kịp la lên đã nhận vé xuống suối vàng.

Lý Thất Dạ rút trường kiếm ra.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Thân thể khổng lồ của đám Ưng Vương từ trên trời rớt xuống chất thành núi nhỏ dưới đất.

Thời gian bắt đầu chảy, thế giới trở lại như cũ.

Nơi đây thêm nhiều xác chết, xác thú chất cao như núi, máu chảy thành sông, cả tòa hành cung như Tu La huyết ngục.

Nhìn cảnh đó có người thì thào:

– Hoang Thú Đàn tiêu đời.

Có cường giả qua một lúc sau bình tĩnh lại, rùng mình nói:

– Trong vòng một ngày hủy Thiết Môn Đàn, Hoang Thú Đàn, cộng thêm Diễm Kỳ Đàn đã bị diệt. Chỉ vài ngày ngắn ngủi gần một nửa lực lượng của Trung Vực Thánh Địa bị diệt, lần này Trung Vực Thánh Địa tổn thất nặng nề, nguyên khí đại thương.

Một lúc sau nhiều người bình tĩnh trở lại, bọn họ ngó mặt nhau, mắt lộ ra kinh hoàng. Vì Lý Thất Dạ quá mạnh, siêu khủng bố.

Có Bất Hủ Chân Thần khẽ thở dài khen:

– Kiếm Thần, thế này mới thật sự là Kiếm Thần, người khác so với hắn thật là không xứng dùng kiếm.

Không ai phản đối xưng hô này. Từ đầu đến cuối Đệ Nhất Hung Nhân một kiếm vô địch, trăm vạn đệ tử của Thiết Môn Đàn hay ngàn vạn thú triều của Hoang Thú Đàn, Đệ Nhất Hung Nhân chém một nhát là một kiếm định Càn Khôn, kiếm giáng xuống là đại cục đã định.

Người như vậy không gọi là Kiếm Thần thì trên đời còn ai xứng đáng nữa?

Có lão tổ cương quốc biểu tình nghiêm túc nói:

– Nếu đám già Trung Vực Thánh Địa còn không ra thì không ai ngăn được hắn nữa. Những người khác dù lao ra hết cũng chỉ chịu chết, phải là lão tổ Trung Vực Thánh Địa ra mặt mới được.

Trước đó Trung Vực Thánh Nữ muốn tiêu hao huyết khí, công lực của Lý Thất Dạ nên dùng chién thuật biển người, giờ xem ra không có hiệu quả với Đệ Nhất Hung Nhân. Nhiều người hơn nữa lao lên cũng chỉ tự tìm đường chết uổng phí.

Chợt sâu trong hành cung vang tiếng trống nặng nề:

Thùng thùng thùng!

Đệ tử các đàn của Trung Vực Thánh Địa vốn đi ra nghênh chiến khi nghe tiếng trống thì rút đi như thủy triều vào sâu trong hành cung.

Nhìn các đệ tử Trung Vực Thánh Địa rút về, mọi người cho rằng Trung Vực Thánh Nữ sẽ mặt đối mặt với Đệ Nhất Hung Nhân.

– Trung Vực Thánh Nữ rút binh, xem ra vương sắp gặp vương.

Lý Thất Dạ dùng khăn tay chậm rãi lau trường kiếm, cười khẽ:

– Hôm nay nên kết thúc.

Trần Duy Chính chậm rãi đẩy xe lăn tới trước, trong lòng gã vững vàng, dù phía trước là đầm rồng hang hổ thì đôi chân gã sẽ không run rẩy, không sợ nữa.

Chương 3978: Tứ Tượng Thần Sát (2)

Có cường giả nhìn cảnh này, thì thào:

– Trung Vực Thánh Nữ sẽ dùng đòn thế nào đối kháng?

Trước đó bao nhiêu người cho rằng Trung Vực Thánh Nữ liều lĩnh một phen là sư tổ Hộ Sơn tông tuyệt đối không thể sống rời đi. Giờ mọi người thay đổi cái nhìn, người mạnh như sư tổ Hộ Sơn tông chắc chắn Trung Vực Thánh Nữ không đánh lại.

Bất Hủ Chân Thần biểu tình nghiêm túc nói:

– Chỉ có nước mời lão tổ. Theo ta biết Trung Vực Thánh Địa có các vị lão tổ cực kỳ mạnh, bao gồm Ngàn Vạn Kiếp Bất Hủ, Kỷ Nguyên Bất Hủ, thực lực siêu mạnh.

Nghe thế nhiều người tim đập nhanh:

– Đúng là mạnh thật.

Đối với Trung Vực Thánh Địa thì các lão tổ này mới là rường cột trong truyền thừa.

Có lão tổ hiểu biết Trung Vực Thánh Địa vẻ mặt trịnh trọng nói:

– Một lão tổ có lẽ không đánh bại sư tổ Hộ Sơn tông được, nhưng các lão tổ hợp sức lại thì chưa chắc. Vì mạnh như Trung Vực Thánh Địa tất nhiên có thuật tuyệt sát.

Nhiều người ôm thái độ xem náo nhiệt, hưng phấn náo nức:

– Sắp bắt đầu trận long tranh hổ đấu, mặc kệ ai thắng ai thau đều rất đặc sắc.

Xe lăn chậm rãi đẩy sâu vào hành cung. Một nữ nhân ngồi trên ngai báu trên bệ hành cung. Nữ nhân này là Trung Vực Thánh Nữ, nàng trên cao nhìn xuống, khí thế khiếp người, tư thái phượng nghi thiên hạ.

Khuôn mặt Trung Vực Thánh Nữ lạnh lùng nhưng không sợ chút nào, chỉ bằng vào điểm này đã khiến người thầm khâm phục. Đổi lại là họ đối diện sát thần khủng bố như Đệ Nhất Hung Nhân, tưởng tượng mình sắp đấu sống chết với hắn thì họ đã sợ nhũn chân.

Trong sân lớn hành cung bên trái treo sáu người Lý Kiến Khôn lên cao, người họ loang lổ vết máu nhưng ít nhất còn khỏe mạnh.

Sáu nam nhân đứng cạnh nhóm Lý Kiến Khôn, bọn họ ôm chân hỏa lô, Trung Vực Thánh Nữ ra lệnh một tiếng là chân hỏa trong lò sẽ đổ lên người nhóm Lý Kiến Khôn đốt họ thành tro.

Trung Vực Thánh Nữ lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, khuôn mặt lạnh băng, nói chuyện lộ ra sát khí, sát phạt lạnh lẽo:

– Ta đã đánh giá thấp ngươi.

Lý Thất Dạ cười tùy ý nói:

– Nhiều người luôn đánh giá thấp ta. Nên kết thúc, ngươi muốn chết kiểu gì?

Mặt Trung Vực Thánh Nữ lạnh lùng, ánh mắt sắc bén:

– Bây giờ ngươi buông binh khí xuống còn kịp, không thì chúng ta sẽ đốt chết họ ngay!

Nói xong Trung Vực Thánh Nữ liếc hướng sáu nam nhân, nàng gật đầu một cái là sáu nam nhân này sẽ đốt chết nhóm Lý Kiến Khôn.

Phập!

Máu phun ra, Trung Vực Thánh Nữ vừa dứt lời Lý Thất Dạ quét kiếm một cái, sáu cái đầu bay lên cao, máu phun ra. Sáu nam nhân ôm chân hỏa lô bị một kiếm chém chết.

Lý Thất Dạ thuận tay chém nam nhân ôm chân hỏa lô, nhàm chán nói:

– Chán chết, thủ đoạn uy hiếp ấu trĩ thế này ta nhìn còn thấy nhàm.

Chợt có Bất Hủ Chân Thần lao ra, xòe bàn tay to:

– Mở!

Bùm!

Chân hỏa đổ ập hướng sáu sáu người Lý Kiến Khôn, muốn đốt bọn họ.

Xoẹt!

Chân hỏa như đốt đến gần sáu người Lý Kiến Khôn thì máu tuôn như suối, một cái đầu bay lên cao. Rầm một tiếng, xác không đầu nặng nề rớt xuống đất.

Một Bất Hủ Chân Thần chớp mắt bị kiếm chém chết, đầu lăn thật xa. Dù Bất Hủ Chân Thần đã đề phòng nhưng vẫn không cản nổi một kiếm của Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ vẫn ngồi trên xe lăn, mỉm cười nói:

– Chúng ta chơi trò một trò chơi đi. Ta cho nha đầu này đi cởi dây thừng, nếu trong quá trình các ngươi bị thương hoặc đốt chết được bảy người thì ta cho các ngươi sống rời khỏi. Nếu các ngươi không giết được, để nha đầu này giải cứu người thành công thì ngại quá, các ngươi đều phải chết!

Nói đến đây Lý Thất Dạ cười thật tươi:

– Đây xem như tăng thêm chút vui vẻ cho cuộc giết chóc nhàm chán này.

Lý Thất Dạ dứt lời mọi người nín thở, nhìn hướng Trung Vực Thánh Nữ.

Trung Vực Thánh Nữ hừ lạnh, ánh mắt sắc bén há miệng muốn nói:

– Hừ!

Trung Vực Thánh Nữ chưa nói chuyện thì một thanh âm lạnh lùng âm trầm vang lên:

– Cược!

Thanh âm lạnh lẽo âm trầm mờ ảo, không ai đoán được nó phát ra từ đâu, người nào nói.

Có Bất Hủ Chân Thần lắng nghe kỹ nhưng vẫn không thể xác định lão tổ nói chuyện ở hướng nào:

– Có lão tổ cực kỳ ghê gớm trong Trung Vực Thánh Địa đến.

Làm Bất Hủ Chân Thần lập tức hiểu lão tổ này của Trung Vực Thánh Địa mạnh hơn mình nhiều, nên cho ra kết luận đó.

Dù mọi người không rõ lão tổ đến từ Trung Vực Thánh Địa cụ thể là ai, nhưng chắc chắn rằng lão tổ này tuyệt đối đứn trên đỉnh Trung Vực Thánh Địa.

Lão tổ nói xong Trung Vực Thánh Nữ hít sâu, lạnh lùng nói:

– Được, cược với ngươi có ngại gì.

Lý Thất Dạ cười:

– Vậy thì tốt, ta nói chuyện giữ lời, miễn các ngươi làm được ta sẽ cho các ngươi sống rời đi.

Lý Thất Dạ ra lệnh cho Quách Giai Tuệ:

– Đi đi nha đầu, đừng sốt ruột, cứ gỡ dây, đừng quá khó xử người ta.

Quách Giai Tuệ hít sâu, gật mạnh đầu. Nàng vô cùng tin tưởng Lý Thất Dạ, dù ở lúc nào Quách Giai Tuệ đều sẵn sàng giao mạng sống cho Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ đặt trường kiếm trên đùi, rũ mi mắt xuống như đang ngủ:

– Bắt đầu đi.

Quách Giai Tuệ gật đầu với nhóm Lý Kiến Khôn ra hiệu nàng sẽ đi cứu họ, sau đó bước ra một bước. Quách Giai Tuệ không chạy nhanh qua, nàng nghe theo Lý Thất Dạ dặn dò đi từng bước tới gần nhóm Lý Kiến Khôn.

Vù vù vù vù vù!

Trong khoảnh khắc thác nước màu bạc từ trên trời đổ xuống, sao giăng đầy trời rơi xuống. Dường như có ức vạn vạn tinh thần ở trên trời, các vì sao đổ xuống ánh sao cuồn cuộn không dứt, không chỗ không ở, cực kỳ sắc bén. Khi chúng nó bắn xuống có thể đốt mặt đất thủng lỗ chỗ.

Các ánh sao nháy mắt bắn xuyên hết thảy bao trùm bảy người Quách Giai Tuệ. Ánh sao cực kỳ sắc bén bắn tới, chỉ một lũ ánh sao lọt qua cản trở là có thể bắn chết nhóm Quách Giai Tuệ.

Phụp!

Kiếm giơ lên, kiếm đâm ngân hà. Kiếm hoa vạch qua cuốn lấy tất cả ánh sáng bạc bắn tới, trong tiếng phụp các ánh sao nát bấy.

Đinh!

Kiếm hoa thu về, tựa sao băng bắn vào vũ trụ.

Kiếm vung lên, kiếm hao rực rỡ rồi điêu linh, cuối cùng kiếm hóa thành sao băng bắn vào vũ trụ, hàng loạt liền mạch.

Kiếm hoa biến mất trong vũ trụ, xoẹt một tiếng máu phun ra như đóa hoa loang lổ nở rộ trên bầu trời.

Rầm!

Trên trời có người rớt mạch xuống đất, là một nam nhân mặc áo bạc, hai tay đeo bao tay màu bạc, giữa trán trúng kiếm đổ máu ồ ạt. Khi nam nhân té xuống đất thì đã chết.

Nhìn nam nhân trung niên chết thảm dưới đất, có cường giả kinh kêu:

– Mãn Thiên Tinh, đại hộ pháp của Trung Vực Thánh Địa!

Chương 3979: Một Kiếm Vắt Ngang Chắn Vạn Quân

Thuật tập sát của Mãn Thiên Tinh có thể nói là độc đáo số một trong Tiên Ma đạo thống, thường khi gã ra tay sẽ cứu lại bàn thua trông thấy. Nhưng hôm nay một kiếm giết chết Mãn Thiên Tinh.

Quách Giai Tuệ vẫn đi hướng nhóm Lý Kiến Khôn, không bị tập sát ảnh hưởng.

Các cường giả đệ tử chờ hai bên hành cung rống to:

– Giết!

Bọn họ phát ra khí thế khí thôn sơn hà.

Vang tiếng nổ điếc tai

Núi đao biển kiếm, bọn họ ra tay, đao quang kiếm nhẫn dấy lên sóng triều nhấn chìm Lý Thất Dạ.

Binh khí, pháp bảo bay đầy trời, có tháp báu, chuông thần, miếng sắt, tất cả đập vào Lý Thất Dạ, hung hăng trấn giết.

Các đệ tử Trung Vực Thánh Địa điên cuồng oanh sát Lý Thất Dạ, ánh lửa ngút trời, thần uy tàn phá, binh khí đầy trời, báu vật bay đầy, cảnh tượng rối loạn, không biết ai là ai.

Đinh!

Kiếm lại ngân vang, khi cảnh tượng đánh nhau hỗn loạn, Lý Thất Dạ một kiếm vắt ngang, trường kiếm quét qua như sao băng xẹt qua bầu trời, ánh sáng rực rỡ vụt qua trong chớp mắt.

Khi ánh sáng vụt qua thì một chuỗi tiếng phụ phụ, các cột máu bắn lên trời hình thành huyết hoa.

Khi cảnh tượng hỗn loạn, tất cả đệ tử Trung Vực Thánh Địa oanh sát Lý Thất Dạ, có ba bóng người như hồn ma chớp mắt đến gần nhóm Quách Giai Tuệ.

Tốc độ của ba bóng người quá nhanh, chớp mắt đến gần hóm Quách Giai Tuệ. Tay họa lóe tia sáng lạnh muốn cắt cổ bảy người.

Nhưng trường kiếm của Lý Thất Dạ quét qua, kiếm thế chưa đến, tốc độ biến nhanh, kiếm quang như sao băng lướt qua chiếu thiên địa trắng như vải lụa.

Xoẹt!

Trường kiếm quét qua, ba cái đầu bay lên cao, máu tuôn ra. Ba người như hồn ma không thể thành công ám sát bảy người Quách Giai Tuệ.

Thì ra mới rồi đệ tử Trung Vực Thánh Địa đột nhiên công kích hỗn loạn vào Lý Thất Dạ vì yểm hộ ba sát thủ như hồn ma đến gần nhóm Quách Giai Tuệ, cho bọn họ một kích trí mạng.

Đáng tiếc kế hoạch không thành công, mấy trò vặt này làm sao qua mắt được Lý Thất Dạ.

Nhìn ba người bị giết, có hầu gia cương quốc giật mình kêu lên:

– Ba hộ pháp kim bài cúa Trung Vực Thánh Địa!

Ba hộ pháp kim bài cúa Trung Vực Thánh Địa luôn núp trong bóng tối, giết vô số người, hôm nay bị lật thuyền, một chiêu liền bị Lý Thất Dạ giết.

Ong ong ong ong ong!

Trong khoảnh khắc không gian vặn vẹo, mọi người nhìn trước mắt mọi thứ bị vặn vẹo.

Không gian không chỉ vặn vẹo còn hòa tan, khi không gian hòa tan có tiếng xèo xèo. Mọi thứ trong không gian hòa tan cũng bị đốt theo.

Tốc độ thiêu đốt rất nhanh, không lâu sau có thể đốt bảy người Quách Giai Tuệ trong không gian thành tro.

Thấy cảnh đó có Bất Hủ Chân Thần tim rớt cái bịch, biết thủ đoạn này lợi hại:

– Nguy rồi, có đại năng thật sự của Trung Vực Thánh Địa ra tay!

Xoẹt!

Khoảnh khắc không gian hòa tan thì áo trên người nhóm Quách Giai Tuệ bắt đầu bốc cháy.

Lý Thất Dạ cười, trường kiếm đâm ra:

– Có chút thực lực.

Kiếm đâm thẳng như sao băng lướt qua bầu trời, kéo kiếm quang dài chỉ giây lát đã đến.

Bụp!

Trường kiếm đâm xuyên không gian lộ ra bóng người.

Kiếm của Lý Thất Dạ quá nhanh, người luyện hóa không gian không kịp né, biến sắc mặt.

Khi người này không né thoát nhát kiếm thì giọng nói âm trầm lạnh lùng lại vang lên:

– Đi!

Một cái lò to bay đến, tốc độ không gì sánh bằng đụng vào trường kiếm của Lý Thất Dạ, muốn cứu người luyện hóa không gian.

Rầm!

Trường kiếm đánh vào lô to, hỏa hoa tung tóe. Đángtiếc dù lò lớn này là báu vật siêu nghịch thiên cũng không đỡ nổi nhát kiếm của Lý Thất Dạ.

Trường kiếm đâm xuyên qua lô to, người mới luyện hóa không gian trợn to mắt núp sau cái lò. Trường kiếm đã xuyên thủng cổ họng y, máu từ từ ứa ra.

Lão già luyện hóa không gian nằm mơ cũng không ngờ lão tổ cường đại của Trung Vực Thánh Địa ra tay mà không thể cứu được mình.

Trông thấy lão tổ này bị một kiếm đâm xuyên cổ họng, có Bất Hủ Chân Thần tinh thần chấn động hút ngụm khí lạnh:

– Dung Hư Lão Tổ! Đây đã là Bất Hủ Chân Thần trăm vạn thế của Trung Vực Thánh Địa!

– Dung Hư Lão Tổ!

Nghe danh hiệu này bao người tinh thần rung động, dù chưa được thấy mặt cũng có nghe tiếng, lão là một trong nhóm lão tổ mạnh nhất Trung Vực Thánh Địa, nổi tiếng như cồn trong Tiên Ma đạo thống.

Rầm!

Khi Lý Thất Dạ rút kiếm về, Dung Hư Lão Tổ và lò to rớt cái bịch xuống đất.

Lý Thất Dạ gác kiếm trên đùi, chậm rãi nói:

– Các ngươi không có nhềiu người.

Lý Thất Dạ từ từ nhắm mắt lại.

Mọi người hút ngụm khí lạnh nhìn. Xác chết trước mặt Lý Thất Dạ đã chất thành núi, cường giả Trung Vực Thánh Địa lao lên đều bị giết chết tại đây.

Đáng sợ hơn là từ đầu đến cuối Lý Thất Dạ ngồi trên xe lăn, chỉ cầm một thanh kiếm đã giết tan tác tất cả cường giả Trung Vực Thánh Địa xông lên.

Nhiều người thầm ớn lạnh, lòng bàn tay ướt mồ hôi. Giờ họ mới thật sự hiểu cái gì gọi là một phu đương quan, vạn phu mạc khai.

Như lúc này đây, Lý Thất Dạ ngồi ở đó, không một ai có thể vượt qua nửa bước.

Quách Giai Tuệ đã gỡ dây thừng trên người Lý Kiến Khôn, Vương Học Hoành, Triệu Trí Đình, còn ba người bị trói.

Mọi người lòng rung động, nhìn hướng Trung Vực Thánh Nữ. Lúc này nàng không ngồi nổi nữa, đứng bật dậy.

Trung Vực Thánh Địa muốn bình tĩnh cũng khó khăn, vì cường giả của họ tại đây đã bị Lý Thất Dạ giết chỉ còn ít ỏi vài người.

Lúc này Trung Vực Thánh Nữ đứng lên, ánh mắt lạnh băng nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm.

Lý Thất Dạ ngồi trên xe lăn, mi mắt rũ xuống, trường kiếm đặt trên đùi, trông hắn như đang ngủ, mọi thứ trên cõi đời thật nhỏ bé không đáng kể.

Nhưng những người có mặt đều nhìn chằm chằm trường kiếm của Lý Thất Dạ, thanh kiếm không toát ra tia sáng lạnh hay kiếm khí động trời, không có kiếm quang phun ra nuốt vào.

Thanh trường kiếm nằm yên trên chân Lý Thất Dạ, ánh sáng thu giấu như quay về với chân thật, rất bình thường, bình phàm.

Trường kiếm trên chân Lý Thất Dạ giống như con người của hắn, mộc mạc không hoa hòe, rất bình thường. Nhưng thanh trường kiếm bình thường đó dường như chúa tể mọi thứ trên thế giới này, điều khiển vận mệnh chúng sinh, một kiếm chém ra thiên địa kinh, một kiếm chém ra, vạn vật sống chết.

Lý Thất Dạ nhướng mí mắt hỏi:

– Còn ai muốn chiến không?

Lý Thất Dạ với dáng vẻ dửng dưng tùy ý, dường như hắn chỉ nói một câu rất bình thường.

Nhưng câu nói đó khiến mọi người nghẹt thở, bao người cảm giác cổ bị bóp chặt không thể hít thở.

Mọi người nín thở nhìn Trung Vực Thánh Nữ, thầm lo cho nàng.

Trước đó Trung Vực Thánh Nữ không ai bì nổi, uy phong lẫm lẫm. Mọi người cho rằng lần này Trung Vực Thánh Địa ra tay chắc chắn có thể trấn áp Lý Thất Dạ, sư tổ Hộ Sơn tông này không thể sống đi ra hành cung.

Chương 3980: Trung Vực Tổ Vương

Không ngờ thế cục đảo ngược, trong khoảnh khắc này mọi người chợt hiểu ra người không thể sống ra khỏi hành cung là nhóm Trung Vực Thánh Nữ chứ không phải Lý Thất Dạ.

Trong thế cục hôm nay, các đệ tử Trung Vực Thánh Địa, bao gồm Trung Vực Thánh Nữ, các vị lão tổ không chừng chẳng còn ai sống ra hành cung được.

Trung Vực Thánh Nữ chợt đứng dậy, biểu tình lạnh lùng nói:

– Để ta!

Thấy Trung Vực Thánh Nữ đứng lên nghênh chiến, nhiều người thầm toát mồ hôi lạnh giùm nàng. Mọi người đều nhìn ra được Trung Vực Thánh Nữ không đánh lại Đệ Nhất Hung Nhân.

Mặc dù Trung Vực Thánh Nữ là Đăng Thiên Chân Thần cửu trọng thiên, nhưng Lý Thất Dạ sư tổ Hộ Sơn tông giết cả Bất Hủ Chân Thần, Đăng Thiên Chân Thần bình thường là cái thá gì. Dù có là Đăng Thiên Chân Thần cửu trọng thiên cũng phải chịu chết dưới kiếm của Lý Thất Dạ.

Có cường giả lẩm bẩm:

– Trung Vực Thánh Nữ có thể đỡ được một kiếm kia không?

Không phải mọi người xem nhẹ Trung Vực Thánh Nữ, coi thường gì nàng, chẳng qua thực lực cách biệt rõ rành rành. Chênh lệch thực lực xa như vậy, mọi người lo cho Trung Vực Thánh Nữ không đỡ nổi một kiếm của Lý Thất Dạ.

Sự thật đúng như vậy, mới rồi Dung Hư Lão Tổ của Trung Vực Thánh Địa còn bị Lý Thất Dạ một kiếm giết chết. Dung Hư Lão Tổ mạnh hơn Trung Vực Thánh Nữ không biết bao nhiêu lần, huống chi tình hình lúc đó có lão tổ mạnh còn hơn Dung Hư Lão Tổ ra tay cứu, nhưng cuối cùng vẫn mất mạng dưới nhát kiếm của Lý Thất Dạ.

Có Bất Hủ Chân Thần do dự nói:

– Có lẽ sẽ vùng vẫy được một chút. Tuy Trung Vực Thánh Nữ là Đăng Thiên Chân Thần cửu trọng thiên nhưng nàng từng tu luyện vô thượng bí tương, nghe nói có tổ khí. Mặc dù về đạo hạnh thực lực không thể so sánh Bất Hủ, nhưng không chừng nàng có chút thủ đoạn tự bảo vệ mình.

Làm truyền nhân của Trung Vực Thánh Địa, Trung Vực Thánh Nữ có được vô số báu vật, nàng có ưu thế người khác không có. Nhưng mọi người không xem trọng nàng có thật sự đỡ được nhát kiếm của Lý Thất Dạ. Bất Hủ Chân Thần cũng không cho rằng Trung Vực Thánh Nữ làm được.

Lý Thất Dạ nhướng mí mắt liếc Trung Vực Thánh Nữ, cười khẽ:

– Ngươi sao? Một kiếm ra chắc chắn chết.

Lý Thất Dạ nói hờ hững tùy ý, một câu quyết định sống chết. Mặc kệ là tồn tại như Trung Vực Thánh Nữ vào lúc này cũng thật nhỏ nhoi.

Trung Vực Thánh Nữ lạnh lùng nói, vẻ mặt lạnh băng trang trọng:

– Có được hay không rất nhanh sẽ biết kết quả.

Trong lòng Trung Vực Thánh Nữ đã chuẩn bị tâm lý chịu chết.

Lý Thất Dạ giết nhiều cường giả đệ tử của Trung Vực Thánh Địa, giữa Trung Vực Thánh Địa và Hộ Sơn tông không có đường cứu vãn. Không diệt Hộ Sơn tông thì Trung Vực Thánh Địa không thể đứng vững gót chân trong Tiên Ma đạo thống, quyền uy của Trung Vực Thánh Địa sẽ mất hết. Nên ngày hôm nay giữa Trung Vực Thánh Địa và Hộ Sơn tông nhất định phải cá chết lưới rách.

Trung Vực Thánh Nữ biết rõ là chịu chết vẫn phải làm, vì là Thánh Nữ của Trung Vực Thánh Địa, hoàng hậu tương lai của Bát Quái Cổ quốc, nàng không thể van xin Lý Thất Dạ tha cho, tuyệt đối không thể cúi đầu hướng Lý Thất Dạ. Vì trên vai Trung Vực Thánh Nữ không chỉ gánh vinh diệu của Trung Vực Thánh Địa còn có vinh diệu Bát Quái Cổ quốc. Trung Vực Thánh Nữ chỉ có cái chết, không thể đánh mất tôn nghiêm và vinh diệu của hai đại giáo cương quốc.

Trung Vực Thánh Nữ chậm rãi từ phía trên đi xuống, biểu tình nghiêm nghị. Nàng hiểu lần này đi là không về được, đã chuẩn bị tâm lý chịu chết.

Trung Vực Thánh Nữ đi xuống, lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ:

– Ta đỡ một kiếm của ngươi…

Trung Vực Thánh Nữ biết mình sẽ chết nhưng vẫn không cúi thấp đầu cao quý, nàng sẽ chiến đến cùng với Lý Thất Dạ.

Rầm!

Khi Trung Vực Thánh Nữ sắp chiến với Lý Thất Dạ chợt một người giáng xuống che trước mặt nàng, áo khoác phần phật, tựa như một thần linh vô thượng sừng sững tại đó.

Đấy là một lão nhân, tóc bạc xõa vai, mái tóc bạc lấp lánh sáng, mỗi cọng tóc bạc như sợi tơ tôn lên lão cao lớn uy vũ, mạnh mẽ.

Khi người như vậy đứng ở đó như ngọn núi vô cùng cao lớn, không ai có thể vượt qua được.

Trung Vực Thánh Nữ nhìn thấy lão nhân đó, kêu lên:

– Tổ Vương!

Nhìn lão nhân, có lão tổ đại giáo thầm la lên:

– Trung Vực Tổ Vương! Là một trong các lão tổ mạnh nhất Trung Vực Thánh Địa, ở thời đại trước đã là một Ngàn Kiếp Bất Hủ Chân Thần!

Nhiều Bất Hủ Chân Thần đều nghe uy danh của Trung Vực Tổ Vương, không ngờ hôm nay lão tự mình giá lâm:

– Trung Vực Tổ Vương, là lão tổ hạng nặng của Trung Vực Thánh Địa.

– Không ngờ Trung Vực Tổ Vương chưa tọa hóa.

Cái tên Trung Vực Tổ Vương từng vang dội khắp Trung Vực Thánh Địa, từng là lão tổ tiếng tăm lừng lẫy, thuở còn trẻ là thiên tài kinh tài tuyệt diễm.

Lý Thất Dạ liếc Trung Vực Tổ Vương một cái, cười nói:

– Vừa rồi là ngươi ra tay.

Trường kiếm vẫn đặt trên chân Lý Thất Dạ, hắn vẫn không để bụng.

Thái độ của Lý Thất Dạ làm con ngươi Trung Vực Tổ Vương co rút, biết rõ thực lực của lão mà hắn không thèm nhìn nhiều, không xem lão ra gì, có thể tưởng tượng hắn mạnh cỡ nào.

Trung Vực Tổ Vương biết Trung Vực Thánh Địa đã đạp phải đinh, nhưng ngàn vạn đệ tử đã chết thảm trong tay Lý Thất Dạ, Trung Vực Tổ Vương làm lão tổ không thể lùi bước, phải đòi lấy một giải thích cho đệ tử đã chết.

Mắt Trung Vực Tổ Vương rực sáng bắn ra tia sáng lạnh:

– Hộ Sơn tông khi nào có sư tổ như tôn giả?

Khi đôi mắt Trung Vực Tổ Vương phát sáng như vượt qua sông dài thời gian nhìn Lý Thất Dạ, muốn xem thấu manh mối từ người hắn.

Mặc kệ đôi mắt của Trung Vực Tổ Vương diễn biến ảo diệu, thôi diễn đại đạo cỡ nào đều không thể xem thấu chút manh mối từ người Lý Thất Dạ, không thể thôi diễn ra chút xíu dấu vết lại.

Trung Vực Tổ Vương vắt óc cũng không nghĩ ra Hộ Sơn tông khi nào có một vị sư tổ như thế, lão không thể ghép Lý Thất Dạ và bất cứ sư tổ cường đại nào Hộ Sơn tông từng có. Xưa kia Hộ Sơn tông từng ra nhiều sư tổ cường đại, nhưng Trung Vực Tổ Vương nghĩ mãi không thể tưởng tượng có sư tổ nào giống Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Trên đời vốn tràn ngập ngoài ý muốn và niềm vui bất ngờ, không biết cũng không có gì lạ.

Trung Vực Tổ Vương hét to một tiếng:

– Được, bổn tọa đỡ một kiếm của ngươi!

Bùm!audio coi am

Vang tiếng nổ điếc tai, mười hai mệnh cung phóng lên cao nháy mắt trải thành đại đạo. Đại đạo đơn giản mà hùng hậu như vượt qua xưa nay, vượt qua thời gian, ngược dòng tuyên cổ. Trung Vực Tổ Vương như đứng ở đầu này sông dài thời gian nhưng lão tùy thời sẽ lướt đến thời đại tuyên cổ khác.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 2 ngày trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 2 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 5 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin