1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 794 [Chương 3966 đến Chương 3970]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 794 [Chương 3966 đến Chương 3970]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3966: Ta Hùng Hổ Dọa Người Thì Sao

Có cường giả thế gia công chính bình luận:

– Hộ Sơn tông có thể nổi lên được không thì khó nói, nhưng bây giờ khó khăn nhất là họ có vượt qua được ải này không. Nếu không thể vượt qua e rằng sẽ thành tro bụi.

Nguyên lão của môn phái cổ xưa bình luận nhóm Lý Thất Dạ rằng:

– Lần này Hộ Sơn tông quá cao điệu, hơi lỗ mãng, xúc động nóng nảy.

Một số người gật gù đồng ý. Hôm nay Hộ Sơn tông không chỉ đắc tội Trung Vực Thánh Địa cũng đắc tội Bát Quái Cổ quốc. Có thể nói một hơi đối địch với hai thánh địa cương quốc mạnh nhất Tiên Ma đạo thống là hành động không sáng suốt. Trong Tiên Ma đạo thống không có đại giáo cương quốc nào dám cùng lúc đối kháng với Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc.

Trong mắt mọi người thì Hộ Sơn tông chỉ là môn phái hạng ba, dù sư tổ Lý Thất Dạ mạnh đến đâu nhưng có thể chống lại Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc được không? Dù sao hai thánh địa cương quốc có nhiều cường giả, ngàn vạn Chân Thần, Bất Hủ.

Trong mắt mọi người dù sư tổ Lý Thất Dạ mạnh đến mấy, thực lực cao tới đâu thì hai đấm khó địch lại bốn tay.

Có Chân Thần xem trọng tương lai của Hộ Sơn tông, lắc đầu nói:

– Có lẽ Hộ Sơn tông sa sút quá lâu cần tìm chút cảm giác tồn tại, muốn bỗng nhiên nổi tiếng. Tiếc rằng lần này họ tìm nhầm đối tượng, không nên khai chiến cùng lúc với Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc, e rằng không lâu sau Hộ Sơn tông sẽ thành tro.

Thấy Lý Thất Dạ giết đám Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ, Tề Phong Kiếm Thánh hừ lạnh một tiếng:

– Hừ!

Tề Phong Kiếm Thánh không ngờ đến kết cục này, trong lòng rất bất mãn. Tề Phong Kiếm Thánh hừ lạnh xong xoay người đi.

Khi Tề Phong Kiếm Thánh định đi, Lý Thất Dạ cười hỏi:

– Giờ ngươi còn muốn đi?

Tề Phong Kiếm Thánh xoay người lại, biến sắc mặt:

– Ngươi có ý gì? Nguồn truyện audio Podcast

Lúc này Tề Phong Kiếm Thánh cũng hết sức e ngại Lý Thất Dạ. Mặc dù so sánh với đám vãn bối Quách Giai Tuệ, so với Chu Tư Tình thì Tề Phong Kiếm Thánh cực kỳ mạnh, vì lão là Đăng Thiên Chân Thần cường đại. Nhưng so với Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ thì Tề Phong Kiếm Thánh không mạnh bao nhiêu, Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ như gà con bị Lý Thất Dạ bóp nát thành huyết vụ.

Tưởng tượng xem Tề Phong Kiếm Thánh cùng là Đăng Thiên Chân Thần có thể đánh lại Lý Thất Dạ không? Mọi người đều đoán thực lực của hắn trong cảnh giới Bất Hủ Chân Thần.

Một Bất Hủ Chân Thần có thể làm Tề Phong Kiếm Thánh kiêng dè, Tề Phong quốc của họ tuy có Bất Hủ Chân Thần nhưng Chân Thần đẳng cấp này sẽ không dễ dàng lộ mặt.

Tề Phong Kiếm Thánh biết mình không đánh lại Lý Thất Dạ, lòng hơi sợ hắn. Nhưng Tề Phong Kiếm Thánh là đại nhân vật của cương quốc cường đại, không thể nào hèn trước mặt Lý Thất Dạ được.

Lý Thất Dạ cười khẽ:

– Không có ý gì, chỉ muốn giữ lại mạng chó của ngươi.

Nghe Lý Thất Dạ nói như thế Tề Phong Kiếm Thánh sợ hãi lùi một bước, biến sắc mặt:

– Ngươi…!

Trước đó Tề Phong Kiếm Thánh không thèm để Lý Thất Dạ vào mắt, nhưng bây giờ lão sợ hắn.

Tề Phong Kiếm Thánh hít sâu, nói:

– Đạo hữu quá đáng rồi, ta và đạo hữu không oán không thù.

Thấy Lý Thất Dạ gây sự với Tề Phong Kiếm Thánh làm nhiều người ngơ ngác ngó nhau.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Ngươi và ta đúng là không oán không thù, nhưng ta thấy ngươi gai mắt nên muốn chém.

Lý do này làm nhiều người trợn tròn mắt, chỉ vì thấy Tề Phong Kiếm Thánh gai mắt nên muốn chém? Cách làm này quá đáng rồi.

Có người lẩm bẩm:

– Tên này điên cuồng quá, ngại Hộ Sơn tông không có nhiều kẻ thù sao?

Tề Phong Kiếm Thánh bình tĩnh lại, sắc mặt khó xem nói:

– Đạo hữu làm vậy hơi quá đáng.

Tề Phong Kiếm Thánh ở trong Tiên Ma đạo thống dù gì là một nhân vật, trong Tề Phong quốc cũng tính là đại nhân vật. Hôm nay Lý Thất Dạ chỉ vì thấy lão gai mắt nên muốn chém, quá coi thường lão, hoàn toàn không xem lão là cái đinh gì. Tề Phong Kiếm Thánh thầm tức giận.

Lý Thất Dạ cười cười, chậm rãi nói:

– Thì sao? Lập trường của mỗi người đều có thiên hướng, chuyện này không thể chỉ trích. Nhưng làm trọng tài, ở trước mắt bao người thiên vị rõ ràng, không chỉ làm ngươi mất hết danh tiếng, cũng phá hỏng thanh danh Tiên Ma đạo thống, làm xấu phong khí Tiên Ma đạo thống. Trong quyết đấu quang minh chính đại mà có thể vô sỉ thiên vị một phe, sau này đệ tử Tiên Ma đạo thống còn có cảm giác an toàn sao? Sau này đệ tử Tiên Ma đạo thống quyết đấu còn gì là công bằng? Là đệ tử của Tiên Ma đạo thống mà làm chuyện phá hoại quy tắc thì nên giết!

Nói đến đây Lý Thất Dạ lạnh lùng liếc Tề Phong Kiếm Thánh một cái.

Lời nói của Lý Thất Dạ khiến nhiều người gật gù thầm đồng ý.

Vừa rồi Tề Phong Kiếm Thánh thiên vị Chu Tư Tình thật sự là không nói nổi, khiến người hơi coi khinh. Có thể nói Tề Phong Kiếm Thánh làm như vậy là hỏng phong khí.

Trọng tài sân quyết đấu mà thiên vị ai, sau này có quyết chiến còn ai tin tưởng phán quyết của trọng tài?

Bị Lý Thất Dạ vạch tội trước mặt mọi người khiến Tề Phong Kiếm Thánh biểu tình cực kỳ khó xem, mặt lúc xanh lúc trắng. Tề Phong Kiếm Thánh không cãi lại được, đúng là lão không chiếm lý.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Đối với ta thì ngươi chỉ có lấy cái chết tạ tội. Ngươi tự làm hay ta ra tay?

Tề Phong Kiếm Thánh đứng ngây như phỗng, sắc mặt liên tục thay đổi, không biết làm sao.

Cuối cùng Tề Phong Kiếm Thánh hừ lạnh một tiếng:

– Hừ! Bổn tọa không nói nhảm nhí với ngươi!

Tề Phong Kiếm Thánh dứt áo ra đi, không muốn ở lại đây nữa. Tề Phong Kiếm Thánh thầm hối hận vì sao ban đầu không đi luôn, ở lại xem náo nhiệt làm gì. Nếu đi ngay từ đầu thì đã không có buồn phiền như bây giờ.

Tề Phong Kiếm Thánh chưa đi được mấy bước Lý Thất Dạ đã ngăn lại đường đi:

– Muốn đi? Để mạng lại.

Lý Thất Dạ vẫn ngồi trên xe lăn, không ai thấy hắn làm sao xuất hiện trước mặt Tề Phong Kiếm Thánh, tốc độ của hắn quá nhanh, trong nháy mắt đã chặn đường đi của lão.

Tề Phong Kiếm Thánh biến sắc mặt thụt lùi một bước:

– Ngươi…!

Lý Thất Dạ vẫn bình tĩnh ngồi, lạnh nhạt nói:

– Cho ngươi hai lựa chọn, tự mình làm hay muốn ta ra tay?

Tề Phong Kiếm Thánh hít sâu bình ổn tâm tính, lạnh lùng nói:

– Đạo hữu, dù trận quyết đấu này bổn tọa có chút thiên vị nhưng không đến mức hai chúng ta dồn nhau vào đường sống chết.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Không, không có gì là dồn nhau vào đường sống chết, vì chỉ có ngươi chết.

Tề Phong Kiếm Thánh xanh mặt, bộ dạng của Lý Thất Dạ tỏ rõ lão là con kiến, rác rưởi. Nhưng tình thế hiện tại mạnh hơn người, đúng là Lý Thất Dạ mạnh hơn lão.

Chương 3967: Dùng Kiếm Của Ngươi Chém Ngươi (1)

Cuối cùng Tề Phong Kiếm Thánh dứt khoát chịu hèn, hảo hán không ngại chịu thiệt trước mắt:

– Đạo hữu, tục ngữ nói rất hay, giết người chẳng qua rơi đầu xuống đất. Cuộc chiến lần này là ta thiên vị, lỗi ở phần ta, ta nhận.

Tề Phong Kiếm Thánh chắp tay chậm rãi nói:

– Oan gia nên giải không nên kết, núi không dời thì nước dời. Hôm nay gặp nhau là duyên phận, Tề Phong quốc ta hoan nghênh đạo hữu đến làm khách.

Mọi người nhìn nhau, rõ ràng Tề Phong Kiếm Thánh đang xuống nước, tỏ ra yếu thế với Lý Thất Dạ.

Hết cách, Lý Thất Dạ mạnh hơn Tề Phong Kiếm Thánh rất nhiều, hảo hán không ngại chịu thiệt trước mắt, núi xanh còn đó sợ gì không củi đốt, giữ được mạng sống sau này báo thù không muộn.

Thấy Tề Phong Kiếm Thánh đã mềm giọng, nhiều người nhìn sang Lý Thất Dạ.

Trong mắt nhiều người thì Hộ Sơn tông rất nhỏ yếu, nếu Hộ Sơn tông muốn vươn lên thì lựa chọn tốt nhất là thiếu một kẻ thù, nhiều một bằng hữu. Nếu thừa dịp này cho Tề Phong Kiếm Thánh bậc thang, nói câu dễ nghe cho lão thì không chừng Hộ Sơn tông và Tề Phong quốc sẽ có mối quan hệ, là chuyện tốt cho Hộ Sơn tông.

Lý Thất Dạ không thuận theo, không dao động:

– Vẫn câu cũ, cho ngươi hai lựa chọn, tự làm hay ta ra tay.

Tề Phong Kiếm Thánh sắc mặt khó xem quát:

– Ngươi…!

Lão đã cúi người rồi chẳng ngờ Lý Thất Dạ vẫn cắn chết không nhả!

Lý Thất Dạ liếc Tề Phong Kiếm Thánh một cái, lạnh nhạt nói:

– Nhìn là biết ngươi sẽ không tự sát. Ra tay đi, đây là cơ hội duy nhất của ngươi, nếu ngươi đỡ được một chiêu thì ta cho ngươi sống rời khỏi.

Tề Phong Kiếm Thánh trừng Lý Thất Dạ, mắt rực cháy lửa giận:

– Ngươi…!

Làm Kiếm Thánh của Tề Phong quốc, mặc dù Tề Phong Kiếm Thánh không phải cường giả tuyệt thế vô song nhưng đạo nghệ kiếm đạo rất kinh người. Các lão tổ Bất Hủ Chân Thần của Tề Phong quốc cũng không dám coi thường lão, không dám nói một chiêu đánh bại lão, thậm chí lấy mạng lão.

Giờ phế nhân ngồi xe lăn dám coi khinh lão, nói lão không đỡ nổi một chiêu cúa hắn. Thái độ coi rẻ đó đối với Tề Phong Kiếm Thánh là nhục nhã lớn.

Tề Phong Kiếm Thánh tức giận bật cười, hét to một tiếng:

– Tốt tốt tốt! Hôm nay dù bản tọa có liều mạng cũng muốn thỉnh giáo, nhìn xem Hộ Sơn tông ghê gớm cỡ nào, xem Hộ Sơn tông ra nhân vật lợi hại thế nào!

Đinh!

Một tiếng kiếm ngân, Tề Phong Kiếm Thánh vừa dứt lời liền chậm rãi rút ra kiếm to lão cõng sau lưng.

Trước đó Tề Phong Kiếm Thánh còn mềm giọng uốn mình trước mặt Lý Thất Dạ, đó là vì lão tiếc mạng, nghĩ mình không đánh lại hắn.

Nhưng bị Lý Thất Dạ coi rẻ, nói lão đường đường là Kiếm Thánh mà không đỡ nổi một chiêu, khiến lão tức xì khói. Kiếm Thánh lão dù có phải liều mạng cũng quyết chống đỡ một chiêu trong tay Lý Thất Dạ, dù thua mất mạng cũng quyết bảo vệ tôn nghiêm vượt qua một chiêu.

Không thể nói Tề Phong Kiếm Thánh là người rất sợ chết, đúng là lão tiếc mạng, khi cần thiết sẵn sàng cúi đầu hèn nhát chỉ để giữ mạng.

Lúc này Tề Phong Kiếm Thánh chấp nhận liều mạng bảo vệ tôn nghiêm đỡ một chiêu, dù lão có phải thua mất mạng sống cũng quyết liều với Lý Thất Dạ. Lúc này đối với Tề Phong Kiếm Thánh thì tôn nghiêm vượt qua một chiêu quý giá còn hơn mạng sống của lão.

Lý Thất Dạ nhìn Tề Phong Kiếm Thánh nổi khùng lên, lạnh nhạt nói:

– Còn có chút cốt khí của Kiếm Thánh, không đến nỗi vứt hết cốt khí của Kiếm Thánh. Thôi được, vì chút cốt khí này của ngươi sẽ cho ngươi chết tốt.

Tề Phong Kiếm Thánh tức giận bật cười:

– Tốt, vậy bổn tọa chờ xem ngươi làm sao cho bổn tọa chết tốt.

Lúc này Tề Phong Kiếm Thánh đã hoàn toàn bất chấp, hành động thoải mái hơn nhiều, không bó tay bó chân như vừa rồi. Giờ Tề Phong Kiếm Thánh dâng lên lòng dũng cảm, trong lòng lâng lâng.

Lý Thất Dạ hờ hững nói, không thèm nhìn lão:

– Ra tay đi.

Đinh!

Tiếng kiếm ngân không dứt bên tai, hai tay Tề Phong Kiếm Thánh nắm kiếm to, huyết khí như hồng, chân khí như giao long.

Đinh!

Một chuỗi tiếng kiếm ngân nối liền, sau lưng Tề Phong Kiếm Thánh xòe ra các thanh cự kiếm như chim công xòe đuôi. Khi mỗi thanh cự kiếm xòe ra sau lưng lão thì kiếm đạo sâm la, từng lớp tường kiếm tựa như đúc tất cả kiếm thành ngai vua thiết kiếm.

Ong ong ong ong ong!

Kiếm đạo sâm la, cự kiếm trong tay Tề Phong Kiếm Thánh kiếm khí hùng hồn, có khí tượng càn quét mười ba châu. Trong kiếm khí chìm nổi các dị tượng, lực lượng đại đạo bàng bạc.

Nhìn kiếm đạo của Tề Phong Kiếm Thánh bàng bạc, đám lão tổ ngoài giáo trường gật gù khen:

– Hay cho Tề Phong Kiếm Thánh, kiếm đạo tinh diệu vượt xa Đăng Thiên Chân Thần cùng đẳng cấp.

Tề Phong Kiếm Thánh thét dài:

– Giết!

Tề Phong Kiếm Thánh một kiếm chém xuống, kiếm chém mặt trời trăng sao, kiếm đứt đoạn lục đạo luân hồi, kiếm chém nát âm dương thái cực. Cự kiếm của Tề Phong Kiếm Thánh kéo chuỗi tàn ảnh dài.

Khi tàn ảnh dài vụt qua tựa như kiếm ảnh rợp trời, rõ ràng là kiếm chém xuống nhưng khiến người cảm giác chìm trong biển kiếm. Cự kiếm vô cùng vô tận chém tới, biển kiếm luân hồi luân phiên chém, dường như vĩnh viễn không đỡ hết kiếm thế.

Đinh!

Kiếm ngân bên tai, bóng kiếm ngập trời chợt ngừng lại, tất cả trở nên tĩnh lặng.

Mọi người nhìn kỹ lại thấy ngón tay Lý Thất Dạ kẹp cự kiếm. Mới rồi biển kiếm ngập trời giống như ngàn vạn thanh kiếm chém vào Lý Thất Dạ, nhưng khoảnh khắc này tựa như ngón tay hắn kẹp hết ngàn vạn cự kiếm gộp lại thành một.

Giây phút Lý Thất Dạ kẹp cự kiếm của Tề Phong Kiếm Thánh bỗng kiếm ngân rung trời.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Kiếm ngân vang, ngàn vạn thanh cự kiếm sau lưng Tề Phong Kiếm Thánh chợt như nộ tiễn bắn hướng Lý Thất Dạ.

Khoảng cách giữa Tề Phong Kiếm Thánh và Lý Thất Dạ rất gần, khi trăm ngàn vạn thanh cự kiếm sau lưng lão cùng oanh sát hắn thì trong tiếng đinh đang không chỉ nghiền nát hư không, cắt nát thiên địa. Ngàn vạn cự kiếm oanh sát như muốn nghiền Lý Thất Dạ thành thịt nát.

Nhưng vào khoảnh khắc sống chết chợt vang tiếng tiếng kiếm ngân xé rách khung trời. Cự kiếm kẹt trong tay Lý Thất Dạ bỗng như vạn kiếm ra khỏi ổ, trăm ngàn vạn cự kiếm bay lên trời, giang rộng ra.

Đinh!

Cự kiếm giãn ra chém thẳng xuống dấy lên són dữ vạn trượng. Sóng kiếm chém xuống đập tan tất cả.

Sóng kiếm bay vút lên trời chém đứt ngàn vạn cự kiếm, kiếm thế không ngừng, bay đi với tốc độ vô cùng tuyệt luân chém hướng Tề Phong Kiếm Thánh.

Trong khoảnh khắc Tề Phong Kiếm Thánh biến sắc mặt, hét to:

– Nguy rồi!

Tề Phong Kiếm Thánh nhanh chóng thụt lùi nhưng đã muộn.

Một tiếng hét vô cùng thê thảm vang lên:

– A!

Chương 3968: Dùng Kiếm Của Ngươi Chém Ngươi (2)

Sóng kiếm chém xuống, máu phun đầy người. Cơ thể Tề Phong Kiếm Thánh bị chém đứt, khi sóng kiếm ngập trời chém xuống thì toàn thân lão bị chém nát không có một mẩu hoàn chỉnh.

Thịt nát đầy đất, máu nhuộm đỏ nham thạch. Tề Phong Kiếm Thánh không còn tồn tại, chỉ để lại từng miếng thịt vụn dưới đất.

Thấy cảnh này mọi người rợn tóc gáy, rùng mình.

Lý Thất Dạ nói Tề Phong Kiếm Thánh đỡ nổi một chiêu thì hắn sẽ cho lão sống rời đi. Mọi người cứ nghĩ Lý Thất Dạ sẽ ra đòn động trời gì, thi triển công pháp tuyệt thế không có địch thủ để giết Tề Phong Kiếm Thánh.

Trong lòng mọi người rất muốn nhìn xem Lý Thất Dạ sư tổ Hộ Sơn tông tu luyện thuật tuyệt thế không có địch thủ gì của Hộ Sơn tông, có phải là công pháp vô thượng mà Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân để lại không.

Từ đầu đến cuối Lý Thất Dạ chỉ ngồi trên xe lăn, không đứng dậy, hắn thậm chí không có thi triển ra bất cứ công pháp tuyệt thế, hắn chỉ xoay ngón tay, dùng cự kiếm của Tề Phong Kiếm Thánh chém lão thành lát thịt.

Nhìn miếng thịt còn mấp máy dưới đất, nhiều người rùng mình, có người muốn nôn.

Đừng nói người khác, bản thân Tề Phong Kiếm Thánh nằm mơ cũng không ngờ có ngày mình không chết trong tay ai, không chết dưới binh khí của kẻ địch mà là dưới cự kiếm của mình.

Thanh cự kiếm là binh khí Tề Phong Kiếm Thánh đắc ý nhất, binh khí lão yêu nhất, đi theo lão chinh chiến một đời, không biết kẻ thù địch thủ chết dưới cự kiếm. Cuối cùng Tề Phong Kiếm Thánh chết dưới cự kiếm của mình, kết cục quá tàn khốc với lão.

Nhìn cự kiếm bị kẹp trong tay Lý Thất Dạ, nhiều người đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, bàn tay cầm binh khí run nhẹ.

Với bất cứ cường giả tu sĩ nào binh khí của mình là để bảo vệ bản thân, chém giết kẻ thù. Lỡ như có ngày mình bị binh khí giết thì rất khủng bố.

Đinh!

Ngón tay Lý Thất Dạ thả lỏng, cự kiếm của Tề Phong Kiếm Thánh rớt xuống đất.

Lý Thất Dạ không thèm nhìn cự kiếm, mi mắt từ từ khép, hắn ra lệnh:

– Nghỉ ngơi một chút.

Đám người Quách Giai Tuệ rùng mình, bình tĩnh lại, vội đẩy xe lăn của Lý Thất Dạ đi.

Nhìn bóng lưng Lý Thất Dạ khuất xa, dù hắn còn ngồi trên xe lăn, trông hắn như người tàn tật, rất có thể đứng không nổi, nhưng nhiều người nhìn bóng lưng của hắn đều nổi da gà.

Tưởng tượng xem một tàn phế nằm trên xe lăn chém chết Đăng Thiên Chân Thần như diệt heo chó, nếu có ngày hắn đột nhiên đứng lên thì khủng bố biết bao. Khi đó đừng nói Đăng Thiên Chân Thần, e rằng Bất Hủ Chân Thần cũng phải run rẩy.

Sau khi bình tĩnh lại, có lão tổ đại giáo rùng mình, không tưởng tượng nổi:

– Vị sư tổ này của Hộ Sơn tông rốt cuộc là thần thánh phương nào? Sao trước kia chưa từng nghe nói qua nhân vật này?

Nhiều Đăng Thiên Chân Thần thế hệ trước nhìn nhau:

– Ta cũng không biết.

Lý Thất Dạ vừa ra tay đã dễ dàng chém chết Đăng Thiên Chân Thần, thực lực cường đại vô cùng, chắc chắn là Bất Hủ Chân Thần. Nhưng một Bất Hủ Chân Thần trước nay không có tiếng tăm gì, thật không tưởng tượng nổi.

Đặc biệt môn phái hạng ba như Hộ Sơn tông ra Chân Thần vô địch như vậy không có lý nào chẳng lộ chút tiếng gió. Mọi người chưa từng nghe Hộ Sơn tông có sư tổ cường đại như vậy.

Sau khi rời khỏi giáo trường, Lý Thất Dạ không đi về tường cổ mà ngụ lại trong một khách điếm trong thành cổ, bao một cái sân độc lập.

Nếu là ngày xưa đám người Hộ Sơn tông có nhiều sản nghiệp, phủ đệ trong Luân Hồi Sơn thành, có địa điểm dừng chân trong mỗi tòa thành cổ. Năm ấy đệ tử Hộ Sơn tông đến Luân Hồi Sơn thành không cần ở khách điếm.

Hộ Sơn tông bây giờ đã bán hết sản nghiệp trong Luân Hồi Sơn thành, nếu là Trần Duy Chính tự quyết định thì tìm đại khách điếm nhỏ hoặc ở nơi nào che gió chắn mưa là được, với gã thì tiết kiệm được khoản tiền nào hay khoản đó.

Lý Thất Dạ ở trong khách điếm, liếc nhóm Quách Giai Tuệ một cái, thuận tay ném một túi chân thạch cho họ.

Lý Thất Dạ dặn dò:

– Ra ngoài trải đời đi, cũng xem như khích lệ sự cố gắng của các ngươi.

Đám Quách Giai Tuệ mở túi Càn Khôn ra, xoe tròn mắt. Trong túi Càn Khôn đựng chân thạch bảo quang phun ra nuốt vào, trước kia bọn họ chưa từng thấy nhiều chân thạch, còn cao cấp như vậy, nhưng họ cũng biết một túi tràn đầy chân thạch có ý nghĩa gì.

Đám người Quách Giai Tuệ ngây ra như phỗng nhìn túi đầy chân thạch, không biết nên làm sao, vì suốt đời họ chưa từng thấy nhiều chân thạch thế này.

Trần Duy Chính bình tĩnh lại, lườm cả nhóm:

– Còn không mau tạ ơn sư tổ!

Trần Duy Chính thầm cười khổ, tông chủ như gã cũng chưa từng thấy nhiều chân thạch đến thế. Lý Thất Dạ cho vãn bối tiền tiêu vặt nhiều đến hù chết người. Sư tổ có khác, trình độ rộng rãi đám vãn bối như họ không thể tưởng tượng.

Nhóm Quách Giai Tuệ bình tĩnh lại, vui vẻ liên tục vái Lý Thất Dạ, tuy so với phàm nhân thì họ chỉ xem như hơi có tiền, so với đệ tử đại giáo cương quốc thì họ nghèo mạt rệp. Giờ Lý Thất Dạ thuận tay cho họ nhiều tiền tiêu vặt, làm cả nhóm hưng phấn. Lần đầu vào Luân Hồi Sơn thành họ có nhiều thứ muốn mua, nhưng túi tiền eo hẹp không mua nổi, bây giờ có tiền mua rồi.

Đám người Quách Giai Tuệ tung tăng rời đi, chuẩn bị mua sắm thỏa thích.

Trần Duy Chính lườm cả nhóm, ra lệnh:

– Hừ! Đừng vui quá sớm, có tiền cũng phải tiết kiệm, sau này các ngươi còn nhiều chỗ cần dùng tiền.

Dù vậy đám người Lý Kiến Khôn vừa ghi nhớ lời của Trần Duy Chính vừa vui vẻ chạy đi.

Nhìn đám thanh niên tung tăng chạy mất, Trần Duy Chính cười cười, lòng có chút hâm mộ. Trẻ tuổi thật tốt, không sầu lo.

Tông chủ như gã không có bản lĩnh gì lớn, nhưng trên vai gánh nặng toàn bộ tông môn, từ trước đến giờ như đi trên miếng băng mỏng, cẩn trọng không dám thả lỏng.

Lý Thất Dạ chém Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ, Tề Phong Kiếm Thánh gây sóng gió lớn trong Luân Hồi Sơn thành. Mặc dù Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ, Tề Phong Kiếm Thánh không tính là cường giả đứng đầu trong Tiên Ma đạo thống, không là cao thủ tuyệt thế gì nhưng Lý Thất Dạ đến từ Hộ Sơn tông.

Hộ Sơn tông hiện nay chỉ là tiểu môn tiểu phái hạng ba, Lý Thất Dạ là sư tổ của Hộ Sơn tông một hơi chém hai cường giả khiến người giật mình. Làm người ta rung động vì môn phái nhỏ như Hộ Sơn tông một hơi đắc tội ba truyền thừa Tề Phong quốc, Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc.

Nên biết Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc là quái vật lớn trong Tiên Ma đạo thống, Tề Phong quốc cũng có nhiều cường giả, thực lực rất mạnh.

Chương 3969: Trung Vực Thánh Nữ

Nay Hộ Sơn tông nhỏ yếu một hơi đắc tội ba truyền thừa trong Tiên Ma đạo thống, bộ dạng kiêu ngạo tự tin. Vô số cường giả tu sĩ, tông môn đại giáo của Tiên Ma đạo thống thầm lấy làm lạ.

Môn phái hạng ba như Hộ Sơn tông có tự tin gì đối địch với ba truyền thừa? Không sợ ba truyền thừa diệt Hộ Sơn tông sao? Trong mắt nhiều người ba truyền thừa muốn diệt môn phái hạng ba như Hộ Sơn tông không hề khó khăn, có thể nói chỉ cần một ngón út.

Nhiều người tò mò Hộ Sơn tông có tự tin gì đối kháng với ba truyền thừa. Nhiều người rất tò mò thân phận Lý Thất Dạ sư tổ. Một môn phái hạng ba đột nhiên ra sư tổ cường đại như vậy, trước kia chưa từng nghe qua, không chút tiếng tăm gì, rất kỳ lạ.

Cường giả thế hệ trước vắt hết óc tìm xem Lý Thất Dạ có khớp với tiên hiền cường đại nào trong Hộ Sơn tông không. Nhưng mặc cho bọn họ cố gắng cũng không nghĩ ra Hộ Sơn tông từng có nhân vật như vậy.

Ngày hôm sau khi Lý Thất Dạ chém Tề Phong Kiếm Thánh, Diễm Kỳ Thánh Đàn Chủ, trong Luân Hồi Sơn thành vang tiếng hừ lạnh.

– Hừ!

Một người giá lâm thành cổ.

Đó là một mỹ nữ tuyệt thế, nàng cưỡi trên phượng liễn đi tới. Phượng liễn dát vàng chạm ngọc, hoàng khí hùng hồn, phong thái hoàng gia. Tám con hạc xanh cánh vàng kéo xe, khi tám con cùng giương cánh thì ánh sáng vàng chiếu xuống rất là phong cách.

Tám con hạc kéo phượng liễn giáng xuống thành cổ, một mỹ nữ tuyệt trần bước ra. Nàng mặc áo phượng áo hà, trông như tiên nữ phượng hoàng từ trên trời giáng xuống, người tỏa ra hà quang.

Nữ nhân đáp xuống, từng bước đi, mây cuốn hà động. Người nàng phát ra hơi thở bàng bạc thổi quét tám hướng, không chỗ không ở, sắc bén mà hùng hồn.

Khi nữ nhân đến phát ra tiếng hừ lạnh vang vọng toàn thành cổ.

Ầm!

Vang tiếng nổ, mệnh cung mở ra, các mệnh cung lơ lửng trên đỉnh đầu rũ xuống chân khí cuồn cuộn không dứt, mỗi chân khí rũ xuống như thác đổ.

Nhìn nữ nhân đó, trong thành cổ nhiều người nhận ra, kinh kêu:

– Trung Vực Thánh Nữ!

Có người trẻ tuổi tò mò đếm mệnh cung treo cao trên đầu Trung Vực Thánh Nữ, giật mình kêu lên:

– Mười một mệnh cung! Chân Thần cửu trọng thiên, chỉ kém một bước là vào Bất Hủ!

Cường giả thế hệ trước từng gặp Trung Vực Thánh Nữ vô cùng cảm khái nói:

– Trung Vực Thánh Nữ có thiên phú hơn người, mấy năm trước gặp nàng còn là Chân Thần bát trọng thiên, vài năm ngắn ngủi đã đến cửu trọng thiên, e rằng không lâu sau sẽ vào Bất Hủ.

Nhiều người công nhận thực lực của Trung Vực Thánh Nữ:

– Còn trẻ như vậy đã là Chân Thần cửu trọng thiên, sau khi vào Bất hủ sớm muộn gì nàng sẽ trở thành Trường Tồn.

Nhìn phong tư tuyệt thế vô thượng của Trung Vực Thánh Nữ, nhiều thanh niên tài tuấn điên đảo thần hồn, ngưỡng mộ nói:

– Trung Vực Thánh Nữ, tài mạo song toàn.

Thấy bộ dạng ngưỡng mộ của bằng hữu, đồng bạn tạt gáo nước lạnh:

– Ngươi chết tâm đi, bằng vào ngươi thì đừng mơ mộng gì, chỉ có thái tử Bát Quái Cổ quốc mới xứng đôi nữ nhân tuyệt thế như Trung Vực Thánh Nữ.

Nghe vậy tài tuấn trẻ tuổi có lòng trìu mến khẽ thở dài.

Mặc dù nhiều tu sĩ trẻ trong Tiên Ma đạo thống yêu mến Trung Vực Thánh Nữ, nhưng cũng tâm phục khẩu phục thái tử Bát Quái Cổ quốc được ôm mỹ nhân về. Vì thái tử Bát Quái Cổ quốc cũng là thiên tài xuất sắc ưu tú nhất trong Tiên Ma đạo thống.

Có nguyên lão thế gia nhìn mười một mệnh cung chìm nổi trên đầu Trung Vực Thánh Nữ, nói:

– Thực lực của Trung Vực Thánh Nữ đủ đấu với Chân Đế thấp vị một trận.

Bất Hủ Chân Thần nghiêm túc nói:

– Còn phải xem đó là Chân Đế lùm cỏ hay của danh môn đại giáo. Trung Vực Thánh Nữ tu luyện thuật vô thượng do Thủy Tổ truyền dạy, tất cả binh khí, nội tình trên cõi đời nắm trong tay nàng, Chân Đế bình thường không thể so sánh. Nếu Chân Đế thấp vị muốn tranh với Trung Vực Thánh Nữ thì không dễ, có ưu thế đại đạo vô thượng đến đâu chưa chắc đánh lại nàng.

Có người nghe không cho là đúng, hoặc lòng bực bội. Nhưng sự thật đúng là vậy, Trung Vực Thánh Nữ xuất thân từ Trung Vực Thánh Địa có ưu thế may mắn.

Năm đó Trung Vực Thánh Địa mới sáng tạo, tổ sư Trung Vực Thánh Địa từng mời Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân ban tên. Trường Sinh Lão Nhân ban cho hai chữ Trung Vực là biết lúc Trung Vực Thánh Địa khai sáng được Trường Sinh Lão Nhân yêu thích thế nào, dù không bằng Trường Sinh Điện, Hộ Sơn tông lúc đó nhưng Trung Vực Thánh Địa cũng được Trường Sinh Lão Nhân thích.

Nên có tin đồn Trung Vực Thánh Địa kế thừa nhiều công pháp, báu vật của Trường Sinh Lão Nhân, tất cả lưu truyền đời đời, tích lũy nội tình càng lúc càng thâm sâu.

Trung Vực Thánh Nữ từ nhỏ đã là thiên tài của Trung Vực Thánh Địa, được trưởng bối yêu thích. Từ nhỏ nàng tu luyện công pháp mạnh nhất Trung Vực Thánh Địa, tất cả binh khí cường đại nhất. Đặc biệt sau khi Trung Vực Thánh Địa và Bát Quái Cổ quốc liên nhân, Trung Vực Thánh Nữ được hai truyền thừa yêu thích.

Có thể tưởng tượng được hai truyền thừa yêu thích thì nội tình của nàng thâm sâu cỡ nào. Tất cả báu vật, binh khí, công pháp, bí pháp nàng tu luyện đều là người khác mãi mãi không thể so sánh.

Có thể nói Chân Đế thấp vị xuất thân từ môn phái khá thấp không xứng so sánh với nàng.

Trung Vực Thánh Nữ mới đến thành cổ thì giọng nói không giận mà uy đã vang vọng trên bầu trời, lạnh lùng nói:

– Kẻ giết người hầu của ta, đáng chết! Tự động tự trói xin tội, tự đi đến đây thì tông môn có lẽ được tha thứ, nếu không đồ chín tộc, diệt mười tộc kẻ đó!

Trung Vực Thánh Nữ nói lời thiết huyết vô tình, khiến người nghe rợn tóc gáy.

Trung Vực Thánh Nữ nói đẫm máu, nhiều người nghe xong rùng mình nổi da gà.

Trung Vực Thánh Nữ buông lời máu lạnh vô tình, trong Tiên Ma đạo thống ít ai dám bỏ qua. Vì khi nàng nói như thế không chỉ đại biểu cá nhân mình cũng đại biểu Trung Vực Thánh Địa, ở mức độ nào đó đại biểu cho Bát Quái Cổ quốc.

Tưởng tượng xem Trung Vực đạo thống và Bát Quái Cổ quốc có địa vị nặng ký trong Tiên Ma đạo thống, ít đại giáo cương quốc nào sánh ngang với họ. Trong Tiên Ma đạo thống bất cứ ai, truyền thừa môn phái nào đều không dám bỏ qua kết cục đối địch với Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc.

Nghe Trung Vực Thánh Nữ tuyên bố lời đanh thép, trong phút chốc thành cổ dấy lên tiếng bàn tán của vô số cường giả tu sĩ:

– Hộ Sơn tông có thể vượt qua được cửa ải khó này không?

Có lão tổ nhẹ lắc đầu nói:

– Khó, sợ là không thể. Dù Hộ Sơn tông ra một sư tổ gọi là Đệ Nhất Hung Nhân nhưng một cây chẳng chống được nhà. Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc có biết bao lão tổ cường đại, bọn họ còn có Trường Tồn Bất Hủ, nội tình sâu không thể lường. Với thực lực, nội tình của Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc thì dù sư tổ Hộ Sơn tông chống được một lúc cũng không kéo dài được cả đời. Bằng vào sức cá nhân không thể lay động đại giáo truyền thừa trăm ngàn vạn năm nội tình sâu không lường được.

Chương 3970: Quách Giai Tuệ Ở Quỷ Môn Quan

Nghe dự đoán đó, mọi người thấy rất có lý. Dù sao Hộ Sơn tông đã suy sụp vô số thời đại, bây giờ nó chỉ là một tiểu môn tiểu phái hạng ba, không thể đối kháng với quái vật lớn như Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc. Trong mắt mọi người thì đây chỉ là trứng chọi đá.

Có nguyên lão thế gia lắc đầu nói:

– Lần này Hộ Sơn tông chọc vào tổ ong, có thể không diệt môn đã là rất may mắn, được các tổ tông che chở. Đời này Hộ Sơn tông thành cũng nhờ sư tổ, mà thua cũng vì sư tổ này.

Mặc dù mọi người nhìn ra được Lý Thất Dạ sư tổ Đệ Nhất Hung Nhân rất mạnh, có sư tổ như vậy dẫn dắt Hộ Sơn tông có hy vọng vươn lên. Nhưng mọi người cho rằng sư tổ Hộ Sơn tông quá cao điệu, rất ngông nghênh, trong thời gian ngắn liên tục đắc tội Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa, Tề Phong quốc.

Một tiểu môn tiểu phái hạng ba bỗng chốc khốn đốn bốn bề, không diệt môn đã là kỳ tích.

Cuối cùng Trung Vực Thánh Nữ ra lệnh chết:

– Trong vòng ba ngày sư tổ Hộ Sơn tông phải đến nhận tội, tự sát, không thì đồ diệt Hộ Sơn tông!

Thiết lệnh của Trung Vực Thánh Nữ truyền ra ngoài, mọi người như ngửi thấy mùi máu.

Nghe thiết lệnh của Trung Vực Thánh Nữ, mọi người kết luận:

– Hộ Sơn tông diệt chắc rồi.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng nổ vang lên trong thành cổ, lay động bầu trời.

Sau khi Trung Vực Thánh Nữ ra thiết lệnh thì hành cung của Trung Vực Thánh Địa trong thành cổ liền tuôn ra thần quang vô cùng vô tận. Trong hành cung phát ra tiếng cự thú gầm rống inh ỏi, trong thời gian ngắn hành cung như hóa thành hồng hoang cự thú thành trì.

Hành cung phát ra tiếng đinh đang, dâng lên từng lớp phòng ngự. Hành cung như đúc bằng thần kim, toàn hành cung thành tường đồng vách sắt, hoàn toàn không thể công phá.

Hành cung hóa thành tường đồng vách sắt thỉnh thoảng phát ra tiếng cự thú gầm rống, hơi thở cự thú hồng hoang hung mãnh tàn bạo ập đến, khiến tất cả người đi ngang qua hành cung run cầm cập chuyển sang đường vòng.

Nhìn hành cung bỗng chốc trở thành bảo lũy chiến tranh cực kỳ nghiêm ngặt, nhiều người kinh ngạc nói:

– Lần này Trung Vực Thánh Nữ đến có chuẩn bị, nàng không đi một mình mà mang theo thiên quân vạn mã của Trung Vực Thánh Địa.

Có đại nhân vật nhìn ra manh mối, nói:

– Trung Vực Thánh Nữ quyết tâm muốn chém sư tổ của Hộ Sơn tông, dù sư tổ Hộ Sơn tông mạnh hơn nàng, nhưng hắn bước vào hành cung này e rằng sẽ bị vô số cường giả Trung Vực Thánh Địa loạn đao phân thây. Chắc có lão tổ vô cùng cường đại của Trung Vực Thánh Địa giá lâm hộ giá hộ tống Trung Vực Thánh Nữ.

Nhìn Trung Vực Thánh Nữ động can qua lớn như vậy, có cường giả bình luận:

– Lần này sư tổ Hộ Sơn tông sẽ chết trong thành cổ này.

Trong khách sạn, Trần Duy Chính nghe lời tuyên bố của Trung Vực Thánh Nữ cũng sợ đứng tim, vội đến xin ý kiến của Lý Thất Dạ.

Đối với quái vật lớn như Trung Vực Thánh Địa làm Trần Duy Chính bó tay:

– Nên làm sao bây giờ thưa sư tổ?

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói, không thèm quan tâm:

– Chỉ là con kiến.

Lý Thất Dạ không quan tâm nhưng Trần Duy Chính rất rầu lo, vì gã không có sức mạnh cường đại đến không thể tưởng tượng như hắn.

Trần Duy Chính thỉnh thoảng nhìn ra ngoài, sốt ruột thì thào:

– Mấy đứa nhóc đó sao còn chưa về.

Từ khi bảy người Quách Giai Tuệ đi ra ngoài mua sắm thì không trở về nữa, nay Trung Vực Thánh Nữ giá lâm thành cổ, tuyên bố độc ác với Hộ Sơn tông, khiến Trần Duy Chính rầu lo an nguy của bảy người.

Càng lo lắng thì càng xảy ra chuyện.

Trong khi Trần Duy Chính lo bảy người Quách Giai Tuệ có khi nào bị gì thì cửa có tiếng nổ, một người toàn thân đẫm máu bị ném vào trong.

Trần Duy Chính biến sắc mặt lao ra ngoài:

– Là ai!?

Vừa lúc thấy người bị ném vào là Quách Giai Tuệ.

Người Quách Giai Tuệ đẫm máu tràn đầy vết thương, nhiều chỗ xương nát, tay chân gãy.

Nhìn bộ dạng của Quách Giai Tuệ làm Trần Duy Chính biến sắc mặt hét to:

– Giai Tuệ!

Quách Giai Tuệ hé môi:

– Nói… nói cho công tử…

Nhưng người Quách Giai Tuệ co giật, ngã dưới đất không bò dậy nổi, chết tại chỗ.

– Giai Tuệ!

Thấy Quách Giai Tuệ chết, Trần Duy Chính kinh hoàng hét to cầu cứu:

– Sư tổ!

Trần Duy Chính chưa hét xong Lý Thất Dạ đã đến trước mặt, hắn vẫn ngồi trên xe lăn. Lý Thất Dạ hừ lạnh, xòe tay hút, Quách Giai Tuệ rơi vào tay hắn.

Người Lý Thất Dạ lấp lánh ánh sáng tựa như bước ra từ thời đại siêu cổ. Khi Lý Thất Dạ vươn tay ra như thò vào tận cùng thế giới, vào trong địa ngục, như muốn mang về linh hồn của Quách Giai Tuệ.

Ong ong ong ong ong!audio coi am

Trong khoảnh khắc bàn tay Lý Thất Dạ bắt trúng sinh mệnh, đảo ngược thời gian, đánh phá luân hồi, cướp lấy tạo hóa. Chỉ tích tắc Lý Thất Dạ đã diễn biến ảo diệu chung cực nhất, diễn hóa áo nghĩa sinh mệnh.

Dù là Thủy Tổ cũng không thể với tới áo nghĩa như vậy, chúng nó thi triển trong tay Lý Thất Dạ.

Cuối cùng bàn tay Lý Thất Dạ thắp sáng một ngọn lửa thần hồn điểm vào giữa trán Quách Giai Tuệ.

Ong ong ong ong ong!

Lửa thần hồn điểm vào giữa trán Quách Giai Tuệ thì thức hải của nàng rực sáng, người nàng co giật. Tất cả khí huyết trên người nàng đảo ngược như thời gian xoay người, nàng sống lại.

Quách Giai Tuệ từ từ hé mắt ra, mờ mịt hỏi:

– Công tử, ta… ta đã chết?

Quách Giai Tuệ hoang mang vì nàng đã chết, giờ sống lại.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Đi quỷ môn quan một chuyến. Ta tỏa chân mệnh của ngươi, không được ta đồng ý thì cửu thiên thập địa không ai có thể lấy đi mạng sống của ngươi.

Lý Thất Dạ tỏa chân mệnh của Quách Giai Tuệ nên dù nàng bị người đánh hồn phi phách tán hắn cũng có thể cứu sống. Trên đời này ít ai đánh nát được người đã bị hắn tỏa định chân mệnh.

Trần Duy Chính trợn mắt há hốc mồm nhìn, lòng dấy lên sóng thần. Trần Duy Chính tận mắt thấy Quách Giai Tuệ đã chết, không phải chết giả. Người hại nàng đã ra tay rất nặng, đánh nát hồn phách thần thức của nàng, Quách Giai Tuệ thật sự đã chết.

Nhưng Lý Thất Dạ ra tay diễn biến áo nghĩa sinh mệnh, cứu sống Quách Giai Tuệ, thật không tưởng tượng nổi, khó tin biết bao. Khởi tử hồi sinh, cái này mới thật sự là khởi tử hồi sinh!

Ong ong ong ong ong!

Lý Thất Dạ xòe bàn tay to, đại đạo thành lò, tinh hoa dược đạo vô cùng tinh khiết bàng bạc chớp mắt bao bọc Quách Giai Tuệ. Dược lô luyện hóa Quách Giai Tuệ, trong thời gian ngắn nàng không chỉ lành vết thương còn thay da đổi thịt, thể chất thay đổi chưa từng có.

Quách Giai Tuệ tỉnh táo lại biến sắc mặt kinh hoàng nói:

– Nguy rồi, các sư huynh bị nguy hiểm mạng sống! Công tử, cường giả Trung Vực Thánh Địa cướp đi Thánh Hiền Quan, cũng bắt nhóm Lý sư huynh!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 1 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)