Đế Bá Audio Podcast
Tập 792 [Chương 3956 đến Chương 3960]
❮ sautiếp ❯Chương 3956: Sắp Bắt Đầu (2)
Có lão tổ cẩn thận quan sát Thánh Hiền Quan, khẳng định nói:
– Đúng là Thánh Hiền Quan rồi, giống y trong truyền thuyết.
Với một số lão tổ vừa trông thấy Thánh Hiền Quan liền tim đập nhanh, nhưng không dám rục rịch, ít ai dám cướp mồi trong miệng Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc.
Chu Tư Tình lạnh lùng cao ngạo quét mắt nhóm Quách Giai Tuệ, lạnh lùng nói:
– Nên bắt đầu, các ngươi khiến bản cô nương ngươi đợi lâu, đáng chết!
Bảy người Quách Giai Tuệ đứng sau lưng Lý Thất Dạ, không nói tiếng nào, chờ hắn phát lệnh. So với trước kia thì bảy người trầm ổn hơn nhiều. Huấn luyện tôi luyện trong không gian tầng sâu khiến bọn họ trưởng thành, chính chắn nhiều. Kẻ địch như Chu Tư Tình ngay trước mặt cũng không làm bọn họ nổi khùng lên được.
Ánh mắt Chu Tư Tình sắc bén lộ ra sát khí âm trầm:
– Hôm nay bản cô nương nhất định giành Thánh Hiền Quan, cũng lấy đầu trên cổ các ngươi!
Khi Chu Tư Tình liếc mắt qua Lý Thất Dạ thì con ngươi co rút, giây sau ưỡn ngực, nghĩ sau lưng mình có cường giả chống lưng tăng thêm can đảm cho nàng. Mắt Chu Tư Tình đậm đặc sát ý không thèm che giấu, nàng nhìn chằm chằm Thánh Hiền Quan trên đỉnh đầu Quách Giai Tuệ. Ánh mắt Chu Tư Tình hết sức kiên định nhìn Thánh Hiền Quan, nàng quyết lấy bằng được.
Chu Tư Tình muốn giết nhóm Quách Giai Tuệ cướp lấy Thánh Hiền Quan không chỉ vì rửa thù, không chỉ vì bị nhục nhã lớn trong tay Lý Thất Dạ nên muốn đòi lại gấp đôi từ nhóm Quách Giai Tuệ. Quan trọng hơn là Bát Quái Cổ quốc cố ý muốn nàng cướp Thánh Hiền Quan. Chu Tư Tình tuyệt đối không thể làm ra sai lầm gì, tuyệt đối không thể có chút sơ sẩy.
Hiện tại Thánh Hiền Quan đã quyết định số phận tương lai của nàng, nếu nàng có thể lấy được Thánh Hiền Quan thì sau này sẽ bay lên trời.
Nếu Chu Tư Tình lấy được Thánh Hiền Quan thì nó sẽ thành đồ cưới của Trung Vực Thánh Nữ theo gả vào Bát Quái Cổ quốc. Bát Quái Cổ quốc được đến Thánh Hiền Quan chắc chắn sẽ thưởng hậu hĩnh cho Chu Tư Tình, khi đó nàng dĩ nhiên thành phi tử. Lúc ấy nàng cao quý không thể tả, có thể hô mưa gọi gió.
Nên lúc này mắt Chu Tư Tình lạnh băng lộ ra sát ý cực đậm, nàng quyết tâm lấy Thánh Hiền Quan, không ai ngăn được nàng.
Lý Thất Dạ nằm trên xe lăn, nhắm mắt như đang ngủ, lạnh nhạt ra lệnh:
– Đi đi, không chém đầu của nàng ta thì đừng trở về gặp ta, mất mặt.
Lý Thất Dạ không mở mắt nhìn đám người Chu Tư Tình, càng không xem các cường giả, lão tổ có mặt.
Nhóm Lý Kiến Khôn khom người cung kính nói:
– Tuân lệnh sư tổ!
Nghe đám Lý Kiến Khôn xưng hô, nhiều người tò mò nhìn nhau.
– Sư tổ? Nguồn truyện audio Podcast
Có người lẩm bẩm:
– Từ khi nào Hộ Sơn tông lòi ra sư tổ trẻ tuổi vậy?
Nhiều người không để bụng, vì dù Lý Thất Dạ là sư tổ của Hộ Sơn tông cũng không mạnh bao nhiêu. Vì Hộ Sơn tông đã lưu lạc thành môn phái hạng ba, dù có sư tổ thì mạnh nhất chỉ cỡ Đăng Thiên Chân Thần. Đối với một đại giáo cương quốc thì Đăng Thiên Chân Thần chẳng đáng gì, Bất Hủ Chân Thần mới đáng lên sân khấu.
Bị Lý Thất Dạ phớt lờ, Chu Tư Tình hừ lạnh một tiếng:
– Hừ!
Chu Tư Tình thầm biết nàng không đánh lại Lý Thất Dạ, kém xa lắc. Nhưng hôm nay có cường giả Trung Vực Thánh Địa đến, còn là siêu mạnh.
Mắt Chu Tư Tình lộ ra sát ý âm trầm nói:
– Hôm nay Hộ Sơn tông các ngươi đừng hòng có ai sống rời khỏi đây, người đối địch với Trung Vực Thánh Địa ta, giết không tha!
Chu Tư Tình nói câu đó là nhằm vào Lý Thất Dạ. Nàng không chỉ muốn giết nhóm Quách Giai Tuệ, Trung Vực Thánh Địa còn muốn giết luôn Lý Thất Dạ, Trần Duy Chính. Trung Vực Thánh Địa sớm muộn gì sẽ tiêu diệt Hộ Sơn tông, không chỉ vì thù riêng còn vì Thánh Hiền Quan, Hộ Sơn tông phải thành tro bụi. Hộ Sơn tông bị diệt thì người nắm giữ Thánh Hiền Quan mới hoàn toàn có tư cách nâng lên tiên hiền, mới lẽ thẳng khí hùng, danh chính ngôn thuận.
Lý Thất Dạ chỉ nằm yên, không quan tâm Chu Tư Tình.
Trần Duy Chính dặn dò nhóm Quách Giai Tuệ:
– Chuẩn bị bắt đầu đi. Cẩn thận chút, dốc hết sức ra.
So với Lý Thất Dạ thì Trần Duy Chính không đủ tự tin, gã không tin bảy người Quách Giai Tuệ liên hợp có thể giết Chu Tư Tình.
Đám Quách Giai Tuệ vâng dạ, nối đuôi nhau đi vào giáo trường.
Một lão nhân đứng ra, giọng vang dội nói:
– Đã quyết chiến sống chết trong Luân Hồi Sơn thành vậy lão hủ không biết tự lượng sức mình tự tiến cử làm trọng tài của hai bên.
Lão nhân lưng cõng trọng kiếm, người phát ra kiếm khí dày đặc, nhìn liền biết là Đăng Thiên Chân Thần cường đại.
Nhìn lão nhân đó, nhiều người nhận ra lai lịch của lão:
– Là Tề Phong Kiếm Thánh của Tề Phong quốc.
Chu Tư Tình đồng ý Tề Phong Kiếm Thánh làm trọng tài:
– Bản cô nương không ý kiến.
Trần Duy Chính do dự một lúc, cuối cùng đồng ý:
– Hộ Sơn tông ta cũng không có ý kiến.
Tuy Trần Duy Chính có nghe danh tiếng của Tề Phong Kiếm Thánh nhưng không quá tín nhiệm, mỗi tội bên gã không có ai để đề cử, đành đồng ý.
Bảy người Quách Giai Tuệ đứng trong giáo trường, Chu Tư Tình cũng đi vào, ngạo nghễ hĩnh mũi nhìn xuống bảy người.
Chu Tư Tình kiêu ngạo nhìn xuống bảy người Quách Giai Tuệ, khinh thường nói:
– Lần trước để các ngươi chạy trốn, lần này các ngươi không có may mắn như vậy. Hôm nay bản cô nương sẽ chặt đầu chó của các ngươi!
Bảy người Quách Giai Tuệ im lặng chỉ từ từ hình thành trận thế. Lần trước bọn họ bị Chu Tư Tình giết đến máu chảy đầm đài, thua thảm trốn đi, suýt mất mạng, có thể nói là thù sâu hận lớn. Giờ bị Chu Tư Tình coi rẻ, hùng hổ dọa người, nhiều lần buông lời nhục nhã. Nhưng nhóm Quách Giai Tuệ vẫn giữ bình tĩnh, họ biết rõ chênh lệch với Chu Tư Tình, có tức giận cũng vô dụng. Bọn họ phải vững vàng, chiến thắng Chu Tư Tình, đây mới là thủ đoạn nhục nhã tuyệt nhất.
Sự im lặng của nhóm Quách Giai Tuệ ở trong mắt nhiều người cho rằng bảy người sợ hãi, sợ đến không dám nói lời nào.
Nhóm Quách Giai Tuệ đã hình thành trận thế nhưng đám cường giả tu sĩ khinh thường thầm nghĩ:
– Chịu chết mà thôi.
Vì mọi người thấy rõ thực lực nhóm Quách Giai Tuệ cách biệt rất lớn với Chu Tư Tình, trận pháp nào cũng không thể bù đắp cách biệt hai bên.
Tề Phong Kiếm Thánh làm trọng tài lên tiếng:
– Được rồi, chuẩn bị quyết đấu. Hai bên quyết chiến, không có quy tắc đánh nhau, lao vào là đặt cược sống chết. đến chết mới thôi. Quy tắc duy nhất là người ngoài không được xen vào, nếu phe nào có người nhúng tay là tính thua. Hai bên có ý kiến gì không?
Chương 3957: So Báu Vật? Chúng Ta Mạnh Hơn Ngươi
Chu Tư Tình kiêu ngạo nói:
– Bản cô nương không có ý kiến. Dù Hộ Sơn tông có nhiều trợ thủ hơn nữa Trung Vực Thánh Địa chúng ta cũng không sợ, một người đến giết một, hai người đến giết cả cặp, càng nhiều càng tốt.
Chu Tư Tình lạnh lùng kiêu căng liếc xéo Lý Thất Dạ.
Chu Tư Tình tự tin tràn trề, dù Lý Thất Dạ có ra tay thì Trung Vực Thánh Địa của nàng không sợ gì. Hôm nay bọn họ có chuẩn bị mới đến, dù Hộ Sơn tông có nhiều người hơn dám xen vào chỉ có đường chết.
Nhóm Quách Giai Tuệ đồng thanh kêu lên:
– Không ý kiến!
Tề Phong Kiếm Thánh lớn tiếng tuyên bố:
– Tốt, nếu hai bên đã không có ý kiến vậy bây giờ lão hủ tuyên bố quyết đấu chính thức bắt đầu, đến chết mới thôi!
Đinh!
Chu Tư Tình cầm kiếm trong tay, từng luồng sáng Chân Đế nở rộ, các pháp tắc Chân Đế dâng lên bao phủ toàn thân nàng.
Nhìn trường kiếm trong tay Chu Tư Tình, đám người kinh kêu:
– Kiếm Chân Đế!
Một số người hâm mộ nhìn trường kiếm trong tay Chu Tư Tình. Kẻ không biết hàng cũng nhận ra đó là thanh kiếm Chân Đế, tuy không biết ra từ tay vị Chân Đế nào.
Với nhiều đệ tử trẻ có được binh khí Chân Đế là thứ khiến người cực kỳ hâm mộ. Đại giáo cương quốc nào khi đệ tử sở hữu một binh khí Chân Đế, dù không phải truyền nhân cũng là đệ tử thiên tài được tông môn xem trọng.
Vì một đại giáo cương quốc có mấy chục vạn thậm chí mấy trăm vạn đệ tử. Nhiều đại giáo cương quốc đều có binh khí Chân Đế, thần khí Bất Hủ. Nhưng trong số đệ tử trẻ tuổi hiếm ai sở hữu binh khí đó, bình thường chỉ có truyền nhân hoặc thiên tài tuyệt thế mới có được.
Với thân phận đệ tử bình thường thì dù Chu Tư Tình ưu tú đến đâu cũng không thể có một thanh kiếm Chân Đế. Vì kiếm Chân Đế quý giá hơn binh khí của Bất Hủ Chân Thần rất nhiều, huống chi Trung Vực Thánh Địa có nhiều đệ tử ưu tú giống Chu Tư Tình.
Tuy nhiên Chu Tư Tình làm thị nữ thiếp thân của Trung Vực Thánh Nữ, hơn nữa Bát Quái Cổ quốc quyết có được Thánh Hiền Quan. Vì vậy Trung Vực Thánh Nữ tiểu thư của nàng đặc biệt ban cho kiếm Chân Đế, khiến nàng có thể nhanh nhất chém giết nhóm Quách Giai Tuệ, để tránh đêm dài lắm mộng.
Chu Tư Tình cười ngạo nghễ coi rẻ nhóm Quách Giai Tuệ:
– Các ngươi có đồng nát gì cứ lấy ra hết đi, trong vòng mười chiêu chắc chắn lấy đầu trên cổ các ngươi!
Thực lực của Chu Tư Tình vốn mạnh hơn nhóm Quách Giai Tuệ nhiều, giờ còn cầm kiếm Chân Đế khiến nàng tự tin tràn trề. Có kiếm Chân Đế trong tay, giết mấy con kiến Hộ Sơn tông càng dễ như trở bàn tay.
Nhìn Chu Tư Tình cầm kiếm Chân Đế, có cường giả lắc đầu nói:
– Mười chiêu, chỉ sợ không tới, ba, năm chiêu là biết rồi. Kiếm Chân Đế vừa ra, đệ tử Hộ Sơn tông có binh khí nào cản được. Binh khí của họ như miếng đậu hủ trước kiếm Chân Đế.
Mọi người đều không xem trọng nhóm Quách Giai Tuệ:
– Hộ Sơn tông không lấy ra được binh khí đáng đồng tiền bát gạo đâu, bọn họ xuống dốc lâu quá rồi, đã tiêu xài hết của cải.
Vì Chu Tư Tình cầm kiếm Chân Đế nên mọi người cho rằng Hộ Sơn tông sẽ không lấy ra binh khí nào cho ra hồn đối kháng lại.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Từng tiếng vũ khí ngân vang, còn nghe tiếng nổ nhức óc. Nhóm Quách Giai Tuệ yên lặng lấy ra binh khí của mình.
Khi bọn họ lấy binh khí ra, trong khoảnh khắc đó hơi thở cường đại không gì sánh bằng bắn lên trời, cuốn sạch bát hoang, binh khí trong tay họ tuôn ra từng lũ thần quang.
Nhìn binh khí trong tay nhóm Quách Giai Tuệ, nhiều người kinh hoàng tái mặt, trợn mắt há hốc mồm nhìn, hét to một tiếng:
– Thần khí Bất Hủ! Binh khí Chân Đế!
Nhóm Quách Giai Tuệ cầm thần khí của Bất Hủ Chân Thần, binh khí Chân Đế. Mỗi cây binh khí dâng lên lực lượng cường đại không gì sánh bằng.
Khi nhóm Quách Giai Tuệ cầm bảo khí Bất Hủ Chân Thần, binh khí Chân Đế thì gần như kết hợp thành một với binh khí. Binh khí cộng minh với lực lượng đại đạo phát ra từ người họ, dường như họ và binh khí đã trải qua vô số cuộc rèn luyện, chúng đã thành một phần thân thể của họ.
Chu Tư Tình thì khác, dù nàng cầm binh khí Chân Đế nhưng nàng vẫn là nàng, binh khí Chân Đế vẫn là binh khí Chân Đế. Chu Tư Tình và binh khí hoàn toàn không có dấu hiệu cộng minh, nhìn liền biết nàng chỉ mới có binh khí Chân Đế không lâu. Về mặt này Chu Tư Tình không thể so sánh với nhóm Quách Giai Tuệ được, vì nàng mới chỉ được ban cho binh khí Chân Đế không lâu.
Nhóm Quách Giai Tuệ bị Lý Thất Dạ tống đi không gian tầng sâu rèn luyện, bên ngoài mới qua năm ngày nhưng trong không gian tầng sâu một ngày bằng một năm. Trải qua rèn luyện như thế khiến họ dung hợp với binh khí, thành một phần thân thể.
Lục Nhược Hi nhỏ tuổi nhất mỉa mai lại:
– Binh khí của chúng ta đúng là đồng nát.
Bị Chu Tư Tình nhục nhã làm bảy người khó chịu, tượng đất cũng có ba phần tính tôi. Chẳng qua nhóm Quách Giai Tuệ trầm ổn không muốn cãi lộn, với họ thì đánh bại Chu Tư Tình mới là phản kích tốt nhất.
Bị Lục Nhược Hi mỉa mai làm mặt Chu Tư Tình nóng rát, nàng được một món binh khí Chân Đế đã là rất ghê gớm, đáng để đắc ý. Không ngờ bảy người Quách Giai Tuệ rút ra binh khí không thua gì nàng, như cú tát tai đập nát những gì nàng vừa nói.
Nhìn binh khí trong tay nhóm Quách Giai Tuệ, nhiều người lòng rung động:
– Hộ Sơn tông lấy đâu ra nhiều báu vật binh khí cường đại như vậy?
Nên biết binh khí đẳng cấp thế này đừng nói là đệ tử bình thường, nhiều cường giả thế hệ trước cũng không có được. Giờ nhóm Quách Giai Tuệ mỗi người cầm một cái.
Hộ Sơn tông chỉ là môn phái hạng ba, đệ tử bình thường như bọn họ có binh khí mạnh vậy sao không làm người hâm mộ ghen tỵ cho được?
Nhìn binh khí trong tay nhóm Quách Giai Tuệ, một số lão tổ đại giáo mắt lóe tia sáng tham lam:
– Không lẽ Hộ Sơn tông suy sụp lâu như vậy vẫn có của cải dày thế sao?
Tiền tài không thể để lộ ra, ai đều biết câu nói cũ này, mọi người hiểu đạo lý hoài bích có tội.
Nếu nhóm Quách Giai Tuệ xuất thân từ đại giáo cương quốc như Bát Quái Cổ quốc thì không ai dám có ý nghĩ xấu xa. Như Chu Tư Tình lấy ra kiếm Chân Đế, chưa ai từng muốn cướp lấy.
Nhưng Hộ Sơn tông đã xuống dốc thành môn phái hạng ba, vậy mà nhóm Quách Giai Tuệ cầm báu vật Bất Hủ Chân Thần, binh khí Chân Đế, sao không khiến người tim đập nhanh? Nhiều cường giả có suy nghĩ đầu tiên là tìm cách diệt Hộ Sơn tông, chiếm trọn tất cả của Hộ Sơn tông.
Chương 3958: Quyết Chiến
Bị Lục Nhược Hi mỉa mai, Chu Tư Tình quê quá hóa giận âm trầm nói:
– Dù có binh khí Chân Đế thì sao? Chúng nó ở trong tay các ngươi chỉ là đồng nát, ngược lại thành toàn bản cô nương. Chờ chém đầu chó của các ngươi thì những binh khí này sẽ thuộc về bản cô nương!
Đại sư huynh Lý Kiến Khôn trầm giọng quát:
– Chúng ta bắt đầu đi, mời Chu cô nương chỉ giáo!
Lúc này Lý Kiến Khôn rất có phong phạm của đại sư huynh, dựng tấm gương cho sư đệ sư muội. Dù họ đối địch với Chu Tư Tình, ước gì giết nàng, nhưng Lý Kiến Khôn vẫn giữ phong phạm của tử đệ danh môn.
Ánh mắt Chu Tư Tình sắc bén tuôn ra sát ý:
– Được, vậy bản cô nương chém ngươi trước!
Ong ong ong ong ong!
Bảo Ki Thất Tinh Thần Tàng Trận cũng hiện ra trận văn, nhóm Quách Giai Tuệ lấp lánh bảo quang.
Dù cầm binh khí cường đại nhưng nhóm Quách Giai Tuệ không dám có chút suy nghĩ khinh địch, trận địa sẵn sàng đón quân địch, khinh địch, trận địa sẵn sàng đón quân địch, không lộ ra sơ hở.
May mắn rèn luyện mấy ngày qua bọn họ không đổ mồ hôi và nước mắt uổng phí, dù đối diện Chu Tư Tình mạnh hơn mình nhiều thì họ vẫn giữ bình tĩnh ứng đối kẻ địch. – Giết!
Trong khoảnh khắc Chu Tư Tình đã ra tay, lắc người đi theo kiếm, tốc độ mau đến không gì sánh bằng. Trong tích tắc giống như vượt qua hết thảy, nháy mắt xông vào giữa Bảo Ki Thất Tinh Thần Tàng Trận của nhóm Quách Giai Tuệ.
Ong ong ong ong ong!
Bảo Ki Thất Tinh Thần Tàng Trận dao động một chút, ánh sáng chợt lóe. Bảo Ki Thất Tinh Thần Tàng Trận như bị kích hoạt, Chu Tư Tình lao vào đại trận bỗng hơi khựng lại.
Nhưng tay Chu Tư Tình cầm kiếm Chân Đế, uy lực rất lớn, khi nàng ra tay thì kiếm Chân Đế toát ra đế uy bàng bạc, lực lượng Chân Đế như xuyên suốt tất cả. Vì vậy Chu Tư Tình chỉ hơi khựng lại rồi như chim ưng lao vào đại trận.
Đinh!
Kiếm quang của Chu Tư Tình lóe sáng đâm hướng Lục Nhược Hi, hiển nhiên trong bảy người đạo hạnh của Lục Nhược Hi cạn nhất.
Chu Tư Tình nhìn ra được Lục Nhược Hi là khâu mỏng yếu nhất trong nhóm, nếu giết nàng thì cái gọi là đại trận sẽ bị công phá.
Đường kiếm của Chu Tư Tình như chân long bay lượn, tốc độ siêu nhanh, kiếm ảo diệu trong khoảnh khắc tỏa định Lục Nhược Hi, một kiếm trí mạng.
Trong tích tắc kiếm Chân Đế sắp đâm xuyên ngực Lục Nhược Hi, chợt nghe vù vù, Bảo Ki Thất Tinh Thần Tàng Trận dao động. Vang tiếng nổ điếc tai, một thần tường như vượt qua thiên địa chắn ngang giữa Chu Tư Tình và Lục Nhược Hi.
Rầm!
Kiếm của Chu Tư Tình tuy rằng hung mãnh nhưng vẫn bị Bảo Ki Thất Tinh Thần Tàng Trận chặn lại.
Cùng lúc đó người Lục Nhược Hi như kinh hồng nhẹ nhàng lùi lại, thân hình rất xinh đẹp, động tác nhanh như tia chớp lùi về.
Khoảnh khắc Lý Kiến Khôn lao lên, thét dài:
– Giết!
Lý Kiến Khôn một tay cầm thuẫn một tay giơ trường kiếm.
Bùm!
Trong tiếng nổ nhức óc, thuẫn to tựa núi thần đập mạnh vào mặt Chu Tư Tình, trường kiếm bay rời tay như tia chớp thẳng vào cổ họng nàng.
Khoảnh khắc Lý Kiến Khôn giết lên thì hai huynh đệ Tu Kỳ lặng lẽ đánh vào hai bên sườn của Chu Tư Tình, trường đao như ánh sáng lạnh lẽo đâm thẳng vào.
Chu Tư Tình mạnh hơn bọn họ nhiều, lạnh lùng quát:
– Biến!
Kiếm Chân Đế ngân dài, đế kiếm nguy nga quét mạnh, có thế bình định bát hoang.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trong phút chốc ba người Lý Kiến Khôn bị đánh lui.
Ba người cộp cộp thụt lùi mấy bước. Bảo Ki Thất Tinh Thần Tàng Trận lóe ánh sáng, các cột ngọc lớn chống đỡ bọn họ, đưa cho lực lượng cường đại khiến họ đứng vững.
Bùm!
Hổ Nữu tấn công, lửa cuồn cuộn. Bảo Ki Thất Tinh Thần Tàng Trận bộc phát, tựa như các ngọn núi lửa thức tỉnh tuôn trào dung nham. Tất cả dung nham đánh vào Chu Tư Tình.
Đối diện dung nham lửa cháy bỏng Chu Tư Tình không chút sợ hãi, đế kiếm phát ra tiếng vang tựa như khổng tước xòe đuôi, màn kiếm khép lại chặn dung nham lửa.
Vương Học Hoành lao lên:
– Ăn một chùy của ta đây!
Khoảnh khắc màn kiếm khép lại thì cự chuy đập mạnh xuống, rầm một tiếng như đất bị đập nứt.
Bùm!
Ánh sáng lạnh chợt lóe xuyên qua màn kiếm, ánh sáng lạnh sắc bén chết chóc thẳng vào cổ họng Chu Tư Tình, như con rắn độc một kích trí mạng. Là Quách Giai Tuệ ra tay.
Nhưng Chu Tư Tình phản ứng rất nhanh, nàng vốn mạnh hơn nhóm Quách Giai Tuệ, trong khoảnh khắc lằn ranh sống chết nàng rút kiếm về bảo vệ thân thể.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Đế kiếm đánh lui nhát kiếm trí mạng của Quách Giai Tuệ.
Khoảnh khắc Chu Tư Tình phản ứng siêu nhanh:
– Giết!
Đường kiếm rực rỡ, một kiếm truy hồn, người kiếm hợp nhất nhanh như tia chớp chém vào Quách Giai Tuệ.
Quách Giai Tuệ thét dài, kiếm hất lên dậy ngàn tầng sóng. Bảo Ki Thất Tinh Thần Tàng Trận bộc phát thần uy. Vang tiếng nổ điếc tai, thần tàng mở rộng, ngàn vạn thần kiếm phóng lên cao, hóa thành kiếm trận lớn cùng với sóng kiếm đánh hướng Chu Tư Tình.
Cùng lúc đó Lục Nhược Hi tấn công:
– Đi!
Lục Nhược Hi công kích như mưa to lê hoa, sao băng đầy trời bắn hướng Chu Tư Tình.
Nhóm Lý Kiến Khôn ổn định vị trí, rống to:
– Giết!
Tựa như sóng dữ đánh vào Chu Tư Tình.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Từng tiếng ngân vang không ngừng bên tai, trong thời gian ngắn hai bên kịch chiến mấy chục chiêu, khó phân thắng thua.
Ban đầu Chu Tư Tình còn tưởng mình trong tám, mười chiêu sẽ giết hết nhóm Quách Giai Tuệ. Ở trong mắt Chu Tư Tình thì nhóm Quách Giai Tuệ là rác rưởi, một bầy kiến, giết bọn họ có gì khó. Mấy hôm trước Chu Tư Tình chỉ vài chiêu ngắn ngủi đã đánh nhóm Quách Giai Tuệ bị thương nặng, suýt chém đầu họ.
Không ngờ vài ngày ngắn ngủi nhóm Quách Giai Tuệ trở nên khó chơi, không chỉ vì thực lực của bọn họ càng mạnh cũng vì họ phối hợp hoàn mỹ, rất ăn ý, phát huy Bảo Ki Thất Tinh Thần Tàng Trận lâm li.
Chu Tư Tình cầm kiếm Chân Đế cứ nghĩ chém đầu nhóm Quách Giai Tuệ dễ như xẻ dưa hấu, ai dè binh khí trong tay họ không kém hơn kiếm Chân Đế của nàng, thậm chí mạnh hơn vài phần. Chết người là binh khí ma hợp với nhóm Quách Giai Tuệ rất tốt, người binh hợp nhất. Chu Tư Tình mới nhạn kiếm Chân Đế được vài ngày, khi sử dụng không được quen tay.
So sánh thì Chu Tư Tình không chiếm ưu thế về binh khí.
Mọi người nhìn ra được thực lực của bảy người Quách Giai Tuệ kém xa Chu Tư Tình, có thể nói nhóm Quách Giai Tuệ và Chu Tư Tình cách biệt xa lắc, kém hai cảnh giới, chênh lệch này không thể bù đắp bằng số người. Dù bọn họ có bảy người thì còn lâu mới đánh lại Chu Tư Tình.
Nhưng bây giờ nhóm Quách Giai Tuệ sáng tạo ra kỳ tích, dây dưa Chu Tư Tình thật lâu mà không có dấu hiệu thất bại. Nhiều người trợn mắt há hốc mồm nhìn, thật không dám tưởng tượng.
Chương 3959: Sức Mạnh Của Đoàn Đội (1)
Nhìn bảy người Quách Giai Tuệ tiến lùi có chừng mực, công thủ theo thứ tự, ăn ý cực kỳ hoàn mỹ, nhiều thế hệ trước kinh thán:
– Phối hợp hoàn mỹ, được như vậy chắc phải ma hợp mấy chục năm.
Tuy trong tu sĩ có rất nhiều đồng môn sư huynh đệ sẽ liên hợp nghênh địch, nhiều môn phái đại giáo có thuật hợp kích không tầm thường, hoặc trận pháp tuyệt thế. Nhưng phối hợp ăn ý hoàn mỹ như nhóm Quách Giai Tuệ thì ít ai làm được.
Có trưởng lão đại giáo cảm khái:
– Không ngờ Hộ Sơn tông còn có thủ đoạn như vậy, đã xem quá xem thường Hộ Sơn tông.
Trong ấn tượng của mọi người thì Hộ Sơn tông hoàn toàn suy sụp, chỉ là một môn phái hạng ba không đáng nhắc tới, làm gì có thủ đoạn kinh người.
Không ngờ hôm nay bảy đệ tử nhỏ yếu như Quách Giai Tuệ ra tay đấu dây dưa với Chu Tư Tình xuất thân từ Trung Vực Thánh Địa lâu như vậy, thật khó tin, là kỳ tích.
Đánh lâu làm Chu Tư Tình táo bạo:
– Chết tiệt!
Trước đó Chu Tư Tình đã vỗ ngực bảo giết nhóm Quách Giai Tuệ trong vòng mười chiêu, hiện tại đã hơn ba mươi chiêu mà nhóm Quách Giai Tuệ vẫn không có dấu hiệu thua, ngược lại bảy người càng chiến càng dũng mãnh.
Đinh!
Là tiếng kiếm ngân, trong khoảnh khắc Chu Tư Tình bùng nổ toàn bộ huyết khí, chân khí như giao long bàn cứ trên kiếm Chân Đế. Trong tiếng kiếm ngân, đế kiếm tỏa huyết quang. Đó là Chu Tư Tình dung nhập chân huyết của mình vào đế kiếm.
Với cường giả tu sĩ thì chân huyết cực kỳ quý giá, không dễ sử dụng. Nhưng đánh mãi không thắng, Chu Tư Tình nổi khùng lên bất chấp tất cả, dùng chân huyết vận chuyển kiếm Chân Đế.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, có chân huyết thúc đẩy, kiếm Chân Đế bộc phát ra đế uy bàng bạc vô song, lực lượng Chân Đế tựa bão tố thổi quét, cảm giác như Chân Đế giáng thế.
Chu Tư Tình hú dài, kiếm chiến đêm mưa gió! Một kiếm quét sạch bát hoang. Đế kiếm kiếm bạo phát, sâm la vạn vật. Các thanh kiếm Chân Đế khuếch tán có thế gãy nghiền nát.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Những tiếng nổ inh ỏi, uy đường kiếm làm bảy người Quách Giai Tuệ không chịu nổi, dù Bảo Ki Thất Tinh Thần Tàng Trận dâng lên thần tường cũng không cách nào chặn lại.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Bảy người Quách Giai Tuệ bị đánh bay, có người bị thương nặng hộc máu.
Khoảnh khắc nhóm Quách Giai Tuệ bị đánh bay thì bọn họ rối loạn, Bảo Ki Thất Tinh Thần Tàng Trận xuất hiện sơ hở.
Nếu lúc này Chu Tư Tình thừa thắng đuổi theo chắc chắn có thể đánh nát Bảo Ki Thất Tinh Thần Tàng Trận, giết nhóm Quách Giai Tuệ.
Đáng tiếc Chu Tư Tình cạn kiệt chân khí, trong phút chốc nghẹt thở. Vì vừa rồi Chu Tư Tình dùng hết chân huyết vào kiếm Chân Đế, vận chuyển đường kiếm vô địch tiêu hao nhiều chân huyết, làm chân khí hao hụt không thể đánh ra chiêu tiếp theo.
Lúc này Bảo Ki Thất Tinh Thần Tàng Trận có sơ hở rất lớn, là thời cơ tốt nhất đánh bại nhóm Quách Giai Tuệ.
Đáng tiếc Chu Tư Tình không thở nổi, chân khí cạn kiệt, muốn huơ đế kiếm còn khó chứ nói gì thừa thắng truy kích.
Chu Tư Tình cũng nhìn thấy thời cơ ngàn năm khó gặp, nhìn thấy đại trận tuyệt thế của nhóm Quách Giai Tuệ xuất hiện sơ hở trí mạng, nhưng nàng bất lực, trơ mắt nhìn thời cơ trôi đi.
Trong khoảnh khắc nhóm Quách Giai Tuệ nhận ra Bảo Ki Thất Tinh Thần Tàng Trận có sơ hở, bọn họ trầm giọng quát, mặc kệ bị thương nặng cỡ nào cố gắng nhanh chóng quay về vị trí, ổn định lại.
Ong ong ong ong ong!
Khoảnh khắc nhóm Lý Kiến Khôn, Quách Giai Tuệ ổn định vị trí thì Bảo Ki Thất Tinh Thần Tàng Trận lại tỏa sáng. Đại trận tuyệt thế một lần nữa hình thành đại thế, sơ hở trí mạng vừa xuất hiện đã mất.
Nhiều cường giả, lão tổ đại giáo cương quốc thấy thế chép miệng tiếc than:
– Đáng tiếc.
Ai đều nhìn thấy cảnh này, cường giả có chút thực lực đều hiểu vừa rồi là thời cơ tốt nhất đán bại đại trận tuyệt thế của nhóm Quách Giai Tuệ, cũng là cơ hội thích hợp nhất giết bảy người. Ai ngờ Chu Tư Tình bỏ lỡ uổng phí.
Nhìn nhóm Lý Kiến Khôn lại ổn định vị trí, Bảo Ki Thất Tinh Thần Tàng Trận lần nữa bộc phát ra uy lực cường giả, một số lão tổ nhẹ lắc đầu nói:
– Lần này khó đoán.
Trước khi chiến đấu mọi người cho rằng Chu Tư Tình là đệ tử ưu tú ra từ Trung Vực Thánh Địa không khó giết mấy đệ tử bình thường của Hộ Sơn tông, trong tám, mười chiêu là sẽ chặt đầu rơi xuống đất. Ai ngờ khi đánh nhau, Chu Tư Tình thực lực cao hơn xa nhóm Quách Giai Tuệ vậy mà không chiếm ưu thế bao lớn, cuối cùng để thời cơ tốt nhất trôi qua kẽ tay.
Trong mắt một số lão tổ kinh nghiệm phong phú thì Chu Tư Tình đã mất ưu thế, nàng bỏ lỡ thời cơ tốt nhất, phần thắng trận quyết chiến không lớn.
Mọi người đều nhìn ra Chu Tư Tình là một hơi xông lên, lần thứ hai yếu, lần thứ ba kiệt sức. Chu Tư Tình không giống nhóm Quách Giai Tuệ có tính dẻo rất mạnh, như đã được rèn giũa nhiều lần.
Nhóm Quách Giai Tuệ nhìn nhau.
Lý Kiến Khôn trầm giọng quát:
– Vững vàng!
Bảy người chậm rãi vây quanh Chu Tư Tình.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Thần tàng mở rộng, thần quang phun ra nuốt vào, trong đại trận dâng lên các bức thần tường, các bảo thuẫn hiện ra quanh thân che chở bọn họ.
Nhóm Quách Giai Tuệ dùng cách đánh vững chắc tấn công ổn định, dùng phòng ngự kiên cố nhất bao vây nhốt Chu Tư Tình. Họ không đấu cứng với nàng nữa, không háo cường, dùng cách vây khốn câu giờ tiêu hao chân khí, huyết khí của Chu Tư Tình.
Trước đó Chu Tư Tình sung túc huyết khí, dù đánh mãi không thắng vẫn có thể chống đỡ thật lâu. Tiếc rằng Chu Tư Tình dùng chân huyết thúc đẩy kiếm Chân Đế khiến nàng chớp mắt đánh lui nhóm Quách Giai Tuệ, chiếm ưu thế rất lớn. Tiếc rằng chân huyết của nàng không đủ, đánh một kích rồi chân khí đứt đoạn, khiến nàng lòi ra điểm yếu, tăng tốc thất bại của nàng.
Chu Tư Tình nhìn ra được nhóm Quách Giai Tuệ muốn tiêu hao chân khí của mình, nàng rống to:
– Tưởng bản cô nương dễ ăn hiếp sao?
Chu Tư Tình đã thở dốc được một chút, đế kiếm giơ ngang.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Kiếm quang như bão tố điên cuồng trùng kích muốn phá hủy đại trận tuyệt thế của nhóm Quách Giai Tuệ.
Nhưng nhóm Quách Giai Tuệ tiến lùi đúng mức, địch tiến mình lùi, địch lùi thì mình né, không cứng rắn đấu với Chu Tư Tình. Sau mấy vòng công phạt kiếm thế của Chu Tư Tình yếu dần, chân khí càng lúc càng mỏng manh, từ từ rơi vào thế yếu.
Mấy lần Chu Tư Tình thét dài, cố gắng vực dậy, đế kiếm đánh ra một kích mạnh nhất như bão tố. Chu Tư Tình dùng thế công mạnh nhất công phá đại trận tuyệt thế của nhóm Quách Giai Tuệ.
Tiếc rằng thế công này chẳng thể công phá Bảo Ki Thất Tinh Thần Tàng Trận, chỉ tăng tốc độ tiêu hao chân khí của Chu Tư Tình.
Chương 3960: Sức Mạnh Của Đoàn Đội (2)
Chiến càng lâu càng tệ cho Chu Tư Tình, nàng dần rơi vào thế yếu, không thể cứu vãn xu hướng suy tàn. Chân khí yếu dần, thế công của Chu Tư Tình cũng trống rỗng, cuối cùng nàng bị buộc phải thu kiếm về bảo vệ mình.
Tuy Chu Tư Tình đã rơi vào thế yếu hết đường cứu vãn, đành phải thu kiếm về bảo vệ mình. Nhưng nhóm Quách Giai Tuệ không nóng nảy, không vội tấn công, chẳng công kích Chu Tư Tình dồn dập.
Nhóm Quách Giai Tuệ tấn công vững vàng, từng bước dồn Chu Tư Tình vào góc chết, trận thế thu hẹp nhốt chặt nàng.
Nhìn cảnh đó, nhiều cường giả thế hệ trước lắc đầu nói:
– Đại thế đã mất.
Bọn họ đã nhìn ra Chu Tư Tình đã định trước thua là cái chắc, không thể cứu vãn.
Thế cục này nằm ngoài dự đoán của mọi người. Ban đầu mọi người cho rằng Chu Tư Tình nắm chắc phần thắng, không ngờ lúc này nàng thua chắc.
Trong mắt các đệ tử tu sĩ, cường giả thì cách đánh của nhóm Quách Giai Tuệ sáng tạo kỳ tích, vượt hai cảnh giới nhốt chết đối thủ mạnh hơn mình rất nhiều, thành tựu như thế rất ghê gớm.
Tề Phong Kiếm Thánh làm trọng tài mấy lần mở miệng muốn nói, muốn quát ngăn lại, nhưng cuối cùng nuốt ngược lời nói.
Rõ ràng Tề Phong Kiếm Thánh đứng về phía Chu Tư Tình, Tề Phong quốc và Trung Vực Thánh Địa vốn khăng khít, lão nhảy ra làm trọng tài vốn có ý thiên vị Chu Tư Tình. Không ngờ thế cục phát triển đến mức này, dù Tề Phong Kiếm Thánh muốn thiên vị Chu Tư Tình cũng không tìm được cớ gì, vì nhóm Quách Giai Tuệ không làm trái luật.
Hơn nữa Tề Phong Kiếm Thánh không thể làm quá rõ rệt, vì lão là nhân vật có uy tín danh dự trong Tiên Ma đạo thống, không thể vì một vãn bối khiến danh tiếng của mình quét rác.
Đám tu sĩ nam nữ trẻ tuổi đi theo Chu Tư Tình đến, cùng với đám đệ tử Trung Vực Thánh Địa đang có mặt, bọn họ nhìn mà lòng căm giận bất bình. Có người hét to muốn quấy nhiễu tinh thần nhóm Quách Giai Tuệ giành cơ hội cho Chu Tư Tình.
Đệ tử trẻ có tình cảm tốt với Chu Tư Tình hét to:
– Đồ vô sỉ, bảy đánh một, Hộ Sơn tông luôn mặt dày vậy sao?
Đệ tử Trung Vực Thánh Địa lạnh lùng trào phúng:
– Hộ Sơn tông làm gì có mặt, người ta vì thắng hoàn toàn có thể không từ thủ đoạn, nếu không bọn họ làm sao bò lên được.
Nhiều đệ tử Trung Vực Thánh Địa, tu sĩ trẻ quen biết Chu Tư Tình la ó mỉa mai Quách Giai Tuệ, quấy nhiễu tinh thần bảy người. Nhưng cả nhóm Quách Giai Tuệ không dao động, trầm ổn ứng chiến, nhốt chết Chu Tư Tình trong trận, từng bước dồn nàng vào góc chết.
Bị nhóm Quách Giai Tuệ từng bước áp chế, chân khí của Chu Tư Tình nhiều lần bị suy yếu, đến cuối cùng nàng đã tàn tạ, lấy kiếm bảo vệ mình cũng khó khăn. Chu Tư Tình bị nhóm Quách Giai Tuệ đánh thương nhiều lần, người đẫm máu.
Rầm!
Chu Tư Tình không chịu nổi bảy người Quách Giai Tuệ từng bước công phạt, một đòn trọng thuẫn đánh ngã nàng xuống đất hộc máu.
Đinh!
Quách Giai Tuệ đâm kiếm, Chu Tư Tình trốn nhanh nhưng vẫn bị đâm trúng ngực. Kiếm đóng đinh Chu Tư Tình xuống đất, kiếm đâm xuyên bả vai nàng.
Vào giây phút lằn ranh sống chết, trọng tài Tề Phong Kiếm Thánh trầm giọng quát ngăn nhóm Quách Giai Tuệ:
– Dừng tay!
Nhóm Quách Giai Tuệ tính đánh chết Chu Tư Tình nhưng nghe Tề Phong Kiếm Thánh hét to thì buộc phải ngừng lại.
Tề Phong Kiếm Thánh đến gần, tuyên bố:
– Được rồi, trận quyết đấu này dừng ở đây, Chu cô nương thua, các ngươi thắng.
Nghe Tề Phong Kiếm Thánh tuyên bố, một số cường giả tu sĩ ngoài giáo trường người thì hoan hô, kẻ thì xem thường.
– Xì!
Ai đều nhìn ra Tề Phong Kiếm Thánh thiên vị Chu Tư Tình, muốn giúp Trung Vực Thánh Địa. Không ai muốn đắc tội Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc, dù trong lòng nhiều người khó chịu với phán quyết này cũng không dám nói nhiều, cùng lắm la ó không hay.
Lục Nhược Hi không cam lòng:
– Chẳng phải nói đánh đến chết mới thôi sao?
Tề Phong Kiếm Thánh nét mặt sa sầm nói:
– Trước khác nay khác. Luân Hồi Sơn thành là đất Thủy Tổ, máu tươi nhuộm tòa thành là bất kính với Thủy Tổ, hôm nay hãy dừng ở đây, các ngươi đã thắng.
Quách Giai Tuệ trầm giọng nói:
– Chúng ta không tuân theo! Quy định là quy định, đã nói đánh đến chết mới thôi thì phải đánh tới chết. Nàng ta muốn giết bảy người chúng ta, bây giờ chúng ta giết nàng cũng nằm trong quy tắc.
Tề Phong Kiếm Thánh hét to:
– Càn rỡ!
Ánh mắt Tề Phong Kiếm Thánh sắc bén bắn kiếm quang, lạnh lùng nói:
– Bổn tọa phán các ngươi thắng đã phù hợp quy định, không thể lạm sát vô tội nữa!
Một số lão tổ đại giáo lắc đầu nói:
– Thiên vị hơi quá đáng.
Nhưng không ai đứng ra chống lưng cho nhóm Quách Giai Tuệ, không ai nói giúp họ. Vì Hộ Sơn tông chỉ là môn phái hạng ba, rất nhỏ yếu. Cho dù bọn họ bị đãi ngộ bất công cũng không người để ý, không ai bênh vực chính nghĩa, chủ trì công bằng cho họ.
Nếu bênh vực lẽ phải cho Hộ Sơn tông tức là đắc tội với Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc, làm Tề Phong Kiếm Thánh mất mặt. Ai đồng ý vì tiểu môn tiểu phái một hơi đắc tội nhiều người như vậy? Còn đều là đại giáo cương quốc.
Bị Tề Phong Kiếm Thánh nạt, nhóm Lý Kiến Khôn đỏ mặt. Bọn họ không ngờ Tề Phong Kiếm Thánh thiên vị Chu Tư Tình rõ ra mặt, lúc này bảy người sâu sắc hiểu được thế giới của kẻ yếu tàn nhẫn bao nhiêu. Chẳng những ngươi không đủ mạnh, người trong thiên hạ sẽ không giúp đỡ ngươi.
Lý Kiến Khôn phản bác:
– Chúng ta đánh bại Chu Tư Tình thì có quyền xử trí nàng.
Tề Phong Kiếm Thánh sắc mặt âm trầm nói:audio coi am
– Bổn tọa nói ngừng là ngừng, bổn tọa là trọng tài thì có quyền đưa ra phán quyết như vậy.
Chu Tư Tình cười khẩy nói:
– Ha ha ha! Dù các ngươi thắng bản cô nương thì sao? Các ngươi không làm gì bản cô nương được! Các ngươi nhớ kỹ, bản cô nương nhất định sẽ diệt Hộ Sơn tông các ngươi, Trung Vực Thánh Địa ta nhất định sẽ khiến Hộ Sơn tông các ngươi thành tro! Cho các ngươi hối hận đã đối địch với bản cô nương!
Dù thua trong tay nhóm Quách Giai Tuệ làm mặt mũi Chu Tư Tình quét rác, lòng nàng rực lửa giận, nhưng giờ nhìn nhóm Quách Giai Tuệ không biết giết mình khiến nàng đắc ý.
Nhìn bộ dạng đắc ý của Chu Tư Tình làm Tề Phong Kiếm Thánh cau mày, lão thật khó khăn tổn hại danh tiếng của mình giữ gìn nàng, chỉ vì tỏ ý tốt với Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc. Không ngờ Chu Tư Tình ngu ngốc lúc này còn vênh váo.
Ai đều có thể tưởng tượng lần này thua thảm Chu Tư Tình sẽ điên cuồng báo thù, Trung Vực Thánh Địa sẽ không bỏ qua cho Hộ Sơn tông, nhưng chuyện như vậy riêng tư làm là được, lén lút muốn làm gì cũng được.