Đế Bá Audio Podcast
Tập 791 [Chương 3951 đến Chương 3955]
❮ sautiếp ❯Chương 3951: Hùng Hổ Dọa Người (1)
Lòng Trần Duy Chính rung lên:
– Là nàng? Đệ tử của Trung Vực Thánh Địa?
Trung Vực Thánh Địa là truyền thừa đại giáo số một số hai trong Tiên Ma đạo thống, ngang ngửa với Bát Quái Cổ quốc, thực lực siêu mạnh, xem như vật khổng lồ trong Tiên Ma đạo thống. Trung Vực Thánh Địa và Bát Quái Cổ quốc có quan hệ liên hôn.
Biểu tình Trần Duy Chính nghiêm túc hỏi:
– Các ngươi đắc tội nàng ở chỗ nào? Tại sao nàng đánh các ngươi nặng tay vậy?
Vương Học Hoành bực tức nói:
– Chúng ta làm gì đắc tội nàng!
Lý Kiến Khôn khẽ nói:
– Nàng muốn Thánh Hiền Quan của sư muội.
Trần Duy Chính nghe liền hổi. Bát Quái Cổ quốc tay trắng quay về trước mặt Lý Thất Dạ, nhưng họ không chết tâm. Bát Quái Cổ quốc và Trung Vực Thánh Địa có quan hệ liên nhna với nhau, giờ đệ tử Trung Vực Thánh Địa muốn cướp Thánh Hiền Quan của Quách Giai Tuệ cũng có lý.
Trần Duy Chính hỏi:
– Mấy người ra tay?
Lý Kiến Khôn xấu hổ nói:
– Chỉ một mình Chu Tư Tình.
Bảy người liên hợp mà không thắng một người, còn suýt chết đúng là đáng xấu hổ.
Trần Duy Chính thầm thở dài, Hộ Sơn tông so với vật khổng lồ như Trung Vực Thánh Địa có khoảng cách rất lớn, không thể vượt qua.
Trần Duy Chính do dự, hỏi ý Lý Thất Dạ:
– Phải làm sao bây giờ thưa sư tổ?
Trần Duy Chính không dám tự quyết định chuyện này, vì Hộ Sơn tông không chọc vào Trung Vực Thánh Địa nổi.
Lý Thất Dạ ngồi trên xe lăn, không mở mắt ra lạnh nhạt nói:
– Còn sao nữa, đánh trở lại, giết nàng.
Bảy người Quách Giai Tuệ nhìn nhau, không biết nên trả lời sao.
Trần Duy Chính dè dặt nói:
– Nhưng… nhưng mà… thưa sư tổ, Trung Vực Thánh Địa là một trong truyền thừa địa giáo mạnh nhất Tiên Ma đạo thống chúng ta, nghe nói bọn họ còn Trường Tồn Bất Hủ sống trên đời.
Không phải Trần Duy Chính nghi gừo thực lực của Lý Thất Dạ, gã rất tin tưởng hắn. Nhưng mới trước đó Hộ Sơn tông đã đắc tội Bát Quái Cổ quốc, giết nhiều đệ tử của Bát Quái Cổ quốc, phế Tuần Sử.
Giờ đắc tội cả Trung Vực Thánh Địa thì chẳng phải là Hộ Sơn tông một hơi gây hấn với hai truyền thừa đại giáo mạnh nhất Tiên Ma đạo thống sao?
Nếu là trước kia Trần Duy Chính không dám tưởng tượng. Nói câu khó nghe nếu lúc trước kêu Trần Duy Chính đối địch với Bát Quái Cổ quốc hoặc Trung Vực Thánh Địa thì gã sẽ hai chân run cầm cập, không có chút gan dạ, can đảm đối địch với vật khổng lồ như vậy.
Không thể trách Tuần Sử, cái này không phải tại gã nhát gan yếu đuối, ngược lại là hành động sáng suốt. So sánh với truyền thừa đại giáo như Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa thì Hộ Sơn tông chỉ như con kiến, bọn họ tùy thời lúc có thể tiêu diệt Hộ Sơn tông.
Nên trước kia Hộ Sơn tông ở chung với vật khổng lồ như Bát Quái Cổ quốc dù bị đối xử bất công cỡ nào chỉ đành nuốt uất ức vào bụng, nếu chọc Bát Quái Cổ quốc khó chịu là một hơi tiêu diệt luôn Hộ Sơn tông.
Giờ tưởng tượng đối địch với Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa khiến Trần Duy Chính sợ hãi.
Lý Thất Dạ cười khẽ:
– Vậy ngươi sẽ làm sao? Chẳng lẽ ngươi chịu thua thì bọn họ từ bỏ ý đồ sao? Hoặc ngươi nhường Thánh Hiền Quan cho Bát Quái Cổ quốc, Trung Vực Thánh Địa, để bọn họ lập tiên hiền?
Trần Duy Chính im lặng trước câu hỏi của Lý Thất Dạ. Trong lòng Trần Duy Chính trăm phần trăm không muốn nhường Thánh Hiền Quan, càng không muốn truyền thừa đại giáo khác nâng lên tiên hiền. Nếu Hộ Sơn tông muốn vùng lên, xác lập lại địa vị trong Tiên Ma đạo thống thì phải có Thánh Hiền Quan. Sau này Hộ Sơn tông mạnh hơn, có tiên hiền thì địa vị hoàn toàn khác hẳn trong Tiên Ma đạo thống, họ là chính thống của Thủy Tổ.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
– Nếu ngươi không thể nhường bước thì chỉ còn cách đánh trở lại. Ngươi đánh cho kẻ địch không dám hé răng, đánh bọn họ run rẩy thì người ta mới bỏ lòng tham.
Lý Thất Dạ hời hợt nói:
– Hơn nữa chỉ là một thánh đại, không phải đối địch với một đạo thống. Dù là đối địch với đạo thống cũng chẳng sao cả.
Trần Duy Chính cắn răng quyết tâm, lạy dài hướng Lý Thất Dạ:
– Toàn nghe sư tổ quyết định!
Tục ngữ nói hay, có gan mới làm giàu, Hộ Sơn tông không dám đối diện mạo hiểm như thế, không chịu phiêu lưu gì thì tương lai nói chi vươn lên, huống chi có mặt Lý Thất Dạ ở đây.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
– Thế nào? Các ngươi suy nghĩ kỹ chưa? Nhưng các ngươi phải tự làm, các ngươi đánh trở lại, giết nàng mới khiến mình mạnh hơn.
Cả nhóm nhìn nhau.
Quách Giai Tuệ dõng dạc nói:
– Chúng ta sẽ đánh trở lại! Nhưng chúng ta còn cần tu luyện nữa!
Trong bảy người đại sư huynh là Lý Kiến Khôn, nhưng Quách Giai Tuệ đạo tâm kiên định nhất, có quyết đoán nhất thành lãnh tụ tinh thần của nhóm.
Triệu Trí Đình ngần ngừ nói:
– Chu Tư Tình có mấy món báu vật rất mạnh, chúng ta tu luyện thêm một thời gian thì có cơ hội đánh nàng ta.
Lý Thất Dạ không nhướng mí mắt lên, ném ra vài báu vật siêu mạnh:
– Chỉ là báu vật chứ có gì. Nguồn truyện audio Podcast
Các món báu vật thích hợp sở trường của từng người, khi cầm báu vật trong tay, đám Quách Giai Tuệ cảm nhận rất tiện tay như đặc biệt làm ra dành cho họ.
Trần Duy Chính trợn mắt há hốc mồm nhìn các báu vật nhấp nháy thần quang, ngây người thật lâu. Vì Lý Thất Dạ ban cho báu vật đẳng cấp Chân Đế, Bất Hủ Chân Thần, uy lực tuyệt luân.
Khi Hộ Sơn tông chưa xuống dốc từng có báu vật như vậy, còn có rất nhiều. Ngày nay Hộ Sơn tông khó lấy ra được, dù có cũng là báu vật trấn núi, để lại lưu giữ tông môn. Đừng nói đệ tử bình thường, dù là Trần Duy Chính cũng không thể mang báu vật như vậy ra ngoài.
Lý Thất Dạ tùy tay ban báu vật vô cùng quý trọng cho nhóm Quách Giai Tuệ khiến Trần Duy Chính mắt tròn mắt dẹt, lòng vô cùng rúng động.
Đối với Lý Thất Dạ thì báu vật như vậy không đáng gì, hắn có bảo khố vô cùng phong phú, báu vật nhiều đến hù chết người.
Đám người Quách Giai Tuệ ngẩn ngơ nhìn các binh khí, báu vật trong tay. Bọn họ lớn như vậy lần đầu tiên thấy báu vật quý giá mạnh đến thế, làm họ rung động là trong tay đang cầm những báu vật đó. Nếu là trước kia bọn họ không dám tưởng tượng, giờ thật sự nắm giữ binh khí, báu vật cực kỳ quý giá. Giống như nằm mơ nhưng không phải mơ, là hiện thực hết sức chân thật.
Trần Duy Chính phản ứng lại trước tiên, thúc giục:
– Không mau tạ sư tổ ban ơn, sư tổ ơn nặng như núi với các ngươi!
Đám Quách Giai Tuệ lấy lại tinh thần, lòng rung động mạnh, tất cả thứ này là Lý Thất Dạ ban cho họ.
Đám Quách Giai Tuệ ba quỳ chín lạy:
– Đa tạ sư tổ, công tử ban ơn.
Chương 3952: Hùng Hổ Dọa Người (2)
Lý Thất Dạ liếc bảy người:
– Liều mạng tu luyện đi, nếu như vậy mà vẫn không thể đánh thắng bọn họ thì sau này các ngươi đừng nhắc tên của ta, làm ta mất mặt.
Lý Thất Dạ xòe tay.
Ong ong ong ong ong!
Một không gian mở ra, Lý Thất Dạ ra lệnh:
– Đây là dị không gian tầng sâu, mười năm bằng một ngày. Các người ở bên trong liều mạng chút, không thì đừng hòng đi ra.
Đám Quách Giai Tuệ chưa phản ứng lại đã bị Lý Thất Dạ ném vào không gian, trong thời gian ngắn tiến vào kiểu tu luyện địa ngục.
Khi tu luyện trong không gian tầng sâu nhóm Quách Giai Tuệ mới biết tu luyện trong chiến trường cổ là hạnh phúc. Ty luyện nơi đây là sâu trong địa ngục, hành hạ vô cùng đau khổ. Nhưng vì không phụ kỳ vọng cao của Lý Thất Dạ, cả nhóm theo Quách Giai Tuệ dẫn dắt cắn răng khổ tu không nghỉ.
Trần Duy Chính nhìn nhóm Quách Giai Tuệ bị Lý Thất Dạ ném vào không gian tầng sâu tu luyện, gã vừa lo vừa mừng. Vì trải qua khổ tu địa ngục đạo hạnh của họ sẽ tiến bộ vùn vụt, có ngày sẽ độc lập cười ngạo thiên hạ.
Ném nhóm Quách Giai Tuệ vào không gian tầng sâu xong Lý Thất Dạ nhắm mắt lại như đang ngủ.
Sau đó không lâu thiếu nữ họ từng gặp ở lối vào chiến trường cổ cùng một đám nam nữ trẻ tuổi nổi giận đùng đùng chạy tới gần.
Thiếu nữ này là Chu Tư Tình, đệ tử của Trung Vực Thánh Địa mà nhóm Quách Giai Tuệ đã nói.
Chu Tư Tình hùng hổ như khởi binh hỏi tội, húc đầu gặn hỏi Trần Duy Chính:
– Bọn họ đâu?
Trần Duy Chính bình tĩnh hỏi:
– Không biết các hạ hỏi ai?
Chu Tư Tình vênh váo lạnh lùng nói:
– Là bảy đệ tử của Hộ Sơn tông các ngươi, nha đầu đội Thánh Hiền Quan.
Trần Duy Chính tiếp tục bình tĩnh nói:
– Thì ra các hạ tìm bảy đệ tử vô dụng của Hộ Sơn tông chúng ta, bọn họ đã ra ngoài tôi luyện.
Chu Tư Tình cười khẩy nói:
– Ra ngoài tôi luyện? Là chạy trốn đi? Bị bản cô nương đánh đến vỡ mật chó chữ gì?
Chu Tư Tình cao giọng ngạo nghễ nói:
– Ngươi là tông chủ của Hộ Sơn tông?
Trần Duy Chính đáp:
– Đúng vậy!
Chu Tư Tình cao cao tại thượng nói:
– Vậy thì tốt, ngươi nghe kỹ cho ta. Hừ, kêu đệ tử của các ngươi giao Thánh Hiền Quan ra, kẻ thua cuộc không nộp Thánh Hiền Quan đã muốn trốn, không dễ vậy! Nếu ả không giao Thánh Hiền Quan ra đừng trách ta không khách sáo! Trung Vực Thánh Địa chúng ta sẽ giết tới Hộ Sơn tông các ngươi, tự gánh lấy hậu quả!
Trần Duy Chính thầm bực mình, gã dù gì là tông chủ lại bị một tiểu nha đầu quát vào mặt.
Trần Duy Chính trầm giọng nói:
– Hộ Sơn tông chúng ta các đời không tranh với người, không thù không oán với ai…
Chu Tư Tình ngắt lời Trần Duy Chính, cười nhạt:
– Cái gì không thù không oán, cái gọi là tiên hiền của các ngươi đã thua trong tay ta, ả không có tư cách đội Thánh Hiền Quan. Từ hôm nay Thánh Hiền Quan là của Trung Vực Thánh Địa chúng ta!
Trần Duy Chính biểu tình cực kỳ khó xem, Chu Tư Tình hùng hổ dọa người, dù là tượng đất cũng có ba phần tính tôi.
Một giọng nói lạnh lùng vang lên:
– Vậy sao?
Là Lý Thất Dạ lên tiếng:
– Ngươi chắc chắn có thể thắng được bọn họ?
Chu Tư Tình trừng Lý Thất Dạ:
– Ngươi là ai?
Chu Tư Tình không biết Phù Khôn thua thảm, vì chuyện này rất mất mặt, Bát Quái Cổ quốc không tuyên bố ra ngoài.
Trần Duy Chính giới thiệu ngay:
– Đây là sư tổ của Hộ Sơn tông chúng ta.
Nghe Trần Duy Chính nói thế, Chu Tư Tình liếc Lý Thất Dạ một cái, coi khinh bảo:
– Đầu năm nay chó mèo gì cũng có thể làm sư tổ, tiểu môn tiểu phái đúng là tiểu môn tiểu phái, không có ai ra hồn. Một kẻ tàn phế cũng lấy ra lẫn lộn thật giả.
Chu Tư Tình buông lời khinh miệt làm Trần Duy Chính biến sắc mặt, sầm mặt xuống lạnh lùng nói:
– Chu cô nương, chú ý lời nói chút đi!
Tuy Trần Duy Chính không muốn chọc thị phi, không muốn đắc tội Trung Vực Thánh Địa, nhưng nghe Chu Tư Tình nhục nhã sư tổ của mình làm gã không nuốt trôi cục tức này được. Tượng đất cũng có ba phần tính tôi!
Đối với nhiều tu sĩ thì tôn nghiêm quan trọng còn hơn mạng sống.
Chu Tư Tình không thèm để bụng, khinh thường nói:
– Rồi sao? Bản cô nương không chú ý ngôn từ thì ngươi làm gì? Hộ Sơn tông các ngươi chỉ là một môn phái nhỏ cỏn con, dám đối địch với Trung Vực Thánh Địa chúng ta, một ngón tay Trung Vực Thánh Địa đủ diệt các ngươi!
Chu Tư Tình hừ mũi, ngẩng cao đầu, không thèm quan tâm lời cảnh cáo của Trần Duy Chính. Có thể nói bộ dạng của nàng là ‘ta nói chuyện với ngươi là vinh hạnh cho ngươi’.
Thanh niên tu sĩ đi cùng Chu Tư Tình cười khẩy nói, cũng xem như tốt bụng cho lời khuyên:
– Trần tông chủ biết điều thì kêu đệ tử của Hộ Sơn tông các ngươi giao Thánh Hiền Quan ra, ngoan ngoãn đi ra cho Chu sư tỷ xử lý, không thì Hộ Sơn tông các ngươi tự tìm đường chết.
Lòng Trần Duy Chính bốc cháy lửa giận, hừ lạnh.
Lý Thất Dạ không giận, hỏi:
– Sư phụ của ngươi là ai?
Hắn uể oải ngồi, không nhướng mí mắt, trông thật yếu ớt.
Chu Tư Tình khinh thường khóe mắt liếc Lý Thất Dạ một cái, cười nhạt:
– Sư phụ của ta? Phế vật như ngươi cũng xứng hỏi sư phụ của ta là ai? Cho dù ngươi thật sự là sư tổ của Hộ Sơn tông cũng không có tư cách hỏi. Ngươi nghĩ mình là ai? Hộ Sơn tông các ngươi là cái thá gì…
Bốp!
Chu Tư Tình chưa nói hết câu đã bị Lý Thất Dạ tát một cái bay đi. Chu Tư Tình té cái bịch xuống đất, ọc bãi máu, hàm răng rớt ra.
Lý Thất Dạ một bàn tay tát Chu Tư Tình rụng răng, gò má móp méo thịt bầy nhầy, bỗng chốc thành kẻ xấu xí.
Lý Thất Dạ vẫn ngồi đó không thèm nhìn Chu Tư Tình cái nào, không nhướng mí mắt lên.
Ở trong mắt Lý Thất Dạ thì người như Chu Tư Tình chỉ là một con muỗi.
Chu Tư Tình hét to một tiếng:
– Ngươi dám đánh ta!?
Chu Tư Tình bò dậy, hét to:
– Ta muốn giết ngươi!!!
Chu Tư Tình quát lớn một hơi đánh ra hơn mười món bảo kiếm.
Một chuỗi tiếng đinh đang vang lên, các thanh bảo kiếm đâm hướng Lý Thất Dạ, cực kỳ độc ác muốn cắt hắn thành bãi thịt.
Rầm!
Lý Thất Dạ không thèm nhìn, hắn búng nhẹ tay một cái, hơn mười cây bảo kiếm vỡ nát, bàn tay to vỗ nhẹ.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Chu Tư Tình bị đập té xuống đất, tiếng xương gãy răng rắc, máu tuôn như suối nhuộm đỏ quần áo. Người Chu Tư Tình đẫm máu.
Thấy Chu Tư Tình bị thương, mấy chục tu sĩ trẻ nam nữ đi theo nàng cùng trầm giọng quát:
– Dừng tay!
Bọn họ hoặc rút kiếm hoặc cầm trường đao hoặc lấy bảo tháp ra cùng ném hướng Lý Thất Dạ.
Chương 3953: Một Bàn Tay Tát Bay
Bùm!
Lý Thất Dạ không thèm nhìn, tất cả binh khí vỡ nát, mấy chục nam nữ bị đánh bay ra ngoài.
Trong khoảnh khắc đám người Chu Tư Tình bị trấn áp trên mặt đất không bò dậy nổi.
Lý Thất Dạ lười biếng liếc họ một cái, lạnh nhạt nói:
– Chỉ là một đám kiến, giết các ngươi ngại làm bẩn tay ta.
– Ngươi… ngươi dám bị thương ta. Trung… Trung Vực Thánh Địa sẽ không tha cho ngươi. Tiểu thư của ta là thánh nữ Trung Vực Thánh Địa, hoàng hậu tương lai của Bát Quái Cổ quốc. Ngươi… ngươi dám đụng vào ta một cọng lông là Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc sẽ bằm thây ngươi ra!
Bốp! Bốp! Bốp!
Chu Tư Tình chưa nói hết câu Lý Thất Dạ đá tát mười mấy cái, tát nàng máu văng tung tóe, mặt biến hình.
Đây đã là Lý Thất Dạ nương tay lắm rồi, không thì một ngón tay của hắn có thể nghiền Chu Tư Tình thành huyết vụ.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
– Ta không giết ngươi không có nghĩa là không thể khiến ngươi sống không bằng chết. Ngươi có tin là ta lột sạch ngươi treo trên cửa thành, để xem ngươi kiêu ngạo cao tới đâu.
Chu Tư Tình nghe mà rợn tóc gáy, nổi hết da gà da vịt. Chu Tư Tình đã biết sợ, không dám hó hé tiếng nào.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
– Ta lười giết ngươi, nhưng ngươi đánh người của Hộ Sơn tông thì không bỏ qua dễ vậy. Đệ tử Hộ Sơn tông sẽ đòi lại công bằng với ngươi. Năm ngày sau trên giáo trường trong thành, ngươi và đệ tử Hộ Sơn tông chiến với nhau. Bảy đệ tử Hộ Sơn tông sẽ cùng đánh, nếu ngươi thắng thì chỉ trách bọn họ vô năng, Thánh Hiền Quan là của ngươi, mạng sống của bọn họ cũng là của ngươi. Nếu ngươi thua thì khỏi cần ta nói nhiều.
Sắc mặt Chu Tư Tình liên tục biến đổi, vì lúc này nàng biết Lý Thất Dạ mạnh hơn nàng rất nhiều.
Chu Tư Tình rít qua kẽ răng:
– Được, bản cô nương ứng chiến, nhưng ngươi… ngươi không thể nhúng tay!
Lý Thất Dạ lười nhìn Chu Tư Tình:
– Yên tâm, con kiến như ngươi nếu ta muốn giết thì một ánh mắt là đủ, còn cần ta nhúng tay sao?
Lý Thất Dạ đã thu về lực lượng của mình, đám Chu Tư Tình chật vật bò dậy. Lúc này họ nhìn Lý Thất Dạ mà lòng lạnh lẽo, thụt lùi mấy bước.
Chu Tư Tình không cam lòng cụp đuôi chạy đi, buông lời đe dọa:
– Năm ngày sau bản cô nương nhất định sẽ giết bảy đệ tử của Hộ Sơn tông các ngươi, giành lấy Thánh Hiền Quan! Trung Vực Thánh Địa… ngươi… ngươi… ngươi chờ đó, Trung… Trung Vực Thánh Địa của ta nhất định sẽ báo thù cho ta! Tiểu tiểu thư của ta nhất định sẽ bênh vực cho ta. Nhục nhã ta tức là nhục nhã tiểu thư của ta, cô gia của ta. Trung Vực Thánh Địa và Bát Quái Cổ quốc tuyệt đối không tha cho ngươi!
Trong lòng Chu Tư Tình có tự tin đó, nàng là thị nữ thiếp thân của Trung Vực Thánh Nữ, nói thẳng ra là thị nữ gả theo. Trung Vực Thánh Nữ và thái tử Bát Quái Cổ quốc có hôn ước, Chu Tư Tình sẽ theo Trung Vực Thánh Nữ gả đến Bát Quái Cổ quốc, tức là nàng sẽ thành tiểu thiếp của thái tử, không chừng có thể trở thành trắc phi.
Cho nên có Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc chống lưng, Chu Tư Tình sợ gì ai. Dù nàng không đánh lại Lý Thất Dạ nhưng Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc có rất nhiều lão tổ siêu mạnh. Với Trung Vực Thánh Địa, Bát Quái Cổ quốc thì giết một lão tổ của tiểu môn tiểu phái như Hộ Sơn tông không đáng là gì, như đập chết con ruồi.
Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:
– Cút, còn dông dài sẽ lột sạch ngươi trần truồng treo trên cửa thành, cho người trong thiên hạ nhìn đã mắt.
Lý Thất Dạ nói làm Chu Tư Tình lạnh tóc gáy, rùng mình quay người chạy trốn, không dám ở lại lâu hơn một giây. Tu sĩ trẻ nam nữ khác cũng vội vàng chạy trốn.
Sau khi Chu Tư Tình bỏ chạy Trần Duy Chính thở phào một hơi, trong lòng có chút sung sướng. Kẻ ác có người ác trị, nhìn Chu Tư Tình kiêu ngạo vênh váo bị Lý Thất Dạ hù sợ chạy vắt giò lên cổ làm người hết tức.
Trần Duy Chính thầm lo lắng hỏi:
– Sư tổ, sau… sau năm ngày lỡ nhóm Giai Tuệ không đánh lại Chu Tư Tình thì sao?
Lý Thất Dạ dửng dưng nói:
– Vậy thì trách bọn họ học nghệ không tinh.
Lý Thất Dạ nhắm mắt lại như đã ngủ.
Trần Duy Chính cười khổ, bây giờ điều duy nhất gã có thể làm là cầu nguyện cho nhóm Quách Giai Tuệ, hy vọng bọn họ rèn luyện trong không gian sâu đó trở nên mạnh mẽ hơn, không thì năm ngày sau sẽ là kiếp nạn.
Trần Duy Chính cứ ngỡ năm ngày sau cuộc so tài lặng lẽ diễn ra, không ai chú ý. Vì đây chỉ là ân oán của mấy vãn bối, không tính là quyết chiến lớn gì, khó vào pháp nhãn các đại nhân vật đại giáo cương quốc.
Chu Tư Tình chạy trốn ra ngoài không bao lâu đã tuyên bố trong Luân Hồi Sơn thành:
– Bản cô nương sẽ chém bảy nhãi ranh Hộ Sơn tông, Trung Vực Thánh Địa ta sẽ diệt Hộ Sơn tông!
Nếu chỉ là ân oán cá nhân của mấy vãn bối, hai bên hăm dọa nhau, các cường giả hoặc đại nhân vật nghe chỉ cười bỏ qua, không để bụng. vì tông môn ít khi vì ân oán của vãn bối mà mở ra sát giới hoặc bùng nổ chiến trường.
Nhưng khi Chu Tư Tình buông lời hăm dọa thì khác.
Vì lực lượng giữa Trung Vực Thánh Địa và Hộ Sơn tông không bình đẳng. Trước vật khổng lồ như Trung Vực Thánh Địa thì Hộ Sơn tông là môn phái đã xuống dốc, chỉ là con kiến. Nói câu khó nghe một trưởng lão Trung Vực Thánh Địa tùy tiện ra tay có thể diệt gọn Hộ Sơn tông, nghiền nguyên Hộ Sơn tông thành tro.
Huống chi Chu Tư Tình là thị nữ thiếp thân của Trung Vực Thánh Nữ, nàng nói chuyện có sức nặng, thường đại biểu cho Trung Vực Thánh Nữ. Đệ tử bình thường trong Trung Vực Thánh Địa không bằng địa vị của nàng.
Chu Tư Tình hùng hổ tuyên bố:
– Năm ngày sau bản cô nương nhất định lấy Thánh Hiền Quan làm đồ cưới của tiểu thư!
Dường như Chu Tư Tình thò tay ra là có thể hái đầu nhóm Quách Giai Tuệ.
Nghe Chu Tư Tình nói, nhiều người thầm giật mình:
– Thánh Hiền Quan!
Có cường giả tu sĩ biết tin tức về Thánh Hiền Quan thì lòng rung động:
– Thánh Hiền Quan!
Có cường giả giật mình kêu lên:
– Thánh Hiền Quan của Hộ Sơn tông đã trở lại, sắp lập hiền giả sao?
Hộ Sơn tông đã xuống dốc, lưu lạc thành môn phái hạng ba. Nhưng trong Tiên Ma đạo thống có rất nhiều đại giáo cương quốc ấn tượng khắc sâu về tiên hiền của Hộ Sơn tông.
Trong thời đại Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân luân hồi trọng sinh, chỉ có tiên hiền của Hộ Sơn tông mới có tư cách nghênh tiếp Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân luân hồi chuyển kiếp, có địa vị vô cùng cao thượng trong Tiên Ma đạo thống.
Chương 3954: Khúc Nhạc Dạo Quyết Chiến
Được nghênh tiếp Trường Sinh Lão Nhân luân hồi chuyển kiếp nghĩa là thành người phát ngôn của Thủy Tổ, thử ngẫm lại xem tồn tại như vậy có địa vị cao thượng biết bao trong Tiên Ma đạo thống.
Nhưng sau này Trường Sinh Lão Nhân không còn luân hồi chuyển kiếp nữa, Hộ Sơn tông cũng suy sụp, cuối cùng Hộ Sơn tông không còn ra tiên hiền.
Hôm nay Thánh Hiền Quan đại biểu cho tiên hiền lại xuất hiện, hỏi sao không gây sóng gió?
Có cường giả biết tin Thánh Hiền Quan thì lòng suy nghĩ lan man:
– Không lẽ Thủy Tổ lại sắp luân hồi chuyển kiếp?
Vì Thủy Tổ của Tiên Ma đạo thống bọn họ đã luân hồi chuyển kiếp và thành công. Tuy sau này mọi người không rõ lý do tại sao Thủy Tổ không tiếp tục luân hồi chuyển kiếp, nhưng không có nghĩa là về sau Trường Sinh Lão Nhân không bao giờ luân hồi chuyển kiếp.
Bởi vậy Thánh Hiền Quan lại xuất thế khiến nhiều người suy nghĩ lung tung.
Có lão tổ đại giáo cương quốc tim đập nhanh:
– Thánh Hiền Quan là tượng trưng cho chính thống.
Thử hỏi thứ như Thánh Hiền Quan có ai không động lòng? Đây không chỉ là báu vật, Thánh Hiền Quan còn là tượng trưng chính thống nhất Tiên Ma đạo thống. Có được Thánh Hiền Quan ở mức độ nào đó ý nghĩa là được truyền thừa chính thống của Thủy Tổ.
Với Hộ Sơn tông ngày nay Thánh Hiền Quan không đem đến tác dụng lớn, thậm chí gặp tai họa diệt môn. Nhưng với những đại giáo cương quốc sau này vươn lên thì tác dụng rất lớn. Những môn phái mới nổi sau này chỉ tính là chi nhánh trong chi nhánh truyền thừa của Thủy Tổ, cách xa truyền thừa chính thống mười vạn tám ngàn dặm.
Nhưng đại giáo cương quốc cường đại như vậy nếu sở hữu Thánh Hiền Quan, có tư cách lập tiên hiền thì sẽ đẩy địa vị tông môn của mình lên cao mấy bậc, sẽ trở thành chính thống của Tiên Ma đạo thống. Không chừng tương lai có cơ hội nắm giữ quyền lực Tiên Ma đạo thống, hiệu lệnh thiên hạ.
Sự thật đúng là vậy, tồn tại như Bát Quái Cổ quốc luôn mơ có được thứ như Thánh Hiền Quan.
Trưởng bối thế hệ trước nghe Chu Tư Tình tuyên bố, cảm khái khẽ thở dài:
– Trung Vực Thánh Địa hay Bát Quái Cổ quốc đều có tâm kế thâm quá.
Mọi người đều biết dù Hộ Sơn tông xuống dốc, muốn cướp Thánh Hiền Quan đi không khó, nhưng hành vi cướp giật này không danh chính ngôn thuận. Nhưng nếu là quyết đấu ân oán giữa vãn bối Trung Vực Thánh Địa và Hộ Sơn tông, giành lấy Thánh Hiền Quan từ tay vãn bối Hộ Sơn tông thì lẽ thẳng khí hùng hơn, danh chính ngôn thuận nhiều, người khác không có gì để phản đối.
Có lão tổ nói:
– Hoặc là Bát Quái Cổ quốc ra ý này. Bát Quái Cổ quốc đã là cương quốc mạnh nhất Tiên Ma đạo thống, bọn họ cần thứ như Thánh Hiền Quan để biểu thị địa vị chính thống.
Chu Tư Tình là thị nữ thiếp thân của Trung Vực Thánh Nữ, nếu nàng cướp lấy Thánh Hiền Quan làm đồ cưới cho Trung Vực Thánh Nữ gả vào Bát Quái Cổ quốc, vậy là Bát Quái Cổ quốc sẽ danh chính ngôn thuận có được Thánh Hiền Quan, theo lẽ tự nhiên nâng tiên hiền lên.
Sau khi nghe Chu Tư Tình và nhóm Quách Giai Tuệ quyết chiến, biết bao đại nhân vật đại giáo cương quốc hối hận vì sao không nghĩ ra thủ đoạn này. Nếu ngay từ đầu bọn họ dùng chiêu đó có lẽ Thánh Hiền Quan đã vào tay.
Có cường giả nghe Chu Tư Tình tuyên bố, biết đại thế đã định:
– Bát Quái Cổ quốc muốn có được Thánh Hiền Quan này, nó đã nằm trong túi họ rồi.
Tuy thực lực của Chu Tư Tình không phải đỉnh cao trong thế hệ trẻ, không quá mạnh, không là cao thủ tuyệt đối gì. Nhưng đối phó bảy đệ tử bình thường của Hộ Sơn tông thì dễ như trở bàn tay, dù bọn họ là đệ tử ưu tú nhất Hộ Sơn tông, có hợp sức lại cũng không đấu nổi với Chu Tư Tình.
Khi Chu Tư Tình đã tuyên bố chuyện như vậy thì dù có người muốn Thánh Hiền Quan cũng phải kiềm nén lại. Vì Chu Tư Tình nói câu đó đã ám thị Bát Quái Cổ quốc quyết lấy Thánh Hiền Quan, dù dùng thủ đoạn gì thì quyết lấy Thánh Hiền Quan bằng được, đại giáo cương quốc khác đừng giành với họ.
Chu Tư Tình tuyên bố quyết chiến với bảy đệ tử Hộ Sơn tông ở mức độ nào đó rất xảo diệu đại biểu cho Bát Quái Cổ quốc, ngầm cảnh cáo một số người mơ ước Thánh Hiền Quan.
Có lão tổ đại giáo cảm khái nói:
– Đời này Hộ Sơn tông khó tránh kiếp nạn.
Hoài bích có tội là đạo lý ai cũng biết, đời này Hộ Sơn tông có Tứ Bộ tức là sẽ vời đến tai họa diệt môn.
Hộ Sơn tông hôm nay đã không như ngày xưa, Hộ Sơn tông hiện giờ xuống dốc thời gian dài, dù bây giờ họ có Thánh Hiền Quan cũng không thể chấn hưng Hộ Sơn tông được. Ngược lại Thánh Hiền Quan ở trong Hộ Sơn tông một ngày là hấp dẫn vô số đại giáo cương quốc thèm muốn, sẽ vời đến họa diệt môn.
Chu Tư Tình tuy chỉ là thị nữ thiếp thân bên cạnh Trung Vực Thánh Nữ nhưng nàng cũng là một đệ tử rất ưu tú của Trung Vực Thánh Địa. Thực lực của Chu Tư Tình không tầm thường, sức một mình nàng dư sức đánh bại bảy đệ tử của Hộ Sơn tông, thậm chí tất cả đệ tử trẻ trong Hộ Sơn tông không đấu lại nàng.
Chu Tư Tình còn nói muốn diệt Hộ Sơn tông, không cần nàng ra tay, Trung Vực Thánh Địa hay Bát Quái Cổ quốc đều sẽ có người vui vẻ làm thay nàng.
Bởi vậy ở trong mắt mọi người lần này Hộ Sơn tông chạy trời không khỏi nắng, dù đám Quách Giai Tuệ không kết thù với Chu Tư Tình, không có ân oán vãn bối, Hộ Sơn tông có Thánh Hiền Quan là nguồn gốc tai họa diệt môn.
Năm ngày rất ngắn ngủi, chớp mắt qua đi.
Hôm nay là ngày Chu Tư Tình và bảy đệ tử Hộ Sơn tông ước chiến. Sáng sớm trong giáo trường đã tụ tập rất nhiều cường giả tu sĩ, lão tổ một số đại giáo cương quốc cũng có mặt.
Với các khán giả thì trận quyết chiến thế này không có gì hay để xem, trong mắt họ thấy thực lực của Chu Tư Tình mạnh hơn vãn bối Hộ Sơn tông rất nhiều. Dù bảy đệ tử Hộ Sơn tông liên hợp lại cũng không làm nên chuyện gì, không thể cứu vãn thế thua.
Trong mắt mọi người dù địa chiến chưa bắt đầu thì đã phân thắng thua, Chu Tư Tình thắng chắc.
Mọi người đến xem cuộc chiến vì muốn nhìn Thánh Hiền Quan, vì đó là báu vật Thủy Tổ Trường Sinh Lão Nhân tự ban cho, tuy nó không phải binh khí của Thủy Tổ nhưng xem như đồ vật của Thủy Tổ, có giá trị vô giá.
Quyết chiến chưa bắt đầu Chu Tư Tình đã sớm đến giáo trường. Từ xa đã thấy Chu Tư Tình được mọi người vây quanh, đệ tử nam nữ trẻ tuổi đi bên nàng, khá rầm rộ.
Chu Tư Tình mặc áo choàng lớn đỏ rực, hùng hổ dọa người, vênh váo tự đắc hĩnh mũi nhìn trời.
Chương 3955: Sắp Bắt Đầu (1)
Với Chu Tư Tình thì trận chiến hôm nay nàng thắng chắc, Thánh Hiền Quan sẽ thành vật trong túi của nàng. Dù sư tổ của Hộ Sơn tông như Lý Thất Dạ ra tay thì nàng cũng không sợ, vì nàng có mời đẳng cấp lão tổ đến hộ giá.
Nhìn Chu Tư Tình đến, đám đệ tử trẻ chào hỏi nàng:
– Chu cô nương đến rồi!
Một số cường giả thế hệ trước cũng chào Chu Tư Tình.
Nếu Chu Tư Tình chỉ là đệ tử của Trung Vực Thánh Địa, dù có là đệ tử ưu tú cũng không có địa vị như hôm nay.
Nhưng Chu Tư Tình là thị nữ thiếp thân của Trung Vực Thánh Nữ thì lại khác, nàng không chỉ là thân tín của Trung Vực Thánh Nữ, nàng còn là thị nữ gả theo, sau này chắc chắn sẽ thành tiểu thiếp của thái tử Bát Quái Cổ quốc, rất có thể sẽ thành trắc phi.
Bát Quái Cổ quốc là cương quốc mạnh nhất Tiên Ma đạo thống đương thời, sớm muộn gì sẽ có ngày nắm giữ quyền lực Tiên Ma đạo thống. Thái tử Bát Quái Cổ quốc sau này chắc chắn sẽ đăng cơ thành hoàng đệ của Bát Quái Cổ quốc, gã nắm quyền lực quân lâm thiên hạ.
Thử nghĩ xem khi đó dù không nịnh bợ hoàng đế Bát Quái Cổ quốc được nhưng có thể nịnh phi tử của vua, khiến nàng thổi gió bên gối cũng rất tốt.
Nhìn Chu Tư Tình đến nhưng không thấy bóng dáng Trung Vực Thánh Nữ đâu, có người thì thào:
– Trung Vực Thánh Nữ không đến trợ trận.
Có nhiều người muốn nhìn phong thái của Trung Vực Thánh Nữ một cái, vì Trung Vực Thánh Nữ nổi tiếng là mỹ nhân tuyệt trần của Tiên Ma đạo thống, nghe đồn mỹ diễm thiên hạ, khiến người điên đảo thần hồn.
Cao thủ lắc đầu nói:
– Một Hộ Sơn tông đáng để thánh nữ tự đến sao? Thánh nữ là Đăng Thiên Chân Thần rất ghê gớm, nàng nói một câu là biết bao nhiêu cường giả sẽ ra tay. Nói câu khó nghe, thanh nữ ra lệnh một tiếng thì diệt Hộ Sơn tông dễ như trở bàn tay.
Câu này thật chói tai nhưng đó là sự thật. Nghe đồn Trung Vực Thánh Nữ đã là Đăng Thiên Chân Thần bát trọng thiên, rất có thể leo lên cửu trọng thiên. Huống chi nàng là thánh nữ của Trung Vực Thánh Địa, hoàng hậu tương lai của Bát Quái Cổ quốc, địa vị cao quyền trọng, nàng chỉ cần mở miệng là bao nhiêu Đăng Thiên Chân Thần đồng ý ra tay tiêu diệt Hộ Sơn tông.
Có thể nói thị nữ thiếp thân như Chu Tư Tình quyết chiến với mấy đệ tử vãn bối của Hộ Sơn tông là đã hạ thấp thân phận. Nếu không vì Thánh Hiền Quan thì Chu Tư Tình khinh thường tự mình ra tay, nàng nói một tiếng sẽ có nhiều cao thủ giết đệ tử Hộ Sơn tông giùm nàng.
Sau khi Chu Tư Tình đến rồi người Hộ Sơn tông nhóm Lý Thất Dạ còn chưa có mặt. Nhiều người nhìn lối vào chờ đệ tử Hộ Sơn tông đến, không phải vì muốn xem Hộ Sơn tông có nhân tài xuất sắc gì không, bọn họ chỉ muốn xem Thánh Hiền Quan.
Thấy người Hộ Sơn tông mãi chưa xuất hiện, có người chờ mất kiên nhẫn lẩm bẩm:
– Hộ Sơn tông còn chưa đến, kênh kiệu quá vậy.
Có cường giả cười khẩy nói:
– Hừ! Có lẽ không phải kênh kiệu, không chừng Hộ Sơn tông đã trốn mất rồi. Hộ Sơn tông tự biết không đánh lại Chu cô nương, cái gọi gọi là quyết chiến chẳng qua là kế hoãn binh, không chừng đã chạy mất dép về Hộ Sơn tông rồi.
Chu Tư Tình lạnh lùng cười:
– Trốn được hòa thượng không trốn thoát chùa.
Nhiều người nghe xong tim đập nhanh, ngẫm lại cũng đúng. Dù bây giờ đệ tử Hộ Sơn tông dùng kế hoãn binh chạy ra Luân Hồi Sơn thành chỉ càng cho Trung Vực Thánh Địa có cớ phát binh đến Hộ Sơn tông. Trung Vực Thánh Địa tùy tiện lấy cớ ‘không thực hiện ước hẹn là có thể xua địa quân đến gần, lẽ thẳng khí hùng diệt Hộ Sơn tông. Sau khi tiêu diệt Hộ Sơn tông thì Thánh Hiền Quan sẽ là vật trong túi của họ.
Mọi người nhìn nhau, mặc kệ Hộ Sơn tông ứng chiến hay chạy trốn thì ngay từ đầu đã thua thê thảm, Thánh Hiền Quan đã định trước là vật trong túi của Chu Tư Tình.
Khi mặt trời lên cao mà đệ tử Hộ Sơn tông không xuất hiện, có người nhìn quanh, vui sướng khi người gặp họa nói:
– Xem ra Hộ Sơn tông thật sự chạy trốn, làm rùa đen rút đầu.
Chợt một giọng nói trầm ổn vang lên:
– Ai nói Hộ Sơn tông ta chạy trốn?
Có người nhận ra Trần Duy Chính tông chủ Hộ Sơn tông đi từ lối vào, hét to:
– Đến rồi, đến rồi! Hộ Sơn tông đã đến!audio coi am
Mọi người nhì hướng lối vào, thấy có chín người Hộ Sơn tông nối đuôi nhau vào, trong đó có một người tàn phế ngồi trên xe lăn.
Thấy tình hình này cường giả tu sĩ của các đại giáo cương quốc quay sang nhìn nhau. Thực lực của Hộ Sơn tông như thế đúng là yếu không chịu nổi, hèn gì mọi người đều nói Hộ Sơn tông suy sụp, giờ xem ra đúng như tin đồn.
Không cách cường giả các đại giáo cương quốc coi thường Hộ Sơn tông như thế, họ nhìn một cái liền xem thấu thực lực của nhóm Trần Duy Chính. Mọi người nhìn ra được trong nhóm người Hộ Sơn tông chỉ có tông chủ Trần Duy Chính là mạnh nhất, miễn cưỡng bước vào cảnh giới Chân Thần.
Một Chân Thần không đáng là gì trong Tiên Ma đạo thống, nhiều đại giáo cương quốc có số lượng Chân Thần đếm không xuể. Trong đại giáo cương quốc nhiều thế hệ trước thành tựu Chân Thần.
Còn bảy đệ tử trẻ tuổi nhóm Quách Giai Tuệ ở trong mắt cường giả các đại giáo cương quốc chỉ tàm tạm, có lẽ không tệ nhưng cách ưu tú còn một khoảng rất lớn. Đệ tử thế hệ trẻ tầm cỡ này trong Tiên Ma đạo thống có nhiều đến không đếm hết.
Nên khi thấy bảy đệ tử nhóm Quách Giai Tuệ, mọi người liếc sang Chu Tư Tình. Tuy nàng không thuộc nhóm đỉnh cao nhất trong đệ tử thế hệ trẻ đại giáo cương quốc, nhưng cũng tính là đệ tử ưu tú, xuất sắc hơn đám Quách Giai Tuệ nhiều. Bảy người Quách Giai Tuệ đông hơn nhưng Chu Tư Tình mạnh hơn họ hai cảnh giới, cách biệt này không phải dùng số người có thể bù đắp.
Còn về Lý Thất Dạ nằm trên xe lăn thì mọi người chỉ nhìn hắn một cái, không để bụng. Chỉ là phế nhân, không đáng quan tâm.
Khi thấy thực lực của nhóm Trần Duy Chính, mọi người càng vững tin lần này Hộ Sơn tông thua chắc. Thực lực như vậy chỉ là con kiến trước mặt Trung Vực Thánh Địa.
Nhìn đám Trần Duy Chính thực lực nhỏ yếu, có cường giả khinh thường nói:
– Hộ Sơn tông đã không như xưa, hiện tại chẳng qua là hạng ba.
Nhớ năm đó khi Hộ Sơn tông còn cường đại thì tiếng tăm lừng lẫy, dù không hiệu lệnh thiên hạ nhưng cũng uy che trời, có bản lĩnh khiến thiên hạ cúi đầu. Hộ Sơn tông có chuyện gì xuống dốc đến mức này, mọi người không thèm để trong lòng.
Nhiều cường giả nhìn Thánh Hiền Quan trên đầu Quách Giai Tuệ:
– Đó là Thánh Hiền Quan sao?
Không thấy Thánh Hiền Quan có gì đặc biệt, khiến người nghi ngờ có đúng là Thánh Hiền Quan thật không.