1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 777 [Chương 3881 đến Chương 3885]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 777 [Chương 3881 đến Chương 3885]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3881: Đóng Đinh Chết

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Từng tiếng nổ không ngớt bên tai, cả thiên địa chấn động.

Mọi người nhìn sang. Cực Địa Quỷ Mâu rung bần bật trong tay Lý Thất Dạ, nó bùng nổ lực lượng cường đại trợn mắt há hốc mồm, phát ra ánh sáng hắc ám vô biên. Cực Địa Quỷ Mâu dùng lực lượng vô cùng cường đại ngừng thế đi, dừng lại khi cách ngực Bách Nhật Đạo Nhân trong gang tấc, nó bùng nổ sức mạnh đối kháng Lý Thất Dạ.

Bách Nhật Đạo Nhân sợ nhũn chân, khi thấy Cực Địa Quỷ Mâu đối kháng lại Lý Thất Dạ chứ không đâm vào mình thì thở phào nhẹ nhõm, làm lão sợ bóng sợ gió.

– Ha ha ha! Quỷ mâu của ta là vật vô thượng chí tôn, tuyệt đối sẽ không thí chủ. Muốn dùng nó giết ta là không thể nào.

Lý Thất Dạ cười cười:

– Vậy sao? Nhưng trong tay ta không có gì là không thể.

Dứt lời vang tiếng nổ điếc tai, mười ba mệnh cung tỏa sáng chói lòa, vầng sáng giáng xuống. Bùm một tiếng mười ba mệnh cung đè lên Cực Địa Quỷ Mâu.

Khi mười ba mệnh cung đè trên Cực Địa Quỷ Mâu thì mọi thứ bị xóa sổ, mọi dấu vết xóa nhòa, giây phút đó trường mâu không còn thuộc về Bách Nhật Đạo Nhân.

Bách Nhật Đạo Nhân cảm ứng dấu ấn mình để lại trên Cực Địa Quỷ Mâu bị xóa bỏ, cướp đi tư cách, lão hoảng sợ hét rầm lên:

– Không!!!

Phập!

Cực Địa Quỷ Mâu đâm thủng ngực Bách Nhật Đạo Nhân, vô tình giết chóc.

Tiếng gào thê lương vang vọng thiên địa:

– A!!!!Nguồn truyện audio Podcast

Từng giọt máu rơi tí tách, cả thiên địa trở nên tĩnh lặng.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Cực Địa Quỷ Mâu đóng đinh vào ngực Bách Nhật Đạo Nhân, từ vị trí ngực lan tràn cả người lão bốc cháy.

Mâu đâm thủng ngực chưa làm Bách Nhật Đạo Nhân chết ngay, Cực Địa Quỷ Mâu đốt từ ngực làm lão chịu đựng đau đớn đáng sợ.

– A!!!!!!

Tiếng gào rú thê thảm từng đợt chói tai hơn, Bách Nhật Đạo Nhân gào thét không ngớt. Mâu đâm thủng ngực đã không giết lão ngay, lực lượng Cực Địa Quỷ Mâu từng tấc luyện hóa lão.

Tiếng thét thê thảm càng lúc càng chói tai vang vọng cả bầu trời, xé rách mây trắng, quanh quẩn trong thiên địa, khiến người nghe rùng mình.

Chỉ tiếng gào thảm thiết càng lúc càng chát là biết Bách Nhật Đạo Nhân chịu đau đớn kinh khủng cỡ nào.

Tuy Bách Nhật Đạo Nhân tru lên thê lương khắp thiên địa, khiến người nghe nổi da gà nhưng nhiều người thấy hết giận:

– Hay, giết hay, nên như vậy!

Nhìn Bách Nhật Đạo Nhân bị Cực Địa Quỷ Mâu đóng đinh chết tại chỗ, nhìn lão bị đốt cháy từng tấc một khiến nhiều người cảm thấy hết giận, thở phào nhẹ nhõm, thấy sảng khoái hẳn ra.

Có người thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng:

– Đệ Nhất Hung Nhân là tồn tại vô địch nhất của Đế Thống giới chúng ta, cũng là thần bảo vệ Đế Thống giới.

Trong lòng vô số người lúc này địa vị của Lý Thất Dạ tăng cao, thành thần bảo vệ trong lòng nhiều người. Ở trong mắt vô số cường giả tu sĩ thì Đệ Nhất Hung Nhân xóa sổ ác ma như Bách Nhật Đạo Nhân cho Đế Thống giới là cứu nguyên Đế Thống giới. – A!!!!!

Tiếng thét thê lương cuối cùng vang vọng cả thiên địa, Bách Nhật Đạo Nhân bị đốt thành tro bay theo gió.

Khi Bách Nhật Đạo Nhân tan biến theo gió, chỗ Cực Địa Quỷ Mâu đóng đinh chết tỏa ánh sao rực rỡ như có một hồ nước xuất hiện.

– Nhìn kìa, đó là gì?

Chỗ Cực Địa Quỷ Mâu bị đóng đinh chết là nơi tinh khí thiên địa ngưng tụ, đại đạo chân thủy cực kỳ đậm đặc.

Bùm!

Vang tiếng nổ điếc tai, mọi người chưa lấy lại tinh thần thì Cực Địa Quỷ Mâu đóng đinh trong đạo thống Mộc gia, tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy như hồ nước nháy mắt bị đóng đinh vào đạo thống Mộc gia.

Nhìn đại đạo chân thủy như hồ nước, một lát sau có cường giả tu sĩ lấy lại tinh thần nói:

– Đó là đạo thống Mộc gia bị Bách Nhật Đạo Nhân nuốt, tất cả tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy đều ở đây.

Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước cảm khái khẽ thở dài:

– Thủ đoạn của Đệ Nhất Hung Nhân quá nghịch thiên.

Bách Nhật Đạo Nhân bị Cực Địa Quỷ Mâu đốt chết nhưng giữ lại đạo thống Mộc gia mà lão đã nuốt. Tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy nhiều bao la đều được giữ lại.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Từng tiếng nổ không ngớt bên tai, tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy như hồ nước dậy sóng xông vào đất đai đạo thống Mộc gia.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trong tiếng gầm rú tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy lao nhanh về đất đai, như đổ hồ nước lớn vào sa mạc, trong thời gian ngắn ngủi thấm nhuần cả sa mạc lớn.

Chợt nghe tiếng nổ đi đùng, mảnh đất đạo thống Mộc gia rộng mênh mông từng có sông ngòi bị chặn, hồ nước khô cạn, thần phong vỡ nát, núi cao sụp đổ giờ từ từ phục hồi. Những rừng rậm sắp khô héo bỗng chốc nhánh cánh duỗi lá xanh.

Mặc dù đạo thống Mộc gia không thể trở về như cũ nhưng có tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy mênh mông quay về thì nó sẽ từ từ phục hồi sức sống. Đạo thống Mộc gia có sức sống rồi thì không còn là mảnh đất chết, đất khét như vừa rồi.

Nhìn cảnh tượng trước mắt, người từng có thù địch với Lý Thất Dạ hay không đều chép miệng phục:

– Đệ Nhất Hung Nhân ghê gớm quá, có lòng dạ uyên bác vô song, hỏi trên đời ai sánh bằng?

Với tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy lớn lao thế này ngốc mấy cũng biết lực lượng tinh khiết đó là vật siêu bổ, đặc biệt với người vô địch từ Trường Tồn Bất Hủ trở lên, thứ này rất bổ. Luyện hóa tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy thành của mình thì sẽ được ích lợi vô cùng.

Thứ tốt vô giá siêu bổ như vậy đổi lại người khác sẽ tim đập nhanh, huống chi tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy bị Bách Nhật Đạo Nhân ăn, giờ Lý Thất Dạ giết lão, lẽ tất nhiên hắn có được chúng nó. Lý Thất Dạ có chiếm chúng thành của riêng cũng không chút tội lỗi.

Nhưng Đệ Nhất Hung Nhân không thèm động lòng, đóng đinh tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy quay về, trả lại cho đạo thống Mộc gia.

Cảnh tượng như vậy khiến người vô cùng rung động, hỏi trên đời ai không tim đập nhanh trước sức hấp dẫn lớn như thế. Đệ Nhất Hung Nhân thì làm được, hắn tùy ý trả tinh khí thiên địa, đại đạo chân thủy bao la lại cho đạo thống Mộc gia.

Ầm!

Cuối cùng đạo thống Mộc gia tỏa ánh sáng ngập trời, có tiếng nước rì rào. Đạo thống Mộc gia phục hồi sức sống, nhưng trong đạo thống không có tu sĩ, phàm nhân.

Đạo thống Mộc gia phát sáng sau đó yên tĩnh lại, dù đạo thống tan vỡ khiếm khuyết nhưng nó đã lành lặn rất nhiều, ít ra nó có sự sống, có thể tiếp tục cư ngụ, không còn là đất chết.

Nhìn cảnh đó có người tiếc nuối lắc đầu nói:

– Đạo thống Mộc gia tiêu rồi.

Dù đạo thống Mộc gia được giữ lại nhưng ức vạn đệ tử đạo thống Mộc gia đã bị Bách Nhật Đạo Nhân đồ diệt, còn lại đạo thống thì được gì?

Chương 3882: Hiền Chủ Trung Thần (1)

Nhìn đạo thống như thế, có lão tổ buông tiếng thở dài:

– Có lẽ đạo thống Mộc gia còn cá lọt lưới.

Dù sao đạo thống rộng mênh mông, các đệ tử sẽ không ở hết trong đạo thống, sẽ có một số ở bên ngoài.

Đạo thống Mộc gia lặng lẽ bứng lên trước mắt bao người, biến mất trong vũ trụ, không ai biết nó bay đi đâu.

Tóm lại từ khi đạo thống Mộc gia biến mất không còn xuất hiện trong Đế Thống giới, từ đó Mộc gia xóa sổ khỏi Đế Thống giới. Đạo thống từng vô cùng hiển hách trong một đêm tan biến, thành lịch sử.

Đám người nhìn đạo thống lặng lẽ bay đi, nỗi lòng vô cùng phức tạp. Ngẫm lại xem Mộc gia mạnh không? Là đạo thống một trong ba thủ lĩnh đủ để uy hiếp thiên hạ, trên cõi đời khó ai lay động được Mộc gia. Nhưng cuối cùng tan biến trong một đêm, bị xóa sổ khỏi Đế Thống giới.

Ngẫm lại đạo thống của mình, dù mạnh cỡ nào cũng không thể so sánh với Mộc gia được. Mộc gia có kết cục như thế gióng lên hồi chuông cảnh báo cho vô số cường giả tu sĩ.

Có lão tổ cảm khái:

– Hoa không đỏ trăm ngày, người không sung túc mãi.

Nhiều người bắt đầu tự xét lại, thầm cảnh giác bản thân tuyệt đối đừng để rơi vào kết cục của Mộc gia.

– Như thế nào, không trốn sao?

Khi mọi người buồn thay cho Mộc gia, xúc động vì một đạo thống mất đi, không ai chú ý đến hai người. Họ là Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh.

Lý Thất Dạ xuất hiện trước mặt hai người. Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh lặng im, mặt chết lặng, bọn họ đã biết vận mệnh của mình.

Mọi người nhìn hướng Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh.

Ngày xưa Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh là nhân vật uy hiếp thiên hạ, nhưng hôm nay khi Lý Thất Dạ đứng đó, hai người thật nhỏ bé, chỉ như con kiến với hắn. Ngẫm lại Trường Tồn như Bách Nhật Đạo Nhân còn thành tro bụi, tồn tại như Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh có thể nhảy nhót sao?

Thái Thanh Hoàng khuôn mặt đờ đẫn cảm khái thở dài:

– Thiên hạ to lớn cũng không chỗ dung thân.

Thái Thanh Hoàng cười cay đắng:

– Thế gian lớn đến đâu cũng không chỗ trốn.

Lúc này dù Lý Thất Dạ tha cho hai người chạy thì Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh lười trốn. Vì hai người có chạy trốn tới chân trời góc biển cũng vô nghĩa, bởi vì bọn họ như con kiến trước mặt Lý Thất Dạ, họ có trốn xa hơn nữa miễn hắn muốn giết thì vỗ một bàn tay đủ đập dẹp họ.

Lúc này không ai đồng tình Thái Thanh Hoàng, vì chính hai người tự tìm đường chết.

– Ai kêu Thái Thanh Hoàng tự tìm chết.

Lý Thất Dạ mỉm cười hỏi:

– Các ngươi còn tự hiểu bản thân, vậy các ngươi tự sát hay muốn ta ra tay?

Mọi người nhìn Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh chằm chằm. Hai người dù gì là đại nhân vật đương thời, tồn tại như bọn họ không thể nào lặng lẽ chết đi, có lẽ họ nên có cái chết sĩ diện chút.

Mọi người nhìn Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh, chờ hai người đáp lời.

Người trong thiên hạ cho rằng kết cục của Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh đã định sẵn. Bách Nhật Đạo Nhân còn khó thoát chết chứ nói gì hai người.

Đối với Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh chỉ khác là hai người chết kiểu gì, cuối cùng vẫn phải chết.

Trong lúc Thái Thanh Hoàng lặng im thì Tôn Lãnh Ảnh đứng ra từ tốn nói:

– Hỡi bệ hạ tôn kính, chúng ta có thể bàn điều kiện.

Lý Thất Dạ cười nhìn Tôn Lãnh Ảnh:

– Bàn điều kiện? Ngươi cảm thấy trong tay các ngươi có tiền cược gì để bàn điều kiện với ta sao?

Tôn Lãnh Ảnh hít sâu, khom người, dáng vẻ cung kính nói:

– Bẩm bệ hạ, chúng ta biết tung tích của nương nương, biết nương nương rơi vào tay ai. Chúng ta phải thanh minh rằng chúng ta không có chút ác ý với nương nương, chỉ muốn mang nương nương đi dụ bệ hạ vào cạm bẫy, chúng ta chưa từng muốn làm hại nương nương.

Lý Thất Dạ ung dung cười hỏi:

– Có gì khác nhau sao?

Tôn Lãnh Ảnh hít sâu cúi gập người:

– Cựu thần biết bắt đi nương nương là đã chạm vào nghịch lân của bệ hạ, đây là tội đáng muôn chết, cựu thần không đùn đẩy trách nhiệm. Cựu thần nguyện báo tin tức cho bệ hạ để lập công chuộc tội, cựu thần chỉ có một điều kiện.

Nghe Tôn Lãnh Ảnh nói thế mọi người nhìn gã, đều tò mò gã muốn điều kiện gì. có người thầm phỏng đoán rất có thể Tôn Lãnh Ảnh bán đứng Thái Thanh Hoàng. Vì với nhiều người vào phút sống chết ai đều muốn sống thừa, bắt lấy một tia sự sống, không muốn chết. Dù Tôn Lãnh Ảnh bán đứng Thái Thanh Hoàng thì mọi người chẳng thấy lạ, đây là lẽ thường của con người.

Lý Thất Dạ cười cười:

– À, nếu xin ta cho ngươi để lại toàn thây gì đó thì ta có thể thành toàn, thỏa mãn tâm nguyện của ngươi.

Tôn Lãnh Ảnh cúi gập người dáng vẻ cung kính nói:

– Thưa bệ hạ tôn kính, cựu thần chỉ cầu xin bệ hạ tha thứ tiên hoàng. Tất cả tội là do cựu thần, là cựu thần trước tiên đề nghị bắt cóc nương nương dụ bệ hạ vào tròng, là cựu thần tự ra ý. Nên cựu thần chấp nhận gánh mọi hành vi phạm tội, chỉ xin bệ hạ tha cho một đường.

Mọi người nghe Tôn Lãnh Ảnh nói, thầm kinh thán. Nhiều người bị bất ngờ, khâm phục.

Có Bất Hủ Chân Thần cảm khái:

– Tôn Lãnh Ảnh thật là một thế hệ trung thần, hèn gì Thái Thanh Hoàng xem trọng hắn như vậy. Ba đời làm thần vẫn trung thành hết mực không phai mờ, hèn gì Thái Thanh Hoàng xem hắn là phụ tá đắc lực.

Có hoàng đế chấp chưởng quyền lớn đạo thống nhìn Tôn Lãnh Ảnh trung thành đến vậy thì hâm mộ bảo:

– Đời người được một trung thần đã đủ.

Người trong thiên hạ đều kinh thán, bao người khâm phục, nhiều người hâm mộ.

Người trong thiên hạ biết Tôn Lãnh Ảnh đi theo Thái Thanh Hoàng ba kiếp, ba kiếp qua gã luôn hết mực trung thành với Thái Thanh Hoàng, lập nhiều công lao lớn lao. Đương nhiên cho tới nay Thái Thanh Hoàng không phụ Tôn Lãnh Ảnh, khi Thái Thanh Hoàng thống trị Cửu Bí đạo thống thì Tôn Lãnh Ảnh nắm quyền lớn, Thái Thanh Hoàng rất xem trọng gã.

Khi ở Cửu Bí đạo thống nhiều lúc Tôn Lãnh Ảnh đại biểu cho Thái Thanh Hoàng, đại biểu quyền uy của Thái Thanh Hoàng. Thái Thanh Hoàng chưa bao giờ lo Tôn Lãnh Ảnh sẽ vượt quá giới hạn.

Có thể nói ba kiếp qua hai chủ tớ là phó trung thành hết dạ với chủ, chủ đối với phó như cánh tay đắc lực.

Đôi chủ tớ như vậy là giai thoại trong Đế Thống giới, khiến bao người hâm mộ. Bao người thống trị, bao vị tồn tại nắm quyền cao trong lòng khát vọng có thần tử trung thành như vậy.

Vào phút sống chết điều Tôn Lãnh Ảnh suy nghĩ đầu tiên không phải bản thân mà là Thái Thanh Hoàng, chỉ cần có một cơ hội duy nhất sống sót gã sẽ nhường lại cho Thái Thanh Hoàng chứ không phải bản thân.

Trung thần như vậy sao không khiến người nghiêm nghị? Không khiến người khâm phục?

Chương 3883: Hiền Chủ Trung Thần

Trong khi Tôn Lãnh Ảnh cầu xin Lý Thất Dạ thì Thái Thanh Hoàng cười lắc đầu nói:

– Lãnh Ảnh, ngươi đi theo ta ba kiếp mà chưa rõ tính cách của ta sao? Cả đời Thái Thanh Hoàng sẽ không lắc đuôi cầu xin người.

Tôn Lãnh Ảnh hét lên:

– Bệ hạ!

Thái Thanh Hoàng xua tay, chậm rãi nói:

– Không cần nhiều lời, dù sao cũng là chết, được chết dưới mười ba mệnh cung không nhục cuộc đời của Thái Thanh Hoàng ta. Tiếc rằng ta không thể bảo vệ ngươi, đời này lực lượng quá mỏng manh.

Tôn Lãnh Ảnh lạy dài, từ tốn nói:

– Bệ hạ nói quá lời. Thần chỉ là cô nhi, được bệ hạ nâng đỡ mới có hôm nay. Ba đời thần đi theo bệ hạ mà không thể hết sức đền đáp, thần hổ thẹn.

Thái Thanh Hoàng dìu Tôn Lãnh Ảnh, cười lớn đầy phóng khoáng, bá khí:

– Đời này được trung thần như ngươi thì Thái Thanh Hoàng ta không có gì để tiếc nuối!

Nhìn cảnh đó, nhiều người cảm khái than thở:

– Quân đối xử ta bằng quốc sĩ, ta lấy quốc sĩ đáp lại.

Tôn Lãnh Ảnh trung thành hết dạ khiến người rất phục, Thái Thanh Hoàng hiền minh cũng đáng để người hết mực đi theo. Chỉ có bá chủ như Thái Thanh Hoàng mới xứng với trung thần như Tôn Lãnh Ảnh.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Hay cho đôi chủ tớ tình thâm, nhưng ta nên đưa các ngươi lên đường.

Thái Thanh Hoàng thản nhiên đối diện, phóng khoáng vô cùng:

– Ta có thể cho ngươi biết tung tích của Liễu anh đầu, xem như làm một chuyện tốt trước khi chết.

Lúc này Thái Thanh Hoàng không xin Lý Thất Dạ tha cho, vẫn rất ngạo nghễ, thiết cốt tranh tranh.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Không cần thiết, trong thiên địa hễ ta mở pháp nhãn thì ai có thể che giấu? Ta vừa ra tay là mọi thứ ở trong lòng bàn tay, tìm một người nào khó gì? Chẳng qua các ngươi không biết sống chết tự tìm đường chết.

Thái Thanh Hoàng cười khổ, cảm khái cười to, gật đầu thừa nhận:

– Bàn cờ này Thái Thanh Hoàng ta đánh không biết sống chết, hơi tự phụ. Ta tính tới tính lui nhưng không tính được ngươi. Nhưng không sao, Ngũ Cường của Cửu Bí đạo thống nên diệt cũng diệt, nên tan đã tan, nên thần phục cũng thần phục. Hôm nay Mộc gia bị diệt, Bách Nhật Đạo Nhân đã chết, ta chơi ván cờ này không đến nỗi tệ.

Nghe Thái Thanh Hoàng nói câu đó nhiều người ngơ ngác nhìn nhau, dù thắng hay thua, lòng mọi người rung động, thầm ngạc nhiên vì mưu lược của Thái Thanh Hoàng.

Nhớ năm xưa Thái Thanh Hoàng nắm quyền lớn Cửu Bí đạo thống, Ngũ Cường tụ tập Cửu Bí đạo thống, quyền thế Cửu Bí đạo thống ở trạng thái cân bằng.

Nhưng rồi Thái Thanh Hoàng truyền ngôi cho Đệ Nhất Hung Nhân, thiên hạ đại loạn, cùng cướp ngai vàng. Đệ Nhất Hung Nhân vừa ra tay quét sạch thiên hạ, truyền thừa môn phái của Ngũ Cường nên bị diệt đã diệt, nên thần phục đã thần phục, một hơi quét sạch quyền thế cả Cửu Bí đạo thống.

Nhìn khắp Đế Thống giới ba thủ lĩnh luôn giữ trạng thái cân bằng, Thái Thanh Hoàng chơi chiêu dẫn họa nước hướng đông đưa Đệ Nhất Hung Nhân đến Mộc gia, khiến Mộc gia thành tro bụi, Bách Nhật Đạo Nhân cũng chết thảm.

Nhìn chung Thái Thanh Hoàng chơi ván cờ này khiến người kinh thán, mưu lực của gã quét sạch Cửu Bí đạo thống, đồ diệt Mộc gia, thật khiến người kinh thán, phục sát đất.

Lý Thất Dạ cười hờ hững:

– Ai là quân cờ, ai mới là kỳ thủ, chẳng qua ngươi không biết.

Thái Thanh Hoàng cười khổ lắc đầu:

– Nói cũng phải. Dù ta là kỳ thủ thì chỉ là hạng hai, kỳ thủ hạng nhất phải là tính toán vạn cổ, dốc hết sức tăng gấp mười. Trước lực lượng tuyệt đối mọi mưu lược chỉ là tài mọn.

Thái Thanh Hoàng tràn đầy cảm xúc, vì trước lực lượng cường đại tuyệt đối của Lý Thất Dạ thì mọi mưu kế của gã chỉ là tài mọn, dệt hoa trên gấm. Thái Thanh Hoàng thật sự cảm nhận được muốn chính thức chấp chưởng Càn Khôn, ngự giá vạn cổ thì phải có lực lượng cường đại vô địch làm hậu thuẫn. Không thì tất cả mưu lược chỉ là trò vặt.

Lý Thất Dạ cười hời hợt:

– Được rồi, các ngươi muốn chết kiểu gì?

Mọi người biết Đệ Nhất Hung Nhân không ngạo mạn, thực lực của Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh chỉ là con kiến với hắn, nhấc chân một cái đủ giẫm chết.

Thái Thanh Hoàng hít sâu, thiết cốt tranh tranh, nói:

– Cả đời ta chưa từng van xin tha, dù chết thì chúng ta sẽ không khoanh tay chịu chết! Dù không địch lại vẫn liều một phen!

Nghe Thái Thanh Hoàng tuyên bố, nhiều người lòng chấn động.

Mọi người biết rõ Thái Thanh Hoàng không đánh lại Đệ Nhất Hung Nhân, dù gã có liều mạng thế nào đều khó thoát chết. Nhưng thái độ của Thái Thanh Hoàng mạnh hơn Bách Nhật Đạo Nhân nhiều.

Trường Tồn Bất Hủ như Bách Nhật Đạo Nhân vì sống sót không tiếc cúi đầu khom lưng chịu thua Đệ Nhất Hung Nhân.

Thái Thanh Hoàng thì biết mình phải chết vẫn thiết cốt tranh tranh, nhe răng nanh ra. Điều này khiến người khâm phục.

Dù là ai, người từng đối địch với Thái Thanh Hoàng cũng phải phục trước vẻ cứng cỏi đó:

– Thái Thanh Hoàng, ba đời làm hoàng đúng là bất hư truyền, một nhân kiệt ghê gớm.

Thái Thanh Hoàng nói năng dõng dạc leng keng:

– Dù có chết chúng ta cũng sẽ nhe răng nanh ra!

Lý Thất Dạ nhìn Thái Thanh Hoàng, cười nói:

– Cót chút cốt khí, thôi được, ta chừa cho các ngươi toàn thây.

Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh liếc nhau, cuối cùng gật mạnh đầu. Hai chủ tớ bên nhau qua ba kiếp, rất nhiều chuyện đã không cần ngôn ngữ, thường chỉ một ánh mắt liền hiểu nhau.

Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh cùng quát:

– Giết!!!

Hai người vọt lên oanh giết hướng Lý Thất Dạ.

Thái Thanh Hoàng ra tay hoàng khí hùng hồn, có khí thế quân lâm thiên hạ. Tôn Lãnh Ảnh ra tay thì sát phạt tuyệt tình, trường kiếm như rắn độc, từng nhát kiếm trí mạng, rất độc ác.

Nhưng mặc cho hai người tấn công vô địch cỡ nào thì mọi người không cần nhìn lâu đã biết kết lâu.

Đinh!

Khoảnh khắc Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh tấn công, Lý Thất Dạ tùy tay vung lên, pháp tắc ngân vang, trong tích tắc hắn tháo xuống hai pháp tắc ném ra ngoài.

Rầm!

Tiếng vỡ nát vang bên tai mọi người. Dù chiêu thức của Tôn Lãnh Ảnh, Thái Thanh Hoàng bá đạo cỡ nào, mạnh mẽ ra sao, binh khí quỷ dị, độc ác thì giờ phút này không làm nên chuyện gì. Hai pháp tắc ném qua, tất cả công pháp, lực lượng, binh khí đều bị đánh nát. Dù Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh đã diễn biến hết vạn pháp, lấy ra các binh khí cường đại không gì sánh bằng thì khi pháp tắc ném đến, mọi thứ thật yếu ớt. Trong tiếng nổ tất cả phòng ngự vỡ nát.

Phụt!

Máu tung tóe, hai pháp tắc như thần tiễn xuyên thủng ngực Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh kéo đi.

Rầm rầm!

Hai tiếng va chạm, Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh bị đóng đinh dưới đất, máu nhanh chóng khuếch tán nhuộm đỏ đất bùn.

Chương 3884: Cửu Ngưng Chân Đế

Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh gầm rống vùng vẫy:

– A!!!

Nhưng hai người bị pháp tắc đóng đinh chết tại chỗ không thể nhúc nhích, vùng vẫy cỡ nào cũng vô ích. Cuối cùng Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh nhận mệnh, buông bỏ giãy dụa. Hai bên cách biệt thực lực quá lớn, họ có liều mạng vùng vẫy cũng vô ích.

Nhìn cảnh đó mọi người không ngạc nhiên, đều nằm trong dự đoán. Thực lực của Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh đối với người đời đúng là rất mạnh, một trong Bất Hủ Chân Thần đỉnh nhất Đế Thống giới. Nhưng hai người như con kiến trước mặt Đệ Nhất Hung Nhân, hắn muốn giết họ chỉ cần nhấc chân là đủ giẫm chết họ.

Nhìn Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh bị đóng đinh dưới đất, nhiều người hơi cảm khái. Nhớ năm xưa Thái Thanh Hoàng thần uy biết bao, từng quân lâm thiên hạ, đã từng khiến người nhắc đến là biến sắc mặt.

Hôm nay hai người chỉ là con kiến, cá nằm trên thớt thịt mặc người tùng xẻo.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh bị đóng đinh dưới đất:

– Chạm vào nghịch lân của ta, ta có trăm ngàn cách khiến các ngươi thống khổ không muốn sống, ta tùy tiện dùng một thủ đoạn là cho các ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong. Ta có thể khiến tiếng hét của các ngươi vang vọng Đế Thống giới một ngàn năm, một vạn năm.

Lý Thất Dạ nói hờ hững, nghe nhẹ hẫng nhưng chui vào tai người trong thiên hạ làm họ rùng mình, nổi da gà, cảm giác như rơi vào hầm băng.

Mọi người có thể tưởng tượng khi tiếng hét của một người vang vọng Đế Thống giới một ngàn năm, một vạn năm là khổ hình đáng sợ cỡ nào. Đến mức đó thì cái chết là giải thoát, là chốn về tuyệt vời.

Nhiều người đổ mồ hôi lạnh đầm đìa, thầm thề đời này thà chết chứ tuyệt đối không chọc vào Đệ Nhất Hung Nhân, không thì sẽ chết rất thảm.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh, hai người ở trong mắt hắn không khác gì người chết:

– Nghĩ tình các ngươi có chút cốt khí nên hôm nay ta cho toàn thây.

Thái Thanh Hoàng cười to bảo:

– Ra tay đi! Con người rồi cũng phải chết, ai có thể trường sinh? Thái Thanh Hoàng ta sống ba kiếp, không sợ chết. Được chết dưới mười ba mệnh cung xem như vinh hạnh của Thái Thanh Hoàng ta!

Dù sắp chết Thái Thanh Hoàng vẫn đầy ngạo nghễ, mạnh hơn nhiều Bất Hủ Chân Thần, cái gọi là tồn tại vô địch.

Trong khi Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh cái chết cách đường tơ kẽ tóc thì một thanh âm như tiếng trời vang lên:

– Đạo huynh xin hãy nương tay, tha mạng cho hai người được không?

Mọi người nhìn sang. Hai nữ nhân từ trên trời giáng xuống, càng nhiều người nhìn chằm chằm một trong hai nữ nhân.

Hai nữ nhân từ trên trời giáng xuống có một người là Liễu Sơ Tình từng bị nhóm Thái Thanh Hoàng bắt cóc.

Một nữ nhân khác đẹp tựa thiên tiên, áo màu xanh nhạt đơn giản nhưng mặc lên người nàng dào dạt tiên khí, như tiên nữ giáng trần. Sức sống dạt dào khiến người hít sâu cảm nhận tiên khí.

Nhìn nữ nhân đó, bao người kinh thán:

– Xinh đẹp vô song!

Mọi người bị nữ nhân hấp dẫn ánh mắt, ai nhìn nàng đều không có chút ý hèn tỏa, chỉ có kinh thán, mê say, đẹp đến không thể tả.

Nữ nhân trước mắt không chỉ xinh đẹp tuyệt trần, khí chất cũng khiến người kinh diễm, giống tiên nữ. Nữ nhân này nên ở trên trời, cõi trần khó gặp.

Lý Thất Dạ liếc nữ nhân một cái, lắc đầu mỉm cười nói:

– E rằng không thể, dù hai ta có duyên gặp mặt một lần nhưng chưa đủ cầu tình cho họ, cũng không đáng để ta tha mạng bọn họ.

Nữ nhân này là lúc Lý Thất Dạ mới đến Cửu Bí đạo thống đã bí ẩn xuất hiện, nàng như xuất hiện trong giấc mơ của hắn, rất bí ẩn.

Nữ nhân khẽ thở dài:

– Ta biết, nhưng cầu xin đạo huynh có thể tha cho một đường, rủ lòng từ bi. Đạo hữu muốn hủy đạo hạnh của họ cũng được, cho họ làm phàm nhân bình thường sống qua kiếp người.

Nữ nhân đẹp như tiên đột nhiên xuất hiện cầu tình cho Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh, mọi người ngây ngẩn. Nhiều người không biết mặt nàng, không rõ nữ nhân có lai lịch gì.

Thái Thanh Hoàng cười to bảo:

– Đời ta không cầu người, ta không lắc đuôi van xin ai. Muốn giết muốn làm gì thì tùy, cùng lắm chết, đừng cầu tình, không cần cầu xin cho ta!

Nữ nhân đẹp như tiên trầm giọng quát:

– Câm miệng!

Khi nàng quát thì đế uy vô thượng khuếch tán, Bất Hủ Chân Thần mạnh đến đâu cũng run rẩy rợn tóc gáy.

Nói cũng kỳ, Thái Thanh Hoàng luôn cao ngạo nhưng bị nữ nhân nạt thì ngoan ngoãn ngậm mồm không hó hé tiếng nào.

Nữ nhân khổ sở xin Lý Thất Dạ:

– Miễn đạo huynh đồng ý tha mạng cho họ thì Cửu Ngưng nguyện dốc sức mọn vì đạo huynh.

Nữ nhân đẹp như tiên đau khổ cầu xin như vậy, đổi lại người khác đã mềm lòng, đồng ý bất cứ yêu cầu nào của nàng.

Lý Thất Dạ chỉ lạnh nhạt liếc nàng một cái, lắc đầu cười nói:

– Không được, trên đời ai dám đụng vào nghịch lân của ta đều giết không tha! Đừng nói Thập Nhị Cung Chân Đế như nàng cầu tình, có là Thủy Tổ xin xỏ cũng vô hiệu!

Lý Thất Dạ bình thản nói câu máu lạnh vô tình.

Có lão tổ cổ hủ thì thào:

– Cửu Ngưng… Thập Nhị Cung Chân Đế…

Sau đó lão tổ hét thất thanh:

– Ta… ta biết nàng là ai! Nàng… nàng… nàng là Cửu Ngưng Chân Đế!

– Cái gì? Cửu Ngưng Chân Đế!?

Mọi người rung động, trong phút chốc đám người há hốc mồm thật lâu.

Nhiều cường giả chưa thấy mặt nàng, giật mình nhìn nữ nhân đẹp như tiên:

– Nàng… nàng… nàng thật sự là Cửu Ngưng Chân Đế?

Lão tổ cổ hủ cảm khái:

– Đúng là nàng rồi. Lần trước ta gặp nàng là ở thời đại trước, khi ấy nàng mới vừa thành Chân Đế, không ngờ hôm nay đã là Thập Nhị Cung Chân Đế.

Nhiều người rung động:

– Thập Nhị Cung Chân Đế.

Đó là vô địch mạnh nhất, vô địch nhất dưới Thủy Tổ.

Nhìn Cửu Ngưng Chân Đế trước mắt, mọi người cảm giác như nằm mơ:

– Nàng thật sự là nữ nhi của Thái Thanh Hoàng, Cửu Ngưng Chân Đế.

Thiên hạ đều nghe tiếng Cửu Ngưng Chân Đế, trong đời Thái Thanh Hoàng kiêu ngạo nhất không phải ba kiếp làm hoàng, không phải càn quét bát hoàng mà vì có một nữ nhi tài giỏi, một nữ nhi Chân Đế: Cửu Ngưng Chân Đế.

Có thể nói sinh ra nữ nhi như vậy là chuyện kiêu ngạo nhất, đắc ý nhất cả đời Thái Thanh Hoàng.

Cửu Ngưng Chân Đế không làm Thái Thanh Hoàng thất vọng, cả đời nàng kinh diễm, cho đến ngày nay nàng đã trở thành một Thập Nhị Cung Chân Đế, Chân Đế mạnh nhất Tam Tiên giới.

Uy danh của Cửu Ngưng Chân Đế như sấm bên tai, ở thời đại trước nàng là Chân Đế kinh diếm nhất Đế Thống giới.

Chương 3885: Thiết Huyết Nhu Tình

Thời đại đó có nhiều Chân Đế, Cửu Ngưng Chân Đế kinh tài tuyệt diễm nhất thời đại. có người từng nói Cửu Ngưng Chân Đế sánh ngang Trung Hưng Chi Tổ trong Cửu Bí đạo thống.

Nhìn Cửu Ngưng Chân Đế đẹp tựa tiên, bao người thẫn thờ, say vì nàng.

– Cửu Ngưng Chân Đế, Chân Đế mười hai mệnh cung.

Có người rung động nói:

– Hèn gì lúc trước mọi người hay bảo Cửu Ngưng Chân Đế có thể sánh ngang Trịnh Đế Trung Hưng Chi Tổ trong Cửu Bí đạo thống. hôm nay xem ra đúng như lời đồn.

Cửu Ngưng Chân Đế xuất hiện khiến người rất bất ngờ, ngây ngẩn. Vì Cửu Ngưng Chân Đế biến mất quá lâu, không ngờ hôm nay nàng lại xuất hiện.

Lấy lại tinh thần rồi có người khó tin hét lên:

– Chẳng… chẳng… chẳng phải Cửu Ngưng Chân Đế đã rời khỏi Đế Thống giới từ thời đại trước sao? Chẳng phải nàng đã lên đỉnh Tiên Thống giới sao?

Đám cường giả tu sĩ nghe thế nhìn nhau. Nhiều người chưa từng gặp Cửu Ngưng Chân Đế nhưng có nghe truyền thuyết về nàng.

Thời đại trước Cửu Ngưng Chân Đế đã rời khỏi Đế Thống giới lên đỉnh Tiên Thống giới, chuyện như vậy mọi người không thấy lạ, mỗi thời đại đều xảy ra chuyện đó.

Bất cứ Chân Đế nào khi đã mạnh đến trình độ nhất định thì sẽ rời khỏi Đế Thống giới lên đỉnh Tiên Thống giới. Chân Đế, Bất Hủ Chân Thần nào đều muốn đi xa hơn, chỉ cần có thực lực đó chắc chắn họ sẽ đi Tiên Thống giới.

Người leo chỗ cao, nước chảy về chỗ thấp, đây là chuyện thường của người. Nhưng hôm nay Cửu Ngưng Chân Đế đột nhiên xuất hiện trong Đế Thống giới thật làm người ta ngạc nhiên.

Có người Bất Hủ Chân Thần hiểu Cửu Ngưng Chân Đế quay về từ Tiên Thống giới, cảm khái bảo:

– Cửu Ngưng Chân Đế trở lại, xem ra là vì phụ thân của mình, nàng cũng biết một ít.

Nhìn Cửu Ngưng Chân Đế, có lão tổ cổ xưa nhỏ giọng nói:

– Đúng là mạnh thật, trở về từ Tiên Thống giới, nói dễ hơn làm, nhưng nàng về được.

Mọi người đều biết khi một vị cường giả tu sĩ muốn từ Tiên Thống giới giáng xuống Đế Thống giới, hay từ Đế Thống giới xuống Vạn Thống giới là chuyện vô cùng khó khăn, cần tài nguyên bao la chống đỡ, còn phải trả giá cực kỳ đắt.

Đặc biệt đối với Chân Đế càng mạnh, muốn từ Tiên Thống giới giáng xuống Đế Thống giới thì khó khăn hơn nữa.

Cửu Ngưng Chân Đế lành lặn trở về chứng minh nàng đủ mạnh, làm một Chân Đế mười hai mệnh cung, Chân Đế vô địch nhất, mạnh nhất dưới Thủy Tổ, nàng đã thể hiện ra sự mạnh mẽ của mình.

Bị Lý Thất Dạ từ chối, Cửu Ngưng Chân Đế không bất ngờ, cũng không tức giận.

Cửu Ngưng Chân Đế khẽ thở dài:

– Đó dù sao là phụ thân của ta, làm nhi nữ dù thế nào cũng không hy vọng phụ thân chết.

Cửu Ngưng Chân Đế nói rồi nhìn hướng Thái Thanh Hoàng.

Xem bộ dạng đáng thương tội nghiệp của Cửu Ngưng Chân Đế làm đám người mềm lòng, đổi lại bọn họ sẽ tha thứ cho Thái Thanh Hoàng ngay. Nhưng Lý Thất Dạ thì vẻ mặt hờ hững không dao động.

Thái Thanh Hoàng bị đóng đinh tại chỗ, vẻ mặt cay đắng, cuối cùng nhẹ lắc đầu nói:

– Không cần cầu tình cho ta, ta làm tội đáng chịu phạt, đây là trừng phạt của ta. Nắm xương già ta đây sống ba kiếp không có gì tiếc nuối. Ngươi có thể từ phía trên xuống dưới, tuy không lộ mặt nhưng đưa tang cho ta là xương già này thỏa mãn lắm rồi, không còn tiếc nuối.

Thái Thanh Hoàng cười sang sảng.

Nghe Thái Thanh Hoàng nói, nhiều người nhìn nhau. Đặc biệt Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước biết chút tin đồn.

Từ thời đại trước có tin đồn tình cảm hai phụ thân nữ nhi Thái Thanh Hoàng, Cửu Ngưng Chân Đế hơi xích mích. Cửu Ngưng Chân Đế không đồng ý cách làm việc của Thái Thanh Hoàng, có nhiều chuyện không ủng hộ gã. Nếu không thì thời đại trước trong tay Thái Thanh Hoàng có quyền thế cộng thêm một nữ nhi mạnh như vậy không chừng sớm quét sạch các thế lực nắm binh trong Cửu Bí đạo thống.

Nghe đồn vì tình cảm phụ thân, nữ nhi không tốt nên Cửu Ngưng Chân Đế rời đi Đế Thống giới trước, lên đỉnh Tiên Thống giới.

Nhưng mặc kệ phụ thân, nữ nhi tình cảm thế nào, lúc Thái Thanh Hoàng sắp băng hà Cửu Ngưng Chân Đế làm nữ nhi vẫn từ Tiên Thống giới xuống đưa tang cho phụ thân. Đáng tiếc Thái Thanh Hoàng sẽ không chết thật.

Cửu Ngưng Chân Đế lạnh lùng nói:

– Trò chết giả không thông minh.

Thái Thanh Hoàng cười to bảo:

– Đúng là không thông minh, nhưng ngươi vẫn trở về đưa tang cho ta, với nắm xương già như ta vậy là đáng giá rồi.

Dù sao là phụ thân và nữ nhi, Thái Thanh Hoàng, Cửu Ngưng Chân Đế có mâu thuẫn thế nào, tình cảm sứt mẻ ra sao, có thể khó chịu với nhau nhưng khi Thái Thanh Hoàng băng hà Cửu Ngưng Chân Đế vẫn từ Tiên Thống giới quay về, tiễn phụ thân đi đoạn đường cuối.

Thái Thanh Hoàng thản nhiên cười lớn, đối diện cái chết không sợ hãi:

– Đến đây, giết ta đi!

Đối với Thái Thanh Hoàng đời này đáng giá, vào phút cuối mạng sống nữ nhi đến tiễn gã đoạn đường. Thái Thanh Hoàng sống ba kiếp không còn gì vướng bận nữa, hôm nay có bị giết cũng xem như đặt dấu chấm tròn trọn vẹn.

Lý Thất Dạ mỉm cười đến gần Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh:

– Tiễn ngươi về chầu trời có khó gì.

Vào phút cuối Tôn Lãnh Ảnh không thể nhúc nhích, miệng xin lỗi Cửu Ngưng Chân Đế:

– Điện hạ, sắp đi rồi, không thể làm lễ đầy đủ với điện hạ, nô tài có tội.

Tôn Lãnh Ảnh nhìn Cửu Ngưng Chân Đế lớn lên, trong lòng xem nàng như nữ nhi của mình, cho đến nay tôn kính nàng như tôn kính Thái Thanh Hoàng.

Cửu Ngưng Chân Đế bất đắc dĩ lắc đầu nói:audio coi am

– Hai người thật là một đôi huynh đệ hoạn nạn.

Vào khoảnh khắc Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh sống chết, Liễu Sơ Tình khẽ hỏi:

– Bệ hạ tha mạng cho họ được không?

Liễu Sơ Tình luôn hơi nhát gan lúc này ngước đầu lên nhìn thẳng Lý Thất Dạ, vẻ mặt dịu dàng như nước.

Lý Thất Dạ dừng bước nhìn Liễu Sơ Tình. Đến ngày nay người trong thiên hạ đều sợ Lý Thất Dạ, khi hắn nhìn qua mọi người sẽ run rẩy.

Người trong thiên hạ có ai dám nhìn thẳng vào mắt Lý Thất Dạ, mặc kệ ngươi mạnh cỡ nào đều sẽ nơm nớp lo sợ cúi cái đầu cao quý xuống.

Liễu Sơ Tình phồng lên can đảm ánh mắt giao nhau với Lý Thất Dạ, mắt nàng dịu dàng vô cùng xinh đẹp.

Liễu Sơ Tình khẽ nói:

– Cửu Ngưng điện hạ rất tốt với ta, dạy cho ta nhiều thứ. Điện hạ dốc túi truyền dạy Cửu Bí cho ta, ta cũng nên báo đáp nàng một chút.

Thì ra Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh bắt cóc Liễu Sơ Tình nhưng bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở phía sau, bọn họ đã bị Cửu Ngưng Chân Đế theo dõi từ lâu.

Nên lúc Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh bắt cóc Liễu Sơ Tình thì Cửu Ngưng Chân Đế đột nhiên đánh lén cứu nàng đi.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 14 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 21 giờ trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin