1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 776 [Chương 3876 đến Chương 3880]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 776 [Chương 3876 đến Chương 3880]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3876: Cực Địa Quỷ Mâu

Ánh mắt Bách Nhật Đạo Nhân sắc bén lạnh lùng nói:

– Xem ra hôm nay giữa ngươi và ta phải có người chết, không thì quyết không bỏ qua.

Bách Nhật Đạo Nhân đã hiểu giữa bọn họ chỉ có một người sống rời khỏi đây.

Có câu tục ngữ một núi khó chứa hai cọp, phải có một trong hai người chết, chẳng qua thời gian xảy ra sớm hơn.

Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

– Không, ngươi nói sai rồi, giữa ngươi và ta nhất định là ngươi chết.

Bách Nhật Đạo Nhân hít sâu nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, lạnh lùng nói:

– Ngươi nói hơi trọn vẹn, vừa rồi bần đạo chưa dốc hết sức, nội tình chưa ra hết.

Lý Thất Dạ không phật lòng, cười nói:

– Thì ta đang cho ngươi cơ hội đây, giờ ta cho ngươi cơ hội trút hết nội tình, để tránh chết không nhắm mắt.

Nghe Lý Thất Dạ nói vậy mặt Bách Nhật Đạo Nhân lạnh băng, lạnh lùng nhìn hắn.

Đinh!

Bách Nhật Đạo Nhân cầm trường mâu chỉ hướng Lý Thất Dạ, âm trầm nói:

– Hôm nay phải giết ngươi!

Bách Nhật Đạo Nhân thốt ra câu này lạnh băng vô tình, nói năng dõng dạc, leng keng mạnh mẽ. Đây là câu đại biểu quyết tâm cũng là cổ vũ can đảm cho lão.

Xét cho cùng sâu trong lòng Bách Nhật Đạo Nhân vẫn cực kỳ kiêng kỵ Lý Thất Dạ, nhưng bây giờ lão không có sự lựa chọn, không có đường lui. Chỉ đành chiến đến cùng với Lý Thất Dạ, không chết không ngừng, cho nên Bách Nhật Đạo Nhân tuyên bố như thế cũng là để cổ vũ bản thân.

Lý Thất Dạ nhìn trường mâu trong tay Bách Nhật Đạo Nhân, mỉm cười nói:

– Đây là nội tình mà ngươi nói sao?

Mọi người nhìn trường mâu trong tay Bách Nhật Đạo Nhân, mới rồi lão dựa vào cây trường mâu này đinh chết Mộc Kiếm Chân Đế trên mặt đất.

Khi Mộc Kiếm Chân Đế bị đóng đinh tại chỗ, mặc cho gã có lực lượng mạnh cỡ nào cũng bị giam cầm, không thể vùng thoát trường mâu đóng đinh.

Mọi người nhìn kỹ cây trường mâu, nó đen thui, không nhìn ra nó được đúc bằng tài liệu gì. Cây trường mâu hơi giống làm bằng thiết đen lại như nham thạch màu xám mài ra. Cây trường mâu cực kỳ lạ lùng, không thấy dấu vết rèn, từ mũi đênnsn thân mâu, chuôi mâu, nguyên cây hồn nhiên một thể, giống như cây trường mâu không phải được rèn ra, hoặc nên nói không phải do người làm.

Cây trường mâu tựa như bẩm sinh đã vậy, hồn nhiên một thể, thiên địa sinh ra trường mâu, chứa lực lượng thiên địa.

Mặc dù trông trường mâu không có uy lực lớn lao gì nhưng khi Bách Nhật Đạo Nhân cầm nó trong tay thì sắc bén không thể đỡ. Nó có thể đâm rách trời, thủng đất đai. Bị trường mâu đóng đinh thì chúng thần hay chứ đế đều sẽ bị đóng chết tại chỗ, không thể chống cự.

Có người nhìn kỹ cây trường mâu một lúc lâu, bỗng cảm thấy nó không còn là trường mâu mà là thế giới hắc ám, linh hồn của mình bị hút vào thế giới trường mâu. Trong thế giới hắc ám có trăm quỷ hoành hành, ma yểm sinh ra… Khủng bố vô cùng.

Một số Bất Hủ Chân Thần nhìn thúa manh mối hét lớn cảnh cáo người khác:

– Đừng nhìn nó quá lâu, cây trường mâu có ma lực!

Nghe cảnh cáo mọi người thu lại tầm mắt, không dám nhìn cây trường mâu lâu hơn.

Trường mâu trong tay, Bách Nhật Đạo Nhân bản năng siết chặt, tự tin hơn chút. Cây trường mâu này uy lực tuyệt luân, đã từng xuyên qua binh khí Thủy Tổ, có thể nói nó là binh khí vô địch nhất. Không thì Mộc Kiếm Chân Đế bị trường mâu đóng định không thể nào không cố gắng vùng vẫy, gã đã không bất lực mặc cho lão xâm lược thế này.

Bách Nhật Đạo Nhân cầm trường mâu, lạnh lùng nói:

– Mâu này diệt trời đồ đất, là chí bảo vô thượng trong Thục Địa, đồ chư thần chúng đế như đồ gà chó.

Vì có được cây trường mâu này Bách Nhật Đạo Nhân phải trả giá khá đắt, nhưng với lão mọi thứ đều đáng giá. Vì trường mâu của lão mạnh hơn binh khí Thủy Tổ bình thường nhiều, trường mâu từng đánh bại tổ khí.

Đối với người đời tổ khí đã là mạnh nhất, trường mâu từng đánh bại tổ khí. thì thử nghĩ xem trên đời được vài binh khí mạnh hơn trường mâu của lão?

Lý Thất Dạ nhìn trường mâu, cười nói:

– Đến từ Thục Địa sao, thú vị. Không biết ngươi hiểu bao nhiêu về cây trường mâu của mình.

Bị Lý Thất Dạ hỏi, ánh mắt Bách Nhật Đạo Nhân lạnh lùng nói:

– Bần đạo chỉ cần biết mâu này có thể phá tổ khí, sánh vai trọng khí là đủ rồi.

Mọi người kinh kêu: Nguồn truyện audio Podcast

– Có thể phá tổ khí, sánh vai trọng khí!?

Với nhiều đạo thống thì tổ khí đã là cực hạn, trọng khí càng chỉ gặp chứ không cầu được. Vì không có Thủy Tổ để lại trọng khí, dù để lại cũng không nhiều.

Cây trường mâu của Bách Nhật Đạo Nhân có thể phá tổ khí, sánh vai trọng khí, nghe tin này làm mọi người sợ đứng tim.

Lý Thất Dạ nhìn trường mâu trong tay Bách Nhật Đạo Nhân, cười rất tươi chậm rãi nói:

– Xem ra ngươi không biết mình cầm cái gì, nhưng thôi ta làm việc tốt, giới thiệu cho ngươi biết trường mâu xuất xứ từ đâu. Cực Địa Quỷ Mâu, cây mâu sinh ra ở Hắc Ám Quỷ Địa, sinh từ hắc ám, quỷ khí dựng dục. Mâu này cực hung, giết chóc vô tình, thật sự là hung khí.

Nghe Lý Thất Dạ nói, Bách Nhật Đạo Nhân bản năng thụt lùi một bước biến sắc mặt hỏi:

– Sao… sao ngươi biết?

Bách Nhật Đạo Nhân lấy trường mâu từ Thục Địa, trả giá rất đắt. không nhiều người biết lão có cây trường mâu như vậy. Chính Bách Nhật Đạo Nhân cũng không biết lai lịch trường mâu, nhưng lão biết nó là chí bạo ở Thục Địa, hoàn toàn nghịch thiên. Nên Bách Nhật Đạo Nhân luôn quý trọng trường mâu, ít khi để ai thấy nó.

Trước đó hai lần oanh giết với Lý Thất Dạ, dù bị hắn đánh nát bấy Bách Nhật Đạo Nhân cũng không lấy mâu ra, chỉ dùng khi đóng đinh Mộc Kiếm Chân Đế. Giờ quyết đấu với Lý Thất Dạ làm Bách Nhật Đạo Nhân buộc phải lấy cây trường mâu ra.

Như Bách Nhật Đạo Nhân đãn ói, đây mới là nội tình của lão, là đòn sát thủ thật sự chứ không phải Bách Nhật Trảm Luân Hồi.

Lý Thất Dạ cười tươi bình tĩnh nói:

– Ta sẽ lấy cây Cực Địa Quỷ Mâu này, quỷ mâu như vậy rơi vào tay của ngươi chỉ lãng phí.

Bách Nhật Đạo Nhân hừ lạnh một tiếng:

– Nằm mơ! Cây mâu đã bị bần đạo luyện hóa, hợp nhất với đại đạo vô thượng của bần đạo, ngươi muốn cướp đi chỉ là mơ mộng hão huyền!

Lý Thất Dạ cười cười, từ tốn nói:

– Rất nhanh ngươi sẽ biết. Thôi bắt đầu đi, để ta thử xem quỷ mâu sắc bén đến mức nào.

Bùm!

Người Lý Thất Dạ tỏa ánh sáng vàng, ánh sáng lấp lánh trông hắn như đúc bằng hoàng kim, giống vị Kim Cương vô thượng.

Lý Thất Dạ tỏa ánh sáng vàng chói lòa chí cao vô thượng, hắn như chúa tể cả thế giới, thiên địa Càn Khôn nằm trong tay hắn:

– Cho ngươi một cơ hội ra tay.

Chương 3877: Cái Hung Của Mâu (1)

Nhìn Lý Thất Dạ tỏa ánh sáng vàng chói lòa, ánh mắt Bách Nhật Đạo Nhân sắc bén bắn ra huyết quang, từng lũ huyết quang tràn ngập lệ khí, sát ý.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, người Bách Nhật Đạo Nhân cũng tuôn ra ánh sáng nhưng chẳng còn chút gì là tiên phong đạo cốt. lúc trước Bách Nhật Đạo Nhân phát ra ánh sáng tựa như cao nhân đắc đạo, tư thái vũ háo đăng tiên.

Bây giờ Bách Nhật Đạo Nhân tuôn ra huyết quang, mỗi một lũ huyết quang sặc sữo, có mùi máu. Huyết quang bắn lên cao loáng thoáng như nghe ức vạn oán linh gầm rống, hét chói tai, tựa như địa ngục Tu La khiến người rợn tóc gáy.

Khi huyết quang bắn lên cao thì quanh thân Bách Nhật Đạo Nhân dâng lên huyết sát thổi quét thiên địa, nhấn chìm trời sao. Huyết sát tuôn ra từ người Bách Nhật Đạo Nhân quá khủng bố.

Xoẹt xoẹt!

Khi huyết sát quét qua, các vì sao khô mục, như bị hút hết tinh khí, vô cùng đáng sợ.

Các sợi pháp tắc kéo dài sau lưng Bách Nhật Đạo Nhân bay vọt lên cao như thác đổ, như chim công xòe đuôi sau lưng lão.

Các ợi pháp tắc này vốn là pháp tắc Thủy Tổ, có lực lượng bàng bạc mà vương đạo. Giờ thì các pháp tắc như những con huyết long đến từ địa ngục, dữ tợn gầm rống.

Nhìn bộ dạng Bách Nhật Đạo Nhân làm mọi người rùng mình.

– Quá… quá đáng sợ!

Giờ phút này Bách Nhật Đạo Nhân không còn phong phạm Trường Tồn Bất Hủ, chẳng có khí độ cao nhân đắc đạo nữa. Bách Nhật Đạo Nhân như ma vương bước ra từ địa ngục, tàn khốc khát máu, khiến người nhìn rét run ớn lạnh.

Bách Nhật Đạo Nhân không nói nhiều, rống to:

– Giết!

Cực Địa Quỷ Mâu đâm nhanh.

Đinh!

Cực Địa Quỷ Mâu ngân dài, thiên địa tối tăm dường như bị che lấp, thiên địa vạn vật bị nuốt.

Khi hắc ám buông xuống tựa như trăm quỷ hoành hành, trong thiên địa truyền đến từng đợt quỷ khóc sói tru. Thiên địa như biến thành luyện ngục đáng sợ nhất.

Nhưng dị tượng đáng sợ đến nhanh đi cũng mau, tiếng ngân dài đinh đang chưa dứt thì tất cả hắc ám trong thiên địa ngưng tụ lại. Mọi hắc ám trong cõi đời, ác quỷ vạn cổ đều bám vào cây trường mâu.

Đinh!

Trường mâu đâm ra, tuyệt sát, một mâu tuyệt sát, kèm theo ma yểm hắc ám, mang theo khủng bố hắc ám. Mâu đâm ra còn chưa tới gần ngươi thì hắc ám của nó dường như đã xuyên thủng trái tim, kéo ngươi vào hắc ám.

Đinh!

Một mâu phá trời, với mâu này thiên địa quay về cực, hết thảy hóa thành quỷ vực. Mâu phát ra như tế luyện toàn thế giới, đồ diệt ba ngàn đại thế giới. Với mâu này chư thần hay chúng đế cũng thế, đều sẽ thành mây khói, mọi thứ trên cõi đời hóa hư vô.

Trong hư vô sinh ra vô thượng quỷ vực, thay thế mọi thứ trên cõi trần. Sinh linh nào, tồn tại vô địch nào đều run rẩy trong quỷ vực đó, người mạnh đến đâu cũng có cảm giác mặc người chà đạp, như cá nằm trên thớt, khiến người tuyệt vọng.

Đinh!

Trường mâu ngân lên khiến nhiều người tim đau nhói, trong khoảnh khắc đó họ cảm giác tim mình bị trường mâu đâm xuyên.

Có người hết thảm ngã xuống đất không dậy nổi. Dù mâu không đâm vào họ nhưng mâu ý khủng bố tựa như đâm thủng trái tim họ, làm họ đau hét thảm ngã dưới đất.

Cảnh này làm bao người hoảng sợ biến sắc mặt, hãi hùng, bị mâu khủng bố đó hù sợ hồn phi phách tán.

Đinh!

Một tiếng vang thật lớn, trong khoảnh khắc đó Lý Thất Dạ không né tránh, hai cánh tay giao thác cứng rắn đỡ mâu đâm tới.

Đinh!

Hỏa hoa tung tóe, đốm lửa bắn ra cực kỳ huyễn lệ, đồ sộ hơn pháo hoa trong đêm gấp trăm ngàn vạn lần. Mỗi hỏa hoa bắn lên trời sao có thể đánh nát từng ngôi sao, hòa tan những vì sao, khủng bố tuyệt luân. Va chạm khủng khiếp tựa như thế giới hủy diệt.

Mâu khủng bố như vậy mà Đệ Nhất Hung Nhân dùng cánh tay cứng rắn đỡ, mọi người sợ hết hồn. Bọn họ, bao gồm Bất Hủ Chân Thần cường đại không gì sánh bằng nhìn ra được uy lực mâu của Bách Nhật Đạo Nhân mạnh hơn một kích của Cổ Thao Chiến Côn của Mộc Kiếm Chân Đế rất nhiều.

Mâu này đâm đến thân thể không ngăn cản được, trên đời không có thứ gì có thể ngăn chặn mâu này phá không. E rằng chư thiên thần ma đều sẽ thành tro bụi trước cây mâu.

Đinh!

Hỏa hoa tung tóe, mọi người giương mắt nhìn. Hai tay Đệ Nhất Hung Nhân giao nhau chặn lại mâu đâm tới đến khó tin.

Mọi người hét lớn khen hay vì hai tay Lý Thất Dạ giao nhau đỡ được mâu phá không đâm đến:

– Quá mạnh, không tin được! Đệ Nhất Hung Nhân vô địch tuyệt thế, không uổng là cường giả số một, vô thượng chí tôn, tồn tại tối cao vô thượng của Đế Thống giới!

Mọi người nhìn Đệ Nhất Hung Nhân ngăn được Cực Địa Quỷ Mâu của Bách Nhật Đạo Nhân thì thở phào nhẹ nhõm, ở trong lòng họ hy vọng hắn chiến thắng lão. Nếu Đệ Nhất Hung Nhân bị Bách Nhật Đạo Nhân đánh bại sẽ là ngày tận thế của Đế Thống giới.

Khi Lý Thất Dạ hai tay giao nhau ngăn chặn Cực Địa Quỷ Mâu thì Bách Nhật Đạo Nhân cười âm trầm quát to:

– Vui vẻ quá sớm, giết!!!

Ong ong ong ong ong!

Cực Địa Quỷ Mâu tỏa ánh sáng đen chói lòa, mỗi tia sáng đen khi bộc phát thì như từng cây kim đen đâm rách hỗn độn. Tia sáng đen cực kỳ khủng bố, sắc bén không thể tưởng tượng, khi đâm đến không có gì cản nổi.

Cực Địa Quỷ Mâu như luồng sáng đen đâm ra, nó giống cây kim đen vừa mảnh vừa dài nháy mắt đâm xuyên qua hết thảy.

Bùm!

Ánh sáng đen Cực Địa Quỷ Mâu bộc phát đâm xuyên qua hỗn độn, đâm xuyên cực hạn, tất cả bị nó đâm trở nên yếu ớt mỏng manh như màng.

Bùm!

Cực Địa Quỷ Mâu xuyên qua phòng ngự của Lý Thất Dạ, vòng qua hai cánh tay giao nhau, đâm vào ngực hắn với tốc độ không cách nào tưởng tượng.

Khi mâu đâm thủng phòng ngự, vòng qua hai cánh tay giao nhau thì tốc độ mau đến không thể nhìn bằng mắt thường, nó đã vượt thời gian, vượt qua không gian.

Với cực nhanh như vậy muốn tránh cũng không kịp, khoảnh khắc sống chết này bả vai Lý Thất Dạ chỉ lắc nhẹ.

Xoẹt!

Máu phun ra, mũi mâu đâm vào vai Lý Thất Dạ, từng giọt máu nhỏ tí tách.

Hình ảnh Cực Địa Quỷ Mâu đâm vào vai Lý Thất Dạ như bị đông lại, mọi người rung động cứng người, vô số cặp mắt trợn tròn ngẩn ngơ nhìn.

Đám người nhìn cảnh đó hét chói tai:

– Nguy rồi!!!

Với đám người điều bọn họ không muốn thấy nhất là cảnh này đây.

Bất Hủ Chân Thần đã thấy bao nhiêu sóng gió cũng không kiềm được hét lớn, đổ mồ hôi thay Lý Thất Dạ:

– Nguy thật!

Người trong thiên hạ sợ tái mặt, bao người lo lắng cho an nguy của Lý Thất Dạ.

Người không quen biết, người từng có ân oán thù hận với Lý Thất Dạ, tất cả đều treo cao trái tim, hoảng sợ xanh mặt, la hét vì lo lắng an nguy của hắn.

Chương 3878: Cái Hung Của Mâu (2)

Với họ nếu Đệ Nhất Hung Nhân chết trong tay Bách Nhật Đạo Nhân thì ngày tàn của Đế Thống giới sẽ đến, nguyên Đế Thống giới sẽ bị bao phủ trong bóng ma của Bách Nhật Đạo Nhân. Tất cả tu sĩ, đạo thống sẽ sống phập phồng lo sợ một ngày như một năm.

Giờ mọi người gửi gắm hy vọng duy nhất vào người Đệ Nhất Hung Nhân, hắn mà thua trong tay Bách Nhật Đạo Nhân hoặc bị lão giết thì hy vọng duy nhất của Đế Thống giới cũng bị bóp tắt.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Mũi Cực Địa Quỷ Mâu đâm vào vai Lý Thất Dạ, hơi thở hắc ám đáng sợ cảm nhiễm vết thương trên vai, hắc ám sắp lan tràn toàn thân, muốn xâm nhập cơ thể hắn.

Mọi người nhìn cảnh đó hút ngụm khí lạnh, kinh hoàng kêu lên:

– Hỏng rồi, nguy hiểm!

Bị Cực Địa Quỷ Mâu đâm bị thương bả vai đã là điều rất nguy hiểm, nếu để hắc ám xâm nhập thân thể Lý Thất Dạ thì hậu quả không dám tưởng tượng.

Bách Nhật Đạo Nhân âm trầm cười đắc ý:

– Ha, người bị mâu này đâm thương đều khó tránh vận rủi, sẽ bị hắc ám cắn nuốt. Dù một vết thương bé xíu cũng khó thoát chết. Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi cố xông vào. Dám đối địch với bần đạo là ngươi tự tìm đường chết.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Tiếng xèo xèo không ngớt, hắc ám điên cuồng xâm nhập cơ thể Lý Thất Dạ, hắc ám đáng sợ muốn hoàn toàn ăn mòn hắn.

Người trong thiên hạ sợ ngây người, sốt ruột như kiến bò trên chảo nóng:

– Phải làm sao bây giờ?

Mọi người bó tay luống cuống, dù có người muốn ra tay cứu nhưng đành bất lực. Thực lực của bọn họ căn bản không cách nào lay động Trường Tồn Bất Hủ, nhiều cường giả tu sĩ hơn xung phong liều chết cũng không đủ cho Bách Nhật Đạo Nhân nhét răng.

Thực lực cách biệt quá xa, chênh lệch này đã không thể bù đắp bằng số lượng.

Đám đại nhân vật thế hệ trước tiếc đứt ruột, hận mình ban đầu không nhắc nhở Đệ Nhất Hung Nhân:

– Quá sơ suất, Đệ Nhất Hung Nhân nên dùng binh khí ngay từ đầu!

Có mắt đều thấy cơ thể Lý Thất Dạ mạnh mẽ, dù Mộc Kiếm Chân Đế tụ tập lực lượng nguyên đạo thống, bị Cổ Thao Chiến Côn đánh một kích vẫn không tổn thương Đệ Nhất Hung Nhân được. Nhưng giờ hắn ngã gục trước Cực Địa Quỷ Mâu của Bách Nhật Đạo Nhân.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Hắc ám điên cuồng khuếch tán trong thân thể Lý Thất Dạ.

Đám người nóng ruột nóng gan:

– Đệ Nhất Hung Nhân quá sơ sẩy, cây Cực Địa Quỷ Mâu là vũ khí cực tà, nếu bị thương thì hậu quả không tưởng tượng nổi, không ngờ hắn vẫn trúng kế của Bách Nhật Đạo Nhân.

Mọi người hoảng sợi tái mặt, trái tim treo cao.

Bách Nhật Đạo Nhân nhìn hắc ám điên cuồng xâm nhập thân thể Lý Thất Dạ, cười âm trầm quát:

– Ha, chết đi! Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết! Ai cản đường ta, giết không tha!

Khi mâu đâm bị thương vai Lý Thất Dạ, khi hắc ám điên cuồng xâm nhập thân thể Lý Thất Dạ thì Bách Nhật Đạo Nhân đắc ý, cảm giác mình nắm chắc phần thắng, thắng lợi ngay trước mắt.

Bách Nhật Đạo Nhân cảm thấy Lý Thất Dạ không khác gì người chết, vì chưa từng có ai bị Cực Địa Quỷ Mâu đâm thương còn sống tiếp được. Đệ Nhất Hung Nhân chết là nguyên Đế Thống giới thuộc về lão, khi đó còn ai ngăn được lão? Bách Nhật Đạo Nhân thích làm gì thì làm.

Nhiều người hét to:

– Chống đỡ! Tuyệt đối đừng ngã xuống!

Nhiều cường giả giọng run run, biết bao người bịt chặt miệng thầm cầu nguyện cho Đệ Nhất Hung Nhân.

– Xin đừng ngã xuống, kỳ tích sẽ buông xuống!

Khi hắc ám xâm nhập người Lý Thất Dạ, ánh sáng vàng trên thân thể hắn mờ dần. Hiển nhiên lực lượng hắc ám quá mạnh, đã áp chết lực lượng Kim Cương Bất Diệt trong cơ thể Lý Thất Dạ.

Tim người trong thiên hạ run rẩy, ngày thường bao nhiêu người chưa từng tin trên đời có kỳ tích, nhưng lúc này họ ngóng trông kỳ tích sẽ giáng xuống, mong mỏi Đệ Nhất Hung Nhân sáng tạo kỳ tích nháy mắt đảo ngược.

So với người trong thiên hạ sốt ruột thì Lý Thất Dạ bị Cực Địa Quỷ Mâu đâm trúng chẳng nóng nảy chút nào, cơ thể hắn bị hắc ám điên cuồng xâm nhập nhưng hắn vẫn ung dung nhàn nhã.

Trong tiếng xèo xèo, khi hắc ám lan tràn trong người, Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Mùi vị không tệ, có hương vị hung khí.

Lý Thất Dạ như không cảm nhận hắc ám xâm nhập, ngược lại có chút hưởng thụ, dường như hắn rất thích thú bị hắc ám xâm nhập, hắc ám là món ngon trong miệng hắn.

Nhìn Lý Thất Dạ bình tĩnh, thèm ăn, mọi người ngây ngẩn. Người trong thiên hạ sốt ruột, thầm toát mồ hôi lạnh lo cho an nguy của Lý Thất Dạ. Ngó bộ dạng của hắn chẳng chút gấp gáp, không thèm nhìn Cực Địa Quỷ Mâu đâm trên vai mình, dửng dưng trước hắc ám điên cuồng xâm nhập.

Người trong thiên hạ ngây người, Bách Nhật Đạo Nhân cũng ngẩn ngơ, trong tích tắc cảm xúc bất an lan tràn trong lòng lão.

Lý Thất Dạ cười sáng lạn:

– Người đời muốn có một kỳ tích, vậy để ta sáng tạo kỳ tích đi, cho người đời thấy cái gì gọi là kỳ tích.

Bùm!

Vang tiếng nổ điếc tai, người Lý Thất Dạ tỏa ánh sáng chói lòa, ánh sáng vô cùng rực rỡ chiếu sáng cửu thiên thập địa. Ánh sáng chói mắt làm tất cả những thứ trên cõi đời, bất cứ tồn tại nào đều mờ nhạt. Ánh sáng rực rỡ lấp đầy cả thế giới, mỗi góc cõi trần, nơi hẻo lánh sâu xa cỡ nào, tối tăm bao nhiêu đều được ánh sáng chói lòa chiếu rọi.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Mệnh cung của Lý Thất Dạ mở ra, các mệnh cung bay ra.

Ban đầu không ai quan tâm Lý Thất Dạ có mấy mệnh cung, vì mọi người cho rằng hắn chắc chắn là mười hai cái, có lẽ cả mười hai mệnh cung đều được thắp sáng nếu không hắn đã chẳng mạnh như vậy.

Nhưng khi tất cả mệnh cung bay lên, đột nhiên có người cảm thấy số lượng không đúng, buột miệng đếm:

– Một cái, hai cái, ba cái…

Đếm xong người đó trợn mắt há hốc mồm kinh hoàng hét to:

– Mười ba! Mười ba mệnh cung!

Có người nghi ngờ mình đếm nhầm, đếm đi đếm lại mấy lần nhưng đúng là mười ba mệnh cung.

Đếm nhiều lần rồi có kẻ hét to:

– Mười ba cái! Thật sự là mười ba mệnh cung! Không sai được, tuyệt đối không đếm sai!

Một lúc lâu sau đám người lấy lại tinh thần, mắt tròn mắt dẹt:

– Sao… sao… sao… sao có thể? Cõi… cõi đời thật sự có mười ba mệnh cung sao? Chuyện… chuyện này không thể xảy ra!

Vì đây là điều không thể.

Có người bàng hoàng lắp bắp hét lên:

– Đây… đây… đây thật là kỳ tích!

Thật sự là kỳ tích buông xuống, mười ba mệnh cung xuất hiện trước mắt người đời, khiến bọn họ xoe tròn mắt, bị rung động.

Chương 3879: Mười Ba Mệnh Cung

Đừng nói cường giả tu sĩ trong thiên hạ, Bách Nhật Đạo Nhân là tồn tại mạnh nhất khi trông thấy mười ba mệnh cung treo cao cũng bị rung động trợn mắt há hốc mồm. – Sao… sao… sao có thể như vậy?

Bách Nhật Đạo Nhân tự phụ mình cả đời kiến thức uyên bác, học thức thâm ảo, nhưng lần đầu tiên lão thấy mười ba mệnh cung. Bách Nhật Đạo Nhân nhìn mười ba mệnh cung mà như gặp quỷ, nhảy cẫng lên, đầu óc ù đặc không kịp phản ứng.

Người trong thiên hạ sững sờ nhìn mười ba mệnh cung trước mắt.

Người có chút kiến thức đều biết trong Tam Tiên giới mười hai mệnh cung là cực hạn. Một tu sĩ khi là Chân Thần tối đa chỉ có ba mệnh cung.

Khi ngươi mở ra mệnh cung thứ ba nghĩa là ngươi sẽ bước vào cảnh giới Đăng Thiên, thành Đăng Thiên Chân Thần nhất trọng thiên.

Người vào Chân Đế mới có thể một hơi mở ra hết mệnh cung, có mười hai mệnh cung.

Nhưng sau khi thành Chân Đế, mặc kệ ngươi mở ra mười hai mệnh cung cũng không thể khống chế chúng được ngay, không thể nào một hơi phát huy hết lực lượng của mười hai mệnh cung.

Vì vậy khi đại đạo chân thủy lần lượt thắp sáng mười hai mệnh cung mới thật sự khống chế mười hai mệnh cung.

Đến bước này Chân Đế gọi là Thập Nhị Cung Chân Đế.

Chân Thần thì ở cảnh giới Đăng Thiên mỗi trọng thiển mở ra một mệnh cung nên lúc thành Chân Thần cửu trọng thiên tương đương với có mười một mệnh cung. Lúc mở ra mệnh cung thứ mười hai sẽ đột phá bình cảnh, trở thành bất hủ, trùng kích đỉnh Chân Thần.

Sau khi có mười hai mệnh cung dù là Chân Đế hay Chân Thần, con đường sau này thăng tiến vù vù thì cuối cùng chỉ sở hữu mười hai mệnh cung.

Trường Tồn Bất Hủ trong Chân Thần hoặc Chân Đế trở thành Thủy Tổ, cuối cùng vẫn chỉ có mười hai mệnh cung.

Nên trong lòng người đời mười hai mệnh cung là cực hạn, mặc kệ mạnh cỡ nào sẽ không có nhiều hơn mười hai mệnh cung.

Nhưng bây giờ Lý Thất Dạ có mười ba mệnh cung, một hơi đánh phá thường thức của mọi người, khiến cả đám trợn mắt há hốc mồm, bị rung động. Vì trong lòng mọi người mười hai mệnh cung là cực hạn, có là Thủy Tổ đẳng cấp Tiên Thống cũng vậy.

Giờ mười ba mệnh cung có thật, tất cả vượt sức tưởng tượng của mọi người, họ không biết nên làm sao, đều ngây như phỗng.

Kỳ tích đánh phá thường thức làm mọi người thẫn thờ thật lâu, thì thào:

– Mười ba mệnh cung!

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, mười ba mệnh cung hiện ra, mở ra cả thế giới. Khoảnh khắc này Lý Thất Dạ là trung tâm của vũ trụ, khởi nguồn đại đạo, mọi thứ đều phải quỳ rạp trước mặt hắn, phải thần phục trước hắn.

Tiếng nổ đánh bật Cực Địa Quỷ Mâu, tiếng xèo xèo vang lên, tất cả hắc ám xâm nhập trong cơ thể Lý Thất Dạ bị đốt sạch sẽ. Hắc ám mạnh cỡ nào đều trở nên nhỏ bé trước mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ.

Một lúc lâu sau mọi người lấy lại tinh thần, thấy mười ba mệnh cung của Lý Thất Dạ treo cao, phun ra nuốt vào vạn giới, nháy mắt đánh bay Cực Địa Quỷ Mâu, đốt hắc ám.

Bọn họ hét to khen hay:

– Hay!

Tiếng hét chói tai liên tục, mọi người cổ vũ cho Lý Thất Dạ:

– Kỳ tích! Chỉ có Đệ Nhất Hung Nhân mới sáng tạo ra kỳ tích như vậy!

Với bọn họ kỳ tích Đệ Nhất Hung Nhân sáng tạo là ánh sáng hy vọng cho Đế Thống giới, lại để ánh sáng hy vọng bao phủ nguyên Đế Thống giới.

Bất Hủ Chân Thần vô cùng cổ hủ tỉnh táo lại, rung động cảm khái bảo:

– Mười ba mệnh cung, hèn gì hắn sâu không lường được, hèn gì hắn vô địch cõi đời. Chỉ dựa vào mười ba mệnh cung đã khai sáng dòng chảy Tam Tiên giới, sánh vai với bất cứ vị Thủy Tổ nào trong Tam Tiên giới, thậm chí ngang ngửa ba vị tiên nhân trong truyền thuyết.

Nhìn cảnh này Thái Thanh Hoàng, Tôn Lãnh Ảnh trắng mặt, sợ đến hồn lìa khỏi xác:

– Cái này… gặp quỷ!

Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ xảy ra chuyện như vậy, chẳng ngờ Lý Thất Dạ có mười ba mệnh cung.

Thái Thanh Hoàng nhìn Lý Thất Dạ khống chế vạn cổ, mười ba mệnh cung chìm nổi, khuôn mặt tái mét sợ hãi ngây ra như phỗng:

– Cả đời ta tính toán không bỏ sót, Đệ Nhất Hung Nhân là sai lầm lớn nhất đời ta, là thất sách lớn nhất của ta.

Thái Thanh Hoàng buồn bã, không còn đắc ý vì mưu kế của mình thành công nữa:

– Đời này vốn có thể sáng tạo đỉnh cao, có lá bài tốt, nhưng ta đã làm hỏng bét.

Mượn tay người khác bình định Cửu Bí đạo thống, càn quét thực lực các phương. Lại dẫn họa nước chảy về đông, tính kế Mộc gia, đồ diệt nguyên đạo thống Mộc gia, đối với Thái Thanh Hoàng thì những điều này rất đáng kiêu ngạo, mưu kế làm gã đắc ý. Có nhiều lúc Thái Thanh Hoàng tự hào vì mình mưu lược.

Nhưng giờ đây khi thấy đạo thống của Lý Thất Dạ thì Thái Thanh Hoàng nhạt nhòa, tính toán gì, thành tựu gì, mưu lược gì đều không đáng một đồng trước mười ba mệnh cung.

Vì Thái Thanh Hoàng là người thứ nhất gặp Lý Thất Dạ trong Đế Thống giới, là người đầu tiên tuệ nhãn biết người, nếu gã không chơi ván cờ này, không bày ra mưu lược như vậy, làm quen thân thiết với Lý Thất Dạ là gã sẽ được lợi lớn cả đời.

Một người có mười ba mệnh cung, người sánh vai với bất cứ Thủy Tổ nào, người kinh diễm vạn cổ, chỉ cần làm quen thân thiết thì đời Thái Thanh Hoàng đã được lợi lớn lao. Có thể quen với tồn tại tuyệt thế vô song như vậy, tương lai Thái Thanh Hoàng cũng sẽ để lại nét bút trong lịch sử Tam Tiên giới, rất có thể được đời sau gọi là tiên hiền tuệ nhãn nhận biết anh hùng. Người đời sau sẽ ca tụng gã là người đầu tiên phát hiện Đệ Nhất Hung Nhân có mười ba mệnh cung.

Nhưng Thái Thanh Hoàng đã bỏ lỡ cơ hội lớn lao, thành tựu cả đời lão dừng ở đây, chỉ là một vị Thái Thanh Hoàng, một bất hủ cường đại, chẳng dính chút gì đến tiên hiền, thậm chí kết thù sống chết với Đệ Nhất Hung Nhân.

Thái Thanh Hoàng suy nghĩ đến nhiều điều, ngây người tại chỗ. Trong tay Thái Thanh Hoàng từng cầm lá bài tốt nhất nhưng đã đánh ván bài dở tệ, lại cầm lá bài dở vênh váo đánh bài.

Thái Thanh Hoàng khẽ thở dài:

– Tính toán cả đời không bằng không tính, người tính chẳng bằng trời tính.

Trong khoảnh khắc đó Lý Thất Dạ tỏa vầng sáng, chấp chưởng vạn vực, thành chúa tể của cả thế giới. Với mười ba mệnh cung, Lý Thất Dạ là tồn tại tối cao vô thượng. Trường Tồn Bất Hủ gì, vô địch gì đều như mây bay.

Mười ba mệnh cung đánh phá thường thức của mọi người, làm tất cả bị rung động.

Có người nhìn mười ba mệnh cung bay cao trên trời, cảm khái buông tiếng thở dài:

– Đời này được thấy tận mắt kỳ tích như vậy thì không sống uổng.

Chương 3880: Oanh Diệt

Đối với người trong thiên hạ được thấy mười ba mệnh cung tồn tại còn kỳ tích hơn chính mắt nhìn Thủy Tổ sinh ra, rung động lòng người hơn nhiều. Vì mỗi thời đại sẽ có một Thủy Tổ, mười ba mệnh cung là duy nhất vạn cổ, được thấy mười ba mệnh cung tận mắt đời này đã đáng giá.

Dưới mười ba mệnh cung, Lý Thất Dạ nhìn xuống thiên địa mỉm cười nói:

– Chẳng qua là một Trường Tồn, không đáng để mười ba mệnh cung của ta tự đến. Nhưng đã là kỳ tích vậy thì để nó rung động hơn chút.

Bách Nhật Đạo Nhân nghe câu này thì cứng người, thụt lùi mấy bước. Bách Nhật Đạo Nhân gửi gắm kỳ vọng rất cao vào Cực Địa Quỷ Mâu của mình, có giết Đệ Nhất Hung Nhân được không, có thể sáng tạo kỳ tích không toàn dựa vào Cực Địa Quỷ Mâu. Không ngờ chưa giết Lý Thất Dạ đã dẫn ra kỳ tích tuyệt thế vô song như vậy, còn xuất hiện mười ba mệnh cung.

Khi trông thấy mười ba mệnh cung, Bách Nhật Đạo Nhân là Trường Tồn Bất Hủ cũng trắng mặt. Vì trên đời này chưa từng xuất hiện mười ba mệnh cung, Thủy Tổ kinh diễm đến đâu cũng chỉ dừng bước ở mười hai mệnh cung. Hôm nay trước mặt Bách Nhật Đạo Nhân xuất hiện mười ba mệnh cung, duy nhất vạn cổ, chết người hơn là lão đối địch với mười ba mệnh cung.

Lúc này không chỉ riêng Bách Nhật Đạo Nhân, người trong thiên hạ đều hiểu vì sao Lý Thất Dạ sâu không lường được, chỉ riêng việc hắn có mười ba mệnh cung đã là thành tựu không thể đo lường từ vạn cổ đến nay.

Bách Nhật Đạo Nhân đã không có sự lựa chọn, phải chiến đến chết.

Bách Nhật Đạo Nhân rống to, đâm Cực Địa Quỷ Mâu ra:

– Giết!

Đinh!

Quỷ mâu đâm trời, ánh sáng đen che mặt trời giống như luyện hóa vạn vực, hết thảy đều bị luyện hóa. Một mâu thí thần đồ đế, trên đời không gì sánh được, tuyệt sát!

Lý Thất Dạ trầm giọng quát:

– Cút!

Tiếng quát uy hiếp thiên địa, thương sinh run rẩy, vô số sinh linh hồn vía lên mây, sợ hãi quỳ rạp dưới đất, người mềm nhũn không thể nhúc nhích, bị thần uy chí cao vô thượng trấn áp.

Rầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, Lý Thất Dạ đánh một đấm vào mũi Cực Địa Quỷ Mâu.

Bùm!

Đinh!

Một đấm đánh bay Cực Địa Quỷ Mâu.

Cực Địa Quỷ Mâu keng một tiếng bay rời tay, Bách Nhật Đạo Nhân liên tục thụt lùi, không kiềm được khí huyết cuộn trào lão phun ngụm máu.

Lý Thất Dạ khoanh tay đứng, mười ba mệnh cung lơ lửng trên đầu, chí cao vô thượng, bao trùm thương thiên:

– Đừng nói Trường Tồn bình thường, dù là Thủy Tổ ở trước mặt ta cũng phải cụp đuôi!

Nhìn Lý Thất Dạ đứng trên vũ trụ bao trùm cõi trời, mười ba mệnh cung treo cao, vô số cường giả tu sĩ dưới đất nhiều người quỳ lạy sát đất.

– Quá cường đại, không uổng là Đệ Nhất Hung Nhân! Tồn tại chí cao vô thượng nhất Đế Thống giới, vô địch cõi đời, vạn cổ vô song!

Bách Nhật Đạo Nhân phun búng máu, trầm giọng quát:

– Mâu đến!

Ong ong ong ong ong!

Cực Địa Quỷ Mâu bị đánh văng lại bay về tay Bách Nhật Đạo Nhân, lão rống to:

– Giết!!!

Đinh!!!

Cực Địa Quỷ Mâu như bão tố oanh giết Lý Thất Dạ.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Tiếng nổ đì đùng, Bách Nhật Đạo Nhân phát ra huyết quang ngập trời bắn lên cao, tất cả huyết khí ngưng tụ trong Cực Địa Quỷ Mâu.

Khi Cực Địa Quỷ Mâu như bão tố đánh ra, sóng máu ngập trời, vô số huyết nhẫn oanh sát xé rách vũ trụ, nghiền nát trời trăng sao, nghiền vạn đạo, vô cùng khủng bố, độc ác.

Đối diện Cực Địa Quỷ Mâu oanh sát, Lý Thất Dạ không thèm nhướng mí mắt, hắn tung nắm đấm:

– Cút!

Ầm!

Tiếng nổ lớn trấn áp chư thiên, vô địch cõi đời. Với cú đấm này tất cả chỉ là con kiến, mọi thứ nhỏ bé không đáng kể.

Bùm!

Vang tiếng nổ điếc tai, tất cả bão tố bị dập tắt, dù Cực Địa Quỷ Mâu tuôn ra hắc ám vô cùng, chém ra huyết nhẫn ngập trời nhưng bị cú đấm đập tan nát.

Bùm!

Cực Địa Quỷ Mâu bị đập mạnh xuống, cú đấm quá hung mãnh, bá đạo, vô địch. Không chỉ Cực Địa Quỷ Mâu bị đánh bay, bụp một tiếng Bách Nhật Đạo Nhân bị đánh thành huyết vụ.

Mọi người há hốc mồm nhìn Bách Nhật Đạo Nhân bị đánh thành huyết vụ. Cú đấm diệt thế làm mọi người quá rung động, cú đấm có thể hủy diệt một thế giới, nguyên Đế Thống giới xao động, khủng bố tuyệt luân.

Đinh!

Cực Địa Quỷ Mâu rơi vào tay Lý Thất Dạ.

Ong ong ong ong ong!audio coi am

Cực Địa Quỷ Mâu chấn động như muốn vùng thoát khỏi bàn tay Đệ Nhất Hung Nhân. Xem ra Bách Nhật Đạo Nhân đúng là đã dung luyện thanh Cực Địa Quỷ Mâu, khiến nó thông linh, không phải chủ nhân của nó thì không thể khống chế cây Cực Địa Quỷ Mâu.

Nhưng đối với Lý Thất Dạ thì không thành vấn đề, bàn tay to chụp xuống nháy mắt trấn áp Cực Địa Quỷ Mâu. Cây Cực Địa Quỷ Mâu không thể rung trong tay Lý Thất Dạ nữa, hoàn toàn không nhúc nhích được.

Lý Thất Dạ từng trấn áp binh khí mạnh hơn nữa chứ nói gì một cây Cực Địa Quỷ Mâu.

Biết bao người hét to:

– Vô địch vạn cổ, đệ nhất thiên hạ!

Từng tiếng sóng gào thét vang vọng thiên địa, chìm ngập vạn vực, trùng kích nguyên Đế Thống giới.

Có thể nói Lý Thất Dạ vô địch rung động mọi người, một đấm đánh nát Trường Tồn Bất Hủ, trên đời này còn ai chống lại hắn được?

Vô số cường giả tu sĩ quỳ sát đất, quỳ lạy hô to:

– Vô địch vạn cổ, đệ nhất thiên hạ!

Có nhiều cường giả tu sĩ khóc ròng.

Không biết vì mọi người thấy Lý Thất Dạ giết Bách Nhật Đạo Nhân, cứu Đế Thống giới hay vì hôm nay chính mắt thấy kỳ tích vạn cổ, được chứng kiến mười ba mệnh cung duy nhất vạn cổ, tóm lại khoảnh khắc này có người không kiềm được nước mắt nóng bỏng tuôn rơi.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Bách Nhật Đạo Nhân bị đánh thành huyết vụ lại ngưng tụ.

Nhìn huyết vụ tụ lại, cường giả tu sĩ hoảng sợ hét to:

– Nguy rồi! Bách Nhật Đạo Nhân chưa chết!

Cường giả thế hệ trước bình tĩnh hơn:

– Sợ cái gì, có Đệ Nhất Hung Nhân ở mặc cho Bách Nhật Đạo Nhân thủ đoạn ngập trời cũng không gây sóng gió gì được.

Miễn Đệ Nhất Hung Nhân còn ở đây thì bọn họ như ăn thuốc an thần.

Tiếng xoẹt cuối cùng vang lên, huyết vụ ngưng tụ hoàn toàn, quả nhiên Bách Nhật Đạo Nhân chưa bị giết, lão tái tạo thân thể một lần nữa sống lại.

Trông thấy cảnh này mọi người hút ngụm khí lạnh. Một Bất Hủ Chân Thần từng bị đập thành huyết tương, đánh thành huyết vụ nhưng dai dẳng không chết.

Mặt Bách Nhật Đạo Nhân trắng bệch, lão đã nếm mùi vị cái chết, tim đập chân run, sợ đến hồn vía lên mây nhưng vẫn cứng miệng nói:

– Muốn giết chết bần đạo không dễ vậy.

Lý Thất Dạ cười chậm rãi nói:

– Muốn giết ngươi rất dễ, chẳng qua ta muốn cho ngươi chết dưới quỷ mâu của mình, xem như đòi lại lẽ phải cho vô số sinh linh.

Đinh!

Lý Thất Dạ dứt lời Cực Địa Quỷ Mâu đâm vào ngực Bách Nhật Đạo Nhân.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)