1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 767 [Chương 3831 đến Chương 3835]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 767 [Chương 3831 đến Chương 3835]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3831: Duy Ngã Độc Tôn

Thế nhưng, ngay cả khi đang ở trạng thái vô địch này, một quyền của Lý Thất Dạ đấm tới, Tứ Đại Bảo Vương cùng Quan Thụ Giả bị đánh thành sương máu, còn Hươu Khách Ông thì bị Lý Thất Dạ rút xương sống lưng, trong bốn người bọn họ chỉ có mỗi mình Mộc Kiếm Chân Đế là được cứu.

Ba chết một trốn, kết quả này quá rung động, sự vô địch của đệ nhất hung nhân giống như bàn tay vô hình bóp nghẹn yết hầu của mọi người, khiến người ta phải kính sợ.

Lúc này, rất nhiều người không có gan nhìn Lý Thất Dạ, chỉ cần Lý Thất Dạ đứng đó thôi thì bọn họ cũng rùng mình cúi đầu xuống ngay, không dám nhìn dù chỉ một cái, hai chân bất giác run rẩy cầm cập. – Quá mạnh…

Ngay cả Chân Thần bất hủ cổ lão cường đại cũng rùng mình, mặt mày trắng tái, thì thào nói.

Đừng nói trạng thái vô địch sau khi bốn người Mộc Kiếm Chân Đế dung hợp với nhau, mà chỉ riêng tồn tại như Hươu Khách Ông thôi thì ở Đế Thống Giới cũng không có mấy người rồi, có thể nói, chỉ bằng một mình Hươu Khách Ông thôi thì đã đứng trên đỉnh cao Đế Thống Giới, Đế Thống Giới không có mấy người có thể chống lại.

Thế nhưng kết quả của bọn họ như thế nào? Quan Thụ Giả, Tứ Đại Bảo Vương bị đánh thành sương máu, còn Hươu Khách Ông thì bị rút xương sống lưng. Tồn tại cường đại như Hươu Khách Ông khi lọt vào tay Lý Thất Dạ thì cũng trở thành thịt cá, mặc người mổ xẻ.

Tàn khốc như thế, khủng bố như thế, khiến một số Chân Thần bất hủ sợ bể mật, cho bọn họ mười lá gan đi nữa thì bọn họ cũng không dám đối địch với đệ nhất hung nhân. – Vô địch…

Nhìn đệ nhất hung nhân ung dung hời hợt, lúc này, trong lòng mọi người chỉ có từ này để hình dung đệ nhất hung nhân.

Thế nhưng khi từ “vô địch” xuất hiện trên người đệ nhất hung nhân thì nó không phải là từ ngữ nịnh hót ba hoa, mà là sự thật, một sự thật đanh thép.

Vô địch, đây là sự thật!

Trước đó, nếu như nói đến người mạnh nhất Đế Thống Giới thì phản ứng đầu tiên của mọi người đó chính là Bách Nhật đạo nhân đã trở thành trường tồn bất hủ.

Thế nhưng nếu như bây giờ hỏi ai là người mạnh nhất Đế Thống Giới thì bất kể ai khi trả lời câu hỏi này đều sẽ do dự.

Bách Nhật đạo nhân trở thành trường tồn bất hủ, mọi người chỉ nghe bằng tai, chứ chưa tận mắt nhìn thấy Bách Nhật đạo nhân vô địch.

Thế nhưng mọi người lại tận mắt nhìn thấy sự vô địch của đệ nhất hung nhân.

Mặc dù mọi người biết trường tồn bất hủ có nghĩa gì, nhất là Chân Thần bất hủ càng hiểu rõ trường tồn bất hủ là tồn tại kinh khủng đến dường nào.

Thế nhưng khi vấn đề này bày ra trước mặt mọi người thì mọi người vẫn do dự, Bách Nhật đạo nhân cùng đệ nhất hung nhân ai mạnh ai yếu, mọi người không thể đưa ra đáp án ngay được. – Đệ nhất hung nhân sẽ đánh nhau với trường tồn bất hủ như Bách Nhật đạo nhân chứ?

Sau khi hoàn hồn hồi lâu, có cường giả thì thào.

Bốn người Mộc Kiếm Chân Đế ba chết một trốn, lúc này, mọi người thấy rằng, ở Đế Thống Giới chỉ có Bách Nhật đạo nhân là có tư cách đánh với đệ nhất hung nhân một trận, những người còn lại không có tư cách khiêu chiến đệ nhất hung nhân, cho dù có người khiêu chiến đệ nhất hung nhân đi nữa thì cũng chỉ là tự tìm đường chết. – Nhanh thôi, trận chiến giữa đệ nhất hung nhân cùng Bách Nhật đạo nhân sắp đến rồi, không lâu nữa đâu.

Có Chân Thần bất hủ nhìn trời, nói chậm.

– Thật? Nguồn truyện audio Podcast

Có cường giả nửa tin nửa ngờ, dù sao, trận chiến giữa cường giả cấp bậc như thế sẽ không phát sinh dễ dàng đến như vậy.

– Bách Nhật đạo nhân đã ra tay rồi, hắn ra tay cứu Mộc Kiếm Chân Đế, cũng có nghĩa hắn chắc chắn sẽ quyết liệt với đệ nhất hung nhân đến cùng.

Có Chân Thần bất hủ nhìn trời, mặt mày nặng nề.

Vừa rồi thình lình có bàn tay thò tới, ngay khoảnh khắc sinh tử cứu thoát Mộc Kiếm Chân Đế đang trọng thương, khi bàn tay này thò tới thì khí tức bất hủ lan tràn.

Đây là Bách Nhật đạo nhân ra tay, ngay khoảnh khắc sinh tử, cũng chỉ có tồn tại như Bách Nhật đạo nhân mới có thể cứu Mộc Kiếm Chân Đế, những người còn lại chỉ là tìm đường chết mà thôi. – Trận chiến tranh giành vị trí đệ nhất Đế Thống Giới nha.

Nghe vậy, không ít tu sĩ cường giả hoàn hồn, thì thào nói.

Nhất thời, mọi người nhìn nhau, không dám coi thường nữa.

Bất luận là đệ nhất hung nhân hay là Bách Nhật đạo nhân, trong lòng mọi người bọn họ đều là tồn tại hết sức kinh khủng.

– Kết thúc rồi.

Sau khi giết chết Hươu Khách Ông, Lý Thất Dạ vẫn ung dung hời hợt, giống như chưa có chuyện gì xảy ra.

Cho dù ba người Hươu Khách Ông bị hắn giết là Chân Thần bất hủ đỉnh phong đi nữa thì hắn cũng bình tĩnh tự tại, dường như đây là chuyện nhỏ nhặt không đáng kể đến, thần thái này khiến mọi người rùng mình. “Ông…”

Ngay lúc này, tiên quang trong Minh Lạc thành đã tới cực hạn, đã tới lúc sáng rực rỡ nhất.

Khi tiên quang sáng rực rỡ nhất thì tiên quang từ cực thịnh chuyển suy, tiên quang bắt đầu phai mờ, tiên quang khắp thành bắt đầu chập chờn, giống như muốn dập tắt. – May mà không làm hỏng đại sự của ta.

Nhìn thấy tiên quang chập chờn, Lý Thất Dạ nhíu mắt, bước một bước, bước vào bên trong Minh Lạc thành.

Sau khi bước vào trong Minh Lạc thành, chỉ thấy Lý Thất Dạ vung hai tay, tiên quang trong Minh Lạc thành như bị hút mạnh, từng sợi tiên quang hội tụ lại giữa hai tay Lý Thất Dạ, Nhìn thấy tiên quang hội tụ giữa hai tay Lý Thất Dạ, mọi người nín thở, nhìn chằm chằm không chớp mắt.

– Thật sự có tiên thạch, tiên thạch ở ngay bên trong Minh Lạc thành.

Nhìn thấy tiên quang chập chờn giữa hai tay Lý Thất Dạ, giống như có sinh mệnh, có người nói nhỏ.

Lúc này, bên ngoài Minh Lạc thành tụ tập đông đảo đại giáo, đông đảo cao thủ cường giả, Chân Thần bất hủ từ xa ngàn tỉ dặm đi đến nơi này, mục đích đến đây của bọn họ chính là vì tiên thạch.

Lúc này, dù bọn họ biết rõ tiên thạch ở ngay bên trong Minh Lạc thành, cho dù biết tiên thạch sắp sửa xuất thế, thế nhưng không ai dám ôm ý đồ với nó, không ai dám có ý định tranh giành.

Mọi người biết, lúc này, tiên thạch chắc chắn là của đệ nhất hung nhân, không ai dám cướp đoạt.

Cho dù có ném viên tiên thạch này xuống đất đi nữa thì cũng không ai dám nhặt, nó đã là đồ của đệ nhất hung nhân rồi, ai mà ôm ý đồ với nó thì chính là tự tìm đường chết! “Ông ông ông…”

Khi tất cả tiên quang hội tụ hết vào tay Lý Thất Dạ thì tiên quang dập dờn như có sinh mạng, cho dù chỉ là một sợi tiên quang, một hạt ánh sáng thì cũng đều có vẻ rất hoạt bát, giống như tinh linh vậy.

Chương 3832: Mở Đạo Môn

Tất cả tiên quang hội tụ hết vào lòng bàn tay Lý Thất Dạ, trong tiếng “ông ông ông”, chỉ thấy tiên quang không còn riêng lẻ từng sợi nữa, mà tất cả tiên quang như hòa tan trong lòng bàn tay Lý Thất Dạ.

Lúc này tiên quang được Lý Thất Dạ nâng trên bàn tay, tựa như hòa tan thành chất lỏng.

Lúc này, chất lỏng ánh sáng chảy xuống khỏi khe ngón tay của Lý Thất Dạ. Khi những ánh sáng này chảy xuống thì giống như một dòng nước, hết sức mềm mại, hết sức thấu triệt, cảm giác này rất tuyệt diệu.

Thậm chí khi thứ nước này chảy xuống khỏi khe ngón tay của Lý Thất Dạ thì người ta còn như nghe thấy tiếng nước chảy.

Thứ nước chảy xuống khỏi khe tay Lý Thất Dạ giống như dòng chảy thời gian, một cột là một dòng, giống như hết trăm năm này đến trăm năm khác đang len lỏi qua khỏi khe tay của Lý Thất Dạ.

Khi thứ nước này chảy xuống thì mọi người cảm thấy rằng như có ngàn vạn năm đang trôi qua trong khe ngón tay của Lý Thất Dạ.

Thậm chí lúc này mọi người còn có ảo giác rằng, lúc này Lý Thất Dạ không còn là thiếu niên bình thường nữa, lúc này khi thứ nước này chảy khỏi khe tay của hắn, Lý Thất Dạ như phát sáng.

Lúc này, Lý Thất Dạ như người điều khiển thời gian, bàn tay của hắn đang điều khiển thời gian, tất cả thời gian trên thế gian đều phải chảy qua khe tay của hắn.

Bất luận là một ngàn năm hay là ngàn tỷ năm thì cũng phải chảy qua khe tay Lý Thất Dạ, còn hắn thì chỉ cần nhúc nhích ngón tay một chút thôi thì đã có thể cướp mất trăm ngàn vạn năm. – Ngược dòng tìm hiểu.

Nhìn thấy cảnh này, có lẽ người khác không hiểu huyền cơ, thế nhưng vị cao nhân của Lý gia nãy giờ chưa từng lộ mặt lại nhìn ra huyền cơ, không khỏi thở dài, biết Lý Thất Dạ muốn làm gì.

Sau khi tất cả ánh sáng chảy xuống đất thì ngay sau đó, “ông” một cái, từng quầng sáng xuất hiện trong bùn đất. Lúc này trên mặt đất xuất hiện từng tia sáng giao thoa với nhau, tạo thành tuyệt thế đại thế. – Hắn muốn ngược dòng tìm hiểu cái gì?

Đoạn Ngọc Chân Đế nhìn một màn này, nói khẽ.

– Vết tích mà năm đó Thạch Vận đạo thống chôn giấu.

Cao nhân của Lý gia thở dài, cảm khái:

– Năm đó Thạch Vận đạo thống lúc cường thịnh nhất có đến ba vị Chân Đế, còn Chân Thần bất hủ thì càng nhiều hơn, Chân Thần bất hủ cấp thấp nhiều tới mức không ai biết rõ là nhiều bao nhiêu. Tiếc là sau một đêm Thạch Vận đạo thống đã xuống dốc. – Hậu thế không ai biết vì sao Thạch Vận đạo thống lại xuống dốc chỉ sau một đêm, thế nhưng sau này có thủy tổ khảo cứu, năm đó Thạch Vận đạo thống gặp tai nạn trong đêm, có tà vật từ trên trời giáng xuống.

Cao nhân Lý gia biết nhiều hơn người thường, nói:

– Theo thủy tổ phỏng đoán, tà vật cắm rễ sâu trong Thạch Vận đạo thống, mặc dù Thạch Vận đạo thống có nhân vật vô địch đánh bại nó, thế nhưng lại bỏ ra một cái giá rất lớn, tuy nhiên bọn họ vẫn chưa thể trừ tận gốc tà vật này…

-…Cho nên sau khi thủy tổ khảo cứu, cho rằng sau khi chư lão của Thạch Vận đạo thống kết thúc cuộc chiến này thì đã phủ bụi tất cả mọi thứ, bọn họ dùng thân thể bị trọng thương của mình để chôn một thứ, không chỉ không để người ngoài phát hiện, mà còn không muốn bị tà vật tìm thấy, cũng chính vì vậy hậu thế mới không biết rõ nguyên nhân Thạch Vận đạo thống xuống dốc. – Viên tiên thạch này rốt cuộc là thứ gì mà khiến tiên hiền của Thạch Vận đạo thống trả giá lớn như thế chứ.

Đoạn Ngọc Chân Đế cũng tò mò.

Đối với đạo thống, có cái gì quan trọng hơn tiếp tục truyền thừa chứ? Thế nhưng Thạch Vận đạo thống lại phủ bụi toàn bộ đạo thống.

– Không rõ.

Cao nhân Lý gia nói:

– Có ghi chép nói rằng viên tiên thạch này có lai lịch kinh thiên, không thuộc thế gian này, còn phần tiên thạch có tác dụng gì thì không ai biết được. Thế nhưng ghi chép lại nói rằng thủy tổ của Thạch Vận đạo thống đã dùng thủ đoạn vô thượng để lấy được nó, giá trị không thể hạn lượng, thậm chí còn có liên quan tới trường sinh, viên tiên thạch này vẫn luôn ở trong Thạch Vận đạo thống, hơn nữa còn bị phong ấn bên dưới Thạch Vận đạo thống.

Nói tới đây, vị cao nhân này hơi dừng lại, nói chậm:

– Nếu như thủy tổ của Thạch Vận đạo thống không để lại viên tiên thạch này thì Thạch Vận đạo thống sẽ không có tai họa ngập đầu như thế.

Nghe vậy, Đoạn Ngọc Chân Đế không khỏi nhìn Minh Lạc thành, nàng cũng muốn xem xem viên tiên thạch này tròn méo như thế nào.

Lúc này, tia sáng đã giăng khắp mọi góc ngách trong Minh Lạc thành, tạo thành một đại thế vô cùng khổng lồ, những tia sáng tựa như đang phân chia mặt đất thành từng mảnh nhỏ. “Ông”

Cuối cùng tất cả tia sáng giao thoa với nhau, tạo thành một đại thế hoàn chỉnh. Tức thì tiên quang phun ra cuồn cuộn, nhất thời chỉ thấy tiên quang chập chờn, khi tiên quang đang chập chờn thì mọi người có ảo giác rằng bọn họ vượt qua tuyên cổ, xuyên đến một thế giới khác.

Khi tiên quang chập chờn, mọi người như trở lại một thời đại nào đó, giống như vén lên tấm rèm đóng bụi, mở ra vết tích của năm xưa.

“Két két két…”

Ngay lúc này, một hồi tiếng trầm nặng vang lên, lúc này chỉ thấy trên đường phố Minh Lạc thành xuất hiện từng viên đá một.

Minh Lạc thành sừng sững cho tới ngày hôm nay, đã trải qua vô số năm tháng, rất nhiều đường phố của Minh Lạc thành đều được lát đá.

Những phiến đá này không biết bị bao nhiêu người giẫm qua, không biết bị bao nhiêu xe ngựa cán qua. Những phiến đá này rất cũ kỹ, thậm chí có một ít phiến đá bị ép lún lỗ.

Chính lúc này, trên đường đá, từng phiến đá xuất hiện, có những phiến đá cách nhau rất xa, sắp xếp rối loạn, để mọi người không nhìn ra huyền cơ hay ảo diệu.

Khi tiếng “két két két” vang lên thì những phiến đá này gom lại với nhau, mọi người đều nghe được tiếng đá chắp vá “đùng đùng đùng”.

Trong thời gian ngắn, những phiến đá gom lại thành một cái đài cao, nhìn từ xa giống như một tòa phong hỏa đài, hoặc giống như một tòa hiệu lệnh đài.

– Đây là gì thế.

Làm đệ tử Thạch Vận đạo thống, nhưng đám người Ngô Hữu Chính lại không biết đài cao này là gì. Thạch Vận đạo thống thất truyền rất nhiều thứ, bọn họ rất mơ hồ về đạo thống của mình. – Đài truyền lệnh của Thạch Vận đạo thống năm xưa.

Nhìn thấy đài cao được xây thành, cao nhân Lý gia nói khẽ:

– Năm đó thủy tổ của Thạch Vận đạo thống đã hiệu lệnh thiên hạ ở trên đó.

“Ông”

Khi đài cao xây thành thì không gian dường như gợn sóng, tất cả tiên quang đều hội tụ lên đài cao.

Chương 3833: Nội Thế Giới (1)

Đài cao từ từ nâng lên một cánh cửa vô cùng cổ lão, trên cánh cửa này có rất nhiều phù văn cường đại có tạo hình cổ lão. Lúc này tất cả tiên quang như có sinh mệnh, trườn leo lên cánh cửa, tất cả tiên quang đều hội tụ vào cánh cửa.

Trong tiếng “ông”, tất cả tiên quang đã dính kết lại với nhau phát ra hào quang sáng chói. Trong nháy mắt, không gian tách ra, theo tiên quang ngưng tụ, cánh cửa hóa thành vực môn, hiện ra trước mắt mọi người. – Đạo môn.

Nhìn thấy vực môn xuất hiện trên đài cao, Đoạn Ngọc Chân Đế ngưng mắt.

– Đúng vậy, từ xưa đã có lời đồn đãi nói rằng ở bên dưới Thạch Vận đạo thống có thiên địa riêng, thế nhưng sau khi Thạch Vận đạo thống xuống dốc thì không còn ai nhắc tới nữa, cũng không ai biết thiên địa có còn hay không nữa.

Cao nhân Lý gia nói:

– Lối vào thiên địa này đã bị phủ bụi, xem ra tiên thạch được giấu trong đó.

Nhìn đạo môn xuất hiện trước mắt, lúc này chúng cường giả đều đoán được tiên thạch của Thạch Vận đạo thống chắc chắn được giấu ở trong đạo môn này. Thế nhưng, lúc này không một ai dám xông lên cướp đoạt tiên thạch.

Mọi người chỉ có thể nín thở nhìn tiên quang kéo mở đạo môn, mọi người chỉ có thể chờ Lý Thất Dạ đi vào. Mọi người biết, ngoại trừ Lý Thất Dạ ra thì không ai có tư cách đi vào! – Vì một viên đá mà tốn công tốn sức đến như thế.

Lý Thất Dạ lắc đầu, bước vào một đạo môn.

“Ba”

Sau khi Lý Thất Dạ bước vào đạo môn thì đạo môn cũng biến mất theo.

“Két két két”

Một hồi trầm muộn vang lên, sau khi đạo môn biến mất thì những phiến đá bắt đầu tách ra, trở về vị trí cũ, khôi phục nguyên dạng.

Mọi người nhìn một màn này, hai mặt nhìn nhau.

– Ai ôi, khỏi ôm ý đồ bất chính nữa.

Có Chân Thần bất hủ cảm khái, lắc đầu nói:

– Viên tiên thạch này, ai cũng đừng tơ tưởng nữa, giải tán thôi.

– Nhìn một tí cũng được.

Có cường giả không cam tâm, bọn họ xa ngàn tỷ dặm tới đây, cuối cùng không chỉ trở về tay không mà ngay cả tiên thạch cũng không thể nhìn thấy, thật sự khiến mọi người không cam lòng. – Ngươi muốn nhìn thì có thể nhìn sao? Nếu như có gan thì tự đi nói với đệ nhất hung nhân.

Trưởng bối Chân Thần bất hủ nhìn hắn.

Cường giả nghe vậy, lập tức rụt cổ lại, cảm thấy cổ mình lạnh rờn, có cho hắn một trăm lá gan thì hắn cũng không dám yêu cầu đệ nhất hung nhân như thế.

Lý Thất Dạ bước vào đạo môn, khi hắn vừa bước vào đạo môn thì lập tức đi đến một thế giới hoàn toàn mới, nơi này dường như không nằm ở bên trong Thạch Vận đạo thống.

Nơi này là nội thế giới của Thạch Vận đạo thống, đương nhiên không phải đạo thống nào cũng có nội thế giới. Một thủy tổ, khi sáng tạo nội thế giới ngay trong đạo thống của hắn thì chắc chắn có thâm ý riêng của hắn.

Nội thế giới của Thạch Vận đạo thống có hệ thống sông ngòi khổng lồ. Khi bước vào nội thế giới thì ngươi sẽ thấy bên trong nội thế giới sông ngòi giao thoa, từng nhánh sông ngòi như từng con cự long chiếm đóng mảnh đất này.

Sông ngòi chằng chịt khắp mọi nơi, tạo thành một hệ thống sông ngòi khổng lồ nhất, phức tạp nhất, ảo diệu nhất.

Ở bên trong nội thế giới sông ngòi giao thoa này, bất luận ngươi đi con sông nào đi nữa thì cũng có thể đi tới mọi nơi trong nội thế giới, tuy nhiên bất luận ngươi đi con sông nào đi nữa thì cũng đều có thể lạc đường, thậm chí có thể nói rằng chỉ cần ngươi đi nhầm một bước thôi thì sẽ không thể nào thoát khỏi hệ thống sông ngòi phức tạp này.

Hệ thống sông ngòi trong nội thế giới này không chỉ là vô số sông ngòi chằng chịt, mà còn là một đại thế được bày trong nội thế giới.

Ở bên trong nội thế giới không chỉ riêng hệ thống sông ngòi liền thành một khối, mà trên thực tế toàn bộ nội thế giới đều liền thành một khối, tất cả đại thế đều dung hòa vào mỗi tấc không gian, mỗi tấc đất trong nội thế giới. Cho nên khi ngươi đi vào trong nội thế giới này thì chính là đi vào một thế giới vô cùng huyền ảo, vô cùng phức tạp.

Toàn bộ nội thế giới đều do chính tay thủy tổ Thạch Vận đạo thống rèn thành, có thể nói rằng nội thế giới này đoạt tạo hóa của thiên địa. Ở bên trong nội thế giới này, không chỉ có biến hóa của pháp trận phù văn, mà còn có ảo diệu đại đạo đang diễn hóa, chỉ cần ngươi đi nhầm một bước thôi thì có thể ngươi sẽ mất mạng ngay trong này, cũng có thể một đời một kiếp đều lạc đường trong này, mãi mãi không thể rời khỏi nội thế giới, mãi mãi không thể rời khỏi hệ thống sông ngòi phức tạp. – Nơi này đúng là nơi tốt để giấu đồ.

Nhìn thấy nội thế giới bị đại thế bao trùm, nhìn hệ thống sông ngòi phức tạp, Lý Thất Dạ cười khẽ.

Nói xong, Lý Thất Dạ bước vào một con sông, đạp sóng mà lên, đạp gió mà đi, hết sức tiêu diêu tự tại.

Phải biết rằng hệ thống sông ngòi của nội thế giới chằng chịt phức tạp, lại thêm đại thế biến hóa, hệ thống sông ngòi thậm chí có thể thay đổi mỗi phút mỗi giây, thậm chí hướng chảy của từng con sông cũng thay đổi mỗi phút mỗi giây.

Có thể nói chỉ cần ngươi bước vào sông, nếu như ngươi không thể lĩnh hội được ảo diệu của nó thì sẽ không thể nào phỏng đoán được huyền cơ của nó, như vậy ngươi sẽ bị nhốt trong hệ thống sông ngòi khổng lồ này suốt cả cuộc đời, ngươi sẽ mãi mãi không thể nào thoát khỏi những con sông ngòi phức tạp này.

Đương nhiên, những thứ này không thành vấn đề với Lý Thất Dạ. Lý Thất Dạ đi ngược sông, bộ bộ sinh liên, mỗi bước đi của hắn đều diễn hóa pháp tắc, sinh sôi đại đạo. Lúc này, hắn không phải đang đi lại trên mặt sông, cũng không phải đang đi ngược sông, mà hắn đang đi trên đại đạo.

Trên thực tế Lý Thất Dạ không phải đi ngược sông, cảnh đi ngược sông chỉ là biểu tượng mà thôi. Hắn bộ bộ sinh liên, mỗi bước đạp xuống đều diễn hóa pháp tắc, sinh sôi đại đạo.

Đại đạo nâng đỡ bàn chân Lý Thất Dạ, giúp Lý Thất Dạ mở ra một con đường. Dưới sự dẫn dắt của đại đạo, Lý Thất Dạ vẫn có thể đi thẳng về một hướng trong hệ thống sông ngòi phức tạp này.

Hơn nữa, bởi vì đại đạo sinh sôi ngay dưới chân Lý Thất Dạ, cho nên bất luận đại thế có diễn hóa thế nào đi nữa, hệ thống sông ngòi có biến ảo như thế nào đi nữa thì cũng không thể mê hoặc được Lý Thất Dạ, không thể nào khiến Lý Thất Dạ lạc đường trong hệ thống sông ngòi phức tạp này.

Lý Thất Dạ bộ bộ sinh liên, mỗi bước đi là một thiên địa. Hắn đi ngược sông, nhìn thì thấy đi không nhanh, thế nhưng mỗi khi hắn đạp bước thì cảnh sắc sẽ thay đổi, từ con sông này đi đến con sông khác.

Chương 3834: Nội Thế Giới (2)

Cứ thế, thoạt nhìn Lý Thất Dạ không đi nhanh, thế nhưng trên thực thế lại cực nhanh, nhanh tới mức người khác không thể nào tưởng tượng nổi.

Cũng không biết Lý Thất Dạ đã đi được bao lâu, cuối cùng, hắn cuối cùng cũng đến được mục tiêu.

Lúc này, trên con sông đằng trước xuất hiện một chiếc thuyền cổ, chiếc thuyền cổ này màu sắc loang lổ, hết sức cổ lão, cũng không biết nó đã trôi nổi trên mặt sông được bao lâu rồi.

Chiếc thuyền này được chế tạo từ thần mộc cực kỳ quý giá, trên cổ thuyền có khắc họa phù văn vô cùng cường đại, những phù văn này có cái là của thủy tổ, cũng có cái là của Chân Đế, cũng có cái là của Chân Thần bất hủ vô địch…

Chiếc thuyền cổ này trải qua nhiều lần gia trì, có thể nói, bản thân chiếc thuyền cổ này đã là một món bảo vật vô giá rồi, bản thân nó đã là một món bảo vật vô cùng nghịch thiên rồi, thậm chí có thể gọi nó là bảo vật cấp thủy tổ.

Cũng chính bởi vì chiếc thuyền cổ này từng được Chân Đế, Chân Thần bất hủ, thậm chí là thủy tổ gia trì, cho nên nó mới có lực lượng dồi dào, trải qua năm tháng dài dẵng mà nó vẫn còn có thể chạy mãi không dừng.

Ngoài ra, chiếc thuyền này còn có phòng thủ nghịch thiên, có thể ngăn chặn mọi tà vật, mọi xâm lược ở bên ngoài. Một chiếc cổ thuyền cường đại vô song như vậy, có thể nói, bất luận là tà vật gì, muốn công phá phòng thủ của nó, là một chuyện hết sức khó khăn.

Trên khoang thuyền, có thể nhìn thấy hết người này đến người khác ngồi trong khoang thuyền, bọn họ tạo thành một vòng tròn bao vây một vật, nhìn có vẻ như bọn họ đang muốn bảo vệ thứ này.

Khi nhìn kỹ thì những người ngồi trong khoang thuyền đều đã chết, bọn họ không biết đã chết bao lâu rồi, thi thể của bọn họ đã khô cứng, thi thể của bọn họ đã hóa đá.

Nhìn kỹ những thi thể này thì sẽ phát hiện những người này khi còn sống đều là nhân vật vô địch, trong đó có ba người mạnh nhất, ba người này đầu đội đế quan, cho dù bọn họ đã chết rất lâu rồi, cho dù thi thể của bọn họ đã hóa đá vô số năm tháng, thế nhưng trên người của bọn họ vẫn tỏa ra đế uy, thần thánh bất khả xâm phạm, đế uy trên người bọn họ khiến người ta nổi lòng tôn kính.

Rất hiển nhiên, khi con sống ba người này chính là Chân Đế, hơn thế, ba vị Chân Đế đều chết ở đây.

Ngoại trừ ba vị Chân Đế ra thì trên truyền còn có hơn mười bộ thi thể, mặc dù thi thể khô cạn của bọn họ không tỏa ra đế uy, thế nhưng vẫn tràn đầy thần tính, cho dù thi thể của bọn họ có khô cạn đi nữa, cho dù trải qua thời gian dằng dẵng thấm đẫm, thi thể của bọn họ đã không còn thần uy, thế nhưng thi thể khô cạn của bọn họ vẫn lập lòe thần tính.

Rất hiển nhiên, khi còn sống bọn họ đều là Chân Thần bất hủ cường đại vô song, thậm chí có thể sánh ngang với ba vị Chân Đế, cho dù không thể sánh ngang thì cũng không chênh lệch quá xa.

Nhìn kỹ hơn nữa thì trên người của ba vị Chân Đế cùng chư vị Chân Thần bất hủ không hề có vết thương, rất hiển nhiên, bọn họ không phải bị người ta chém giết, mà bọn họ chết già ở nơi này.

Lại nhìn kỹ hơn, trước khi chết bọn họ đều chắp tay tạo thành thủ ấn thần thánh, trăm ngàn vạn năm trôi qua, bọn họ không chỉ duy trì thủ ấn này, mà thủ ấn của bọn họ vẫn còn tỏa ra từng hạt ánh sáng, những hạt ánh sáng này hết sức thần thánh, nó có thể xua tan mọi hắc ám, nó có thể tịnh hóa mọi tà ác.

Mặc dù hôm nay những hạt thánh quang này rất là yếu ớt, thế nhưng có thể thấy rằng năm đó sức mạnh thần thánh của thủ ấn này cực kỳ cường đại, cực kỳ bá đạo, mọi tà vật hay hắc ám một khi tới gần thì đều bị hủy diệt.

Ba vị Chân Đế cùng chư vị Chân Thần bất hủ tạo thành một vòng tròn, thứ bọn họ đang bảo vệ chính là một tảng đá rất lớn, nói chính xác hơn thì là một cái vạc đá rất lớn.

Thế nhưng cái vạc đá này không hề giống nhân công điêu khắc, mà cái vạc đá này là một viên nham thạch rất lớn, thế nhưng chính giữa viên nham thạch này có một cái lỗ lớn, cho nên thoạt nhìn nó giống như một cái vạc.

Có thể nói, cái vạc đá này tự nhiên mà thành, chưa từng được rèn đúc hay tượng hình.

Cái vạc đá này thoạt nhìn rất thô ráp, giống như một viên nham thạch lăn xuống từ núi sâu, bề mặt nham thạch có góc cạnh, khi vuốt ve sẽ rách tay.

Vạc đá có màu xám tro, thoạt nhìn không hề có điểm nào đặc biệt, người bình thường căn bản không thể nhìn ra ảo diệu cùng huyền cơ của nó.

Thế nhưng người đạt tới cảnh giới như Lý Thất Dạ thì lại khác, khi nhìn kỹ vạc đá này thì nó không chỉ liền thành một khối, mà vạc đá còn giống như một thế giới, một thế giới chưa từng được mở mang, một thế giới vẫn còn thuần túy nhất, nguyên gốc nhất.

Đương nhiên vạc đá này rốt cuộc chứa đựng ảo diệu như thế nào thì không thể nhìn một cái là hiểu.

Bên trong vạc đá tản ra tiên quang, những sợi tiên quang này cực kỳ kinh tâm động phách, khiến người nhìn tim đập thình thịch.

Đương nhiên những sợi tiên quang này không phải do vạc đá phát ra, mà là thứ chứa bên trong vạc đá phát ra.

Trong vạc đá chứa đầy chất lỏng, thế nhưng nhìn kỹ thì không phải là chất lỏng, mà là đạo nguyên. Chỉ thấy bên trong đạo nguyên chìm nổi vô số phù văn, vô vàn đại đạo pháp tắc nhỏ bé đang diễn hóa.

Những pháp tắc này thoạt nhìn rất nhỏ, thế nhưng bên trong mỗi pháp tắc đều như khảm nạm vô số nhật nguyệt tinh thần, mỗi sợi pháp tắc đều giống hệt như những dãy ngân hà.

Rất hiển nhiên, đạo nguyên chứa trong vạc đá chính là đại đạo chi nguyên của Thạch Vận đạo thống.

Đạo nguyên là cội nguồn của một đạo thống, nếu như đạo thống không còn đạo nguyên nữa thì đạo thống đó chắc chắn sẽ tan thành mây khói, toàn bộ đạo thống sẽ sụp đổ trong vòng một đêm, tất cả sinh linh cũng sẽ chết hết.

Vì vậy, đối với đạo thống thì không có thứ gì quý giá hơn đạo nguyên, chỉ cần đạo nguyên còn thì đạo thống đó vẫn còn vô số khả năng, một khi đạo nguyên cạn kiệt hay tử vong thì đạo thống đó cũng sẽ tử vong theo, cũng sẽ tan vỡ theo.

Thạch Vận đạo thống xuống dốc là chuyện thiên hạ đều biết, thế nhưng kỳ lạ là Thạch Vận đạo thống tuy xuống dốc thế nhưng nó vẫn sừng sững ở Đế Thống Giới.

Cũng chính vì vậy từng có thủy tổ nói rằng đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống vẫn còn, hơn nữa đạo nguyên không hề suy yếu, cũng chính vì vậy Thạch Vận đạo thống mới còn ở Đế Thống Giới.

Việc này, nói ra thì có hơi nghịch lý, thậm chí còn khiến người ta cảm thấy không thực tế.

Chương 3835: Vạc Đá Thần Bí

Phải biết rằng, trong một đạo thống, tất cả đệ tử cùng sinh linh của đạo thống đó cùng đạo nguyên hỗ trợ qua lại với nhau, thậm chí là dựa nhau mà sống.

Đối với đệ tử đạo thống, trong quá trình hắn tu luyện công pháp đạo thống, hay cảm ngộ lực lượng đạo thống, hắn đều được đạo thổ tẩm bổ, thậm chí còn được đạo nguyên bồi dưỡng.

Còn đối với đạo thống, đối với đạo nguyên thì những đệ tử cường đại ngày càng nhiều, đạo thống ngày càng đông đúc, thì lực lượng đại đạo cùng huyết khí của những đệ tử đạo thống này sẽ đền đáp lại cho đạo thống, nuôi dưỡng đạo nguyên của đạo thống.

Có thể nói, đạo thống cùng đệ tử dựa nhau mà sống, hỗ trợ lẫn nhau, nếu như đạo nguyên căng đầy thì đệ tử đạo thống cũng sẽ cường đại, còn đệ tử đạo thống suy yếu thì đạo nguyên cũng sẽ suy yếu theo.

Người trong thiên hạ đều biết Thạch Vận đạo thống đã suy sụp hết thời đại này đến thời đại khác, trong năm tháng dài dẵng này, đệ tử Thạch Vận đạo thống ngày càng ít, cường giả của Thạch Vận đạo thống thời này yếu hơn thời trước.

Có thể nói rằng, Thạch Vận đạo thống không còn được tu sĩ cường giả uẩn dưỡng, theo lý đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống đã suy yếu, thậm chí khô cạn mới phải.

Thế nhưng, lúc này nhìn vào trong vạc, chỉ thấy đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống vẫn lấp lóe tiên quang, lực lượng đạo nguyên đã ngưng tụ thành đại đạo chân thủy, đại đạo chân thủy nồng nặc tới mức khó tan.

Càng khó tin hơn chính là, đại đạo chân thủy lại vô cùng thuần hậu, giống như trải qua trăm ngàn vạn năm lắng động, trải qua trăm ngàn vạn năm mài dũa, nó trở thành đại đạo chân thủy thuần hậu nhất thế gian, cho dù chỉ cần hòa tan một giọt đại đạo chân thủy thôi thì cũng có thể khiến một đại giáo cương quốc được lợi rất nhiều.

Giọt đại đạo chân thủy này nếu nhỏ vào Minh Lạc thành thì sẽ khiến Minh Lạc thành bừng bừng sinh cơ, để đệ tử Minh Lạc thành sinh cơ dồi dào, đại đạo cuồn cuộn.

Ánh mắt của Lý Thất Dạ không nhìn đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống, mà nhìn vạc đá.

Bất kể là ai, chỉ cần có một chút kiến thức thì cũng biết đạo nguyên có ý nghĩa như thế nào, cũng biết có được một đạo nguyên sẽ có nghĩa như thế nào.

Có thể nói, khi một người có được đạo nguyên thì có nghĩa người đó có thể khống chế đạo thống này.

Thế nhưng Lý Thất Dạ lại không hề có hứng thú với đạo nguyên dồi dào lực lượng đại đạo, thậm chí còn không hề nhìn nhiều.

Ánh mắt của Lý Thất Dạ rơi lên vạc đá, đối với hắn, vạc đá này mới chính là bảo vật vô giá, vạc đá này mới đáng giá để hắn đến lấy.

Thực tế đúng là như vậy, bất luận ở Đế Thống Giới, hay là Tiên Thống Giới, đạo nguyên như Thạch Vận đạo thống có rất nhiều, thế nhưng vạc đá trước mắt thì thế gian chỉ có một cái duy nhất, độc nhất vô nhị.

Hai mắt Lý Thất Dạ nhìn vạc đá, qua hồi lâu, hắn mới nói chậm:

– Đây chính là tiên thạch mà thế nhân đã nói.

Vạc đá này chính là tiên thạch mà thế nhân tìm kiếm, cũng nhờ viên tiên thạch này mà trăm ngàn vạn năm qua đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống vẫn không khô cạn. – Lão đầu, thứ cần tìm ta đã tìm được rồi.

Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm vạc đá, nói:

– Đã tới lúc đòi giải thích rồi.

Nói tới đây, Lý Thất Dạ cười đậm, nói chậm:

– Con người của ta không thích làm việc tốt, nếu muốn mời ta làm việc thì phải trả giá cao, vật mà ta muốn thường động trời, không biết các ngươi đã chuẩn bị mất máu hay chưa.

Nói tới đây, hắn cười đậm.

Đương nhiên, theo Lý Thất Dạ, hắn không sợ đối phương không trả nổi, đối phương cũng là đại nhân vật, tuyệt đối sẽ trả nổi. Thế nhưng cái giá này không dễ tiếp thu đến thế, chỉ cần Lý Thất Dạ mở miệng thì đối phương chắc chắn sẽ chảy máu, e rằng đối phương sẽ đau lòng rất lâu. – Tam Tiên Giới nha.

Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:

– Mặc dù ta không phải chúa cứu thế, ta cũng không muốn làm chúa cứu thế. Thế nhưng có người ra giá muốn ta cứu thế một lần, như vậy cớ sao lại không làm, chờ ta dọa dẫm một vố đi.

Nói tới đây, không chỉ khuôn mặt cười đậm, mà ánh mắt cũng cười đậm.

Vật hắn muốn, chắc chắn động trời, không biết khi đối phương trả tiền thì sẽ có nét mặt như thế nào.

Cuối cùng, Lý Thất Dạ dời mắt, ánh mắt rơi lên đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống, nhìn đạo nguyên dập dờn tiên quang, hắn cười nhạt.

– Thạch Vận đạo thống cũng nhờ họa mà được phước, mặc dù suy sụp trăm ngàn vạn năm, thế nhưng chắc chắn sẽ nghênh đón một thời đại tươi đẹp, nếu như tử tôn tài năng chút xíu thì chắc chắn sẽ phục hưng.

Lý Thất Dạ cười nhạt.

Rất hiển nhiên, đạo nguyên của Thạch Vận đạo thống sau trăm ngàn vạn năm lắng đọng trong vạc đá, nó đã tích lũy đầy đủ lực lượng đại đạo, lực lượng đại đạo đã ngưng tụ thành đại đạo chân thủy.

Nếu như đạo nguyên quay trở lại Thạch Vận đạo thống thì Thạch Vận đạo thống chắc chắn sẽ bừng tỏa sinh cơ, Thạch Vận đạo thống sẽ nghênh đón một thời đại hưng thịnh, đến khi đó, Thạch Vận đạo thống nhân tài đông đúc, sẽ lại trở thành một đạo thống cường đại.

Nhìn ba vị Chân Đế cùng chư vị Chân Thần bất hủ bao quanh vạc đá, Lý Thất Dạ hờ hững nói:

– Họa trời giáng, được như thế đã tận lực rồi, cũng coi như bảo toàn Thạch Vận đạo thống.audio coi am

Lý Thất Dạ nói không sai, Thạch Vận đạo thống có thể may mắn sống sót, đúng thật là nhờ tiên hiền cố gắng.

Năm đó Thạch Vận đạo thống cường thịnh biết mấy, trong cùng một thời đại mà Thạch Vận đạo thống bọn họ có tới ba vị Chân Đế, Chân Thần bất hủ thì đếm mãi không hết, khi đó Thạch Vận đạo thống vô cùng cường thịnh, rất có khí thế hiệu lệnh thiên hạ.

Thế nhưng trong một đêm, trời giáng tà vật, ghim chặt vào trong Thạch Vận đạo thống, chui xuống lòng đất Thạch Vận đạo thống.

Vì giết tà vật này, Thạch Vận đạo thống đã dốc hết sức mạnh, ba vị Chân Đế mang theo tất cả lực lượng vô địch đi chinh chiến, trận chiến này hết sức tàn khốc, nhân vật vô địch của Thạch Vận đạo thống khi đó đều chết hết tám chín phần.

Cuối cùng, sau khi bọn họ trải qua trận chiến tàn khốc, cuối cùng đã giết được tà vật này, thế nhưng lại không thể hoàn toàn hủy diệt tà vật này, ba vị Chân Đế cùng chư vị Chân Thần bất hủ may mắn sống sót biết tà vật này đã cắm rễ trong Thạch Vận đạo thống, tay chân bỏ trốn của nó sẽ lại đội mồ sống dậy.

Cũng chính vì vậy ba vị Chân Đế cùng chư vị Chân Thần bất hủ giấu đạo nguyên cùng tiên thạch, lẩn tránh tà vật, đồng thời cũng vì giữ lại nội tình cho Thạch Vận đạo thống, hy vọng ngày nào đó Thạch Vận đạo thống có thể Đông Sơn tái khởi.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 4 ngày trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 4 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 6 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^