1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 766 [Chương 3826 đến Chương 3830]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 766 [Chương 3826 đến Chương 3830]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3826: Một Kiếm Trảm Thế (1)

Ba đạo thần hoàn xuất hiện ngoài thân Mộc Kiếm Chân Đế cùng thân thể hoàng kim thật ra chính là bảo hồn của bốn món bảo vương.

Đồn rằng, Tứ Đại Bảo Vương dùng bảo hồn của bốn món bảo vương che chở chân mệnh, cho nên cho dù thân thể của Tứ Đại Bảo Vương có tan thành tro bụi đi nữa thì chân mệnh của hắn cũng không hề hấn gì.

Có thể nói, muốn giết Tứ Đại Bảo Vương thì nhất định phải phá hủy bốn bảo hồn che chở chân mệnh của hắn. Thế nhưng bảo hồn là không thể phá, Đế Thống Giới từng có người nói rằng có thể hủy diệt nhục thân của Tứ Đại Bảo Vương, thế nhưng lại không thể hủy diệt được chân mệnh của Tứ Đại Bảo Vương, cho nên mọi người đều cho rằng Tứ Đại Bảo Vương là giết không chết.

Đối với Tứ Đại Bảo Vương, bảo hồn chính là vốn liếng giữ mạng của hắn, thế nhưng lúc này hắn lại đưa bảo hồm bám lên người Mộc Kiếm Chân Đế, gia trì phòng thủ cho Mộc Kiếm Chân Đế, mọi loại bảo y đều không thể sánh với bảo hồn phụ thể. – Lão hủ cũng tận sức mọn!

Lúc này, Quan Thụ Giả hét dài.

“Đùng…”

Trong nháy mắt, Văn Trúc Kim Thạch Thụ cao lớn xuất hiện, lúc này, Văn Trúc Kim Thạch Thụ như cắm rễ vào bên trong cơ thể của Mộc Kiếm Chân Đế.

Trong tiếng “đùng” này, toàn thân Mộc Kiếm Chân Đế dâng lên hào quang màu xanh lục, lúc này sức mạnh vô cùng vô tận trút vào trong cơ thể của Mộc Kiếm Chân Đế.

Sức mạnh như nước lũ này không chỉ đến từ Văn Trúc đạo thống, mà còn trải qua Văn Trúc Kim Thạch Thụ dung hợp, cho nên khiến cho Mộc Kiếm Chân Đế cuồn cuộn sinh cơ.

Hắn vốn có thể mượn được sức mạnh đạo thống, bây giờ thì như cắm rễ vào trong đạo nguyên, kéo lấy nội tình cùng sức mạnh của Mộc gia đạo thống, để sức mạnh đạo thống mượn được phát huy ra uy lực lớn nhất. “Phanh…”

Lúc này, chỉ thấy Mộc Kiếm Chân Đế bước ra một bước, đạp nát hư không, đạp nát thiên địa vạn pháp.

Vào lúc này, Mộc Kiếm Chân Đế chỉ cần bước thôi thì cũng đã dẫm nát mọi thứ dưới chân, lúc này mọi thứ trở nên nhỏ bé, tựa như chỉ cần Mộc Kiếm Chân Đế bước ra một bước thì mọi thứ đều tan thành tro bụi.

Khi Mộc Kiếm Chân Đế dừng lại thì nhật nguyệt tinh thần, thiên địa vạn pháp đều đang rung chuyển, thế gian vận vật đều đang xôn xao, tựa như khi Mộc Kiếm Chân Đế dừng lại thì thiên địa không chịu nổi lực lượng của hắn, hắn chỉ cần phát ra một chút sức mạnh thôi thì cũng có thể hủy diệt thiên địa.

Nói khoa trương hơn, chỉ cần một sợi tóc của Mộc Kiếm Chân Đế rớt xuống thì cũng có thể đập vụn thế giới.

Lúc này, Mộc Kiếm Chân Đế có huyết khí không cạn, có trạng thái cứng không thể phá, có lực lượng không có giới hạn, lại thêm trạng thái thủy tổ, có thể tưởng tượng giờ đây Mộc Kiếm Chân Đế kinh khủng dường nào. – Thủy tổ đích thân tới sao?

Thấy được Mộc Kiếm Chân Đế tùy tiện bước ra một bước thôi thì đã có khí thế đạp nát thiên địa, vô số người run sợ, vô số người rùng mình.

Lúc này Mộc Kiếm Chân Đế đang ở trạng thái đỉnh cao nhất, hắn đã tiến vào trạng thái vô địch, trạng thái này của hắn không còn đơn giản là bốn người liên thủ nữa, cũng không đơn giản là lực lượng của bốn người dồn chung một chỗ, mà đây là một phương pháp dung hợp vô song, nhờ nó mà Mộc Kiếm Chân Đế mới có trạng thái vô địch thế gian như bây giờ. – Thế gian này, ngay lúc này, còn ai có thể đỡ nổi một kiếm của Mộc Kiếm Chân Đế sao?

Thấy được trạng thái lúc này của Mộc Kiếm Chân Đế, Chân Thần bất hủ cường đại cách mấy cũng cảm thấy run sợ.

Lúc này Mộc Kiếm Chân Đế chính là vô địch, mọi người nhìn nhau, nếu như hỏi Đế Thống Giới còn ai có thể địch lại Mộc Kiếm Chân Đế trong trạng thái này, người duy nhất mà mọi người nghĩ tới đó chính là Bách Nhật đạo nhân đã thành tựu trường tồn. – Chân Đế chính là Chân Đế, tiềm lực vô tận.

Chân Thần bất hủ cảm khái, thậm chí là hâm mộ.

Có thể nói, trong bốn người Mộc Kiếm Chân Đế thì Mộc Kiếm Chân Đế là người trẻ tuổi nhất, thậm chí nếu luận đạo hạnh thì Mộc Kiếm Chân Đế là người đạo hạnh nông cạn nhất.

Thế nhưng giờ đây Mộc Kiếm Chân Đế trở thành chủ lực mạnh nhất trong bốn người, ba người Hươu Khách Ông chỉ có thể hỗ trợ Mộc Kiếm Chân Đế chứ không thể chính diện đấu với đệ nhất hung nhân.

Đây chính là ưu thế của Chân Đế, thân là Chân Đế, ưu thế của hắn Chân Thần bất hủ không thể sánh bằng, cho dù Chân Thần bất hủ cường đại cách mấy đi nữa thì tiềm lực của Chân Thần bất hủ cũng kém xa Chân Đế. “Keng”

Lúc này Mộc Vân Kiếm trong tay Mộc Kiếm Chân Đế chỉ về phía Lý Thất Dạ, kiếm còn chưa ra, chỉ là chỉ một kiếm từ xa, thế nhưng mọi người đã rùng mình, thần hồn lạnh lẽo, có cảm giác hồn bay phách tán. – Hôm nay, ngươi không chết, thì ta vong!

Lúc này tiếng nói của Mộc Kiếm Chân Đế vững vàng mạnh mẽ, miệng thốt chân ngôn, như thể một lời định đoạt sinh tử của Lý Thất Dạ.

– Chỉ có ngươi chết.

Lý Thất Dạ cười nhạt, ngay cả khi đối mặt với Mộc Kiếm Chân Đế trong trạng thái này thì hắn vẫn hời hợt, vẫn không quan tâm.

– Giết…

Mộc Kiếm Chân Đế không muốn nhiều lời, hai mắt trợn trừng, sát ý trong mắt bành trướng.

Khi Mộc Kiếm Chân Đế sát ý bành trướng thì thế giới run rẩy, tựa như toàn bộ thế giới sẽ tan vỡ bởi sát ý kinh khủng của hắn.

– Quá kinh khủng…

Cảm nhận được sát ý như lũ của Mộc Kiếm Chân Đế, vô số người chảy mồ hôi lạnh, hai chân mềm nhũn.

“Keng…”

Mộc Vân Kiếm đánh ra, Mộc Kiếm Chân Đế ra kiếm, một kiếm chém xuống, không có đại đạo ảo diệu, dưới lưỡi kiếm, chỉ có tuyệt sát!

Một kiếm chém xuống, thiên địa tan vỡ, chúng thần mất đầu. Lúc này mọi người đều có thể thấy rằng, một kiếm này chém xuống thì có thể giết sạch vạn thế thần linh, bất luận ngươi có là Chân Đế hay là chúng thần đi nữa thì cũng chỉ có thể đổ máu, chỉ có thể mất mạng!

Một kiếm tuyệt sát, không có chiêu thức biến hóa, không có vạn pháp ảo diệu, một kiếm này chém xuống, chỉ có một kết quả… chết!

Khi một kiếm này chém xuống, tất cả mọi người đều chỉ có một cảm giác… tuyệt vọng!

Mọi người đều thấy được một kiếm này chém về phía Lý Thất Dạ, thế nhưng mọi người lại cảm thấy rằng kiếm này chém lên người mình, hơn nữa khi kiếm này chém xuống, đừng nói phản kháng mà mọi người ngay cả can đảm giãy dụa cũng không có.

Dưới kiếm này, mọi người cảm thấy mình chỉ có đường chết, ngoại trừ bị kiếm này giết chết thì không còn lựa chọn nào khác.

Cho nên khi kiếm này chém xuống, rõ ràng không phải chém bọn họ, thế nhưng tất cả mọi người thần hồn lạnh buốt, lúc này, một kiếm này để lại bóng ma không thể xóa nhòa, mọi người ai cũng thấy rùng mình.

Chương 3827: Một Kiếm Trảm Thế (2)

– Đi…

Lý Thất Dạ khẽ vẫy tay, thiên địa lay động, vô số ngôi sao từ trên trời rớt xuống.

Trong tiếng nổ “đùng đùng đùng”, trăm ngàn vạn sao trời như muốn hủy thiên diệt địa, tất cả đập xuống điên cuồng, tựa như muốn đụng nát thiên địa.

Thế nhưng Mộc Kiếm Chân Đế lại như không thấy, tiếng kiếm reo vang không ngừng, hắn vẫn chém kiếm về phía Lý Thất Dạ.

Lúc này trong mắt của hắn chỉ có Lý Thất Dạ, đây là chấp niệm duy nhất của hắn, hơn nữa chấp niệm này xỏ xuyên mọi thứ, không gì cản nổi, bất cứ thứ gì ngăn cản chấp niệm này đều bị xuyên thủng.

Tiếng vỡ nát “phanh phanh phanh” vang lên không dứt, lúc này, mọi người thấy được một màn vô cùng hoành tráng. Chỉ thấy trăm ngàn vạn ngôi sao đụng lên người Mộc Kiếm Chân Đế, từng viên ngôi sao đụng đến vỡ nát.

Phải biết rằng mỗi viên ngôi sao đều có uy lực hủy thiên diệt địa, mỗi viên ngôi sao đều có thể đụng xuyên đại địa, có thể nói mỗi viên ngôi sao đều có thể hủy diệt một cương quốc, hủy diệt một đại giáo.

Trăm ngàn vạn ngôi sao rơi xuống, có thể đụng xuyên Thạch Vận đạo thống trong nháy mắt, thế nhưng, một chuyện kinh khủng xảy ra.

Khi trăm ngàn vạn ngôi sao đụng lên người Mộc Kiếm Chân Đế thì Mộc Kiếm Chân Đế vẫn nguy nga sừng sững, tất cả ngôi sao đều bị ba cái thần hoàn chặn lại.

Ba cái thần hoàn chồng chất lên nhau, ngăn bên ngoài cơ thể Mộc Kiếm Chân Đế, là phòng thủ cứng rắn nhất thế gian, trăm ngàn vạn ngôi sao đụng lên người Mộc Kiếm Chân Đế đều bị ba cái thần hoàn này cản lại. Hơn nữa khi trăm ngàn vạn ngôi sao đụng trúng thần hoàn thì như đụng vào vách tường cứng rắn nhất thế gian, trăm ngàn vạn ngôi sao lần lượt vỡ nát.

Trong tiếng vỡ nát “phanh phanh phanh”, chỉ thấy trăm ngàn vạn ngôi sao nổ tung, tan thành tro bụi.

Thế nhưng, khi vô số ngôi sao nổ tung thì Mộc Kiếm Chân Đế vẫn không hề hư hao, vẫn sừng sững đứng đấy.

“Keng…”

Tiếng kiếm reo ngân dài, kiếm vẫn chém về phía Lý Thất Dạ. Một kiếm chém tới, không gì cản nổi, tựa như một kiếm này có thể chặt đứt đầu Lý Thất Dạ.

– Đi…Nguồn truyện audio Podcast

Lý Thất Dạ vung tay lên, vô số thiểm điện lôi đình rớt xuống.

“Đùng đùng đùng”

Bên trong thiểm điện vô cùng vô tận, Lý Thất Dạ như được thiểm điện che giấu. Bên trong vô tận thiểm điện, Lý Thất Dạ như là trở thành thiểm điện chi tử, trở thành lôi thần vô thượng.

Khi này, Lý Thất Dạ chỉ tùy tiện vẫy tay, “đùng” một cái, tất cả thiểm điện lôi đình lao về phía Mộc Kiếm Chân Đế, lao về phía Mộc Vân Kiếm như nước lũ.

Tiếng lôi đình “đùng đùng đùng” rung chuyển thiên địa, chỉ thấy thiểm điện như sóng lớn ngập trời, từng làn sóng thiểm điện nhấc cao, đập thẳng vào vũ trụ, có thể nhấn chìm mọi không gian.

Lý Thất Dạ chỉ tùy tiện vẫy tay thôi thì thiểm điện lôi đình đã như nước sông thiên hạ, như vạn cổ hồng thủy, có thể nhấn chìm thiên địa ngay tức thời.

Lúc này, dòng lũ thiểm điện lao về phía Mộc Kiếm Chân Đế gầm gầm, giống như ngàn vạn cự long ra khỏi tổ. Khi dòng lũ thiểm điện xông tới thì thiên địa rung chuyển, dưới sức mạnh kinh khủng như này, tất cả mọi người đều cảm thấy rằng thế giới chỉ là một chiếc thuyền nhỏ giữa sóng to gió rền. “Keng…”

Thần kiếm ngân dài, chém xuống một kiếm, lao nhanh tới, không gì cản nổi. Mộc Kiếm Chân Đế vẫn chém kiếm, nháy mắt chém vào trong dòng lũ thiểm điện.

Trong tiếng kiếm reo “keng”, tất cả mọi thứ bị chém đứt, mọi người chỉ thấy Mộc Vân Kiếm lao nhanh vào, chém đứt dòng lũ thiểm điện.

Lúc này thiểm điện quanh quẩn toàn thân Lý Thất Dạ, hắn như thiểm điện chi tử, như thần linh lôi đình, hắn giống như đang đứng trong biển thiểm điện.

Thế nhưng khi một kiếm chém xuống thì mọi người đều thấy được Mộc Kiếm Chân Đế không chỉ chém đứt dòng lũ thiểm điện, không chỉ chém đứt biển thiểm điện mênh mông, mà một kiếm này dường như còn chém đứt Lý Thất Dạ thành hai nửa.

Chỉ nghe một tiếng “phốc”, lúc này, toàn bộ thế giới như hủy diệt, mọi người thấy được một kiếm này chém Lý Thất Dạ thành hai nửa, thế giới cũng tan thành tro bụi, máu tươi của Lý Thất Dạ cũng chôn vùi theo thế giới.

Ngay lúc này, mọi người đều có ảo giác rằng, khi Lý Thất Dạ bị chém thành hai nửa thì mình cũng bị chém thành hai nửa, máu tươi văng tung tóe.

Kiếm rơi, mọi thứ đều tan biến, tựa như thế gian này không có thứ gì có thể ngăn được một kiếm tuyệt thế vô song này, mọi tồn tại, mọi vô địch đều bị chém giết.

Kiếm này chém xuống, có thể đồ thần, có thể trảm đế, một kiếm này đã đạt tới trình độ không gì cản nổi.

Khi kiếm này chém đứt lôi trì điện hải, chém về phía Lý Thất Dạ thì mọi người đều cảm thấy kiếm này chém lên người mình, khi kiếm này chém tới, mọi người cảm thấy thân thể của mình bị kiếm này bổ đôi.

Kiếm này chém xuống, máu tươi tung tóe, trong hốt hoảng, mọi người như thấy thân thể của mình đứt làm hai, máu tươi văng lên. Trong quá trình này, mọi người chỉ có thể trợn mắt, chỉ có thể ngơ ngác nhìn thân thể bị chém thành hai khúc của mình.

Trong quá trình này, mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể của mình sau khi bị bổ đôi vẩy máu, tim gan phèo phổi rơi đầy đất.

Trong quá trình này, mọi người không thể nhúc nhích, không thể phản kháng, thậm chí khi kiếm này chém xuống, mọi người không có gan chống cự, chỉ có thể chờ mình bị kiếm này chém thành hai khúc.

Một kiếm chém xuống, mọi thứ đều trở thành bụi bặm, lôi trì điện hải bị kiếm này bổ nứt, thiểm điện lao nhanh như dòng lũ cũng bị cắt thành hai nửa. Kiếm này chém xuống, dường như Lý Thất Dạ cũng bị chém thành hai nửa, rất nhiều người đều thấy thân thể Lý Thất Dạ bị bổ đôi, máu tươi tung tóe, thậm chí có người còn thấy hai khúc thân thể của Lý Thất Dạ từ trên trời rớt xuống.

Một kiếm chém xuống, khi thu kiếm lại thì mọi thứ đã kết thúc, mọi thứ đã thành kết cục chắc chắn, mọi thứ đều tan biến, lôi đình điện hải cũng vậy, dòng lũ thiểm điện cũng vậy, thậm chí ngay cả Lý Thất Dạ cũng không còn tồn tại.

Một kiếm định càn khôn, nhất thời, thiên địa vô cùng yên tĩnh, mọi người đều bị sự khủng bố của một kiếm này uy hiếp, nhất thời không thể tỉnh táo.

Lâu sau, mọi người mới từ từ hoàn hồn. Sau khi mọi người hoàn hồn thì chảy mồ hôi lạnh, phát hiện quần áo của mình đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt.

Thậm chí có không ít tu sĩ sau khi hoàn hồn thì phát hiện thân thể của mình đau đớn, giống như thân thể của bọn họ thật sự bị chém thành hai nửa, giống như bọn họ đã từng chết thảm dưới kiếm của Mộc Kiếm Chân Đế. – Quá kinh khủng.

Vất vả lấy lại tỉnh táo, tu sĩ cường giả run lên, vô số tu sĩ cường giả bị một kiếm này dọa sợ, hai chân mềm nhũn, đặt mông ngồi xụi lơ trên đất.

Chương 3828: Một Kiếm Vô Công

Nhất thời, vô số người khiếp sợ, mặt mày trắng nhách, mọi người đều bị một kiếm khủng bố của Mộc Kiếm Chân Đế hù bể mật. Bất luận tu sĩ cường giả, hay là Chân Thần bất hủ, ai nấy đều chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, bởi vì dưới một kiếm này của Mộc Kiếm Chân Đế, Chân Thần bất hủ như bọn họ chỉ có thể nghển cổ chờ chết, không thể nào chống lại một kiếm này. – Chân Đế, đây chính là Chân Đế, cuộc đời nếu như có thể chứng đạo thành đế thì tuyệt đối đừng nên bỏ lỡ.

Có Chân Thần bất hủ cảm khái muôn phần, nội tâm suy nghĩ trăm bề.

Một kiếm vô địch, mặc dù đây không phải là thực lực của một mình Mộc Kiếm Chân Đế, cũng không phải là công lao của một mình hắn, mà còn có cống hiến của ba người Hươu Khách Ông. Thế nhưng, dù ba người Hươu Khách Ông cường đại cách mấy đi nữa thì cuối cùng cũng phải nhờ vào Mộc Kiếm Chân Đế, nếu như không có Mộc Kiếm Chân Đế thì bọn họ không thể nào phát huy được một kiếm vô địch như thế.

Đây chính là sự chênh lệch giữa Chân Thần bất hủ cùng Chân Đế, Chân Thần bất hủ chỉ có thể là Chân Thần bất hủ, mãi mãi không thể nào trở thành Chân Đế, cũng mãi mãi không thể nào trở thành thủy tổ. – Lý Thất Dạ chết rồi…

Vất vả lấy lại tỉnh táo, có người nhìn quanh, không thấy hình dáng Lý Thất Dạ đâu hết, cũng không thấy dòng lũ thiểm điện, mọi thứ đều tan biến, trên trời chỉ còn mỗi bầu trời sáng sủa. – Sợ là đã chết rồi…

Rất nhiều người nhìn xung quanh tìm kiếm, nhưng không thấy Lý Thất Dạ, không khỏi nói:

– Cho dù đệ nhất hung nhân cường đại cách mấy thì cũng không thể nào đỡ nổi một kiếm này, chỉ có một con đường chết mà thôi.

Nghĩ tới cảnh vừa rồi, khi kiếm chém xuống, mọi người tận mắt nhìn thấy Lý Thất Dạ bị một kiếm này chém thành hai nửa, mọi người đều nhìn thấy máu me tung tóe, nên đều cho rằng Lý Thất Dạ đã bị một kiếm khủng bố này giết chết. – Liên thủ thế này, chính là vô địch, đệ nhất hung nhân cường đại cách mấy thì cũng không thể nào chống lại, sợ rằng toàn bộ Đế Thống Giới không một ai có thể ngăn cản được một kiếm này, dù sao thì nó cũng có trạng thái thủy tổ.

Có cường giả thế hệ trước cảm khái.

Nghe vậy, không ít người nhìn nhau, nhớ lại một kiếm khủng bố vừa rồi, không khỏi gật đầu, tán thành lời này. Vừa rồi khi Mộc Kiếm Chân Đế chém xuống một kiếm này thì đã có trạng thái thủy tổ, trạng thái thủy tổ nha, trạng thái kinh khủng biết mấy.

Nếu như hỏi thế gian ai có thể ngăn được một kiếm này thì người duy nhất mọi người có thể nghĩ tới đó chính là Bách Nhật đạo nhân, có lẽ chỉ có Bách Nhật đạo nhân đã trở thành trường tồn bất hủ thì mới có thể ngăn được một kiếm khủng bố như thế này. – Đệ nhất hung nhân cuối cùng cũng chết rồi…

Thấy được mọi thứ đều tan biến, có người thở dài, không biết vì sao khi nhìn thấy đệ nhất hung nhân bị giết chết thì không ít người cảm thấy thoải mái.

Cho dù những người này không oán không thù với Lý Thất Dạ, thế nhưng lúc này khi biết đệ nhất hung nhân bị giết chết thì trong lòng nhẹ nhõm, bởi vì chỉ cần đệ nhất hung nhân còn sống thì rất nhiều người sẽ không thở nổi, đệ nhất hung nhân quá yêu nghiệt, quá kinh khủng, chỉ cần hắn còn sống thì mọi thiên tài, mọi vô địch, mọi đỉnh phong ở trước mặt hắn đều là trò cười, bên dưới hào quang sáng chói của hắn, mọi người đều ảm đạm phai mờ.

Cho nên khi nhìn thấy đệ nhất hung nhân chết rồi, không ít người cảm thấy thiên địa khôi phục màu sắc vốn có, tất cả tu sĩ cường giả không cần tiếp tục ảm đạm phai mờ dưới hào quang của đệ nhất hung nhân nữa. – Hừ, tự tìm đường chết.

Có không ít cường giả không ưa đệ nhất hung nhân, lúc này bọn họ mừng thầm, hừ lạnh một tiếng, nói:

– Cho dù cường đại cách mấy thì cũng đừng nghĩ rằng mình vô địch thiên hạ, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, đệ nhất hung nhân quá cuồng vọng, quá phách lối, lẽ ra hắn nên biết mình cũng có ngày hôm nay!

Đương nhiên, những người không ưa đệ nhất hung nhân không phải vì bọn họ có thù oán với đệ nhất hung nhân, mà phần lớn là bởi vì ghen ghét, chỉ cần đệ nhất hung nhân chết thì bọn họ sẽ rất mừng.

Khi mọi người đều cho rằng đệ nhất hung nhân đã chết, Mộc Kiếm Chân Đế hai tay cầm kiếm, hai mắt lóng lánh hào quang chiếu sáng thiên địa, dưới ánh mắt của hắn, tất cả mọi thứ đều không có chỗ ẩn mình. – Kết thúc rồi.

Lúc này, Mộc Kiếm Chân Đế nói chậm. Thế nhưng khi hắn nói ra câu này thì có hơi không tự tin.

Lấy thực lực Chân Đế của hắn, khi kiếm của hắn chém xuống, hắn có thể xác định kiếm của mình đã chém trúng người Lý Thất Dạ, ít nhất hắn có thể khẳng định khi kiếm của mình chém xuống thì đã chém trúng đầu lâu của Lý Thất Dạ, về việc này thì hắn dám khẳng định trăm phần trăm.

Theo lẽ thường, một kiếm vô địch như thế chém trúng đầu lâu của Lý Thất Dạ thì chắc chắn không có ai đỡ nổi một kiếm này, cũng không có ai thoát khỏi một kiếm này, chắc chắn bị một kiếm này giết chết.

Thế nhưng chuyện này lại phát sinh trên người đệ nhất hung nhân, mặc dù Mộc Kiếm Chân Đế có là Chân Đế, mặc dù có ba người Hươu Khách Ông hỗ trợ, nhưng lúc này hắn không quá khẳng định, trong lòng vẫn không đủ tự tin.

Cho dù trực giác nói hắn biết, một kiếm vô địch của hắn đã chém trúng đệ nhất hung nhân, thế nhưng lúc này hắn không dám khẳng định đã giết chết đệ nhất hung nhân hay chưa, trong lòng của hắn vẫn không đủ tự tin. – Đúng, nên kết thúc.

Ngay khi Mộc Kiếm Chân Đế dè chừng nói hết câu thì một giọng nói khoan thai vang lên.

Khi giọng nói này vang lên, mọi người nhìn tới, chỉ thấy đệ nhất hung nhân vẫn đứng tại chỗ, hắn dường như vẫn luôn đứng ở nơi đó, hắn dường như không hề nhúc nhích.

Lý Thất Dạ vẫn đứng ở nơi đó, có điều vừa rồi hắn dường như bốc hơi, không mấy người có thể nhìn rõ ảo diệu.

– Tốc độ quá nhanh.

Lúc này, tiếng nói già nua đằng sau Đoạn Ngọc Chân Đế thở dài.

Chỉ có tồn tại như hắn mới có thể nhìn rõ ảo diệu, Lý Thất Dạ thật sự vẫn đứng ở nơi đó, có điều tốc độ của hắn quá nhanh nên mọi người không thấy được mà thôi. – Ngươi…

Nhìn thấy Lý Thất Dạ vẫn đứng ở đó, Mộc Kiếm Chân Đế biến sắc, không khỏi lùi lại một bước.

– Không thành thủy tổ, không vào trường tồn, cuối cùng cũng là sâu kiến.

Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:

– Ta chỉ bước một bước mà thôi, còn tưởng rằng một kiếm của ngươi sẽ đuổi theo, nhưng không ngờ vẫn dừng ở hiện tại.

Chương 3829: Oanh Sát Thành Cặn Bã (1)

Lời này của Lý Thất Dạ khiến Mộc Kiếm Chân Đế tái mặt. Vượt qua thời gian, đây mới thực sự là vượt qua thời gian, từ trong hiện tại vượt qua dòng chảy thời gian, có thể vượt đến tương lai, cũng có thể vượt đến quá khứ, phương pháp phân chia Chân Thần bất hủ không thể nào sánh bằng.

Lý Thất Dạ chỉ bước ra một bước thì đã rời khỏi hiện tại, còn phần một bước này của hắn là tới tương lai, hay là trở về quá khứ thì Mộc Kiếm Chân Đế không biết.

Hắn chỉ có trạng thái thủy tổ, chứ không phải là thủy tổ chân chính. Kiếm của hắn không thể đuổi theo Lý Thất Dạ, cũng không thể vượt qua thời gian.

Cho nên cho dù kiếm của hắn có chém trúng đầu Lý Thất Dạ đi nữa thì cũng vô dụng, bởi vì Lý Thất Dạ đã không còn ở hiện tại nữa, hắn có thể đang ở quá khứ, cũng có thể đang ở tương lai.

Đứng ở hiện tại, chém không tới quá khứ, cũng chém không tới tương lai, trừ phi kiếm này cũng vựa đến tương lai hoặc quá khứ.

Khi Lý Thất Dạ thu hồi bước chân vừa bước ra thì hắn lại quay về hiện tại, hắn vẫn đứng đó, chưa từng bỏ đi, cũng chưa từng né tránh.

Cũng chính vì vậy, cho dù Mộc Kiếm Chân Đế cảm thấy một kiếm vô địch của mình đã chém trúng đầu Lý Thất Dạ, cho dù một kiếm của hắn đã chạm tới sợi tóc của Lý Thất Dạ.

Thế nhưng đối mặt với tuyệt nhanh của Lý Thất Dạ, một kiếm của Mộc Kiếm Chân Đế trở nên chậm chạp, cho nên sau khi Lý Thất Dạ bước ra một bước thì một kiếm này vô công, không thể giết được Lý Thất Dạ.

Mặc dù vừa rồi Mộc Kiếm Chân Đế không nhìn ra ảo diệu của một bước này, thế nhưng khi hắn tỉnh táo lại thì hắn đã hiểu được sự ảo diệu của một bước này.

Lúc này Mộc Kiếm Chân Đế tái mặt, bởi vì lúc này hắn nhận ra một bước này đã bước vào khảm cửa trường tồn.

Thực lực của Lý Thất Dạ, bọn họ không thể nào sánh bằng, chỉ có trường tồn bất hủ, chỉ có thủy tổ mới có thể trao đổi với Lý Thất Dạ, những người còn lại đều không địch lại hắn, thậm chí có thể nói rằng, dưới bọn họ đều là sâu kiến.

Nghĩ tới đây, Mộc Kiếm Chân Đế tái mặt, không khỏi khiếp sợ, hít lạnh một hơi, mặc dù hắn mượn sức mạnh đạo thống, lại dung hợp với ba người Hươu Khách Ông, thực lực tăng vọt tới mức không thể tưởng tượng nổi.

Thế nhưng, thực lực của hắn vẫn không thể đột phá khảm cửa trường tồn. Đột phá trường tồn, không thể dùng bàng môn tả đạo, mà nhất định phải dựa vào đạo hạnh chân chính. – Nên kết thúc.

Lý Thất Dạ cười nhạt, hời hợt nói:

– Ta không có chiêu thức hay ho gì để dùng, đành dùng nắm đấm này vậy.

Vừa nói xong, nắm đấm của Lý Thất Dạ bừng sáng.

“Đùng”

Trong nháy mắt, nắm đấm của Lý Thất Dạ hơi chấn động, kim quang xán lạn, ngay sau đó nắm đấm của Lý Thất Dạ chấn động mười hai lần, mười hai lần chấn động cùng một lúc, mọi người không kịp nhìn rõ, chỉ có thể thấy được một lần chấn động mà thôi. – Vạn Đạo Quyền · Thập Nhị Hợp Nhất!

Lý Thất Dạ cười nhạt, quyền lên, đấm ra.

“Đùng…”

Lý Thất Dạ đấm ra một quyền, thương thiên sụp đổ, đại địa hủy diệt, một quyền đánh xuống, thế gian như hủy diệt, dưới một quyền này, mọi thứ đều bị nghiền nát, mọi thứ đều bị đánh về nguyên điểm, giống như thế giới sơ khai, đưa mắt nhìn quanh, đâu đâu cũng mờ mịt, đâu đâu cũng là hỗn độn.

Vạn Đạo Quyền · Thập Nhị Hợp Nhất chính là vô địch! Một quyền vô địch, có thể đánh nát mọi thứ trên thế gian, thời gian, không gian, vạn pháp đều bị một quyền này đánh về nguyên điểm.

Khi một quyền này đánh xuống, thiên địa thương sinh ngoại trừ run rẩy thì cũng chỉ biết run rẩy, đừng nói chống cự, khi mọi người đang run sợ thì chỉ có thể khẩn cầu Lý Thất Dạ mở lòng từ bi, tha thứ thiên địa, đừng có hủy diệt thế giới này. – Giết…

Mộc Kiếm Chân Đế gào lớn, lúc này hắn không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể chém xuống một kiếm. Đối mặt với một quyền của Lý Thất Dạ, chỉ có thể chiến đến cùng, ngoại trừ tử chiến ra thì không còn lựa chọn nào khác. “Keng…”

Kiếm reo thế gian, một kiếm chém xuống, tuyệt sát, sức mạnh thủy tổ, huyết khí vô tận, sinh cơ cuồn cuộn… tất cả đều tập trung vào một kiếm này, một kiếm trảm thế, đồ ma diệt đế!

Một kiếm chém xuống, chỉ có chết chóc, không có đại đạo biến hóa, bởi vì dưới sức mạnh tuyệt đối thì mọi biến hóa, mọi chiêu thức đều trở nên nhỏ bé, đều trở nên vô nghĩa, chỉ có sức mạnh cường đại nhất thì mới có thể quyết đấu với nhau. “Đùng…”

Thiên địa tan vỡ, sức mạnh kinh khủng vô song quét ngang vũ trụ, vô số nhật nguyệt tinh thần tan vỡ, ngay cả đại tinh khi bị sức mạnh kinh khủng này quét trúng thì cũng hóa thành bụi bặm!

Trong tiếng “đùng” hủy thiên diệt địa này, chúng sinh vạn vật đều cẩn thận, đều nằm dưới đất run rẩy. Dưới sức mạnh hủy diệt này, bọn họ hết sức hèn mọn, chỉ có thể chờ chết mà thôi.

Khi một quyền vô địch đánh lên một kiếm tuyệt sát thì một tiếng nổ lớn vang lên, hào quang chói sáng khiến mọi thứ trong thiên địa trở nên ảm đạm, nhật nguyệt vô quang, thế giới như chìm vào hắc ám.

Khi có thể nhìn lại thì mọi người chỉ thấy, trong tiếng kiếm reo “keng”, chỉ thấy Mộc Vân Kiếm bị một quyền của Lý Thất Dạ đánh bay, trong tiếng kiếm reo “keng”, Mộc Vân Kiếm tháo chạy thật xa, tháo chạy vào vũ trụ.

Cảnh tượng này quá kinh khủng, Mộc Vân Kiếm là phối kiếm của Mộc Vân thủy tổ, đã từng đi theo Mộc Vân thủy tổ quét ngang cửu thiên thập địa, thế nhưng lúc này Mộc Vân Kiếm lại sợ hãi, sau khi không địch lại thì chạy trốn thật xa. “Phanh…”

Một quyền của Lý Thất Dạ tiến nhanh, đánh mạnh vào ba vòng thần hoàn bên ngoài cơ thể Mộc Kiếm Chân Đế, đây chính là bảo hồn của Tứ Đại Bảo Vương bám lên người Mộc Kiếm Chân Đế. “Răng rắc, răng rắc, răng rắc!”

Tiếng vỡ nát vang lên không dứt, ngay cả bảo vương cường đại vô song cũng không thể ngăn nổi một quyền tuyệt thế vô song của Lý Thất Dạ. Khi tiếng “răng rắc” vang lên, ba vòng thần hoàn đổ nát từng tầng một, bị nắm đấm vô địch của Lý Thất Dạ nghiền nát.

Cuối cùng chỉ nghe một cái “phanh”, sau khi một quyền của Lý Thất Dạ nghiền nát ba vòng thần hoàn thì đánh mạnh lên người Mộc Kiếm Chân Đế.

– A…

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, thế nhưng tiếng kêu thảm thiết này không phải của Mộc Kiếm Chân Đế, mà là của Tứ Đại Bảo Vương.

Bởi vì bảo hồn của Tứ Đại Bảo Vương bám lên người Mộc Kiếm Chân Đế, cho nên khi nắm đấm của Lý Thất Dạ đánh nát bảo hồn thì người đứng mũi chịu sào không phải là Mộc Kiếm Chân Đế, mà là Tứ Đại Bảo Vương.

Chương 3830: Oanh Sát Thành Cặn Bã (2)

Mà chân mệnh của Tứ Đại Bảo Vương lại dung hợp với bảo hồn, cho nên khi Lý Thất Dạ đánh nát bảo hồn thì chỉ thấy kim sắc trên người Mộc Kiếm Chân Đế rút lui như thủy triều. Một quyền đấm lên người Mộc Kiếm Chân Đế, chỉ nghe một cái “phanh”, Tứ Đại Bảo Vương văng ra ngoài.

Thế nhưng Tứ Đại Bảo Vương đã nhận lấy sức mạnh khủng khiếp nhất, một quyền đánh trúng, Tứ Đại Bảo Vương hét thảm “A”, nháy mắt bị chấn thành sương máu.

Khi Tứ Đại Bảo Vương bị chấn thành sương máu thì trên người Mộc Kiếm Chân Đế vẫn còn Quan Thụ Giả cùng Văn Trúc Kim Thạch Thụ gia trì, cho thân, toàn thân của hắn tỏa ra hào quang màu xanh lục.

Thế nhưng, cho dù sức mạnh của Quan Thụ Giả cùng Văn Trúc Kim Thạch Thụ lớn mấy đi nữa thì cũng không thể chịu đựng nổi một quyền tuyệt thế vô địch của Lý Thất Dạ, chỉ nghe “phốc”, hào quang màu xanh lục nháy mắt chôn vùi.

Trong tiếng “phanh”, Quan Thụ Giả văng ra ngoài, hắn không như Tứ Đại Bảo Vương có bốn món trọng bảo che chở, hắn còn không kịp kêu thảm “A” thì đã nghe “phốc”, toàn thân bị quyền kình khủng bố ép thành sương máu. “Phanh…”

Chỉ nghe tiếng xương vỡ “răng rắc” vang lên, Mộc Kiếm Chân Đế phun máu, xương cốt toàn thân vỡ nát.

Sau khi Tứ Đại Bảo Vương cùng Quan Thụ Giả hứng chịu hết quyền kình thì một quyền vô địch này mới thật sự đánh trúng người Mộc Kiếm Chân Đế, trong tiếng “phanh”, chỉ thấy huyết khí của Mộc Kiếm Chân Đế lụi tàn, huyết khí ngập trời bị một quyền này đánh xơ xác.

Cho nên, trong tiếng “phanh” này, Hươu Khách Ông cũng văng ra ngoài, khi văng ra ngoài thì Hươu Khách Ông cũng phun máu, toàn thân vang lên tiếng xương vỡ “răng rắc”.

Rất hiển nhiên, so với Tứ Đại Bảo Vương cùng Quan Thụ Giả thì Mộc Kiếm Chân Đế cùng Hươu Khách Ông may mắn hơn rất nhiều. Bởi vì Tứ Đại Bảo Vương cùng Quan Thụ Giả đã thừa nhận hết quyền kình, nháy mắt bị ép thành sương máu. Nếu như không có hai người bọn họ cản lại thì lúc này sợ rằng Mộc Kiếm Chân Đế cùng Hươu Khách Ông cũng sẽ bị một quyền này ép thành sương máu.

Chỉ nghe một cái “phanh”, Hươu Khách Ông té lăn trên đất.

Hươu Khách Ông còn chưa đứng dậy thì Lý Thất Dạ đã bước tới giẫm lên người Hươu Khách Ông.

– Không…

Hươu Khách Ông hoảng sợ, quát lớn một tiếng. Thế nhưng lúc này đã muộn, cho dù Hươu Khách Ông muốn cầu xin tha thứ thì cũng không còn kịp nữa rồi.

“Răng rắc…”

Chỉ nghe tiếng xương nứt vang lên, lúc này Lý Thất Dạ nắm lấy sừng hươu, tươi sống nhổ sừng hươu ra.

Bị Lý Thất Dạ nhổ ra không chỉ có sừng hươu, mà còn có đầu lâu cùng xương sống lưng của Hươu Khách Ông.

Sừng hươu nối liền với đầu lâu, với xương sống lưng, bị Lý Thất Dạ rút ra, máu me đầm đìa, Hươu Khách Ông không kịp kêu thảm thì đã mất mạng, chết thảm trong tay Lý Thất Dạ.

Một màn này làm mọi người thót tim, nhất là nhìn thấy Lý Thất Dạ vẫn còn cầm sừng hươu thì càng khiến mọi người rùng mình.

“Ông…”

Ngay lúc này, bên trong dị tượng Mộc gia đạo thống đột nhiên nhô ra một bàn tay, bàn tay này nháy mắt chộp lấy Mộc Kiếm Chân Đế.

Bàn tay này tràn ngập khí tức trường tồn, khi mọi người chưa kịp hoàn hồn thì bàn tay tràn ngập khí tức trường tồn này đã bắt lấy Mộc Kiếm Chân Đế, nháy mắt mang hắn rời khỏi, nháy mắt biến mất vào chân trời.

Thình lình toát ra một bàn tay cứu lấy Mộc Kiếm Chân Đế, cả quá trình quá nhanh, mọi người còn chưa kịp nhìn rõ, còn chưa kịp phản ứng thì Mộc Kiếm Chân Đế đã được cứu.

Còn phần Lý Thất Dạ, khi bàn tay này cứu Mộc Kiếm Chân Đế thì hắn không đuổi theo, chỉ lạnh lùng nhìn thoáng qua.

Lý Thất Dạ ném sừng hươu xuống đất, ngước đầu nhìn chân trời, cười nhạt, nói chậm:

– Trốn được hòa thượng, nhưng trốn được miếu sao?

Nói tới đây thì mỉm cười.

Thiên địa như đọng lại, bất luận là gió thổi hay là nước chảy, hay là dã thú chạy nhảy, vào lúc này tất cả đều dừng lại.

Dường như thời gian cũng dừng chảy ngay khoảnh khắc này, mọi người nhìn cảnh tượng trước mắt, ngốc như gà gỗ, hồi lâu không thể hoàn hồn, thậm chí hồi lâu không thể nhúc nhích.

Máu me đầm đìa, kinh khủng tuyệt luân, nhất là khi nhìn thấy tồn tại đỉnh phong như Hươu Khách Ông bị rút xương sống lưng thì càng thấy rùng mình, người nhát gan thì sợ hãi gần chết, dạ dày quặn lại, thế nhưng lại ói không nổi.

Cảnh tượng máu tanh như thế khiến tất cả mọi người rùng mình, lông tơ toàn thân như nổ tung, cợ cứng mình mẩy.

Trước cảnh tượng kinh khủng này, không ít người há lớn miệng, có người sợ hãi muốn hét lên, thế nhưng bất luận bọn họ há miệng lớn như thế nào đi nữa, bất luận bọn họ ra sức hét thế nào đi nữa thì bọn họ cũng không thể hét thành tiếng, ngay cả một chút âm thanh cũng không phát ra nổi.

Giống như có một bàn tay vô hình bóp chặt cổ bọn họ, để bọn họ không hét ra tiếng, điều này càng khiến bọn họ cảm thấy ngạt thở.

Lúc này, sợ hãi nghẹn lại ở cổ họng, mọi người quá hoảng sợ nên không thể phát ra âm thanh, điều này khiến rất nhiều người ngạt thở.

– A…

Qua hồi lâu, cuối cùng có người thở gấp, yết hầu có thể phát ra tiếng rít, nhất thời, tiếng hét hoảng sợ bén nhọn xé rách mây trời.

– Ọe…

Tiếng nôn mửa vang lên, sau khi hoàn hồn thì có người hoảng sợ nhớ lại cảnh máu tanh vừa rồi, không khỏi ói mửa liên tục, ói luôn cả mật.

Nhất thời, mọi người lần lượt hoàn hồn, nhìn cảnh tượng trước mắt, sắc mặt trắng nhách, hai chân run cầm cập.

Ngay cả lão tổ cổ lão trải qua vô số mưa gió, ngay cả Chân Thần bất hủ cường đại, trước đó, bọn họ có thể ung dung quan sát, dù sao bọn họ cũng là người từng trải qua sóng to gió lớn.

Thế nhưng vào lúc này bọn họ rùng mình, hai chân run cầm cập, ánh mắt nhìn Lý Thất Dạ đầy vẻ kính sợ.audio coi am

Mộc Kiếm Chân Đế, Hươu Khách Ông, Tứ Đại Bảo Vương, Quan Thụ Giả, bốn người bọn họ mới chớp mắt ba chết một trốn, kết quả này rung động biết mấy, một khi tin tức này lan truyền thì sẽ chấn động Đế Thống Giới, tất cả đạo thống hay tồn tại vô địch đều sẽ bị kết quả này hù đờ người.

Bốn người Mộc Kiếm Chân Đế liên thủ không hề tầm thường, thậm chí có thể nói rằng bọn họ đã thoát khỏi phạm trù liên thủ, mà là dung hợp với nhau. Trạng thái dung hợp này có trạng thái thủy tổ, có huyết khí vô tận, có sinh cơ vô tận, có phòng ngự vô hạn, có thể nói rằng trạng thái này chính là vô địch.

Mọi người không tài nào tưởng tượng được thế gian này lại có người giết chết bọn họ khi đang ở trạng thái này, e rằng ngoại trừ Bách Nhật đạo nhân đã trở thành trường tồn ra thì Đế Thống Giới không ai địch lại.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 15 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 23 giờ trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin