1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 763 [Chương 3811 đến Chương 3815]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 763 [Chương 3811 đến Chương 3815]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3811: Xem Thường

Bọn người Mộc Kiếm Chân Đế hết sức bất mãn câu nói này của Đoạn Ngọc Chân Đế, thế nhưng bọn họ chỉ hừ lạnh, bọn họ cũng không muốn phức tạm thêm, Đoạn Ngọc Chân Đế không chen chân vào chuyện này, bọn họ cầu còn không được.

Mọi người đang có mặt ở đây nhìn thấy màn này, hít lạnh một hơi, nhất thời không ít người quay mặt nhìn nhau.

Mọi người đều tận mắt nhìn thấy Đoạn Ngọc Chân Đế cương mãnh bá đạo, nàng thân là Chân Đế sáu cung, nói thẳng muốn trảm Mộc Kiếm Chân Đế, bá đạo hơn là còn muốn khiêu chiến Hươu Khách Ông. Có thể nói, Đoạn Ngọc Chân Đế cường đại vô song không hề lọt mắt Mộc Kiếm Chân Đế, ngay cả Chân Thần bất hủ cổ lão như Hươu Khách Ông thì nàng vẫn dám đánh một trận.

Thế nhưng, Đoạn Ngọc Chân Đế cương mãnh bá đạo, bễ nghễ bát phương, xem thường quần hùng lại ngoan ngoãn nghe lời đệ nhất hung nhân, lại tôn kính đệ nhất hung nhân đến như vậy, đúng là quá bất ngờ.

Thử nghĩ mà xem, Đoạn Ngọc Chân Đế là Chân Đế sáu cung, thực lực cường hãn biết mấy, ngay cả Chân Đế như Mộc Kiếm Chân Đế nàng cũng không lọt mắt, ngay cả tồn tại cường đại như Hươu Khách Ông thì nàng vẫn dám bá đạo khiêu chiến.

Trái lại đối với đệ nhất hung nhân thì tôn kính như thế, ngoan ngoãn như thế, điều này có nghĩa trong lòng nàng địa vị của đệ nhất hung nhân hơn xa bọn người Hươu Khách Ông.

Thậm chí có thể nói rằng, ở trong lòng Đoạn Ngọc Chân Đế, Lý Thất Dạ mạnh hơn bọn người Hươu Khách Ông rất nhiều.

– Đệ nhất hung nhân vậy mà lại được Đoạn Ngọc Chân Đế tán thành như vậy, điều này… quá đáng sợ rồi. Nguồn truyện audio Podcast

Nhìn thấy Đoạn Ngọc Chân Đế vậy mà nghe lời Lý Thất Dạ lui sang một bên, khiến rất nhiều người chấn động, khiến rất nhiều người hít lạnh một hơi.

– Đoạn Ngọc Chân Đế chính là Chân Đế sáu cung, cường hoành cuồng bá, quét ngang bát phương, từ khi nàng xuất đạo cho tới hôm nay chưa từng khách khí với ai cả, bây giờ nàng lại cung kính nghe lời đệ nhất hung nhân, chuyện này… chuyện này… quá mạnh.

Ngay cả lão tổ đại giáo cũng chấn động, nội tâm hơi rùng mình.

Nhất thời, không ít lão tổ đại giáo nhìn nhau. Người cường hoành bá đạo như Lý Ngọc Chân, nếu không cường đại thì sẽ không thể khiến nàng nghe lời như vậy. Mộc Kiếm Chân Đế trong lứa trẻ cường đại lắm đúng không, thế nhưng Đoạn Ngọc Chân Đế lại xem thường, tuyên bố muốn trảm hắn.

Hươu Khách Ông danh vang thiên hạ, uy hiếp vạn vực đúng không, Đoạn Ngọc Chân Đế vẫn bá đạo khiêu chiến hắn.

Thế nhưng Đoạn Ngọc Chân Đế lại cung kính nghe lời Lý Thất Dạ, nàng chính là ngoan nhân từng đơn thương độc mã giết Mộc gia người ngửa ngựa lật nha, hôm nay vậy mà lại ngoan ngoãn như vậy, có thể thấy đệ nhất hung nhân được Đoạn Ngọc Chân Đế tin phục như thế nào. – Đệ nhất hung nhân cuối cùng cường đại tới trình độ nào.

Ngay cả lão tổ vô cùng cổ lão cũng cũng thót tim.

– Đoạn Ngọc Chân Đế quy thuận, điều này… đúng là khó tin, trên thế gian này còn có người làm được? Như vậy… như vậy chẳng phải là thủy tổ sao?

Thế hệ trẻ tuổi tái mặt, không khỏi rùng mình.

Để một vị Chân Đế quy thuận không phải là chuyện dễ dàng, không có Chân Đế nào mà không phải là hạng người ngông nghênh, huống chi Đoạn Ngọc Chân Đế còn là loại Chân Đế cường hoành bá đạo.

Có thể khiến tồn tại như Đoạn Ngọc Chân Đế cung kính nghe lời như vậy, mọi người đã không còn tưởng tượng nổi đệ nhất hung nhân đáng sợ như thế nào nữa.

– Cho dù không phải thủy tổ thì cũng là trường tồn, cho dù không phải là trường tồn thì cũng không kém xa. Hơn nữa đệ nhất hung nhân còn trẻ như vậy mà đã đáng sợ như thế, tương lai chẳng phải sẽ trở thành thủy tổ hay sao.

Thái độ của Đoạn Ngọc Chân Đế khiến mọi người rung động, khiến không ít người bắt đầu phỏng đoán thực lực của Lý Thất Dạ.

Nhìn thấy màn này, một ít thiên tài trẻ tuổi trăm mối ngổn ngang. Theo bọn họ, chỉ cần được Đoạn Ngọc Chân Đế ưu ái một chút thôi thì cũng đã là vinh hạnh vô thượng rồi, còn chuyện Đoạn Ngọc Chân Đế cung kính nghe lời, bọn họ nằm mơ cũng không dám mơ tới.

Cho nên không ít thiên tài trẻ tuổi ước ao ghen tị nhìn Lý Thất Dạ.

Trong khi mọi người đang giật mình thì Lý Thất Dạ chậm rãi đi tới, lười biếng duỗi lưng, hết sức tùy ý, hết sức tùy tiện, nhìn bốn người Mộc Kiếm Chân Đế, lạnh nhạt nói: – Các ngươi cùng nhau lên đi, đơn đả độc đấu ta sợ các ngươi không đỡ nổi hai, ba chiêu của ta, nhưng đấy chỉ là ta muốn chơi đùa với các ngươi mà thôi, nếu như ta chơi thật thì các ngươi chỉ cần một, hai chiêu là đủ.

Một Kiếm Chân Đế, Hươu Khách Ông, Tứ Đại Bảo Vương, Quan Thụ Giả, bọn họ có ai mà không phải là nhân vật uy hiếp thiên hạ, bọn họ chỉ cần giẫm chân một cái là toàn bộ Đế Thống Giới sẽ run rẩy.

Hôm nay lại bị Lý Thất Dạ xem thường như vậy, nói bọn họ không đỡ nổi hai, ha chiêu của hắn, có thể nói đây là lần đầu tiên trong cuộc đời mình bọn họ bị xem thường như thế, khiến bọn họ trừng mắt, hai mắt sắc bén, lộ ra sát cơ đáng sợ. – Không phủ nhận ngươi mạnh hơn ta, thế nhưng hai, ba chiêu đánh bại chúng ta, khẩu khí này quá lớn rồi.

Mộc Kiếm Chân Đế hai mắt dữ tợn, phun ra sát cơ, tiếng nói như trọng kiếm rút ra khỏi vỏ, lời nói tràn ngập sát ý kinh khủng.

Lúc này, Mộc Kiếm Chân Đế phải thừa nhận Lý Thất Dạ mạnh hơn hắn, thậm chí mạnh hơn cả Hươu Khách Ông, thế nhưng nếu như nói Lý Thất Dạ hai, ba chiêu đánh bại bọn họ thì bọn họ không tin. – Tin hay không, ta tin các ngươi sẽ nhanh biết thôi.

Lý Thất Dạ không quan tâm, lạnh nhạt nói:

– Thế nhưng, đến lúc đó các ngươi muốn hối hận thì đã không còn kịp nữa rồi, thế gian này không bán thuốc hối hận.

– Hậu sinh khả úy, hậu sinh khả úy.

Hươu Khách Ông vậy mà không tức giận, khen ngợi một câu, gật đầu nói:

– Đám xương già bọn ta, theo tuổi tác tăng trưởng thì thân thể ngày càng tệ, đơn đả độc đấu không phải là đối thủ của ngươi. Hôm nay bọn ta mặt dày, bốn người bọn ta liên thủ lĩnh giáo tuyệt thế thuật của ngươi.

Lúc này Hươu Khách Ông chính miệng thừa nhận mình không bằng đệ nhất hung nhân, nghe Hươu Khách Ông nói vậy, mọi người chấn động, mọi người không khỏi nhìn nhau.

Mặc dù trước đó mọi người đã có suy đoán, thế nhưng lại không dám khẳng định. Bây giờ ngay cả Hươu Khách Ông cũng tự thừa nhận, như vậy có nghĩa thực lực của đệ nhất hung nhân hơn hẳn Hươu Khách Ông, sự thật này đúng là khiến trái tim người ta đau nhói.

Nhất là đối với thế hệ trẻ, trong lòng bọn họ thiên tài vô song như Mộc Kiếm Chân Đế đã hết sức khó lường rồi, còn như Hươu Khách Ông thì chính là tồn tại đứng trên đỉnh phong Đế Thống Giới, toàn bộ Đế Thống Giới không có mấy người có thể quyết đấu thắng thua với Hươu Khách Ông.

Chương 3812: Truy Hồn Cổ (1)

Bây giờ đệ nhất hung nhân vậy mà lại mạnh hơn Hươu Khách Ông, hơn nữa tuổi tác còn nhỏ hơn rất nhiều người trẻ tuổi, như vậy mọi người sao không nhói tim chứ, thực lực này, cả đời bọn họ cũng không kịp hít khói.

Sự thật này đối với một ít thiên tài trẻ tuổi là chuyện hết sức tàn khốc, hung hăng đả kích lòng tin của bọn họ. Nhất là một ít thiên tài rất tự tin vào thực lực của mình, thậm chí là đắc chí. Thế nhưng bây giờ so với đệ nhất hung nhân, chút thành tựu của bọn họ quá vô nghĩa.

Cho nên, những thiên tài trẻ tuổi vốn tự tin vào chính mình khi so sánh mình với đệ nhất hung nhân thì không khỏi cảm thấy tuyệt vọng.

Không có so sánh thì không có thương tổn, lúc này vô số thiên tài trẻ tuổi ngơ ngác nhìn đệ nhất hung nhân, đầu óc trống rỗng.

Hươu Khách Ông khách khí, Lý Thất Dạ chỉ bật cười, lạnh nhạt nói:

– Yên tâm, ta sẽ không ngăn cản các ngươi, các ngươi muốn liên thủ thì cứ làm, cứ việc liên thủ đi.

– Con người của ta luôn luôn rộng rãi, các ngươi có đòn sát thủ gì, có thuật hợp kích thì thì nhân lúc các ngươi vẫn còn cơ hội, các ngươi hãy bàn bạc kỹ với nhau đi, chờ khi ta ra tay thì các ngươi sẽ không còn cơ hội này nữa đâu.

Lý Thất Dạ nói tới đây thì bật cười.

Lý Thất Dạ rộng rãi như thế khiến mọi người ngơ ngác, mọi người không ngờ Lý Thất Dạ lại nói như vậy.

Mọi tu sĩ đều cho rằng, khi địch nhân liên thủ hợp kích thì tốt nhất là không cho địch nhân có cơ hội phối hợp ăn ý, một khi để địch nhân phối hợp ăn ý với nhau rồi thì chính là để địch nhân mạnh hơn, gây bất lợi cho chính mình.

Bây giờ đệ nhất hung nhân lại cho phép bốn người Mộc Kiếm Chân Đế bàn bạc chiến lược, cho phép bọn họ bàn bạc thuật hợp kích, rộng rãi đến mức khó mà tin nổi. – Đệ nhất hung nhân rất tự tin vào thực lực của mình.

Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, có người thì thào.

– Đệ nhất hung nhân thật sự có thể chống lại bốn người Hươu Khách Ông liên thủ sao?

Nhìn Lý Thất Dạ, có rất nhiều người không tin, ôm thái độ nửa tin nửa ngờ.

Cho dù đệ nhất hung nhân mạnh hơn bốn người Hươu Khách Ông, thế nhưng nếu như bốn người Hươu Khách Ông liên thủ thì uy lực không thể tưởng tượng nổi, đệ nhất hung nhân thật sự có thể chống lại sao? Mọi người đều ôm lòng hoài nghi. – Tôn giá rộng rãi, chúng ta cảm ơn trước.

Hươu Khách Ông rất có phong phạm, gật đầu, nói chậm:

– Chúng ta không cần bàn bạc nữa, trong lòng chúng ta đã ăn ý với nhau rồi.

Hươu Khách Ông không phải nói khoác, xem ra trước đó bọn họ đã thương lượng đối sách với nhau rồi.

– Được, vậy thì ra tay đi.

Lý Thất Dạ duỗi lưng, lạnh nhạt nói.

Lúc này, bốn người Mộc Kiếm Chân Đế hơi nhìn nhau.

– Vậy thì đắc tội, chúng ta nhất quyết một trận sinh tử.

Mộc Kiếm Chân Đế hai mắt dữ tợn, sát khí ngút trời, thân là một tôn Chân Đế, khi hắn sát khí ngút trời thì hết sức kinh khủng, cũng hết sức đáng sợ.

“Keng…”

Mộc Kiếm Chân Đế cầm kiếm, trường kiếm như tuyết chậm rãi dựng đứng trước ngực.

Mộc Kiếm Chân Đế hai tay cầm kiếm, vô cùng chắc chắn, khi hai tay của hắn cầm kiếm thì hắn chính là thanh kiếm này, tất cả sức mạnh của hắn, tất cả đại đạo của hắn, tất cả thuật vô song của hắn đều hòa vào thanh trường kiếm này.

Thanh trường kiếm này trắng sáng như tuyết, thân kiếm dập dờn từng vòng ánh sáng, cả thanh trường kiếm giống như tinh hà mênh mông ngưng luyện mà thành, tựa như có hàng vạn ngôi sao được rèn thành thân kiếm, trường kiếm tựa như có sức nặng vô hạn, có độ lớn vô hạn, tựa như toàn bộ vũ trụ đều được rèn vào thân kiếm này.

Nếu như thanh kiếm này có thân kiếm được rèn bởi ngàn vạn ngôi sao thì sống kiếm của nó chính là do kiếm đạo của Mộc Kiếm Chân Đế luyện thành.

Sống kiếm của thanh trường kiếm này óng ánh chói mắt, sóng kiếm do từng sợi đạo văn mạnh mẽ quấn thành cuộn, những cuộn đạo văn này được rèn đúc, cuối cùng ngưng kết thành sống kiếm.

Cũng chính vì vậy sống kiếm có được sức mạnh mênh mông, nó chứa đựng Chân Đế kiếm đạo, tựa như toàn bộ kiếm đạo của Mộc Kiếm Chân Đế đều được đúc hết vào nơi này.

Thanh trường kiếm này, lấy sao trời làm thân, lấy đạo làm sống lưng, có thể nói thanh kiếm này là một thanh thần khí tuyệt luân vô bỉ.

Cho nên khi hai tay Mộc Kiếm Chân Đế cầm đế kiếm thì mọi người đều có cảm giác rằng, khi thanh kiếm này bổ xuống thì có thể bổ nứt thiên địa, có thể chém giết cửu thiên chư thần.

Thậm chí có thể nói rằng, cho dù thanh đế kiếm này không nằm trong tay Mộc Kiếm Chân Đế, nhưng khi thanh đế kiếm này rơi xuống thì vẫn có thể đè sập đại địa, có thể trấn áp thần ma.

Thanh đế kiếm này tỏa ra đế uy vô cùng vô tận, một kiếm vừa ra, chính là đế đồ bát phương, đại biểu cho ý chí vô thượng của Chân Đế, tràn ngập giết chóc cùng trấn áp.

Rất hiển nhiên, thanh đế kiếm này là do Mộc Kiếm Chân Đế tự tay rèn thành, là một thanh đế kiếm cường đại vô song.

Mộc Kiếm Chân Đế chỉ mới cầm kiếm thôi mà đã có khí thế vô địch thiên hạ, khiến không ít người thót tim.

– Chân Đế, không ai yếu cả, trên trời hiếm thấy đối thủ.

Ngay cả cường giả thế hệ trước nhìn thấy Mộc Kiếm Chân Đế cầm kiếm cũng không khỏi nổi lòng tôn kính.

Lúc này, mọi người mới nhận ra Mộc Kiếm Chân Đế cường đại hơn mọi người đã nghĩ.

Gần đây Mộc Kiếm Chân Đế ảm đạm lu mờ là bởi vì đệ nhất hung nhân quá mạnh, quá yêu diễm, đã che khuất mất quang hoàn của Mộc Kiếm Chân Đế.

“Ông…”

Ngay lúc này, từ nơi thiên ngoại có một sợi ánh sáng chiếu đến, sợi ánh sáng này chiếu lên trên người của Quan Thụ Giả, trong tiếng “ông” này, tựa như có một thế giới mở ra.

Tiếng “rầm rầm” vang lên, lúc này, một gốc cây Văn Trúc Kim Thạch Thụ to lớn khó tin xuất hiện sau lưng Quan Thụ Giả. Chỉ thấy Văn Trúc Kim Thạch Thụ che khuất toàn bộ thế giới, tựa như có một viên tinh cầu vô cùng to lớn đang nuôi nấng gốc cây Văn Trúc Kim Thạch Thụ này.

Cho nên khi Văn Trúc Kim Thạch Thụ sau lưng Quan Thụ Giả giương ra cành lá thì tiếng lá cây xào xạt như tiếng sóng gầm, nhất là khi cành lá giương ra thì giống như từng đợt sóng lớn ập tới. Tức thì, tựa như có một vùng biển màu xanh lục xuất hiện trên bầu trời Thạch Vận đạo thống vậy.

Trong nháy mắt, Văn Trúc Kim Thạch Thụ bao trùm toàn bộ bầu trời Thạch Vận đạo thống, ngước đầu nhìn lên, bầu trời như bị một vùng biển màu xanh lục bao trùm. “Đùng…”

Trong nháy mắt, thân thể của Quan Thụ Giả trở nên vô cùng cao lớn. Hắn từ một người thấp lùn trở nên cao lớn như một ngọn núi, hơn nữa trên người còn mọc ra cành lá, giống hệt như là người cây.

Chương 3813: Truy Hồn Cổ (2)

Hơn nữa lúc này toàn thân Quan Thụ Giả cơ bắp chằng chịt, hai tay như cầu long, tràn trề lực lượng, tựa như chỉ cần một cánh tay thì hắn cũng có thể lật tung đại địa. – Cái gì thế…

Nhìn thấy Quan Thụ Giả đột nhiên thay đổi ngoại hình, rất nhiều người giật mình. Trong chớp mắt này, Quan Thụ Giả không chỉ thân thể trở nên to lớn mà sức mạnh cũng được tăng vọt, tựa như bên trong thân thể của hắn ẩn chứa sức mạnh vô cùng vô tận, tựa như ẩn chứa sức mạnh của một thế giới. – Đây chính là Quan Thụ Giả.

Có lão tổ nói chậm:

– Hắn là người duy nhất ở Văn Trúc đạo thống có thể mượn sức mạnh của Văn Trúc Kim Thạch Thụ, cho dù hắn đã rời khỏi Văn Trúc đạo thống, thế nhưng vẫn có thể vượt qua thời không để mượn sức mạnh của Văn Trúc Kim Thạch Thụ, để hắn bùng nổ, đây chính là chỗ lợi hại của Quan Thụ Giả, cho nên hắn mới được Văn Trúc đạo thống tôn xưng là thủ hộ thần.

Văn Trúc đạo thống có một gốc tổ thụ, gốc tổ thụ Văn Trúc Kim Thạch Thụ này đã sinh trưởng vô số năm tháng, nó có sức mạnh cường đại vô song, thậm chí có người nói rằng sợi rễ của nó đã mọc khắp mọi góc ngách trong đạo thống.

Còn Quan Thụ Giả thì chính là người duy nhất trên thế gian có thể mượn sức mạnh của Văn Trúc Kim Thạch Thụ, cho dù hắn không ở trong Văn Trúc đạo thống thì cũng có thể vượt qua thời không để mượn sức mạnh của Văn Trúc Kim Thạch Thụ, thế nhưng uy lực lại yếu hơn rất nhiều.

Mặc dù là vậy thì vẫn hết sức mạnh mẽ, vẫn hết sức kinh khủng. Phải biết rằng bản thân Quan Thụ Giả đã mạnh lắm rồi, nếu lại thêm sức mạnh của Văn Trúc kim Thạch Thụ nữa thì thực lực khủng bố biết mấy.

Khi Quan Thụ Giả dung hợp sức mạnh của Văn Trúc Kim Thạch Thụ thì nói không chừng có thể sánh ngang với Hươu Khách Ông.

“Đông…”

Lúc này, một tiếng trống vang vọng thiên địa, chỉ thấy Tứ Đại Bảo Vương treo một cái trống lớn ở trước ngực, tay cầm dùi trống, dùi trống vừa gõ vào mặt trống thì tiếng trống chấn động thiên địa, vạn đạo nháy mắt bị trấn áp, đại đạo pháp tắc mất hết sức mạnh.

Trong tiếng “đông” này, mọi người đều cảm thấy buồng tim của mình bị đập mạnh, không sao thở nổi, suýt nữa là gạt chết.

Nguy hiểm đột nhiên kéo tới khiến mọi người khiếp sợ, mặt mày trắng nhách, nói:

– Đây… đây là bảo vật gì thế.

– Truy Hồn Cổ!

Có lão tổ nghiêm mặt, lập tức rời xa Tứ Đại Bảo Vương, hắn nói chậm:

– Thế nhân đều hiểu lầm Tứ Đại Bảo Vương là bốn vị Bảo Vương, thế nhưng trên thực tế là chỉ bốn món trọng bảo của Tàng Kim Động, cũng gọi là bảo vương, cho nên động chủ của Tàng Kim Động được gọi là Tứ Đại Bảo Vương. – Ngày đó Tứ Đại Bảo Vương nghênh chiến Cổ Nhất Phi, kỳ thật là động chủ Tàng Kim Động lấy bốn món trọng bảo nghênh chiến Cổ Nhất Phi, thế nhưng thế nhân lại tưởng rằng bốn vị Bảo Vương nghênh chiến Cổ Nhất Phi.

Có cường giả biết rõ nội tình lắc đầu cười khổ.

Truy Hồn Cổ là một trong bốn món trọng bảo, khi tiếng trống truy hồn vừa vang thì đối phương sẽ đánh mất hồn phách, mặc người xâu xé.

– U…

Lúc này, tiếng hươu vang lên, mọi người nhìn sang, chỉ nghe “xèo xèo xèo”, lúc này chỉ thấy trên đầu Hươu Khách Ông mọc ra một cặp sừng hươu.

Cặp sừng hươu này hết sức to lớn, khi cặp sừng hươu này mọc trên đầu Hươu Khách Ông thì giống như hai gốc cây nhỏ mọc trên đầu Hươu Khách Ông vậy.

Mặc dù cặp sừng hươu này chỉ mới mọc ra trên đầu Hươu Khách Ông thế nhưng nó lại không hề có vẻ non nớt, trái lại, cặp sừng hươu này hết sức già dặn, hơn nữa thoạt nhìn còn rất cứng rắn.

Cặp sừng hươu này của Hươu Khách Ông có cảm giác rất đặc biệt, để người ta nhìn không thấy giống sừng hươu, mà thấy giống sừng rồng hơn, bởi vì cặp sừng hươu này tràn trề sức mạnh. – Ách…

Nhìn thấy trên đầu Hươu Khách Ông mọc ra sừng hươu, rất nhiều người trợn tròn mắt. Hươu Khách Ông là một ông lão hiền lành, hạc phát đồng nhan, đầu tóc trắng xóa, thế nhưng trên đỉnh đầu lại đội một cặp sừng hươu to lớn, thoạt nhìn rất quỷ dị, rất khó chịu. – Hươu Khách Ông là hươu yêu à?

Nhìn thấy trên đầu Hươu Khách Ông mọc ra một cặp sừng hươu, có tu sĩ trẻ tuổi hỏi nhỏ.

– Ngươi biết hươu đại biểu cho điều gì không?

Có cường giả đã có tuổi tác nhìn thoáng qua tu sĩ trẻ tuổi, lạnh nhạt nói.

– Tường hòa, trường thọ.

Tu sĩ trẻ tuổi nói.

– Không phải.

Có tu sĩ kiến thức uyên bác lắc đầu, nói:

– Tường hòa, trường thọ là hươu bình thường. Thế nhưng một khi hươu thành yêu thì khác hẳn, hươu tại sao có thể thông thần? Là dâm hợp! Cho nên, rất nhiều hươu yêu song tu với nhau, có rất nhiều nơi coi hươu yêu là điềm xấu. – Thế nhưng, Hươu Khách Ông là huyết hươu.

Có lão tổ lạnh nhạt nói.

– Huyết hươu cùng hươu có gì khác nhau?

Có rất nhiều tu sĩ cường giả không rõ.

– Huyết hươu khi còn là hươu thì quý giá hơn hươu.

Nói tới đây, hai mắt lão tổ nghiêm lại, nói chậm:

– Thế nhưng khi huyết hươu thành yêu thì… hắc, các ngươi biết nó sống bằng cái gì không?

– Bằng cái gì?

Có tu sĩ hơi giật mình.

– Máu, máu người.

Vị lão tổ này nói chậm:

– Uống càng nhiều máu người thì huyết hươu càng trường thọ, càng sống lâu hơn, thần thông cũng sẽ ngày càng cường đại. Sừng của huyết hươu, trăm tuổi dài thêm một tấc, cũng có nghĩa, hắc hắc, phải uống rất nhiều máu người thì mới mọc được một tấc sừng hươu. – Chuyện này…

Nghe vậy, không ít người rùng mình.

Nhất thời, rất nhiều người đang nhìn cặp sừng hươu trên đầu Hươu Khách Ông đều biến sắc.

Mặc dù không ai đo đạc cặp sừng hươu của Hươu Khách Ông dài bao nhiêu lớn bao nhiêu, thế nhưng ít nhất cũng hơn chín thước. Thử nghĩ mà xem, để mọc ra một cặp sừng hươu lớn như thế, Hươu Khách Ông cuối cùng đã uống bao nhiêu máu người.

Nghĩ tới đây, tất cả mọi người đều run rẩy.

Nhìn sừng hươu mọc trên đầu Hươu Khách Ông, nhất thời, rất nhiều tu sĩ đột nhiên cảm thấy buồn nôn, toàn thân nổi da gà.

Hươu Khách Ông có ngoại hình hạc phát đồng nhan, thoạt nhìn hết sức hiền lành, giống như một vị cao nhân đắc đạo, hơn nữa, từ trước tới nay danh tiếng của Hươu Khách Ông rất vang dội, người trong thiên hạ đều biết rằng hắn là Chân Thần bất hủ đứng đầu Đế Thống Giới, hơn nữa còn là Chân Thần bất hủ sống lâu nhất.

Có thể nói, trong mắt mọi người Hươu Khách Ông là lão tiền bối đức cao vọng trọng, đâu ai ngờ rằng phía sau khuôn mặt hiền lành của hắn lại che dấu một chuyện máu tanh, ô uế như vậy chứ.

Chương 3814: Hắc Ám Xuất Thế

– Chẳng trách Khách Minh lại dùng mấy trăm vạn sinh mệnh tế luyện cấm khí, chuyện này, đối với hắn, chỉ là ngựa quen đường cũ, sợ rằng không phải là lần đầu tiên làm chuyện này.

Không ít tu sĩ cường giả run rẩy, thì thào.

Có lão tổ thế gia cười hắc hắc, nói:

– Tuổi thọ của con người là có hạn, ngay cả tu sĩ cũng vậy, Chân Thần bất hủ cường đại cách mấy cũng vậy. Hắc, một người, một tu sĩ, nếu như có thể sống quá sức tưởng tượng của mọi người, có thể sống quá cực hạn, hắc, vậy thì chắc chắn hắn phải có bí mật không muốn ai biết, chắc chắn phải có thủ đoạn cực đoan.

Nghe lão tổ này nói thế, không ít tu sĩ cường giả gật đầu, cảm thấy có lý. Chân Thần bất hủ cho dù cường đại cách mấy, nếu như sống mãi thì sớm muộn cũng sẽ chết.

Trừ phi luôn luôn phủ bụi mình, thế nhưng Hươu Khách Ông tuyệt đối không phải là người luôn luôn phủ bụi, cho dù hắn từng phủ bụi, hơn nữa không chỉ phủ bụi một lần, thế nhưng người thường hay xuất thế lộ mặt như hắn chắc chắn sẽ không tránh khỏi chuyện tiêu hao thọ nguyên.

Thế nhưng Hươu Khách Ông vẫn sống lâu như vậy, trở thành Chân Thần bất hủ lớn tuổi nhất Đế Thống Giới, có thể thấy đằng sau chuyện này có thủ đoạn không thể gặp người.

Lúc này, Mộc Kiếm Chân Đế nhất kiếm chỉ thiên, Quan Thụ Giả đạp thiên phong địa, Tứ Đại Bảo Vương đại cổ cương thế, còn Hươu Khách Ông thì đầu đội sừng hươu.

Trong nháy mắt, bốn người Mộc Kiếm Chân Đế tạo thành đại thế, chuẩn bị công kích Lý Thất Dạ.

Rất hiển nhiên, trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, bốn người bọn họ đã ăn gơ với nhau. Cường đại như bọn họ, một khi chịu trao đổi với nhau thì ăn gơ với nhau trong thời gian ngắn cũng không phải là chuyện không thể.

Đoạn Ngọc Chân Đế không nhìn không chớp mắt, muốn xem xem đối mặt với cục diện này Lý Thất Dạ sẽ đánh tan như thế nào. Đổi lại là nàng, lấy một địch bốn, cho dù nàng mạnh mẽ bá đạo như thế nào đi nữa thì cũng bất lực. – Xem ra các ngươi đã nghĩ kỹ nên liên thủ như thế nào rồi.

Cho dù bốn người Mộc Kiếm Chân Đế trong nháy mắt tạo thành đại thế thì Lý Thất Dạ vẫn hời hợt như trước, dáng vẻ hết sức bình tĩnh tự tại.

– Chúng ta xin lĩnh giáo cao chiêu của tôn giá.

Hươu Khách Ông nói chuyện khách khí, lời nói không hề có lửa giận, hắn tựa như một vị trưởng bối đức cao vọng trọng, mọi người thường bị vẻ ngoài của hắn mê hoặc. – Được rồi, ta sẽ giết các ngươi.

Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:

– Trước khi các ngươi chết, chắc hẳn có thể thấy được cao chiêu của ta.

Lời này khiến mọi người nghẹn thở, bốn người Hươu Khách Ông liên thủ, đội hình này chính là đội hình cường đại nhất Đế Thống Giới, có thể nói, Đế Thống Giới không có mấy ai có thể chịu đựng được. bây giờ Lý Thất Dạ lại hời hợt nói muốn giết chết bọn họ, đúng là tự tin biết mấy.

Lời này vừa thốt, không chỉ tu sĩ cường giả đứng xa nghẹn thở mà bốn người Hươu Khách Ông cũng nghẹn thở.

Ngay lúc này, một tiếng “đùng…” nổ vang, thiên địa quay cuồng, đất đá tung tóe.

– Bắt đầu rồi…

Đột nhiên có tiếng vang đánh vỡ yên tĩnh, mọi người cho rằng đại chiến bắt đầu, mọi người đồng thời nhìn về phía chiến trường.

– Không đúng, không phải phát ra từ nơi này, mà là dưới mặt đất.

Thế nhưng khi mọi người nhìn tới thì bất luận là Lý Thất Dạ hay là bốn người Hươu Khách Ông, không ai ra tay. Lúc này mọi người mới nhận ra không phải bọn họ bắt đầu đánh nhau. “Đùng…”

Đại địa lung lay, trong tiếng “đùng…” này, chỉ thấy bùn đất bay lên, trong tiếng “đùng…” này mặt đất đột nhiên chui ra một cái xúc tu vô cùng to lớn.

Xúc tu đột nhiên chui ra khỏi mặt đất nhìn giống như xúc tu của bạch tuộc, thế nhưng lại khác với xúc tu của bạch tuộc, bởi vì xúc tu này toàn thân đen nhánh, giống như xúc tu hắc ám chui lên từ nơi sâu nhất dưới lòng đất.

Xúc tu này rất tráng kiện, to như cái cối. Nó đột nhiên chui khỏi mặt đất, khiến mọi người không kịp đề phòng.

– A…

Ngay khi mọi người giật mình thì xúc tu nháy mắt vươn vào Minh Lạc thành, xúc tu cuốn một cái, nháy mắt cuốn lấy một người.

Khi xúc tu này vừa cuốn lấy người này thì miệng hút trên xúc tu lập tức dán vào người này, chỉ nghe một tiếng “xèo”, khi miệng hút dán vào người sống thì lập tức hút khô người này, người này không kịp kêu thảm thì đã bị hút thành xác khô.

Cả quá trình rất nhanh, còn chưa đầy một cái nháy mắt, mọi người còn chưa kịp hoàn hồn thì xúc tu đã vứt xác khô, lại thò về phía Minh Lạc thành.

– A…

Nhất thời, Minh Lạc thành chập trùng tiếng hét, tất cả bình dân bách tính của Minh Lạc thành sợ hãi hồn bay phách tán, mọi người liều mạng chạy trốn, sợ bị xúc tu bắt lấy. – Muốn chết…

Ngay khoảnh khắc này, Lý Thất Dạ lóe lên, lập tức xuất hiện ở bên trong Minh Lạc thành.

“Ba…”

Lý Thất Dạ búng ngón tay, xúc tu lập tức bị búng nát, lập tức bị búng thành sương mù.

“Đùng, đùng, đùng…”

Ngay khi Lý Thất Dạ vừa búng nát xúc tu thì chỉ nghe tiếng nổ đùng đùng vang liên miên, mặt đất rung chuyển, Minh Lạc thành lung lay muốn đổ.

Dường như sau khi Lý Thất Dạ búng nát xúc tu thì đã khiến sinh linh vô cùng cường đại nào đó ở dưới mặt đất phát điên, cho nên nó nện mặt đất rung chuyển, Minh Lạc thành có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.

Tiếng “đùng, đùng, đùng” vang lên không dứt, sơn băng địa liệt, mặt đất xuất hiện khe nứt, từng tòa núi sụp đổ, tựa như có sinh linh dưới đất muốn chui lên, muốn hủy diệt toàn bộ thế giới. – Đây là gì…

Vô số tu sĩ bị lung lay choáng váng, nhìn sơn băng địa liệt, không ít người giật mình thốt lên, vội vàng bay lên, nhìn xuống dưới mặt đất, chỉ thấy mặt đất nứt ra, không khỏi hãi hùng khiếp vía. – Lên…

Ngay lúc này, Lý Thất Dạ quát khẽ, ngay sau đó tiếng “đùng đùng đùng” vang không dứt.

Lúc này, một cảnh tượng hoành tráng xuất hiện trước mắt mọi người. Chỉ thấy toàn bộ Minh Lạc thành bị Lý Thất Dạ nhổ khỏi mặt đất, toàn bộ Minh Lạc thành bị nhổ lên từng tấc một, chậm rãi bay lên trên trời.

Cuối cùng, bị bàn tay của Lý Thất Dạ nắm nhấc, trong tiếng “đùng đùng đùng”, Minh Lạc thành to lớn bị Lý Thất Dạ nhấc lên trên trời, lơ lửng trên đám mây.

– Bá khí.

Nhìn Lý Thất Dạ nhấc toàn bộ Minh Lạc thành lên trên trời, người nhìn rung động, không khỏi líu lưỡi.

“Xùy xùy xùy”

Trong nháy mắt, sâu dưới đất đột nhiên bắn ra những cái bóng đen, những cái bóng đen này đâm xuyên đại địa, vọt về phía Lý Thất Dạ đang nhấc Minh Lạc thành.

Chương 3815: Hắc Ám Bạch Tuộc (1)

Những cái bóng đen này quá nhanh, giống như tia chớp, khi tất cả bóng đen phóng tới thì giống như có ngàn vạn tia chớp màu đen đánh về phía Lý Thất Dạ.

Nhìn kỹ thì những cái bóng màu đen bắn về phía Lý Thất Dạ không phải là tia chớp, mà là những cái xúc tu. Lúc này tất cả xúc tu lao về phía Lý Thất Dạ như một trận hồng thủy, chúng nó không chỉ muốn đâm xuyên Lý Thất Dạ, mà còn muốn xông hủy Minh Lạc thành.

– Cẩn thận…

Khi nhìn thấy vô số cái bóng màu đen lao về phía Lý Thất Dạ thì có người hét lên.

– Muốn chết.

Lý Thất Dạ hai mắt rét lạnh, chỉ nghe một tiếng “ông”, một thanh kiếm đồng xuất hiện, chỉ nghe “keng” một cái, Đồng Kiếm bổ ra.

Đồng Kiếm vô lượng, một bổ đánh ra, có thể bổ nứt thiên địa, bổ đôi hỗn độn, cho dù có ngàn vạn xúc tu lao về phía Lý Thất Dạ đi nữa thì trong tiếng “keng” này, chỉ thấy tất cả xúc tu bị Lý Thất Dạ một kiếm chém đứt, nhất thời vô số xúc tu rơi khỏi không trung.

“Đùng…”

Mặt đất rung chuyển, ngay khi Lý Thất Dạ một kiếm chém đứt tất cả xúc tu thì trên một vùng đất rộng lớn hơn chui ra rất nhiều xúc tu, những xúc tu này bao trùm vạn dặm đại địa, trong vòng vạn dặm đất này toàn là xúc tu thô to.

– Đây là thứ quỷ quái gì thế.

Nhìn thấy một màn này, rất nhiều người rùng mình, hoảng sợ thốt lên.

Vạn dặm đất chui ra ngàn vạn xúc tu, mỗi cái xúc tu thô to đều đang vặn vẹo điên cuồng, cảnh tượng này kinh khủng biết mấy, như thể vạn dặm đất biến thành rừng xúc tu, khiến người ta nổi da gà khắp mình khắp mẩy.

Lúc này Minh Lạc thành đã bay lên trên trời, Lý Thất Dạ bước ra một bước, chỉ nghe một tiếng “phanh”, bàn chân của Lý Thất Dạ đạp lên mặt đất, nháy mắt đạp vỡ vạn dặm đất, vạn dặm đất vỡ nát, xuất hiện một cái hố sâu.

Trong nháy mắt, một cái thâm uyên rộng vạn dặm xuất hiện trong mắt mọi người.

Vạn dặm đất bị một cước dẫm nát, một cái hố sâu to lớn xuất hiện, nhìn vào hố sâu, tối đen như mực, sâu không thấy đáy, giống như là vực sâu không đáy.

Còn ngàn vạn xúc tu thô to thì chui ra từ chính cái hố sâu này, giống như bên dưới hố sâu có một sinh linh kinh khủng vô song đang sinh sống, xúc tu của nó vươn khắp Thạch Vận đạo thống, giống như thế giới dưới lòng đất Thạch Vận đạo thống đã bị vô số xúc tu như thế này bao trùm.

Nhìn hố sâu khổng lồ như thế, không ít người rùng mình, nhìn xúc tu đếm mãi không hết vươn ra khỏi hố sâu thì càng khiến người ta cảm thấy kinh khủng, không ít người nổi da gà, run rẩy một trận.

– Đây, đây là thứ quỷ quái gì thế.

Nhìn dưới lòng đất vươn ra nhiều xúc tu hắc ám như vậy, hơn nữa mỗi cái xúc tu đầu vô cùng thô lớn, giống như cối xay, một cái xúc tu quất xuống thì có thể quất nát một ngọn núi.

“Đùng…”

Trong nháy mắt, ngàn vạn xúc tu chộp hướng Lý Thất Dạ. Khi tất cả xúc tu phóng ra thì chúng nó tập trung lại với nhau, tạo thành một dòng lũ đáng sợ, hơn nữa còn là dòng lũ hắc ám.

Lúc này xúc tu đánh về phía Lý Thất Dạ nhiều hơn vừa rồi gấp nhiều lần. Nếu như nói lúc này thứ lao về phía Lý Thất Dạ là dòng lũ thì vừa rồi chỉ là một dòng suối mà thôi.

“Đùng”

Trong nháy mắt, vô số xúc tu lao điên cuồng về phía Lý Thất Dạ. Nhiều xúc tu như thế vọt tới, tất cả mọi người cảm thấy bầu trời như bị nhấn chìm, tất cả xúc tu hắc ám như hóa thành đại dương hắc ám, đại dương hắc ám ập về phía Lý Thất Dạ, nháy mắt bao trùm tất cả mọi thứ.

Khi vô số xúc tu hắc ám đập về phía Lý Thất Dạ thì chỉ nghe tiếng “xèo xèo xèo” vang không dứt, lúc này một màn kinh khủng xuất hiện, khi tất cả xúc tu đánh tới thì xúc tu thế mà lại thiêu đốt không gian, toàn bộ không gian hóa thành bột phấn, toàn bộ không gian vỡ nát, nháy mắt hóa thành một vùng trống rỗng.

– Đây là thứ quỷ quái gì thế.

Nhìn thấy xúc tu lại còn biết thiêu đốt không gian, khiến người ta cảm thấy rùng mình, hoảng sợ kêu to.

Nhìn thấy xúc tu như đập về phía Lý Thất Dạ như hồng hoang sóng lớn, bốn người Mộc Kiếm Chân Đế nhìn nhau. Sinh vật hắc ám dưới lòng đất công kích Lý Thất Dạ, bọn họ đương nhiên vui vẻ quan sát, bọn họ đương nhiên vui vẻ khoanh tay đứng nhìn, nói không chừng còn có thể làm ngư ông đắc lợi.

– Tự tìm đường chết.

Lý Thất Dạ hét lớn, xòe bàn tay ra, trong nháy mắt, bàn tay của Lý Thất Dạ phóng lớn vô hạn, trong nháy mắt bàn tay của Lý Thất Dạ còn lớn hơn cả bầu trời, bàn tay xòe ra thì có thể nắm lấy càn khôn, có thể chứa đựng vạn vực, ngay cả vũ trụ vạn vực cũng trở nên nhỏ bé trong lòng bàn tay của hắn.

Chỉ nghe một tiếng “phanh”, khi xúc tu như đại dương hắc ám xông tới thì lập tức bị Lý Thất Dạ vặn lại thành quai chèo, ngàn vạn xúc tu bị Lý Thất Dạ vặn lại thành quai chèo, thoạt nhìn giống như một cây thịt xây.

“Xèo xèo xèo”

Khi tất cả xúc tu bị Lý Thất Dạ vặn thành quai chèo thì xúc tu tỏa ra khí tức hắc ám, thiêu cháy mọi thứ, muốn thiêu rụi bàn tay của Lý Thất Dạ, thế nhưng bàn tay của Lý Thất Dạ lại tỏa ra hào quang thần thánh vô thượng, căn bản không thể làm Lý Thất Dạ bị thương mảy may.

Vô số xúc tu sau khi bị Lý Thất Dạ vặn thành quai chèo thì nhìn từ xa cảnh tượng này hết sức hùng vĩ, giống như một cây thịt xây mọc ra từ hố sâu, mọc thẳng lên trên bầu trời.

– Lên…audio coi am

Lúc này, Lý Thất Dạ hét một tiếng, tiếng hét thẳng tới vũ trụ, hất bay xúc tu bị vặn thành quai chèo, muốn kéo quái vật dưới mặt đất trồi lên.

Tiếng va chạm “đùng… đùng… đùng…” vang lên, vạn dặm bùn đất văng tung tóe, chỉ thấy một thân hình to lớn bị Lý Thất Dạ kéo ra khỏi hố sâu.

Nhất thời, một con quái vật lớn tới mức không thể tưởng tượng nổi bị Lý Thất Dạ kéo từ dưới hố sâu kéo lên trên trời.

– Đây là gì thế…

Nhìn thấy thứ bị kéo lên trên trời, không ít người mắt trợn tròn, lần đầu nhìn thấy quái vật như này.

Thân thể to lớn bị kéo lên trên trời, cộng thêm xúc tu bị Lý Thất Dạ vặn thành cây thịt, con quái vật này thoạt nhìn giống như một con bạch tuộc, thế nhưng bạch tuộc không có ngàn vạn xúc tu như nó, hơn nữa cũng không toàn thân đen đúa như nó.

Con quái vật thoạt nhìn như bạch tuộc hắc ám này có thân hình rất lớn, khi bị kéo lên trên trời thì nó giống như một viên tinh cầu khổng lồ lơ lửng trên bầu trời.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 1 ngày trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 1 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 3 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^