1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 764 [Chương 3816 đến Chương 3820]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 764 [Chương 3816 đến Chương 3820]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3816: Hắc Ám Bạch Tuộc (2)

Con quái vật này mở mắt, đôi mắt to lớn của nó vô cùng sáng, hơn nữa lại còn đen láy. Đôi mắt này giống như lỗ đen, vừa sáng vừa đen, tựa như có thể thôn phệ tất cả mọi thứ.

Có người khi vừa nhìn đôi mắt vừa to vừa đen này thì cảm thấy hồn phách bị cuốn bay, trong nháy mắt, linh hồn xuất khiếu, thân thể ngã nhũn xuống đất.

– Đừng nhìn con mắt của nó.

Chúng tu sĩ khiếp sợ, có lão tổ lập tức cảnh báo tất cả mọi người.

– Ta là người mà ngươi có thể chọc sao? Coi như bản nguyên của ngươi giá lâm thì ta cũng sẽ tiêu diệt hắn, chứ đừng nói thứ sâu kiến như ngươi.

Lý Thất Dạ hét lớn, tiếng hét của hắn có thần uy vô thượng, mọi sinh linh trong thiên địa đều phải quỳ lạy dưới thần uy vô thượng của hắn.

Lý Thất Dạ hét lớn, kéo lấy quái vật khổng lồ, ra sức nện.

Tiếng vỡ nát “đùng đùng đùng” từ trên bầu trời truyền xuống, trong tiếng nện “đùng đùng đùng”, từng viên sao trời bị nện nát, từng viên sao trời nháy mắt nổ tung, giống như pháo hoa ban đêm, hết sức hùng vĩ, hết sức xinh đẹp.

Trong tiếng vỡ nát “phanh phanh phanh”, từng dãy ngân hà bị nện đứt, từng viên sao trời bị nện nát.

Lúc này Lý Thất Dạ ra tay như vũ bão, lôi kéo thân thể của quái vật, điên cuồng nện vào tinh không, nện đến nỗi máu đen bắn tung tóe, thân thể to lớn của bạch tuộc hắc ám bị Lý Thất Dạ nện nhão nhoẹt, thân thể rách vụn. – Quá bá đạo.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ chớp mắt đã nện bạch tuộc hắc ám thảm hại như thế, tất cả mọi người líu lưỡi.

– Tiểu tử này là quái vật sao.

Ngay cả Hươu Khách Ông cũng biến sắc. Con bạch tuộc hắc ám này tuyệt đối không yếu hơn hắn, thế nhưng bây giờ lại bị Lý Thất Dạ nện một trận, cho dù hắc ám bạch tuộc điên cuồng giãy dụa đi nữa thì cũng không thể chống lại Lý Thất Dạ, ở trong tay Lý Thất Dạ, nó chỉ có thể bị hành hạ đến chết mà thôi.

Nhìn thấy một màn này, bốn người Mộc Kiếm Chân Đế thót tim. Lý Thất Dạ khi nóng giận đúng là bá đạo, con bạch tuộc hắc ám này rất khủng bố, thế nhưng lúc này chỉ có thể bị hành hạ đến chết mà thôi. – Ngươi không nên dây vào ta.

Lý Thất Dạ cười lạnh, bàn tay nắm lấy xúc tu của bạch tuộc hắc ám, vặn thật mạnh.

Tiếng vỡ nát “phanh phanh phanh” vang lên, tất cả xúc tu của bạch tuộc hắc ám vốn đã vị Lý Thất Dạ vặn thành quai chèo, thế nhưng lúc này khi xúc tu của nó bị Lý Thất Dạ vặn mạnh thì xúc tu khổng lồ vỡ nát từng tấc một, cho dù xúc tu của nó thô to cách mấy đi nữa thì cũng không chịu nổi một kích, tất cả xúc tu đều vỡ nát.

Trong tiếng “phanh phanh phanh” này, chỉ thấy trời đổ mưa thịt, thịt vụn từ trên trời rớt xuống.

– Chi…

Bạch tuộc hắc ám hét lên một tiếng quái dị, đau không kiềm nổi, thân thể to lớn đánh về phía Lý Thất Dạ, thế nhưng Lý Thất Dạ đưa chân đạp tới, đạp nó cứng cựa.

Cho dù bạch tuộc hắc ám như một viên hành tinh to lớn lơ lửng trên trời, thế nhưng khi Lý Thất Dạ đạp xuống thì thân thể của nó bị Lý Thất Dạ đạp cứng dưới chân như một con sâu kiến, không thể phản kháng.

Khi bị Lý Thất Dạ đạp, bạch tuộc hắc ám chỉ có thể nhìn xúc tu của mình bị Lý Thất Dạ vặn nát từng tấc một, tất cả xúc tu của nó cứ thế bị Lý Thất Dạ hủy hết. – Má ơi, đệ nhất hung nhân quá hung ác, tay không đồ long cũng chỉ đến thế là cùng.

Nhìn dáng vẻ bá đạo vô địch của Lý Thất Dạ, tất cả mọi người run rẩy.

Mới vừa rồi bạch tuộc hắc ám khủng bố lắm đúng không, mới vừa rồi bạch tuộc hắc ám cường đại lắm đúng không, thế nhưng lúc này bạch tuộc hắc ám chỉ có thể bị Lý Thất Dạ hành hạ đến chết, ở trong tay Lý Thất Dạ, nó giống như là sâu kiến, giống như là thịt cá nằm trên thớt, mặc cho Lý Thất Dạ xâu xé, căn bản không thể phản kháng nổi.

Bạch tuộc hắc ám cường đại cách mấy đi nữa, lúc này khi lọt vào tay Lý Thất Dạ thì cũng trở nên nhỏ bé vô nghĩa.

Nhìn thấy thực lực Lý Thất Dạ khủng bố như vậy, mọi người run rẩy, lúc này Lý Thất Dạ chính là sát thần vô địch, ai lên thì cũng chỉ có nước bị hành hạ đến chết mà thôi. “Đùng…”

Khi tất cả xúc tu bị Lý Thất Dạ vặn nát thì bạch tuộc hắc ám liều mạng, phun ra sương mù hắc ám, sương mù này nó uẩn dưỡng đã ngàn vạn năm, uy lực không gì sánh bằng. “Đùng đùng đùng”

Khi sương mù hắc ám phun ra ngoài thì lập tức bao trùm bầu trời, từng viên sao trời trên bầu trời bị sương mù hắc ám hủy diệt, từng viên sao trời rơi rụng khỏi bầu trời như những viên sủi cảo được bỏ vào nồi. “Đùng” một cái, sương mù hắc ám chìm ngập. Bị sương mù hắc ám ăn mòn, từng viên sao trời trên bầu trời bị hủy diệt, chỉ nghe “phanh phanh phanh”, từng viên sao trời nổ tung, giống như pháo hoa ban đêm.

Cũng có rất nhiều ngôi sao rớt xuống, trong tiếng nổ “đùng đùng đùng”, những viên ngôi sao này kéo một vệt lửa thật dài, biến mất sâu trong vũ trụ.

Lý Thất Dạ cũng bị sương mù hắc ám nhấn chìm, khi sương mù hắc ám vừa nhấn chìm Lý Thất Dạ thì nghe “xèo xèo xèo”, không gian thời gian quanh Lý Thất Dạ bị sương mù ăn mòn, tất cả không gian thời gian hóa thành bột mịn bị cuốn bay, nơi này trở thành hố đen đáng sợ, có thể thôn phệ mọi thứ vào bất cứ lúc nào.

Nhìn thấy màn này, vô số người rùng mình, có người la hét:

– Quá nguy hiểm, đệ nhất hung nhân có gánh chịu nổi không?

Có thể nói, bạch tuộc hắc ám bất ngờ phun ra sương mù hắc ám, không hề có dấu hiệu nào báo trước, khiến người ta không kịp phòng bị, khi mọi người còn chưa kịp hoàn hồn thì Lý Thất Dạ đã bị sương mù hắc ám bao trùm.

Nhìn thấy sương mù hắc ám khủng bố nháy mắt bao trùm lấy Lý Thất Dạ, bốn người Hươu Khách Ông nhìn nhau, bọn họ mừng thầm, nếu như Lý Thất Dạ bị sương mù hắc ám tổn thương thì là chuyện không thể tốt hơn nữa.

Điều bọn họ muốn thấy nhất là Lý Thất Dạ cùng bạch tuộc hắc ám ôm nhau chết chung, như vậy bọn họ sẽ bớt rất nhiều chuyện, bọn họ có thể ngư ông đắc lợi.

“Ba” Nguồn truyện audio Podcast

Khi sương mù hắc ám vừa bao trùm Lý Thất Dạ dưới cái nhìn của mọi người thì thiên địa chấn nhẹ, trong nháy mắt, bên trong sương mù hắc ám tối đen như mực xuất hiện từng luồng hào quang, những luồng hào quang này nhanh chóng khuếch trương ra bên ngoài, chỉ nghe có tiếng “xèo xèo xèo” vang lên, khi hào quang khuếch trương ra bên ngoài thì sương mù hắc ám bị thiêu đốt, hóa thành tro tàn, cuốn bay theo gió.

Chương 3817: Trấn Sát

Sau khi sương mù hắc ám cháy sạch thì Lý Thất Dạ lại xuất hiện trước mắt mọi người. Chỉ thấy toàn thân Lý Thất Dạ tỏa ra hào quang thần thánh, mỗi sợi hào quang đều sáng óng ánh, giống như thủy tinh không có tạp chất.

Hào quang óng ánh tràn trề khí tức thần thánh, đây là thánh quang cực kỳ thuần túy, thần thánh vô thượng, mọi hắc ám, mọi ô uế đều bị thánh quang này rột rửa, mọi hắc ám trên thế gian đều không có chỗ ẩn mình, tựa như thứ hào quang thần thánh này có thể soi chiếu tới mỗi một góc trên thế gian vậy. – Ta muốn xem xem ngươi còn có bản lãnh gì nữa.

Lý Thất Dạ đứng trên trời, vặn nát xúc tu bị buộc thành quai chèo, cuối cùng hắn cười lớn, giơ tay xé rách.

“Rẹt…”

Tiếng xé rách vang lên, lúc này, Lý Thất Dạ dùng tay không xé đôi thân thể to lớn của bạch tuộc hắc ám từng tấc một.

– Ô…

Khi thân thể của mình bị Lý Thất Dạ xé từng tấc một thì bạch tuộc hắc ám hét thảm, thân thể to lớn vặn vẹo, va đập điên cuồng, muốn thoát khỏi bàn tay của Lý Thất Dạ.

Cho nên, tiếng “phanh phanh phanh” vang không dứt, bị thân thể của nó va đập, hư không bị nó đập nát như đập thủy tinh.

Thế nhưng bất luận hắc ám bạch tuộc có giãy dụa như thế nào đi nữa, có vặn vẹo như thế nào đi nữa thì cũng vô dụng. Nó bị Lý Thất Dạ nắm lấy, căn bản không thể trốn thoát, chỉ có thể chịu đựng đau đớn, chỉ có thể bị Lý Thất Dạ xé từng tấc một. “Rẹt… rẹt… rẹt…”

Tiếng xé rách bén nhọn vang không dứt, làm người ta sởn hết da gà. Thân thể của bạch tuộc hắc ám lớn như một ngôi sao, lúc này lại bị Lý Thất Dạ xé từng tấc một, máu đen tung tóe.

Chỉ nghe “soạt, soạt, soạt”, lúc này, lượng lớn máu đen phun ra ngoài, rơi xuống dưới đất như mưa rào, thân thể to lớn của bạch tuộc hắc ám bị Lý Thất Dạ xé rách. – Ô, ô, ô…

Bạch tuộc hắc ám không ngừng hét thảm, thiên địa vang vọng tiếng hét thảm thiết của nó, hết sức kinh khủng, làm người ra phải rùng mình.

Nhìn bạch tuộc hắc ám bị Lý Thất Dạ xé từng tấc một, nghe tiếng kêu thảm thiết của bạch tuộc hắc ám, mọi người thoáng rùng mình, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, người nhát gan thì bị hù dọa đến mức mồ hôi lạnh thấm ướt toàn thân.

Cảnh tượng trước mắt quá kinh khủng, nhất là khi nhìn thấy máu đen trút xuống tầm tã như mưa thì càng khiến mọi người mềm nhũn hai chân, thậm chí có người còn nôn mửa.

Bạch tuộc hắc ám cường đại như thế, vậy mà khi rơi vào tay Lý Thất Dạ thì cũng chỉ là thịt cá nằm trên thớt, mặc cho Lý Thất Dạ giết chết, mọi sự giãy dụa của nó đều chỉ là uổng phí sức lực mà thôi.

Nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng này, tất cả mọi người hít lạnh. Lúc này thực lực Lý Thất Dạ phô diễn mạnh hơn trước đây rất nhiều, tay không đồ long trong truyền thuyết cũng chỉ đến thế mà thôi. “Rẹt…”

Thân thể của bạch tuộc hắc ám bị xé từng tấc một, bầu trời trút mưa đen, bạch tuộc hắc ám hét lên chói tai, hét lên thảm thiết, nó không ngờ lại gặp phải đối thủ khủng bố như thế.

Phải biết năm đó có vô số cường địch, thậm chí ngay cả Chân Thần bất hủ cùng Chân Đế vô địch cũng đều chết trong tay của nó.

Thế nhưng hôm nay ở trong tay Lý Thất Dạ nó chỉ có thể bị chém giết, ngay cả việc phản kháng cũng trông có vẻ rất yếu ớt. Ở trong tay Lý Thất Dạ, nó căn bản không chịu nổi một đòn. “Rẹt…”

Khi bạch tuộc hắc ám bị xé đến sọ thì máu đen trào ra càng nhiều, trút xuống như hồng thủy, giống như hồng thủy vỡ đê, cuồn cuộn không dứt.

Khi thân thể của bạch tuộc hắc ám bí xé đến sọ thì lộ ra một viên hắc thạch, viên hắc thạch này vô cùng to lớn, còn lớn hơn cả bàn tròn. Viên hắc thạch này bóng loáng như ngọc, viên hắc thạch này có đạo văn thần bí khó lường, mỗi sợi đạo văn đều đang chảy xuôi, hết sức ảo diệu, tựa như bên trong viên đá này có chứa đựng thiên chương vô thượng. “Đôm đốp…”

Tiếng điện giựt vang lên, khi viên hắc thạch này vừa xuất hiện thì bắn ra thiểm điện, những sợi thiểm điện tán loạn này lại là màu đen.

– Hắc thạch, nhìn kìa, đó là hắc thạch, là hắc thạch cấp bậc cự vô phách.

Khi hắc thạch vừa lộ, có Chân Thần bất hủ tinh mắt, hét lớn một tiếng.

Mọi người đưa mắt nhìn viên hắc thạch này, khi nhìn kỹ viên hắc thạch này thì mọi người đều bị viên hạch này thu hút.

– Đây chính là mẫu thạch sao? Là hoàng thạch trong hắc thạch?

Nhìn thấy viên hắc thạch này, có cường giả gào lớn.

– Trân bảo nha, trân bảo vô thượng nha, viên hắc thạch này chính là bảo vật vô giá.

Nhìn thấy viên hắc thạch này, có lão tổ thế gia gào lớn, ực nước miếng.

Trước đó mỗi viên hắc thạch đều bán được giá trên trời, từng có không ít người vì giành lấy hắc thạch mà liều cả tính mạng. Hắc thạch không chỉ có thể giúp gia tăng công lực, mà còn có thể kéo dài tuổi thọ.

Phải biết rằng hắc thạch mà mọi người lấy từ xác chết chỉ lớn cỡ ngón tay cái mà thôi, có một vài viên hắc thạch còn vô cùng ảm đạm.

Thế nhưng viên hắc thạch trong đầu bạch tuộc hắc ám lại lớn cỡ bàn tròn, bóng loáng như ngọc, đạo văn trên hắc thạch ảo diệu vô song, thậm chí viên hắc thạch này còn có thiểm điện quanh quẩn, ngay cả người ngu cũng biết đây là bảo vật vô giá.

Cho nên khi nhìn thấy viên hắc thạch này thì vô số người nhìn nhau ực nước miếng, đối với không ít người, nếu như có được viên hắc thạch này thì đời này vô cùng được lợi.

Lúc này, ngay cả bốn người Hươu Khách Ông cũng nhìn nhau, phải biết rằng Khách Minh vì muốn có được hắc thạch mà không tiếc huyết tế mấy vạn bình dân bách tính.

Bây giờ một viên hắc thạch vô giá bày ra trước mặt bọn họ, bọn họ có thể không động tâm hay sao? Nhất là Chân Thần bất hủ tuổi tác đã lớn như Hươu Khách Ông, Tứ Đại Bảo Vương, Quan Thụ Giả, bọn họ khát vọng ích thọ duyên niên hơn bất kỳ ai. “Đôm đốp”

Lúc này, thiểm điện hắc ám quanh quẩn xung quanh hắc thạch đột nhiên nhúc nhích, nháy mắt hội tụ lại với nhau, nháy mắt tạo thành một vòng xoáy.

“Xùy xùy xùy…”

Ngay lúc này, từng tiếng xé gió vang lên, từng luồng thiểm điện hắc ám thình lình bay ra.

– A… a… a…

Ngay lúc này, ngay khi tiếng “xùy xùy xùy” vang lên thì tiếng kêu thảm cũng vang lên không dứt.

Trong nháy mắt, bên trong cơ thể của không ít tu sĩ cường giả đang đứng quan sát ngoài xa đột nhiên bắn ra một luồng thiểm điện hắc ám. Luồng thiểm điện hắc ám này chui ra khỏi cơ thể, nháy mắt đâm lủng lồng ngực của bọn họ, nương theo máu tươi tung tóe, những luồng thiểm điện hắc ám này phá không bay đi.

Chỉ nghe tiếng xé gió “sưu sưu sưu”, những thiểm điện hắc ám này đều hòa vào bên trong vòng xoáy.

Chương 3818: Thiểm Điện Hồng Lưu

– Sao lại như vậy…

Bất thình lình không ít tu sĩ cường giả bị thiểm điện hắc ám đâm thủng ngực, không ít tu sĩ cường giả sợ hãi nhảy dựng, không ít người sắc mặt trắng nhách, sợ hãi mất hồn mất vía. – Là hắc thạch, bọn họ đều là người sử dụng hắc thạch, chỉ có người sử dụng hắc thạch thì trong cơ thể mới có thiểm điện hắc ám.

Có người nhanh trí, hét lớn lên.

– Hắc thạch…

Nghe vậy, mọi người xôn xao, nhất thời, mọi người đều vội vàng lùi lại.

Thấy không ít tu sĩ cường giả bị thiểm điện hắc ám đâm thủng lồng ngực, những người còn lại sợ hãi trắng mặt, không khỏi khiếp sợ.

– Là hắc thạch, bọn họ đều từng sử dụng hắc thạch!

Có cường giả nhìn ra mánh khóe, hét lên.

– Không xong, hắc thạch chỉ là mồi nhử mà thôi.

Có lão tổ thế gia hoàn hồn, nói:

– Là bạch tuộc hắc ám quấy phá, là nó cố ý thả ra xác chết, để người ta nuốt hắc thạch.

Nói xong, hắn móc hắc thạch của mình ra ném.

– Hắc thạch là mồi thử.

Chỉ trong thời gian ngắn, không ít tu sĩ cường giả tỉnh hồn, nhất là những tu sĩ cường giả còn giữ hắc thạch thì càng trắng mặt, lập tức móc ra tất cả hắc thạch của mình ném đi.

Trước đó, mỗi viên hắc thạch đều có thể bán được giá trên trời, bây giờ mọi người làm sao còn quan tâm hắc thạch giá trị bao nhiêu tiền nữa, đều vội vàng ném hết hắc thạch của mình.

Lúc này mọi người mới hiểu, tất cả đều là bạch tuộc hắc ám quấy phá, là nó dụ dỗ tu sĩ cường giả nuốt hắc thạch, dùng thân thể của tu sĩ cường giả nuôi dưỡng số hắc thạch này.

Giống như câu cá vậy, muốn câu cá lớn thì phải có mồi, hắc thạch chính là mồi, vì tăng cường công lực, vì kéo dài tuổi thọ, rất nhiều tu sĩ cường giả đã nuốt hắc thạch.

Cho nên, lúc này, tất cả tu sĩ cường giả nuốt hắc thạch đều bị thiểm điện màu đen đâm thủng lồng ngực, chớp mắt mất mạng.

“Ông…”

Lúc này, sau khi vòng xoáy hắc thạch hấp thu tất cả thiểm điện hắc ám trong cơ thể của tu sĩ cường giả thì bỗng phát sáng, cả viên hắc thạch như được thắp sáng. “Đùng…”

Bên trên bầu trời như có thứ gì đó nổ tung, như toàn bộ thế giới đều nổ tung, trong tiếng nổ “đùng” này, toàn bộ thế giới lung lay.

Trong tiếng “đùng” này, chỉ thấy hắc thạch phun ra thiểm điện hắc ám cuồn cuộn, thiểm điện hắc ám cuồn cuộn đánh về phía Lý Thất Dạ

Khi thiểm điện hắc ám cuồn cuộn xông tới thì giống như hồng thủy vỡ đê, cuồn cuộn không dứt, đồng thời cũng như thiên quân vạn mã, thanh thế rất lớn. Khi thiểm điện hắc ám cuồn cuộn đánh tới thì giống như hồng thủy va hủy thế giới.

Khi thiểm điện hắc ám cuồn cuộn như hồng thủy đánh tới thì không ai có thể né tránh, không biện pháp nào có thể né tránh.

“Đùng…”

Trong nháy mắt, thiểm điện kinh khủng tuyệt luân đánh trúng Lý Thất Dạ.

Khi thiểm điện hắc ám đánh trúng Lý Thất Dạ thì tựa như dấy lên ngàn cơn sóng, trong tiếng nổ “đùng” vang, chỉ thấy hào quang trên người Lý Thất Dạ bị thiểm điện hắc ám hất tung vào vũ trụ.

Lúc này, thiểm điện hắc ám muốn hất bay hào quang trên người Lý Thất Dạ, muốn hủy diệt thân thể của Lý Thất Dạ.

Tiếng “đùng đùng đùng” vang lên không dứt, lúc này, chỉ thấy trên người Lý Thất Dạ phun ra hào quang ngập trời. Hào quang ngập trời vừa xuất hiện thì lập tức hóa thành quang diễm vô cùng vô tận, ngăn cản thiểm điện màu đen. “Đùng… đùng… đùng…”

Lại một trận âm thanh xung kích rung chuyển thiên địa, khi trên người Lý Thất Dạ dâng lên quang diễm ngập trời ngăn cản thiểm điện hắc ám thì thiểm điện hắc ám không cam lòng bỏ qua, dòng lũ thiểm điện lại đánh thẳng vào quang diễm trước người Lý Thất Dạ.

Hơn nữa, khi dòng lũ thiểm điện xông tới thì còn kèm theo tiếng “đôm đốp, đôm đốp, đôm đốp”. Lúc này, vô số ánh điện tràn trề lực từ dính lên quang diễm, từng tia ánh điện chui vào trong quang diễm, muốn công phá phòng ngự của Lý Thất Dạ.

Tiếng “đùng đùng đùng” vang lên không dứt, thiểm điện hắc ám không ngừng đánh vào quang diễm, nhất thời, dòng lũ thiểm điện cùng quang diễm giằng co với nhau, thiểm điện hắc ám giống như dòng lũ cuồn cuộn điên cuồng lao tới.

Còn quang diễm của Lý Thất Dạ thì vô cùng vô tận, bị dòng lũ thiểm điện xông hết lần này đến lần khác thế nhưng vẫn không tan vỡ, vẫn chặn được thiểm điện hắc ám.

Rất hiển nhiên, trong thời gian ngắn, thiểm điện hắc ám không thể nào đánh tan được quang diễm, hai bên chỉ có thể giằng co với nhau.

Nhìn thấy quang diễm với dòng lũ thiểm điện giằng co với nhau, lúc này, bốn người Mộc Kiếm Chân Đế, Hươu Khách Ông, Tứ Đại Bảo Vương, Quan Thụ Giả nhìn nhau.

Rất hiển nhiên, lúc này bọn họ đã động tâm, bởi vì lúc này chính là cơ hội vạn năm hiếm thấy. Lúc này, Lý Thất Dạ cùng dòng lũ hắc ám giằng co với nhau, không rảnh quan tâm chuyện khác.

Nếu như ra tay vào lúc này thì đã chọn đúng lúc Lý Thất Dạ bất lợi nhất, thậm chí có thể nói rằng lúc này là lúc Lý Thất Dạ yếu nhất, nếu như có phe thứ ba ra tay thì Lý Thất Dạ sẽ thiệt thòi lớn, nhẹ thì trọng thương, nặng thì mất mạng.

Cho nên, lúc này, bốn người Mộc Kiếm Chân Đế nhìn nhau, bọn họ không thể bỏ qua cơ hội vạn năm hiếm thấy này được, một khi bỏ qua thì đại thế sẽ bất lợi đối với bọn họ.

Lý Thất Dạ quá mạnh, lúc này bọn họ rất kiêng kỵ, lúc này đừng nói là đơn đả độc đấu, cho dù bốn người bọn họ có liên thủ với nhau thì cũng không có niềm tin chiến thắng Lý Thất Dạ. “Keng…”

Trong chớp mắt, đế kiếm trong tay Mộc Kiếm Chân Đế ngân dài, ánh kiếm phóng lên tận trời, kiếm khí hạo nhiên.

Đế kiếm của Mộc Kiếm Chân Đế thình lình ngân dài, lập tức thu hút sự quan tâm của mọi người, mọi người cùng nhìn về phía Mộc Kiếm Chân Đế.

– Không hay…

Nhìn thấy Mộc Kiếm Chân Đế hai tay cầm đế kiếm, ánh kiếm ngàn vạn trượng, đế uy cuồn cuộn, nghiền ép cửu thiên thập địa, chúng tu sĩ cường giả hít lạnh.

Mọi người biết Mộc Kiếm Chân Đế muốn làm gì, lúc này người ngu cũng có thể thấy rằng bốn người Mộc Kiếm Chân Đế muốn ra tay với Lý Thất Dạ.

Nhìn thấy màn này, không ít người nhìn nhau. Mọi người cũng biết, nếu như bốn người Mộc Kiếm Chân Đế bỏ qua cơ hội này thì cơ hội sẽ không đến thêm lần thứ hai. – Đạo hữu, đắc tội.

Lúc này, Mộc Kiếm Chân Đế trầm quát, đế kiếm trong tay nhấc lên.

“Keng…”

Kiếm reo cửu thiên, ngay lúc này, theo đế kiếm trong tay Mộc Kiếm Chân Đế nhấc lên, trên bầu trời xuất hiện ngàn tỉ đế kiếm, trong tiếng kiếm reo “keng keng keng” vô cùng vô tận, ngàn tỉ đế kiếm xoay tròn, hóa thành thế giới đế kiếm vô thượng. Khi đế kiếm vô cùng vô tận xoay tròn, nó có thể xoắn đứt mọi thứ trên thế gian.

Chương 3819: Thời Quang Chảy Chậm (1)

– Kiếm vực…

Nhìn thấy màn này, có người hét lên. Khi rừng kiếm chằng chịt chết chóc này giáng lâm thì sẽ trấn sát chư thần, tàn sát chúng sinh, kiếm vực có thể đồ diệt mọi thứ trên thế gian. – Giết…

Khi kiếm vực của Mộc Kiếm Chân Đế phủ xuống, người đầu tiên ra tay không phải là Mộc Kiếm Chân Đế, mà là Tứ Đại Bảo Vương.

“Thùng thùng thùng…”

Hai tay của hắn điên cuồng đánh vào Truy Hồn Cổ, trong tiếng trống “thùng thùng thùng”, sóng âm nhấn chìm thế giới.

Lúc này, tiếng trống của Tứ Đại Bảo Vương cuồn cuộn bất tuyệt, giống như sóng thần, sóng âm nhấc cao nghìn tỉ trượng, đập mạnh về phía Lý Thất Dạ.

“Phanh phanh phanh”

Khi sóng gầm đánh tới thì từng viên sao trời nháy mắt vỡ nát, có thể tưởng tượng được khi sóng gầm đánh tới, uy lực khủng bố như thế nào.

“Phanh…”

Sóng gầm còn chưa đánh tới Lý Thất Dạ thì không gian thời gian xung quanh Lý Thất Dạ bị đánh nát, vô số mảnh vỡ thời không bay tứ tán.

“Keng…”

Khi sóng gầm xông tới Lý Thất Dạ thì kiếm vực của Mộc Kiếm Chân Đế cũng đã phủ xuống đỉnh đầu của Lý Thất Dạ.

Kiếm reo cửu thiên, nghìn tỉ đế kiếm hóa thành kiếm hải, nháy mắt bao trùm lấy Lý Thất Dạ, nghìn tỉ đế kiếm trấn sát về phía Lý Thất Dạ.

– Giết…

Ngay lúc này, Quan Thụ Giả cùng Hươu Khách Ông liên thủ với nhau. Sức mạnh mênh mông vô tận của Quan Thụ Giả rót vào trong cơ thể của Hươu Khách Ông, còn sừng hươu của Hươu Khách Ông thì xuyên qua kiếm hải, xuyên qua sóng gầm, nháy mắt đâm vào sau lưng Lý Thất Dạ. – Không muốn thể diện…

Nhìn thấy bốn người Mộc Kiếm Chân Đế đồng thời ra tay đánh lén Lý Thất Dạ, Đoạn Ngọc Chân Đế biến sắc, bước ra một bước.

Thế nhưng khi Đoạn Ngọc Chân Đế vừa ra bước thì đằng sau có một bàn tay vô hình đè vai nàng lại.

Lúc này đằng sau Đoạn Ngọc Chân Đế vang lên tiếng nói già nua, nói chậm:

– An tâm chớ vội, hắn mạnh ngoài sức tưởng tượng của ngươi, không cần ngươi ra tay giúp đỡ, tự hắn có thể ngăn cản được, ngươi đứng đó xem tuồng là được.

Tiếng nói già nua này mặc dù vang lên ở phía sau Đoạn Ngọc Chân Đế, thế nhưng người nói chuyện lại không ló mặt, tựa như hắn không có mặt ở nơi này vậy.

Nghe vậy, Đoạn Ngọc Chân Đế hơi do dự, cuối cùng hít sâu một hơi, dừng bước không động.

Bốn người Hươu Khách Ông đồng loạt ra tay, chóng vánh như thiểm điện, làm người ta không nhìn kịp.

Mặc dù bốn người Hươu Khách Ông nhìn như ra tay cùng một lúc, thế nhưng trên thực tế thì không phải như vậy.

Mới đầu, người ra tay đầu tiên chính là Mộc Kiếm Chân Đế, thế nhưng người tập kích Lý Thất Dạ sớm nhất lại là Tứ Đại Bảo Vương. Thế nhưng khi sóng gầm vừa xông tới Lý Thất Dạ thì kiếm vực của Mộc Kiếm Chân Đế cũng giáng lâm, đồng bộ với sóng gầm của Tứ Đại Bảo Vương.

Trong bốn người, người ra tay muộn nhất chính là Quan Thụ Giả cùng Hươu Khách Ông. Quan Thụ Giả chuyển sức mạnh vô song của mình vào sừng hươu của Hươu Khách Ông, Hươu Khách Ông vô thanh vô tức gảy sừng đâm sau lưng Lý Thất Dạ.

Trên thực tế, bọn họ ra tay chóng vánh, chỉ trong vòng một cái chớp mắt mà thôi. Một cái chớp mắt này không hề quan trọng, thế nhưng đối với tồn tại cấp bậc như bọn họ thì thời gian một cái chớp mắt này lại khác hẳn.

Mặc dù bọn họ ra tay có trình tự, bất luận là Mộc Kiếm Chân Đế ra tay trước, hay Tứ Đại Bảo Vương tập kích trước, thế nhưng ở giây cuối cùng đều đánh tới Lý Thất Dạ.

Bất luận là sóng gầm của Tứ Đại Bảo Vương hay là kiếm vực của Mộc Kiếm Chân Đế, hay là sừng hươu vô thanh vô tức của Hươu Khách Ông, đều đồng loạt đánh lên thân Lý Thất Dạ.

Trên thực tế, đây là một loại phối hợp ăn ý. Mặc dù Tứ Đại Bảo Vương cùng Mộc Kiếm Chân Đế ra tay trước, hơn nữa bọn họ còn tung ra đòn đánh trí mạng, thế nhưng bọn họ không cậy vào đòn đánh trí mạng của mình có thể trấn sát Lý Thất Dạ.

Bọn họ tung ra đòn đánh cường đại vô địch như thế là để che giấu đòn tấn công của Hươu Khách Ông.

Mộc Kiếm Chân Đế cùng Tứ Đại Bảo Vương ra tay trước, hơn nữa vừa ra tay thì chính là vô địch, đánh nát tám hướng, trấn sát chư thần, uy lực cường đại khiến người nghe sợ mất mật.

Sừng hươu của Hươu Khách Ông được tung ra muộn nhất, hơn nữa còn vô thanh vô tức, tốc độ nhanh khó tin. Sừng hươu cùng kiếm vực, sóng gầm đồng thời đánh lên trên người Lý Thất Dạ.

Lúc này, người ta thường chỉ chú ý tới kiếm vực của Mộc Kiếm Chân Đế cùng sóng gầm của Tứ Đại Bảo Vương, còn sừng hươu đánh lén thì thường bị người ta bỏ qua.

Mà sừng hươu này chính là cái trí mạng nhất, đáng sợ nhất, nó không chỉ vô thanh vô tức, mà còn vô cùng bén nhọn, đâm về phía Lý Thất Dạ nhanh như thiểm điện. – Không tốt…

Ngay lúc sừng hươu đâm tới sau lưng Lý Thất Dạ thì có Chân Thần bất hủ cảm thấy nguy hiểm, cảm thấy như có vật vô cùng bén nhọn đâm xuyên trái tim của mình, làm người ta phải giật mình.

Nhưng lúc cảm thấy nguy hiểm thì đã muộn rồi, mọi người chỉ nghe một cái “xùy”, thanh âm bén nhọn như đâm xuyên mọi thứ trên thế gian, ngay lúc này, nó không chỉ đâm xuyên trái tim của Lý Thất Dạ, mà còn đâm xuyên thời không, đâm xuyên đại đạo, thậm chí là đâm xuyên thiên địa.

Ngay khi sừng hươu đâm xuyên thì mọi người có ảo giác rằng, lúc này, mọi thứ trong thiên địa đều bị sừng hươu đâm xuyên, ngay cả lồng ngực của mình cũng vậy.

Ngay khi này mọi người đều cảm thấy rằng sừng hươu bén nhọn đã đâm xuyên lồng ngực của mình, giọt giọt máu tươi nhỏ xuống từ sừng hươu.

Ngay khi này mọi người đều trợn mắt, cúi đầu nhìn lồng ngực của mình, giống như sừng hươu thật sự đâm xuyên lồng ngực của mình vậy. Cảm nhận được ảo giác này, mọi người đều khiếp sợ biến sắc. – Má ơi…

Sau khi cảm thấy lồng ngực mình bị sừng hươu đâm xuyên, có tu sĩ cường giả gầm lên. Cảm giác này quá chân thật, quá rung động, quá đáng sợ.

Ngay khi này, mọi người cùng nhìn Lý Thất Dạ. Lúc này, thời gian như dừng lại, tất cả mọi thứ trên thế gian đều dừng lại. Lúc này, sừng hươu đã đâm xuyên lồng ngực của Lý Thất Dạ, sóng gầm đánh trúng người Lý Thất Dạ, kiếm vực trấn sát Lý Thất Dạ, muốn xoắn nát Lý Thất Dạ.

Mọi người trợn mắt, mọi người chấn động nhìn một màn này, mọi người há miệng thật lớn.

– Lý Thất Dạ xong đời rồi…

Lúc này, có người hoảng sợ nói.

Thế nhưng lúc này thời gian như bị kéo dài vô hạn, ngay cả tu sĩ cưởng giả hoàng sợ thốt lên câu trên thì câu nói trên cũng bị kéo dài vô hạn, tựa như cho dù mất cả cuộc đời thì cũng không thể nói xong câu nói này.

Chương 3820: Thời Quang Chảy Chậm (2)

– Quá kinh khủng…

Không chỉ một hai người cảm thấy thời gian bị kéo dài, tất cả mọi người đều cảm thấy khi này thời gian không còn chảy nữa, mà đã bị phóng đại vô hạn, bị kéo dài vô hạn.

Trong khoảng thời gian bị phóng đại vô hạn, bị kéo dài vô hạn này, chúng tu sĩ không tài nào lấy lại tinh thần.

Trong khoảng thời gian bị phóng đại vô hạn, bị kéo dài vô hạn này, tất cả mọi người đều cho rằng Lý Thất Dạ xong đời rồi, Lý Thất Dạ sắp bị bốn người Hươu Khách Ông giết chết rồi.

Chúng cường giả vẫn chưa kịp phản ứng, vẫn chưa kịp nhìn ra vấn đề. Trên thực tế, bọn họ vẫn còn dừng lại trong khoảnh khắc bị phóng đại vô hạn, bị kéo dài vô hạn.

Thế nhưng người cường đại như Đoạn Ngọc Chân Đế lập tức cảm thấy không đúng, đây không phải là thời gian dừng lại, mà là có người đang thao túng thời gian, thời gian chỉ là cây thước đo trong tay hắn, phóng lớn thả nhỏ đều tuân theo ý muốn của hắn. “Ông…”

Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, mọi người còn chưa kịp biết chuyện gì đang xảy ra thì lúc này mọi người đều có ảo giác, cảm thấy thời gian như bị ai đó đẩy một cái.

Ngay khi thời gian như bị ai đó đẩy một cái này, chỉ thấy Lý Thất Dạ quay người lại.

Lý Thất Dạ giằng co với thiểm điện hắc ám vẫn còn đó, quang diễm ngập trời vẫn đấu với dòng lũ thiểm điện, thậm chí lúc này mọi người còn thấy sừng hươu sắp đâm vào tấm lưng của Lý Thất Dạ.

Nhưng, ngay lúc này, từ trên người Lý Thất Dạ bước ra một Lý Thất Dạ thứ hai, Lý Thất Dạ thứ hai quay người lại.

“Phanh…”

Trong nháy mắt, thời gian nhảy vọt, mọi người còn chưa kịp phản ứng thì Lý Thất Dạ quay người lại đã đánh ra một quyền, một quyền đấm bay Tứ Đại Bảo Vương, Tứ Đại Bảo Vương bị một quyền này đấm nhão nhoẹt, máu tươi tung tóe, lâu sau mới nghe tiếng xương vỡ “răng rắc”. “Đùng…”

Lúc này, thời gian không còn chảy nữa, toàn bộ thế giới giống như một bức tranh.

Khi Lý Thất Dạ một quyền đấm Tứ Đại Bảo Vương nhão nhoẹt thì hiện trường giống như lật sang trang mới, trang này xuất hiện trước mắt mọi người, chỉ thấy Lý Thất Dạ đạp một cước, chỉ nghe một cái “đùng”, chỉ thấy Mộc Kiếm Chân Đế bị cước này đạp rớt khỏi bầu trời, đầy trời mưa máu, Mộc Kiếm Chân Đế đụng vào đại địa, máu tươi đầy đất, tựa như thân thể của hắn đã bị đụng nát. “Phanh…”

Trang thứ ba lật ra, trên bức tranh này Lý Thất Dạ lật người, đá mạnh một cước lên người Quan Thụ Giả, chỉ nghe một cái “phanh”, Quan Thụ Giả bị đá đứt người, đầy trời mua máu, thân thể khổng lồ của hắn bị đá bay vào vũ trụ, cuối cùng đâm vào một viên ngôi sao, máu tươi bắn mạnh.

Cuối cùng chỉ nghe tiếng “phanh phanh phanh” vang lên không dứt, lúc này, trang thứ tư được lật.

Trong tiếng “phanh phanh phanh” này, hai tay Lý Thất Dạ đã nắm lấy cặp sừng hươu của Hươu Khách Ông, nhấc thân thể của Hươu Khách Ông lên cao rồi liên tục đập mạnh xuống đất, mỗi lần đập đều đổ máu đầy trời.

Khi Lý Thất Dạ quăng đập Hươu Khách Ông, đập đến mức đầy trời máu tươi thì hình ảnh trôi qua rất nhanh, để mọi người thấy rõ toàn bộ quá trình. Hươu Khách Ông bị đập rách rưới, toàn thân máu tươi, quá trình hết sức máu tanh. “Ông…”

Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì thời gian bình thường trở lại, thời gian bắt đầu chảy xuôi.

– Ô…

Lúc này, mọi người nghe thấy bạch tuộc hắc ám hét thảm. Cuối cùng chỉ nghe một tiếng “xùy”, đầy trời máu đen xối xuống, thân thể lớn như tinh cầu của bạch tuộc hắc ám bị Lý Thất Dạ xé thành hai nửa.

Trong tiếng hét thảm “ô”, bạch tuộc hắc ám đánh mất tính mạng, bị Lý Thất Dạ tươi sống giết chết, bị xé từng tấc một, hành hạ đến chết.

Chỉ nghe một tiếng “phanh”, thân thể khổng lồ của bạch tuộc hắc ám bị Lý Thất Dạ ném lên mặt đất.

Trong nháy mắt, thiên địa yên tĩnh, không còn Hươu Khách Ông, không còn Mộc Kiếm Chân Đế, càng không có kiếm vực, không có sóng gầm, cũng không có sừng hươu đâm sau lưng Lý Thất Dạ.

Thiên địa chỉ còn lại một vùng hỗn độn, Mộc Kiếm Chân Đế đâm xuống đất, máu me đầm đìa, e rằng đã đâm nát thân thể. Tứ Đại Bảo Vương bị đấm bay, cái cằm vỡ nát. Quan Thụ Giả bị đá văng vào vũ trụ, thân thể bị đá đứt. Còn Hươu Khách Ông thì mình mẩy máu me, bị đập tới mức mặt đất nứt ra.

Lúc này, mọi người cảm thấy mình vừa nằm mơ, kiếm vực trấn sát, sóng gầm oanh diệt, sừng hươu xuyên tim… đều chưa từng tồn tại, đều chưa từng xuất hiện. Dường như thứ mọi người vừa nhìn thấy chỉ là ảo ảnh, chứ không thật sự xảy ra.

Nhất thời mọi người ngơ ngác nhìn hiện trường, bởi vì vừa rồi sừng hươu đâm xuyên lồng ngực, tất cả mọi người đều lâm vào kỳ cảnh, hết sức chân thật, hết sức rõ ràng, thế nhưng lúc này lại như chưa từng xảy ra, cũng không có Lý Thất Dạ thứ hai.

Lúc này chỉ có một Lý Thất Dạ bình tĩnh đứng trên trời, còn bốn người Mộc Kiếm Chân Đế, ngay khoảnh khắc vừa rồi đã bị đánh te tua.

– Khống chế thời gian, ngược dòng thời gian.

Đoạn Ngọc Chân Đế hoàn hồn, hít lạnh một hơi.

Lúc này nàng mới nhận ra những gì vừa thấy không phải là ảo ảnh, mà chỉ là một khả năng trong vô vàng khả năng.

Có cảnh tượng vừa rồi là bởi vì Lý Thất Dạ khống chế thời gian, hắn phóng đại khoảnh khắc này vô hạn, hắn kéo dài khoảnh khắc này vô hạn.

Đối với mọi người thì một khoảnh khắc không hề có ý nghĩa, thế nhưng sau khi khoảnh khắc này bị Lý Thất Dạ phóng đại vô hạn, kéo dài vô hạn thì Lý Thất Dạ có thể thay đổi mọi chuyện xảy ra trong khoảnh khắc này, trong khoảnh khắc này Lý Thất Dạ muốn làm gì thì làm.

Cho nên trong khoảnh khắc này mới xuất hiện vô số khả năng, có thể là sừng hươu đâm xuyên lồng ngực Lý Thất Dạ, cũng có thể là Lý Thất Dạ hành hung bốn người Mộc Kiếm Chân Đế. Bất kể xuất hiện khả năng nào đi nữa thì tất cả đều tuân theo ý nguyện của Lý Thất Dạ, hắn muốn kết quả như thế nào thì có thể sửa đổi thành thế đấy. – Lời này chỉ đúng phân nửa.

Sau lưng Đoạn Ngọc Chân Đế vang lên tiếng nói già nua, nói chậm:

– Không sai, đây chính là ngược dòng thời gian, trong khoảnh khắc này, hắn

có thể trở lại quá khứ của khoảnh khắc này, cũng có thể đi đến tương lai của khoảnh khắc này…

– Trong một khoảnh khắc này, hắn có thể ở điểm bắt đầu, cũng có thể ở điểm kết thúc, tất cả đều do hắn quyết định. Thế nhưng không phải bởi vì hắn nắm giữ thời gian, hắn không tu luyện thời gian, mà là bởi vì tốc độ của hắn quá nhanh, nhanh đến mức vượt qua mọi thứ, thế gian đã không còn thứ gì nhanh hơn hắn nữa…

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 20 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 1 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin