1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 760 [Chương 3796 đến Chương 3800]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 760 [Chương 3796 đến Chương 3800]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3796: Ra Tay Liền Vô Địch

Chỉ là hơi ép cách không mà thôi, ngón tay của Lý Thất Dạ vẫn còn chạm trên lưỡi kiếm, thế nhưng Dương Đình Vũ không kịp kêu thảm thì đã bị ép thành sương máu.

E rằng Dương Đình Vũ nằm mơ cũng không ngờ rằng mình lại chết nhanh như vậy, ngay cả cơ hội giãy dụa cũng không có, chỗ dựa Mộc Kiếm Chân Đế ngay cả cơ hội ra tay cứu hắn cũng không có.

Ban đầu, Dương Đình Vũ dám tới Minh Lạc thành, dám đứng trước cửa thành Minh Lạc thành khiêu khích Lý Thất Dạ là bởi vì có sư phụ Mộc Kiếm Chân Đế làm chỗ dựa, cho hắn lực lượng, cũng cho hắn niềm tin.

Khiến Dương Đình Vũ ngộ nhận là, cho dù Lý Thất Dạ cường đại cách mấy, thế nhưng vẫn có Mộc Kiếm Chân Đế che chở hắn, hắn sẽ không bị thương, sẽ không chết trong tay Lý Thất Dạ.

Thế nhưng không ngờ rằng chớp mắt lại bị Lý Thất Dạ ép chết, hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Lý Thất Dạ ép thành sương máu, hơn nữa Mộc Kiếm Chân Đế mà hắn cho rằng tuyệt đối có thể che chở hắn lại không ra tay cứu hắn.

Có thể nói, ngay khoảnh khắc bị ép thành sương máu, e rằng trong lòng Dương Đình Vũ đã tràn ngập hối hận, đây đúng là muốn hắn đi tìm đường chết mà.

“Phanh…”

Ngay khoảnh khắc Dương Đình Vũ bị ép thành sương máu thì trường kiếm trong tay Tô Mặc Bạch lập tức vỡ nát, nháy mắt vỡ thành ngàn vạn mảnh, hóa thành vô số toái phiến.

Điều này khiến cho Lãnh Điện Kiếm Thần khiếp sợ, lúc này hắn nhận ra mình không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ, hai người bọn họ chênh lệch với nhau quá lớn.

Ngay lúc này, Lãnh Điện Kiếm Thần nhanh chóng rút lui, nháy mắt rút lui trở về doanh địa Mộc gia như một tia chớp.

Lúc này Lãnh Điện Kiếm Thần hết sức rõ ràng, tồn tại như Lý Thất Dạ, sợ rằng chỉ có cường đại như Chân Đế mới có thể chống đỡ nổi, thực lực như hắn chỉ là tự tìm đường chết mà thôi. – Đã tới rồi mà còn muốn đi sao?

Lý Thất Dạ cười nhạt, bước ra một bước.

Tốc độ của Lãnh Điện Kiếm Thần mặc dù nhanh không ai bằng, thế nhưng Lý Thất Dạ vừa bước ra một bước thì nháy mắt đã chặn đường lui của hắn, nháy mắt chặn trước mặt của hắn. “Keng…”

Ngay lúc Lý Thất Dạ gần trong gang tấc, Lãnh Điện Kiếm Thần ra tay. Mặc dù trong tay của hắn không có kiếm, thế nhưng trong lòng lại có kiếm, vừa ra tay thì ánh kiếm ngập trời, kiếm đạo hoành không.

Trong tiếng kiếm reo “keng…”, chỉ thấy một kiếm hoành không, trấn sát thiên địa, như thiểm điện ghim chết chư thần. Ngay khoảnh khắc này, chỉ nghe tiếng kiếm reo “keng keng keng” liên miên không dứt.

Khi kiếm đạo này trấn sát xuống thì có ngàn vạn thanh thần kiếm lao về phía Lý Thất Dạ như tia chớp. Ngàn vạn thanh thần kiếm này tốc độ quá nhanh, có thể nháy mắt đâm xuyên đại địa, có thể đâm đại địa thành cái rỗ.

Hơn nữa khi ngàn vạn thanh thần kiếm này lao xuống thì lập tức khóa chặt Lý Thất Dạ, kiếm ý rét lạnh, bất kể ngươi có pháp thuật thông thiên như thế nào thì cũng không thể chạy trốn.

Một kiếm này, vô kiếm thắng hữu kiếm, kiếm đạo trực tiếp giáng xuống, đây là chiêu thức hung mãnh bá đạo nhất của Lãnh Điện Kiếm Thần.

– Tiểu thuật mà thôi.Nguồn truyện audio Podcast

Đối mặt với ngàn vạn thanh thần kiếm lao xuống, Lý Thất Dạ không hề nháy mắt. Khi ngàn vạn thanh thần kiếm này mang theo khí thế hủy trời diệt đất lao xuống hướng Lý Thất Dạ thì trong nháy mắt đã gần Lý Thất Dạ trong gang tấc, kiếm đạo cuồn cuộn vô biên đã đâm tới trước yết hầu của Lý Thất Dạ, kiếm phong vô cùng sắc bén muốn trong nháy mắt đâm thủng yết hầu của Lý Thất Dạ.

Thế nhưng ngay lúc này, mọi thứ như dừng lại, mọi ngươi như nhìn thấy hình ảnh trước mắt dừng lại.

Ngàn vạn thanh thần kiếm gần Lý Thất Dạ trong gang tấc, thế nhưng ngàn vạn thanh thần kiếm này không đâm tới nổi nữa, giống như có thứ gì đó ngăn chúng lại, nhưng cũng giống như chúng nó bị điểm huyệt.

Cho dù mũi kiếm của Lãnh Điện Kiếm Thần đã đâm tới trước yết hầu của Lý Thất Dạ thế nhưng lại không thể đâm vào, mặc cho Lãnh Điện Kiếm Thần dốc hết sức lực, hao hết huyết khí thì vẫn không có tác dụng. – Cho dù sư phụ của ngươi ra tay thì cũng chỉ là không biết tự lượng sức mình mà thôi.

Đối mặt với mũi kiếm đâm tới cổ họng của mình, Lý Thất Dạ chỉ cười nhạt.

Ngay lúc này, Lý Thất Dạ giơ một ngón tay, ngón tay ấn nhẹ một cái, chỉ nghe tiếng “phanh” vang lên.

Khi tiếng “phanh” này vang lên thì thời gian bắt đầu chảy tiếp, chỉ thấy trong tiếng “phanh” này, ngàn vạn thanh thần kiếm vỡ nát, hòa thành toái phiến óng ánh rơi rải.

Tiếng “răng rắc” không ngừng vang lên, vào lúc này, Lãnh Điện Kiếm Thần bị hất bay, toàn thân truyền ra tiếng xương gãy, máu tươi phun mạnh, toàn thân đầm đìa máu me.

Ngón tay của Lý Thất Dạ ấn nhẹ, sức mạnh quá kinh khủng, cho dù Lãnh Điện Kiếm Thần đã bị hất bay thì hắn vẫn còn phun máu, xương cốt toàn thân vẫn còn bị sức mạnh kinh khủng nghiền nát. Còn tiếp tục như vậy nữa thì khi Lãnh Điện Kiếm Thần từ trên không trung ngã xuống, e rằng đã bị sức mạnh kinh khủng nghiền thành bánh thịt, thậm chí có khả năng bị nghiền thành sương máu. “Phanh…”

Ngay lúc này, ngay thời khắc sinh tử này, một bàn tay đưa tới, nháy mắt đón lấy Lãnh Điện Kiếm Thần vào lòng bàn tay, muốn cứu Lãnh Điện Kiếm Thần khỏi sức mạnh kinh khủng.

Khi bàn tay này đưa tới thì chỉ nghe một tiếng “ba”, cho dù bàn tay này có pháp tắc Chân Đế rủ xuống như thác, cho dù bàn tay này tràn ngập khí tức Chân Đế, thế nhưng trước sức mạnh kinh khủng này, ống tay áo của hắn vẫn bị xé rách, vô số vải vụn bay tán loạn.

Mà khi này, chỉ thấy máu tươi bay phấp phới, cũng không biết là máu của Lãnh Điện Kiếm Thần, hay là máu của bàn tay này nữa.

– Mộc Kiếm Chân Đế.

Nhìn thấy bàn tay đưa qua đón Lãnh Điện Kiếm Thần vào lòng bàn tay, có người kêu lớn.

Rất hiển nhiên, ngay khoảnh khắc sinh tử, thân làm sư phụ Mộc Kiếm Chân Đế cuối cùng cũng đứng ngồi không yên, ra tay cứu Lãnh Điện Kiếm Thần.

– Giết…

Ngay lúc này, một tiếng hét vang lên, đại đội binh mã Mộc gia đi theo Lãnh Điện Kiếm Thần gào hét, những đệ tử Mộc gia này nóng lòng cứu chủ, gầm lên giận dữ, tiếng gầm ngập trời, giống như sóng thần đập thẳng lên trời, muốn cuốn lấy nhật nguyệt tinh thần trên trời. “Đùng”

Các đệ tử cường giả của đại đội binh mã này đồng loạt đâm thương, một thương động trời, giống như rừng thương mưa kiếm, nháy mắt chỗ bị mũi thương đâm tới hóa thành thương kình vô cùng kinh khủng, lao thẳng về hướng Lý Thất Dạ như một con thanh long.

Chỉ nghe tiếng thanh long ngâm vang “ô”, thương kình như thanh long múa vuốt, muốn cấu xé Lý Thất Dạ thành từng mảnh.

Chương 3797: Cáo Mượn Oai Hùm (1)

“Phanh…”

Thế nhưng, khi thương kình như thanh long múa vuốt lao hướng Lý Thất Dạ thì Lý Thất Dạ tùy tiện vỗ một chưởng. Trong tiếng “phanh” này, không chỉ thương kình như thanh long vỡ nát, mà cả đại đội binh mã đều bị một chưởng này của Lý Thất Dạ vỗ trúng.

Khi một chưởng của Lý Thất Dạ vỗ xuống thì giống như trời sập, mặc dù Lý Thất Dạ đánh ra một chưởng này rất hời hợt, không hề dùng sức, thế nhưng nó lại giống như trời sập, chỉ nghe một tiếng “phanh”, chỉ thấy cả đại đội binh mã đều bị vỗ trúng.

Khi Lý Thất Dạ thu tay lại thì máu tươi nhuộm đỏ bùn đất, máu tươi chảy xuôi trên bùn đất. Lúc này nào còn đại đội binh mã Mộc gia nữa, đại đội binh mã của Mộc gia bị bàn tay của Lý Thất Dạ đập thành một lớp bánh thịt mỏng dính. – Thật nhàm chán.

Lý Thất Dạ ngáp một cái, lạnh nhạt nói:

– Tại sao luôn có người cho rằng có thể khiêu chiến ta thế nhỉ, tại sao lại luôn cho rằng có thể giết chết ta chứ?

Nhất thời, toàn bộ thiên địa yên tĩnh. Ngay khoảnh khắc sinh tử, Mộc Kiếm Chân Đế cứu Lãnh Điện Kiếm Thần, thế nhưng lại không kịp cứu đại đội binh mã Mộc gia, cả đại đội binh mã bị một chưởng của Lý Thất Dạ tiêu diệt.

Nhìn một màn này, không ít người nín thở. Thân là một trong ba cự đầu, Mộc gia luôn luôn thống lĩnh đạo thống của bọn họ, thống trị hết thời đại này đến thời đại khác, Mộc gia ở Đế Thống Giới có được địa vị không thể rung chuyển.

Hôm nay đại đội binh mã của Mộc gia bị người ta vỗ thành bánh thịt, điều này cũng tương đương với tuyên chiến với Mộc gia.

Ở Đế Thống Giới, người dám tuyên chiến với Mộc gia rải rác không nhiều, sau Đoạn Ngọc Chân Đế thì đệ nhất hung nhân trở thành người thứ hai dám tuyên chiến với Mộc gia. – Tôn giá, lòng dạ quá độc ác rồi.

Lúc này, tiếng nói hùng hậu của Mộc Kiếm Chân Đế vang lên. Lúc này, tiếng nói của Mộc Kiếm Chân Đế cuồn cuộn đế uy, mặc dù hắn vẫn chưa lộ mặt, thế nhưng đế uy đã vang trời, có thể trấn áp thiên địa, khiến người ta giật mình sợ hãi.

Vừa rồi Mộc Kiếm Chân Đế ra tay cứu đại đệ tử của hắn, thế nhưng lại không thể cứu đại đội binh mã Mộc gia, điều này cũng giống như vả mạnh vào mặt của hắn, là khiêu chiến đế uy của hắn, cũng là khiêu khích quyền uy của Mộc gia. – Đúng, ta lòng dạ độc ác đấy!

Lý Thất Dạ ngáp một cái, nói:

– Đừng thuyết giáo với ta, hôm nay nếu như đã tới đây rồi thì cần phải có giác ngộ bị chém chết. Cái gọi là Chân Đế, cái gọi là đạo nhân, dám đối địch với ta, chỉ có một con đường chết.

Lời này vừa thốt, rất nhiều người đang có mặt lập tức trầm mặc. Đệ nhất hung nhân đúng là hung ác, lúc này không chỉ không lọt mắt Mộc Kiếm Chân Đế, mà còn không lọt mắt cả Bách Nhật đạo nhân. – Thứ không biết sống chết…

Nghe Lý Thất Dạ làm nhục lão tổ tông của mình như thế, Lư Vĩ Quân quát lên:

– Hôm nay chính là ngày chết của ngươi!

– Chỉ bằng cháu rùa nhà ngươi sao?

Lý Thất Dạ không hề quan tâm, lướt nhìn Lư Vĩ Quân, lạnh nhạt nói:

– Nếu như ngươi có bản lĩnh thì ta còn coi trọng mấy phần, thế nhưng ngươi chỉ là tên phế vật ỷ vào lão tổ tông của mình để khoe khoang mà thôi, vậy mà cũng dám ở đây ồn ào không ngừng, hôm nay ta giết ngươi trước rồi mới giết những người khác.

Lư Vĩ Quân bị câu nói này của Lý Thất Dạ chọc giận hộc máu, mặt mày tím ngắt, giống hệt như là gan heo, rất lâu không nói ra lời, tức giận run cầm cập.

Nghe Lý Thất Dạ nói thế, một số người cảm thấy hả hê, bởi vì mọi người đều biết rằng Lư Vĩ Quân kiêu căng như thế, khoe khoang như thế, không coi ai ra gì như thế, đơn giản là vì ỷ vào lão tổ tông của hắn Bạch Nhật đạo nhân là trường tồn bất hủ mà thôi.

Trong mắt một số người trẻ tuổi, luận thiên phú, luận thực lực thì Lư Vĩ Quân không bằng mình. Bây giờ vậy mà lại bị Lư Vĩ Quân xem thường, thậm chí Lư Vĩ Quân còn nhìn xuống bọn họ, khiến một số người trẻ tuổi rất khó chịu, chẳng phải có lão tổ tông tốt thôi sao? Có gì hơn người chứ.

Mặc dù rất nhiều người trong lòng khó chịu, thế nhưng lại không dám nói ra khỏi miệng. Bây giờ Lý Thất Dạ lại nói ra lời mà bọn họ muốn nói, nhất thời, một ít thiên tài trẻ tuổi cảm thấy rất hả dạ. – Đệ nhất hung nhân đúng là đệ nhất hung nhân, làm việc đơn giản sảng khoái, đối với ai cũng đều bá đạo hung ác như vậy, phục.

Có cường giả trẻ tuổi lén lút giơ ngón tay cái, trong lòng cảm thấy hết sức hả dạ, nhất là nhìn dáng vẻ tức giận hộc máu của Lư Vĩ Quân thì càng mừng thầm không thôi. – Thứ không biết sống chết, hôm nay bổn công tử muốn uống máu của ngươi, lột da của ngươi, rút gân của ngươi, ăn thịt của ngươi!

Lúc này Lư Vĩ Quân nghiến răng nghiến lợi, hai mắt tàn nhẫn, lúc này khuôn mặt của hắn vặn vẹo, nhìn rất dữ tợn.

Bị Lý Thất Dạ sỉ nhục trước mặt người trong thiên hạ, hắn làm sao nuốt nổi cơn giận này, không giết Lý Thất Dạ, hắn khó tiêu mối hận này.

– Bốn người các ngươi, lên cho ta, phải giết chết hắn, phải chém hắn thành muôn mảnh.

Lúc này Lư Vĩ Quân mặt này dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi, quát bốn vị Chân Thần bất hủ ở bên cạnh.

– Vâng, công tử.

Bốn vị Chân Thần bất hủ quát lớn, đi lên phía trước.

Luận thực lực, bốn vị Chân Thần bất hủ này mạnh hơn Lư Vĩ Quân rất nhiều lần. Có thực lực như thế, nếu đổi lại là người khác thì Lư Vĩ Quân chỉ đáng làm vãn bối của bọn họ mà thôi.

Thế nhưng hôm nay bọn họ chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của Lư Vĩ Quân, mặc cho Lư Vĩ Quân sai khiến. Cũng hết cách rồi, ai kêu Lư Vĩ Quân có một vị lão tổ tông tốt chứ. Bọn họ hiệu lực với Lư Vĩ Quân cũng vì mệnh lệnh của Bách Nhật đạo nhân mà thôi.

Trong nháy mắt, bốn vị Chân Thần bất hủ bao vây Lý Thất Dạ, vây nhốt Lý Thất Dạ vào chính giữa, phong tuyệt tám hướng, muốn đại chiến với Lý Thất Dạ.

– Tôn giá, chuyện gì cũng phải thấy đỡ rồi thôi, ngươi không chọc nổi công tử nhà chúng ta.

Lúc này, một vị Chân Thần bất hủ trầm giọng:

– Bây giờ ngươi nhận sai với công tử nhà chúng ta thì vẫn còn kịp, nếu như ủ thành đại họa thì đến lúc đó không chỉ ngươi có tai họa ngập đầu, mà đạo thống của ngươi, tông môn của ngươi cũng sẽ tan thành tro bụi. Chủ nhân chúng ta mà giận dữ thì thiên hạ không ai có thể che chở ngươi, hắn vừa ra tay thì mọi đạo thống đều tan vỡ dưới tay của lão nhân gia… – Là bản thân các ngươi nghĩ như vậy mà thôi.

Chương 3798: Cáo Mượn Oai Hùm (2)

Lý Thất Dạ khoát tay áo, nói:

– Chẳng phải chỉ là một tôn trường tồn bất hủ thôi sao, cũng không phải là thủy tổ Tiên Thống, không đủ thành đạo, sâu kiến mà thôi. Bây giờ các ngươi cút thì vẫn còn kịp, bằng không thì ngay cả các ngươi ta cũng giết.

Mọi người đã quen đệ nhất hung nhân bá đạo hung mãnh, thế nhưng khi nghe đệ nhất hung nhân gọi Bách Nhật đạo nhân là sâu kiến thì mọi người không khỏi cười khổ, đã không còn từ ngữ nào hình dung tâm trạng của mình nữa.

Bách Nhật đạo nhân chính là trường tồn bất hủ vô địch thế gian, nhìn khắp thiên hạ, ai có thể địch lại? Không ai cản nổi, ngay cả Cổ Nhất Phi cũng không thể.

Thế nhưng hôm nay đệ nhất hung nhân lại gọi hắn là sâu kiến, mọi người không biết cuối cùng là đệ nhất hung nhân cuồng vọng, hay là hắn mạnh tới mức không ai sánh bằng.

Thế nhưng mọi người nghĩ kỹ lại thì cảm thấy không thể nào, đệ nhất hung nhân mới tuổi đó thì làm sao có thể mạnh hơn Bách Nhật đạo nhân chứ. Nếu như mạnh hơn Bách Nhật đạo nhân, thì chắc chắn phải là thủy tổ.

Thế nhưng, nếu như Đế Thống Giới xuất hiện thủy tổ thì sẽ không thể nào giấu diếm được, thiên hạ chắc chắn sẽ phải biết đến.

– Mau giết hắn! Ngay lập tức, chém hắn thành muôn mảnh.

Lúc này Lư Vĩ Quân nổi giận gầm lên. Lúc này khuôn mặt của hắn vặn vèo, có hơi sa vào điên cuồng, hận không thể ăn thịt Lý Thất Dạ, uống máu Lý Thất Dạ.

– Nếu đã vậy, bọn ta chỉ biết đắc tội.

Bốn vị Chân Thần bất hủ nhìn nhau, lúc này bọn họ không còn lựa chọn nào khác. Bọn họ biết rõ Lý Thất Dạ rất mạnh, đừng nói đơn đả độc đấu, cho dù bốn người bọn họ liên thủ với nhau thì cũng không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ. – Đắc tội?

Lý Thất Dạ cười nhạt, thái độ hờ hững, nói:

– Các ngươi tự tìm đường chết mới phải. Các ngươi so với Ngũ Đại Thiên Khách thì sao? So với Thập Đại Kim Cương thì sao?

Lý Thất Dạ nói thế, làm bốn vị Chân Thần bất hủ hít thở không thông. Nếu luận thực lực cá nhân thì bọn họ cho rằng mình chưa chắc đã kém hơn bất kỳ Kim Cương nào.

Thế nhưng so với Ngũ Đại Thiên Khách thì lại không bằng, dù sao Ngũ Đại Thiên Khách cũng thành danh sớm hơn, thực lực cũng mạnh hơn bọn họ.

Thế nhưng Ngũ Đại Thiên Khách liên thủ mà vẫn chết thảm trong tay Lý Thất Dạ. Chỉ bằng bốn người bọn họ thì làm sao có thể chém Lý Thất Dạ thành muôn mảnh chứ, bọn họ có thể tự vệ thì đã tốt lắm rồi. – Do dự gì nữa, mau dùng đòn sát thủ lão tổ tông đưa cho các ngươi.

Lúc này Lư Vĩ Quân quát lên:

– Lão tổ tông truyền cho các ngươi thủ đoạn thông thiên không chỉ để bảo vệ ta, mà còn để các ngươi giết chết kẻ thù của ta!

Lúc này Lư Vĩ Quân hùng hổ dọa người, vênh mặt sai khiến. Hắn đã quen vung tay múa chân với Chân Thần bất hủ rồi.

Mặc dù bốn vị Chân Thần bất hủ rất muốn vả rách miệng Lư Vĩ Quân, trong lòng cũng mắng Lư Vĩ Quân ngu dốt, thế nhưng chịu ân huệ của người ta thì phải trung thành với người ta, bọn họ không còn lựa chọn nào khác.

Bởi vậy cho dù bọn họ không ưa Lư Vĩ Quân, hận không thể đạp bay Lư Vĩ Quân, thế nhưng bọn họ cũng phải phục tùng mệnh lệnh của Lư Vĩ Quân.

Lúc này, bốn vị Chân Thần bất hủ nhìn nhau, bọn họ nghiêm mặt, lấy ra bảo đỉnh.

Bốn cái bảo đỉnh lóe lên ánh đồng, giống như được truyền lại từ thời đại cổ lão.

“Ông…”

Trong nháy mắt, bốn cái bảo đỉnh mở ra, khi bốn cái bảo đỉnh mở ra thì lập tức phun ra hào quang màu máu.

Chỉ nghe một tiếng “ông”, khi hào quang màu máu xuất hiện thì bầu trời cũng xuất hiện dị tượng, chỉ thấy có hoa tươi rơi xuống, bay tán loạn, giống như mở ra một vùng tiên cảnh vậy.

Nhất thời, một mùi thơm tràn khắp thiên địa, khiến người ta phải hít sâu một hơi.

– Thơm quá.

Không ít người sau khi hít sâu thì có một loại cảm giác không thể lột tả được, cảm giác như bản thân vừa được gột rửa.

Lúc này, huyết quang phun trào, chỉ nghe một tiếng “ông”, chỉ thấy bên trong bảo đỉnh xuất hiện từng sợi pháp tắc nhỏ xíu. Những sợi pháp tắc này như vô số ngôi sao khảm nạm trên bầu trời, những sợi pháp tắc này giống như tinh không vô ngần đang thai nghén một thế giới mới.

Khi pháp tắc này xuất hiện thì trái tim của tất cả mọi người siết chặt lại, cảm giác như có một tồn tại tuyên cổ vô song đang đè nặng trái tim của mình, nhất thời khiến cho người ta không sao thở nổi. – Đây… đây… đây là chân huyết.

Cảm nhận được khí tức này, có lão tổ hít lạnh, hoảng sợ nói:

– Đây là chân huyết của trường tồn bất hủ.

– Chân huyết của Bách Nhật đạo nhân.

Nghe vậy, không ít người chấn động.

Bách Nhật đạo nhân chính là trường tồn bất hủ, vô địch thế gian, chân huyết của hắn quý giá biết mấy, có thể gọi là bảo vật vô giá.

Bất kỳ ai có được chân huyết này thì sẽ đạt được rất nhiều lợi ích, huống chi, từ bề ngoài của bảo đỉnh thì chân huyết bên trong bảo đỉnh không hề ít.

Rất hiển nhiên, Bách Nhật đạo nhân đã ngưng luyện ra một ít chân huyết, sau đó phong ấn vào bảo đỉnh, đưa cho bốn vị Chân Thần bất hủ.

Lúc này chúng tu sĩ cường giả không khỏi nhìn nhau, lúc này tất cả mọi người mới biết vì sao bốn vị Chân Thần bất hủ này lại tình nguyện nghe Lư Vĩ Quân sai khiến.

Lấy thực lực cùng địa vị của bọn họ, Lư Vĩ Quân căn bản không sai khiến được. Bọn họ tình nguyện ở lại bên cạnh Lư Vĩ Quân, đơn giản là vì Bách Nhật đạo nhân đã cho bọn họ lợi ích khó lường.

Mặc dù bốn vị Chân Thần bất hủ rất mạnh, thế nhưng so với chí tôn như Bách Nhật đạo nhân thì kém xa. Nếu như Bách Nhật đạo nhân tặng bọn họ chân huyết của mình thì đúng là cám dỗ rất lớn.

Phải biết rằng chân huyết của Bách Nhật đạo nhân không chỉ để bọn họ trở nên cường đại, mà còn có thể giúp bọn họ ích thọ duyên niên, càng có thể để đạo hạnh của bọn họ tinh tiến hơn. Đứng trước cám dỗ như vậy, bốn vị Chân Thần bất hủ tình nguyện ở lại bên cạnh Lư Vĩ Quân nghe sai bảo cũng không hề lạ.

Thấy cảnh này, không ít người chấn động. Lúc này, không ít tu sĩ cường giả mới ý thức được Bách Nhật đạo nhân thương yêu Lư Vĩ Quân như thế nào. Xem ra, Lư Vĩ Quân không chỉ đơn giản là đệ tử Lư gia, mà hắn chắc chắn còn có huyết thống của Bách Nhật đạo nhân.

Mặc dù Lư gia con cháu rất nhiều, thế nhưng đệ tử có huyết thống của Bách Nhật đạo nhân thì lại rải rác không nhiều. Phải biết rằng, tồn tại như Bách Nhật đạo nhân, chân huyết của hắn rất quý giá, sẽ không dễ dàng tặng cho người khác.

Chương 3799: Thế Gian Đều Là Sâu Kiến

Thế nhưng vì muốn bốn vị Chân Thần bất hủ đi theo bên cạnh Lư Vĩ Quân nghe sai khiến mà Bách Nhật đạo nhân lại lấy chân huyết của mình ra, qua đó có thể thấy được Bách Nhật đạo nhân sủng ái Lư Vĩ Quân như thế nào rồi.

Bốn cái cổ đỉnh phun ra huyết quang, huyết quang tỏa ra khí tức trường tồn bất hủ, khí tức này khiến mọi người kính sợ, cảm nhận khí tức này thì giống như cảm nhận thấy một tồn tại chí tôn vô thượng đứng trước mặt ngươi, để ngươi phải ngước nhìn, người đạo hạnh nông cạn thậm chí còn xúc động muốn quỳ bái. “Xèo xèo xèo”

Lúc này chỉ thấy chân huyết bên trong bốn cổ đỉnh trào mạnh ra ngoài, bám vào người của bốn vị Chân Thần bất hủ.

Trong tiếng “xèo xèo xèo”, chân huyết dung hòa vào bên trong cơ thể của bốn vị Chân Thần bất hủ, hoàn toàn dung hợp với chân huyết của bốn vị Chân Thần bất hủ.

Khi chân huyết hoàn toàn dung hợp với bốn vị Chân Thần bất hủ thì trong nháy mắt, một tiếng “đùng” vang lên, khí tức kinh khủng phóng lên tận trời.

Lúc này bốn vị Chân Thần bất hủ huyết khí trùng thiên, tỏa ra thần uy cuồn cuộn vô tận. Thần uy này đã vượt qua thực lực của chính bọn họ, bên trong khí tức bất hủ của bọn họ trộn lẫn khí thế trường tồn.

Trong tiếng nổ “đùng” này, chỉ thấy bốn vị Chân Thần bất hủ khí thế cuồn cuộn, bao trùm cửu thiên. Lúc này, bốn vị Chân Thần bất hủ giống như hóa thành bốn người khổng lồ, khi bọn họ mở mắt thì thiên địa ảm đạm, giống như có tám viên mặt trời treo cao trên trời, chiếu sáng thiên địa, ngay cả mặt trời trong vũ trụ cũng mất hết sắc thái.

Từng đợt nổ vang “đùng đùng đùng” không ngừng vang lên. Lúc này, chỉ thấy quanh thân bốn vị Chân Thần bất hủ xuất hiện pháp tắc, thế nhưng đây không phải là pháp tắc của bọn họ. Pháp tắc của Chân Thần trường tồn bất hủ rũ xuống quanh người bọn họ, giống như thác nước từ trên trời trút xuống. – Trường tồn bất hủ.

Cảm nhận được khí tức tỏa ra từ bốn vị Chân Thần bất hủ, không ít người khiếp sợ, cũng có không ít người hít lạnh, nội tâm rùng mình.

Lúc này, bốn vị Chân Thần bất hủ giống như hóa thân thành trường tồn bất hủ, giống như hóa thân của Bách Nhật đạo nhân, ngay cả cái phất tay cũng có khí thế gào hét thiên địa, có thần uy vô địch thế gian.

Cảm nhận được khí tức khủng bố tỏa ra từ người của bốn vị Chân Thần bất hủ, không ít người hít lạnh, nhất thời, không ít cường giả hai mặt nhìn nhau.

“Xèo xèo xèo”

Ngay lúc này, chỉ thấy bốn vị Chân Thần bất hủ bước ra một bước, mọi thứ dưới chân của bọn họ đều bị hòa tan, thiên địa dưới chân bọn họ cũng trở nên mềm nhũn, tựa như mọi đại đạo trong thiên địa đều tan hết dưới bàn chân của bọn họ. – Đây là sức mạnh gì thế?

Lúc này, không ít tu sĩ cường giả nhận thấy sức mạnh đại đạo của mình bị xói mòn, sức mạnh đại đạo của bọn họ giống như nước sông vỡ đê, mất kiểm xoát chảy ồ ạt ra ngoài.

Điều này khiến tất cả mọi người sợ hải nhảy lên, không ít tu sĩ cường giả vội vàng lùi lại.

“Ông…”

Lúc này, chỉ thấy trên đỉnh đầu của bốn vị Chân Thần bất hủ như mở ra một vùng không gian, trên đầu mỗi người dâng lên một vầng mặt trời.

Mà mặt trời của mỗi người mỗi khác, một viên xanh biếc, một viên đỏ sẫm, một viên vàng đồng, một viên vàng nâu.

– Đây là mượn thần thông của Bách Nhật đạo nhân.

Nhìn thấy một màn này, có lão tổ nhìn ra mánh khóe, giật mình nói:

– Chân huyết của Bách Nhật đạo nhân có bảo thuật vô thượng của hắn, khi bốn vị Chân Thần bất hủ dung hợp chân huyết của Bách Nhật đạo nhân thì có thể thi triển được thần thông của Bách Nhật đạo nhân. – Tôn giá, đắc tội.

Ngay lúc này, bốn vị Chân Thần bất hủ trầm quát.

“Đùng”

Trong nháy mắt, chỉ thấy mặt trời trên đầu bốn vị Chân Thần bất hủ bùng cháy liệt diễm, liệt diễm khủng khiếp nháy mắt che kín thiên địa.

Trong tiếng nổ “đùng” này, chỉ thấy liệt diễm ngập trời cắt đứt thiên địa, bao trùm lấy toàn thân Lý Thất Dạ. Chỉ thấy trong nháy mắt Lý Thất Dạ bị liệt diễm ngập trời khóa chặt.

Khi liệt diễm ngập trời vừa nhấn chìm Lý Thất Dạ thì chỉ nghe “xèo xèo xèo”, ở vị trí của Lý Thất Dạ, tất cả sức mạnh đại đạo đều bị hòa tan thành bột phấn, thiên địa như đánh mất toàn bộ sức mạnh, để hắn rơi vào một vùng thế giới vô cùng cằn cỗi. “Đùng…”

Khi liệt diễm thiêu đốt sức mạnh đại đạo, chỉ cần huyết khí của Lý Thất Dạ vừa xuất hiện thì sẽ lập tức bị liệt diễm kinh khủng đốt rụi.

Hơn nữa khi huyết khí của Lý Thất Dạ xuất hiện thì liệt diễm ngập trời càng nóng hơn, thế lửa càng mạnh hơn!

“Xèo xèo xèo”

Liệt diễm kinh khủng càng đốt mạnh hơn, lúc này, vùng không gian nơi Lý Thất Dạ đứng bị đốt rụi, vô số bột phấn tung bay, Lý Thất Dạ rơi vào hố đen kinh khủng. – Đây… đây không phải là thiêu đốt bình thường. Liệt diễm này không đốt thân thể, mà là đốt đại đạo, đốt huyết khí, đốt chân khí. Hơn nữa, chỉ cần ngươi kháng cự, sức mạnh đại đạo thi triển càng nhiều, huyết khí lan ra càng nhiều, thì liệt diễm sẽ càng mạnh, cũng giống như thêm dầu vào lửa.

Có cường giả nhìn ra mánh khóe.

– Đúng vậy, chỉ cần đệ nhất hung nhân hơi dùng đến huyết khí hoặc sức mạnh đại đạo thì liệt diễm sẽ càng mạnh hơn, sẽ đốt hắn dữ dội hơn.

Có lão tổ đại giáo gật đầu, nói:

– Nếu như chống lại liệt diễm này thì sẽ bị tươi sống đốt chết, liệt diễm này có thể ép khô tất cả sức mạnh đại đạo của ngươi.

– Đây là ngọn lửa gì vậy, lấy sức mạnh đại đạo cùng huyết khí làm thức ăn, sức mạnh đại đạo càng mạnh, huyết khí càng căng đầy thì uy lực của nó càng cường đại.

Nhìn thấy một màn này, không ít cường giả biến sắc, giật mình nói:

– Cục diện này chỉ có thể khoanh tay chịu chết mà thôi, phản kháng càng mạnh thì chết càng nhanh.

Tiếng nổ “đùng, đùng, đùng” không ngừng vang lên. Giống như mọi người đã nghĩ, khi Lý Thất Dạ vừa động tới huyết khí thì bốn vầng mặt trời trở nên mạnh hơn, giống như đổ thêm dầu vào lửa, lửa đốt càng nhanh, điên cuồng đốt cháy sức mạnh đại đạo của Lý Thất Dạ.

Lúc này, sức mạnh đại đạo cùng huyết khí của Lý Thất Dạ giống như dầu lửa, dầu lửa càng nhiều thì thế lửa càng mạnh.

“Xèo xèo xèo”

Lúc này, đại đạo của Lý Thất Dạ như thể bị đốt khô cằn, bị đốt thành sa mạc. Khi tất cả sức mạnh đại đạo của hắn bị đốt cháy thì hắn cũng xong đời.

– Tình hình này không cách nào hóa giải được.

Nhìn thấy huyết khí cùng sức mạnh đại đạo của Lý Thất Dạ bị đốt cháy, có người lắc đầu, nói:

– Sức mạnh của hắn càng lớn thì lửa đốt càng mạnh, cứ tiếp tục như vậy thì liệt diễm sẽ ép khô tất cả sức mạnh đại đạo, tất cả huyết khí của hắn, đốt hắn thành tro bụi.

Chương 3800: Vừa Nhấc Tay Tất Cả Thành Tro (1)

– Bách Nhật đạo nhân đúng là đáng sợ, hắn vẫn chưa giá lâm, chỉ ban thưởng chân huyết thôi mà đã có uy lực kinh khủng như thế rồi.

Có lão tổ nhìn thấy cảnh này, không khỏi sợ hãi, nói:

– Nếu như hắn tự mình giá lâm thì còn khủng khiếp như thế nào nữa.

Trên thực tế, không ít người nhìn thấy cảnh này thì nội tâm rùng mình. Đối với cục diện này, mọi người bó tay hết cách. Hơn nữa, đây chỉ mới là chân huyết mà Bách Nhật đạo nhân ban thưởng mà thôi, nếu như Bách Nhật đạo nhân tự mình giá lâm thì chẳng phải là tự tìm đường chết hay sao. – Ha ha ha, thứ không biết sống chết, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết.

Thấy cảnh này, Lư Vĩ Quân cười lớn, ngạo nghễ nói:

– Đây chính là ‘Phần Đạo Chi Pháp’ của tổ ta, một khi bị liệt diễm thiêu đốt thì ngươi sẽ khó thoát khỏi cái chết. Huyết khí của ngươi, sức mạnh của ngươi càng cường đại thì liệt diễm sẽ càng mạnh.

Lúc này, bốn vị Chân Thần bất hủ thi triển ‘Phần Đạo Chi Pháp’ mà Bách Nhật đạo nhân sáng tạo. Phương pháp này lấy mình làm nến, lấy huyết khí của kẻ địch, sức mạnh đại đạo của kẻ địch làm dầu thắp, dầu thắp càng nhiều thì nến càng cháy mạnh.

Cho nên sau khi thi triển công pháp này thì kẻ thù chỉ có một con đường chết, căn bản không thể nào chống lại ‘Phần Đạo Chi Pháp’, cũng không thể nào phá giải ‘Phần Đạo Chi Pháp’. – Tổ ta thần thông vô thượng, vô địch thế gian, tên tiểu bối như ngươi mà cũng dám khiêu khích thần uy vô thượng của lão nhân gia, hừ, hôm nay sẽ để ngươi chết không có chỗ chôn.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị liệt diễm bao trùm, Lư Vĩ Quân hết sức tự tin, cười lạnh một tiếng, ngạo nghễ nhìn xuống Lý Thất Dạ.

Nghe Lư Vĩ Quân nói vậy, không ít người rét lạnh, Bách Nhật đạo nhân đúng là đáng sợ.

– Chẳng qua chỉ là phương pháp mượn lực đánh lực mà thôi, chỉ cải tiến đơn giản mà thôi, không có gì ghê gớm cả.

Lúc này, cho dù bị liệt diễm thiêu đốt điên cuồng, thế nhưng Lý Thất Dạ vẫn thản nhiên như cũ.

– Được, vậy thì xem xem là lửa đốt dầu, hay là dầu dập tắt lửa.

Lý Thất Dạ cười nhạt, nháy mắt, ánh mắt của hắn co lại.

“Đùng…”

Trong nháy mắt, huyết khí của hắn trào ra ngoài.

Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ thiên địa như vỡ vụn. Khi huyết khí của Lý Thất Dạ trào ra ngoài thì giống như mở ra một thế giới, huyết khí vô lượng nháy mắt xông hủy tất cả mọi thứ.

Cho nên, khi huyết khí của Lý Thất Dạ trào ra ngoài thì huyết khí khủng khiếp không chỉ che kín ba ngàn giới, mà còn no căng ba ngàn giới.

Trong tiếng nổ “đùng” này, như có hồng thủy đang tàn phá toàn bộ thế giới, đứng trước huyết khí khủng khiếp tuyệt luân này, toàn bộ thế giới giống như một chiếc thuyền lá bé nhỏ bên trong sóng lớn dữ dội. “Đùng…”

Lý Thất Dạ phóng thích huyết khí ra ngoài, đối mặt với huyết khí kinh khủng vô song, tất cả mọi thứ đều trở nên nhỏ bé, thế giới rộng lớn đứng trước huyết khí của hắn cũng chỉ là một giọt nước giữa biển khơi mà thôi. “Đùng, đùng, đùng”

Nhất thời, thiên địa như tan vỡ, hù dọa mọi người sợ hãi khiếp vía, vô số người nằm xuống đất, không đứng dậy nổi.

“Ba…”

Huyết khí của Lý Thất Dạ kinh khủng tuyệt luân, liệt diễm của bốn vị Chân Thần bất hủ không thể địch lại, lập tức xông ngược trở lại.

– A…

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, khi liệt diễm xông ngược trở lại, bốn vị Chân Thần bất hủ lập tức bị liệt diễm bao trùm. Trong nháy mắt, liệt diễm lấy huyết khí của bọn họ, lấy sức mạnh đạo đạo của bọn họ làm dầu thắp, nháy mắt bốc cháy dữ dội.

Nhất là chân huyết của bọn họ, đối với liệt diễm thì thứ này giống như tiệc lớn. Liệt diễm xông tới, nháy mắt đốt bốn vị Chân Thần bất hủ không còn manh giáp, đốt bốn vị Chân Thần bất hủ thành tro tàn, theo gió bay đi.

Bốn vị Chân Thần bất hủ trước khi chết trợn to hai mắt, bọn họ nằm mơ cũng không ngờ rằng lại bị đòn sát thủ mạnh nhất của mình cắn ngược, đốt bọn họ thành tro, làm cho bọn họ trước khi chết rất không cam tâm, rất tuyệt vọng.

Cuối cùng một tiếng “hô” vang lên, liệt diễm ngập trời đối mặt với huyết khí kinh khủng tuyệt luân trở nên nhỏ bé vô nghĩa. Bị huyết khí kinh khủng tuyệt luân xung kích, liệt diễm ngập trời lập tức dập tắt.

Lúc này, Lý Thất Dạ thu hồi huyết khí, toàn bộ thiên địa trở nên yên tĩnh.

Nhất thời, toàn bộ thiên địa trở nên yên tĩnh, giống như sau khi tận thế tàn phá thiên địa thì toàn bộ thế giới trở nên yên tĩnh đáng sợ, giống như toàn bộ sinh linh trong thế giới này đều đã chết trong đại tai nạn, toàn bộ thế giới trở thành phế tích, cho nên lúc này thế giới mới yên tĩnh như vậy.

Sự yên tĩnh này ép mọi người không thở nổi, lúc này, bất kể là tồn tại cường đại như thế nào, Mộc Kiếm Chân Thần cũng vậy, Hươu Khách Ông cũng vậy, lúc này, cho dù bọn họ cường đại cách mấy đi nữa thì cũng cảm thấy sợ hãi. – Thật nhàm chán.

Sau khi thu hồi huyết khí, tiếng nói uể oải của Lý Thất Dạ đánh vỡ sự yên tĩnh này. Hắn ngáp một cái, nói:

– Huyết khí ngoại phóng, ta cảm thấy rất là đại tài tiểu dụng, Bách Nhật đạo nhân đích thân tới thì mới có chút gân.

Lời này của Lý Thất Dạ bá khí vô song, không chỉ coi thường mọi người, mà còn coi thường cả Bách Nhật đạo nhân.

Thế nhưng, lúc này mọi người đều trầm mặc, mọi người đều sợ hãi, ngay cả Lư Vĩ Quân vừa rồi còn hùng hổ kêu gào cũng ngậm miệng lại, không dám nói nữa.

– Được rồi, đã tới lúc ta đại khai sát giới rồi, trước tiên bắt đầu từ ngươi.

Lý Thất Dạ cười nhạt, ánh mắt rơi lên người Lư Vĩ Quân.

Lúc này, Lý Thất Dạ cất bước đi về hướng Lư Vĩ Quân. Lư Vĩ Quân sợ hãi khiếp vía, sắc mặt thay đổi, vội vàng lùi lại.

Mà Chân Thần bất hủ cuối cùng còn canh giữ ở bên cạnh Lư Vĩ Quân, đồng thời cũng là Chân Thần bất hủ mạnh nhất, đã không còn lựa chọn nào khác, đành phải kiên trì đối mặt với Lý Thất Dạ, tranh thủ thời gian cho Lư Vĩ Quân chạy trốn. – Tôn giá, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng.

Chân Thần bất hủ đối mặt với Lý Thất Dạ, mặt mày nghiêm nghị, nói:

– Đối địch với lão chủ nhân của ta không phải là hành vi sáng suốt.

– Một trường tồn mà thôi, sao hù được ta chứ?

Lý Thất Dạ bước một bước, cười nhạt, nói:

– Bây giờ cút thì vẫn còn kịp.

– Đắc tội.audio coi am

Chân Thần bất hủ chỉ có thể nặng nề quát lên. Lúc này hắn không còn lựa chọn nào khác, chịu ân huệ của người ta thì phải làm việc cho người ta. Hằn quát lên, độc cước đồng nhân trong tay đập tới.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 14 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 22 giờ trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin