Đế Bá Audio Podcast
Tập 757 [Chương 3781 đến Chương 3785]
❮ sautiếp ❯Chương 3781: Mộc Gia Đến Rồi
Chân Thần bất hủ, cách gọi “bất hủ” chẳng qua chỉ áp dụng với Chân Thần mà thôi. Thế nhưng, theo Chân Thần bất hủ thấy thì Chân Thần bất hủ không có nghĩa là “bất hủ”.
Cũng chính vì vậy trong giới Chân Thần bất hủ lưu truyền một câu nói như vầy, ngoài Chân Đế, đều là gỗ mục.
Cho dù Chân Thần bất hủ có thực lực tương đương với Chân Đế thì Chân Đế cũng có thần thông lợi hại hơn Chân Thần bất hủ, Chân Đế có đại đạo hoàn toàn mới mà Chân Thần bất hủ không có, Chân Đế có tiềm lực mà Chân Thần bất hủ không có.
Mặc dù khi trở thành Chân Thần bất hủ thì Chân Thần cũng có mười hai mệnh cung, còn Chân Đế thì cũng vẫn là mười hai mệnh cung. Tuy nhiên, cách Chân Đế thắp sáng mệnh cung khác nhau mà thôi.
Thế nhưng, cùng là mười hai mệnh cung, cũng đều có thần thông, thế nhưng thực lực lại hoàn toàn khác nhau. Bởi vì khi Chân Đế thắp sáng mệnh cung thì chân khí ngưng thủy, đại đạo dũng tuyền, ưu thế này Chân Thần bất hủ không thể sánh kịp.
Nhìn lầu cao cổ điện xây trên gò cao, pháp tắc Chân Đế diễn hóa đạo thổ, rất nhiều người hâm mộ, sợ hãi thán phục.
– E rằng Mộc Kiếm Chân Đế hôm nay đã là một tôn Chân Đế năm cung rồi.
Nhìn đạo thổ chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã tràn ngập hơi thở đại đạo, có người suy đoán.
– E rằng đã thắp sáng mệnh cung thứ năm từ lâu rồi. Nghe nói lần trước khi bế tử quan thì cũng đã là Chân Đế bốn cung rồi.
Một cường giả thế hệ trước nói.
8 ngôi sao có bộ phận cơ thể đặc biệt khiến bạn bỏng mắt
Cô Xuyến ngoài đời thật có hôn nhân ra sao?
Vén màn bí mật mà người mẫu ngoại cỡ phải gánh chịu
Tiết lộ hôn nhân không mấy vui của diva Hồng Nhung
– Đã vượt qua Chân Đế bốn cung nha, thật khó lường, cũng nên tới lúc có binh khí trường sinh rồi.
Có Chân Thần bất hủ than nhẹ, hết sức hâm mộ.
– Hỏi được trường sinh, đúc thành Chân Binh.
Có Chân Thần bất hủ cường đại hơn hâm mộ, nói:
– Chân Thần bất hủ chúng ta phải mất ngàn vạn thế thì mới có thể đúc thành.
– Cũng không phải Chân Thần bất hủ ngàn vạn thế nào cũng có thể đúc thành, có rất nhiều người trở thành kỷ nguyên bất hủ thì mới có thể đúc thành, thậm chí bình thường còn có thể thất bại nữa.
Một vị Chân Thần bất hủ cổ lão nói.
Bốn cung hỏi trường sinh, sau khi một tôn Chân Đế thắp sáng mệnh cung thứ bốn thì mới có tư cách hỏi ảo diệu trường sinh. Bắt đầu từ lúc này, mới có tư cách đúc binh khí trường sinh.
Hơn nữa, con đường đúc thành binh khí trường sinh dài dằng dẵng, không phải vung tay là thành.
– Đây là chuyện bình thường, có hạng người kinh tài tuyệt diễm thành tựu trường tồn bất hủ, thế nhưng vẫn không có binh khí trường sinh.
Có Chân Thần bất hủ tiếc nuối.Nguồn truyện audio Podcast
Chân Thần bất hủ cũng phân biệt mạnh yếu, độ mạnh yếu của Chân Thần bất hủ là lấy thời gian làm chuẩn. Chẳng hạn như, một tôn Chân Thần bất hủ có thể đi vào thời gian trường hà, đi ngược một thế, thì chính là bất hủ một thế, nếu như có thể đi ngược trăm thế thì chính là bất hủ trăm thế, đi ngược ngàn thế thì gọi là bất hủ ngàn thế…
Cho nên, cấp độ Chân Thần bất hủ từ thấp tới cao, theo thứ tự là: bất hủ một thế, bất hủ trăm thế, bất hủ ngàn thế, bất hủ vạn thế, bất hủ trăm vạn thế, bất hủ ngàn vạn thế, kỷ nguyên bất hủ! – Ngoài Chân Đế, đều là gỗ mục.
Có một vị Chân Thần nói:
– Câu nói này chỉ áp dụng với chúng ta mà thôi, ở trong mắt Chân Đế, thủy tổ mới là điểm xuất phát của bọn họ.
– Cũng thế, trên thủy tổ vẫn còn cấp độ khác, đại đạo dằng dẵng nha.
Một vị Chân Thần bất hủ khác cười khổ.
Đối với tu sĩ cường giả trong thiên hạ mà nói, có thể trở thành Chân Thần bất hủ đã đáng gờm lắm rồi.
Thế nhưng sau khi bọn họ bước vào Chân Thần bất hủ thì mới thật sự hiểu Chân Thần bất hủ vẫn còn một con đường dài cần phải đi, đúng thật là đại đạo dằng dẵng. – Tương lai đại đạo, chờ có một ngày trở thành trường tồn thì hãy tính sau, còn không thì cũng chỉ là nói suông mà thôi. Có lẽ, chỉ khi trở thành trường tồn thì mới có tư cách bất hủ.
Một vị Chân Thần bất hủ lớn tuổi nói chậm.
– Trường tồn bất hủ, bất hủ trường tồn.
Có Chân Thần bất hủ nghe vậy, không khỏi nỉ non.
Khi nghe cách gọi “trường tồn bất hủ”, tất cả Chân Thần bất hủ đều trầm mặc.
Trường tồn bất hủ, bất hủ trường tồn, thông thường rất nhiều người gọi tắt là “trường tồn”! Trường tồn bất hủ chính là mục tiêu theo đuổi của Chân Thần bất hủ, cũng là mục tiêu cả đời của Chân Thần bất hủ, là một ngọn núi cao mà bọn họ phải ngước nhìn.
Nếu như nói sau khi tu sĩ trở thành Chân Đế thì hy vọng cùng núi cao của bọn họ là thủy tổ. Như vậy sau khi tu sĩ trở thành Chân Thần bất hủ thì hy vọng cùng núi cao của bọn họ chính là trường tồn bất hủ.
Trường tồn, giống như tên gọi của nó, trường tồn vĩnh hằng, là độ cao mà vô số Chân Thần bất hủ hướng tới.
– Có lẽ, chờ chúng ta trở thành trường tồn rồi thì mới có tư cách nói binh khí trường sinh, mới có tư cách nói Trường Sinh Giới, mới có tư cách nói trường sinh chân chính, còn không thì cũng như không.
Từng có người nói rằng, trường tồn bất hủ có khả năng đuổi sát thủy tổ, thế nhưng chỉ là khả năng mà thôi. Mặc dù là vậy thì cũng để Chân Thần bất hủ có được hy vọng, bằng không thì Chân Thần bất hủ mãi mãi không thể nào có hy vọng sánh vai với cấp độ thủy tổ.
Nghe các lão tổ tông môn nói chuyện, không ít vãn bối đè nén không thở nổi.
Bởi vì bọn họ nghĩ rằng lão tổ tông của mình đã lợi hại lắm rồi, thân là Chân Thần bất hủ, coi như cũng là nhân vật uy danh hiển hách ở Đế Thống Giới.
Thế nhưng, thử nghĩ mà xem, Chân Thần bất hủ còn có nhiều cấp độ như vậy, Chân Thần bất hủ còn có phân biệt giữa mây với bùn, huống chi trên Chân Thần bất hủ còn có trường tồn bất hủ, nó giống như ngai vàng trên mây, để người ta không thể nào với tới. Nhất thời, không ít đệ tử trẻ tuổi choáng váng.
Đại đạo dằng dẵng, lúc này bọn họ mới thật sự hiểu được đạo lý của câu nói này.
Có lẽ, trong mắt bọn họ Chân Thần bất hủ là một kiệt tác bất hủ, thế nhưng trong mắt Chân Thần bất hủ thì trường tồn mới là kiệt tác bất hủ. Cho dù có trở thành trường tồn đi nữa thì cũng có phân chia cao thấp, mạnh yếu khác nhau.
Cũng giống như thủy tổ, cho dù chứng được đại đạo thì thủy tổ cũng có mạnh có yếu, đây chính là nguyên nhân đại đạo dằng dẵng.
“Ông…”
Ngay khi mọi người đang vì chuyện đại đạo dằng dẵng của Chân Thần bất hủ ép không thở nổi thì cánh cửa trên gò cao mở ra.
Bên trong cánh cửa, một thanh niên cầm đầu bước ra. Người thanh niên này, rất nhiều tu sĩ ngoại lai không nhận ra hắn, thế nhưng tu sĩ Minh Lạc thành
thì không hề xa lạ, hắn chính là Lạc phủ Dương Đình Vũ, chính là Dương Đình Vũ đã từng bị Lý Thất Dạ đánh bại.
Chương 3782: Lãnh Điện Kiếm Thần (1)
– A, tiểu tử này chính là đệ tử ký danh của Mộc Kiếm Chân Đế, cũng là đệ nhất cao thủ của Thạch Vận đạo thống. Có thể trở thành đệ tử ký danh của Mộc Kiếm Chân Đế, chứng tỏ cũng rất ưu tú.
Nhìn thấy Dương Đình Vũ, có một vài người nhận ra lai lịch của hắn.
Dù sao, Mộc Kiếm Chân Đế uy danh lan xa, hắn thu đệ tử ký danh cũng là chuyện lớn, cho nên không ít người ở Đế Thống Giới biết Dương Đình Vũ chính là đệ tử ký danh của Mộc Kiếm Chân Đế.
Sau Dương Đình Vũ là một đại đội binh mã đi theo đến đây, đại đội binh mã này khí thế như rồng, nhìn qua không hề có ai yếu cả, mọi người vừa nhìn thì lập tức biết ngay đây là cường giả của Mộc gia.
Đại đội binh mã của Mộc gia đi đến, mặc dù bọn họ không có thanh thế vang trời, cũng không phô trương rêu rao khắp nơi. Thế nhưng khi đại đội binh mã này vừa xuất hiện thì bầu không khí dưới gầm trời lập tức trở nên ngột ngạt.
Nhánh binh mã này lặng lẽ, chầm chậm bước ra khỏi đạo môn, ngay ngắn trật tự. Chính sự ngay ngắn trật tự này mà đại đội binh mã này mang tới cho mọi người cảm giác đánh đâu thắng đó.
Khi nhánh binh mã này chậm rãi đi đến thì cứ như có thể lật đổ mọi chướng ngại trước mắt, có thể chẻ đôi bất kỳ thứ gì ngăn đường bọn họ. Có thể nói, khi đại đội binh mã này đi qua thì có thể chẻ núi róc đất, chém sông rạch hồ, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Ở bên trong nhánh binh mã này có một người rất lóa mắt, như thể bất luận hắn đứng ở đâu thì cũng đều trở thành tiêu điểm quan tâm.
Người này là một người trẻ tuổi, vẻ ngoài hết sức trẻ trung. Người trẻ tuổi này toàn thân áo trắng, thần thái hờ hững, ôm trường kiếm vào lòng.
Người trẻ tuổi này đi theo đội ngũ, không có uy thế khinh người, cũng không có khí thế bễ nghễ bát phương, càng không có khí tức sắc bén trùng thiên.
Người trẻ tuổi này ôm kiếm mà đi, lạnh lùng không nói, nhưng thần thái không cao ngạo vô song, hắn chỉ lạnh lùng ôm kiếm mà thôi.
Thế nhưng, bởi vì hắn lạnh lùng ôm kiếm, không biết tại sao mà mọi người khi nhìn thấy hắn thì không khỏi lùi lại mấy bước, nội tâm sợ hãi, thậm chí là rùng rợn lạnh gáy.
Nhất là khi đôi mắt của người trẻ tuổi này nhìn qua thì lập tức khiến người ta hơi run rẩy, thậm chí khiến trái tim quặn đau. Khoảnh khắc này, người ta cảm thấy dường như có thứ gì đó đâm xuyên qua trái tim của mình.
Cứ như, khi đôi mắt của người trẻ tuổi này nhìn qua thì như một cây kiếm đâm tới, một kiếm trí mạng.
Đôi mắt của người trẻ tuổi này nhìn qua, có người cảm thấy cổ họng đau nhói, yết hầu như bị một kiếm đâm xuyên, có ảo giác máu tươi chảy ra.
– Lãnh Điện Kiếm Thần, Tô Mặc Bạch!
Nhìn thấy người thanh niên ôm kiếm này, có người giật mình kêu lên.
– Lãnh Điện Kiếm Thần đến rồi, hắn rất ít khi rời khỏi Mộc gia.
Nhìn thấy người thanh niên này, không ít người giật mình, có người nói ngay:
– Ngay cả Lãnh Điện Kiếm Thần cũng tới, như vậy Mộc Kiếm Chân Đế chắc chắn sẽ tới.
– Đúng vậy, Lãnh Điện Kiếm Thần rất ít khi rời khỏi Mộc gia, nếu như rời khỏi thì cũng là đi theo Mộc Kiếm Chân Đế. Hôm nay Tô Mặc Bạch đến đây thì Mộc Kiếm Chân Đế chắc chắc cũng đến.
Không ít người nhìn thấy Tô Mặc Bạch, có chút sợ hãi.
Lãnh Điện Kiếm Thần, Tô Mặc Bạch chính là đại đệ tử của Mộc Kiếm Chân Đế, cũng chính là sư phụ của Mộc Thành Kiệt bị Lý Thất Dạ giết chết. Đương nhiên, Mộc Thành Kiệt chỉ là một trong những đệ tử của hắn mà thôi.
Có ít người nghe tên Tô Mặc Bạch, phản ứng đầu tiên đó là cho rằng hắn không phải là đệ tử của Mộc gia. Thế nhưng trên thực tế Tô Mặc Bạch không chỉ là đệ tử Mộc gia, mà hơn nữa còn là đại đệ tử của Mộc Kiếm Chân Đế, ở Mộc gia hắn có địa vị rất cao.
Tô Mặc Bạch là người khác họ, khác với rất nhiều đệ tử Mộc gia, hắn không xuất thân từ Mộc gia. So với đệ tử Mộc gia xuất thân cao quý thì xuất thân của Tô Mặc Bạch rất hèn mọn, có thể nói rằng trên người của hắn không hề có huyết thống cao quý.
Tô Mặc Bạch xuất thân nông gia tá điền, chính là dân đen. Thế nhưng từ nhỏ hắn đã biểu hiện ra thiên phú kiếm đạo rất cao.
Cũng chính vì vậy hắn mới được Mộc Kiếm Chân Đế nhìn trúng, được Mộc Kiếm Chân Đế dẫn vào Mộc gia, trở thành đệ tử Mộc gia.
Tô Mặc Bạch cũng không khiến Mộc Kiếm Chân Đế phải thất vọng. Dưới sự bồi dưỡng của Mộc Kiếm Chân Đế, đạo hạnh của Tô Mặc Bạch đột nhiên tăng mạnh, có thể nói, trong thế hệ trẻ tuổi ở Mộc gia, hắn ít có đối thủ.
Phải biết rằng truyền thừa lâu đời như Mộc gia, nó thống trị một đạo thống rất lớn. Bên trong đạo thống này, cường giả như mây, nhất là ở Mộc gia, một thế gia lâu đời hết sức chú ý huyết thống cùng xuất thân.
Chính ở Mộc gia cấp bậc sâm nghiêm này, một tên dân đen xuất thân tá điền như Tô Mặc Bạch lại có thể đứng vững gót chân, hơn nữa còn trở thành đại đệ tử của Mộc Kiếm Chân Đế, qua đó có thể tưởng tượng Tô Mặc Bạch khó lường cỡ nào. Thậm chí có người nói rằng, thiên phú của hắn cao tới mức đuổi sát Mộc Kiếm Chân Đế. – Lãnh Điện Kiếm Thần, kiếm nhanh trác tuyệt vô song.
Có thế hệ trẻ tuổi không sùng bái Mộc Kiếm Chân Đế, cũng không sùng bái Đoạn Ngọc Chân Đế, mà là sùng bái Lãnh Điện Kiếm Thần.
– Đúng vậy, có lẽ đạo hạnh của Lãnh Điện Kiếm Thần không bằng sư phụ Mộc Kiếm Chân Đế của hắn, thế nhưng luận kiếm nhanh thì thế gian có ai sánh bằng? Lãnh Điện Kiếm Thần vừa ra kiếm thì chính là vô địch, một kiếm cực nhanh, không gì cản nổi, một kiếm đứt cổ, xuất kiếm, chính là đại biểu tử vong.
Không ít tu sĩ trẻ tuổi khen ngợi không dứt.
Có thể nói Lãnh Điện Kiếm Thần có rất nhiều người sùng bái, nhất là tiểu tu sĩ xuất thân môn phái nhỏ, hoặc là những tu sĩ xuất thân thấp hèn đều lấy Tô Mặc Bạch làm gương, đều xem Tô Mặc Bạch là thần tượng.
Mặc dù Đoạn Ngọc Chân Đế, Mộc Kiếm Chân Đế có không ít người sùng bái, thế nhưng Đoạn Ngọc Chân Đế, Mộc Kiếm Chân Đế lại không thể nào đại biểu được tiếng lòng của tất cả tu sĩ.
Nhất là những tu sĩ xuất thân thấp hèn. Thử nghĩ mà xem, Đoạn Ngọc Chân Đế cũng vậy, Mộc Kiếm Chân Đế cũng vậy, bọn họ đều xuất thân từ đạo thống cường đại nhất Đế Thống Giới ngày nay, bọn họ vừa ra đời thì đã có huyết thống cao quý, vừa ra đời thì đã có ưu thế trời sinh mà người khác không thể nào sánh bằng.
Chương 3783: Lãnh Điện Kiếm Thần (2)
Thành tựu hôm nay của bọn họ, chính xác là bởi vì bọn họ kiệt xuất, là vì bọn họ chăm chỉ cùng cố gắng. Thế nhưng trông mắt rất nhiều tu sĩ thì Đoạn Ngọc Chân Đế, Mộc Kiếm Chân Đế vừa ra đời đã được định sẵn là bất phàm, đây là điều mà tu sĩ tầng dưới chót không thể nào sánh bằng.
Thế nhưng Lãnh Điện Kiếm Thần Tô Mặc Bạch thì khác. Tô Mặc Bạch xuất thân gia đình tá điền, hoàn toàn là dân đen. Trong mắt tu sĩ, xuất thân này chính là sâu kiến.
Thế nhưng Lãnh Điện Kiếm Thần Tô Mặc Bạch lại lấy xuất thân hèn mọn trở thành một trong những thiên tài trẻ tuổi kiệt xuất nhất Đế Thống Giới, thực lực cường đại, rất nhiều thiên tài xuất thân cao quý không thể sánh bằng, ngay cả thiên tài của Mộc gia cũng bị Tô Mặc Bạch đè một đầu, khiến mọi người không thể không thán phục.
Cũng bởi vì Lãnh Điện Kiếm Thần Tô Mặc Bạch có xuất thân như thế mà lại có thành tựu như hôm nay, cho nên khiến tu sĩ tầng dưới chót nảy sinh cộng minh.
Ở trên người Lãnh Điện Kiếm Thần Tô Mặc Bạch, không ít tu sĩ tầng dưới chót nhìn thấy bóng dáng của mình. Mình cũng xuất thân thấp hèn như Tô Mặc Bạch, chỉ cần mình cố gắng phấn đấu thì có lẽ sẽ có ngày trở thành thiên tài lợi hại như Tô Mặc Bạch, trở thành nhân vật phong vân vang danh thiên hạ. – Tô Mặc Bạch đúng là kiếm tẩu thiên phong, nếu như hắn noi theo bước chân của sư phụ hắn thì cũng chỉ có thể đi lại con đường của sư phụ hắn, tương lai mãi mãi không thể nào vượt qua Mộc Kiếm Chân Đế. Cho nên hắn đi con đường kiếm tẩu thiên phong, nhất kiếm duy khoái. Kiếm nhanh của hắn vừa ra, đúng là không gì sánh bằng, luận kiếm nhanh thì sợ rằng ngay cả Mộc Kiếm Chân Đế cũng không bằng.
Có cường giả thế hệ trước tán thành.
– Nếu như chỉ luận độ nhanh của kiếm thì đúng là không ai có thể bằng.
Cao thủ thế hệ trước đã từng giao thủ với Lãnh Điện Kiếm Thần Tô Mặc Bạch không thể không thừa nhận rằng:
– Hắn không thẹn với danh xưng Lãnh Điện Kiếm Thần, không chỉ kiếm nhanh, mà kiếm đạo hắn lĩnh ngộ cũng có phong cách riêng. Mặc dù lĩnh ngộ kiếm đạo của hắn không bằng Mộc Kiếm Chân Đế, thế nhưng lại mạnh hơn rất nhiều người trẻ tuổi.
Nhìn Lãnh Điện Kiếm Thần Tô Mặc Bạch, bất luận xuất thân như thế nào thì cũng khen ngợi một câu, bất luận là tu sĩ xuất thân thấp hèn hay là cường giả xuất thân cao quý đều khen ngợi, thừa nhận thành tựu của Lãnh Điện Kiếm Thần Tô Mặc Bạch.
Sự thật đúng là như vậy, Lãnh Điện Kiếm Thần Tô Mặc Bạch xuất thân như thế mà lại có được thành tựu hôm nay, đúng là đáng để người ta phải kính nể.
Sau khi Lãnh Điện Kiếm Thần Tô Mặc Bạch dẫn theo đại đội binh mã của Mộc gia đến nơi này thì không lập tức đi vào Minh Lạc thành, mà là trú trên gò núi, vào ở bên trong lầu cao, cổ điện.
Gò núi được đại đạo của Mộc Kiếm Chân Đế gia trì, có thể nói rằng nơi này đã tự thành trận địa, vừa có thể công vừa có thể thủ. Bọn họ đóng trại ở nơi này chính là lựa chọn tốt nhất.
Sau khi Lãnh Điện Kiếm Thần dẫn dắt đệ tử Mộc gia đóng trại thì không hề lộ diện, không có mệnh lệnh của Lãnh Điện Kiếm Thần, đệ tử Mộc gia cũng không dám tự tiện chủ trương.
Qua điểm này có thể nhìn ra Lãnh Điện Kiếm Thần ở Mộc gia có địa vị rất cao.
Phải biết rằng phần lớn đệ tử Mộc gia đều có xuất thân cao quý, phần lớn đều có huyết thống cao quý, trong số bọn họ có người là hậu nhân của Chân Đế, thậm chí có người là hậu nhân thủy tổ. Thế nhưng lúc này bọn họ vẫn nghe theo mệnh lệnh của một người khác họ, qua đó có thể nhận thấy Tô Mặc Bạch ở Mộc gia có địa vị hết sức quan trọng. “Hoa…”
Ngay khi đại đội binh mã của Mộc gia vừa đóng trại không lâu thì đột nhiên trên bầu trời có một chạc cây bay tới.
Chỉ nghe một tiếng “xùy”, chạc cây này cắm vào một cao nguyên bên ngoài Minh Lạc thành.
Tiếng nổ “đùng đùng đùng” vang không ngớt, chạc cây cắm trên cao nguyên thoáng cái sinh trưởng, đột ngột mọc lên từ mặt đất.
Cảnh tượng trước mắt khiến người ta quá khó tin nổi, vừa rồi chỉ là một chạc cây to cỡ ngón tay, thế nhưng trong nháy mắt chạc cây này lại lớn thành một gốc đại thụ che trời.
Thế nhưng gốc đại thụ che trời này vẫn còn tiếp tục trưởng thành. Trong tiếng nổ “đùng đùng đùng” vang không ngớt, chỉ thấy rễ cây thô to của đại thụ che trời như những con chân long chui xuống lòng đất, hành tẩu vạn dặm, thân cây to lớn cắm chặt rễ vào lòng đất.
Khi những sợi rễ thô lớn như chân long cắm rễ dưới lòng đất thì gốc đại thụ này cũng bắt đầu điên cuồng hấp thu tinh khí của vùng đất này.
Trong tiếng nổ “đùng đùng đùng”, theo gốc đại thụ này điên cuồng rút lấy chất dinh dưỡng cùng nước thì vùng đại địa này bắt đầu khô cạn.
Hơn nữa tốc độ khô cạn hết sức nhanh, tốc độ khuếch trương cực nhanh, chỉ trong thời gian ngắn, một vùng đại địa bị rút khô, toàn bộ đại địa hóa thành đất cằn.
Từng đợt “đùng đùng đùng” nổ vang, gốc đại thụ này đột ngột mọc lên từ mặt đất, điên cuồng ép khô vùng cao nguyên này. Trong thời gian ngắn, vạn dặm vùng cao nguyên này trở thành đất cằn.
Lúc này, chỉ thấy sông hồ khô cạn, núi non sụp đổ, cao nguyên vốn xanh biếc dạt dào hóa thành đất đai cằn cỗi.
– Văn Trúc đạo thống tới rồi.
Nhìn thấy đại thụ đột ngột mọc lên từ mặt đất, rất nhiều người giật mình, có người giật mình kêu lên:
– Đây… đây là thủ đoạn gì, quá mạnh mẽ rồi.
– Không phải thủ đoạn gì cả, đây là kỳ thụ của Văn Trúc đạo thống, tên là Văn Trúc Kim Thạch Thụ.
Có cường giả thế hệ trước nhìn đại thụ đột ngột mọc lên từ mặt đất, nói:
– Tính chất cướp đoạt cùng tính chất sinh trưởng của nó hết sức lợi hại, là một gốc kỳ thụ hết sức kinh khủng. Kỳ thụ này thường ép khô chỗ mà nó tới.
– Văn Trúc Kim Thạch Thụ, tất cả đại thụ tân sinh đều chỉ là một bộ phận của bản gốc mà thôi, cuối cùng cũng chỉ trở thành chất dinh dưỡng của Văn Trúc Kim Thạch Thụ mà thôi.
Có lão tổ biết được ảo hiệu của gốc kỳ thụ này.
– Văn Trúc Kim Thạch Thụ vừa là tên của hạt giống kỳ thụ, vừa là tên của một cây kỳ thụ, đồng thời cũng là tên của một loại kỳ thụ.
Ở Văn Trúc đạo thống, thủy tổ của bọn họ từng gieo hạt này, trồng bên trong Văn Trúc đạo thống, về sau gốc kỳ thụ này được gọi là Văn Trúc Kim Thạch Thụ.
Loại kỳ thụ này rất thần kỳ, cũng rất cường đại. Ví như Văn Trúc đạo thống bẽ một chạc cây trên Văn Trúc Kim Thạch Thụ, cắm nó ở một nơi nào đó, hoặc là bên trong một đạo thống nào đó, như vậy chạc cây này sẽ điên cuồng sinh trưởng ở nơi đó, điên cuồng ép khô tinh khí, dinh dưỡng cùng chất nước ở nơi đó, ép khô nơi đó trở thành đất cằn trong thời gian ngắn nhất có thể.
Chương 3784: Văn Trúc Kim Thạch Thụ
Khi gốc Văn Trúc Kim Thạch Thụ này sinh trưởng đủ lớn thì nó có thể tiếp tục sinh trưởng ở nơi này, cũng có thể rút khỏi mặt đất bay trở về Văn Trúc đạo thống. Sau khi nó bay về Văn Trúc đạo thống thì nó sẽ khô kiệt mà chết, tất cả tinh khí, dinh dưỡng mà nó hấp thu đều bị cây mẹ lấy hết, qua đó lớn mạnh cây mẹ.
Cũng chính vì vậy, từ trước tới nay, Văn Trúc Kim Thạch Thụ của Văn Trúc đạo thống càng ngày càng mạnh, hơn nữa còn có thần thông cực kỳ nghịch thiên. Ở bên trong Văn Trúc đạo thống, vô số Chân Thần bất hủ coi nó là trưởng bối. Ở Văn Trúc đạo thống, vô số Chân Đế coi nó là thần thủ hộ của Văn Trúc đạo thống.
Thực tế cũng là như vậy, trăm ngàn vạn năm nay, Văn Trúc đạo thống dưới sự che chở của Văn Trúc Kim Thạch Thụ mà luôn trường tồn hưng thịnh, từng có mấy lần bị cường địch xâm lấn, thế nhưng đều bị Văn Trúc Kim Thạch Thụ đánh lui. – Văn Trúc Kim Thạch Thụ quá bá đạo rồi.
Lúc này, chỉ thấy Văn Trúc Kim Thạch Thụ có thể che khuất bầu trời. Dưới cây suối chảy róc rách, sinh cơ dồi dào, giống như tự thành thiên địa, khiến không ít người thấy mà giật mình, đồng thời cũng hâm mộ.
Văn Trúc Kim Thạch Thụ trưởng thành được như thế là nhờ ép khô tinh khí của cao nguyên, có thể nói, sau khi Văn Trúc Kim Thạch Thụ trưởng thành thì cao nguyên này sẽ lụi tàn. – Sao không xem Văn Trúc đạo thống là đạo thống như thế nào. Nó nổi tiếng ngang với Tàng Kim Động, thực lực không hề yếu hơn Tàng Kim Động. Mặc dù Văn Trúc đạo thống không chinh chiến bốn phía như Tàng Kim Động, thế nhưng nó cũng là nhân vật hung ác, môn phái truyền thừa bị bọn họ hủy diệt còn ít sao?
Có cường giả thế hệ trước lạnh nhạt nói.
Đương nhiên, cũng có lão tổ lắc đầu, nói:
– Thông thường thì Văn Trúc đạo thống sẽ không dùng tới Văn Trúc Kim Thạch Thụ, nếu như Văn Trúc đạo thống dùng tới Văn Trúc Kim Thạch Thụ thì cũng có nghĩa chuyện đó là chuyện lớn, cũng có nghĩa Văn Trúc đạo thống nghiêm túc hành động. – Cũng không phải là bọn họ nhân từ.
Nói tới đây, vị lão tổ này mỉm cười, nói chậm:
– Dù sao thì Văn Trúc Kim Thạch Thụ cũng quá bá đạo, thử nghĩ mà xem, động một tí là ép khô một vùng thiên địa, cách làm này trái với thiên hòa, khiến cho Văn Trúc đạo thống kết thù khắp nơi, cho dù Văn Trúc đạo thống cường đại cách mấy, nhưng một khi kẻ thù quá nhiều thì cũng là tự tìm đường chết. “Ông…”
Lúc này, Văn Trúc Kim Thạch Thụ đã sinh trưởng tới mức tối đa, chỉ thấy bên trên Văn Trúc Kim Thạch Thụ mọc ra từng tòa lầu cao. Những tòa lâu cao này có treo trên ngọn cây, có mọc trên chạc cây, giống hệt như quỳnh lâu ngọc vũ.
Có tiếng “két…” vang lên, có lầu cao mở cửa lớn, bóng người đông đúc. Ở trên đỉnh ngọn của Văn Trúc Kim Thạch Thụ có một tòa đại điện nhìn giống như là thần điện, khi cửa lớn mở ra thì có một bóng người ngồi thẳng, bễ nghễ bát phương.
Mặc dù bóng người này mông lung, thế nhưng mọi người đều cảm nhận được khí thế bễ nghễ thiên hạ hết sức rõ ràng.
– Đó là ai…
Mặc dù tòa thần điện này cao hơn chân trời, hết sức xa xôi, thế nhưng mọi người ai cũng đều có thể cảm nhận được khí thế mênh mông cuồn cuộn đấy. Bên dưới khí thế bễ nghễ bát phương này, tất cả mọi người đều mường tượng được hắn ngồi ở nơi đó, nhìn xuống chúng sinh. – E là Văn Trúc Thiên Vương, Cát Vũ Thành.
Có cường giả thế hệ trước nhìn đại thụ, thì thào rằng.
Có người nhìn thấy từng tòa lầu cao treo trên Văn Trúc Kim Thạch Thụ, không khỏi hâm mộ, nói:
– Một chạc cây bay tới, vượt qua thiên địa, vượt qua vạn vực, thần kỳ hơn là có thể mọc ra một cây Văn Trúc Kim Thạch Thụ ở bất kỳ nơi nào, ở trên một cái cây như thế, chính là an toàn tới mức không thể nào an toàn hơn. Xem ra, đệ tử Văn Trúc đạo thống xuất hành dễ chịu hơn mọi đạo thống còn lại.
Lúc này, chỉ thấy Lãnh Điện Kiếm Thần bay lên không, trèo lên Văn Trúc Kim Thạch Thụ, vượt qua chân trời, đứng trước thần điện ở đỉnh ngọn, nói chậm:
– Vãn bối Tô Mặc Bạch, đến đây bái kiến thiên vương.
– Là hiền chất sao, vào đi, Mộc Kiếm huynh vẫn mạnh khỏe chứ.
Lúc này, bên trong thần điện truyền ra tiếng nói, tiếng nói này rất trẻ trung, thế nhưng lại có khí thế không giận mà uy.
– Nhờ phúc của thiên vương mà sư tôn vẫn khỏe, đã xuất quan, sẽ nhanh chóng đến đây.
Lãnh Điện Kiếm Thần Tô Mặc Bạch cúi người chào, đi vào thần điện.
– Quả nhiên là Văn Trúc Thiên Vương Cát Vũ Thành.
Nhìn thấy Lãnh Điện Kiếm Thần Tô Mặc Bạch đến bái kiến, có cường giả nhận ra người bên trong thần điện là ai, gật đầu nói.
– Nghe nói Văn Trúc Thiên Vương Cát Vũ Thành với Mộc Kiếm Chân Đế kết bái huynh đệ. Hôm nay Văn Trúc đạo thống tới đây, Mộc gia cũng tới đây, sợ là hai nhà sẽ liên thủ với nhau.
Có người thì thầm.
Chuyện này khiến không ít tu sĩ cường giả nhìn nhau, không ít tu sĩ cường giả mặt mày bất thường.
Mộc gia đã đủ mạnh rồi, thậm chí có thể nói rằng, Mộc gia không chỉ mạnh, mà đơn giản chính là vô địch. Bây giờ lại thêm Văn Trúc đạo thống, chính là dệt hoa trên gấm.
Nếu như hai nhà bọn họ thật sự liên thủ với nhau thì thử nghĩ mà xem, còn có đạo thống nào có thể địch lại? Phải biết rằng mọi người tới đây đều là vì tiên thạch, có bao nhiêu Chân Thần bất hủ muốn trường sinh chứ? – Có lẽ, đã tới lúc tìm kiếm minh hữu rồi.
Có Chân Thần bất hủ mặt mày nghiêm lại, lúc này, bọn họ nhất định phải tìm kiếm minh hữu, bằng không, bọn họ căn bản không thể nào chống lại Mộc gia cùng Văn Trúc đạo thống. “Đùng…”
Ngay khi không ít người đắn đo chuyện Mộc gia cùng Văn Trúc đạo thống thì bầu trời đột nhiên ầm vang, tiếng “đùng” này chấn động thiên địa, trong nháy mắt, bầu trời ảm đạm một ít. – Cái gì kia…
Lúc này, mọi người ngước đầu nhìn lên, chỉ thấy trên bầu trời đột nhiên có một vật khổng lồ bay tới.
Vật khổng lồ này bay tới như thiên ngoại lưu tinh, trong tiếng “đùng” vang, nháy mắt từ vũ trụ xông vào bầu trời Thạch Vận đạo thống. Khi nó xông vào bầu trời Thạch Vận đạo thống thì bầu trời sẩm tối, nháy mắt che khuất bầu trời.
“Phanh…”
Khi mọi người còn chưa kịp hoàn hồn thì vật khổng lồ này chớp mắt đã đụng vào bình nguyên.
Khi vật khổng lồ như thiên ngoại lưu tinh này đụng vào bình nguyên thì không có cảnh trời long đất lở như mọi người đã tưởng, chỉ thấy bùn đất bị cấy văng, mặt đất bị cày thành một cái rãnh sâu.
Khi vật khổng lồ này dừng lại, mọi người đưa mắt quan sát, lúc này mới thấy nó là một chiếc hồ lô khổng lồ.
Chương 3785: Tử Kim Hồ Lô (1)
Đây là Tử Kim Hồ Lô, toàn thân Tử Kim Hồ Lô dập dờn hào quang màu tím vàng, trên hồ lô tràn ngập sinh cơ, giống như vừa mới hái khỏi cây hồ lô, cho nên vẫn còn bừng bừng sinh cơ.
Toàn thân Tử Kim Hồ Lô chảy xuôi đạo văn màu vàng, đạo văn màu vàng hết sức thâm ảo. Khi nó chảy xuôi trên thân Tử Kim Hồ Lô thì giống như một thiên đạo chương vô thượng, phun trào đại đạo chi uy.
Tử Kim Hồ Lô hết sức khổng lồ, khi nó dừng trên bình nguyên thì giống như một ngọn núi nguy nga, mây trắng thổi qua giữa thân hồ lô, Tử Kim Hồ Lô trở thành ngọn núi cao nhất vùng bình nguyên này. – Trời giáng hồ lô báu sao?
Nhìn thấy hồ lô khổng lồ này, hơn nữa lại thấy Tử Kim Hồ Lô dập dờn bảo quang, ngay cả người không biết hàng thì cũng nhận ra Tử Kim Hồ Lô là một món bảo vật hết sức khó lường. – Sư huynh, trời giáng hồ lô báu, mau thu gom đồ đạc, chúng ta qua đó xem xem, nói không chừng sẽ có kỳ ngộ.
Nhìn thấy Tử Kim Hồ Lô, có tu sĩ trẻ tuổi gào lớn, cho rằng mình nhận được kỳ ngộ.
– Kỳ ngộ cái đầu ngươi đấy…
Nghe đồ đệ của mình thu gom đồ đạc muốn tới xem Tử Kim Hồ Lô, khi sư phụ lấy lại tinh thần thì tát vào gáy của hắn, cười mắng:
– Nếu như không muốn sống thì cứ đi qua đó, nó sẽ nháy mắt nghiền ngươi thành sương máu. Đó là Tử Kim Hồ Lô của Tàng Kim Động.
– Tử Kim Hồ Lô của Tàng Kim Động?
Nghe sư phụ của mình nói vậy, đệ tử lập tức tò mò, hỏi:
– Mạnh lắm sao?
Nhìn Tử Kim Hồ Lô vô cùng khổng lồ, sư phụ mặt mày nghiêm nghị, nói chậm:
– Rất mạnh, đồn rằng Tử Kim Hồ Lô của Tàng Kim Động đã từng hủy diệt một đạo thống.
– Từng hủy diệt một đạo thống…
Nghe vậy, các đệ tử rùng mình.
Một đạo thống nào có dễ dàng hủy diệt chứ. Dù sao mỗi đạo thống đều có đạo nguyên, còn đạo nguyên thì chính là sức mạnh vô thượng mà thủy tổ để lại, cực kỳ nghịch thiên, ngoại trừ thủy tổ ra, những người còn lại muốn diệt một đạo thống thì còn khó hơn lên trời. – Tử Kim Hồ Lô vừa hiện, chính là đại biểu sắp sửa khai chiến. Từ trước tới này, Tử Kim Hồ Lô luôn là biểu tượng khai chiến của Tàng Kim Động. Nếu như Tử Kim Hồ Lô xuất hiện ở nơi đâu thì cũng có nghĩa Tử Kim Hồ Lô muốn tiêu diệt môn phái truyền thừa này, thậm chí là muốn tiêu diệt đạo thống này.
Nhìn thấy Tử Kim Hồ Lô xuất hiện trên bình nguyên, có lão tổ thế gia mặt mày nghiêm nghị.
Sau khi nhìn thấy Tử Kim Hồ Lô xuất hiện, không ít người mặt mày nghiêm nghị. Lúc này, tất cả mọi người biết rằng, mục tiêu của Tàng Kim Động không phải là Thạch Vận đạo thống.
Thạch Vận đạo thống đã suy sụp, thậm chí có thể nói rằng toàn bộ Thạch Vận đạo thống yếu tới nổi không chịu nổi một đòn. Tàng Kim Động muốn tiêu diệt Thạch Vận đạo thống thì căn bản không cần dùng tới Tử Kim Hồ Lô.
Rất hiển nhiên, mục tiêu của Tử Kim Hồ Lô chính là đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ. Trước đó đệ nhất hung nhân giết chết Thập Đại Bảo Vương, hủy diệt chiến hạm đoàn, khiến cho Tàng Kim Động thiệt hại nặng nề.
Thiệt hại này, chính là lần thiệt hại nặng nề nhất kể từ khi Tàng Kim Động lập phái đến nay. Đối mặt với thiệt hại nặng nề như vậy, Tàng Kim Động tuyệt đối không nuốt trôi cơn giận này, tuyệt đối sẽ không để Thập Đại Kim Cương hy sinh vô ích. – Nghe đồn rằng chí có Tứ Đại Bảo Vương mới có thể điều khiển Tử Kim Hồ Lô. Nếu như muốn phát huy uy lực lớn nhất của Tử Kim Hồ Lô thì Tứ Đại Bảo Vương phải đồng thời ra tay, sợ rằng Tứ Đại Bảo Vương chắc chắn sẽ cùng nhau đến đây.
Có lão tổ đại giáo nói chậm.
Lúc này, tất cả mọi người đều đánh giá cao Lý Thất Dạ. Theo mọi người thấy, một vị Bảo Vương thì không thể nào giết được đệ nhất hung nhân, chỉ có Tứ Đại Bảo Vương liên thủ với nhau thì mới có cơ hội giết đệ nhất hung nhân. Bằng không thì chính là tự tìm đường chết. – Tứ Đại Bảo Vương, bọn họ rất lâu rồi chưa xuất hiện, sợ rằng đã rất lâu rồi chưa được ra tay.
Có người thì thào.
– Nghe nói, đã ra tay một lần rồi.
Có một vị Chân Thần đăng thiên kiến thức uyên bác nói chậm:
– Đồn rằng cách đây ít năm Tàng Kim Động hùng hổ dọa người, đi đâu cũng nói Tàng Kim Động bọn họ có thực lực khiêu chiến ba cự đầu, thậm chí chiến hạm đoàn của bọn họ muốn bay đi đâu thì bay đi đó, ngang tàn không sợ bất kỳ ai. Thế nhưng sau này thì thu liễm không ít, không dám tùy tiện khiêu khích ba cự đầu, nhất là Lý gia. – Có liên quan với Lý gia sao?
Có người tò mò.
– Có liên quan, thế nhưng cụ thể thì ta cũng chỉ được nghe kể mà thôi.
Vị Chân Thần đăng thiên này nói:
– Đồn rằng Lý gia Cổ Nhất Phi đã từng một thân một mình đến thăm Tàng Kim Động, Tứ Đại Bảo Vương ra đón khách.
Nghe vậy, không ít người nhìn nhau. Cổ Nhất Phi một thân một mình đến thăm Tàng Kim Động, thật sự chỉ là đến thăm thôi sao? Còn Tứ Đại Bảo Vương thật sự chỉ là đón khách thôi sao? – Cổ Nhất Phi với Tứ Đại Bảo Vương đánh nhau sao?
Nghe vậy, không ít người tò mò muốn biết, vội hỏi.
– Cụ thể thì không rõ, thế nhưng không ít người suy đoán rằng Tứ Đại Bảo Vương thật sự liên thủ đánh với Cổ Nhất Phi.
Vị Chân Thần đăng thiên này nói chậm:
– Tóm lại, sau khi Cổ Nhất Phi đến thăm thì Tàng Kim Động thu liễm rất nhiều, sau này không dám đi tới đâu cũng rêu rao mình có thể khiêu chiến ba cự đầu nữa. – Xem ra Tứ Đại Bảo Vương liên thủ với nhau vẫn không phải là đối thủ của Cổ Nhất Phi.
Có người suy đoán.audio coi am
– Cho dù thua bởi Cổ Nhất Phi thì cũng không có gì mất mặt cả, ai mà không biết Cổ Nhất Phi chính là đệ nhất cao thủ của Lý gia, thậm chí có người suy đoán rằng Cổ Nhất Phi chính là trường tồn bất hủ.
Có cường giả nói nhanh.
– Cổ Nhất Phi có phải là trường tồn bất hủ hay không thì không biết, thế nhưng có thể khẳng định rằng, Cổ Nhất Phi không chỉ là Lý gia đệ nhất cao thủ, mà hắn còn là Đế Thống Giới đệ nhất cao thủ. Năm đó hắn quét ngang Đế Thống Giới không ai địch lại, đến nay lâu rồi vẫn chưa ra tay. Nhưng bất kể như thế nào thì đương thời cũng không ai có thể địch lại.
Cổ Nhất Phi, lão tổ Lý gia, được mọi người gọi là Lý gia đệ nhất cao thủ, từ nhỏ đã là thiên tài hết sức kinh tài tuyệt diễm, tiếu ngạo bát phương. Sau này thoái ẩn, rất ít hỏi đến thế sự, ngay cả Lý gia cũng không có mấy người mời được hắn. – Tứ Đại Bảo Vương cho dù thua thì cũng không có gì mất mặt cả.