1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 738 [Chương 3686 đến Chương 3690]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 738 [Chương 3686 đến Chương 3690]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3686: Thủy Tổ (2)

Lực lượng đại thế mà bọn họ có thể nắm giữ không phải người trẻ tuổi như Bát Trận Chân Đế có thể so sánh.

Cho nên lúc này, dưới sự điều khiển của đám người Đấu Chiến Thánh Hoàng, lực lượng cuồn cuộn vô tận của Cửu Bí đạo thống dâng lên như cuồng triều. Trong nháy mắt, chỉ thấy Cửu Bí đạo thống hào quang ngút trời, sức mạnh đại đạo vô cùng vô tận lao nhanh về phía đám người Đấu Chiến Hoàng.

“Đùng…”

Khi sức mạnh của Cửu Bí đạo thống lao nhanh tới thì tất cả sức mạnh lập tức xông vào tổ khí, tổ khí giống như vực sâu không đáy, lập tức nuốt hết sức mạnh mênh mông vô tận.

Trong nháy mắt, bốn kiện tổ khí bùng nổ uy thế thủy tổ kinh khủng vô song, uy thế thủy tổ tàn phá thiên địa, giống như thủy tổ sắp sửa giáng lâm. Dưới uy thế thủy tổ khủng bố, nhất thời, có vô số người không đứng nổi nữa, hai chân mềm nhũn, nhao nhao té quỵ ra đất.

“Ông…”

Ngay lúc này, chỉ thấy thần quang ngút trời, bốn kiện tổ khí phun ra thần quang, đâm thủng bầu trời. Khi thần quang đâm thủng bầu trời thì một đồ đằng xuất hiện, giống như mở ra một cánh cửa tuyên cổ. Trong chớp mắt, một cỗ khí tức vô địch vạn cổ trút xuống, che kín toàn bộ Cửu Bí đạo thống.

– Thủy tổ…

Ngay khi khí tức vô địch vạn cổ bao trùm toàn bộ Cửu Bí đạo thống thì tất cả mọi người rùng mình, bởi vì khí tức này quá quen thuộc, khí tức này thẩm thấu Cửu Bí đạo thống vô số tuế nguyệt.

Có thể nói, khí tức này bồi bạn mỗi một sinh linh ở Cửu Bí đạo thống cả đời. Đây chính là khí tức nguyên thủy nhất của Cửu Bí đạo thống… khí tức của thủy tổ Cửu Bí.

“Phanh”

Trong nháy mắt, vũ trụ như tách ra, có một người bước ra từ bên trong vết rách này, xuất hiện trong tầm mắt của thế nhân.

Đây không phải là người thật, mà chẳng qua chỉ là một bóng người, là một cái bóng do sức mạnh vô song của Cửu Bí đạo thống ngưng tụ thành.

Bóng người này đứng giữa hư không, cách xa thiên địa, tất cả mọi thứ đều trở nên nhỏ bé, nhất nguyệt tinh thần, đại địa sơn xuyên đều nhỏ bé như hạt bụi, trở nên vô nghĩa.

Ngay cả Chân Thần bất hủ này cũng cảm thấy tự ti mặc cảm, không khỏi ngước nhìn, thậm chí là cúng bái.

Bóng người này đứng đó, giống như vượt qua vạn cổ, chi phối càn khôn. Khi hắn mở mắt thì thời gian trôi qua, giống như tuyên cổ tuế nguyệt đều nằm gọn trong đôi mắt của hắn vậy.

Lúc này, bóng người này dường như chỉ cần vươn tay thì có thể lấy ra tất cả mọi thứ trên thế gian, đại đạo chân lý, vạn pháp ảo diệu, đều chỉ là việc hạ bút thành văn.

– Thủy tổ…

Khi nhìn thấy bóng người này, không ít người gào lớn.

– Thủy tổ…

Nhất thời, không chỉ Cửu Liên Sơn, mà chúng sinh linh ở Cửu Bí đạo thống đều vội vàng quỳ xuống dập đầu, cúng bái bóng người này.

– Thủy tổ, thật sự là thủy tổ…

Nhìn thấy bóng người này, có người kích động khóc lóc ướt nhẹp khuôn mặt, kích động nói rằng:

– Ta nhìn thấy thủy tổ rồi, nhìn thấy thủy tổ rồi.

– Thật sự là thủy tổ.

Ngay cả lão tổ đại giáo nhìn thấy bóng người này cũng kích động không thôi.

Mặc dù bọn họ biết đây không phải là thủy tổ Cửu Bí thật sự, mà chỉ là một bóng người. Thế nhưng, đối với mọi người, chỉ như vậy là đủ rồi.

Đối với đệ tử đạo thống, có thể nhìn thấy thủy tổ của mình, đó chính là vinh dự vô thượng.

“Đùng…”Nguồn truyện audio Podcast

Ngay lúc này, bóng người đứng giữa hư không bước ra một bước, đứng đối mặt với Lý Thất Dạ.

Lúc này, ngay cả đám người Đấu Chiến Hoàng cũng nín thở, thắng bại đều dựa hết vào lần này. Lúc này bọn họ mặt mày trắng tái, thoạt nhìn uể oải.

Bởi vì để sử dụng đòn đánh này, bọn họ đã hao hết huyết khí, đã không còn cách nào đánh ra đòn thứ hai. Nếu như lần này thất bại thì bọn họ sẽ vạn kiếp bất phục.

Lúc này, trái tim của đám người Đấu Chiến Hoàng treo cao, nội tâm lặng lẽ cầu nguyện, hi vọng dưới sự che chở của thủy tổ, bọn họ có thể vượt qua cửa ải khó khăn này, trấn áp Lý Thất Dạ.

– Sắp khai chiến.

Nhìn thấy thủy tổ cùng Lý Thất Dạ đứng đối mặt với nhau, mọi người nín thở.

– Sợ rằng tân hoàng không thể nào chống đỡ được.

Thậm chí có cường giả thế hệ trước nói nhỏ.

Không phải cường giả thế hệ trước này cố tình hạ thấp Lý Thất Dạ, mà là bởi vì trong lòng bọn họ thủy tổ Cửu Bí có địa vị quá cao thượng.

Đệ tử Cửu Bí đạo thống đều được sinh ra ở Cửu Bí đạo thống, bọn họ sinh ra ở nơi này, lớn lên ở nơi này, có thể có được vùng thiên địa này để sinh tồn, tất cả là do thủy tổ ban tặng.

Cho nên, trong thâm tâm của đệ tử đạo thống, thủy tổ có địa vị chí cao vô thượng, bọn họ không tin có người có thể đánh thắng thủy tổ của bọn họ.

Nếu như hôm nay thủy tổ bị Lý Thất Dạ đánh bại thì chúng đệ tử Cửu Bí đạo thống sẽ hết sức khổ sở.

Cho nên lúc này có rất nhiều người cho rằng Lý Thất Dạ không thể nào chống lại bóng người của thủy tổ.

Thế nhưng, những lão tổ đại giáo thì nghiêm mặt. Theo bọn họ thấy, bóng người của thủy tổ có đánh thắng Lý Thất Dạ hay không, thì rất là khó nói.

“Phanh”

Lúc này, chỉ thấy cái bóng thủy tổ giơ tay phải lên, cánh tay của hắn hơi rung, khi cánh tay của hắn rung lên thì toàn bộ không gian cũng rung theo.

“Đùng…”

Trong nháy mắt, cánh tay của cái bóng này giống như ngưng tụ vạn giới, vô số sao trời ngưng tụ trên cánh tay của hắn.

Trong tiếng “phanh” này, vô số sao trời bao bọc cánh tay của hắn.

Nhật nguyệt tinh thần hội tụ, tinh hà quanh quẩn. Vào lúc này, chỉ thấy một bàn tay to lớn xuất hiện. Đây là một cánh tay lớn tới mức không cách nào tưởng tượng nổi. Khi cánh tay này đập xuống thì có thể đập nát Cửu Bí đạo thống.

Mọi người nhìn cánh tay che khuất bầu trời này, há miệng thật lớn. Khi cánh tay khủng bố như vậy nện xuống thì đừng nói là môn phái, mà ngay cả cương quốc, thậm chí là toàn bộ Cửu Bí đạo thống cũng sẽ bị đập nát.

Vào lúc này, mọi người không khỏi rùng mình. Một màn kinh khủng này để mọi người hiểu vì sao thứ này lại được đám người Đấu Chiến Hoàng gọi là đòn sát thủ. Đòn đánh khủng bố như vậy, sợ rằng không ai có thể cản nổi.

Nếu như đòn đánh này được tung ra, đừng nói trấn sát Chân Thần bất hủ, mà ngay cả hủy diệt một đại giáo, đồ diệt một cương quốc, thì cũng dễ như trở bàn tay.

“Đùng…”

Bầu trời rạn nứt, không gian vỡ nát như pha lê, vô số mảnh vỡ bay tán loạn.

Ngay lúc này, cánh tay to lớn vô song này đấm mạnh về phía Lý Thất Dạ. Khi cú đấm này đấm tới thì sơn hà ảm đạm, vạn vật vô quang. Cú đấm này đấm tới, tất cả mọi thứ đều tan thành mây khói. Đối mặt với cú đấm này, Lý Thất Dạ chẳng qua chỉ là một hạt bụi mà thôi.

Chương 3687: Ai Là Vô Địch

– Quá kinh khủng…

Nhìn thấy cú đấm khổng lồ này đấm tới, không ít người khiếp sợ, không khỏi quát lớn.

Đối mặt với cú đấm kinh khủng này, Lý Thất Dạ không hề chớp mắt, chỉ mỉm cười, tiện tay đánh ra một quyền.

“Đùng…”

Một quyền hủy diệt. Mặc dù Lý Thất Dạ chỉ tiện tay đánh ra, thế nhưng quyền kinh lại khủng bố tới mức không thể nào tưởng tượng nổi. Khi quyền này đánh ra thì quyền kình xung kích thiên địa, giống như hủy diệt toàn bộ thế giới vậy.

– Có tác dụng không?

Nhìn thấy Lý Thất Dạ đánh ra một quyền, không hề có binh khí nào hết, nhất thời có không ít người hoài nghi.

Mặc dù một quyền của Lý Thất Dạ vô cùng cứng rắn, thế nhưng so với cú đấm khổng lồ của cái bóng thủy tổ thì giống như là chân muỗi, không hề có ý nghĩa.

“Phanh…”

Ngay khi không ít người hoài nghi thì một tiếng vang chấn rung thiên địa. Dưới sóng âm thanh khủng bố, vô số người lập tức ù tai, hai tai không còn nghe thấy được âm thanh nào cả.

Trong tiếng “phanh” này, sóng xung kích kinh khủng quét tới, đánh tan tất cả mọi thứ, giống như tận thế buông xuống, bầu trời Cửu Bí đạo thống tối sầm, tất cả mọi thứ đều bị hủy diệt, toàn bộ thế giới chìm vào bóng tối, tất cả mọi thứ vạn kiếp bất phục.

Qua hồi lâu, bão tố cuối cùng cũng qua, ánh sáng lại chiếu khắp thiên địa. Khi mọi người vội vàng nhìn lại thì chỉ thấy bụi bặm bay đầy trời, cánh tay do sao trời ngưng tụ vỡ nát. Mặc dù cái bóng vẫn còn đứng đó, thế nhưng cánh tay to lớn đã biến mất.

– Điều này…

Nhìn thấy cánh tay do sao trời ngưng tụ bị đánh nát, tất cả mọi người há hốc, nhất thời cảm thấy choáng váng.

Lại nhìn Lý Thất Dạ, chỉ thấy Lý Thất Dạ bình yên đứng đó, dạt áo phần phật, hết sức ung dung, giống như không có chuyện gì xảy ra cả.

– Không… không thể nào…

Nhìn thấy Lý Thất Dạ không hề tổn thương mảy may, đám người Đấu Chiến Hoàng khiếp sợ, sắc mặt vốn tái nhợt lập tức trắng nhách.

Bọn họ vốn cho rằng dưới đòn đánh cuồng bá này thì ít nhiều gì sẽ khiến Lý Thất Dạ bị thương. Thế nhưng Lý Thất Dạ lại bình yên đứng đó, giống như không có chuyện gì xảy ra hết, cú đấm vừa rồi căn bản không làm hắn bị thương mảy may, bọn họ không tái mặt, không khiếp sợ mới là lạ.

– Điều này… điều này… điều này quá bất hợp lý rồi.

Có cường giả không dám tin vào mắt của mình, không khỏi thì thào:

– Đây… đây… đây chính là sức mạnh của thủy tổ cơ mà.

Nhất thời, tất cả mọi người chấn động. Nếu như không tận mắt nhìn thấy thì chắc chắn sẽ không dám tin. Nếu như nghe người ta nói có người dễ dàng chống lại sức mạnh của thủy tổ, bọn họ chắc chắn sẽ khịt mũi coi thường, cho rằng đang khoác lác.

Thế nhưng bây giờ lại xảy ra ngay trước mắt, bọn họ tận mắt nhìn thấy, bọn họ không tin cũng không được.

– Còn gì nữa không?

Lý Thất Dạ đứng giữa hư không, ung dung hời hợt, dường như không hề quan tâm bất cứ thứ gì.

“Keng…”

Ngay lúc này, đạo thân của thủy tổ vươn tay. Chỉ nghe “keng keng keng”, vào lúc này, chỉ thấy tổ khí trong tay đám người Đấu Chiến Hoàng tuột khỏi tay bọn họ.

Vào lúc này, đám người Đấu Chiến Hoàng không còn khống chế nổi tổ khí nữa. Thậm chí có thể nói rằng bọn họ đã bị tước quyền khống chế tổ khí.

Trong tiếng “keng keng keng”, chỉ thấy tổ khí tổ hợp với nhau. Trong thời gian ngắn, một tấm thần bàn xuất hiện. Thần bàn chìm nổi trên bầu trời, nhật nguyệt vờn quanh, vạn pháp sơ sinh. Vào lúc này, thần bàn giống như là một thế giới, hơn nữa còn là một thế giới sơ sinh. Ở bên trong thế giới này, có hỗn độn khí sơ khai nhất, có sức mạnh thủy tổ mạnh mẽ nhất.

Vào lúc này, chỉ thấy thần bàn rũ xuống từng đạo pháp tắc thủy tổ, khí tức hỗn độn tràn ngập, dường như đây là nơi khởi nguyên của tất cả mọi thứ trong nhân thế.

“Đùng”

Trong nháy mắt, đạo thân của thủy tổ lại ra tay. Hắn khống chế thần bàn trấn áp xuống dưới.

“Đùng…”

Chỉ thấy toàn bộ Cửu Bí đạo thống dâng trào thần diễm vô cùng vô tận. Trong nháy mắt, Cửu Bí đạo thống tựa như hóa thành một nhà giam rộng lớn vô ngần, mà thần bàn từ trên trời giáng xuống chính là mái trần. Một khi thần bàn đè xuống thì tất cả mọi thứ ở trong Cửu Bí đạo thống đều bị trấn áp.

– Thật là khủng khiếp…

Thần bàn trấn áp xuống, vô số sinh linh trong Cửu Bí đạo thống lập tức bị trấn áp, vô số tu sĩ cường giả bị trấn áp nằm ra đất, ngay cả lão tổ đại giáo cũng không thể chống lại sức mạnh kinh khủng tuyệt luân này, nháy mắt bị trấn áp quỳ xuống đất, muốn đứng dậy cũng đứng không nổi.

Sức mạnh khủng bố vô song hù dọa tất cả mọi người rùng mình. Lúc này mọi người đều cảm thấy tuyệt vọng. Bên dưới sức mạnh trấn áp này, mình như bị nhốt vào thiên lao, vĩnh viễn không thể nhìn thấy ánh nắng mặt trời, cảm giác này khiến mọi người phải rùng mình.

Vào lúc này, tiếng nổ “đùng đùng đùng…” vang không dứt, thiên địa run rẩy, vạn pháp cũng run rẩy. Bên dưới sức mạnh trấn áp kinh khủng này, tất cả mọi thứ đều trở nên nhỏ bé, trở nên bất lực.

– Sợ rằng Lý Thất Dạ không địch lại…

Lúc này có người ngước đầu nhìn lên, không khỏi quát lớn.

Không ít cường giả miễn cưỡng ngước đầu quan sát. Chỉ thấy dưới sức mạnh trấn áp khủng bố, Lý Thất Dạ chìm xuống từng tấc một. Theo uy lực của thần bàn càng lúc càng cường đại thì tốc độ chìm của Lý Thất Dạ càng lúc càng nhanh.

Chỉ trong thời gian ngắn Lý Thất Dạ đã bị đè khỏi không trung, hai chân sắp sửa chạm đất.

– Quá cường đại, sợ rằng Lý Thất Dạ không thể chống lại.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị sức mạnh kinh khủng vô song của thần bàn trấn áp mà không có cách nào chống lại cả, có người thì thào.

– Thủy tổ cuối cùng cũng là thủy tổ, sức mạnh của thủy tổ, không ai có thể chống lại, thủy tổ là bất khả xâm phạm.

Có đệ tử trẻ tuổi cảm thấy kiêu ngạo. Bởi vì theo bọn họ, thủy tổ chính là thần linh vô thượng, không một tồn tại nào có thể so sánh với thủy tổ cả.

Hôm nay sức mạnh thủy tổ có thể trấn áp Lý Thất Dạ, theo bọn họ thấy, đây là chuyện đương nhiên.

“Phanh…”

Ngay lúc này, toàn bộ Cửu Bí đạo thống rung chuyển. Lúc này, hai chân của Lý Thất Dạ đã chạm đất. Dưới sức mạnh trấn áp đáng sợ của thần bàn, dường như toàn bộ Cửu Bí đạo thống đều đang chìm xuống.

Lúc này, Lý Thất Dạ giống như cây trụ, đứng trên mặt đất, chống đỡ sức mạnh trấn áp cường đại vô song.

Nhìn thấy màn này, mọi người không khỏi rùng mình. Lúc này mọi người không chỉ nghĩ Lý Thất Dạ có chịu đựng nổi sức mạnh trấn áp kinh khủng hay không, mà còn lo đại địa có thể tiếp nhận được sức mạnh đáng sợ này hay không nữa.

Chương 3688: Trấn Sát (1)

Lỡ như sức mạnh trấn áp này mà ập xuống thì sẽ có vô số đại giáo cương quốc, vô số sơn hà lập tức hủy diệt.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị trấn áp, đám người Đấu Chiến Hoàng thở phào, nhìn thấy hi vọng.

– Náo loạn nửa ngày, chẳng qua chỉ là một bộ tổ khí không trọn vẹn mà thôi.

Khi hai chân Lý Thất Dạ chạm đất thì hắn cười nhạt.

– Thôi được, nên kết thúc rồi, cái gọi đòn sát thủ cũng nhàm chán như thế thôi.

Lý Thất Dạ vừa nói xong thì “đùng” một cái, toàn thân dâng trào huyết khí như sóng lớn nuốt trời. Khi huyết khí của hắn phóng ra ngoài thì thiên địa vạn pháp quỳ phục, tất cả mọi thứ đều bị trấn áp.

“Phanh…”

Khi mọi người còn chưa kịp hoàn hồn, mọi người còn chưa biết rõ chuyện gì đang xảy ra thì chỉ thấy thần bàn bị Lý Thất Dạ hất tung.

Trước đó thần bàn trấn áp Lý Thất Dạ xuống từng tấc một, thế nhưng, trong chớp mắt, thần bàn lại bị Lý Thất Dạ hất tung lên trời.

Nhìn thấy màn này, tất cả mọi người há lớn miệng. Bởi vì dưới sức mạnh trấn áp khủng bố vô luân của thần bàn, bọn họ ngay cả sức phản kháng cũng không có. Thế nhưng bây giờ Lý Thất Dạ lại dễ dàng hất tung thần bàn, như vậy sức mạnh của hắn phải khủng bố như thế nào.

Nhấc tay hất tung thần bàn. Lý Thất Dạ vốn dĩ bị trấn áp chạm đất lúc này lại đứng cao trên chín tầng trời, bao trùm tất cả, đương thời vô địch, không, hắn đã là vạn cổ vô địch rồi.

– Nên kết thúc rồi.

Đứng trên chín tầng trời, Lý Thất Dạ nói khẽ.

Lý Thất Dạ nói hết sức hời hợt, hết sức bình tĩnh, giống như xây nên đại thế vạn cổ, không cách nào nghịch chuyển được.

Câu nói khẽ này, chỉ vẻn vẹn bốn chữ mà thôi, thế nhưng lại định ra càn khôn, bốn chữ trấn áp tuyên cổ, tất cả mọi thứ đều thành định cục, không ai, không tồn tại nào, không lực lượng nào có thể trở mình, có thể nghịch chuyển.

“Ông”

Lý Thất Dạ khép hai tay lại, hào quang nở rộ, ba ngàn thế giới như bị kẹt ở chính giữa hai lòng bàn tay.

Lý Thất Dạ chỉ khép nhẹ hai tay thôi, thế nhưng tất cả mọi người lại cảm thấy hồn phi phách tán. Trong chớp mắt tất cả mọi người cảm thấy thời không bị bóp méo, toàn bộ thế giới đều nằm giữa hai lòng bàn tay của Lý Thất Dạ.

Bị Lý Thất Dạ kẹp giữa hai lòng bàn tay không chỉ có Cửu Bí đạo thống, cũng không chỉ có Đế Thống Giới, mà còn có Vạn Thống Giới, Tiên Thống Giới. Toàn bộ Tam Tiên Giới đều bị hắn kẹp giữa hai lòng bàn tay.

Trong nháy mắt, hai tay Lý Thất Dạ thu nạp tất cả mọi thứ. Nó không chỉ thu nạp ba ngàn thế giới, mà còn thu nạp thời gian vạn cổ, thu nạp ngàn tỉ đại đạo, tất cả mọi thứ đều nằm giữa hai lòng bàn tay của Lý Thất Dạ.

Khi Lý Thất Dạ khép hai tay lại với nhau, tất cả mọi thứ đều bị bóp méo, tất cả mọi thứ bị nén thành một con dấu. Ba ngàn thế giới cũng vậy, thời gian vạn cổ cũng vậy, thậm chí ngay cả ngàn tỉ đại đạo cũng bị nén vào con dấu này.

Ngay lúc này con dấu này có được sức mạnh kinh khủng nhất cường đại nhất thế gian. Chỉ một con dấu nho nhỏ thôi mà lại có được tất cả sức mạnh trên thế gian, có thể trấn áp tất cả mọi thứ trong nháy mắt.

– Kết thúc thôi.

Lý Thất Dạ cười hời hợt, con dấu trong tay trấn áp xuống.

“Đùng…”

Con dấu trấn áp xuống, không gian quay về nguyên điểm, tất cả quay về hỗn độn, chỉ còn lại mỗi con dấu nở rộ hào quang. Nhìn cẩn thận thì bên trong con dấu nhỏ xíu này có đến ba ngàn thế giới, có ngàn tỉ sao trời, có vô tận đại đạo… tất cả mọi thứ đều nằm bên trong con dấu này.

Con dấu thu nạp tất cả mọi thứ, nó nặng không thể đo lường, khi trấn áp xuống thì uy lực không thể nào tưởng tượng nổi, không thể nào tính toán nổi. Khi con dấu trấn áp xuống, bất kể ngươi là thần thánh phương nào, bất kể ngươi vô địch cỡ nào thì cũng sẽ bị trấn áp thành tro bụi.

“Đùng…”

Con dấu trấn áp xuống, đạo thân của thủy tổ gào hét, cầm lấy thần bàn, toàn thân tuôn ra hào quang ngập trời, uy thế thủy tổ tàn phá cửu thiên thập địa, thân thể như hóa thành thiên địa, dung nạp tất cả mọi thứ trên thế gian.

Còn thần bàn thì phun ra đại đạo pháp tắc vô tận, pháp tắc thủy tổ phóng lên tận trời, có thể năng lên toàn bộ thế giới, có thể ngăn cản sức mạnh trấn áp đáng sợ nhất.

Có thể nói lúc này thủy tổ như sống lại, một chiêu này có thể ngăn cản được mọi đòn tấn công trên thế gian này.

“Phanh…”

Con dấu đập mạnh lên thần bàn. Trong tiếng “phanh”, tất cả mọi thứ trên thế gian đều như bị đánh xuyên, toàn bộ Cửu Bí đạo thống như bị đánh xuyên, tất cả mọi người hãi hùng khiếp vía.

Trong tiếng “phanh” này, ngay cả thần bàn vô song cũng không thể ngăn cản được con dấu, tất cả pháp tắc thủy tổ phóng lên tận trời đều bị mài mòn trong nháy mắt. Cảnh tượng này quá hoành tráng, đây chính là pháp tắc thủy tổ nha, là thứ vô kiên bất tồi, thế nhưng vẫn bị con dấu mài mòn, có thể tưởng tượng con dấu này kinh khủng như thế nào.

Trong tiếng “phanh” này, con dấu không thể cản phá, đánh xuyên thần bàn. Thần bàn sau khi bị đánh xuyên thì lập tức phân liệt thành bốn kiện tổ khí.

Sau khi con dấu đánh xuyên thần bàn thì vẫn tiếp tục không thể cản phá, trực tiếp trấn sát đạo thân của thủy tổ.

Lúc này đạo thân của thủy tổ cũng cảm nhận được nguy hiểm, phun ra hào quang mạnh mẽ nhất. Thế nhưng tất cả đều vô dụng, bên dưới con dấu, cho dù phảng kháng mạnh mẽ cách mấy thì cũng bất lực, cũng không hề có tác dụng.

“Đùng…”

Con dấu trấn sát xuống, bốc lên ánh lửa ngàn tỉ trượng, toàn bộ thế giới như bị đánh xuyên.

Chỉ nghe “phanh”, con dấu đánh lên đạo thân của thủy tổ. Trong tiếng nổ vang này, chỉ thấy lồng ngực của thủy tổ bị đánh xuyên, để lại một lỗ thủng vô cùng lớn.

– Không…

Nhìn thấy đạo thân của thủy tổ bị đánh xuyên, bốn người Đấu Chiến Hoàng rít lên. Tiếng rít này tràn đầy tuyệt vọng, tràn đầy sợ hãi. Cảnh tượng này quá khiến bọn họ chấn động.

Bởi vì Lý Thất Dạ không chỉ đánh bại đòn sát thủ của bọn họ, mà còn đánh bại tồn tại chí cao vô thượng nhất trong lòng bọn họ… thủy tổ.

Nhìn lồng ngực của thủy tổ bị đánh xuyên, để lại một lỗ thủng vô cùng lớn. Nhất thời tất cả mọi người đầu óc trống rỗng, tất cả mọi người co rụt tròng mắt, chấn động nhìn cảnh tượng trước mắt.

Từ từ, chỉ thấy đạo thân của thủy tổ ngã xuống, cuối cũng bay mất theo những hạt ánh sáng, không chừa lại bất kỳ vết tích nào.

– Vạn Giới…

Lý Thất Dạ không nhìn cái bóng thủy tổ đang biến mất từ từ. Chuyện này chẳng hề khiến hắn ngạc nhiên, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của hắn

Chương 3689: Trấn Sát (2)

Hắn chỉ nhìn con dấu chập chờn hào quang trong tay mình, cười nhạt một tiếng. Sau đó, ánh sáng biến mất, con dấu này trở nên mở nhạt, cuối cùng biến mất không thấy tăm hơi.

Con dấu này không phải là con dấu gì hết, mà là do Lý Thất Dạ nén lại vạn giới, vạn giới hóa thành con dấu, chớp mắt trấn sát đạo thân của thủy tổ.

Vạn Giới, đây chính là một trong Cửu Đại Thiên Thư. Tên gọi trước đây của nó là “Không Thư”, sau khi Lý Thất Dạ lật ra trang mới thì đã trở thành một quyển thiên thư hoàn toàn mới, Lý Thất Dạ đặt tên là “Vạn Giới”.

Vạn Giới có nghĩa là Lý Thất Dạ tùy tiện ra tay thì chính là đại thiên thế giới, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của hắn.

Chính vì vậy, khi Lý Thất Dạ vừa khép hai tay lại thì ba ngàn thế giới, thời gian tuyên cổ, đại đạo vô tận đều bị nén lại trong mười đầu ngón tay, cuối cùng hóa thành con dấu, trấn sát xuống cùng sức mạnh cường đại nhất. Tuyệt sát như thế, chỉ là cái bóng của thủy tổ thì làm sao có thể ngăn cản chứ, một chiêu trấn sát, tất cả phản kháng đều trở nên nhỏ bé, đều trở nên vô nghĩa.

– Không… không… không…. không thể nào được…-

Khi cái bóng thủy tổ từ từ biến mất, uy thế thủy tổ biến mất không còn tăm hơi thì sinh linh của Cửu Bí đạo thống đã có thể đứng dậy.

Thế nhưng vẫn có đệ tử Cửu Bí đạo thống quỳ trên đất, hồi lâu không đứng dậy, miệng lẩm bẩm.

Đối với đệ tử Cửu Bí đạo thống thì chuyện này quá khó tưởng tượng, quá khó chấp nhận.

Cửu Bí đạo thống nuôi dưỡng bọn họ, bọn họ sinh ra ở đây, lớn lên ở đây. Ngay từ lúc còn nhỏ thì thủy tổ đã là bầu trời của bọn họ, là tồn tại chí cao vô thượng, cử thế vô địch, không có ai chí cao vô địch hơn thủy tổ cả.

Hôm nay Lý Thất Dạ lại đánh thủng lồng ngực của thủy tổ, chớp mắt trấn sát hắn, chính là đánh bại toàn bộ Cửu Bí đạo thống.

Đòn đánh này cũng đánh sập thủy tổ chí cao vô thượng trong lòng đệ tử Cửu Bí đạo thống, quá đả kích bọn họ. Thủy tổ mà bọn họ sùng bái nhất, tôn kính nhất cứ thế mà thua trong tay Lý Thất Dạ, thật sự khiến không ít đệ tử không thể tiếp thu được.

– Chuyện này… không thể nào… không thể nào.

Có đệ tử tan nát cõi lòng gào lớn, lệ rơi đầy mặt.

Khi cái bóng của thủy tổ xuất hiện thì cũng có đệ tử Cửu Bí đạo thống khóc ướt cả mặt, thế nhưng nước mắt khi đó cùng nước mắt bây giờ hoàn toàn khác nhau.

Khi cái bóng của thủy tổ xuất hiện, đệ tử khóc ướt cả mặt là vì kiêu ngạo, là vì kích động. Còn bây giờ lệ rơi đầy mặt là vì tuyệt vọng, là vì bất lực.

Ngay cả đạo thân của thủy tổ cũng bị Lý Thất Dạ trấn sát, như vậy hắn phải kinh khủng như thế nào, sợ rằng toàn bộ Cửu Bí đạo thống đều sẽ run rẩy dưới chân của hắn.

Lúc này, ngũ cường, lão tổ chí tôn, Thánh các đều là một đám sâu bọ, thậm chí có thể nói rằng ở dưới chân tân hoàng, tất cả mọi người đều là sâu bọ.

Lúc này, vô số người ngước đầu nhìn Lý Thất Dạ, không khỏi rùng mình, hai chân run lập cập. Đây chính là tồn tại trấn sát đạo thân của thủy tổ.

Trước kia thần uy của Thái Thanh Hoàng đã từng bao trùm toàn bộ Cửu Bí đạo thống, thế nhưng so với tân hoàng hôm nay thì Thái Thanh Hoàng có đáng là gì chứ?

Trước phong thái tuyệt thế vô thượng của tân hoàng, Thái Thanh Hoàng từng độc tôn thiên hạ, không ai bì nổi cũng trở nên ảm đạm phai mờ.

– Bệ hạ…

Lúc này, Lý Thất Dạ không cần bộc phát thần uy kinh thiên, không cần bày ra tư thái nào hết. Hắn chỉ cần bình tĩnh đứng đó, khi nhìn thấy hắn thì mọi người đã vội vàng quỳ lạy.

Nhất thời, vô số tu sĩ cường giả quỳ xuống, đầu cúi chạm đất. Bất luận là lão tổ đại giáo hay là Chân Thần bất hủ, lúc này tất cả bọn họ đều cúi thấp cái đầu cao ngạo của mình.

Vào lúc này, vô số người quỳ gối dưới chân Lý Thất Dạ, thấp thỏm lo sợ, toàn thân run rẩy, không dám thở mạnh.

Vào lúc này, tất cả mọi người đã quên tất cả. Ngũ cường, lão tổ chí tôn, Thái Thanh Hoàng, thậm chí ngay cả thủy tổ, vào lúc này đều trở nên yếu ớt bất lực.

Vào lúc này, người nam nhân đứng trên không trung ở trước mắt mới là chí cao vô thượng, tất cả tồn tại dưới chân hắn đều là vô nghĩa.

Thủy tổ bị trấn là sự đả kích quá lớn, lúc này mọi người quỳ gối không thể đứng dậy nổi, cảm giác như sức lực toàn thân bị rút cạn, bởi vì cảnh tượng này khiến bọn họ cảm thấy tuyệt vọng.

Tuyệt vọng còn có bốn người Đấu Chiến Hoàng. Chỉ nghe tiếng “ba” vang lên, bốn người bọn họ hai chân mềm nhũn, sức lực toàn thân như bị rút cạn, lập tức té ngã ra đất.

Lúc này, bốn người bọn họ nhìn Lý Thất Dạ trên bầu trời, mặt mày trắng xám. Bọn họ ngồi co quắp trên đất, ngay cả muốn nhúc nhích một ngón tay thì cũng không đủ sức.

Vào lúc này, bọn họ đã tuyệt vọng. Bọn họ muốn nói chuyện, thế nhưng yết hầu chỉ nhúc nhích, không thể nói gì, giống như có một bàn tay vô hình siết chặt trái tim của bọn họ vậy.

Lúc này, bọn họ ngước nhìn Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ đứng trên không trung cao lớn như vậy, vĩ ngạn như vậy, còn bọn họ chẳng qua chỉ là sâu bọ nằm co quắp dưới chân Lý Thất Dạ mà thôi, căn bản không đáng nhắc tới.

Vào lúc này, không chỉ bốn người bọn họ, mà ngay cả đám người Cuồng Ngưu, Bát Tí Kim Long cũng tái mét mặt mày. Bọn họ biết Lý Thất Dạ cường đại cỡ nào, kinh khủng cỡ nào.

Khi Lý Thất Dạ ra tay thì bọn họ đã chuẩn bị tâm lý, bọn họ biết Lý Thất Dạ chắc chắn chiến thắng. Theo bọn họ thấy, bất kể bốn người Đấu Chiến Hoàng sử dụng đòn sát thủ gì thì cũng chắc chắn phải thua.

Thế nhưng khi nhìn thấy Lý Thất Dạ đánh xuyên lồng ngực của thủy tổ, trực tiếp trấn sát đạo thân của thủy tổ thì vẫn khiến đám người Bát Tí Kim Long chấn động, bọn họ không khỏi nín thở, cảm thấy cổ họng của mình như bị bóp nghẹn.

Mặc dù đám người Bát Tí Kim Long biết Lý Thất Dạ có thực lực thủy tổ, thế nhưng ước lượng này còn lâu mới rung động bằng trực tiếp trấn sát thủy tổ, thoáng cái chấn nhiếp đám người Bát Tí Kim Long, khiến cho bọn họ mặt mày tái mét.

– Cử thế vô địch, cùng lắm chỉ như thế thôi.

Bệnh Quân thì thào.

Vào lúc này, Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, sau đó nhìn thoáng qua bốn người Binh Trì Tuyệt Tôn, Đấu Chiến Hoàng ngồi co quắp dưới đất.

– Cái gọi là đòn sát thủ, cũng chỉ thường thôi.

Lý Thất Dạ cười nhạt.

Lúc này bốn người Đấu Chiến Hoàng, Binh Trì Tuyệt Tôn ngước đầu nhìn lên, sắc mặt tro tàn. Yết hầu của bọn họ nhúc nhích, mở miệng muốn nói, thế nhưng yết hầu nhúc nhích hơn nửa ngày nhưng cũng không thể nói được câu nào.

Chương 3690: Vô Địch Thật Tịch Mịch

Bọn họ thua rồi, hơn nữa còn là thua thảm, vĩnh viễn không thể trở mình. Lúc này bốn người Đấu Chiến Hoàng, Binh Trì Tuyệt Tôn mặt như tro tàn, nội tâm tuyệt vọng. Lúc này không chỉ bọn họ sắp chết, mà truyền thừa của bọn họ, tông môn của bọn họ cũng sẽ vạn kiếp bất phục, cũng sẽ tan thành tro bụi.

Tất cả mọi người nín thở nhìn Lý Thất Dạ, mọi người muốn biết tân hoàng sẽ xử trí bốn người bọn họ như thế nào.

– Đã thua rồi, vậy thì tiễn các ngươi một chặng đường.

Lý Thất Dạ cười nhạt, chỉ một ngón tay, một chỉ hoành không.

Một chỉ đánh tới. Lúc này bốn người Đấu Chiến Hoàng, Binh Trì Tuyệt Tôn đều từ bỏ chống cự. Bọn họ chậm rãi nhắm mắt, lúc này, bọn họ có chống cự như thế nào thì cũng vô dụng, tất cả chống cự đều yếu ớt bất lực. Huống chi một kích vừa rồi đã rút hết tất cả huyết khí của bọn họ, bọn họ đã không còn sức lực tái chiến nữa.

“Ba…”

Một chỉ đánh xuống, bốn người Đấu Chiến Hoàng, Binh Trì Tuyệt Tôn đã khoanh tay chịu chết nháy mắt biến thành sương máu, không kịp kêu thảm.

Sương máu nồng nặc, cuối cùng chậm rãi bay đi.

Tất cả mọi người im lặng nhìn một màn này, tất cả mọi người không dám thở dù chỉ một hơi. Nhất thời, thiên địa yên tĩnh đáng sợ.

Lão tổ chí tôn, Đấu Chiến Hoàng từng là tồn tại cường đại nhất Cửu Bí đạo thống, thế nhưng hôm nay cũng tan thành tro bụi, cũng biến thành sương máu. Mạnh như bọn họ rơi vào tay Lý Thất Dạ cũng chỉ là sâu bọ mà thôi.

Khi bọn họ bị giết, Vạn Trận quốc cũng vậy, Tĩnh Liên quan cũng vậy, đều là tĩnh mịch. Lúc này, không chỉ Cửu Liên Sơn tĩnh mịch, mà toàn bộ Cửu Bí đạo thống đều tĩnh mịch. Dường như ngàn tỉ sinh linh ở trong Cửu Bí đạo thống đều không dám hít thở, tất cả mọi người đều nín thở.

Lúc này dường như ngay cả thiên địa cũng im lặng, không dám nổi gió, sợ quấy nhiễu đế tồn tại chí cao vô thượng này.

– Kết thúc rồi, quyền hành thiên hạ chẳng qua chỉ là một món đồ chơi mà thôi.

Lý Thất Dạ cười nhạt.

Sau khi đánh chết bốn người Binh Trì Tuyệt Tôn, Đấu Chiến Hoàng thì Cửu Bí đạo thống đại thế đã định, không còn bất kỳ ai dám phản kháng nữa. Vào lúc này Lý Thất Dạ chính là tồn tại chí cao vô thượng ở Cửu Bí đạo thống, nắm chặt quyền hành cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.

– Thật nhàm chán.

Lý Thất Dạ uể oải duỗi lưng, từ từ rời khỏi không trung, đáp xuống Hồng Hoang Sơn.

Lúc này tất cả mọi người chậm rãi quỳ xuống, tất cả mọi người đều quỳ sấp xuống đất, không dám hô lớn, không dám lên tiếng, thậm chí không dám hít thở. Tất cả mọi người im lặng quỳ sấp xuống đất, thần phục dưới chân Lý Thất Dạ.

– Bệ hạ…

Sau khi Lý Thất Dạ đáp xuống đất, nhìn thấy Lý Thất Dạ bình yên vô sự, Liễu Sơ Tình vui mừng hô lên, lập tức nhoài vào lồng ngực của Lý Thất Dạ.

Mấy ngày Lý Thất Dạ nhảy vào Hồng Hoang Thiên Lao, nàng ngày ngày nhìn kỹ, chờ đợi Lý Thất Dạ trở về, ngày ngày lo lắng thay Lý Thất Dạ. Bây giờ nhìn thấy Lý Thất Dạ bình yên vô sự trở về, nàng kích động hơn ai hết, kinh hỉ hơn ai hết. Chỉ cần Lý Thát Dạ bình yên trở về thì nàng không cần phải lo nghĩ gì cả.

– Bệ hạ… ngài… ngài trở lại rồi.

Liễu Sơ Tình nhoài vào lồng ngực của Lý Thất Dạ, gọi khẽ một tiếng, giọng nói có chút thân thiết, cũng có chút nghẹn ngào. Những ngày qua nàng thật sự sợ Lý Thất Dạ một đi không trở lại, vĩnh viễn bị nhốt trong Hồng Hoang Thiên Lao.

Nàng sợ sẽ không còn gặp Lý Thất Dạ nữa, nàng sợ sẽ đánh mất Lý Thất Dạ, cho nên ngày ngày nhìn kỹ Hồng Hoang Thiên Lao, ngày ngày cầu nguyện cho hắn.

Bất giác, nước mắt đã thấm ướt con mắt của Liễu Sơ Tình, làm ướt quần áo của Lý Thất Dạ.

– Nha đầu khờ…

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của nàng, cười nhạt một tiếng, nói rằng:

– Trong phàm thế này không có chỗ nào có thể nhốt được ta cả.

– Ta… ta… ta cho rằng ngài không trở về nữa.

Lúc này Liễu Sơ Tình nín khóc mỉm cười.

– Có cô gái đáng yêu như ngươi ở đây, sao lại không trở về chứ.

Lý Thất Dạ cười nhạt.

Liễu Sơ Tình xấu hổ đỏ mặt, dáng vẻ thẹn thùng xinh đẹp là thế, đáng yêu là thế.

– A…

Trong nháy mắt, Liễu Sơ Tình giật mình hô lên. Nàng còn chưa kịp phản ứng thì Lý Thất Dạ đã ôm nàng đi vào nhà.

– Bệ hạ…audio coi am

Liễu Sơ Tình xấu hổ mất hết mặt mũi, vội vàng vùi trán vào sâu trong lồng ngực Lý Thất Dạ, nói nhỏ:

– Có người ở đây…

– Thì đã sao?

Lý Thất Dạ mỉm cười, bá đạo ôm nàng vào nhà.

Chuyện này khiến Liễu Sơ Tình xấu hổ mất hết mặt mũi, vùi trán vào sâu trong lồng ngực Lý Thất Dạ, xấu hổ không dám gặp người.

Khi Lý Thất Dạ ôm Liễu Sơ Tình vào nhà, khi Liễu Sơ Tình ngẩng đầu lên thì Lý Thất Dạ đã ôm nàng vào trong phòng.

– Ta… ta… chúng ta sẽ làm gì…

Lúc này, bàn tay của Lý Thất Dạ nâng cái mông yêu kiều của nàng. Bất giác, khi nàng xấu hổ thì đùi ngọc đã quấn lấy eo Lý Thất Dạ, khiến nàng càng xấu hổ hơn, muốn nhảy xuống, thế nhưng lại bị Lý Thất Dạ ôm chặt.

– Ngươi nói xem?

Lý Thất Dạ cười nhạt, nâng cái cằm xinh đẹp của nàng.

– Bây giờ… bây giờ… bây giờ là ban ngày…

Liễu Sơ Tình xấu hổ không dám nhìn Lý Thất Dạ, thân thể thoáng run, nói chuyện cũng run rẩy.

– Thì đã sao?

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói xong thì hôn xuống.

– Ưm…

Liễu Sơ Tình rên rỉ, toàn thân mềm mại bất lực, giống như một bãi nước xuân, nằm xụi lơ trong ngực Lý Thất Dạ…

Bốn người Đấu Chiến Hoàng, Binh Trì Tuyệt Tôn bị trấn sát, toàn bộ Cửu Bí đạo thống rơi vào yên tĩnh, nhất là Cửu Tiên Sơn, tất cả mọi người đều quỳ lạy, sau khi Lý Thất Dạ rời đi rất lâu thì mọi người mới dám từ từ đứng dậy.

Có người sau khi đứng dậy thì nhìn lên trên trời, thì thào rằng:

– Tân hoàng muốn lên ngôi…

– Nói hươu nói vượn…

Tên đệ tử đó còn chưa nói hết thì trưởng bối của hắn đã quất tay vào ót của hắn, quát rằng:

– Giang sơn thiên hạ vẫn luôn nằm trong tay bệ hạ, làm gì mà lên ngôi. Những tên ranh ma thời cơ đều là người không biết tự lượng sức mình!

– Bệ hạ nắm quyền hành thiên hạ, vạn giáo thần phục.

Có lão tổ đại giáo nói trịnh trọng. Đây cũng là một cách đại biểu trung tâm.

Lúc này ngay cả đồ đần cũng có thể thấy rõ thiên hạ hôm nay làm gì còn ai dám tranh giành giang sơn với tân hoàng nữa? Làm gì còn ai dám mơ tưởng tới quyền hành thiên hạ nữa? Đây chính là tự tìm đường chết, tự tìm diệt vong.

– Kể từ bây giờ, không có ngũ cường, cũng không có Đấu Thánh vương triều, mà chỉ có bệ hạ…

Có lão tổ thế gia cung kính nói rằng.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 19 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 1 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin