Đế Bá Audio Podcast
Tập 737 [Chương 3681 đến Chương 3685]
❮ sautiếp ❯Chương 3681: Ra Tay Đi (1)
Dù sao thì đòn sát thủ của bọn họ đúng thật là cường đại vô song, bằng không thì Thái Thanh Hoàng độc tôn thiên hạ, nắm giữ binh lực cường đại nhất Cửu Bí dạo thống, bọn họ cũng không thể bình yên như hôm nay được.
Bởi vì đòn sát thủ của bọn họ quá mạnh, ngay cả Thái Thanh Hoàng cũng phải kiêng kỵ ba phần, không dám làm gì bọn họ.
Cũng chính vì vậy, thứ này chính là lực lượng lớn nhất trong chuyến đi lần này, đồng thời cũng là nguyên nhân mà bọn họ nhất định phải lấy được Cửu Tiên Thằng. Bởi vì một khi Lý Thất Dạ tìm hiểu Cửu Tiên Thằng thì sẽ rung chuyển địa vị của bọn họ, khiến đòn sát thủ của bọn họ mất hiệu lực.
Không có đòn sát thủ uy hiếp, như vậy sau khi Lý Thất Dạ làm hoàng đế thì đâu chỉ chèn ép bọn họ, mà e rằng có thể tiêu diệt môn phái của bọn họ bất cứ lúc nào. Không có đủ sức mạnh cùng nội tình áp chế Lý Thất Dạ, bọn họ sẽ mất hết tất cả.
Cho nên bọn họ có thể ủng hộ Lý Thất Dạ làm hoàng đế, thế nhưng nhất định phải giao ra Cửu Tiên Thằng. Bọn họ không thể để vật như Cửu Tiên Thằng ảnh hưởng tới đòn sát thủ của bọn họ.
– Đã như vậy thì để ta xem qua đòn sát thủ của các ngươi vậy!
Lý Thất Dạ đứng đó, nhìn thoáng qua đám người Đấu Chiến Hoàng, cười nhạt.
Lúc này, đám người Đấu Chiến Hoàng nhìn nhau, cuối cùng Đấu Chiến Hoàng nói chậm:
– Bệ hạ, chúng ta không cần dùng tới bạo lực, chúng ta vốn là người một nhà, cùng là đệ tử của Cửu Bí đạo thống. Huống chi ta với bệ hạ cùng xuất thân Đấu Thánh vương triều.
– Thật sao?
Đấu Chiến Hoàng cầu hòa, Lý Thất Dạ cười đậm.
– Chúng ta không có bất kỳ thành kiến gì với bệ hạ, cũng không có bất kỳ địch ý gì với bệ hạ.
Đấu Chiến Hoàng nói chậm:
– Nhưng là, Cửu Tiên Thằng chính là mệnh mạch của Cửu Bí đạo thống, chúng ta tâm hệ thiên hạ, nên vừa rồi nóng lòng một chút, làm việc lỗ mãng, có chỗ nào va chạm thì mong rằng bệ hạ tha lỗi.
– Sau đó thì sao?Nguồn truyện audio Podcast
Lý Thất Dạ không chớp mắt. Hắn giống như là khán giả, giống như chuyện này không có liên quan tới hắn vậy.
– Chúng ta nguyện ý ủng hộ bệ hạ, nguyện ý thần phục bệ hạ, binh mã thiên hạ đều trung thành với bệ hạ. Chỉ cần bệ hạ ra lệnh thì thiên hạ vạn giáo không dám không theo.
Đấu Chiến Hoàng nói chậm.
Đấu Chiến Hoàng vừa nói thế, tất cả mọi người nhìn nhau, không ít người nói thầm, chẳng lẽ Đấu Chiến Hoàng muốn bắt tay làm hòa với tân hoàng sao?
– Thế nhưng có điều kiện, đó là muốn ta giao ra Cửu Tiên Thằng.
Lý Thất Dạ cười đậm.
– Cũng không phải là bắt bệ hạ giao ra Cửu Tiên Thằng.
Đấu Chiến Hoàng nói chậm:
– Cửu Tiên Thằng là trọng khí vô song, thế gian vô địch. Vật này chính là mệnh mạch của Cửu Bí đạo thống, cần được giám thị. Chúng ta chỉ mời chư tổ thiên hạ cùng nhau gánh vác trách nhiệm này. Cửu Tiên Thằng vẫn là của bệ hạ, khi bệ hạ cần thì vẫn có thể thỉnh Cửu Tiên Thằng, vẫn có thể cầm Cửu Tiên Thằng trong tay.
– Nếu như bệ hạ chấp nhận để Cửu Tiên Thằng được giám thị, thì cũng chứng tỏ được tấm lòng vô tư của bệ hạ, có lòng lo nghĩ cho thiên hạ, mưu cầu phúc lợi cho Cửu Bí đạo thống, như vậy người trong thiên hạ đều nghe bệ hạ sai bảo, chúng ta càng không ngoại lệ. Đến lúc đó chỉ cần bệ hạ ra lệnh một tiếng, trên dưới Tĩnh Liên quan nguyện ý chịu chết vì bệ hạ.
Lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan nói chậm.
– Không sai, Binh Trì thế gia cũng nguyện ý hiệu lực.
Binh Trì Tuyệt Tôn lập tức tỏ thái độ, nói rằng:
– Chỉ cần ra lệnh, ngàn vạn đệ tử của Binh Trì thế gia nguyện ý chịu chết.
– Trên dưới Vạn Trận quốc cũng tùy thời nghe điều khiển.
Lão tổ chí tôn Vạn Trận quốc cũng tỏ thái độ.
Nghe đám người Đấu Chiến Hoàng lần lượt tỏ thái độ, tất cả mọi người không khỏi nhìn nhau, có người lầm bầm nói nhỏ:
– Cọc giao dịch này nghe ra cũng không có thiệt thòi, chỉ giám thị mà thôi, có thể đổi lấy thiên hạ hiệu trung, đúng là có hời.
Có một số lão tổ nhìn xa hơn cười lạnh, không còn thứ ảnh hưởng tới đòn sát thủ của bọn họ nữa, cho dù thiên hạ có hiệu trung tân hoàng thì cũng mất một ít quyền chủ động. Đây chính là một trong những lý do mà tại sao Thái Thanh Hoàng không làm gì được ngũ cường.
– Tính ra thì bệ hạ không hề tổn thất gì hết, Cửu Tiên Thằng chỉ được giám thị mà thôi, còn bệ hạ thì được thiên hạ quy tâm, khai sáng một thời đại toàn thịnh, vượt qua tiền nhân, sau này cũng không có ai sánh bằng, danh diệu vạn cổ, bệ hạ thấy thế nào?
Đấu Chiến Hoàng dẫn dụ Lý Thất Dạ.
Theo bọn họ, chuyện quan trọng nhất hiện tại chính là thừa dịp Lý Thất Dạ vẫn chưa lĩnh hội Cửu Tiên Thằng, ép hắn giao ra Cửu Tiên Thằng, bằng không một khi để hắn lĩnh hội được thì đại thế sẽ mất. Tới khi đó, nói không chừng thiên hạ sẽ không còn đất cho bọn họ dung thân. Thánh các cũng vậy, Binh Trì thế gia cũng vậy, khi đó e rằng sẽ biến thành tro bụi.
Cũng giống như Thái Thanh Hoàng năm đó, chẳng lẽ năm đó Thái Thanh Hoàng không muốn tiêu diệt bọn họ hay sao? Không muốn san bằng ngũ cường hay sao? Thái Thanh Hoang đương nhiên muốn, thế nhưng hắn có kiêng kỵ, bằng không thì Thái Thanh Hoàng từ lâu đã thành lập một vương triều chí cao vô thượng, độc nhất vô nhị rồi.
– Thiên hạ quy tâm?
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói chậm:
– Ta cần thiên hạ quy tâm làm gì? Còn các ngươi, các ngươi có thần phục hay không, có nghe ta điều khiển hay không, ta cần quan tâm sao? Không hề quan tâm! Không quy thuận ra, không nghe ta điều khiển, cũng không sao hết, san bằng là được, cũng chẳng phải là chuyện gì khó khăn.
Nói tới đây, Lý Thất Dạ duỗi lưng, nói rằng:
– Được rồi, nói nhiều như vậy đủ rồi, đừng có nói nữa. Bây giờ các ngươi hoặc là quỳ xuống thần phục, hoặc là ta bóp nát đầu của các ngươi.
Lý Thất Dạ vừa nói thế, đám người Đấu Chiến Hoàng biến sắc. Bọn họ nhìn nhau, biết hai bên đã không còn khả năng giảng hòa nữa.
– San bằng thiên hạ, ngươi cho rằng không có lực cản hay sao? Ngươi cho rằng Cửu Bí đạo thống mặc ngươi muốn làm gì thì làm sao?
Binh Trì Tuyệt Tôn lạnh lùng quát lớn.
– Lực cản gì?
Lý Thất Dạ nhìn bọn họ, nói:
– Chỉ bằng các ngươi sao? Một bầy sâu bọ mà thôi, ba quyền hai cước là đủ diệt bọn ngươi.
Lời này vừa thốt, nét mặt của đám người Đấu Chiến Hoàng cực kỳ khó coi. Bọn họ dù sao cũng là tồn tại đỉnh cao, vậy mà lại bị Lý Thất Dạ nhìn như sâu bọ, lại bị nói không đáng một xu như thế.
– Vô tri tiểu nhi, ngươi thật ngông cuồng, bản tọa muốn xem xem ba quyền hai cước của nhà ngươi đánh bại chúng ta như thế nào!
Lão tổ chí tôn của Vạn Trận quốc mất kiên nhẫn lâu lắm rồi, không khỏi gầm lên.
Chương 3682: Ra Tay Đi (2)
Vạn Trận quốc với Lý Thất Dạ chính là kẻ thù không đội trời chung, Bát Trận Chân Đế chết trong tay Lý Thất Dạ, bọn họ từ lâu đã hận Lý Thất Dạ nghiến răng nghiến lợi, nhưng vì đại cục nên hắn mới nhẫn nhịn cơn giận tới bây giờ.
Bây giờ không có hy vọng giảng hòa nữa, lão tổ chí tôn của Vạn Trận quốc làm gì còn giữ bình tĩnh nổi nữa, hét một tiếng, vươn tay ra, chỉ nghe “ông” một tiếng, chỉ thấy bàn tay hắn xuất hiện trận đồ, sau đó tiếng kim loại “keng keng keng” vang liên miên.
Khi tiếng “keng keng keng” vang lên thì chỉ thấy từng khối thần kim tổ hợp lại với nhau, dán lên cánh tay của lão tổ chí tôn Vạn Trận quốc.
“Đùng…”
Trong nháy mắt, thần kim cùng đại trận dung hợp với nhau, bùng nổ tiên diễm vô cùng vô tận. Chỉ nghe “ông” một cái, như có một cánh cửa vô cùng to lớn mở ra, trên bầu trời xuất hiện trận vân, một bàn tay to lớn ló ra khỏi trận vân.
Bàn tay này tuôn ra tiên quang vô cùng vô tận, mênh mông cuồn cuộn. Khi nó vừa thò ra khỏi trận đồ thì trực tiếp đập xuống.
Bàn tay lớn đập xuống, trấn áp đại thế, một tay trấn thế, không gì địch nổi. Bên dưới sức mạnh cử thế vô song này, tất cả mọi thứ đều gãy vụn, tất cả mọi thứ đều vỡ nát.
Bàn tay lớn đập xuống, hào hùng vô địch, khiến tất cả mọi người khiếp sợ, rùng mình.
– Điêu trùng tiểu kỹ.
Lý Thất Dạ không hề chớp mắt, giơ tay, nắm lấy thiên địa, tất cả mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của hắn.
“Phanh”
Chỉ thấy bàn tay của Lý Thất Dạ nắm lấy bàn tay lớn từ trên trời giáng xuống, sau đó chỉ nghe tiếng “phanh phanh phanh” vang liên tục. Sau khi Lý Thất Dạ nắm lấy bàn tay này thì quật mạnh xuống đất, kéo luôn lão tổ chí tôn của Vạn Trận quốc quật mạnh xuống đất, máu me đầy người.
– A…
Tiếng hét thảm vang lên. Chỉ nghe “tê” một cái, máu tươi tung tóe, cánh tay của lão tổ chí tôn Vạn Trận quốc bị Lý Thất Dạ tươi sống xé xuống.
Nhìn Lý Thất Dạ cầm cánh tay bị xé đứt của lão tổ chí tôn Vạn Trận quốc, tất cả mọi người chấn động. Cảnh tượng này quá chấn động, quá kinh khủng tuyệt luân.
Ngay cả lão tổ chí tôn cũng không chịu nổi một chiêu một thức, chớp mắt bị xé đứt một cánh tay. Thủ đoạn này bá đạo biết mấy, thực lục này kinh khủng biết mấy.
– Tiểu bối, chớ ngông cuồng…
Nhìn thấy lão tổ chí tôn của Vạn Trận quốc bị thương, Binh Trì Tuyệt Tôn gào lên. Chỉ nghe “keng” một cái, Bách Phá treo cao trên đỉnh đầu hắn chớp mắt bay ra ngoài.
“Đùng…”
Chỉ thấy Bách Phá hóa thành một tòa thành trì vô cùng to lớn, rộng lớn vô ngần. Binh Trì Tuyệt Tôn đưa hai tay đẩy thành trì to lớn vô song này từ trên trời rơi xuống, rơi về phía Lý Thất Dạ.
Tòa thành trì vô cùng to lớn này nặng như bầu trời, lại được sức mạnh cường đại nhất của Binh Trì Tuyệt tôn thôi thúc, uy lực thật là kinh khủng biết mấy.
Một tòa thành đè xuống, hủy diệt vạn vực, có thể trấn áp chư thần. Một thành phá trời, đế uy mênh mông vô ngần, vô số sinh linh run rẩy, giống như sâu bọ, chỉ có thể nằm sấp bên dưới đế uy, thấp thỏm lo sợ.
Tòa thành này đè xuống, Lý Thất Dạ không hề nhìn nhiều, chỉ tiện tay đánh một quyền. “Đùng” một cái, một quyền đánh nát vạn đạo, hủy diệt chư thiên. Bên dưới quyền này, chỉ có hủy diệt, không có thứ gì có thể so bì.
“Phanh”
Một quyền với một thành đối cứng với nhau, âm thanh va chạm đáng sợ như thể đang hủy diệt chư thiên, sóng xung kích ầm ầm kéo tới, từng viên sao trời vỡ vụn. Chỉ nghe “răng rắc”, một quyền tiến nhanh, đấm sâu vào trong tòa thành, trong tiếng “răng rắc”, cả tòa thành trì to lớn vỡ nát.
Một quyền này quá kinh khủng. Binh Trì Tuyệt Tôn vốn đang thôi thúc thành trì nhận lấy quyền kình kinh khủng vô song. Mặc dù thành trì to lớn đã nhận lấy phần lớn quyền kinh, thế nhưng khi dư âm của quyền kình đánh tới thì cũng đủ hủy thiên diệt địa, ngay cả Chân Thần bất hủ như hắn cũng không thể chịu đựng nổi.
“Phốc”
Đôi tay đẩy thành trì của Binh Trì Tuyệt Tôn nháy mắt bị sức mạnh trùng kích cường đại vô song chấn thành sương máu.
“Phanh”
Bên dưới sức mạnh trùng kích cường đại vô song, Binh Trì Tuyệt Tôn bị đánh văng, máu me đầy người, thành trì vỡ nát, Bách Phá cũng khôi phục lại hình dáng ban đầu.
Một quyền đánh xuyên cự thành, chấn nát hai tay, chẳng qua chỉ diễn ra trong chớp mắt mà thôi.
– Giết…
Khi Lý Thất Dạ ra quyền thì lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan cùng Đấu Chiến Hoàng đồng thời giết tới. Hai người bọn họ thi triển hai bí của mình, bốn bí cùng xuất hiện, hiện trường vô cùng hoành tráng.
“Đùng…”
Phá trời diệt đất, phá hủy vạn vực. Bên dưới sức mạnh kinh khủng, tất cả mọi thứ đều trở nên nhỏ bé, dường như thứ sức mạnh kinh khủng này có thể phá tan tất cả mọi thứ trong nháy mắt.
“Phanh…”
Chỉ thấy Đấu Chiến Hoàng tế lên chiến côn, giống như cự long cuộn mình, không ngừng gào thét, long tức kinh khủng tàn phá thiên địa, hai bí phun ra thần diễm ngập trời, khiến hắn trở nên thần thánh bất khả xâm phạm.
“Keng…”
Chỉ thấy lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên Quan một kiếm ngang trời, phá hủy vạn đạo, một kiểm lướt qua, bình định vạn cổ thần ma, một kiếm xưng tôn, bá đạo tuyên cổ.
Dưới hai bí, lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan sừng sững giữa thiên địa, chấp chưởng càng khôn, điều khiển vạn pháp.
“Đùng…”
Một côn đập tới, đập nát tất cả mọi thứ.
“Keng…”
Một kiếm tuyệt sát, tuyệt hậu vô tình.
Một kiếm một côn, giáp kích trước sau, tuyệt sát bá đạo, đồ diệt tất cả sinh linh. Bên dưới tuyệt sát khủng bố này, bất kể là sinh linh gì thì cũng cảm thấy tuyệt vọng, không đủ sức chống cự, chỉ có thể chờ đợi nghiền nát.
Hai vị Chân Thần bất hủ ra tay, uy lực khủng bố biết mấy. Huống chi hai Chân Thần bất hủ này còn là hai Chân Thần bất hủ mạnh nhất Cửu Bí đạo thống, bản thân đều tu luyện hai bí. Bọn họ vừa ra tay thì có thể bình định thiên hạ, trấn áp chư thiên.
Đừng nói Cửu Bí đạo thống, mà ngay cả Đế Thống Giới cũng không có mấy người đáng để hai người bọn họ cùng nhau ra tay.
– Cũng không hơn gì cái này.
Đối mặt với một kiếm một côn, Lý Thất Dạ không hề chớp mắt, nhấc chân, đạp xuống, đơn giản mà trực tiếp, một cú đá đạp mạnh lên chiến côn.
Đồng thời nhấc tay chưởng một cái, chưởng về phía trường kiếm. Một chưởng ập tới, có thể đánh bay toàn bộ vũ trụ, có thể đập nát toàn bộ thiên địa.
Một cước một chưởng đánh tới, Đấu Chiến Hoàng cùng lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan không khỏi khiếp sợ.
Từng tiếng “phanh… phanh…” rung động thiên địa, một cước đạp xuống, chỉ nghe “phanh”, Đấu Chiến Hoàng bị một cước đạp khỏi bầu trời, đập mạnh xuống đất, đập nát một tòa núi cao lớn vô ngần, đập ra một cái hố sâu vạn trượng.
Chương 3683: Ra Tay Nghiền Ép
Một chưởng vỗ tới, chỉ nghe tiếng “phanh” vang lên, lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên Quan bị đánh văng, biến mất vào chân trời như sao sa. Hắn phun máu dữ dội, máu tươi như cầu vồng nối thẳng chân trời.
Chỉ trong nháy mắt, Đấu Chiến Hoàng bị đá lún xuống đất, lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan thì bị chưởng bay mất vào chân trời như sao sa.
Một chưởng một cước đánh bại hai vị lão tổ chí tôn. Đây chính là Chân Thần bất hủ tu luyện hai bí nha, thế mà ở trước mặt Lý Thất Dạ lại không chịu nổi một đòn, hơn nữa từ đầu tới cuối Lý Thất Dạ tay không tấc sắt.
Nhìn thấy màn này, tất cả mọi người ngoác miệng, hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn.
Trước đó bọn họ từng chứng kiến Lý Thất Dạ bá đạo vô địch, hắn từng một cước giết chết Mã Minh Xuân. Thế nhưng bây giờ hắn càng bá đạo vô địch hơn, một chưởng một cước đánh bại Đấu Chiến Hoàng cùng lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan.
Phải biết rằng, bất luận là Đấu Chiến Hoàng hay là lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan, ai cũng mạnh hơn Mã Minh Xuân rất nhiều lần, bọn họ vốn không cùng đẳng cấp.
Nhất thời, tất cả mọi người rung động tới mức hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn, cái miệng ngoác rộng tới mức có thể nhét trứng vịt.
Một màn này nằm trong dự đoán của đám người Bát Tí Kim Long. Bọn họ từng lĩnh giáo Lý Thất Dạ kinh khủng như thế nào, cao thủ như bọn họ cũng bị Lý Thất Dạ một quyền một cước giải quyết. Trong mắt người khác, bọn họ là Chân Thần bất hủ không ai bì kịp, thế nhưng trong tay Lý Thất Dạ, bọn họ chẳng qua chỉ là sâu bọ mà thôi, căn bản không đáng nhắc tới.
– Không biết tự lượng sức mình.
Bệnh Quân hừ lạnh.
Bệnh Quân biết Lý Thất Dạ vẫn chưa dùng hết toàn bộ sức mạnh, nếu như hắn dùng hết toàn bộ sức mạnh thì chỉ cần một chiêu một thức thôi thì đã đủ tiêu diệt đám người Đấu Chiến Hoàng rồi.
Hai bên căn bản không phải là tồn tại cùng đẳng cấp, mặc dù đám người Đấu Chiến Hoàng là Chân Thần bất hủ, thế nhưng Lý Thất Dạ chính là thủy tổ, hơn nữa ít nhất cũng là thủy tổ Tiên Thống!
Có thể tưởng tượng chênh lệch hai bên kinh khủng như thế nào. Trước khoảng cách này, cái gọi Chân Thần bất hủ, căn bản không thể chịu nổi một đòn.
– Quá… quá… quá kinh khủng.
Hồi lâu sau đó, mọi người hoàn hồn, nghĩ tới cảnh đám người Đấu Chiến Hoàng đều không chịu nổi một đòn, bọn họ không khỏi run rẩy, không khỏi rùng mình. Lúc này hai chân của bọn họ run rẩy, ngay cả lão tổ đại giáo cũng run chân cầm cập, còn đệ tử bình thường thì sợ hãi ngã mông xuống đất.
Lúc này, vô số người sợ hãi mất mật. Bởi vì trong mắt bọn họ, trừ Thái Thanh Hoàng ra thì năm lão tổ chí tôn cùng Đấu Chiến Hoàng chính là tồn tại cường đại nhất của Cửu Bí đạo thống, là tồn tại đỉnh cao ở trong Cửu Bí đạo thống. Thế nhưng hôm nay lại không chịu nổi một đòn, không dọa sợ bọn họ mới là lạ.
Đối với mọi người, tồn tại như Đấu Chiến Hoàng chính là mục tiêu mà bọn họ cố gắng cả đời. Thế nhưng bây giờ lại bị Lý Thất Dạ một cước đạp lún xuống mặt đất, đả kích quá lớn, trong lòng sinh ra bóng ma không thể xóa nhòa.
– Quá vô nghĩa, lấy đòn sát thủ ra đi.
Lý Thất Dạ đứng chắp tay, ung dung hời hợt.
Lúc này, mạnh như đám người Đấu Chiến Hoàng cũng chỉ là những con sâu kiến mà thôi. Cho dù lúc này Lý Thất Dạ không có khí thế kinh người, thế nhưng hắn đã bễ nghễ thiên hạ, bao trùm chúng sinh, đã là tồn tại chí cao vô thượng.
Có thể nói, lúc này Lý Thất Dạ đứng trước mọi người, bọn họ không ai có can dảm ngước đầu nhìn Lý Thất Dạ, thậm chí nói không chừng còn sợ hãi quỳ xuống vái lạy.
“Soạt”
Bùn đất tung tóe, Đấu Chiến Hoàng bay khỏi đá vụn, toàn thân đầm đìa máu me.
“Phanh”
Lúc này, chỉ thấy lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan đạp không, lao tới từ chân trời.
Trong thời gian ngắn, bốn người Đấu Chiến Hoàng, Binh Trì Tuyệt Tôn về vị trí cũ, đều cắt cứ một phương, tạo thành thế bao vây Lý Thất Dạ.
Thế nhưng so với vừa rồi thì lúc này bọn họ hết sức chật vật, mình mẩy loang lổ máu me, ai cũng bị thương nhẹ hoặc bị thương nặng. Phải biết rằng, chỉ trong nháy mắt thôi mà bốn người bọn họ đều thua Lý Thất Dạ.
Cảnh tượng như thế, nếu như không tận mắt nhìn thấy thì đúng là không thể tin nổi.
Nhất thời, bầu không khí vô cùng nặng nề, tất cả mọi người không dám thở, ai cũng cảm thấy ngạt thở. Lý Thất Dạ chẳng qua chỉ đứng ở đó mà thôi, thế nhưng hắn lại trấn áp tất cả mọi người. Tất cả mọi người đều cảm thấy Lý Thất Dạ đang giẫm lên lồng ngực của mình, mình căn bản không có sức chống cự, không thể nhúc nhích, thậm chí ngay cả can đảm phản kháng cũng không có.
Đừng nói bọn họ, ngay cả đám người Đấu Chiến Hoàng cũng tái trắng mặt mày. Bọn họ không ngờ mình lại thua nhanh đến như vậy. Theo bọn họ nghĩ, cho dù Lý Thất Dạ cường đại cách mấy đi nữa, chênh lệch hai bên có xa cách mấy đi nữa thì khi bốn người bọn họ liên thủ, tốt xấu gì cũng có thể chống đỡ được mười chiêu tám chiêu. Thế nhưng bọn họ ngay cả một chiêu cũng không đỡ nổi, quá khiến bọn họ chấn động, khiến bọn họ cảm thấy ngạt thở.
– Can đảm lắm.
Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua đám người Đấu Chiến Hoàng máu me dầm dề, cười nhạt nói rằng:
– Như vậy mà cũng không có ai bỏ chạy, vẫn có thể đứng trước mặt ta, lại còn muốn bao vây ta, đúng là rất can đảm.
Nói tới đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, cười nói:
– Đương nhiên, cũng là ngu xuẩn.
Lúc này, đám người Đấu Chiến Hoàng đều trầm mặc, không ai lên tiếng phản bác Lý Thất Dạ, cũng không ai tỏ vẻ tức giận, mà chỉ im lặng đứng đó, tạo thành thế bao vây Lý Thất Dạ mà thôi.
Trước đó bọn họ từng nộ khí trùng thiên, bọn họ cũng có mấy phần ngạo khí của Chân Thần bất hủ, hơn nữa còn có mấy phần tự tin của thân phận lão tổ chí tôn.
Thế nhưng, sau một quyền một cước, Lý Thất Dạ đã đánh nát tự tin của bọn họ!
Lúc này, đám người Đấu Chiến Hoàng đã không còn tỳ khí nữa. Vừa rồi bọn họ giận không kiềm nổi, thậm chí hận không thể nghiền nát Lý Thất Dạ. Thế nhưng lúc này bọn họ đều tái trắng mặt mày.
Trước đó, mặc dù bọn họ biết Lý Thất Dạ cường đại, thế nhưng không có khái niệm cụ thể về sự cường đại của Lý Thất Dạ. Theo bọn họ nghĩ, Lý Thất Dạ chỉ mạnh hơn mình rất nhiều mà thôi, cho dù đơn đả độc đấu không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ, thế nhưng bốn người bọn họ liên thủ với nhau thì không dễ thất bại.
Lùi một bước, cho dù bốn người bọn họ không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ thì bọn họ vẫn còn có đòn sát thủ vô địch. Bọn họ hết sức tự tin đòn sát thủ của mình, cho rằng đứng trước đòn sát thủ của mình, cho dù Lý Thất Dạ có cường đại cách mấy đi nữa thì cũng bị bọn họ trấn áp.
Chương 3684: Bốn Kiện Tổ Khí
Thế nhưng lúc này đám người Đấu Chiến Hoàng đã không còn có lòng tin với đòn sát thủ của mình nữa. Lúc này lòng tin của bọn họ bị dao động, bọn họ bắt đầu nghi ngờ, đòn sát thủ của bọn họ thật sự có thể trấn áp Lý Thất Dạ sao?
Mặc dù đòn sát thủ của bọn họ chắc chắn có cơ hội trấn áp Thái Thanh Hoàng, trước đó bọn họ cũng cho rằng có thể trấn áp Lý Thất Dạ, thế nhưng bây giờ bọn họ không còn tự tin nữa.
Lúc này, bốn người Đấu Chiến Hoàng nhìn nhau.
Giống như Lý Thất Dạ nói, lúc này, bọn họ còn có thể đứng ở nơi này mà không quay người bỏ chạy, đúng là cần rất nhiều can đảm.
Nếu như vứt bỏ tôn nghiêm cùng vinh quang cá nhân, vứt bỏ sự tồn vong của tông môn thì bọn họ cũng muốn xoay người bỏ chạy, chạy càng xa càng tốt, đời này tốt nhất đừng gặp lại Lý Thất Dạ.
Thế nhưng lúc này bọn họ không thể trốn, bọn họ nhất định phải đứng ở nơi này, cho dù chết thì bọn họ cũng phải chiến đến cùng.
– Được rồi, bắt đầu đi, không phải các ngươi còn có đòn sát thủ hay sao? Vậy thì lấy ra đi, ta mà ra tay lần nữa thì các ngươi chỉ có đường chết mà thôi, đây chính là cơ hội cuối cùng.
Lý Thất Dạ đứng chắp tay, ung dung hời hợt.
Nghe Lý Thất Dạ nói thế, đám người Đấu Chiến Hoàng cứng người. Bọn họ tung hoành cả đời, đã khi nào bị người ta xem thường như thế chứ. Càng chết người hơn là, bị xem thường như vậy, thế nhưng bọn họ không có sức phản bác. Bị Lý Thất Dạ xem thường, bọn họ chỉ có thể bất lực mà thôi, đây mới chính là chuyện khiến con người ta tuyệt vọng nhất.
Lúc này, bốn người Đấu Chiến Hoàng nhìn nhau. Bọn họ hít sâu, quyết định chiến đến cùng, cắn răng, trầm giọng nói rằng:
– Liều mạng!
Đi tới nước này rồi, bọn họ không còn lựa chọn nào khác. Hoặc là bọn họ chết, hoặc là Lý Thất Dạ chết! Đây chính là lựa chọn duy nhất.
Bọn họ đã hoàn toàn vạch mặt với Lý Thất Dạ, đã không còn đường giảng hòa nữa. Cho dù bây giờ bọn họ bỏ chạy thì Lý Thất Dạ cũng sẽ đuổi giết bọn họ, cũng sẽ tiêu diệt tông môn bọn họ.
Dù sao cũng là chết, bọn họ chi bằng dứt khoát liều mạng, nói không chừng còn có cơ hội nghịch chuyển. Dù sao đòn sát thủ ít nhiều gì cũng mang tới một chút hi vọng cho bọn họ.
Lúc này, đám người Đấu Chiến Hoàng lấy ra một món binh khí. Bọn họ mặt mày nghiêm túc, hết sức trịnh trọng, đây chính là hi vọng cuối cùng của bọn họ, và cũng là hi vọng duy nhất.
“Ông”
Khi bọn họ lấy binh khí ra thì hào quang chập chờn, khi từng sợi hào quang nở rộ thì như có một phương thiên địa mở ra, hỗn độn khí chìm nổi, khí tức tang thương phả vào mặt, giống như có một thời đại tuyên cổ xuất hiện trước mắt mọi người vậy.
Chỉ thấy Đấu Chiến Hoàng lấy ra một thanh chiến kích, Binh Trì Tuyệt Tôn lấy ra một cái chuông cổ, lão tổ chí tôn của Tĩnh Liên quan lấy ra con dấu bằng đá, lão tổ chí tôn của Vạn Trận quốc lấy ra một thanh thần đao.
“Đùng…”
Được sức mạnh của dám người Đấu Chiến Hoàng thúc đẩy, bốn luồng tổ uy phóng lên tận trời. Khi bốn luồng tổ uy này phóng lên tận trời thì chớp mắt làm rung chuyển toàn bộ Cửu Bí đạo thống.
Dưới khí tức kinh khủng này, toàn bộ sinh linh của Cửu Bí đạo thống đều bị chấn nhiếp. Khi nhìn thấy cột hào quang xông thẳng lên bầu trời thì rất nhiều người xúc động muốn lạy, thậm chí có người bất giác đã quỳ xuống rồi.
Bốn kiện binh khí, mỗi kiện binh khí đều dâng trào khí tức vô địch cuồn cuộn, mỗi kiện binh khí đều tỏa ra tổ uy tuyên cổ vô song, dường như có một tôn thủy tổ đang ngủ say, một khi tỉnh lại thì chính là vô địch thế gian.
– Tổ khí, là tổ khí của Cửu Bí đạo thống chúng ta. Cửu Bí đạo thống thật sự còn có tổ khí, hơn nữa còn tới bốn món.
Nhìn thấy màn này, có lão tổ đại giáo chấn động, kích động không thôi.
Mọi người đều biết rằng Cửu Bí đạo thống là một trong những đạo thống cổ xưa nhất. Thủy tổ Cửu Bí chính là đồ đệ của Bão Phác, có thể tưởng tượng Cửu Bí đạo thống cổ xưa như thế nào rồi.
Có thể nói, Cửu Bí đạo thống vượt qua thời gian dài dẵng, đã từng nhiều lần hưng suy, thậm chí suýt chút hủy diệt, thế nhưng Cửu Bí đạo thống cuối cùng vẫn đi tới ngày hôm nay.
Mặc dù Cửu Bí đạo thống trong tay Thái Thanh Hoàng đi tới cường thịnh, trở thành một trong ba quái vật khổng lồ ở Đế Thống Giới.
Đối với Cửu Bí đạo thống, đối với chúng đệ tử của Cửu Bí đạo thống, Cửu Bí đạo thống cường đại như vậy, đương nhiên cảm thấy vinh hạnh. Thế nhưng cũng có rất nhiều người tiếc nuối vì Cửu Bí đạo thống không có tổ khí.
Cửu Bí đạo thống truyền thừa quá lâu, đồn rằng tổ khí năm xưa thủy tổ để lại đều thất truyền từng món một, hậu nhân đã không còn nhìn thấy tổ khí nữa.
Cũng chính vì vậy, mặc dù Cửu Bí đạo thống được cho rằng là một trong ba truyền thừa mạnh nhất Đế Thống Giới, thế nhưng vẫn có rất nhiều đệ tử không đủ tự tin.
Bởi vì, trong ba cự đầu Đế Thống Giới, bất luận là Lý gia hay Mộc gia, ai cũng có tổ khí hết, chỉ có Cửu Bí đạo thống bọn họ là không có.
Nếu như có ngày Cửu Bí đạo thống xung đột với Lý gia, Mộc gia thì Cửu Bí đạo thống lấy cái gì để chống lại tổ khí của bọn họ? Sợ rằng tổ khí của đối phương trấn áp xuống, Cửu Bí đạo thống sẽ không thể đỡ nổi.
Bây giờ Đấu Chiến Hoàng lấy ra tổ khí, hơn nữa bốn kiện tổ khí đồng thời xuất hiện, thoáng cái rung động tâm thần của rất nhiều người, chúng tu sĩ cường giả của Cửu Bí đạo thống nằm mơ cũng không ngờ rằng Cửu Bí đạo thống vẫn còn tổ khí, hơn nữa còn có tới bốn kiện tổ khí.
Nhìn bốn kiện tổ khí, mọi người lập tức giật mình. Đây chính là nguyên nhân mà Cửu Bí đạo thống có thể trở thành một trong ba cự đầu sao.
– Tổ khí, chúng ta cũng có tổ khí.
Nhìn thấy Đấu Chiến Hoàng lấy ra tổ kí, không ít người kích động không thôi. Bất kể tranh đấu như thế nào thì tổ khí cũng là của Cửu Bí đạo thống.
– Cửu Bí đạo thống các ngươi vẫn còn có tổ khí nha, mệnh cũng quá cứng, quá biết nhẫn nhịn.
Nhìn thấy Đấu Chiến Hoàng lấy ra tổ khí, ngay cả đám người Cuồng Ngưu cũng giật mình.
Nếu như đơn đả độc đấu thì bọn họ dám cùng đám người Đấu Chiến Hoàng đánh một trận. Thế nhưng đám người Đấu Chiến Hoàng lấy tổ khí ra thì lại khác, tổ khí nơi tay, binh khí Chân Thần hay Chân Đế không thể sánh bằng.
Huống chi đồn rằng thủy tổ Cửu Bí chính là thủy tổ Tiên Thống, như vậy tổ khí của hắn sẽ kinh khủng đến cỡ nào? Tổ khí bình thường căn bản không thể so sánh.
Chương 3685: Thủy Tổ (1)
– Ngươi nói xem?
Bệnh Quân lạnh nhạt nói rằng:
– Nếu như không có thứ có thể áp chế Thái Thanh Hoàng, lấy tính cách của hắn, hắn sẽ chịu giữ thế chân vạc với ngũ cường hay sao? Chịu cho năm lão tổ chí tôn ảnh hưởng tới quyền hành chí cao trong tay hắn sao? Nếu như không có thứ có thể uy hiếp hắn thì các ngươi cho rằng Thánh các còn có thể may mắn sống sót sao?
Thái Thanh Hoàng độc tôn thiên hạ, hắn tuyệt đối không cho phép bất cứ ai uy hiếp quyền hành trong tay hắn. Nếu như hắn không có kiêng kỵ, nếu như hắn không chịu áp chế thì hắn đã san bằng ngũ cường lâu rồi. Năm đó Thánh các tranh giành quyền hành với hắn có thể may mắn sống sót, cũng là bởi vì tổ khí trong tay bọn họ.
Đương nhiên, ngũ cường cũng không muốn nhìn thấy Thánh các ngã xuống, nếu không thì kiện tổ khí sẽ rơi vào tay Thái Thanh Hoàng. Cho nên cuối cùng Đấu Chiến Hoàng mang theo Thánh các quy ẩn.
– Đây là một bộ tổ khí, xưa giờ Thái Thanh Hoàng không có cách đối phó nó, nếu như cả bộ tổ khí cùng xuất hiện thì hắn không có đủ sức chống đỡ. Đương nhiên đây cũng là đòn sát thủ của bọn họ, không vạn bất đắc dĩ thì sẽ không dễ dàng sử dụng. Bộ tổ khí này, lấy thực lực của bọn họ, cũng chỉ có thể sử dụng một lần mà thôi, nếu dùng nhiều lần thì rất khó chèo chống…
Bệnh Quân nhìn tổ khí trong tay đám người Đấu Chiến Hoàng, lạnh nhạt nói rằng:
– Hôm nay mặc đù không gom đủ số, thế nhưng uy lực cũng vẫn tuyệt luân. Xét uy lực thì gom chừng ba kiện là có thể trấn áp được Thái Thanh Hoàng.
– Có tổ khí đúng là khó lường, khó trách Thái Thanh lão quỷ lại không tiêu diệt ngũ cường.
Bát Tí Kim Long thì thào.
– Nếu gom đủ tổ khí thì uy lực sẽ như thế nào?
Viêm Vũ Sinh không khỏi tò mò.
– Gom đủ hay không không đủ, cũng đều như nhau.
Bệnh Quân nhìn tổ khí, lạnh nhạt nói rằng:
– Hôm nay đại thế đã định, chỉ là tổ khí mà thôi, làm sao có thể nghịch chuyển chứ? Chỉ bằng bọn họ, cho dù có tổ khí trong tay thì cũng không cách nào chống lại công tử. Thời thế hôm nay, ngay cả thủy tổ giá lâm thì cũng phải chết.
Nghe vậy, đám người Viêm Vũ Sinh nhao nhao gật đầu. Bọn họ biết rõ, thủy tổ bình thường không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ, căn bản không thể tranh phong với Lý Thất Dạ. Muốn chống lại Lý Thất Dạ, ít nhất phải là thủy tổ Tiên Thống ra tay.
– Đây chính là đòn sát thủ sao. Tổ khí vừa ra, thì vẫn còn có hi vọng.
Nhìn thấy Đấu Chiến Hoàng lấy ra bốn kiện tổ khí, có người còn ôm hi vọng, không khỏi thì thào.
Dù sao, trong suy nghĩ của mọi người thì tổ khí chính là vô địch. Bây giờ Đấu Chiến Hoàng lấy ra bốn kiện tổ khí, uy lực cường đại không thể nào tưởng tượng nổi. Cho nên rất nhiều người cảm thấy Đấu Chiến Hoàng lấy ra tổ khí, có lẽ có thể nghịch chuyển thế cục.
– Tổ khí vừa ra, không ai có thể địch, tân hoàng có thể chịu được không?
Có đệ tử tò mò.
Tổ khí! Nhìn tổ khí trong tay đám người Đấu Chiến Hoàng, tất cả mọi người nín thở, cũng có không ít người kích động không thôi, mọi người không ngờ Cửu Bí đạo thống còn có tổ khí.
Cửu Bí đạo thống truyền thừa quá lâu, trăm ngàn vạn năm nay, chúng đệ tử Cửu Bí đạo thống đều cho rằng tổ khí của Cửu Bí đạo thống đã thất truyền, các đại tông môn cùng lắm chỉ có Đế Binh cùng bảo vật Chân Thần bất hủ. Nhưng bọn họ không ngờ là, ngày nay vẫn có tổ khí, hơn nữa thoáng cái xuất hiện bốn kiện tổ khí. Chúng đệ tử Cửu Bí đạo thống làm sao không kích động cho được.
Tiếng nổ vang “đùng đùng đùng” vang không dứt. Chỉ thấy tổ khí trong tay đám người Đấu Chiến Hoàng không ngừng nổ vang, giống như đại đạo đang nổ vang. Lúc này, thứ nắm trong tay bọn họ không còn giống tổ khí nữa, mà là đại đạo của thủy tổ.
Đại đạo thủy tổ được sức mạnh cường đại vô song của bọn họ tỏa ra hào quang rực rỡ, giống như muốn thức tỉnh. Lúc này khí tức thủy tổ tràn khắp thiên địa, giống như có một vị thủy tổ sắp sửa giáng thế.
Khí tức thủy tổ tràn ngập thiên địa. Mới đầu, khí tức thủy tổ không quá đậm, nó chỉ như sương mù tràn khắp mọi nơi. Thế nhưng cho dù khí tức thủy tổ có mỏng manh thì cũng khiến nội tâm mọi người chấn động. Trong nháy mắt, đệ tử Cửu Bí đạo thống có ảo giác rằng trên vùng đất Cửu Bí đạo thống mênh mông bao la này có một vị thủy tổ đang ngủ say.
Khi khí tức thủy tổ tràn ngập thì mọi người đều cảm thấy mặt đất dưới chân dâng trào sức mạnh mênh mông cuồn cuộn, giống như biển cả mênh mông dâng khỏi ao hồ, cứ như từng tấc đạo thổ đều tràn ngập sức mạnh đại đạo, khiến cho từng tấc đạo thổ từ từ thức tỉnh.
“Ông…” audio coi am
Lúc này, mặt đất của Cửu Bí đạo thống bị tổ khí ảnh hưởng, đạo thổ rộng lớn vô ngần của Cửu Bí đạo thống lan tỏa ra từng sợi ánh sáng. Nhất thời sức mạnh đại đạo tràn khắp thiên địa, đại thế của Cửu Bí đạo thống như đang thức tỉnh.
“Đùng…”
Lúc này, bốn người Đấu Chiến Hoàng huyết khí trùng thiên, tất cả chân khí phóng thẳng lên trời, toàn thân tràn ngập huyết khí, tinh quang chập chờn.
Thậm chí lúc này có thể nghe thấy tiếng “xèo xèo xèo” vang lên, giống như có thứ gì đó đang bị thiêu cháy.
Rất hiển nhiên, lúc này đám người Đấu Chiến Hoàng dốc hết sức mạnh, rót hết tất cả huyết khí vào trong tổ khí. Đồng thời bọn họ còn không tiếc thiêu đốt tuổi thọ của mình, thiêu đốt chân huyết của mình, để mình có thể bùng
nổ ra sức mạnh lớn hơn để thúc giục tổ khí, đánh thức tổ khí.
Thiêu đốt thọ nguyên, thiêu đốt chân huyết, đối với bất kỳ tu sĩ nào thì cũng hết sức nghiêm trọng, nhất là những Chân Thần bất hủ xế chiều như bốn người Đấu Chiến Hoàng, mỗi sợi thọ nguyên, mỗi giọt chân huyết đều rất trân quý, xài rồi là hết, nói không chừng địch nhân còn chưa chết thì bọn họ đã hao hết thọ nguyên của mình, ngã xuống trước.
Thế nhưng bây giờ đám người Đấu Chiến Hoàng không có lựa chọn, đây là cơ hội duy nhất của bọn họ, bọn họ không tiếc thiêu đốt thọ nguyên của mình, thiêu đốt chân huyết của mình để tổ khí bùng nổ ra lực lượng mạnh nhất, hi vọng có thể một đòn trấn sát Lý Thất Dạ.
Đối với bọn họ, một đòn này không thành công thì thành nhân. Nếu như bọn họ thất bại thì không chỉ bọn họ chết, mà tông môn của bọn họ cũng sẽ tan thành tro bụi.
Tiếng nổ “đùng đùng đùng” vang không dứt. Khi đám người Đấu Chiến Hoàng điên cuồng thúc giục tổ khí thì đồng thời còn điều động sức mạnh của Cửu Bí đạo thống. Dù sao bọn họ cũng là tồn tại đỉnh cao ở Cửu Bí đạo thống, cho dù bọn họ không nắm giữ đạo nguyên của Cửu Bí đạo thống, thế nhưng vẫn có thể khống chế đại thế của Cửu Bí đạo thống.