1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 722 [Chương 3606 đến Chương 3610]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 722 [Chương 3606 đến Chương 3610]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3606: Người Đang Ở Đây Đều Là Rác Rưởi (1)

Thiết Thụ Ông không chỉ tâng bốc Lý Thất Dạ, đồng thời cũng nói các chỗ tốt cho Lý Thất Dạ nghe.

Trên thực tế chỉ cần là người biết Tề Lâm Đế gia, nếu như một phàm nhân có thể gia nhập Tề Lâm Đế gia, đây tuyệt đối là cá vượt long môn, một bước lên mây, là thiên đại hảo sự, đối với phàm nhân nào cũng không cự tuyệt gia nhập Tề Lâm Đế gia, thậm chí cầu còn không được.

Lý Thất Dạ nhìn Thiết Thụ Ông, nếu là phàm nhân khác nghe được những lời này, thậm chí là nhiệt huyết sôi trào.

Lý Thất Dạ chỉ bình thản, hắn như người đứng ngoài, thu hồi ánh mắt.

Lý Thất Dạ thu hồi ánh mắt, nhìn Thiết Thụ Ông, chậm rãi nói ra:

– Ta có thể đi Tề Lâm Đế gia, cũng có thể đi khảo hạch.

– Thực?

Vừa nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Thiết Thụ Ông đại hỉ, lập tức khom người nói:

– Tiên sinh chính là kỳ tài ngút trời, nếu tiên sinh tham gia khảo hạch, sau này nhất định có thể được Tề Lâm Đế gia tài bồi.

Với Thiết Thụ Ông mà nói, đây là ý định tốt nhất, nếu như nói người hắn giới thiệu tiến vào Tề Lâm Đế gia, trong tương lai Thiết Thụ Môn có thể đáp quan hệ với Tề Lâm Đế gia, chuyện này là một đại hảo sự với Thiết Thụ Môn, cũng tăng địa vị của bọn họ lên.

– Ngươi cũng không nên cao hứng quá sớm.

Lý Thất Dạ bình thản nói:

– Tề Lâm Đế gia là quái vật khổng lồ không dễ phục thuộc như vậy, quái vật khổng lồ này hơi rung một cái là Thiết Thụ Môn tan thành mây khói.

– Đúng vậy, đúng vậy.

Thiết Thụ Ông cười ha hả, hắn đương nhiên hiểu đạo lý này, có thể đáp quan hệ với Tề Lâm Đế gia với Thiết Thụ Môn mà nói nhất định là chuyện tốt, nhưng nguy hiểm cũng không nhỏ.

Đương nhiên Thiết Thụ Ông cũng hiểu, thế gian muốn có thu hoạch thì phải trả giá bằng mạo hiểm, nếu như ngay cả chút nguy hiểm mà cũng không dám làm, Thiết Thụ Môn bọn họ căn bản không có hy vọng.

– Thiên phú của ngươi không được tốt lắm, nhưng cũng có đôi tuệ nhãn, có tâm tư lung linh, đáng tiếc ngươi xuất thân Thiết Thụ Môn tiểu môn tiểu phái, nếu ngươi xuất thân từ đại giáo cương quốc, xem như có chút tư cách.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.

Thiết Thụ Ông cười khan một tiếng, nói ra:

– Lão hủ xuất thân Thiết Thụ Môn đã rất thỏa mãn, đây là nhà ta, đối với lão hủ mà nói, không có nơi nào thích hợp với ta hơn nơi này.

Thiết Thụ Ông là người có ý chí, hắn có thể nhìn người, có thể thấy tình thế, đáng tiếc hắn lại xuất thân từ Thiết Thụ Môn, Thiết Thụ Môn quá yếu ớt, cho dù hắn thành chưởng môn cũng khó có tư cách, dù sao tiểu môn tiểu phái như vậy, nói tài nguyên không có tài nguyên, nói nội tình không có nội tình, cho nên Thiết Thụ Ông cũng không cách nào lớn mạnh Thiết Thụ Môn.

Đồng thời Thiết Thụ Ông thiên phú không được, đạo hạnh có hạn, cho dù hắn là người có ý chí, cũng không cách nào mang theo Thiết Thụ Môn lớn mạnh hơn được.

– Ngươi mưu lược rất khá, ngươi không chỉ là muốn đáp quan hệ với Tề Lâm Đế gia, cũng có tâm bồi dưỡng hai đệ tử, để bọn họ lớn mạnh Thiết Thụ Môn.

Lý Thất Dạ thập phần tùy ý nói:

– Đáng tiếc, hai đệ tử có thiên phú cao hơn ngươi không ít, lại không có kiến thức và ý chí như ngươi, rất khó thành tài.

– A, a, a, tiểu đồ vô tri, tuổi trẻ khinh cuồng, về sau còn cần tiên sinh dẫn, về sau mong rằng tiên sinh đánh bóng bọn họ nhiều hơn.

Thiết Thụ Ông khom người nói ra.

Thiết Thụ Ông biết mình cả đời này không có hi vọng gì, tuổi của hắn khá lớn, tùy thời cũng có thể buông tay quy thiên, quan trọng hơn là thiên phú của hắn có hạn, hắn cả đời này chỉ dừng bước ở Đạo Vương.

Nhưng hai đồ đệ Hạ Trần cùng Trầm Hiểu San lại không giống, hai đồ đệ Hạ Trần cùng Trầm Hiểu San thiên phú cao hơn hắn rất nhiều, đặc biệt là Trầm Hiểu San, chuyện này làm cho Thiết Thụ Ông gửi kỳ vọng cao, bởi vì nàng là đệ tử có thiên phú cao nhất Thiết Thụ Môn.

Chính vì như thế Thiết Thụ Ông mới suy tính, hắn vẫn bồi dưỡng hai đệ tử, đặc biệt đến bây giờ, chuyện này làm cho Thiết Thụ Ông nhìn thấy hy vọng.

Đối với Thiết Thụ Ông mà nói, nếu như Lý Thất Dạ thật sự có thể gia nhập Tề Lâm Đế gia, mà hai đệ tử hắn thành tài, bọn họ sẽ vì Lý Thất Dạ đáp quan hệ với Tề Lâm Đế gia, điều này sẽ giúp Thiết Thụ Môn lớn mạnh từng bước.

– Ngươi nghĩ gả nữ đệ tử của mình vào Tề Lâm Đế gia đúng không?

Lý Thất Dạ nhìn Thiết Thụ Ông, nói.

– Cái này…

Sắc mặt Thiết Thụ Ông đại biến, hắn không thể không lùi một bước, bởi vì Lý Thất Dạ nói một câu xem thấu suy nghĩ của hắn, hắn làm sao không chấn động cho được, phải biết rằng hắn chưa bao giờ nói suy nghĩ này với ai.

Thiết Thụ Ông cũng thạt có nghĩ qua, chỉ sợ đệ tử trực hệ của Tề Lâm Đế gia sẽ không lấy Trầm Hiểu San, nhưng mà bằng vào tư chất và tướng mạo của đệ tử mình, tương lai vẫn có hy vọng gả vào bàng chi của Tề Lâm Đế gia.

Nếu như nói, đồ đệ của hắn có ngày biến thành phượng hoàng, như vậy sẽ có ích lớn với Thiết Thụ Môn, thậm chí có thể cải biến vận mệnh của Thiết Thụ Môn.

Thậm chí trong nội tâm Thiết Thụ Ông còn có ý định, nếu như Lý Thất Dạ thật có thể gia nhập Tề Lâm Đế gia, đạt được Tề Lâm Đế gia tái bồi, trong lòng của hắn suy nghĩ sẽ gả đệ tử cho Lý Thất Dạ.

Nếu như nói Trầm Hiểu San gả cho Lý Thất Dạ, như vậy quan hệ Thiết Thụ Môn cùng Lý Thất Dạ sẽ kiên cố, cũng giúp Thiết Thụ Môn quật khởi, chỉ cần đệ tử của hắn nhận trách nhiệm là được.

– A, a, tiên sinh pháp nhãn vô song.

Thiết Thụ Ông cười khan một tiếng, nói ra:

– Đối với San nhi mà nói, có thể gả vào Tề Lâm Đế gia, đã biến thành phượng hoàng, cũng không biết nàng có phúc khí này hay không.

Bị Lý Thất Dạ khám phá, Thiết Thụ Ông cũng không giấu diếm, thậm chí hắn còn hy vọng Trầm Hiểu San có thể giao hảo với Lý Thất Dạ, mặc kệ Lý Thất Dạ có phải phàm nhân hay không, với học thức và tài hoa của hắn tất nhiên sẽ nhiều đất dụng võ.

– Quan hệ thông gia, đây là phương pháp cũ, từ xưa tới nay cũng không có thay đổi qua, thế gian không có gì kiên cố bằng quan hệ thông gia.

Lý Thất Dạ cười cười, cũng không có đánh giá cách làm củ Thiết Thụ Ông.

Mặt mo của Thiết Thụ Ông nóng lên, hắn mặt mũi không sáng nhưng vẫn lựa chọn như vậy.

– Tiên sinh nói thật ra, quan hệ thông gia vẫn thật sự là quan hệ kiên cố nhất.

Thiết Thụ Ông cũng dứt khoát nói ra, cũng không giấu diếm, thản nhiên nói:

– Cho dù Thiết Thụ Môn chúng ta không có dã tâm quật khởi quá lớn, cũng hy vọng có thủ đoạn bảo vệ mình, Thiết Thụ Môn chỉ là con kiến hôi mà thôi, tùy tiện một đại giáo cương quốc cũng có thể dễ dàng diệt chúng ta.

Nói tới đây, Thiết Thụ Ông thở dài một hơi, nói ra:

– Tiên sư khi còn sống vẫn hy vọng Thiết Thụ Môn có thể có tư cách một chút, bằng không bị người ta diệt lúc nào cũng không biết. Nhưng ta vụng về vô năng, chỉ có thể đau khổ kinh doanh, ta hy vọng đời sau có thể đáp quan hệ với Tề Lâm Đế gia.

Chương 3607: Người Đang Ở Đây Đều Là Rác Rưởi (2)

Bởi vì lúc này Liễu Sơ Tình cảm thấy mình bị một cục đá to đập trúng đầu, hoa mắt chóng mặt, không thể lấy lại tinh thần. Trong thời gian ngắn, nàng không cách nào tiêu hóa được cửu bí.

Dù sao, thứ chui vào thức hải của Liễu Sơ Tình cũng là cửu bí. Ảo diệu của nó mênh mông như biển lớn, vô cùng vô tận. Cho dù có là thiên tài đi chăng nữa thì trong thời gian ngắn cũng không thể nào tiêu hóa được đại đạo huyền ảo như vậy. Có thể nói, lúc này Liễu Sơ Tình không ngất xỉu thì cũng đã rất khó lường rồi.

Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh tượng này, vô số người ngây ra như phổng. Cửu bí là bảo vật vô giá, thậm chí có thể nói cửu bí chính là một bảo tàng. Đừng nói là mọi người, mà tất cả mọi môn phái, nếu như có thể có được cửu bí thì chắc chắn sẽ được lợi ích không nhỏ.

Bất luận là ai, nếu như có thể có được cửu bí thì đầu tiên là chiếm làm của mình. Thậm chí có người còn không muốn chia sẻ, cho dù có là người thân nhất của mình đi chăng nữa thì cũng không được.

Thế nhưng Lý Thất Dạ sau khi có được cửu bí, khi tất cả mọi người cho rằng hắn sẽ chiếm cửu bí làm của riêng thì Lý Thất Dạ lại tiện tay tặng cho Liễu Sơ Tình, quá là quyết đoán, quá là hào phóng.

Cửu bí, nói tặng liền tặng, không hề do dự, không hề không nỡ. Người không biết chuyện thì còn tưởng rằng chỉ đang tặng một thứ bình thường đến mức không thể bình thường hơn nữa.

Cửu bí nha, thế mà lại bị tân hoàng tặng cho Liễu Sơ Tình đang tặng bó rau bó cải. Chuyện này khiến cho tất cả mọi người trợn trừng đôi mắt, không dám tin vào hai mắt của mình.

– Điên rồi sao?

Thậm chí có lão tổ thế gia không tin đây là sự thật, lẩm bầm rằng.

Bảo vật vô giá như vậy, chỉ có người điên mới có thể tùy tiện tặng cho người khác. Nếu là người bình thường thì giấu còn giấu không kịp nữa là.

Rất lâu sau mọi người mới lấy lại tinh thần. Mọi người biết, bọn họ không hề hoa mắt, bọn họ cũng không phải đang nằm mơ, tân hoàng thật sự tiện tay tặng cửu bí cho Liễu Sơ Tình.

Cũng giống như tân hoàng đã nói, “Cửu bí, chỉ đến thế mà thôi”. Một câu nói thật hời hợt biết mấy.

Câu nói này e rằng chính là câu nói bá đạo nhất mà cuộc đời bọn họ từng nghe. Coi cửu bí như cỏ rác… hoặc có lẽ trong mắt tân hoàng, cửu bí thậm chí còn không đáng được nhắc tới, không dáng một xu.

Lúc này mọi người nhìn Liễu Sơ Tình, có rất nhiều người thèm chảy nước dãi, cũng có không ít người ghen tị. Lúc này, moi người hy vọng mình có thể trở thành Liễu Sơ Tình.

Cũng có một vài lão tổ thở dài, đây là số mệnh định sẵn. Thử nghĩ mà xem, khi người trong thiên hạ chế giễu tân hoàng, khi người trong thiên hạ không thèm ngó tới tân hoàng, khi những người khác xé bỏ hôn ước thì có ai làm bạn bên cạnh hắn chứ? Cũng chỉ có mỗi mình Liễu Sơ Tình mà thôi. Người trong thiên hạ coi hắn là phế vật, nhưng Liễu Sơ Tình lại không hề do dự tìm tới thực hiện hôn ước này. Khi tất cả mọi người chế giễu hắn, không thèm ngó tới hắn thì cũng chỉ có Liễu Sơ Tình làm bạn ở bên cạnh hắn, cùng chịu người khác chế giễu.

Hôm nay Liễu Sơ Tình có được cửu bí thì cũng là chuyện đương nhiên mà thôi.

Nhìn Lý Thất Dạ tiện tay tặng cửu bí cho Liễu Sơ Tình, nội tâm của Tần Kiếm Dao vô cùng phức tạp. Nàng tự xưng thông minh cả đời, tự nhận mắt sáng như đuốc, có một trái tim linh lung. Hôm nay xem ra, nàng vẫn chưa thoát khỏi tục thai.

Nếu như ngày đó nàng không bị cái nhìn phàm tục làm mờ mặt, nói không chừng thì mình cũng nhận ra minh châu, sẽ không trở thành ếch ngồi đáy giếng, có lẽ lúc này người đang ở bên cạnh Lý Thất Dạ chính là nàng.

Tiếc là thế gian không có nếu như, cũng không có thuốc hối hận. Khi nàng đưa ra lựa chọn thì tất cả đã thành định cục.

Lúc này, Tần Kiếm Dao vô cớ thở dài, nội tâm mất mát. Giống như Lý Thất Dạ đánh giá, nàng tục không ngửi được, vẫn chưa thật sự thoát khỏi tục thai.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ tiện tay tặng cửu bí cho Liễu Sơ Tình, sắc mặt của Binh Trì Hàm Ngọc xám trắng, thân thể mềm mại run rẩy. Nhất thời đủ loại cảm xúc dồn lên trên não, tâm trạng rối bời.

Không phải chỉ bởi vì nàng đã thua trận các cược này. Phải biết, đây chính là cửu bí nha! Đây chính là bảo vật vô giá. Ở Cửu Bí đạo thống, đối với bất kể ai, đối với bất kể môn phái truyền thừa nào thì nó luôn luôn là bảo vật vô giá.

Thế nhưng Lý Thất Dạ nói tặng thì tặng. Hắn cứ thế tặng cửu bí vô cùng quý báu cho nữ nhân của mình.

Thử nghĩ mà xem, một người nam nhân quyết đoán như vậy quyến rũ biết mấy, hào phóng biết mấy? Cả thế gian này, có ai có thể tùy tiện tặng cửu bí cho nữ nhân của mình chứ?

Không có, ngoại trừ Lý Thất Dạ ra thì không ai có thể làm được. Nhìn khắp toàn bộ Cửu Bí đạo thống, không có bất kỳ ai có thể làm được, ngay cả Bát Trận Chân Đế cũng không thể làm được.

Cho dù Bát Trận Chân Đế có được cửu bí đi chăng nữa thì cũng sẽ không tặng cho nàng, mà sẽ tự mình tu luyện.

Đương nhiên, Bát Trận Chân Đế không tặng cho nàng, Binh Trì Hàm Ngọc có thể lý giải. Dù sao thì cửu bí quá trân quý, đổi lại là nàng thì nàng cũng sẽ không tặng cho người khác.

Thế nhưng Lý Thất Dạ lại làm được. Nam nhân như vậy, vô cùng quyến rũ, vô cùng quyết đoán.

Tu tiên là nghịch thiên hay thuận thiên?.-.Tu tiên là vô tình hay hữu tình? Hãy dõi theo bước chân của Vương Lâm để biết hắn làm thế nào bằng vào sức lực của chính mình từng bước tiến lên phía trước, dương danh “Tu Chân Giới”….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Chính bởi vì tồn tại nam nhân như thế mà những nam nhân khác đều ảm đạm phai mờ, những nam nhân khác căn bản không thể so sánh với hắn.

Nhất thời, Binh Trì Hàm Ngọc cảm xúc ngổn ngang. Phải biết rằng ngày đó nàng từng có hôn ước với tân hoàng, tiếc là bọn họ đã xé bỏ hôn ước này, chính Binh Trì thế gia đã dùng công chúa giả gả thay.

Nếu như ngày đó Binh Trì thế gia không xé bỏ hôn ước này, duy trì hôn ước này…

Nhất thời, Binh Trì Hàm Ngọc không thể nào tưởng tượng nổi nữa. Cảm giác trăm mối ngổn ngang vô cùng khó chịu. Nam nhân này, từng khiến nàng chán ghét, thậm chí còn là khinh thường. Trong một quãng thời gian rất dài, nam nhân này trong mắt nàng chính là phế vật hoang dâm vô đạo, là bùn nhão không đắp nổi tường.

Thế nhưng tên nam nhân từng bị nàng chán ghét này lại dễ dàng tìm hiểu cửu bí, hơn nữa còn là hạ bút thành văn.

Hơn nữa, tên nam nhân từng bị nàng chán ghét này lại tùy ý tặng cửu bí cho nữ nhân của mình. Hành vi này, quyết đoán này, không một người đàn ông nào có thể làm được.

Không có so sánh thì sẽ không có thương tổn. Trong chớp mắt, trong lòng Binh Trì Hàm Ngọc trăm mối ngổn ngang.

– Nha đầu này.

Chương 3608: Tiện Tay Tặng Cửu Bí

Nhìn thấy Liễu Sơ Tình nhận được cửu bí, Quan Hải Đao Thánh cũng âm thầm cảm khái, trong lòng lầm bầm:

– Nha đầu này đúng là người ngốc có ngốc phúc. Làm gì có ai mà ngờ tới chuyện này, e rằng các lão tổ trong tông môn cũng không thể ngờ tới. Đây mới là vô tâm trồng liễu, liễu um tùm.

Quan Hải Đao Thánh cảm thấy vui thay Liễu Sơ Tình. Khi nàng muốn gả tới thì Lâm Hải các có rất nhiều người phản đối, rất nhiều lão tổ đều không tán thành, thế nhưng nàng vẫn quyết tâm gả tới.

Khi biết Liễu Sơ Tình gả cho tên hôn quân như tân hoàng, Quan Hải Đao Thánh cũng cảm thấy lo lắng giùm nàng. Hắn lo Liễu Sơ Tình sẽ bị Lý Thất Dạ khi dễ, lo nàng ở cạnh Lý Thất Dạ sẽ chịu khổ. Thế nhưng hôm nay nhìn thấy Lý Thất Dạ tiện tay tặng cửu bí cho Liễu Sơ Tình, hắn cảm thấy yên tâm. Khắp thế gian này, còn có nam nhân nào có thể làm được như thế? Đã không còn nam nhân nào có thể so sánh với hắn được nữa rồi.

Còn phần Thang Hạc Tường thì mặt mày trắng nhách, năm đốt ngón tay nắm chặt hoàng kim trường thương cũng trắng bệch.

Tất cả mọi người yên lặng, nín thở quan sát. Lúc này mọi người mới sực nhớ, tân hoàng là hoàng đế Cửu Bí đạo thống, hắn mới là chính thống của Cửu Bí đạo thống. Những người khác cho dù giành được hoàng vị thì cũng chỉ là vượn đội nón người mà thôi.

– Ngươi thua rồi.

Lúc này, Lý Thất Dạ hời hợt nhìn Binh Trì Hàm Ngọc.

Binh Trì Hàm Ngọc mặt mày trắng nhách, thân thể run rẩy một hồi, nội tâm ngổn ngang phức tạp. Nàng cắn đôi môi đỏ tươi, thật lâu không nói ra lời.

Lúc này tất cả mọi người đều nhìn Binh Trì Hàm Ngọc. Trên thực tế không có ai chế giễu Binh Trì Hàm Ngọc cả, cũng không có ai trách mắng Binh Trì Hàm Ngọc cả.

Trước đó làm gì có ai tin Lý Thất Dạ lại có thể hạ bút thành văn cửu bí chứ? Đó là chuyện không thể nào, là người si nói mộng. Cho nên tất cả mọi người đều cho rằng Binh Trì Hàm Ngọc sẽ thắng, đều cho rằng nàng nắm chắc thắng lợi trong tay. Không ngờ rằng vậy mà lại có nghịch chuyển, kỳ tích như thế này, đã không còn từ ngữ nào có thể hình dung được rồi.

– Ta… ta… ta đã nói thì sẽ làm!

Cuối cùng Binh Trì Hàm Ngọc cắn đôi môi đỏ tươi, hùng hồn nói rằng:

– Muốn giết, muốn róc thịt, tùy ngươi!

– Không vội.

Lý Thất Dạ khoan thai mỉm cười. Lúc này hắn nhìn quanh tất cả mọi người, nói chậm:

– Còn có ai không phục? Ta biết ở đây có rất nhiều người không ưa tên hôn quân ta đây. Không sao hết, bây giờ nói ra cũng còn kịp, đây là một cơ hội tốt. Con người của ta rất tình nguyện lắng nghe người khác phê bình.

Tất cả mọi người đều nín thở, không dám nói gì hết. Những người vừa rồi chế giễu Lý Thất Dạ cúi thấp đầu xuống, sợ tới mức không dám phát ra tiếng động.

Nói đùa gì chứ. Nam nhân có thể hạ bút thành văn cửu bí, lúc này chống đối với hắn thì chẳng phải tự tìm đường chết hay sao? Lúc này có rất nhiều người hối hận phát điên lên được. Sớm biết như vậy thì đã chừa đường lui cho mình, cần gì phải cay nghiệt như thế chứ.

Khi mọi người không lên tiếng, ánh mắt của Lý Thất Dạ rơi lên người Thang Hạc Tường, cười nhạt nói rằng:

– Ta biết trong lòng người muốn giết ta. Bây giờ ta cho ngươi một cơ hội, nếu như ngươi có thể tiếp được ba chiêu của ta thì ta sẽ đặc xá tội của ngươi.

Nghe vậy, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn lên người Thang Hạc Tường. Tất cả mọi người đều đang nhìn Thang Hạc Tường, không biết hắn có nghênh chiến hay không.

Thang Hạc Tường nắm chặt trường thương, cánh tay cầm trường thương của hắn run bần bật. Hắn hít sâu một hơi, ánh mắt lạnh lùng, cuối cùng cắn răng nói rằng:

– Ta chưa vội!

– Ái ui.

Lý Thất Dạ lắc đầu, cười nói:

– Cho dù sau này không giết ngươi thì cả đời này của ngươi cũng chỉ có thể liếm lòng bàn chân của ta mà thôi.

Nét mặt của Thang Hạc Tường thay đổi. Câu nói này đối với hắn là nhục nhã, huống chi còn nói ngay trước mặt người trong thiên hạ. Thế nhưng hắn vẫn hít sâu, cuối cùng vẫn nhịn được cơn tức này, làm bộ như không nghe thấy Lý Thất Dạ nói gì.

Nhất thời, toàn bộ thiên địa trở nên yên tĩnh. Ai cũng có thể thấy được tân hoàng vô cùng kinh khủng, chống đối hắn thì chẳng phải là tự tìm đường chết hay sao? Cho nên vào lúc này, bất kể ngươi là thiên tài bất phàm, hay là lão tổ mạnh mẽ thì cũng phải thức thời co cổ lại.

– Để ta…

Khi không có ai dám nghênh chiến thì có tiếng cười lớn vang lên, một người đứng ra ngoài.

– Quan Hải Đao Thánh…

Nhìn thấy người nam nhân đứng ra ngoài, tất cả mọi người choáng váng, tất cả mọi người không ngờ rằng Quan Hải Đao Thánh lại đứng ra ứng chiến.

Kẻ đần đều có thể nhìn ra tân hoàng rất sủng ái công chúa Lâm Hải các Liễu Sơ Tình. Quan Hải Đao Thánh l2 truyền nhân của Lâm Hải các, mặc dù Lâm Hải các không được tân hoàng chào đón, thế nhưng yêu ai yêu cả đường đi, tân hoàng chắc chắn sẽ không khó xử Quan Hải Đao Thánh.

Bây giờ Quan Hải Đao Thánh đứng ra khiêu chiến tân hoàng, khiến cho tất cả mọi người choáng váng. Mọi người cho rằng Quan Hải Đao Thánh là người không thể nào khiêu chiến tân hoàng nhất, thế mà hắn lại cứ đứng ra khiêu chiến.

– Ngươi sao?

Lý Thất Dạ không hề ngạc nhiên, chỉ mỉm cười.

– Không sai, là ta.

Quan Hải Đao Thánh cười lớn. Lúc này hắn tinh thần phấn chấn, giống như một thanh thần đao vừa mới rút ra khỏi vỏ.

Lúc này Quan Hải Đao Thánh nhìn thẳng Lý Thất Dạ, khoan thai nói chậm:

– Hiếm lắm ta mới nhìn lầm một lần, là ta đã đánh giá thấp ngươi. Mặc dù không biết ngươi mạnh như thế nào, thế nhưng ta vẫn nguyện ý thử một lần.

– Cửu trọng thiên.

Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua Quan Hải Đao Thánh, tùy ý nói rằng.

– Đúng vậy, vừa có đột phá, vừa bước vào cửu trọng thiên, không đủ thành đạo.

Quan Hải Đao Thánh không hề kiêu ngạo, chỉ nói chậm.

– Chân Thần cửu trọng thiên!

Nghe Quan Hải Đao Thánh nói thế, mọi người cảm thấy chấn động.

– Như vậy chẳng phải còn mạnh hơn cả Bát Trận Chân Đế hay sao. Bát Trận Chân Đế vẫn còn là Chân Đế hai cung.

Có người lẩm bẩm.

– Luận đạo hạnh thì đúng là như vậy. Thế nhưng Bát Trận Chân Đế đã tìm hiểu được Tru Tiên Cổ Trận, hết sức khó lường.

Có người nói nhỏ.

– Quan Hải Đao Thánh đúng là bất phàm, khó trách hắn chính là thiên tài lợi hại nhất Cửu Bí đạo thống của chúng ta.

Thiên tài trẻ tuổi cảm thấy chấn động.

Quan Hải Đao Thánh còn trẻ như vậy mà đã là Chân Thần cửu trọng thiên, cách Chân Thần bất hủ rất là gần. Có thể nói, thành tựu của hắn hết sức kinh người. Sau khi hắn bước vào bất hủ thì nói không chừng sẽ còn mạnh hơn cả Thái Thanh Hoàng.

Chương 3609: Hoàng Đao (1)

– Đúng là không đủ thành đạo.

Lý Thất Dạ mỉm cười:

– Từng có một Kiếm Thần cửu trọng thiên cũng giống như ngươi, nhưng luận thành tựu đại đạo thì ngươi kém xa hắn.

Lời này vừa thốt, tất cả mọi người hít lạnh. Chân Thần cửu trọng thiên là tồn tại biết bao người ngưỡng mộ, thế mà tân hoàng lại nói như không có giá trị, đúng là quá chấn động. Lời này khiến cho mọi người cảm thấy ngạt thở.

Ngay cả Chân Thần cửu trọng thiên cũng không đáng một xu, như vậy chẳng phải bọn họ còn chẳng bằng cả sâu kiến hay sao?

– Cho dù có là sâu kiến đi chăng nữa thì cũng muốn lật trời một lần.

Quan Hải Đao Thánh đứng ôm đao, nét mặt trịnh trọng, khoan thai nói chậm:

– Không thể bởi vì là kiến hôi mà từ bỏ phấn đấu.

– Tốt, lời này ta thích nghe.

Lý Thất Dạ vỗ tay, cười nói:

– Sâu kiến cũng muốn đánh cược một lần. Cho dù có yếu ớt, thế nhưng vẫn muốn dốc sức đánh cược một lần. Sâu kiến nhỏ yếu cách mấy thì cũng không thể từ bỏ phấn đấu. Câu nói này rất hay, chỉ bằng câu nói này, ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết.

Còn chưa ra tay thì Lý Thất Dạ đã nói sẽ tha cho Quan Hải Đao Thánh khỏi chết. Đổi lại là trước kia thì chắc chắn sẽ có người khịt mũi coi thường, hoặc là chế giễu Lý Thất Dạ không biết trời cao đất rộng, là cái đồ điếc không sợ súng.

Dù sao thì bây giờ Quan Hải Đao Thánh cũng là một vị Chân Thần cửu trọng thiên. Thực lực này đặt ở thế hệ trẻ có thể xem như là vô địch, người có thể chống lại ít ỏi không nhiều, rất khó tìm thấy đối thủ, sợ rằng ngay cả Bát Trận Chân Đế cũng không phải là đối thủ của hắn.

Bây giờ Lý Thất Dạ lại hời hợt nói tha Quan Hải Đao Thánh khỏi chết, cứ như là hắn nắm chắc phần thắng vậy.

Lúc này Lý Thất Dạ có phách lối cách mấy đi chăng nữa thì cũng không có ai dám cãi lại, không có ai dám lên tiếng, mà chỉ biết nín thở quan sát. Mọi người biết, đây sẽ là một hồi long tranh hổ đấu.

Lý Thất Dạ đánh với Quan Hải Đao Thánh, người quan tâm nhiều nhất chính là Thang Hạc Tường. Lúc này hắn tập trung hết cỡ, nhìn chằm chằm hai người bọn họ, ngón tay cầm trường thương bất giác siết chặt, đầu ngón tay trắng bệch cả ra.

Lúc này Thang Hạc Tường giống như dây cung kéo căng, có thể bắn tên bất cứ lúc nào.

– Vậy trước hết cám ơn ân không giết của ngươi.

Quan Hải Đao Thánh không hề tức giận, cũng không hề nổi giận. Hắn hít sâu một hơi, “bang…” một cái, hắn chậm rãi rút thần đao.

Khi Quan Hải Đao Thánh rút đao thì tiếng trường đao ma sát vỏ đao rất có tiết tấu. Tiếng “bang” này vang thật chậm, từ nhỏ tới rõ, toàn bộ quá trình giống như là một bản chương nhạc.

Khi Quan Hải Đao Thánh rút thần đao thì chỉ thấy từng tấc thần mang giống hệt như thủy ngân tiết ra bên ngoài. Theo từng tấc thần đao rời bỏ, thần mang tiết ra ngoài ngày càng nhiều. Cuối cùng khi trường đao được rút ra hết thì đao mang dập dờn giống như đang phun trào.

“Keng…” Trường đao rời khỏi vỏ, thần đao reo dài, tiếng đao reo giòn giã hồn hậu, giống như tiếng kim ngọc va đập vào nhau, giòn tan nhưng rất chắc lực. Chỉ một tiếng đao reo thế nhưng lại như ẩn chứa tất cả ảo diệu của đao đạo.

Trường đao rời vỏ, chỉ nghe “ông” một cái. Trong nháy mắt, không gian run bần bật. Khi trường đảo rút ra khỏi vỏ, mặc dù trường đao của Quan Hải Đao Thánh không bùng nổ thần uy dời sơn lấp biển, thế nhưng khi thần đao rút ra khỏi vỏ thì thì đao ý cao ngang, giống như trường đao nguy nga giữa thiên địa, không gì có thể lay động nó.

Đứng ở trước mặt thanh thần đao nay, không có một ai có thể vượt qua, một đao ngang trời, không ai có thể vượt qua lôi trì nửa bước.

“Keng…” Lại một tiếng đao reo vang bên tai. Lần này tiếng đao reo không phát ra từ trường đao của Quan Hải Đao Thánh, mà là phát ra từ chính bản thân của Quan Hải Đao Thánh.

Khi hai bàn tay của Quan Hải Đao Thánh cầm đao thì hắn như thể biến thân thành một thanh thần đao vô địch thế gian, vô cùng sắc bén. Trên người hắn như thể lấp lánh đao mang sáng trắng như tuyết, có thể chém đứt tất cả mọi thứ.

Trong tiếng đao reo, Quan Hải Đao Thánh cùng trường đao trong tay như tan thành một thể. Lúc này, đao chính là hắn, hắn chính là đao, đao ý cao ngang, mặc dù không bộc phát khí tức giết chóc, thế nhưng lưỡi đao sắc bén khiến cho người khác không rét mà run, cứ như đây chính là thanh trường đao sắc bén nhất thế gian.

“Đùng…”

Trong nháy mắt, toàn thân Quan Hải Đao Thành bùng nổ khí tức cuồn cuộn. Toàn thân hắn nguy nga như núi, vừa cao dốc trắc trở, vừa nặng nề như đại địa.

– Bí Lâm…

Nhìn thấy Quan Hải Đao Thánh bộc phát khí tức hồn hậu, mọi người đều biết đây là gì.

– Sợ rằng trong thế hệ trẻ Quan Hải Đao Thánh là người có công lực hồn hậu nhất.

Có lão tổ đại giáo nói chậm.

Công pháp bí Lâm nặng nề hồn hậu. Người tu luyện công pháp này mặc dù tiến bộ tương đối chậm, thế nhưng một khi công pháp đại thành thì những người khác không thể so kịp công lực hồn hậu.

Thế nhưng Quan Hải Đao Thánh không chỉ có công lực hồn hậu. Trong nháy mắt, chỉ thấy bên trong khí tức hồn hậu của Quan Hải Đao Thánh có một luồng hoàng khí nối thẳng lên cao, giống y như là một vệt cầu vồng.

Khi luồng hoàng khí này nối thẳng lên cao thì một lớp màu vàng phủ lên trên thân thể của Quan Hải Đao Thánh, khiến hắn hoàng khí cuồn cuộn.

Trong nháy mắt, y phục màu tím trên người Quan Hải Đao Thánh như đổi màu. Nếu như trước đó Quan Hải Đao Thánh là một vị vương hầu, vậy thì bây giờ Quan Hải Đao Thánh chính là một vị đao hoàng. Trường đao nơi tay, thống ngự thiên hạ.

Lúc này y phục màu tím trên người Quan Hải Đao Thánh giống như long bào. Khi hắn cầm trường đao trong tay thì rất có khí thế tuần sát bát phương, ngự giá thiên hạ.

Thử nghĩ mà xem, công lực của Quan Hải Đao Thánh rất hồn hậu. Khi hoàng khí nối thẳng lên trời như cầu vồng thì khiến hắn như hóa thân thành đao hoàng thống trị thiên hạ, hoàng trụ vô song, vương đạo cuồn cuộn.

– Đao đạo tiểu ngộ.

Quan Hải Đao Thánh chậm rãi nâng trường đao, đao thế ép thẳng về phía Lý Thất Dạ, khoan thai nói chậm:

– Đặt tên Hoàng Đao!

Quan Hải Đao Thánh không dùng tới công pháp vô địch mà tiền bối Lâm Hải các đã sáng tạo, cũng không hề dùng công pháp Chân Đế của Lâm Hải các, mà là dùng đao đạo mà hắn sáng tạo.

– Hoàng Đao…

Nghe Quan Hải Đao Thánh nói thế, tất cả mọi người tập trung nhìn kỹ, nhìn Quan Hải Đao Thánh toàn thân hoàng khí cuồn cuộn, hoàng trụ vô song, khiến cho người ta phải thán phục rằng:

– Tên rất kỳ thật.

Chương 3610: Hoàng Đao (2)

– Tốt một Hoàng Đao. Thần, khí, đạo đều hợp nhất, không tệ.

Lý Thất Dạ khen ngợi.

– Xin chỉ giáo.

Quan Hải Đao Thánh chỉ đao, chầm chậm nói rằng. Nét mặt của hắn trịnh trọng, cho dù đối mặt với cường địch thì vẫn có phong phạm đại gia. Đối với hắn, tôn trọng địch nhân thì cũng chính là tôn trọng bản thân mình.

– Có ý tứ.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Nếu ngươi là Hoàng Đao, như vậy ta ra Ma Đao thì sao?

Nói xong thì Lý Thất Dạ đứng dậy, không hề có động tác nào hết, chỉ nghiêm hai mắt mà thôi. “Đùng…” một cái, trong nháy mắt, Lý Thất Dạ ma diễm ngập trời. Trong tiếng đổ đùng đoàng, ma diễm vô cùng vô tận phóng lên trên trời, che đậy thiên địa, thôn phệ vạn vực.

Trong nháy mắt, Lý Thất Dạ như hóa thân thành một tôn ma vương chí cao vô thượng, sinh linh cửu thiên thập địa trong mắt hắn chẳng qua chỉ là sâu kiến mà thôi, chẳng qua chỉ là đồ ăn mà thôi.

– Má ơi…

Nhìn thấy Lý Thất Dạ ma diễm ngập trời, sau lưng dường như mọc ra mười tám cái cánh ma, lập tức hù giật mình rất nhiều người, rất nhiều người hai chân mềm nhũn, đặt mông ngồi lên trên đất. Đây thật sự là một tôn ma vương lâm thế, trấn áp vạn thế.

– Đây là ma công gì…

Nhìn thấy trạng thái này của Lý Thất Dạ, rất nhiều người run rẩy cầm cập.

– Không phải ma công.

Có lão tổ đại giáo nhìn kỹ Lý Thất Dạ, nói chậm:

– Đây là trực tiếp hóa ma, không phải là công pháp.

– Nhất niệm thành ma…

Nhìn thấy trong nháy mắt Lý Thất Dạ ma khí ngập trời, khuôn mặt của Quan Hải Đao Thánh vô cùng nghiêm trọng. Hắn từng du lịch thiên hạ, có chuyện lạ gì mà chưa từng nhìn thấy. Cho nên khi Lý Thất Dạ chớp mắt hóa ma thì hắn biết ngay Lý Thất Dạ khủng bố như thế nào rồi.

“Tranh…” Lý Thất Dạ nhấc tay lên, bên trong ma diễm xuất hiện một cây ma đao. Lúc này ma khí khủng bố che kín thiên địa, thiên địa như trở thành Ma Giới. Còn cây ma đao này thì giống y như là ma khí được tế luyện trăm ngàn vạn lần mà ra.

Ma đao nơi tay, dập dờn ma diễm đen nhánh như mực. Lúc này Lý Thất Dạ chính là ma vương hàng thật giá thật. Ma đao trong tay hắn một khi đã vung lên rồi thì có thể gặt lấy tính mạng của ức vạn sinh linh.

– Nhàm chán lâu rồi, tùy tiện chọn một trạng thái để chơi đùa với ngươi.

Lý Thất Dạ tùy ý buông ma đao, hoàn toàn không hề có dáng vẻ như đang đại chiến, dường như chỉ là đang làm nóng người mà thôi.

Dáng vẻ ngả ngớn là thế, thế nhưng lúc này không ai dám hó hé gì hết. Mọi người nhìn Lý Thất Dạ ma diễm ngập trời, nét mặt kính sợ.

– Mời ra tay…

Quan Hải Đao Thánh chỉ thẳng trường đao, dáng vẻ đoan chính. Lúc này hắn là hoàng giả, cử chỉ đường hoàng, ngay cả cái ngồi cũng phải ngồi nghiêm chỉnh, thần thái rất có khí thế khiến cho người khác không dám xâm phạm.

Lý Thất Dạ tùy ý cười một cái, buông ma đao, nói rằng:

– Nếu như ta ra tay trước thì sợ là quá khi dễ người, nói không chừng ngươi còn chả có cơ hội xuất chiêu nữa. Ngươi ra tay trước đi, chơi với ngươi ba chiêu, sau ba chiêu thì ngươi chắc chắn thất bại.

Nghe câu nói tùy ý như thế, bá đạo vô song như thế, đổi lại là người khác thì e rằng từ lâu đã giận dữ tím mặt. Thế nhưng nét mặt của Quan Hải Đao Thánh lại vô cùng nghiêm trọng.

– Tốt, đã như vậy thì xin đắc tội.

Quan Hải Đao Thánh không từ chối, hít sâu một hơi, trường đao vung lên, bắt đầu khởi động chiêu thức.

“Đùng…” Khi Quan Hải khởi động chiêu thức thì trong nháy mắt hoàng khí trải rộng khắp toàn bộ thế giới.

“Keng…” Quan Hải Đao Thánh vung đao, đao này không có chiêu thức rực rỡ. Khi đao này chém ra thì có thể bình định thiên hạ, vương đạo cuồn cuộn. Dưới một đao này, tất cả nguy hiểm, tất cả khó khăn đều hóa thành hư ảo, vương đạo sẽ san bằng tất cả mọi thứ, tất cả sẽ biến thành tiền đồ tươi sáng.

– Hoàng Giả Vương Đạo…

Lúc này Quan Hải Đao Thánh ngâm dài. Hắn chính là đao. Lúc này đã không thể phân rõ cuối cùng ai là đao ai là người nữa rồi.

Hoàng Giả Vương Đạo, đao này không chiêu không thức, mà chỉ có đao đạo. Nó chính là đao đạo, cũng là môt bộ phần trong Hoàng Đao của Quan Hải Đao Thánh.

Vương đạo, một ngựa bình thiên hạ. Một đao này vừa có thể định càn khôn, vừa có thể bình thiên hạ. Có một đao này, thiên hạ làm gì còn chuyện bất bình nữa?

Hoàng Giả Vương Đạo khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây rung động. Trước giờ mọi người đều theo đuổi những chiêu thức nguy hiểm cùng tinh diệu.

Thế nhưng đứng trước Hoàng Giả Vương Đạo của Quan Hải Đao Thánh, tất cả chiêu thức hung hiễm cùng tinh diệu đều trở nên yếu ớt bất lực.

– Hoàng giả vương đạo?

Nhìn thấy một đao định càn khôn, Lý Thất Dạ cười lớn, tay vung ma đao, cười lớn nói rằng:

– Ma đạo trấn sát!

“Đùng”

Trong nháy mắt, ma đạo dâng trào ức vạn quang mang. Mỗi sợi đao mang là một mạch xung mạnh mẽ vô song. Khi loại đao mang giống như mạch xung này bắn vào thiên vũ thì đánh nát ngôi sao trong thiên vũ, bắn thủng ngân hà trong thiên vũ.

Lúc này, không có Lý Thất Dạ, không có ma vương, cũng không có ma khí ngập trời, mà chỉ có một thanh ma đao. Ma đao rơi xuống kêu một tiếng “keng”, trấn sát cửu thiên thập địa, trấn sát chư thiên thần ma, tất cả đều trở nên mềm yếu dưới một đao này.

“Phanh…”Chỉ là kẻ quét rác Dương Khai,sai vặt.. Ai.. Cơ duyên do ăn đòn hành hạ mà sinh mà tiến con đường Võ Đạo Cao Xứ Bất Thành Hàn A ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

“Ma đạo trấn sát” rung chuyển “hoàng giả vương đạo” của Quan Hải Đao Thánh.

“Hoàng giả vương đạo” của Quan Hải Đao Thánh là một đao bình định thiên địa, thế nhưng lúc này vương đạo lung lay sắp đổ. Dưới “ma đạo trấn sát”, hoàng khí như cầu vồng của Quan Hải Đao Thánh dường như yếu bớt không ít.

Chỉ nghe tiếng vỡ nat “phanh, phanh, phanh” vang lên. Bên dưới “ma đạo trấn sát”, chỉ thấy vương đạo vỡ nát từng tấc một, đao mang của Quan Hải Đao Thánh cũng bắt đầu đứt gãy từng khúc một. Không chỉ hoàng khí của Quan Hải Đạo Thánh, mà ngay cả đao thế của hắn cũng bắt đầu dập tắt, giống hệt như là nến tàn trong gió.

“Đông, đông, đông”

Bên dưới “ma đạo trấn sát”, Quan Hải Đao Thánh cũng chịu áp lực rất lớn, giống như có một cây búa lớn đang đập mạnh vào lồng ngực của hắn vậy.

Chỉ mới một chiêu mà Quan Hải Đao Thánh đã gần như thất bại, cảnh tượng này quá chấn động lòng người. Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi cảm thấy sợ hãi, không kiềm chế được mà run rẩy bần bật.

Hơn nữa Lý Thất Dạ ra tay rất tùy tiện. Chỉ một đao “ma đạo trấn sát” tùy tiện mà đã khiến Quan Hải Đao Thánh phải chật vật như thế, chuyện này quá là khủng khiếp.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 20 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 1 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin