Đế Bá Audio Podcast
Tập 686 [Chương 3426 đến Chương 3430]
❮ sautiếp ❯Chương 3426: Dung Luyện Không Gian
Cứ thế, Lý Thất Dạ đơn giản vung lên một chưởng. Khi chưởng này đánh xuống thì đã không còn là sức mạnh của Lý Thất Dạ nữa, mà nó là sức mạnh của toàn bộ không gian. Hơn nữa đây không chỉ đơn giản là sức mạnh hư không, nói chính xác hơn, nó bao gồm sức mạnh của toàn thế giới, bao gồm nhật nguyệt tinh thần trên trời, bao gồm vạn vực ngân hà trên trời, cũng bao gồm đại địa, thậm chí còn bao gồm cả trọng lượng của ba ngàn thế giới.
Đổi cách nói khác, thế giới lớn bao nhiêu thì không gian lớn bấy nhiêu. Hơn nữa tất cả trọng lượng đều hội tụ vào một chưởng này của Lý Thất Dạ.
Trọng lượng của toàn bộ thế giới đánh lên người Vương Thế Hoa, cho dù Vương Thế Hoa có thôi diễn công pháp vô địch, phát huy Liệt Thiên Chiến Giáp tới cực hạn thì cũng không thể ngăn cản đòn đánh tùy ý này của Lý Thất Dạ.
“Đùng” Thế giới như muốn tan vỡ, chỉ nghe “răng rắc”, Liệt Thiên Chiến Giáp trên người Vương Thế Hoa vỡ vụn.
Phải biết rằng Liệt Thiên Chiến Giáp trên người Vương Thế Hoa từng đánh trọng thương Chân Đế, ngay cả binh khí của Chân Đế cũng không thể tổn hại nó. Thế nhưng hôm nay lại bị Lý Thất Dạ dùng tay không đánh nát.
Trúng đòn đánh này, Vương Thế Hoa phun mạnh máu tươi, miệng không ngừng ói máu, thân thể của hắn cũng ứa máu. Bởi vì đòn đánh này của Lý Thất Dạ đánh lên thân thể của hắn, cho nên xương cốt toàn thân của hắn vỡ vụn kêu “răng rắc”.
“Ầm…” Lúc này Vương Thế Hoa như sao băng va mạnh xuống mặt đất, đập ra một cái hố sâu.
Máu tươi nhuộm đỏ bùn đất. Giây lát sau, hố sâu sụp đổ, Vương Thế Hoa bị chôn trong bùn đất, không biết sống chết.
Nhất thời, thiên địa yên ắng. Tất cả mọi người ngoác to miệng, đệ nhất hung nhân rất mạnh, đây là chuyện mà ai cũng biết. Thế nhưng một đòn đánh nát chiến giáp của Liệt Thiên Cuồng Hủy thì mọi người không ai ngờ tới.
Rất hiển nhiên, Vương Thế Hoa mạnh hơn Vân Độ Ưng Thần rất nhiều. Thế nhưng vẫn không đỡ nổi một đòn của Lý Thất Dạ.
Phải biết, Liệt Thiên Chiến Giáp trên người Vương Thế Hoa năm xưa từng đánh trọng thương Chiến Bào Chân Đế. Thế nhưng hôm nay lại bị Lý Thất Dạ dùng tay không đánh nát. Thực lực như vậy, đúng thật là không đùng một đẳng cấp.
– Quá tẻ nhạt.
Lý Thất Dạ đứng tại chỗ, lắc đầu nói rằng:Nguồn truyện audio Podcast
– Cái gọi nắm giữ không gian, chỉ có như thế mà thôi.
Mọi người cười khổ, không còn lời gì để nói nữa. Đây không phải do Liệt Thiên Cuồng Hủy quá yếu, mà là đệ nhất hung nhân quá mạnh, hắn có tư cách nói như vậy.
Còn phần Mộc Thiếu Thần nhìn thấy cảnh này thì cũng hoàn toàn biến sắc, hắn không ngờ Lý Thất Dạ lại mạnh tới như vậy. Phải biết rằng, cho dù ở Đế Thống Giới đi chăng nữa thì Liệt Thiên Cuồng Hủy cũng rất mạnh. Thế nhưng ở trước mặt Lý Thất Dạ lại không đỡ nổi một chiêu.
Nghĩ tới đây, Mộc Thiếu Thần không khỏi run lên, nhất thời không nghĩ ra được ai ở Mộc gia có thể thật sự chống lại Lý Thất Dạ.
“Rầm” Lúc này đất đá bay loạn xạ, chỉ thấy Liệt Thiên Cuồng Hủy nhảy khỏi hố sâu. Lúc này hắn mình mẩy đầy máu, so với Lý Thất Dạ vừa rồi thì cách biệt quá lớn.
Hiện tại Liệt Thiên Cuồng Hủy toàn thân rách bươm. Nếu như hắn không phải là bất hủ thì đã chết lâu rồi. Đổi lại là Chân Thần khác thì đã biến thành tro bụi từ lâu rồi.
Tiếng bẻ xương “răng rắc, răng rắc” vang lên, chỉ thấy mấy đoạn xương bị đánh nát của Vương Thế Hoa khép lại. Đây chính là chỗ lợi hại của bất hủ.
Mặc dù có thể tái tạo thân thể bị hủy diệt, thế nhưng sau khi thân thể Liệt Thiên Cuồng Hủy khép lại thì sắc mặt của hắn trắng bệch. Rất hiển nhiên, hắn đã mất không ít huyết khí để trị thương cho bản thân mình.
Nhìn thấy Liệt Thiên Cuồng Hủy sống lại, không ít người thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì mạnh như Vương Thế Hoa mà cũng không thể ngăn được một đòn của Lý Thất Dạ, bị Lý Thất Dạ giết chết trong một đòn. Một vãn bối mà mạnh như vậy thì thật là khiến người ta hết đường sống mà.
– Ta giữ mạng ngươi lại, là bởi vì cảm thấy ngươi vẫn còn đòn sát thủ.
Lý Thất Dạ đứng trong hư không, cười nhạt, nói rằng:
– Nếu để ngươi chết mà không kịp dùng đòn sát thủ, nói không chừng ngươi sẽ cảm thấy tiếc nuối. Vì vậy ta sẽ tác thành cho ngươi. Có đòn sát thủ gì thì cứ tung ta, đã tới lúc ngươi lộ nguyên hình rồi.
Nghe Lý Thất Dạ nói như thế, tất cả mọi người vội vàng nhìn Liệt Thiên Cuồng Hủy. Vừa rồi tất cả mọi người đều cho rằng “Hư Không Âm Dương Đoàn Long Kích” là đòn tấn công mạnh nhất của Liệt Thiên Cuồng Hủy. Không ngờ rằng Liệt Thiên Cuồng Thủy vẫn còn đòn sát thủ chưa tung ra.
– Giỏi, giỏi, giỏi lắm. Đúng là hậu sinh khả úy, hậu sinh khả úy mà.
Vương Thế Hoa nói.
Cùng một câu nói, thế nhưng lần này hắn không giận dữ, mà là nói thẳng đáy lòng. Hắn đã biết được sự khủng bố của Lý Thất Dạ.
– Ta khô tọa ở Đế Thống Giới mười vạn năm, nhìn nguyên hình ngộ đạo, có chút tâm đắc.
Lúc này Liệt Thiên Cuồng Hủy không cuồng ngạo như vừa rồi nữa. Bởi vì hắn biết kẻ thù của mình mạnh như thế nào.
– Khi còn ở Đế Thống Giới vẫn chưa có cơ hội dốc toàn lực. Hôm nay có cơ hội này nên sẽ không bỏ qua.
Liệt Thiên Cuồng Hủy chậm rãi bay lên, bồng bềnh trong hư không.
Nhất thời, tất cả mọi người nín thở nhìn Liệt Thiên Cuồng Hủy, muốn tận mắt nhìn thấy đòn sát thủ của Liệt Thiên Cuồng Hủy như thế nào. Dù sao mất mười vạn năm để ngộ đạo, nhất định là kinh thiên động địa lắm.
– Ra tay đi.
Lý Thất Dạ nhìn thấy dáng vẻ này của Liệt Thiên Cuồng Hủy, lười biếng nói.
– Cung kính không bằng tuân lệnh.
Lúc này Liệt Thiên Cuồng Hủy chậm rãi tháo nón xuống. Trước đó hắn luôn đội nón che mặt, không lấy mặt gặp người. Bây giờ hắn tháo mũ xuống, để lộ khuôn mặt.
Khi Liệt Thiên Cuồng Hủy để lộ khuôn mặt thì người xem nổi hết da gà, rùng mình một cái.
Chỉ thấy Liệt Thiên Cuồng Hủy có một cái miệng rất lớn, cái miệng này chiếm phần lớn khuôn mặt, khiến cho con mắt cùng cái mũi của hắn phải chen chụm với nhau.
Kinh khủng hơn là, miệng hắn mọc hai hàm răng nhọn vừa mảnh vừa dài. Nói răng trên hai hàm răng này lít nha lít nhít vẫn còn đỡ, bởi vì răng trên hai hàm răng này không có kẻ hỡ
Điều này khiến cho hai hàm răng nhìn rất khó coi, giống như hàm răng của quái thú vậy, thậm chí còn kinh khủng hơn hàm răng của quái thú nữa. Hai hàm răng vừa nhọn vừa dài vừa mảnh khiến mọi người không biết nên dùng từ ngữ nào để hình dung nó. Nhìn hai hàm răng này, mọi người rùng mình, thậm chí còn cảm thấy buồn nôn.
Khi Liệt Thiên Cuồng Hủy nói chuyện, hai hàm răng này xen khớp với nhau, giống như có thể cắn mọi người thành thịt nát. Nhìn hai hàm răng này, mọi người lập tức liên tưởng tới cảnh tượng máu tanh đấy.
Chương 3427: Thôn Phệ Thời Gian
– Má ơi.
Có không ít người khi nhìn thấy khuôn mặt của Liệt Thiên Cuồng Hủy thì sợ mất hồn mất vía, sống lưng lạnh tanh. Thậm chí có người không cầm được rùng mình một cái, rất muốn nôn mửa.
Lúc này mọi người đã biết vì sao Liệt Thiên Cuồng Hủy luôn đội nón che mặt. Khuôn mặt này của hắn quá đáng sợ, nếu như hắn không đội nón thì với khuôn mặt này của hắn, hắn đi tới đâu thì sẽ hù chết người tới đó.
– Đã hù mọi người rồi.
Liệt Thiên Cuồng Hủy đã quen với tình cảnh này, phản ứng cũng bình thản.
Lúc này, vô số người nhìn khuôn mặt của Liệt Thiên Cuồng Hủy, cảm nhận được một loại cảm giác không thể nói bằng lời. Nói chung, mọi người ai cũng cảm thấy rùng rợn.
Thế nhưng Liệt Thiên Cuồng Hủy lại hồn nhiên không quan tâm tới. Phải biết, đạt tới trình độ như Liệt Thiên Cuồng Hủy, hắn hoàn toàn có thể thay đổi khuôn mặt khác. Thế nhưng hắn lại không làm vậy, vẫn giữ nguyên khuôn mặt của mình, thậm chí còn rất thỏa mãn với khuôn mặt này của mình.
Chính bởi vì vậy mới khiến mọi người cảm thấy rùng rợn. Liệt Thiên Cuồng Hủy, hoặc hai chữ “cuồng hủy” (rắn độc) này rất thích hợp với hắn. Dường như chỉ có hai chữ này mới diễn tả được hắn.
– Hôm nay đành bêu xấu vậy.
Liệt Thiên Cuồng Hủy nhìn Lý Thất Dạ, nói chậm.
Lúc này, Liệt Thiên Cuồng Hủy mặt mày nghiêm túc. Rất hiển nhiên, hắn sẽ sử dụng đòn sát thủ, hơn nữa tung ra đòn sát thủ này, hắn phải trả một cái giá không hề nhỏ.
“Đùng” Trong nháy mắt, toàn thân Liệt Thiên Cuồng Hủy tuôn ra khói đen ngập trời, khói đen che kín mặt trời, vô cùng đáng sợ, chỉ cần chạm trúng thì nghe ngay “xì xì xì”, tất cả mọi thứ bị khói đen chạm trúng đều hủ hóa, cứ như nó chứa đựng kịch độc vô cùng đáng sợ.
Khói đen tới nhanh, đi cũng nhanh. Sau khi khói đen tản đi thì Liệt Thiên Cuồng Hủy lộ ra chân thân.
Dáng vẻ hình người trước đó không phải là nguyên hình của Vương Thế Hoa mà chỉ là trạng thái hình người mà thôi. Bây giờ hắn mới lộ ra nguyên hình của mình.
Nguyên hình của Vương Thế Hoa cũng rất khủng bố. Chỉ thấy một cái đầu xuất hiện trên bầu trời. Cái đầu này rất lớn, thoạt nhìn giống như một ngọn núi nhỏ vậy.
Tuy đầu của Vương Thế Hoa rất lớn thế nhưng thân thể lại rất nhỏ. Nhìn cẩn thận thì rất giống con nòng nọc phóng to, thế nhưng lại đáng sợ hơn nòng nọc rất nhiều lần.
Chỉ thấy trên cái đầu lớn củ Vương Thế Hoa mọc ba cái sừng, vảy đỏ che khắp đầu, hai hàm răng trong miệng vừa dài vừa mảnh vừa nhọn.
Sau khi lộ ra nguyên hình, hàm răng của Vương Thế Hoa dài hơn hình người gấp nhiều lần. Lúc này răng của hắn như những thanh hàn kiếm vừa mảnh vừa nhọn, mỗi một chiếc răng đều lập lòe hàn quang.
Hàm răng này khiến người xem nổi hết da gà. Rất nhiển nhiên, bất kỳ ai bị hàm răng này cắn trúng đều sẽ biến thành thịt nát trong nháy mắt.
“Vù” Lúc này trên người Vương Thế Hoa dập dờn ánh sáng. Ánh sáng dập dờn trên người hắn có màu xám tối, cứ như mỗi sợi ánh sáng đều chứa đầy tử vong, không có thứ gì có thể thoát khỏi ánh sáng tử vong trên người hắn, tất cả đều từ từ tan biến trong ánh sáng tử vong.
– Vương lão, ta giúp ngươi một tay.
Cùng lúc, Mộc Thiếu Thần hét dài, bay lên bám bên dưới Vương Thế Hoa.
Khi Mộc Thiếu Thần bám vào bên dưới cái đầu của Vương Thế Hoa thì mọi người có cảm giác như Vương Thế Hoa là một con cá kình khổng lồ, còn Mộc Thiếu Thần là một con cá bám đá, bám dính trên người Vương Thế Hoa.
“Đùng”
Trong nháy mắt, toàn thân Mộc Thiếu Thần dâng trào ánh sáng, buông xuống pháp tắc. Lúc này mọi người cảm thấy sức mạnh bên trong đại địa bị Mộc Thiếu Thần hút cuồn cuộn.
“Đùng”
Mộc Thiếu Thần không ngừng hút lấy sức mạnh bên trong đại địa, rồi truyền sức mạnh này cho Vương Thế Hoa. Trong nháy mắt, Mộc Thiếu Thần trở thành cầu nối cho Vương Thế Hoa với vùng đất này. Thông qua Mộc Thiếu Thần, Vương Thế Hoa có thể nắm giữ sức mạnh của vùng đất này.
– Mượn sức mạnh của đạo thống Chu Tương võ đình.
Cảm thấy Mộc Thiếu Thần không ngừng hấp thu sức mạnh bên trong đại địa, không ít người chấn động giật mình.
Tất cả mọi người trừng hai mắt nhìn cảnh tượng trước mắt. Không ngờ Mộc Thiếu Thần lại có thể mượn sức mạnh của đạo thống Chu Tương võ đình, đúng là đáng sợ.
Nội tình của một đạo thống, đừng nói là người ngoài, ngay cả đệ tử của đạo thống cũng rất khó mượn sử dụng. Chỉ có người thật sự tìm hiểu được đại đạo của thủy tổ thì mới có thể mượn hoặc điều khiển sức mạnh của đạo thống.
Thế nhưng, Mộc Thiếu Thần không phải là đệ tử của Chu Tương võ đình, hắn chỉ là người ngoài mà thôi, hơn nữa thời gian hắn ở Chu Tương võ đình cũng không dài.
Trong tình huống như vậy mà Mộc Thiếu Thần có thể mượn được sức mạnh của Chu Tương võ đình, đúng là quá đáng sợ. Điều này có nghĩa Mộc Thiếu Thần đã tìm hiểu không ít tuyệt thế đại đạo của Chu Tương võ đình.
– Tuy chỉ mượn một phần rất nhỏ sức mạnh của đạo thống. Thế nhưng, thiên phú như vậy, đúng là không ai sánh bằng.
Đừng nói người ngoài, ngay cả lão tổ Chu Tương võ đình cũng giật nảy mình.
Mộc Thiếu Thần là người ngoài thế nhưng lại tìm hiểu đại đạo còn thấu triệt hơn cả lão tổ, thật là kinh khủng biết mấy. Thiên tài hiếm thấy như vậy, những thiên tài khác so sánh với hắn đều không đủ thành đạo.
Tuy rằng Mộc Thiếu Thần chỉ mượn một phần nhỏ sức mạnh của đạo thống Chu Tương võ đình, thế nhưng phải biết rằng Chu Tương võ đình là đạo thống nhất nhì Vạn Thống Giới, trên lãnh thổ rộng lớn vô ngần này có nội tình dày không điếm xuể.
Cho dù hiện tại Mộc Thiếu Thần chỉ mượn một phần nhỏ sức mạnh đạo thống, thế nhưng cũng đã mênh mông như biển, cuồn cuộn không dứt.
“Đùng”
Bản thân Liệt Thiên Cuồng Hủy đã mạnh rồi, lại thêm sự giúp đỡ của Mộc Thiếu Thần, sau khi mượn được sức mạnh đạo thống của Chu Tương võ đình thì thực lực lập tức tăng vọt.
Trong nháy mắt, quanh thân Liệt Thiên Cuồng Hủy bay lên từng vòng thần hoàn. Mỗi vòng thần hoàn đều có màu xám tối, giống như một thế giới được đúc từ sắt thép. Chính vì vậy, mỗi vòng thần hoàn đều rất nặng, có thể đè sụp chư thiên, có thể nghiền nát chúng thần.
– Cẩn thận, ta sắp ra đòn sát thủ.
Liệt Thiên Cuồng Hủy hét lên. Trong nháy mắt, chỉ thấy hắn há rộng miệng.
Khi Liệt Thiên Cuồng Hủy há rộng miệng, thiên địa tối tăm. Đây không phải là thiên địa rơi vào hắc ám, mà là trở nên tối xạm.
Đây không phải là có thứ gì đó che khuất bầu trời, mà là khi Liệt Thiên Cuồng Hủy há rộng miệng thì hắn điên cuồng thôn phệ thời gian trong thiên địa.
Trong nháy mắt, chỉ thấy tất cả quang minh trong thiên địa như bị Liệt Thiên Cuồng Hủy nuốt chửng, mọi tia sáng đều đổ về miệng của hắn. Cứ như tất cả tia sáng trong vùng thế giới này đều không thể chạy thoát khỏi cái miệng rộng như bồn máu của hắn.
Chương 3428: Nhấc Tay Bại Địch (Thượng)
Khi Liệt Thiên Cuồng Hủy há miệng nuốt chửng quang minh trong thiên địa thì trong miệng hắn có một đoàn ánh sáng rất sáng sủa. Đoàn ánh sáng này như gắn kết vô số nhật nguyệt tinh thần, gắn kết vô số ánh sáng tuế nguyệt.
Thế nhưng đoàn ánh sáng này lại bị miệng rộng khóa chặt, không một tia sáng nào có thể trốn thoát. Vì vậy cho dù đoàn ánh sáng này sáng sủa cách mấy thì cũng không có tác dụng, tia sáng của nó không thể trốn ra bên ngoài.
Lúc này chỉ thấy Liệt Thiên Cuồng Hủy hút nhẹ. Chỉ nghe “hô”, không ít tu sĩ trong Chu Tương võ đình bị lan tới, chỉ thấy ánh sáng trên người bọn họ bị Liệt Thiên Cuồng Hủy hút mất. “Sa” một tiếng, những tu sĩ bị hút ánh sáng lập tức hóa thành tro bụi.
Những tu sĩ Chu Tương võ đình bị hóa thành tro bụi chắc chắn chết không nhắm mắt. Bởi vì bọn họ không biết mình đã chết như thế nào.
– Đây là thôn phệ năm tháng, thôn phệ năm tháng trong tương lai.
Nhìn thấy Liệt Thiên Cuồng Hủy chỉ hút một cái thì đã hút hết ánh sáng của những tu sĩ Chu Tương võ đình, những tu sĩ này lập tức hóa thành tro bụi. Có lão tổ đạo thống nhìn ra manh mối, ngơ ngác quát lớn.
Thì ra Liệt Thiên Cuồng Hủy hút nhẹ, thứ hút lấy không phải là ánh sáng, mà là thời gian bên trong cơ thể, nói đơn giản hơn thì chính là tuổi thọ của mỗi người. Hắn hút mất thời gian trong tương lai, cũng có nghĩa hút hết tuổi thọ của người đó, người bị hút hết thời gian lập tức hóa thành tro bụi.
Nghe lão tổ này nói vậy, tất cả mọi người rùng mình, lập tức cách xa chiến trường, tránh bị vạ lây. Một khi bị Liệt Thiên Cuồng Hủy hút lấy thì sẽ biến thành tro bụi.
– Vương đạo hữu, cẩn thận đệ tử của chúng ta.
Khi Liệt Thiên Cuồng Hủy hút mất không ít tính mạng của đệ tử Chu Tương võ đình, giọng nói của Long Tượng Võ Thần từ từ vang lên.
– Sai sót, xin lỗi.
Lúc này Liệt Thiên Cuồng Hủy hét dài, quát lớn với Lý Thất Dạ:
– Tiếp chiêu.
“Hô” Trong nháy mắt, miệng của Lý Thất Dạ nhắm thẳng Lý Thất Dạ. Trong tiếng hút vang, nhật nguyệt tinh thần trong vũ trụ không chịu nổi lực hút, lập tức bị hút mất, nháy mắt biến thành bột mịn.
Chỉ nghe “hô”, không gian thời gian đều bị kéo qua, tất cả mọi thứ ở chỗ Lý Thất Dạ đều bị hút lấy, nháy mắt biến thành bột mịn, nháy mắt biến thành tro bụi.
Chỉ thấy thân thể Lý Thất Dạ bắt đầu tan rã. Thân thể của Lý Thất Dạ giống như làm bằng bùn, từ từ nhão ra, bắp thịt gân cốt từ từ biến mất, dường như đã bị hòa tan thành bột phấn, bị Liệt Thiên Cuồng Hủy hút mất.
Phải biết, ngay cả thời gian cũng không thể chạy thoát khỏi cái miệng như bồn máu của Liệt Thiên Cuồng Hủy nên sinh linh càng khó trốn thoát.
Chỉ cần bị Liệt Thiên Cuồng Hủy hút thì ngươi sẽ bị hắn hút hết tất cả tuế nguyệt, khiến ngươi hóa thành tro bụi ngay lập tức, chớp mắt biến thành tro bụi.
Liệt Thiên Cuồng Hủy vừa hút, thân thể của Lý Thất Dạ nháy mắt phân giải. Chỉ thấy vô số mảnh vụn bay tới miệng của Liệt Thiên Cuồng Hủy.
Nhìn thấy thân thể của Lý Thất Dạ nháy mắt phân giải, tất cả mọi người hít lạnh. Ngay cả Lý Thất Dạ cũng không chịu nổi thôn phệ, có thể thấy chiêu này khủng khiếp như thế nào.
– Lý Thất Dạ sẽ thất bại sao?
Có người giật mình, nói.
– Khó nói lắm, thế nhưng chiêu này của Liệt Thiên Cuồng Hủy quá khủng bố. Hiện tại thấy thân thể của Lý Thất Dạ phân giải, người không biết sẽ cho rằng Liệt Thiên Cuồng Hủy đang thôn phệ thân thể của hắn, nhưng trên thực tế hắn đang thôn phệ thời gian của Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ đang già yếu đi. Sau khi thời gian của Lý Thất Dạ bị thôn phệ hết thì hắn sẽ chết già.
Một vị lão tổ mặt mày nghiêm túc, nói rằng:
– Đây là chuyện không thể nào né tránh được. Mỗi người đều có thời gian của riêng mình, chỉ cần Liệt Thiên Cuồng Hủy hút về phía ngươi, trừ phi ngươi có thể chống lại hắn, bằng không thì thời gian của ngươi sẽ bị hắn hút mất, ngươi sẽ chết già, khô héo thành tro bụi.
Bị Liệt Thiên Cuồng Hủy hút mạnh, thân thể Lý Thất Dạ nhanh chóng phân giải. Trong nháy mắt, chỉ thấy thân thể của Lý Thất Dạ bị phân giải gần hết, toàn thân đã biến thành tro bụi. Như thể từng tấc thịt trên thân thể của hắn bị lóc ra rồi biến thành tro bụi.
Nhìn thấy thân thể Lý Thất Dạ sắp sửa phân giải hết, Mộc Thiếu Thần cùng Liệt Thiên Cuồng Hủy vui vẻ. Tuy rằng Lý Thất Dạ công pháp vô song, chiêu thức vô song, thế nhưng thế gian có mấy ai có thể tránh thoát thời gian của mình trôi qua chứ? Khi thời gian trôi qua, không có bất kỳ công pháp nào có thể ngăn cản, không có bất kỳ biện pháp nào có thể níu giữ.
– Họ Lý, ngươi chết chắc rồi.
Lúc này, Mộc Thiếu Thần cười ngông nghênh.
“Tách” Ngay khi thân thể của Lý Thất Dạ sắp phân giải hoàn toàn thì từng luồng ánh sáng nổ tung thiên địa. Chỉ thấy thân thể bị phân giải của Lý Thất Dạ bùng nổ ánh sáng, mỗi sợi ánh sáng đều rất lấp lánh, rất thuần chất.
Khi những luồng ánh sáng này tỏa ra thì như thể có thời gian ngàn tỉ năm giội tới. Mỗi luồng ánh sáng đều làm con người ta trải qua ngàn tỉ năm.
Cảnh tượng này quá chấn động lòng người. Giống như đổ thạch, sau khi gọt xuống từng lớp đá, rõ ràng nhìn thấy là phế thạch, thế nhưng khi cắt xong đao cuối cùng thì lại có ánh sáng lục bích, một viên bảo thạch tuyệt thế vô song sắp hiện thế. Niềm vui đó, rất chấn động lòng người.
Cũng giống như đào bảo tàng, đào sâu vạn trượng không tìm thấy gì, tất cả mọi người đều cho rằng đây là phế khoáng. Thế nhưng khi đào xong cuốc cuối cùng thì bảo quang phóng lên trời, bảo bối chân chính chôn ở dưới đáy, khiến lòng người chấn động.
“Đùng…”
Sau khi những luồng ánh sáng này bùng nổ, bị Liệt Thiên Cuồng Hủy hút lấy, tất cả ánh sáng giội về phía Liệt Thiên Cuồng Hủy.
“Ầm”
Thế nhưng những luồng ánh sáng này chứa đựng vô số năm tháng. Nó nháy mắt vọt tới, chỉ thấy đoàn sáng trong miệng Liệt Thiên Cuồng hủy nổ tung. Khi luồng sáng này giội lên Liệt Thiên Cuồng Hủy thì chỉ nghe “xèo” một tiếng, trong nháy mắt, Liệt Thiên Cuồng Hủy trở nên cực kỳ già nua.
Bởi vì hắn không thể chịu đựng được dòng thời gian này. Dòng thời gian này quá mênh mông. Nếu như thời gian mà Liệt Thiên Cuồng Hủy có thể thôn phệ là một hồ nước thì thời gian của Lý Thất Dạ giội đến chính là biển sao vô cùng vô tận, có thể hủy diệt hắn trong nháy mắt.
Khi luồng sáng này giội tới thì không chỉ có Liệt Thiên Cuồng Hủy, mà ngay cả Mộc Thiếu Thần cũng bị ảnh hưởng. Hắn kêu lớn “A”, chớp mắt bị giội mất nghìn năm tuổi thọ, mái tóc lập tức trắng xóa.
Chương 3429: Nhấc Tay Bại Địch (Hạ)
Bị ánh sáng năm tháng giội rửa, chỉ nghe “tách”, Liệt Thiên Cuồng Hủy không chỉ già nua mà thân thể của hắn còn xuất hiện vô số vết nứt, thân thể của hắn nháy mắt hóa thành bụi phấn. Chỉ mới nháy mắt mà thân thể của hắn đã không thể chịu đựng nổi thời gian giội rửa.
– Vũ Thần tiền bối…
Lúc này, Mộc Thiếu Thần càng tệ hơn, hắn hét lên.
“Đùng…” Cuối cùng, một bức tường lóng lánh từ trên trời giáng xuống, ngăn cản cột sáng tuế nguyệt giội về phía Liệt Thiên Cuồng Hủy.
“Xùy…” Trong nháy mắt, thần tường không thể ngăn được nữa. “Ầm” một cái, thần tường bị hủ hóa, lập tức đổ nát, hóa thành vô số bột mịn.
Khi này một bóng người giải cứu Liệt Thiên Cuồng Hủy cùng Mộc Thiếu Thần.
Mọi người nhìn theo, người cứu Liệt Thiên Cuồng Hủy cùng Mộc Thiếu Thần chính là Long Tượng Võ Thần. Chỉ thấy Long Tượng Võ Thần đã cứu Liệt Thiên Cuồng Hủy cùng Mộc Thiếu Thần tới một cung điện đá trôi nổi trên bầu trời.
Bị ném xuống đất, Mộc Thiếu Thần cùng Liệt Thiên Cuồng Hủy liên tục lăn lộn, một lúc sau mới bò lên được. Lúc này Liệt Thiên Cuồng Hủy đã già tới mức không thể già hơn, giống như chỉ còn sót lại một hơi thở. Còn phần Mộc Thiếu Thần đã tóc trắng xóa, từ thanh niên hào hoa phong nhã biến thành ông lão gần đất xa trời.
Thấy vậy, tất cả mọi người hít lạnh. Chỉ nháy mắt mà thôi, chỉ mới nháy mắt mà Lý Thất Dạ đã giội mất tất cả tuổi thọ còn lại trong đời bọn họ. Chuyện này còn kinh khủng hơn là giết chết bọn họ.
Lúc này mọi người cùng nhìn Lý Thất Dạ. Lúc này thiên địa quy nguyên, thời gian trôi ngược, thân thể của Lý Thất Dạ ngưng tụ lại, ánh sáng thu lại. Trong nháy mắt, hắn hoàn hảo đứng tại chỗ. Hắn bình tĩnh đứng ở đó, không hề nhúc nhích một ngón tay.
Có thể nói, từ đầu tới cuối Lý Thất Dạ không hề ra tay, không hề phản kích, chỉ đứng ở nơi đó, dễ dàng đánh bại Liệt Thiên Cuồng Hủy.
– Đấu thời gian vói ta?
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói rằng:
– Giống như sâu kiến không biết sông núi lớn như thế nào vậy.
Lúc này Liệt Thiên Cuồng Hủy không dám nói gì, sắc mặt trắng nhách. Hắn thật sự bị Lý Thất Dạ dọa sợ rồi. Bởi vì từ trước tới nay hắn chưa từng gặp ai có thời gian mênh mông như vậy cả. Người này giống như trường sinh bất tử vậy, quá sức khủng bố. Nhất thời, Liệt Thiên Cuồng Hủy bị hù bối rối.
Đòn sát hủ mà hắn lấy làm kiêu ngạo lại yếu ớt không nổi một đòn trong dòng thời gian lâu dài của Lý Thất Dạ. Giống như con kiến muốn nuốt hết toàn bộ sông núi vậy, căn bản không thể được.
Mặc dù đòn sát thủ này của Liệt Thiên Cuồng Hủy đã từng thôn phệ bất hủ cùng cấp với hắn, thậm chí chuyện đó chẳng hề khó khăn gì. Thế nhưng ở trước mặt Lý Thất Dạ, sức thôn phệ của hắn không đáng một xu. Cho dù Lý Thất Dạ đứng im cho hắn thôn phệ thì người chết sau cùng không phải là Lý Thất Dạ mà chính là hắn. Chỉ một đoạn thời gian ngắn của Lý Thất Dạ giội tới thôi thì hắn cũng đã biến thành tro bụi, chôn vùi trong năm tháng dài dẵng.
Trong thời gian ngắn, tất cả mọi người nín thở. Mạnh như Liệt Thiên Cuồng Hủy cũng không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ, thực lực giữa bọn họ cách biệt quá xa.
Lúc này ánh mắt của mọi người rơi lên người Long Tượng Võ Thần. Nếu như ở Vạn Thống Giới còn có ai có thể đánh bại đệ nhất hung nhân, như vậy người đó không ai khác ngoài Long Tượng Võ Thần đang ở trước mặt cả.
Đệ nhất cường giả Vạn Thống Giới không phải là hư danh. Thế nhưng lúc này mọi người đều suy đoán rằng, chỉ dựa vào thực lực cá nhân thì Long Tượng Võ Thần sẽ không phải là đối thủ của đệ nhất hung nhân.
Lúc này mọi người đều suy đoán Long Tượng Võ Thần khống chế sức mạnh đạo nguyên của Chu Tương võ đình thì sẽ mạnh tới trình độ nào. Nếu như Long Tượng Võ Thần vẫn chưa hoàn toàn khống chế đạo nguyên của Chu Tương võ đình thì e rằng sẽ gặp nguy hiểm.
Lúc này tất cả mọi người đều hy vọng rằng Long Tượng Võ Thần đủ mạnh. Nếu như quá yếu thì trận chiến này không có gì đặc sắc cả, đệ nhất hung nhân sẽ thật sự không ai địch nổi.
– Xem ra ngươi chán sống rồi.
Lý Thất Dạ nhìn Long Tượng Võ Thần, cười nhạt nói.
Người trong thiên hạ đều lẳng lặng quan sát. Lúc này không ai cảm thấy đường đột cả, nếu như ai khác dám nói “chán sống” với đệ nhất cường giả thì là không biết tự lượng sức mình. Thế nhưng câu nói này được nói ra từ miệng của đệ nhất hung nhân thì không ai cảm thấy không đúng.
– Tôn giá quá hùng hổ dọa người rồi.
Long Tượng Võ Thần nói chậm:
– Hôm nay dù sao cũng là ngày vui của Chu Tương võ đình…
– Không…
Lý Thất Dạ cắt ngang Long Tượng Võ Thần, lắc đầu cười nói:
– Không có ngày vui gì hết, hôm nay chỉ là một ngày bình thường mà thôi. Tiếc là các ngươi lại biến nó trở thành ngày đại tang!
Nói tới đây, Lý Thất Dạ đưa mắt nhìn Mộc Thiếu Thần cùng Vương Thế Hoa, cười nói:
– Ta muốn giết người, không ai có thể ngăn cản, chỉ là ta không vội giết mà thôi. Đã có người muốn ngăn cản, như vậy ta sẵn tiện giết luôn. Mọi người đều nói ngươi là đệ nhất Vạn Thống Giới, được thôi, hôm nay vừa hay ta rãnh rang, bắt ngươi làm nóng người, thư giãn gân cốt. Ta lâu rồi chưa thư giãn gân cốt, sắp rỉ hết rồi.
Mọi người cười khổ. Thế gian này, e rằng chỉ có đệ nhất hung nhân mới dám nói bắt đệ nhất cường giả Vạn Thống Giới làm nóng người, thư giãn gân cốt. Câu nói này, bá đạo tới mức không thể bá đạo hơn.
– Tôn giá đã nắm chắc phần thắng.
Hai mắt Long Tượng Võ Thần nghiêm lại, nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, nói chậm.
– Không…
Lý Thất Dạ lắc đầu, cười nói:
– Cấp bậc như các ngươi, ta không có cách nói nắm chắc phần thắng, chỉ có ta muốn giết các ngươi hay không mà thôi, chứ không có cách nói ta có thể đánh bại các ngươi hay không. Ngươi sẽ nói với một con kiến rằng nó nắm chắc phần thắng sao? Chỉ có ngươi có muốn giơ chân giẫm chết nó hay không mà thôi.
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, mọi người có mặt ở nơi này đều nín thở, ngay cả Long Tượng Võ Thần cũng co rút tròng mắt.
Long Tượng Võ Thần là đệ nhất cường giả Vạn Thống Giới, cho dù hắn không phải là tồn tại cao nhất trong Chân Thần bất hủ, thế nhưng muốn kiếm một người ở Vạn Thống Giới có thể chống lại Long Tượng Võ Thần thì rải rác không nhiều, nên càng khỏi phải nói tới người mạnh hơn Long Tượng Võ Thần.
Thế nhưng, ngay cả đệ nhất cường giả như Long Tượng Võ Thần, khi đến miệng Lý Thất Dạ thì cũng trở thành sâu kiến. Trong nhất thời, mọi người hai mặt nhìn nhau.
Chương 3430: Hắc Hổ Đào Tâm
Nhất thời, mọi người ở đây hai mặt nhìn nhau. Lúc này mọi người không biết nên nói gì mới phải. Mọi người biết Lý Thất Dạ rất mạnh, mọi người cũng thừa nhận đệ nhất hung nhân mạnh không ai bằng, thậm chí còn mạnh hơn cả Long Tượng Võ Thần.
Thế nhưng nói Long Tượng Võ Thần thành sâu kiến thì không ít người cảm thấy Lý Thất Dạ nói hơi quá rồi. Thậm chí có rất nhiều người cảm thấy đệ nhất hung nhân quá ngông cuồng.
Mặc dù mọi người đã quen thói ngông cuồng của đệ nhất hung nhân, nếu như đệ nhất hung nhân không ngông cuồng, không bá đạo thì mọi người sẽ thấy không quen. Thế nhưng so sánh Long Tượng Võ Thần với sâu kiến thì khiến mọi người cảm thấy rất quá đáng, câu nói này của đệ nhất hung nhân quá khoa trương.
Nếu như Long Tượng Võ Thần chỉ là sâu kiến, như vậy bọn họ là cái gì? Toàn bộ tu sĩ Vạn Thống Giới lại là cái gì? Hàng nghìn, hàng vạn đạo thống ở Vạn Thống Giới lại có giá trị gì?
Nếu như Long Tượng Võ Thần là sâu kiến thì e rằng tu sĩ trong thiên hạ ngay cả tư cách làm sâu kiến cũng không có.
Chính bởi vì có suy nghĩ này nên không ít tu sĩ cảm thấy Lý Thất Dạ nói chuyện quá khoa trương, nhất là cường giả thế hệ trước thì càng bất bình, hừ một cái, nói rằng:
– Mặc dù đệ nhất hung nhân rất mạnh, thế nhưng lời này quá đáng rồi. Đây là có ý định nhục nhã Long Tượng Võ Thần mà, quá mất phong độ rồi.
Dù sao, đối với cường giả thế hệ trước, Long Tượng Võ Thần chính là đại biểu sức mạnh mạnh nhất của thế hệ trước. Bây giờ Lý Thất Dạ coi thường Long Tượng Võ Thần như vậy, cường giả thế hệ trước đương nhiên không khoái.
– Đã như thế thì xin hãy chỉ giáo.
Lúc này hai mắt Long Tượng Võ Thần nghiêm lại, chậm rãi bước đi, bước từng bước lên bầu trời.
Lúc này Long Tượng Võ Thần không còn lựa chọn nào khác. Lý Thất Dạ giết vào Chu Tương võ đình, thái độ cứng rắn không chừa đường lui. Chu Tương võ đình hoặc là cứng rắn chống đỡ tới cùng, hoặc là đồng ý điều kiện của Lý Thất Dạ.
Tuy rằng Lý Thất Dạ vô cùng bá đạo, thế nhưng Long Tượng Võ Thần lại không hề tức giận. Hắn bước từng bước đi lên bầu trời, vết chân lưu lại trong hư không.
Mỗi bước đi của Long Tượng Võ Thần rất là ngay ngắn, khoảng cách như đúc, không hề hơn kém. Khoảng cách mỗi bước đi đều như được đo đạc qua, mỗi bước đi đều chính xác không có sai sót.
Quan trọng hơn là, mỗi lần Long Tượng Võ Thần bước đi đều hết sức tùy ý chứ không phải là cố tình làm như thế. Thế nhưng những bước đi tùy ý trên hư không lại cực kỳ chính xác, mỗi bước đi đều ẩn chứa luật vận đại đạo của hắn. Điều này cũng có nghĩa luật vận đại đạo của Long Tượng Võ Thần chính xác không có sai sót.
Cũng có nghĩa mỗi lần Long Tượng Võ Thần ra tay thì biến hóa của chiêu thức sẽ rất chính xác. Khi chiêu thức của hắn chính xác tới mức không có sai sót thì cũng có nghĩa hắn có thể thu phát chiêu thức tự do, đạt tới trình độ lô hỏa thuần thanh, thậm chí có thể sánh kịp cấp độ như đỉnh hào.
Có câu nói này nói rất hay, người ngoài xem trò vui, người trong nghề xem môn đạo. Tu sĩ bình thường không nhìn ra huyền cơ, thế nhưng lão tổ đạo thống khi nhìn thấy Long Tượng Võ Thần bước ra từng bước trên hư không thì sắc mặt nghiêm túc, biết những bước đi này có ý nghĩa như thế nào, cũng biết được sự đáng sợ của Long Tượng Võ Thần.
– Có chút ý nghĩa. Muốn khiêu chiến đỉnh hào của ta, cũng thế, ta luyện tập với ngươi một chút.
Lý Thất Dạ nhìn dấu chân lưu lại trong hư không, cười nhạt.
Lý Thất Dạ đi lên hư không, tùy ý tự tại, không để lại dấu vết nào, bình thường như mọi người.
Thế nhưng khi Lý Thất Dạ đứng ở phía đối diện thì Long Tượng Võ Thần nghiêm mặt lại. Hắn không dám bất cẩn, bởi vì khi Lý Thất Dạ xông qua Mộc Nhân Hạng, hắn đã quan sát từ đầu tới cuối.
Long Tượng Võ Thần cân nhắc chiêu thức biến hóa cả đời, có thể nói hắn tự do thu phát chiêu thức, chiêu thức của hắn cũng biến hóa rất chính xác. Thế nhưng khi quan sát Lý Thất Dạ xông qua Mộc Nhân Hạng thì hắn rung động rất dữ dội.
Biến hóa chiêu thức của hắn đã chỉnh xác tới mức lô hỏa thuần thanh, chính xác không có sai sót. Thế nhưng khi quan sát Lý Thất Dạ xông qua Mộc Nhân Hạng thì hắn mới phát hiện đây mới chính là đỉnh hào.
Cũng chính vì vậy Long Tượng Võ Thần trước khi quyết đấu với Lý Thất Dạ không lấy ra binh khí vô địch, cũng không sử dụng tổ thuật cái thế, mà bắt đầu rất bình thường.
Tồn tại đạt tới cấp độ bất hủ như bọn họ, có tu luyện công pháp tuyệt thế hay vô địch thuật cũng không có gì lạ. Tới cấp bậc như bọn họ, cái bọn họ coi trọng nhất chính là biến hóa chiêu thức, khiến cho uy lực của chiêu thức được mở rộng vô hạn.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ cùng Long Tượng Võ Thần đứng trong hư không. Tuy rằng thái độ của Lý Thất Dạ rất tự tại, thế nhưng tất cả tu sĩ đang quan sát đều nín thở.
Ngay cả người ngu cũng biết, tuy hai người bọn họ nhìn thì sóng êm gió lặng, không có thần uy kinh thiên, không có sức mạnh phá hủy thiên địa. Thế nhưng một khi hai người bọn họ ra tay thì từng chiêu từng thức của bọn họ đều có thể đồ ma diệt thần.
Long Tượng Võ Thần nhìn Lý Thất Dạ. Lý Thất Dạ ung dung đứng tại hỗ. Lúc này, hắn trong mắt Long Tượng Võ Thần tràn đầy kẽ hở, bất kỳ kẽ hở nào cũng có thể tạo thành đòn trí mạng cho hắn.
Thế nhưng Long Tượng Võ Thần cũng biết, đạt tới trình độ này thì đã không quan tâm có kẽ hở hay không có kẽ hở nữa. Bởi vì kẽ hở đối với bọn họ chỉ là chuyện vặt mà thôi.
– Thỉnh giáo.
Long Tượng Võ Thần ôm quyền. Hai người bọn họ sắp sửa tung ra một đòn định sinh tử, thế nhưng Long Tượng Võ Thần không giận dữ trùng thiên, hay sát khí cuồn cuộn, mà trái lại rất bình tĩnh. Càng quyết định sinh tử thì hắn càng có vẻ bình tĩnh.
– Ra tay đi.audio coi am
Lý Thất Dạ tùy ý mỉm cười, nói rằng:
– Ta cũng muốn xem thử xem chiêu thức của ngươi được đắn đo tới trình độ như thế nào.
– Đắc tội.
Long Tượng Võ Thần không câu nệ, cũng không khách khí, ra tay nhào về phía Lý Thất Dạ.
Một chiêu đánh ra, lập tức tiếp cận Lý Thất Dạ. Thế nhưng động tác không có oai lực vang trời, cũng không có thần quang chiếu sáng. Động tác rất bình thường, một chiếu đánh tới, hơn nữa chiêu này còn là “Hắc Hổ Đào Tâm”.
Hắc Hổ Đào Tâm, chiêu thức khởi đầu này, nói ra cũng không ai dám tin. Đừng nói là tu sĩ, ngay cả người học võ một hai ngày cũng biết “Hắc Hổ Đào Tâm”.
Có thể nói, Hắc Hổ Đào Tâm là một chiêu đơn giản tới mức không thể đơn giản hơn, đơn giản tới mức không có chiêu thức biến hóa.