Đế Bá Audio Podcast
Tập 682 [Chương 3406 đến Chương 3410]
❮ sautiếp ❯Chương 3406: Một Trận Chiến Khiến Mọi Người Run Rẩy
Tuy rằng gió vẫn thổi nhẹ, đại địa sơn hà vẫn còn, thế nhưng lúc này bầu không khí ở Kim Tiễn Lạc Địa đã khác hẳn, toàn bộ Kim Tiễn Lạc Địa trở nên cực kỳ yên tĩnh.
Không ai dám thở mạnh. Tất cả mọi người đều nín thở. Lúc này, ở Kim Tiễn Lạc Địa ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe rõ mồn một.
Trước đấy Mộc Thiếu Thần hiển hách biết mấy, là truyền nhân Mộc gia, nắm giữ vô số bảo vật, sau lưng còn có quái vật khổng lồ chống lưng. Quan trọng hơn là hắn có thiên phú tuyệt thế vô song, có vô số đạo thống muốn cầu cạnh hắn.
Có thể nói từ khi xuống Vạn Thống Giới, Mộc Thiếu Thần muốn gió có gió, muốn mưa có mưa. Đừng nói là Chân Thần đăng thiên mà ngay cả Chân Thần bất hủ cũng chấp nhận ra mặt cho hắn, làm chỗ dựa cho hắn.
Vậy nên chỉ trong thời gian ngắn mà danh tiếng của Mộc Thiếu Thần hơn xa tất cả mọi người, khiến cho mọi người vừa nghe đã biến sắc. Nào ai dám không gọi hắn là “Mộc thiếu chủ” chứ?
Thế nhưng hôm nay hung nhân Lý Thất Dạ vừa ra tay thì tất cả mọi thứ đều tan thành mây khói. Mộc gia thì làm sao, Mộc Thiếu Thần thì làm sao, được đông đảo đạo thống Vạn Thống Giới ủng hộ thì làm sao, thiên tài tuyệt thế thì làm sao, thủ đoạn vô địch thì làm sao!
Khi tất cả những thứ đó gặp phải hung nhân Lý Thất Dạ thì đều biến thành tro bụi, tất cả mọi thứ đều không đủ thành đạo!
Ngay cả nhân vật như Vân Độ Ưng Thần, dù cho là bất hủ thì cuối cùng cũng biến thành tro bụi mà thôi, thậm chí ngay cả tro cốt cũng không còn, giống như xưa nay chưa từng xuất hiện trên thế gian này vậy.
Hắn là bất hủ nha! Đã từng quét ngang Vạn Thống Giới, đã từng không ai địch nổi. Cho dù không thể so sánh với đệ nhất cường giả Vạn Thống Giới Long Tượng Võ Thần, thế nhưng, dõi mắt khắp Vạn Thống Giới, có mấy ai có thể đánh lại hắn?
Tuy nhiên, hôm nay hung nhân Lý Thất Dạ vừa ra tay thì tất cả đều trở thành mây khói, tất cả đều biến thành tro bụi. Chỉ trong thời gian ngắn, tất cả đều biến mất!
Nhất thời, mọi người hai mặt nhìn nhau. Những cường giả, lão tổ đứng theo phe Mộc Thiếu Thần thì tái mặt, thậm chí có người hai chân mềm nhũn, đặt mông ngồi xuống đất, mồ hôi lạnh chảy khắp mình mẩy, ngay cả can đảm nói chuyện cũng không có.
– Mộc Thiếu Thần cuối cùng cũng bị giết. Ta đã nói rồi mà, xem xem hắn còn có thể uy phong tới khi nào.
Lâu sau, có thiên tài trẻ tuổi hưng phấn.
– Đúng vậy! Hừ, họ Mộc cũng quá xem thường Vạn Thống Giới chúng ta, lần này để hắn biết Vạn Thống Giới chúng ta vô địch như thế nào. Này thì hung hăng này, bây giờ chết không có chỗ chôn.
Nhất là những người ái mộ mấy cô gái như Vân Độ công chúa. Nhìn thấy Mộc Thiếu Thần chết, bọn họ hài lòng hơn bất kỳ ai.
Mộc Thiếu Thần chết rồi thì bọn họ sẽ giảm bớt tình địch mạnh mẽ nhất, tương lai bọn họ sẽ có cơ hội ôm mỹ nhân về nhà.
– Đây mới là thiên tài lợi hại nhất Vạn Thống Giới chúng ta, là tồn tại vô địch nhất. Tam công tử gì chứ, đao kiếm song tuyệt gì chứ, so với Lý Thất Dạ thì bọn họ không đáng nhắc tới.
Cũng có người lấy Lý Thất Dạ làm kiêu ngạo, nói rằng:
– Ngày sau đối mặt với thiên tài Đế Thống Giới, Tiên Thống Giới thì Lý Thất Dạ cũng có thể nghiền ép bọn họ! Hừ, tương lai Lý Thất Dạ chắc chắn sẽ là thiên tài tuyệt thế như Cao Dương, cho dù cùng thời đại còn có những thủy tổ khác thì hắn cũng có thể trấn áp bọn họ!
– Như Cao Dương sao… xem ra Lý Thất Dạ thật sự có cơ hội đó.
Ngay cả lão tổ đạo thống cũng thì thào.Trước khi vào cửa điện đều phải qua mình giám sát ! Tại sao mình biết vấn đề này ư .Ừm…mình được ăn chút lộc Quan Lớn Tuần Tranh …!
Thủy tổ Cao Dương là một cách gọi rất hiếm. Bình thường mọi người sẽ tôn xưng ai đó là thủy tổ của cái gì đó. Thế nhưng Cao Dương chính là Cao Dương, mọi người tôn xưng hắn là Cao Dương mà không phải như những thủy tổ khác được tôn xưng là thủy tổ của cái gì đó.
Thủy tổ Cao Dương từng là một vị thủy tổ kinh diễm không ai sánh bằng. Một thời đại rất ít khi xuất hiện hai thủy tổ, thậm chí có một vài thời đại còn chẳng xuất hiện thủy tổ.
Thế nhưng thời đại của Cao Dương thì không phải chỉ có một mình hắn là thủy tổ. Thủy tổ của Vân Độ đạo thống là thủy tổ cùng thời đại với Cao Dương.
Tuy nhiên, dù cùng là thủy tổ, nhưng đồn rằng ở thời đại đó Vân Độ thủy tổ bị Cao Dương trấn áp. Không phải vì Vân Độ thủy tổ không đủ mạnh, mà bởi vì Cao Dương quá kinh diễm.
Chính vì vậy, thủy tổ Cao Dương mới được hậu nhân cho rằng là một trong những thủy tổ huy hoàng nhất.
Bây giờ có người so sánh Lý Thất Dạ với Cao Dương, có thể thấy lúc này Vạn Thống Giới có rất nhiều người coi trọng Lý Thất Dạ.
Nhất thời, vô số người xem Lý Thất Dạ là kiêu hãnh của Vạn Thống Giới.
– Hừ, Đế Thống Giới thì có gì đặc biệt. Như họ Mộc chỉ ỷ vào Mộc gia mạnh mẽ thôi. Nếu như hắn thật sự lợi hại như vậy thì đã trở thành Chân Đế lâu rồi, chứ không phải chỉ là chuẩn Chân Đế mà thôi. So với đệ nhất thiên tài Vạn Thống Giới Lý Thất Dạ của chúng ta thì họ Mộc không đáng nhắc tới.
Chỉ trong thời gian ngắn, có vô số tu sĩ bắt đầu sùng bái Lý Thất Dạ.
Nhất là những thiên tài trẻ tuổi coi Mộc Thiếu Thần là tình địch. Nhìn thấy Lý Thất Dạ giết Mộc Thiếu Thần, thay mình xả giận, bọn họ lập tức ủng hộ Lý Thất Dạ ngay.
Cũng không thể trách tu sĩ Vạn Thống Giới xu lợi như vậy. Thế giới tu sĩ trước nay luôn nhược nhục cường thực, tôn sùng cường giả. Chỉ cần ngươi đủ mạnh thì cho dù ngươi có là kẻ tội ác tày trời đi chăng nữa thì cũng sẽ có người sùng bái ngươi.
– Đệ nhất thiên tài?
Nghe vậy, Lý Thất Dạ cười nhạt, nói rằng:
– Đệ nhất thiên tài nghe quá tục, ta càng thích cách gọi đệ nhất hung nhân hơn.
– Đệ nhất hung nhân, danh hiệu này rất hay, rất bá đạo.
Không ít người hùa theo Lý Thất Dạ. Chỉ trong thòi gian ngắn, không ít tu sĩ trở thành fan não tàn của Lý Thất Dạ, sùng bái Lý Thất Dạ.
Về việc này, Lý Thất Dạ giữ thái độ thờ ơ. Hắn cười nhạt, ánh mắt nhìn bốn phía, nói chậm:
– Còn có ai muốn thảo phạt ta nữa không? Nhân lúc ta còn ở đây thì còn có cơ hội thảo phạt ta, nếu như ta rời khỏi thì sẽ không còn cơ hội thảo phạt ta nữa đâu.
Lý Thất Dạ vừa nói xong thì tất cả mọi người đang có mặt ở đây nhìn nhau. Lúc này không ai dám nói gì cả, ngay cả những đạo thống vừa rồi ủng hộ Mộc Thiếu Thần cũng không dám lên tiếng.
Lúc này, những đạo thống ủng hộ Mộc Thiếu Thần không chỉ không dám lên tiếng mà bọn họ còn sợ hãi nữa, thậm chí có người sợ tới mức đặt mông ngồi lên đất.
Chương 3407: Vào Đế Vẫn (Thượng)
Lúc này, đừng nói thảo phạt Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ không tìm bọn họ tính sổ thì đã cám ơn trời đất rồi.
– Không có ai muốn thảo phạt ta sao?
Lý Thất Dạ ung dung nhìn bốn phía, sau đó nhìn Dương Minh tán nhân, cười ung dung:
– Dương Minh mỹ nhân thì sao?
Nhất thời, tất cả mọi người đều nhìn Dương Minh tán nhân. Có không ít người cười khổ, e rằng hiện nay cũng chỉ có đệ nhất hung nhân mới dám đùa cỡn Dương Minh tán nhân trước mặt người trong thiên hạ.
Dương Minh tán nhân hờ hững nói chậm:
– Chỉ cần ngươi tu luyện Huyết Phệ Ma Công thì Dương Minh giáo vẫn sẽ trừ ma vì Vạn Thống Giới.
– Tán nhân hãy tới gần ta quan sát, để biết ta có tu luyện ma công hay không.
Lý Thất Dạ cười tùy ý, chọc ghẹo nói rằng.
Lúc này Trường Sinh chân nhân cười khẽ, nói rằng:
– Thân là thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh cốc, ngươi cứ dứt khoát cưới tán nhân đi, để nàng ở bên cạnh ngươi đoán xem ngươi có tu luyện ma công hay không. Như vậy Trường Sinh cốc sẽ là xui gia với Dương Minh giáo.
Câu nói lớn mật, ngã ngớn của Trường Sinh chân nhân khiến không ít người trố mắt.
Bị Trường Sinh chân nhân pha trò, Dương Minh tán nhân chỉ hờ hững nhìn nàng.
Tuy rằng Trường Sinh chân nhân cùng Dương Minh tán nhân rất hay tranh cao thấp với nhau, thế nhưng khi gặp đại sự thì hai người các nàng không bàn mà hợp, hai người các nàng đều là những nữ tử rất thông minh.
– Cưới vợ là chuyện lớn.
Được Trường Sinh chân nhân đề nghị như vậy, Lý Thất Dạ hời hợt mỉm cười, nói rằng:
– Thế gian này không phải ai cũng có thể làm vợ của ta, người thường chỉ có thể làm tỳ nữ ấm giường mà thôi.
Lời này rất bá đạo, tuy rằng Lý Thất Dạ không có nói bắt Dương Minh tán nhân làm tỳ nữ ấm giường, thế nhưng mọi người cảm thấy cũng không khác mấy.
Phải biết Dương Minh tán nhân không chỉ là giáo chủ Dương Minh giáo, không chỉ đạo hạnh cao thâm, thiên phú cực cao, mà đồng thời nàng còn là một vị tuyệt thế mỹ nữ khuynh quốc khuynh thế.
Đối mặt với nữ tử như Dương Minh tán nhân, rất nhiều người chỉ có thể ngước nhìn, không dám nghĩ ngợi xa vời. Thế nhưng Lý Thất Dạ lại hời hợt nói nàng chỉ có thể làm tỳ nữ ấm giường. Lời này khiến tất cả mọi người trố mắt ngoác mồm.
Lý Thất Dạ bá đạo như vậy, Dương Minh tán nhân cũng cảm thấy khó chịu. Thế nhưng nàng không phát giận, chỉ hờ hững lườm Lý Thất Dạ. Như thể bất kể là lúc nào thì Dương Minh tán nhân cũng đều cao thượng như vậy, cũng đều lạnh lùng như vậy. Tư thái này thật sự khiến cho người khác phải mê muội.
– Được rồi, chuyện này tới đây chấm dứt. Nếu như không có ai muốn thảo phạt ta, như vậy thì ai làm việc nấy đi.
Lý Thất Dạ cười nhạt:
– Còn sau này ai muốn thảo phạt ta thì ta cũng vô cùng hoan nghênh. Thế nhưng phải mang theo nhiều người một chút, thật nhiều cao thủ vào, đừng chỉ có ba, năm tên Chân Thần đăng thiên mà đã đòi thảo phạt ta, thật chẳng ra làm sao. Đương nhiên, người nhiều, người mạnh, như vậy giết mới đã tay.
Câu nói này của Lý Thất Dạ khiến mọi người câm nín, tất cả mọi người nghẹn lời, không ai dám nói gì, chỉ biết nhìn nhau.
Thế nhưng, không thể không thừa nhận Lý Thất Dạ nói rất thật tình. Ngay cả bất hủ như Vân Độ Ưng Thần mà cũng chết không toàn thay, những đạo thống khác muốn thảo phạt hắn thì nhất định phải có bất hủ. Nếu không, Chân Thần đăng thiên chỉ là đi chịu chết mà thôi.
– Được rồi, chúng ta đi thôi.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ vẫy tay đám người Vũ Băng Ngưng, xoay người bỏ đi.
Đám người Vũ Băng Ngưng lập tức đi theo Lý Thất Dạ rời khỏi chỗ này. Cứ coi như các nàng không rời khỏi thì cũng không sao, lúc này còn có ai dám gây khó dễ các nàng nữa? Còn có ai dám ra tay với các nàng nữa? Sau khi mọi người nhìn thấy Lý Thất Dạ rời khỏi thì thở phào nhẹ nhõm. Khi Lý Thất Dạ còn ở đây, tất cả mọi người đều cảm thấy kiềm nén. Lý Thất Dạ giống như một ngọn núi cao đè trên đầu bọn họ.
Sau khi Lý Thất Dạ rời đi, những đạo thống từng tuyên bố thảo phạt Lý Thất Dạ như trút được gánh nặng, đặt mông ngồi xuống đất, thì thào rằng:
– Tên hung nhân này cuối cùng cũng đi rồi.
Nói tới đây, hắn không khỏi giật mình. Hắn cũng không ngờ Vân Độ Ưng Thần lại chết như thế, bốc hơi một cái, hài cốt không còn.
– Kẻ này tiền đồ vô lượng, tương lai nhất định cực kỳ kinh diễm. Sợ rằng tương lai hắn sẽ không ở lại Vạn Thống Giới, cũng sẽ không ở lại Đế Thống Giới, hắn nhất định sẽ đăng lâm Tiên Thống Giới.
Có lão tổ đạo thống dự đoán.
Lời này khiến không ít người rung động. Đối với đám lão tổ bọn họ, đăng lâm Đế Thống Giới đã khó lắm rồi thì nói gì tới Tiên Thống Giới chứ.
– Vạn Thống Giới hiện nay, sợ rằng rất ít ai có thể đánh với hắn một trận.
Có lão tổ nói:
– Có lẽ, Vạn Thống Giới chúng ta chỉ có Long Tương Võ Thần có thể đánh với hắn một trận.
Long Tượng Võ Thần, nhắc tới cái tên này, không ít người rùng mình. Đây là nhân vật mạnh nhất Vạn Thống Giới, đây là đệ nhất cường giả Vạn Thống Giới. Nếu như ngay cả Long Tượng Võ Thần cũng không phải là đối thủ của Lý Thất Dạ, như vậy thì Lý Thất Dạ sẽ thật sự vô địch ở Vạn Thống Giới rồi.
– Đệ nhất cường giả cùng đệ nhất hung nhân, ai mạnh hơn đây.
Có người tò mò lẩm bẩm.
Câu nói này lập tức gợi lên sự tò mò của mọi người. Long Tượng Võ Thần được ca tụng là đệ nhất cường giả Vạn Thống Giới, không ai địch nổi. Mà hiện nay đệ nhất hung nhân Lý Thất Dạ cũng không ai địch nổi. Nếu như đệ nhất cường giả cùng đệ nhất hung nhân đánh với nhau thì chắc chắn sẽ rất náo nhiệt.
– Nếu như thật sự có một trận chiến như thế thì sẽ rất náo nhiệt. Đây là trận quyết đấu giữa thế hệ trước cùng thế hệ trẻ tuổi, sẽ là một trận chiến kinh điển.
Ngay cả lão tổ đạo thống cũng cảm thấy hưng phấn, khát vọng muốn có một trận chiến như vậy.
Long Tượng Võ Thần là tồn tại mạnh nhất đại biểu cho thế hệ trước, còn Lý Thất Dạ hiển nhiên là tồn tại mạnh nhất đại biểu cho thế hệ trẻ. Nếu như hai người bọn họ có một trận chiến thì trận chiến này rất đáng để xem, vì đây là trận quyết đấu giữa thế hệ trước cùng thế hệ trẻ.
Trận chiến này, bất kể ai thắng ai thua, thì cũng sẽ trở thành trận chiến kinh điển nhất Vạn Thống Giới, sẽ trở thành sự kiện náo nhiệt nhất Vạn Thống Giới.
Lý Thất Dạ dẫn đám người Vũ Băng Ngưng rời khỏi. Cuối cùng, bọn họ đứng trước một vùng đại địa mênh mông. Đưa mắt nhìn phía trước, chỉ thấy phía trước là một vùng thế giới hoang tàn.
Chương 3408: Vào Đế Vẫn (Hạ)
Chỉ thấy vô số thiên thạch vỡ vụn trên bầu trời. Thậm chí trên bầu trời của vùng đất này còn có những viên ngôi sao đổ nát, như thể có vô số ngôi sao trong vũ trụ bị ai đó kéo tới nơi này rồi bị đánh nát vụn.
Ở trong thế giới này, cái gì cũng vỡ vụn. Có chỗ bị đánh thành hố sâu, hố sâu này sâu không thấy đáy. Có chỗ thì bị đánh thủng, dung nham dâng trào. Có chỗ thì bị đốt thành xích địa, vạn dặm nóng hừng hực, giống như một lò lửa lớn. Cũng có chỗ tràn đầy sát khí, có thể ăn mòn mọi thứ…
– Đế Vẫn…
Nhìn nơi như thế giới tận thế ở trước mắt, bất luận Vũ Băng Ngưng hay là Lăng Tịch Mặc, ai nấy cũng đều chấn động.
– Nơi Chân Đế đi vào sẽ chết, ngay cả thủy tổ cũng từng chết ở nơi này.
Trường Sinh chân nhân nhìn vùng đất trước mắt, buông tiếng thở dài.
Địa điểm trước mắt thật sự khiến cho người khác phải chấn động. Nơi này cứ như địa ngục, bất luận ai nhìn thấy thì cũng đều lạnh người.
Đế Vẫn, là hung địa khủng bố nhất Kim Tiễn Lạc Địa, cũng là địa chủ được gọi nguy hiểm nhất. Đồn rằng năm đó Thánh Y thủy tổ gọi địa chủ ở nơi này, gọi ra một con ác ma cực kỳ khủng bố.
Thánh Y thủy tổ từng ở nơi này đánh nhau trời long đất lở với ác ma, đánh nát nhật nguyệt tinh thần. Trận chiến đó khiến mọi người kinh tâm động phách, ngay cả bất hủ cũng run rẩy.
Thủy tổ vô địch biết mấy, chỉ cần nhấc tay thôi thì có thể hủy thiên diệt địa. Thế nhưng, sau khi trận chiến này kết thúc thì Thánh Y thủy tổ lại không rời khỏi nơi này. Từ đó về sau không còn ai nhìn thấy Thánh Y thủy tổ nữa, tất cả mọi người đều cho rằng Thánh Y thủy tổ đã chết ở trong này.
Kể từ đó, nơi này được gọi là Đế Vẫn! Trở thành nơi khủng bố nhất Kim Tiễn Lạc Địa.
Sau đó có rất nhiều Chân Thần không tin tà, tranh nhau đi vào Đế Vẫn. Thế nhưng kết quả không cần nói cũng biết, bọn họ không còn mạng ra ngoài nữa.
Hơn nữa đi vào Đế Vẫn không chỉ có Chân Thần đăng thiên, mà ngay cả Chân Thần bất hủ cũng không còn mạng ra ngoài. Thậm chí từng có Chân Đế đi vào Đế Vẫn, nhưng cũng không còn sống rời khỏi.
Cũng chính vì có quá nhiều người chết ở Đế Vẫn, chưa từng nghe nói có ai có thể sống sót trở ra sau khi vào nơi này, bởi nên từ đó không còn ai đi vào Đế Vẫn nữa.
Bởi vì mọi người biết, chỉ cần đi vào Đế Vẫn thì chắc chắn phải chết, vì vậy không còn ai muốn đi vào Đế Vẫn nữa, trừ phi hắn muốn tự sát.
Bởi vậy, từ đó Đế Vẫn trở thành hung địa đáng sợ nhất Kim Tiễn Lạc Địa. Bất kể là ai, khi nghe nói tới Đế Vẫn thì cũng đều biến sắc.
Nhìn Đế Vẫn ở trước mắt, Trường Sinh chân nhân nghiêm mặt, cuối cùng nàng nhìn Lý Thất Dạ, nói chậm:
– Ngươi thật sự muốn vào đó sao? Đây là nơi chắc chắn phải chết, ngay cả thủy tổ cũng chết ở trong đó.
– Ta chết ở trong đó, chẳng phải là chuyện tốt với Trường Sinh cốc sao?
Lý Thất Dạ cười nói:
– Ta chết rồi, Trường Sinh cốc vừa không phải trả nợ, vừa có được hỏa nguyên, chuyện tốt biết mấy.
Trường Sinh chân nhân giận dữ lườm Lý Thất Dạ, nói rằng:
– Nói linh tinh gì đấy, ta muốn ngươi sống thật khỏe mạnh. Hơn nữa, Trường Sinh cốc đã đáp ứng yêu cầu của ngươi!
– Chỉ giỡn với ngươi thôi.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Cái mạng này của ta, e rằng không ai lấy được hết, ngay cả lão tặc thiên cũng không thể.
Nói xong, đưa mắt nhìn vòm trời.
– Ta nhất định phải vào đó.
Lý Thất Dạ nhìn Đế Vẫn, ánh mắt thâm thúy, nói chậm:
– Đây là lối tắt duy nhất ở Kim Tiễn Lạc Địa, ta đây là tiên lễ hậu binh!
Trường Sinh chân nhân buông tiếng thở dài. Tuy nàng không biết Lý Thất Dạ đi vào Đế Vẫn là vì cái gì, thế nhưng bây giờ nàng có thể khẳng định rằng, Lý Thất Dạ tuyệt đối không phải vì bảo vật. Nếu như chỉ vì bảo vật thì hắn không cần đi vào Đế Vẫn chịu chết, thế gian này còn có rất nhiều chỗ có thể lấy được bảo vật.
– Cũng được, vậy thì đi đi.
Trường Sinh chân nhân gật đầu, nói rằng:
– Cố gắng sống sót. Bằng không, Trường Sinh cốc không chỉ không mất tiên thảo, mà còn được thêm hỏa nguyên nữa. Như vậy thì bọn ta kiếm hời rồi.
– Yên tâm đi, ta sẽ không để người khác chiếm tiện nghi của ta đâu.
Lý Thất Dạ cười nói.
– Công tử, hãy cẩn thận.
Lúc này Lăng Tịch Mặc lấy can đảm, nắm lấy tay Lý Thất Dạ, nói khẽ.
– Đừng có chết, hãy sống trở lại.
Vũ Băng Ngưng trừng Lý Thất Dạ.
– Được rồi, người tốt sống không lâu, kẻ ác sống ngàn năm. Kẻ ác như ta, e rằng phải sống tới ngàn tỉ năm.
Lý Thất Dạ mỉm cười, hờ hững đi vào Đế Vẫn.
Đám người Trường Sinh chân nhân nín thở nhìn Lý Thất Dạ đi vào Đế Vẫn.
Đế Vẫn khủng bố vô biên, khi đi vào Đế Vẫn thì giống như đi vào thế giới tận thế, thậm chí có thể gọi nơi này là địa ngục.
Ở bên trong Đế Vẫn, hung địa đầy đất, có xích địa liệt diễm ngập trời, cũng có dung nham dâng trào muốn hủy diệt cả thế giới, còn có nơi tịch diệt cuồn cuộn ma diễm.
Ngoài ra, ngươi càng đi sâu thì sẽ càng nguy hiểm, mỗi tấc đất đi qua đều ẩn chứa ma vật đáng sợ.
Lý Thất Dạ khoan thai đi vào Đế Vẫn. Nơi đây nguy cơ bốn phía, vô số nguy hiểm, thế nhưng Lý Thất Dạ lại không hề bận tâm, chân trần đi qua dung nham, thân trần lội qua nơi tịch diệt… Cả đoạn đường, chẳng khác gì đi tản bộ cả.
Lý Thất Dạ đi khoan thai. Bất kể là dung nham dâng trào hay là ma diễm cuồn cuộn đều cũng không thể khiến hắn bị thương. Dù sao ngày đó từ Đệ Thập Giới đi tới Tam Tiên Giới, ngay cả lôi trì kiếp hải mà hắn còn chịu đựng được nữa là.
So với lôi trì kiếp hải đi tới Tam Tiên Giới thì nguy hiểm trước mắt chẳng là gì cả. Khi đại đạo của Lý Thất Dạ xuất hiện thì hắn giống như hóa thân kim cương, dưới sự che chỏ của vô thượng đại đạo, dung nham ma diễm tầm này không thể khiến hắn bị thương.
Ở nơi cực hung như Đế Vẫn, tuy rằng đã từng có Chân Thần, thậm chí là bất hủ đi tới nơi này. Thế nhưng, ngay cả Chân Thần, bất hủ chết ở nơi này thì cũng không còn sót lại hài cốt. Bởi vì ở nơi nguy hiểm như thế này, một khi chết trận thì nào còn có hài cốt để mà sót lại chứ.
Ở nơi khủng khiếp như thế này, một khi ngã xuống thì dung nham, ma diễm sẽ ăn mòn hài cốt của ngươi.
Khi đi sâu vào trong Đế Vẫn, ở trong bóng tối bên dưới khe nứt thỉnh thoảng có hung vật kinh khủng rình mò. Có hung vật thò ra những cái xúc tua thật dài. Có hung vật thì mở to đôi mắt đỏ sậm. Cũng có ma vật trốn trong huyệt động, nhìn Lý Thất Dạ thèm chảy nước dãi…
Chương 3409: Đế Vẫn
Nhất thời, khí tức khủng bố tràn khắp thiên địa. Hung địa này đã rất kinh khủng rồi, khi xung quanh còn có hung vật rình mò trong bóng tối thì càng khiến người ta cảm thấy như dấn thân vào biển thú khủng bố vậy, cảm giác này càng khiến người ta cảm thấy rợn người.
Những hung vật trốn trong lòng đất, núp trong bóng tối nhìn Lý Thất Dạ khoan thai đi tới, giống như đang nhìn một cục thịt mỡ ngon lành dâng tới cửa, có vô số hung vật thèm chảy nước dãi.
Chỉ trong thời gian ngắn, vùng thế giới này xuất hiện vô số ánh mắt thèm khát, có vô số hung vật rục rịch muốn lao tới giết chết Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ không muốn lãng phí thời gian với những hung vật này, “vù” một cái, Thái Sơ Thụ của Lý Thất Dạ xuất hiện, khai sáng ra một thế giới hoàn toàn mới, nắm giữ sức mạnh kỷ nguyên tuyên cổ vô thượng.
Đáng sợ nhất là, lúc này Thái Sơ Nguyên Mệnh xuất hiện, ba cái vòng xoáy không ngừng chuyển động trên đỉnh đầu Lý Thất Dạ, mười hai pháp tắc rũ xuống, vây quanh lấy Lý Thất Dạ.
Trong trạng thái này, tuy rằng Lý Thất Dạ không bùng nổ khí tức vô địch kinh thiên, thế nhưng như vậy đã đủ rồi. Lúc này hắn phất tay một cái là có thể hủy diệt một thế giới, nổ tung đại thế vô thượng, chúng thần vạn tiên đứng trước mặt hắn chỉ là sâu kiến mà thôi.
Tiếng “sa, sa, sa…” vang liên tục. Đây là tiếng rút lui nhẹ nhàng. Lúc này, những hung vật thèm thuồng Lý Thất Dạ vội vàng rút lui. Chúng nó không trốn sâu vào trong khe nứt thì cũng ẩn vào trong bóng tối, không dám có cử chỉ thèm thuồng Lý Thất Dạ nữa.
Tất cả hung vật đều cảm nhận được nguy hiểm khi Lý Thất Dạ đang trong trạng thái này. Tuy rằng chúng nó vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng khí tức của Lý Thất Dạ càng kinh khủng hơn, bản năng mách bảo chúng nó, người trước mắt không phải là cục thịt mỡ, trái lại, ở trước mặt người này, những hung vật chúng nó mới là thịt mỡ. Một khi ra tay thì sẽ bị hắn giết chết, thậm chí có thể sẽ bị hắn ăn mất.
Khi tất cả hung vật rút lui, Lý Thất Dạ chỉ cười nhạt, hồn nhiên không thèm quan tâm.
Lý Thất Dạ khoan thai như đang đi dạo. Đi sâu vào Đế Vẫn từng bước một. Cũng không biết đi được bao lâu, cuối cùng Lý Thất Dạ cũng đi vào nơi sâu nhất Đế Vẫn.
Chỉ thấy hoàn cảnh trước mắt cực kỳ khủng bố, đại địa bị đánh nát hoàn toàn, ngàn vạn dặm đại địa bị đánh thành hố sâu, vô số tinh hà trên bầu trời bị hủy diệt, từng viên ngôi sao đổ nát, cũng có ngôi sao rớt xuống đại địa, chỉ còn lại cái xác.
Thậm chí, ở trong cái hố sâu này có khe rãnh bùng cháy. Ở cuối khe rãnh này, chỉ thấy có một ngọn lửa khổng lồ đang nhảy múa. Ngọn lửa này hòa tan bùn đất, đốt sâu vào trong lòng đất.
Nhìn cảnh tượng này, chắc chắn ai ai cũng phải hít lạnh. Bởi vì đây là có người đánh rớt mặt trời ở trên trời, cuối cùng mặt trời bị hút khô, chỉ còn sót lại một đống lửa như vậy mà thôi.
Ngoài ra, ở đây còn có vũ khí hỏng còn sót lại. Chỉ thấy một thanh cự thương cắm trên một ngôi sao tàn tạ. Thanh cự thương này dài ngàn vạn trượng, đã đứt gãy. Cũng có cự thuẫn chìm nổi trong vũ trụ, tấm cự thuẫn này vỡ nát chỉ còn sót lại một góc nhỏ, dù là như vậy, góc nhỏ này lại có thể đập vụn ngôi sao. Cũng có thiên kiếm cắm trong hố sâu dưới mặt đất, chỉ thấy thanh kiếm này rũ xuống phù văn pháp tắc, mỗi một sợi phù văn pháp tắc đều như thể có thể đè nát chư thiên…
Nếu như có ai đó nhìn thấy cảnh này thì nhất định sẽ giật mình sợ hãi. Bởi vì vũ khí hỏng còn sót lại ở nơi này đều là thần binh kinh thế hãi tục, chúng nó từng nổi tiếng khắp Tam Tiên Giới, chủ nhân của chúng nó đều là bất hủ trở lên!
Nhưng cuối cùng, dù mạnh mẽ như những tồn tại này thì cũng không thể còn sống trở ra, cuối cùng lưu lại từng món tàn binh, binh khí mạnh mẽ nhất của bọn họ đều bị nơi này phá nát.
Qua đây có thể tưởng tượng được bọn họ từng có một trận chiến lớn ở nơi này, đây là một hồi đại chiến khủng bố vô biên.
Thế nhưng ở nơi tịch diệt như thế này lại có một ngọn núi đứng sừng sững. Cho dù đại địa vỡ vụn, vũ trụ tan nát, thế nhưng ngọn núi này vẫn cứ đứng sừng sững tại chỗ, không hề bị ảnh hưởng. Như thể cho dù trôi qua vạn năm thì nó vẫn đứng sừng sững ở nơi này, tuyên cổ bất diệt.
Trên ngọn núi này có một tòa cổ điện. Tòa cổ điện này như được đúc từ thanh đồng, đơn giản xúc tích. Tòa cổ điện này không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng, toàn bộ cổ điện nổi lên một tầng rỉ sét.
Ánh mắt của Lý Thất Dạ khóa chặt tòa cổ điện này, cười nhạt. Sau đó cất bước đi lên hư không, bước lên ngọn núi này, đi vào tòa cổ điện này.
Khi vừa đặt chân vào cung điện thì cảm giác rợn người ập tới. Cái rùng rợn này không phải là hàn ý phả vào mặt, mà là rùng rợn từ tận đáy lòng. Khi bước vào tòa cổ điện này, tuy không nhìn thấy thứ gì khủng bố, thế nhưng cũng đã khiến người khác phải rùng mình theo bản năng, da gà nổi khắp mình mẩy.
Lúc này, bản năng khiến ngươi cảm thấy sợ hãi, để ngươi biết rằng phía trước có nguy hiểm, hơn nữa còn là nguy hiểm vô cùng khủng bố.
Thế nhưng Lý Thất Dạ lại thờ ơ, khoan thai đi vào cung điện.
Nhìn bên ngoài thì tòa cổ điện này không lớn, thế nhưng khi đi vào bên trong cung điện thì sẽ phát hiện tòa cổ điện này vô cùng rộng rãi, giống như là một thế giới khác, cảm giác như thể đứng trong tinh không hắc ám.
Đi vào trong tòa cổ điện rộng rãi này, Lý Thất Dạ đi chưa được bao xa thì đã thấy phía trước có hào quang nhàn nhạt. Hào quang nhàn nhạt này vô cùng thánh khiết, như thể đang xua đuổi hắc ám của thế giới này vậy.
Lý Thất Dạ tới gần quan sát, chỉ thấy đó là một bộ trường bào. Bộ trường bào này màu xám trắng, từ kích cỡ của trường bào, có thể thấy chủ nhân của nó khi còn sống rất cao lớn.
Hiện tại trường bào không rớt trên mặt đất mà như thể có một người đang mặc trường bào ngồi ngã lưng. Thế nhưng bên trong trường bào trống trơn không có ai cả, cũng không có bộ hài cốt nào cả. Trường bào cứ duy trì tư thế như vậy, như thể có một luồng ý chí vĩnh viễn không tiêu tán.
Bộ trường bào này tỏa ra hào quang nhàn nhạt, tuy rằng hào quang này rất yếu ớt, thế nhưng lại thánh khiết vô thượng, có thể xua tán tất cả hắc ám, khiến cho hung vật ác ma không thể tới gần.
– Thánh Y…
Lý Thất Dạ nhìn bộ trường bào này, không cần đoán thì cũng biết là trường bào của ai.
Năm đó Đế Vẫn là hung địa do Thánh Y thủy tổ gọi địa chủ mà ra. Thánh Y thủy tổ bùng nổ một trận đại chiến vô cùng kinh thế ở trong hung địa này. Đây là một hồi đại chiến cấp thủy tổ.
Chương 3410: Con Mắt Đó (Thượng)
Thế nhưng, sau cùng không có ai nhìn thấy Thánh Y thủy tổ còn sống ra ngoài. Thử nghĩ mà xem, mạnh như Thánh Y thủy tổ mà cuối cùng cũng chết ở nơi này, qua đó có thể thấy hung vật trong Đế Vẫn khủng khiếp như thế nào.
Nhìn cảnh này, Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu. Một vị thủy tổ nuốt hận ở nơi này, đúng là rất kinh khủng.
“Đùng, đùng, đùng”
Ngay khi Lý Thất Dạ đánh giá thánh y thì phía sau vang lên tiếng bước chân.
Tiếng bước chân này không hề vang dội. Thế nhưng khi tiếng bước chân này truyền tới thì lập tức khiến tròng mắt của người khác co rút. Bất kể là ai thì lúc này cũng sẽ cảm thấy lông tơ khắp cơ thể như muốn nổ tung.
Lý Thất Dạ thình lình xoay người. Trong nháy mắt, có một bóng đen xuất hiện trong cung điện rộng rãi này.
“Đùng…”
Ngay khi bóng đen này xuất hiện, ngôi sao trên bầu trời nổ tung từng viên một, vạn vật trong thiên địa lập tức hủy diệt.
Khi này, đừng nói là Chân Thần, mà ngay cả bất hủ cũng sẽ bị khí tức kinh khủng này trấn áp ngay lập tức.
Bóng đen này không lớn lắm, thế nhưng khi nó xuất hiện trong cung điện này thì tất cả mọi thứ đều trở nên nhỏ bé. Cho dù Chân Đế có ở nơi này thì cũng trở nên nhỏ bé. Như thể bóng đen có thể tiêu diệt một vị Chân Đế trong nháy mắt vậy.
Khí tức của bóng đen hủy thiên diệt địa. Nó còn chưa ra tay thì đã có thể tiêu diệt được bất hủ rồi, có thể thấy nó khủng bố như thế nào.
“Đùng…” Ngay khi bóng đen này xuất hiện trong cung điện thì Kim Tiễn Lạc Địa thoáng lung lay.
Trong nháy mắt, Kim Tiễn Lạc Địa lung lay. Tuy rằng không có âm thanh hủy thiên diệt địa, thế nhưng trái tim của tất cả mọi người “đùng” vang, giống như có thứ gì đó sắp sửa nổ tung.
Trong nháy mắt này, tất cả mọi người rùng mình, giống như có bóng tối khủng khiếp bao trùm lấy trái tim của mình vậy.
– Đế Vẫn…
Khi này, tất cả tu sĩ cường giả ở Kim Tiễn Lạc Địa đều nhìn về hướng Đế Vẫn theo bản năng. Ngay cả người không biết Đế Vẫn ở nơi nào thì cũng nhìn về hướng này. Bởi vì tất cả mọi người đều cảm nhận được sự khủng hoảng trong lòng mình là tới từ hướng này.
– Là Đế Vẫn.
Có lão tổ đạo thống ngơ ngác nói rằng:
– Là đại hung vật trong Đế Vẫn tỉnh lại. Đồn rằng con ác ma này đã giết chết Thánh Y thủy tổ.
– Là ai đã đánh thức con ác ma này?
Ngay cả đại nhân vật vô cùng mạnh mẽ cũng tái mặt rùng mình. Phải biết rằng ngay cả Thánh Y thủy tổ cũng chết trận ở trong đó, nên càng khỏi bàn tới những người khác.
– Nếu như thực sự có người đánh thức con ác ma này thì đúng là tự tìm đường chết ma. Ngay cả Thánh Y thủy tổ cũng chết trận ở trong đó, thì càng khỏi nói ai khác.
– Chỉ có người muốn tự sát mới đi vào Đế Vẫn.
Chỉ trong thời gian ngắn, tất cả cường giả ở Kim Tiễn Lạc Địa đều giật mình. Không ai biết là ai đã đánh thức con ác ma trong Đế Vẫn. Vô số người rùng mình, thì thào rằng:
– Đúng là điên rồi, Đế Vẫn mà cũng dám vào.
Bên trong cổ điện, có tiếng “đùng” vang thật là lớn. Bóng đen không nói không rằng, vừa xuất hiện là đập tay ngay lập tức. Bên dưới bàn tay này, mọi thứ vỡ diệt, mọi thứ nổ tung quay về bản nguyên, tất cả mọi thứ đều bị chôn vùi trong nháy mắt, tất cả mọi thứ đều không còn tồn tại, không có thời gian, không có không gian, tất cả đều quay trở lại nguyên điểm.
Dưới bàn tay này, cho dù có là Chân Thần bất hủ đi chăng nữa thì cũng sẽ bị đè nát tan. Bàn tay kinh khủng này, e rằng chỉ có nhân vật như thủy tổ thì mới có thể đỡ được.
Đối mặt với bàn tay diệt thế này, Lý Thất Dạ đứng im không nhúc nhích, cười nhạt, nói rằng:
– Ngươi chỉ là một lối đi mà thôi. Ngươi phải nên chỉ đường, phải nên dẫn ta đi gặp tồn tại thật sự của Kim Tiễn Lạc Địa.
Trong khi Lý Thất Dạ nói chuyện, bàn tay của hắn nâng lên một viên thủy châu. Viên thủy châu này giống như một con mắt bong bóng, thế nhưng cũng giống như một cái miệng lớn.
Lý Thất Dạ lấy được con mắt bong bóng này từ nơi sâu nhất trong Tệ Thú Thành, trong cái ao mà tệ thú Quỳ Ngưu từng thoát thai hoán cốt.
“Vù…” Lúc này con mắt bong bóng bừng sáng, chiếu sáng toàn bộ thế giới, chiếu bừng sáng thế giới trống trải này, nháy mắt xua tan tất cả hắc ám.
“Xì xì xì” Ngay lúc này bóng đen cực kỳ khủng bố bị con mắt hút lấy, hóa thành từng luồng khói đen tụ tập vào trong con mắt.
Bóng đen rất hoảng sợ, muốn xoay người bỏ trốn, thế nhưng đã muộn rồi. Nó như thể có chung một thể với con mắt bong bóng. Khi con mắt bong bóng xuất hiện thì nó lập tức mất khống chế, lập tức bị hút mất.
“Xì xì xì” Chỉ trong thời gian ngắn, bóng đen cực kỳ khủng bố bị con mắt bong bóng hút sạch.
Lúc này, bóng đen tụ tập lại ở chính giữa con mắt. Khi này, đây mới thật sự là một con mắt hoàn chỉnh.
Trước đó, con mắt bong bóng chỉ là một con mắt chỉ có tròng trắng. Thế nhưng sau khi nó hấp thu bóng đen thì bóng đen trở thành tròng mắt của nó, vừa đen vừa sáng.
“Cục cục” Lúc này con mắt bong bóng trong tay Lý Thất Dạ nhúc nhích, con mắt chuyển động như con mắt của ai đó, người nhát gan sẽ bị hù giật mình.
– Đây mới là bản nguyên của ngươi.
Lý Thất Dạ nhìn con mắt bong bóng trong tay, mỉm cười, nói rằng:
– Đã tới lúc ngươi phải dẫn đường cho ta rồi.
“Tách ~” Con mắt bong bóng giống như có thể nghe hiểu Lý Thất Dạ nói gì.
“Vù…” Lúc này chỉ thấy con mắt bong bóng lại tỏa sáng. Ánh sáng càng lúc càng sáng, dần dần con mắt bong bóng như bị hòa tan, xuất hiện sóng chập chờn. Hơn nữa sóng hòa tan càng lúc càng lớn, cuối cùng toàn bộ con mắt bong bóng hoàn toàn hòa tan.
Chỉ thấy con mắt bong bóng hoàn toàn hòa tan thành một ao nước. Ao nước này trong vắt, thế nhưng ở chính giữa ao nước lại có một đoàn hắc ám không thể hòa tan.
Lúc này hắc ám ở chính giữa ao đang xoay tròn chầm chậm, hình thành một cái cầu thang xoáy dẫn sâu xuống dưới ao nước.
Nhìn thấy vòng xoáy hắc ám như cầu thang, Lý Thất Dạ cười nhạt, đi vào ao nước.
“Tách ~” Khi Lý Thất Dạ đi lên vòng xoáy hắc ám như cầu thang thì toàn bộ không gian dường như hòa tan.
Khi Lý Thất Dạ đi lên cầu thang hắc ám thì toàn bộ không gian dường như hòa tan. Lúc này không gian trong thiên địa từ từ trùng lặp với ao nước, từ từ hòa tan, cuối cùng toàn bộ không gian dung hòa với ao nước, không còn phân biệt được đâu là không gian đâu là ao nước nữa.
Lúc này Lý Thất Dạ càng đi càng xa, cuối cùng biến mất vào bóng tối.