1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 671 [Chương 3351 đến Chương 3355]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 671 [Chương 3351 đến Chương 3355]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3351: Phong Thái Của Nữ Võ Thần (Thượng)

Lúc này, máu tươi bắn ra. Tuy rằng một kích bất ngờ của Vũ Băng Ngưng chưa thể đâm thủng thân thể của Kiếm Tôn, thế nhưng mũi kích lại lướt qua tấm lưng của Kiếm Tôn, để lại một vết thương thật sâu

– Giết —

Trong nháy mắt này, Ma Đao thái tử cùng Bàn Long công tử giết tới. Hai người bọn họ cùng ra tay, đều là tuyệt sát, muốn đánh nổ tung Vũ Băng Ngưng.

Thế nhưng thân hình của Vũ Băng Ngưng lại lóe lên, nháy mắt biến mất. Khi Ma Đao thái tử cùng Bàn Long công tử nhận ra thì Vũ Băng Ngưng đã biến mất không còn tung tích.

“Xuy —”

Ngay khi ba người Ma Đao thái tử chuẩn bị tư thế sẵn sàng thì hàn mang lại xuất hiện lần thứ hai, nhắm thẳng tới yết hầu của Bàn Long công tử.

Trong nháy mắt này, ba người Ma Đao thái tử hợp sức tấn công. Chỉ nghe “ầm ầm ầm”, nháy mắt bức lui Vũ Băng Ngưng. Thế nhưng khi Vũ Băng Ngưng không địch lại thì nàng lập tức biến mất.

Rất hiển nhiên, chỉ bằng thực lực cá nhân thì Vũ Băng Ngưng không phải là đối thủ của ba người Ma Đao thái tử, cũng có lẽ chưa hẳn đã mạnh hơn ba người Ma Đao thái tử là bao. Thế nhưng Tế Thế Thảo của Vũ Băng Ngưng quá nghịch thiên, để cho nàng đi lại tự do dưới sự vây công của ba người Ma Đao thái tử, ba người Ma Đao thái tử căn bản không thể ngăn được nàng, có chút gò bó tay chân.

Xét về điểm này thì Vũ Băng Ngưng mạnh hơn Bình Thành công tử rất nhiều. Khi Bình Thành công tử bị ba người bọn họ vây công thì hắn phần lớn đều đối mặt đón nhận, hắn không thể làm được như Vũ Băng Ngưng, tới lui vô ảnh, ra vào tự do, thỉnh thoảng còn đánh lén ba người Ma Đao thái tử, làm cho ba người Ma Đao thái tử bó tay toàn tập.

– Tế Thế Thảo, kỳ thảo vô song.

Nhìn thấy cảnh tượng này, ngay cả lão tổ đạo thống cũng phải cảm khái.

Mọi người cũng nhìn ra, nếu như không có Tế Thế Thảo thì Vũ Băng Ngưng tuyệt đối không phải là đối thủ của ba người Ma Đao thái tử, tình hình của nàng cũng chưa chắc tốt hơn Bình Thành công tử là bao nhiêu. Thế nhưng Tế Thế Thảo giúp Vũ Băng Ngưng tới lui vô ảnh, để nàng kiềm chế ba người Ma Đao thái tử. Ba người Ma Đao thái tử lại không thể phá được Tế Thế Thảo, bọn họ không có thực lực như Lý Thất Dạ nên làm sao có thể ngăn cản Vũ Băng Ngưng qua lại không gian tự do chứ?

Bị Vũ Băng Ngưng đánh lén mấy lần, tuy rằng Vũ Băng Ngưng không thành công, thế nhưng trên người ba người Bàn Long công tử ít nhiều gì cũng có chút ít vết thương da thịt. Mặc dù những vết thương da thịt này chẳng là gì đối với ba người Bàn Long công tử.

Thế nhưng chuyện ba người bọn họ lại không thể làm gì một mình Vũ Băng Ngưng để cho uy danh của bọn họ mất hết, mặt mũi cũng mất hết không còn sót lại chút gì.

Lúc này, ánh mắt của Bàn Long công tử rơi lên người Lý Thất Dạ đang ngồi xếp bằng. Hắn chợt có suy nghĩ, nhìn Ma Đao thái tử cùng Kiếm Tôn.

– Kiềm chế nàng —

Trong nháy mắt, Bàn Long công tử không tiếp tục quan tâm chuyện Vũ Băng Ngưng có đột nhiên xuất hiện đánh lén hay không. Bóng người lóe lên, cơ thể nhanh như tia chớp. “Đùng”, tay đập một tòa bảo tháp, đập về phía Lý Thất Dạ.

“Ầm —” Thiên Tâm tức ta tâm – chúng sinh tức ta thiên | Đế Tôn – Giang Nam giang tử xuyên – Thỉnh chư vị nghé qua..!

Trong nháy mắt, chiến kích xuất hiện, đánh tòa bảo tháp đang đập về phía Lý Thất Dạ.

– Giết —

Trong nháy mắt, Ma Đao thái tử cùng Kiếm Tôn cùng tấn công. Một người đao như ma, đao đao điên cuồng, sóng đao ngập trời, đao ý khủng bố ép về phía Vũ Băng Ngưng.

Người còn lại thì là kiếm ngưng vạn pháp, một kiếm gắn kết kiếm ý vô cùng mạnh mẽ, một kiếm cực kỳ óng ánh tới mức mặt trời ảm đạm phai mờ, một kiếm phá không như một vệt cầu vồng nối thẳng lên mặt trời, nháy mắt đâm thủng tất cả mọi thứ, đâm thẳng tới yết hầu của Vũ Băng Ngưng.

Đối mặt với sát chiêu của Ma Đao thái tử cùng Kiếm Tôn, Vũ Băng Ngưng quát một tiếng, chiến kích trong tay rung động nhấc lên sóng lớn kinh thiên. Chiến kích vừa có thể công vừa có thể thủ, hóa thành một bức tường đồng vạn trượng, ngăn chặn chiêu thức của Ma Đao thái tử cùng Kiếm Tôn.

Tuy rằng đao của Ma Đao thái tử cùng kiếm của Kiếm Tôn rất tuyệt, thế nhưng Vũ Băng Ngưng vẫn có thể độn hình biến mất. Thế nhưng lúc này Vũ Băng Ngưng không thể độn hình, nàng chỉ có thể gắng gượng chống đỡ.

Nếu như Vũ Băng Ngưng độn hình thì một đao cùng một kiếm này sẽ rơi lên người Lý Thất Dạ ở phía sau nàng, khi đó Lý Thất Dạ sẽ chết dưới một đao một kiếm này.

“Ầm ầm” Trong nháy mắt, chiến kích của Vũ Băng Ngưng ngăn chặn một đao một kiếm, cơ thể của nàng chấn động, tới mức phải liên tục lui về phía sau “đùng, đùng, đùng”. Lúc này, khóe miệng của nàng chảy một vệt máu.

Độc chiến Ma Đao thái tử hoặc độc chiến Kiếm Tôn thì Vũ Băng Ngưng còn có thể chịu đựng được. Nhưng khi hai người bọn họ liên thủ, mà Vũ Băng Ngưng bắt buộc phải đón đỡ thì nàng hoàn toàn không phải là đối thủ.

Ngay khoảnh khắc này, ba người Bàn Long công tử lại vây nhốt Vũ Băng Ngưng, hơn nữa còn vây nhốt luôn cả Lý Thất Dạ cùng Lăng Tịch Mặc.

Nhìn thấy cảnh này, mọi người biết ba người Bàn Long công tử không thể làm gì Vũ Băng Ngưng có Tế Thế Thảo, không thể ngăn cản Vũ Băng Ngưng tới lui vô ảnh.

Thế nhưng, bọn họ có thể dùng Lý Thất Dạ để kiềm chế Vũ Băng Ngưng. Chỉ cần Vũ Băng Ngưng không muốn Lý Thất Dạ chết thì nàng sẽ không rời khỏi Lý Thất Dạ nửa bước. Dưới tình huống này, Tế Thế Thảo của Vũ Băng Ngưng không thể nào phát huy được tác dụng của nó.

– Nữ võ thần, bây giờ ngươi rút lui hoặc đầu hàng thì vẫn còn kịp.

Lúc này, Bàn Long công tử âm u nói:

– Bằng không, chỉ sợ ngươi sẽ chết không có chỗ chôn.

– Thật à?

Vũ Băng Ngưng cười lạnh, khinh thường nói:

– Chỉ bằng các ngươi sao? Trước hãy tiếp một chiêu này của ta rồi hãy nói sau.

Vừa nói xong, chiến kích nẩy lên.

“Vù —” Trong nháy mắt, chiến kích của Vũ Băng Ngưng tỏa ra hào quang rực rỡ, giống như đột nhiên trở thành pha lê nhiều màu.

“Xuy” Trong nháy mắt, chiến kích bay đi, tốc độ rất nhanh, nhanh hơn cả tia chớp, ngay cả thời gian cũng ngừng lại.

“Hống —” Ngay khi chiến kích bay đi thì chỉ thấy điện quang xuất hiện… không đúng, là biển điện. Biển điện vô cùng vô tận, trong biển điện có một con Toan Nghê. Con Toan Nghê này lập tức nhảy lên, móng vuốt sắc bén xé rách thiên địa, tốc độ quá nhanh, không thứ gì có thể cản được Toan Nghê vồ giết, thậm chí ngay cả cơ hội phản kích cũng không có.

“Đùng —”

Khi con Toan Nghê này xuất hiện thì lại có một cái bóng khác hiện ra.

Chương 3352: Phong Thái Của Nữ Võ Thần (Hạ)

“Ầm ầm ầm” Đây không phải là những chiêu thức riêng biệt, mà là khi chiến kích của Vũ Băng Ngưng nẩy lên thì chớp mắt đánh ra liên tục ba chiêu, ba chiêu nối liền một mạch. Vì vậy khi Toan Nghê vừa xuất hiện thì hai cái bóng khác cũng cùng lúc xuất hiện. Tuy có trước sau, thế nhưng bởi vì tốc độ quá nhanh, nên khi ba cái bóng xuất hiện thì không ai biết cái nào trước cái nào sau.

Kinh khủng nhất là, khi ba cái bóng này xuất hiện thì một sức mạnh khủng bố xuyên thủng thiên địa, xé rách vạn đạo, xuyên thủng vạn thế. Tựa như trước chiến kích tất cả đều mỏng manh như giấy, đều không thể chống đỡ được ba chiêu liền mạch của chiến kích.

– Điện Nghê Hạ Sơn, Vũ Tổ mười hai thức —

Có lão tổ đạo thống quát lên. Thế nhưng khi nhìn rõ tình hình thì ngơ ngác nói rằng:

– Không phải, là ba thức, ba thức liền mạch.

– Vũ Tổ mời hai thức!

Nghe vậy, tất cả mọi người hít một hơi, ngơ ngác nói rằng:

– Ba thức liền mạch.

Trong nháy mắt, vô số người run rẩy.

Vũ Tổ mười hai thức là công pháp đứng đầu của Chu Tương võ đình, vô cùng nghịch thiên, là chiêu thức đắc ý nhất trong suốt cuộc đời của Vũ Tổ, vô địch khắp thế gian. Một thức đánh ra, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi. Bây giờ Vũ Băng Ngưng lại đánh hẳn ba thức, ba thức liền mạch giống như được đánh ra cùng một lúc.

Uy lực quá khủng bố, một thức nối liền một thức làm uy lực của một thức tăng vô hạn. Vì vậy, lúc này tất cả mọi người nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng đồ sộ. Dù chiến kích vẫn chưa đánh tới, thế nhưng không gian ở đằng trước lại tan vỡ lấp lánh, giống như pha lê vỡ nát.

Cùng lúc, mọi người nhìn thấy thời gian chớp hiện. Ngay khoảnh khắc này, ngay cả thời gian cũng bị vượt qua, chiến kích đã đi trước thời gian. Khi mọi người nhìn, chỉ thấy thiên địa vạn vật tựa như dừng lại, thậm chí còn giống như đang đảo ngược, tất cả mọi người đều nảy sinh ảo giác, tựa như thời gian của mình đang lùi lại, cảm giác này rất quỷ dị.

Vũ Thần mười hai thức, bắt đầu bởi “Điện Nghê Hạ Sơn”, ba thức nối liền. Đòn đánh này, quá khủng bố.

Trong nháy mắt, ba người Ma Đao thái tử hoàn toàn biến sắc, cảm thấy uy hiếp. Ma Đao thái tử ra tay trước, điên cuồng hét lên:

– Nhất Đao Khai Thiên!

“Khanh” Ánh sáng trong thiên địa nháy mắt hội tụ hết lên trường đao của Ma Đao thái tử, đao hóa cầu vồng. Trong nháy mắt, Ma Đao thái tử chém đao xuống, không có bất cứ biến hóa gì, chỉ là chém xuống.

Lúc này, Ma Đao thái tử cho rằng tấn công chính là phòng thủ tốt nhất. Bởi vì phòng thủ mạnh mẽ cách mấy cũng không thể cản nổi đòn tấn công của Vũ Băng Ngưng. Vì vậy hắn chém ra một đao mạnh nhất của mình về phía chiến kích của Vũ Băng Ngưng.

“Ầm”

Một đao chém xuống, thiên địa hỗn độn, ngôi sao bị đánh nát, chớp mắt nổ tung, toàn bộ thiên địa giống như rơi vào hắc ám.

– Kiếm Vực La Sâm —

Kiếm Tôn hét lên, toàn thân hóa thành kiếm vực mênh mông vô biên, ngàn tỉ thanh thần kiếm xây thành một tòa pháo đài vô thượng, toàn thân hắn đều náu trong tòa pháo đài tường đồng vách sắt này. Đây chính là chiêu kiếm mạnh nhất của Kiếm Tôn.

– Vạn Bảo Tề Thiên —

Lúc này Bàn Long công tử cũng sợ hãi, hét lên điên cuồng, nháy mắt lấy ra triệu triệu món bảo vật, bùng nổ chiêu thức mạnh mẽ nhất của mình. Chiêu thức này, vừa có công vừa có thủ.

Cảnh tượng này vô cùng đồ sộ. Khi triệu triệu món bảo vật của Bàn Long công tử nổ tung thì giống như có triệu triệu mặt trời xuất hiện muốn nổ nát thiên địa này vậy.

“Đùng —”

Trong nháy mắt, hai bên đối đầu trực diện với nhau, không ai mưu lợi phòng thủ. Bởi vì đây đều là chiêu thức mạnh mẽ nhất, hai bên đều dốc hết toàn bộ sức mạnh của mình, vì vậy hai bên chỉ có thể gắng gượng đối đầu trực diện với nhau.

Lần so chiêu này khiến không gian vỡ vụn, bầu trời ảm đạm, giống như toàn bộ thế giới trở nên tàn phế, mặt đất xuất hiện vô số vết nứt. Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người lạnh gáy.

Lúc này, chỉ nghe “đùng đùng đùng”. Vũ Băng Ngưng liên tục lùi ra phía sau. “Phốc”, lúc này nàng không nhịn nổi nữa, ói ra một ngụm máu tươi.

Lúc này, Vũ Băng Ngưng dùng chiến kích chống đất, chống đỡ thân thể.

Lúc này, sắc mặt Vũ Băng Ngưng trắng bệch, hai chân mềm nhũn, ngay cả đứng vững cũng khó.

Dùng ba thức nối liền là chuyện vô cùng khó khăn, bởi vì Chu Tương võ đình đã thất truyền Vũ Tổ mười hai thức hoàn chỉnh. Tuy rằng nàng tu luyện ba thức liền mạch nhất, thế nhưng nàng rất khó nối liền chúng.

Vũ Băng Ngưng cưỡng cầu nối liền ba thức nên phải trả giá rất lớn, huyết khí chảy ngược, suýt nữa bạo thể chết, suýt nữa thì đã mất mạng. Lúc này nàng có thể ổn định huyết khí thì cũng đã lợi hại lắm rồi.

Lúc này, Vũ Băng Ngưng ngay cả sức để đứng cũng không có, hai chân mềm nhũn. Nếu như không có chiến kích chống đỡ thân thể thì sợ rằng nàng đã ngã xuống rồi.

Còn ba người Ma Đao thái tử thì cũng không tốt hơn là mấy, máu tươi nhỏ giọt, ba người Ma Đao thái tử đều bị thương.

Bàn Long thái tử thì vai bị đâm thủng, xuất hiện một lỗ máu kinh khủng, tay còn lại thì tàn phế. Kiếm Tôn thì trường kiếm nứt toác, trên người loang lổ vết máu, máu tươi nhuộm đỏ quần áo. Người bị thương ít nhất chính là Ma Đao thái tử, tuy hắn cũng trúng một kích, thế nhưng kích này chỉ đánh vỡ mấy khúc xương trên người của hắn mà thôi.

Lúc này ưu thế của Ma Đao thái tử xuất hiện. Dù sao Ma Đao thái tử cũng tu luyện công pháp của thủy tổ, công pháp thủy tổ của hắn hoàn chỉnh hơn Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn.

Vì vậy cho dù công lực của Ma Đao thái tử chưa chắc đã mạnh hơn Kiếm Tôn cùng Bàn Long công tử, thế nhưng khi chống đỡ ba thức liền mạch của Vũ Băng Ngưng thì sức mạnh mà Ma Đao thái tử có thể cản được lại lớn hơn.

Tiếc là, nếu như ba thức liền mạch của Vũ Băng Ngưng tập trung vào một người thì bất kể Ma Đao thái tử, hay Bàn Long công tử, hay Kiếm Tôn đều chắc chắn phải chết. Tiếc là nàng không thể không lấy một địch ba, uy lực của ba thức liền mạch phân tán lên ba người bọn họ, uy lực suy yếu không ít.

Nhất thời, bầu không khí đông cứng, thiên địa trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người hít lạnh, da đầu tê rờn.

Vũ Tổ mười hai thức. Hôm nay cuối cùng mọi người cũng thấy được uy lực khủng khiếp của nó, nhất là ba thức liền mạch, khủng khiếp không gì sánh bằng. Nếu như Vũ Băng Ngưng một đấu một với bất kỳ thiên tài trẻ tuổi nào ở Vạn Thống Giới, chỉ cần tung ra ba thức liền mạch thì không ai có thể cản nổi, chắc chắn phải chết. Tam công tử cũng vậy, đao kiếm song tuyệt cũng vậy, cũng không thể cản nổi ba thức liền mạch.

Chương 3353: Một Kiếm Đồ Sát

“Xuy —” Trong nháy mắt, Ma Đao thái tử lại ra tay, hắn là một tên sát thủ, biết lúc nào là thời cơ tốt nhất.

Lúc này chính là thời cơ tốt nhất để hắn phản công. Hắn không cho Vũ Băng Ngưng thời gian hồi phục, đao hóa hàn mang, nhắm thẳng Lý Thất Dạ. Mục tiêu của hắn không phải Vũ Băng Ngưng mà là Lý Thất Dạ. Hàn mang lấp lóe, chém về phía Lý Thất Dạ, muốn chém đứt đầu Lý Thất Dạ.

Ma Đao thái tử tung đao trí mạng, Vũ Băng Ngưng hoảng hốt, lập tức vung chiến kích, muốn ngăn cản đao này của Ma Đao thái tử. Thế nhưng lúc này nàng là nỏ mạnh hết đà, làm sao có thể ngăn cản được đao này của Ma Đao thái tử.

“Keng” Chiến kích của Vũ Băng Ngưng bị đánh bay, lúc này Vũ Băng Ngưng không thể làm gì được nữa.

Nhìn thấy Ma Đao thái tử tung đao chém về phía Lý Thất Dạ, mọi người biết, lần này Lý Thất Dạ chết chắc rồi.

Mà lúc này, Lăng Tịch Mặc che chắn trước người Lý Thất Dạ không có năng lực ngăn cản đao này của Ma Đao thái tử. Nàng chỉ có thể đưa mình chặn đạo, chắn người trước mặt Lý Thất Dạ, mặc cho trường đao của Ma Đao thái tử chém về phía mình.

Lúc này, Lăng Tịch Mặc cũng biết mình chết chắc rồi. Thế nhưng cho dù đao này của Ma Đao thái tử khiến con người ta sợ hãi mất hồn mất vía thì nàng vẫn che chắn trước mặt Lý Thất Dạ, lấy thân mình ngăn cản đao này.

Vũ Băng Ngưng cũng hoảng hốt, biết đao này mà chém xuống thì Lý Thất Dạ chắc chắn phải chết. Thế nhưng nàng không thể làm gì khác, không thể cứu Lý Thất Dạ.

“Ầm” Trong nháy mắt, tất cả đều dừng lại. Lát sau, Lăng Tịch Mặc mới hoàn hồn, phát hiện mình chưa chết, trên người không hề đau đớn chút nào, cũng không có chảy máu.

Vũ Băng Ngưng vốn cho rằng không thể cứu vãn nữa nên nhắm mắt lại, nhưng lúc này lại mở mắt, vội vàng nhìn tới.

Mọi người nhìn tới, chỉ thấy trường đao của Ma Đao thái tử bị một đôi tay kẹp lấy. Đôi tay này hời hợt kẹp lấy trường đao của Ma Đao thái tử, mặc cho Ma Đao thái tử kéo như thế nào thì cũng không thể kéo trường đao về, khiến hắn hoàn toàn biến sắc.

Tình hình bất ngờ thay đổi khiến mọi người nhìn tới, chỉ thấy người kẹp lấy trường đao chính là Lý Thất Dạ.

“Keng” Chỉ thấy Lý Thất Dạ uốn ngón tay, trường đao của Ma Đao thái tử bị ngắt thành hai khúc, khiến cho Ma Đao thái tử ngơ ngác. Thanh trường đao này của hắn là một thanh thần đao, thế nhưng vào tay Lý Thất Dạ lại mềm nhũn như đậu hủ.

– Nha đầu khờ.

Lý Thất Dạ đứng lên, vỗ nhẹ vào Lăng Tịch Mặc đang đờ người như gà gỗ, lắc đầu nhẹ.

Lúc này, Lý Thất Dạ đỡ lấy Vũ Băng Ngưng đang chao đảo cơ thể, đút một viên tiên đan vào miệng Vũ Băng Ngưng, mỉm cười nói rằng:

– Nha đầu, ngươi không hiểu ta chút nào cả. Mấy con kiến hôi mà thôi, làm sao có thể làm gì chân long ngủ say chứ.

Nói xong thì đỡ Vũ Băng Ngưng ngồi xuống, để nàng chữa thương.

Sau khi Lý Thất Dạ đứng dậy thì nhìn đám người Ma Đao thái tử. Ba người Ma Đao thái tử hoàn toàn biến sắc, Lý Thất Dạ còn chưa ra tay thì bọn họ đã lui về phía sau, sắc mặt trắng nhách.

Có thể nói, ba người Ma Đao thái tử vẫn còn rất sợ hãi Lý Thất Dạ, bởi vì kiếm của Lý Thất Dạ quá nhanh, nhanh tới mức bọn họ không cách nào tưởng tượng nổi.

– Ngươi… ngươi muốn làm gì —

Lý Thất Dạ vẫn không nhúc nhích, nhưng Bàn Long công tử đã liên tục lùi về phía sau, quát lớn.

– Các ngươi, đáng chết!

Lý Thất Dạ từ từ nói ra bốn chữ này. Bốn chữ này tuy không lớn, thế nhưng rất khí phách, giống như là chuyện chắc chắn phải xảy ra.

– Ta… lão tổ của ba đạo thống đều ở nơi này, không cho phép ngươi làm bậy —

Ba người Ma Đao thái tử đều bị ánh mắt của Lý Thất Dạ hù sợ, quát lớn lên.

Thế nhưng, trong nháy mắt, Ma Đao thái tử đột nhiên im lặng. Ánh kém lóe lên, thời gian dừng lại, vạn vật dừng lại. Lâu sau, mới nghe “keng”, thiết kiếm rút ra khỏi vỏ, sau đó thời gian mới bắt đầu chảy tiếp.

Trên thực tế, Lý Thất Dạ rút thiết kiếm đằng sau lưng Lăng Tịch Mặc. Thế nhưng kiếm này của Lý Thất Dạ quá nhanh nên khi mọi người nhìn thấy ánh kiếm thì thời gian đã dừng lại, qua hồi lâu thì mới nghe được tiếng rút kiếm.

Khi thời gian bắt đầu trôi tiếp thì chỉ nghe ba tiếng “đùng đùng đùng”, chỉ thấy đầu của Ma Đao thái tử, Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn lần lượt rơi xuống đất.

Khi đầu rơi xuống mặt đất thì chỉ nghe “phốc”, máu tươi từ cần cổ trào ra như cột nước. Ba người Ma Đao thái tử vẫn còn có thể tận mắt nhìn thấy cảnh này. Cuối cùng, bọn họ nhìn thấy cơ thể của mình ngã “ầm” xuống đất.

Bọn họ muốn gào thét, thế nhưng dù miệng mở thật rộng thì cũng không thể phát ra âm thanh. Cảnh tượng này, quá khủng bố. Chiêu kiếm này, quá nhanh.

Nhất thời, tất cả mọi người đều cảm thấy hít thở không thông, vô số người bị kiếm này hù sợ.

– Tiểu súc sinh —

Lúc này, có cường giả Kiếm Trủng gào lên, bởi vì Kiếm Tôn là chưởng môn của bọn họ, bọn họ làm sao có thể trơ mắt nhìn chưởng môn của mình bị giết chứ.

– Giết —

Trong nháy mắt, bất kể Bàn Long đạo thống, Kiếm Trủng, hay Khai Thiên đạo thống thì đều có Chân Thần phẫn nộ gào lên. Lúc này mấy trăm cường giả Chân Thần của ba đạo thống điên cuồng hét lên, phóng hết lên trời, cùng lúc ra tay, bảo vật đánh về phía Lý Thất Dạ. Nhất thời, “đùng” một tiếng, từng món bảo vật chiếu sáng thiên địa, khí tức đáng sợ đánh tới như bão táp.

“Keng —” Thiết kiếm ra khỏi vỏ. Thiết kiếm vừa ra khỏi vỏ thì thời gian lập tức dừng lại, khi tiếng “keng” vang lên thì thiết kiếm đã trở lại vào bao, thời gian lại bắt đầu trôi tiếp.

Lý Thất Dạ xuất kiếm quá nhanh, không ai nhìn rõ Lý Thất Dạ vung kiếm như thế nào.

“Đùng, đùng, đùng…” Từng viên đầu lâu rớt khỏi bầu trời. Khi những viên đầu lâu này lăn lóc trên mặt đất, hai mắt nhìn lên trời thì có thể nhìn thấy cơ thể của bọn họ vẫn còn bay lơ lửng trên trời, thế nhưng máu tươi lại tuôn trào khỏi cổ, xẹt ngang bầu trời như một vệt cầu vồng.

Nhất thời, một cột máu xẹt quang bầu trời như một vệt cầu vồng, bầu trời rớt mưa máu. Cuối cùng những thi thể không đầu lơ lửng trên bầu trời rơi “ầm ầm ầm” xuống đất.

Nhìn thi thể của mình rơi xuống đất, mấy cái đầu lâu há to miệng, thế nhưng lại không thể phát ra âm thanh, cuối cùng đi đời nhà ma. Chỉ trong nháy mắt, bọn họ vốn muốn giết chết Lý Thất Dạ, thế nhưng Lý Thất Dạ vừa rút trường kiếm thì tất cả mọi chuyện đã đâu vào đó, không ai có thể ngăn cản một kiếm này của Lý Thất Dạ, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.

– Tam đại đạo thống, bất cứ ai sống sót thì cũng đừng hòng rời khỏi nơi này.

Lúc này, Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn lão tổ của tam đại đạo thống!

Chương 3354: Ngạo Thị (Thượng)

Máu tươi từ từ chảy xuôi, toàn bộ mấy trăm cường giả của tam đại đạo thống đều nằm trên mặt đất, đầu mình chia lìa, mùi máu xông vào mũi của tất cả mọi người.

Những tu sĩ có mặt ở đây đều là cường giả trải qua sóng gió, thậm chí có nhiều người còn là Chân Thần. Thế nhưng vào lúc này, ngay cả Chân Thần cũng run hai chân, bởi vì một kiếm này quá mức vô địch.

Ngay cả Ma Đao thái tử, Kiếm Tôn cùng Bàn Long công tử cũng chết dưới kiếm này. Bọn họ chính là tồn tại Chuẩn Đế đó nha! Thế nhưng, dù ba người liên thủ thì cũng không thể địch lại một kiếm của Lý Thất Dạ. Bị một kiếm này đầu mình chia lìa, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.

Một kiếm này quá khủng bố. Cũng chính vì vậy mới khiến tất cả mọi người cảm thấy rùng rợn, ngay cả Đồ Đao Chân Thần cùng là Vạn Tí Thiên Vương cũng phải biến sắc.

– Tam đại đạo thống, bất luận kẻ nào còn sống thì cũng đừng hòng rời khỏi nơi này.

Câu nó này vang vọng bên tai của mọi người. Câu nói này không phải uy hiếp, cũng không phải đe dọa, mà là trần thuật sự thật.

Nhất thời, mọi người có mặt ở đây đều lạnh gáy, ngay cả Chân Thần đăng thiên cũng không ngoại lệ. Vì vậy, lúc này, mạnh như Đồ Đao Chân Thần, Vạn Tí Thiên Vương cũng như lâm đại địch, vội vàng lấy binh khí ra, chuẩn bị tư thế phòng thủ. Bọn họ cũng sợ Lý Thất Dạ đột nhiên ra tay. Một khi Lý Thất Dạ bất ngờ ra tay, như vậy thì rất khủng bố.

Lão tổ tam đại đạo thống có mặt ở nơi này căm tức nhìn Lý Thất Dạ. Vừa rồi Lý Thất Dạ chém giết chưởng môn của bọn họ, chém giết truyền nhân của bọn họ, lại còn tàn sát mấy trăm cường giả, tàn sát ngay trước mặt đám lão tổ bọn họ.

Hành động này là coi rẻ tam đại đạo thống, trần trụi khiêu khích quyền uy của tam đại đạo thống.

Khai Thiên đạo thống, Bàn Long đạo thống, Kiếm Trủng, tam đại đạo thống rất mạnh, uy hiếp bát phương, có mấy ai dám đồ sát đệ tử của bọn họ như vậy chứ.

Hôm nay Lý Thất Dạ lại đồ sát đệ tử của bọn họ ở ngay trước mặt bọn họ, tàn nhẫn bạt tay tam đại đạo thống. Hành động này là tuyên chiến với tam đại đạo thống.

– Lý Thất Dạ, quá quắc quá mà —

Lúc này, Vạn Tí Thiên Vương quát lạnh, ngàn cánh tay nâng bảo khí, đại đạo pháp tắc buông xuống, giống như một tấm lá chắn thần thánh bao trùm lấy hắn.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn Vạn Tí Thiên Vương, nói chậm:

– Quá quắc thì sao. Hôm nay tam đại đạo thống bất luận kẻ nào cũng đừng hòng còn sống rời đi.

Tất cả mọi người cùng nhìn Lý Thất Dạ, lén lút hít lạnh. Người này muốn tàn sát một trận lớn, muốn giết chết hết tất cả lão tổ của tam đại đạo thống có mặt ở đây. Nếu như là thật thì tam đại đạo thống nhất định sẽ tổn thất nặng nề, khi đó hắn với tam đại đạo thống sẽ thề bất lưỡng lập, nhất định phải có một người chết. Lấy sức một người khiêu chiến tam đại đạo thống, hành vi này hết sức bá đạo.

– Tam đại đạo thống chúng ta, cường giả nghìn tỉ…

Vạn Tí Thiên Vương quát lên. Lúc này, bất kể nói suông, hay tự cổ vũ bản thân mình thì Vạn Tí Thiên Vương cũng phải nói cứng. Bằng không thì Bàn Long đạo thống sau này đừng hòng ngẩng đầu ở Vạn Thống Giới nữa.

Thử nghĩ mà xem, bọn họ đường đường là một đạo thống lớn, thế mà lại bị một mình Lý Thất Dạ trấn áp. Như vậy sau này Bát Tí vương triều làm sao có thể thống trị toàn bộ Bàn Long đạo thống được chứ, làm sao phục chúng được chứ? Làm sao có thể khiến trăm nghìn vạn truyền thừa đại giáo kiêng kỵ quyền uy của bọn họ được chứ?

– Một đám bại tướng mà thôi.

Lý Thất Dạ cắt lời Vạn Tí Thiên Vương, lạnh lùng nói:

– Ngày đó ở Cuồng Đình buông tha mạng chó của ngươi, hôm nay vậy mà lại dám ầm ĩ trước mặt ta. Xem ra không chặt đầu các ngươi thì các ngươi cứ cho rằng ta đang nói giỡn thì phải.

Câu này vừa thốt, sắc mặt của Vạn Tí Thiên Vương lúc đỏ lúc trắng, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Câu nói này khiến tất cả tu sĩ cường giả đứng quan sát ở đằng xa hít lạnh, ngơ ngác thất sắc. Mọi người không ngờ rằng chuyện lại là như vậy.

Bởi vì trước đó, tuy liên quân tấn công Cuồng Đình đạo thống không tuyên bố bọn họ chiến thắng Cuồng Đình đạo thống, thế nhưng từ tin tức mà liên quân tiết lộ thì mọi người đều cho rằng liên quân tấn công Cuồng Đình đạo thống là phe giành chiến thắng. Đây cũng là do liên quân cố ý nói dối, để mọi người cho rằng họ chiến thắng Cuồng Đình đạo thống, giữ gìn mặt mũi cùng tôn nghiêm của bọn họ.

Bây giờ Lý Thất Dạ lại nói huỵch toẹt, lúc này mọi người mới biết thì ra năm đó đám người Vạn Tí Thiên Vương đánh vào Cuồng Đình, thế nhưng lại không thể đánh bại Cuồng Đình đạo thống, trái lại còn trở thành bại tướng dưới tay Lý Thất Dạ.

Biết tin này, tất cả mọi người hít lạnh. Chẳng trách hung nhân này lại bá đạo như vậy, hóa ra là từng đối đầu liên quân, ngay cả nhân vật như Vạn Tí Thiên Vương cũng thua bởi hắn.

Bị vạch trận chuyện này trước mặt mọi người trong thiên hạ, khiến cho mặt già của Vạn Tí Thiên Vương vô cùng lúng tung, dù sao khi đó thực lực của liên quân rất mạnh.

– Lý Thất Dạ, chớ ngông cuồng, nơi này không phải là Cuồng Đình, trong tay ngươi cũng không có đạo nguyên, xem ngươi còn ngông cuồng được tới khi nào.

Khi sắc mặt của Vạn Tí Thiên Vương lúc đỏ lúc trắng, Đồ Đao Chân Thần lập tức giúp đỡ, quát lạnh.

– Đủ để đồ diệt tam đại đạo thống các ngươi!

Lý Thất Dạ lạnh lùng nhìn bọn họ, nói hời hợt.

– Đồ diệt tam đại đạo thống!

Nghe lời nói bá đạo như vậy, tất cả mọi người nhìn nhau. Cho dù có là Chân Đế thì cũng không dám hời hợt nói đồ diệt tam đại đạo thống. Thế nhưng Lý Thất Dạ lại nói rất hời hợt.

– Các vị, nghe rồi chứ? Ma đầu ma giáo tới chết cũng không thay đổi, hôm nay chính là lúc chúng ta liên thủ trừ ma vệ đạo.

Lúc này, Vạn Tí Thiên Vương hét lớn, trầm giọng nói với lão tổ của tam đại đạo thống:

– Nếu như chúng ta không liên thủ tiêu diệt tên ác ma này thì Vạn Thống Giới sẽ không có ngày yên bình.

– Đám lão tổ các ngươi liên thủ lên hết đi, để ta bớt phải truy đuổi.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Ba, năm chiêu là đủ tiêu diệt hết toàn bộ các ngươi.

Lời này cực kỳ chói tai, nhất thời, tất cả lão tổ của tam đại đạo thống căm tức nhìn Lý Thất Dạ. Tất cả lão tổ của tam đại đạo thống có mặt ở đây cộng lại cũng hơn ngàn người, Chân Thần đăng thiên cũng có gần mười người.

Huống chi bọn họ còn có Chân Thần vô địch như Vạn Tí Thiên Vương, Đồ Đao Chân Thần, Cô Độc Kiếm Thần. Nhất là Cô Độc Kiếm Thần còn có thể đại chiến với cả Chân Đế.

Chương 3355: Ngạo Thị (Hạ)

– Nếu đã như vậy thì chúng ta không cần giảng đạo nghĩa với tên ma đầu này. Chúng ta liên thủ với nhau, cùng xông lên, tiêu diệt tên ma đầu này.

Lúc này, Đồ Đao Chân Thần gầm thét.

Lúc này, Đồ Đao Chân Thần cùng Vạn Tí Thiên Vương liếc nhìn nhau, bọn họ chuẩn bị liên thủ, bởi vì bọn họ biết bằng sức của một mình họ thì không có cách nào có thể chống lại Lý Thất Dạ. Nếu như liên thủ với nhau, cộng thêm tung ra đòn sát thủ của bọn họ thì có lẽ còn có cơ hội đánh một trận.

– Ta đánh với ngươi trước.

Ngay khi tam đại đạo thống liên thủ với nhau thì Cô Độc Kiếm Thần đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng, khóa chặt Lý Thất Dạ, con mắt không nháy một cái.

Có thể nói, tứ đầu tới giờ Cô Độc Kiếm Thần là người ít nói nhất. Từ khi Lý Thất Dạ xuất kiếm, hai mắt của hắn nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, ánh mắt không nhúc nhích, hai mắt nóng hừng hực, hai mắt sáng lên.

– Kiếm Thần, chúng ta liên thủ với nhau, cùng nhau chém giết tên ma đầu này.

Nhìn thấy Cô Độc Kiếm Thần một thân một mình đứng ra ngoài, Vạn Tí Thiên Vương vội vàng nói.

Bởi vì trong số bọn họ thì Cô Độc Kiếm Thần là người mạnh nhất, hơn nữa bọn họ còn coi Cô Độc Kiếm Thần là mũi kiếm của tam đại đạo thống. Chỉ có hắn mới chống đỡ được khoái kiếm của Lý Thất Dạ. Bây giờ Cô Độc Kiếm Thần muốn một đấu một với Lý Thất Dạ, đám người Vạn Tí Thiên Vương không sốt ruột mới là lạ.

– Đây là chuyện của các ngươi, các ngươi muốn dằn vặt như thế nào thì dằn vặt như thế đó. Kiếm Trủng cũng vậy, không có liên quan gì tới ta.

Cô Độc Kiếm Thần không thèm quan tâm tới đám người Vạn Tí Thiên Vương, thậm chí Kiếm Tôn chết rồi mà hắn vẫn thờ ơ. Còn phần Kiếm Trủng có muốn liên thủ với đám người Bàn Long đạo thống hay không, hắn cũng lười hỏi thăm.

Trong mắt Cô Độc Kiếm Thần chỉ có kiếm đạo. Vì vậy khi hắn nhìn thấy khoái kiếm của Lý Thất Dạ, Cô Độc Kiếm Thần mừng rỡ như điên. Hắn muốn có một trận chiến kiếm đạo. Còn thắng hay thua, hắn không quan trọng.

– Kiếm Thần —

Đồ Đao Chân Thần cũng khuyên.

– Đừng phiền ta.

Cô Độc Kiếm Thần căn bản không thèm quan tâm tới mấy chuyện rách nát này, lạnh lùng nói:

– Ta quyết chiến, ai dám can thiệp thì đừng có trách kiếm trong tay ta không khách khí.

Cô Độc Kiếm Thần vừa nói như vậy thì chuyện này đã được quyết định. Hắn không có hứng thú liên thủ với Vạn Tí Thiên Vương, thậm chí còn thơ ơ với cả Kiếm Trủng. Nói khó nghe, truyền thừa của Kiếm Tôn có bị tiêu diệt thì hắn cũng hoàn toàn thờ ơ, trong mắt hắn chỉ có kiếm mà thôi.

Cô Độc Kiếm Thần vừa nói như vậy thì Đồ Đao Chân Thần cùng Vạn Tí Thiên Vương cũng không thể làm gì hơn. Bọn họ nhìn nhau, chậm rãi lui ra phía sau, thương lương lại đối sách.

– Vậy cũng được sao?

Đằng xa có một vài cường giả nhìn thấy thái độ của Cô Độc Kiếm Thần thì ngạc nhiên. Hắn chính là lão tổ mạnh nhất Kiếm Trủng, Kiếm Tôn bị người ta giết mà lão tổ như hắn lại không thèm quan tâm, thậm chí còn không có ý định báo thù cho Kiếm Tôn, chẳng thèm giữ gìn quyền uy của đạo thống của mình. Vị lão tổ này, có hơi hoang đường.

– Đừng quên, hắn là Cô Độc Kiếm Thần. Nếu như hắn không việc ta ta tự làm như thế thì hắn cũng không cô độc.

Có lão tổ đạo thống biết tính cách của Cô Độc Kiếm Thần nên không cảm thấy kinh ngạc.

– Thế nhưng Cô Độc Kiếm Thần có tư cách để cuồng ngạo. Kiếm đạo của hắn rất mạnh, những người như Vạn Tí Thiên Vương cũng không phải là đối thủ của hắn. Điều đáng tiếc duy nhất đó là hắn không tu luyện kiếm đạo của Kiếm Thánh, bằng không thì hắn đã trở thành bất hủ lâu lắm rồi. Hắn sống vì kiếm đạo, là thiên tài kiếm đạo trời sinh. Tiếc là công pháp nhập môn quá nông cạn. Nếu như khi hắn bắt đầu tu luyện kiếm pháp có thể tiếp xúc với truyền thừa của Kiếm Thành thì sẽ rất lợi hại, nói không chừng có thể có cơ hội sánh ngang với Long Tượng Võ Thần.

Nhất thời, tất cả mọi người đều nín thở. Nhất là có một vài cường giả dù biết Cô Độc Kiếm Thần một đấu một với Lý Thất Dạ thế nhưng vẫn hy vọng Cô Độc Kiếm Thần có thể đánh bại Lý Thất Dạ.

Mọi người nhìn không chớp mắt, nhìn Cô Độc Kiếm Thần. Người trẻ tuổi chỉ biết tới tên tuổi của Cô Độc Kiếm Thần, thế nhưng lại không hiểu nhiều về Cô Độc Kiếm Thần.

Thế nhưng cường giả thế hệ trước, nhất là lão tổ đạo thống, bọn họ rất hiểu Cô Độc Kiếm Thần. Kiếm đạo của Cô Độc Kiếm Thần rất vô địch. Cùng là Chân Thần cửu trọng thiên, nhưng Cô Độc Kiếm Thần sẽ không coi bọn họ ra gì. Ngay cả Chân Thần cửu trọng thiên vừa bước chân vào bất hủ thì Cô Độc Kiếm Thần vẫn ngạo nghễ nhìn xuống.

Đây chính là chỗ cường đại của Cô Độc Kiếm Thần. Cả đời hắn si mê kiếm, chỉ tu kiếm đạo, cơ sở vững chắc, những Chân Thần tu luyện đế thuật, công pháp thủy tổ không cách nào sánh bằng.

– Kiếm nhanh quá.

Lúc này Cô Độc Kiếm Thần nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ, ánh mắt nghiêm túc, không hề nháy mắt, nói chậm:

– Trước giờ ta chưa từng nhìn thấy kiếm nhanh như vậy. Kiếm này, đáng giá để ta xuất kiếm.

Thái độ của Cô Độc Kiếm Thần rất đoan trang, không có ý thù địch với Lý Thất Dạ mà chỉ ôm thái độ quyết chiến cao thấp với đối thủ mạnh nhất trong cuộc đời của mình.

Lý Thất Dạ chậm rãi nhìn hắn, nói chậm:

– Hừm, kiếm đạo còn tạm chấp nhận, đại đạo hóa đơn giản, đã lãnh hội tới kiếm đạo tam muội.

Không ít người nghe vậy thì trố mắt ngoác mồm. Cô Độc Kiếm Thần là Chân Thần cửu trọng thiên, cả đời si mê kiếm, cả đời ngoại trừ luyện kiếm ra thì không có hứng thứ với bất cứ thứ gì khác. Có thể nói, chỉ xét ở kiếm đạo thì Vạn Thống Giới hiện nay không ai đi xa hơn hắn, không ai có thể lĩnh ngộ kiếm đạo chân ý nhiều hơn hắn.

Thế nhưng lúc này vào miệng Lý Thất Dạ thì lại trở thành “kiếm đạo tạm được”. Giọng điệu này quá bá đạo, quá ngông cuồng rồi.

Thế nhưng thái độ của Cô Độc Kiếm Thần lại trở nên trang trọng, chậm rãi tháo cự kiếm trên lưng của mình, ôm kiếm đứng thẳng. Lúc này hắn không phát ra kiếm khí kinh thiên, thế nhưng toàn thân hắn lại giống như một thanh kiếm, một thanh kiếm đút trong bao, không có sát khí, thế nhưng lại vững vàng như Thái Sơn, không ai có thể lay chuyển.

– Ta cả đời luyện kiếm, khoái kiếm không phải là sở trường của ta. Thế nhưng hôm nay nhìn thấy khoái kiếm này thì lòng rất vui mừng, mời các hạ xuất kiếm, nhất quyết cao thấp.

Cô Độc Kiếm Thần nói chậm.Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm..!

Lúc này, trong mắt hắn Lý Thất Dạ không phải là kẻ thù. Còn việc Lý Thất Dạ có muốn tiêu diệt Kiếm Trủng hay không, có giết chết Kiếm Tôn hay không, Cô Độc Kiếm Thần không quan tâm, thái độ thờ ơ. Trong mắt hắn chỉ có kiếm, mà Lý Thất Dạ là đối thủ xứng đáng để hắn xuất kiếm, xứng đáng để hắn tôn kính, chỉ có vậy mà thôi.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lê Tài 18 giờ trước
Mình gắng nghe hết rồi nhưng chắc đợi sửa xong nghe lại vì lỗi bị từ hơi sớm đến hết truyện(tầm chương 70 đến cuối bị hết). Hơi dính bộ này 🤣 cám ơn và chúc trang phát triễn
https://audiosite.net
Alex tran 1 ngày trước
Web có app ko ad nhỉ 😙
https://audiosite.net
Tun 2 ngày trước
full cả bộ r ạ?
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo tập 191 trờ đi mình đã fix lại ^^!Ngoài ra sever 2 ( Dự phòng hoạt động bình thường nhé )^.^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã góp ý :)☣ Mình cũng không rõ lém, mình cũng check qua bên gốc truyện sơ bộ đúng là có chút nhầm lẫn..!☣ Mình đã bảo các bạn ý bạn chút thời gian làm lại bộ này rồi nhé ^^!☣ Trên FB mình cũng có nói do quá trình dung hợp 1 số trang khác thành 1 nhóm hội mê truyện mấy anh em cùng đam mê quy về 1 mốt toàn gà nên sảy ra mất audio và truyện gần như up lại đó bạn :).☣ Số lượng tuy lớn nhưng vấn đề nằm khâu đoạn di chuyển, nhóm mình khá nhiều bạn chỉ chuyên yotube không bị sửa audio hay up lên website đôi khi còn xóa nhầm dẫn đến việc phục hồi cũng phát triển thành 1 cộng đồng dành cho các đạo hữu mê truyện trở nên khá khó khăn.☣Rất mong bạn và chư vị đạo hữu khác thông cảm ^^!
https://audiosite.net
Lê Tài 7 ngày trước
Mình toàn nghe sv 2. Nhưng k phải lỗi loạn chương. Mà bị loạn câu trong chương á b. Từ chương tầm 70 về cuối là bị hết. K chương nào k bị. Kiểu mở bài nằm ở thân bài mà kết bài lại nằm ở mở bài còn thân bài lại nằm ở đâu đâu. Đôi khi còn loạn 2 chương sát nhau làm thành 1 chương loạn đầu mở kết 😂 mình thấy sửa lại chắc củng mệt mõi nhĩ 🤣
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá