1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 668 [Chương 3336 đến Chương 3340]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 668 [Chương 3336 đến Chương 3340]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3336: Tệ Thú Thành, Xuất Phát

Con thú này chỉ có một chân, chỉ mọc một sừng, khi đi có tiếng sấm rền, có tia chớp nhấp nháy xung quanh, có huyết thống chí cao vô thượng. Khi nó xuất hiện, tất cả tệ thú đều bái lạy nó, tựa như nó là tồn tại chí cao vô thượng trong bầy tệ thú.

Nhìn con thú một sừng trông như con trâu này, có lão tổ cảm nhận được huyết thống chí cao vô thượng đang chảy xuôi trong cơ thể nó, thì thào rằng:

– Đây chính là Quỳ Ngưu trong truyền thuyết sao? Là thần thú trong truyền thuyết sao?

– Quỳ Ngưu?

Nghe vậy, không ít người chấn động. Đây chính là thần thú! Là thần thú thật sự chứ không phải là cái loại tự nhận là thần thú! Thế nhưng loại thần thú này chỉ có trong truyền thuyết, rất ít gặp ngoài đời thật.

Thế nhưng khi con tệ thú này đi qua, có lão tổ tinh mắt nhìn đuôi con tệ thú này, đuôi của nó khác với Quỳ Ngưu trong truyền thuyết. Đuôi của con tệ thú này lắc lư như đuôi rắn, vô cùng linh động, đồng thời tạo cảm giác rùng rợn cho người xem, giống như phần đuôi này mới là chỗ trí mạng nhất, kinh khủng nhất của nó.

– E rằng đây không phải là Quỳ Ngưu.

Có lão tổ đạo thống thì thào rằng:

– Có thể là con của Quỳ Ngưu cùng Ba Xà, cha mẹ đều là thần thú, vì vậy có huyết thống chí cao vô thượng.

Đuôi của Quỳ Ngưu không phải như thế này. Có lão tổ kiến thức rộng rãi vừa nhìn thấy cái đuôi này thì đoán ra ngay là Ba Xà trong truyền thuyết. Thế nhưng xưa nay chưa ai từng nhìn thấy con vật nào khủng bố như thế này, cũng chính vì vậy nên có lão tổ mới suy đoán đây là con của Quỳ Ngưu cùng Ba Xà.

Tuy rằng con tệ thú này không phải là Quỳ Ngưu thật sự, thế nhưng trong người nó chảy xuôi huyết thống chí cao vô thượng là điều không thể chối cãi. Cũng chính vì vậy khi tất cả những con tệ thú khác nhìn thấy nó thì đều vội vàng quỳ lạy. Luận thực lực, luận địa vị, con tệ thú này hơn xa tất cả những con tệ thú có mặt ở đây, ngay cả vượn lớn cùng rắn lớn cũng phải cúi mình.

Con tệ thú này chỉ có một chân, thế nhưng mỗi bước đi của nó lại không phải là nhảy bật lên như mọi người tưởng tưởng mà là đi đường bình thường, hơn nữa rất ổn định, mỗi bước đi đều rất độc đáo.

Chuyện này vượt ngoài sức tưởng tượng của mọi người, chỉ có một cái chân thì đi đường bình thường bằng cách nào. Thế nhưng con tệ thú này lại đi đường bình thường, hơn nữa mỗi bước đi đều dài ngàn dặm, tốc độ cực nhanh.

Nháy mắt, con tệ thú này đi tới ngoài thành Tệ Thú Thành. Mọi tu sĩ cường giả đều nín thở, không ai dám ồn ào. Tất cả tệ thú đều nằm lạy đã chấn động tất cả mọi người, nào ai dám trêu chọc con tệ thú này chứ? Nói không chừng nó chỉ cần giẫm chân một cái là đã tiêu diệt được tất cả mọi người.

Trong nháy mắt, con tệ thú này tới trước ngọn núi của Lý Thất Dạ. Chỉ thấy nó há miệng nuốt hơn mười viên chân tệ Thủy Tổ bày trên nham thạch.

Sau khi con tệ thú này nuốt xong chân tệ Thủy Tổ thì dừng lại, ý tứ quá rõ ràng.

– Đi thôi.

Lý Thất Dạ nắm Lăng Tịch Mặc cùng Vũ Băng Ngưng tung người nhảy lên, ngồi lên trên bả vai của con tệ thú này.

Cảnh tượng này làm Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn hết sức uất ức, có thể nói trong lòng uất ức được bao nhiêu thì bây giờ uất ức hết bấy nhiêu, nói chung cảm thấy rất không thoải mái.

Ban đầu bọn họ chịu thua Lý Thất Dạ thì cũng thôi, sau đó còn so của thua Lý Thất Dạ, bây giờ Lý Thất Dạ ngồi lên trên bả vai của con tệ thú này, cũng có nghĩa đã vượt qua tất cả mọi người.

Bởi vì lúc này tất cả tệ thú mà mọi người đang cưỡi đều nằm quỳ trên mặt đất, làm nhìn trông giống như bọn họ đang quỳ bái Lý Thất Dạ vậy.

Nghĩ tới việc thấp hơn Lý Thất Dạ nửa cái đầu, Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn hết sức khó chịu. Thế nhưng bọn họ không thể làm gì khác, ai bảo tệ thú Lý Thất Dạ cưỡi mạnh hơn tệ thú bọn họ cưỡi chứ. Lúc này bọn họ chỉ có thể ngồi trên tệ thú ngước đầu nhìn Lý Thất Dạ.

Cuối cùng, dưới ánh mắt của tất cả mọi người, con tệ thú này cõng ba người Lý Thất Dạ đi vào Tệ Thú Thành. Trước khi con tệ thú này chưa rời đi, tất cả tệ thú đều nằm sấp không dám nhúc nhích, làm cho tất cả tu sĩ cường giả đều phải chờ Lý Thất Dạ đi trước, bọn họ chỉ có thể đưa mắt nhìn Lý Thất Dạ rời đi.

Cảnh này giống như đám người Bàn Long công tử đang cung kính tiễn đưa Lý Thất Dạ vậy. Cảm giác này làm đám người Bàn Long công tử hết sức khó chịu, bọn họ giống như đang cúi mình khom lưng với Lý Thất Dạ, hết sức nhục nhã.

Sau khi con tệ thú này cưỡi Lý Thất Dạ vào Tệ Thú Thành thì tất cả tệ thú mới từ từ đứng dậy, giống như thần tử đưa tiễn hoàng đế vậy.

Khi tất cả tệ thú đều đứng dậy thì chúng tu sĩ thở phào nhẹ nhõm, cảm giác vừa rồi quá ngột ngạt, ngay cả nhân vật cấp lão tổ cũng không dám hé răng.

“Đùng, đùng, đùng” Sau khi Lý Thất Dạ cưỡi tệ thú vào Tệ Thú Thành thì tất cả tệ thú lại trở nên điên cuồng như vừa rồi, tất cả tệ thú lại phát động thú triều, phóng như điên về phía Tệ Thú Thành.

Đi đầu chính là vượn lớn cùng rắn lớn mà Bàn Long công tử cùng Kiếm Tôn cưỡi. Chúng nó xông thẳng tới, nếu không nghiền ép tệ thú thì cũng là tệ thú nhường đường, để cho Bàn Long công tử vượt lên đằng trước.

“Đùng” Tiếng nổ đùng đoàng vang không dứt, có rất nhiều tệ thú chạy vào Tệ Thú Thành, mọi người vội vàng cưỡi tệ thú, theo thú triều đi vào Tệ Thú Thành.

Khi cưỡi tệ thú đi vào Tệ Thú Thành thì cảm giác lập tức khác hẳn. Ngay khoảnh khắc tệ thú đặt chân vào Tệ Thú Thành thì không gian phía trước bị phóng to vô hạn, không gian trước mắt bị phóng to giống như một mảnh vũ trụ vậy.

Chính bởi vì vậy, khi đi vào cửa thành thì người bên ngoài sẽ thấy bất kể tệ thú hay tu sĩ đều bị thu nhỏ, nhất là khi đi sâu vào trong thì sẽ bị thu nhỏ giống như một hạt bụi vậy.

Trong Tệ Thú Thành, nếu như ngươi không cưỡi tệ thú thì nghe nói có vài trường hợp xảy ra, nếu như ngươi không có đủ đạo hạnh thì ngươi sẽ thấy mình đi vào một đại điện, trong đại điện này không có thứ gì cả, ba mặt đều là vách đá.

Nếu như ngươi đủ mạnh, biết đánh vỡ hàng rào không gian thì ngươi sẽ thấy mình đi vào một vùng không gian vô cùng vô tận, không thể tìm thấy phương hướng.

Vì vậy, muốn đi vào Tệ Thú Thành thì nhất định phải cưỡi tệ thú, chỉ có cưỡi tệ thú thì ngươi mới có thể đi vào Tệ Thú Thành thật sự.

Chương 3337: Tệ Thú Thành Thần Bí (Thượng)

Thú triều lao nhanh, chỉ trong thời gian ngắn mà đã có vô số tệ thú nhảy vào Tệ Thú Thành. Thú triều vốn phủ kín thiên địa, vô cùng mênh mông, thế nhưng khi thú triều đi vào vùng thiên địa mênh mông này thì lại nhỏ bé như dòng suối nhỏ. Không, thậm chí ngay cả dòng suối cũng không phải mà chỉ là một cột nước nhỏ mà thôi.

Vùng tinh không trước mắt quá hùng vĩ, tinh hà miên man, ngôi sao chìm nổi. Đây là một vùng tinh không cực kỳ mênh mông.

Sau khi đi vào vùng tinh không này, thú triều tản ra, không tụ tập thành cuồng triều như vừa rồi nữa. Dù sao vùng tinh không này cực kỳ mênh mông, vì vậy tệ thú không cần liều mạng chen chúc với nhau nữa.

“Vù, vù, vù”

Lúc này, chỉ nghe thấy tiếng không gian dao động, chỉ thấy từng con tệ thú nhảy lên, đạp lên từng viên ngôi sao.

Khi tệ thú đạp lên ngôi sao, ngôi sao bất ngờ sáng lên, khi ánh sáng lóe lên thì tệ thú lập tức nhảy lên, giống như được gia tốc, nhảy lên thật cao. Sau khi tệ thú nhảy tới độ cao nhất định thì chỉ thấy chúng nó đụng vào hư không, hư không chập chờn như sóng nước, tệ thú lập tức biến mất khỏi vùng không gian này.

Khi tệ thú xuất hiện lại thì nó đã bỏ xa vùng tinh không phía dưới, nó lại tiếp tục đạp lên một viên ngôi sao khác.

– Đây là bước nhảy không gian.

Nhìn thấy tệ thú đạp lên ngôi sao rồi nhảy tới vùng không gian khác, có trưởng lão đại giáo nói lớn, hết sức giật mình.

Bước nhảy không gian có thể vượt qua ngàn tỉ dặm trong nháy mắt, truyền tống còn xa hơn cả đạo môn.

Công trình khổng lồ như vậy, không biết rốt cuộc là ai xây nên. Hoặc có thể đây là sản phẩm tự nhiên, nó không phải là kiến trúc, mà là trời sinh đã vậy.

Sau khi tất cả tệ thú lần lượt nhảy bước nhảy không gian thì cuối cùng phía trước xuất hiện một vách đá cực kỳ cao lớn. Vách đá này quá cao lớn, giống như nắp cống đóng kín vùng tinh không này. Bất kể là nhìn lên hay là nhìn xuống thì cũng không thể nhìn thấy phần cuối của vách đá này.

Thế nhưng tệ thú lại không dừng lại, chúng nó vẫn va tới vách đá bằng tốc độ nhanh nhất.

– Má ơi, sẽ tan xương nát thịt mất.

Nhìn thấy tệ thú va tới bằng tốc độ nhanh không gì bằng, không ít tu sĩ cười tệ thú giật mình.

“Bủm”

Thế nhưng kỳ lạ là khi tệ thú va vào vách đá thì lại không có tan xương nát thịt mà là giống như nhảy vào hồ nước, lập tức hòa tan vào vách đá.

Khi tệ thú va vào vách đá thì chỉ chừa lại một cái bóng nhàn nhạt, sau đó cái bóng này dập dờn như sóng nước rồi biến mất hẳn.

Ba người Lý Thất Dạ cưỡi tệ thú nhảy vào vách đá, thế nhưng ngay khoảnh khắc nhảy vào vách đá thì mọi thứ đều biến mất. Trước mắt không còn vách đá to lớn nữa, cũng không có tinh không nữa, mà là một mảnh đại địa.

Mảnh đại địa này vô cùng rộng lớn, khi mới đặt chân lên vùng đất này thì sinh cơ bàng bạc dội vào mặt, như thể nơi này tràn trề sức sống, như thể nơi này là một vùng đất nguyên thủy chưa có ai đặt chân tới. Ở nơi này, màu xanh biếc trải vô cùng vô tận.

– Thật kỳ quái.

Khi cưỡi tệ thú đi trên vùng đất này, Vũ Băng Ngưng nói:

– Khí tức thật kỳ quái.

– Kỳ quái như thế nào?

Lăng Tịch Mặc không cảm thấy được điều gì kỳ quái, dù sao đạo hạnh của nàng cũng kém xa Vũ Băng Ngưng, nàng không cảm nhận được cái gì kỳ quái cả, nàng chỉ nhìn thấy màu sinh biếc dồi dào sinh cơ.

– Một loại khí tức mục rửa!

Vũ Băng Ngưng nhíu mày, nói rằng:

– Một loại cảm giác không thể diễn tả, giống như một đóa sen bùng nở, thế nhưng dưới lớp bùn nó mọc lại chôn một bộ thi thể. Chỉ có thể nói đây là một loại cảm giác rất kỳ quái, tuy khí tức ở nơi này khiến ta cảm thấy tràn trề sức sống, thế nhưng ẩn sâu dưới đáy lại có một loại khí tức mục rửa không thể nào che lấp được.

– Có sao?

Lăng Tịch Mặt ngửi xung quanh, thế nhưng nàng không ngửi ra, cũng không cảm nhận thấy, đỏ mặt, ngại ngùng nói:

– Ta… đạo hạnh của ta quá nông cạn… không cảm nhận được.

– Có cảm giác này là được.

Lý Thất Dạ cười nhạt:

– Giống như ngươi nói, dưới sinh cơ bàng bạc là khí tức mục rửa không cách nào che giấu được.

– Nơi này… nơi này thật sự có người chết hả?

Lăng Tịch Mặc nghe Lý Thất Dạ nói vậy, không khỏi hỏi.

– Không nhất định là người chết, đương nhiên, khẳng định là có người chết.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Hơn nữa còn chết rất nhiều, e là không thể đếm hết.

– Rất nhiều người chết hả?

Lăng Tịch Mặc sợ bắn người.

– Cũng có tệ thú.

Lý Thất Dạ nhìn ra xa, lạnh nhạt nói:

– Hơn nữa còn chết rất nhiều, có vô số sinh mệnh chôn thây ở nơi này.

– Nơi này cuối cùng là nơi nào?

Vũ Băng Ngưng mạnh hơn Lăng Tịch Mặc rất nhiều, Lăng Tịch Mặc không cảm nhận được, thế nhưng nàng lại có thể cảm nhận được chỗ khác thường ở nơi này, thế nhưng nàng lại không thể nói rõ cảm giác này. Nàng cũng không biết phía sau cảm giác kỳ quái này là hoàn cảnh như thế nào.

– Có cái chết thì mới có sự sống mới.

Lý Thất Dạ nói chậm:

– Sự sống mới là được xây dựng trên cái chết. Đối với ngươi, nó là cái chết, thế nhưng đối với một loại sinh linh nào đó thì nó chỉ là sự sống mới. Thi thể của ngươi, hoặc của vô số sinh linh đã chết chỉ là chất dinh dưỡng của một sự sống nào đó mà thôi.

Nghe vậy, Lăng Tịch Mặc không khỏi run lên, có điềm báo không lành.

– Nghe ra thì cũng không phải là chuyện hay.

Vũ Băng Ngưng cười khổ, nói rằng.

– Thục địa vốn không phải là chuyện hay.

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói rằng:

– Thế giới này quá thần kỳ, thế nhưng mọi quy tắc ở nơi này là trời sinh à? Chẳng lẽ tất cả quy tắc ở nơi này tự nhiên mà có à? Bất luận là địa chủ, hay là Mê Tiên Điện, hay là Tệ Thú Thành, lẽ nào đều là trời sinh hay sao?

Lý Thất Dạ nói vậy để Vũ Băng Ngưng cùng Lăng Tịch Mặc chấn động. Khi nói tới Kim Tiễn Lạc Địa thì mọi người chỉ nghĩ tới cơ duyên, hoặc nghĩ tới bảo vật. Còn đằng sau nơi này thì không ai điều tra, không ai thảo luận, dường như tất cả mọi người đều quen thuộc cách tồn tại của nó, tựa như nó chính là như vậy.

Bây giờ Lý Thất Dạ nói vậy để Vũ Băng Ngưng cùng Lăng Tịch Mặc ngẩn ra, đáp án hết sức rõ ràng, những nơi khác thì không nói, thế nhưng Mê Tiên Điện là trời sinh sao? Sợ rằng không thể, sợ rằng có người đã xây nó.

Nếu như thật sự có người xây nó, như vậy có vấn đề rồi, cuối cùng ai đã xây Mê Tiên Điện?

– Lẽ nào các ngươi chưa từng nghĩ tới việc này hay sao? Có nhiều chân tệ được xài trong Kim Tiễn Lạc Địa đến như vậy, số lượng chân tệ hòa tan là không thể tưởng tượng nổi. Như vậy, số chân tệ này cuối cùng đã đi đâu?

Lý Thất Dạ cười nhạt.

Chương 3338: Tệ Thú Thành Thần Bí (Hạ)

Lời này làm Lăng Tịch Mặc cùng Vũ Băng Ngưng ngẩn ra. Các nàng thật sự chưa từng nghĩ tới vấn đề này. Nhiều chân tệ biến mất ở Kim Tiễn Lạc Địa đến như vậy, vậy cuối cùng số chân tệ này chạy đi đâu? Nhất thời, Vũ Băng Ngưng cùng Lăng Tịch Mặc không biết trả lời như thế nào, các nàng cũng không biết đáp án.

– Rốt cuộc là đi đâu?

Yêu Thần Ký là cái tên quá nổi trong làng truyện tiên hiệp suốt mấy năm qua. Cho dù chưa từng đọc thì hẳn bạn cũng đã từng một lần nghe đến tên của nó….!

Vũ Băng Ngưng hỏi.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nhìn ra xa. Qua một lúc lâu, hắn mới hời hợt nói:

– Đi tới nơi mà nó nên tới. Dù sao có một số sinh mệnh khác với sức tưởng tượng của ngươi, là một loại sinh mệnh rất khác biệt.

Vũ Băng Ngưng không hiểu, Lăng Tịch Mặc càng không hiểu. Thế nhưng Lý Thất Dạ không muốn nói nhiều nên các nàng cũng không hỏi thêm nữa.

– Vậy chúng ta đi đâu?

Sau khi hoàn hồn, Vũ Băng Ngưng hỏi.

– Nó sẽ chở chúng ta tới chỗ muốn tới, tệ thú càng mạnh thì càng đi xa, cơ hội cũng càng lớn.

Lý Thất Dạ mỉm cười, vỗ vỗ tệ thú, nói rằng.

Con tệ thú mộc chân không phát ra bất cứ âm thanh nào. Nó cứ đi thẳng, nhìn thì không nhanh, chỉ đi từng bước một, thế nhưng tốc độ lại nhanh đáng sợ, mỗi bước là ngàn dặm, nháy mắt là đi được vạn dặm, vượt qua thiên địa.

Dường như con tệ thú này biết mình muốn đi đâu, vì vậy nó đi thẳng về một hướng, không hề do dự, không hề chậm trễ.

Bởi vì tốc độ của con tệ thú này quá nhanh, cho dù có tệ thú khác đi vào vùng đại địa này thì cũng bị bỏ xa lại phía sau.

Huống chi vùng đại địa này vô cùng rộng lớn, không ai biết cuối cùng nó lớn bao nhiêu, vì vậy sau khi vô số tệ thú đi vào vùng đại địa này thì chúng nó không đi cùng một hướng, mỗi con tệ thú đều đi về một hướng khác nhau, vì vậy chỉ trong thời gian ngắn, vô số tệ thú tản đi khắp bốn phương tám hướng.

Hơn nữa giống như mỗi con tệ thú đều có mục tiêu của mình, khi chúng nó đi tới vùng đại địa này thì chúng nó chạy như điên về một hướng, không hề do dự, giống như chúng nó biết mình nên đi hướng nào vậy, không cần do dự, không cần chọn lựa.

– Chúng ta muốn đi đâu?

Tu sĩ cưỡi trên lưng tệ thú chỉ có thể đi theo những con tệ thú này, bọn họ không biết mình sẽ đi tới đâu.

– Có trời mới biết.

Ngay cả lão tổ đạo thống cũng không rõ, bọn họ chỉ có thể đi theo tệ thú. Bọn họ cũng không có mục tiêu gì đặc biệt, cũng không biết nơi nào có bảo vật, cũng không biết nơi nào có đạo cốt hay thú tuyền.

– Nơi này chính là Tệ Thú Thành đó sao?

Có người nhìn vùng đại địa cực kỳ rộng lớn trước mắt, nơi này khác với Tệ Thú Thành trong tưởng tượng bọn họ, bọn họ vốn nghĩ rằng sẽ đi vào một tòa thành trì khổng lồ chứ.

– Quên đi, chúng ta xuống xe ở đây đi… à không… chúng ta xuống thú ở nơi đây đi.

Có vài cường giả cùng đồng bọn nhảy khỏi lưng thú.

Còn phần tệ thú thì không hề quan tâm tới bọn họ, cho dù những tu sĩ này lần lượt nhảy khỏi lưng nó thì nó vẫn cứ lao nhanh, vẫn cứ tiến về phía trước.

– Chúng ta tìm kiếm quanh đây đi, xem xem có thể tìm được thú đản hay đạo cốt không.

Tu sĩ nhảy xuống nói rằng.

“Đùng —” Thế nhưng những tu sĩ này còn chưa tìm được thú đản hay đạo cốt thì đột nhiên bùn đất dưới chân họ văng tung tóe, mặt đất lập tức nứt ra.

Chỉ nghe “răng rắc”, chỉ thấy một bộ xương vô cùng lớn bò khỏi lòng đất, bộ xương vô cùng lớn này có vẻ như khi còn sống nó là thú dữ như mãnh hổ.

– Má ơi, đây là thứ quỷ quái gì đây?

Nhìn thấy bộ xương bò khỏi lòng đất, chúng tu sĩ cường giả sợ giật mình.

“Rống —” Bộ xương khổng lồ phát ra tiếng gầm gừ như tiếng hổ gầm, mở rộng miệng, hàm răng trắng toát táp về phía những tu sĩ này.

– A —

Tiếng hét thảm vang lên, những tu sĩ này còn chưa hoàn hồn lại thì đã bị bộ xương cắn nát thân thể. Chỉ nghe “răng rắc”, tiếng nhai nghiền vang liên tục, toàn bộ nhóm tu sĩ này đều bị cắn nát.

Máu tươi chảy xuôi theo khung xương, từ từ nhuộm đỏ từng khúc xương. Sau khi khung xương bị nhuộm đỏ thì bộ xương khổng lồ dường như khôi phục không ít sinh cơ… không đúng, phải nói là tử khí trên người nó càng trở nên nồng nặc.

Giống như ăn phải thuốc đại bổ, để cho bộ xương này càng có sức sống.

“Rống —”

Chỉ nghe bộ xương này hét lớn, sau đó chạy “ầm ầm”, đuổi bắt những tu sĩ cưỡi tệ thú.

“Răng rắc, răng rắc” Tiếng xương vỡ vang lên, chỉ trong thời gian ngắn, bộ xương khổng lồ đã nuốt chửng mấy con tệ thú, bao gồm cả tu sĩ trên lưng tệ thú.

– Má ơi —

Nhìn thấy bộ xương ăn thịt người, không ít tu sĩ cường giả sợ hết hồn.

“Ầm —”

Cuối cùng, có một con tệ thú mạnh mẽ xuất hiện. Chỉ thấy nó giẫm một cái, giẫm nát bộ xương khổng lồ, kết thúc chuyến đi săn kinh tâm động phách.

– Đây… đây cuối cùng là thứ quỷ gì?

Tuy rằng bộ xương khổng lồ này bị giẫm nát, thế nhưng vẫn có rất nhiều tu sĩ sợ hãi không thôi.

Đây là lần đầu bọn họ nhìn thấy bộ xương như thế này, hơn nữa còn biết ăn thịt người, giống như xác sống. Thật giống như có vong linh mai táng dưới lòng đất vậy.

“Ô —”

Trong vùng thiên địa Tệ Thú Thành này, tiếng thú rống vang bên tai không dứt. Tiếng thú hống không chỉ là của những tệ thú nhảy vào vùng thế giới này mà còn có của xương khô bò khỏi lòng đất. Những xuông khô này có đủ kiểu dáng, có bộ xương vô cùng khổng lồ, cũng có bộ xương linh hoạt nhanh nhạy. Hơn nữa, không phải cứ linh hoạt là nhỏ yếu, có một số bộ xương linh hoạt rất mạnh mẽ vồ giết một con tệ thú khổng lồ chết trên mặt đất.

“Ầm, ầm, ầm” Tiếng mặt đất rung chuyển vang liên tục, ngoại trừ tiếng chạy ầm ầm của vô số tệ thú thì còn có tiếng ầm ầm của rất nhiều bộ xương bò lên, thậm chí thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng chiến đấu.

Rất nhiều bộ xương bò dậy khỏi mặt đất, tiến hành săn giết tu sĩ cường giả giống như thợ săn. Thậm chí có bộ xương mạnh mẽ còn săn bắt luôn cả tệ thú.

– Đây… đây đều là hài cốt của tệ thú sao?

Sau khi vô số bộ xương bò dậy khỏi mặt đất thì cuối cùng cũng có tu sĩ cường giả nhìn ra manh mối. Hắn thấy bộ xương đang đuổi tới nhìn giống y hệt tệ thú mà hắn đang cưỡi, hù hắn sợ giật mình.

– Xem ra là thật.

Có người cẩn thận quan sát những bộ xương này, giật mình rằng:

– Những bộ xương này đều là hài cốt của tệ thú sau khi chết, hơn nữa sức mạnh của chúng chưa chắc đã yếu hơn lúc chết. Chuyện này… quá quỷ dị rồi.

Chương 3339: Thú Đản

Rất nhiều người sau khi quan sát cẩn thận thì hoàn toàn xác định những bộ xương bò dậy khỏi lòng đất đúng là hài cốt của tệ thú. Mọi người không biết những hài cốt này chết lúc nào, là hài cốt của tệ thú chết lần trước, hay là hài cốt của tệ thú đã chết trong thời đại xa xôi.

– Tại sao những hài cốt này lại phục sinh được?

Nhìn thấy nhiều hài cốt tệ thú bò dậy khỏi lòng đất như vậy, nhất là tròng mắt của những bộ hài cốt này lại lấp lánh ánh lửa, giống như linh hồn chi hỏa, ai ai cũng sợ sởn tóc gáy.

– Chuyện này quá đáng sợ rồi. Là chết rồi sống lại? Hay là biến thành khôi lỗi?

Ngay cả cường giả thế hệ trước cũng sởn tóc gáy.

Cường giả tu sĩ đi vào Tệ Thú Thành không biết vì sao lại có nhiều hài cốt tệ thú hồi sinh như vậy. Chuyện làm bọn họ lạnh gáy nhất là những bộ hài cốt của tệ thú này vẫn mạnh như lúc còn sống, có hài cốt tệ thú vừa úp tay đã đập nát mười mấy tu sĩ cùng tệ thú thành thịt vụn.

Đương nhiên, cũng có tệ thú vô cùng mạnh mẽ, va trái va phải, đâm nát một đống hài cốt tệ thú.

Tệ thú cùng hài cốt của tệ thú giống như hai chủng loài, tệ thú sẽ không coi hài cốt tệ thú là đồng loại của mình, chỉ cần có hài cốt tệ thú cản đường chúng thì tệ thú sẽ không chút do dự mà đâm nát chúng.

– E là vấn đề nằm trên mảnh đất này.

Có lão tổ đạo thống có chút hiểu biết, nói rằng:

– Đồn rằng, vùng đất này có trường sinh ảo diệu, vì vậy sau khi tệ thú chết ở nơi này thì sẽ có cơ hội sống lại. Đương nhiên là thật là giả thì không ai biết, thế nhưng, chính bởi vì có trường sinh ảo diệu nên sau khi chết thì hài cốt của chúng mới có thể bò dậy khỏi lòng đất.

– Thật không?

Nghe lão tổ này nói vậy, có vô số tồn tại cấp lão tổ tim đập thình thịch.

Sau khi tu sĩ mạnh tới trình độ nhất định, nhất là khi tuổi tác của họ ngày càng cao, tuổi thọ ngày càng ít thì thứ mà bọn họ quan tâm không phải là mình mạnh tới đâu mà là có thể trường sinh hay không. Vì vậy trường sinh có sức mê hoặc trí mạng đối với bọn họ.

Vừa nghe vùng đại địa này cất giấu bí mật trường sinh, các lão tổ không thấy hồi hộp mới là lạ.

– Chúng ta tới đây làm gì?

Vị lão tổ này mỉm cười, nói rằng:

– Đương nhiên là vì thú tuyền, e rằng tất cả tệ thú này cũng tới đây vì thú tuyền, vì trường sinh.

Nghe vậy, vô số người tim đập thình thịch.

Thế nhưng thực tế lại không phải như vị lão tổ này nói, không phải tất cả tệ thú đều tới Tệ Thú Thành vì trường sinh.

“Rống —” Tiếng thú rống vang lên, trong tiếng thú rống này chứa đầy vẻ bi tráng cùng không cam lòng. Có tu sĩ cường giả nhìn thấy con tệ thú này tìm tới một nơi đất lành, là một vách núi. Chỉ thấy con thú này ngẩng đầu nhìn trời rống lớn, sau đó từ từ cúi thấp đầu, thân thể nằm nhoài bên dưới vách núi, không nhúc nhích.

Sau khi con tệ thú này bất động được một lúc lâu, lúc này có tu sĩ lớn gan đi tới thăm dò khí tức của nó, thế nhưng lúc này hơi thở của nó đã tắt.

– Nó chết rồi.

Lúc này, tu sĩ cường giả mới phát hiện con tệ thú nằm nhoài bên dưới vách núi đã chết, hơn nữa chết rất nhẹ nhàng, đầu đặt sát trên hai móng, giống như đang ngủ.

Trên thực tế, tìm tới đất lành rồi nhẹ nhàng ra đi không phải là trường hợp đặc biệt. Có không ít tệ thú sau khi đi tới vùng thế giới này thì đều vội vàng tìm kiếm chỗ thích hợp với mình, sau đó nhẹ nhàng chết.

Nhìn thấy cảnh tượng này, không ít tu sĩ giật nảy mình.

– Chúng ta vượt ngàn tỉ dặm đi tới đây, lẽ nào là vì muốn chết ở chỗ này hay sao?

Có chưởng môn đại giáo thấy vậy thì chấn động, nói rằng.

Mọi người không ngờ rằng những tệ thú này đi xa ngàn dặm tới đây chỉ vì để có thể chết ở chỗ này, chuyện này thật quá sức tưởng tượng.

Mọi người không nghĩ thông vì sao tệ thú đông đúc như biển lớn, vượt qua không gian để tới nơi này chết.

– Thì ra hài cốt của tệ thú từ đây mà ra. Lẽ nào vùng đất này thật sự có trường sinh ảo diệu, tệ thú muốn chết ở nơi này là vì muốn sống lại?

Có cường giả nhớ tới lời nói của vị lão tổ vừa rồi, không khỏi run rẩy.

Có lẽ sau khi những con tệ thú này chết sẽ không trường sinh, mà chỉ là hài cốt bò dậy khỏi lòng đất. Cũng có lẽ đây là một loại sống lại khác, dù sao hài cốt vẫn còn sống, thế nhưng nó đã không còn là chính nó nữa.

Nghĩ tới việc vùng đất này cất chứa trường sinh ảo diệu, nghĩ tới đây, vô số tu sĩ cường giả cực kỳ hưng phấn, dù sao làm người ai mà không muốn trường sinh?

– Trường sinh!

Nghe vậy, vô số tu sĩ hưng phấn, có rất nhiều tu sĩ cường giả liều lĩnh nguy hiểm, rời khỏi tệ thú của mình, đi tìm kiếm cái gọi là trường sinh ảo diệu.

Đương nhiên, không phải tất cả tệ thú đi tới nơi này chỉ vì chết.

“Hống —” Có tệ thú rống lớn, có tu sĩ cường giả nhìn thấy tệ thú đang rống với một vách núi cheo leo. Sau khi nó rống dài, chỉ nghe tiếng “yết, yết yết”, chỉ thấy trên vách núi cheo leo xuất hiện một hang đá, bên trong hang đá dập dờn thần quang, có người nhìn thấy bên trong thần quang là một cái tổ bằng cỏ, trong cái tổ này có vài viên thú đản dập dờn tiên hoa, mỗi viên thú đản đều giống như bảo thạch vô giá, khiến người ta thèm nhỏ dãi.

– Thú đản —

Nhìn thấy thú đản, vô số tu sĩ cường giả kích động.

Lúc này, chỉ thấy con tệ thú này đi vào sào huyệt, nằm nhoài trong sào huyệt, giống như muốn đẻ trứng.

– Nó tới đây là để đẻ trứng.

Nhìn thấy thú tệ nằm nhoài ở nơi đó, có cường giả lão tổ rõ ràng vì sao những tệ thú này lại tới đây, hóa ra là muốn tới đây đẻ trứng.

– Thú đản.

Có tu sĩ cường giả nhìn thấy cảnh này, không kiềm chế nổi, nhân lúc hang đá chưa đóng lại thì nhanh chân vọt tới, muốn cướp lấy thú đản trong sào huyệt.

Chỉ nghe “ầm”, vị tu sĩ này vừa mới tới dưới vách núi thì trên bầu trời thình lình giáng xuống một cái móng lớn đập tu sĩ này thành thịt vụn, không kịp kêu thảm.

Thì ra nơi này không chỉ có tệ thú đẻ trứng mà còn có tệ thú bảo vệ thú đản.

Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn thì chỉ nghe “yết, yết, yết”, chỉ thấy hang đá từ từ đóng lại.

– Thú đản… có tệ thú tới đây để đẻ trứng.

Nhìn thấy cảnh này, vô số tu sĩ cường giả kích động. Có rất nhiều người tới Tệ Thú Thành là vì thú đản, bây giờ bọn họ tận mắt nhìn thấy tệ thú đẻ trứng cho nên bọn họ cảm thấy hưng phấn.

– Xem ra truyền thuyết về Đạo Giải Chân Đế là thật, hắn thật sự tìm được thú đản ở nơi này.

Chương 3340: Thú Tuyền (Thượng)

Tận mắt nhìn thấy cảnh này, có nhiều người càng tin tưởng vào truyền thuyết.

Từ lâu đã có lời đồn rằng, Đạo Giải Chân Đế từng ôm ra ngoài một viên thú đản ở nơi này, sau đó ấp ra một con Bệ Ngạn, trở thành thủ hộ thần thú của Phục Ngưu đạo thống.

– Ở trên ngọn núi đó có một sào huyệt, bên trong sào huyệt có ba viên thú đản.

Trong thời gian ngắn, lại có người có phát hiện mới, phát hiện ra một sào huyệt ở trên một ngọn núi cao vút trong mây, vì vậy rất nhiều tu sĩ cường giả giết tới ngọn núi này.

“Ầm —” Những tu sĩ cường giả này còn chưa tới ngọn núi thì lòng đất thình lình trồi lên một bộ xương vô cùng khổng lồ, có một hài cốt tệ thú canh gác ở chỗ này, một tát đập những tu sĩ này thành thịt vụn.

– Giết —

Vẫn có người chưa bỏ cuộc, hét lên, muốn cường công ngọn núi này, tấn công hài cốt tệ thú.

“Bùng —”

Tệ thú phun dung nham, tiếng kêu thảm thiết lập tức vang lên.

Chỉ trong thời gian ngắn, có rất nhiều chuyện tương tự phát sinh ở vùng thế giới này, rất nhiều người phát hiện thú đản, mọi người muốn cướp thú đản, thế nhưng những viên thú đản này nếu không có tệ thú bảo vệ thì có hài cốt của tệ thú canh gác, có rất nhiều cường giả chết dưới tay của tệ thú, người thật sự thành công lấy được thú đản ít ỏi không nhiều.

Tệ thú quay lại Tệ Thú Thành không chỉ vì chết cùng đẻ trứng, mà còn vì thú tuyền trong Tệ Thú Thành!

Có rất nhiều tu sĩ còn giữ được bình tĩnh, chống lại mê hoặc, cưỡi tệ thú lao nhanh. Nhất là cường giả thế hệ trước, rất ít ai xuống giữa đường.

Cuối cùng, có một vài con tệ thú dường như đã chạy tới điểm cuối của mình, dừng lại ở một chỗ. Chúng nó tìm một khe núi, hoặc một trũng nước rồi lẳng lặng chờ đợi ở đó.

“Rầm!” Khi tới thời gian, nháy mắt, khe núi cùng trũng nước phun trào nước suối. Thế nhưng nước suối này không có màu trắng trong suốt mà lại có màu trắng đục như sữa, hơn nữa nước suối này còn lan tỏa mùi thơm của sữa, giống như là sữa thú vậy.

Nhìn thấy khe núi cùng trũng nước phun trào nước suối màu trắng sữa, những tệ thú đã chờ sẵn ở xung quanh lập tức mất kiên nhẫn, lập tức cúi đầu uống ừng ực, chỉ nghe tiếng uống nước “ừng ực, ừng ực, ừng ực” vang không dứt.

– Đây là gì?

Nhìn thấy tệ thú vội vàng cúi đầu uống ừng ực, không ít tu sĩ trẻ tuổi đi theo tới nơi này không biết đây là thứ gì.

– Là thú tuyền! Mau lên, mau đi lấy một ít.

Không ít cường giả thế hệ trước cùng lão tổ đã chuẩn bị từ sớm, lập tức nhảy khỏi tệ thú, vội vàng hứng thú tuyền phun ra khỏi lòng đất.

– Nước suối này có tác dụng gì?

Tu sĩ trẻ tuổi cũng vội vàng đi xuống giúp đỡ, tranh thủ hỏi.

– Có thể kéo dài tuổi thọ. Có thể uống, cũng có thể luyện đan.

Không ít trưởng bối gấp gáp, vừa hứng thú tuyền, vừa chỉ huy vãn bối của mình nhanh tay lên.

Thì ra thú tuyền của Tệ Thú Thành có thể kéo dài tuổi thọ. Tuy nó không đạt tới hiệu quả trường sinh bất tử như trong truyền thuyết, thế nhưng nó thật sự có thể để một người tuổi thọ khô cạn kéo dài tuổi thọ. Nhất là những lão tổ đã từng dùng Trường Sinh Đan, Trường Sinh Đan đã không còn tác dụng với bọn họ nữa, vì vậy bọn họ muốn tìm nước thánh để ích thọ duyên niên.

Rất hiển nhiên, thú tuyền chính là nước thánh. Cũng chính vì vậy, không ít lão tổ mạo hiểm đích thân tới đây lấy thú tuyền.

Lúc này, không ít tu sĩ nhìn thấy một kỳ cảnh, chỉ thấy không ít tệ thú sau khi ra sức uống lấy uống để thì lông trắng trên người chúng nó rụng xuống, giống như bị ghẻ. Khi bộ lông trắng muốt của chúng rơi xuống thì chúng bắt đầu mọc ra bộ lông đen tuyền. Có tệ thú bắt đầu lột da, mọc ra một bộ lông hoàn toàn mới.

– Quá thần kỳ.

Nhìn thấy cảnh tượng này, rất nhiều tu sĩ chấn động, hít lạnh, thì thào rằng:

– Đây là phản lão hoàn đồng.

Nhìn thấy sau khi tệ thú uống thú tuyền lại có hiệu quả thần kỳ tới như vậy, có lão tu sĩ cũng học theo tệ thú, nằm nhoài bên bờ suối uống “ừng ực”, sau hồi lâu, cái bụng của hắn uống phát phình.

– Tại sao tóc bạc của ta lại không mất?

Uống phình cả bụng rồi thế nhưng lại không mất đi sợi tóc bạc nào, càng khỏi phải nói tới tóc hóa đen, mặt trẻ ra.

– Ngu xuẩn.

Nhìn thấy dáng vẻ đó của hắn, gần đó có lão tổ lắc đầu cười mắng:

– Đã nói là thú tuyền rồi, nó chỉ có hiệu quả mạnh với tệ thú, có thể phản lão hoàn đồng trong thời gian ngắn. Thế nhưng, con người thì lại khác, phải cần thời gian tiêu hóa tinh hoa…

-…Cũng chính vì vậy, phải có dược sư tốn rất nhiều tâm huyết tinh luyện nó. Nếu như ngươi uống mấy ngụm mà đã có thể phản lão hoàn đồng thì ngươi nghĩ rằng thứ tốt như vậy sẽ tới lượt ngươi hay sao? Từ lâu đã bị các thủy tổ độc chiếm, khi đó, thứ này không còn gọi là thú tuyền nữa mà phải gọi là trường sinh tuyền.

Nghe lão tổ này nói vậy, tu sĩ đó nhăn mặt, chống cái bụng phình trướng của mình, khóc nức nở:

– Ta… ta… ta nên làm gì bây giờ, no khó chịu quá.

– Từ từ tiêu hóa đi.

Lão tổ tức giận, không thèm quan tâm tới hắn nữa.

Đương nhiên, muốn lấy thú tuyền cũng không dễ dàng như vậy. Một vài chỗ tệ thú ít thì tệ thú không quan tâm tới việc tu sĩ tới lấy thú tuyền. Thế nhưng chỗ tệ thú nhiều, thú tuyền còn chẳng đủ dùng, nhìn thấy tu sĩ cường giả tới lấy trộm thú tuyền, những con tệ thú này không hề khách khí, chỉ nghe “đùng”, có tệ thú giẫm tới, giẫm bay tu sĩ.

“Ầm”

Mặt đất lại lay chuyển, lòng đất trổi dậy từng bộ hài cốt của tệ thú. Những bộ hài cốt tệ thú này lao tới thu tuyền, ra sức uống thú tuyền.

– Giết —

Trong thời gian ngắn, không ít chỗ vì tranh cướp thú tuyền mà tu sĩ với tệ thú, với hài cốt của tệ thú dánh ngất trời. Thậm chí giữa tu sĩ, giữa tệ thú cũng vì thú tuyền mà đánh nhau khốc liệt. Chỉ trong thời gian ngắn, không ít nơi trên vùng thế giới này tràn ngập mùi máu tanh.

Ở vùng thế giới này không chỉ có thú tuyền, mà còn có đạo cốt mà ai ai cũng khao khát muốn có.

Có tu sĩ khi leo lên một ngọn núi cao chọc trời thì nhìn thấy một cây thần thụ cực kỳ to lớn. Cây thần thụ này náu mình trong một cánh rừng cực kỳ rậm rạp. Nó treo một cục xương trắng, xương trắng cực kỳ nhẵn nhụi, ánh sáng lộng lẫy lưu chuyển, thỉnh thoảng lại xuất hiện phù văn.

– Đạo cốt trong truyền thuyết.Truyện được rất nhiều độc giả yêu thích và đã được chuyển thể thành truyện tranh,anime hiện đang làm mưa làm gió bên Trung Quốc….!

Nhìn thấy như vậy, không ít tu sĩ mừng như điên, ngay lập tức leo lên lần thụ muốn lấy viên đạo cốt này.

Thế nhung khi hắn vừa chạm vào thần thụ thì chỉ nghe “đùng, đùng”, thần thụ thình lình nổi lên tia chớp bổ vào người hắn, bổ hắn cháy đen thui.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lê Tài 2 ngày trước
Mình gắng nghe hết rồi nhưng chắc đợi sửa xong nghe lại vì lỗi bị từ hơi sớm đến hết truyện(tầm chương 70 đến cuối bị hết). Hơi dính bộ này 🤣 cám ơn và chúc trang phát triễn
https://audiosite.net
Alex tran 2 ngày trước
Web có app ko ad nhỉ 😙
https://audiosite.net
Tun 3 ngày trước
full cả bộ r ạ?
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo tập 191 trờ đi mình đã fix lại ^^!Ngoài ra sever 2 ( Dự phòng hoạt động bình thường nhé )^.^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã góp ý :)☣ Mình cũng không rõ lém, mình cũng check qua bên gốc truyện sơ bộ đúng là có chút nhầm lẫn..!☣ Mình đã bảo các bạn ý bạn chút thời gian làm lại bộ này rồi nhé ^^!☣ Trên FB mình cũng có nói do quá trình dung hợp 1 số trang khác thành 1 nhóm hội mê truyện mấy anh em cùng đam mê quy về 1 mốt toàn gà nên sảy ra mất audio và truyện gần như up lại đó bạn :).☣ Số lượng tuy lớn nhưng vấn đề nằm khâu đoạn di chuyển, nhóm mình khá nhiều bạn chỉ chuyên yotube không bị sửa audio hay up lên website đôi khi còn xóa nhầm dẫn đến việc phục hồi cũng phát triển thành 1 cộng đồng dành cho các đạo hữu mê truyện trở nên khá khó khăn.☣Rất mong bạn và chư vị đạo hữu khác thông cảm ^^!
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Mình toàn nghe sv 2. Nhưng k phải lỗi loạn chương. Mà bị loạn câu trong chương á b. Từ chương tầm 70 về cuối là bị hết. K chương nào k bị. Kiểu mở bài nằm ở thân bài mà kết bài lại nằm ở mở bài còn thân bài lại nằm ở đâu đâu. Đôi khi còn loạn 2 chương sát nhau làm thành 1 chương loạn đầu mở kết 😂 mình thấy sửa lại chắc củng mệt mõi nhĩ 🤣
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá