Đế Bá Audio Podcast
Tập 623 [Chương 3111 đến Chương 3115]
❮ sautiếp ❯Chương 3111: Đạo cơ (thượng)
Ngày thường rất ít người lui tới Khuyết Nha Sơn, Cuồng Đình đạo thống từng phong tỏa vùng núi này quá nhiều lần, không ai biết rõ nguyên nhân.
Thế nhưng có lời đồn rằng khi Cuồng Tổ sáng tạo Cuồng Đình đạo thống thì Khuyết Nha Sơn là một dãy núi khổng lồ chìm xuyên vạn thống, có tạo hóa thâm ảo. Sau này Cuồng Tổ sáng tạo Cuồng Đình đạo thống đã kéo Khuyết Nha Sơn vào Cuồng Đình đạo thống, trở thành một phần lãnh thổ của Cuồng Đình đạo thống.
Dương Thăng Bình nghe theo chỉ dẫn của Lý Thất Dạ đánh xe chạy vào nơi sâu nhất trong Khuyết Nha Sơn. Khi tới địa điểm, chỉ thấy từng ngọn núi cao chót vót liên miên, những ngọn núi cao chót vót này dựng song song với nhau.
Từ xa nhìn lại, những ngọn núi này giống như một hàm răng thẳng hàng, khiếm khuyết duy nhất là hàm răng thẳng hàng này lại mất một cái ở chính giữa, dường như chiếc răng chính giữa hàm răng thẳng hàng này bị rụng mất.
Nhìn khung cảnh này, Dương Thăng Bình cùng Chu Tư Tĩnh nhìn nhau. Bởi vì đây là lần đầu tiên bọn họ tới nơi này, nhìn thấy những ngọn núi như hàm răng bị rụng mất chiếc răng ở chính giữa này, bọn họ mới biết vì sao nơi này lại được đặt tên là Khuyết Nha Sơn, cái tên này quá hình tượng.
Lý Thất Dạ sai Dương Thăng Bình điều khiển xe ngựa chạy tới lổ hỏng đó. Khi xe ngựa dừng trước lổ hỏng thì chỉ thấy phía trước là một cái khe rất lớn, nó vừa như một thâm cốc to lớn, vừa như một hầm mỏ bị ai đó đào sâu thành hình cái phễu, trên rộng dưới hẹp.
– Nơi này… nơi này do con người đào móc hả?
Nhìn thung lũng to lớn trước mắt, Dương Thăng Bình thì thào. Tuy thâm cốc trước mắt này không có dấu vết đào móc, thế nhưng nhìn như thế nào cũng thấy giống một mỏ khoáng bị con người đào móc.
– Nơi này từng là bảo địa, khi Cuồng Tổ còn chưa sáng tạo Cuồng Đình đạo thống, nơi này đã bị rất nhiều nhân vật vô địch đào móc. Thế nhưng sau này sa sút, khi Cuồng Tổ sáng tạo Cuồng Đình đạo thống đã kéo toàn bộ dãy núi về đây, biến nó trở thành một phần trong ngàn vạn dặm lãnh thổ của Cuồng Đình đạo thống.
Khi Dương Thăng Bình cùng Chu Tư Tĩnh giật mình vì hình ảnh này, Lý Thất Dạ nói thờ ơ.
– Trong đó có bảo tàng không?
Chu Tư Tĩnh tò mò. Thâm cốc khổng lồ như vậy, có thể tưởng tượng được năm đó bị đào móc sâu dường nào. Nàng còn nghi ngờ có khi thâm cốc này không có đáy.
– Khó nói lắm, có lẽ còn đáng giá hơn cả bảo tàng.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói chậm:
– Giống như Huyết Nhân Sâm, cho dù là Huyêt Nhân Sâm ngàn vạn năm thì cũng không có giá trị gì khi so sánh với nó.
Nghe vậy, Dương Thăng Bình cùng Chu Tư Tĩnh không khỏi rít lạnh. Huyết Nhân Sâm ngàn vạn năm là bảo vật vô giá, thậm chí Cuồng Đình đạo thống cũng không có. Thế nhưng Huyết Nhân Sâm cỡ đó mà còn không có giá trị, như vậy thứ này cuối cùng là vật gì?
Trong khi Dương Thăng Bình cùng Chu Tư Tĩnh giật mình vì cái hố lớn trước mắt, Lý Thất Dạ dẫn bọn họ trèo lên ngọn núi bên trái, sau đó đi men theo triền núi, cuối cùng dừng lại ở lững núi.
Trên lững núi, Lý Thất Dạ tim thấy một hang núi. Hang núi này có miệng hang hướng về hố lớn, thậm chí còn hướng ngay trung tâm hố lớn.
Đứng trước hang núi, Chu Tư Tĩnh cùng Dương Thăng Bình quan sát một hồi, phát hiện hang núi này không phải hang núi thiên nhiên mà do có người đục vách núi mà ra, phía trước hang núi còn có điêu khắc, nhìn kỹ thì giống một căn nhà đá hơn.
Đi vào hang núi, Dương Thăng Bình cùng Chu Tư Tĩnh phát hiện bên trong còn có mấy căn nhà đá khác, trong những căn nhà đá đó còn có bàn đá ghế đá, thế nhưng đã lâu không có người ở.
– Chính là nơi này.
Lý Thất Dạ đánh giá hang núi một hồi, mới nói.
Không cần Lý Thất Dạ căn dặn, Dương Thăng Bình cùng Chu Tư Tĩnh lập tức quét dọn trong ngoài hang đá, dọn dẹp sạch sành sanh. Trong nháy mắt, hang đá đầy ắp nhân khí, tựa như một căn nhà có thể vào ở.
– Chúng ta vào đây ở để làm gì?
Sau khi quét dọn sạch sẽ, Chu Tư Tĩnh hỏi:
– Chúng ta ở lại đây để tìm kiếm Huyết Nhân Sâm sao?
– Huyết Nhân Sâm?
Lý Thất Dạ cười cợt, nói rằng:
– Huyết Nhân Sâm ngàn vạn năm không xứng để ta lặn lội vạn dặm tới đây. Hơn nữa, cho dù Khuyết Nha Sơn thật sự có Huyết Nhân Sâm thì ta cũng không cần đi tìm làm chi. Nếu như ta muốn thì nó sẽ tự động dâng tới cửa.
Lý Thất Dạ nói vậy khiến Chu Tư Tĩnh trợn tròn mắt, cảm thấy khó tin, nói rằng:
– Công tử, nghe nói linh dược ngàn vạn năm sẽ thông linh, có thể phi thiên độn địa, có thể đi tới bất cứ chỗ nào. Nó chịu dâng tới cửa để người ta ăn hay sao?
– Nếu như ta muốn ăn, đừng nói ngàn vạn năm, cho dù ngàn tỉ năm thì nó cũng phải ngoan ngoãn dâng tới cửa để ta ăn.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Thế nhưng nếu nó thật sự là Huyết Ngân Sâm ngàn vạn năm, nấu nó ăn quá lãng phí, chỉ có người ngu mới làm như vậy.
– Tại sao?
Chu Tư Tĩnh không hiểu, tò mò như một đứa trẻ hiếu kỳ.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:
– Nếu ngươi có một con gà mái, ngươi sẽ nấu nó ăn hay chờ nó đẻ trứng mỗi ngày để ăn? Huyết Nhân Sâm cấp bậc này là thứ nuôi thân thể tốt nhất, giữ nó ở bên người tốt hơn là ăn nó. Nấu nó ăn, chỉ có người tầm nhìn hạn hẹp mới làm.
Bị Lý Thất Dạ điểm tỉnh, Chu Tư Tĩnh mới hiểu. Đương nhiên nàng chưa bao giờ nhìn thấy Huyết Nhân Sâm, càng khỏi nói tới Huyết Nhân Sâm ngàn vạn năm. Thế nhưng nàng có thể tưởng tượng được nếu giữ một cây Huyết Nhân Sâm ngàn vạn năm ở trên người là một chuyện rất có ích.
Lý Thất Dạ đi vào một căn nhà đá, ngồi xuống, căn dặn Chu Tư Tĩnh cùng Dương Thăng Bình, nói chậm:
– Đi ra ngoài, đừng quấy rầy ta. Nguồn truyện audio Podcast
Chu Tư Tĩnh cùng Dương Thăng Bình vội vàng ra ngoài. Bọn họ cho rằng Lý Thất Dạ muốn tu luyện, vì vậy đứng ở bên ngoài hang núi, hộ pháp cho Lý Thất Dạ.
Sau khi Chu Tư Tĩnh cùng Dương Thăng Bình ra ngoài thì Lý Thất Dạ đóng kín không gian. Hắn ngồi tại chỗ, nhập định. Lúc này, mệnh cung của hắn xuất hiện, biển ý thức tỏa sáng.
Dần dần, từng luồng pháp tắc xuất hiện bên trong biển ý thức của hắn, đều là pháp tắc độc nhất vô nhị, dường như trong những năm tháng xa xưa đã có dấu vết của nó.
Khi những luồng pháp tắc này xuất hiện, chúng nó chui vào lòng đất như linh xà, khuất sâu vào trong nham thạch. Không biết trôi qua bao lâu, chỉ nghe “vù”, dưới người Lý Thất Dạ xuất hiện phù văn đại trận. Phù văn đại trận này do pháp tắc đan dệt mà ra, dập dờn ánh sáng cổ xưa.
“Vù vù vù”
Đại trận càng lúc càng sáng, từng cái phù văn bay lên, đan xen thành một cánh cửa.
Thế nhưng cánh cửa này không dựng đứng trên đại trận. Đổi cách nói khác, một đạo môn xuất hiện, thế nhưng đạo môn này lại nằm trên đại trận chứ không dựng đứng. Khi đạo môn này mở ra, dường như có một vòng xoáy màu bạc xuất hiện dưới chân Lý Thất Dạ. Vòng xoáy này chuyển động không ngừng, dường như có thể nuốt Lý Thất Dạ bất cứ lúc nào.
Lý Thất Dạ đứng dậy, bước vào bên trong vòng xoáy. Chỉ nghe “vù”, Lý Thất Dạ bị vòng xoáy hút vào bên trong, chớp mắt biến mất.
Chương 3112: Đạo cơ (hạ)
Khi Lý Thất Dạ xuất hiện trở lại thì thân thể của hắn dường như đang ở một thế giới khác. Nơi này phù văn đan xen, đại đạo khí tràn ngập, quan trọng hơn là, nơi này mênh mông như biển lớn.
Đương nhiên thứ gợn sóng trong biển lớn mênh mông này không phải là nước biển mà là phù văn vô tận. Khi tiếng “đùng” vang lên, sóng lớn ngập trời, nhưng nó không phải sóng biển mà là sóng lớn do vô tận phù văn tạo thành.
Nơi này còn có những phù văn cổ xưa, mỗi một phù văn đều to lớn như từng ngọn núi cao. Có cái trôi nổi trên bầu trời, có cái nằm im dưới mặt đất.
Trên thực tế nơi này cũng không có mặt đất. Mặt đất chính là đạo cơ rộng lớn vô ngần, đạo cơ dày nặng tựa như chín tầng trời, có thể gánh chịu mọi thứ.
Đạo cơ nhấp nhô không bằng phẳng, giống như núi non mọc trên mặt đất. Nơi đây trở nên giống như một thế giới ốc thổ vô ngần.
Bên trên vô vàn ốc thổ, đạo cơ chập chùng hóa thành từng ngọn núi, sông ngòi chặt chịt, dường như muốn hình thành một thế giới.
Đứng trong thế giới này, Lý Thất Dạ cảm khái, thì thào rằng:
– Lão đầu từng điên cuồng, từng làm rất nhiều chuyện điên cuồng trong cuộc đời, thế nhưng vẫn rất yêu quý thế giới này, rất yêu quý thế giới của chính mình, muốn phá rồi lại lập. Chỉ tiếc, điều này quá điên cuồng nên không thể thành công.
Thế giới trước mắt chính là đạo cơ của Cuồng Đình đạo thống. Cuồng Tổ khai sáng đạo nguyên, đắp vô thượng đạo cơ, cuối cùng luyện hóa thành ranh giới vô biên của Cuồng Đình đạo thống.
Đương nhiên người ngoài không thể nào đi vào đạo cơ của Cuồng Đình đạo thống, ngay cả Chân Đế cũng không thể công kích đạo cơ để đi sâu vào trong đạo cơ.
Thế nhưng Lý Thất Dạ lại khác. Hắn có được mọi ký ức của Cuồng Tổ, nắm giữ pháp tắc của Cuồng Tổ, giúp Lý Thất Dạ có được chìa khóa đi vào đạo cơ của Cuồng Đình đạo thống.
Lúc này, ánh mắt của Lý Thất Dạ khóa chặt một hướng. Nơi đó đạo văn đan xen, nếu như nhìn kỹ thì sẽ phát hiện nơi đó có hình chiếu của Khuyết Nha Sơn. Không còn nghi ngờ, từ nơi này có thể nối liền tới Khuyết Nha Sơn.
Trên thực tế, tuy Lý Thất Dạ có thể khống chế toàn bộ đạo cơ của Cuồng Đình đạo thống, có thể khống chế đạo nguyên của Cuồng Đình đạo thống.
Thế nhưng, có một vài chuyện, khống chế đạo cơ của Cuồng Đình đạo thống cũng không có tác dụng. Bởi vì bên trong Khuyết Nha Sơn có một thứ hết sức giảo hoạt.
Truyền thuyết về Khuyết Nha Sơn không hề sai, bên trong Khuyết Nha Sơn thật sự có một món đồ. Có người nói nó là một cây vô thượng tiên dược, cũng có người nói nó là một món bảo vật có linh hồn, cũng có người nói nó là một con ấu thú thần cấp đang trưởng thành…
Chính vì vậy, khi Khuyết Nha Sơn còn chưa phải là lãnh thổ của Cuồng Đình đạo thống, đã có rất nhiều người tới đây tìm kiếm, tới đây thăm dò, thế nhưng đều không thể thành công, cuối cùng mọi người đành phải từ bỏ.
Sau này Cuồng Tổ biết bên trong Khuyết Nha Sơn thật sự có một món đồ, hơn nữa còn ở ngay lòng núi Khuyết Nha Sơn. Vì vậy mới kéo toàn bộ dãy núi Khuyết Nha Sơn, biến nó trở thành một phần của Cuồng Đình đạo thống.
Sau đó Cuồng Tổ từng truy lùng vật này thế nhưng chưa thể thành công. Sau đó nữa, hắn muốn rời khỏi Tam Tiên giới nên không quan tâm việc này nữa mà chừa lại cho người có duyên.
– Thú vị, ta muốn xem xem ngươi bỏ chạy bằng cách nào.
Lý Thất Dạ cười cợt. Có kinh nghiệm thất bại của Cuồng Tổ, Lý Thất Dạ coi như hiểu biết thứ này.
Lúc này, Lý Thất Dạ lấy ra một thứ, là một hồ lô màu vàng rực rỡ. Hồ lô vàng lấp lánh như được chế tạo từ vàng. Khi hồ lô này được lấy ra, bất ngờ có tiếng sấm vang lên, dường như bên trong hồ lô chứa đựng thiên lôi vậy.
Hồ lô này có lai lịch rất lớn. Năm đó khi còn ở Thạch Dược giới ở Cửu giới. Lý Thất Dạ tiêu diệt Đề Thiên cốc, lấy được một nhanh dương đằng, hồ lô này là hồ lô mọc ra từ dương đằng.
Hồ lô này đã mọc lâu lắm rồi, thế nhưng mãi vẫn chưa chín. Sau này Lý Thất Dạ mất rất nhiều tâm huyết, lại chờ đợi rất lâu, cuối cùng hồ lô cũng đã tới lúc chín muồi.
Khi hồ lô này chín, bị Lý Thất Dạ hái xuống rồi đặt tên là “Nhất Dương Hồ“. Hồ lô này cũng có rất nhiều thần thông huyền diệu, bằng không Lý Thất Dạ cũng không phí nhiều tâm huyết đến như vậy.
Lý Thất Dạ mở Nhất Dương Hồ, đổ ra chất lỏng. Chất lỏng được đổ ra có màu hoàng kim, dường như là dung dịch vàng có được sau khi đung chảy hoàng kim, hết sức xinh đẹp, hết sức lôi cuốn.
“Xì xèo”
Chất lỏng hoàng kim được đổ ra, chảy lên trên đạo cơ của Khuyết Nha Sơn. Chỉ thấy chất lỏng hoàng kim chảy dọc theo đạo văn như có linh tính. Chất lỏng hoàng kim càng ngày càng nhiều, đạo văn trên đạo cơ của Khuyết Nha Sơn đều bị chất lỏng hoàng kim thẩm thấu.
Thời gian trôi qua, chất lỏng hoàng kim thẩm thấu vào bên trong đạo văn, sau đó từ từ cô đặc thành một sợi chỉ vàng. Từng sợi chỉ vàng dường như hòa hợp làm một phần với đạo văn.
Lâu sau, chỉ nghe “xì xèo”, những sợi chỉ vàng hòa hợp với đạo văn chìm vào đạo cơ, biến mất biệt, dường như chưa từng phát sinh chuyện gì cả.
Sau khi tốn công tốn sức bày thiên la địa võng, Lý Thất Dạ cất Nhất Dương Hồ, cười nhạt, nói chậm:
– Ta muốn xem xem ngươi có thể đi xuyên bao nhiêu không gian. Chỉ cần ngươi còn ở Khuyết Nha Sơn thì đừng hòng thoát khỏi bàn tay của ta, ta nhất định sẽ bắt được ngươi.
Khi Lý Thất Dạ đi vào bên trong đạo cơ của Cuồng Đình đạo thống bày thiên la địa võng thì Khuyết Nha Sơn rất náo nhiệt, bởi vì Huyết Nhân Sâm lại xuất hiện.
Hôm đó, bên trong một ngọn núi trong dãy núi Khuyết Nha Sơn. “Bùng” một tiếng, mây tía hội tụ, hoa nở hoa tàn, trái cây chín nhanh.
Dị tượng này thu hút rất nhiều ánh mắt của tu sĩ cường giả, tất cả mọi người vội vàng nhìn sang. Bấy giờ, bên trong sương mù bất ngờ xuất hiện một cái bóng. Cái bóng này đang xua mây tạo sương, thoạt nhìn có vẻ ranh mãnh.
– Huyết Nhân Sâm.
Người cách ngọn núi đó gần nhất nhìn thấy cái bóng này, không khỏi quát lớn, chạy về phía ngọn núi đó.
“Vù”
Ngay khi có người chạy về phía Huyết Nhân Sâm xuất hiện thì cây Huyết Nhân Sâm này nhảy ngay vào trong núi, chớp mắt biến mất trong khe núi.
– Đuổi theo.
Trưởng lão môn phái, con cháu thế gia phát hiện được Huyết Nhân Sâm làm sao chịu từ bỏ Huyết Nhân Sâm quý giá, lập tức đuổi theo phương hướng Huyết Nhân Sâm biến mất.
Tin tức Huyết Nhân Sâm tái hiện chớp mắt lan khắp toàn bộ Khuyết Nha Sơn. Từ sau khi Huyết Nhân Sâm xuất hiện, đã có rất nhiều người đi vào Khuyết Nha Sơn tìm kiếm tung tích của Huyết Nhân Sâm. Thế nhưng sau lần xuất hiện trước đó thì Huyết Nhân Sâm không còn xuất hiện nữa. Vì vậy rất nhiều người đã lật tung cả dãy núi nhưng cũng không thể tìm được Huyết Nhân Sâm.
Ngay khi rất nhiều người muốn từ bỏ thì Huyết Nhân Sâm lại xuất hiện, gây náo động không hề nhỏ. Rất nhiều môn phái trưởng lão, con cháu thế gia dừng bên ngoài Khuyết Nha Sơn quan sát cũng không kiềm chế nổi, đi theo dòng người vào Khuyết Nha Sơn, dồn dập đuổi theo phương hướng Huyết Nhân Sâm biến mất.
– Trốn đi đâu.
Chương 3113: Cổ Từ
Trên thực tế, khi Huyết Nhân Sâm vừa bỏ chạy, một tiếng quát vang lên. Người nhảy vào Khuyết Nha Sơn trước nhất chính là Sở Thanh Lăng. Nàng xông lên trước tiên, dùng tốc độ nhanh nhất lao về hướng Huyết Nhân Sâm biến mất.
So với những người khác thì Sở Thanh Lăng cần Huyết Nhân Sâm hơn ai hết. Bởi vì nàng cần Huyết Nhân Sâm nuôi cơ thể, nếu không tương lai nàng có thể đi bao xa còn là một ẩn số.
Sở Thanh Lăng xông vào trong Khuyết Nha Sơn khiến những người khác càng khó nhịn, đều dồn dập nhảy vào Khuyết Nha Sơn.
Sau đó không lâu, ngay cả Ngân Hồ Từ Trí Kiệt cùng Kinh Sư Thiếu Bảo Trần Thư Vĩ cũng dẫn đại đội nhân mã giết vào Khuyết Nha Sơn.
Trên thực tế, nhân vật phía sau Ngân Hồ Từ Trí Kiệt cùng Kinh Sư Thiếu Bảo Trần Thư Vĩ không phải tới đây vì Huyết Nhân Sâm. Lão tổ của bọn họ tới đây là vì tổ khí, bằng không thì bọn họ cũng không dẫn theo đại đội binh mã.
Thế nhưng vẫn chưa có tin tức của tổ khí, lão tổ của bọn họ cũng không biết rõ tổ khí bị giấu ở nơi nào, vì vậy vẫn luôn án binh bất động.
Bây giờ Huyết Nhân Sâm tái hiện, Từ Trí Kiệt cùng Trần Thư Vĩ không muốn bỏ qua thời cơ này. Dù sao Huyết Nhân Sâm cũng là linh dược cực kì quý giá. Nếu như bọn họ đoạt được Huyết Nhân Sâm thì công lực của bọn họ sẽ tăng mạnh, bọn họ sẽ như hổ mọc thêm cánh. Cho nên, dù không đoạt được tổ khí thì đoạt được Huyết Nhân Sâm cũng là một lựa chọn tốt.
Khi rất nhiều người kích động đi vào Khuyết Nha Sơn thì cũng có một ít người án binh bất động. Một ít lão tổ trốn sau hậu trường, duy trì thái độ quan sát.
Cuồng Đình đạo thống không chỉ có bốn thế lực lớn Thượng bộ, Vương phủ, Thánh viện, Sở doanh không thôi. Trên thực tế, bên ngoài vương triều còn có rất nhiều môn phái truyền thừa. Có một ít môn phái truyền thừa có thực lực rất mạnh, lão tổ của bọn họ cũng từng là nhân vật có tiếng tăm ở Cuồng Đình đạo thống.
Vì vậy, còn có các lão tổ không thuộc bốn thế lực lớn ôm thái độ quan sát. Cho dù sau khi nhìn thấy Huyết Nhân Sâm tái hiện thì những lão tổ này cũng không hề tỏ vẻ.
– Cuồng Đình đạo thống sắp sửa biến thiên rồi.
Có lão tổ núp trong bóng tối quan sát nhìn thấy Huyết Nhân Sâm xuất hiện thì nói chậm:
– Khuyết Nha Sơn có một cây Huyết Nhân Sâm, lời đồn này không phải ngày một ngày hai, thế nhưng xưa nay nó chưa từng xuất hiện, tới không thấy hình, đi không thấy bóng. Thế nhưng những ngày qua lại liên tục xuất hiện, e rằng Khuyết Nha Sơn có biến, đồng thời cũng là thời điểm Cuồng Đình đạo thống biến thiên.
– Huyết Nhân Sâm liên tục xuất hiện, sợ rằng không phải nó cố ý hiện thân mà do có tà vật kinh động nó. Lẽ nào tai họa Khuyết Nha Sơn năm xưa chưa bị chôn vùi?
Một lão tổ khác lo âu.
Tuy tông môn của bọn họ không ở bên trong vương triều, không tham gia tranh giành quyền lực của Cuồng Đình đạo thống. Thế nhưng bọn họ vẫn là thành viên của Cuồng Đình đạo thống. Nếu như có chuyện không ổn phát sinh thì bọn họ cũng không thoát được.
– Tai họa năm xưa…
Nhắc tới tai họa năm xưa của Cuồng Đình đạo thống, ngay cả tồn tại cấp bậc lão tổ cũng thay đổi sắc mặt.
Huyết Nhân Sâm vừa trốn vào khe núi thì biến mất ngay tức thì, mạnh như Sở Thanh Lăng cũng không phát hiện được tăm tích của nó. Bản lĩnh phi thiên độn địa của nó quá cao, mạnh như Chân Thánh cũng không thể tóm được hành tung của nó.
Lúc này, chỉ thấy bên trên một ngọn núi cách đó không xa có một người đàn ông trung niên đứng đó, áo trắng tung bay. Hắn cầm một tấm gương sáng, chỉ nghe “vù”, gương sáng bắn ra một cột sáng chiếu thẳng vào khe núi, như thể gương sáng trong tay hắn có thể chiếu tận lòng đất vậy.
– Là Hàn trưởng lão. Người của Cổ Từ cũng tới.
Nhìn thấy người đàn ông trung niên áo trắng tung bay này, có người nhận ra lai lịch của hắn, giật mình nói rằng.
– Hàn Phong cũng tới. Lẽ nào Cổ Từ không màng thế sự cũng tham gia tranh giành quyền lực hay sao?
Nhìn thấy người đàn ông trung niên này, ngay cả lão tổ của Thượng bộ cũng giật mình.
Tuy rằng rất nhiều người chưa từng nhìn thấy người đàn ông trung niên này, thế nhưng vừa nghe cách gọi “Cổ Từ trưởng lão” thì dồn dập giật mình.
Cổ Từ là từ miếu bái tế tổ tiên của Cuồng Đình đạo thống, đồng thời nó cũng là một môn phái truyền thừa của Cuồng Đình đạo thống. Thật lâu trước đây, có một nhóm người thủ hộ Cổ Từ của Cuồng Đình đạo thống, sau này nó phát triển thành một môn phái truyền thừa, được rất nhiều người gọi là “Cổ Từ tông”!
Sau này Cổ Từ từng xuất hiện một nhân vật cực kỳ bất phàm, đó chính là Cuồng Cổ Chân Đế!
Đồn rằng, thiên phú của Cuồng Cổ Chân Đế cực kỳ nghịch thiên, đã từng có một quãng thời gian đưa Cuồng Đình đạo thống trở về đỉnh cao, giúp Cuồng Đình đạo thống từng có khoảng thời gian phục hưng ngắn ngủi. Hơn nữa còn có lời đồn kể rằng ở thời đại của Cuồng Cổ Chân Đế, Tam Tiên giới không chỉ có mỗi một Cuồng Cổ Chân Đế là Chân Đế. Thế nhưng hắn có thể đàn áp những Chân Đế cùng thời đại khác. Cũng chính vì vậy, Cuồng Đình đạo thống mới có tháng ngày phục hưng.
Cũng chính vì vậy, khi hậu thế bình luận Cuồng Cổ Chân Đế thì cho rằng Cuồng Cổ Chân Đế là người mạnh nhất sau Cuồng Tổ.
Trong những năm tháng dài dẵng ngày trước, Cuồng Đình đạo thống từng sinh ra mấy vị Chân Đế, như Sở Cuồng Chân Đế, như Cuồng Huyết Chân Đế, thế nhưng chỉ có Cuồng Cổ Chân Đế được hậu nhân cho rằng là người mạnh nhất sau Cuồng Tổ. Cho dù sau cùng Cuồng Cổ Chân Đế không thể trở thành thủy tổ thì hắn cũng rất khủng bố!
Ở thời đại của Cuồng Cổ Chân Đế, Cổ Từ vô cùng mạnh mẽ, thậm chí được xem là đỉnh cao quyền lực ở Cuồng Đình đạo thống.
Thế nhưng sau thời đại của Cuồng Cổ Chân Đế, Cổ Từ lại từ bỏ vinh quang, đệ tử Cổ Từ tông đang như mặt trời ban trưa lui về Cổ Từ, cam nguyện sống tháng ngày yên lặng trong Cổ Từ, trở thành một tông môn hoang dã xa cách vương triều Cuồng Đình đạo thống.
Từng đời trôi qua, Cổ Từ tông không bao giờ nhúng tay vào vất kỳ vương triều gì, chưa bao giờ cuốn vào quyền thế trong Cuồng Đình đạo thống. Thế nhưng hết vương triều này tới vương triều khác, Cổ Từ tông vẫn sừng sững không ngã, Cổ Từ tông luôn là môn phái cường đại nhất trong Cuồng Đình đạo thống.
Trong Cuồng Đình đạo thống, rất nhiều vương triều đổi dời, rất nhiều môn phái thế gia cầm quyền đã từng hưng thịnh dần trở nên sa sút. Thế nhưng trong qua trình thay triều đổi đại ấy, đệ tử Cổ Từ tông vẫn đời đời trông coi Cổ Từ, đời đời chủ trì đại điển bái tế, chưa từng ngã xuống.
Thế nhưng trưởng lão của Cổ Từ tông luôn dấn thân ngoài hoang dại lại xuất hiện ở Khuyết Nha Sơn, hù không ít người hết hồn, nhất là những thế lực có lòng tranh cướp ngôi vị hoàng đế như Thượng bộ, Thánh viện. Lão tổ của bọn họ sợ hãi, dù sao không ai dám coi thường Cổ Từ tông. Nếu như bọn họ gia nhập vào cuộc chiến tranh giành quyền thế thì chưa biết hươu sẽ chết vào tay ai.
Chương 3114: Gió nổi (thượng)
Lúc này, Cổ Từ tông Hàn Phong cầm gương sáng trong tay, chiếu sáng sơn động, tìm tòi nơi này. Qua hồi lâu, chỉ nghe “vù”, bị cột sáng của gương sáng chiếu rọi, có một góc xuất hiện một luồng sương máu. Khi luồng sương máu này xuất hiện thì lập tức bỏ chạy về phía bắc.
– Sở tướng quân, hướng bắc.
Hàn Phong quát lớn, chỉ đường cho Sở Thanh Lăng.
– Trốn đi đâu.
Sở Thanh Lăng quát lên, đuổi theo phương hướng sương máu bỏ chạy. Không còn nghi ngờ, gương sáng của Hàn Phong có thể tìm kiếm dấu vết của Huyết Nhân Sâm, khiến Huyết Nhân Sâm không chỗ náu mình.
Nhìn thấy Sở Thanh Lăng đuổi theo hướng bắc, không ít người cũng đuổi theo đằng sau Sở Thanh Lăng.
Tuy bọn họ chưa chắc đoạt được Huyết Nhân Sâm thế nhưng lỡ như Huyết Nhân Sâm rụng một, hai nhánh rễ thì bọn họ cũng có thể mò được mốt chút lợi ích. Huống chi, tới lúc đó có thể trợ giúp Sở Thanh Lăng một chút sức lực, chẳng phải cũng là một công lao lớn?
Huyết Nhân Sâm bỏ chạy về phía bắc. Bản lĩnh chạy trốn của nó rất mạnh, thế nhưng Hàn Phong đứng chỗ cao, cầm gương sáng truy tìm. Vì vậy bất luận Huyết Nhân Sâm bỏ chạy như thế nào cũng đều bị phát hiện hành tung.
Dưới sự chỉ dẫn của Hàn Phong, Sở Thanh Lăng điên cuồng đuổi theo Huyết Nhân Sâm, những người khác bám theo sau, ai cũng muốn chia nửa chén canh.
Nhìn thấy Hàn Phong giúp Sở Thanh Lăng truy tìm Huyết Nhân Sâm khiến một ít lão tổ của Thượng bộ, Thánh viện lén thở phào nhẹ nhõm. Xem ra Cổ Từ tông không tới đây vì tổ khí mà là được Sở Thanh Lăng mời tới đuổi bắt Huyết Nhân Sâm.
Bị tấm gương của Hàn Phong chiếu sáng, Huyết Nhân Sâm không nơi náu mình, suốt chặn đường chạy về hướng bắc luôn bị phát hiện hành tung, căn bản không thể ẩn náu.
– Không ổn, nó bỏ chạy tới hố lớn!
Nhìn thấy Huyết Nhân Sâm chạy về hướng bắc, có cường giả thế hệ trước giật mình nói:
– Chẳng lẽ nó muốn trốn vào hố lớn? Nếu như nó trốn vào hố lớn thì phiền phức rồi.
– Đi, chúng ta đi đường tắt, bao vây Khuyết Nha Sơn!
Nhìn thấy Huyết Nhân Sâm chạy về hướng bắc, chạy về hố lớn, Ngân Hồ Từ Trí Kiệt cùng Kinh Sư Thiếu Bảo Trần Thư Vĩ không đuổi theo phía sau Huyết Nhân Sâm nữa mà mang theo binh mã đi lối tắt.
Trong giây lát, rất nhiều đại đội binh mã xuất hiện bên ngoài Khuyết Nha Sơn. Thậm chí đám người Từ Trí Kiệt còn chặn hẳn lối vào như hình răng khuyết, chờ đợi Huyết Nhân Sâm chạy trốn tới nơi này.
– Đến rồi —
Từ xa, mọi người đã có thể nhìn thấy Hàn Phong cầm gương chiếu tới nơi này, thỉnh thoảng có sương máu xuất hiện. Không còn nghi ngờ, Huyết Nhân Sâm đang chạy về phía hố lớn, còn Sở Thanh Lăng thì theo sát đằng sau Huyết Nhân Sâm không chịu từ bỏ, nhất định phải bắt được Huyết Nhân Sâm.
Các đội nhân mã bày thiên la địa võng ở bên ngoài Khuyết Nha Sơn nhìn thấy Huyết Nhân Sâm chạy trốn về hướng này, ai nấy đều căng thẳng. Bọn họ thắt chặt tinh thần, chuẩn bị bắt giữ Huyết Nhân Sâm.
Mắt thấy Huyết Nhân Sâm chạy tới phía trước các đội nhân mã, bỗng “vù” một cái, sợi sương máu lúc ẩn lúc hiện đột nhiên biến mất không còn tung tích.
Hàn Phong cũng không khỏi kinh ngạc, cầm gương sáng quét qua quét lại. Thế nhưng dù hắn chiếu khắp khe núi này thì cũng không thể phát hiện hình bóng của Huyết Nhân Sâm.
– Trong này có huyền cơ, có thứ mạnh hơn che đậy tấm gương của ta, thứ này rất mạnh mẽ.
Không phát hiện Huyết Nhân Sâm, Hàn Phong giật mình, nói ngay với Sở Thanh Lăng:
– Tấm gương này của ta là bảo vật của Cuồng Cổ Chân Đế để lại, thế gian này không có nhiều thứ có thể che đậy nó.
Người nói vô tâm, người nghe có ý. Hàn Phong chỉ thuận miệng nhắc nhở Sở Thanh Lăng, thế nhưng câu nói này rơi vào tai một số lão tổ thì như sấm rền, chẳng hạn như lão tổ Thánh viện, lão tổ Thường bộ.
Cuồng Cổ Chân Đế là ai? Hắn được hậu nhân ca tụng là người mạnh nhất Cuồng Đình đạo thống sau Cuồng Tổ. Bảo vật hắn để lại bị che đậy, như vậy chỉ có một lý do, đó là có người còn mạnh hơn Cuồng Cổ Chân Đế!
Trong lịch sử Cuồng Đình đạo thống chỉ có một người mạnh hơn Cuồng Cổ Chân Đế — Cuồng Tổ!
Tổ khí!
Vì vậy, vừa nghe Hàn Phong nói như vậy, những lão tổ Thánh viện, Thượng bộ đều nghĩ ngay tới một thứ, đó chính là tổ khí mà Cuồng Đình đạo thống làm mất! Đây cũng là lý do thực sự mà đại đội binh mã cắm trại ở nơi này.
– Cắm trại!
Khi Từ Trí Kiệt cùng Trần Thư Vĩ còn chưa kịp phản ứng, lão tổ của bọn họ lập tức truyền lệnh, ra lệnh toàn bộ binh mã cắm trại ở nơi này, chiếm lấy địa thế có lợi nhất. Một khi tìm được tổ khí, bọn họ sẽ vượt lên cướp đoạt đầu tiên.
So với Thượng bộ cùng Thánh viện, Sở Thanh Lăng không có hứng thú với tổ khí, nàng cần Huyết Nhân Sâm hơn hết thảy. Cho nên nàng tiếp tục tìm kiếm hành tung của Huyết Nhân Sâm.
– Huyết Nhân Sâm nhất định trốn xung quanh đây. Chúng ta cũng cắm trại ở đây, tìm kiếm một phen.
Nhìn thấy binh mã của Thượng bộ, Thánh viện đều cắm trại ở nơi này, những đội binh mã khác cũng vội vàng cắm trại theo.
Chỉ là, những đội binh mã khác đều đang tìm kiếm hành tung của Huyết Nhân Sâm, còn Thượng bộ, Thánh viện thì án binh bất động. Bọn họ đang chờ đợi tổ khí! Mục đích thật sự của bọn họ là tổ khí, Huyết Nhân Sâm chỉ nhân tiện mà thôi.
“Đùng —”
Ngay khi các đội nhân mã cắm trại ngoài Khuyết Nha Sơn thì đột có một đội người cưỡi ngựa xông tới một ngọn núi ở Khuyết Nha Sơn, đánh tan cửa núi, một hang đá xuất hiện.
– Bành gia trang, trang chủ Bành gia!
Nhìn đội nhân mã chiếm lĩnh ngọn núi đó, rất nhiều người nhận ra đội nhân mã này.
Dương Thăng Bình vốn đang canh giữ ngoài hang đá hộ pháp cho Lý Thất Dạ nhìn thấy nhiều đội nhân mã bao vây Khuyết Nha Sơn như vậy, hắn sợ có chuyện nên lén lút sử dụng thủ đoạn che dấu sơn động.
Dương Thăng Bình cho rằng Lý Thất Dạ đang tu luyện. Hắn sợ bị người khác phát hiện, lỡ như có người xông vào làm Lý Thất Dạ tẩu hỏa nhập ma thì sao?
Thế nhưng thủ đoạn của Dương Thăng Bình không thể lừa gạt mọi người, nhất là người có tâm lần theo hành tung của Lý Thất Dạ!
Không còn nghi ngờ, Bành gia trang có tâm lần theo hành tung của Lý Thất Dạ. Thiểu trang chủ của bọn họ chết trong tay Lý Thất Dạ, Bành gia trang thề không bỏ qua, nhất là lão trang chủ Bành gia trang càng thề thốt muốn lóc da lóc thịt Lý Thất Dạ, muốn cắt đầu Lý Thất Dạ bái tế con trai của hắn.
Cũng khó trách lão trang chủ Bành gia trang lại hận Lý Thất Dạ thấu xương như vậy. Hắn chỉ có mỗi một đứa con trai như vậy, còn là tuổi già mới có con. Hắn cực kỳ cưng chiều Bành Uy Cẩm, thế nhưng lại chết trong tay một tiểu bối vô danh, hắn há chịu để yên? Hắn nhất định lóc da lóc thịt Lý Thất Dạ!
Bành gia trang đánh nát cửa núi của Dương Thăng Bình, hang đá chớp mắt bại lộ.
Trong nháy mắt, đệ tử của Bành gia trang bao vây hang đá, chặt chẽ tới mức một giọt nước cũng không thể lọt qua, ngay cả con muỗi cũng không chạy trốn được.
Nhìn thấy đệ tử Bành gia trang vây nhốt hang đá, Dương Thăng Bình cùng Chu Tư Tĩnh không khỏi biến sắc, tim đập thình thịch. Dương Thăng Bình lập tức đưa tay đè trường kiếm.
Chương 3115: Gió nổi (hạ)
Ở bên ngoài Khuyết Nha Sơn, các đội nhân mã cắm trại ngoài đấy đều im lặng quan sát.
– Thiếu trang chủ Bành gia chết trong tay Lý Thất Dạ, Bành gia trang muốn báo thù.
Nhìn thấy cảnh tượng này, có trưởng lão môn phái lên tiếng.
Bành gia trang không nuốt nổi cơn giận này, mọi người có thể hiểu. Dù sao thiếu trang chủ của bọn họ bị Lý Thất Dạ bẻ gãy cổ trước mắt mọi người, nếu như Bành gia trang nhịn được thì uy nghiêm của Bành gia trang sẽ mất hết, sau này Bành gia trang rất khó đặt chân ở Hoàng Đình.
Vì vậy, đối với lão trang chủ Bành gia, bất kể nêu cao uy nghiêm của Bành gia trang hay báo thù vì con trai đã chết, hắn sẽ không bỏ qua, sẽ không làm rùa đen rút đầu!
Nhìn thấy đệ tử Bành gia trang bao vây Dương Thăng Bình, Ngân Hồ Từ Trí Kiệt cười mà như không cười.
Đối với hắn, Bành gia trang vội vàng đi tìm Lý Thất Dạ là chuyện tốt, hắn có thể mượn tay Bành gia trang để thăm dò nội tình của Bành gia trang, xem thử xem hắn có nội tình như thế nào mà ngay cả Sở Thanh Lăng cũng kiêng dè.
Còn phần Kinh Sư Thiếu Bảo Trần Thư Vĩ thì càng khỏi phải nói. Hắn cười gằn, sát cơ trong ánh mắt cực kỳ ác liệt. Bành gia trang là một nhánh sức mạnh của Thượng bộ bọn họ, nếu như Bành gia trang có thể bắt sống Lý Thất Dạ thì không còn gì tốt hơn, rơi vào tay Bành gia trang thì cũng như rơi vào tay Thượng bộ bọn họ.
Nếu như Lý Thất Dạ tiêu diệt lão trang chủ Bành gia trang, tiêu diệt đại đội nhân mã của Bành gia trang thì bọn họ càng có cớ tiếp nhận việc này.
Thượng bộ không thể nào trơ mắt nhìn hơn một ngàn đệ tử dưới quyền của bọn họ bị người khác tàn sát, tới lúc đó Thượng bộ muốn bắt Lý Thất Dạ là hợp tình hợp lý.
– Dương Thăng Bình, gọi tiểu súc sinh kia ra, bằng không đầu chó của ngươi sẽ rụng!
Bành Sở Quân mặt già lạnh lùng, hai mắt sát cơ dữ dội!
Dương Thăng Bình vịn chuôi kiếm, nhìn Bành Sở Quân, trầm giọng nói:
– Bành trang chủ, chớ phạm sai lầm. Tuy ta địa vị thấp tiếng nói nhỏ, thế nhưng vẫn phải cảnh cáo Bành trang chủ, hành động này sẽ mang tới tai ương ngập đầu cho Bành gia trang, cơ nghiệp của Bành gia trang sẽ bị hủy diệt chỉ trong một ngày, tới khi đó sợ rằng Bành trang chủ sẽ hổ thẹn với liệt tổ liệt tông.
– Dương Thăng Bình, ngươi là cái thá thì mà lại dám thuyết giáo lão phu, còn dám khoác lác cảnh cáo lão phu nữa.
Bành Sở Quân cười rùng rợn, nói lạnh lùng:
– Ngươi chỉ là một con chó săn nhỏ bé không đáng kể, hôm nay bắt ngươi trước rồi chém Lý súc sinh sau!
Bành Sở Quân vung tay, đệ tử Bành gia trang sau lưng hắn lập tức vọt về phía Dương Thăng Bình, muốn bắt giữ Dương Thăng Bình.
– Giết —
Dương Thăng Bình sao chịu để đệ tử Bành gia trang tới gần. Hắn muốn liều mạng bảo vệ hang đá, không cho đệ tử Bành gia trang vượt qua nửa bước.
“Phốc, phốc, phốc…”
Trong giây lát, Dương Thăng Bình liều mạng đẩy lùi mười mấy đệ tử Bành gia trang. Tuy Dương Thăng Bình không có tiếng tăm thế nhưng hắn là Chân Hào đại cảnh, là cường giả hàng thật giá thật, công lực vô cùng vững chắc, cường giả bình thường không thể so sánh.
– Làm càn —
Bành Sở Quân hừ lạnh, lập tức ra tay. Đại đạo cuồn cuộn, chân khí mênh mông như biển. Sau năm… ba chiêu, chỉ nghe “Ầm”, Dương Thăng Bình bị đánh hộc máu, lập tức bị trấn áp.
Bành Sở Quân là cao thủ của Cuồng Đình đạo thống, là Chân Hoàng đại cảnh. Hắn là lão thần của vương triều, thực lực vô cùng mạnh mẽ, đã từng sánh vai với hoàng đế Cuồng Đình đạo thống!
So với Bành Sở Quân thì Dương Thăng Bình kém hơn một cảnh giới, thực lực hai bên cánh nhau quá lớn, vì vậy trong vòng ba, năm chiêu, Dương Thăng Bình bại trận, lập tức bị trấn áp. Ba, năm người đệ tử Bành gia trang trói chặt Dương Thăng Bình.
Còn Chu Tư Tĩnh thì càng khỏi phải nói, nàng bị đệ tử Bành gia trang bắt ngay tức thì.
– Công tử, cẩn thận, có địch xâm lấn —
Sau khi bị đệ tử Bành gia trang bắt, Dương Thăng Bình quát lớn vào hang đá, nhắc nhở Lý Thất Dạ.
– Kiếm —
Sau khi bắt Dương Thăng Bình, Bành Sở Quân ra lệnh, đệ tử Bành gia trang nhảy ngay vào bên trong hang đá.
– Bẩm trang chủ, bên trong không có ai!
Lát sau, đệ tử Bành gia trang bẩm báo.
Nghe đệ tử Bành gia trang nói vậy, ngay cả Dương Thăng Bình cùng Chu Tư TĨnh cũng cảm thấy bất ngờ. Lý Thất Dạ rõ ràng ở trong hang đá, làm sao có thể không thấy!
– Không có ai? audio coi am
Nghe đệ tử bẩm báo, hai mắt Bành Sở Quân phát lạnh, sát cơ đáng sợ, nói rùng rợn:
– Xem ra hắn sợ chết nên chạy trốn trước. Hừ, thoát được hòa thượng cũng không thoát được miếu, trói bọn họ lại.
Sau khi Dương Thăng Bình cùng Chu Tư Tĩnh bị Bành Sở Quân bắt sống thì hai người bọn họ bi áp tải tới doanh trại của Bành gia trang.
Bành gia trang cũng chiếm một mảnh đất trống bên ngoài Khuyết Nha Sơn. Hơn một nghìn đệ tử Bành gia trang đóng quân ở đây. Nơi đóng quân nghiêm ngặt, khí tức lạnh lùng bức người, từng tên đệ tử đều có sát ý, khiến người ta không rét mà run.
Lần này Bành uy trang ra hết tinh nhuệ, đệ tử tinh nhuệ nhất Bành gia trang, quân đoàn mạnh nhất Bành gia trang đều bị kéo hết tới nơi này.
Lần này Bành gia trang kéo đội ngũ khổng lồ như vậy tới đây, trừ việc Bành Sở Quân muốn dốc hết toàn lực báo thù cho con trai đã chết ra thì còn muốn tăng thanh thế cho Thượng bộ.
Hôm nay bầu không khí ở Khuyết Nha Sơn căng thẳng, dính líu tới đại cục của toàn bộ Cuồng Đình đạo thống, thậm chí có thể nói chuyện xảy ra ở Khuyết Nha Sơn sẽ quyết định vận mệnh của Cuồng Đình đạo thống, thay đổi cách cục của Cuồng Đình đạo thống, Khuyết Nha Sơn chăc chắn nổi bão, Cuồng Đình đạo thống chắc chắn biến thiên, chắc chắn sinh ra hoàng đế mới.
Bành gia trang là bàng chi của Thượng bộ, bọn họ phụ thuộc vào Thượng bộ. Biến thiên trên Khuyết Nha Sơn, Bành gia trang bọn họ phải xuất lực, hơn nữa phải xuất rất nhiều lực. Chỉ có như vậy thì tương lai Thượng bộ cầm quyền, Bành gia trang bọn họ mới có thể được trọng dụng, có được nhiều lợi ích hơn.
Vì vậy, có thể nói Bành gia trang dốc hết sức lực, vì báo thù cho con trai, vì giúp Thượng bộ đoạt quyền, Bành Sở Quân lấy toàn bộ Bành gia trang ra đánh cược.
Hơn một nghìn đệ tử Bành gia trang độc chiếm một vùng không gian, trận doanh nghiêm ngặt, khiến nhiều môn phái thế gia không dám trêu chọc Bành gia trang. Ai cũng nhìn ra được, Bành gia trang lúc này hệt như một ngọn núi lửa đang hoạt động, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào. Chọc lúc này chẳng khác gì chọc tổ ông vò vẻ, tự tìm phiền phức.
Sau khi Dương Thăng Bình cùng Chu Tư Tĩnh bị áp tải tới doanh trại thì hai người bọn họ bị trói ở viên môn, có đao phủ đứng ở hai bên trái phải đang mài đao soàn soạt. Không còn nghi ngờ, Bành gia trang muốn chém đầu hai người bọn họ để răn chúng, nâng cao uy thế của Bành gia trang.