Đế Bá Audio Podcast
Tập 611 [Chương 3051 đến Chương 3055]
❮ sautiếp ❯Chương 3051: Thế giới không thể tồn tại
– Thế giới không thể tồn tại —
Phi Tiên Đế Tử thì thào. Hắn từng nghe phụ thân cùng ông ngoại thảo luận rất nhiều về thế giới này.
– Thế gian thật sự có một thế giới như vậy sao?
Phi Tiên Đế Tử dè dặt hỏi:
– Kỷ nguyên luân hồi, thời đại vỡ diệt. Thế nhưng có một thế giới lại ngoại lệ, có thể chạy khỏi mọi sự trừng phạt, có thể kéo dài vô tận, không bị hủy diệt.
Nói tới đây, Phi Tiên Đế Tử cũng không dám khẳng định. Nếu như suy đoán này không phải của phụ thân cùng ông ngoại hắn thì Phi Tiên Đế Tử sẽ không dám tin.
Thế nhân không biết kỷ nguyên dài bao lâu, Đại Đế Tiên Vương cấp thấp không thể quan sát kỷ nguyên, chỉ có Đại Đế Tiên Vương cấp cao mới có thể quan sát kỷ nguyên. Nhưng muốn ngược dòng thời gian, quan sát dòng chảy thời gian thì chỉ có Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh.
Chỉ có Đại Đế Tiên Vương có thể ngược dòng thời gian như bọn họ mới biết bất kể kỷ nguyên nào cũng không thoát khỏi cảnh hủy diệt, mọi kỷ nguyên đều nằm trong luân hồi. Chính vì vậy, khi Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh đủ mạnh đều bước vào chung cực chinh chiến, bởi vì bọn họ muốn siêu thoát, bọn họ muốn canh giữ kỷ nguyên của mình.
Ngoại trừ chung cực chinh chiến thì bên trong hỗn độn vô tận có một thế giới. Đồn rằng thế giới này siêu thoát hủy diệt, nó không nằm trong tầm mắt của thương thiên, nó thuộc cõi xa hơn, là một thế giới không thể suy tính, là một thế giới không cách nào đi vào, không ai biết thế giới đó ra sao, cũng không ai biết thế giới đó hình thành như thế nào.
Vì vậy mọi người mới gọi nó là “thế giới không thể nào tồn tại” hoặc “thế giới không tồn tại”.
Đương nhiên, thế giới như vậy, đừng nói thế nhân mà ngay cả Đại Đế Tiên Vương cũng không cách nào chạm tới. Chỉ có Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh mới có thể chạm tới một góc nhỏ, thế nhưng vẫn không thể đi đến thế giới đó.
Giống như Phi Tiên Đế hay Chung Nam Thần Đế. Bọn họ đều là Đại Đế Tiên Vương đứng đầu mười ba châu nhưng bọn họ chỉ chạm tới một góc nhỏ, chỉ hiểu biết sơ sơ. Dù mạnh mẽ như bọn họ thì cũng không có cách đi đến thế giới đó.
– Thật sự có thể giới như vậy.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
– Có người từng đến thế giới đó. Có lẽ kỷ nguyên của chúng ta chưa có ai đến đó, thế nhưng kỷ nguyên bị hủy diệt từng có người đến đó.
– Chỉ có chúa tể kỷ nguyên mới có thực lực đến đó sao?
Phi Tiên Đế Tử không khỏi rùng mình. Phụ thân hắn Phi Tiên Đế cùng ông ngoại hắn Chung Nam Thần Đế cũng rất mạnh thế nhưng vẫn không thể đi đến thế giới đó, như vậy người có thể đi đến thế giới đó sẽ khủng bố như thế nào.
– Nếu không có cơ duyên, cưỡng cầu đi đến, e rằng ngay cả chúa tể kỷ nguyên cũng không thể!
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
– Muốn đi đến thế giới đó, cần cơ duyên, cũng cần thực lực, cuối cùng còn cần một viên đạo tâm.
Nói tới đây thì chỉ chỉ lồng ngực.
Lý Thất Dạ dừng một lát, mới nói:
– Bởi vậy, không có nhiều người đến được thế giới đó, ít nhất chưa nghe ai trong kỷ nguyên của chúng ta đến được. Theo ta thấy, kỷ nguyên của chúng ta có hắc ám bá chủ nhưng không thể đến đó, trừ khi bọn họ đột phá. Thế nhưng nếu như bọn họ đột phá thì sẽ không rụt cổ trong hắc ám mà sẽ giáng lâm từ lâu.
– Thế giới đó như thế nào? Là thế giới của tiên nhân sao?
Phi Tiên Đế Tử tưởng tượng, thế giới khó tới như vậy, cuối cùng là thế giới như thế nào.
– Có lẽ… gần giống với thế giới của chúng ta. Thế nhưng… có tiên nhân hay không thì chưa biết được.
Lý Thất Dạ cười nói.
– Có tiên nhân thật sao!
Phi Tiên Đế Tử rung động. Phụ thân hắn Phi Tiên Đế, ông ngoại hắn Chung Nam Thần Đế đều là nhân vật mạnh mẽ nhất thế gian. Ngay cả bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy tiên nhân nên Phi Tiên Đế Tử cũng không tin thế gian có tiên nhân. Tiên nhân trong miệng thế gian chỉ là lời đồn bậy mà thôi.
– Vậy phải xem ngươi định nghĩa tiên nhân như thế nào nữa.
Lý Thất Dạ nói.
Câu nói này làm Phi Tiên Đế Tử trầm mặc. Thế gian chưa ai từng nhìn thấy tiên nhân, ngay cả người kiến thức uyên bác như hắn cũng vậy. Muốn hắn định nghĩa tiên nhân… hắn cũng không biết nên định nghĩa như thế nào mới phải.
– Đại nhân định nghĩa tiên nhân như thế nào?
Phi Tiên Đế Tử ngẩng đầu nhìn Lý Thất Dạ, hỏi.
Lý Thất Dạ cười nhẹ, nói:
– Nếu ta định nghĩa tiên nhân thì sẽ là: một người không màn ngoại vật, chân chính bất tử bất diệt chính là tiên nhân. Những người khác, chỉ là ngụy tiên mà thôi.
– Không màn ngoại vật, chân chính bất tử bất diệt.
Nghe Lý Thất Dạ định nghĩa như vậy, Phi Tiên Đế Tử rít lạnh. Thế gian này, có ai bất tử bất diệt, không có ai cả! Ít nhất trong ấn tượng của hắn không ai làm được như vậy.
Ngay cả Lý Thất Dạ cũng không bất tử bất diệt. Trước đây hắn bất tử bất diệt là nhờ vào Trường Sinh Thảo, hiện tại hắn không làm được như thế nữa. Tuy hắn đã giấu tử hồn thế nhưng cũng có ngày phải chết. Hơn nữa trên thế gian vẫn còn sức mạnh có thể tiêu diệt hắn.
Người bất tử bất diệt thật sự, không chỉ không chết mà còn không có thứ gì có thể tiêu diệt hắn. Bất tử bất diệt, quá kinh khủng.
– Thế gian… e rằng không có tiên nhân.
Sau khi nghe Lý Thất Dạ định nghĩa như vậy, Phi Tiên Đế Tử không khỏi cười khổ. E rằng không ai có thể bất tử bất diệt.
– Thế gian không có thần tiên.
Lý Thất Dạ cười nhẹ, nói:
– Thế nhưng… không ở thế gian thì khó nói. Không ở thế gian của chúng ta, có lẽ có ngụy tiên.
Nói tới đây, hắn không khỏi mỉm cười.
– Ngụy tiên —
Phi Tiên Đế Tử không khỏi mở to hai mắt, hai mắt lập lòe ánh sáng.
– Là định nghĩa tiên nhân của mỗi người khác nhau.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Có lẽ, trong mắt người khác thì đó là tiên nhân, còn trong mắt ta thì chỉ là ngụy tiên mà thôi. Thế nhưng bất kể tiên nhân hay ngụy tiên, ít nhất không tồn tại ở thế gian của chúng ta!
– Thế gian không có thần tiên!
Phi Tiên Đế Tử than nhẹ, cũng xác thực câu nói mà phụ thân hắn từng nói. Giống như Lý Thất Dạ nói, tiên nhân cũng vậy, ngụy tiên cũng thế, e rằng không tồn tại trên thế gian này.
– Như vậy đại nhân đi thế giới không tồn tại —
Phi Tiên Đế Tử nhìn Lý Thất Dạ, hỏi.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói:
– Ngươi cảm thấy ta tới đó tìm kiếm tiên nhân? Suy nghĩ này không sai, dù sao ai cũng theo đuổi bất tử bất diệt.
– Đại nhân đã bất tử bất diệt, ta chỉ tò mò mà thôi.
Phi Tiên Đế Tử cười gượng, có chút lúng túng.
– Chân tiên cũng vậy, ngụy tiên cũng thế, có lẽ ở thế giới không tồn tại có chân tiên hoặc ngụy tiên.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Ta đi đến thế giới đó… cũng như ta từng nói, tạo bước ngoặc cho kỷ nguyên này, đồng thời, cũng muốn gặp tiên nhân.
– Ta không tưởng tượng được tiên nhân sẽ ra sao.
Phi Tiên Đế Tử cười khổ, nói.
– Tiên nhân ra sao… ta không biết. Nhưng ta biết, chung cực chinh chiến, có người sống sót trở lại.
Lý Thất Dạ cười nhạt.
Phi Tiên Đế Tử nhìn Lý Thất Dạ, nói:
– Ta biết, đại nhân là một ví dụ.
– Ngươi chỉ nói đúng một nửa.
Lý Thất Dạ mỉm cười lắc đầu, nói:
– Chẳng hạn như trong kỷ nguyên của chúng ta, trên thực tế ta không phải người duy nhất sống sót quay về từ chung cực chinh chiến.
– Còn có người sống sót quay về từ chung cực chinh chiến sao!
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Phi Tiên Đế Tử không khỏi giật mình.
– Không sai, còn có người sống sót quay về, ít nhất trước ta từng có, hơn nữa còn là kỷ nguyên của chúng ta.
Lý Thất Dạ nói chậm.
– Xem ra truyền thuyết là thật.
Phi Tiên Đế Tử hít lạnh, bởi vì hắn từng nghe phụ thân cùng ông ngoại nói tới truyền thuyết này. Khi đó Phi Tiên Đế cùng Chung Nam Thần Đế đều đoán có người sống sót quay về từ chung cực chinh chiến, nhưng sống sót quay về bằng cách nào thì người ngoài không biết. Thế nhưng, xác thật có khả năng này.
– Vậy… vậy sống sót quay lại bằng cách nào?
Phi Tiên Đế Tử không sao nghĩ ra. Chung cực chinh chiến, sống sót quay về bằng cách nào.
– Ta không biết. Theo suy đoán của ta, trong kỷ nguyên của chúng ta nếu như muốn chiến đến cùng thì không ai có thể sống sót quay về, thế nhưng lại có người sống sót quay về, cho nên chung cực chinh chiến lần thứ nhất mới làm người khác nghi vấn. Chung cực chinh chiến lần đó, cuối cùng có ai tham gia, hoặc chỉ là một tấm mộc, có người muốn thăm dò.
Nói tới đây, hai mắt Lý Thất Dạ trở nên thâm thúy, cười lạnh lùng.
Lý Thất Dạ nói vậy làm trái tim Phi Tiên Đế Tử đập thình thịch. Chung cực chinh chiến lần thứ nhất là một bí ẩn. Theo đạo lý, mấy lần chung cực chinh chiến sau này không ai còn sống trở lại, ngoại trừ tồn tại bất tử bất diệt như Lý Thất Dạ. Nếu như có người sống sót quay về từ chung cực chinh chiến, như vậy rất có khả năng là quay về từ chung cực chinh chiến lần thứ nhất.
– Chiến đến cùng —
Phi Tiên Đế Tử thở dài, nói:
– Nếu chiến đến cùng thì e rằng không ai còn sống quay về.
Nói tới đây, Phi Tiên Đế không khỏi thất vọng. Biết bao kỷ nguyên hủy diệt, những nhân vật đó dù mạnh mẽ cách mấy nhưng nếu chiến đến cùng thì cũng không thể sống sót quay về. Phụ thân cùng ông ngoại của hắn cũng chiến đến cùng. Hắn hiểu phụ thân cùng ông ngoại của hắn, bọn họ tuyệt đối không phải là hạng người bỏ dở giữa chừng, cũng sẽ không làm đào binh. Vì vậy, chiến đến cùng, có thể tưởng tượng ra vận mệnh của phụ thân cùng ông ngoại.
– Chuyện này cũng chưa chắc, không tính ngoại lệ như ta thì cũng có người chiến đến cùng, hơn nữa còn sống sót quay về.
– Chiến đến cùng mà vẫn sống sót quay về? Như vậy… có nghĩa chiến thắng sao?
Phi Tiên Đế Tử không khỏi phấn chấn, chuyện này mang tới hy vọng cho hắn.
Chương 3052: Tổ sào
Phi Tiên Đế Tử chợt thấy phấn khởi, không phải chỉ vì phụ thân cùng ông ngoại hắn có khả năng còn sống mà quan trọng hơn là, không tính ngoại lệ như Lý Thất Dạ, nếu như còn có người khác chiến đến cùng lại sống sót quay về như vậy có nghĩa kỷ nguyên này còn cứu được.
– Nếu thật sự có người chiến đến cùng nhưng vẫn còn sống trở lại thì tại sao kỷ nguyên vẫn bị hủy diệt, không ai giữ được kỷ nguyên của mình?
Phi Tiên Đế Tử tỉnh táo lại, bắt đầu nghi ngờ.
– Đó chính là chỗ thú vị nhất, cũng là một trong những lý do ta muốn đi thế giới không tồn tại.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Nếu ta đoán không sai thì chung cực chinh chiến chiến tới hồi cuối, bất khuất đứng thẳng, thế nhưng cuối cùng lại xoay người rời đi.
– Chiến tới hồi cuối, bất khuất đứng thẳng, nhưng lại xoay người rời đi.
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Phi Tiên Đế Tử không khỏi ngơ ngác:
– Nếu như vậy… tại sao không giữ gìn kỷ nguyên của mình?
– Có một số chuyện, không ai biết được đáp án.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
– Giống như câu hỏi của ngươi, tại sao lại không giữ gìn kỷ nguyên của mình. Nhưng người ta xoay người rời đi không có nghĩa không giữ gìn kỷ nguyên của họ. Cũng giống như tại sao Cổ Thế Giới lại tồn tại.
Câu nói này làm Phi Tiên Đế Tử ngạc nhiên hồi lâu. Rất nhiều kỷ nguyên hủy diệt, thế nhưng vẫn còn rơi rớt lại một số nơi như Tham Tác chi địa Hảo Vọng Giác, như Viễn Hoang… những nơi đó đều là tàn tích của một kỷ nguyên. Bên trong những tàn tích kỷ nguyên đó là thế giới tĩnh mịch, không có sinh linh, không có sự sống.
Thế nhưng Cổ Thế Giới là một ngoại lệ. Cổ Thế Giới không thuộc về kỷ nguyên của bọn họ nhưng lại tràn trề sức sống. Cổ Thế Giới giống như nối tiếp một kỷ nguyên nào đó, còn tại sao lại nối tiếp theo cách này thì không ai biết lý do.
– Vì vậy, năm đó từng có người trèo lên thế giới không tồn tại ở chính chỗ này.
Lý Thất Dạ nói chậm:
– Hơn nữa, rất có thể không chỉ có một mình. Theo ta tính toán, ngay cả chúa tể kỷ nguyên cũng phải trèo lên thế giới không tồn tại một mình, không phải một thân một mình thì không thể trèo lên thế giới không tồn tại. Như vậy… ngươi có thể phát suy sức tưởng tượng của mình.
Phi Tiên Đế Tử rung động. Nếu thật sự có người mạnh đến như vậy thì người đó có thể đứng ngạo nghễ ở chung cực chinh chiến, sau đó xoay người rời đi cũng không lạ.
– Không đúng! Nếu như có thể toàn thân rời khỏi chung cực chinh chiến thì tạo sao không kết thúc luôn? Vì sao vẫn để kỷ nguyên luân hồi, để đại thế sụp đổ?
Phi Tiên Đế Tử cảm thấy đằng sau chuyện này có chỗ kỳ lạ, thế nhưng lại không thể nói rõ kỳ lạ ở đâu.
– Vì vậy, đây chính là điểm thú vị nhất.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Nếu đổi lại là ngươi, nếu ngươi đạt tới trình độ cao như vậy thì ngươi sẽ làm như thế nào?
– Giữ gìn kỷ nguyên, chấm dứt sụp đổ.
Phi Tiên Đế Tử trả lời ngay mà không cần suy nghĩ. Đây cũng là mục tiêu của các đời tiên hiền. Đã có rất nhiều người phấn đấu trên con đường này, vô số tiên hiền nối tiếp nhau đi con đường này, phụ thân hắn như thế, ông ngoại hắn cũng vậy.
– Thế nhưng có người lại không làm như vậy.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
– Có lẽ hắn đã di dời kỷ nguyên của mình, hoặc hắn chỉ lo cho bản thân, hoặc hắn đã từ bỏ… từ bỏ tất cả!
– Tại sao từ bỏ?
Phi Tiên Đế Tử không hiểu. Nếu hắn có thực lực như vậy thì hắn nhất định sẽ làm tấm chắn giữ gìn kỷ nguyên của mình, hắn tuyệt đối không từ bỏ.
– Ta không biết, dù sao ta không phải hắn.
Lý Thất Dạ nói:
– Có lẽ hắn cảm thấy thế nhân không đáng cứu rỗi, hoặc hắn cảm thấy còn có nhân vật khủng bố hơn, hoặc hắn đang giữ gìn kỷ nguyên của hắn nhưng hậu nhân không biết.
Phi Tiên Đế Tử trầm mặc. Hắn không hiểu, dù sao đạt tới trình độ cao như vậy thì mạnh như hắn cũng không tìm hiểu được.
– Nếu là đại nhân? Đổi lại là đại nhân thì ngài sẽ làm sao?
Trầm mặc hồi lâu, Phi Tiên Đế Tử ngẩng đầu nhìn Lý Thất Dạ, vô cùng nghiêm túc, nói.
– Ngươi muốn nói ta có giữ gìn kỷ nguyên hay không đúng không?
Lý Thất Dạ mỉm cười, lắc đầu nói:
– Ta sẽ không giữ gìn kỷ nguyên… nhưng cũng không xoay người rời đi… ta sẽ chiến đến cùng! Sẽ tiếp tục chiến đấu… có lẽ, chung cực chinh chiến chỉ là điểm xuất phát của ta mà thôi. Chiến không ngừng nghỉ! Đây chính là đáp án của ta!
– Chiến không ngừng nghỉ!
Câu nói này làm tinh thần Phi Tiên Đế Tử rung động. Chung cực chinh chiến chỉ là điểm xuất phát… vậy thì muốn chiến đấu tới cảnh giới như thế nào nữa!
– Vì vậy mười ba châu cần các ngươi giữ gìn, cần các ngươi kiên trì.
Lý Thất Dạ nói khẽ:
– Nếu tương lai cho ta một lựa chọn, ta muốn làm một người khai thác, mở ra một cánh cửa lớn cho bản thân ta.
Phi Tiên Đế Tử gật đầu, không nói thêm nữa.
Cho dù vậy, Lý Thất Dạ với Phi Tiên Đế Tử cũng trò chuyện rất lâu. Bọn họ bố cục lại Thiên Thần thư viện, để Thiên Thần thư viện có cái bảo vệ khi hắc ám buông xuống, để Thiên Thần thư viện có thể chống đỡ qua những năm tháng khó khăn nhất, trở thành một ngọn đèn soi sáng mọi người tiến tới!
“Đùng —” khi Lý Thất Dạ cùng Phi Tiên Đế Tử bố cục lại Thiên Thần thư viện thì sâu trong Cổ Thế Giới truyền tới tiếng vang rất lớn, có hỗn độn khí trào lên.
Trong nháy mắt, một cái tổ khổng lồ bay lên chậm chạp. Cái tổ này được xây bằng một loại tiên mộc không biết tên. Chỉ thấy hỗn độn vô tận buông xuống, pháp tắc cổ xưa chìm nổi, lòng tổ dập dờn tiên quang như có hoa tiên giáng trần. Thoạt nhìn cái tổ này có thể uẩn nhưỡng tiên vật.
Lúc này, một con cự long cùng một con mãnh hổ đang dùng thần thông mạnh mẽ nhất để khiêng vác cái tổ khổng lồ này. Nhưng cái tổ khổng lồ này dường như không muốn rời đi. Khi nó được vác lên thì “đùng” một cái rồi chìm xuống.
Trong nhất thời, Cổ Thế Giới dậy tiếng rồng ngâm hổ gầm, cự long cùng mãnh hổ lại khiêng cái tổ khổng lồ lên.
– Đồ tốt —
Nhìn cái tổ khổng lồ, Phi Tiên Đế Tử khen ngợi. Tất cả lão tổ của Thiên Thần thư viện đều nhìn qua đó, mọi người cũng không biết Cổ Thế Giới còn cất giấu tiên vật dường này.
– Xem ra bọn họ đã tìm thấy.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Đây là tổ sào, là khởi nguyên, là nơi sinh ra hai tộc bọn họ!
– Bọn họ muốn quy nguyên nha.
Tu La hâm mộ:
– Rồi cũng tới lúc tới lượt chúng ta quy nguyên.
– Không, chúng ta không quy nguyên.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Quy nguyên không nhất định tốt cho chúng ta… hoặc có bồn máu đang há miệng chờ đợi chúng ta.
Tu La ngạc nhiên, thế nhưng Lý Thất Dạ không nói thêm nữa.
– Lên —
Cuối cùng, Hoàng Long cùng Bá Hổ gầm lên. Bọn họ dùng hết thảy sức mạnh của mình, dốc hết toàn bộ thần thông. Có thể nói, bọn họ không tiếc thiêu đốt thọ huyết của mình để khiêng cái tổ khổng lồ này.
“Đùng —” Hoàng Long cùng Bá Hổ cố gắng thêm lần nữa, cuối cùng cùng lay chuyển được cái tổ khổng lồ. Cuối cùng Cổ Thế Giới rung chuyển, giống như có thứ gì đó vừa bị nhổ ra. Hoàng Long cùng Bá Hổ cùng hét dài, hai người bọn họ vác tổ sào bay lên bầu trời.
“Ầm —” Trong nháy mắt, Hoàng Long cùng Bá Hổ vượt qua hư không, đi đến bầu trời Thiên Thần thư viện, cái tổ khổng lồ che khuất bầu trời Thiên Thần thư viện.
– Đại nhân, chúng ta đi trước.
Hoàng Long rất hưng phấn, nói rằng:audio coi am
– Nếu ngày khác đại nhân có chuyện cần dùng tới thì hai tộc mặc cho đại nhân sai khiến, con cháu hai tộc thề chết đi theo đại nhân!
Tuy Hoàng Long cùng Bá Hổ đang khiêng vác cái tổ khổng lồ thế nhưng vẫn cúi người chào Lý Thất Dạ. Bởi vì Lý Thất Dạ chỉ điểm bọn họ, để bọn họ tìm về khởi nguyên của hai tộc – Tổ Sào!
Tổ Sào quá quan trọng với hai tộc. Có Tổ Sào thì hai tộc sẽ khác hẳn.
– Đi đi, chúc mừng các ngươi tìm về Tổ Sào.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Tương lai hai tộc không ngừng sinh sôi, nhất định có thể trở về đỉnh cao.
Hoàng Long cùng Bá Hổ đều hưng phấn hét dài, cuối cùng bọn họ khiêng Tổ Sào rời khỏi.
– Tới lượt chúng ta rồi.
Sau khi nhìn Hoàng Long cùng Bá Hổ rời đi thì Lý Thất Dạ nói chậm. Bọn họ đã bố cục Thiên Thần thư viện gần xong rồi.
“Đùng —” Thiên Thần thư viện lại giam giữ Cổ Thế Giới. Trời đất rung chuyển, Cổ Thế Giới lại biến mất, Thiên Thần thư viện nhảy khỏi cửu thiên.
Chớp mắt, khung cảnh trước mắt mọi người thay đổi. Cổ Thế Giới biến mất, bọn họ không còn ở Cổ Thế Giới nữa. Lúc này, Thiên Thần thư viện quay trở lại Kiêu Hoành châu.
Nhìn ra ngoài, núi non y cũ, thế giới bên ngoài không thay đổi.
– Trở về rồi —
Nhìn thấy thế giới bên ngoài không thay đổi, núi non y cũ, rất nhiều người ở trong Thiên Thần thư viện cực kì mừng rỡ.
Thiên Thần thư viện xuất hiện ở Kiêu Hoành châu, quay về tầm mắt của thế nhân, tin tức này gây náo động không nhỏ, nhất là Kiêu Hoành châu.
Rất nhiều tu sĩ không biết tại sao Thiên Thần thư viện biến mất. Thiên Thần thư viện là biểu tượng của bách tộc, nó đột ngột biến mất làm cho nhiều người bàng hoàng.
Bây giờ Thiên Thần thư viện trở lại làm không ít người yên lòng, rất nhiều tu sĩ dù không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng cũng tới chúc mừng dồn dập.
Một số đại giáo cương quốc có Tiên Vương lão tổ từng vây quét Thiên Thần thư viện thì sợ bể mật. Bởi vì Thiên Thần thư viện bình yên quay lại có nghĩa Tiên Vương lão tổ của bọn họ đã chết. Chuyện này giống như sấm sét giữa trời quang! Trong nhất thời, không ít đại giáo cương quốc bàng hoàng, chờ bị thanh toán!
Chương 3053: Đồ Tiên Đế Trận
Thiên Thần thư viện quay về Kiêu Hoành châu, Lý Thất Dạ rời khỏi Thiên Thần thư viện đi thăm cố nhân.
Bên trong một góc mênh mông không ai biết ở Thiên Thần thư viện có một chiếc thuyền vô cùng lớn. Chiếc thuyền này đậu nơi đó giống như một khối đại lục đang trôi nổi. Trên thuyền núi non chập trùng, sơn hà ầm ầm sóng dậy, cấu thành một thế giới.
Đây là cự hạm do Lý Thất Dạ đúc, đám người Nam Đế ngồi trên chiếc cự hạm này để đến thập giới.
– Công tử trở lại —
Sau khi Lý Thất Dạ trở lại, rất nhiều người trên cự hạm hoan hô, rất nhiều người lao ra ngoài nghênh đón Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy tất cả mọi người bình yên, Lý Thất Dạ không khỏi mỉm cười. Đương nhiên, khi cự hạm đi tới thập giới, Lý Thất Dạ không hề lo lắng. Ngoại trừ có Hoàng Long cùng Bá Hổ hộ đạo thì còn có Huyết Ngưu Thần Ma làm chủ lực.
Quan trọng hơn là ở thập giới còn có Tiên Đế tiếp ứng, chỉ cần cự hạm có thể xông lên thập giới thì cho dù Đại Đế tam tộc Thần, Ma, Thiên đánh lén cũng không đáng lo.
– Công tử —
Nhìn thấy Lý Thất Dạ, kích động nhất là Lý Sương Nhan cùng Trần Bảo Kiều. Các nàng lao lên đầu tiên, ôm chồm lấy Lý Thất Dạ. Trong lòng các nàng, không có gì quan trọng hơn Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ cũng ôm chặt các nàng, lâu ngày gặp lại, nhưng cảm giác vẫn thân quen như cũ!
Lâu ngày gặp lại, Lý Thất Dạ ôm từng người một. Khi nhìn thấy Thiên Tùng Thụ Tổ, Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:
– Xem ra đạo hạnh của ngươi lại tinh tiến.
– Phải cám ơn công tử chỉ điểm. Ta muốn tu luyện lại, kết đồ đằng trở thành Thượng Thần.
Thiên Tùng Thụ Tổ cười nói.
– Ngươi là thụ yêu, không nhất định phải đi con đường này.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói.
– Đúng vậy! Ta cũng cảm thấy không nhất định phải trở thành Đại Đế Tiên Vương hay Thượng Thần. Ta đã tìm được một đại đạo mới.
Long Kinh Tiên kiêu ngạo, nói.
Lý Thất Dạ vỗ đầu nàng, cười mắng:
– Ngươi có mười hai mệnh cung, không theo đuổi thiên mệnh thì quá lãng phí thiên phú của ngươi. Ngày sau, ngươi rất có khả năng nắm giữ mười hai thiên mệnh.
– Xí, ai nói mười hai thiên mệnh thì ngon, ta tìm được một đại đạo, đang cân nhắc có nên tu luyện với Vô Song hay không. Chờ chúng ta tiễn đạo kết hợp, nhất định đồ sát Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh.
Nói tới đây, Long Kinh Tiên hất mặt kiêu căng.
Long Kinh Tiên có được thiên phú kinh người. Ngay cả mười ba châu thiên tài lớp lớp thì nàng cũng có ưu thế tuyệt đối. Nàng có được tiên mệnh, về mặt thiên phú, nàng có thể nghiền ép mọi người, ngay cả thiên tài có được tiên huyết cũng vậy. Bởi vậy Long Kinh Tiên mới kiêu ngạo như thế!
Vấn đề duy nhất là đạo tâm của nha đầu này không kiên định. Nếu như nàng có đạo tâm giống như Mai Tố Dao hay Minh Dạ Tuyết thì e rằng không ai có thể ngăn cản nàng trở thành Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh.
– Bớt khoe khoang, cố gắng tu luyện. Ngươi có thiên phú như thế, không tu luyện ra mười hai thiên mệnh, xem xem ta có lột da ngươi không.
Lý Thất Dạ lại vỗ đầu nàng, cười mắng.
– Hừ, ai nói nhất định phải gánh chịu mười hai thiên mệnh. Ta phát hiện một cách, không cần gánh chịu thiên mệnh cũng rất nghịch thiên.
Long Kinh Tiên kiêu ngạo nói.
Nghe Long Kinh Tiên nói như vậy, Lý Thất Dạ mỉm cười. Hắn không coi thường Long Kinh Tiên, nếu như nàng chịu chăm chỉ thì nhất định rất đáng sợ, bởi vì nắm giữ tiên mệnh có nghĩa nàng nắm giữ thiên phú không gì sánh bằng, không ai vượt qua!
Trở lại cự hạm, Lý Thất Dạ còn nhìn thấy Huyết Ngưu Thần Ma, tiên lão Chiến Thần Điện. Nhìn thấy bọn họ, Lý Thất Dạ đánh giá một lát, nói rằng:
– Xem ra các ngươi đều thoát thai hoán cốt, trẻ ra không ít.
Lý Thất Dạ không nói giỡn. So với trước đây, bọn họ đã thay đổi, trẻ trung hơn, tinh lực dồi dào hơn.
– Thiên địa tinh khí của thế giới này… à không, phải nói là hỗn độn khí ở nơi này tốt hơn Cửu Giới rất nhiều.
Huyết Ngưu Thần Ma nói:
– Làm tinh lực ta dồi dào hơn.
Huyết Ngưu Thần Ma nắm giữ huyết thống tuyệt luân, sau khi lên thập giới thì được lợi không ích, bởi vì hỗn độn khí ở thập giới bỏ xa Cửu Giới rất nhiều.
– Thiên Tùng còn định trùng tu… hài, mấy lão già này không quyết đoán như hắn, chúng ta còn đang suy nghĩ.
Tiên lão Chiên Thần Điện nghiêm túc nói.
Mặc dù tuổi tác của Thiên Tùng Thụ Tổ rất lớn, thế nhưng, luận tinh lực thì Thiên Tùng Thụ Tổ có ưu thế hơn, Huyết Ngưu Thần Ma, tiên lão Chiến Thần Điện không thể sánh bằng.
– Đại đạo vô song, ai cũng có thể bước ra đại đạo của mình, chỉ xem xem quyết tâm của các ngươi mà thôi
Lý Thất Dạ cười nói:
– Chuyện này, ta không thể miễn cưỡng các ngươi. Các ngươi phải hỏi đạo tâm của mình, nếu như các ngươi không đủ kiên định thì dù khiên cưỡng cũng sẽ tẩu hỏa nhập ma.
Đám tiên lão của Chiến Thần Điện đều nghiêm túc cân nhắc câu nói của Lý Thất Dạ. Sau khi tới thập giới, tầm mắt của bọn họ được mở mang. Khi ở Cửu Giới, bọn họ đã trèo lên đỉnh cao. Thế nhưng đi đến thập giới, bọn họ mới thấy trời cao biển rộng, vẫn còn một con đường dài để đi.
Lý Thất Dạ gặp mặt từng người một, cuối cùng hắn nói rằng:
– Nha đầu Tố Chân được mang đi rồi chứ.
Hộ Thiên Giáo Tố Chân cũng đi đến thập giới. Lý Thất Dạ mang Tố Chân tới thập giới là có suy tính riêng.
– Đúng, Tố Chân cô nương được Mục Thiên Tiên Đế mang đi rồi.
Tô Ung Hoàng gật đầu, nói.
Tố Chân có thể xuất thế có liên quan rất lớn với Mục Thiên Tiên Đế. Ban đầu Mục Thiên Tiên Đế bỏ Tố Chân ở lại Cửu Giới là hy vọng Lý Thất Dạ bồi dưỡng. Bởi vì Tố Chân có quan hệ hết sức gần gũi với Khải Chân Tiên Đế.
Bây giờ Lý Thất Dạ mang Tố Chân lên thập giới. Mục Thiên Tiên Đế biết Lý Thất Dạ có dự tính riêng, vì vậy hắn phải đích thân bồi dưỡng Tố Chân. Huống chi, Lý Thất Dạ đã tượng hình cho Tố Chân, sau này chỉ cần dạy dỗ là được.
– Được rồi, được rồi, đừng bịn rịn nữa, mau xem thử Đồ Tiên Đế Trận của chúng ta.
Khi Lý Thất Dạ gặp gỡ từng người, Long Kinh Tiên tính khí táo bạo kéo Lý Thất Dạ bỏ chạy.
Nhìn Long Kinh Tiên gấp gáp biểu diễn thành quả của các nàng cho Lý Thất Dạ xem, ngay cả Tư Mã Ngọc Kiếm cùng Bạch Kiếm Chân đều mỉm cười.
– Bọn tỷ muội, mau bày trận, để Thất Dạ thúi tha thấy phong thái vô địch của chúng ta.
Long Kinh Tiên hung hăng gào lớn, vội vàng đi gọi đám Lý Sương Nhan.
Trên bình nguyên bên trong cự hạm, đám Lý Sương Nhan được gọi tới, các nàng sắp sửa bày xuống đại trận mạnh mẽ nhất thế gian — Đồ Tiên Đế Trận!
“Vù —” Trong chớp mắt, Ngân Tiễn tách ra, giống như một bông hoa bạc đang nở, giống như pháo hoa nổ tung trong đêm tối. Chớp mắt, bất kể thời gian hay không gian đều hòa tan vào ánh sáng của Ngân Tiễn, phù văn đại đạo trải ra, nháy mắt cấu thành tuyệt thế đại trận.
Thời gian, không gian, đại đạo, âm trận, luân hồi… bị tuyệt thế đại trận hòa tan thành một thể.
Bên trong đại trận, phù văn cổ xưa chìm nổi, đại đạo vô thượng liên miên, sức mạnh kinh khủng vượt qua mọi lĩnh vực. Đây là một lĩnh vực tuyệt sát, bất kể ai đi vào lĩnh vực này đều bị tàn sát.
“Vù —” Lý Sương Nhan vào trận, thôi diễn đại trận biến hóa. Nàng là bộ phận chủ chốt của đại trận, đại trận sẽ biến hóa theo thôi diễn của nàng.
Lý Sương Nhan yêu thích trận pháp từ nhỏ, khi chưa đi theo Lý Thất Dạ thì nàng cũng đã có trình độ trận pháp không tầm thường.
Sau này được Lý Thất Dạ chỉ điểm thì càng khác hẳn, trình độ trận pháp đạt tới cấp độ không ai sánh bằng. Thế nhưng khi còn ở Cửu Giới thì Lý Sương Nhan không có sân khấu biểu diễn trận pháp.
Khi các nàng hoàn chỉnh Đồ Tiên Đế Trận thì trình độ trận pháp của Lý Sương Nhan được phát huy tối đa!
“Cheng —” Trần Bảo Kiều cầm trường đao, tinh lực xoáy mạnh như một cơn bão. Tinh lực cùng ánh đao của nàng hòa vào mọi góc ngách trong đại trận. Nàng di chuyển theo Lý Sương Nhan. Nàng giống như một cánh cửa, muốn vượt qua đại trận thì nhất định phải vượt qua nàng.
Lý Sương Nhan thôi diễn đại trận, còn Trần Bảo Kiều thì hộ trận cho nên mới di chuyển theo Lý Sương Nhan. Hai nàng khắng khít không kẽ hở. Có thể nói, không ai am hiểu Lý Sương Nhan thôi diễn đại trận bằng Trần Bảo Kiều. Mỗi lần Lý Sương Nhan biến hóa đại trận, Trần Bảo Kiều đều xuất hiện đúng lúc.
“Đùng —” Thái Dương thể Tô Ung Hoàng bùng nổ. Thái Dương thể đại thành bùng nổ, nháy mắt làm Đồ Tiên Đế Trần tràn ngập sức mạnh hủy diệt. Còn Đồ Tiên Đế Trận thì dường như có thể luyện hóa mọi thứ trên thế gian.
Đại đạo của Tô Ung Hoàng mạnh mẽ dữ dội, đạo cơ thì chất phác. Nàng chủ đại trận, giống như một cây cột, rắn chắc không ai rung chuyển nổi.
Nhất là khi tay cầm Cổ Ngọc, Thủy Bảo lơ lửng trên đầu. Tiềm lực của nàng bùng nổ vô hạn. Nàng trấn thủ toàn bộ đại trận. Có nàng trấn thủ, Đồ Tiên Đế Trận gắn két thành một khối, không có kẽ hở, có thể nghiền nát tất cả.
Tô Ung Hoàng hùng vĩ như núi là chủ trận thích hợp nhất.
Lý Sương Nhan thôi diễn Đồ Tiên Đế Trận, Trần Bảo Kiều hộ trận, Tô Ung Hoàng chủ trận, Đồ Tiên Đế Trận như sống lại.
“Bùng —” Bốn Thương Nữ xuất thân Huyết tộc nhảy vào trong trận, hóa thành trận nguyên. Các nàng có được huyết thống vô song, khi tinh lực của các nàng hòa tan vào bên trong đại trận, đại trận biến thành biển máu mênh mông, cung cấp tinh lực cho đám Lý Sương Nhan.
Trong chớp mắt, Đồ Tiên Đế Trận tràn ngập sức mạnh. Tinh lực dùng mãi không hết không ngừng cung cấp sức mạnh cho Đồ Tiên Đế Trận!
Chương 3054: Trận Pháp Vô Song
Sau khi bốn Thương Nữ vào chỗ, Long Kinh Tiên cùng Tiễn Vô Song kết hợp. Chỉ nghe “vù”, tiễn mang xuất hiện ở mọi góc ngách, đáng sợ hơn là tiễn mang diễn hóa đại đạo vô cùng, không chỉ bắn giết mà còn diệt luôn đại đạo.
Đây là uy lực sau khi Long Kinh Tiên cùng Tiễn Vô Song kết hợp với nhau. Ảo diệu vô thượng của các nàng hòa tan vào Đồ Tiên Đế Trận làm tiễn đạo của các nàng bùng nổ cực hạn, biến các nàng trở thành lĩnh vực vô thượng bên trong Đồ Tiên Đế Trận. Bất cứ ai đi vào Đồ Tiên Đế Trận đều bị tiễn đạo của các nàng khống chế.
Lúc này, Long Kinh Tiên cùng Tiễn Vô Song chẳng những trở thành chủ lực của Đồ Tiên Đế Trận mà còn trở thành kỹ năng khống chế của Đồ Tiên Đế Trận. Một khi kẻ thù bị Đồ Tiên Đế Trận bao vây thì sẽ bị Long Kinh Tiên cùng Tiễn Vô Song khống chế định hướng, bất cứ ai bị khống chế đều không thể trốn thoát!
“Coong, coong, coong” Tử Thúy Ngưng cầm Tiên Huyết Mâu trên tay. Tiên Huyết Mâu lập lòe huyết quang khủng bố. Khoảnh khắc này, Tử Thúy Ngưng dường như có thể đâm chết bất cứ ai bước vào Đồ Tiên Đại Trận. Nàng trở thành trường mâu kinh khủng nhất đại trận.
Cùng lúc, Bạch Kiếm Chân cùng Tư Mã Ngọc Kiếm tuốt kiếm khỏi vỏ. Bạch Kiếm Chân kiếm đạo dữ dội, kiếm động sơn hà sụp đổ, một kiếm chém đứt vạn thế, kiếm ý tuyệt luân trở thành sát phạt sắc bén nhất Đồ Tiên Đế Trận.
Còn Tư Mã Ngọc Kiếm thì lại khác. Kiếm đạo của nàng không hình không bóng, có mặt ở khắp mọi nơi, không chỗ nào không có, thế nhưng lại không thấy hình bóng, giống như không hề tồn tại.
Nàng mờ mịt cùng Bạch Kiếm Chân dữ dội tạo thành tổ hợp hoàn mỹ, cộng thêm Tử Thúy Ngưng sát phạt hung mãnh nhất, các nàng trở thành sức mạnh sát phạt mạnh mẽ nhất Đồ Tiên Đế Trận. Các nàng là tổ hợp vô cùng hoàn mỹ, các nàng giống như phong nhận, có thể đâm xuyên yết hầu của bất cứ ai.
Cuối cùng, Lam Vận Trúc biến mất, đại đạo của nàng hòa tan vào Đồ Tiên Đế Trận. Ánh sáng đại đạo dập dờn, dường như luân hồi. Nàng dường như đang sữa chữa Đồ Tiên Đế Trận, luân hồi Đồ Tiên Đế Trận.
Lam Vận Trúc dường như sữa chữa thời gian, không gian, đại đạo… bất cứ sai lầm hay thất bại nào đều được sữa chữa đúng lúc, đều được luân hồi.
“Đùng —” Tất cả mọi người vào chỗ, Đồ Tiên Đế Trận tỏa ra khí tức vô cùng khủng bố, sát phạt, đồ diệt, vô địch… Lúc này, nhìn Đồ Tiên Đế Trận, ngay cả Đại Đế Tiên Vương cũng nghiêm nghị.
– Đồ Tiên Đế Trận của chúng ta như thế nào!
Long Kinh Tiên đắc ý, nói:
– Đây là Đồ Tiên Đế Trận hoàn mỹ nhất thế gian! Là thành quả từ vô số tâm huyết của chúng ta!
Cũng không trách Long Kinh Tiên đắc ý. Bởi vì thiên phú của nàng cao nhất nên nàng góp nhiều sức nhất giúp Đồ Tiên Đế Trận trở nên hoàn mỹ.
Các nàng sữa chữa Đồ Tiên Đế Trận không phải vì Đồ Tiên Đế Trận của Lý Thất Dạ không đủ mạnh mà bởi vì Đồ Tiên Đế Trận của Lý Thất Dạ thích hợp cho tất cả mọi người. Bây giờ bị các nàng sữa chữa, Đồ Tiên Đế Trận thích hợp với các nàng hơn, hoàn mỹ hơn, giống như chế riêng cho các nàng, phát huy sức mạnh cực hạn của Đồ Tiên Đế Trận.
– Quả thật hoàn mỹ!
Lý Thất Dạ quan sát tỉ mỉ một lát, cuối cùng gật đầu, nói rằng:
– Các ngươi đã tạo được sức mạnh nòng cốt, còn sức mạnh hậu kỳ có thể bù đắp sau. Quan trọng nhất là các ngươi còn thì đại trận không vỡ, người càng đông thì sức mạnh càng lớn.
Đồ Tiên Đế Trận có thể bù đắp sức mạnh vô hạn, đương nhiên quan trọng nhất vẫn là sức mạnh của nòng cốt. Bởi vì Đồ Tiên Đế Trận có mạnh hay không thường do sức mạnh nòng cốt quyết định, vì vậy các nàng cường hóa sức mạnh nòng cốt của Đồ Tiên Đế Trận.
Quan trọng hơn là, các nàng vẫn luôn cường hóa Đồ Tiên Đế Trận cho nên các nàng phối hợp rất ăn ý. Chỉ thế thôi cũng phát huy được toàn bộ sức mạnh của Đồ Tiên Đế Trận, phát huy tất cả ảo diệu của Đồ Tiên Đế Trận.
– Há, nói như vậy chúng ta có thể đồ sát Đại Đế Tiên Vương rồi.
Long Kinh Tiên không khỏi đắc ý.
– Trình độ cao hơn thì phát huy tốt hơn.
Lý Thất Dạ cười nói:
– Nếu các ngươi trở thành Đại Đế Tiên Vương hoặc thành tựu Thượng Thần thì sức mạnh sẽ lớn hơn.
– Chưa chắc nha.
Long Kinh Tiên đắc ý:
– Nói không chừng chúng ta mở ra một con đường độc nhất vô nhị. Ai nói nhất định phải trở thành Đại Đế Tiên Vương.
Lý Thất Dạ mỉm cười, không phản bác. Dù sao cũng không phải không thể.
– Nếu Mai cô nương với Ma Cô tiền bối gia nhập thì càng khác biệt.
Lý Sương Nhan nói:
– Chúng ta vẫn còn một ý tưởng, đó là thêm các nàng vào.
– Cũng không phải không thể, cũng là một cách làm linh động hơn.
Lý Thất Dạ gật đầu nói:
– Thế nhưng, nếu gươi muốn thêm nguyên tố thời gian vào đại trận thì phải tiến thêm bước nữa. Tuy ngươi thôi diễn trận pháp mạnh lắm rồi, thế nhưng vẫn thua kém Trận Cực Tiên Đế năm xưa. Nếu ngươi đạt tới trình độ đó…
-… như vậy, thêm vào Ma Cô cùng Tố Dao thì Đồ Tiên Đế Trận sẽ mạnh hơn, giúp Đồ Tiên Đế Trận có thể biến hóa vô hạn. Khi đó, thế gian không ai phá được trận pháp này. Vì vậy, các ngươi không phải chỉ tăng cường đạo hạnh của bản thân mà còn phải nắm vững vị trí trong trận pháp.
Lý Thất Dạ nói.
Trên thực tế Đồ Tiên Đế Trận bây giờ đã mạnh lắm rồi, chỉ là yêu cầu của Lý Thất Dạ quá cao.
– Hừ, ngươi chỉ giỏi nói miệng, có bản lĩnh thì xông lên.
Long Kinh Tiên kiêu ngạo nói.
– Được, ta chơi với các ngươi, mài giũa các ngươi một hồi.
Lý Thất Dạ mỉm cười, bước vào Đồ Tiên Đế Trận, nói rằng:
– Đừng quên, ta là kẻ địch của các ngươi! Qua được ải của ta thì ngày sau các ngươi mới có thể cuồng bá vạn thế!
Lý Thất Dạ gửi gắm rất nhiều hy vọng vào Đồ Tiên Đế Trận, chỉ cần các nàng tiến thêm một bước, như vậy tương lai rất triển vọng!
“Đùng —” Tinh lực của Lý Thất Dạ bùng nổ, bốn loại tiên thể nghiền nát mọi thứ, thiên mệnh chìm nổi. Lúc này, Lý Thất Dạ xưng bá vạn thế, vô địch thế gian.
– Giết —
Đối mặt với Lý Thất Dạ, đám Lý Sương Nhan cũng hiếu chiến. Các nàng cực khổ mài giũa Đồ Tiên Đế Trận chính là vì hôm nay.
“Đùng, đùng, đùng…” Trong giây lát, trời đất rung chuyển, sát phạt kinh thiên, Lý Thất Dạ độc chiến Đồ Tiên Đế Trận, uy lực khủng bố chấn động tất cả mọi người…
…………
Mấy hôm sau, Lý Thất Dạ không tôi luyện Đồ Tiên Đế Trận với đám Long Kinh Tiên thì thảo luận hướng tu luyện đại đạo của mười ba châu với đám Thiên Tùng Thụ Tổ. Lý Thất Dạ gửi gắm rất nhiều hy vọng vào bọn họ, bởi vì bọn họ đều là tinh nhuệ ở Cửu Giới, ngày sau có thể gánh vác trọng trách. Vì vậy Lý Thất Dạ mới tốn tâm huyết mài giũa bọn họ.
Còn không thì Lý Thất Dạ lẳng lặng lĩnh hội đại đạo, bình tĩnh không vội. Hắn đang chờ thời cơ…
Một hôm, Lý Thất Dạ đang khoanh chân ngộ đạo thì bỗng mở mắt. Lúc này, đôi mắt của hắn cực kì thâm thúy, dường như nhìn xuyên vạn cổ, nhìn xuyên cửu thiên thập địa.
Lý Thất Dạ bấm đốt tính toán, kinh ngạc thốt:
– Kỳ quái, tại sao lại tới sớm… không thể như thế.
Nói tới đây, hắn không khỏi trầm ngâm, dự đoán rất nhiều khả năng.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ dặn dò:
– Gọi cho Nam Đế, kêu hắn đi đón Tiên Đế tới từ Cửu Giới. Mang theo lệnh bài của ta, ai cả gan làm loạn, giết không tha!
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Thiên Tùng Thụ Tổ đi ngay.
– Cửu Giới lại có Tiên Đế?
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, tất cả mọi người kinh ngạc, rất nhiều người nhìn nhau ngơ ngác.
– Thời gian trôi qua thật nhanh… một đời Tiên Đế mới đã tới.
Ngay cả Huyết Ngưu Thần Ma cũng cảm khái.
– Không, có chút bất ngờ.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói:
– Theo tính toán, Cửu Giới Tiên Đế đời này đến sớm hơn dự tính, có chút kỳ quái. Mặc dù ta tới thập giới rất sớm nhưng Cửu Giới Tiên Đế đời này cũng xuất hiện quá sớm.
Lý Thất Dạ gánh chịu thiên mệnh ở Cửu Giới thế nhưng hắn không nán lại Cửu Giới quá lâu nên Cửu Giới được bù đắp rất nhiều thiên địa tinh khí.
Dù sao thì sau khi Tiên Đế gánh chịu thiên mệnh cũng không tới thập giới ngay mà sẽ ở lại Cửu Giới một khoảng thời gian, thậm chí có một số Tiên Đế nán lại lâu hơn.
Phải biết, Cửu Giới kém xa thập giới. Sau khi Tiên Đế gánh chịu thiên mệnh, nếu như nán lại Cửu Giới thì sẽ hút rất nhiều thiên địa tinh khí, Cửu Giới mất rất nhiều sức mạnh đại đạo để nuôi dưỡng một Tiên Đế.
Vì vậy, Tiên Đế nán lại Cửu Giới càng lâu thì Cửu Giới khôi phục nguyên khí càng chậm. Bởi vì Cửu Giới Tiên Đế hút quá nhiều thiên địa tinh khí.
Còn Lý Thất Dạ, sau khi gánh chịu thiên mệnh thì rời khỏi Cửu Giới ngay tức khắc nên thiên địa tinh khí ở Cửu Giới hồi phục rất nhanh, thiên mệnh mới cũng xuất hiện sớm hơn.
Thế nhưng, Lý Thất Dạ tính toán một chút, mặc dù hắn tới thập giới sớm thế nhưng Cửu Giới Tiên Đế đời này cũng xuất hiện quá sớm.
Chương 3055: Tân Tiên Đế
Không chỉ một mình Lý Thất Dạ cảm nhận được Cửu Giới Tiên Đế mới mà những Đại Đế Tiên Vương mười ba châu khác cũng cảm nhận được. Lúc này mười ba châu xuất hiện vầng sáng, không gian gợn sóng lăn tăn. Người bình thường không phát hiện được biến hóa nhỏ bé này, thế nhưng Đại Đế Tiên Vương thì khác, bọn họ cảm nhận được biến hóa vô cùng nhỏ bé này.
Có Đại Đế Tiên Vương suy tính, biết ngay Cửu Giới có Tiên Đế mới. Bọn họ suy tính xong cũng không khỏi giật mình, bởi vì Cửu Giới Tiên Đế đời này tới sớm hơn tưởng tượng. Bọn họ cũng không biết Cửu Giới đã xảy ra chuyện gì.
Vì sao Cửu Giới lại sản sinh Tiên Đế mới nhanh như vậy. Vì sao Cửu Giới Tiên Đế lại đi đến thập giới sớm như vậy. Đại Đế Tiên Vương ở thập giới rất tò mò, bọn họ cũng muốn biết tại sao lại như vậy.
Có Đại Đế Tiên Vương quan sát mười ba châu, thậm chí suy tính tọa độ Cửu Giới Tiên Đế mới xuất hiện ở mười ba châu. Thậm chí có Đại Đế Tiên Vương cấp cao đã suy tính ra tọa độ Cửu Giới Tiên Đế mới sẽ xuất hiện.
Thế nhưng Cửu Giới Tiên Đế xuất hiện, càng có Nam Đế đích thân đi đón Cửu Giới Tiên Đế mới. Vì vậy những Đại Đế Tiên Vương đã tính được tọa độ Cửu Giới Tiên Đế mới sẽ xuất hiện không dám hành động dại dột.
Bởi vì thế gian đều biết Nam Đế là đệ tử của Âm Nha. Nam Đế đích thân đi đón Cửu Giới Tiên Đế mới cũng đại biểu cho thái độ của Âm Nha.
Đương thời, Âm Nha đồ vạn thế, ngay cả Đại Đế Tiên Vương cũng phải run rẩy! Còn ai dám vi phạm ý chí của Âm Nha, ngay cả Thế Đế cũng không địch lại Âm Nha thì nhũng người còn lại sao dám đối đầu Âm Nha, làm vậy chẳng khác tự tìm đường chết, tự rước cái chết vào mình!
Vì vậy khi Nam Đế đích thân tới tiếp đón thì tất cả Đại Đế Tiên Vương mười ba châu đều trầm mặc, không dám ra tay. Một khi chọc giận Âm Nha, hậu quả không cần nhiều lời, e rằng sẽ rất thảm.
Âm Nha oai phong, thế gian không ai dám chọc. Mới đây vừa giết hơn mười Đại Đế Tiên Vương, giết hắc ám bá chủ chạy thục mạng. Hôm nay ai dám đối đầu với Âm Nha nữa chứ!
“Đùng” trước mong đợi của mọi người, tiên quang bắt đầu phun trào, cuối cùng có người đánh vỡ giới ngại đi vào mười ba châu. Tiên Đế vừa đi vào mười ba châu tuy mạnh mẽ thế nhưng dáng vẻ rất chật vật, quần áo của hắn rách nát không ít, có thể đoán được hắn gặp rất nhiều khó khăn khi trèo lên mười ba châu.
Nhìn thấy Cửu Giới Tiên Đế mới giá lâm, Đại Đế Tiên Vương mười ba châu trầm mặc.
Thời đại này, từ sau khi Âm Nha tới đây thì tam tộc Thần, Ma, Thiên dường như bất lợi. Mặc dù Thiên tộc Đạo Long Thiên Đế gánh chịu thiên mệnh trước nhất, sau đó lại là Kim Qua, thoạt nhìn Thiên tộc chiếm ưu thế.
Thế nhưng sau đó Nam Đế gánh chịu bốn thiên mệnh khiến Đại Đế Tiên Vương tam tộc Thần, Ma, Thiên cảm thấy áp lực. Bởi vì Nam Đế có tiềm lực trở thành Tiên Vương mười hai thiên mệnh, huống chi, bây giờ còn có Cửu Giới Tiên Đế mới.
Nếu như sau này tam tộc Thần, Ma, Thiên không xuất hiện thêm vài Đại Đế thì thời đại này bách tộc sẽ tỏa sáng còn tam tộc thì mờ nhạt.
Huống chi bách tộc còn có nhân vật khủng bố như Âm Nha tọa trấn, càng đè nén tất cả Đại Đế tam tộc Thần, Ma, Thiên không thở nổi.
Trong mơ màng, Đại Đế tam tộc Thần, Ma, Thiên dường như nhìn thấy tam tộc bị bách tộc trấn áp vận mệnh.
Cửu Giới Tiên Đế mới giá lâm, Đại Đế Tiên Vương tam tộc đương nhiên không nhận ra hắn. Cuối cùng Cửu Giới Tiên Đế mới được Nam Đế dẫn đi gặp Lý Thất Dạ.
Nhìn thấy Cửu Giới Tiên Đế mới, Lý Thất Dạ không khỏi kinh ngạc. Cửu Giới Tiên Đế mới này cũng coi như cố nhân, từng gặp gỡ Lý Thất Dạ, hoặc coi như một nửa kẻ địch.
Nam tử này cực kì xinh đẹp, đẹp tới mức mê hoặc lòng người. Người này là một mỹ nam tử tuyệt thế, đẹp tới mức không giống nam tử mà giống mỹ nữ hơn. Hắn mặc quần áo màu trắng, thần thái lạnh nhạt, giống như một nhành mai trong sương tuyết, không ai có thể hình dung, không bút mực nào có thể miêu tả.
Nếu như nam tử này ra oai Tiên Đế thì vẫn uy hiếp bát phương, khí tức nam nhi cuồng bá hung mãnh. Thế nhưng ở trước mặt Lý Thất Dạ, hắn thu hồi oai Tiên Đế nên mới cảm thấy hắn là một mỹ nam tử xinh đẹp vô song. Nếu như hắn mặc quần áo con gái thì ai cũng tin chắc hắn là một tuyệt thế mỹ nữ.
– Mai Ngạo Tuyết.
Nhìn Cửu Giới Tiên Đế mới, Lý Thất Dạ mỉm cười, nói:
– Truyền nhân Tiễn Long thế gia gánh chịu thiên mệnh, không tính bất ngờ.
Năm đó Lý Thất Dạ từng gặp mỹ nam tử này ở Thạch Dược giới, còn là một nửa kẻ thù.
Băng Phong công tử Mai Ngạo Tuyết, truyền nhân Tiễn Long thế gia, anh trai của Mai Ngạo Nam. So với Mai Ngạo Nam tiếng tăm ngập trời, có dã tâm vấn đỉnh thiên mệnh thì Mai Ngạo Tuyết rất điệu thấp. Thời đại đó có rất nhiều người ở Thạch Dược giới không biết đến sự tồn tại của Mai Ngạo Tuyết. Ở Thạch Dược giới, mọi người chỉ biết tới Mai Ngạo Nam!
Thế nhưng, Mai Ngạo Nam từng tranh giành thiên mệnh lại không trở thành Thiên Đế còn Băng Phong công tử Mai Ngạo Tuyết điệu thấp lại trở thành Tiên Đế, tuy cũng khiến người khác bất ngờ nhưng cũng nằm trong dự tính.
– Ngạo Tuyết bái kiến đại nhân.
Sau khi nhìn thấy Lý Thất Dạ, hắn không bày vẻ Đại Đế Tiên Vương mà lại cúi người chào Lý Thất Dạ.
– Tiễn Long thế gia cũng coi như trở thành truyền thừa một môn bốn đế.
Lý Thất Dạ gật đầu, nói:
– Xem ra lão tổ nhà các ngươi chỉ điểm ngươi không ít. Là Đồ Huyền báo với ngươi đúng không.
– Bẩm đại nhân, Đồ Huyền lão tổ cùng Thạch lão có lời thăm hỏi ngài.
Mai Ngạo Tuyết lại cúi đầu với Lý Thất Dạ.
Mặc dù Mai Ngạo Tuyết đã là Tiên Đế thế nhưng hắn chưa có tư cách biết được thân phận của Âm Nha. Thế nhưng Đồ Huyền lại nói với Mai Ngạo Tuyết một vài bí mật.
Năm xưa Đồ Huyền từng tham gia trận chiến ở Thần Thú Thiên Vực, sau khi Lý Thất Dạ tiêu diệt Đề Thiên Cốc, hắn còn đến bái kiến Lý Thất Dạ, biết được thân phận Âm Nha của Lý Thất Dạ.
– Thì ra ngươi với muội muội của ngươi có chung sư phụ.
Lý Thất Dạ gật đầu mỉm cười, không mấy bất ngờ.
Thạch lão trong miệng Mai Ngạo Tuyết chính là sư phụ của Mai Ngạo Nam, cũng chính là người đá từng làm thành vệ trưởng ở Bệ Ngạn Thú Thổ. Sau này hắn trở thành người hộ đạo của Mai Ngạo Nam.
Khi Mai Ngạo Tuyết trèo lên thập giới, lão tổ Tiễn Long thế gia Đồ Huyền cùng người đá nói với hắn thân phận của Lý Thất Dạ, cũng nhắc nhở Mai Ngạo Tuyết nương nhờ Lý Thất Dạ. Chỉ cần Lý Thất Dạ che chở hắn thì dù có Đại Đế Tiên Vương mạnh mẽ cách mấy muốn đuổi giết hắn thì Lý Thất Dạ cũng có thể đảm bảo hắn bình yên vô sự.
Lý Thất Dạ nhìn Mai Ngạo Tuyết, nói chậm:
– Cửu Giới Tiên Đế mới, trong lòng ta có vài nhân tuyển, muội muội của ngươi là một trong số đó. Thế nhưng làm ta kinh ngạc đó là ngươi lại đi trước một bước.
– Không dối gạt đại nhân, muội muội của ta còn phủ bụi chưa xuất thế, nếu không đời này ta khó tranh nổi.
Mai Ngạo Tuyết khiêm tốn.
Năm đó Mai Ngạo Nam không địch nổi Lý Thất Dạ. Khi Lý Thất Dạ phô bày thủ đoạn vô địch thì Mai Ngạo Nam biết nàng không có cơ hội trở thành Tiên Đế, nàng không có tư cách giành thiên mệnh với Lý Thất Dạ.
Bởi vậy, khi Lý Thất Dạ gánh chịu thiên mệnh, Mai Ngạo Nam nghe lời sư phụ, nàng lựa chọn bỏ qua thời đại này, phủi bụi bản thân mình, Mai Ngạo Tuyết cũng phủi bụi cùng.
Thế nhưng Mai Ngạo Tuyết xuất thế sớm hơn nên đi trước một bước, bước lên đỉnh cao, gánh chịu thiên mệnh, trở thành Tiên Đế.
Từ đây, Tiễn Long thế gia nhanh chân hơn mọi người, trở thành truyền thừa một môn bốn đế! Phi Tiên Giáo bị tiêu diệt còn Tiễn Long thế gia thì trở thành một môn bốn đế, tương lai rất triển vọng!
– Đừng khiêm tốn, tư chất của ngươi không kém muội muội ngươi. Có điều ngươi không có hùng tâm như muội muội của ngươi mà thôi.
Lý Thất Dạ lắc đầu, nói chậm.
Năm đó danh tiếng Mai Ngạo Tuyết kém xa Mai Ngạo Nam nhưng không có nghĩa Mai Ngạo Tuyết không bằng Mai Ngạo Nam. Trên thực tế thực lực của Mai Ngạo Tuyết không thua kém Mai Ngạo Nam, thế nhưng hắn sống điệu thấp, quan trọng hơn là, hắn cực kì yêu thương em gái.
Có thể nói, Mai Ngạo Nam có dã tâm làm Tiên Đế thì Mai Ngạo Tuyết đồng ý nhường đường cho nàng, thậm chí còn hộ đạo nàng. Cũng giải thích tại sao Mai Ngạo Tuyết thiên phú không kém gì Mai Ngạo Nam nhưng không nổi tiếng bằng nàng.
Trên thực tế, năm đó ở Thạch Dược giới Lý Thất Dạ cũng coi trọng Mai Ngạo Tuyết. Thế nhưng khi đó Mai Ngạo Tuyết quá bằng phẳng, không có dã tâm vấn đỉnh thiên mệnh. Hắn không ham danh lợi, ưa thích an nhàn, vì vậy mới không có tiếng tăm.
Được Lý Thất Dạ khen ngợi, Mai Ngạo Tuyết chỉ mỉm cười, không kiêu không vội. Dù sao hắn trở thành Tiên Đế một cách chậm mà chắc, hơn nữa thập giới còn có người mạnh hơn nên hắn không tự cao tự mãn, dù sao con đường sau này còn dài.
– Tương lai đại đạo miên man, Tiên Đế chỉ là bắt đầu, ngươi còn đường dài phải đi. Nếu ngày sau sơ tâm của ngươi không thay đổi thì ta tin ngươi nhất định rực rỡ hào quang, Cửu Giới Tiên Đế chúng ta, không có kẻ yếu! Đều là ngàn chọn một, đều được máu tươi gột rửa!
Lý Thất Dạ nói.Nguồn truyện audio Podcast
– Vãn bối hiểu.
Mai Ngạo Tuyết khom người, nói chân thành:
– Ngạo Tuyết mới tới thập giới, chưa hiểu chuyện, ngày sau còn cần đại nhân chỉ dẫn, còn cần chư vị tiền bối chỉ điểm.
– Tiễn Long thế gia các ngươi vẫn còn Tiên Đế, ngươi có thể tới bái kiến. Con đường tương lai, ta tin bọn họ có thể giải thích với ngươi.
Lý Thất Dạ nói.
Mai Ngạo Tuyết vui vẻ, không ngờ hắn còn có thể gặp được Tiên Đế lão tổ của Tiễn Long Thế gia ở thập giới.