1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 612 [Chương 3056 đến Chương 3060]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 612 [Chương 3056 đến Chương 3060]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 3056: Lại thấy người bí ẩn

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói:

– Thời đại này khiến ta hơi bất ngờ, Tiên Đế mới sinh ra hơi đột nhiên, Cửu Giới xảy ra chuyện gì sao?

Mai Ngạo Tuyết lắc đầu, nói:

– Sau khi đại nhân rời khỏi thì Cửu Giới hưng thịnh, không thay đổi gì nhiều, chỉ có thiên địa linh khí trở nên nồng nặc hơn mà thôi. Theo ta thấy chuyện này có liên quan tới thế giới Hư Không. Thiên địa tinh khí ở thế giới Hư Không không gì sánh bằng, không ngừng uẩn nhưỡng thiên địa nhân kiệt, cũng uẩn nhưỡng luôn cả Cửu Giới.

Thế giới Hư Không mà Mai Ngạo Tuyết ní chính là thế giới bên trong Hư Không Môn. Lý Thất Dạ từng cường hóa thế giới này, biến nó trở thành thế giới độc nhất vô nhị. Không nói ngoa chứ thiên địa tinh khí ở thế giới Hư Không nồng nặc tới mức người khác khó tưởng tượng nổi. Nơi đó giống như một mảnh đại địa nguyên sơ, dư sức uẩn nhưỡng sinh linh Cửu Giới.

– Thì ra là như vậy.

Lý Thất Dạ gật đầu, cũng không tính bất ngờ. Dù sao thế giới bên trong Hư Không Môn được chính hắn cường hóa, cũng chính hắn khống chế. Có thể nói không ai hiểu thế giới bên trong Hư Không Môn bằng hắn.

Nếu như thế giới Hư Không Môn tẩm bổ Cửu Giới thì Cửu Giới hình thành thiên mệnh mới sớm hơn dự tính cũng hợp tình hợp lý.

Nhắc đến Cửu Giới, Lý Thất Dạ với Mai Ngạo Tuyết trò chuyện rất lâu, nói rất nhiều chuyện về Cửu Giới kể từ khi Lý Thất Dạ rời khỏi, cũng nói về một vài cố nhân.

Đồng thời Lý Thất Dạ cũng chỉ điểm Mai Ngạo Tuyết một hai, chỉ điểm về tình hình chung của mười ba châu, về hướng tu hành đại đạo ở mười ba châu.

Mặc dù Mai Ngạo Tuyết đã là Tiên Đế thế nhưng còn lâu mới hiểu biết mười ba châu bằng Lý Thất Dạ. Bởi vậy khi được Lý Thất Dạ chỉ điểm, Mai Ngạo Tuyết được ích lợi không nhỏ, cũng mường tượng ra hướng tu hành sau này, giống như xua mây thấy mặt trời.

– Đi đi, đi gặp Tiên Đế Tiễn Long thế gia các ngươi đi.

Sau khi trò chuyện xong, Lý Thất Dạ dặn dò Mai Ngạo Tuyết.

Mai Ngạo Tuyết đứng lên vái lại Lý Thất Dạ thật sâu, sau đó chào tạm biệt mọi người rồi mới rời khỏi, đi gặp Tiên Đế Tiễn Long thế gia!

– Các ngươi tu luyện đi, ta phải bế quan một thời gian ngắn.

Sau khi Mai Ngạo Tuyết rời khỏi, Lý Thất Dạ nói với mọi người.

Mọi người không dám quấy nhiễu Lý Thất Dạ. Đám Lý Sương Nhan canh cửa dùm Lý Thất Dạ, không cho phép bất cứ ai quấy rầy.

Trên thực tế Lý Thất Dạ không bế quan mà lén lút đi tới nơi thần bí nhất Kiêu Hoành châu. Nơi đây không có tiêu chí, cũng không có dấu vết, tất cả đều bị che đậy, không ai tìm được. Sự tồn tại của nơi này là một bí mật, không ai biết tới.

Sau khi Lý Thất Dạ tới nơi này thì lẳng lặng chờ đợi. Hắn đang chờ một người.

Cuối cùng, người Lý Thất Dạ chờ đợi cũng đến, mặc dù đến hơi muộn. Người này rất thần bí, hắn che đậy tất cả, không cho phép ai biết xuất thân của hắn, dung mạo của hắn, hành tung của hắn, hơi thở của hắn… tất cả đều bị che đậy, không có dấu vết. Cường giả suy tính hắn cũng không tính được kết quả, bởi vì hắn không cho phép bất cứ ai biết về hắn.

– Ngươi lại tới muộn.

Lý Thất Dạ nhìn người bí ẩn, cười nói:

– Dường như lần nào ngươi cũng tới muộn, còn ta thì luôn đúng giờ.

– Lúc này có rất nhiều cặp mắt đang theo dõi ngươi, đến đây rất khó khăn, chúng ta tránh gặp nhau đi.

Người bí ẩn nói.

– Ta biết, có lẽ đây là lần cuối cùng. audio coi am

Lý Thất Dạ nói chậm:

– Vì vậy trước khi đi, ta có một số chuyện muốn bàn giao với ngươi, cũng là hậu chiêu mà ta để lại cho thế giới này.

– Ngươi muốn đi thế giới không tồn tại?

Mặc dù Lý Thất Dạ không nói rõ nhưng người bí ẩn cũng đoán được Lý Thất Dạ muốn làm gì. Dù sao bọn họ có thể sắp đặt ván cờ lớn như thế chứng tỏ hai người có cách nhìn giống nhau, đều là người nhìn xa trông rộng.

– Đúng, chuyện ta cần làm quá nhiều, không thể bị mười ba châu cản chân, tương lai ta muốn đi xa hơn nữa. Nếu như muốn chiến đến cùng, bất luận như thế nào ta cũng phải đi thế giới đó một chuyến. Trận chiến cuối cùng… không ai nắm chắc cả. Bằng không cũng không có nhiều người biến mất như thế.

Lý Thất Dạ nói chậm, vẻ mặt của hắn rất nghiêm túc.

Lý Thất Dạ nói vậy, người bí ẩn cũng trầm mặc. Không ai biết gánh nặng của Lý Thất Dạ nặng như thế nào, bởi vì Lý Thất Dạ mới là người chiến đến cùng. Những người khác không làm được như thế, hắn cũng không làm được như thế, bởi vì sau lưng của hắn có quá nhiều cản trở, hắn không bằng Lý Thất Dạ, một trận chiến… chiến đến cùng!

– Chiến đến cùng, hoặc mãi mãi không có đáp án, mãi mãi không có kết thúc… từ hỗn độn tới nay, không ai có thể thành công!

Người bí ẩn nói.

– Ta biết! Thế nhưng ta vẫn làm vậy.

Lý Thất Dạ nói:

– Ta muốn đi xa hơn… gánh vác thế giới mới là chuyện ta cần làm. Chuyện này… phải có người đi làm. Nếu không ai đi làm thì còn biết hy vọng vào ai nữa? Hắc ám bá chủ, hay là lão tặc thiên? Hắc ám bá chủ chỉ là một đám nhu nhược mà thôi. Hôm nay bọn họ không dám đứng ra thì ngày sau cũng đừng mong bọn họ đứng ra!

– Hạng người ngay cả kỷ nguyên của mình cũng không dám gìn giữ thì trông chờ gì bọn họ chiến đến cùng? Bọn họ chỉ tìm cách sống sót mà thôi.

Lý Thất Dạ nói một cách lạnh lùng.

– Thôi vậy.

Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, người bí ẩn thở dài.

– Ngày sau ngươi phải đi một mình, e rằng không ai phối hợp với ngươi nữa.

Lý Thất Dạ nói chậm:

– Nếu là ngày xưa thì thôi, thế nhưng hiện giờ thì khác. Hắc ám bá chủ đang rục rịch, có lẽ hắc ám sẽ buông xuống sớm thôi.

– Ta biết.

Người bí ẩn gật đầu, hắn nhìn Lý Thất Dạ, nói chậm:

– Ngươi nên biết con đường này cần có Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh, cần có Cổ Thần gánh vác đại cục.

– Ta biết.

Lý Thất Dạ gật đầu, nói:

– Khi cần thiết, Quy Phàm Cổ Thần có thể giúp ngươi một tay. Thế nhưng ngươi phải biết làm như vậy sẽ bại lộ một số chuyện. Vì vậy phải sử dụng cẩn thận. Còn Nhất Diệp tạm thời không thể giúp ngươi, hắn phải bế quan thâm thu.

– Ở cao quá lâu, cũng cần tiến bộ.

Người bí ẩn gật đầu, nói:

– Nếu như Nhất Diệp Tiên Vương có thể tiến bộ thì sẽ khác hẳn. Chúng ta còn thiếu Đại Đế Tiên Vương có thể một chọi một với hắc ám bá chủ.

– Bởi vậy Nhất Diệp mới khổ tu lần thứ hai. Nếu như chúng ta không có Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh có thể một chọi một với hắc ám bá chủ thì tình huống không lạc quan mấy, cũng nguy hiểm cho ngươi. Một khi hắc ám buông xuống, một mình ngươi rất khó chống đỡ đại cục.

Lý Thất Dạ nói.

– Thiên mệnh quy chân, chân ngã đăng tiên. Cho dù là Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh thì con đường phía trước cũng còn rất dài.

Người bí ẩn thổn thức:

– Mười hai thiên mệnh chỉ là bắt đầu mà thôi.

– Chân ngã vô song, chỉ có chân ngã mới thành tựu vô thượng, mới gánh nổi đại cục.

Lý Thất Dạ gật đầu:

– Thế nhưng chân ngã đăng tiên chỉ là lời an ủi. Cho dù thành tựu chân ngã thì cũng cách tiên rất xa. Thế gian vô tiên, không phải nói suông!

– Cần gì thành tiên.

Người bí ẩn cười nói:

– Chỉ cần đi tới hai bước này thì đã có thể gánh vác đại cục. Thế gian này, không tin còn có người mạnh hơn Luân Hồi Hoang Tổ.

– Khó nói lắm.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Có người ngủ đông rất sâu, cũng có người sa đọa vào hắc ám kiếm cách thay đổi! Vẫn câu nói cũ, dựa vào ngoại vật thì không phải người mạnh nhất. Kỷ nguyên trọng khí cũng thế, Thiên Bảo cũng vậy. Muốn siêu thoát, nhất định phải dựa vào chân ngã. Vì vậy trong hắc ám không ai có thể tiến xa hơn nữa.

– Không dựa vào ngoại vật, siêu thoát tất cả, thành tựu chân ngã, như vậy đã có thể xưng tiên.

Người thần bí nói.

– Tiên?

Lý Thất Dạ lắc đầu, nói rằng:

– Thành tựu chân tiên, nói nghe dễ lắm nhưng có ai dám xưng tiên. Với tầm mắt của chúng ta, đó chỉ là ngụy tiên mà thôi!

Người bí ẩn thở dài. Thế nhân không biết có hắc ám phủ kín đỉnh đầu bọn họ, thế nhưng bọn họ biết tương lai rất gian nan.

– Ngươi trở nên đa sầu đa cảm từ khi nào vậy.

Lý Thất Dạ cười nói.

Người bí ẩn lạnh lùng nhìn hắn, nói:

– Ngươi với ta đổi vai thử xem, chưa chắc ngươi không phát sầu. Nhà ngươi chuyên môn ném rắc rối cho ta thu dọn.

– Yên tâm, sẽ có người giúp ngươi. Dù sao Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh không phải ngồi không. Giống như Nhất Diệp, chỉ cần hắn có thể tiến thêm một bước thì lực chiến đấu của hắn sẽ tăng lên một nấc thang.

Lý Thất Dạ nói.

– Ta cũng hy vọng Nhất Diệp Tiên Vương sớm ngày quy chân, như vậy mười ba châu sẽ có thêm một viên dũng tướng, sẽ trở thành rường cột chống đỡ mười ba châu.

Người bí ẩn nói.

– Tương lai không thể nói trước. Ta đã tiêu diệt hết những biến số không thể khống chế, không thể dự đoán, đã san bằng đường đi cho các ngươi, ít nhất khả năng có người đâm lén sau lưng các ngươi sẽ giảm tới mức thấp nhất.

Lý Thất Dạ nói chậm.

– Hi vọng như thế.

Người bí ẩn nói:

– Đáng tiếc, như Viêm Đế, như Minh Nhân không còn. Bằng không hôm nay mọi người hợp tác với nhau, nhất định dẹp yên hắc ám.

– Như vậy cũng không thay đổi được bao nhiêu. Dẹp yên hắc ám chỉ là một góc trong đại thế mà thôi. Minh Nhân có theo đuổi của hắn, hắn đã đi được rất xa. Phi Tiên Đế giống vậy, Hỗn Nguyên Thượng Đế cũng không khác gì.

Lý Thất Dạ nói chậm.

– Mỗi người đều có kiến giải khác nhau.

Người bí ẩn chỉ có thể nói như thế. Dù sao cái nhìn đại thế của mỗi người mỗi khác, vì vậy lựa chọn cũng khác. Có người giữ gìn kỷ nguyên, có người bước lên chung cực chinh chiến.

Chương 3057: Đại thế nhiều gian khó

– Ta chỉ có thể nói: đại thế nhiều gian khó.

Nhìn người bí ẩn, Lý Thất Dạ nói chậm:

– Thế nhưng, dù ta rời đi thì ngươi cũng không đi một mình trên con đường này. Nhớ kỹ, còn có quân đoàn Bạch Hạc.

– Bạch Hạc quân đoàn.

Người bí ẩn nói:

– Năm đó ngươi cũng nhắc qua ngươi có mưu đồ cho quân đoàn này, nếu ta nhớ không lầm thì ngươi đã thiêu hủy danh sách.

– Vì vậy chỉ có một mình ta biết danh sách của quân đoàn Bạch Hạc.

Lý Thất Dạ mỉm cười, chỉ chỉ vào đầu của mình, nói rằng:

– Bây giờ ở mười ba châu, ngoại trừ ta ra thì không còn ai biết tình hình của quân đoàn Bạch Hạc.

– Thế nhưng… ngươi sẽ biết.

Nói tới đây, Lý Thất Dạ dừng lại một chút, mới nói:

– Tương lai không chỉ mình ngươi tiến lên mà quân đoàn Bạch Hạc cũng tiến lên với ngươi. Ngươi sẽ là thủ lĩnh của quân đoàn Bạch Hạc.

– Thế nhưng ngươi sẽ không đưa danh sách quân đoàn Bạch Hạc cho ta.

Người bí ẩn mỉm cười. Hai người bọn họ hợp tác lâu như vậy, hắn còn không hiểu Âm Nha hay sao?

– Đúng vậy, ta sẽ không nói với ngươi.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Không phải ta không tin tưởng ngươi mà bởi vì tai vách mạch rừng. Một ngày nào đó, ngươi sẽ biết toàn bộ thành viên của quân đoàn Bạch Hạc.

– Ta chờ ngày đó tới.

Người bí ẩn cũng mỉm cười, không quan tâm. Dù sao lòng tin giữa bọn họ không cần bút mực hình dung. Lý Thất Dạ làm như vậy nhất định có đạo lý của hắn.

– Khi cần xuất hiện, tự nhiên sẽ xuất hiện. Ngươi chỉ cần nhớ kỹ câu nói này của ta là được.

Lý Thất Dạ nhìn người bí ẩn, nói:

– Kẻ khác thường, nhất định là yêu quái.

– Ta sẽ nhớ kỹ.

Người bí ẩn gật đầu.

Quân đoàn Bạch Hạc rất thần bí, đừng nói Cửu Giới, ngay cả mười ba châu cũng rất ít người biết. Trên thực tế, dù bọn họ hợp tác khắng khít nhưng Lý Thất Dạ chưa từng tiết lộ bất cứ thành viên nào của quân đoàn Bạch Hạc.

– Khi nào bắt đầu chung cực chinh chiến?

Trầm mặc một lát, người bí ẩn nói chậm.

– Ngày đó rồi sẽ tới, nhưng không phải hiện tại.

Lý Thất Dạ nói:

– Đường còn dài, không thể đi hết cái một. Khi tới lúc chiến đến cùng thì một trận chiến định càn khôn. Có vài chuyện, không ai nói chắc, giống Cổ Minh năm đó, e rằng không ai muốn xuất hiện một Cổ Minh thứ hai!

Nghe thấy “Cổ Minh”, vẻ mặt của người bí ẩn trở nên trịnh trọng, nói chậm:

– Nếu như xuất hiện Cổ Minh thứ hai thì đúng là lớn chuyện!

– Đâu chỉ lớn chuyện, mà là chuyện động trời.

Lý Thất Dạ nói:

– Cho nên, chung cực chinh chiến sẽ có thế nhưng không phải hiện tại. Ta không hy vọng xuất hiện sai lầm trên đường.

– Thế nhưng có một số chuyện luôn nằm ngoài lòng bàn tay. Ngươi không phát động chung cực chinh chiến không có nghĩa người khác sẽ không phát động chung cực chinh chiến. Ví dụ như tôn đại phật nọ.

Người bí ẩn trầm giọng nói.

– Hắn sẽ. Sớm muộn gì hắn cũng khởi xướng chung cực chinh chiến, hơn nữa sẽ phát động chung cực chinh chiến trước ta.

Lý Thất Dạ gật đầu, nói nghiêm túc:

– Thế nhưng hắn không thể, cho dù hắn tự nhận hắn có thể chiến đến cùng.

– Đừng quên, hắn chuẩn bị trận chiến này lâu lắm rồi.

Người bí ẩn nói:

– Hắn chuẩn bị cho trận chiến này còn lâu hơn cả ngươi!

– Ta biết.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Có vài thứ không phải càng lâu thì càng tốt. Đừng quên hắn không thuộc về kỷ nguyên của chúng ta. Hắn tiên thiên không đủ, nếu không hắn tích lũy lâu như thế cũng không dừng lại ở đây. Muốn tới phần cuối thế giới chiến đến cùng, nhất định phải là kỷ nguyên của chúng ta. Nếu không cũng chỉ là hoa trong sương, trăng đáy nước.

Lý Thất Dạ nói vậy làm người bí ẩn trầm mặc hồi lâu, cuối cùng hắn nhìn Lý Thất Dạ nói rằng:

– Trận chiến đó, nếu như ngươi thắng, ngươi sẽ lấy gì thay thế, ngươi sao?

– Ngươi cả nghĩ rồi.

Lý Thất Dạ mỉm cười, lắc đầu nói:

– Ngươi cảm thấy ta sẽ làm chuyện nhàm chán như thế sao? Lại nói, hắc ám chi thủ như ta, cho dù thế chỗ thì hậu thế có thay đổi gì không? Cũng không khác biệt mấy.

– Vậy ngươi lấy thứ gì thay thế?

Người bí ẩn vẫn nhìn Lý Thất Dạ, vẻ mặt rất trịnh trọng, không hề có dấu hiệu thả lỏng.

– Thiên địa lương tâm!

Lý Thất Dạ nói:

– Thế gian, làm cách nào mới không còn lừa lọc? Chỉ có trời đất chứng giám mà thôi!

– Thiên địa lương tâm!

Hai mắt của người bí ẩn co rút, trầm mặc một hồi, cuối cùng mới nói:

– Thế nhưng… đừng quên rằng… đó là chuyện không thể!

– Ai nói không thể?

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói:

– Ngươi nên biết, trời đất chứng giám không phải câu nói suông. Nó không phải là thứ hư vô mờ mịt. Ngươi biết mà, thiên địa lương tâm có tồn tại! Tồn tại rất thật! Thế nhưng không ai có thể chạm tới nó mà thôi.

Nghe vậy, người bí ẩn trầm mặc không nói. Trời đất chứng giám, người biết tới đó ngày càng ít. Trời đất chứng giám trong miệng mọi người chỉ là lời nói trót lưỡi đầu môi mà thôi. Cũng giống như ngẩng đầu ba thước có thần linh, bọn họ chính là thần linh, cần gì phải ngẩng đầu ba thước!

Thế nhưng, người thần bí lại biết trời đất chứng giám có tồn tại! Thế nhưng trời đất chứng giám là gì, nó như thế nào, không ai biết. Giống như Lý Thất Dạ nói, không ai có thể chạm tới. Vì vậy, không ai biết trời đất chứng giám là gì, đâm ra mọi người đều cho rằng nó chỉ là thứ hư vô mờ mịt.

– Ta kinh doanh một thời đại. Ta khác với hắc ám bá chủ hay chúa tể kỷ nguyên. Bọn họ chỉ vì sinh tồn, chỉ vì giữ gìn kỷ nguyên của mình. Còn ta thì không chỉ muốn chiến đến cùng không thôi!

Nói tới đây, hai mắt của hắn lóe lên ánh sáng khủng bố.

– Có lẽ, có một ngày ngươi mang tiếng xấu muôn đời, tất cả mọi người đều coi ngươi là ác ma.

Người bí ẩn nói.

– Có lẽ có người cho rằng ta muốn trở thành thương thiên. Chẳng hạn hắc ám bá chủ, chẳng hạn một số người sống tạm bợ.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói:

– Thế nhưng bọn họ không biết rằng ta chưa từng muốn trở thành thương thiên.

Người bí ẩn không khỏi thở dài. Suy nghĩ cùng hành động của Âm Nha luôn nằm ngoài dự liệu của mọi người! Bởi vì hắn nhìn xa hơn mọi người!

– Bị người vạn thế thóa mạ là ác ma cũng được, bị người kính nể là thương thiên cũng vậy, ta không quan tâm.

Lý Thất Dạ nói:

– Ta chỉ muốn làm chuyện ta muốn làm, không mong gì hơn, chỉ như vậy thôi.

Người bí ẩn trầm mặc một hồi, cuối cùng hắn nhìn Lý Thất Dạ, nói:

– Như ngươi đã nói, đại thế nhiều gian khó. Bất kể như thế nào, ta sẽ không để đại thế này tan vỡ. Trời đất chứng giám cũng được, ác ma cũng được, cho dù là thương thiên thì ta cũng không quan tâm. Thế nhưng ngươi nhất định phải bảo đảm với ta, sẽ không xuất hiện Cổ Minh thứ hai. Ngươi cũng biết Cổ Minh thứ hai xuất hiện sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng tới mức không thể tưởng tượng nổi!

– Ta không dám đảm bảo với ngươi chuyện này.

Lý Thất Dạ nói:

– Muốn ta đảm bảo thì ta chỉ có thể đảm bảo rằng: nếu Cổ Minh thứ hai xuất hiện thì ta sẽ lên tiền tuyến, ta sẽ là người đầu tiên chém giết bọn họ, bất kể thân ta ở đâu, dù sống hay chết, ta đều giết họ! Đảm bảo như vậy đủ chưa.

Lý Thất Dạ đảm bảo trịnh trọng khí phách như thế, người bí ẩn không biết nói gì hơn. Bởi vì Lý Thất Dạ đã đảm bảo thì không thứ gì sánh bằng.

Lý Thất Dạ với người bí ẩn nói rất nhiều chuyện, bọn họ bí mật bày mưu, thế gian không ai biết tới, thậm chí dính dáng tới sinh tử của mười ba châu! Mỗi một mưu kế bí mật đều kinh thế hãi tục, thậm chí Đại Đế Tiên Vương nghe thấy cũng sẽ trố mắt ngoác mồm!

– Ta chỉ có thể chúc ngươi thuận buồm xuôi gió. Hoặc là, ngươi gặp được tiên. Hoặc là, ngươi có thể thành tiên. Thế gian này không ai có thể đi xa hơn ngươi.

Cuối cùng, người bí ẩn thở dài.

– Không, ngươi nên nói lại. Bất kể như thế nào thì Âm Nha vẫn là Âm Nha, thế gian có tiên chưa chắc là chuyện tốt.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nói chậm:

– Nếu như ta thật sự thành tiên thì chưa chắc đã là chuyện tốt. Nếu như có ngày ngươi nghe thấy ta thành tiên thì ta xin khuyên ngươi một câu, mau trốn, trốn được bao xa thì trốn bấy xa, đào một cái hố rồi tự chôn mình, đừng dại xuất hiện.

Lý Thất Dạ vừa giống nói giỡn vừa không giống nói giỡn, trong lời nói giỡn chứa đầy máu tanh.

– Nếu đúng như vậy thì ta sẽ là người đầu tiên chạy trốn.

Người bí ẩn cũng mỉm cười, đương nhiên cũng đang nói giỡn.

Cuối cùng, Lý Thất Dạ cùng người bí ẩn tan biến. Bọn họ không để lại bất cứ dấu vết gì, cũng không thể lại bất cứ manh mối gì để người ta suy tính, không ai được phép biết tới.

Trải qua trận chiến ở Thiên Thần thư viện thì mười ba châu trở nên yên tĩnh. Mười ba châu như biến thành một hồ nước yên ắng, rất nhiều đế thống tiên môn đóng cửa, ngay cả Thượng Thần cũng bớt xuất hiện. Thậm chí có người nảy sinh ảo giác, dường như Đại Đế Tiên Vương mười ba châu không dám thở mạnh, tất cả mọi người đều nén thở, tất cả mọi người đều bắt đầu trốn tránh.

Khi tất cả mọi người đều cho rằng mười ba châu quá yên tĩnh thì có một hôm đất đai mười ba châu bốc khí lành, giống như mặt đất thành tinh.

Mười ba châu biến hóa, tất cả sức mạnh trong thiên địa ở mười ba châu cũng bắt đầu gắn kết lại, gắn kết về một hướng.

Mặc dù tốc độ không nhanh, thế nhưng tất cả hỗn độn khí cùng sức mạnh đại đạo của mười ba châu đều hội tụ lại một nơi. Chỉ một lúc thôi đã trở thành dòng chảy cuồn cuộn, liên miên không dứt, tiếng ầm ầm dậy khắp thiên địa, giống như có một dòng sông lớn đang chảy trên bầu trời, mọi tu sĩ mười ba châu đều nghe thấy âm thanh đó.

Chương 3058: Trích Nguyệt Tiên Tử

– Có người muốn gánh chịu thiên mệnh.

Khi hỗn độn khí cùng sức mạnh đại đạo hội tụ, có Đại Đế Tiên Vương cùng Thượng Thần biết chuyện.

Đương nhiên, có người gánh chịu thiên mệnh, trở thành Đại Đế Tiên Vương, mọi người cũng không thấy bất ngờ.

Đương thời có bốn người gánh chịu thiên mệnh: Đạo Long Thiên Đế, Kim Qua, Nhân Thánh, Nam Đế. Hơn nữa trong bốn người bọn họ, ngoại trừ Đạo Long Thiên Đế ra thì ba người còn lại chưa gánh chịu thiên mệnh lần thứ hai, à không… phải nói là hai người bởi vì Nhân Thánh đã chết.

Cho nên thiên mệnh vẫn còn dư sức, mọi người biết đời này còn có thể xuất hiện thêm vài vị Đại Đế Tiên Vương, thậm chí thiên tài bách tộc càng có cơ hội gánh chịu thiên mệnh, trở thành Tiên Vương.

Còn nguyên nhân phía sau, mọi người không cần nhiều lời.

Hỗn độn khí gắn kết, sức mạnh đại đạo hội tụ, sức mạnh thiên mệnh dần hiện. Mọi người biết thiên mệnh đã xuất hiện, chờ đợi người có thực lực gánh chịu.

– Có hơi lạ.

Có Đại Đế Tiên Vương cảm thấy lần này thiên mệnh hội tụ hơi khác, nói rằng:

– Thanh thế lần này quá lớn, có người đang thôi thúc thiên mệnh! Muốn… muốn làm gì? Xua đuổi thiên mệnh? Hay là có nguyên nhân khác?

– Đây là thủ đoạn gì? Đại đạo này quá lạ!

Có Đại Đế Tiên Vương phát hiện sâu hơn, cảm nhận được đại đạo cuồn cuộn. Đại đạo này khác với người thường, dường như đại đạo này có thể khởi nguyên thiên địa vạn đạo, vô cùng kỳ lạ.

– Cuối cùng là người phương nào, kỳ nhân mười ba châu sao?

Khi thiên mệnh bắt đầu hội tụ, có Đại Đế Tiên Vương bắt đầu suy tính. Thế nhưng đại đạo dày đặc, mênh mông không bờ bến, ngay cả Đại Đế Tiên Vương cũng không tính xuể.

– Có lẽ, có liên quan tới Thiên Bảo.

Có Đại Đế Tiên Vương dè dặt. Bởi vì theo suy tính của bọn họ, đại đạo sắp sửa thành tựu quá mênh mông, hơn nữa còn đang diễn biến một cách điên cuồng, giống như vô cùng vô tận.

Không ít người chấn động. Trước đó hắc ám bá chủ mang theo Tử Quan, thế gian đã có một Thiên Bảo hiện thế. Nếu như Thiên Bảo thứ hai xuất hiện thì chắc chắn sẽ gây náo động mười ba châu.

Trong lúc mọi người kinh ngạc, thiên mệnh bắt đầu hình thành trong một góc ở Kiêu Hoành châu.Chỉ thấy nơi đó tràn ngập hỗn độn, mảnh thiên địa đó dường như hóa thành biển hỗn độn, hỗn độn khí có ở khắp nơi, dường như thẩm thấu vào trong mọi thứ trên thế gian, ngọn cỏ chiếc lá đều bị hỗn độn khí thẩm thấu.

Có một vật bay liệng trong hỗn độn, vừa như chân long, lại giống tiên phượng. Vật này là thiên mệnh. Chúng nó tràn ngập sinh cơ, tràn ngập sức mạnh. Chúng nó hết sức sinh động giống như tinh linh, tràn ngập đại đạo thần vận.

Khi thiên mệnh hội tụ, có không ít Đại Đế Tiên Vương quan sát. Nhìn thấy cảnh tượng này thì hết sức kỳ quái. Bởi vì thiên mệnh sinh động như vậy rất hiếm thấy, ngay cả Thế Đế, Huyền Đế cũng không có thần tích như thế, vô cùng kỳ lạ.

– Có liên quan tới đại đạo tu luyện.

Cuối cùng có Đại Đế Tiên Vương cấp cao kết luận, nói:

– Đại đạo người này tu luyễn không diễn sinh từ hệ thống đại đạo của chúng ta mà là độc nhất vô nhị. Còn không thì có liên quan tới tiên đạo!

Trong nhất thời, vô số ánh mắt nhìn vào một nơi, nơi đó là nơi thiên mệnh hội tụ. Mọi người biết, nếu không có ai đánh lén thì e rằng sắp sửa có người trở thành Đại Đế Tiên Vương.

Lúc này, một bóng người phiêu miểu xuất hiện trong hỗn độn, quần áo trắng tuyết, phiêu miểu như tiên, tuyệt thế vô song, dung nhan của nàng không thể hình dung bằng văn chương.

Nhìn thấy nữ tử như tiên trên trời này, mọi người nhìn nhau, bởi vì không ai nhận ra lai lịch của cô gái này, ngay cả Đại Đế Tiên Vương cũng không nhận ra, trong những thiên tài Kiêu Hoành châu cũng không có cô gái này.

– Kỳ quái.

Nhìn thấy cô gái này hiện thân trong hỗn độn, ngay cả chưởng môn đại giáo kiến thức rộng rãi cũng lấy làm lạ, tò mò nói:

– Cuối cùng người này là người phương nào. Không ngờ một người yên lặng vô danh lại sắp trở thành Đại Đế Tiên Vương.

Trên thực tế không chỉ chưởng môn đại giáo thấy lạ mà rất nhiều người cũng thấy lạ. Theo đạo lý, người có thể gánh chịu thiên mệnh trở thành Đại Đế Tiên Vương đều là thiên tài tuyệt thế hoặc là cường giả uy hiếp một phương.

Thế nhưng mọi người chưa từng nhìn thấy cô gái có thiên tư như tiên trên trời này. Trước đó chưa từng nhìn thấy, chưa từng nghe qua, giống như chỉ qua một đêm tự nhiên xuất hiện một cô gái sắp sửa trở thành Đại Đế Tiên Vương.

– Trích Nguyệt tiên tử!

Người khác không nhận ra lai lịch của cô gái thiên tư như tiên này thế nhưng Nam Đế lại nhận ra cô gái này, cũng biết lai lịch của cô gái này.

– Ngày trước có Hồng Thiên Nữ Đế, ngày nay có Trích Nguyệt tiên tử. Thế giới này không muốn người ta sống nổi nữa mà.

Nhìn thấy Trích Nguyệt tiên tử, Nam Đế cười khổ.

Không chung thời đại với Trích Nguyệt tiên tử cùng Hồng Thiên Nữ Đế sẽ không hiểu các nàng đáng sợ dường nào.

Trí tuệ như biển Giản Văn Tâm, thiên tư như tiên Trích Nguyệt tiên tử, mệnh bạc thiết kiên Hồng Thiên Nữ Đế là những người con gái tỏa sáng nhất thời đại đó, ngay cả nam nhân cũng trở nên mờ nhạt.

Trong ba người, Hồng Thiên Nữ Đế có thiên phú kém nhất, thế nhưng Hồng Thiên Nữ Đế là người đáng sợ nhất, càng đánh càng hăng. Có thể nói Hồng Thiên Nữ Đế đã đánh thì nhất định sẽ đánh tới mức máu nhuộm thiên địa, dù ngươi mạnh mẽ cách mấy cũng không áp chế nổi. Nàng liều mạng xong lên, ai cũng run rẩy!

Bàn trí tuệ thì đương nhiên là Giản Văn Tâm, núp sau màn bày mưu, quyết chiến ngoài ngàn dặm, không cần ra tay cũng đưa người khác vào chỗ chết.

Thế nhưng trong các nàng, thiên phú cao nhất, ác liệt nhất chính là Trích Nguyệt tiên tử!

Mặc dù thời đó thiên phú của Nam Đế không ai sánh bằng, thế nhưng thiên phú của Trích Nguyệt tiên tử cũng không thua kém là bao.

Đáng sợ hơn là, đại đạo của Trích Nguyệt tiên tử là tuyệt sát, thường khiến người khác không rét mà run, một chiêu trí mạng, không cần quá nhiều từ ngữ, nàng vừa ra tay thì kẻ địch đã ngã xuống!

Vì vậy, ở thời đại đó, vừa nhắc tới Trích Nguyệt tiên tử thì người ta đã lạnh gáy. Bởi vì nàng không hái minh nguyệt trên trời mà hái mạng người. Trích Nguyệt chỉ là thơ ca hóa mà thôi. Chính xác phải là Trích Mệnh tiên tử!

Nhìn thấy Trích Nguyệt tiên tử, Nam Đế không khỏi lắc đầu cười khổ. Trích Nguyệt tiên tử cũng tới, cũng sắp trở thành Tiên Vương, thật khiến người ta khó tưởng tượng nổi.

– Ai, thế gian này, không chừa đường sống cho người ta mà.

Nam Đế cảm khái.

– Ngươi nên cảm thấy kiêu ngạo mới phải.

Lý Thất Dạ đứng bên cạnh Nam Đế cười nói:

– Đời của các ngươi là kiêu ngạo của Cửu Giới chúng ta. Có thể nói đời các ngươi vô cùng rực rỡ, ầm ầm sóng dạy, cuộc chiến thiên mệnh trong thơ sử, không thời đại nào có thể sánh vai với các ngươi.

Nam Đế không khỏi cười gượng. Thời đại của bọn họ quả thật thiên tài lớp lớp, quần tinh óng ánh. Thời đại bọn họ xuất hiện quá nhiều thiên tài. Thế nhưng dưới vầng sáng của Hồng Thiên Nữ Đế, Trích Nguyệt tiên tử, những thiên tài tuyệt thế vô song như bọn họ trở nên ảm đạm.

Lúc này, Nam Đế có hơi thương hại những thiên tài ở thời đại bọn họ. Xuất hiện Nam Đế hắn thì thôi, đã thế còn xuất hiện thêm ba nữ tử tuyệt thế vô song. Đúng là ép nam nhân bọn họ không thở nổi.

– Sinh ra ở thời đại như vậy, coi như xui xẻo.

Nam Đế cảm khái.

Cuộc chiến tranh cướp thiên mệnh năm đó ầm ầm sóng dậy, nhất là lúc Hồng Thiên Nữ Đế độc chiến quần hùng, vô cùng thô bạo, bí thuật lớp lớp, mười đòn mười chiêu, không ai cản được Trấn Đế Thuật của nàng, giết ra một con đường đầy máu trèo lên Tiên Đế. Trên con đường này, biết bao người bị tàn sát, biết bao thiên tài bị chôn vùi thành xương khô.

Bây giờ Trích Nguyệt tiên tử đã tới. Nàng không thể trở thành Tiên Đế ở Cửu Giới vậy thì trèo lên thập giới làm Tiên Vương. Câu chuyện này chắc chắn sẽ trở thành một truyền thuyết.

Bấy giờ Trích Nguyệt tiên tử đứng trong hỗn độn, nhìn thiên mệnh tinh nghịch trong hỗn độn, nàng vẫn lạnh nhạt, không vui không buồn, cho dù sắp sửa gánh chịu thiên mệnh trở thành Tiên Vương thì nàng vẫn bình tĩnh như nước giếng, dường như không có chuyện gì khiến nàng vui hay buồn.

“Vù —” Trong chớp mắt, cách Trích Nguyệt tiên tử không xa thình lình xuất hiện Đạo môn. Một ông lão khôi ngô bước ra, phía sau còn có bốn người theo cùng.

Thân thể ông lão này dập dờn thần uy. Hắn đứng ở đó, giống như có thể xưng bá cửu thiên thập địa, có thể uy hiếp chúng thần.

Bốn người theo sau ông lão này cũng dập dờn thần uy, phất tay một cái, ngôi sao nổ nát.

– Ngưu Thụy Xương.

Có Tiên Vương nhận ra ông lão này, có chút bất ngờ.

Một vài Thượng Thần nhìn thấy ông lão này đều giật mình thốt:

– Ngưu Thủ Thượng Thần, lão tổ Ngưu Thủ Sơn. Thượng Thần mười một đồ đằng dẫn theo bốn Thượng Thần khác tới đó… bộ muốn ngăn cản cô gái này trở thành Tiên Vương hay sao?

Thình lình xuất hiện năm Thượng Thần, dẫn đầu còn là Thượng Thần mười một đồ đằng, không ít người sợ run người.

Chỉ có Trích Nguyệt tiên tử lạnh lùng xoay người, thờ ơ nhìn năm người Ngưu Thủ Thượng Thần.

– Tôn giá, chúng ta không có ác ý.

Ngưu Thủ Thượng Thần Ngưu Thụy Xương nói chậm:

– Chỉ cần tôn giá chịu khai ra đạo thống, nói rõ đại đạo bắt nguồn từ đâu thì chúng ta có thể chung sống hòa bình.

– Nếu không thì sao?

Trích nguyệt tiên tử vẫn lạnh lùng, nói một cách thờ ơ.

– Nếu như vậy… vậy chúng ta xin phép mạo phạm, chúng ta sẽ buộc tôn giá giao ra đạo nguyên.

Nét mặt của Ngưu Thủ Thượng Thần đanh lại, lạnh lùng nói.

Ngưu Thủ Thượng Thần nói vậy làm mọi người nhìn nhau, không ai biết tại sao Thượng Thần mười một đồ đằng như hắn lại để ý đạo thống của một tiểu bối vô danh đến như vậy.

Chương 3059: Ngưu Thủ Thượng Thần

Tuy mọi người không biết tại sao Ngưu Thủ Thượng Thần lại hứng thú với đạo thống của cô gái không rõ lai lịch này đến như vậy. Thế nhưng một ít Đại Đế Tiên Vương cấp cao lại biết, đạo thống của cô gái không rõ lai lịch này rất có thể liên quan tới Tiên Đạo Thành.

Tiên Đạo Thành – tương truyền là một trong Cửu đại Thiên Bảo, quan hệ trọng đại, không trách Ngưu Thủ Thượng Thần lại quan tâm tới đạo thống của cô gái lai lịch không rõ này đến như vậy.

Đối mặt với năm tên Thượng Thần, đôi mắt xinh đẹp của Trích Nguyệt tiên tử co rút, nét mặt lạnh lẽo, vẫn kiệm lời, thờ ơ nói rằng:

– Chỉ bằng các ngươi?

Câu nói này rất ngông, coi thường chúng thần, dường như không có ai trên thế gian lọt vào pháp nhãn của nàng, cực kì ngông nghênh, cho dù đối mặt với Thượng Thần mười một đồ đằng thì cũng không thay đổi.

Trích Nguyệt tiên tử nói vậy làm mọi người rít lạnh. Mọi người nhìn nhau ngơ ngác, đều cảm thấy cô gái không rõ lai lịch này nói chuyện quá phách lối, quá càn quấy. Ngưu Thủ Thượng Thần là Thượng Thần mười một đồ đằng, ở Kiêu Hoành châu, thậm chí ở mười ba châu thì hắn cũng là đại nhân vật, là cường giả có tiếng có miếng.

Huống chi bốn tên Thượng Thần đằng sau hắn không ai yếu cả. Đối mặt với bọn họ, bất cứ ai cũng kiêng kỵ ba phần.

Cái cô gái không rõ lai lịch này chưa gánh chịu thiên mệnh mà đã phách lối đến như vậy, dám nói ngông với Ngưu Thủ Thượng Thần. Trên thực tế, cho dù gánh chịu thiên mệnh thành tựu Tiên Vương thì cũng kém xa Thượng Thần mười một đồ đằng.

– Chưa trở thành Tiên Vương đã dám nói ngông với Ngưu Thủ Thượng Thần… quá ngông cuồng rồi.

Có người thì thào.

Có Thượng Thần cảm thấy Trích Nguyệt tiên tử quá ngông cuồng, lên tiếng rằng:

– Ngưu Thủ Thượng Thần cũng là một trong những nhân vật thủ lĩnh của Thượng Thần. Đừng nói chưa trở thành Tiên Vương, ngay cả Đại Đế Tiên Vương cấp thấp cũng không dám nói ngông với Ngưu Thủ Thượng Thần.

Nghe câu nói rất thờ ơ nhưng cực kỳ phách lối của Trích Nguyệt tiên tử, ngay cả Nam Đế cũng méo miệng. Qua nhiều năm vậy rồi mà nàng vẫn chưa thay đổi. Nam Đế không khỏi nhìn Lý Thất Dạ đang ở bên cạnh, có nhân vật như thế sủng nịch, Trích Nguyệt tiên tử phách lối cũng phải. Người ở bên cạnh Âm Nha, có ai không phách lối?

Ngưu Thủ Thượng Thần nghe vậy thì tái mặt. Ở Kiêu Hoành châu, hắn là một trong những Thượng Thần mạnh nhất, tiếng tăm ngang với Cửu Kiếm Thượng Thần, được chư đế chúng thần coi trọng, Đại Đế Tiên Vương cấp thấp cũng phải xưng vãn bối thì chớ nói chi là một tiểu bối vô danh.

Ngưu Thủ Thượng Thần lạnh mặt, nói:

– Tiểu cô nương, bản lĩnh của ngươi rất mạnh, đại đạo cũng đáng để kiêu ngạo. Thế nhưng thế gian tàng long ngọa hổ, hạng người vô địch nhiều vô số kể. Con đường tương lai còn dài, con đường mà ngươi phải đi còn dài! Đừng nói chưa trở thành Tiên Vương, cho dù ngươi trở thành Tiên Vương thì cũng có người giỏi hơn ngươi…

Ngưu Thủ Thượng Thần đang bày vẻ trưởng bối thì bị Trích Nguyệt tiên tử khoát tay chặn lại, ngắt lời hắn:

– Ừ thì sao!

Trích Nguyệt tiên tử vô cùng phách lối, không chỉ Ngưu Thủ Thượng Thần tái mặt mà nét mặt của bốn tên Thượng Thần ở phía sau cũng trở nên méo mó.

Trích Nguyệt tiên tử nói như vậy chẳng khác nào không coi Ngưu Thủ Thượng Thần ra gì, cũng không coi bốn tên Thượng Thần bọn họ ra gì. Ngông nghênh bát phương, nhìn xuống tất cả mọi người. Chảnh như vậy, đừng nói Thượng Thần, ngay cả người bình thường cũng không chịu nổi.

– Tiểu bối, ngươi quá ngông cuồng rồi!

Một tên Thượng Thần ở phía sau Ngưu Thủ Thượng Thần hét lớn, lạnh lùng nói rằng:

– Ngươi có biết người trước mặt ngươi là ai không. Nói ra, e rằng sẽ hù ngươi bể mật!

– Không biết, cũng không muốn biết.

Trích Nguyệt tiên tử thờ ơ nói:

– Con mèo con chó, không cần phải biết.

Trích Nguyệt tiên tử nói vậy chọc tên Thượng Thần này tức phun máu. Ngưu Thủ Thượng Thần mặt mày đỏ chót, giống như ai đó vả mặt hắn chát chát, làm khuôn mặt già nua của hắn nóng rát.

– Câu nói này quen quá, hình như từng nghe ở đâu đó rồi.

Có Đại Đế Tiên Vương cấp cao ngơ ngác, thì thào.

Giọng điệu phách lối như thế, dáng vẻ coi rẻ chúng thần như thế làm Đại Đế Tiên Vương cảm thấy quen thuộc, hình như từng nghe từ miệng một người.

Còn những tu sĩ khác thì choáng váng. Bọn họ không biết cô gái này có lai lịch cỡ nào mà lại dám ngông cuồng như vậy, dám coi rẻ Ngưu Thủ Thượng Thần như vậy.

– Điếc không sợ súng.

Có Thượng Thần cảm khái:

– Chắc là gà non ra đời chưa lâu, không biết tới nhân vật như Ngưu Thủ Thượng Thần, cũng không biết Ngưu Thủ Thượng Thần đáng sợ như thế nào. Nếu như nàng biết Ngưu Thủ Thượng Thần đáng sợ như thế nào thì chắc sẽ hối hận vì những gì đã nói.

Nét mặt của Ngưu Thủ Thượng Thần hết sức khó coi. Hắn hít hà một hơi, dằn lòng không giận, đanh mặt lại, lạnh lùng nói:

– Tiểu cô nương, nể tình cùng là nhân tộc, ta không ngăn cản ngươi trở thành Tiên Vương. Thế nhưng ngươi mất dạy như vậy, ta muốn dạy dỗ ngươi một trận!

Nói tới đây, hai mắt Ngưu Thủ Thượng Thần nghiêm nghị, lạnh lùng nói:

– Khẩu khí của ngươi ngông cuồng như vậy, chắc người hộ đạo của ngươi cũng là hạng người kinh thiên. Kêu người hộ đạo của ngươi ra đây, luôn tiện để hắn học cách dạy dỗ vãn bối!

Ngưu Thủ Thượng Thần nổi giận, rất nhiều cường giả nhìn nhau… xem ra, cô gái này ngông cuồng như vậy… chắc giống như Ngưu Thủ Thượng Thần nói, người hộ đạo là một nhân vật rất mạnh mẽ.

– Gọi người làm gì, một mình ta là đủ!

Trích Nguyệt tiên tử vẫn lạnh lùng như trước, lạnh lùng nhìn Ngưu Thủ Thượng Thần, vẫn vô cùng phách lối, dáng vẻ khinh thường cửu thiên thập địa.

– Giỏi… giỏi lắm…

Nghe Trích Nguyệt tiên tử nói vậy, Ngưu Thủ Thượng Thần tức quá hóa cười, hai mắt trở nên tàn nhẫn, lạnh lùng nói:

– Vậy hãy xem ta giáo huấn nhà ngươi. Ta dạy dỗ ngươi giúp trưởng bối của ngươi, để hắn biết nên dạy dỗ vãn vối như thế nào.

– Ngưu Thủ Thượng Thần nổi giận thật rồi.

Nhìn thấy Ngưu Thủ Thượng Thần tức quá hóa cười, có Thượng Thần nói:

– Tiểu cô nương này quá ngông cuồng, nhất định sẽ rất thê thảm.

– Thú vị thật! Người của ta mà cũng cần người khác dạy dỗ nữa.

Trích Nguyệt tiên tử chưa nói gì thì một giọng nói hời hợt vang lên.

Chỉ thấy một nam tử đứng bên cạnh Trích Nguyệt tiên tử. Hắn thản nhiên, hắn thoải mái, hắn giống như một người bình thường, không có gì nổi bật.

– Má ơi!

Có Thượng Thần cấp cao nhìn thấy nam tử này xuất hiện gì rớt cằm, suýt nữa quỳ xuống, hai chân bũn nhũn vì sợ.

– Chẳng trách điệu bộ lại quen thuộc như vậy!

Nhìn thấy nam tử này xuất hiện bên cạnh Trích Nguyệt tiên tử, ngay cả Đại Đế Tiên Vương mười một thiên mệnh cũng cười khổ, sợ hãi câm miệng, không dám luyên thuyên.

– Ai vậy?

Rất nhiều cường giả không biết nam tử bình thường này, rất nhiều chưởng môn đại giáo, thậm chí cấp bậc lão tổ cũng chưa từng nhìn thấy nam tử bình thường này.

Vừa thấy nam tử bên cạnh Trích Nguyệt tiên tử, Ngưu Thủ Thượng Thần như bị sét đánh, đứng sững nơi đó, há hốc miệng không nói ra lời.

– Ngưu Thụy Xương, dạy ta cách dạy dỗ vãn bối đi. Nên dạy dỗ như thế nào thí mới có giáo dưỡng?

Nam tử nhìn Ngưu Thủ Thượng Thần, cười hời hợt.

– Láo xược, ai cho phép ngươi gọi thẳng tên của đại thần.

Một Thượng Thần đằng sau Ngưu Thủ Thượng Thần quát Lý Thất Dạ. Hắn cũng chưa gặp qua nam tử này bao giờ, cũng không biết lai lịch của nam tử này.

– Tầm mắt quá thấp, định sẵn là bi kịch.

Nhìn thấy Thượng Thần đằng sau Ngưu Thủ Thượng Thần quát nam tử bình thường, có Đại Đế Tiên Vương cấp cao lắc đầu.

Thế nhưng nam tử bình thường không điếm xỉa tới Thượng Thần đằng sau Ngưu Thủ Thượng Thần mà nhìn Ngưu Thủ Thượng Thần, cười nhạt:

– Ngưu Thụy Xương, ta đang chờ ngươi dạy ta đây này.

“Rụp” Ngưu Thủ Thượng Thần tái mặt, hai đầu gối mềm nhũn, quỳ ngay tại chỗ, miệng há hốc không nói ra lời.

– Đại thần.

Thượng Thần đằng sau Ngưu Thủ Thượng Thần nhìn thấy Ngưu Thủ Thượng Thần quỳ xuống thì choáng váng.

– Quỳ xuống!

Ngưu Thủ Thượng Thần nói khẽ, bốn tên Thượng Thần đằng sau chưa kịp phản ứng gì đã quỳ ra đất.

– Đại nhân, tiểu nhân có mắt không tròng, không biết đại nhân giá lâm, cũng không biết vị tiên tử này là người của đại nhân nên mới đường đột mạo phạm, tiểu nhân đáng chết, tiểu nhân đáng chết mà!

Ngưu Thủ Thượng Thần sợ hết hồn hết vía, vội vàng dập đầu.

Tuy hắn rất mạnh, cũng rất kiêu ngạo, thế nhưng hắn chẳng là cái thá gì so với người trước mắt cả, còn không bằng cả sâu kiếng nữa. Ngay cả hắc ám bá chủ cũng tháo chạy thì huống chi là hắn.

Một mình hắn chết cũng thôi. Nhưng một khi Âm Nha đại nhân tức giận thì hậu quả khó lường, không chỉ hắn chết mà con cháu của hắn cũng bị giết, thậm chí bị giết toàn tộc. Thế gian này, môn phái chủng tộc bị Âm Nha tiêu diệt không hề ít.

Vì vậy, Ngưu Thủ Thượng Thần không quan tâm tới uy nghiêm của Thượng Thần hay vinh dự cá nhân nữa. Muốn bảo vệ người nhà, muốn bảo vệ tộc nhân, nhất định phải chịu thua. Nói sau, quỳ gối trước mặt Âm Nha cũng không mất mặt. Có mấy người dám thẳng lưng trước mặt Âm Nha chứ?

Chương 3060: Bá giả

Nhìn Ngưu Thủ Thượng Thần quỳ dập đầu Lý Thất Dạ, tất cả đại giáo chưởng môn hay lão tổ đều há hốc miệng. Bọn họ không sao tưởng tượng được cảnh Thượng Thần mười một đồ đằng sợ hãi như thế. Thế gian này, còn chuyện khiến Thượng Thần mười một đồ đằng sợ hãi như vậy sao?

– Ta tưởng ngươi muốn dạy ta chứ.

Lý Thất Dạ cười hời hợt, nói.

– Tiểu nhân có mắt không tròng, xin đại nhân giáng tội, tiểu nhân chấp nhận bị đại nhân trừng phạt.

Ngưu Thủ Thượng Thần không dám biện hộ cho bản thân mà chỉ cầu xin Lý Thất Dạ buông tha tông môn thế tộc của mình. Phải biết, một khi Âm Nha nổi giận thì không cần hắn ra tay, chỉ cần hắn mở miệng thôi là có rất nhiều Đại Đế Tiên Vương thay hắn tiêu diệt Ngưu Thủ Sơn.

– Xin đại nhân giáng tội!

Ngưu Thủ Thượng Thần sợ mất vía, dập đầu nói.

Nhìn Thượng Thần mười một đồ đằng quỳ dập đầu sợ hãi, rất nhiều người cảm thấy thật không thể tin nổi. Bọn họ chưa từng nhìn thấy nam tử thoạt nhìn bình tường này nên không hiểu người này đáng sợ ở chỗ nào.

Nhìn thấy Ngưu Thủ Thượng Thần nhận sai, Đại Đế Tiên Vương cảm thấy nặng trĩu. Nếu là ngày trước thì Đại Đế Tiên Vương cấp cao cùng Thượng Thần mười một đồ đằng còn dám căm hờn mấy câu.

Thế nhưng trải qua trận chiến ở Thiên Thần thư viện, e rằng không ai còn dám nói lẫy với Âm Nha nữa. Âm Nha tàn sát hơn mười Đại Đế Tiên Vương, có cả những nhân vật như Túng Thiên Tiên Vương, Long Thương Ma Đế; hắc ám bá chủ bỏ chạy, cuối cùng ngay cả Thế Đế cũng chịu thua! Thế gian này, còn ai dám đối đầu với Âm Nha nữa.

Một khi Âm Nha tức giận thì không chỉ giết Đại Đế Tiên Vương thôi đâu mà không chừng sẽ giết toàn tộc bọn họ! Chuyện như thế, Âm Nha đã từng làm!

Vì vậy, thiên hạ ngày nay không có mấy ai dám đụng tới Âm Nha. Cho dù Đại Đế Tiên Vương không sợ chết thì cũng phải nghĩ cho tộc nhân, nghĩ cho con cháu!

– Thôi.

Nhìn Ngưu Thủ Thượng Thần quỳ dập đầu, Lý Thất Dạ xua tay, nói:

– Niệm tình ngươi nhận sai, hôm nay ta không tính toán với ngươi. Cút cho ta, tới từ đâu thì cút về đó.

– Cám ơn đại nhân tha chết! Cám ơn đại nhân tha chết!

Ngưu Thủ Thượng Thần thoát chết, mừng rỡ không thôi. Hắn không tính sống sót rời khỏi mà chỉ cầu xin Lý Thất Dạ bỏ qua cho tông môn thế tộc của hắn. Bây giờ Lý Thất Dạ bỏ qua cho hắn, có thể nói đã rất khai ân.

Ngưu Thủ Thượng Thần quỳ vái rồi chạy lẹ, không dám nán lại lâu.

Ngưu Thủ Thượng Dẫn dẫn bốn tên Thượng Thần rời khỏi. Đại Đế Tiên Vương trầm mặc, bọn họ biết, giết một Thượng Thần mười một đồ đằng không còn khiến Âm Nha cảm thấy thành tựu nữa. Vì vậy Ngưu Thủ Thượng Thần cúi mình, quỳ sấp xuống đất, Âm Nha chả buồn giết hắn, tha thứ chuyện Ngưu Thủ Thượng Thần bất kính.

Những Đại Đế Tiên Vương cấp cao này biết, bây giờ chỉ có Đại Đế Tiên Vương mười hai thiên mệnh cùng hắc ám bá chủ mới làm Âm Nha cảm thấy hứng thú, những cường giả khác không có tư cách làm kẻ địch của hắn, chỉ cần không trêu chọc hắn, hắn sẽ không điếm xỉa tới ngươi.

Thấy Lý Thất Dạ tới, Trích Nguyệt tiên tử hừ lạnh, không nói không rằng.

– Được rồi, ngươi có thể tiếp tục.

Ngưu Thủ Thượng Thần rời khỏi, Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói với Trích Nguyệt tiên tử:

– Ta chính là người hộ đạo của ngươi!

Lý Thất Dạ không chỉ nói cho Trích Nguyệt tiên tử nghe mà còn nói cho người ở mười ba châu nghe. Lý Thất Dạ nói quá rõ, hắn muốn nói với tất cả Đại Đế Tiên Vương mười ba châu rằng: Trích Nguyệt tiên tử có Âm Nha bảo kê, là người của Âm Nha!

Vì vậy, Trích Nguyệt tiên tử tiếp tục gánh chịu thiên mệnh, ai muốn đánh lén Trích Nguyệt tiên tử thì hãy lượng sức mình trước đã, nếu không… tự tìm đường chết!

Vì vậy, sau khi Lý Thất Dạ nói vậy, chư thiên lặng lẽ, những Đại Đế Tiên Vương có tư cách nghe được câu nói này đều im lặng, mọi người hiểu, sau này không thể trêu chọc cô gái này được!

– Thứ khoe khoang!

Trích Nguyệt tiên tử không cảm kích mà chỉ hừ lạnh, vẫn bình tĩnh như nước giếng.

– Ta chỉ chờ ngươi có thực lực khiêu chiến ta mà thôi.

Lý Thất Dạ vô cùng bao dung Trích Nguyệt tiên tử.

– Ta sẽ!

Trích Nguyệt tiên tử nhìn hắn, lạnh lùng nói:

– Ngươi chớ đắc ý!

– Bệnh cũ, không chữa được, đắc ý quen rồi!

Lý Thất Dạ cười nói:

– Nếu ngươi thấy ta không hợp mắt thì tới đây chém ta.

– Sẽ có ngày đó! Nhất định chém ngươi!

Bị Lý Thất Dạ khiêu khích, ngay cả Trích Nguyệt tiên tử bình tĩnh như nước giếng cũng tức giận nghiến răng, căm hờn nói.

Thế gian này cũng chỉ có Trích Nguyệt tiên tử mới dám nói như vậy với Âm Nha. Nếu người khác dám khoác lác đòi chém Âm Nha thì nhất định tự tìm đường chết, nhất định sẽ bị Âm Nha chém rụng!

“Đùng” Hỗn độn trên bầu trời đã gắn kết xong, thiên địa rung chuyển, hỗn độn khí gắn kết tạo thành một vòng xoáy khổng lồ.

Tiếng nổ “đùng đùng” vang bên tai không dứt, thiên mệnh xoay chuyển theo hỗn độn khí, giống như muốn hóa thành một vòng xoáy thiên mệnh khổng lồ.

– Hừ, kệ xác ngươi!

Trích Nguyệt tiên tử hừ lạnh, không điếm xỉa Lý Thất Dạ nữa. Xoay người, nhìn thiên mệnh xoay tròn. Hai mắt nàng dập dờn ánh sáng, cực kì ác liệt, giống như một thanh thần kiếm lạch trời.

Trích Nguyệt tiên tử đã chuẩn bị xong, có thể hành động bất cứ lúc nào.

Lý Thất Dạ đứng sang một bên ung dung, không tỏ vẻ, vô cùng bình tĩnh, giống như không quan tâm việc Trích Nguyệt tiên tử gánh chịu thiên mệnh. Hắn đứng bàng quan như một người không liên quan.

Trên thực tế chỉ cần Lý Thất Dạ đứng ở đó là được. Thậm chí Lý Thất Dạ không cần đứng ở đó, hắn chỉ cần nói một câu thôi thì cũng không có ai dám động vào Trích Nguyệt tiên tử, chứ đừng nói chi đánh lén Trích Nguyệt tiên tử, cản nàng gánh chịu thiên mệnh.

Lý Thất Dạ đứng ở đó có nghĩa hắn đích thân áp trận cho Trích Nguyệt tiên tử!

Chỉ như vậy thôi cũng đã nói lên tất cả nên ai mà dám rục rịch, ai mà dám làm liều?

Tiếng nổ “Đùng đùng” vang bên tai không dứt. Chỉ thấy từng sợi thiên mệnh vụt lên như chân long, dường như muốn nhảy vọt lên trời, muốn trốn thật xa.

– Chính là lúc này.

Nhìn thiên mệnh nhảy khỏi hỗn độn khí, Lý Thất Dạ trầm giọng quát.

Mặc dù Trích Nguyệt tiên tử giận Lý Thất Dạ. Thế nhưng nàng cũng tin tưởng Lý Thất Dạ. Quát lên một tiếng, từng luồng pháp tắc phóng lên trời, khóa chặt những thiên mệnh muốn vụt lên trời tẩu thoát.

“Ầm” trong nháy mắt, thiên địa nhoáng lên, vòm trời như bị giựt, một luồng sức mạnh không thể nói thành lời tràn khắp mọi nơi.

“Ầm” chớp mắt, sức mạnh mạnh mẽ vô cùng đánh tan hỗn độn khí mênh mông như biển, từng sợi thiên mệnh lộ ra.

– Mười hai thiên mệnh!

Nhìn thấy Trích Nguyệt tiên tử khóa mười hai thiên mệnh, rất nhiều người há hốc miệng. Quá tham lam rồi… khóa mười hai thiên mệnh một lượt, muốn gánh chịu mười hai thiên mệnh trong một lần… chuyện này căn bản không thể xảy ra.

Thấy Trích Nguyệt tiên tử khóa mười hai thiên mệnh, Lý Thất Dạ cũng cười khổ, thế nhưng không lên tiếng mà chỉ quan sát.

– Xuống!

Trích Nguyệt tiên tử quát, tiếng hét dài vang bên tai không dứt, giống như tiếng phượng hót, sức bén của âm thanh có thể rạch nát thiên địa.

“Đùng đùng đùng” thiên địa rung chuyển. Mười hai thiên mệnh đâu dễ gánh chịu như thế. Trong chớp mắt, mười hai thiên mệnh tỏa ra hào quang lóng lánh, uốn lượn giống chân long. Chúng nó đang giãy dụa, muốn thoát khỏi đại đạo pháp tắc, muốn nhảy lên trời đào tẩu.

“Coong coong coong” đại đạo pháp tắc của Trích Nguyệt tiên tử tỏa ra thứ ánh sáng cực kì khủng bố. Trong chớp mắt, đại đạo pháp tắc của Trích Nguyệt tiên tử tỏa ra ánh sáng tang thương, dường như không thuộc thời đại này, hơn nữa đại đạo pháp tắc tràn ngập hỗn độn khí.

Không chỉ nồng nặc hỗn độn khí mà còn rất nguyên thủy, dường như nó tới từ thời đại rất xa xưa, lớp bụi phủ đầy trên pháp tắc từ từ bay khắp.

Chỉ nghe “choeng”. Đại đạo pháp tắc thô to hơn, khóa chặt thiên mệnh, bất kể mười hai thiên mệnh giãy dụa như thế nào cũng không ăn thua, cũng không thoát khỏi pháp tắc.

“Đùng” một tiếng. Trích Nguyệt tiên tử quát lên, giựt mạnh. Trong tiếng nổ “đùng đoàng”, đại đạo pháp tắc siết chặt, thiên mệnh bị kéo xuống.

Tiếng đổ nát “Răng rắc, răng rắc, răng rắc” vang lên. Xung quanh Trích Nguyệt tiên tử, bất kể đại địa hay không gian đều đổ nát từng chút, siết chặt lấy cơ thể Trích Nguyệt tiên tử.

Thế nhưng dù như vậy thì Trích Nguyệt tiên tử vẫn kéo mười hai thiên mệnh, đại đạo diễn biến điên cuồng, dùng sức mạnh mạnh mẽ nhất để kéo mười hai thiên mệnh.

– Muốn gánh chịu thiên mệnh một lần thôi sao?

Nhìn thấy Trích Nguyệt tiên tử kéo mười hai thiên mệnh, có người thì thào.

– Không thể nào thành công được.

Có Tiên Vương thì thào.Nguồn truyện audio Podcast

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 11 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 19 giờ trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin