1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 594 [Chương 2966 đến Chương 2970]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 594 [Chương 2966 đến Chương 2970]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2966: Thất Sát tháp

Lưu Kim Thắng cảm khái cười nói:

– Tuổi trẻ khinh cuồng.

Lưu Kim Thắng hoài niệm thời còn trẻ:

– Đó đúng là năm tháng khiến người nhớ nhung, nhưng cũng làm người ta bỏ lỡ nhiều thứ.

Không trách Lưu Kim Thắng cảm khái như vậy. Nếu lúc trẻ Lưu Kim Thắng không quá cuồng, nếu lão khiêm tốn một chút, nếu lão khiêm tốn như bây giờ thì dù không trở thành Tiên Đế Cửu Giới, không vấn đỉnh mười hai Thiên Mệnh như Tiên Vương nhưng có cơ hội nhất định trở thành Cổ Thần. Lưu Kim Thắng bỏ lỡ thời gian tốt nhất trong đời, vụt mất cơ hội tốt nhất.

Lý Thất Dạ cười cười.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, chân trời vang tiếng nổ, thiên địa lung lay. Một luồng sát quang bắn lên cao rồi biến mất.

Lý Thất Dạ giương mắt nhìn lại, mỉm cười nói:

– Đám gài Thiên Thần học viện thú vị thật, cho vài lão sư trẻ tha hồ chơi. Thất Sát tháp thành dựng lâu như vậy mà vẫn không ngã.

– Đây chỉ là các lão tổ Thiên Thần thư viện cố ý để lại.

Lưu Kim Thắng cười gượng:

– Thất Sát tháp bình thường không là gì với Thiên Thần thư viện, để nó ở đó là thay lời nhắc nhở, nhắc mình, cũng nhắc hậu nhân.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Rất có thể.

Lý Thất Dạ đứng dậy:

– Đi thôi. Đi xem thử.

Lưu Kim Thắng cười gượng, biểu tình lúng túng:

– Cái này…

Lý Thất Dạ mỉm cười nhìn Lưu Kim Thắng:

– Như thế nào? Thất Sát tháp tầm thường mà cũng làm ngươi sợ?

– Không, không có.

Lưu Kim Thắng gượng gạo nói:

– Học sinh cùng lão sư đi xem là được.Thiên Tâm tức ta tâm – chúng sinh tức ta thiên | Đế Tôn – Giang Nam giang tử xuyên – Thỉnh chư vị nghé qua..!

Lý Thất Dạ cười cười, đạp không mà đi.

Lưu Kim Thắng thầm thở dài vội theo sau Lý Thất Dạ.

Thất Sát tháp, học sinh đến vườn trà đều nghe qua tòa tháp này, học sinh vào vườn trà có chút tự phụ nhất định sẽ đến xem thử.

Thất Sát tháp lơ lửng trên bầu trời, ẩn sau áng mây. Nơi đó sát khí ngút trời, sát khí mỗi tầng chồng chất với nhau thành bảy tầng bậc thang, mỗi bậc thang đều là sát khí như biển, trông như biển sát khí.

Vì thế nhìn các tầng sát khí từ xa giống như bảy tầng đại dương sát khí.

Dưới Thất Sát tháp là một ngọn núi cao, nó là một trong những ngọn núi cao nhất vườn trà. Nhưng Thất Sát tháp trấn áp tại đây không chỉ đè ngọn núi còn đè một đại mạch.

Thất Sát tháp không cao nhưng nó trấn áp ở đó như ngọn núi ma khiến người không thể vượt qua, nó liên tục tuôn ra sát khí. Vì sát khí liên miên không dứt này mới hình thành biển sát khí bên ngoài Thất Sát tháp.

Nói đến Thất Sát tháp thì có một câu chuyện về nó, câu chuyện từng lưu truyền trong Thiên Thần học viện thật lâu. Nhân vật chính của câu chuyện là Cửu U Cuồng Ngao, học sinh thiên tài của Thiên Thần học viện.

Đồn rằng Cửu U Cuồng Ngao từng là một trong học sinh có thiên phú nhất Thiên Thần học viện, thiên phú cao khiến lão sư Thiên Thần học viện rất xem trọng gã.

Vì thiên phú của Cửu U Cuồng Ngao quá cao khiến gã ngạo khí ngút trời, bễ nghễ bát phương, dưới mắt không còn ai, thậm chí coi khinh lão sư của Thiên Thần học viện.

Vì Cửu U Cuồng Ngao quá ngạo nên có một lần trong hội phẩm trà xung đột với lão sư Thiên Thần thư viện, nói chuyện không hợp liền khiêu chiến lão sư.

Nên biết trong Thiên Thần học viện không có bao nhiêu học sinh dám dễ dàng khiêu chiến lão sư, dù sao đa số lão sư Thiên Thần học viện thấp nhất cũng là Thượng Thần.

Cửu U Cuồng Ngao khiêu chiến lão sư Thiên Thần học viện, công nhận gã có tư cách cuồng ngạo, một hơi đánh bại ăm vị lão sư, duệ khí không ai cản nổi.

Lúc này Kim Qua kinh động lão tổ Thiên Thần thư viện ra tay đánh bại gã.

Cửu U Cuồng Ngao bị đánh bại cực kỳ không phục, gã lập tức dùng báu vật mạnh nhất của mình trấn áp tại đây, tuyên bố có ngày gã sẽ tự trở về lấy lại và đánh bại tất cả biến thành Thiên Thần thư viện.

Báu vật đó chính là Thất Sát tháp ngày nay còn sừng sững trong Thiên Thần thư viện.

Nói cũng kỳ, thực lực của Thiên Thần học viện dư sức lấy Thất Sát tháp đi nhưng lại để mặc cho Thất Sát tháp sừng sững tại đây.

Với một tông môn thì cường giả môn phái mình bị đánh bại, hơn nữa một đại mạch bị báu vật của người ta trấn áp, đây là sỉ nhục, đổi lại môn phái khác đã sớm lấy Thất Sát tháp đi.

Nhưng Thiên Thần học viện thì không, mặc kệ Thất Sát tháp trấn áp tại đây, để cho Thất Sát tháp trấn áp đại mạch này.

Thú vị hơn là Thiên Thần học viện thường phái một số lão sư trẻ tuổi đến Thất Sát tháp tôi luyện, nhận sát khí trong bảy tầng sát hải.

Lạ lùng là sau đó Cửu U Cuồng Ngao không quay về lấy báu vật của mình.

Nên biết về sau Cửu U Cuồng Ngao danh chấn thiên hạ, trở thành Thượng Thần có mười một đồ đằng, đương thời khó có địch thủ.

Theo đạo lý Cửu U Cuồng Ngao đến cảnh giới như vậy thì nên quay về Thiên Thần thư viện lấy đi Thất Sát tháp, hơn nữa đánh bại lão sư để rửa nhục.

Nhưng từ khi Cửu U Cuồng Ngao trở thành Thượng Thần có mười một đồ đằng thì không còn bước vào Thiên Thần thư viện một bước, không nói sẽ trở về lấy Thất Sát tháp.

Lý do tại sao Cửu U Cuồng Ngao không thực hiện lời ngông cuồng lúc trẻ thì người ngoài không biết.

Dù Cửu U Cuồng Ngao không trở về lấy Thất Sát tháp nhưng Thiên Thần thư viện cũng không phái người bứng nó lên, khiến Thất Sát tháp sừng sững ở đây.

Từ đó thấy được Thiên Thần học viện có lòng dạ người khác không có, hèn gì người ta hay nói Thiên Thần thư viện có thể chứa trăm sông.

Khi nhìn Thất Sát tháp, học sinh nào cũng cảm thán rằng:

– Thất Sát tháp, Cửu U Cuồng Ngao ngày xưa đúng là kiêu ngạo.

Thất Sát tháp hiện tại mạnh còn hơn xưa, bởi vì Thất Sát tháp trấn áp tại chỗ này quá lâu, nó trấn áp đại mạch biến linh khí hóa thành sát khí, tích lũy tháng ngày khiến Thất Sát tháp mạnh hơn xưa rất nhiều.

Có một thanh niên trong sát khí hải tầng thứ sáu thét dài:

– Thật lợi hại, trọng bảo này!

Thanh niên không chịu nổi sát khí trong đó đã xé rách hư không, nháy mắt đạp ra, bộ dạng chật vật nhưng vẻ mặt phấn khởi.

Thanh niên bước ra sát hải, quay đầu nhìn Thất Sát tháp, cảm thán rằng:

– Hèn gì năm xưa Cửu U Cuồng Ngao ngạo như thế, thực lực đúng là kinh người, ghê gớm, ghê gớm.

Thanh niên xoay người đi.

Nhìn lão sư này thất bại ra đi, các học sinh vây xem bàn tán:

– Chu lão sư cũng không thể xông lên Thất Sát tháp.

– Hiện tại Thất Sát tháp quá cường đại, có lão sư dự đoán muốn đi hết bảy tầng sát khí hải dương phải là Thượng Thần có ít nhất tám đồ đằng.

Học sinh thảo luận:

– Muốn lấy đi Thất Sát tháp phải là Thượng Thần mười đồ đằng trở lên.

– Chưa chắc.

Có người cười nói:

– Không nhất định phải có Thượng Thần mạnh như vậy.

Nghe thế mọi người nhìn sang người kia.

Học sinh khiêm tốn thỉnh giáo:

– Thiểu Hoàng có cao kiến gì?

Người này là Lục Kiếm Thiểu Hoàng, gã cũng tới xem náo nhiệt vì từng nghe phụ thân nhắc đến Thất Sát tháp. Lúc này vừa lúc có lão sư Thiên Thần học viện bị phái tới chỗ này rèn luyện.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng nhìn Thất Sát tháp, động lòng nói:

– Có thể dùng kỹ xảo, không nhất định phải cứng rắn cướp Thất Sát tháp.

Thất Sát tháp trước mắt là trọng bảo, cực kỳ mạnh, năm xưa Cửu U Cuồng Ngao rất yêu quý nó, gã giận lẫy mới để báu vật trấn áp chỗ này.

Chương 2967: Nói chuyện thị phi trước Thất Sát tháp

Phụ thân của Lục Kiếm Thiểu Hoàng là Cửu Kiếm Thượng Thần, một vị Thượng Thần mười một đồ đằng, nên có ý tranh phong với Cửu U Cuồng Ngao. Dù sao cùng là Thượng Thần mười một đồ đằng, không trách Cửu Kiếm Thượng Thần có hùng tâm quyết cao thấp. Nên Cửu Kiếm Thượng Thần có nghiên cứu về Thất Sát tháp, còn nói cho nhi tử Lục Kiếm Thiểu Hoàng nghe một số huyền diệu của Thất Sát tháp.

Học sinh tò mò hỏi Lục Kiếm Thiểu Hoàng:

– Dùng kỹ xảo như thế nào?

Lục Kiếm Thiểu Hoàng cười tủm tỉm không đáp.

Mọi người thấy Lục Kiếm Thiểu Hoàng cười thì không hỏi tới, không ai cho rằng gã nói khoác, vì phụ thân của gã là Thượng Thần mười một đồ đằng, Lục Kiếm Thiểu Hoàng biết chút ảo diệu của Thất Sát tháp cũng chẳng có gì lạ.

– Mỗi một giới học viện đều sẽ phái một vài lão sư trẻ tuổi đến rèn luyện. Không biết học viện còn phái lão sư khác tới không.

Có học sinh nói:

– Chu lão sư là lão sư khá giỏi trong lão sư Bách Đường chúng ta, là thiên tài một thế hệ vậy mà không lên được

Học sinh thiên tài nói:

– Nếu hỏi trong lão sư trẻ hiện nay của học viện chúng ta ai lên được sát hải tầng thứ bảy có lẽ chỉ mình Khải Hàng lão sư.

– Ta cũng thấy vậy.

Học sinh khác gật đầu khen:

– Trừ Khải Hàng lão sư ra ta cảm thấy Thiên Tuyền lão sư cũng được, tuy chưa từng bày ra thực lực nhưng ta cho rằng Thiên Tuyền lão sư tuyệt đối không yếu hơn Khải Hàng lão sư.

Nhiều học sinh đồng ý. Thiếu Niên Vương là một trong những lão sư trẻ tuổi mạnh nhất của Thiên Thần học viện.

Mọi người cũng không nghi ngờ thực lực Vũ Thiên Tuyền, vì nàng sâu không lường được, huống chi làm truyền nhân của Cổ Phủ, tuyệt đối không phải là kẻ yếu. Không ai biết cụ thể Vũ Thiên Tuyền mạnh đến mức nào nhưng mọi người vẫn thừa nhận thực lực của nàng, không thì nàng đã chẳng trở thành lão sư của Thiên Thần thư viện.

– Còn một lão sư cũng sâu không lường được..

Học sinh Bách Đường xen lời:

– Đó là Lý Thất Dạ lão sư của Thư Phòng, mới vừa rồi hắn hái lá trà mười hai đạo, quá nghịch thiên. Không chừng Lý lão sư mạnh hơn Khải Hàng lão sư, thậm chí Thiên Tuyền lão sư nhiều. Không thấy thái độ của Thiên Tuyền lão sư đối với Lý lão sư rất khác sao?

– Lão sư bạo lực!

Nhắc đến Lý Thất Dạ lão sư của Thư Phòng là mọi người sẽ bật thốt ‘lão sư’ bạo lực’, ai nấy đều biết chuyện hắn hung bạo.

– Rất có thể, chuyện hái lá trà mười hai đạo rất nghịch thiên.

Học sinh Bách Đường khác gật gù:

– Nếu lão sư bạo lực đến chắc có thể lên tới sát hải tầng thứ bảy.

– Hừ! Chưa chắc.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng hừ lạnh một tiếng:

– Hái Đại Đạo trà không liên quan gì đến thực lực, chẳng qua các loại nhân tố kết hợp,v may mắn. Không chừng may mắn nên hái được lá trà mười hai đạo. Khải Hàng là thiên tài tuyệt thế đương thời, chỉ có Nhân Thánh mới sóng vai được, hạng người vô danh khác làm sao sánh vai với Khải Hàng lão sư?

Đám học sinh nghe Lục Kiếm Thiểu Hoàng nói vậy, đặc biệt học sinh Bách Đường đều ngoan ngoãn im miệng. Bọn họ muốn yên ổn trong Bách Đường thì tốt nhất là đừng đắc tội Lục Kiếm Thiểu Hoàng, gã có sức ảnh hưởng cực mạnh trong Bách Đường.

Đương nhiên mọi người hiểu Lục Kiếm Thiểu Hoàng rất thân với Thiếu Niên Vương Cổ Khải Hàng. Cổ Khải Hàng và Túng Thiên thiếu chủ có quan hệ vừa là thầy vừa là bạn, Tam Tử học viện rất thân nhau nên Lục Kiếm Thiểu Hoàng bênh Cổ Khải Hàng là lẽ thường.

– Thiểu Hoàng nói đúng lắm.

Học sinh Bách Đường đầu óc nhanh nhạy đồng ý ngay:

– Khải Hàng lão sư là thiên tài giỏi nhất thời đại chúng ta, chỉ có Nhân Thánh mới sánh vai được. Lúc trước Khải Hàng lão sư từng đánh bại Đạo Long Thiên Đế mấy lần, trên đời này chỉ mình Khải Hàng lão sư là có chiến tích như vậy.

Đệ Thập Giới khiến người bàn tán không mỏi miệng không chỉ vì gã có thiên phú ngang ngửa Nhân Thánh, Thượng Thần trẻ tuổi nhất, chiến tích đáng kiêu ngạo của gã là cuộc chiến với Đạo Long Thiên Đế.

Nghe đồn lúc Đạo Long Thiên Đế chưa trở thành Đại Đế từng sáu lần qyết chiến với Cổ Khải Hàng. Năm lần đầu toàn Cổ Khải Hàng chiến thắng Đạo Long Thiên Đế.

Nhưng lần thứ sáu thì Đạo Long Thiên Đế chiến thắng Thiếu Niên Vương Cổ Khải Hàng.

Người ngoài không biết tình huống cụ thể trận chiến này, chỉ biết sau khi liên tục thua năm lần rốt cuộc Đạo Long Thiên Đế chiến thắng Thiếu Niên Vương Cổ Khải Hàng.

Khi ấy Cổ Khải Hàng chưa phải Thượng Thần, Đạo Long Thiên Đế không là Đại Đế.

Không biết có phải vì trận chiến này mà cuối cùng Cổ Khải Hàng không đi lên con đường Tiên Vương mà đi hướng phong thần.

Hiện tại mọi người đều biết Đạo Long Thiên Đế hai lần chịu tải Thiên Mệnh, trở thành Đại Đế có sáu Thiên Mệnh. Cổ Khải Hàng cũng có đồ đằng, thành Thượng Thần sáu đồ đằng, Thượng Thần trẻ tuổi nhất đương thời.

Có thể nói quyết chiến giữa Cổ Khải Hàng và Đạo Long Thiên Đế năm xưa thành đề tài câu chuyện nóng nhất của gã.

– Tương lai Khải Hàng lão sư chắc chắn sẽ trở thành Cổ Thần sóng vai với Quy Phàm Cổ Thần, không ai với tới vận mệnh của Khải Hàng lão sư được.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng lạnh lùng cười:

– Còn lão sư nào đó thì chưa chắc. Ví dụ Thất Sát tháp này đây. Khải Hàng lão sư đến nhất định sẽ vào được tầng thứ bay, chắc chắn thắng lão sư nào đó. Hừ, có lẽ không cần Khải Hàng lão sư ra tay, nếu ta vào Thất Sát tháp thì sẽ mạnh hơn lão sư nào đó.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng nói cực kỳ bá khí. Gã không khoác lác, vì năm xưa phụ thân của gã đã nghiên cứu Thất Sát tháp, nói cho gã biết ảo diệu của Thất Sát tháp. Với thực lực của Lục Kiếm Thiểu Hoàng không thể nào lấy Thất Sát tháp đi, nhưng gã tự nhận là dựa vào ảo diệu được phụ thân truyền dạy thì gã tự tin có thể mưu lợi, tin tưởng sẽ đi vào sát hải tầng thứ bảy Thất Sát tháp được.

Nên trong lòng Lục Kiếm Thiểu Hoàng tràn đầy tự tin, buông lời ngông cuồng, ám chỉ về Thất Sát tháp thì gã mạnh hơn lão sư nào đó. Chẳng qua Lục Kiếm Thiểu Hoàng không gọi thẳng tên Lý Thất Dạ ra.

Trong lúc Lục Kiếm Thiểu Hoàng tràn trề tự tin thì một thanh âm nhàn nhã vang lên:

– Đang nhắc tới ta?

Mọi người lập tức nhìn lại, chỉ thấy Lý Thất Dạ ung dung đi tới, Lưu Kim Thắng theo bên cạnh hắn.

Thấy Lý Thất Dạ, nhiều học sinh biến sắc mặt.

– Lão sư tới!

Đặc biệt học sinh Bách Đường mới rồi nịnh hót càng sợ đứng tim, thụt lùi mấy bước, không dám nhìn Lý Thất Dạ.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng biến sắc mặt, gã không ngờ Lý Thất Dạ đến đây. Nhưng Lục Kiếm Thiểu Hoàng đã nói lời ngông cuồng rồi, kêu gã rút lời lại là điều không thể.

Vì vậy sắc mặt Lục Kiếm Thiểu Hoàng khó chịu đứng yên tại chỗ. Gã tiến lùi khó khăn.

Lý Thất Dạ đi tới, hắn không khó xử Lục Kiếm Thiểu Hoàng, chỉ liếc gã một cái rồi nhìn hướng Thất Sát tháp. Lý Thất Dạ nhìn Thất Sát tháp không phải vì bực mình học sinh mà có lý do.

Lưu Kim Thắng đi theo Lý Thất Dạ đến, khi thấy Thất Sát tháp thì biểu tình rất quái dị, ánh mắt phức tạp xem tòa tháp, buông tiếng thở dài.

Lý Thất Dạ xem Thất Sát tháp, cuối cùng thu lại tầm mắt mỉm cười nói:

– Nếu ta trấn áp Thất Sát tháp tại đây thì chắc chắn sẽ trở về lấy.

Lưu Kim Thắng buột miệng hỏi:

– Tại sao?

– Không tại sao.

Chương 2968: Khiêu chiến (1)

Lý Thất Dạ cười nói:

– Với ta thì có đầu phải có cuối. Dù là trở về chấm dứt ân oán với Thiên Thần thư viện, thực hiện lời hứa của mình hay lý do nào khác, nếu là ta chắc chắn sẽ quay về. Tiếc rằng Cửu U Cuồng Ngao không trở lại.

– Có lẽ hắn sám hối mình tuổi trẻ khinh cuồng.

Lưu Kim Thắng khẽ nói:

– Mỗi người ở mỗi giai đoạn trong đời đều có tâm tính khác nhau.

– Sám hối cũng không có gì đáng để mấtmặt, nếu sám hối thì càng nên trở về.

Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:

– Tục ngữ nói lãng tử quay đầu quý hơn vàng. Tại sao nhóm lão tổ Thiên Thần học viện luôn giữ lại tòa tháp này? Không chỉ vì nhắc nhở còn vì chờ ngày nào đó.

Nghe Lý Thất Dạ nói, Lưu Kim Thắng im lặng.

Các học sinh nghe Lý Thất Dạ và Lưu Kim Thắng đối thoại, đương nhiên không bao nhiêu học sinh thèm để Lưu Kim Thắng trong lòng. Rất nhiều học sinh luôn nghĩ học sinh Thư Phòng kém cỏi, huống chi Lưu Kim Thắng lớn tuổi mới bái vào Thư Phòng, thiên phú kém cỏi là cái chắc.

Lưu Kim Thắng đành nói:

– Thất Sát tháp mạnh hơn nhiều.

– Đúng là biến mạnh rồi.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Tháp này lịch bất phàm, nó trấn áp tại chỗ này lâu năm, thôn nạp đại mạch giống như mọc rễ vậy. Với Thiên Thần học viện đừng nói là học sinh, dù là lão sư cũng ít ai vượt qua tháp này leo lên đỉnh được, muốn lấy nó xuống càng khó hơn. Không trách năm xưa Cửu U Cuồng Ngao buông lời hùng hồn, đây đúng là một báu vật không tầm thường.

Lưu Kim Thắng chỉ có thể nói:

– Tuổi trẻ khinh cuồng.

– Hừ! Thiên Thần học viện ngọa hổ tàng long.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng không nhịn được nói:

– Ai đó không được không có nghĩa là người khác không thể.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng rất muốn nói đến Cổ Khải Hàng, vì gã bất mãn Lý Thất Dạ, hy vọng lôi tên Cổ Khải Hàng ra chèn ép uy phong của hắn.

Lý Thất Dạ liếc Lục Kiếm Thiểu Hoàng:

– Ngươi đang nói chính mình sao?

Lý Thất Dạ cười nói:

– Thiên Thần học viện đúng là ngọa hổ tàng long, nhưng không phải ngươi là tàng long hay ngọa hổ?

Bị Lý Thất Dạ mỉa lại làm Lục Kiếm Thiểu Hoàng biến sắc mặt, gã vốn có xung đột với hắn giờ hắn thốt câu đó rõ ràng là nhằm vào gã.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng hít sâu bình ổn đạo tâm, lạnh lùng nói:

– Đạo hạnh của ta mỏng, sức nhỏ nhoi của ta muốn nhổ Thất Sát tháp lên là không thể nào. Nhưng nếu lên bày tầng sát hải thì ta có tự tin.

Tuy bằng vào thực lực của Lục Kiếm Thiểu Hoàng không thể vào sát hải tầng thứ bảy của Thất Sát tháp được, nhưng gã nắm giữ ảo diệu nên mới dám nói hùng hồn như thế.

Lý Thất Dạ gật gù khen:

– Ghê gớm, có can đảm.

Thái độ của Lý Thất Dạ làm Lục Kiếm Thiểu Hoàng ngạc nhiên, ban đầu gã còn tưởng hắn sẽ lấy cớ chế nhạo gã, ai ngờ được khen. Lục Kiếm Thiểu Hoàng không biết làm sao ra chiêu nữa.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng thở hắt ra, trầm giọng nói:

– Học sinh rất muốn vào sát hải tầng thứ bảy, không biết lão sư có thể chỉ điểm đôi chút không?

Học sinh nghe mà ngạc nhiên, nhiều người giật nảy mình. Câu này rõ là khiêu chiến với Lý Thất Dạ.

Khiêu chiến lão sư trong Thiên Thần học viện cần có can đảm rất lớn.

Lý Thất Dạ cười tươi, chậm rãi nói:

– Hơi thú vị. Năm xưa tại đây Cửu U Cuồng Ngao khiêu chiến lão sư Thiên Thần học viện, cũng đánh bại lão sư. Hôm nay ngươi muốn khiêu chiến ta sao? Hậu sinh khả úy, theo bước chân người đi trước.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng hít sâu, đạo tâm kiên định, gã lạnh lùng nói:

– Lão sư cũng thích học sinh chúng ta khiêu chiến đúng không? Học sinh không biết tự lượng sức mình, muốn so tài một chút với lão sư.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng đột nhiên khiêu chiến Lý Thất Dạ vì tạm thời nảy ý rồi lại không có gì bất ngờ. Lục Kiếm Thiểu Hoàng chịu thiệt vài lần trước mặt Lý Thất Dạ, đang ôm cực tức, nên gã muốn báo thù lây lại mặt mùi.

Trước khiêu khích của Lục Kiếm Thiểu Hoàng, Lý Thất Dạ cười hờ hững:

– Không biết ngươi muốn so thế nào?

Đã trở mặt rồi thì Lục Kiếm Thiểu Hoàng không giả nai nữa, gã lạnh lùng nói:

– Học sinh không biết tự lượng sức mình muố nđi vào sát hải, không biết lão sư dám đi lên một chuyến hay không?

Lý Thất Dạ nhìn Thất Sát tháp, từng tầng sát khí chồn chất:

– Đi sát hải một chuyến?

Sát khí chảy xuôi như đại dương mênh mông, hèn người ta gọi nó sát hải.

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm:

– Có gì không dám?

Lý Thất Dạ tùy ý nói:

– Hành động này e là ngươi không biết tự lượng sức mình, tự chuốc lấy khổ.

Bị Lý Thất Dạ coi thường khiến Lục Kiếm Thiểu Hoàng sụ mặt xuống, mắt càng lạnh lẽo, đáy mắt lóe sát khí.

Từ khi biết thân phận của Lý Thất Dạ là lão sư thì Lục Kiếm Thiểu Hoàng rụt rè, kiềm chế rất nhiều, trong lòng không dám động sát khí. Nhưng hiện tại Lục Kiếm Thiểu Hoàng bỗng có ý tưởng cực kỳ to gan, gã động sát khí với Lý Thất Dạ. Nếu Lục Kiếm Thiểu Hoàng giết được một vị lão sư của Thiên Thần học viện thì gã sẽ nổi tiếng thiên hạ, uy danh sẽ tăng lên một đẳng cấp.

Mắt Lục Kiếm Thiểu Hoàng bắn ra tia sáng lạnh lẽo khiếp người:

– Tốt, lão sư coi thường học sinh như vậy thì học sinh càng muốn so tài với lão sư một phen.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng lạnh lùng nói:

– Học sinh muốn vào bảy tầng sát hải một chuyến, lão sư dám không?

Nghe Lục Kiếm Thiểu Hoàng nói, các học sinh giật bắn người:

– Thất tầng sát hải?

Mới rồi lão sư của học viện còn không vào sát hải tầng thứ bảy được, giờ Lục Kiếm Thiểu Hoàng đột nhiên nói muốn vào bảy tầng sát hải, sao không làm mọi người sợ hết hồn?

Không phải các học sinh coi thường Lục Kiếm Thiểu Hoàng, mọi người cảm thấy gã rất mạnh, là thiên tài số một số hai trong học sinh. Nhưng bằng vào thực lực hiện tại của Lục Kiếm Thiểu Hoàng muốn vào sát hải tầng thứ bảy là chuyện không thể nào.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng nói câu dữ dội đó khiến mọi người giật nảy mình, có học sinh thông minh nhớ lại lời bốn phía vừa nói.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng đã nói có thể chiếm Thất Sát tháp bằng kỹ xảo. Phụ thân của Lục Kiếm Thiểu Hoàng là Thượng Thần mười một đồ đằng, có lẽ gã đã nắm giữ ảo diệu của Thất Sát tháp thì sao?

Nghĩ đến đây nhiều học sinh thông minh phản ứng lại, Lục Kiếm Thiểu Hoàng tự tin như thế chắc đã nắm giữ tất cả, tràn trề niềm tin. Các học sinh nhìn Lý Thất Dạ, chờ xem hắn dám ứng chiến không?

– Vào bảy tầng sát hải?

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:

– Không phải ta coi thường ngươi, bằng thực lực của ngươi rất khó vào tầng thứ bảy, sơ sẩy một cái sẽ làm người mất mạng tại đây.

– Sống chết do số.

Ánh mắt Lục Kiếm Thiểu Hoàng sắc bén, ưỡn ngực, hào khí ngất trời nói:

– Nam nhi sống trên đời nên liều một phen, xin hỏi lão sư có dám liều một phen không? Khổng Diệp Lâm ta không sợ chết, lão sư có dám tiếp không?

Học sinh nghe Lục Kiếm Thiểu Hoàng hào khí ngất trời nói, không kiềm được giơ ngón cái luôn miệng khen:

– Học trưởng hào khí là tấm gương cho chúng ta.

Nhìn Lục Kiếm Thiểu Hoàng tràn đầy tự tin, Lý Thất Dạ mỉm cười hỏi:

– Ngươi muốn cược như thế nào?

Lục Kiếm Thiểu Hoàng lạnh lùng nói:

– Ai đi xa nhất là thất, đương nhiên nếu ai mất mạng trong sát hải chỉ trách mình học nghệ không tinh! Nếu người thua còn sống thì phải ba quỳ chín lạy!

Chương 2969: Khiêu chiến (2)

Mắt Lục Kiếm Thiểu Hoàng lạnh băng nhìn Lý Thất Dạ.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng liều mạng, gã đã buông lời khiêu chiến Lý Thất Dạ thì không sợ nữa, dù gã thua, không sống nổi trong Thiên Thần học viện thì ra ngoài là trời cao biển rộng.

Bằng vào thực lực của Lục Kiếm Thiểu Hoàng, có phụ thân là Thượng Thần mười một đồ đằng, thiên địa rộng lớn gã sống ở đâu cũng như cá gặp nước. Nên Lục Kiếm Thiểu Hoàng không sợ Lý Thất Dạ, gã muốn đấu một phen với hắn.

Huống chi Lục Kiếm Thiểu Hoàng có tính toán của riêng mình. Gã biết ảo diệu của Thất Sát tháp rồi, nhất định có thể đi vào sát hải tầng thứ bảy. Lục Kiếm Thiểu Hoàng đã nắm chắc phần thắng, nhất định sẽ chèn ép được Lý Thất Dạ.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng cho rằng Lý Thất Dạ có thể sống sót trong sát hải nhưng đã thua gã, ba quỳ chín lạy trước mặt học sinh, hắn sẽ mất hết mặt mũi, chờ xem hắn còn dám huênh hoang trong Thiên Thần học viện không.

– Người thua ba quỳ chín lạy?

Lý Thất Dạ nhìn sát hải rồi xem Lục Kiếm Thiểu Hoàng, mỉm cười hỏi:

– Ngươi không cảm thấy lễ hơi nặng sao?

– Không nặng.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng lạnh lùng cười:

– Lão sư đã khiến Túng Thiên huynh quỳ rạp dưới đất rồi, nếu học sinh thua thì ba quỳ chín lạy lão sư cũng đương nhiên.

– Nói đúng.

Lý Thất Dạ cười từ tốn nói:

– Học sinh ba quỳ chín lạy lão sư không tính lễ nặng.

Nói xong Lý Thất Dạ còn gật gù.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng cười khẩy nói:

– Nhưng nếu lão sư thua rồi ba quy chín lạy hướng học sinh thì lễ này mới nặng.

Trước đó Lục Kiếm Thiểu Hoàng còn kiềm chế, lúc này gã hùng hổ dọa người, khí thế phi phàm.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng muốn làm một trận lớn, gã nắm giữ ảo diệu Thất Sát tháp, có thể nói nơi này là sân nhà của gã. Nếu trước Thất Sát tháp thì Lục Kiếm Thiểu Hoàng tự tin sẽ giỏi hơn Tư Tông Thần Tử, Túng Thiên thiếu chủ.

Đây là cơ hội siêu tốt cho Lục Kiếm Thiểu Hoàng, không thừa dịp này đả kích diễm khí của Lý Thất Dạ thì rất tiếc.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng nói ra lời bá khí đó làm vài học sinh chưa hiểu chuyện gì sợ hết hồn. Học sinh đã hiểu thì nhìn Lý Thất Dạ, bọn họ cảm thấy phần thắng của Lục Kiếm Thiểu Hoàng rất lớn, nếu không nắm được bí quyết gì thì gã đã không nói đao to búa lớn vậy.

Nhiều học sinh cười tủm tỉm nhìn Lý Thất Dạ, bọn họ muốn xem hắn xấu mặt. Nhiều học sinh gai mắt Lý Thất Dạ, ai kêu hắn huênh hoang được Mai Tiên Tử của bọn họ ưu ái làm chi, hắn là cái đinh trong mắt tất cả học sinh nam.

Lý Thất Dạ vô cùng nghiêm túc nói:

– Nói đúng. Nếu ba quỳ chín lạy học sinh đúng là khiến người hơi mất mặt.

Bộ dạng Lý Thất Dạ khiến người hiểu lầm hắn đang do dự.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng cười khẩy nói:

– Lão sư dám cược không?

Lục Kiếm Thiểu Hoàng liều lĩnh, không biết lấy đâu ra can đảm cười nhạt nói:

– Đương nhiên nếu lão sư nhận thua bây giờ còn kịp, lão sư nhận thua ngay thì chỉ cần cúi đầu.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng cố ý chọc giận Lý Thất Dạ, gã không chỉ muốn diệt khí diễm, còn muốn chọc giận hắn dụ vào sát hải. Lý Thất Dạ mà vào sát hải thì Lục Kiếm Thiểu Hoàng có cách đối phó hắn.

Nghĩ đến đây cặp mắt Lục Kiếm Thiểu Hoàng sắc bén rực cháy sát khí, gã không chỉ muốn Lý Thất Dạ ba quỳ chín lạy mà còn muốn giết hắn để tiêu trừ oán khí trong lòng.

Mọi người đều biết nếu Lý Thất Dạ mất mạng trong cuộc khiêu chiến này thì không thể trách Lục Kiếm Thiểu Hoàng. Chỉ tại hắn thị học nghệ không tinh, trường học chưa chắc sẽ phả tội. Đây là lý do tại sao Lục Kiếm Thiểu Hoàng sở mặt muốn xử đẹp Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói với Lưu Kim Thắng cạnh mình:

– Kim Thắng, ngươi nói xem ta có nên cược không?

Lưu Kim Thắng liếc Lục Kiếm Thiểu Hoàng, nói:

– Lão sư là tài cao tuyệt thế, núi thần nguy nga, một tiểu bối không đáng lọt vào pháp nhãn của lão sư.

Lưu Kim Thắng nói câu này là có ý tốt, dù sao hồi trẻ lão cũng khinh cuồng như vậy. Trong lòng Lưu Kim Thắng biết Lục Kiếm Thiểu Hoàng so tài với Lý Thất Dạ là tự tìm chết.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng bất mãn quát mắng Lưu Kim Thắng:

– Lão già kia, không được nói lời ngông cuồng!

Lý Thất Dạ vỗ tay cười lên:

– Kim Thắng, xem ra người ta không chịu nhận ý tốt của ngươi.

Lưu Kim Thắng chỉ lạnh lùng liếc Lục Kiếm Thiểu Hoàng một cái, ánh mắt lạnh băng như đang nhìn người chết.

Lưu Kim Thắng bình tĩnh nói:

– Đã có người không biết trời cao đất rộng thì lão sư hãy dạy dỗ hắn đi.

Lúc Lưu Kim Thắng còn trẻ cũng cực kỳ khinh cuồng, làm nhiều chuyện cuồng vọng. 60 Lưu Kim Thắng thấy mấy thiên tài Lục Kiếm Thiểu Hoàng tài hoa tranh vanh, ngạo khí gút trời khiến lão thấy bóng dáng mình lúc trẻ, nên mới khyên một câu.

Đáng tiếc Lục Kiếm Thiểu Hoàng không biết đây là ý tốt của Lưu Kim Thắng, nên lão lười quan tâm gã.

– Cũng tốt.

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm:

– Đã có người không biết sống chết thì ta sẽ dạy dỗ vậy. Tới đi, ngươi muốn cược thì ta thành toàn ngươi, đã tới lúc ta giết gà dọa khỉ tránh cho có người luôn nghĩ lâm ta dễ tính.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng hừ lạnh một tiếng:

– Hừ! Chưa phân thắng thua, nói hơi sớm.

– Với ta thì thắng thua đã rõ.

Lý Thất Dạ không giận:

– Ta nhường ngươi trước đi một chuyến, để tránh nói ta ỷ lớn hiếp nhỏ, không cho ngươi cơ hội.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng cười khẩy nói:

– Tốt, ta ở sát hải tầng thứ bảy chờ lão sư.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, huyết khí toàn thân Lục Kiếm Thiểu Hoàng phóng lên cao, người toát ra uy Thượng Thần như thể gã đã hóa thành Thượng Thần

Nhìn Lục Kiếm Thiểu Hoàng phát ra hơi thở Thượng Thần, không biết bao nhiêu người sợ đứng tim, vì Lục Kiếm Thiểu Hoàng chưa phải Thượng Thần. Nhưng rất nhanh mọi người hiểu được, phụ thân của Lục Kiếm Thiểu Hoàng là Thượng Thần mười một đồ đằng, chắc đã gia cố cho nhi tử.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Sáu thanh thần kiếm trên lưng Lục Kiếm Thiểu Hoàng cùng ra khỏi vỏ, phóng lên cao. Trong khoảnh khắc kiếm quang chiếu rọi lên người ánh sáng, một chuỗi tiếng leng keng vang lên, sáu thần kiếm chuyển động thành tháp kiếm vây quanh gã. Kiếm tháp không gì phá nổi bảo vệ Lục Kiếm Thiểu Hoàng chặt chẽ.

Lúc này Lục Kiếm Thiểu Hoàng khí thế khiếp người, kiếm ý ngút trời. Trong khoảnh khắc Lục Kiếm Thiểu Hoàng như Kiếm Thần giáng thế, lực lượng tăng vọt trong thời gian ngắn ngủi.

Nhìn cảnh tượng đó, các học sinh lòng rung động hâm mộ khen:

– Ghê gớm, sáu thần kiếm vô địch.

Sáu thần kiếm của Lục Kiếm Thiểu Hoàng có lai lịch, là phụ thân chế tạo đo ni đóng giày cho gã, có thể phát huy thực lực mạnh nhất của gã. Khi sáu thần kiếm rút ra là thực lực của Lục Kiếm Thiểu Hoàng tăng vọt, kéo lên một đẳng cấp khác.

Nhìn Lục Kiếm Thiểu Hoàng thần uy khiếp người, học sinh Bách Đường nhỏ giọng vuốt đuôi ngựa:

– Học trưởng, mã đáo thành công.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng quay đầu, tràn đầy kiêu ngạo cười khẩy nói:

– Ta đi trước một bước, ở sát hải tầng thứ bảy chờ lão sư giá lâm.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng nói xong bước ra một bước.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, khi Lục Kiếm Thiểu Hoàng bước vào sát hải thì sát khí ngút trời như sóng thần dâng lên trời rồi vỗ mạnh vào gã.

Chương 2970: Vào sát hải

Sát khí cực kỳ mạnh, khi sát khí sóng lớn ập đến có tiếng xèo xèo nháy mắt ăn mòn không gian. Sát khí bá đạo có thể ép cạn hết thảy, nó có thể hòa tan bất cứ lực lượng nào rồi hóa thành sát khí, đó là vì sao Thất Sát tháp trấn áp chỗ này ngày càng lớn mạnh hơn.

Nhưng khi sóng sát khí cường đại không gì sánh bằng ập đến, người Lục Kiếm Thiểu Hoàng kéo cái bóng dài, bước chân nhẹ như hạc múa, từng bước nhảy lên. Chuyện quai dị xảy ra, trong khoảnh khắc Lục Kiếm Thiểu Hoàng tránh thoát sát khí ập đến, chớp mắt đạp xuống một chỗ khác trong sát hải.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, Lục Kiếm Thiểu Hoàng vừa đáp xuống thì sóng sát khí khác ập đến, nhưng bước chân của gã siêu nhanh, lại nhảy lên như hạc múa. Bước chân trợn mắt há hốc mồm tránh thoát sát khí, Lục Kiếm Thiểu Hoàng đáp xuống nơi khác.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiếng nổ không dứt bên tai, sóng lớn ngập trời trong bảy tầng sát hài. Lục Kiếm Thiểu Hoàng đạp xuống mỗi bước chân sẽ có sóng sát khí đánh mạnh vào gã, nhưng bước chân tuyệt thế vô song dễ dàng thoát khỏi sóng lớn. Cộng thêm Lục Kiếm Thiểu Hoàng có tháp kiếm che chở, sóng sát khí không thể dính tới gã chút nào.

Vì một bước một sóng lớn khiến sát hải dạậ sóng dữ, đợt sóng sau cao hơn sóng trước, như tận thế ập đến. Lục Kiếm Thiểu Hoàng ở trong sóng sát khí như chiếc thuyền con, gã là con thuyền nhỏ xuyên toa trong sóng lớn không chao đảo.

Hiển nhiên bớ chân của Lục Kiếm Thiểu Hoàng là phụ thân gã sáng chế, có loại bước chân này và nắm giữ ảo diệu Thất Sát tháp nên gã mới dám cá cược với Lý Thất Dạ.

Trong thời gian ngắn ngủi Lục Kiếm Thiểu Hoàng vượt qua từng tầng sát hải, đám học sinh trợn mắt há hốc mồm nhìn. Bọn họ không ngờ Lục Kiếm Thiểu Hoàng với bước chân thần kỳ đó tiến vào sát hải.

Nhìn bước chân Lục Kiếm Thiểu Hoàng nhẹ nhàng tựa hạc múa, nhiều học sinh ngây người nhìn:

– Thần kỳ quá.

Học sinh kinh thán:

– Thiểu Hoàng thật là thâm tàng bất lộ, vừa rồi Chu lão sư cứng rắn chống lại sát khí trong sát hải rất vất vả, còn Thiểu Hoàng một bước một máu dễ dàng tránh thoát sóng sát, quá thần kỳ.

Học sinh Bách Đường nhỏ giọng nói:

– Đúng rồi, cứ tiếp tục thế này thì học trưởng sẽ nắm chắc phần thắng.

Vì có mặt Lý Thất Dạ nên học sinh Bách Đường không dám nói lớn tiếng, nói xong liếc trộm Lý Thất Dạ.

11e bước chân Lục Kiếm Thiểu Hoàng nhẹ nhàng tựa hạc múa, Lý Thất Dạ cười cười không hề ngạc nhiên.

Lý Thất Dạ cười nói với Lưu Kim Thắng cạnh mình:

– Nếu Cửu U Cuồng Ngao biết của mình bị phá không biết có cảm giác thế nào?

Lưu Kim Thắng bình tĩnh nói:

– Thiên hạ không có võ công nào không thể phá, Thất Sát tháp không phải vũ khí tuyệt thế vô song, bị phá cũng không lạ.

Lưu Kim Thắng tạm dừng:

– Cửu Kiếm Thượng Thần không uổng là Thượng Thần có mười một đồ đằng, diễn biến ra ảo diệu Thất Sát tháp mới sáng tạo bộ pháp này để phá tháp. Năm xưa có lẽ Cửu Kiếm Thượng Thần cũng muốn lấy tháp này nhưng vì nể Thiên Thần thư viện mới không lấy.

Cửu Kiếm Thượng Thần và Cửu U Cuồng Ngao đều là Thượng Thần có mười một đồ đằng trong Kiêu Hoành Châu. Đúng là Cửu Kiếm Thượng Thần muốn tranh hùng với Cửu U Cuồng Ngao thiên phú tuyệt thế, nên mới nghiên cứu Thất Sát tháp của Cửu U Cuồng Ngao.

Cửu Kiếm Thượng Thần dù gì là Thượng Thần mười một đồ đằng, sau khi nghiên cứu Thất Sát tháp thì thôi diễn ra ảo diệu của nó, qua đó sáng chế ra bộ pháp này, truyền lại cho nhi tử Lục Kiếm Thiểu Hoàng.

Như Lưu Kim Thắng nói, tuy Thất Sát tháp mạnh, là trọng bảo ghê gớm nhưng không phải vũ khí thiên hạ vô song, bị Cửu Kiếm Thượng Thần phá giải cũn không có gì lạ.

Thật ra lão tổ Thiên Thần thư viện cũng có thực lực phá nó, chẳng qua lão tổ cố ý để lại Thất Sát tháp.

– Tầng thứ bảy!

Có học sinh hét to một tiếng:

– Thiểu Hoàng đã vào tầng thứ bảy, quá lợi hại, siêu nghịch thiên. Vào sát hải tầng thứ bảy mà không tốn sức chút nào, mạnh hơn Chu lão sư.

Quả nhiên Lục Kiếm Thiểu Hoàng bước chân nhẹ nhàng từ tầng thứ sáu sát hải bước vào sát hải tầng thứ bảy.

Đương nhiên đây không phải vì Lục Kiếm Thiểu Hoàng mạnh hơn vị lão sư vừa rồi, chẳng qua bộ pháp là phụ thân của gã chuyên môn sáng tạo Thất Sát tháp, cho gã mưu lợi.

Bước vào sát hải tầng thứ bảy khiến Lục Kiếm Thiểu Hoàng tràn trề tự tin, phụ thân không lừa gã, năm xưa phụ thân của gã phá được Thất Sát tháp.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng đi vào sát hải tầng thứ bảy mà không sứt mẻ gì, làm niềm tin trướng phồng lên, gã tự nhận trong sát hải không ai làm gì được gã.

– Lão sư dám đến không?

Lục Kiếm Thiểu Hoàng lạnh lùng nhìn Lý Thất Dạ, ngạo khí ngút trời, cái này không phải khiêu chiến mà là coi rể hắn.

Lúc xưa Cửu U Cuồng Ngao đánh bại lão sư Thiên Thần học viện tại đây, bây giờ Lục Kiếm Thiểu Hoàng muốn lặp lại thần thoại lúc xưa, đánh bại lão sư của Thiên Thần học viện tại đây, khiến gã để lại nét bút trong lịch sử Thiên Thần học viện.

Lý Thất Dạ cười với Lục Kiếm Thiểu Hoàng ngạo khí ngút trời:

– Có vẻ ngươi tràn đầy tự tin.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng cười khẩy nói:Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm..!

– Không dám, mời lão sư lên đi.

Thái độ Lục Kiếm Thiểu Hoàng đã thay đổi, cao cao tại thượng.

Lý Thất Dạ cười, bước vào sát hải:

– Thôi, trời mưa đánh con nít cũng tốt, dù sao cũng rảnh.

Tầng thứ nhất, tầng thứ hai, tầng thứ ba, tầng thứ tư… tốc độ quá nhanh, Lý Thất Dạ một bước vượt qua thời không, một bước là tầng sát hải, sóng sát khí chưa dâng lên hắn đã vào tầng sau.

Nên khi Lý Thất Dạ lướt qua thì sau lưng mới vang một chuỗi tiếng nổ, từng lớp sóng sát khí vỗ đập.

Chỉ bảy bước Lý Thất Dạ đã bước vào sát hải tầng thứ bảy, trong nháy mắt đuổi theo Lục Kiếm Thiểu Hoàng.

Mọi người trợn mắt há hốc mồm. Lục Kiếm Thiểu Hoàng một bước một múa khó khăn đi vào sát hải tầng thứ bảy, đây đã là kỳ tích.

Lý Thất Dạ thì càng khủng, một bước một biển, chỉ bảy bước đã vào sát hải tầng thứ bảy, dễ như trở bàn tay đuổi kịp Lục Kiếm Thiểu Hoàng, quá khó tin.

Nhìn Lý Thất Dạ một bước một sát hải thoáng chốc đuổi kịp mình, Lục Kiếm Thiểu Hoàng hoàn toàn biến sắc mặt.

Lục Kiếm Thiểu Hoàng hừ lạnh một tiếng bước ra một bước, bước chân nhẹ nhàng như hạc múa, nhưng gã không xông hướng sát hải tầng thứ bảy mà vây quanh Lý Thất Dạ.

Bước chân của Lục Kiếm Thiểu Hoàng siêu nhanh, gã vây quanh hắn, gầm rú không dứt, nâng công lực lên đỉnh cao nhất, tốc độ vượt lên độ cao người ta không thể tưởng tượng.

Trong khoảnh khắc quanh thân Lý Thất Dạ đầy cái bóng của Lục Kiếm Thiểu Hoàng, vô số cái bóng bao vây hắn kín kẽ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng nổ vang bên tai không dứt, ngay khi Lục Kiếm Thiểu Hoàng chặn Lý Thất Dạ thì sóng sát khí vô cùng tận dâng lên đập mạnh vào hắn.

Lý Thất Dạ nhảy lên, mới né khỏi một tầng sóng lớn thì mấy chục tầng sát khí từ đằng sau ập đến. Khi tất cả sóng sát khí ập đến như nguyên sát hải đảo điên, sát hải đổ ập xuống nhấn chìm Lý Thất Dạ.

Sát khí như biển che trời đánh vào Lý Thất Dạ, giờ khắc này nhật nguyệt vô quang, thiên địa mất sắc, khiến người hoảng sợ, như tận thế.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)
https://audiosite.net
Lê Tài 1 ngày trước
Mình gắng nghe hết rồi nhưng chắc đợi sửa xong nghe lại vì lỗi bị từ hơi sớm đến hết truyện(tầm chương 70 đến cuối bị hết). Hơi dính bộ này 🤣 cám ơn và chúc trang phát triễn
https://audiosite.net
Alex tran 2 ngày trước
Web có app ko ad nhỉ 😙
https://audiosite.net
Tun 2 ngày trước
full cả bộ r ạ?
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo tập 191 trờ đi mình đã fix lại ^^!Ngoài ra sever 2 ( Dự phòng hoạt động bình thường nhé )^.^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã góp ý :)☣ Mình cũng không rõ lém, mình cũng check qua bên gốc truyện sơ bộ đúng là có chút nhầm lẫn..!☣ Mình đã bảo các bạn ý bạn chút thời gian làm lại bộ này rồi nhé ^^!☣ Trên FB mình cũng có nói do quá trình dung hợp 1 số trang khác thành 1 nhóm hội mê truyện mấy anh em cùng đam mê quy về 1 mốt toàn gà nên sảy ra mất audio và truyện gần như up lại đó bạn :).☣ Số lượng tuy lớn nhưng vấn đề nằm khâu đoạn di chuyển, nhóm mình khá nhiều bạn chỉ chuyên yotube không bị sửa audio hay up lên website đôi khi còn xóa nhầm dẫn đến việc phục hồi cũng phát triển thành 1 cộng đồng dành cho các đạo hữu mê truyện trở nên khá khó khăn.☣Rất mong bạn và chư vị đạo hữu khác thông cảm ^^!
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Mình toàn nghe sv 2. Nhưng k phải lỗi loạn chương. Mà bị loạn câu trong chương á b. Từ chương tầm 70 về cuối là bị hết. K chương nào k bị. Kiểu mở bài nằm ở thân bài mà kết bài lại nằm ở mở bài còn thân bài lại nằm ở đâu đâu. Đôi khi còn loạn 2 chương sát nhau làm thành 1 chương loạn đầu mở kết 😂 mình thấy sửa lại chắc củng mệt mõi nhĩ 🤣
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 1 tuần trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 2 tuần trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá