1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 585 [Chương 2921 đến Chương 2925]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 585 [Chương 2921 đến Chương 2925]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2921: Ra oai phủ đầu (1)

Lúc này Đào Đình cũng giới thiệu nam học sinh với Lý Thất Dạ, nói:

– Lý đạo huynh, vị này chính là thiên tài kiệt xuất của Bách đường, Nghiêm Trần Sinh học trưởng.

Khi Đào Đình giới thiệu, vị Nghiêm Trần Sinh và các nam học sinh khác có mặt lúc này mới chú ý tới Lý Thất Dạ, có thể nói trước đó lực chú ý của bọn họ đều ở trên người Đào Đình, một người bình thường như Lý Thất Dạ, sau khi bọn họ liếc mắt nhìn cũng sẽ không chú ý.

Vừa nghe đến Lý Thất Dạ đồng hành cùng Đào Đình trên đường, ở trong lòng Nghiêm Trần Sinh có chút không vui, hắn vốn là có tình ỵ́ đối với Đào Đình, hiện tại Lý Thất Dạ là một nam tử xa lạ nhưng lại đồng hành cùng Đào Đình. Điều này làm cho trong lòng của hắn có phần không thoải mái.

Mà Đào Đình đối với Lý Thất Dạ lại cảm thấy thân thiết, cho nên vì Lý Thất Dạ mà nói tốt thôi.

– Ngươi là học sinh của Thư phòng sao?

Nghiêm Trần Sinh nhìn Lý Thất Dạ một cái, thái độ hoàn toàn khác nhau, đặc biệt là thấy dáng dấp Lý Thất Dạ không tầm thường chút nào, càng sinh lòng ghen tức, căn bản coi Lý Thất Dạ không vừa mắt.

Dù sao Nghiêm Trần Sinh cũng là học sinh kiệt xuất trong Bách đường, mà Lý Thất Dạ là người vô cùng bình thường như vậy căn bản là đối với hắn không tạo thành uy hiếp gì, vốn không phải là đối thủ của hắn.

Đối với thái độ thẩm vấn của Nghiêm Trần Sinh, Lý Thất Dạ phản ứng bình thản, lạnh nhạt nói:

– Không phải.

– Không phải Thư phòng học sinh thì vào Thư phòng làm gì, Thiên Thần thư viện cũng không phải là nơi để dạo chơi.

Ngay từ đầu Nghiêm Trần Sinh đã không có thiện cảm đối với Lý Thất Dạ, trong lòng liền khó chịu với Lý Thất Dạ, cho nên căn bản là có thái độ không tốt với Lý Thất Dạ.

Đào Đình đối với Lý Thất Dạ có cảm giác thân thiết, nàng vội vàng nói giúp Lý Thất Dạ:

– Lý huynh là tân sinh, huynh ấy muốn vào Thư phòng học tập. Hay là Nghiêm học trưởng hãy cho Lý huynh ở đây chờ một chút, muội đi xin phép lão sư xem học viện có đồng ý hay không.

Đào Đình cho rằng Lý Thất Dạ muốn trở thành học sinh của Thiên Thần thư viện, hơn nữa học sinh Thư phòng vốn ít, tiêu chuẩn tuyển chọn học sinh cũng rất nhiều, cho nên Đào Đình muốn đi tìm lão sư nói hộ cho, nói không chừng Lý Thất Dạ lại có thể được nhận vào học viện.

– Học muội, bây giờ không phải là đầu năm học, học viện sẽ không nhận học sinh mới.

Nghiêm Trần Sinh thấy Đào Đình nhiệt tình như vậy thì càng khó chịu trong lòng, hắn lập tức nói:

– Nếu như học muội tùy tiện đem người giới thiệu vào, một khi xảy ra chuyện gì, vậy thì thật không tốt. Học muội, theo ta thấy, hắn từ đâu tới thì hãy trở về đó đi.

Nói đến đây, hắn đã bày ra tư thế muốn đuổi người rồi.

Lý Thất Dạ đối với thái độ muốn đuổi người của Nghiêm Trần Sinh hoàn toàn không coi vào đâu, chỉ lạnh nhạt nói:

– Vũ Thiên Tuyền Vũ cô nương có ở đây không?

Lý Thất Dạ vừa nhắc tới tên “Vũ Thiên Tuyền” thì Nghiêm Trần Sinh và những học sinh này nhất thời biến sắc! Trong lúc nhất thời bọn họ đều nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ.

Vũ Thiên Tuyền là ai? Đây chính là nữ thần trong mộng trong lòng vô số nam học sinh Thiên Thần thư viện, xuất thân từ Cổ phủ, thân phận đó cũng đủ thấy địa vị của nàng cao quý vô song, dung nhan mỹ lệ vô song, không biết đã khiến bao nhiêu nam nhân trở nên chết mê chết mệt, đạo hạnh sâu không lường được lại càng làm cho người ta khâm phục sát đất.

Có thể nói, ở Thiên Thần thư viện, nhắc tới Vũ Thiên Tuyền thì không ai không biết, không ai không hiểu, càng không biết có bao nhiêu người chết mê chết mệt.

– Lý đạo huynh cũng biết?

Ngay cả Đào Đình cũng vô cùng bất ngờ, bởi vì tên của Vũ Thiên Tuyền ở Thiên Thần thư viện rất vang dội. Đối với Đào Đình, Vũ Thiên Tuyền là Thần Nữ cao không thể leo tới, mọi người đều hướng về, có thể nói là thần tượng trong lòng nàng.

“Gặp qua một lần, vừa vặn muốn gặp lại nàng.” Lý Thất Dạ cười nhạt nói.

Lý Thất Dạ tùy ý nói như vậy khiến Đào Đình giật mình, nàng nhẹ nhàng lôi kéo ống tay áo Lý Thất Dạ, thấp giọng nói với Lý Thất Dạ:

– Lý đạo huynh, Thiên Tuyền là lão sư của Thiên Thần thư viện, nàng không phải là học sinh, hơn nữa địa vị ở thư viện cực cao, không phải ai cũng có thể gặp.

Đào Đình còn tưởng rằng là Lý Thất Dạ cũng không biết thân phận của Vũ Thiên Tuyền.

– À, nguyên lai là người ái mộ Thiên Tuyền lão sư nha.

Một đệ tử ở bên cạnh nở nụ cười châm chọc nói:

– Chẳng trách đi vạn dặm xa xôi tới Thiên Thần thư viện, muốn vào Thư phòng không phải là để thấy Thiên Tuyền lão sư sao?

Lời này tức khắc khiến những học sinh khác ở đây cười sằng sặc.

– Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga!truyện tà tu audio

Nghiêm Trần Sinh cười lạnh một tiếng, khinh thường nói:

– Ngươi cũng không nhìn lại bản thân mình một chút, chỉ bằng ngươi cũng muốn đi gặp Thiên Tuyền lão sư? Ngươi mà cũng xứng sao? Vẫn nên cút đi thì hơn.

– Nghiêm học trưởng, không thể nói lời như vậy.

Đào Đình chặn không kịp, vội vàng thay Lý Thất Dạ nói:

– Lý đạo huynh chỉ là muốn đến Thư phòng mà thôi chứ không có ý nghĩ nào khác.

– Không có ý nghĩ nào khác?

Nghiêm Trần Sinh vừa thấy Đào Đình nói hộ Lý Thất Dạ thì trong lòng lại càng khó chịu. Hắn vốn là có tình ỵ́ đối với Đào Đình, bây giờ Đào Đình lại nói giúp một nam nhân bình thường như Lý Thất Dạ như vậy, trong lòng hắn còn có thể vui vẻ sao?

– Đình học muội, muội chưa từng trải, không biết lòng người hiểm ác. Có vài người hạ lưu cất giấu ý nghĩ xấu xa tận trong lòng, luôn làm một số chuyện mà người khác không thấy được. Học muội, muội vẫn nên cách xa thứ người như vậy một chút, để tránh bị rơi vào ma chưởng.

Nghiêm Trần Sinh cười lạnh nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ.

Đào Đình đối với Lý Thất Dạ luôn có cảm giác thân thiết, coi Lý Thất Dạ là bằng hữu của mình, nhưng hiện tại Nghiêm Trần Sinh lại chê bai Lý Thất Dạ như vậy, cũng khiến cho Đào Đình không thoải mái trong lòng. Nàng cũng không khỏi xụ mặt, lạnh giọng nói: – Không dám phiền học trưởng lo lắng, Lý đạo huynh cũng không phải là người như vậy.

Ngày thường Đào Đình luôn vừa nói vừa cười với mọi người, quan hệ với các học sinh cũng tốt, Nghiêm Trần Sinh thấy mình cũng có cơ hội theo đuổi Đào Đình, nhưng hiện tại bởi vì một tiểu bối vô danh, Đào Đình lại đối với mình lãnh hạ kiểm, thì làm cho trong lòng Nghiêm Trần Sinh bốc lên lửa giận, lửa giận này hướng thẳng về phía Thất Dạ.

– Thiên Thần thư viện không phải là nơi mà người rảnh rỗi có thể tới, cũng không phải nơi mà a miêu a cẩu như ngươi có thể tùy tiện đến.

Lúc này sắc mặt Nghiêm Trần Sinh cũng trầm xuống, lạnh lùng nói với Lý Thất Dạ:

– Thức thời thì bây giờ hãy lấp tức cút đi!

– Nếu như không đi?

Lúc đầu Lý Thất Dạ không thèm quan tâm đến thái độ Nghiêm Trần Sinh, nhưng Nghiêm Trần Sinh nói như vậy lại làm cho ánh mắt Lý Thất Dạ bỗng chốc lạnh đi, bất quá hắn vẫn cười nhạt nói.

– Không cút?

Hai mắt Nghiêm Trần Sinh lộ ra sát khí, lạnh lùng nói:

– Thiên Thần học viện không phải là nơi ngươi có thể càn rỡ, dám gây rối ở Thiên Thần thư viện thì ngươi đã tìm phiền toái cho chính mình, là trở thành kẻ thù của Thiên Thần thư viện chúng ta!

Chương 2922: Ra oai phủ đầu (2)

Bất chấp đúng sai, trước tiên Nghiêm Trần Sinh quy kết tội cho Lý Thất Dạ, cho dù lão sư trong học viện có truy trách thì đó cũng là do Lý Thất Dạ gây chuyện trước, chẳng qua là hắn giữ cho Thiên Thần học viện mà thôi.

– Nghiêm học trưởng, ngươi thật quá đáng!

Đào Đình không khỏi liếc nhìn Lý Thất Dạ đứng bên cạnh, trầm giọng nói:

– Lý đạo huynh chỉ là muốn đến Thư phòng mà thôi, lúc nào nháo sựở chỗ này!

Nghiêm Trần Sinh cũng không nghĩ tới vào lúc này Đào Đình lại giúp đỡ một ngoại nhân như Lý Thất Dạ, mà còn ở trước mặt mọi người khiển trách lời của hắn làm cho nét mặt hắn đỏ bừng.

– Học muội, muội đừng để tên hạ lưu này che mắt, chớ nghe hắn nói ngon nói ngọt lừa gạt.

Nghiêm Trần Sinh mặt dày già mồm át lẽ phải nói ngay:

– Nếu quả thật hắn muốn bái nhập Thiên Thần học viện chúng ta thì tại sao trước đây không đến lại vào lúc này cố ý muốn tới? Ai biết được hắn có mục đích đen tối gì hay không. Chẳng qua là hắn muốn lợi dụng sự thiện lương của muội để đi vào Thiên Thần học viện, không thể để cho hắn đạt được mục đích.

– Đúng, học muội, nhất thiết đừng để một ngoại nhân lừa gạt, học trưởng làm vậy cũng là vì muốn tốt cho ngươi.

Lúc này những học sinh khác ở bên cạnh đều nói giúp Nghiêm Trần Sinh.

Bởi vì Nghiêm Trần Sinh không chỉ là học sinh xuất sắc của Bách đường, hơn nữa còn xuất thân từ đại giáo, chỗ dựa phía sau rất vững chắc, không ít học sinh có quan hệ vô cùng tốt với hắn.

– Tiểu bối bụng dạ khó lường dám lẻn vào Thiên Thần học viện chắc chắn có mưu đồ, ta là người đầu tiên sẽ không bỏ qua cho ngươi, trước tiên phải phế ngươi.

Lúc này Nghiêm Trần Sinh tiên hạ thủ vi cường, vén ống tay áo lên, hai mắt lộ ra sát khí, sẵn sàng động thủ với Lý Thất Dạ.

– Làm càn, không được vô lễ!

Một thanh âm vô cùng dễ nghe vang lên, nhưng lúc này cái thanh âm này tràn đầy uy nghiêm, không giận mà uy làm lòng người khiếp sợ.

Vào giờ khắc này, một nữ tử từ trên trời giáng xuống tựa như tiên nữ hạ phàm, tiên tư xuất trần, trong nháy mắt khi nàng hạ xuống có hương lan thơm ngát giống như mùa xuân về trên đất nước, vô cùng rung động lòng người.

– Thiên Tuyền lão sư.

Thời điểm thấy nữ tử từ trên trời giáng xuống, không biết là ai không nhịn được kêu lên.

Nữ tử từ trên trời giáng xuống này chính là Vũ Thiên Tuyền, tiên tư của nàng chập chờn rung động lòng người, khiến người ta tim đập thình thịch, nhưng không người nào dám sinh lòng tà niệm.

Vũ Thiên Tuyền đột nhiên xuất hiện khiến cho bọn Đào Đình đều ngây dại, bọn họ cũng thật không ngờ Vũ Thiên Tuyền thực sự xuất hiện ở nơi này, dẫu sao trong ngày thường Vũ Thiên Tuyền đều là thần long thấy đầu không thấy mông.

“Lão sư, người này có mưu đồ gây rối thư viện!” Ngay khi thấy được Vũ Thiên Tuyền, Nghiêm Trần Sinh lập tức làm kẻ xấu cáo trạng trước, quy kết tội danh cho Lý Thất Dạ.

– Câm miệng!

Đôi mắt thanh tú của Vũ Thiên Tuyền tức khắc không giận mà uy, thời điểm đôi mắt của nàng quét qua như là thần kiếm nhiếp tâm thần người, khiến cho lòng người không khỏi run rẩy một chút.

– Tiểu bối vô tri!

Vũ Thiên Tuyền lập tức khiển trách Nghiêm Trần Sinh, trầm giọng nói:

– Không biết tôn trọng trưởng bối, dưới phạm thượng, nhẹ thì bị phạt, nặng thì đuổi ra khỏi môn tường!”

Vũ Thiên Tuyền cũng nhức đầu, Lý Thất Dạ có thể tới Thiên Thần thư viện làm lão sư như vậy thật sự là cầu cũng không được, sở dĩ là do Thiên Thần thư viện thoáng đáp ứng yêu cầu của Lý Thất Dạ.

Bởi vì Lý Thất Dạ không muốn bị người quấy rầy, cho nên Thiên Thần thư viện cũng không cử hành nghi thức nghênh tiếp Lý Thất Dạ đến, việc này do Vũ Thiên Tuyền phụ trách. Vũ Thiên Tuyền vẫn luôn lưu ý đợi Lý Thất Dạ đến, thật không ngờ lại hết lần này tới lần khác phát sinh chuyện như vậy.

Vũ Thiên Tuyền đột nhiên nói như vậy làm cho mọi người ở chỗ này đều sợ đến ngẩn ra, đặc biệt là Đào Đình nhất thời nghẹn họng nhìn trân trối. Nàng nhìn Lý Thất Dạ trong khoảng thời gian ngắn nói không ra lời, vốn là nàng còn tưởng rằng Lý Thất Dạ là muốn xin đi học ở Thiên Thần thư viện, tố một sáp ban sanh, thật không ngờ Lý Thất Dạ lại là một lão sư.

– Lý công tử chính là lão sư của học viện.

Vũ Thiên Tuyền quát Nghiêm Trần Sinh, lạnh giọng nói:

– Ngay lập tức nhận tội với Lý công tử.

Thật vất vả, Nghiêm Trần Sinh mới phục hồi tinh thần lại, hắn bị Vũ Thiên Tuyền quát mắng như vậy, trên mặt đã tối sầm nhưng cũng không dám phản bác Vũ Thiên Tuyền, đành phải khéo léo dùng từ để thương lượng:

– Lão sư, đệ tử, đệ tử, đệ tử thấy hắn, hắn lén lút…?

Vũ Thiên Tuyền không nói gì, cũng không có tức giận, nhưng mà ánh mắt phát lạnh, uy lực trấn áp lòng người làm cho không người nào có thể chống cự.

Bị uy lực của Vũ Thiên Tuyền trấn áp, lập tức học sinh ở đây cũng hãi hùng khiếp vía, hai chân như nhũn ra, Nghiêm Trần Sinh cũng không phải là ngoại lệ.

Lúc này Nghiêm Trần Sinh không dám chống lại thần uy của Vũ Thiên Tuyền, đành phải không tình nguyện, hơi cúi người nói:

– Xin lỗi lão sư.

Lúc này Nghiêm Trần Sinh một chút thành ý cũng không có, hắn căn bản cũng không muốn xin lỗi Lý Thất Dạ, chẳng qua là khiếp sợ uy lực Vũ Thiên Tuyền mà thôi, cho nên hắn nghĩ chỉ cần hơi cúi người nói một câu là xong chuyện.

“Ba ——” một tiếng, một âm thanh vô cùng vang dội vang lên, bàn tay Lý Thất Dạ đánh tới, Nghiêm Trần Sinh ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, bị một cái tát quất bay, phun máu tươi ngay tại trận, hàm răng bị gãy mất vài cái.

Lúc này Lý Thất Dạ thu bàn tay về, cũng không có liếc mắt nhìn Nghiêm Trần Sinh vừa bị đánh bay, chỉ là lạnh nhạt nói:

– Ta cũng không phải một người rộng lượng, hắn không nghe lời, phải bị vả miệng!

Nhìn Nghiêm Trần Sinh bị một cái tát của Lý Thất Dạ quất bay, nhất thời khiến tất cả học sinh ở đây hết hồn, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy lão sư xuất thủ đem học sinh đánh cho trọng thương, lão sư xuất thủ như vậy cũng quá điên cuồng đi.

– Trở về đi.

Vũ Thiên Tuyền nhìn những học sinh trước mắt này, chỉ phân phó một câu, cũng không nói thêm gì nữa.

– Công tử, mời vào bên trong, ta đại biểuchư lão của học viện hoan nghênh công tử trở thành lão sư của Thiên Thần học viện, được công tử giúp học viện hèn kém này thêm vẻ vang!

Vũ Thiên Tuyền ôm quyền nói với Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ đối Vũ Thiên Tuyền gật đầu, sau đó nhẹ nhàng mà vỗ vỗ trán Đào Đình, cười cười, nói:

– Nha đầu, hảo hảo nỗ lực, đừng làm hao tổn tổ tiên anh danh các ngươi. Sau này sẽ do ta bao bọc ngươi, có chuyện gì có thể tới tìm ta.

Nói xong, nở nụ cười một chút, đi theo Vũ Thiên Tuyền tiến nhập sơn môn.

Trong khoảng thời gian ngắn Đào Đình đờ ra, thần trí nàng đều chưa hồi tỉnh lại, hơn nữa cũng vô pháp tiêu hóa lời nói của Lý Thất Dạ.

Ngay từ đầu Đào Đình còn tưởng rằng Lý Thất Dạ là một vị cường giả thông thường mà thôi, thật không ngờ hắn dĩ nhiên sánh ngang với các lão sư tài năng của Thiên Thần thư viện.

Chương 2923: Thư phòng

Phải biết rằng, muốn làm lão sư của Thiên Thần thư viện đòi hỏi yêu cầu cực cao, không chỉ là thực lực cường đại, coi như là chỉ cần đạo hạnh mà nói, chỉ sợ cũng cần phải là tồn tại thần cấp mới có tư cách làm lão sư của Thiên Thần thư viện.

Hiện tại Lý Thất Dạ lại là lão sư của Thiên Thần thư viện, hắn cường đại khó có thể tưởng tượng được. Một người cường đại tồn tại một mực bên người nàng, nàng vẫn không biết, tỉnh tỉnh mê mê bang trợ Lý Thất Dạ.

Về phần Nghiêm Trần Sinh tựu không dám ở lại nơi này. Lúc trước hắn vốn muốn dạy dỗ Lý Thất Dạ một chút mà thôi, thật không ngờ chính bản thân lại mất hết mặt mũi, nhưng lại vô pháp hướng Lý Thất Dạ báo thù, quản chi trong lòng của hắn có oán khí lớn hơn nữa, đều chỉ có thể nuốt vào trong bụng.

Vũ Thiên Tuyền dẫn Lý Thất Dạ vào Thiên Thần thư viện. Mặc dù nói cửa nam của thư phòng gần sơn môn nhất, trên thực tế cũng là cách xa nhau vạn dặm.

Thiên Thần thư viện thật sự là quá lớn, phi hành trên không, chỉ thấy nơi này có sông lớn chảy quanh, từng ngọn núi ẩn hiện trong mây, càng có núi lớn chiếm giữ đại địa, các loại cổ thụ thần mộc che trời, sơn hà trước mắt vô cùng hùng tráng.

Hơn nữa tại phiến sơn hà không ngừng có các cổ lâu xây dựng trên các ngọn núi, ở trong sơn hà có thêm năm ba thành trì to lớn, ở trong thành trì náo nhiệt vạn phần, người đến người đi, các buôn bán đủ loại đều có.

Có thể nói Thiên Thần thư viện không chỉ là một thư viện, nó ở một trình độ như là một đất nước, chỉ bất quá nó là một đất nước có cơ cấu mà thôi.

– Thư phòng chỉ có ba học sinh.

Lúc cùng đồng hành, Vũ Thiên Tuyền nói với Lý Thất Dạ:

– Chẳng biết công tử định như thế nào?

– Ba thì ba.

Lý Thất Dạ thập phần tùy ý, chỉ là lạnh nhạt nói:

– Thời đại thay đổi, tất cả mọi người vội vã tu hành, lại quên mất vài thứ. Hoặc là thời đại vẫn luôn không thay đổi, thế nhân luôn luôn như vậy, chỉ vì cái trước mắt.

Nói đến đây, hắn có chút cảm khái.

– Nghe học viện chư lão nói, bây giờ học sinh của thư phòng đích thật là giảm rất nhiều, không bằng trước đây.

Vũ Thiên Tuyền cười khổ một tiếng, nói rằng.

Lại có mấy người nguyện ý chạy tới Thiên Thần học viện đi học lịch sử, học phong thổ đâu, mọi người đến Thiên Thần học viện cũng là vì tu đạo, cũng là vì học tập công pháp, tu luyện tuyệt học, chạy đến Thiên Thần học viện để đọc lịch sử, phong thổ, đối với rất nhiều tu sĩ mà nói đơn giản là lãng phí nhân sinh, lãng phí tinh lực.

– Đây là khác nhau giữa người thường và trí giả. Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Có người hiểu được đạo lý trong đó,. Chư vị Tiên Đế lưu lại một thư phòng như vậy, cũng không phải chỉ để hậu nhân nhớ lại, cũng không chỉ để ghi lại tài năng của chính mình.

– Nếu có thể hiểu được phương diện ảo diệu này, sao phải lo kỳ thuật thế gian không học được.

Vũ Thiên Tuyền gật đầu, đồng ý nói như vậy, nàng xuất thân từ Cổ phủ, biết được càng nhiều, nàng nhẹ nhàng nói:

– Quy Phàm cổ thần chính là một cái trong số đó.

Nói tới thư phòng, mọi người đều biết thư phòng ghi chép các loại sự tích địa phương cửu giới Tiên Đế, bách tộc tiên vương, cũng ghi chép sự tình mười ba châu, trong mắt rất nhiều tu sĩ thư phòng đó chỉ là một thư khố mà thôi, chỉ dùng để tán dương công tích vĩ đại của cửu giới Tiên Đế, bách tộc tiên vương mà thôi, nó cũng không phải một học đường thích hợp để tu luyện, cho nên rất nhiều học sinh cũng không muốn bái nhập thư phòng.

Nhưng thế nhân không biết, một quái vật lớn như Thiên Thần thư viện lưu lại một học đường như thư phòng, hơn nữa đặt ngang hang với bốn học đường kia, phương diện này là có dụng ý sâu xa của nó, phương diện này cũng cất giấu ảo diệu mà người bình thường vô pháp hiểu được.

Quy Phàm cổ thần là một trong số ít người hiểu được điều đó, sở học suốt đời của Quy Phàm cổ thần dĩ nhiên không phải xuất thân từ thư phòng, nhưng hắn cũng phải dựa vào thư phòng mà thiên hạ vô địch.

Quy Phàm cổ thần lúc còn trẻ đã từng ngây ngốc ở trong thư phòng chuyên tâm nghiên cứu, cuối cùng hắn chiếm được bản đầy đủ nhất của” Quy phàm quyết”, làm cơ sở trợ giúp tương lai hào hùng của hắn.

– Thế nhân tầm thường, tùy bọn hắn thôi. Lý Thất Dạ bình thản, thập phần tùy ý nói.

– Công tử ở thư viện có nhu cầu gì sao? Vũ Thiên Tuyền hỏi.

– Có thể có miếng cơm ăn, ta cũng rất thỏa mãn. Lý Thất Dạ cười cười, nói:

– Về phần những thứ khác, cũng không cần.

Vũ Thiên Tuyền há mồm muốn nói, lại không biết nên nói cái gì cho phải, tồn tại như Lý Thất Dạ, không có khả năng không lý do chạy tới Thiên Thần thư viện làm lão sư, tồn tại như hắn không thể nào nhàn rỗi buồn chán chạy đến Thiên Thần thư viện để giết thời gian.

Về phần Lý Thất Dạ đến tột cùng là vì sao mà đến, Vũ Thiên Tuyền tựu không đoán ra được, kể cả Thiên Thần thư viện chư lão cũng vô pháp đoán được.

– Thế nào? Có chuyện gì cứ nói đi.

Thấy Vũ Thiên Tuyền muốn nói lại thôi, Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười hỏi.

– Chư lão muốn hỏi công tử có gì cần, nếu là công tử có vật cần, chư lão có thể giúp công tử tìm kiếm một… hai….

Vũ Thiên Tuyền cẩn thận nói.

– Ta biết.

Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, nói:

– Thư viện các lão đầu tử trong lòng hoàn không yên lòng, đối với ta có chút cảnh giác, vậy cũng là nhân tâm thường tình. Trong đám Thư viện lão nhân, Tu La còn sống không?

– Tu La lão tổ vẫn còn trên đời.

Vũ Thiên Tuyền vừa nghe Lý Thất Dạ một tồn tại như thân minh, trong lòng rùng mình, liền nói.

– Đưa thứ này cho hắn, hắn sẽ biết ta là ai.

Lý Thất Dạ tiện tay đưa cho Vũ Thiên Tuyền một vật, lạnh nhạt nói.

Vũ Thiên Tuyền tiếp nhận vật ấy, tỉ mỉ ngắm nghía một phen, nhưng nàng nhìn không ra ảo diệu trong đó, nàng tò mò thu hồi, nói rằng:

– Công tử yên tâm, ta nhất định sẽ chuyển cho Tu La lão tổ. Không biết công tử còn cái gì phân phó không?

– Tạm thời không có, để ta an tâm dạy học trò đi. Lý Thất Dạ nở nụ cười một chút, sau đó lại nhìn Vũ Thiên Tuyền, nói rằng:

– Nha đầu, ta biết trong lòng ngươi có nghi hoặc. Không sai, ta đến Thiên Thần thư viện đích thật là tìm kiếm một vật, chỉ bất quá vật ta muốn, đám lão nhân trong thư viện không giúp được ta, đồ vật này cho dù là đám người Phi Tiên Đế hay Chung Nam Thần Đế cũng không thể tìm hiểu, chớ nói chi là bọn họ.

Lý Thất Dạ nói thập phần tùy ý, điều này làm cho trong lòng Vũ Thiên Tuyền run lên một cái, Phi Tiên Đế, Chung Nam Tiên Đế là tồn tại bực nào, bọn họ chính là Tiên Đế Đại Đế đỉnh phong, có tư cách khởi xướng chung cực chinh chiến của thế giới này.

Hiện tại Lý Thất Dạ lại nói ngay cả Phi Tiên đế và Chung Nam Tiên Đế cũng không tham ngộ nổi, phương diện này cất giấu thứ đồ vật ảo diệu kinh thiên cỡ nào, tuyệt thế vô songcỡ nào.

– Thế nào, Thiên Thần thư viện lúc nào trở nên cẩn thận như vậy?

Chương 2924: Dạ Hân Tuyết (1)

Nhìn Vũ Thiên Tuyền có chút thất thần, Lý Thất Dạ nhìn nàng một cái, nhàn nhạt vừa cười vừa nói:

– Thiên Thần thư viện có quan hệ mật thiết với Cổ phủ, có Cổ phủ các ngươi, thế gian ai có thể lay động Thiên Thần thư viện?

Vũ Thiên Tuyền há mồm muốn nói, nhưng lại ngậm miệng lại, nàng muốn nói, nhưng có ít thứ lại không thể nói.

– Xem ra, đích thật là thay đổi.

Lý Thất Dạ cười nhạt, lạnh nhạt nói:

– Không chỉ là thời đại đang thay đổi, Thiên Thần thư viện có ít thứ cũng một mực thay đổi, có lẽ đây cũng là một loại kiếp số.

Lý Thất Dạ nói như vậy khiến trong lòng Vũ Thiên Tuyền run lên một cái, bởi câu nói này vô cùng kinh thiên, nàng không muốn nói, nhưng trong mơ hồ nàng lại cảm thấy Lý Thất Dạ đã đoán được vài thứ.

Thư phòng cũng không náo nhiệt giống đế phủ, thánh đường.Thư phòng xây giữa núi non trùng điệp, ở chỗ này chỉ thấy từng ngọn núi cao và hiểm trở đứng vững, đồi núi hiểm trở rậm rạp.

Giữa những ngọn núi cao và hiểm trở trùng điệp, chỉ thấy từng chiếc cầu đá kéo dài, từng thạch động u tối nối liền, lá rụng tiêu điều, cổ thụ chập chờn, khắp sơn hà có vẻ đặc biệt vắng vẻ an bình.

So với đế phủ, thánh đường muôn hình vạn trạng, thư phòng càng lộ ra u tĩnh, tựa hồ không muốn bị quấy rầy, thậm chí người đi đường đi đến tận đây, cũng không dám bước mạnh kẻo phá vỡ không khí nơi đây.

Nhưng khi người ta bước vào thư phòng, nếu như đủ cường đại sẽ cảm nhận được một loại khí tức bất đồng, có một loại khí tràn kì lạ, đương nhiên không phải tu sĩ nào cũng có khả năng cảm thụ.

– Ở đây đã từng có nhiều dấu chân Tiên Đế để lại, tựu có bao nhiêu vật gia truyền của tiên vương để lại. Đương thời Phi Tiên đế và Chung Nam thần đế lưu lại giá phiến sơn hà, có thể nói là dụng tâm lương khổ, đáng tiếc người hậu thế không cách nào hiểu được.

Lý Thất Dạ bước vào thư phòng lúc, vừa cười vừa nói.

Chủ điện của thư phòng là một tòa kiến trúc rất đồ sộ, chỉ thấy kiến trúc nơi này nối liền thành một mảnh, san sát nối tiếp nhau, đi vào một dải kiến trúc nối liền như vậy, làm cho người ta cảm giác giống như đi vào một tòa thành nhỏ.

Tuy rằng nơi này ốc xá lầu cao san sát nối tiếp nhau, nhưng tịnh không hiện lên cảm giác thiếu rộng rãi, toàn bộ kiến trúc thập phần tinh xảo, khi bước vào những ốc xá này liền cảm nhận có một mùi đặc biệt, mùi của sách.

Nếu như nói ngươi đi vào thư phòng sẽ nhìn thấy cái gì nhiều nhất, nhất định là những bộ sách không thể nghi ngờ. Khoảnh khắc khi ngươi bước chân vào thư phòng, đập vào mắt là những bộ sách rực rỡ muôn màu, có sách cổ, có sách gỗ, có ngọc bản…

Ở chỗ này sách như thế nào cũng có, từng có người nói qua, nếu như nói trên thế gian có chỗ nào chứa được nhiều sách nhất, chỉ sợ là chỉ có nơi này.

Bất quá, có cả hàng nghìn vạn quyển sách trong này không quan hệ với tu đạo, có thể nói tại biển sách nơi đây rất khó tìm được một bộ công pháp bí kíp, đương nhiên ở chỗ này cũng có cá lọt lưới, có một số đại nhân vật cố ý giấu cất ở đây công pháp bí kíp, chỉ bất quá, loại công pháp bí kíp này rất khó tìm được, chỉ có thể đợi người hữu duyên.

Thư phòng có tàng thư vô số, ngoài việc Thiên Thần thư viện chủ động thu thập ở ngoài, có không ít sách của thiên hạ các nơi đưa đến, hoặc do Tiên Đế tặng cho.

Bởi vì thư phòng cất chứa thiên hạ sử sách và vô số phong thổ thư tịch, sở dĩ thiên hạ mang rất nhiều đại giáo cương lĩnh cất giấu hết vào thư phòng, bởi vì những cuốn sách đó ghi chép công tích vĩ đại của tổ tông mình, khát vọng được thiên hạ anh tài cùng biết, cũng có thể để cho môn phái, vương triều của mình truyền lưu thiên cổ, dù cho có một ngày chính môn phái hoặc vương triều đó diệt vong, quá khứ hào hùng vẫn được Thiên Thần thư viện ghi chép.

Mặc dù nói thư phòng ẩn núp trăm nghìn vạn quyển tàng thư nhưng trong mắt tu sĩ đều là tạp thư, nhưng ở đây vẫn ẩn giấu một chút công pháp, những công pháp này có thể là do tiên đế hoặc thượng thần cố ý cất ở chỗ này, cũng có thể do tam châu đại giáo cương quốc khi đưa tặng không biết sách quý, hơn nữa công pháp giấu ở trong tạp thư cũng có kinh thiên thuật.

Năm đó Quy Phàm Cổ thần từng ngồi trong thư phòng tìm được bản đầy đủ nhất của “Quy phàm quyết” danh chấn thiên hạ!

Vũ Thiên Tuyền mang Lý Thất Dạ đi tới thư phòng, bên trong thư phòng có một nữ hài tử đang đọc sách, vừa nhìn thấy Vũ Thiên Tuyền liền đóng quyển sách lại, vội vàng nghênh đón.

Cô bé này mặc một thân áo tơ trắng, thoạt nhìn hết sức mộc mạc. Khuôn mặt nho nhỏ không chút trang điểm… mái tóc mềm mại thả xuống hai vai, nàng có một đôi mắt hồ thu sâu thẳm vô cùng sáng sủa, nhưng biểu cảm không đặc biệt tự tin, có ba phần nhát gan và nhu thuận, tựa hồ nàng thuộc về nữ hài tử làm cho người ta nhìn thoáng đã sinh lòng muốn che chở, bảo vệ.

Lúc cô bé này ra đón, vừa nhìn thấy dĩ nhiên là Vũ Thiên Tuyền, nàng nhất thời khẩn trương, có chút bối rối, bởi vì thanh danh của Vũ Thiên Tuyền ở Thiên Thần thư viện quá cao, không chỉ là mỹ mạo kinh thiên, hơn nữa là đạo hạnh thâm bất khả trắc, đồng thời có xuất thân cao quý không gì sánh được, khiến cho bất luận kẻ nào thấy đều cảm giác không cách nào trèo cao với tới, chỉ có thể đứng xa ngưỡng mộ.

Hiện tại Vũ Thiên Tuyền đột nhiên xuất hiện ở trong thư phòng, điều này làm cho nữ hài tử không biết nên làm thế nào cho phải, bởi vì ngày thường thư phòng của bọn họ đều rất ít người đến, càng không nói đến lão sư.

– Lão, lão sư.

Lúc thấy Vũ Thiên Tuyền, nữ hài có chút khẩn trương, vội vàng gọi một tiếng, bàn tay nhỏ nhắn cũng không biết để đâu cho phải.

– Ngươi tên là Dạ Hân Tuyết đúng không?

Vũ Thiên Tuyền thấy cô bé này, vẫn nhớ kỹ tên của nàng, hỏi.Nữ hài tử ở trước mặt Vũ Thiên Tuyền đều có cảm giác khẩn trương, có một loại cảm giác áp bách, dù sao Vũ Thiên Tuyền cao cao tại thượng, chỉ sợ không có mấy người ở trước mặt nàng không có cảm giác áp bách. Nhưng khi nàng nghe được Vũ Thiên Tuyền dĩ nhiên biết tên mình, nàng cũng có một chút kinh hỉ nho nhỏ.

– Vâng … vâng… đúng vậy, lão sư.

Dạ Hân Tuyết cũng không bị kinh hỉ quá lâu, khẩn trương gật đầu lia lịa, động tác nho nhỏ hưng phấn thoạt nhìn có chút khả ái.

– Vị Lý công tử từ hôm nay trở đi chính thức là lão sư của các ngươi, hắn sẽ tự mình chủ trì thư phòng. Vũ Thiên Tuyền hướng Dạ Hân Tuyết giới thiệu.

Nghe được Vũ Thiên Tuyền, Dạ Hân Tuyết vốn đang có chút hung phấn nho nhỏ liền kinh ngạc, cho tới nay thư phòng bọn họ cũng không có lão sư, bởi vì thư phòng của bọn họ có quá ít học sinh, các sư phụ của Thiên Thần thư viện cũng không muốn chỉ vi ba người bọn họ mà lãng phí tinh lực, cho nên tất cả học sinh của thư phòng đều do Bách Đường giảng bài, đương nhiên cũng không ai quản bọn họ có nghe Bách đườnggiảng bài hay không, dù sao việc chính trong thư phòng không phải là tu luyện.

Hiện tại đột nhiên bọn họ lại mọc ra một lão sư, điều này làm cho Dạ Hân Tuyết ngạc nhiên một chút, nàng hoàn thật không nghĩ tới sẽ có lão sư nguyện ý dạy ba người bọn họ.

Chương 2925: Dạ Hân Tuyết (2)

– Lão, lão sư hảo.

Phục hồi tinh thần, Dạ Hân Tuyết khom người chào Lý Thất Dạ.

– Được rồi.

Lúc này ánh mắt Lý Thất Dạ nhìn qua vô vàn thư tịch, nói với Vũ Thiên Tuyền: – Sau đó ta sẽ sống ở chỗ này.

– Tựu y theo ý của công tử.

Vũ Thiên Tuyền gật đầu nói. Trên thực tế lão sư của Thiên Thần thư viện đều có động tiên, có đãi ngộ rất cao, hưởng nhiều tư nguyên hơn, có thể nói không có vị lão sư nào nguyện ý ở cùng một chỗ với học sinh, chỉ bất quá đây là ý của Lý Thất Dạ, Vũ Thiên Tuyền cũng không dám nói gì.

– Không biết công tử còn cần gì nữa không?

Mặc dù Lý Thất Dạ muốn ở thư phòng, Vũ Thiên Tuyền cũng không dám chậm trễ, vội hỏi.

– Không có, đừng tới quấy rối ta là được, bây giờ ta phải tìm một chút đồ ở đây.

Lý Thất Dạ tiện tay chỉ xung quanh, bình thản nói.

– Công tử, ta nhất định sẽ thông báo tới chư lão.

Vũ Thiên Tuyền cung kính nói, nhân vật kinh thiên như Lý Thất Dạ lại muốn ở thư phòng, nhất định là tìm hiểu tuyệt thế vô song gì đó.

– Đi đi.

Lý Thất Dạ xua tay, bình thản nói.

Vũ Thiên Tuyền cũng không dám quấy rối, phân phó Dạ Hân Tuyết vài câu, liền rời đi.

Vũ Thiên Tuyền sau khi rời khỏi, trong khoảng thời gian ngắn Dạ Hân Tuyết như sống ở trong sương mù, nàng ngây ngô như gà gỗ, thật lâu chưa tỉnh hồn lại.

Trước không nói Vũ Thiên Tuyền có mỹ mạo khiến vô số nam tử ái mộ, nàng đi tới chỗ nào đều có thể chúng tinh củng nguyệt, không biết có bao nhiêu nam tử nguyện ý ở trước mặt nàng xum xoe, huống chi nàng xuất thân từ Cổ phủ, vô số người đều nguyện ý quỳ dưới chân nàng.

Thực lực nàng lại sâu không lường được, đây tuyệt đối là một nữ thần, làm cho không biết bao nhiêu người phải cung kính trước mặt nàng, ngay cả một ít lão sư trong Thiên Thần học viện đối với Vũ Thiên Tuyền cũng phải tôn kính ba phần.

Nhưng mà, hiện tại một lão sư đứng trước mắt thoạt nhìn rất phổ thông, không, là rất bình thường dĩ nhiên lại làm Vũ Thiên Tuyền có thái độ như vậy, giống như thân phận cùng địa vị thần kỳ của Vũ Thiên Tuyền, hắn căn bản không để ở trong lòng.

Điều này làm cho Dạ Hân Tuyết có chút phản ứng không kịp, chưa từng có nam tử nào dám ở trước mặt Vũ Thiên Tuyền bày ra tư thái như vậy, ngạo mạn đến cực điểm.

– Tiểu nha đầu, ngây ngô cái gì thế?

Trong lúc Dạ Hân Tuyết đờ ra như đi vào cõi thần tiên, Lý Thất Dạ gõ một cái vào trán của nàng, hỏi.

Dạ Hân Tuyết thoáng cái phục hồi tinh thần lại, ở trước mặt lão sư thất thố như vậy, nhất thời để cho mặt nàng đỏ bừng, phục hồi tinh thần lại, thấp giọng nói:

– Lão sư, ngài… mời ngài đi bên này.

Vừa nói vừa dẫn đường cho Lý Thất Dạ.

Căn phòng trống ở thư phòng nhiều lắm, có thể nói, toàn bộ thư phòng mời chào ba năm vạn học sinh cũng không thành vấn đề, thư viện lớn như vậy lại chỉ có ba người bọn họ, căn bản thêm một Lý Thất Dạ ở lại cũng không thành vấn đề.

Mặc dù như thế, Dạ Hân Tuyết vẫn như an bài Lý Thất Dạ ở tại thư phòng tốt nhất ở cổ lâu, thư phòng này độc chiếm một ngọn núi, đem hết các thư phòng xung quanh bao quanh, đứng ở lầu cao nơi này chỉ cần vươn tay là giống như có thể hái sao trăng tùy ý.

Không cần Lý Thất Dạ phân phó, Dạ Hân Tuyết giống như một con quay chuyển động không ngừng, lau chùi quét tước làm cho phòng ốc không nhiễm một hạt bụi.

Khí Dạ Hân Tuyết thu thập xong, Lý Thất Dạ ngồi xuống một cái ghế, nhìn tiểu nữ tử lấm tấm mồ hôi trên trán.

– Tại sao lại chọn học tập trong thư phòng?

Tỉ mỉ quan sát Dạ Hân Tuyết, Lý Thất Dạ từ từ hỏi.

– Nhiều người sẽ chọn học ở Bách đường a.

Bị Lý Thất Dạ quan sát trên dưới một thời gian, Dạ Hân Tuyết nhất thời vô cùng khẩn trương, mặc dù nói vị lão sư trước mắt này xem ra hết sức bình thường, nhưng khi bị đôi mắt của hắn nhìn thẳng, nàng đột nhiên cảm giác chuyện gì cũng đều không gạt được, giống như toàn thân không mặc gì cả, xích lõa đứng trước mặt của hắn.

– Ta, ta, ta…

Trong khoảng thời gian ngắn, Dạ Hân Tuyết khẩn trương đến cả nói cũng không ra lời, nín gần nửa ngày, nàng mới thấp giọng nói rằng.

– Ta, ta, nhà ta nghèo, không chịu nổi học phí ở Bách Đường.

Nói đến đây, nàng không khỏi cúi trán xuống.

Nghe Dạ Hân Tuyết nói như vậy, Lý Thất Dạ cũng chỉ nở nụ cười một chút mà thôi.

– Ở thư phòng, ngươi thích cái gì nhất?

Lý Thất Dạ nhàn nhạt cười, nhìn Dạ Hân Tuyết, tuy rằng lúc này Lý Thất Dạ không có khí thế bức người, cũng không có thần uy trấn áp người khác, nhưng khi ánh mắt bình thản của hắn nhìn thẳng, làm cho lòng người cảm thấy ngột ngạt khó thở.

Dạ Hân Tuyết chính là bị như vậy, bị Lý Thất Dạ nhìn như vậy, nàng cảm giác không cái gì có thể giấu được, nàng dĩ nhiên không dám nói dối Lý Thất Dạ, cúi đầu, thấp giọng nói:

– Ta, ta thích nhất xem sách ở nơi này.truyện Kiếm Hiệp

– Ừm, thư phòng vạn thư, đích xác có thiên thiên vạn vạn quyển sách, có rất nhiều sách thú vị. Tuy rằng không giống như cái công pháp bí kíp có thể để cho nhân loại tiến sâu, nhưng nơi này có rất nhiều sách lại làm cho một đời người được lợi, đả khai nhãn giới, định hướng tương lại. Đặc biệt một ít sách do Tiên Đế, tiên vương ghi chép, càng có thể để cho con người cảm thụ sâu sắc.

Lý Thất Dạ cũng nghiêm túc gật đầu nói.

Lý Thất Dạ nói như vậy nhất thời làm cho Dạ Hân Tuyết đồng tình, hai mắt nàng không khỏi sáng ngời, nàng không khỏi nói:

– Lão sư nói chính là sách trong thư phòng nhiều lắm, có rất nhiều dật văn của Tiên Đế mà ở bên ngoài chưa từng nghe qua, thậm chí có quyển sách ghi lại sự tình cửu giới, khiến cho nhiều trưởng bối không thể tin được.

Từ nhỏ Dạ Hân Tuyết đã thích xem sách, đương nhiên nàng biết sách ở đây không có công pháp bí kíp gì, trong mắt tu sĩ nó chỉ là tạp thư, giống như là sách cổ về lịch sử, không cần quan tâm.

Bất quá Dạ Hân Tuyết từ nhỏ đã coi những tạp thư này như bảo bối, như thức ăn ngon.

Một người bước trên con đường tu luyện đại đạo, là vì cái gì? Vì tu luyện, tu luyện càng nhiều công pháp ảo diệu hơn, tu luyện đế thuật cường đại hơn, tựu có mấy người tu sĩ nguyện ý lãng phí thời gian?

Thử hỏi một chút, có mấy người tu sĩ mỗi ngày ôm sách giải trí, bỏ thời gian hoang phế ngồi đây đọc những cuốn sách hoàn toàn không có tác dụng.

Thử nghĩ một chút, một nữ hài tử như Dạ Hân Tuyết, vốn có khả dĩ có một tiền đồ tốt, nhưng mỗi ngày nàng lại ôm sách giải trí giết thời gian, sẽ nhanh trở thành một con mọt sách, cho nên ở trong mắt người nhà nàng, Dạ Hân Tuyết không làm việc đàng hoàng, cả ngày chơi bời không có việc gì.

Nhìn khuôn mặt Dạ Hân Tuyết có chút hơi hưng phấn, Lý Thất Dạ không khỏi lộ ra nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt của hắn rơi vào một quyển sách được đóng chặt buộc chỉ trong túi Dạ Hân Tuyết, nhẹ nhàng vừa cười vừa nói:

– Đó là sách gì, có thể cho ta xem được không.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 4 ngày trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 4 ngày trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 7 ngày trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá
https://audiosite.net
Tài 7 ngày trước
K sửa lỗi loạn câu nghe đau đầu quá 🥲 mong b sửa để còn nghe tiếp vs ạ 😞
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
chỉnh lại lỗi loạn câu đi 🥲 Chương nào củng loạn đoạn trc lại về sau đoạn sau lại ở giữa đoạn giữa lại ở đầu rồi đoạn đầu lại ở chỗ nào k hay. Lú thật sự 😑
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Sao nghe chương nào củng bị loạn câu trước câu sau vậy 😑
https://audiosite.net
Thành thật xin lỗi mình nhà mình có chút chuyện riêng hôm qua không zô up bài cho mọi người ^^!Rất mong mọi người thông cảm :)
https://audiosite.net
Ủa ở phần thông tin tụn mình có nói rõ mà nhỉ?? !!Truyện cập nhật 24h mỗi ngày - Hiện tại đang phát audio ở chương 3124 ( mới nhất lúc 16h~3/3/2025 )Mỗi ngày 2 chap = 2 tập mỗi ngày :)Mình cũng để thông báo gần ở chỗ play audio đó các đạo hữu... nhớ f5 hoặc load lại bộ truyện là ra tập audio mới ^^!^.^
https://audiosite.net
Thay vì nghe 6 đến 9. Bạn cũng thể vừa nghe audio vừa tab khác đọc truyện...! 1 tập = 10 chương tương tự như audio đó bạn ^^.!Đôi khi tai nghe không bằng mắt thấy mà bạn ^^! Đoạn gay cấn đó bạn tự nhìn đọc mình nghĩ sẽ tuyệt vời..!Ngoài ra 50 truyện chuẩn bị lên sàn nhé ^^!Bạn và chư vị thích chuẩn bị khăn giấy ( ấy nhầm giấy bút để ghi lại kiến thức )^^>^^
https://audiosite.net
Khụ khụ ca này pó tay rồi bạn mình thử khá nhiều cách rồi...!Bạn biết đấy Ngay tên truyện cũng đề lộ rùi mà.. Âm Dương Giao Thái - Bách Hợp Kỳ Xã...!À Đình Huy đã bổ sung 15 tập truyện chap đọc truyện đó bạn, bạn có thể thử xem :)
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Đang nghe tập 7 8 9 đều loank chương đã đổi qua sever 2 r hxhx
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Tạp 6 7 loạn chương hêt r ad ơi