1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 552 [Chương 2756 đến Chương 2760]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 552 [Chương 2756 đến Chương 2760]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2756: Tai nạn ập đến (2)

Sóng lớn đỏ rực đến nhanh, đi cũng mau, trong thời gian ngắn sóng nhấn chìm không gian này rút hết, biến mất sâu trong Hảo Vọng Giác. Bỗng chốc Hảo Vọng Giác tĩnh lặng như không có chuyện gì xảy ra.

Nhiều cường giả tu sĩ trên Số Hiệu Vạn Cổ khó khăn lấy lại tinh thần, mọi người đưa mắt nhìn. Thuyền đậu ở Hảo Vọng Giác không vài chiếc nguyên vẹn, đa số thuyền tan nát bởi sóng lớn đỏ máu trùng kích.

Mất phòng ngự, nhiều cường giả tu sĩ trên thuyền bị rút cạn huyết khí chỉ còn da xương, chết thảm.

Thấy cảnh đó nhiều người thở phào, lai nhìn sáu thân hình vĩ ngạn vô thượng hiện ra trên bầu trời. Nhờ Đại Đế Tiên Vương bảo vệ mà bọn họ thoát khỏi một kiếp.

Nhưng sáu thân hình vĩ ngạn vô thượng che mặt nên không thấy được đó là ý chí vô tượng của sáu vị Đại Đế Tiên Vương nào.

Sau khi thoát một kiép, nhiều cường giả tu sĩ trên Số Hiệu Vạn Cổ thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy may mắn, cũng may bọn họ chọn đi Số Hiệu Vạn Cổ chứ chọn thuyền khác thì đã đi bán muối.

Tất cả hành khách cảm thấy Số Hiệu Vạn Cổ mắc hơn thuyền khác nhiều nhưng sau khi trải qua tai nạn này bọn họ đều cho rằng đáng tiề, Số Hiệu Vạn Cổ không uổng là thuyền an toàn nhất xuyên toa trong Tham Tác chi địa.

Mọi người nhìn lại Hảo Vọng Giác, thây khô khấp nơi. Khi sóng lớn đỏ máu rút đi chỉ mang theo huyết khí, để lại đống da xương.

Khi sóng lớn đỏ máu đến không bao nhiêu cường giả tu sĩ chạy thoát, tám chín phần tu sĩ trên Hảo Vọng Giác chết thảm tại đó. Bọn họ đều mất đi huyết khí để lại da xương.

Có thể nói Số Hiệu Vạn Cổ là thuyền có nhiều người sống sót nhất, là nơi có nhiều người sống nhất trong toàn Hảo Vọng Giác.

Thấy Hảo Vọng Giác rải rác thay khô da bọc xương khắp nơi làm nhiều cường giả tu sĩ trên Hảo Vọng Giác rợn tóc gáy, da đầu tê dại.

Nhiều người lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh. Thử nghĩ xem, nếu như không có Số Hiệu Vạn Cổ e rằng bọn họ cũng bị rút cạn huyết khí trở thành da xương.

Có cường giả tu sĩ tỉnh táo lại rùng mình thì thào:

– Thứ vừa rồi là cái gì? Thật sự là sóng máu sao?

Mọi người nhìn nhau ngơ ngác, không ai biết sóng lớn đỏ máu đột nhiên ập đến là thứ gì. Sóng lớn đỏ máu đến quá mau, đi cũng nhanh, mọi người không xem rõ ràng.

– Chẳng phải nói Hảo Vọng Giác là nơi an toàn nhất trong Tham Tác chi địa sao? Tại sao đột nhiên xuất hiện tai nạn như vậy?

Có tu sĩ khó tin nói:

– Ta đến Hảo Vọng Giác không dưới mười lần nhưng chưa bao giờ xảy ra tai họa như vậy, tai nạn này từ đâu ra?

Có một tu sĩ tốn về từ sâu trong Hảo Vọng Giác lên tiếng:

– Có người đào ra một thứ sâu trong Hảo Vọng Giác, rồi đột nhiên sóng máu ngập trời.

Mọi người lên tinh thần, giật mình hỏi:

– Đào ra một thứ? Là cái gì vậy? Thứ đó như thế nào?

Nhiều tu sĩ lao nhao hỏi thăm tu sĩ kia:

– Thứ đó ra sao?

– Không biết.Đỉnh Khải Nguyên Dạ – Vấn Dạ Chi Dạ – Truyện Ma Tu Đỉnh Luyện Thần Ma – Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Tu sĩ này rất mạnh nhưng giờ gã sợ nhũn chân ngồi bệch dưới sàn tàu, lắc đầu nói:

– Ta chỉ nghe có người la lên đào ra rồi sóng máu ngập trời, ta lập tức chạy trốn, không dám ngoái đầu nhìn.

Tu sĩ nói đến đây sắc mặt trắng bệch, lúc này chẳng ai cười gã nhát gan, đổi lại người khác cũng sẽ sợ vỡ mật.

Nhiều cường giả tu sĩ xôn xao bàn tán.

– Là báu vật sao? Nghe nói mỗi lần tai nạn ập đến Tham Tác chi địa là sẽ đào ra tiên vật tuyệt thế.

Trên ngọn núi, Lý Thất Dạ nhìn Hảo Vọng Giác phía xa.

Tề Lâm Đế Nữ giật mình xem chuyện vừa xảy ra, mở miệng hỏi:

– Đó là thứ gì?

– Một truyền thuyết.

Lý Thất Dạ nhìn Hảo Vọng Giác:

– Một truyền thuyết không được ghi lại, không ngờ thật sự bị đào ra, đây thật là cơ duyên.

Tề Lâm Đế Nữ háo hức hỏi tiếp:

– Chẳng phải nói Hảo Vọng Giác bị người đào nát hết rồi sao? Chính Đại Đế Tiên Vương đều từng đến đào, nhiều người nói Hảo Vọng Giác không còn thứ có giá trị.

– Nói thế cũng đúng.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Nhưng đừng quên những nơi Tham Tác chi địa còn sót lại toàn là tàn tồn từ một kỷ nguyên, đó là thời không bị bóp nát khi kỷ nguyên hủy diệt. Nhưng hủy diệt khủng bố đến mấy vẫn không thể xóa sổ những thứ sót lại, nó có thể lưu trữ trong kỷ nguyên hủy diệt, nàng tưởng tượng được mảnh đất không gian như vậy cường đại cỡ nào, quý giá biết bao không?

Tề Lâm Đế Nữ nghe vậy mở miệng hỏi:

– Thứ như thế chẳng lẽ Đại Đế Tiên Vương cũng không thể mang đi sao?

Lý Thất Dạ nhìn Hảo Vọng Giác, cười nói:

– Thứ này cần cơ duyên, Đại Đế Tiên Vương muốn cướp chưa chắc là việc tốt, đôi khi sẽ vời đến nhân quả nhất định. Hơn nữa nơi này là Tham Tác chi địa, dù là Đại Đế Tiên Vương chưa chắc thâu tóm tất cả được.

– Nên biết Tham Tác chi địa là sót lại qua từng kỷ nguyên, mảnh nhỏ dòng sông thời gian. Nàng tưởng tượng xem sau từng kỷ nguyên, những mảnh nhỏ vẫn sót lại được, lại qua từng kỷ nguyên vẫn không thể hủy diệt chúng nó, bản thân chúng đã rất khủng bố. Dù là Đại Đế Tiên Vương chưa chắc cướp được, dù có Đại Đế Tiên Vương có thể thâu tóm cũng sẽ dính phải nhân quả.

Nói đến đây Lý Thất Dạ quay sang xem Tề Lâm Đế Nữ:

– Với Đại Đế Tiên Vương thì thiên tru luôn lơ lửng trên đỉnh đâu, Đại Đế Tiên Vương càng mạnh thì thiên tru càng gấp gáp, có thể nói thiên tru cách bọn họ trong gang tấc, dính càng nhiều nhân quả càng nguy hiểm.

– Thiên tru.

Nghe về thiên tru làm tim Tề Lâm Đế Nữ rớt cái bịch, trở thành Đại Đế Tiên Vương sẽ không tránh khỏi thiên tru được, thậm chí Thượng Thần cũng có thiên tru, đây là đề tài cực kỳ khiến người kính sợ.

– Bởi vậy khi một vị Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế chịu tải càng nhiều Thiên Mệnh, bản thân càng mạnh càng có nhiều kiêng dè. Vì khi thiên tru giáng xuống rất khó tốn tránh, khi thiên tru thật sự buông xuống, dù ngươi có được mười hai Thiên Mệnh cũng phải thành tro.

Lý Thất Dạ ung dung nói:

– Đây là vì sao Đại Đế Tiên Vương ít Thiên Mệnh thì ít co cóng tay chân hơn. Đại Đế Tiên Vương cao vị, đặc biệt là Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh cơ bản không lộ mặt, vì bọn họ kiêng dè nhiều thứ.

Tề Lâm Đế Nữ nghe xong cảm thấy rất có lý. Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh, như Thế Đế, Huyền Đế, Nhất Diệp Tiên Vương đều chưa từng lộ mặt, không nói tới đời sau hoặc cường giả bình thường. Nghe đồn Đại Đế Tiên Vương bình thường rất khó gặp đỉnh Đại Đế Tiên Vương như Thế Đế.

– Thiên tru, có lợi cũng có tệ.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Ít ra khiến nhóm Đại Đế Tiên Vương trốn trong Tham Tác chi địa sẽ sống càng lâu, nếu bọn họ đi trên đời thì sẽ không chịu được năm rộng tháng dài mài mòn.

Tề Lâm Đế Nữ tò mò hỏi:

– Nghe nói có khi Đại Đế Tiên Vương cũng sẽ đào ra Tham Tác chi địa.

– Không phải có khi, thật ra thì Đại Đế Tiên Vương chưa bao giờ ngừng khai quật Tham Tác chi địa.

Lý Thất Dạ nói:

– Tham Tác chi địa rộng lớn vô ngần, có nhiều nơi chưa ai đến gần. Đại Đế Tiên Vương đang thăm dò chẳng qua nhiều người không thấy. Nhưng khi Đại Đế Tiên Vương cường đại tới trình độ nhất định thì tần suất thăm dò bớt nhiều, trừ phi là thứ đặc biệt hấp dẫn không thì bọn họ sẽ không dễ dàng hành động.

Chương 2757: Lại lên Hảo Vọng Giác

– Tham Tác chi địa điên cuồng có sinh linh trảm đế sao?

Im lặng một lúc, Tề Lâm Đế Nữ khẽ hỏi:

– Đặc biệt là Đại Đế Tiên Vương từ mười Thiên Mệnh trở lên.

Tề Lâm Đế Nữ từng nghe truyền thuyết như thế nhưng không dám chắc chắn, vì trong mắt nhiều người luôn nghĩ Đại Đế Tiên Vương vô địch. Đặc biệt Đại Đế Tiên Vương chịu tải mười Thiên Mệnh trở lên, trừ bọn họ ra e rằng vô địch cõi đời. Nhưng có tin đồn Đại Đế Tiên Vương điên cuồng vẫn sẽ bị chém giết.

Tề Lâm Đế Nữ nửa tin nửa ngờ truyền thuyết này, nàng khó thể tưởng tượng sinh linh như thế là tồn tại ra sao.

– Có, và không ít.

Lý Thất Dạ ung dung nói:

– Đây là lý do tại sao khi Đại Đế Tiên Vương cường đại tới trình độ nhất định sẽ giảm tần suất khai quật rất nhiều, không dễ ra tay. Ngươi mơ ước trân phẩm của người ta, ở trong mắt người ta thì ngươi cũng là vật siêu bổ. Ngươi quấy nhiễu người ta nủ say trong năm tháng, hễ xuất hiện sẽ phải trả giá đắt, cần có siêu bổ, thứ gì bổ hơn Đại Đế Tiên Vương?

Tề Lâm Đế Nữ nghe vậy rùng mình, đặc biệt ánh mắt của Lý Thất Dạ làm nàng nổi da gà.

Đại Đế Tiên Vương vô địch rất có thể thành vật siêu bổ trong miệng người ta, tưởng tượng thôi đã khiến người cảm thấy khủng bố, rợn tóc gáy.

Lấy Đại Đế Tiên Vương làm vật siêu bổ, sinh linh như thế khủng khiếp, khiến người kinh dị biết mấy.

– Đi, chúng ta đi xem.

Lý Thất Dạ nhìn Hảo Vọng Giác, chậm rãi nói:

– Cũng nên bình ổn.

Lý Thất Dạ chậm rãi lên trời đi hướng Hảo Vọng Giác.

Tề Lâm Đế Nữ thở hắt ra, lấy lại tinh thần chạy theo Lý Thất Dạ.

Đuổi kịp Lý Thất Dạ, Tề Lâm Đế Nữ khẽ hỏi:

– Động tĩnh lớn như vậy có Đại Đế Tiên Vương đến cướp báu không?

Nơi đây không như bên ngoài. Ở trần gian Đại Đế Tiên Vương không chịu xuất thế, không đi ra ngoài bởi vì thiên tru treo cao, nhưng Tham Tác chi địa thì khác, thường có một số Đại Đế Tiên Vương đi trong Tham Tác chi địa.

– Đại Đế Tiên Vương đến thì sao?

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Thứ ta nhìn trúng dù ai đến đều không có phần, nó nhất định là vật trong túi của ta, kẻ nào dám chắn, giết không tha!

Lời nói bình thản của Lý Thất Dạ khiến người rùng mình, đổi lại người khác sẽ cho rằng hắn cuồng vọng vô tri, buông lời ngông cuồng nhưng Tề Lâm Đế Nữ suy nghĩ sâu xa hơn.

Lý Thất Dạ tự tin dám tuyên bố ché mbất cứ Đại Đế Tiên Vương nào, vậy hắn là tồn tại ra sao? Là tay trùm thế nào? Xem đế chỉ của Tề Lâm Tiên Vương lão tổ của bọn họ thì chân Lý Thất Dạ e rằng còn trên cả lão tổ tông bọn họ.

Tề L:âm Tiên Vương ão tổ tông là một vị Đại Đế Tiên Vương có mười Mệnh Cung, tám Thiên Mệnh, xem như Tiên Vương cao vị trong Đại Đế Tiên Vương. Dù Tề Lâm Tiên Vương không kinh diễm bằng Dạ Lâm Tiên Vương nhưng vẫn rất nặng ký trong Đại Đế Tiên Vương.

Thế nhưng lão tổ tông của bọn họ thái độ trịnh trọng đến thế tức là Lý Thất Dạ có lai lịch khủng khiếp. Tề Lâm Đế Nữ thầm đoán có lẽ hắn là tồn tại có mười hai Thiên Mệnh.

Nhưng trên đời Đại Đế Tiên Vương có mười hai Thiên Mệnh đếm trên đầu ngón tay, có được mười hai Thiên Mệnh mà vẫn sống tới bây giờ thì chỉ có bốn người. Tề Lâm Đế Nữ càng suy nghĩ càng không xếp Lý Thất Dạ vào vị Đại Đế Tiên Vương đáng ngờ nào.

Điều này khiến lòng Tề Lâm Đế Nữ tràn ngập khó hiểu, chân thân Lý Thất Dạ rốt cuộc là ai?

Lý Thất Dạ dẫn Tề Lâm Đế Nữ bước lên Hảo Vọng Giác, đã có nhiều cường giả leo lên đây. Đa số cường giả là người sống sót trên Số Hiệu Vạn Cổ, một số cường giả từ bên ngoài nghe tiếng chạy tới.

Tuy vừa rồi xảy ra tai nạn siêu khủng bố nhưng vẫn có rất nhiều cường giả không kiềm được một lần nữa mạo hiểm bước lên Hảo Vọng Giác. Lý do rất đơn giản, báu vật động lòng người.

Người có kinh nghiệm Tham Tác chi địa đều biết tai nạn lớn xuất hiện liền có vật tuyệt thế hiển hiện, nghĩa là cơ duyên tuyệt thế vô song. Nếu có cơ duyên tuyệt thế vô song như vậy suốt đời sẽ đọc ích lợi vô cùng.

Cho nên dù biết Hảo Vọng Giác có nguy hiểm siêu lớn vẫn có một đống cường giả tràn đầy tinh thần mạo hiểm lại một lần nữa bước lên Tham Tác chi địa.

Người sống sót Số Hiệu Vạn Cổ kể việc có người đào ra thứ đồ đã sớm lan truyền.

– Chắc chắn là đào ra tiên vật, nếu không đã chẳng kích phát tai nạn khủng bố như thế.

– Tai nạn lần này khá nặng, trong Hảo Vọng Giác không thể nào xảy ra tai nạn cỡ đó. Xem ghi chép thì chỉ có tai nạn lần đó sánh bằng vừa rồi.

Một vị thế hệ trước nói:

– Nghe đồn trong tai nạn đó Chiến Vương thế gia có được một bộ xương phi tiên, lần này thứ bị đào ra e rằng sẽ không thau gì bộ xương phi tiên kia.

Nghe thế nhiều người tim đập nhanh:

– Đó là báu vật đẳng cấp trấn tộc!

Chiến Vương thế gia là truyền thừa có một môn ngũ đế, trước kia bọn họ có được một bộ xương phi tiên, nó liền trở thành báu vật trấn tộc của Chiến Vương thế gia.

Thử nghĩ xem, truyền thừa một môn ngũ đế có bao nhiêu là báu vật vậy mà dùng một bộ xương phi tiên làm báu vật trấn tộc, có thể tưởng tượng xương phi tiên này khủng bố biết bao.

Nay Hảo Vọng Giác lại xảy ra tai nạn đẳng cấp như thế khiến tất cả người sống sót tràn ngập mơ màng, nếu mình được tiên vật đẳng cấp như thế sẽ là cơ duyên biết bao, suốt đời được ích lợi vô cùng.

Vì tên vật hấp dẫn khiến nhiều người bất chấp nguy hiểm chết chóc, đều bước lên lên Hảo Vọng Giác lần thứ hai.

Trước khi tai nạn đến Hảo Vọng Giác rất náo nhiệt, có ngàn vạn tu sĩ ngắm cảnh, khai quật, tìm báu vật tại đây, có đông đảo tu sĩ bày hàng bán.

Giờ Hảo Vọng Giác tĩnh lặng, mặt đất phủ kín từng lớp thây khô. Các bộ thây khổ chỉ còn da xương, huyết khí toàn thân bị rút cạn.

Thấy các thây khô bị rút hết tinh huyết làm người ta rợn tóc gáy, bước vào Hảo Vọng Giác cho cảm giác như vào biển xác.

Dù dưới đất phủ kín thây khô vẫn không ngăn được nhiệt tình xông pha cướp báu vật của mọi người, nên thường thấy bóng người xẹt qua bầu trời, bọn họ vội vàng lao vào sâu trong Hảo Vọng Giác.

Tề Lâm Đế Nữ đi bên cạnh Lý Thất Dạ, nhìn các thây khô, hút ngụm khí lạnh. Tề Lâm Đế Nữ quan sát kỹ, phát hiện trên người thây khô rậm tạp lỗ nhỏ, tất cả uyết khí bị hút ra từ lỗ nhỏ, là lực hút cực lớn hút chúng ra.

– Đây rốt cuộc là thứ gì mà có thể hút khô huyết khí của mọi người?

Lòng Tề Lâm Đế Nữ lạnh lẽo mở miệng hỏi:

– Chẳng lẽ là sinh linh hút máu?

Lý Thất Dạ nhìn xác khô dưới đất, hắn lắc đầu nói:

– Đó không phải sinh linh mà chỉ là một loại nghi thức cổ xưa, nghi thức đó bị người lại đào ra. Khi nghi thức cổ xưa lại hiện thế thì cần có hiến tế.

Nghe từ hiến tế, lòng Tề Lâm Đế Nữ dâng lên dự cảm bất an. Đây không phải từ tốt lành gì.

Tim Tề Lâm Đế Nữ đập nhanh hỏi:

– Là dùng sinh mệnh để hiến tế sao?

– Có gì mà kỳ?

Chương 2758: Hiến tế

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Không nói đến những kỷ nguyên không thể ngược dòng, chỉ nói kỷ nguyên chúng ta đang sống, trong năm rộng tháng dài từng có bao nhiêu là hiến tế, chẳng kỳ lạ gì. Với một số tồn tại cường đại thì sinh mệnh như con kiến, trăm vạn hay ngàn vạn chỉ là con số, không có gì khác nhau.

Lý Thất Dạ nói nhẹ hẫng lại làm tim Tề Lâm Đế Nữ rớt cái bịch, khiến lòng nàng bất an. Từ khi còn bé xíu Tề Lâm Đế Nữ đã nghe về một số truyền thuyết, nàng chỉ xem như nghe kể chuyện nhưng từ miệng tồn tại như Lý Thất Dạ nói ra thì tất cả khác đi. Chuyện từng được kể xảy ra trong hiện thực.

Tề Lâm Đế Nữ thì thào:

– Ngàn vạn sinh mệnh bị hiến tế sao?

Lý Thất Dạ bình tĩnh nói:

– Chuyện đại hung chưa bao giờ ngừng, quá khứ là thế, tương lai là vậy, có lẽ khi nàng còn sống sẽ trông thấy chuyện đó xảy ra.

Lòng Tề Lâm Đế Nữ chùng xuống, mở miệng hỏi:

– Điều này . . . Không ai ngăn cản sao?

Tuy mọi người đều biết khi tu sĩ cường đại tới trình độ nhất định, một trận chiến tranh hủy thiên diệt địa, nhưng đa số chiến tranh đó bùng nổ trên trời.

Hơn nữa hiến tế và chiến tranh là chuyện khác nhau. Hiến tế ngàn vạn sinh mệnh khủng bố biết bao, tàn nhẫn biết mấy.

– Có một số việc đến mức nhất định thì tự quét tuyết trước cửa, lo cho bản thân còn không xong, ai rảnh lo việc của người chứ nói gì là con kiến?

Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

– Với những tồn tại đứng trên đỉnh cao nhất thì trăm vạn phàm nhân cùng ngàn vạn phàm nhân có gì khác nhau? Đều là con kiến, chỉ khác về số lượng. Như khi ngươi đốt cháy một khu rừng, ngươi sẽ quan tâm đốt chết một trăm vạn con kiến hoặc ngàn vạn con kiến sao?

Tề Lâm Đế Nữ lặng thinh, nếu nàng đốt cháy nguyên cánh rừng thì sẽ có so đo đốt chết một trăm vạn con kiến hoặc ngàn vạn con kiến sao?

– Nhưng hiến tế là con người.

Tề Lâm Đế Nữ im lặng một lcsu sau lên tiếng:

– Là người sống như chúng ta, nếu đổi lại là ta thì sẽ suy xét kỹ.

– Đó là vì nàng chưa đứng trên đỉnh đó. Giống như con kiến bị đốt chết, nếu nàng là kiến thì sẽ quan tâm một trăm vạn con kiến hoặc ngàn vạn con kiến bị đốt chết. Nhưng khi nàng là người thì sẽ quan tâm đến con kiến sao?

Nghe Lý Thất Dạ giải thích, Tề Lâm Đế Nữ buộc lòng thừa nhận:

– Đúng vậy!

Tuy so sánh tàn khốc nhưng khiến người phải thừa hận. Đốt cháy khu rừng, đúng là Tề Lâm Đế Nữ sẽ không so đo một trăm vạn con kiến hoặc ngàn vạn con kiến bị đốt chết. Nếu hiến tế là con người thì Tề Lâm Đế Nữ sẽ để ý, suy xét, vì nàng là con người.

Nếu nói khi đứng trên đỉnh cao nhất, tồn tại vô thượng xem tu sĩ như bọn họ chỉ là con kiến, ai thèm quan tâm có bao nhiêu con kiến chết?

– Hiến tế ngàn vạn chỉ là trò vặt, khi một kỷ nguyên sắp kết thúc thì sinh mệnh không đáng một đồng. Ngươi là phàm nhân cũng tốt, tu sĩ cũng thế, thậm chí là Đại Đế Tiên Vương, trước địa thế đó đều thật nhỏ bé. Vào lúc đó đừng nói là ngàn vạn, dù là hừng ức cũng chỉ là số lượng.

Lý Thất Dạ hờ hững liếc qua Tề Lâm Đế Nữ, tiếp tục bảo:

– Vì mình sống sót sẽ có tồn tại tế thiên địa, tế sinh linh vạn vật. Cửu Giới cũng vậy, Thập Tam Châu cũng thế, đó chỉ là một chút chất dinh dưỡng để bọn họ sống thừa, là thủ đoạn bọn họ liều lĩnh một phen.

– Cái . . . Này . . . Thì . . . Không thể nào!

Tim Tề Lâm Đế Nữ run rẩy nhỏ giọng phản bác:

– Tế thiên địa, tế vạn vật sinh linh, tế Cửu Giới, Thập Tam Châu, sao . . . Sao có thể?

Lý Thất Dạ mỉm cười:

– Trên đời không có gì là không thể.

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Hãy nhìn những tàn nhẫn trong Tham Tác chi địa xem, chúng nó chỉ là mảnh nhỏ của các kỷ nguyên. Chuyện ta vừa nói đã từng xảy ra, trong kỷ nguyên không thể ngợc dòng có tồn tại từng tế nguyên thế giới, chuyện như vậy không chỉ xảy ra một lần.

Người Tề Lâm Đế Nữ lạnh lẽo, nàng rùng mình. Tế một thế giới, ức vạn sinh linh chỉ là tế phẩm, nghĩ đến đây làm nàng nổi da gà.

Tề Lâm Đế Nữ lẩm bẩm:

– Quá . . . Tàn nhẫn.

Làm tu sĩ, đặc biệt là làm truyền nhân của đế thống tiên môn, Tề Lâm Đế Nữ hiểu cuộc đời tàn nhẫn, hiểu rõ đại đạo vô tình, cái chết là chuyện rất bình thường.

Như chuyện diệt môn diệt phái mỗi ngày đều có trong Thập Tam Châu, nhưng đó chỉ là tu sĩ mạnh ăn thịt yếu. Biến thế giới thành tế phẩm, Tề Lâm Đế Nữ không dám tưởng tượng chuyện đó.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Đại đạo vốn vô tình, hân tình chỉ là lòng người.

Lý Thất Dạ nhìn Tề Lâm Đế Nữ, thản nhiên nói:

– Nhớ kỹ, trên đời chưa từng tồn tại chúa cứu thế, đừng ký thác hy vọng vào cháu cứu thế. Muốn nhảy ra thế giới này thì bản thân phải mạnh lên!

Tề Lâm Đế Nữ lặng im một lúc lâu, cuối cùng nàng ngước lên nhìn Lý Thất Dạ, biểu tình cực kỳ nghiêm túc hỏi:

– Nếu kỷ nguyên tan vỡ thì công tử làm sao?

Vẻ mặt Tề Lâm Đế Nữ nghiêm túc làm Lý Thất Dạ buồn cười:

– Nàng có thể hỏi trực tiếp hơn, sao không hỏi nếu kỷ nguyên tan vỡ thì ta có tế toàn thế giới không?

Lý Thất Dạ vạch thẳng làm Tề Lâm Đế Nữ lúng túng, nhưng nàng không phản bác, nghiêm túc nhìn hắn.

– Yên tâm đi, ta sẽ không tế thế giới này.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Ta sẽ chiến đến cuối cùng, cái chết chẳng hề đáng sợ với ta. Nếu ta thua, chết là sự giải thoát, ta không cần sống thừa trên đời thì tế thế giới làm gì?

Tề Lâm Đế Nữ nghe vậy thầm thở ra, vì tồn tại vô tượng như Lý Thất Dạ khiến thủy tổ của bọn họ phải tôn kính, không chừng hắn thật sự có năng lực đó.

Nhưng sau đó tim Tề Lâm Đế Nữ run rẩy. Một tồn tại cao cao tại thượng trải qua điều gì khiến hắn cảm thấy chết là giải thoát? Tề Lâm Đế Nữ cảm nhận gánh nặng mà nàng không hiểu nổi.

– Đừng mừng.

Khi Tề Lâm Đế Nữ thở phào, Lý Thất Dạ mỉm cười nói tiếp:

– Dù ta không tế thế giới này, nếu kỷ nguyên tan vỡ cũng sẽ có người làm chuyện này.

– Chuyện . . . Chuyện này không thể nào.

Tề Lâm Đế Nữ tỉnh táo lại, buột miệng nói:

– Trên thế giới này sẽ không có ai làm chuyện như thế, dù là Thế Đế cũng sẽ bảo vệ chủng tộc của mình.

Tề Lâm Đế Nữ nói có lý. Nếu trên thế giới này có ai tế Cửu Giới Thập Tam Châu thì chỉ Đại Đế Tiên Vương đứng trên đỉnh mới làm được.

Ví dụ Thế Đế, Huyền Đế, Nhất Diệp Tiên Vương hoặc Đại Đế Tiên Vương có mười hai Thiên Mệnh hợp tác lại mới có năng lực đó.

Nhưng Tề Lâm Đế Nữ cho rằng điều này sẽ không xảy ra. Thế Đế hay Nhất Diệp Tiên Vương đều không phải loại người đó. Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên từng bùng nổ chiến tranh với Tiên Vương bách tộc, nhưng bọn họ chỉ vì sinh tồn của chủng tộc mình.

Có thể nói nhóm Thế Đế chiến đấu vì chủng tộc của mình, bọn họ bảo vệ chủng tộc, sẽ không tế điệu chủng tộc mình bảo vệ.

– Thế gian hắc ám, đẳng cấp như nàng không thấy được, Đại Đế Tiên Vương bình thường cũng không thể thấy.

Chương 2759: Bia to

Lý Thất Dạ lắc đầu nói:

– Dù là lão già Thiển có một số việc cũng không quyết định được, dù hắn muốn bảo vệ chủng tộc của mình thì có vài thứ khó mà thay đổi.

Tề Lâm Đế Nữ kinh ngạc hỏi:

– Tại sao?

Tề Lâm Đế Nữ không phải ếch ngồi đáy giếng, nhưng tồn tại như Thế Đế đã là vô địch trên đời, trừ thiên tru ra chẳng có gì ảnh hưởng được Thế Đế.

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Đẳng cấp như nàng không nên biết, dù có ngày nàng trở thành Đại Đế Tiên Vương cũng không có tư cách biết. Trừ phi nàng cường đại tới trình độ nhất định, hoặc là tham gia vào Thiên Quyền mới hiểu chút ít. Đương nhiên Đại Đế Tiên Vương Tề Lâm Đế gia các người không thể nào tham gia Thiên Quyền.

Nghe cái tên Thiên Quyền, Tề Lâm Đế Nữ thầm hút khí lạnh. Tề Lâm Đế Nữ có nghe nói về Thiên Quyền, đoàn thể cường đại nhất, khủng bố nhất Thập Tam Châu.

Nghe nói Thiên Quyền là đoàn thể cổ xưa nhất Thiên tộc, đoàn thể này tồn tại bằng hình thức gì thì không biết. Tề Lâm Đế Nữ từng nghe lão tổ trong gia tộc nói dù là Đại Đế bình thường của Thiên tộc cũng không tư cách vào Thiên Quyền, nghe đòn chỉ Đại Đế từ mười Thiên Mệnh trở nên mới được vào.

Thiên Quyền như tiêu chí của Thiên tộc, khi tử đệ Thiên tộc cường đại tới trình độ nhất định sẽ hiển hiện dấu hiệu đó.

Thiên Quyền là tượng trưng quyền lực tối cao của Thập Tam Châu, nó là một trong đoàn thể mạnh nhất Thập Tam Châu. Có thể nói Thiên Quyền mạnh hơn, khủng bố hơn bất cứ một đế thống tiên môn nào của Thập Tam Châu.

Thiên Quyền cường đại khiến người không thể tưởng tượng, Thiên Quyền thành lập tư khi nào đều không thể ngợc dọng. Nghe nói Thiên Quyền thành lập cổ xưa hơn đế thống tiên môn nào khác.

Thiên Quyền ít người nhưng nó mạnh đến mức ai cũng kính sợ, vì chỉ tồn tại từ mười Thiên Mệnh trở lên mới tham gia vào Thiên Quyền được. Đại Đế bình thường muốn vào Thiên Quyền cũng không có tư cách.

Bên ngoài ít ai biết Thiên Quyền có Đại Đế Tiên Vương nào tham gia, nhưng chắc chắn rằng đương thời chấp chưởng Thiên Quyền là Thế Đế nổi tiếng như cồn.

Tề Lâm Đế Nữ khó khăn lấy lại tinh thần, thì thào:

– Thiên Quyền vừa ra, vô địch vạn cổ.

Thiên Quyền, cái tên này có uy lực quá lớn, Đại Đế Tiên Vương bình thường nhắc tới cũng biến sắc, tu sĩ nhỏ càng hết sức kính sợ.

– Trên đời làm gì có vô địch vạn cổ?

Lý Thất Dạ cười hờ hững:

– Nếu nói Thiên tộc có Thiên Quyền thì bách tộc chúng ta có Tiệt Thiên.

Lòng Tề Lâm Đế Nữ rung động:

– Tiệt Thiên bách tộc!

Mắt Tề Lâm Đế Nữ sáng rực:

– Tiên Đế trong Tiệt Thiên toàn là thất phẩm trở lên.

– Có một số truyền thuyết chưa chắc chín hxác.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:

– Nhưng nếu Tiên Đế Tiệt Thiên xuất chiến thì Thiên Quyền cũng phải cẩn trọng.

Trong Thập Tam Châu có một câu thế này, Thiên tộc có Thiên Quyền, bách tộc có Tiệt Thiên. Vì tên hai đoàn thể kình chống nhau khiến nhiều người đời sau cho rằng hai đoàn thể mạnh nhất Thập Tam Châu là đối địch, đương nhiên không rõ thật giả thế nào.

Tiệt Thiên, nghe đồn đoàn thể này do Bát Chân Tiên Đế tạo ra, trải qua vô số thời đại từng có nhiều Cửu Giới Tiên Đế kinh tài tuyệt diễm tham gia vào Tiệt Thiên. Nghe đồn Cửu Giới Tiên Đế vào Tiệt Thiên toàn là từ thất phẩm trở lên.

So với Thiên Quyền nổi tiếng như cồn thì Tiệt Thiên điệu thấp một chút, bên ngoài đồn Tiệt Thiên hiện tại do Hạo Hải Tiên Đế cầm quyền.

Nghe Lý Thất Dạ nhắc, Tề Lâm Đế Nữ tràn ngập tò mò hỏi:

– Công tử, Tiệt Thiên mạnh cỡ nào? So với Thiên Quyền thì thắng thua ra sao?

Thiên Quyền là đoàn thể cao nhất Thiên tộc, Tiệt Thiên là một trong tượng trưng vũ lực cao nhất bách tộc nên Tề Lâm Đế Nữ rất tò mò về Tiệt Thiên.

Tuy thủy tổ Tề Lâm Đế gia là Tề Lâm Tiên Vương có tám Thiên Mệnh nhưng không tham gia Tiệt Thiên, vì chỉ Cửu Giới Tiên Đế mới vào Tiệt Thiên. Vãn bối như Tề Lâm Đế Nữ không rõ tình huống cụ thể.

Lý Thất Dạ cười nói:

– Chuyện này khó nói.

Ánh mắt Lý Thất Dạ sâu thẳm:

– Thiên Quyền thành lập rất xa xưa, ý nghĩa sau lưng nó không phải nàng có thể hiểu. Đương nhiên Tiệt Thiên không dễ chọc, Bát Chân Tiên Đế là vị Tiên Đế thứ nhất của yêu tộc, kia hắn dám đứng ra kiến lập Tiệt Thiên đủ nói lên nội tình của Tiệt Thiên.

Bát Chân Tiên Đế là từ một gốc bát chân trúc thành đạo, vị Tiên Đế thứ nhất của yêu tộc, thủy tổ Kỳ Trúc sơn. Khi Bát Chân Tiên Đế lên đỉnh Đệ Thập Giới, tu luyện năm rộng tháng dài cuối cùng thành lập đoàn thể như Tiệt Thiên, nghe đòn tham gia vào toàn là Cửu Giới Tiên Đế từ thất phẩm trở lên.

Tề Lâm Đế Nữ cảm thấy có lý. Uy thế Thiên Quyền làm nhiều tồn tại vô cùng kính sợ, nếu lúc trước nhóm Bát Chân Tiên Đế không có đủ nội tình sao dám đặt tên cho đoàn thể của mình là Tiệt Thiên? Đây đao quang đang khiêu khích Thiên Quyền.

Nếu đoàn thể Tiệt Thiên không đủ mạnh thì đã sớm bị Thiên Quyền tiêu diệt, trong năm tháng dài dòng Tiệt Thiên vẫn cứ tồn tại chứng minh nó cường đại.

Lát sau Tề Lâm Đế Nữ không kiềm được tò mò hỏi Lý Thất Dạ:

– Ta còn nghe nói có một Thanh Mộc Minh.

– Đi thôi.

Lý Thất Dạ cười cười, không nói nhiều về Thanh Mộc Minh:

– Nàng còn lừng chưng ở đây thì có báu vật cũng bị người cướp đi.

Bị Lý Thất Dạ nhắc nhở Tề Lâm Đế Nữ mới phát hiện tốc độ của bọn họ bất giác chậm lại, nhiều cường giả tu sĩ từ đằng sau đã vượt mặt hai người từ lâu, bọn họ nhanh chóng xông vào sâu trong Hảo Vọng Giác.

Lý Thất Dạ bước nhanh hơn, Tề Lâm Đế Nữ đành tạm gác tò mò về Thanh Mộc Minh, vội vàng đuổi theo hắn.

Rất nhanh Tề Lâm Đế Nữ đi theo Lý Thất Dạ vào sâu trong Hảo Vọng Giác, khi bọn họ đến nơi đã có rất nhiều cường giả tu sĩ ở đó.

Nhưng những cường giả tu sĩ đến nơi không dám tới gần, chỉ đứng nhìn từ xa. Bọn họ đứng ở các góc, có người đứng trên trời cao, có người đứng trên ngọn núi, có người đứng trên thuyền lướt tới.

Khi Tề Lâm Đế Nữ cùng Lý Thất Dạ đứng trên một ngọn núi, nhìn cảnh tượng trước mắt, nàng hút ngụm khí lạnh.

Trước mắt là biển xương, đập vào mắt một mảnh trắng xóa, sắc trăng là xương rải đầy đất.

Nơi đây từng là mảnh đất rộng lớn, từng có dãy núi trập trùng, thần phong cao vút, vực sâu âm u cheo leo, sông lớn chảy xiết. Nhưng bây giờ trước mắt chỉ có xương trắng, núi cao hay vực sâu đều bị xương nhiều vô số chôn vùi.

Mặt đất trắng xóa phủ kín xương trắng, đém không hết, vô số, đủ loại. Có xương to như núi cao, có xương nhỏ như hình người.

Trong tất cả xương trắng không chỉ có xương hình người còn có xương cự mãng dài trăm dặm, xương hung vượn cao như núi thần, xương bò sát nhỏ cỡ nắm tay.

Bất cứ người nào trông thấy xương trắng mênh mông trước mắt đều rùng mình, nơi đây rốt cuộc có bao nhiêu sinh linh đã chết?

Trong xương mênh mông có một tấm bia to cao ngất, bia đâm thẳng lên tầng mây, cực kỳ to lớn như có thể đâm thủng trời.

Bia to đen thui, hồn nhiên thiên thành tựa như một khối ngọc đen. Bia to đen như mực không có điêu khắc gì, trời sinh đã vậy.

Chương 2760: Cắn nuốt hút máu (1)

Bia khắc phù văn rậm tạp, những phù văn cực kỳ cổ xưa, xưa đến mức không thể ngược dòng. Cường giả tu sĩ kiến thức rộng cũng không biết phù văn trên bia to.

Nhưng xem kỹ thì phù văn rậm rạp không giống sau này khắc, nó như thấm nhuần thiên địa thành đại đạo phù văn.

Đại đạo phù ăn màu vàng sậm, có ánh sáng lấp lóe. Khi ánh sáng vàng sậm nhấp nháy hút hồn người, khiến cường giả rùng mình, lòng sinh ra sợ hãi với nó.

Bia đá to lớn dựng trên một cổ đàn, không biết cổ đàn làm từ thần thạch gì. Cổ đàn màu xám, trông rất thô ráp, giữa nham thạch xây cổ đàn có nhiều khe nứt, làm như lúc dựng cổ đàn rất vội vã, qua loa.

Rất nhiều cường giả chạy đến, bọn họ trông thấy cảnh trước mắt đều hút ngụm khí lạnh.

Một lão tu sĩ nhìn cảnh tượng trước mắt, hút ngụm khí lạnh giật mình mà bất ngờ kêu lên:

– Đây không phải lần đầu tiên ta đến đây, trước kia nơi này không phải vậy. Đống xương nhiều vô số này từ đâu ra?

– E rằng đến từ lòng đất.

Một cường giả cưỡi Số Hiệu Vạn Cổ lên tiếng:

– Nghe nói có người đào ra một vật, tiếp đó nôi lên phương thiên địa này, chắc là xúc động cấm kỵ gì đó.

Trong phút chốc đám người nhìn nhau, mọi người không biết khối bia đá trước mắt là cái gì nhưng nhìn biển xương bao la đều hiểu chỗ này không lành.

Tề Lâm Đế Nữ đứng trên ngọn núi chợt thấy người quen, thì thào:

– Nhóm Võ thành chủ cũng tới.

Không chỉ Võ Phượng Ảnh, Tần Bách Lý cũng đến. Hai người mỗi người đừng trên một ngọn núi nhìn bia đá cao vút đâm trời. Bọn họ xuất thân từ đế thống tiên môn, kiến thức rộng lớn, nhìn sơ liền biết khối bia đá ghê gớm, giá trị không ước đoán được nên Võ Phượng Ảnh, Tần Bách Lý đều muốn có bia đá.

– Ghê gớm thật. 1 kẻ đơn giản sắp chết sống 1 cuộc đời trong bệnh tật giành tất cả tất sản tâm nguyện để giúp người khác giống mình….rùi hắn đổi lại được xuyên không viết ra truyền kỳ của riêng mình… Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Lý Thất Dạ nhìn chằm chằm tấm bia, nghiền ngẫm kỹ phù văn trên bia, lẩm bẩm:

– So với nó thì khối bia ở Băng Vũ cung chỉ là phế thải.

Băng Vũ cung ở Nhân Hoàng giới cũng có một khối bia đá siêu đẳng, Băng Vũ Tiên Đế sở hữu tấm bia đặt tên là Tiệt Thiên Bi. Lý Thất Dạ từng thấy khối Tiệt Thiên Bi đó, nhưng khi xem khối bia đá trước mắt thì hắn biết Tiệt Thiên Bi thua xa.

Tề Lâm Đế Nữ nhìn bia đá cao vút đâm mây, hỏi:

– Đó là thứ gì?

– Một tế đàn vô cùng cổ xưa.

Lý Thất Dạ nhìn cổ đàn, khi thấy cổ đàn hắn thật khó dời mắt đi, dường như cổ đàn càng hấp dẫn hơn khối bia đá cao vút đâm mây.

Nhiều người liếc sơ đều sẽ bị bia đá hấp dẫn, bởi vì bia đá không chỉ to lớn còn như khối mặc ngọc. Quan trọng là đại đạo phù văn trên tấm bia làm ai có chút kiến thức đều hiểu trong phù văn ẩn chứa áo nghĩa vô thượng.

Nhưng lúc này Lý Thất Dạ bị cổ đàn cực kỳ thô ráp hấp dẫn, như thể bên trong cổ đàn ẩn chứa bí mật rất lớn.

– Tế đàn?

Tim Tề Lâm Đế Nữ đập nhanh khẽ hỏi:

– Là loại tế sống sao?

– Cái này khó nói.

Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:

– Thứ này xứng là hồn nhiên thiên thành, nó dùng để làm gì không ở bản thân nó mà phải xem người sử dụng. Như thanh kiếm bén, nếu dùng nó để giết chóc thì nó làh ung khí, dùng nó bảo vệ sinh mệnh thì là thần khí. Vũ khí tốt hay xấu nằm ở người dùng.

Lý Thất Dạ tạm dừng, tiếp tục bảo:

– Nó vừa có thể dùng để tế sống cũng có thể đảo tế.

Nghe Lý Thất Dạ nói thế Tề Lâm Đế Nữ cảm thấy có lý, gật gù. Tề Lâm Đế Nữ nghiêm túc xem kỹ bia đá cực kỳ cao to.

Nơi đây lấp đầy xương khô trắng xoa, nhìn liền biết chúng thuộc về năm xa xưa. Nhưng trong đống xương trắng có một ít da xương héo rút rõ ràng những người này vừa chết không lâu.

Khi mọi người đều quan sát bia đá to lớn, một vị lão nhân cường đại lên tiếng:

– Đây là một tế đài ghê gớm, nếu có được nó nhất định có thể tế thần luyện ma.

Lão nhân này có duy danh không nhỏ, nghe lão nói làm nhiều tu sĩ gật gù đồng ý.

Có cường giả trẻ tuổi nhìn tấm bia to thì hưng phấn chỉ muốn xông lên:

– Hành động không? Nếu mang tế đài này về không chừng sẽ trở thành báu vật trấn phái.

Trưởng bối đè lại đệ tử trẻ tuổi hăng hái:

– Đừng vội, chờ nhìn xem.

Trưởng bối lắc đầu nói:

– Bia này là đại hung, vừa rồi Long Giản Hà Hoàng múo nthử nhưng đã thành da xương, bên kia chắc là xác của hắn.

Trưởng bối chỉ đống xương khô, một bộ da xương nằm đó, người mặc long bào nhìn liền biết lúc còn sống là một vị hoàng giả.

Nhìn bộ da xương, người trẻ tuổi hăm hở chợt hút ngụm khí lạnh:

– Long Giản Hà Hoàng cũng chết?

Thanh niên nghe truyền kỳ của Long Giản Hà Hoàng từ nhỏ đến lớn, không ngờ khi Long Giản Hà Hoàng đến đây đã thành thây khô.

Mới rồi có nhiều cường giả muốn chiếm bia đá to này, nhưng đèu bị hút huyết khí hóa thành các xác khô.

Những người đến sau phải hết sức cẩn thận, không dám đến gần tấm bia đá to lớn trước mắt tránh cho mình cũng bị rút sạch huyết khí.

Thấy mọi người có mặt đều đứng im như tượng, nghiên cứu bia đá to, một cường giả thiếu kiên nhẫn nói:

– Ta không tin tà!

Đó là một lão nhân tóc bạc phơ, mặc long bào màu tím. Long bào thêu rồng vàng năm móng giương nanh múa vuốt cực kỳ uy vũ, mắt lão nhân sáng quắc, con ngươi màu xanh biếc náh tím trông như mắt tím.

Thấy lão nhân này mất kiên nhẫn, có người nhận ra lai lịch nhỏ giọng nói:

– Tử Vân Hoàng sắp ra tay.

Xem lão nhân dám tùy tiện hành động, có người xì xầm:

– Tử Vân Hoàng là cao thủ ma tộc, đế thuật xuất thần nhập hóa, xem ra Tử Vân Hoàng cầm đé binh đến.

Tử Vân Hoàng là vị hoàng giả khá nổi tiếng trong Thanh Châu, xuất thân từ đế thống tiên môn, thuộc về ma tộc, thực lực cực kỳ cường đại. Mắt của Tử Vân Hoàng từ xanh biếc chuyển màu tím là tượng trưng tốt nhất.

Tử đệ ma tộc có một đặc điểm là dôi mắt xanh biếc, khi cường đại tới trình độ nhất định thì con mắt sẽ đổi màu tím, càng mạnh sắc tím càng đậm. Nghe đồn ma tộc có huyết thống Ma Phong sẽ có cặp mắt màu vàng.

Tử Vân Hoàng hít sâu đạp hướng đống xương khô chậm rãi tới gần tế đàn. Tử Vân Hoàng phát huyết khí ra ngoài.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, huyết khí như hồng. Trong tiếng động nhức óc, tất cả huyết khí của Tử Vân Hoàng hóa thành tử khí. Có tiếng rồng ngâm, huyết khí háo thành con rồng tím xoay quanh người che chở cho Tử Vân Hoàng.

Thấy Tử Vân Hoàng đi hướng tế đàn, nhiều người có mặt hít sâu, muốn nhìn xem lão có thành công được không.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Một chuỗi tiếng động khẽ khàng. Khi Tử Vân Hoàng sắp đến gần tế đàn thì huyết khí không theo lão điều khiển, từng lũ máu bay ra khỏi cơ thể. Lực lượng cường đại không gì sánh bằng spắ rút huyết khí ra khỏi cơ thể Tử Vân Hoàng.

Tử Vân Hoàng trầm giọng quát:

– Định!

Toàn thân Tử Vân Hoàng tỏa sáng, đế uy dâng lên, lão thi triển thuật Đại Đế. Tiếng rồng ngâm không dứt bên tai, từng phù văn Đại Đế hiện ra. Phù văn Đại Đế nặng vô cùng, các phù văn Đại Đế khắc ấn trên người rồng tím xoay quanh cạnh Tử Vân Hoàng.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, rồng tím tiếp tục đế uy vô thượng như định thủ Càn Khôn, ổn định huyết khí bị rút ra.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 4 ngày trước
Đã fix lại theo yêu ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 4 ngày trước
Chào bạn ^^bạn có thể chuyển sang sever 2 nghe nhé :DCòn ad hội trưởng ba cậu ý mới ngã xe vì vậy các bạn thông cảm nhé Gần nhất mình sẽ thay ad duyệt bài cũng như kiểm duyệt lại audio mình để ý kỹ hơn rất mong các bạn thông cảm.Đa Tạ
https://audiosite.net
Lê Tài 7 ngày trước
Mong ad sửa lỗi loạn câu ở mỗi chương vs ạ. nghe gắng từ tập 7 tới tập 54 k chương nào k bị. Đau đầu lắm ạ 🥲 chắc bị lỗi tới hết truyện luôn quá
https://audiosite.net
Tài 7 ngày trước
K sửa lỗi loạn câu nghe đau đầu quá 🥲 mong b sửa để còn nghe tiếp vs ạ 😞
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
chỉnh lại lỗi loạn câu đi 🥲 Chương nào củng loạn đoạn trc lại về sau đoạn sau lại ở giữa đoạn giữa lại ở đầu rồi đoạn đầu lại ở chỗ nào k hay. Lú thật sự 😑
https://audiosite.net
Lê Tài 1 tuần trước
Sao nghe chương nào củng bị loạn câu trước câu sau vậy 😑
https://audiosite.net
Thành thật xin lỗi mình nhà mình có chút chuyện riêng hôm qua không zô up bài cho mọi người ^^!Rất mong mọi người thông cảm :)
https://audiosite.net
Ủa ở phần thông tin tụn mình có nói rõ mà nhỉ?? !!Truyện cập nhật 24h mỗi ngày - Hiện tại đang phát audio ở chương 3124 ( mới nhất lúc 16h~3/3/2025 )Mỗi ngày 2 chap = 2 tập mỗi ngày :)Mình cũng để thông báo gần ở chỗ play audio đó các đạo hữu... nhớ f5 hoặc load lại bộ truyện là ra tập audio mới ^^!^.^
https://audiosite.net
Thay vì nghe 6 đến 9. Bạn cũng thể vừa nghe audio vừa tab khác đọc truyện...! 1 tập = 10 chương tương tự như audio đó bạn ^^.!Đôi khi tai nghe không bằng mắt thấy mà bạn ^^! Đoạn gay cấn đó bạn tự nhìn đọc mình nghĩ sẽ tuyệt vời..!Ngoài ra 50 truyện chuẩn bị lên sàn nhé ^^!Bạn và chư vị thích chuẩn bị khăn giấy ( ấy nhầm giấy bút để ghi lại kiến thức )^^>^^
https://audiosite.net
Khụ khụ ca này pó tay rồi bạn mình thử khá nhiều cách rồi...!Bạn biết đấy Ngay tên truyện cũng đề lộ rùi mà.. Âm Dương Giao Thái - Bách Hợp Kỳ Xã...!À Đình Huy đã bổ sung 15 tập truyện chap đọc truyện đó bạn, bạn có thể thử xem :)
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Đang nghe tập 7 8 9 đều loank chương đã đổi qua sever 2 r hxhx
https://audiosite.net
Tru 3 tuần trước
Tạp 6 7 loạn chương hêt r ad ơi