1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 540 [Chương 2696 đến Chương 2700]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 540 [Chương 2696 đến Chương 2700]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2696: Đại Đế tử binh sáo trang

Cái gì gọi là nội tình, đây chính là nội tình. Cùng nằm trong sự quản lý của Tề Lâm Đế gia, tuy có đại giáo từng ra Thượng Thần nhưng chưa từng có Đại Đế Tiên Vương, không thể sở hữu một Đại Đế sáo trang.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Một chuỗi tiếng kim loại va chạm vang lên, ánh sáng bắn vào người Thiên Quân Thượng Thần nhưng bị chặn lại.

Bộ sáo trang này của Thiên Quân Thượng Thần không đơn giản là Đại Đế đạo binh. Vì Đạo Thiên của bộ Đại Đế tử binh sáo trang này là bàn thạch thủ hộ đạo thiên, có được phòng ngự cực kỳ cường đại. Có thể nói bộ Đại Đế tử binh sáo trang này chủ yếu phòng ngự, lại có hai tầng phòng ngự đế thuẫn, đếgiáp, hai tầng phòng ngự Đại Đế như thế chắc chắn chặn lại được đa số công kích trên đời.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, Thiên Quân Thượng Thần bộc phát tất cả Hỗn Độn chi khí, Hỗn Độn chi khí trong ba đồ đằng như kèm theo lực lượng ba đại thế giới rót vào bộ Đại Đế tử binh sáo trang. Đại Đế thần uy bộc phát, tựa như có ba Thiên Mệnh lơ lửng trên đỉnh đầu Thiên Quân Thượng Thần.

Ba đồ đằng của Thiên Quân Thượng Thần dã đủ mạnh giờ lại bộc phát Đại Đế thần uy như gia cóo thêm ba Thiên Mệnh, uy lực đó khủng bố tuyệt luân.

Rầm!

Trong khoảnh khắc Thiên Quân Thượng Thần ra tay, vừa ra tay đã là tuyệt sát. Tay trái Thiên Quân Thượng Thần cầm đế thuẫn đập mạnh qua, một chiêu Thuẫn Kích Vạn Cổ. Tay phải cầm đế kiếm chém xuống, đế quang tăng vọt như ức vạn thác nước cùng đổ xuống, một chiêu Kiếm Trảm Thiên Ma.

Thiên Quân Thượng Thần khó khăn lắm mới ổn định lại nên dùng tuyệt sát tấn công ngay, trái phải kẹp chặt muốn giết nữ nhân mông lung để tiến một bước khiêu chiến Lý Thất Dạ.

Ong ong ong ong ong!

Nữ nhân này một chỉ vượt trời sao, vạn cổ cùng ngân. Một chiêu Nhất Chỉ Vạn Cổ Dạ, một chỉ giáng xuống màn đêm, màn đêm thành binh khí cường đại nhất không gì sánh bằng của nàng.

Ầm!

Màn đêm va chạm với đế thuẫn, đế kiếm, hỏa hoa tung tóe. Hỏa hoa tựa như ức vạn núi lửa phun trào, tiếng nổ không dứt bên tai, vô số dung nham, lửa cháy hừng hực đốt hết mọi thứ trên đời.

Khi hỏa hoa bắn tung tóe đốt hết trời trăng sao ở thời không này.

Vù vù vù vù vù!

Ngàn vạn vì sao dị độ thời không thành tro.

Nhìn một kích kinh thiên của hai bên, tất cả đại giáo lão tổ chân run cầm cập ngồi bệch xuống đất, không có can đảm đứng lên.

Đây là quyết đấu thần cấp, hỏa hoa có thể hủy diệt trời trăng sao, với bọn họ thì hủy diệt kiểu đốt sống bốc hơi biển chỉ là trò cỏn con.

Quyết đẳng cấp thế này đại giáo lão tổ như bọn họ không có tư cách xen vào. Nói khó nghe là nếu bọn họ đứng trong chiến trường, một hỏa hoa bắn ra đủ hủy diệt bọn họ.

Hai bên giằng co, Thiên Quân Thượng Thần rống to:

– Mở!

Ba đồ đằng điên cuồng tuôn ra thần quang, người Thiên Quân Thượng Thần phát ra sí diễm vô cùng thần thánh. Loại sĩ diễm này là ánh sáng thần linh, mỗi luồng sáng tràn ngập lực lượng thần tính, như cánh trời giương ra.

Lúc này Thiên Quân Thượng Thần đã bất chấp, không tiếc tiêu hao hết thảy quyết tâm giết nữ nhân mông lung trước mắt.

Nhìn cảnh tượng này biểu tình Nam Dương Thượng Thần cực kỳ trầm gọng. Vì Thiên Quân Thượng Thần đang liều mạng, điên cuồng hao tổn Hỗn Độn chi khí, lực lượng Thái Sơ của mình. Dù Thiên Quân Thượng Thần thắng chiến dịch này cũng cần thời gian thật lâu mới phục hồi, rất có thể không bao giờ trở lại trạng thái cao nhất nữa.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng nổ, thanh âm vang vọng nguyên dị độ thời không, mỗi một tiếng nổ có thể chấn vỡ hư không.

Cùng với từng tiếng nổ, đế thuẫn, đế kiếm của Thiên Quân Thượng Thần phát ra đế uy tăng vùn vụt. Đế uy tăng vọt áp chế màn đêm của nữ nhân mông lung, muốn đánh nát màn đêm.

Xèo xèo xèo!

Thiên Quân Thượng Thần điên cuồng phản công không tiếc tiêu hao tất cả Hỗn Độn chi khí, rốt cuộc đã chiếm ưu thế. Tiếng xèo xèo vang lên, man đêm như thủy triều rút đi. Màn đêm nhỏ dần, cứ tiếp tục thế này nữ nhân mông lung mất đi màn đêm sẽ bị đế thuẫn, đế kiếm của Thiên Quân Thượng Thần giết.

Thấy cảnh này Lý Thất Dạ không hoảng hốt, mỉm cười nói:

– Đúng là có chút bản lĩnh, ba đồ đằng klo thành bộ không thể đến trình độ như vậy, hiếm có. Được rồi, vậy thì cho ngươi xem thủ đoạn của ta, có vẻ ngươi chưa tới phút cuối chưa thôi.

Lý Thất Dạ dứt lời, mắt sáng rực, đôi mắt bắn ra ánh sáng vô tận.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, khoảnh khắc này không phải đôi mắt Lý Thất Dạ bắn ra ánh sáng mà là ngực hắn, vị trí trái tim bắn ra một cột sáng.

Khi cọt sáng bắn ra, mỗi luồng sáng là năm tháng tích lũy, lắng đọng lâu dài vô cùng, đây là dòng sông thời gian, mọi thứ trên đời lắng đọng thành từng luồng sáng. Yêu hận tình thù, thế thái biến thiên, vạn pháp diễn biến… Hết thảy đều có trong ánh sáng.

Ầm!

Cột sáng nháy mắt vượt qua tất cả thời không, nó rơi xuống người nữ nhân mông lung, ý chí vô tượng ấn trên người nàng, dung nhập vào thân thể.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

– Hãy kiến thức ý chí của ta không tha chống cự đến cỡ nào đi.

Bóc!

Khi ý chí vô thượng của Lý Thất Dạ khắc vào người nữ nhân mông lung thì vang thanh âm khẽ như hoa nở.

Chớp mắt thời gian thời không này như đứng lặng. Nữ nhân mông lung mở bừng mắt ra, đôi mắt nàng trở nên trong suốt sáng tỏ. Trong khoảnh khắc đỏ mọi thứ như tỉnh lại, nữ nhân mông lung có sự sống.

Mới rồi nàng chỉ là một nữ nhân mông lung, nhưng lúc này nàng có sinh mệnh, nàng có được vô thượng ý chí, nàng có được đạo tâm không gì sánh bằng, đây là tứ Lý Thất Dạ khắc trên người nàng.

Lý Thất Dạ đưa ý chí kiên định nhất, đạo tâm vô song nhất của mình khắc lên người nàng, nó dại biểu cho quyền uy tối cao của Lý Thất Dạ, không thể đối kháng.

Khi thân hình mông lung mở mắt ra thì thời gian ngừng trôi, trong khoảnh khắc này nàng khống chế mọi thứ trên đời.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Nguyên thiên địa bừng sáng, vô số tiên quang phóng lên cao, các sợi pháp tắc Tiên Vương leng keng vang lên. Các tòa cổ điện thần lâu trong Tề Lâm Đế gia tỏa ánh sáng vô thượng, trạch ngân Tiên Vương để lại tràn ngập mỗi góc Tề Lâm Đế gia.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Khi pháp tắc Tiên Vương đan xen thành thiên chương, nguyên Tề Lâm Đế gia giáng xuống vô thượng thiết mạc, đây là thiết mạc của Tiên Vương. Khi vo thượng thiết mạc giáng xuống, Tề Lâm Đế gia bị phong lại, nguyên Tề Lâm Đế gia bị thiết mạc tỏa định, bên ngoài không cách nào rình ngó Tề Lâm Đế gia.

Khi thiết mạc giáng xuống, nhiều lão tổ Tề Lâm Đế gia hoảng sợ, vì chuyện này ít khi xảy ra.

– Chuyện gì xảy ra?

Nếu thiết mạc giáng xuống thì Tề Lâm Đế gia có hai khả năng, một là Tề Lâm Đế gia gặp tai họa ngập đầu, được Tiên Vương che chở. Hai là Tiên Vương của họ trở lại, cần mượn thiết mạc tránh né thiên tru.

Chương 2697: Dạ Lâm Tiên Vương 1

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, nữ nhân mông lung mái tóc bay bay, đế uy bộc phát. Pháp tắc Tiên Vương nguyên Tề Lâm Đế gia như thác nước đổ ập hướng nữ nhân mông lung. Một tiếng nổ đập vỡ mọi thứ trên đời, cả người nàng bừng sáng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng nổ không dứt. Mười một Thiên Mệnh, mười một Thiên Mệnh lơ lửng trên đầu nữ nhân, chúng nó quấn lấy nhau chuyển động như hóa thành vòng xoáy ba ngàn thế giới.

Ầm!

Lại một tiếng nổ nhức óc, đế uy vô địch cõi đời tràn ngập mỗi tấc tấc đất, mỗi phần không gian Tề Lâm Đế gia.

Rầm bùm!

Khi nữ nhân tỏa sáng thì các thanh âm quỳ xuống liên tục vang lên. Tất cả lão tổ ngồi hai bên thềm đá đều quỳ lạy, không ngẩng đầu nổi, bị trấn áp nằm sát rạt.

Đại giáo lão tổ không dám ngước đầu, cũng không ngẩng đầu lên được, chỉ có thể run lẩy bẩy hét to:

– Tiên Vương!

Lý Thất Dạ nhìn nữ nhân đã rõ ràng, phong hoa tuyệt thế, tất cả mỹ nữ mất sắc trước nàng. Nhìn dung nhan phong hoa tuyệt thế đó, Lý Thất Dạ buông tiếng thở dài.

Lý Thất Dạ thì thào:

– Rốt cuộc ta vẫn kinh động ý chí của nàng.

Nam Dương Thượng Thần nhìn nữ nhân kia, kinh hoàng biến sắc mặt nói:

– Dạ Lâm Tiên Vương!

Nam Dương Thượng Thần là Thượng Thần nhưng không dám ngạo, từ xa vái lạy nữ nhân, vẻ mặt cung kính.

Dạ Lâm Tiên Vương, vị Tiên Vương thứ ba cũng là mạnh nhất Tề Lâm Đế gia, mười một Mệnh Cung, mười một Thiên Mệnh, chỉ cách đỉnh một bước. Tiên Vương như vậy dù trong dòng sông thời gian Thập Tam Châu cũng hiếm thấy.

Hỏi sao không rung động mọi người? Dạ Lâm Tiên Vương, nghe cái tên thôi đủ làm người run, giờ nàng đứng trước mặt tất cả, điều này khiến người giật mình biết bao.

Dạ Lâm Tiên Vương, đây là một cái tên khiến Thập Tam Châu phải kinh dị. Có được mười một Mệnh Cung mười một Thiên Mệnh, nàng đã từng càn quét Thập Tam Châu, đã từng khiêu chiến chúng thần chư đế, nàng đã từng tiếu ngạo Thập Tam Châu!

Lúc này tất cả đại giáo lão tổ có mặt đều quỳ lạy trên mặt đất. Đệ tử cường giả Tề Lâm Đế gia cũng quỳ lạy. Các vị lão tổ Tề Lâm Đế gia cực kỳ giật mình nhìn cảnh tượng trước mắt, bọn họ không biết xảy ra chuyện gì, rốt cuộc là cái gì khiến Tiên Vương của bọn họ hiển thánh?

Dạ Lâm Tiên Vương, đương nhiên trước mắt Dạ Lâm Tiên Vương không phải Dạ Lâm Tiên Vương thật. Nếu là Dạ Lâm Tiên Vương thật giá lâm thì ghê gớm.

Dạ Lâm Tiên Vương trước mắt do Lý Thất Dạ một tay tạo thành, ban đầu hắn chỉ dùng ‘Một niệm tạo vạn vật’ ra bóng dáng Dạ Lâm Tiên Vương.

Cai bóng thi triển lực lượng đều là ý chí của Lý Thất Dạ. Khi Thiên Quân Thượng Thần dùng bộ Đại Đế tử binh sáo trang thì Lý Thất Dạ đưa đưa vô thượng ý chí, đạo tâm tuyệt thế vô song ấn trên cái bóng, khiến lực lượng cái bóng tăng vùn vụt. Ý chí Lý Thất Dạ không cho phép tồn tại nào chống cự, thế là cái bóng sống lại.

Khi lực lượng không thể chống cự của Lý Thất Dạ bộc phát liền câu thông ý chí, chấp niệm của Dạ Lâm Tiên Vương triệu hoán ra cái bóng này. Thế là cái bóng liền có ý chí, chấp niệm của Dạ Lâm Tiên Vương.

Dạ Lâm Tiên Vương là Tiên Vương của Tề Lâm Đế gia, đây là nơi sinh ra và nuôi dưỡng nàng, là ngôi nhà nàng tu luyện, trưởng thành. Dạ Lâm Tiên Vương để lại dấu chân trên mỗi tấc đất, mỗi phần không gian từng được nàng gia cố.

Có thể nói khắp nơi trong Tề Lâm Đế gia đều có ý chí của, chấp niệm của Dạ Lâm Tiên Vương, trạch tích không chỗ không ở.

Khi ý chí, chấp niệm của Dạ Lâm Tiên Vương bị thức tỉnh nháy mắt, nàng để lại tất cả lực lượng ở Tề Lâm Đế gia liền gia cố vào cái bóng. Lực lượng vô địch của Dạ Lâm Tiên Vương hóa thành mười một Thiên Mệnh treo cao trên đầu cái bóng.

Trong khoảnh khắc tựa như Dạ Lâm Tiên Vương đích thân đến, cử chỉ vô địch vạn cổ, mắt khép mở là trời trăng ngày đêm. Trước lực lượng của Dạ Lâm Tiên Vương thì Thượng Thần thật nhỏ bé.

Nam Dương Thượng Thần nhìn cảnh tượng đó, lòng vô cùng rung động. Nam Dương Thượng Thần đã từng tận mắt nhìn thấy Dạ Lâm Tiên Vương, hôm nay lại một lần nữa trông thấy nàng, phong hoa tuyệt thế vẫn xao xuyến hồn người.

Con ngươi Dạ Lâm Tiên Vương trừng tựa như ngôi sao rực rỡ chiếu sáng vạn cổ, nàng duỗi bàn tay thon ra. Các trời sao xuất hiện trong bàn tay Dạ Lâm Tiên Vương, bóng đêm không chỉ bao phủ thời không này. Khi bóng đêm buông xuống thì bao phủ ức vạn thời không, bao phủ các thời đại, nguyên dòng sông thời gian bị bóng đêm của nàng bao trùm.

Thiên tầng vạn điệp màn đêm bao phủ mọi thứ trên đời, bao phủ ba ngàn thế giới. Khi thiên tầng vạn điệp màn đêm xuất hiện trở nên cực kỳ dày nặng, không thể tính toán được. Khi bóng đêm buông xuống, chư thiên thần ma bị ma diệt thành tro.

Thấy Dạ Lâm Tiên Vương ra tay, Thiên Quân Thượng Thần cuồng rống:

– Không!

Thiên Quân Thượng Thần thậm chí đốt thọ huyết, Hỗn Độn chi khí của mình.

Nhưng đều không làm nên chuyện gì, thử nghĩ xem Dạ Lâm Tiên Vương gia cố lực lượng cộng với ý chí không cho phép chống đối của Lý Thất Dạ là lực lượng tuyệt đối, có thể nghiền nát tất cả trên đời. Loai lực lượng khủng bố này cỡ đẳng cấp đỉnh Đại Đế Tiên Vương, một Thượng Thần nho nhỏ thậm chí không có chân ngã làm sao đối kháng lại?

Răng rắc!

Tiếng vỡ vụn vang lên, xảy ra chuyện gì chuyện khó tin, bộ Đại Đế tử binh sáo trang trên người Thiên Quân Thượng Thần nứt rạn li ti.

Lúc này Thiên Quân Thượng Thần toàn thân chảy ra máu tươi, cơ thể nứt nẻ. Trông Thiên Quân Thượng Thần như gòm sứ bị đánh nát.

Bùm!

Trong phút chốc bộ Đại Đế tử binh sáo trang không chống đỡ được đã vỡ nát.

Tiếng hét thảm thiết vang lên:

– A!

Khi bộ Đại Đế tử binh sáo trang tan vỡ, dù Thiên Quân Thượng Thần có thần thông ghê gớm cách mấy cũng bất lực, trong nháy mắt bị trấn áp thành huyết vụ. Cuối cùng huyết vụ chậm rãi tán đi, không chừa mẩu xương.

Đường đường là Thượng Thần lại chết thảm thế này, thậm chí xương cốt không tồn tại trên đời.

Thấy cảnh đó làm các đại giáo lão tổ rùng mình, sợ hãi hồn phi phách tán.

Đó là bộ Đại Đế tử binh sáo trang, vậy mà bị nghiền nát bấy. Một Thượng Thần có ba đồ đằng siêu cường đại cũng bị trấn áp thành huyết vụ, cảnh tượng khủng bố biết bao. Suốt đời bọn họ khó quên cảnh tượng hôm nay, sẽ để lại bóng ma không cách nào xóa nhòa.

Trong phút chốc toàn bộ đại giáo lão tổ vái lạy dưới đất, quỳ rạp sát đất, không có can đảm lại ngẩng đầu lên nhìn một cái.

Mặt Nam Dương Thượng Thần trắng bệch. Nam Dương Thượng Thần biết rõ thực lực của Thiên Quân Thượng Thần, cộng thêm người mặc Đại Đế tử binh sáo trang, có thể nói dù Thiên Quân Thượng Thần không phải Thượng Thần có chân ngã nhưng vẫn rất mạnh, vậy mà hiện tại bị trấn áp thành huyết vụ, tử binh bị nghiền nát. Lực lượng khủng bố biết bao, tựa như một Tiên Vương mười một Thiên Mệnh thật sự sống dậy đến với đời.

Nguyên thiên địa chìm trong tĩnh lặng, mọi người nín thở nhìn chằm chằm cảnh trước mắt. Nhiều người chỉ lén liếc trọm rồi vộ cúi đầu, lão tổ Tề Lâm Đế gia cũng không ngoại lệ.

Lý Thất Dạ ngồi trên đế tọa, hắn nhìn Dạ Lâm Tiên Vương phong hoa tuyệt thế, chuyện cũ ngày xưa xẹt qua trong lòng. Một cái ngoái đầu, một nụ cười tựa như mới hôm qua.

Chương 2698: Dạ Lâm Tiên Vương 2

Nhưng tất cả trở nên xa xôi, từ nay cách biệt phương trời không còn có thể gặp lại. Dù là Lý Thất Dạ thủ đoạn vô song hay Dạ Lâm Tiên Vương vô địch đều không thể thay đổi tất cả.

Cái bóng Dạ Lâm Tiên Vương nhìn Lý Thất Dạ. Hai hai người ánh mắt giao nhau, thời không chững lại, ánh nhìn ngàn vạn năm. Tất cả ngừng lại, gió nhẹ không dám quấy rầy bọn họ, gió ngừng thổi, thời gian không dám quấy rầy bọn họ, thời gian ngừng chảy.

Tề Lâm Đế gia chìm trong yên lặng, không có bất cứ người nào dám kêu một tiếng, thậm chí là thở mạnh. Giờ phút này không ai dám phá vỡ yên tĩnh vĩnh hằng.

Cuối cùng cái bóng Dạ Lâm Tiên Vương thu về tầm mắt, xoay người từ từ đi, khóc mà đi, biến mất trong Tề Lâm Đế gia, quay về thiên địa không chút dấu vết. Nàng không phải Dạ Lâm Tiên Vương, nàng chỉ là ý chí và chấp niệm Dạ Lâm Tiên Vương để lại trong Dạ Lâm Tiên Vương.

Lý Thất Dạ nhìn Dạ Lâm Tiên Vương biến mất trong Tề Lâm Đế gia, hắn buông tiếng thở dài. Trên đừi có một số việc khiến người bất đắc dĩ, có một ít người và việc không kịp nói tiếng biệt ly, không có cơ hội từ biệt.

Khi Dạ Lâm Tiên Vương biến mất trong Tề Lâm Đế gia, nhiều người thở phào. Cái uy của Tiên Vương mười một Thiên Mệnh tràn ngập trong mỗi tấc không gian Tề Lâm Đế gia thì tập thể ngộp thở, trấn áp mọi người quỳ lạy dưới đất.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, khi mọi người thở phào chợt có tiếng nổ đinh tai nhức óc, thời không như bị đánh nát. Pháp tắc Tiên Vương rũ xuống trong Tề Lâm Đế gia, Tiên Vương đế uy bàng bạc vô tận tràn ngập trong Tề Lâm Đế gia, Tiên Vương đế uy vô địch hùng hồn này đầy sức sống, có máu có thịt, như Tiên Vương đích thân đến.

Tất cả người Tề Lâm Đế gia không trông thấy Tiên Vương xuất hiện, nhưng cảm giác được có một vị Tiên Vương trong Tề Lâm Đế gia.

Khi cảm nhận Tiên Vương đế uy bàng bạc tràn ngập sự sống này, lão tổ Tề Lâm Đế gia hoảng sợ hét to một tiếng:

– Lão tổ tông!

Nhiều đệ tử cường giả Tề Lâm Đế gia bị rung động, quỳ lạy dưới đất.

– Thủy tổ! Thiên Tâm tức ta tâm – chúng sinh tức ta thiên | Đế Tôn – Giang Nam giang tử xuyên – Thỉnh chư vị nghé qua..!

Đại giáo lão tổ hai bên trái phải thềm đá hoảng sợ, bị hù ngây người. Mới đưa Dạ Lâm Tiên Vương đi xong lại nghênh đến một vị Tề Lâm Tiên Vương.

– Tề Lâm Tiên Vương!

– Tề Lâm Tiên Vương, thủy tổ của Tề Lâm Đế gia, Tiên Vương mười Mệnh Cung tám Thiên Mệnh. Dù Tề Lâm Tiên Vương không phải là đỉnh Tiên Vương nhưng xem như nổi bật trong đó. Từ khi sáng tạo Tề Lâm Đế gia đến nay Tề Lâm Tiên Vương vẫn sống trên đời, chẳng qua ẩn thế, nghe đồn là quy ẩn trong Tham Tác chi địa, độn ẩn không giao thiệp với hồng trần.

Hôm nay Tề Lâm Tiên Vương đột nhiên xuất hiện, không chỉ hù sợ đại giáo lão tổ, chính lão tổ Tề Lâm Đế gia cũng hết hồn. Trong vòng một ngày hai Tiên Vương của Tề Lâm Đế gia lộ mặt, quá rung động lòng người, chuyện như vậy trước ki chưa từng xảy ra.

Trên bầu trời vọng xuống thanh âm uy nghiêm vô thượng:

– Nam Dương tiếp chỉ!

Tề Lâm Tiên Vương không xuất thế nhưng từ trời sao xa xôi chú ý Tề Lâm Đế gia, giáng xuống đế chỉ Tiên Vương vo thượng.

Nghe thanh âm uy nghiêm vô thượng đó, Nam Dương Thượng Thần rùng mình, vội vàng bước nhanh đi xuống đại điện, quỳ lạy trong quảng trường, vô cùng cung kính giơ hai tay lên.

Nam Dương Thượng Thần nói:

– Đệ tử Nam Dương bất tài xin nghe sư tôn chỉ huấn!

Nghe Nam Dương Thượng Thần nói thế các đại giáo lão tổ ngạc nhiên. Mọi người biết Nam Dương Thượng Thần là Thượng Thần, nhưng không ngờ lại là đồ đệ của Tề Lâm Tiên Vương. Chưa bao giờ nghe Nam Dương Thượng Thần hay ai nhắc tới việc này.

Nam Dương Thượng Thần chỉ có thể xem như nửa đệ tử của Tề Lâm Tiên Vương, không được Tề Lâm Tiên Vương thu làm đồ đệ, cũng không đồng ý thu Nam Dương Thượng Thần vào môn tường. Nhưng khi Nam Dương Thượng Thần còn trẻ từng gặp qua Tề Lâm Tiên Vương ẩn thế, nhận được chỉ điẻm.

Nên Nam Dương Thượng Thần kdám nói với người ngoài rằng mình là đồ đệ của Tề Lâm Tiên Vương, tránh cho làm hại anh danh của Tề Lâm Tiên Vương. Trong lòng Nam Dương Thượng Thần tôn Tề Lâm Tiên Vương làm sư phụ, vì từng được Tề Lâm Tiên Vương chỉ điểm tu hành, hai người xứng với danh sư đồ.

Trên trời giáng xuống một trục đế chỉ rơi chính xác vào hai tay Nam Dương Thượng Thần.

Mọi người nín thở nhìn cảnh tượng trước mắt, các lão tổ Tề Lâm Đế gia cũng vậy. Thủy tổ Tề Lâm Tiên Vương đột nhiên truyền xuống đế chỉ, điều này khiến người rất rung động, đó là chuyện chưa bao giờ có.

Nam Dương Thượng Thần nhận đế chỉ liền vái lạy, cung kính dập đầu ba cái:

– Đệ tử cung tiễn sư tôn.

Ngày nay Nam Dương Thượng Thần đã là Thượng Thần một thế hệ địa vị cao thượng, nhưng trong lòng không dám quên ơn Tề Lâm Tiên Vương chỉ điểm dạy bảo.

Nam Dương Thượng Thần dập đầu xong các tia Tiên Vương thần uy tràn ngập trong Tề Lâm Đế gia chậm rãi tan biến. Sau khi Tiên Vương thần uy tan biến nghĩa là Tề Lâm Tiên Vương đã đi xa, lại ẩn độn bỏ mặc hồng trần.

Tiễn Tề Lâm Tiên Vương đi rồi Nam Dương Thượng Thần hít sâu, cung kính mở đế chỉ ra. Khi đế chỉ được mở, tiên quang tràn ngập, đế uy đằng đằng, nhìn liền biết là vô tượng ý chí của Đại Đế Tiên Vương.

Mọi người nín thở nhìn Nam Dương Thượng Thần chằm chằm, rất muốn biết trong đế chỉ viết cái gì, các lão tổ Tề Lâm Đế gia cũng vậy.

Tề Lâm Tiên Vương đột nhiên truyền xuống đế chỉ, còn truyền đế chỉ cho Nam Dương Thượng Thần, điều này sẽ không bỗng dững tình cờ được.

Mọi người nhìn chăm húc từng hành động của Nam Dương Thượng Thần, thời gian trở nên chậm chạp, một giây mà dài như một thời đại.

Nam Dương Thượng Thần đọc lướt đế chỉ, biến sắc mặt, biểu tình trầm trọng, cực kỳ nghiêm túc.

Mọi người nhìn bộ dáng của Nam Dương Thượng Thần càng thêm tò mò. Tề Lâm Tiên Vương viết cái gì trong đế chỉ? Mọi người rất muốn được thấy tận mắt.

Nam Dương Thượng Thần cất đế chỉ, phủi áo đạp không lên, đến trước đế tọa của Lý Thất Dạ, người như núi vàng cột ngọc đổ bái lạy.

Nam Dương Thượng Thần cung kính nói:

– Tiểu thần có mắt như mù không biết đại nhân giá lâm, tiểu thần ngu dốt, không biết trời cao đất rộng, mạo phạm đại nhân, xin đại nhân giáng tội!!

Cảnh tượng đó rung động tất cả mọi người. Các đại giáo lão tổ há hốc mồm, bọn họ rung động thật lâu không khép miệng lại được.

Nam Dương Thượng Thần là một Thượng Thần vậy mà quỳ lạy trước mặt Lý Thất Dạ, bộ dáng cực kỳ cung kính, khiến người khó tin. Có đại giáo lão tổ dụi mắt, tưởng mình bị hoa mắt.

Lý Thất Dạ nhẹ gật đầu nói:

– Người không biết vô tội, xá ngươi vô tội.

Lý Thất Dạ nói rồi phất tay.

Được Lý Thất Dạ đặc xá Nam Dương Thượng Thần mới đứng lên, dáng vẻ cung kính.

Thấy cảnh đó nhiều người khó tin. Mới rồi Nam Dương Thượng Thần còn kiếm chuyện với Lý Thất Dạ vậy mà bây giờ hết sức cung kính, mọi người càng tò mò trong đế chỉ của Tề Lâm Tiên Vương viết cái gì?

Với Nam Dương Thượng Thần thì loại chuyển biến này không có gì đáng xấu hổ, bởi vì gã đang đối diện cự phách Đệ Thập Giới, là tồn tại đối kháng cùng ba tộc Thần, Ma, Thiên Đại Đế Tiên Vương qua từng thời đại. Huống chi Lý Thất Dạ từng tranh thủ không gian sinh tồn cho bách tộc, có công tích hiển hách vô thượng. Chỉ riêng cống hiến của Lý Thất Dạ dành cho bách tộc đã đáng giá Nam Dương Thượng Thần tôn kính.

Chương 2699: Đế chỉ

Lý Thất Dạ vẫn ngồi trên đế tọa, từ tốn nói với Tề lâm Quản Luật:

– Ta tạm thời ở lại Tề Lâm Đế gia mấy ngày.

Tề lâm Quản Luật cung kính nói:

– Công tử, không, đại nhân giá lâm là vinh hạnh cho Tề Lâm Đế gia chúng ta, làm Tề Lâm Đế gia rạng rỡ hẳn lên.

Lý Thất Dạ gật đầu, bước xuống đế tọa.

Nam Dương Thượng Thần cung kính nói:

– Khi đại nhân ở Tề Lâm Đế gia tiểu thần sẽ thay sư tôn chiêu đãi đại nhân, đại nhân có nhu cầu gì cứ việc sai bảo.

Lý Thất Dạ gật đầu nói:

– Ta xin nhận lòng tốt của Tề Lâm Tiên Vương, hôm nào ta sẽ đi gặp.

Tề Lâm Tiên Vương không tiện xuất thế nên giáng đế chỉ cho Nam Dương Thượng Thần nửa đệ tử chiêu đãi Lý Thất Dạ giúp.

Nam Dương Thượng Thần lập tức làm tay vịn cho Lý Thất Dạ, đích thân dẫn đường.

Đi vài bước Lý Thất Dạ ngoái đầu ra lệnh cho Tề lâm Quản Luật:

– Nói với các lão già là ta muốn thấy thứ đó của các ngươi.

– Chắc chắn rồi!

Tề lâm Quản Luật vội nói:

– Chúng ta nhất định sẽ để đại nhân xem.

Lúc này Tề lâm Quản Luật nào dám từ chối.

Cuối cùng Nam Dương Thượng Thần dẫn đường, Lý Thất Dạ chậm rãi rời đi.

Rốt cuộc nhìn theo Lý Thất Dạ rời đi, Tề lâm Quản Luật thở phào một hơi. Trùm vô thượng, tồn tại cổ xưa, loại tồn tại vô thượng này là ngang hàng với Tề Lâm Tiên Vương của bọn họ.

Lúc này Tề lâm Quản Luật thầm mừng, may nhờ nh đầu Đế Nữ thông minh trí tuệ đoán trúng lai lịch của Lý Thất Dạ, không thì Tề Lâm Đế gia bọn họ sẽ bị cuốn vào vòng xoáy. Dù đến cuối cùng có lão tổ tông ra mặt bảo vệ Tề Lâm Đế gia thì đám vãn bối bọn họ cũng tiêu đời.

Đma đại giáo lão tổ có mặt thật lâu không lấy lại tinh thần. Nhóm Lý Thất Dạ đi lâu rồi bọn họ mới tỉnh hồn, thở phào một hơi.

Trong lòng mọi người cực kỳ rung động, cho dù bọn họ không biết lai lịch của Lý Thất Dạ, không suy đoán được gốc gác của hắn nhưng từ việc kinh động Tề Lâm Tiên Vương, thái độ cung kính của Nam Dương Thượng Thần liền hiểu Lý Thất Dạ có lai lịch kinh thiên, tuyệt đối là đẳng cấp thủ lĩnh. Chỉ tồn tại đẳng cấp đó mới kinh động Tiên Vương, nếu không Thượng Thần bình thường không thể kinh động Tề Lâm Tiên Vương.

– Các vị, nói năng phải cẩn thận.

Tề lâm Quản Luật lấy lại tinh thần từ tốn nói với các đại giáo lão tổ:

– Chuyện hôm nay hy vọng mọi người nói năng cẩn trọng, đừng tùy tiện thảo luận. Ta tin các vị cũng không muốn vời đến tai họa diệt môn đúng không?

Tề lâm Quản Luật không phải đang hăm dọa của đại giáo lão tổ mà chỉ nói sự thật. Một vị trùm vô thượng đi vào hồng trần, không có người biết lý do cụ thể, đằng sau chắc chắn có bí mật kinh thiên, bọn họ không tư cách phỏng đoán.

Không cần biết sau lưng có nguyên nhân gì, một vị trùm vô thượng đi vào hồng trần là chuyện kinh thiên, bọn họ không thể tùy tiện thảo luận, rất có thể dính dáng đến bách tộc, thậm chí dính líu ba tộc Thần, Ma, Thiên, đến nhiều Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế.

Nên không thể tùy tiện thảo luận một vị trùm vô thượng đi vào hồng trần, lỡ mồm đắc tội ai đó thì sẽ dễ dàng tiêu diệt một truyền thừa đại giáo, tiêu diệt một cương quốc vương triều.

Có đại giáo lão tổ đổi sắc mặt, nghiêm túc nói:

– Chúng ta nhất định nhớ kỹ lời của Quản Luật huynh!

Trước không nói Lý Thất Dạ có lai lịch thế nào, chỉ riêng Tề Lâm Tiên Vương hạ đế chỉ là mọi người không dám thảo luận chuyện này, sơ sẩy một cái leìn đâm thủng trời. Khi đó không cần tồn tại như Tề Lâm Tiên Vương ra tay, Tề Lâm Đế gia sẽ diệt bọn họ trước tiên.

Đại giáo lão tổ khác lên tiếng phụa họa, không dám tùy tiện nghị luận việc này.

Tề lâm Quản Luật gật gù từ tốn nói:

– Các vị thận trọng nói chuyện là tốt.

Tề lâm Quản Luật cũng không dám nói nhiều, gã không biết đằng sau có bí ẩn gì, điều khiến một vị trùm vô thượng đi vào hồng trần rất rung động lòng người.

Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế nào muốn đi trong hồng trần đều cực kỳ khó khăn, tùy thời vời thiên tru. Bây giờ có một vị trùm không để ý thiên tru, rất có thể tước đạo hạnh để vào hồng trần, đằng sau nó chắc chắn có chuyện kinh thiên.

Một lúc lâu sau thiết mạc Tề Lâm Đế gia mới tán đi, các lão tổ Tề Lâm Đế gia thở phào một hơi.

Xảy ra nhiều chuyện kinh thiên thế này, nhiều cường giả đệ tử Tề Lâm Đế gia rất tò mò, bọn họ cũng nôn nóng muốn biết nội tình. Nhưng thấy trưởng bối trong tông môn biểu tình trịnh trọng thì không ai dám hỏi.

Dù có vãn bối hỏi thì trưởng bối chỉ răn dạy bọn họ, sẽ không nhiều chuyện nói cho biết bí ẩn.

Sâu trong Tề Lâm Đế gia, phong cảnh cực kỳ đẹp, tại chỗ này tiên quang phun ra nuốt vào, tử khí đằng đằng, phượng điểu bay lượn, nai nghỉ ngơi, cỏ mọc um tùm, gỗ thần gắt ngang.

Người bình thường không thể cư ngụ trong chốn tiên cảnh này, dù là lão tổ Tề Lâm Đế gia cũng không có tư cách. Nơi này chỉ để cho lão tổ tông Tề Lâm Đế gia ở, ví dụ Tiên Vương, Thượng Thần Tề Lâm Đế gia.

Nhưng dù là Thượng Thần hay Tiên Vương Tề Lâm Đế gia đều không ẩn cư trong Tề Lâm Đế gia, tử tôn Tề Lâm Đế gia để lại nơi như vậy vì khát vọng Tiên Vương, Thượng Thần khi trở về thấy có tiên cảnh thế này sẽ ở lâu vài ngày.

Nhưng từ khi Tiên Vương Tề Lâm Đế gia ẩn cư tì không về Tề Lâm Đế gia ở nữa, chỉ ngẫu nhiên có Thượng Thần trở về ở vài ngày.

Hôm nay Lý Thất Dạ ở trong tiên cảnh này, hắn nhìn từng góc cây ngọn cỏ quen thuộc, lòng thmà thở dài.

Cỏ cây còn đó nhưng người đã khác. Tề Lâm Đế gia hôm nay đã không phải trước kia. Tề Lâm Đế gia ngày nay vẫn hưng thịnh, nhưng khi Lý Thất Dạ lại ở chỗ này đã không tìm thấy cảm giác trước kia. Người khiếnLý Thất Dạ ở đây đã mất, chỗ này chẳng còn cảm giác quen thuộc.

Thật lâu sau ngoài cửa có tiếng gõ.

Lý Thất Dạ tùy ý nói:

– Vào đi.

Một lát sau, Tề Lâm Đế Nữ đi đến, hai tay nâng một rương gỗ thật to. Tề Lâm Đế Nữ đặt rương trước mặt Lý Thất Dạ, mở ra, lấy thứ bên trong ra.

Tề Lâm Đế Nữ nói:

– Vật này là vật từ thiên ngoại bay đến, lão tổ Thượng Thần trong tông môn nói nó liên quan Dạ Lâm Tiên Vương chúng ta, hôm nay mời công tử xem qua.

Tề Lâm Đế Nữ cẩn thận đặt đồ trước mặt Lý Thất Dạ.

Mắt Lý Thất Dạ nhìn thứ đó, thạt trông nó không thần kỳ gì, cứ như nham thạch bị đót khét, cáy đen thui. Nó có nhiều vết trầy, tuyệt đối không phải vãn bối Tề Lâm Đế gia làm trầy, vì những vết trầy hồn nhiên thiên thành, khi nó sinh ra đã có.

Nhìn kỹ thì phát hiện thứ này tuy rằng nguyên cái cháy đen thui nhưng không phải bị đốt mà là một loại đại đạo quy tắc, đây là vô số đại đạo quy tắc đen xen vào nhau, bề mặt gồ ghề vì đại đạo quy tắc giao tác bất quy tắc hìn thành.

Cẩn thận nghiền ngẫm bề mặt gồ ghề một lúc lâu sau sẽ phát hiện bề mặt gập ghềnh đã lộ ra các dấu ấn phù văn. Lão tổ Tề Lâm Đế gia chưa từng thấy loại phù văn cổ xưa này.

Chương 2700: Thiên ngoại phi vật

Lý Thất Dạ nhìn thứ đó, lòng run rẩy, từ tốn hỏi:

– Nó trực tiếp bay đến Tề Lâm Đế gia sao?

– Đúng vậy!

Tề Lâm Đế Nữ gật đầu nói:

– Nghe lão tổ nói khi lão tổ tông bước lên hành trình chung cực thật lâu sau có một ngày tình cờ trên bầu trời có thiên thạch rơi vào Tề Lâm Đế gia chúng ta. Các tổ thấy nó, không điều tra ra huyền cơ gì. Lão tổ tông Tiên Vương bảo thứ đó chờ người có duyên.

Trước kia một khối thiên thạch từ trên trời bay vào Tề Lâm Đế gia có thể nói là kinh động tất cả lão tổ.

Tề Lâm Đế gia bọn họ là truyền thừa một môn ba Tiên Vương, mỗi một tấc đất không gian trải qua gia cố, nếu không được Tề Lâm Đế gia cho phép đồng ý thì một con muỗi cũng không bay vào được. Hiện tại đột nhiên có khối thiên thạch bay vào, trong đó ắt hẳn có nguyên do.

Các lão tổ Tề Lâm Đế gia nghiên cứu thứ này, bọn họ hiểu nó rất kinh thiên, cho dù đây không phải món báu vật thì bên trong ẩn chứa tin tức tuyệt thế vô song.

Các lão tổ Tề Lâm Đế gia không nghiên cứu thấu thứ này được, nên mới muốn tìm người có duyên.

Thứ này vô cùng quý trọng với Tề Lâm Đế gia, vì nó từ trên trời rớt xuống chắc chắn liên quan tồn tại chung cực. Nên lão tổ Tề Lâm Đế gia giữ kín mít thông tin, không cho phép người ngoài nào nhúng chàm vào nó.

Hôm nay Tề Lâm Đế gia lấy thứ này ra rất là không dễ dàng, đổi lại người khác không thể nào thấy thứ đó.

Lý Thất Dạ hít sâu, chậm rãi vươn hai tay ra. Đôi tay Lý Thất Dạ ấn nhẹ lên thứ kia, hắn luôn bình tĩnh không dao động, không có chuyện gì làm hắn bối rối nhưng khi hắn vươn tay ra thì đôi tay run nhẹ.

Đôi tay Lý Thất Dạ luôn vững vàng, đôi tay này nâng lên bầu trời vẫn vững như tảng đá, sẽ không nhúc nhích chút nào. Nhưng giờ đôi tay Lý Thất Dạ không kiềm được run rẩy, vì thứ này không phải tin tốt cho hắn, bên trong ân chứa nhiều thứ hắn không muốn đối mặt.

Dù trong đó truyền tin tức không tốt, dù trong đó ẩn chứa thứ hắn không muốn đối diện nhưng cuối cùng Lý Thất Dạ vẫn chọn đối mặt, hắn phải đối mặt. Khi nhóm Khải Chân Tiên Đế bước lên hành trình chung cực, Lý Thất Dạ không thể đưa tiễn bọn họ, giờ hãy để hắn đối diện thứ từ trên trời rớt xuống đi.

Khi đôi tay Lý Thất Dạ ắm chặt thứ kia thì mọi âm thanh yên tĩnh, thiên địa chìm trong tĩnh lặng đáng sợ, thời gian như ngừng lại.

Tề Lâm Đế Nữ đứng yên, dù qua lâu thật lâu thì nàng thích ý đứng cùng, từ đầu đến cuối không phát ra tiếng động, hít thở cũng nhẹ nhàng rất nhiều.

Một lúc lâu sau Lý Thất Dạ rút tay về, Tề Lâm Đế Nữ nhìn ra được bàn tay vững như đá của hắn đang run.

– Ta muốn thứ này.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

– Ta muốn mang nó đi.

Lý Thất Dạ nói xong không cho Tề Lâm Đế Nữ trả lời, hắn đã cất thứ đó.

Tề Lâm Đế Nữ nhìn Lý Thất Dạ lấy đồ đi, đành nói:

– Mộng Doanh sẽ nói cho các vị lão tổ.

Lúc này Tề Lâm Đế Nữ có thể nói cái gì? Lý Thất Dạ đã lấy đồ đi, không hề muốn thương lượng với Tề Lâm Đế gia bọn họ. Lý Thất Dạ không muốn hỏi ý Tề Lâm Đế gia, dù Tề Lâm Đế gia không chịu đưa thì hắn vẫn sẽ mang nó đi.

Lý Thất Dạ cất đồ, hắn ngồi xuống ra lệnh:

– Kêu sư đồ Thiết Thụ môn đến gặp ta.

Tề Lâm Đế Nữ lập tức khiến môn hạ đệ tử đi đưa nhóm Trầm Hiểu San đến.

Khi đám người Thiết Thụ Ông được mang vào, trông thấy Lý Thất Dạ thì bọn họ đều không biết nên nói cái gì. Thiết Thụ Ông, Hạ Trần hai chân mềm nhũn quỳ lạy trên mặt đất, Trầm Hiểu San theo sư phụ quỳ lạy.

Thiết Thụ Ông lắp bắp:

– Tiểu… Tiểu… Tiểu nhân bia kiến công tử.

Hai ngày nay Thiết Thụ Ông rất là sợ hãi, trải qua hai ngày trong rung động. Hành trình hai ngày khiến Thiết Thụ Ông sợ đứng tim, cũng làm lòng gã hưng phấn.

Thử nghĩ xem các lão tổ Tề Lâm Đế gia cung kính với Lý Thất Dạ, tồn tại như Nam Dương Thượng Thần cũng hầu hạ bên cạnh hắn, Thiết Thụ Ông không sợ sao được?

Trước kia đừng nói gặp lão tổ Tề Lâm Đế gia, đệ tử bình thường của Tề Lâm Đế gia đã là đại nhân vật ghê gớm trước mặt tiểu môn tiểu phái như Thiết Thụ môn. Còn Tề Lâm Đế Nữ, Nam Dương Thượng Thần là tồn tại cao cao tại thượng, Thiết Thụ môn không có tư cách gặp mặt một lần.

Nhưng hai ngày nay bốn sư đồ không chỉ tổng hắn nhiều đại nhân vật Tề Lâm Đế gia, thấy các vị lão tổ, còn được đãi ngộ tốt trong Tề Lâm Đế gia, cho dù không phải khách quý thì cũng là khách.

Trước kia bọn họ không dám mơ về điều này, ôm đùi một d bình thường Tề Lâm Đế gia đã là ơn trời ban chứ đừng nói là lấy thân phận khách nhân vào ở trong Tề Lâm Đế gia.

Hai ngày trải qua phong phú hơn cả đời bọn họ cộng lại, rất ngạc nhiên, khiến bọn họ mở rộng tầm mắt.

Lúc này đám người Thiết Thụ Ông mới hiểu được hầu hạ bên cạnh Lý Thất Dạ là mộ tổ tiên bọn họ bốc khói xanh, vì hiện tại hầu hạ bên hắn toàn là cỡ Tề Lâm Đế Nữ, Nam Dương Thượng Thần.

Trong tình huống đó tiểu nhân vật như bọn họ không có tư cách đứng kế bên Lý Thất Dạ. Trước kia bọn họ được hầu hạ bên cạnh Lý Thất Dạ là vinh hạnh, chuyện hạnh phúc nhất trên đời, đáng tiếc bọn họ không biết nắm chắc.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói:

– Đứng lên đi.

Đám người Thiết Thụ Ông đứng dậy, liếc Lý Thất Dạ một cái rồi cúi đầu, giờ bọn họ chỉ có thể ngước nhìn hắn.

– Nàng ấy và ta có duyên.

Lý Thất Dạ nói với Tề Lâm Đế Nữ:

– Cho nàng ở lại Tề Lâm Đế gia tu luyện đi, có thành tựu như thế nào thì phải xem tạo hóa của nàng ta.

Lý Thất Dạ nói xong kêu Trầm Hiểu San đi tới. Trầm Hiểu San ngạc nhiên đứng tại chỗ thật lâu, nàng tưởng mình nghe lầm.

Trầm Hiểu San chỉ vào bản thân:

– Công tử kêu ta sao?Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm..!

Thấy Trầm Hiểu San gật đầu, Trầm Hiểu San mo hồ bước tới, đầu óc ù đặc lơ mơ.

Khi Lý Thất Dạ nói câu đó, Thiết Thụ Ông, Hạ Trần há to mồm. Hạnh phúc tới quá nhanh, làm bọn họ rung động rung động hóa đá.

Nhận được chỉ thị của Lý Thất Dạ, Tề Lâm Đế Nữ đồng ý ngay:

– Công tử yên tâm, ta sẽ tìm một sư phụ thích hợp cho nàng ta.

Tề Lâm Đế gia không thiếu đệ tử như Trầm Hiểu San, tư chất cỡ nàng muốn bái vào Tề Lâm Đế gia phải trải qua các cuộc kiểm tra. Bây giờ Trầm Hiểu San có thể bái vào Tề Lâm Đế gia ngay là đã được đặc cách.

Một lúc lâu sau đám người Thiết Thụ Ông lấy lại tinh thần, mừng như điên. Với bọn họ thì được vào ở Tề Lâm Đế gia đã là rất thỏa mãn. Lộ mặt trước các vị lão tổ Tề Lâm Đế gia đã là ban ơn.

Ít ra có thể kể mình lộ mặt trước các vị lão tổ Tề Lâm Đế gia, trông thấy đại nhân vật Tề Lâm Đế gia, nhóm Tề Lâm Đế gia có thể đứng vững gót chân ở Tề Lâm cảnh. Ít nhất Tây Đà quốc không dám nói diệt liền diệt Thiết Thụ môn, Tây Đà quốc không thể giống như trước tùy ý tiêu diệt tiểu môn tiểu phái như Thiết Thụ môn. Giờ Tây Đà quốc muốn đụng vào Thiết Thụ môn phải đắn đo nhiều.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ