1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Đế Bá Audio Podcast
  4. Tập 539 [Chương 2691 đến Chương 2695]

Đế Bá Audio Podcast

Tập 539 [Chương 2691 đến Chương 2695]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2691: Là thật là giả 2

Ong ong ong ong ong!

Thoáng chốc một ức ba ngàn năm trăm vạn đấu Hỗn Độn chi khí rót vào Xạ Nhật cung, cây cung trong tay Kim Mãng Thánh Tôn trở nên rực rỡ. Cùng với tiếng chấn động, trên Xạ Nhật cung hiện ra mũi tên nhọn chói lòa.

Cung căng, tên trên dây, Kim Mãng Thánh Tôn bắn tên ra.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, mũi tên làm thiên địa run rẩy, thần uy Đại Đế điên cuồng tăng vọt, thần uy Đại Đế khủng bố tụ tập vào mũi tên này.

Mũi tên bắn ra không gì đỡ nổi, không ai nghi ngờ mũi tên bắn ra tuyệt đối sẽ bắn thủng bầu trời, nháy mắt xỏ xuyên các trời sao ngay.

Uy lực mũi tên Đại Đế nhờ một ức ba ngàn năm trăm vạn đấu Hỗn Độn chi khí của Kim Mãng Thánh Tôn thúc giục thì uy lực lớn vô cùng, dù mũi tên này thua xa tự tay Đại Đế bắn.

Nhưng nếu đối thủ cùng đẳng cấp không có Đại Đế đạo binh thì không đỡ nổi mũi tên vô địch này, sẽ bị bắn chết ngay, không có sức chống cự.

Bùm!

Khi mũi tên vô địch lao tơi, phượng hoàng đập đôi cánh, thu về tam muội chân hỏa đầy trời. Chớp mắt tam muội chân hỏa hóa thành môn hộ, qua cầu tựa lưu ly bảo vệ phượng hoàng trong đó.

Bóc!

Một một mũi tên kinh thiên, lay động thiên địa, nhưng tên bị chặn lại. Dù là mũi tên Đại Đế vẫn không thể bắn thủng môn hộ tam muội chân hỏa của phượng hoàng biến ra.

– Không thể nào!

Xem cảnh đó, Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần không ngồi yên được nữa, đứng bật dậy. Lão tổ hai bên thềm đá trợn tròn mắt.

– Chẳng lẽ thật sự là phượng hoàng?

Tinh thần mọi người đều dao động, trước đó mọi người suy đoán đây có lẽ chỉ là ảo giác.

Nhưng ảo giác phượng hoàng chặn lại mũi tên Đại Đế? Nếu nói trên đời không có đế binh, đơn thuần dựa vào thực lực của mình mà dễ dàng ngăn lai mũi tên của Đại Đế thì chỉ có con phượng hoàng trước mắt là hàng thật. Ảo giác không bao giờ chặn lại mũi tên đó được.

Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần đứng dậy nhìn chằm chằm con phượng hoàng, bọn họ cảm thấy đây là một loại ảo giác, nhưng ngăn lại mũi tên Đại Đế khiến tất cả trở nên quái dị.

Ngay cả lão tổ Tề Lâm Đế gia là Tề lâm Quản Luật cũng há hốc mồm, cảm thấy sự kiện rất quái dị. Không là phượng hoàng thật sự thì làm sao ngăn lại mũi tên Đại Đế được?

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Khi phượng hoàng chặn mũi tên thứ nhất thì người Kim Mãng Thánh Tôn tuôn ra vầng sáng, đẩy thực lực của mình lên cực hạn. Kim Mãng Thánh Tôn giương cung, một hơi bắn ra mấy chục mũi tên.

Khi mũi tên nhọn có thể nổ nát trời sao tựa bão táp giông tố bắn r, uy lực cường đại khủng khiếp không gì sánh bằng, uy lực này hủy thiên diệt địa.

Từng mũi tên điên cuồng bắn vào phòng ngự tam muội chân hỏa của phượng hoàng.

Bốp! Bốp! Bốp!

Đế tiễn khủng bố làm tam muội chân hỏa gợn sóng, dường như tiếp tục oanh tạc là Kim Mãng Thánh Tôn có thể bắn thủng phòng ngự tam muội chân hỏa của Kim Mãng Thánh Tôn.

Trong phút chốc lão tổ ngồi hai bên trái phải thềm đá hay Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần đều căng mắt quan sát. Nếu mũi tên Đại Đế điên cuồng như vậy mà không bắn thủng được tam muội chân hỏa của phượng hoàng thì sẽ dao động phỏng đoán ban đầu của bọn họ.

Kim Mãng Thánh Tôn cố ý mở đường cho sư phụ của mình, để sư phụ biết thần thông của Lý Thất Dạ nên Kim Mãng Thánh Tôn dốc sức đánh, không tiếc hao tổn nhiều Hỗn Độn chi khí. Kim Mãng Thánh Tôn một hơi bắn các mũi tên điên cuồng oanh tạc phòng ngự tam muội chân hỏa của phượng hoàng, lão muốn xuyên thủng tầng phòng ngự này trong thời gian ngắn nhất.

Phượng hoàng hót dài:

– Chiếp!!! Tà Chi Nguyệt Dạ – Nguyệt chi Hạ Tường Liêu – Truyện TÀ Tu Dị Thế Tà Quân – Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Vang tiếng nổ điếc tai, người phượng hoàng tuôn tam muội chân hỏa ồ ạt. Tam muội chân hỏa tăng vọt không gì sánh bằng, tam muội chân hỏa bắn lên cao ức vạn trượng, có thể đốt cháy một góc trời.

Ầm vang, phượng hoàng cùng với tam muội chân hỏa có thể thiêu cháy khung trời ngân hà lại sà xuống. Lần này mặc cho Kim Mãng Thánh Tôn điên cuồng bắn các mũi tên đều bị phượng hoàng lơ đẹp.

Bốp! Bốp! Bốp!

Các đế tiễn bắn không thủng phòng ngự của phượng hoàng.

Khi phượng hoàng trùng kích đến, vẻ mặt Kim Mãng Thánh Tôn hoảng loạn. Mới rồi Kim Mãng Thánh Tôn chỉ lo công kích, khi phượng hoàng lao đến lão muốn trốn cũng không kịp.

Tiếng gòa thét thê lương vang lên:

– A!

Kim Mãng Thánh Tôn nháy mắt bị tam muội chân hỏa nhấn chìm. Tam muội chân hỏa bá đạo trợn mắt há hốc mồm, Kim Mãng Thánh Tôn bị đốt thành tro không chừa mẩu xương.

Cảnh tượng đó khiến nhiêu người lòng run rẩy. Đây là một vị cường giả Đạo Thiên, có một ức ba ngàn năm trăm vạn đấu Hỗn Độn chi khí, nhưng bây giờ nói chết liền chết, chớp mắt bị đốt thành tro bụi, khủng bố quá.

Khoảnh khắc này mọi người tin sái cổ Lý Thất Dạ có thể nghiền nát ý chí Nam Dương Thượng Thần.

Trầm Thiên Quân nhìn cảnh tượng đó, mặt lạnh như băng. Trầm Thiên Quân trơ mắt nhìn đồ đệ của mình bị đốt chết. Đồ đệ đơn độc khiêu chiến với Lý Thất Dạ, Trầm Thiên Quân làm sư phụ không thể đổi ý, không núng tay vào được, không nói nên lời.

Rào rào!

Phượng hoàng bay về vị trí cũ, khép cánh nằm tại đó. Tam muội chân hỏa tán đi, phượng hoàng mới rồi còn thần uy khiếp người lại biến về pho tượng.

Mọi người nhìn kỹ, tượng vẫn là tượng, vẫn là pho tượng phượng hoàng điêu tạc bằng nham thạch, nó không khác gì các pho tượng bình thường khác.

Trong nháy mắt Kim Mãng Thánh Tôn thành tro, không còn mẩu xương. Không gian tĩnh lặng, mặt Thiên Quân Thượng Thần lạnh băng.

Đầu tiên là nhi tử Trầm Kim Long chết thảm trong Lý Thất Dạ, giờ học trò cưng của Thiên Quân Thượng Thần cũng khó tránh một kiếp, lúc này Trầm Thiên Quân không giận cũng khó, đây là thù không độ trời chung.

Đại giáo lão tổ khác không dám nói gì thêm, chỉ biết giữ im lặng, tối đa nhìn Lý Thất Dạ chăm chăm.

Từ đầu đến cuối Lý Thất Dạ không nhúc nhích một ngón tay, hắn ngồi im tại chỗ mà Kim Mãng Thánh Tôn đã bị đốt thành tro.

Nam Dương Thượng Thần không kiềm được hỏi:

– Đây là thần thông gì?

Nam Dương Thượng Thần vốn tìm Lý Thất Dạ để tính sổ, muốn đánh bại hắn lấy lại mặt mũi.

Nhưng nhìn thần thông đó khiến lòng Nam Dương Thượng Thần tràn ngập khó hiểu, tràn đầy tò mò.

Trước đó Nam Dương Thượng Thần cho rằng tất cả chỉ là một loại thần thông huyễn thuật của Lý Thất Dạ, khiến tất cả trở nên giống thật nhưng cuối cùng vẫn là hư ảo.

Khi Kim Mãng Thánh Tôn bị đốt thành tro khiến Nam Dương Thượng Thần hiểu rằng đây không đơn giản là biến ảo, trong đó có vô thượng thần thông, bọn họ chưa tưng biết, chưa từng được thấy thần thông đó.

Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần là người sống rất lâu rồi, bọn họ đăng lâm Thượng Thần, có thể nói là kiến thức uyên bác, bọn họ thậm chí đã từng thấy qua Đại Đế Tiên Vương, làm bạn với Đại Đế Tiên Vương. Trên đời này ít có công pháp, thần thông nào Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần chưa từng thấy.

Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần có kiné thức rộng lớn là thế nhưng chưa từng thấy thần thông Niệm Thư, bọn họ nhìn không ra huyền ảo cũng chẳng có gì lạ.

Chương 2692: Thù hận

Trên đời này trừ Lý Thất Dạ ra chỉ có Thanh Mộc Thần Đế tu luyện Niệm Thư, nhưng Đệ Thập Giới trong Thập Tam Châu ít người gặp qua Chiến Vương thế gia. Nghe đồn không hơn năm người gặp mặt Thanh Mộc Thần Đế, còn ai đã thấy Thanh Mộc Thần Đế thi triển thần thông Niệm Thư thì không rõ.

Trên thế gian trừ hiện tại Lý Thất Dạ thi triển ra, e rằng trước đó chưa từng có người thấy Thanh Mộc Thần Đế thi triển thần thông Niệm Thư.

Về thắc mắc của Nam Dương Thượng Thần, Lý Thất Dạ cười hời hợt nói:

– Một niệm sinh vạn pháp, một niệm tạo vạn vật, một niệm chưởng Càn Khôn.

Nghe Lý Thất Dạ nói, Nam Dương Thượng Thần nhấm nháp suy tư, cẩn thận nghiền ngẫm huyền ảo trong đó.

– Một niệm sinh vạn pháp, một niệm tạo vạn vật, một niệm chưởng Càn Khôn!

Còn về đại giáo lão tổ trên thềm đá thì hai mặt nhìn nhau. Một niệm sinh vạn pháp, một niệm tạo vạn vật, một niệm chưởng Càn Khôn, bọn họ cảm thấy câu này rất kiêu ngạo. Trên đời vốn không tồn tại người có thể ‘Một niệm sinh vạn pháp, một niệm tạo vạn vật, một niệm chưởng Càn Khôn’, trừ trời ra.

Xem như là Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế cũng không thể làm được một niệm sinh vạn pháp, một niệm tạo vạn vật, một niệm chưởng Càn Khôn.

Thiên Quân Thượng Thần hừ mạnh, âm trầm nói:

– Yêu ngôn hoặc chúng, chỉ bằng vào ngươi cũng dám buông lời ngông cuồng! Thứ như ngươi sao có thể làm được một niệm vạn pháp?

Lý Thất Dạ mặc kệ Thiên Quân Thượng Thần tin hay không, tùy ý nói:

– Đúng hay không thì ngươi đi lên lĩnh giáo một chút liền biết.

Đối diện Lý Thất Dạ khiêu khích, Thiên Quân Thượng Thần hừ lạnh:

– Hừ!

Ánh mắt Thiên Quân Thượng Thần sắc bén, sát khí phun ra nuốt vào, mỗi tia mắt như kiếm quang hung tàn nhất thế gian có thể lăng trì bất cứ ai. Thiên Quân Thượng Thần chưa ra tay mà những người có mặt đã cảm giác da thịt mình đau rát. Ánh mắt Thiên Quân Thượng Thần như đao bén từng đao cắt thịt bọn họ, khiến tất cả lạnh run.

– Các vị!

Tề lâm Quản Luật đứng lên giảng hòa:

– Các vị mỗi người tự lùi một bước được không?

Lần này Nam Dương Thượng Thần không phản đối, tới tìm Lý Thất Dạ tính sổ chủ yếu vì lấy lại mặt mũi, giờ Nam Dương Thượng Thần thấy thần thông của hắn làm Nam Dương Thượng Thần suy nghĩ kỹ lại.

Trong lòng Nam Dương Thượng Thần do dự, lần trước bị Lý Thất Dạ nghiền nát ý chí đúng là rất muốn dạy hắn một bài học, khiến hắn biết Thượng Thần như Nam Dương Thượng Thần không cho phép người ta khiêu khích.

Bây giờ quyết tâm trong Nam Dương Thượng Thần dao động, vì không dám chắc mình có lây lại mặt mũi được không. Một khi không dạy Lý Thất Dạ được ngược lại bản thân mang họa thì toi.

Thấy Nam Dương Thượng Thần không nói chuyện, Tề lâm Quản Luật nhìn ra manh mối, vội nói:

– Đại đạo dài dặc, mỗi ngày đều có chuyện ân oán báo thù, người trẻ tuổi chưa bao giờ ngừng so kè với nua. Con đường đi thông Đại Đế Tiên Vương trải bằng vô số xương khô, mỗi ngày luôn có thiên tài trẻ tuổi chết đi.

– Hai vị Thượng Thần muốn bênh vực vãn bối nhưng điều này không quá ổn thỏa. Nếu Thượng Thần đồng ý thì Tề Lâm Đế gia chúng ta nguyện ý bắc cầu, sao mọi người không biến can qua thành ngọc bạch?

Tề lâm Quản Luật hết sức khuyên nhủ thuyết phục, mấy câu trên chủ yếu nói cho Thiên Quân Thượng Thần nghe, vì Tề lâm Quản Luật nhìn ra được lòng Nam Dương Thượng Thần đã dao đậu.

Bây giờ khuyên được Thiên Quân Thượng Thần thì cuộc ân oán này sẽ biến can qua thành ngọc bạch. Tề lâm Quản Luật đã không ôm hy vọng về Lý Thất Dạ, vì biết đúng như Tề Lâm Đế Nữ nói, hắn là vị tồn tại vô tượng nào đó giáng phàm trần. Tồn tại vô tượng cao cao tại thượng như Lý Thất Dạ giáng xuống phàm trần chẳng qua rèn luyện một phen.

Tuy Thượng Thần rát mạnh, có một ít Thượng Thần thậm chí có thể sánh vai Đại Đế Tiên Vương nhưng Thiên Quân Thượng Thần không thuộc hàng đỉnh Thượng Thần. Lý Thất Dạ tuyệt đối không sợ Thiên Quân Thượng Thần, rất có thể không thèm để Thiên Quân Thượng Thần vào mắt.

Bây giờ điều duy nhất Tề lâm Quản Luật có thể là khuyên ngăn Thiên Quân Thượng Thần, chỉ cần Thiên Quân Thượng Thần nhận thua thì bên Nam Dương Thượng Thần dễ giải quyết.

Thiên Quân Thượng Thần lạnh lùng nói:

– Mối thù sống chết không đội trời chung, không có đường quay lại!

Thiên Quân Thượng Thần không hề có ý đàm hòa. Con một bị giết, hiện tại ái đồ lại bị giết, Thiên Quân Thượng Thần không nuốt troi cục tức này được. Mặc kệ Lý Thất Dạ có thật sự là thần thông vô địch hay không Thiên Quân Thượng Thần phải báo thù cho con một và ái đồ đã chết, Trầm Thiên Quân tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn nhi tử và ái đồ chết vô ích!

Tề lâm Quản Luật thấy Thiên Quân Thượng Thần không chịu lùi nửa bước, chậm rãi nói:

– Thượng Thần, báo thù cho vãn bối, dù là thâm thiết với ái tử hay ái đồ đều đáng khen. Nhưng, đại thế khó lường, Thượng Thần là trí giả đứng trên đỉnh cao, nên biết mọi việc không dễ. Tề Lâm Đế gia không muốn thấy đệ tử trong phạm vi cai quản bị giết, cũng không muốn thấy nhiều chiến tranh sát phạt. Giữa hai bên nên có điều lấy hay bỏ.

Khi Tề lâm Quản Luật nói một loạt đã biểu lộ rõ ý, Tề Lâm Đế gia không ủng hộ Thiên Quân Thượng Thần báo thù, tỏ rõ muốn hòa giải giữa bọn họ và Lý Thất Dạ.

Tề lâm Quản Luật không mạnh bằng Thiên Quân Thượng Thần, nhưng khi Tề lâm Quản Luật nói ra câu đó, dù là Thiên Quân Thượng Thần cũng phải thận trọng. Dù sao Tề lâm Quản Luật đại biểu cho Tề Lâm Đế gia, mà Tề Lâm Đế gia không chỉ có Tiên Vương còn có Thượng Thần ngang hàng với bọn họ.

Khi Tề lâm Quản Luật nói câu đó, đại giáo lão tổ đều nhìn nhau, tim mọi người đập nhanh. Thái độ của Tề Lâm Đế gia đã rất rõ ràng.

Làm Tề Lâm Đế gia tất nhiên thiên vị đại giáo cương quốc trong quyền quản lý của mình, nhưng hiện tại Tề Lâm Đế gia nguyện ý đứng ra điều đình giữa hai bên thì chỉ có một lời giải thích, bởi vì kẻ địch quá mạnh.

Đại giáo lão tổ lặng im, mọi người có mắt đều thấy kết cuộc của Kim Mãng Thánh Tôn. Lý Thất Dạ trước mắt mạnh tới mức nào đây? Mọi người không chắc.

Một tu sĩ chỉ có mấy trăm đấu Hỗn Độn chi khí lại sâu không lường được, rất quái dị. Mọi người không dám chắc Thiên Quân Thượng Thần đích thân ra tay có chiến thắng Lý Thất Dạ được không.

Đổi lại bình thường, một Thượng Thần quyết đấu với một vãn bối thì ai cũng sẽ nghiêng hướng Thiên Quân Thượng Thần, nhưng giờ mọi người không dám chắc.

– Thù giết nhi tử không đội trời chung!

Thiên Quân Thượng Thần lạnh lùng nói:

– Giết người đền mạng, hoặc ta chết hoặc hắn mất!

Khi Thiên Quân Thượng Thần thốt câu đó, thái độ vô cùng kiên quyết, chém đinh chặt sắt, không có đường cứu vãn.

Sau khi Trầm Kim Long nhi tử duy nhất bị Lý Thất Dạ giết, Thiên Quân Thượng Thần ôm quyết tâm báo thù cho nhi tử. Trầm Thiên Quân tuyệt đối không trơ mắt nhìn nhi tử bị giết chết!

Tề lâm Quản Luật hé môi:

– Thượng Thần…

Thật tình Tề lâm Quản Luật không phải che chở Lý Thất Dạ, ngược lại cố gắng khuyên nhủ như vậy là vì Thiên Quân Thượng Thần. Nếu Thiên Quân Thượng Thần khăng khăng báo thù là chết chắc, dù có thực lực rất mạnh nhưng Thiên Quân Thượng Thần đụng phải tồn tại vô thượng giáng xuống phàm trần như Lý Thất Dạ thì Thượng Thần cũng vô dụng.

Chương 2693: Đồ đằng của Thiên Quân Thượng Thần 1

Thiên Quân Thượng Thần ngắt lời Tề lâm Quản Luật:

– Tề lão, đây là ân oán cá nhân của ta, không liên quan tông môn.

Thiên Quân Thượng Thần chậm rãi nói:

– Dù ta đánh thua bỏ mình cứ nói cho Già Nhật môn biết là được, không cần báo thù cho ta.

Thiên Quân Thượng Thần đã nói vậy thì Tề lâm Quản Luật còn biết nói gì hơn?

Tề lâm Quản Luật đành nhắc nhở một câu:

– Bảo trọng, cẩn thận.

Nam Dương Thượng Thần mở miệng muốn nói, nhưng cuối cùng hóa thành tiếng thở dài.

Cùng là Thượng Thần, Nam Dương Thượng Thần không muốn khuyên Thiên Quân Thượng Thần, bởi vì hai người khác hẳn nhau. Thiên Quân Thượng Thần nhất định sẽ báo thù cho nhi tử, vì đó là con một, dù nhi tử không nhận phụ thân như Trầm Thiên Quân thì Thiên Quân Thượng Thần nguyện làm bất cứ chuyện gì cho nhi tử.

Nam Dương Thượng Thần có nhiều tử tôn, mấy trăm tôn nhi, tuyệt đối không liều mạng với người vì tử tôn của mình. Nếu trên đường tu luyện lâu dài mỗi tử tôn bị người đánh bại, giết chết thì Nam Dương Thượng Thần phân thân ra mười người cũng bận mệt thở.

Thiên Quân Thượng Thần đứng dậy, hai mắt như điện nhìn thẳng vào Lý Thất Dạ:

– Tiểu bối, đi ra đánh một trận, hôm nay hoặc ngươi chết hoặc ta mất!

Mắt Thiên Quân Thượng Thần bắn ra tia sáng lạnh băng, không chút che giấu sát khí với Lý Thất Dạ.

Hôm nay Thiên Quân Thượng Thần bất chấp, như đã nói với Tề lâm Quản Luật, chuyện này không liên quan ích lợi tông môn mà chỉ là ân oán cá nhân, Thiên Quân Thượng Thần nhất định phải báo thù cho nhi tử đã chết.

Thiên Quân Thượng Thần khiêu chiến rõ rành rành làm các đại giáo lão tổ nín thở. Thượng Thần sắp ra tay, đây sẽ là một kích kinh thiên, thần uy bao trùm.

Lý Thất Dạ ngồi trên đế tọa, tùy ý thản nhiên. Dù Thượng Thần khiêu chiến thì Lý Thất Dạ vẫn cứ hờ hững.

Lý Thất Dạ thản nhiên nói:

– Nếu ngươi muốn xuống suối vàng chung với nhi tử thì ta thành toàn ngươi, ngươi muốn chết như thế nào?

Thiên Quân Thượng Thần rống to:

– Giết!

Tiếng rống vỡ trời trắng. Nhắc tới nhi tử là Thiên Quân Thượng Thần nổi khùng, một bước một thế giới, bước ra một bước đẩu chuyển tinh di, Càn Khôn điên đảo, một bước vọt tới trước mặt Lý Thất Dạ, cú đấm đanh ra.

Rầm!

Tiếng quyền rít, cú đâm chưa đánh trúng người đã kêu điếc tai. Cú đam với lục đạo luân hồi, vạn vực tùy hành, uy lực cú đâm không gì sánh bằng.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, cú đấm bị chặn lại. Cú đấm cách Lý Thất Dạ trong gang tấc, cú đấm dừng lại gần đầu hắn, còn kém một chút sẽ đấm trúng đầu. Cú đâm này thần uy như vạn vực đổ xuống, có thể tan vỡ tất cả, nó cách đầu Lý Thất Dạ chỉ gần trong gang tấc làm người xem tim đập chân run.

Cách biệt gang tấc lại không cách nào vượt qua, như có bàn tay vô hình chặn lại cú đâm của Thiên Quân Thượng Thần. Bàn tay vô hình liên miên vô biên, mênh mông vô cùng. Mặc cho uy lực cú đấm của Thiên Quân Thượng Thần lớn đến mấy khi đánh vào bàn tay vô hình cũng bị tan biến.

Thiên Quân Thượng Thần không tin ra, gầm lên:

– Mở!

Cùng với tiếng rống, thần uy bộc phát, Hỗn Độn chi khí bắn lên cao.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Hỗn Độn chi khí của Thiên Quân Thượng Thần điên cuồng tuôn ra, từ tuôn trào đã không đủ hình dung. Khi Hỗn Độn chi khí đanh ra tựa như một thế giới Hỗn Độn chi khí vỡ đê, nước lũ diệt thế nháy mắt xóa tan mọi thứ trên đời.

Chớp mắt sau lưng Thiên Quân Thượng Thần hiện ra ba đồ đằng, mỗi đồ đằng như một thế giới, mỗi đồ đằng chịu tải một đại đạo vô thượng, chiu tải Hỗn Độn chi khí bao la mênh mông.

Mới rồi một ức ba ngàn năm trăm vạn đấu Hỗn Độn chi khí của Kim Mãng Thánh Tôn đã kinh khủng nhưng so với Hỗn Độn chi khí của Thiên Quân Thượng Thần thì nhỏ bé hơn nhiều. Thiên Quân Thượng Thần có ba đồ đằng tựa như có ba thế giới Hỗn Độn chi khí, khó thể dùng đấu để tính.

Nhìn đồ đằng của Thiên Quân Thượng Thần, có đại giáo lão tổ thẫn thờ:

– Thượng Thần có ba đồ đằng!

Mọi người đều biết Thiên Quân Thượng Thần sớm là một Thượng Thần, nhưng cụ thể là Thượng Thần thế nào thì không rành. Khi thấy ba đồ đằng, khá nhiều người bất ngờ.

Ầm!

Khoảnh khắc đó thần uy tứ giăng, cú đâm rực rỡ, uy lực cú đấm của Thiên Quân Thượng Thần kèm theo llba thế giới tăng vọt gấp đôi đánh ra ngoài.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng nổ vang lên.

Cuối cùng một tiếng bùm, Thiên Quân Thượng Thần đánh nát phòng ngự vô hình, cú đâm đánh vào đầu Lý Thất Dạ.

Nhìn cú đấm đánh vào đầu Lý Thất Dạ, không biết bao nhiêu người phản ứng đầu tiên là hét lên:

– Nguy rồi!

Không phải bọn họ lo lắng cho Lý Thất Dạ mà vì cảnh tượng đó rất mạo hiểm, lôi cuốn lòng người.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, cú đấm đánh hụt nhưng dư uy quyền hình tàn phá.

Vang tiếng nổ điếc tai

Một chuỗi tiếng vỡ vụn vang lên, nhiều pho tượng hai bên quảng trường vỡ ra. Quảng trường bị xới tung nham thạch, một rãnh quyền thật sâu hằn trên quảng trường.

Mỗi tấc đất Tề Lâm Đế gia trải qua các đời tiên hiền gia cố, Tiên Vương gia cố, nhưng cú đâm của Thượng Thần nổ nát pho tượng nham thạch trong quảng trường.

Cú đấm đánh hụt, Lý Thất Dạ biến mất, giây sau hắn xuất hiện trong hư không chỗ khác. Lý Thất Dạ vẫn ngồi trên đế tọa, vẫn là rồng vàng cuộn mình cạnh bên.

Niệm Thư phối hợp Không Thư khiến Lý Thất Dạ muốn làm gì thì làm, có thể đi thông bất cứ tọa độ nào, tùy ý xuất hiện trong tọa độ thời không mình thích, sẽ không sai lệch hút nào.

Lý Thất Dạ vẫn ngồi trên đế tọa, bình tĩnh nói:

– Thượng Thần ba đồ đằng, hơn nữa đồ đằng không thành bộ mà muốn khiêu chiến ta? Sai lầm lớn.

Đại giáo lão tổ nhìn nhau, Thượng Thần có ba đồ đằng đều không đủ sức khiêu chiến với Lý Thất Dạ, giọng điẹu kiêu ngạo, bá đạo biết bao.

Thượng Thần dung hợp đại đạo, Mệnh Cung, Hỗn Độn chi khí thành một thể, hóa thành đồ đằng. Có được đồ đằng khiến Thượng Thần thoát khỏi phạm trù cảnh giới Đạo Thiên, có tư cách khiêu chiến Đại Đế Tiên Vương.

Mười hai đồ đằng gọi là Cổ Thần, Cổ Thần có thể nói là tồn tại đỉnh cao nhất trong đẳng cấp phong thần. Tồn tại đỉnh nhất Đại Đế Tiên Vương là có mười hai Thiên Mệnh.

Cùng là mười hai nhưng Thượng Thần không thể so sánh với Đại Đế Tiên Vương. Tựa như Thượng Thần ba đồ đằng và Đại Đế Tiên Vương bThiên Mệnh nếu so sánh thì Thượng Thần ba đồ đằng làm sao khiêu chiến với Đại Đế Tiên Vương ba Thiên Mệnh?

Đáp án rất đơn giản, đồ đằng thành bộ! Đồ đằng thành bộ tức là ba đồ đằng phù hợp lẫn nhau, ba đồ đằng có thể trở thành bọ hoàn chỉnh.

Đương nhiên ba đồ đằng thành bộ chỉ là bộ cơ sở nhất, có thể là bốn, sáu, chín đồ đằng thành bộ.

Tại sao chỉ có đồ đằng thành bộ Thượng Thần mới có tư cách khiêu chiến Đại Đế Tiên Vương? Trong đó có đủ loại tin đồn, chỉ Thượng Thần đến cảnh giới đó mới hiểu khác biệt.

Nghe đồn khi Thượng Thần đồ đằng thành bộ mới hiểu được ảo diệu Mệnh Cung tứ tượng, thật sự nám giữ ảo diệu Mệnh Cung tứ tượng mới có lực lượng Mệnh Cung tứ tượng đích thực.

Lực lượng Mệnh Cung tứ tượng là duy nhất trên đời, mỗi người chỉ có một, loại lực lượng Mệnh Cung tứ tượng này gọi là chân ngã.

Chương 2694: Đồ đằng của Thiên Quân Thượng Thần 2

Tu sĩ bình thường suốt đời cũng không thể nắm giữ lực lượng đó. Dù là Đại Đế Tiên Vương ban đầu không hề biết lực lượng này, sau khi có ba Thiên Mệnh mới nắm giữ lực lượng Mệnh Cung tứ tượng, nắm giữ chân ngã thật sự.

Thượng Thần muốn nắm giữ chân ngã thì yêu cầu cơ bản nhất là có ba đồ đằng và phải thành bộ, có như vậy mới nắm giữ chân ngã được.

Chỉ khi nắm giữ chân ngã Thượng Thần mới có tư cách khiêu chiến Đại Đế Tiên Vương, không thì Thượng Thần và Đại Đế Tiên Vương cùng số lượng mà quyết dấu với nhau chắc chắn Thượng Thần thua.

Bị Lý Thất Dạ noi không đáng một đồng nhưng Thiên Quân Thượng Thần vẫn chém đinh chặt sắt nói:

– Dù có chân ngã cũng quyết chém ngươi!

Không ai có thể dao động quyết tâm chém Lý Thất Dạ của Thiên Quân Thượng Thần, hoặc Trầm Thiên Quân chết hoặc Lý Thất Dạ mất.

Thấy Lý Thất Dạ và Thiên Quân Thượng Thần giằng co, Tề lâm Quản Luật hét to:

– Hai vị, muốn đánh xin lên cổ đài chiến đấu!

Tuy Tề Lâm Đế gia trải qua các đời tiên hiền gia cố. Có ba Tiên Vương gia cố nhưng quyết đấu đẳng cấp này có sức phá hoại quá cường đại.

Thiên Quân Thượng Thần leo lên cổ đài chiến đấu, chỉ thẳng vào Lý Thất Dạ:

– Lên đây chiến, có ngươi không có ta, không chết không ngừng!

Lý Thất Dạ cười cợt:

– Ta thành toàn ngươi.

Lý Thất Dạ không nhìn Thiên Quân Thượng Thần nhiều, mắt nhìn phương xa, ánh mắt mông lung.

Ong ong ong ong ong!

Một người chậm rãi đi ra từ Tề Lâm Đế gia, một bước chân đạp vào cổ đài chiến đấu.

Khi người đó đi tới, mọi người trợn to mắt. Người đi đến chỉ là bóng dáng, rất mông lung, khiến người không thấy rõ mặt mũi, nhìn thân hình lả lướt phán đoán đây là nữ nhân.

Khi thấy một thân hình thướt tha bước ra từ Tề Lâm Đế gia, đi vào cổ đài chiến đấu, tim Tề lâm Quản Luật đập nhanh, trong lòng nổi lên bất an.

Nam Dương Thượng Thần nhìn thân hình yêu kiều đi lên cổ đài chiến đấu, mắt hấp háy:

– Đây là…

Bàn về tuổi thì Nam Dương Thượng Thần lớn hơn Thiên Quân Thượng Thần rất nhiều. Nam Dương Thượng Thần từng trải qua các thời đại, tuy trong Thượng Thần này Nam Dương Thượng Thần không tính mạnh nhất nhưng đã trải qua nhiều thời đại, thậm chí từng gặp ba Tiên Vương Tề Lâm Đế gia.

Thiên Quân Thượng Thần nhìn thân hình lả lướt, hừ lạnh một tiếng:

– Hừ!

Thiên Quân Thượng Thần nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, lạnh lùng hỏi:

– Ngươi không dám chân thân đi lên chiến sao?

Thiên Quân Thượng Thần muốn báo thù cho nhi tử của mình nên đương nhiên muốn đanh nhau với chân thân của Lý Thất Dạ, chỉ có chém hắn mới tính là báo thù cho nhi tử.

Lý Thất Dạ thu về tầm mắt, ánh mắt mông lung trở nên sáng tỏ:

– Chiến với ngươi?

Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:

– Một niệm của ta đủ rồi, cần gì chân thân. Nếu ngươi thật là có bản lĩnh vậy chém một niệm của ta, chân thân ta đây sẽ chiến cùng ngươi.

Mọi người hút ngụm khí lạnh nghe Lý Thất Dạ nói. Một niệm tranh tài thần, nếu đúng thật thì trên đời chỉ có một khả năng duy nhất. Đó là Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh!

Cũng chỉ có Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh mới đán bại được Thượng Thần có ba đồ đằng.

Thiên Quân Thượng Thần trầm giọng quát:

– Tốt, nếu vậy thì ta sẽ chém nàng trước!

Lý Thất Dạ mỉm cười nói:

– Chỉ sợ ngươi không cơ hội này.

Trong khoảnh khắc đó đôi mắt Lý Thất Dạ cực nóng, đôi mắt như hai vầng mặt trời, ánh sáng chói lòa khiến người mù.

Trong khoảnh khắc đó đạo tâm của Lý Thất Dạ bộc phát ý niệm không thể phá vỡ, có thể nói ý niệm của hắn mạnh cỡ nào thì thân hình thướt tha kia mạnh bấy nhiêu.

Ong ong ong ong ong!

Chớp mắt thân hình mông lung ra tay, thân hình mông lung giơ ngón tay, các trời sao xuất hiện.

Ong ong ong ong ong!

Các trời sao như bánh xe đẩy Thiên Quân Thượng Thần ra.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, các trời sao đẩy tới, giống như là ức vạn tinh cầu va chạm mặt đất. Thời không trước mặt Thiên Quân Thượng Thần bị đụng vỡ vụn, làm Thiên Quân Thượng Thần ở trong thời không cuồng loạn.

Thiên Quân Thượng Thần rống to:

– Grao!

Ba đồ đằng sau lưng Thiên Quân Thượng Thần cực kỳ chói lòa, ba thế giới Hỗn Độn chi khí biến ra trường thành giắt ngang thời không, nháy mắt vượt qua ức vạn dặm. Đây không chỉ là vượt qua không gian, cũng là vượt qua thời gian. Trường thành giắt ngang thời không vượt ngàn năm.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng nổ, trường thành vượt ức vạn dặm thời không bị các trời sao đụng vỡ từng tầng. Trường thành vượt qua thời không vỡ tường có thể đập bể các vì sao, siêu to lớn.

Dù Thượng Thần có ba đồ đằng, lực lượng đồ đằng vẫn không ngăn nổi nữ nhân mông lung giơ tay đẩy một kích.

Thấy trường thành giắt ngang thời không vỡ ra từng tầng, gã không chờ đợi mà giành trước một thương phá không ngay:

– Giết!

Keng!

Trường thương như rừng, phần đãng bát thế, một thương đâm thẳng kèm theo vô thượng thần ý của Thiên Quân Thượng Thần. Một thương phá hồng trần, thương quét bát thức.

Trong một thương ẩn chứa bát thức, mỗi một thức đều là đại thế, đều là phá thế. Đây là thương pháp Thiên Quân Thượng Thần rất đắc tội, là thuật Thượng Thần tuyệt thế vô song.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Một thương bát thức phần đãng, nữ nhân tướt tha giơ tay chém ngang đẩy các trời sao, những vì sao trong trời sao bị các mũi thưng đâm nát.

Một thương hủy diệt một ngôi sao, các ngôi sao trong các trời sao bị đâm xuyên, nổ nát huyễn lệ như pháo hoa, tựa như diệt thế. Các trời sao nổ tung là điều rung động lòng người biết bao.

Nhièn đẳng cấp Thượng Thần nổ, đại giáo lão tổ có mặt tinh thần lay động, vô cùng rung động. Thực lực vô địch như Thượng Thần muốn tiêu diệt một đại giáo chỉ nhúc nhích ngón tay là xong.

Tuy rằng cổ chiến trường chỉ lơ lửng tên cao, cách mọi người không xa nhưng quyết đấu giữa Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần và nữ nhân mông lung không ở trong không gian mọi người ở, không thì ngàn vạn ngôi sao nổ là hủy thiên diệt địa, có thể chấn động Tề Lâm Đế gia!

Đnh!

Sau khi san bằng tất cả ngôi sao, bát thức của Thiên Quân Thượng Thần thành thương, nháy mắt thương quang hóa thành một, một thương đâm thẳng thân hình mông lung. Thương đâm tới xuyên qua vạn cổ, vượt qua thời không.

Thương này quá nhanh, mau tới mức không thể miêu tả bằng tốc độ. Nó đâm xuyên thiên cổ, hơn nữa tốc độ đó không cách nào rút về, nháy mắt đâm tới cổ họng nữ nhân mông lung.

Rầm!

Một thương hỏa hoa tung tóe, mỗi hỏa hoa có thể xung hủy một phương thiên địa. Nếu một hỏa hoa rơi xuống thế gian có thể dễ dàng hủy diệt một quốc gia.

Lúc này thời gian như đứng lặng, hai ngón tay ngọc thuôn dài kẹp trường thương. Mũi thương lấp lóe ánh sáng lạnh bị ngón tay ngọc kẹp chặt thì vụt tắt ánh sáng.

Thiên Quân Thượng Thần nhìn trường tương của mình bị kẹp lấy thì kinh hoàng. Trường thương của Thiên Quân Thượng Thần là đẳng cấp Thượng Thần, còn là phẩm chất thiên phong, cực kỳ hung mãnh, cực kỳ bá đạo.

Bóc!

Trường thưng trong tay Thiên Quân Thượng Thần bị ngón tay ngọc thuôn dài bẻ gãy, bẻ thật dễ dàng. Cây thương Thượng Thần như nhánh cây nhỏ trong ngón tay ngọc, dùng sức một chút là có thể bẻ gãy nó.

Chương 2695: Nữ nhân mông lung

Thiên Quân Thượng Thần biến sắc mặt:

– Nguy rồi!

Thiên Quân Thượng Thần hoảng sợ nhanh chóng thụt lùi.

Nhưng chỉ trong nháy mắt nữ nhân mông lung đã ra tay, hai chân rời mặt đất, lơ lửng tại chỗ. Nữ nhân mông lung giương hai tay ra, tựa như ngàn vạn cánh tay luân hồi. Trong khoảnh khắc nữ nhân mông lung như biến thành thiên thủ thiên nx, mỗi cánh tay luân hồi là một đại thế luân hồi.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, khi thiên thủy luân hồi thì thời không cổ chiến trường rơi vào hắc ám, màn đêm bao phủ nguyên cổ chiến trường. Khoảnh khắc này dường như bóng đêm phủ trùm thế giới, trong bóng dêm không thứ gì chạy thoát khỏi nó, tất cả bị màn đêm trấn áp.

Ong ong ong ong ong!

Khoảnh khắc đó bóng đêm mở một cánh cửa, từng luồng sáng trút xuống như thể vầng trăng sáng lơ lửng trên bầu trời đêm.

Nhưng ánh sáng trút xuống không phải ánh trăng tinh khiết xinh đẹp mà là ánh sáng lạnh sát phạt vô địch. Ánh sáng lạnh đổ xuống không chỉ là sát phạt, nó mang theo vô thượng ý chí ma diệt, này là Tiên Đế ma diệt, nó có thể ma diệt mọi thứ trên đời, thời gian, thời không, đại đạo vạn vật… Hết thảy đều sẽ bị ánh sáng này ma diệt.

Thiên Quân Thượng Thần nhìn ánh sáng đỏ trút xuống, hoàn toàn biến sắc mặt, hoảng sợ rống to:

– Mở!

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, ba đồ đằng giao thác nhau, ba đại đạo vô thượng lao ngay ra khỏi ba đại thế giới.

Đinh!

Ba đại đạo vô thượng quấn quýt nhau hóa thành biển cả mênh mang, biển rộng vô biên che trên đỉnh đầu Thiên Quân Thượng Thần muốn ngăn lại ánh sáng đổ xuống.

Phập! Phập! Phập!

Ánh sáng trút xuống đâm biển rộng mênh mông thủn lỗ chỗ, từng luồng sáng bắn xuyên phòng ngự của Thiên Quân Thượng Thần. Ba đại đạo biến thành biển rộng mênh mông tuy rằng dày không thể tưởng tượng, nhưng nó vẫn bị ánh sáng đổ xuống bắn thủng.

Ánh sáng đó mang theo vô thượng ý chí của Đại Đế Tiên Vương, đại đạo biển cả của Thượng Thần làm sao ngăn nổi.

Tuy ánh sáng bắn xuyên qua biển mênh mông thì uy lực yếu đi nhêìu nhưng trút xuống vẫn có thể bắn chết chí tôn cường giả, cho nên Thiên Quân Thượng Thần biến sắc mặt gầm rống, người tỏa ánh sáng ngút trời hóa thành đôi cánh phòng ngự mạnh nhất che toàn thân.

Thiên Quân Thượng Thần lật tay chụp, một thần chung cổ xưa bao trùm cả người hòng ngăn lại ánh sáng trấn sát giáng xuống.

Đùng đùng đùng!

Chớp mắt cánh Thiên Quân Thượng Thần bị bắn thủng, thần chung bao phủ người Thiên Quân Thượng Thần cuối cùng chặn lại các luồng sáng. Thần chung bị bắn thủng lỗ chỗ, suýt bắn thủng luôn cả cái chuông.

Tuy cuối cùng thần chung chặn lại các luồng sáng. Nhưng Thiên Quân Thượng Thần bị đánh bay ra ngoài, bị dư uy đẩy bay ra mấy trời sao, hộc bãi máu.

– Mạnh quá đi!

Nhìn Thượng Thần bị đánh bay, còn là phòng ngự ba tầng vẫn bị đánh bay, có thể tưởng tượng uy lực ánh trăng trút xuống khủng bố biết bao.

– Đây là…!

Nam Dương Thượng Thần ngồi trong đại điện đứng bật dậy, giật mình nhìn nữ nhân mông lung, nhìn bóng đêm giáng xuống. Nam Dương Thượng Thần hút ngụm khí lạnh.

Khi thấy bóng đêm buông xuống là Nam Dương Thượng Thần nghĩ ngay tới một người, vì nó là tuyệt chiêu của một vị Tiên Vương. Nam Dương Thượng Thần chưa từng thấy tận mắt tuyệt chiêu này nhưng có nghe nói uy lực của nó.

Ong ong ong ong ong!

Thanh âm lại vang lên, bóng đen vẫn bao phủ thời không. Một vầng trăng sáng trên cao liên tục trút xuống ánh sáng, ánh sáng tựa như sóng to dòng nước xiết lao nhanh trong sông dài nháy mắt trùng kích hướng Thiên Quân Thượng Thần. Ánh sáng trùng kích ập đến không gì ngăn nổi, dường như nó có thể xóa tan mọi thứ trên đời, tất cả không còn tồn tại trước nó.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Ánh sáng ập đến, Thiên Quân Thượng Thần hú dài lập tức lấy một sáo trang ra mặc lên người.

Thiên Quân Thượng Thần khoác đế giáp, tay trái cầm đế thuẫn, tay phải cầm đế kiếm.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, khi Thiên Quân Thượng Thần khoác đế giáp, cầm đế kiếm thì vô thượng thiên chương hiển hiện, lực lượng đại sơ vô cùng tận tuôn ra.

Vèo!

Ba đồ đằng của Thiên Quân Thượng Thần khắc lên sáo trang, ba thế giới Hỗn Độn chi khí chống lên uy lực sáo trang.

Ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, một thân hình cao lớn vô thượng hiện ra. Thân hình vĩ ngạn vô tượng này Thiên Mệnh lơ lửng, đứng trên thiên chương. Sáo trang hình thành thiên chưng hiện ra sau lưng thânhình vĩ ngạn, biến thành bảo vệ phòng ngự mạnh nhất trên đời.

Ầm!

Tiếng nổ đinh tai nhức óc, vô thượng thiên chương rốt cuộc chặn lại dòng sông ánh sáng ập đến, bảo vệ Thiên Quân Thượng Thần.

Thấy cảnh đó có một vị đại giáo lão tổ hét to:

– Đại Đế tử binh sáo trang!

Nhìn Thiên Quân Thượng Thần mặc sáo trang, có vương triều lão tổ hâm mộ nói:

– Sáo trang Già Thiên Thần Đế!

Già Thiên Thần Đế, thủy tổ của Già Nhật môn, là một vị Đại Đế sau Mệnh Cung ba Thiên Mệnh. Tuy Thiên Quân Thượng Thần có ba đồ đằng, yếu hơn Già Thiên Thần Đế nhiều nhưng vì Già Thiên Thần Đế có ba Thiên Mệnh là đã nắm giữ chân ngã thế nhưng Thiên Quân Thượng Thần dù có ba đồ đằng lại không thể thành bộ, gã không có chân ngã.

Lùi một vạn bước, dù ba đồ đằng của Thiên Quân Thượng Thần có thể sánh ngang với ba Thiên Mệnh của Già Thiên Thần Đế, nhưng khi Già Thiên Thần Đế dung chân ngã, Thiên Quân Thượng Thần chỉ có nước bị nghiền.

Đại Đế tử binh sáo trang, lúc này Thiên Quân Thượng Thần mặc trên người là sáo trang mà Già Thiên Thần Đế mặc khi còn trẻ.

Với một Đại Đế thì tử binh sáo trang, và tử binh sáo trang chỉ có ba Đạo Phôi hậu thiên thì không làm được trò trống gì.

Với tu sĩ môn phái nhỏ hoặc tán tu, một tử binh sáo trang rất đáng giá. Với cường giả tu sĩ xuất thân danh môn hoặc có thực lực thì ba tử binh sáo trang hậu Thiên Đạo chỉ là sáo trang bình thường.

Tà chi nguyệt vực – vì huynh đệ mà chiến – Nhà nhà muốn tăng tiến tu vi – Ta Tà Thiên muốn ép tu vi – đơn giản căn cơ yếu a | Truyện Tà Tu – Vạn Cổ Tà Đế..!

Thật ra Già Thiên Thần Đế về sau mạnh lên, có sáo trang càng tốt, nhưng sáo trang này là Già Thiên Thần Đế có khi mình còn nhỏ nghèo mạt rệp, nó cùng Già Thiên Thần Đế vượt qua ngày tháng khó khăn.

Nên Già Thiên Thần Đế luôn tiéc không nỡ ném sáo trang này, luôn luyện tạo nó, cho đến khi Già Thiên Thần Đế trở thành Đại Đế có ba Thiên Mệnh thì vẫn còn rèn luyện sáo trang này, khiến nó trở thành một Đại Đế tử binh sáo trang.

Nói thật ra một số Đại Đế Tiên Vương có vũ khí Thiên Mệnh bình thường lười lãng phí thời gian, công sức đi rèn tạo một tử binh sáo trang chỉ có ba Đạo Phôi hậu thiên.

Già Thiên Thần Đế có tình cảm rất sâu với sáo trang nên bỏ tâm huyết rất lớn để rèn sáo trang, khiến nó trở thành một Đại Đế tử binh sáo trang siêu mạnh.

Sau khi Già Thiên Thần Đế có ba Thiên Mệnh, có rất nhiều sáo trang càng mạnh hơn nên truyền sáo trang này lại cho tử tôn của mình, về sau nó vào tay Thiên Quân Thượng Thần.

Thiên Quân Thượng Thần cực kỳ yêu quý sáo trang này, tuy nó chỉ là một tử binh sáo trang nhưng ẩn chứa nhiều tâm huyết của Tề Lâm Đế gia. Tề Lâm Đế gia dùng nhiều thủ đoạn rèn tạo nó, khiến sáo trang này phát huy tiềm năng đến cực hạn.

Đại Đế tử binh sáo trang, nhìn Thiên Quân Thượng Thần mặc sáo trang đó, các vị đại giáo lão tổ đều hâm mộ.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ