Đế Bá Audio Podcast
Tập 538 [Chương 2686 đến Chương 2690]
❮ sautiếp ❯Chương 2686: Thượng Thần 1
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
– Thôi, chỉ là tiểu bối, chuyện qua rồi cứ để nó đi qua.
Lý Thất Dạ vươn một tay ra.
Tề Lâm Đế Nữ vịn tay phải của Lý Thất Dạ, đi bên hắn leo lên thiên kiều, đi vào Tề Lâm Đế gia.
Tề Lâm Đế Nữ diu Lý Thất Dạ, cung kính đứng bên hắn nhiều đám cường giả tu sĩ rung động nhìn. Tề Lâm Đế Nữ cao cao tại thượng của bọn họ lại chỉ là người hầu tùy tùng trong mắt Lý Thất Dạ.
Nghĩ tới đây đám đông cường giả tu sĩ tim đập nhanh. Lý Thất Dạ là thần thánh phương nào mà cao cao tại thượng, bễ nghễ bát phương, ngạo thị chúng sinh như thế?
Tề Lâm Đế gia rộng lớn bạt ngàn, có một đại điện cao vút trên tầng mây, nơi đây là đại đường Tề Lâm Đế gia thường dùng để quyết định mọi việc.
Đại điện bàng bạc đại khí, cao lớn không gì sánh bằng. Đằng trước đại điện có ngàn bậc thềm, trước thềm đá là quảng trường có thể chứa vạn người.
Hai bên quảng trường dựng các pho tượng uy vũ thần thánh. Có tượng thần lưng bay lên trời, có cự long phun mây mù, có tiên phương bay lượn chín tầng mây.
Hai bên thềm đá trước đại điện hiện có các cường giả đang ngồi, tất cả cường giả tóc bạc phơ, khí thế khiếp người. Những cường giả ngồi hai bên thềm đá là các lão tổ đại giáo cương quốc trong Tề Lâm cảnh, đại nhân vật uy danh hiển hách.
Hai Thượng Thần ngồi trong đại điện là Nam Dương Thượng Thần và Thiên Quân Thượng Thần. Khi hai Thượng Thần cùng ngồi trong đại điện, nguyên đại điện tràn ngập thần uy. Hai người phát ra thần uy như đại dương vô cùng vô tận, có thể nhấn chìm cửu thiên thập địa.
Nam Dương Thượng Thần ngồi bên trái, người phát ra ánh sáng vàng, sau lưng có mặt trời hoàng kim dâng lên. Nam Dương Thượng Thần tựa như thần mặt trời trong thời đại thần thoại, tay nắm tam muội chân hỏa đốt ngọn lửa Cửu Giới. Một ý nghĩ của Nam Dương Thượng Thần có thể thiêu hủy vạn vực, lại có thể cứu ức vạn sinh linh trong nguy khó.
Thiên Quân Thượng Thần ngồi bên phải, vì sao vòng qanh, diễn biến vạn pháp. Rõ ràng Thiên Quân Thượng Thần ngồi đó nhưng như đang ngồi trong vũ trụ vô cùng xa xăm. Các cánh tay Thiên Quân Thượng Thần giơ cao, mỗi cánh tay có ngân hà trời sao vào quanh, gã như đang sáng tạo các thế giới.
Hai Thượng Thần cùng có mặt khiến các lão tổ đại giáo ngồi hai bên thềm đá trước đại điện không dám hó hé câu nào, không dám thở mạnh.
Trong các vị lão tổ có mặt không thiếu tồn tại có đạo thiên, nhưng dù là lão tổ cảnh giới Đạo Thiên có ức Hỗn Độn chi khí so với Thượng Thần cũng kém khoảng cách cực lớn.
Bên cạnh Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần có một lão tổ, lão tổ này tóc bạc phơ, lim dim ngủ gật. Lão tổ ở bên cạnh Thượng Thần mà dám gật gà gật gù như thể đêm qua không ngủ ngon.
Khi Tề Lâm Đế Nữ làm bạn bên Lý Thất Dạ đi vào quảng trường, các cặp mắt cùng nhìn hắn chăm chú.
Khi Lý Thất Dạ đi tới thì lão tổ ngồi hai bên trái phải thềm đá nhìn tiểu tử thoạt trogo nbình phàm trước mắt, khi nhìn tiểu tử đó làm nhiều lão tổ thầm tức giận.
Bởi vì bọn họ đã nghe nói qua tiểu tử này nghiền nát ý chí Nam Dương Thượng Thần, mặc kệ là tiểu tử trước mắt làm hay đại nhân vật nào đứng sau lưng hắn làm thì dám nghiền nát ý chí Nam Dương Thượng Thần trước mắt bao người là không thèm để Nam Dương Thượng Thần vào mắt. Nếu Nam Dương Thượng Thần đó chết rồi còn đỡ, nhưng Nam Dương Thượng Thần này còn sống. Ý chí Nam Dương Thượng Thần bị người nghiền nát tức là tuyên chiến với Nam Dương Thượng Thần, ành vi này là khiêu khích thần uy Nam Dương Thượng Thần.
Mọi người không rõ tiểu tử bình phàm trước mắt có lai lịch gì mà dám tuyên chiến Thượng Thần, dù là người ngông cuồng vô địch đến mấy đều không dám làm vậy. Lý Thất Dạ tuyên chiến với Thượng Thần tức là hắn hoặc là siêu cường đại, hoặc người đứng sau lưng hắn siêu mạnh.
Khi Lý Thất Dạ tiến vào, lão nhân lim dim ngủ ngồi cạnh Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần chợt mở mắt ra.
Thấy Lý Thất Dạ, lão nhân mỉm cười hiền hòa:
– Lý công tử giá lâm, khiến Tề Lâm Đế gia ta rạng rỡ hẳn lên. Tiểu lão là Tề lâm Quản Luật hôm nay tại đây làm chủ muốn hóa giải nhiều hỗn loạn.
Tề lâm Quản Luật, nếu bên ngoài có người nghe tên này sẽ kinh ngạc. Tề lâm Quản Luật là lão tổ của Tề Lâm Đế gia, tuy không mạnh nhất nhưng uy danh vang xa. Lúc còn trẻ Tề lâm Quản Luật từng khoái ý ân cừu, đã từng lang bạt thiên hạ, lập uy danh lớn.
Nghe đâu Tề lâm Quản Luật đăng lâm cảnh giới Đạo Thiên thật lâu, có bư ức đấu Hỗn Độn chi khí.
Ba ức đấu Hỗn Độn chi khí là con số khủng khiếp biết bao, chỉ có thể hình dung bằng từ vô cùng mênh mông, sắp bước vào ngưỡng cửa Thượng Thần.
Có tin đồn Tề lâm Quản Luật sớm dung hợp đại đạo và Mệnh Cung, đã là một vị Thượng Thần.
Mặc kệ Tề lâm Quản Luật có phải là Thượng Thần hay không, làm lão tổ Tề Lâm Đế gia, lão từng là nhân vật phong vân tiếu ngạo thiên hạ, ngồi ở một bên làm nền cho Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần không thành vấn đề.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm, mắt bọn họ sáng rực tựa như vạn pháp băng diệt, đẩu chuyển tinh di. Trước vô tượng thần uy của bọn họ làm nhiều cường giả, thậm chí lão tổ muốn quỳ lạy.
Làm Thượng Thần, Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần đều là tồn tại khủng bố, lật tay là mây, trở tay là mưa. Bọn họ có thể một niệm đốt trời, một niệm bốc hơi biển.
Nên khi Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần nhìn Lý Thất Dạ thì bọn họ đều không giận mà uy, thần uy trấn áp, bao nhiêu lão tổ lòng run rẩy. Các lão tổ hiểu so với Thượng Thần thì trước mặt bọn họ có lạch trời không thể vượt qua.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần dời mắt khỏi người Lý Thất Dạ, bọn họ càn quét thiên địa, thức sát bát phương, nhưng không thu hoạch được gì nên thu lại tầm mắt.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần thầm khó hiểu, vì bọn họ không phát hiện lực lượng vô địch trên người Lý Thất Dạ. Đạo hạnh của Lý Thất Dạ rất rõ ràng, nhìn liền biết hắn là tu sĩ mới nhậ đạo, mấy trăm đấu Hỗn Độn chi khí không đáng nhắc tới.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần đều là hạng người vô địch, bọn họ là Thượng Thần pháp nhãn như đuốc, nếu bảo Lý Thất Dạ có đạo hạnh nghịch thiên mà muốn giấu diếm họ thì vô cùng khó khăn.
Xem đạo hạnh thì Lý Thất Dạ chỉ là tiểu tu sĩ cảnh giới Đạo Nghĩ, Thanh Châu có quá nhiều tiểu tu sĩ cảnh giới như vậy, đếm không hết.
Lý ra loại tiểu tu sĩ như vậy không thể nghiền nát ý chí Nam Dương Thượng Thần được, vì nếu đúng như thế chỉ có giải tích duy nhất là có người ra tay.
Lúc này Nam Dương Thượng Thần nhìn xuống Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:
– Tiểu tử, hãy kêu Thượng Thần sau lưng ngươi đi ra gặp mặt.
Thần uy của Nam Dương Thượng Thần vô lượng, cơn giận đốt thiên địa.
Không trách Nam Dương Thượng Thần hằn học với Lý Thất Dạ, ý chí bị người ta nghiền nát, nếu Nam Dương Thượng Thần không ở trên đời thì thôi, cố tình người vẫn còn sống thế là ăn tát vào mặt.
Làm Thượng Thần dù có hàm dưỡng tốt đến mấy, phong độ tới đâu nhưng khi bị người bạt tai thì bọn họ khó thể nuốt xuống cục tức.
Chương 2687: Thượng Thần 2
Với Thượng Thần thì một tử tôn bị giết không đáng ngạc nhiên, có Thượng Thần nào không là ngàn vạn tử tôn? Nhưng nếu Thượng Thần bị người tát tai thì lại là chuyện khác.
– Ta chỉ đến một mình, đau ra Thượng Thần.
Lý Thất Dạ cười lắc đầu nói:
– Các ngươi sống cho dữ vào, sống nhiều uổng phí, già bị lú rồi.
Lý Thất Dạ thốt rời làm các lão tổ run rẩy, bọn họ xoe tròn mắt, vì hắn quá kiêu ngạo, rất bá đạo, lời này rõ là chỉ vào mũi Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần chửi.
Lý Thất Dạ dứt lời, Thiên Quân Thượng Thần trầm giọng quát:
– Càn rỡ!
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, chớp mắt sóng thần vỗ trời, thần uy vô địch tựa bão tố khủng bố không gì sánh bằng trùng kích. Thần uy ập đến kèm theo khí thế không gì đỡ nổi, đẩy ngã các lão tổ.
Có thể nói đại nhân vật như Đạo Hiền, Đạo Thánh đều thành tro bụi khi trúng thần uy này, không đỡ nổi thần uy khủng bố.
Dù là lão tổ cảnh giới Đạo Thiên đối diện thần uy thì sẽ hoảng sợ kinh hoàng, không thể ngăn cản thần uy vô biên.
Đó là Thượng Thần, khi Thượng Thần tức giận có thể đốt trời bốc hơi biển. Tồn tại như bọn họ vươn tay có thể hái sao, nhúc nhích một cái vỡ trời nứt đất.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng trùng kích vang lên, mặc cho thần uy có thể vỗ khung trời, đánh rơi ngôi sao trong vũ trụ xuống có cường đại đến đâu vẫn ngừng lại trước mặt Lý Thất Dạ, khó mà vượt thêm nửa bước. Càng đừng nói tới đánh trúng Lý Thất Dạ, thần uy cường đại đến mấy vẫn không thể tổn thương hắn chút nào.
Một niệm ngự giá, một trong lục niệm của Niệm Thư, Lý Thất Dạ có ý niệm đủ mạnh chặn lại thần uy của Thiên Quân Thượng Thần, không thể tổn thương hắn được.
Thấy cảnh đó, thần thức của Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần quét thiên địa, bọn họ không phát hiện có vô địch nào âm thầm ra tay, không ai ngăn lại thần uy của Thiên Quân Thượng Thần giùm Lý Thất Dạ.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần thầm lấy làm lạ, một tiểu bối chỉ có mấy trăm đấu Hỗn Độn chi khí dựa vào cái gì ngăn lại thần uy của Thiên Quân Thượng Thần? Chẳng lẽ trên người hắn có thần khí tuyệt thế gì?
Nếu nói thứ gì khiến một tiểu bối chỉ có mấy trăm đấu Hỗn Độn chi khí ngăn được thần uy của Thiên Quân Thượng Thần thì chỉ chân tiên sáo trang trong truyền thuyết mới có thể.
Nhưng Đệ Thập Giới chân tiên sáo trang chỉ xuất hiện năm bộ, tiểu bối vô danh làm sao sở hữu được?
Thấy Lý Thất Dạ ngăn lại thần uy, Nam Dương Thượng Thần hừ lạnh một tiếng:
– Hừ!
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần không ra tay hưng người bọn họ tỏa ánh sáng chói lòa, hai người bộc phát vô thượng thần uy càn quét vạn vực. Bọn họ chính là thần linh, bọn họ là vô địch vô thượng có thể chúa tể ức vạn sinh linh.
Trong khoảnh khắc này Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần cao cao tại thượng, bao trùm cửu thiên. Quanh thân hai người rũ xuống pháp tắc thần linh như thác đổ, bọn họ hiện ra dấu ấn chỉ thần linh mới có. Tuy đồ đằng chưa xuất hiện nhưng khoảnh khắc đó Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần như có thể điều khiển thiên địa vạn pháp, chấp chưởng tất cả lực lượng Thái Sơ trên đời.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần bộc phát ra thần uy, chấp chưởng đại đạo, tất cả lão tổ ngồi hai bên thềm đá kinh hoàng. Vì bọn họ cảm nhận rõ ràng đại đạo của mình bị Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần áp chế, tất cả Hỗn Độn chi khí, lực lượng Thái Sơ đèu bị trấn áp.
Bị thần uy trấn áp làm bọn họ khó thể vận dụng Hỗn Độn chi khí, lực lượng Thái Sơ nào, nghĩa là không có sức chống cự Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần, buông xuôi tay mặc người xâm lược.
Các lão tổ đại giáo có mặt toàn là cường giả cảnh giới Đạo Thiên, thậm chí được đệ tử môn hạ gọi là chí tôn, nhưng bọn họ so với thần linh thật sự thì cách biệt qua xa, trước họ và Thượng Thần có lạch trời không cách nào vượt ua, khoảng khách khó mà bù đắp.
Nam Dương Thượng Thần cao cao tại thượng nhìn xuống Lý Thất Dạ:
– Đúng là có chút thần thông.
Đôi mắt Nam Dương Thượng Thần sâu thẳm như vạn vực sâu, hút hồn người.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần chưa ra tay mà đã hút hồn người, lay động đạo tâm, dùng uy Thượng Thần pá chế Lý Thất Dạ.
Thật ra công kích tinh thần kiểu này vô dụng với Lý Thất Dạ. Bàn về đạo tâm, thần thức, ý niệm, trên đời có ai mạnh hơn Lý Thất Dạ?
Đối với Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần hút hồn người, Lý Thất Dạ không hề bị ảnh hưởng, hắn cười cọt:
– Tài mọn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong khoảnh khắc đó vang tiếng nổ, Lý Thất Dạ động ý niệm, mặt đất chậm rãi vươn lên hoàng kim thần dịch.
Mặt đất phun trào kim tuyền chậm rãi nâng Lý Thất Dạ lên trên trời cao.
– Grao!
Cự long gầm rống, long ngâm vang vọng thiên địa. Trong kim tuyền phun trào có một con rồng vàng siêu khổng lồ lao ra.
Rồng vàng to lớn đó không phải ảo ảnh, nó là con rồng thật sự, toàn thân như đúc bằng hoàng kim.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, người rồng vàng dâng lên long tức, long tức viễn cổ hồng hoang, nó là hoàng giả viễn cổ hồng hoang.
– Grao!
Rồng ngâm không dứt bên tai, rồng vàng xoay quanh Lý Thất Dạ như đang bảo vệ hắn.
Rào rào! Rào rào!
Kim tuyền phun trào từ mặt đất đúc thành đế tọa bá khí khiếp người. Đế tọa tràn ngập hơi thở Đại Đế như trên đời này chỉ mình Đại Đế có thể ngồi vào.
Rồng vàng rống to:
– Grao!
Long tức đáng sợ như bão tố hủy diệt ập đến, có thể phá hủy trời trăng. Long tức khủng bố thổi bay nhiều lão tổ ngồi hai bên thềm đá, làm bọn họ sợ hãi trốn đi. Long tức như bão tố diệt thế tuôn ra suýt hất văng Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần, bọn họ dùng thần uy trấn áp mới bình yên.
Khi Lý Thất Dạ ngồi xuống đế tọa, rồng vàng khoanh trên ghế. Đế tọa trông như chân long đế tọa vô thượng, một vị Đại Đế cao cao tại thượng mới ngồi được.
Khi Lý Thất Dạ ngồi xuống, hắn từ bình phàm biến thành Đại Đế chủ thần cửu thiên thập địa, hắn là Đại Đế thống ngự vạn tộc, chư thiên thần linh đều phải quỳ lạy dưới chân hắn.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần biểu tình kỳ dị nhìn cảnh đó. Hai người mở rộng thiên nhãn nhưng không nhìn ra đây là thật hay giả, là ảo giác hoặc chân thật.
Tuy nói tu sĩ đạt tới trình độ nhất định sẽ có thần thông thần kỳ, ví dụ Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần, khi chân thân giá lâm sẽ có kim tuyền phun trào từ mặt đất, trời rắc hoa tươi, đại đạo bày ra, cá loại phô trương khiến người nhìn kính sợ.
Nhưng thần thông như thế phải mạnh đến trình độ nhất định, bình thường chỉ Thượng Thần hoặc Đại Đế Tiên Vương mới phô trương như vậy được.
Nhìn Lý Thất Dạ tới lui đều không phải là Thượng Thần hoặc Đại Đế Tiên Vương, kỳ dị là rồng vàng không nằm trong thần thông.
Dù là Thượng Thần đều không thể ra tay liền triệu một con rồng vàng. Bởi vì rồng vàng là long tộc, rồng vàng đại thành không yếu hơn Thượng Thần, sao Thượng Thần có thể tùy tiện triệu hoán con rồng được?
Chương 2688: Một niệm tạo vật
Thượng Thần có thể thông qua vô tượng thần thông của mình huyễn hóa ra con rồng vàng, trông rất giống thật, còn phát ra long tức. Rồng vàng được huyễn hóa là chân thực trong mắt kẻ yếu, nhưng cùng là Thượng Thần sẽ nhìn ra ngay rồng vàng được biến ảo, nhìn thấu nó chỉ là hư ảo.
Vấn đề là bây giờ Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần không nhìn ra đây là rồng vàng gì.
Nếu là giả thì thuật huyễn hóa của Lý Thất Dạ quá tà môn, vô song trên đời, lừa được Thượng Thần. Nếu là thật thì càng quái, một tiểu tu sĩ sao có thể triệu hoán ra con rồng vàng? Đừng nói Thượng Thần, dù là Đại Đế Tiên Vương cũng không thể tùy tiện triệu hoán rồng vàng. Long tộc rất hiếm thấy trên đời, rồng vàng đại thành không phải muốn triệu hoán liền triệu.
Cuối cùng Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần đành kết luận Lý Thất Dạ dùng thuật huyễn hóa siêu tà môn, thuật huyễn hóa này thậm chí mà Thượng Thần khó phân thật giả.
Nhìn kim tuyền từ dưới đất phun trào, khi kim tuyền tuôn ra hóa thành vô thượng đế tọa, hóa thành rồng vàng uy vũ thì Tề lâm Quản Luật lẩm bẩm:
– Đại Địa Kim Tương!
Tề lâm Quản Luật là lão tổ của Tề Lâm Đế gia, nhìn kim tuyền liền biết là thứ gì, vì Tề lâm Quản Luật rất quen thuộc loại này.
Thượng Thần xuất hành có thể địa tuôn ra kim tuyền,đây chỉ là một loại thần thông.
Nhưng kim tuyền phun trào từ mặt đất của Lý Thất Dạ không phải thần thông mà thật sự là kim tuyền, nó là một loại bảo khoáng dưới lòng đất Tề Lâm Đế gia, bảo khoáng này tên là Đại Địa Kim Tương. Kim tương đó chôn sâu dưới lòng đất Tề Lâm Đế gia, nó là tài nguyên của Tề Lâm Đế gia, là tổ địa thần thổ Tề Lâm Đế gia dựa vào nó.
Giờ Đại Địa Kim Tương từ dưới đất phun trào hóa thành đế tọa, kim long làm Tề lâm Quản Luật rất giật mình.
Tề lâm Quản Luật khác với Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần. Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần là người ngoài, không hiểu nhiều về nội tình Tề Lâm Đế gia, bọn họ toàn tập trung vào thần thông của Lý Thất Dạ.
Tề lâm Quản Luật thì chú ý đến chi tiết kim tuyền, Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần không chú ý thấy kim tuyền không phải thần thông mà là Đại Địa Kim Tương của Tề Lâm Đế gia.
Tề lâm Quản Luật chú ý tới điều này thì tim đập nhanh. Mảnh đất này là tổ địa của Tề Lâm Đế gia, mảnh đất này không chỉ được các vị tiên hiền, các Thượng Thần gia cố, ba vị Tiên Vương của Tề Lâm Đế gia từng trấn áp mặt đất này.
Thử nghĩ người khác làm Đại Địa Kim Tương dưới lòng đất Tề Lâm Đế gia phun trào là không thể nào, trừ phi là Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế.
Bây giờ Tề lâm Quản Luật đã tin Tề Lâm Đế Nữ đóa đúng, Lý Thất Dạ đạo hạnh thoạt trông chỉ là cảnh giới Đạo Nghĩ nhất định là Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế nào đó thoát thai hạ phàm. Đạo hạnh của Lý Thất Dạ mới chỉ là cảnh giới Đạo Nghĩ nhưng hắn còn giữ vô thượng thần thông của Đại Đế Tiên Vương.
Tề lâm Quản Luật hay Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần đèu không nhìn thấu thần thông đó.
Một niệm tạo vật, đây là một trong lục niệm của Niệm Thư. Một niệm tạo vật, nó có thể theo ý niệm của Lý Thất Dạ tạo ra bất cứ thứ gì, thậm chí có thể trực tiếp tạo hóa một loại sinh linh tham gia chiến đấu, giống như con rồng vàng trước mắt là niệm của Lý Thất Dạ sáng tạo.
Thứ này không thể bỗng dưng tạo ra, không có cơ sở gì chỉ dựa vào tưởng tượng và ý niệm là có thể sáng tạo.
Một niệm tạo vật cũng có cơ sở, đầu tiên nó cần vật chất, không ai bỗng dưng sáng tạo được thứ gì, trừ phi là trời.
Nên Lý Thất Dạ muốn tạo ra đế tọa, tạo ra kim long, cơ sở vật chất của hắn là Đại Địa Kim Tương. Đại Địa Kim Tương dưới lòng đất có lực lượng bàng bạc, ý niệm của Lý Thất Dạ sáng tạo ra nó.
Cộng thêm ý niệm cường đại không gì sánh bằng, kiến thức vô cùng uyên bác. Nếu ngươi chưa thấy qua ghế Đại Đế, không cảm nhận thần uy Đại Đế, chưa từng gặp rồng vàng, hoàn toàn mù tịt lực lượng rồng vàng thì không sáng tạo được.
Mặc cho ngươi có cơ sở vật chất tạo vật nhưng chưa từng thấy đế tọa, rồng vàng thì không thể sáng tạo hai thứ đó, chỉ có thể tạo ra một cái ghế hoàng kim bình thường, một con giao xà màu vàng.
Trừ hai điểm này ra còn cần ý niệm cường đại không gì sánh bằng chống đỡ. Nếu không có ý niệm cực mạnh và đạo tâm thì dù ngươi sáng tạo ra đế tọa, rồng vàng, lực lượng của chúng nó sẽ trướng nứt đạo tâm của ngươi.
Một niệm tạo vật, nó có thể khiến người tạo ra vạn vật trong một ý niệm, nhưng muốn thật sự tạo ra vạn vật thì nói dễ hơn làm.
Chỉ có kiến thức uyên bác không gì sánh được, đạo tâm vô song giống Lý Thất Dạ mới có thể tùy ý sáng tạo vạn vật.
Một niệm tạo ra rồng vàng, đế tọa, Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần nghĩ đó là huyễn thuật cũng không lạ gì. Không phải kiến thức hai người nông cạn, chỉ vì xác suất nhỏ tới bằng không.
Thử nghĩ xem một tồn tại đạo tâm tuyệt thế vô song, một người có kiến thức rộng lớn vô biên, cuối cùng còn tu luyện Niệm Thư, Đệ Thập Giới được mấy người?
Chỉ có một vị, vậy nên Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần nhìn lầm không lạ.
Lý Thất Dạ ngồi trên đế tọa, đế uy hùng hồn tựa như một vị Đại Đế Tiên Vương tại đây.
– Được rồi, hai ngươi muốn tìm ta tính sổ đúng không?
Người nhìn cảnh đó đều biến sắc mặt, đặc biệt lão tổ đại giáo ngồi hai bên thềm đá, mặt bọn họ không chút máu. Chuyện này quá quái dị, một người mấy trăm đấu Hỗn Độn chi khí có thể sáng tạo ra khí tràng Đại Đế vô thượng, rất khủng bố. Dù đây chỉ là ảo giác nhưng quá giống thật, khiến người lạc trong ảo giác này.
Lý Thất Dạ ngồi trên đế tọa tùy ý nói:
– Nếu các ngươi muốn tìm ta gây sự thì ta không khách sáo, các ngươi có thủ đoạn gì cứ lấy ra hết đi, ta theo tới cùng. Đồ Thượng Thần không phải chuyện ghê gớm gì.
Các lão tổ đại giáo có mặt hoảng sợ, mặt trắng bệch.
Mở miệng đòi đồ thần, câu này rất bá đạo, trên đời trừ chín thượng Thần ra chỉ có Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế là dám nói hai chữ ‘đồ thần’.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần không phải loại người dễ tức giận, bọn họ dù gì là Thượng Thần, trải qua vô số sóng gió. Nhưng khi Lý Thất Dạ thốt lời, Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần trừng mắt phát ra sát ý vô cùng, như các mặt trời nổ tung, khiến người sợ teo tim.
– Khụ.
Tề lâm Quản Luật hắng giọng:
– Ba vị, ha ha, trong đó chắc có hiểu lầm gì. Tất cả đều là thế ngoại cao nhân, có thể nói là hết sức quan trọng đương thời. Có chuyện gì mọi người bàn bạc kỹ lại, không chừng có thể biến can qua thành ngọc bạch.
Tề lâm Quản Luật không hy vọng hai bên đánh nhau trong Tề Lâm Đế gia, một bên là tồn tại vô thượng không rõ lai lịch, bên kia là hai vị Thượng Thần. Nếu hai bên đánh nhau sẽ là trời sụp đất nứt, ai thắng hay thua đều không phải chuyện tốt.
Thiên Quân Thượng Thần chậm rãi nói:
– Kẻ giết người, lấy mạng đền mạng.
Thiên Quân Thượng Thần mở miệng là chân ngôn, nói năng dõng dạc, không có đường cứu vãn.
Chương 2689: Kim Mãng Thánh Tôn
Nam Dương Thượng Thần mở miệng nói:
– Việc này khó thể tha thứ!
Tuy giọng điệu không chém đinh chặt sắt như Thiên Quân Thượng Thần nhưng Nam Dương Thượng Thần cũng hùng hổ.
Đây là điểm khác biệt của Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần. Nam Dương Thượng Thần muốn lấy lại mặt mũi, Thiên Quân Thượng Thần thì chỉ muốn báo thù.
Cùng là muốn tìm Lý Thất Dạ tính sổ nhưng thiên tru hoàn toàn khác nhau.
Đối với Nam Dương Thượng Thần thì càng muốn lấy lại mặt mũi hơn, vì đường đường là Thượng Thần thế nhưng ý chí bị một vãn bối nghiền nát, hơn nữa ngay trước mặt người trong thiên hạ. Nam Dương Thượng Thần còn sống, nếu không lấy lại mặt mũi sẽ là khiêu chiến rất lớn đến quyền uy của Nam Dương Thượng Thần.
Đương nhiên Nam Dương Thượng Thần cũng thuận tiện báo thù cho Lý Thiên Hào đã chết, tuy nhiên đây chỉ là thứ yếu.
Nam Dương Thượng Thần cưng yêu tiểu tôn nhi này, nhưng tồn tại như Nam Dương Thượng Thần có biết bao nhiêu là tử tôn, có thể nói là tử tôn đầy đường. Lớp cháu như Lý Thiên Hào không một ngàn cũng có vài trăm.
Nam Dương Thượng Thần yêu thương Lý Thiên Hào đến mấy cũng sẽ không vì báo cho Lý Thiên Hào mà xuất thế đi vào hồng trần.
Với Thượng Thần, dù xác suất bọn họ vời thiên tru đến thấp hơn Đại Đế Tiên Vương, Cửu Giới Tiên Đế rất rất nhiều nhưng vẫn có xác suất nhất định. Tóm lại Nam Dương Thượng Thần không đặc biệt báo thù cho Lý Thiên Hào.
Với Nam Dương Thượng Thần thì báo thù cho tôn nhi là cái cớ, không thể nào nói với người trong thiên hạ vì lấy lại mặt mũi, xây dựng lại thần uy, đặc biệt xuất thế kiếm chuyện với Lý Thất Dạ đi?
Xuất thế vì báo thù cho tôn nhi là cái cớ không còn gì tuyệt vời hơn.
Thiên Quân Thượng Thần khác hẳn, nếu Nam Dương Thượng Thần chỉ tiện thể báo thù cho tiểu tôn tử thì Thiên Quân Thượng Thần thật sự muốn báo thù cho Trầm Kim Long.
Thiên Quân Thượng Thần xuất thế vì cái chết của Trầm Kim Long, dù có lẽ thiên tru sẽ giáng xuống cũng quyết tâm xuất thế báo thù cho Trầm Kim Long.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần khác nhau hoàn toàn, với Nam Dương Thượng Thần thì Lý Thiên Hào chỉ là một trong nhiều tôn nhi của mình, có cưng yêu Lý Thiên Hào đến mấy cũng có mức độ.
Thiên Quân Thượng Thần lại khác, vì Trầm Kim Long là nhi tử của Thiên Quân Thượng Thần, là nhi tử duy nhất chảy dòng máu của Thiên Quân Thượng Thần.
Thiên Quân Thượng Thần có con muộn, có thể tưởng tượng Trầm Kim Long quan trọng cỡ nào trong lòng Thiên Quân Thượng Thần, có thể nói là độc nhất vô nhị.
Bởi vì các loại nguyên nhân nên Thiên Quân Thượng Thần và nhi tử Trầm Kim Long không qua thân thiết, rất là xa lạ. Trầm Kim Long không muốn nói về phụ thân cho người ngoài nghe, bởi vậy không ai biết Trầm Kim Long là nhi tử của Thiên Quân Thượng Thần.
Mặc kệ Trầm Kim Long xa cách Thiên Quân Thượng Thần cỡ nào, trong lòng Thiên Quân Thượng Thần thì Trầm Kim Long là nhi tử duy nhất. Vì nhi tử của mình, Thiên Quân Thượng Thần thậm chí không tiếc hết thảy.
Vì báo thù cho Trầm Kim Long nên Thiên Quân Thượng Thần mới tạo áp lực với Tề Lâm Đế gia. Tề Lâm Đế gia còn hai vị Tiên Vương sống, dù Thiên Quân Thượng Thần là Thượng Thần cũng không cấu thành uy hiếp với Tề Lâm Đế gia, vì Tề Lâm Đế gia cũng có Thượng Thần.
Dù là Thượng Thần, tạo áp lực với vật khổng lồ như Tề Lâm Đế gia là mạo hiểm nhất định. Nhưng Thiên Quân Thượng Thần vẫn tạo áp lực với Tề Lâm Đế gia, bắt Tề Lâm Đế gia phải đứng về phía mình, từ đó nhìn ra được Thiên Quân Thượng Thần quyết tâm lớn cỡ nào hòng báo thù cho Trầm Kim Long đã chết.
Mặc kệ tâm tình Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần thế nào, Lý Thất Dạ không quan tâm.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
– Các ngươi từng người lên hay liên hợp?
Đối diện Thượng Thần mà Lý Thất Dạ vẫn tùy ý, buông lời ngông cuồng muốn đơn độc đấu với hai người Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần. Đại giáo lão tổ ngồi hai bên trái phải thềm đá xoe tròn mắt, đây là người trẻ tuổi kiêu ngạo nhất, bá khí nhất bọn họ từng thấy trong đời.
Lý Thất Dạ thốt lời, Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần sắc mặt âm trầm. Bọn họ đều là Thượng Thần, duyệt lịch phong phú, trải qua nhiều sóng gió, bọn họ không dễ bị chọc giận.
Nhưng khi Lý Thất Dạ khiêu khích trước mặt mọi người, bị một người trẻ tuổi coi khinh, nếu Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần không xử hắn thì thần uy của họ sẽ bị khiêu chiến, còn mặt mũi nào nữa?
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần còn chưa nổi giận thì một lão tổ đã đứng ra trầm giọng quát:
– Tiểu bối đừng vội cuồng!
Lão tổ lạnh lùng nói:
– Ta nguyện xung phong thay sư tôn lĩnh giáo thần thông của ngươi!
Khi lão tổ này đứng ra thì khí thế hùng hồn, đặc biệt sau lưng hiện ảo ảnh thần mãng mờ nhạt khiến người sợ hãi, như thể lão tổ là hung mãng đến từ hồng hoại, tạo cảm giác âm u. Đặc biệt thần mãng trong ảo ảnh trừng mắt nhìn, khiến người rét run.
Thấy lão tổ đứng ra, đại giáo lão tổ ngồi hai bên thềm đá
Đều nhận ra lai lịch.
Có người khẽ nói:
– Kim Mãng Thánh Tôn! Ma chi hạ vấn tâm – Hạ cố nhan | Truyện Ma Tu – Cổ Chân Nhân – Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Kim Mãng Thánh Tôn là lão tổ rất nổi tiếng trong Tề Lâm cảnh, thậm chí ở Thanh Châu. Kim Mãng Thánh Tôn là lão tổ của Già Nhật môn, cũng là đồ đệ của Thiên Quân Thượng Thần.
Kim Mãng Thánh Tôn đã là cảnh giới Đạo Thiên, khủng khiếp hơn là lão có một ức ba ngàn năm trăm vạn đấu Hỗn Độn chi khí, có thể nói là đại nhân vật khó có địch thủ trong cảnh giới Đạo Thiên.
Năm ngàn vạn đấu Hỗn Độn chi khí là có thể đột phá cảnh giới Đạo Thánh từ nay bước vào cảnh giới Đạo Thiên.
Nhưng trong cường giả, đặc biệt trong mắt đại nhân vật đỉnh cảnh giới Đạo Thiên thì tu sĩ cảnh giới Đạo Thiên năm ngàn vạn đấu Hỗn Độn chi khí không được công nhận là cường giả Đạo Thiên, đa số kẻ yếu thì vẫn công nhận.
Trong mắt đại nhân vật chỉ có tu sĩ cảnh giới Đạo Thiên một ức đấu trở lên mới tính là cường giả cảnh giới Đạo Thiên thật sự.
Tóm lại cường giả cảnh giới Đạo Thiên có ba ức đâu Hỗn Độn chi khí là có thể tranh Thiên Mệnh hoặc phong thần. Về phân chia cảnh giới, ba ức đấu Hỗn Độn chi khí là một ngưỡng cửa, bước qua nó hoặc phong thần hoặc tranh Thiên Mệnh.
Nhưng có một số ngoại lệ đặc biệt, trong Thập Tam Châu từng có người có sáu ức đấu Hỗn Độn chi khí vẫn không tranh Thiên Mệnh không phong thần, loại tồn tại này là quái thai.
Kim Mãng Thánh Tôn có một ức ba ngàn năm trăm vạn đấu Hỗn Độn chi khí chứng minh sự cường đại của lão. Nếu nói năm ngàn vạn tu sĩ gọi là nửa bước Đạo Thiên, vậy Kim Mãng Thánh Tôn đã là cường giả Đạo Thiên.
So với lão tổ có ba ức Hỗn Độn chi khí như Tề lâm Quản Luật thì Kim Mãng Thánh Tôn yếu hơn nhiều, tuy nhiên một ức ba ngàn năm trăm vạn đấu Hỗn Độn chi khí đủ cho lão tiếu ngạo Tề Lâm cảnh, thậm chí tiếu ngạo Thanh Châu.
Keng!
Kim Mãng Thánh Tôn cầm trường cung, cây cung như đúc bằng hoàng kim, tỏa ánh sáng màu vàng cang. Khiếp hồn người là trường cung tràn ngập hơi thở Đại Đế.
Nhìn trường cung trong tay Kim Mãng Thánh Tôn, có lão tổ thầm hét lên:
– Đại Đế đạo binh! Phẩm chất cam võ!
Chương 2690: Là thật là giả 1
Đạo Phôi là một đế thống tiên môn, Già Thiên Thần Đế từng để lại Đại Đế đạo binh cho tử tôn hậu đại. Thanh binh khí trong tay Kim Mãng Thánh Tôn là Xạ Nhật cung trước kia Già Thiên Thần Đế để lại, tuy là đạo binh hậu thiên nhưng nó có phẩm chất cam võ đã đủ mạnh.
Kim Mãng Thánh Tôn là lão tổ cảnh giới Đạo Thiên có ba ngàn năm trăm vạn đấu Hỗn Độn chi khí, thực lực cường đại đủ làm người kiêng dè. Khi Kim Mãng Thánh Tôn cầm Đại Đế đạo binh phẩm chất cam võ thì thật là khiến người biến sắc mặt.
Ầm!
Trong Tề Lâm Đế gia dâng lên một đài chiến đấu cổ xưa, Hỗn Độn chi khí tràn ngập trên đài, các pháp tắc đại đạo khóa chặt.
Thấy cảnh đó Tề lâm Quản Luật đành thở dài:
– Nếu muốn chiến vậy hãy lên đài chiến đấu đi.
Tề lâm Quản Luật vốn muốn đièu hòa mâu thuẫn hai bên nhưng xem ra không thể, chỉ có đánh nhau.
Trầm Thiên Quân nhất quyết báo thù cho nhi tử của mình, Tề lâm Quản Luật hiểu rằng không thể thay đổi quyết tâm đó, trừ phi Thượng Thần có mười đồ đằng trở lên ra tay hoặc Tiên Vương của Tề Lâm Đế gia bọn họ. Nếu phủ nhận thì ai đều khó khiến Trầm Thiên Quân buông bỏ quyết tâm báo thù cho nhi tử của mình.
Kim Mãng Thánh Tôn bước chân vào cổ chiến trường, quát vào mặt Lý Thất Dạ:
– Tiểu tử, lên đây chiến!
Ầm vang, Kim Mãng Thánh Tôn phát ra hết Hỗn Độn chi khí ra ngoài. Hỗn Độn chi khí như biển mênh mông ập đến, có thể tưởng tượng uy lực này thế nào. Một ức ba ngàn năm trăm vạn đấu Hỗn Độn chi khí vỗ lên trời như muốn đập nát bầu trời.
Hỗn Độn chi khí bàng bạc hùng hỗn như thế khiến ức vạn sinh linh thật nhỏ bé, Hỗn Độn chi khí mênh mông nháy mắt nhấn chìm ức vạn sinh linh, hủy diệt đất đai.
Trong phút chốc nhiều người nín thở nhìn Lý Thất Dạ. Kim Mãng Thánh Tôn xuất chiến, một ức ba ngàn năm trăm vạn đấu Hỗn Độn chi khí của lão là đạo hạnh thật trăm phần trăm, giờ mọi người muốn xem Lý Thất Dạ làm sao ứng chiến.
Kim Mãng Thánh Tôn đứng ra khiêu chiến Lý Thất Dạ không phải vì lỗ mãng, Kim Mãng Thánh Tôn khiêu chiến hắn là muốn thăm dò thay cho sư tôn, muốn xem hắn có thực lực này không hay biến ảo che mắt mọi người. Vì Thượng Thần nhìn thấy tất cả cũng không dám chắc là chân thật hay ảo thuật.
Lý Thất Dạ cời cợt:
– Muốn chiến phải không? Ta thành toàn ngươi.
Lý Thất Dạ tùy ý duỗi tay sờ.
Các pho tượng đứng sừng sững hai bên trái phải quảng trường, pho tượng kia muôn hình muôn vẻ, có phi long, mãnh thú, hung cầm. Tay Lý Thất Dạ vuốt nhẹ pho tượng phượng hoàng điêu khắc bằng nham thạch bên tay phải.
Bàn tay Lý Thất Dạ vuốt qua phượng hoàng điêu bằng nham thạc, con ngươi hắn co rút, động ý niệm.
Một tiếng phượng hót:
– Chiếp!
Chuyện khó tin xảy ra, phượng hoàng điêu bằng nham thạch bỗng sống lại.
Vèo!
Phượng hoàng đứng lên, giương đôi cánh giãn gân cốt.
Thấy con phượng hoàng đã bỗng biến thành phượng hoàng thật thì mọi người xoe tròn mắt. Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần con ngươi có rút nhìn chằm chằm phượng hoàng sống lại.
Bùm!
Người phượng hoàng đột nhiên bùng cháy lửa, lửa cháy hừng hực có thể thiêu đốt mọi thứ trên đời, đây là tam muội chân hỏa, luyện chúng sinh.
Nhìn người phượng hoàng toát ra lửa, tập thể mở thiên nhãn muốn nhìn xem đây có phải phượng hoàng thật không. Khi mọi người nhìn kỹ đều cảm nhận tam muội chân hỏa toát ra từ người phượng hoàng rất thật, nhìn sao cũng không giống ảo giác.
Phượng hót cửu thiên:
– Chiếp!
Phượng hoàng bay lên trời, bay lượn dưới vòm trời. Khi phượng hoàng lướt qua kéo quỹ tích dài trên bầu trời. Tam muội chân hỏa có thể đốt cháy hư không thì biết nó khủng bố tới mức nào, dường như không có gì ngăn được uy lực của nó.
Chính Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần cũng không dám khẳng định.
– Thật sự là phượng hoàng sao?
Trong lòng hai người cảm thấy rất quái dị.
Đầu tiên là kim tuyền hóa thành rồng vàng, giờ là pho tượng biến ra phượng hoàng. Loại thần thông này tà môn còn hơn sửa dở thành hay, tà môn hơn tùy thời tùy lúc triệu hoán ra một con phượng hoàng, một con rồng vàng.
Nếu nói tu sĩ đạt tới trình độ nhất định thì sửa dở thành hay không khó, triệu hoán phượng hoàng hoặc rồng vàng tuy vô cùng khó khăn, không thể thực hiện nhưng ít ra còn có khả năng.
Nếu nói một vị Đại Đế Tiên Vương thuần phục hoặc nuôi dưỡng một con phượng hoàng, một rồng vàng thì có thể triệu hoán ra hai con đó.
Loại triệu hoán này thành lập trên cơ sở đã có. Dù sao có một con phượng hoàng, rồng vàng thì ngươi mới triệu hoán được, nếu ngươi không có thì lấy gì triệu hoán chúng nó?
Tất cả thành lập trên cơ sở đã có, nhưng bây giờ Lý Thất Dạ không có cơ sở đó. Nếu nói con rồng bay ra từ kim tuyền phun trào từ mặt đất có lẽ là Lý Thất Dạ sở hữu một con rồng vàng, nhưng giờ với phượng hoàng này, mọi người chính mắt nhìn Lý Thất Dạ vuốt pho tượng phượng hoàng thế là tượng phượng hoàng sống lại, hoa thành phượng hoàng thật sự.
Đây là điểm úai dị nhất, chẳng lẽ Lý Thất Dạ có thể trong vô sinh có, hắn ra tay liền ban sinh mệnh cho pho tượng phượng hoàng?
Ban sinh mệnh cho pho tượng phượng hoàng điêu khắc bằng nham thạch là điều không thể xảy ra, bởi vì đây không phải phạm trù chúng sinh mà là của thiên địa, chỉ thiên địa mới ban sinh mệnh được.
Trên đời mặc cho tồn tại nào, Đại Đế Tiên Vương cũng tốt, Cửu Giới Tiên Đế cũng vậy, không thể trong vô sinh có, không thể ban sinh mệnh, vì mọi người không thể sáng tạo sinh mệnh.
Hiện tại Lý Thất Dạ chỉ sờ một cái là pho tượng phượng hoàng sống lại, con phượng hoàng thật sự xuất hiện trước mắt bọn họ.
Nam Dương Thượng Thần, Thiên Quân Thượng Thần đều phủ nhận điều này:
– Chuyện này không thể xảy ra được!
Nếu Lý Thất Dạ thật sự có thể sáng tạo sinh mệnh thì hắn không phải phàm nhân mà là trời.
Trên đời này chỉ trời là duy nhất, tất nhiên không thể là tiểu tử trước mắt.
Nếu không phải trời thì chỉ có một giải thích là ảo giác, hoặc tiểu tử này có thần thông không gì sánh bằng khiến ảo giác thành thật. Con phượng hoàng bốc cháy tam muội chân hỏa không phải phượng hoàng thật sự!
Một niệm tạo hóa, Lý Thất Dạ dùng ý niệm không gì sánh bằng của mình biến pho tượng phượng hoàng thành phượng hoàng thật sự. Nó có tất cả lực lượng của một con phượng hoàng, với điều kiện là Lý Thất Dạ có đạo tâm cường đại không gì sánh bằng. Nếu đạo tâm của Lý Thất Dạ không đủ mạnh thì không chịu nổi lực lượng con phượng hoàng, hắn sẽ bị tam muội chân hỏa đốt chết trước.
Tiếng phượng hót vang lên:
– Chiếp!
Phượng hoàng xông vào cổ chiến trường, nó vọt lên trời cao rồi sà xuống, mang theo tam muội chân hỏa trùng kích hướng Kim Mãng Thánh Tôn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!Chuyện ma dân gian – những mẫu chuyện ngắn do chính người kể chuyện trải qua ..!- Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Cổ chiến trường chấn động. Phượng hoàng cùng tam muội chân hỏa sà xuống, bầu trời hóa thành biển lửa. Thử nghĩ tam muội chân hỏa đầy trời như nước lũ vỡ đê đổ xuống thì tình hình khủng bố biết bao, bị tam muội chân hỏa nhấn chìm sẽ bị đốt thành tro.
Nhìn tam muội chân hỏa đó, lão tổ ngồi hai bên thềm đá hoàn toàn biến sắc mặt.
Nhìn phượng hoàng sà xuống, Kim Mãng Thánh Tôn không hề sợ hãi, hú dài:
– Đến hay!